1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thu Thiên, mau đến đây - Tả Tiểu Hồ Ly (Võng Du) (c40) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 35: Bang chiến! ! Tập thể mở đỏ!

      Tiếng gió nổi lên bốn phía, Hoàng Sa Phi Dương.

      Quay về bản đồ đại mạc cổ, chỉ trong lát đại mạc trống trải này đứng đầy người, đỉnh đầu tất cả mọi người đều mở đỏ.

      Hai bên giằng co, quân số hai bên tương đương nhau, cuộc đại chiến vận sức chờ phát động.

      Trước mặt hai đội binh mã, cũng có nam tử đứng, chỉ là nam tử mặc thanh sam này, tuấn tú cao lớn, những lại tạo cho người ta cảm giác rất bỉ ổi, rất thô tục.

      "Này! Tây Hồ! Bây giờ nếu ngươi hãy ngoan ngoãn cầu xin lão tử tha thứ, lão tử suy nghĩ đến chuyện giết ngươi ít mấy lần.”

      Người chuyện là Xích Long, trong tay cầm cây đao, rất hả hê nhìn Tây Hồ. Vì lần đại chiến này , cố ý tiêu hết cả tiền vốn đập tất cả các vũ khĩ lên, tổn thương +13 .

      và Mị Song sớm thương lượng xong, lát nữa đánh có sáu người xông lên đem và Tây Hồ vây vào giữa, cho dù thao tác của Tây Hồ có khá đến đâu, cũng thể đồng thời đánh được lúc bảy người!

      Vừa nghĩ tới, lát nữa có thể giết được Tây Hồ, là trong lòng của rất thỏa mãn rồi. Nên lúc này nhịn được ra những lời khiêu khích.

      Tây Hồ đối với những lời khiêu khích của ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng lại nhanh chóng liếc nhìn hồng danh chằng chịt phía sau , ước tính nhân số của đối phương, qua lát nắm chắc được mấy phần..

      Thanh Sơn Bạch Lang đứng ở bên cạnh Tây Hồ nhịn được, nhảy ra làm động tác giơ ngón giữa: “Ngươi đừng nhảm nữa!Cẩn thận lát nữa ca đây luân bạch tên cặn bã nhà ngươi bây giờ.”

      "Đúng vậy đúng vậy! Lão Nhị ta ủng hộ ngươi luân bạch !" Tiêu Sái theo sát sau lưng Thanh Sơn dò cái đầu ra ngoài, hướng Xích Long so ngón tay cái hướng xuống.

      "Mẹ kiếp!" Xích Long giơ đại đao lên, nhìn tư thế như muốn lao thẳng về phía Tiêu Sái, nhưng lại bị người ngăn lại.

      "Gấp gáp cái gì?" Người tới chính là Mị Song, nàng liếc Xích Long cái, ở trong kênh tán gẫu phun câu: "Ngươi muốn phá hư kế hoạch của chúng ta sao?" Cái tên phế vật làm được việc gì ra hồn này!

      xong, dùng ánh mắt vừa vừa hận nhìn nam tử tuấn tú áo xanh ở phía đối diện.

      Xích Long vốn dĩ bị Thanh Sơn giễu cợt như vậy trong lòng nghẹn cục giận, ngờ bên cạnh này lại giúp , trong lòng càng lúc càng bốc lửa. Nhưng dẫu sao cũng phải người ngu, tất nhiên biết chuyện gì nên làm chuyện gì nên .

      Vì vậy cười hắc hắc mấy tiếng: "Đúng đúng, ngươi cũng đúng, ta toàn bộ nghe lời ngươi!"

      Mị Song hừ lạnh tiếng: "Lát nữa người của chúng ta vây đám người bên kia lại, ngươi nhớ dẫn Thu Thiên đó!” Dám cùng nàng tranh nam nhân? có cửa đâu!

      "Vậy Tây Hồ sao?" Xích Long ngẩn người, ngày hôm qua phải bàn bạc tốt là vây quanh Tây Hồ sao? Vây quanh cũng giết , này có chủ ý gì?

      " cho phép ngươi động vào sợi tóc nào của Tây Hồ!" Nàng muốn Tây Hồ nhìn Thu Thiên chết ở trước mắt mình, cho biết có gì có thể ngăn cản được nàng.

      Xích Long vâng vâng dạ dạ đồng ý, vẻ mặt nịnh hót khiến Mị Song rất hài lòng. Nhưng ra trong lòng lại có tính toán khác, cho đụng vào Tây Hồ? này nghĩ là hay!

      Qua hồi đánh nhau, quang cảnh đao kiếm hỗn loạn, cũng biết diễn ra như thế nào.

      Hai bang bang chiến, người đầu tiên bị giết chết nhất định là thầy thuốc cùng số cá nhân thao tác tốt, đây là chuyện thông thường, huống chi giết Tây Hồ, có thể bị Tây Hồ giết lại, dù sao thao tác và thực lực của người kia hiểu .

      Chỉ cần vừa nghĩ tới mình từng bị dùng làm bia luyện kỹ năng, liền hận thể giết người kia 100 lần, ! 1000 lần!

      Bên kia, Vạn Năm cũng chuyện riêng với Tây Hồ: "Tây Hồ, lát nữa khai chiến ngươi dẫn người của ngươi chạy ở phía sau cùng, ta với ngươi đổi vị trí.”

      Nhìn thấy Tây Hồ trả lời, Vạn Năm tranh thủ thời gian giải thích: "Chúng ta ở trong bang K có do thám, mới vừa biết kế hoạch của bọn họ." Tiếp sau đó Vạn Năm đem hết tất cả kế hoạch bao vây Tây Hồ của bang K ra.

      Tây Hồ nhíu lông mày: "Oh?" Muốn phái sáu người bao vây ? “ để mắt đến ngọc phiến thư sinh như .

      Đây cũng là điều nằm trong dự liệu của . Nếu như người mà bọn họ giết đầu tiên là Tiêu Sái, cuộc chiến này căn bản cần đánh; có thể thấy được nhóm người này có chút năng lực suy tính.

      Tây Hồ nhếch môi cười, gửi cho Vạn Năm động tác tay; điều này làm cho Vạn Năm thở hơi dài nhõm.

      đúng là sợ thanh niên nhiệt huyết như Tây Hồ vậy, mãnh mẽ cầu xông lên đầu tiên, sáu người vây , cho dù có chạy nhanh đến mức nào, cũng khó có thể địch lại bọn chúng.

      Nào biết mới vừa thở phào cái, nhìn thấy Tây Hồ gửi đến câu: "Bảo vệ tốt Thu Thiên." xong, liếc nhìn ở đội ngũ phía sau Thu Thiên.

      Mặc dù bên cạnh nàng có ba cao thủ, nhưng Tây Hồ vẫn yên lòng.

      Vốn dĩ nên để nàng đến, nàng mới cấp 57. Nhưng nàng khăng khăng : "Ta nhất định phải có mặt!" Nha đầu này, cố chấp nhất định theo tới, nếu như phải kỹ năng trốn chạy của nàng tệ, tuyệt đối mạo hiểm như vậy.

      Nhưng sở dĩ đồng ý với nàng là vì, còn có điều quan trọng hơn. . . Tầm mắt của dừng lại lát người nữ nhân đối diện, tròng mắt đen thâm thúy có đạo tinh quang chớp lóe rồi biến mất.

      "Ta XX cả nhà ngươi! Bang Lưu Quang XXX!"

      "Oa, mọi người mau nhìn, có chó điên gọi kìa !"

      Người dẫn đầu còn chưa có động tĩnh, bang chúng hai bên bắt đầu chiến nước miếng, vũ khí trong tay cũng giơ lên cao. Hơn nữa bốn phía còn số quái vật từ từ vây tới đây.

      Mỗi người đều vận sức chờ phát động, ngay cả lòng bàn tay của Thu Thiên đổ mồ hôi nàng vội vàng xoa xoa lung tung ở y phục, cầm con chuột, khẩn trương nhìn màn ảnh.

      biết là người nào dẫn đầu xông lên đánh về phía quái vật. Ánh sáng kỹ năng lóe lên, ngã xuống chỉ có quái vật, mà còn có bang chúng của Tử Thần nữa.

      "Đại gia ta giết hết đám nữ nhân bên bọn mày!" đám người chơi bên bang Tử Thần chỉa mũi nhọn vào MM trong bang Lưu Quang, từ rất xa phát ra mấy đạo ánh sáng, bắn thẳng về phía trái tim MM đó.

      Dường như là đồng thời, MM này vừa mới ngã xuống, ánh sáng màu trắng bạc vẩy lên người nàng, trong nháy mắt được Tiêu Sái cứu sống lại.

      Lưu quang * Thương quân: "Mẹ kiếp! Ngay đến cả nữ nhân cũng giết! Có bản lãnh xông vào đám nam nhân như chúng ta đây này!"

      Ca chơi vì tịch mịch: "Tiểu MM xinh đẹp như hoa của chúng ta mà ngươi cũng dám động! Có phải là nam nhân hay vậy!”

      Mục Mã Nam Sơn: "MM Lưu quang đừng sợ, lão tử bảo vệ các ngươi!"

      Đại thẩm: "Nam Sơn ngực, ngươi lại chủ động muốn giúp ta ~~ ta rất vui vẻ."

      Tử Thần và K căn bản để ý tới những lời nhạo báng bên này, soàn soạt soàn soạt rất nhiều cung tiễn bước ra, nhìn bộ dáng như muốn xuất thủ.

      Bên này Tây Hồ nháy mắt cái, chúng nam đều hiểu ngầm trong lòng.

      "Các huynh đệ! Lên ...!" Thanh Sơn Bạch Lang vung tay lên, chỉ thấy tất cả nam thích khách và đao khách trong La Hán Đường và Lưu Quang dũng mãnh xông về phía đối diện.

      Trong chớp mắt, Đao Quang Kiếm Ảnh, cả vùng đất cũng lay động, kèm theo đó là từng mảng lớn ánh sáng kỹ năng thoáng , còn bên tai vang lên thanh đao kiếm cùng với tiếng chém giết kịch liệt.

      Bên bang Tử Thần quả nhiên giống như lời của Vạn Năm, vừa thấy máu, lập tức có sáu kiếm khách xông thẳng về phía Tây Hồ, mà Xích Long, lại càng giảo chen lẫn ở trong đám kiếm khách.

      Tây Hồ cũng làm theo lời của Van Năm, xoay người chạy về phía sau đội ngũ.

      Xích Long vừa nhìn thấy vậy, vui vẻ hẳn lên, Tây Hồ này chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi, hơn nữa hỗn chiến, dường như có ai phát ra Tây Hồ bị bọn họ vây đuổi.

      Tây Hồ, ngươi hôm nay chết dươi đao của ta. lúc Xích Long đắc ý vênh váo đuổi theo Tây Hồ đột nhiên nghe thấy khiếm khách bên cạnh kêu to: "Mẹ kiếp! Trúng kế!"

      Xích Long nghe thấy vậy vội vàng quay đầu lại, ra Vạn Năm mang theo hai đao khách, hai cung tiễn bọc đánh ở phía sau bọn họ.

      Cha nó! trách được bên cạnh Tây Hồ có ai, ngờ được bọn chúng lại chạy đến phía sau đánh lén họ!

      hoàn toàn quên mất ban đầu bọn chúng cũng tính ám toán Tây Hồ, Vạn Năm bọn họ cũng chỉ dùng gậy ông đập lưng ông mà thôi.

      Xích Long xì tiếng khinh miệt, tức giận bất bình nghiêng đầu hướng về phía kiếm khách mà vạn năm mang đến chém đao, người nọ vốn dĩ máu còn nhiều, sau khi bị chém đao, lập tức ngã xuống.

      Này Vạn Năm cũng là đao khách, mặc dù có cây đao mạnh như trong tay Xích Long, nhưng chịu đựng phút cũng thành vấn đề. Xích Long muốn lập tức đánh nhanh thắng nhanh, dù sao người này có mạnh đến mức nào cũng mạnh bằng Tây Hồ .

      đại đao hơi nước tụ lại tạo thành vòng xoáy. càng lên càng cao, hai người giằng co, xuất ra hết tất cả các tuyệt chiêu của mình!

      Đột nhiên "Ôi!" Hai tiếng kêu thảm thiết, hai kiếm khách cùng Xích Long đuổi theo Tây Hồ đứng nguyên tại chỗ.

      " xong! Lão đại! Tây Hồ. . . Tây Hồ. . . Tây"

      "Mẹ kiếp, Tây cái P ấy! Đừng phiền lão tử!" Xích Long hoàn toàn quan tâm đến sống chết của người bên cạnh, cặp mắt đỏ lên gắt gao nhìn vào Vạn Năm ở phía đối diện.

      là có vũ khí +13, chỉ cần dùng kỹ năng kim sơn ngập nước cái tên Vạn Năm này tuyệt đối phải rơi nửa cột máu!

      Trong rất nhiều kỹ năng của đao khách, nước ngập kim sơn có lực sát thương lớn nhất, vừa có thể sát thương nhóm người, có thể giết chết đối thủ cách hoàn mỹ. Kỹ năng này mặc dù uy lực lớn, nhưng lại làm giảm phòng ngự và chan khí, cũng chính là giảm xuống màu lam.

      Khi hai đao khách đồng thời sử dụng kỹ năng này để PK lượng máu của hai bên còn có thể bởi vì sinh ra xung đột mà giảm bớt 5%, dưới tình huống như thế, vũ khí càng tốt lại càng chiếm ưu thế.

      Những hạt nước đại đao của hai người đồng thời gầm thét lao về phía đối phương, đỉnh đầu của bọn họ xuất thêm hai đạo ánh sáng mạnh, nhưng ràng, độ tổn thương của Xích Long cao hơn Vạn Năm 13%! !

      Qua vài lượt, những hạt nước cuồng dã đem hai người bao vây ở chính giữa , Vạn Năm nhíu chặt mày nhìn chằm chằm vào cột máu đầu của mình.

      được! Chỉ là tổn thương bình thường mà cũng làm mất nửa máu!

      Xích Long hiểm cười tiếng: "Vạn XX, tới đây chịu chết với ông nội ngươi !" Choáng nha, giải quyết xong tên này, lão tử đến ngược Tây Hồ!

      Đột nhiên, ở bên trong vòng xoáy vẩn đục đó, nhanh chóng có bóng người màu xanh vào, ngay sau đó chỉ thấy đạo ánh sáng bạc cùng với ánh sáng bảy màu lần lượt thay đổi ánh sáng từ bên trong vòng xoáy lan ra!

      Giống như bầu trời u ám đột nhiên có ánh sáng mặt trời chiếu đến, mây đen bị đẩy lui, lo lắng biến mất; ánh sáng này càng cuốn càng khiến người ta sợ hãi thậm chí vòng xoáy này bị cắt đứt thành vô số hạt nước, vẩy xuống xung quang, cuối cùng hóa thành vô hình.

      Chuyện này. . . Chuyện này. . . Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

      Hai mắt Xích Long đờ đẫn nhìn về phía Vạn Năm người cũng mờ mịt đứng ở đó hiểu có chuyện gì xảy ra cả.

      Chỉ thấy cây quạt bay qua trước mặt mình, cây quạt này dường như còn mang theo ít ánh sáng bảy màu.

      Theo hướng bay của cây quạt, Xích Long nhìn thấy nam tử áo xanh đứng sau lưng mình khoảng thước, ưu nhã giơ tay lên, nhàng tiếp được cây quạt, rồi sau đó nhàng cười tiếng.

      " xin lỗi, để ngươi đợi lâu."

      Có ~~~~ có ý gì vậy?

      Xích Long nhịn được lui về sau hai bước, vội viết chữ vàng ở trong đội ngũ: "Lên! Lên!" Tại sao ai đáp lại ?

      Phát có gì đó đúng lúc này Xích Long mới quay đầu nhìn lại, phát mấy tên thủ hạ theo bên cạnh biết từ lúc nào ngã xuống tại chỗ rồi!

      "Mau sống lại! !" Bang này đúng là đồ vô dụng!

      "Lão đại ~~ phải chúng ta muốn sống lại, mà chúng ta đều trúng độc nữa!" Thủ hạ nằm ở dưới đất kêu thảm.

      Xích Long nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, con mẹ nó! Đúng rồi! đầu mấy tên này đều màu xanh dương cả..

      Đây là kỹ năng mới được gia tăng của cung tiễn thủ, Độc Chi châm vong. Nhất định phải có thầy thuốc cứu mới có thể sống lại được, ngay đến cả ngọc phiến thư sinh cũng sống lại được! CAO! Thầy thuốc đều chết đâu hết rồi! Thầy thuốc bang K! !

      "Sao vậy, Xích Long, ngươi muốn tìm thầy thuốc?" Tây Hồ nhanh chậm , ngoắc ngoắc tay, lập tức từ bên cạnh có hai MM là thầy thuốc chạy như bay tới, khẽ mỉm cười với Xích Long.

      Nam tử áo xanh dùng cây quạt chỉ vào Xích Long: "Cứu người."

      Cứu. . . . ."Cứu cọng lông mày đó! Tây Hồ ngươi đừng nghĩ rằng lão tử là tên ăn mày!" Đừng tưởng rằng cứu người của , bỏ qua cho !

      Xích Long mới vừa kêu gào xong, hai kiếm khách bên cạnh được cứu lên, nhưng trong nháy mắt bị làm cho đứng yên.

      "Đàng hoàng chút!" biết khi nào hai người này trúng chiêu thức móng vuốt của người chơi nam, móng vuốt phát ra luồng sóng quỷ dị màu lục, theo hướng hai kiếm khách vừa được cứu sống muốn phản kích.

      Vẻ mặt hai người kia lập tức cứng ngắc đứng tại chỗ.

      Tây Hồ liếc nhìn hai kiếm khách này, lắc lắc cây quạt, về phía Xích Long "Xem ra, thủ hạ của ngươi cần thầy thuốc."

      Xích Long nắm chặt đại đao trong tay, vào được cũng lui được.

      ràng nên là đem Tây Hồ ép có nơi trốn, vậy mà bây giờ ngược lại bị người của Tây Hồ bao vây ở nơi này. Khi bọn phóng tất cả các kỹ năng ở xung quanh đây, hoàn toàn chú ý đến tình trạng quẫn bách mà phải nhận lúc này.

      hung hăng cắn răng cái, dồn hết sức nuốt thêm thuốc để tăng trạng thái, sau đó giơ đại đao cao lên.

      "Tới đây! Tây Hồ, ông nội ngươi hôm nay chặt đứt ngươi!"

      thanh chưa dứt, vô số bọt nước lần nữa từ trong thân đao chậm rãi xuất , càng ngày càng nhiều, vây lượn quanh thân đao quanh quẩn bầu trời.

      Vạn năm đứng ở bên cạnh dùng thuốc để hoàn lại toàn bộ máu vừa nhận thấy tình hình ổn, muốn xông lên.

      Nhưng ngay trong lúc chớp nhoáng này, Tây Hồ đột nhiên khoát tay cách bén nhọn, cây quạt trong tay bay về phía trời cao, mà cũng bay lên , nhanh chóng xoay quanh Xích Long.

      Ánh sáng bảy màu lúc nãy lại xuất lần nữa!

      Xích Long chỉ cảm thấy trước mắt choáng váng, ánh sáng đâm vào mắt làm thể nào phân biệt được vị trí của Tây Hồ, vì vậy hốt hoảng di động con chuột, liều mạng muốn tìm phương vị chính xác của Tây Hồ.

      Đột nhiên, ánh sáng màu trắng giống như đại đao, xuyên qua những giọt nước, những hạt nước trong nháy mắt tung tóe thành mảnh, hóa thành khí.

      Xích Long cảm thấy ngực cứng lại, hình ảnh trò chơi lúc này ánh sáng dần dần mông lung, sau đó bắt đầu ràng.

      Cuối cùng cảm thấy có thể nhận ra thân thanh sam của Tây Hồ lại phát cùng với mình gần trong gang tấc.

      Hay cho công tử văn nhã, cây quạt trong tay chỉ về trán của mà khóe miệng lại khẽ cong lên, cây quạt hóa thành đường giống như thanh kiếm, xuyên thấu qua trán của .

      giây, hai giây, ba giây.

      Xích Long quơ quơ, té ở tại chỗ.

      Mà nam tử áo xanh, vẫn cầm cây quạt tay, khẽ ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời chiếu sáng cả đại mạc .

      À ừ, tổn thương của đại đao +13, gì hơn cái này.
      Last edited: 22/4/16
      Trâutrạch nữ thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ]Chương 36. Khinh công cứu mạng!
      Edit Thanh Thanh Mạn
      Mắt thấy Xích Long bị Tây Hồ đánh gãy kỹ năng, lại bị Tây Hồ quả quyết chém giết ngã xuống đất, mấy người bên cạnh khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.

      ra là, đây mới gọi là cao thủ thao tác…

      Có thể chơi màn Võng Du thành phim võ hiệp, chắc là chỉ có vị trước mắt này đây?

      trách được Tây Hồ ở bảng cao thủ tiếng tăm lừng lẫy, đây tuyệt đối phải là quá.

      Mấy bang chúng bang Lưu Quang nhất trí lấy ánh mắt sùng bái nhìn về phía Tây Hồ, mà hai kiếm khách bị định thân lại càng lệ rơi đầy mặt.

      “Tây Hồ mạnh mẽ, ồ , Tây Hồ đại thần, ngài nhận chúng ta vào La Hán đường !” quyết định hối cải để làm người mới, làm đồ hòa thượng bỏ .

      “Ta cũng vậy ta cũng vậy! Đại thần Tây Hồ siêu cấp siêu cấp đẹp trai, ngài nhận ta làm tiểu đệ chứ?” Hình ảnh mới vừa rồi là con mẹ nó kiêu ngạo à, muốn sôi trào rồi.

      Hình như Tây Hồ đối với phản ứng của mọi người sớm tập mãi thành thói quen.

      Tiểu MM thầy thuốc kích động đến bắn ra tim hồng: “Tây Hồ ca ca, làm sao huynh làm được?”

      “Đúng vậy, Tây Hồ, ngươi vừa dùng kĩ năng gì vậy?” Vạn Năm cũng rất tò mò, vừa rồi và Xích Long đều là đao khách, có lực sát thương lớn nhất là kĩ năng nước ngập Kim Sơn.

      Mặc dù trong quá trình sử dụng kĩ năng này, phòng ngự của người chơi rớt xuống 10%, đồng thời cũng tiêu hao hết 10% lam, nhưng thể dễ dàng bị đánh gãy như vậy. Ít nhất, bị Tây Hồ đánh gãy như vậy là chưa từng thấy qua.

      Tây Hồ cười nhạt, chỉ gợi ý chút: “Quân tử đoạn hồn.”

      Quân tử đoạn hồn!

      Vạn Năm cả kinh, nếu như nhớ lầm, cái kĩ năng này được nhà mạng giới thiệu qua Quân tử đoạn hồn. Đây là để khi chiến đấu người gặp nguy hiểm, chỉ có người quan sát cuộc chiến là ngọc phiến thư sinh mới có thể phóng ra kĩ năng, nên kỹ năng này dùng để ngăn cản cuộc chiến của hai bên.

      vẫn cho là công ty bừa để trêu chọc người chơi. Nguy hiểm là sao chứ? Sau đó vừa quay lại bổ sung ràng, mới biết là người tất cả các trị số thuộc tính đều thấp hơn 10% gọi là trạng thái nguy hiểm.

      Đùa gì thế, nếu nguy hiểm rồi, vậy người này sớm bị người khác giết chết rồi, cũng phải bị người xem cuộc chiến chiêu kết thúc. Còn cần người xem cuộc chiến đánh gãy kĩ năng sao? chỉ có vô dụng, hơn nữa còn là điều thừa.

      ngờ, Tây Hồ cư nhiên lại sử dụng thành công kỹ năng chưa từng có người học được này. Có ngọc phiến thư sinh trong bang kỹ năng này của cầu điểm kỹ năng rất cao rất cao a.

      Chẳng lẽ, kỹ năng Tây Hồ mãn cấp rồi hả???

      Vạn Năm vừa kích động vừa nghi hoặc: “Vậy…Hình như cần có điều kiện rất cao đúng ?”

      Mấy bang chúng bên cạnh cũng đoái hoài tới những người khác tham chiến, chỉ lòng muốn biết Tây Hồ làm được như thế nào.

      Lực chú ý của Tây Hồ sớm chuyển đến nơi khác, nơi đó có bóng người màu tím linh hoạt.

      Ánh mắt chăm chú, nhanh chóng câu: “Cung thủ.” Lại dặn dò Vạn Năm câu, sau đó nhanh chóng chạy đến phía bóng dáng kia.

      Đáng tiếc Vạn Năm hề nghe lời dặn dò, mà lại dùng sức suy nghĩ câu vừa “Cung thủ”.

      A! Đúng rồi, cung tiễn thủ! Kỹ năng Khống Tâm là kỹ năng cung tiễn thủ trong quần chiến thường dùng nhất, ảnh hưởng đến công kích bình thường, nhưng ảnh hưởng rất nhiều đến kỹ năng nghề nghiệp phóng ra, cũng kéo dài 60s. cách khác, người chơi bị khống tâm có 60 giây sinh mạng yếu ớt. Nếu là như vậy, chân khí, phòng ngự, sinh mạng đều thấp hơn 10%, điều kiện này hoàn toàn có thể chuẩn bị đầy đủ.

      ra là chỉ cần các trị số thuộc tính nhân vật thấp hơn 10%, có thể phóng ra kĩ năng đó!

      trách được Tây Hồ để cho mình mang theo cung thủ, nhưng làm sao Tây Hồ đoán được Xích Long sử dụng kỹ năng đao khách này?

      Thầy thuốc MM bên cạnh lại gần Xích Long ngã xuống đất, nhìn chút rồi giọng : “Máu của đao khách nhiều nha.”

      Những lời này nhắc nhở Vạn Năm, Vạn Năm vỗ đầu mình! Đúng vậy nha, là đao khách, phòng thủ cao máu dày, đối với cận chiến, nếu như là cũng chút do dự lựa chọn dùng “Nước ngập Kim Sơn” để đánh Xích Long.

      Dù sao vừa phóng ra kỹ năng này, đao khách máu trâu ít nhất cũng bị rơi mất hơn phân nửa lượng máu!

      như vậy…Tây Hồ đoán chắc khi bọc đánh ở phía sau, Xích Long dùng kỹ năng này, mà mang theo cung thủ có thể đánh rớt chính xác tỉ lệ của Xích Long. Sau khi đánh gãy kỹ năng, Xích Long cũng thể đánh trả, cho dù có uống thuốc máu lam mãn cấp, thời gian kỹ năng ngâm xướng cũng chưa hết, tuyệt đối thể nào phóng ra kỹ năng này lần nữa. Lúc này, chính là thời cơ tốt nhất để giết chết Xích Long!

      Suy đoán này khiến cho Vạn Năm khỏi giật mình, ngẩng đầu nhìn thanh sam nam tử mình chạy phía Thu Thiên, trong lòng cảm thán vô hạn.

      Điều này cần đầu óc như thế nào mới có thể tính chuẩn như thế a!!!

      Vạn Năm đối với Tây Hồ hoàn mỹ có nhận xét khác, chỉ có thể quỳ lại.

      Tây Hồ hoàn toàn phát Vạn Năm chăm chú nhìn mình, lòng lo lắng cho Thu Thiên.

      Thu Thiên được sắp xếp ở đội ngũ sau cùng, căn bản đều là con , chỉ trừ ba cao thủ bên cạnh nàng: Lão Tam và hai GG khác bên Lưu Quang.

      Vừa mở đánh, có vài người muốn xông đến phía nàng, nhưng dù sao nàng cũng ở đội ngũ cuối cùng, lại có cung thủ bên cạnh, căn bản ai có thể đến gần nàng.

      Nhưng mà, vừa rồi thấy bóng người màu vàng thoáng qua bên cạnh nàng.

      Quả nhiên kềm chế được phải ra tay rồi sao?

      tên con trai nhìn màn hình khẽ cong miệng, nhanh chóng viết chữ: “Chạy bên phải!”

      Tây Hồ đúng rồi, quả có người đến gần Thu Thiên, mà người nọ, chính là Mị Song.

      Nàng ta vừa đến nơi đại chiến này, mục tiêu đầu tiên chính là Thu Thiên!

      Kéo cao thủ tới, kích động quần chúng trong bang, thậm chí tiếc dùng nhân dân tệ mua nguyên bảo trong trò chơi là thù lao trong lần đại chiến lần này, hấp dẫn số người chơi thao tác khá mạnh có trong bang gia nhập cuộc chiến.

      Điều này cũng là gì, nàng ta vì có thể đạt được mục đích của mình, lại còn uất ức mình giả vờ tiếp nhận cái tên Xích Long buồn nôn đó!

      “Tiểu Mị, em thể nghĩ như vậy.” giọng chậm rì rì : “Mặc dù Xích Long ra sao, nhưng dù sao ta cũng có ý với em, nên em phải nắm chặt điểm này. Thừa dịp gây chuyện gây chuyện với Tây Hồ, em liền tìm cơ hội diệt trừ nữ nhân đó.”

      Mị Song nghe xong ánh mắt sáng lên, nhưng sau đó lại bĩu môi: “Nhưng căn bản nhìn tới em!” Trong mắt Tây Hồ chỉ có nữ nhân đó, lại còn vì nàng ta mà tới giết nàng! Nghĩ tới nàng liền tức giận!

      “Tiểu Mị, sao em lại ngốc như vậy, nàng ta vừa nhìn giống hệt như hồ ly tinh! Coi như Tây Hồ có chút ý tứ với nàng ta, cũng là bình thường thôi. Nam nhân ai thích mỹ nữ?” cái tay vỗ vai nàng: “Chờ chán, quay lại thấy em.”

      Huống chi Thu Thiên đó trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy.

      dễ nghe là được người hoan nghênh, khó nghe, để tấm hình lớn như vậy kênh thế giới, ai biết hình có được PS hay ?

      “Được, em nghe chị!” Mị Song kích động cầm lấy tay người bên cạnh: “Chị, chị đối với em tốt. Lần bang chiến này em nhất định phải thắng!” Nàng hạ quyết tâm, nhất định phải nhân cơ hội này khiến Tây Hồ chú ý tới nàng! Nàng cũng phải là nữ nhân nhu nhược, giống như Thu Thiên chỉ biết dựa vào nam nhân, nàng là Mị Song, cũng là người chơi RMB, nàng cũng tin, ở trong trò chơi, nàng lại sánh bằng tấm hình khoe khoang của Thu Thiên!

      Hừ! Thu Thiên, chờ xem!

      Đôi tay kia vỗ nhè nàng: “Đúng rồi, ngàn vạn lần phải nén giận.”

      Nhưng Mị Song quá mức chuyên chú nghĩ đến phải làm sao để giết chết Thu Thiên, nên thấy khóe miệng người bên cạnh nàng lơ đãng lộ ra nụ cười thâm ý.

      Ngày đó vốn cho rằng mình có thể thuận lợi giết chết Thu Thiên, ngờ Xích Long làm người khác buồn nôn này lại nghe lời nàng, lại còn muốn nàng ra tay với Tây Hồ!

      Nàng trông cậy vào tên ngu ngốc kia có thể giúp nàng giết chết Thu Thiên, theo như chị , nếu như lúc đó Xích Long giết chết Thu Thiên, vậy nàng tự mình giết!

      Nhớ tới mấy ngày mình cố gắng, Mị Song hận hận xì tiếng khinh miệt, dùng sức gõ bàn phím, chạy đến phía thiếu nữ áo tím.

      Thu Thiên vốn theo bên cạnh bọn người lão tam, vô cùng an toàn.

      Nhưng hiển nhiên Tử Thần có mấy người theo dõi lão tam và GG khác, khiêng đao, nâng kiếm, mở đường máu xông đến phía bọn họ!

      Lão tam nhanh chóng nhìn qua, với GG chưa bị chú ý: “ lát chúng ta đánh, ngươi bảo vệ Thu Thiên.”

      Hiển nhiên GG kia cũng có chút khẩn trương rồi, lựa lời mà : “ tới 60 nên tới đây a, làm sao có thể bảo vệ được!” Nhìn người của đối phương tới kìa, khí thế kia mãnh liệt!

      khí nhất thời đông lại, đợi lão tam và GG khác chuyện, Thu Thiên lập tức : “ có việc gì! Ta chạy trốn rất nhanh!” xong còn giơ dấu tay làm chữ V lên.

      “Móa! Có hai người cầm thần khí!” biết người nào kêu lên, lúc này bọn Thu Thiên mới thấy , ở trận đấu trước mắt phải có hai người đao kiếm trong tay lóe ánh sáng màu vàng nhạt sao!

      Thần khí chỉ tăng thêm tổn thương bình thường, còn tăng thêm tấn công!

      Như vậy người Tử Thần và bang K đều lỗ vốn a. Chỉ là bang chiến, cũng khống phải là thành chiến, tại sao?

      Lão tam trong lúc vội vàng nghiêng đầu với Thu Thiên: “Thu Thiên, chạy mau!” Chỉ sợ bọn họ đánh nhau, để ý đến nàng , còn có thể tình hình đặc biệt lúc mở quần công cẩn thận giây tới nàng.

      “Yên tâm!” Thu Thiên gật đầu, cũng đánh trong kênh khu vực đánh hai chữ: “Cố lên!” Đánh xong hai chữ này, nàng bắt đầu chạy ra phía sau.

      Chỗ tốt duy nhất của bản đồ đại mạc này là tầm mắt trống trải, mặc dù Thu Thiên có chút khẩn trương, tay trái khống chế bàn phím, tay phải cầm chuột, nhưng ít ra có thể thấy địa thế.

      Khi kéo dài khoảng cách với mấy người kịch chiến, Thu Thiên nhịn được nhìn về màn ảnh than tiếng.

      Đây là lần đầu tiên nàng tham dự kiểu bang chiến lớn, trước kia đừng tới bang chiến , chỉ cần có PK nàng đều đường vòng, chớ chi là tham gia náo nhiệt trong buổi họp trước.

      Tây Hồ tập thể mở đỏ đến Vọng Nguyệt thành tập hợp nàng cũng login theo, hơn nữa theo phía sau , trông mong nhìn .

      ngờ mình còn chưa lên tiếng, : “Thu Thiên, logout.”

      Tại sao muốn nàng logout? Tiểu sư tử trong Thu Thiên hoàn toàn bị đánh thức, cũng trả lời : “Ta muốn theo ngươi.”

      Dĩ nhiên Tây Hồ bác bỏ cầu này của nàng. cấp bậc của nàng chưa tới 70, vốn nên login. Cộng thêm bang chiến phải mở đỏ, nàng , chỉ là chịu chết.

      Làm sao Thu Thiên lại biết, nhưng nàng lại kiên trì muốn . Về phần tại sao muốn , ra nàng cũng biết , chỉ là… cũng , làm sao mình có thể đứng ở ngoài được?

      “Ngươi có thể bác bỏ, nhưng ta cũng nhất định nghe lời ngươi.” Dường như nàng với Tây Hồ như vậy?

      Tây Hồ trầm mặc, trả lời nàng nữa.

      Lúc nàng cho là bác bỏ lời của nàng, thế nhưng lại : “Có thể, nhưng nàng phải đứng hàng cuối cùng, hơn nữa, phải đảm bảo tốc độ của nàng.”

      “Tốc độ?” Thu Thiên hiểu, thế nào là tốc độ?

      Ngược lại Tây Hồ trả lời nàng bằng nụ cười phong tình: “Tốc độ chạy trốn.”

      Vừa rồi nàng còn cảm thấy Tây Hồ có chút chút xem thường nàng, bây giờ xem lại, đúng là như vậy.

      Lúc người người cảm thấy lo lắng, mình cũng để ý tới, đương nhiên nàng cũng muốn học cách tự vệ, người cấp 58, làm sao so được với người cấp 70, cũng may tốc độ internet nhà nàng ổn định, con chuột mới tinh, bàn phím cũng thành vấn đề.

      Đoạn đường này chạy chậm, phía sau hầu như đều là người ở lại giết, còn có người cưỡi đại miêu hay ngựa chạy tới, còn muốn học người khác đánh lén từ phía sau.

      Thu Thiên lắc đầu, đánh lén phải từ bên cạnh a, có loại chạy đến trước mặt rồi quay đầu đánh lén nữa sao?

      suy nghĩ, bên cạnh có MM hô tiếng: “Chú ý!~”

      Thu Thiên nhìn sang bên kia, cách mình bên tay trái xa, thiếu nữ áo vàng cưỡi con vật như là nhền nhện bắn tên liên tiếp về phía bên này!

      “Là Mị Song!”

      “A, là nữ nhân xấu xa đó!’

      “Mau cứu người! Mau vây nàng ta lại!”

      Mấy MM bên cạnh nóng nảy kêu lên.

      Thu Thiên cũng chuẩn bị mở trạng thái chiến đấu. Lúc nàng ta đến đây, nếu cần, mình tùy thời xông lên, giúp mấy MM này.

      nghĩ đến là, trong lúc các nàng đều cho rằng Mị song muốn giết mình Mị Song lại đột nhiên thay đổi phương hướng, mà vị trí mũi tên của nàng ta, chính là Thu Thiên!!

      Thu Thiên nhướn mày, lập tức nhảy tại chỗ nhanh mấy cái.

      Hiển nhiên Mị Song ngờ tới Thu Thiên có hành động này, bóng dáng ngồi nhền nhện ngừng lại chút.

      Thu Thiên vừa thấy, đây là thời cơ tốt! Chạy! Quả quyết xoay người, cùng lúc nhảy mấy cái, chạy qua giữa mấy MM, lại nhảy nhảy, lại chạy.

      Liên tục chạy trốn cùng tránh né, khiến Mị Song nhất thời giơ mũi tên lên, thế nhưng có cách nào canh ngay Thu Thiên!

      Trang bị của nàng bình thường, nhưng vị trí của nàng cũng thua kém chút các cao thủ 70+, mấy MM cũng ngây người, đây là…lão bà của Tây Hồ vĩ đại? Gì kia, quả nhiên… thấp nha.

      Thu Thiên hết sức chăm chú “chạy trốn”, đột nhiên phát trong kênh chuyện riêng Tây Hồ nhắn cho nàng ba chữ: “Chạy bên phải!”

      Bên phải? Bên phải?

      Sau lưng Thu Thiên là Mị Song, phía trước là sườn núi , hình dạng khép kín. Dường như có đường nữa rồi!

      Nếu như nàng chạy lên dốc này, vậy đồng nghĩa với việc rời xa tầm mắt đội ngũ…

      quản nhiều như vậy! Thu Thiên lắc lắc đầu , xông thẳng lên sườn núi , chạy lên đỉnh khỏi giật mình!

      Vì sao lại có gốc cây đại thụ xanh biếc? Hơn nữa ở hai bên cây vừa đúng lúc có hai con đường, ý nghĩ lóe lên trong đầu, chút do dự chọn con đường bên phải.
      Last edited: 22/4/16
      Trâutrạch nữ thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 37. Bang chiến khải hoàn trở về!
      editor Thanh Thanh Mạn
      ngờ sau con đường bên phải sau khi rẽ vào lại là khúc quanh hình chữ S, Thu Thiên dùng sức chạy về phía trước, hơn nữa còn phải chú ý quái vật thỉnh thoảng xuất ven đường.

      Đường bên phải cũng dễ như nàng nghĩ, tại sao Tây Hồ lại muốn mình chọn đường bên phải?

      Chỉ là, đường này gấp khúc, quả muốn định thân người cũng dễ dàng, có lẽ vì vậy mà để nàng chạy bên phải?

      Thu Thiên bỏ suy nghĩ vẩn vơ, đừng suy nghĩ nhiều, Giang Thu Thiên, tại phải là lúc phân tâm nghĩ đến điều này.

      Hít sâu cái, nàng tiếp tục chuyên tâm nhìn chằm chằm hình ảnh màn hình, khúc quanh, nhảy ra, né tránh, dám lơ đãng chút nào.

      Mị Song đuổi theo phía sau, khắc cũng ngừng dùng sức định thân Thu Thiên.

      Nàng vừa muốn khống chế phương hướng, lại muốn nhắm ngay Thu Thiên, phải là chuyện dễ dàng.

      Mắt thấy Thu Thiên ngừng nhảy tới nhảy lui, kéo khoảng cách với nàng ngày càng xa., Mị Song tức giận vỗ bàn, lập tức thu vật cưỡi nhền nhện vào.

      Hừ! Nàng cũng tin hồ ly tinh Thu Thiên đó có thể chạy trốn đến đâu! Cắn răng cái, cũng học Thu Thiên dùng khinh công nhảy tới.

      Vừa đuổi theo, vừa gửi trong kênh khu vực vẻ mặt đe dọa.

      Ai ngờ Thu Thiên chỉ nổi giận, lại đột nhiên đứng lại, nghiêng đầu về phía nàng mỉm cười nghiêng nước nghiêng thành, còn trả lời ba chữ: “Đuổi theo ta nha~”

      “Hồ ly tinh! Đứng lại!” Mị Song nhìn bóng lưng màu tím linh hoạt nhàng, cực kỳ tức giận.

      Thu Thiên vừa vòng vo lúc, nhìn lại thấy Mị Song thu hồi nhền nhện, chỉ thân mình đuổi theo.

      Nàng nâng môi hồng, nhịn được cười. Vừa rồi khi bọn họ trước sau chạy lên đồi, lúc nàng chưa kịp quẹo vào bên phải cây đại thụ ràng nàng có cơ hội định thân mình.

      Cung thủ phải am hiểu công kích từ xa sao? Mà nàng lại buông tha cơ hội tốt nhất, nhân cơ hội giết mình , còn dừng ở đây thu hồi vật cưỡi. Chỉ bằng điểm này, Thu Thiên liền xác định: Mị Song am hiểu thao tác bàn phím.

      trách được, trước khi khai chiến, ràng nàng ở hàng thứ nhất, đứng vai kề vai với Xích Long, mà đảo mắt liền đến vị trí bên trái hàng ngũ cuối cùng. Thu Thiên còn sờ cằm, nghiên cứu người màn ảnh, cho là Mị Song muốn dẫn người công kích Nam Sơn và lão đại ở ngoài rìa đấy.

      ngờ vừa mở chiến, nàng lại phát Mị Song đứng bên cạnh mấy cung thủ, dường như còn có thầy thuốc. Dưới tình huống này, tồn tại của thầy thuốc rất quan trọng, nên đến nơi hỗn chiến nhất cho người mình tăng máu mới đúng chứ.

      Nếu Mị Song phải PK chủ lực, lại cố ý an bài bên người thầy thuốc, điều này lên cái gì? Chẳng lẽ muốn tùy thời tăng máu cho mình?

      Ngắn ngủi mấy giây, trong đầu Thu Thiên nhanh chóng tự hỏi rất ràng.

      trách được ở Vọng Tịch Nhai, nàng muốn dẫn theo nhiều người như vậy, nếu như mình nhớ lầm, lúc ấy cung thủ đến chỉ có mình nàng.

      cung thủ cấp 72, toàn bộ trang bị do RMB chế tạo, vật cưỡi cũng là nhền nhện đắt nhất trong trò chơi, lại còn muốn mang hộ vệ bên mình.

      Mặc dù thao tác của nàng đến nỗi kém, nhưng cũng có thể khẳng định, Mị Song tin tưởng thao tác của chính mình.

      Vừa rồi nàng thân mình đuổi theo, có phải nàng cảm thấy nàng hơn mình 14 cấp, cấp bậc cách xa như thế, mình còn sức đánh trả chứ?

      Muốn giết nàng? Giang Thu Thiên nàng cũng phải dễ giết như vậy.

      Nắm chặt điểm này nên đột nhiên ác ma nho trong nàng tác quái, ngoắc ngoắc ngón tay với Mị Song: “Đuổi theo ta nha~!”

      Quả nhiên, hoàng y nữ tử nổi cơn thịnh nộ, bắt đầu mắng thô tục: “Thu XX, con hồ ly tinh này, nhện tinh, XX tinh, YY tinh…”

      Thu Thiên tiếc hận nhìnmàn ảnh lắc lắc đầu, loại người giết được người chỉ biết mắng này nàng rất thích, nhưng có nghĩa là nàng bị chọc giận.
      Muốn chọc giận nàng, cũng phải xem người kia có đáng giá để mình tức giận hay .

      Mị Song này…hiển nhiên đáng giá.
      Nhìn Thu Thiên thờ ơ với lời nhục mạ của mình, Mị Song tức giận gắt gao cầm chuột, hận thể lập tức định thân Thu Thiên, giết chết Thu Thiên.

      Thao tác của Thu Thiên rất lưu loát, mặc dù cường đại như Tây Hồ, nhưng nàng phản ứng rất nhanh, phán đoán cũng tương đối chính xác.

      Chỉ thấy bóng dáng thiếu nữ áo tím kia linh động ở nơi phức tạp đó nhàng nhảy ra, lát sau, nàng liền chiếm thế thượng phong.

      Mặc dù thao tác tốt hơn Mị Song, nhưng Thu Thiên cũng dám hoàn toàn buông lỏng, vì vậy đường có chút kì quái.

      Trở về đại mạc, đúng như tên gọi, là mảnh đại mạc. Toàn bộ cảnh sắc giống như nơi vừa rồi bang chúng hai bên khai chiến, cát vàng đầy trời, nơi nơi xào xạc.

      Nhưng từ khi nàng bị Mị Song đuổi tới đường này, bảy lần quẹo tám lần rẽ , bên đường lại xuất thực vật xanh thưa thớt. Hơn nữa, càng vào trong, thực vật càng xanh tươi tốt.

      Nếu biết, nhất định cho rằng mình đến đường trong rừng Giang Nam gì đó, đâu còn bóng dáng đại mạc.

      Con đường trước mắt tới lui, đường qua thêm nhiều rừng cây thấp, cây khô gì đó, Thu Thiên hơi giật mình, tung người nhảy tới từ thân cây. Lại nhìn hoàng y nữ tử chửi mắng phía sau, dường như là bị cây khô chặn lại?

      Thu Thiên nhất thời im lặng, ngài đây là muốn đuổi giết ta, lại tự mình đụng chơi với cây rồi?

      Buông lỏng tiếp tục nhảy lên vài cái, hai mắt Thu Thiên đột nhiên tỏa sáng, trước mặt lại là đất bằng?

      Sai rồi, là bình nguyên mới đúng. Chung quanh đất bằng có vòng cây, lấy tư thế người bảo hộ vây quanh sân cỏ màu xanh, mảng cỏ non xanh xanh cùng gió đong đưa nhộn nhạo từng đợt sóng lớn màu xanh dịu dàng.

      Rất đẹp, trước mắt tràn đầy màu xanh lá cây làm cho người ta cảm thấy cực kì thoải mái.

      Nhưng vấn đề cũng tới, nơi này tầm mắt trống trải, Mị Song muốn giết nàng dễ như trở bàn tay, làm sao đây?

      Nàng quả quyết xoay người, nhảy về đường lúc trước.

      Bên này Mị Song vừa tìm được cảm giác, vất vả mới có thể thuận lợi đuổi theo nàng, sao Thu Thiên này đột nhiên muốn trở lại? Chẳng lẽ phía trước có rất nhiều quái? Hay là đại boss?

      “Thu XX, ngươi sợ sao?” Hừ! Cấp thấp chính là cấp thấp! Đây là bản đồ quái vật cấp 65-70, tùy tiện kéo mấy con đến bên cạnh nàng ta là có thể giết chết nàng ta.
      Mị Song hả hê nghĩ, cảm giác mình lại thêm phần thắng. Thấy Thu Thiên đột nhiên rẽ vào từ giữa đường, nàng cũng rẽ theo , phải canh chừng định thân Thu Thiên!
      Dám giành Tây Hồ với nàng? Cũng nhìn xem mình là đồ chơi gì!

      A? đúng! Thu XX chạy thế nào đến bụi cây trước mắt ?

      Mị Song kịp suy tư, cũng dùng sức giữ chặt khoảng trắng nhảy ra kia, nhảy vào.

      Lần nhảy này, nàng ngốc luôn.

      Bởi vì, trước mắt nàng, có rất nhiều cái đầu, ! Là rất nhiều rất nhiều quái Lang Nha đầu có sừng trâu!!

      Những con quái này có rất nhiều trong địa đồ đại mạc này, chỉ có thể phát ra kỹ năng tê dại có thể định thân người chơi trong vòng 2 giây, còn chủ động tụ tập công kích người chơi tổn thương rất cao!

      Giống như phát Mị Song xuất , vô số Lang Nha nghiêng đầu, nhìn về phía nàng, mắt phát ra ánh sáng màu đỏ kinh khủng.

      Mị Song nhịn được gian nan nuốt ngụm nước bọt, thân thể cũng lảo đảo lui về sau mấy bước. Sao…Sao lại như thế này?

      ràng nàng theo Thu XX kia cùng nhau nhảy tới đây mà!

      Đúng rồi! Thu XX đó đâu rồi? Tại sao lại thấy nàng ta?

      Mị Song vội vàng di chuyển con chuột qua lại, hốt hoảng nhìn quanh bốn phía, mới nhìn thấy tử y thiếu nữ ngồi cây to phía trước bầy sói cách đó xa!

      Hiển nhiên Thu Thiên cũng thấy nàng, dí dỏm ngoắc tay với nàng: “Ngươi đuổi tới à?”

      Mị Song cầm cung chỉa về phía nàng: “Ngươi xuống đây cho ta!” phát kĩ năng định thân nàng, nhưng đợi nàng ta phát kĩ năng có hai con sói nhào tới.

      Nàng chỉ kịp vội vàng chuyển cung sang hướng hai con nhào tới, soàn soạt soàn soạt phát ra vài kĩ năng.

      Hừ! Máu dày!

      Mị Song vốn nghĩ mũi tên bắn về phía Thu Thiên, bị hai con vật xông lên, lại làm rối loạn hành động của nàng.

      Nàng dậm chân: “Ngươi chờ đó! Có bản lĩnh ngươi đừng xuống!” xong, chuẩn bị rời .

      cho nàng xuống? Thu Thiên ở trước màn hình khẽ mỉm cười.

      “Được, ta xuống. Nhưng ngươi xác định ngươi có thể lên đây?”

      Mị Song thấy những lời này của Thu Thiên, vừa sững sờ, mặt hết đổ lại trắng, trắng lại xanh, trong nháy mắt biến đổi rất nhiều màu sắc.

      Trong lòng tức giận, nhưng nghĩ mãi vẫn , sao Thu Thiên lại chạy đến nhiều nơi như vậy, hơn nữa còn leo lên cây.

      Chưa cho nàng đủ thời gian, những con Lang Nha trước mắt toàn bộ há to miệng, bắt đầu tiến tới gần nàng.

      Ngao rít lên tiếng, mười con cách nàng gần nhất đột nhiên lao tới!

      Vì vậy, liền xuất cảnh tượng như sau: thiếu nữ áo tím chút lo lắng ngồi cây to, nhìn dưới tàng cây áo vàng bị đám Lang Nha đuổi theo, áo vàng chạy đến đâu, mắng đến đó.

      Hơn nữa, áo vàng thỉnh thoảng dừng lại, nâng cung tên bên người mình lên bắn tên, nhất thời hàng loạt kĩ năng phát sáng, ừ…thỉnh thoảng…thoáng .

      Tốc độ sống lại của Lang Nha này là nhanh, vừa mới chết vào con, lại hiểu sao xuất vào con khác.

      Thu Thiên nhìn trạng thái nhân vật của mình chút, vừa rồi dẫn những con quái kia tới, dường như chỉ bị cào ba lần, lại là khắp người? Vậy mà mất hơn phân nửa máu, nguy hiểm.

      Lấy ra bọc thuốc, Thu Thiên chọn ăn loại khôi phục chậm chút, nhìn trạng thái từng chút đầy lên, lúc này mới yên tâm ngồi xuống.

      Nhưng là, nhìn người khác ở phía dưới bị truy đuổi, Thu Thiên vẫn nhịn được đồng tình với nàng.

      Nghe Mị Song này là người chơi RMB, thân trang bị này nếu như bị giết, sửa chữa vũ khí phục hồi như cũ chắc cũng phải cần ít đâu? Trong trò chơi này hao tổn trang bị phải bị thu lệ phí theo độ hao tổn đấy.

      lại, nếu như nàng dẫn quái đến đây, người bị giết là nàng.

      Đổi thành thường ngày, bị giết mấy lần cũng sao, dù sao nàng cũng phải người chơi RMB, nhưng bây giờ giống ngày xưa, dù sao trong trò chơi nàng và Tây Hồ cũng là quan hệ vợ chồng.

      Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, những câu kia vẫn có đạo lý.

      Thu Thiên suy nghĩ, kênh trò chuyện riêng lại gửi đến câu: “Thu Thiên, xuống.”

      Hả? Tây Hồ để nàng xuống? Thu Thiên nhìn xung quanh chút, có ai a! Nhưng nàng tự giác nghe lời…từ nhảy xuống.

      Mị Song nào có thể bỏ qua cơ hội này!

      Nàng vừa giải quyết xong con Lang Nha, mãnh liệt nuốt giỏ thuốc, liền giơ tên về phía Thu Thiên, bắn hai cái.

      Coi như nàng treo, cùng lắm ăn nhiều viên hồn phách sống lại lập tức sống lại, nhất định phải hung hăng giết Thu Thiên mấy lần!!

      Thu Thiên giật mình, nhảy xuống liền hối hận, đây phải là đưa đao về phía mình?

      Quả nhiên, chỉ thấy mũi tên trong tay Mị Song sáng lên, người màu tím xíu màn hình lập tức gục tại chỗ.

      “Ha ha ha ha ha! Chết chết!” Trong gian tiệm Internet, thiếu nữ kích động liền có chút vặn vẹo.

      Nàng nhìn chăm chăm bóng dáng màu tím té xuống đất màn ảnh, vui mừng đập tay, cũng đoái hoài bên cạnh có người công kích mình.

      Đầu tiên Thu Thiên sững sờ, sau đó nhíu mày cái, Tây Hồ này, đột nhiên mọt câu như vậy, nàng liền nhảy xuống. Này , cắt.

      Nàng uổng công dẫn nhiều quái tới như vậy, sớm biết như thế, vừa rồi trực tiếp chạy, để này giết còn chưa tính.

      Thu Thiên buồn bực nghĩ, lại đột nhiên mở to mắt.

      Bởi vì, nàng thấy nam tử áo xanh điều khiển ngựa trắng đột nhiên nhảy ra từ trong bụi rậm, tựa như khoác vô vàn hào quang, từ trời giáng xuống.

      Sau đó, hệ thống ra khung nhắc nhở nàng chấp nhận sống lại hay . Thu Thiên vội vàng nhấn chấp nhận, nhìn thấy vầng sáng màu bạc vẩy người mình, người màu tím xíu đứng lên.

      Đồng thời, lập tức tiêu sái tung người nhảy lên, phe phẩy cây quạt, đến thẳng hướng Mị Song!

      Sức lực Mị Song vừa ăn thuốc phát kĩ năng, loay hoay đầu đầy mồ hôi, căn bản phát ra Tây Hồ, nhưng đợi nàng phát cũng muộn.

      Bởi vì hào quang màu trắng bạc cực kì nhanh chóng và bén nhọn phát ra từ cây quạt tay Tây Hồ, đâm thẳng vào Mị Song, giây sau, tia sáng xuyên qua lồng ngực nàng ta, xa xa vẫn còn vài tia sáng.

      Thu lại ánh sáng, hoàng y nữ tử theo tiếng ngã xuống đất, cùng ngã với nàng còn có vài con Lang Nha gần nàng nhất.

      Mà để cho Thu Thiên cảm thấy khiếp sợ là, bên người Mị Song vẫn còn vài phần trang bị còn lại tỏa sáng lấp lánh???

      Chẳng lẽ…Đây chính là người chơi bị cướp trang bị trong truyền thuyết?

      Thần kì a…Nàng chơi trò chơi tới nay, lần đầu tiên nhìn thấy người chơi bị giết tuôn ra trang bị. Hợp với hình ảnh ra sân kia, cảm giác này, nên thế nào đây? Dường như…có chút đẹp trai a…

      Mặt Thu Thiên khỏi nóng lên.

      Tây Hồ: “Thu Thiên, tới nhặt tảng bị.”

      Tây Hồ lại thúc giục nàng: “Mau!”

      Thu Thiên hồi hồn, vội vàng nhảy đến bên cạnh Mị Song, dùng sức ấn vào tự động nhặt, lập tức thấy màn hình nhắc nhở:
      [Chúc mừng bạn nhặt được dây chuyền Bích ngọc tuyết ảnh la sa trụy]

      Lại là dây chuyền!! Liếc nhìn thuộc tính nhanh, thêm 10% tốc độ di chuyển! Còn thêm 5% đòn nghiêm trọng! Đồ tốt, tuyệt đối là đồ tốt!

      Nam tử áo xanh làm kĩ năng quạt gió màu bạc, lại đánh ngã ít sói. quay đầu nhìn Thu Thiên, hỏi nàng: “Nhặt xong chưa?”

      Thu Thiên gật đầu với Tây Hồ cái, sau đó Tây Hồ phát ra lời mời nàng cùng cưỡi.

      Ấn đồng ý, thiếu nữ áo tím ngồi lên ngựa trắng, hai người ngồi lưng ngựa
      mất.

      Rốt cuộc để lại Mị Song nhìn bóng dáng xứng đôi của hai người kia, giận đến nỗi nên lời.

      vậy mà giết nàng! Hơn nữa còn để nàng bị cướp trang bị!

      Để cho nàng tức giận là con hồ ly tinh đó cư nhiên lấy dây chuyền mình tốn ít tiền mua được!!

      Giọng điệu này, nàng thế nào cũng nuốt trôi!

      “Tây Hồ, ngươi phải hối hận!” Thiếu nữ vừa rồi còn đập tay ăn mừng trong tiệm nét, mặt vì căm hận mà vặn vẹo, ràng là như hoa lại làm cho người ta nỡ nhìn.

      Đả kích nhất vẫn còn ở phía sau, vì nàng vừa định giúp bang phái khiến bang chúng lại nể tình dùng sức giết lại thấy có người kênh thế giới:
      “Người bang Tử Thần cũng rút lui rồi. La Hán đường và Lưu Quang thắng!!!”
      Last edited: 22/4/16
      Trâuhonglak thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38.1 Thắng lợi hoàn hảo!
      Editor Thanh Thanh Mạn

      Chết, Tử Thần rút lui? Tên Xích Long biến thái kia sao vậy? Người bang Tử Thần cư nhiên rút lui? Vậy ai giúp nàng giết người của La Hán Đường?

      Chỉ thấy trong kênh bang phái, có người vội vàng ngăn lại: “Các ngươi chớ rời bang a! chờ Song tỷ trở lại hãy !”

      Mới vừa ngăn lại, chỉ thấy bang hiên ra hàng loạt thông báo của Hệ thống: XXX rời khỏi bang phái! YYY rời khỏi bang phái!...

      Chuyện gì xảy ra? Cuối cùng là thế nào? Trong lòng Mị Song kêu gào, những người giúp này trước đó nàng đều cho nguyên báo và trang bị đó!! phải bang chiến tốt ở lại bang K của nàng sao? Sao lại hết!!

      cho , nếu ai dám về sau bang K chúng ta đuổi giết đến cùng!”
      Suy nghĩ chút, lại thêm: “Ngưu Xoa, ngươi ngu à? Nhanh dẫn người giết những người vừa rời !”

      Nàng vừa đưa ra những lời này, những người kia vốn xác định nên hay ở có vài giây do dự.

      Người bị Mị Song mắng tên là Dạ thượng ngưu xoa đầu, vốn đồng ý nàng tạm thời gọi những người này vào, lúc này càng thêm tức giận nhịn được.

      Dạ thượng ngưu xoa đầu: “Miệng ngươi sạch chút!”

      Mị Song: “Ngươi còn dám mạnh miệng? Ngươi đừng quên là ai cho ngươi thân trang bị này!”

      Dạ thượng ngưu xoa đầu: “ phải cho ta cái mũ trụ và đôi giày lính thôi sao? Đừng như ngươi là tổ tông ta vậy!” Cùng lắm cần vật này! Ông nội, ai sợ ai!

      Cho là có mấy đồng tiền dơ bẩn ngon lắm sao? Nếu phải nữ nhân này phát nguyên bảo và trang bị Thương Thành RMB, ai thèm tới chứ?

      Có lẽ là là cởi trang bị ra, có lẽ là giao dịch bên cạnh bang chúng, bang chúng kia vội gọi kênh bang phái: “Ngưu xoa GG! Sao ngươi lại cho ta nón trụ…A, còn có giày lính!”

      Mọi người xôn xao, nếu như người thao tác trâu nhất, lợi hại nhất trong bang K cũng muốn , vậy sau này khi BOSS tới ai dụ quái gánh máu đây?

      Dường như Dạ thượng ngưu xoa đầu đối với sắc mặt những người này sớm thấy nhưng thể trách, vung tay lên, khí phách câu: “Trang bị của ai trả cho người đó, từ nay về sau ta và bang K nhất đao lưỡng đoạn!”

      sớm chịu đủ khí ngột ngạt trong bang này rồi, bình thường tổ chức đánh BOSS, người trong bang phải tính toán lẫn nhau, quá TMD mệt mỏi!

      Thủ lĩnh Cuồng Long: “Ngưu xoa, ngươi đùa à? Mang theo em cùng nhau
      chứ!

      Dạ thượng ngưu xoa đầu: “ hơn trân châu. Các huynh đệ, đừng Ngưu xoa ta coi nghĩa khí ra gì, này bây giờ ai trâu nhất, mọi người thấy rất ràng. Về sau, tất cả tuân theo quy củ. Chỉ cần các huynh đệ bang K trêu chọc ta, ta tuyệt đối kiếm chuyện với các ngươi!” xong, gửi cái phất tay và nét mặt hẹn gặp lại: “Ca , đừng ai giữ ta lại!”

      Ngay sau đó bang phái lại xuất thông báo: [Dạ thượng ngưu xoa đầu rời khỏi bang phái! Thủ lĩnh Cuồng Long rời khỏi bang phái!]

      Lần này rất tốt, hai người họ coi như nguyên lão bang K, nguyên lão rời khỏi, những người mới gia nhập, bị Mị Song lấy nguyên bảo làm điều kiện dụ dỗ vào bang phái đều rối rít rời bang.

      tới thời gian năm phút, vốn bang K có hơn 80 người chỉ còn đến 15 người.

      Mị Song bối rối nhìn trong bang phái ngừng thông báo tin tức bang chúng rời bang, trong lòng gấp như kiến bò chảo nóng, lại chỉ nổi giận trong bang, dùng ngôn ngữ đe dọa.

      Mà vừa nghe những lời của Ngưu xoa, ai để ý tới nàng ta, Hệ thống liên tục thông báo, lời trong bang của nàng cũng ngăn nổi nữa rồi.

      kênh chuyện riêng, người rất gần nàng tên là Thiến nữ thanh
      thuần ngừng gửi tin nhắn đến.

      “Song tỷ, những người đó vừa thấy tỷ chạy, Xích Long lại bị treo, lập tức liền đổi trạng thái thành hình thức bảo vệ!”

      “Bọn họ vừa chạy, người Tử Thần cũng đánh! Hơn nữa bang chung của Xích Long bọn họ cũng có người muốn rút lui!”

      “Song tỷ, bây giờ nên làm sao đây?” Trong bang K, mặc dù Mị Song là Phó bang chủ, nhưng Bang chủ cũng nằm trong tay nàng, nàng lại là người RMB, cho nên căn bản những người đó đều nghe nàng.

      Vốn Mị Song cố gắng khống chế tâm tình của mình, thấy Thanh thuần những lời này, đôi tay khẽ run, vất vả mới đánh được ba chữ: “Ta bị treo.”

      Quả nhiên, Thanh thuần thốt lên hơi: “Song tỷ, sao tỷ lại bị treo?”

      ràng nàng thấy Song tỷ đuổi theo Thu Thiên đó mà, còn giết vài MM Lưu Quang, ai biết Thu Thiên còn chưa tới cấp 60, nàng cũng tin Thu Thiên có thể giết được Song tỷ.

      Mị Song cắn răng nghiến lợi, thế nào cũng được mình bị Tây Hồ giết.

      Nếu như bị người khác biết nàng bị Tây Hồ giết, làm sao nàng có thể hô mưa gọi gió trong bang phái nữa?

      Bây giờ mặc dù trong bang còn dư lại bao nhiêu người, nhưng nàng tin, có tiền thể kéo người tới!

      “Ta bị bao vây, sau đó mất NET!” Cuối cùng nàng tìm được lý do thích hợp, giải thích tại sao mình lại treo máy.

      Thiếu nữ thanh thuần gật đầu cái, hóa ra là như vậy, nàng rồi, trang bị tốt như vậy cũng bị giết, vậy là…Hì hì, đáng thương rồi.

      Mị Song giật giật khóe miệng, miễn cưỡng cười cười.

      ra trong lòng nàng đau vô cùng, mình tốn mấy trăm nguyên bảo mua dây chuyền cũng bị cướp , mặc dù lúc mau được tiện nghi, nhưng bây giờ dây chuyền kia sản xuất nữa rồi!!

      Giá trị ít nhất hơn ngàn ! Nghĩ tới nàng liền hận!

      Nhưng nàng hận mất trang bị giá trị hơn ngàn, mà là hận Thu Thiên, thế nhưng lại nhặt trang bị của nàng!

      Nhưng nàng thể ra được, có khổ chỉ có thể tự mình nuốt xuống.

      “Thu XX, hồ ly tinh! Nhất định ta tìm cơ hội chỉnh chết ngươi!”

      kênh thế giới, các người chơi sớm hướng về tứ đại bang phái vừa trở về từ đại mạc, hai bên đối lập thảo luận khí thế ngất trời.

      đúng là mấy nhà sung sướng mấy nhà buồn, chiến trường nhất định có người thắng người thua. Thắng được dĩ nhiên là đại biểu chính phái quần chúng vẫn ủng hộ: “La Hán đường và Lưu Quang! Về phần thua, chính là bang Tử Thần bỏ và bang K hiểm.

      Lòng người đều hướng đến cùng nơi nha! Mọi người vui vẻ thảo luận Xích Long và Tử Thần bị Tây Hồ tiêu diệt hết như thế nào.

      Có người trận đấu kia có thể so với siêu nhân tái thế, ao Terman lại xuất hiên, Tây Hồ có sẵn thần dũng Avarta, lại có khí chất khiến người ta mê luyến của Tiểu lý đao.

      Có người Tây Hồ muốn giết Xích Long, quả là đơn giản như bóp chết con kiến, chỉ thấy lượt kỹ năng sáng lên nhanh chóng, Xích Long chết trăm lần.

      Còn có người Tây Hồ vốn muốn giết chết Xích Long, bởi vì loại tiểu nhân vật như Xích Long, căn bản cần Tây Hồ cao thủ phải ra tay, Tây Hồ chỉ liếc Xích Long cái, Xích Long liền choáng váng.

      Lại có người Tử Thần và bang K lúc này xấu mặt, mình tuyên chiến với người khác, ngược lại bị đánh thảm như vậy, mất mặt!

      Lời này được mọi người nhất trí tán thành.

      phải sao. Nhìn bang K , nghe toàn bộ rời khỏi bang rồi, người cũng còn! Tôn thất nương a ( thê lương)~~~~~

      Vi nguyệt MM: “Oa, phải đâu? Bang K chơi bang chiến lần, kết quả bang chúng hết sạch?”

      nàng Tracy: “Có a có a, thất nương bang K a~~~ (che miệng cười trộm)”

      tinh MOON: “Ô ô ô, tin tức xúc động! (Lệ hình sợi mỳ)”

      Soái ca tuấn: “Ồ ồ ồ, ta thấy ba vị mỹ nữ lầu cũng kích động! (chảy nước miếng)”

      Sáu lượng cá viên: “Ta đây cũng có tin tức bất ngờ, Tử Thần cũng có người lui bang á!”

      Năm lượng mì chay: “Vì sao lại lui bang? (Làm bộ nghi ngờ)”

      Sáu lượng cá viên: “Ta nghĩ, hoặc là có lẽ, bởi vì lão đại của bọn bị Tây Hồ dũng vô cùng vĩ đại giết trăm lần ?”

      Chậc chậc, Tây Hồ vĩ đại, ngươi uy mãnh nha.

      Quần chúng thảo luận cực kì vui vẻ, đáng giận là bang chúng Tử Thần.

      Khai chiến tới ba phút, lão đại liền bị Tây Hồ giết, trong mắt bang chúng xem ra ngóc đầu lên được. Dầu gì ngài cũng phải chống đỡ thêm chút a! Mới ba phút, mới ba phút a, ngài bị giết rồi.

      Lãnh đạo bị treo máy, đám binh tôm tướng tôm ở đó tiền liều mạng, hơn nữa có thầy thuốc nhanh chóng tới thêm máu, chữ thảm thể hình dung được.
      Last edited: 4/5/16
      Trâu, trạch nữhonglak thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38.2
      editor Thanh Thanh Mạn

      Vốn là có vài bang chúng muốn ăn thua đủ với La Hán Đường, kịch chiến được nửa, lại phát bang chúng bang K vốn nên mở đỏ, biết từ lúc nào tên đầu lại đổi về hình thức bảo vệ, này là chơi cá tháng tư à?

      Quả , trong bang chiến trừ chiến thuật ăn ý, còn có điểm rất quan trọng: đoàn kết!

      Đột nhiên bị bang phái đồng minh phản bội, so với lão đại bị giết đầu tiên còn đánh vào tinh thần của họ hơn, xem như các bang chúng nhiệt huyết, nhiều người đối mặt với tình huống này, dũng nữa cũng còn ý nghĩa gì.

      Bây giờ kênh thế giới lại bàn luận như vậy, về sau huynh đệ bang tử thần làm sao xông pha nữa đây?

      , những người chơi cấp 50+ mới vào bang lâu, vừa nghe bọn họ bị La Hán đường đánh bại, lập tức rời bang rồi.

      Xích Long bị Tây Hồ giết chết trong chốc lát, mắt nóng nảy, hơn nữa trong bang có người rời , tâm tình càng khó chịu tới cực điểm. Nhưng trừ mắng to trong bang cũng có biện pháp gì.

      Bang bọn họ vốn hơn mười người cấ 70+, bình thường ra ngoài đều dựa vào nhiều người, là lực lượng huynh đệ!

      Giống như năm người cấp 40, theo người khác cấp 46 “chào hỏi”…, hay ba người cấp 50 đến “thăm hỏi” người chơi cấp 53 của bang Lạc Đan khác. Chỉ cần vừa ra tay, tuyệt đối bắt đối phương lại! Tôn chỉ của bang Tử Thần bọn họ là lấy nhiều đánh ít, bọn họ nhiều, người khác ít! Tới bây giờ còn chưa có lúc nhân số tương đối đấu chính diện với La Hán đường, chứ đừng là PK đơn độc với Tây Hồ.

      Được rồi, tiểu tử Tây Hồ kia, cùng đẳng cấp, nhưng nếu đó là nữ nhân, khác rồi.

      Mị Song đó, phải cho huynh đệ bọn bên này mấy thầy thuốc sao? Nếu phải có thầy thuốc, bang Tử Thần bọn họ cũng gần mười lăm người, chỉ hai người bị out. Hơn nữa hai người kia là vì thấy bang K đột nhiên đổi sang hình thức an toàn, sau bọn họ lén lút rút lui mới bị La Hán đường và Lưu Quang giết.

      “Lão đại!” người hầu căm giận bất bình tiến lên trước: “Nếu phải bang K chơi xấu chúng ta, chúng ta tuyệt đối có thể bắt được Tây Hồ!”

      người hầu khác cũng nịnh nọt phụ họa: “Đúng vậy lão đại, cái này gọi là bị người phản bội! ngờ lão đại huynh đối với Mị tỷ tấm chân tình, nàng lại biến tâm của huynh thành cẩu tâm a!”

      “Đúng vậy đúng vậy.” Mọi người gật đầu: “Bang K quá hiểm, trách được cùng nhau ở bang K!” là đáng xấu hổ.

      Mọi người ngươi câu ta câu, bang K đến văng nước miếng, hoàn toàn quên ra mình chẳng khác gì bang K, đều giống nhau.

      “CAO!” Xích Long bị mọi người kích động, xông lên dùng sức nhổ nước miếng, cầm tay áo thô lỗ lau miệng: “Mị Song, tiện nhân ngươi xem lão tử thu thập ngươi thế nào!”

      “Ủng hộ lão đại!~~”

      “Lão đại uy vũ! Lão đại ngươi là ngưu X nhất đấy!”

      thể , người của cái bang chết tiệt này rất am hiểu YD.

      lúc bọn họ YD thuận buồm xuôi gió, ai chú ý, danh sách online trong bang có nick đăng lặng lẽ đăng kí tại logout.
      Hết chương 38.
      Last edited: 4/5/16
      trạch nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :