1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thu Thiên, mau đến đây - Tả Tiểu Hồ Ly (Võng Du) (c40) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3.2

      Nếu như muốn xem trộm, cũng đến mức nhảy lên nóc nhà để nghe, chỉ cần ta điều chỉnh góc độ chút là có thể phát ra mình.

      Tây Hồ quan nhân trầm ngâm chốc lát, đột nhiên cợt nhã cười tiếng: "Oh, tôi hiểu rồi, thầm mến tôi?"

      hề Logic đột

      nhiên câu, khiến Thu Thiên ngẩn người.


      gì? thầm mến ?


      Thu Thiên nháy mắt mấy cái, cẩn thận nhìn lại màn hình máy tính. ra là phải là ảo giác của , thầm mến ……


      Phản ứng đầu tiên của Thu Thiên chính là: chàng này phải có chứng vọng tưởng chứ?


      cũng chỉ là ngang qua, tại sao lại biến thành hoa si trong mắt rồi?


      Nhìn trầm mặc , Tây Hồ quan nhân cười như cười: “Nếu như đến đây, cần gì khách sáo cùng đây.”


      Thu Thiên trầm mặt: “Tôi ngang qua!”


      hình như chắc chắn cố ý đối với .


      chỉ cười , phe phẩy cây quạt; chầm chậm dưới ánh chiều tà, càng khiến đặc biệt tiêu sái phong lưu hơn.


      Nhân vật mà Tây Hồ quan nhân chơi ở trong trò chơi gọi: ngọc phiến thư sinh, là thư sinh, ấn tượng đầu tiên đối với người khác tất nhiên là nhân vật trói gà chặt, ra phải vậy.


      Ngọc phiến thư sinh mặc dù tượng đẹp đẽ, con người tao nhã thâm trí rất có vài phần Thanh Phong Ngạo Phong Cốt*; nhưng cũng phải là chức nghiệp vô bổ, mà là nhân vật cường hãn có đầy đủ kỹ năng của Pháp sư và dược sư.


      (*) Thanh sạch kiêu ngạo.


      Mặc dù nhân vật cường hãn, nhưng luyện cấp cực kỳ khó khăn, chỉ đối với thao tác cầu khá cao, bởi vì trước cấp 60 khả năng công kích rất thấp, nên cần mất rất nhiều thời gian; cho nên đại đa số người chơi chờ đợi rất nhiều, đại thần rất ít, mà Tây Hồ quan nhân cấp 78….


      Giang Thu Thiên dĩ nhiên biết , rất ít cao thủ về chức nghiệp này, nhưng mà gần như chỉ dừng lại việc xem bảng xếp hạng cao thủ.


      đối với các cao thủ lơi hại, ít nhiều có chút khâm phục, nhưng chưa từng nghĩ đến, lại như vậy……. Da mặt dày.


      Trong tiểu thuyết thường đại thần nhân phẩm rất cao, ràng là lừa gạt độc giả rồi.


      Cao thủ chưa chắc là thân sĩ, mà đại thần cũng tồn tại.


      Mà Giang Thu Thiên , là người đặc biệt muốn trở thành Đàn Gảy Tai Trâu.


      tại sao muốn đứng ở nơi này, chuyện với người phân biệt được tốt xấu, nghe hiểu người khác chuyện giải thích gì?


      Vì vậy, Giang Thu Thiên muốn giải thích với nữa. “Tôi có thời gian, chính cứ từ từ suy nghĩ .”


      “Còn có” Thu Thiên dừng chút, tiếp tục : “Tôi đối với tiểu thụ có hứng thú!”


      xong, khinh bỉ làm động tác ngón tay trái hướng xuống dưới.


      Lần đầu tiên cảm thấy hệ thống kèm theo động tác tốt biết bao.


      Nhìn Giang Thu Thiên hài lòng rời , chàng đứng chỗ nào đó hứng thú mỉm cười, tự thầm với mình câu: Cũng được, thời gian của chúng ta còn dài.


      Ân oán chính là kết vào lúc này.


      Chỉ cần là Giang Thu Thiên gặp xui xẻo, Tây Hồ quan nhân nhất định xuất đúng dịp, sau đó rất “Quan tâm” câu: “Chà chà, lại treo máy?”


      Thời hạn 100 phút để diệt quái, đến chen chúc trong cùng sơn cốc với , kỹ năng của phát ra trong thời gian dài, còn chưa kịp phát ra, bị ngân quang của giết chết hết.


      giật mình nhìn xác quái rải rác khắp nơi màn hình, bên cạnh chàng trai mặc thanh sam dường như kinh ngạc vì mới phát ra : “ đến lúc nào vậy?”


      cảm thấy, nhất định là bởi vì quá nhàm chán, nên mới chạy đến đây trêu chọc .


      Bằng , yên lành lại chú ý đến người chơi cấp thấp như làm gì.


      Giang Thu Thiên, thích lên tiếng kênh thế giới, chủ động đến gần người chơi nam xa lạ, thích tụ tập với các bang phái lớn đánh quái.


      Mặc dù cấp của thấp, nhưng nếu như gặp người chơi có cấp thấp hơn cố gắng giết quái, bình thường cũng ra tay giúp đỡ.


      Nêu như muốn tìm người tổ đội làm nhiệm vụ, cũng chỉ những người chơi nữ nhàng thoải mái cùng với nhau.


      Bất kể như thế nào, cũng có quan hệ gì với đại thần như mới đúng chứ.


      “Nhưng mà nhóc con này cậu cấp thấp như vậy mà cũng chọc phải đại thần Tây Hồ, quá thần kỳ.” Mỗi lần nghe Giang Thu Thiên kể khổ, Thỏ Con cũng trả lời như vậy.


      Đây phải là phiên bản oan gia vui mừng của trò chơi à? Rất thú vị nha.


      Giang Thu Thiên vừa hận vừa giết quái, ở nơi hẻo lánh: “Tớ muốn có quan hệ gì với ta.”


      Từng chữ từng chữ đỉnh đầu quái ở trong mắt đều là Tây Hồ quan nhân.


      Thỏ Con cười hì hì: “ ra suy nghĩ kỹ chút nhé, Tây Hồ chú ý tới cậu cũng rất bình thường.”


      Thu Thiên là có nét đẹp nội tâm, chỉ cần tiếp xúc với , thích , khó mà , Tây Hồ cũng vì như vậy mới trêu đùa .


      Đối với liên trưởng của Thỏ Con, Thu Thiên chỉ liếc mắt cho qua.


      Tây Hồ rốt cuộc nghĩ như thế nào, Thu Thiên biết.


      Nhưng thấy , Tây Hồ người này, tuyệt đối phải người hiền lành gì.
      Last edited by a moderator: 13/12/14
      tiểu Viên Viên, Trâu, honglak3 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4: bị uy hiếp.


      "Lâm Tố Tố, chiều cao 160 cân nặng 87, sinh viên năm thứ hai đại học khoa học.” đến gần “Nhưng thực tế, trong đại học tôi tra ra người này.”

      "Lâm Tố Tố, nhũ danh Tô Tô, sinh viên năm thứ nhất khoa sử. cũng như vậy, tra ra người này."

      Nhìn đến lời của ta, Thu Thiên cảm thấy vô cùng nhức đầu, chẳng nhẽ ta điều tra Tố Tố?

      đến tình cảnh này, vì Lâm nào đó học diễn xuất chuyên nghiệp nên cứ năm ba ngày lại diễn lần, dùng thân phận khác nhau đến các trường đại học khác dạo, dùng chuyện này để rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình.

      Theo ấy ấy sinh ra trong gia đình nghèo, là người con có bệnh trong người, bộ dáng xinh đẹp nên có rất nhiều sinh viên nam đối với thân phận của rất tin tưởng, từ đó sinh ra chút ảo tưởng bình thường. Dẫn đến hậu quả xấu chính là, thường có những chàng thường xuyên đến những địa đến chỗ ấy từng đến, si tình chờ đợi, lâu sau đó cũng thay đổi.

      cần phải , này, lại gây họa tiếp rồi! Đối tượng lại là Tây Hồ quan nhân! ! ! !

      "Tây Hồ. . ."

      "Đừng nóng vội, hãy nghe tôi hết" Tây Hồ quan nhân cười cười, nhanh chậm tiếp tục : "Người được gọi là mĩ nữ Lâm Tố Tố này, ra là sinh viên khoa diễn xuất đại học C."

      ". . . . . ."

      " đúng là ngoài ý muốn, ta phải học khoa học, cũng phải nghiên cứu lịch sử thế giới và tôn giáo thế giới. đến các trường đại học lừa những sinh viên nam si mê , đương nhiên là để nâng cao diễn xuất của mình.”

      dao động cây quạt, cợt nhã hỏi : " xem, mỹ nữ này có phải rất đặc biệt hay ?"

      Việc này muốn như thế nào? Chẳng lẽ Lâm Tố Tố ra cũng phải là lừa gạt người khác, chỉ là suy nghĩ so với người thường là Logic quá đơn giản, cho tới bây giờ cũng biết đàn ông đối với người đẹp như ấy mà sinh ra lòng thương và ảo tưởng. Chỉ là nghe như vậy, Tố Tố hình như đảm nhận diễn viên quần chúng, mà quan trọng nhất là ý của Tây Hồ quan nhân vẫn thể tự thoát ra được ý kiến vừa rồi, nghĩ đến Tố Tố lại có thể rèn luyện kỹ thuật diễn với người mặt dày như Tây Hồ quan nhân, nhịn được hơi nhướng mày.

      Suy nghĩ hết lần này lần khác, Giang Thu Thiên gửi biểu cảm xin lỗi:"Xin lỗi."

      "Xin lỗi?" lắc đầu "Lời này phải với bạn của tôi."

      Thế giới này cũng quá , ngờ Tây Hồ lại sống chung thành phố với , lại còn hiểu lầm như vậy với Tố Tố.

      Nhìn trả lời, nam tử áo xanh lại tiến tới gần mấy bước: "Mỹ nhân chẳng lẽ quên mất, có cần tôi nhắc nhở lại , khiến chàng trai làm sao chết mê chết mệt vì , hả?"

      Thu Thiên lui về phía sau bước: " có phải hiểu lầm cái gì hay ? ấy chỉ là nhất thời ham chơi mà thôi, cũng có ác ý."

      Tây Hồ quan nhân: "Hả?"

      Trong tình thế cấp bách, Giang Thu Thiên hề ý thức được mình lộ ra, nhưng Tây Hồ quan nhân lại bắt được sơ hở trong lời của .

      " phải là Lâm Tố Tố." Đây là câu khẳng định.

      Giang Thu Thiên bất đắc dĩ gật đầu: "Đúng, tôi là bạn của ấy."

      " lấy trộm hình của ấy?"

      "Dĩ nhiên phải! ! !"

      Bây giờ ít người cho bạn bè game nhìn ảnh giả của bản thân, nhưng chưa bao giờ làm những chuyện vớ vẩn như vậy, càng bao giờ dùng ảnh của bạn mình thi!

      Đối với phản ứng kịch liệt của Giang Thu Thiên, Tây Hồ quan nhân cười cười: " như vậy, quan hệ của hai người ?"

      Giang Thu Thiên ừ tiếng, bày tỏ thừa nhận.

      ra là như vậy a . . Nam tử áo xanh lẳng lặng nhìn ; trong nháy mắt có ý nghĩ.

      "Nếu như diễn đàn lớn, đăng bài về bạn của Lâm mĩ nữ giả vờ làm sinh viên đại học lừa các sinh viên nam đơn thuần, biết ấy có thể nổi hơn so với đăng ảnh cá nhân lên như vậy đây?”

      Giang Thu Thiên run sợ, sắc bén rút kiếm đeo ở bên hông : " muốn như thế nào?"

      mỉm cười: "Thả lỏng, đừng khẩn trương."

      Nam tử áo xanh vây quanh thiếu nữ áo tím, thong dong vòng quanh, tư thế này mười phần giống vị công tử đánh giá thiếu nữ ngoan hiền đơn thuần.

      " biết đấy, hàng tháng có vài ngày, tâm trạng tôi được tốt lắm. Tâm trạng được tốt mà , tôi tìm người để bày tỏ. Lúc bày tỏ, tôi cẩn thận ra tên trong bức ảnh. . ."

      "Tây, hồ, quan, nhân!"

      "Tiểu sinh ở đây."

      " có thể cho tôi biết, rốt cuộc muốn tôi làm sao?”

      Ít nhất phải cho điều kiện, mới biết được bản thân nên làm gì bây giờ chứ.

      "Rất đơn giản" nam nhân đó đột nhiên đứng lại, gần như dính vào người thiếu nữ áo tím, từng chữ từng câu ra ra: "Cùng tôi kết hôn."

      Giang Thu Thiên ngạc nhiên, tại sao lại có ý nghĩ như vậy?

      Trầm mặc chốc lát, cắn môi tiếp tục đánh chữ.

      "Tôi phải Lâm Tố Tố."

      "Cho nên?"

      "Cho nên tôi phải mỹ nữ."

      "Vậy như thế nào."

      "Nếu biết tôi phải mỹ nữ, vậy lấy tôi làm gì?"

      khoát khoát tay chỉ, năng ngọt xớt "Cũng chính bởi vì như vậy, mới càng cần tôi."

      Giang Thu Thiên hiểu.

      "Phụ nữ sỡ dĩ đẹp, là bởi vì có đàn ông."

      "! . . . . . ."

      Giang Thu Thiên Đốn đúng là số đỏ, ràng là muốn hành hạ .

      Trong trò chơi khi kết làm vợ chồng, nhất định phải cùng nhau làm nhiệm vụ, hơn nữa còn là tất cả nhiệm vụ! !

      Rốt cuộc là ai đặt ra hệ thống BT như vậy? ?

      Vừa nghĩ tới từ nay về sau vào trò chơi, ngày ngày đều phải thấy nam nhân vô sỉ mặc thanh sam cầm cây quạt, là cảm thấy mình bi thương. ( bi thương và sụp đổ)

      Nhớ lại lần đầu tiên lúng túng gặp mặt kết thúc phe phẩy cây quạt giảo hoạt bỏ lại câu: "Còn nhiều thời gian."

      cuối cùng cũng hiểu, muốn cưới , mục đích là vì ngược .

      Tây Hồ quan nhân nhàn nhã: " có thể lựa chọn kết hôn, hoặc là tôi phơi bày mọi chuyện ra ánh sáng."

      Giang Thu Thiên nghẽn lại, đôi tay nắm quyền. tại sao có thể nghĩ đến việc cùng thổ tài chủ Pk là vì giúp chứ, căn bản là muốn đuổi Long Hữu Ngân , rồi uy hiếp .

      Cân nhắc mãi, chỉ có thể cắn răng nghiến lợi: "Được, tôi gả." Cùng lắm , vứt bỏ nick này.

      "Ngoan, nương tử, vậy off trước."

      "A đúng rồi" dường như nghĩ đến cái gì, dịu dàng nhắc nhở câu: "Nếu như ngày nào đó nương tử đột nhiên biến mất, vi phu cũng rất có thể nhất thời xúc động mà với người khác."

      Giang Thu Thiên cố gắng lắm mới có thể kiềm chế được mình, nhấc vũ khí lên chém .

      Người con trai nào đó giống như biết đọc nội tâm của con người, trước khi tới đầu cầu đột nhiên quay đầu lại tán tỉnh cười tiếng.

      "Em có thể gọi là lão công" dừng lại, sau đó tà tà cười tiếng: "Hoặc là quan nhân."

      "Hừ. . ."

      "Tiểu nhân hèn hạ!" Lúc này, là Giang Thu Thiên nhìn về phía màn ảnh, khẽ hô ra tiếng.

      Trong đôi mắt đột nhiên lóe lên ánh sáng sắc bén, đùa bỡn rất vui đúng ?

      Đến đây, vậy để xem đến cuối cùng người nào đùa bỡn người nào.
      tiểu Viên Viên, Trâu, honglak2 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5: Kết hôn vào sáng sớm

      Thu Thiên tin tức này cho thỏ con QQ ấy kích động đến nỗi phát ra mấy icon Tư Cơ bị sét đánh trúng.

      "Cậu, tin tức này cũng quá mạnh mẽ rồi!" phải như vậy chứ, nàng Thu Thiên này câu khiến ngổn ngang trong gió.

      thể tin được đúng ? Thu Thiên gật đầu, chính cũng dám tin.

      " thực tế, tớ bị uy hiếp ."

      "Là ai là ai ?" Thỏ Con trong lòng căm phẫn "Kiên quyết cự tuyệt!" đây là thời đại gì rồi, đừng trò chơi [ Cờ + sách + mạng ], trong cuộc sống cũng bức hôn .

      "Cậu cho ta biết, dưa hái xanh ngọt, cất cao Miêu dài. Nhưng mà," Thỏ Con dừng chút, tò mò hỏi "Rốt cuộc là chàng nào uy hiếp cậu?"

      Thu Thiên: "Tây Hồ."

      Thỏ Con im lặng mấy giây, lập tức nhếch miệng cười to: "Tây Hồ? Tây Hồ quan nhân? A ha ha ha ha ha, làm rất tốt!"

      ". . . . ."

      Có chuyện này nữa sao? bị người đàn ông uy hiếp, Thỏ Con còn ngược lại rất khá?

      Thu Thiên căm phẫn: "Thỏ Con, Tớ khinh bỉ cậu."

      Thỏ Con xin lỗi gãi gãi đầu: "Ách, . . . Tây Hồ vì sao uy hiếp cậu vậy?"

      Thu Thiên: "Bởi vì bức ảnh đăng diễn đàn."

      Do dự mấy giây, mơ hồ đối với Thỏ Con qua, Thỏ Con quan tâm thở dài: "Cậu đó, người bạn kia của cậu đúng là hồng nhan họa thủy.”

      Thu Thiên thở dài, mới lạ, từ đến lớn đều theo Lâm Tố Tố để dọn dẹp tàn cuộc số lần kể hết. Lúc này còn lưu lạc đến mức hòa thân, cũng xem như mà mở lối cho người sau .

      "Nhưng mà, nhóc con cậu gả cho Tây Hồ cũng tốt.” Thỏ Con đứng lên “Có rất nhiều hâm mộ cậu nha.”

      Nghe ít MM độc thân có ý đồ với Tây Hồ, tìm cách ôm ấp thương, cố tình nhu nhược, vô tình bắt gặp, nhưng Tây Hồ chính là đứng trong vạn bông hoa, phiến lá dính thân. Nhưng bây giờ Tây Hồ lại bức hôn Thu Thiên, hai người khó tránh khỏi lâu ngày sinh tình, sau đó củi khô bén lửa… chậc chậc chậc

      "Cậu đó, vội vàng gả, vội vàng gả! có đủ đồ cưới hay chưa? Nếu tớ giúp cậu thu thập! nghĩ kỹ danh hiệu sau khi kết hôn chưa? Có muốn tìm người chụp ảnh ? . . . ."

      Thỏ Con hưng phấn giống như là mình kết hôn vậy.

      Thu Thiên im lặng ing, quên, Thỏ Con vẫn rất hâm mộ Tây Hồ, khi chưa thôi.

      Thu Thiên: "Tớ off."

      Thỏ Con: "A, cậu off nhanh vậy à? cậu còn chưa với tớ ngày nào kết hôn đó.”

      Thu Thiên: "Năm giờ rưỡi Sáng ngày mai."

      Thỏ: "=.=. . . Ngày mai. . . Nhưng vì sao lại là năm rưỡi sáng? Vì sao phải bảy giờ, tám giờ tối? Chín giờ cũng được a ~ "

      Thu Thiên:"Bởi vì ít người."

      Lưu lại Thỏ Con ở QQ tiếp tục vô cùng phiền muộn, Thu Thiên gửi biểu cảm 88, off.

      Đóng máy vi tính, Thu Thiên lắc đầu cái, bảy tám giờ tối? Vốn Vốn đủ ồn ào rồi, nếu vào buổi tối lúc nhiều người kết hôn, chẳng khác gì con khỉ bị người khác vây xem.

      đến tìm thương lượng chuyện kết hôn, bộ dạng nghiêm túc : “Buổi sáng năm giờ rưỡi ! Tôi tương đối mê tín! Lúc này nên gả nên cưới.”

      nghĩ chỉ có mới có thể phúc hắc, uy hiếp? cũng muốn để cho biết cảm giác bị ngược đãi là như thế nào.

      Cứ nghĩ, Tây Hồ nhất định tức giận, ngờ đến híp mắt cười tiếng, liên tiếp gật đầu: " dâu, em nghĩ chu đáo, đến ngay cả thời gian cũng xem kỹ rồi." cười rạng rỡ.

      Giang Thu Thiên bóp cổ tay, rốt cuộc có phải là người bình thường , người bình thường sao có thể vì chỉnh người khác mà năm giờ hơn bò dậy cùng người khác chơi trò kết hôn?

      sảng khoái đồng ý như vậy, cũng thể khiêng đá đập mình chân, trong thời kỳ nghỉ đông, buổi sáng năm giờ rưỡi căn bản bò dậy nổi; thể làm gì khác hơn là cắn răng, vì vậy phải lập kế hoạch năm giờ rưỡi sáng dậy kết hôn.

      phải là kết hôn sao! Thu Thiên vừa đánh răng vừa nghĩ, có gì ghê gớm đâu, muốn ngược , chẳng lẽ ngược lại được?

      Nghĩ nghĩ lại, nhìn mình trong gương ngọt ngào cười tiếng.

      Năm giờ 20', chuông báo thức ở điện thoại di động đổ chuông.

      Giang Thu Thiên tắt chuông, nhàng bò dậy mở máy vi tính ra vào trò chơi.

      Có lẽ bởi vì thời gian quá sớm, đường đến miếu nhân duyện thậm chí ngay cả người chơi cũng thấy.

      Khẽ xoa dưới ánh mắt hơi mệt mỏi của mình, xa xa phát nam tử áo xanh tinh thần sảng khoái đứng chờ ở miếu nhân duyên.

      Giang Thu Thiên nhếch miệng, ngờ, đúng là đến rất sớm.

      " dâu, chào buổi sáng." Nam tử thanh sam tiến lên đón, hướng thiếu nữ áo tím vái chào.

      tiếng, coi như là đáp lại với .

      Tây Hồ: "Tối hôm qua, có nhớ vi phu hay ?"

      Thu Thiên liếc mắt nhìn cái, chậm rãi ra hai chữ: ". . . . . . Có."

      xong, thiếu nữ áo tím mềm mại vào phía trong miếu nhân duyên.

      Chàng trai đứng ở đó đột nhiên trầm mặc, nhưng người bên kia máy vi tính hai mắt nhịn được cong lên, bên môi che giấu được nụ cười. Xem ra có người, thích ứng rất nhanh.

      Thu Thiên tiến vào trong nhân duyên miếu, hai mắt khỏi tỏa sáng.

      Trong nhân

      duyên miếu so với tưởng tượng của xinh đẹp hơn, những đồ trang sức được sắp xếp thành từng đôi, bên tường treo bức tranh uyên ương rực rỡ, tấm màn lụa màu đỏ rũ xuống, bên trong miếu được chiếu sáng trưng bởi nến hỉ đỏ thẫm.

      Làm cho người ta cảm nhận được như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

      Ở trong ánh nến lập lòe, mơ hồ có thể thấy được diện mạo ôn nhu của nam tử trước mắt…

      Thu Thiên nháy mắt mấy cái, lấy lại bình tĩnh, vừa rồi bị đứt gãy não rồi, vậy mà có thể chìm vào trong giả tưởng ôn nhu.

      thể phủ nhận được, cảnh tượng trong trò chơi này thiết kế quả duy mỹ, loại khí mông lung này rát dễ dàng ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác, nhưng mà… thích hợp. Ít nhất giờ phút này thích hợp.

      Vẫn nên đánh nhanh thắng nhanh thôi.

      nhìn về : “Tiếp theo phải làm sao đây?”

      nhàn nhã: “Em biết?”

      Giang Thu Thiên tức giận liếc cái.

      “Oh!” Tây Hồ quan nhân bừng tỉnh hiểu ra, gật đầu cái: “ dâu, ra em cũng chưa từng kết hôn.”

      “…”

      “Trùng hợp vậy, vi phu cũng là lần đầu tiên kết hôn.”

      phe phẩy cây quạt, ràng là trò chơi thiết kế hình tượng Ngọc Phiến công tử, nhưng Giang Thu Thiên lại cảm thấy cười rất là giảo hoạt.

      ràng là cố ý! Người này là tinh lực dồi dào, buổi sáng tinh mơ bắt đầu tiến hành tàn phá tâm linh .

      Giang Thu Thiên thầm BS* , nam tử áo xanh lại đột nhiên thay đổi thái độ đứng đắn vừa rồi, phát icon khuôn mặt tươi cười.

      (*)Khinh bỉ


      “Đến đây, đem đồ cưới cho em.”

      Đồ cưới? sững sờ, thiếu chút nữa quên, ở trong trò chơi này kết hôn cần phải mua đồ cưới.

      Cái gọi là đồ cưới, ra chính là trang phục đặc biệt game chuẩn bị cho người chơi.

      Trong khu mua bán trò chơi có bán, thuộc loại tăng giá trị tài sản trực tiếp chút chính là kiếm tiền của người chơi.

      Cổ nhân mặc như thế nào, trang phục hôn lễ như vậy, chỉ là chia thành bộ đơn giản, đẹp và lộng lẫy.

      Bộ đơn giản là nam nữ đều thân áo choàng đỏ, màu sắc vui mừng, hình thức đơn giản, giá 50 nhân dân tệ.

      Bộ đẹp còn kèm theo ít trang sức châu tử, trang sức viền vàng, nhìn có tướng vợ chồng phú quý, giá 99 nhân dân tệ.

      Bản lộng lẫy hoàn chỉnh tất cả mũ phượng, ngọc bội, dải lụa đỏ, bao lì xì, lộng lẫy vô cùng, giá 199 nhân dân tệ.

      Tốn 199 mua bộ trang phục ảo, hơn nữa chỉ là nghi thức trong trò chơi, Giang Thu Thiên cảm thấy có chút lãng phí.

      Nếu như là , thà rằng mua.

      Chỉ là trò chơi đặt ra như vậy, muốn kết hôn, bạn trước hết tiêu tiền.

      Chỉ thấy hệ thống nhắc nhở Thu Thiên: [Tây Hồ quan nhân muốn cùng bạn giao dịch, bạn đồng ý hay ? ]

      đột nhiên hô tiếng: “Khoan .”

      “Lời của , chắc còn nhớ chứ?” Chỉ cần gả cho , được ra chuyện của Lâm Tố Tố.

      Tây Hồ quan nhân nhíu mày: “Dĩ nhiên.”

      có thể bảo đảm?” có mấy lời vẫn nên ràng trước, an toàn.

      cười cười, hình như tâm tình rất tốt: “Nếu lo lắng, em có thể print screen. Chỉ là… nếu chúng ta nắm chặt thời cơ, người chơi ngày càng nhiều.”

      Cũng đúng! Nháy mắt qua hơn 10 rồi, là năm giờ rưỡi kết hôn, giờ cũng 5h38’ rồi.

      Thu Thiên suy nghĩ chút, cắn răng đồng ý giao dịch, nhận “đồ cưới” mà mua.

      Khiến vui mừng là, mua bộ đẹp thôi.

      Mặc dù còn chưa đủ đơn giản, nhưng so với mua bộ lộng lẫy, có thể tiếp nhận được.

      Hai người mặc trang phục cưới của từng người, đứng ở trước mặt Nguyệt lão trong miếu nhân duyên đối thoại, mặc cho hệ thống sắp xếp ba lạy chính vái trao đổi xong nhẫn đính ước, coi như hôn nhân được chứng thực.

      Thế giới ngay lập tức nhắc nhở bằng dòng màu hồng: [ Chúc mừng người chơi Tây Hồ quan nhân cùng người chơi Thu Thiên, hỉ kết liền cành!!! Nguyện loan phượng hòa minh, đầu bạc răng long! ]

      Lúc thế giới thông báo, quả nhiên rất an tĩnh.

      Xem đồng hồ, 5h42’, vừa đúng có thể bò lại giường ngủ tiếp, ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại.

      Cũng may lúc này đúng vào kỳ nghỉ đông, Giang Thu Thiên cần suy nghĩ đến vấn đề dậy muộn.

      “Tôi off.” Thu Thiên vừa muốn , kết quả đột nhiên bước chân, ngăn ở trước mặt .

      bất mãn cau mày: “Làm gì?”

      dâu, giai đoạn sau hôn lễ sau rất quan trọng.”

      “Cái gì?”

      đột nhiên lại gần, mặt của hai người cơ hồ dính vào nhau: “Động phòng.”

      Thu Thiên nháy mắt mấy cái, động… mặt bỗng nhiên ửng đỏ.

      Tây Hồ này, là càng ngày càng biết chừng mực.

      Tây Hồ quan nhân mặc hỉ phục đỏ thẫm, lui về phía sau bước, hài lòng thưởng thức Thu Thiên mặc hỉ phục.

      “Trang phục này tệ, dâu, về sau cứ mặc như vậy bồi vi phu tản bộ .”

      Nhất thời mặt Thu Thiên vạch đen.

      Đối mặt người như Tây Hồ, thể lơi lỏng, tuyệt đối thể.
      Last edited: 18/12/14

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6: Bị lôi ra ngoài ánh sáng.


      Cửa phòng bị gõ hai cái, mẹ Giang ghé đầu vào: “Nhóc con, dậy ăn cơm.”

      Thu Thiên gật đầu cái, mơ hồ trả lời tiếng, liền ngồi dậy mặc quần áo.

      Trong mơ vẫn luôn cùng Tây Hồ kia đấu trí đấu dũng, từ Hỏa Diệm sơn đánh đến đồng bằng Bạch Mã, lại từ ống thông gió lôi kéo cho đến khe suối, ngủ cũng được thoải mái.

      Đứng lên soi mình trong gương, phát hai quầng mắt thâm quầng.

      Mẹ Giang biến sắc hỏi câu: "Lại chơi trò chơi đến nửa đêm phải ?"

      lắc đầu, nhận lấy cơm mẹ Giang đưa tới. phải chơi đến nửa đêm, chỉ là sáng sớm bò dậy chơi mấy phút mà thôi.

      "Nghe , bây giờ rất nhiều bé bằng tuổi con mê đương qua mạng, nam hay nữ cũng biết mà lại kết hôn trong game.”

      "Phốc." cơm trong miệng Giang Thu Thiên thiếu chút nữa phun cả ra ngoài.

      "Con học người ta chứ?"

      Thu Thiên chỉnh lại vẻ mặt, dối mẹ: " có."

      "Vậy tốt! !" Mẹ Giang yên tâm gật đầu "Tình trong mạng đều là giả tạo, sao có thể so sánh với tình chứ, nhớ năm đó mẹ và cha con ở trong hội trường đại học vừa gặp , trong nháy mắt Thiên Lôi va vào địa hỏa, tình hừng hực bùng cháy."

      Mẹ Giang và cha quen nhau lúc học đại học, mỗi lần đến chuyện năm đó là mãi thôi. Khi mẹ Giang đến đoạn bà và cha hứa nhau suốt đời, chuông điện thoại trong phòng khách vang lên.

      Chỉ thấy mẹ Giang dùng tốc độ cực nhanh vọt tới, giọng trong veo, tư thế rất đẹp mắt cầm điện thoại lên: "Alo?" Hai giây sau "À. . . Là bạn học tiểu Thu à, cháu chờ chút." Giọng trong chốc lát cực kỳ hào hùng, gọi Thu Thiên: "Nhóc con, điện thoại!"

      Thu Thiên tới, cầm nghe lên, bạn học ở đầu bên kia điện thoại sau khi nghe giọng ngọt ngào vẫn chưa hết hoảng sợ hỏi : "Vừa rồi nghe điện thoại là mẹ cậu sao? Làm tớ sợ chết khiếp, tại sao vừa nghe thấy tìm cậu lập tức thay đổi giọng rồi?”

      cần phải , mẹ nhất định nghĩ rằng điện thoại này là do cha công tác bên ngoài gọi điện về, giọng mới có thể đột nhiên dịu dàng như vậy.

      Thu Thiên bình tĩnh cười cười: "Ừ, điện thoại nhà tớ loa được chất lượng lắm, biến giọng là chuyện bình thường. tiếng phổ thông đôi khi còn nghe lầm là giảng tiếng Hàn nữa là.”

      "Hoá ra là như vậy." Vương Điềm hì hì bật cười "Đúng rồi, cậu chưa quên là chúng ta chiều nay họp mặt chứ?”

      Thu Thiên suy nghĩ chút, hình như đúng là có việc như vậy. quên mất….

      Nghỉ đông, các bạn học trong lớp đều ở nhà, trừ ăn uống ngủ còn lại chính là ngày đêm ngừng lên mạng.

      Thu Thiên có việc gì cũng thích treo QQ bên, cùng các bạn học tỉnh thoảng trò chuyện mấy cây. Rốt cuộc cũng có người chịu được, thể cứ luôn như vậy cho đến lúc khai giảng? thời gian của tuổi trẻ thể cứ lãng phí như vậy được. nên mấy bạn học nhà ở Bắc Kinh liền thảo luận tìm chỗ ở ngoài trường họp mặt, mấy bạn nam tinh thần lập tức phấn chấn, hết sức tán thành.

      Thu Thiên vốn dĩ muốn , nhưng mấy bạn học nam dở hơi bày ra khuôn mặt như đưa đám.

      "Thu Thiên, cậu thương xót bọn tớ cùng .”

      "Đúng đó đúng đó, cậu là hình tượng của khoa kiến trúc đại học L chúng ta! thể để cho người ta rằng khoa kiến trúc chúng ta có mỹ nữ!"

      Hơn nữa quan hệ của và Vương Điềm cũng tệ lắm mà ấy lại luôn miệng : “ , chỉ mình tớ là con cũng ngại.” giọng mềm mại vang bên tay Thu Thiên khiến biết làm gì khác hơn là cười đồng ý.

      Nếu họp mặt, ra chính là hát Karaoke.

      Nhà Thu Thiên cách Tây Trực môn phải gần, nhưng ngồi tàu điện ngầm cũng tiện, lúc đến KTV, Vương Điềm cùng mấy bạn nam kia ngồi ở ghế sofa trong khu vực chờ, thấy xuất , rối rít vẫy tay về phía .

      sinh viên nam tên là Trương Dư vừa nhìn thấy Thu Thiên xuất , lập tức với những người bên cạnh: “Đây là Giang Thu thiên, tài nữ cũng là mĩ nữ của khoa kiến trúc chúng tớ!"

      Thu Thiên lúc này mới phát đứng bên cạnh ta là hai nam ba nữ, dáng vẻ cũng rất được, chào hỏi , Thu Thiên cũng rất lễ phép gật đầu cười cười.

      Người trẻ tuổi từ trước đến nay ở chung với nhau rất nhanh chóng hòa nhập, sau lát quen thuộc hết.

      Mười người thuê phòng bao cỡ trung, hơi chật, nhưng ngồi như vậy có thể trao đổi tốt hơn. Năm nam năm nữ, cũng bị chia đều ra, mà Thu Thiên lại ngồi giữa hai nam sinh, điều này khiến có chút lúng túng. Vì vậy mượn cớ ra ngoài gọi đồ uống, liền ra ngoài.

      Nhận mười ly đồ uống, lúc muốn bưng khay đồ uống vào phòng bao, đột nhiên có giọng vang lên bên cạnh: “Để đó cho tớ .”

      trong hai sinh viên nam vừa rồi, vóc dáng rất cao, người cũng rất sáng sủa, cười rộ lên mắt khẽ híp lại; nhìn cậu ta tích cực muốn giúp bê đồ uống, Thu Thiên thể làm gì khác hơn là thành toàn cho cậu ta thể phong độ.

      Hai người cùng nhau sóng vai , ngang qua ít phòng bao, cánh cửa sổ được đánh bóng có thể mơ hồ lộ ra ít ánh sáng từ bên trong, chiếu lên vẻ mặt của Thu Thiên, khiến cho vẻ mặt dịu dàng hơn. Nam sinh đó khỏi sửng sốt chút, đứng lại.

      như thế nào nhỉ, ra Thu Thiên cũng coi là mỹ nữ.

      Tóc thẳng vừa chấm vai, nhuộm màu hạt dẻ, gương mặt thanh tú, nhưng làn da rất đẹp, trắng nõn mịn màng, từ xa xa nhìn lại khiến người khác thể dời mắt được, cười rộ lên có cảm giác như có thể hòa tan băng tuyết.

      Nhưng mà cho tới bây giờ cũng cảm thấy bản thân mình là mĩ nữ, bởi vì bên cạnh có Lâm Tố Tố.

      Thu Thiên hai bước, phát đúng, quay đầu lại nhìn thấy cậu ta ngơ ngác nhìn mình, cười cười: "Sao Vậy?"

      Nụ cười này, lại khiến cậu ta có cách nào bước được nữa, mà Thu Thiên vẫn cảm giác được tiếp tục lễ phép mỉm cười.

      Lúc này, gian phòng bao bên cạnh đột nhiên mở, có hai người ra. Lúc sắp lướt qua nam sinh kia cậu ta hồi hồn vui mừng gọi: "Kỷ sư huynh!"

      Người được cậu ta gọi là Kỷ sư huynh, hình như cũng nhận ra cậu ta, hai người liền giọng trò chuyện.

      Thu Thiên thấy cậu ta gặp người quen, cũng được, cũng hay cho lắm, thể làm gì khác hơn đứng bên cạnh , nhìn chằm chằm lên đồ trang trí đeo tường.

      Đại khái người sư huynh kia hỏi cậu ta tại sao lại đến đây, cậu ta chỉ nhìn về phía Thu Thiên, vị sư huynh kia quay lại nhìn thoáng qua Thu Thiên cái. Vừa nhìn bắt gặp ngay ánh mắt nhìn sang. Ánh đèn trong bóng tối, mặc dù nhìn lắm, nhưng trực giác cho biết ta có đôi mắt đẹp, giống như ánh sao trong trời đêm; nhưng tầm mắt giao nhau cũng chỉ là ngắn ngủn hai giây, hai người tầm mắt đều dời . Người đó cùng nam sinh kia chuyện mấy câu, liền vỗ vỗ vai cậu ta rời .

      Cho đến khi bóng lưng vị Kỷ sư huynh này khuất sau hành lang, cậu ta mới hưng phấn với Thu Thiên: “Vừa rồi là sư huynh lúc học trung học của tớ, được trực tiếp cử học ở Thanh Hoa, bây giờ nghiên cứu sinh rồi."

      Thu Thiên đối với những người nghiêm túc học tập vẫn luôn khâm phục, bỗng nhớ đến đôi mắt sáng kia, từ trong lòng tỏ ra khâm phục gật đầu cái: "Rất lợi hại."

      "Đúng vậy?" Nam sinh đó kiêu ngạo ưỡn ngực ngực, dường như người được đến là cậu ta vậy, "Kỷ sư huynh rất lợi hại, vừa học giỏi vừa thân thiện, đúng rồi. . . ấy với cậu cũng được xem như là cùng nghề , đều học hệ kiến trúc. . ."

      Thu Thiên vẫn kiên nhẫn mỉm cười, cho đến khi cậu bạn đó sau khi kết thúc KTV, muốn mời xem phim.

      Cũng may mấy người bạn học của biết thích ra ngoài với sinh viên nam xa lạ, trêu đùa ôm chầm kia bả vai cậu ta, dùng sức nháy mắt với Vương Điềm, Thu Thiên và Vương Điền thuận lợi trước.

      Về đến nhà đến gần bảy giờ tối, mẹ Giang mụ ngoài chơi mạt chược với người khác, chỉ để lại cho Thu Thiên tờ giấy, dặn hâm nóng thức ăn rồi ăn.

      Cười cười đem tờ giấy cẩn thận cất xong, Thu Thiên trực tiếp mở máy lên QQ.

      chuẩn bị vào trò chơi, Thỏ Con gửi đến rất nhiều biểu cảm giật mình.

      "Nhóc con này! ! ! ! chuyện kết hôn của các cậu tất cả mọi người đều biết rồi ! ! !"

      Hả? Nhanh như vậy?

      Thu Thiên đầu tiên là sững sờ, nhưng ngay sau đó liền bình tĩnh; dù sao sớm muộn gì cũng bị phát và trở thành nhân vật bát quái. nhiều lần bị đưa ra làm đề tài bình luận, thêm lần này nữa cũng sao, chỉ hi vọng nhiệt tình của mọi người trong trò chơi duy trì quá lâu.

      Thỏ Con lo lắng hỏi: "Nhóc con cậu có vào trò chơi nữa ?"

      Thu Thiên mỉm cười: "Vào chứ...." Đương nhiên phải vào, ăn trộm cũng ăn cướp, tại sao vào.

      Thỏ Con lập tức liền sùng bái Thu Thiên, gửi đến vô số nụ hôn: "Nhóc con, cậu phải rất bình tĩnh! !" Phải biết rằng, Tây Hồ đến bây giờ vẫn chưa login đấy.

      Thu Thiên gật đầu: "Ừ, ta lên càng tốt."

      "Được được đó, vợ chồng tình cảm tốt."

      "Chờ đến lúc ta login, tớ có thể cười nhạo ta nhát gan."

      Thỏ con đổ mồ hôi, đây là Thu Thiên vẫn luôn ôn hòa hành tẩu ở giang hồ sao? Chẳng lẽ bởi vì được người cường thế như Tây Hồ , mấy ngày ngắn ngủi làm bộc phát nội tâm của Thu Thiên?

      Thỏ Con lại lần ai oán ở lại QQ tiếp tục vô cùng phiền muộn.
      tiểu Viên Viên, Trâu, honglak2 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7: Đến tham quan

      Tây Hồ quan nhân và mĩ nữ Thu Thiên nổi tiếng trang Web chính thức của diễn đàn, lại kết hôn chớp nhoáng vào lúc năm rưỡi sáng!

      Lúc đầu người thấy tin tức kia, chỉ ngang qua cột thông cáo, nhàm chán có việc gì đọc qua chút mà thôi.

      Nhưng sau khi vừa nhìn thấy, lập tức hét lên.

      "A a a a a a a a a! ! ! ! ! Thu Thiên MM kết hôn! ! ! !"

      Ngay sau đó, toàn bộ kênh thế giới cũng bùng nổ.

      đêm tìm nữ nhân: "A? phải chứ? Thu Thiên MM dịu dàng thuần khiết thiện lương tốt đẹp, lập gia đình rồi ư?"

      JACK: " em có cơ hội rồi."

      chơi là vì Tĩnh Mịch: "Thu Thiên! Uổng phí đối với em lòng, em là của người khác rồi.”

      Ngâm cho ướt: "Cao! Người đần độn nào chiếm tiện nghi lớn như vậy? Cút ra ngoài này cho tôi.”

      Tiểu Lao: (0.0) Thu Thiên tỷ tỷ, Tỷ thích Tiểu Chính Thái* sao? Người ta là thiếu niên tuổi nè, hồng hào và nõn nà nhé.

      (*) Bồ nhí

      Trầm luân thương tổn: Lão công của Thu Thiên là S///B! S///B! S///B!

      ZHU3455: (-.-) người ở cậu sợ bị người ta chém à. . .

      Bên trong tiếng ầm ĩ đó, đột nhiên có username cấp thấp câu.

      “Lão công của Thu Thiên mỹ nữ là Tây Hồ quan nhân."

      À? Tây Hồ quan nhân? Xếp thứ hai bảng xếp hạng cao thủ, người luôn có vô số JQ Tây Hồ quan nhân?

      Lần này đổi thành người chơi nữ rối rít ai oán.

      Mộng Du Nhi: "Đây phải là chứ?"

      Rạng rỡ ưu thương: Thu Thiên là ai . . . Tây Hồ ca ca tại sao lại cưới ta?

      Thanh thuần thiếu nữ: "Là phụ nữ ghê tởm chuyên quyến rũ đàn ông!"

      Siêu cấp bảo bối: "Tây Hồ cần kết hôn a, 5555555, người người ta rất thích đó."

      Lão nương thích trai đẹp: "Thu Thiên tới PK! ! ! Thua phải đưa Tây Hồ cho tôi! ! !"

      ◇ Shasha mỹ ◇: "Lão nương thích trai đẹp, ngươi là nhân ! ~~~~"

      Vì vậy, kênh thế giới nhanh chóng xuất loại thanh tranh luận.

      loại ủng hộ người chơi nữ đến cướp đoạt Tây Hồ quan nhân; loại khác ủng hộ Thu Thiên vứt bỏ Tây Hồ quan nhân.

      Dù sao bất kể là loại nào, mục tiêu cuối cùng đều là chia rẽ uyên ương.

      Các chàng trai hưng phấn hô to: "Ủng hộ Thu Thiên mỹ nữ vứt bỏ Tây Hồ, chúng tôi vĩnh viễn rộng trái tim chờ !"

      Các thổ lộ: "Tây Hồ ca ca, nên ly hôn cùng ta ! bọn em chỉ cần JQ cũng thỏa mãn rồi."

      thế giới hết sức náo nhiệt, nhưng từ đầu đến cuối thấy nam nữ chủ lộ mặt..

      "Nhất định là Thu Thiên mỹ nữ bị của tình cảm chân thành của chúng ta làm cảm động, cho nên len lén ở trong góc lau nước mắt! !"

      người chơi nam xong, dường như tất cả người chơi nam khác đều gật đầu bày tỏ đồng ý: Thu Thiên, hãy để cho đây em !

      "Stop! Nhất định là quá xấu hổ dám xuất , vậy mà dám quyến rũ Tây Hồ ca ca của chúng tôi! Hừ! biết xấu hổ!"

      Người có tên là Phi Trư Lưu tiểu MM mở miệng những từ kiêu ngạo, làm cho người chơi nữ thổ máu vì ghen. Nhưng lập tức những người chơi nam trong lòng lại đầy căm phẫn.

      Vì vậy, sau trận chiến nước miếng lần thứ nhất, những từ ngữ an ủi người khác cũng bắt đầu thường xuyên xuất .

      So với sôi nổi của kênh thế giới, góc khác của bản đồ này ràng vô cùng nhàn nhã.

      Cách núi thanh khê xa là Vụ Vân Cốc, người ở đây ít, quái vật ở đây cũng mạnh mẽ.

      Thiếu nữ áo tím nghiêng người ngồi tảng đá lớn, nhìn nam tử áo xanh bên bân cạnh thong thả bước .

      " ở đây làm gì?"

      " dâu, em nhìn ra sao? tản bộ đó."

      Tản bộ? lúc vừa rồi sau khi login liền đến nơi này, được bao lâu. liền cưỡi ngựa bạch đuổi theo .

      Sau khi đến đây, gọi tiếng “nàng dâu”, rồi bắt đầu qua lại trước mặt 5 phút đồng hồ, bây giờ lại với , tản bộ.

      Thu Thiên nhìn về phía màn hình máy tình nhíu mày, đây đúng là câu trả lời mà ra.

      Cùng gần gũi mấy ngày, đại khái biết là người như thế nào, người khó hiểu, da mặt dày, còn có. . . đầu óc suy nghĩ rất khác người.

      Suy nghĩ đến người ngồi ở bên kia máy vi tính, có thể là người đâm rất nhiều lỗ tai, hoặc là người có đôi mắt như gấu mèo đầu tóc như con nhím ở trước máy vi tính học các chàng trong truyện ngôn tình giở trò phúc hắc, Thu Thiên lắc đầu cái.

      dùng tay đánh chữ bốp bốp gửi qua: " mở kênh thế giới à?”

      trả lời rất nhanh: "Mở chứ. Thế giới rất náo nhiệt."

      Thu Thiên cau mày: "Chẳng lẽ nên giải
      quyết số chuyện?"


      Bình thường mà , trong những tình huống như thế này, người chơi nam phải nên đứng ra, diễn vai nhân vật hùng sao? Mặc dù, ở trong cảm nhận của , cùng với hai từ hùng này hoàn toàn có bất cứ quan hệ nào.


      phải người chuyên thu dọn toàn cuộc, nhưng cũng phải là loại người chỉ biết làm nũng với người chơi nam, nhờ cậy giúp người chơi nữa, so với chuyện nợ ân tình, thích sống bằng sức mình hơn.


      Nhưng chuyện này, nguyên nhân là do . Nếu như phải là dùng chuyện của Tố Tố uy hiếp, nhất định cùng kết hôn, nếu kết hôn, cũng tự nhiên trở thành nữ chính của chuyện bát quái.


      Nghe xong lời này, Tây Hồ lại đột nhiên đứng lại, cười như cười nhìn . " dâu, em thay đổi thành người yếu đuối rồi à?"


      đợi Thu Thiên phản ứng kịp, lập tức lại tăng thêm câu: "Hay là do em thấy vi phu được mọi người hoan nghênh quá, nên ghen tị?"


      .........


      Giang Thu Thiên, bình tĩnh, đùa giỡn cứ để đùa giỡn, nên kích động.


      Hít sâu, nhìn về phía màn hình cố gắng hô hấp đều.


      Tây Hồ có lẽ là xem lại những cuộc trò chuyện kênh thế giới, khoảng nửa phút sau mới với người tự thôi miên là Thu Thiên câu.


      " ngờ, dâu cũng rất được hoan nghênh."


      tức giận phản bác lại câu "Đâu chỉ có mới được hoan nghênh."


      nhíu mày: "Sao vậy? Chẳng lẽ em còn muốn vi phu như chơi trò tự hủy dung mạo?"


      đắn đo : "Chuyện này được đó."


      Tây Hồ lại mỉm cười: "Dung mạo của là phúc lợi của dâu, thể dễ dàng mà phá hủy." xong, còn tính, còn nhích lại gần phía nhìn nhìn, sau đó lại nghiêm túc mà đong đưa cây quạt nhấc áo khoác lên, ngồi xuống tảng đá.


      Thu Thiên bỗng nhiên nghĩ đến chuyện tấm ảnh của Tố Tố, xem ra ám chỉ vẻ ngoài bằng ?


      hơi buồn nên rót cốc nước sôi, bưng cốc nước nhìn về phía màn hình uống.


      Nhưng mà khi uống, đột nhiên cảm thấy có gì đó đúng, vội vàng đặt cái cốc xuống, giật giật chuột


      Hình như, có người chạy đến vị trí của bọn họ.


      Hơn nữa.... chỉ có người?


      "Thu Thiên, lên nhanh." Tây Hồ biết từ lúc nào triệu hồi ngựa ra, bản thân ngồi lưng ngựa, đưa ra cầu cưỡi chung với .


      Số người càng ngày càng nhiều, những người chơi hồng danh chói lại làm nhìn mà thất thần.


      "Nghe lời, lên." còn giọng điệu đùa giỡn như lúc này nữa, kiên nhẫn gọi .


      du dự nữa, Thu Thiên chọn đồng ý, thiêu nữ áo tím nhàng nhảy lên thân ngựa, cùng nam tử áo xanh cưỡi ngựa bạch thần tốc rời .


      Rẽ trái rẽ phải, xuyên rừng leo núi, trong nháy mắt những người theo sau còn thấy bóng dáng nữa.


      Ngựa chạy rất nhanh, cũng biết nên đâu, cứ như vậy mặc cho mang chạy về phía trước.


      Gió thổi làn váy thiếu nữ áo tím nhàng lướt qua bên cạnh nam tử, thân hình nhắn dựa vào , giống như đem tất cả tin tưởng giao cho nam tử trước mắt.


      Dần dần, tốc độ của ngựa chậm lại, nhưng cũng dừng lại, mà nhàn nhã mang hai người bọn họ chậm rãi qua bình nguyên trống trải xanh ngắt.


      Cảnh này quá đẹp , chỉ là cuộc đối thoại của hai người có chút giết chết phong cảnh đẹp như thế này.


      Thu Thiên: "Những người vừa rồi, là đến tìm chúng ta PK à?" Cho dù Tây Hồ thao tác mạnh hơn nữa, yếu cũng địch lại mạnh, chạy vẫn là thượng sách.


      Tây Hồ quan nhân: " phải."


      À? Thu Thiên sững sờ, phải đến tìm để PK, vậy là...?


      Tây Hồ cười rực rỡ: "Là đến để nhìn chúng ta."


      hiểu: "Nhìn?"


      Hình như nghĩ đến chuyện gì, Thu Thiên vội vàng xem lại cuộc chuyện kênh thế giới.


      Mặc dù những người tám rất nhiều, nhưng số câu vẫn bị túm lại rất chuẩn xác.


      [thế giới] Tây Hồ quan nhân: cám ơn các vị nhiệt tình với tôi và dâu, chúng tôi tại ân ái ở nơi khá vắng vẻ, hoan nghênh các bạn đến tham quan.


      tức giận gửi rất nhiều biểu cảm bốc hỏa qua: "Tây! Hồ! Là kéo những người đó đến?"


      gửi đến biểu cảm vô tội gật đầu: "Đúng vậy đó, dâu, lúc nãy em phải muốn giải quyết vấn đề à, cho nên giải quyết."


      " làm thế này mà giải quyết à?"


      "Đúng vậy, vi phu nghĩ nếu mọi người cảm thấy hứng thú với chúng ta như vậy, cứ để cho bọn họ nhìn đủ lần. người vui bằng mọi người vui sao."


      Hay cho câu người vui bằng mọi người vui, nghĩ đến, nhiều người như vậy, ngộ nhỡ có người nhân cơ hội gây chuyện, muốn PK tập thể làm sao?


      " lo lắng hỗn chiến sao?"


      Tây Hồ bình tĩnh trả lời: "Đây là chuyện vi phu nên lo lắng, tiểu nương tử ngươi cần phải lo lắng."


      Giang Thu Thiên: .............
      Last edited: 21/12/14
      tiểu Viên Viên, Trâu, honglak2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :