1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thuận theo Quỷ Vương cởi áo bào - Nhất Mai Đông Tiễn(c3) DROP

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3:

      Trước kia khi Manh Manh còn ở nhân gian , thường xuyên ăn đủ no, ngủ cũng đủ ấm. Sau này có lão nhân xuất , là gia gia của nàng, vì thế nàng liền cùng gia gia lên tiên giới. Đại khái là hàng năm bị vây trong rét lạnh và đói khát. Cứ thế về sau nàng vừa nhìn thấy giường liền có cảm giác mệt mỏi rã rời, nhìn thấy thực vật liền nhịn được cảm giác muốn ăn thoải mái.

      Đặc biệt là chân gà trắng nõn hấp chấm nước tương, ngụm cắn xuống. . . Di, chưa chín,dai quá cắn được. Nàng lần nữa ra sức cắn xuống, nó thế nhưng hừ tiếng. Nàng kinh sợ tỉnh dậy, chân gà thế nhưng biến thành cánh tay trắng nõn! Nàng kinh hãi, đứng dậy, giận dữ: “ Chân gà của ta đâu???”

      Hàn Ly ở bên vẻ mặt đồng tình nhìn Quỷ Vương đại nhân, mặt hoàn toàn co rút. Đúng vậy, tuấn tiêu sái đường đường Quỷ Vương bị người ta coi là chân gà, là chuyện rất đả kích người. . . Hơn nữa, này là phải , ngay cả cái chân gà cũng bằng . . .

      Phong Dạ buồn bực hừ lạnh tiếng, phen xách nàng lên, đến trước bàn nâng tay xẹt qua hộp gỗ bàn. Kiếm liền vững chắc nằm trong tay . đường xách vào Vô Gian Các, mảy may gặp chút trở ngại nào.

      Manh Manh bị ném giường, thân mình lâm vào bên trong, tuyệt đau, so với giường của nàng vừa mềm vừa ấm hơn. Trong giây lát, phần của chiếc giường bị lún xuống, Phong Dạ ngồi ở bên cạnh nàng, toàn thân phát ra lãnh ý làm cho nàng co rụt lại.
      đem kiếm đưa cho nàng, đợi mở miệng, Manh Manh rút kiếm ra. nhíu mày: “ Mỗi lần rút ra cũng lực cản nào sao.”

      Manh Manh hiểu, nàng tại ràng, thanh kiếm này nhổ ra ,mà nàng có thể. Nhưng nàng nhổ kiếm ra. thế nhưng lại mấy vui vẻ.

      Kiếm như trước điểm kỳ lạ nào, Phong Dạ nhíu mi, qua lại vỗ về thân kiếm, đầu ngón tay truyền đến cảm giác đâu đớn, cũng rất ràng. Thanh kiếm này lại kháng cự . lạnh nhạt mở miệng : “ Cầm thân kiếm.”

      Manh Manh nhìn nhìn thanh kiếm kia, hẳn là sắc bén, liền nhàng cầm chắc có gì xảy ra . Đợi nàng vừa cầm, rút mạnh thanh kiếm, tay nàng cắt xuống đường . Nàng sửng sốt, Phong Dạ cầm tay nàng xem, khóe miệng dần dần lên ý cười: “Nó quả nhiên sát thương ngươi.”

      Manh Manh trước mắt thấy mình suýt bị thương liền : “ Ngươi lần sau nên trước với ta tiếng.”

      Phong Dạ để ý lời này, nhìn kỹ tay nàng. Cũng có gì bất đồng, tiên thể bình thường, mấy trăm năm tu vi, phát có điểm nào kỳ lạ. Nàng lại có khả năng khống chế kiếm tam giới này, kiếm này đủ để hủy thiên diệt địa nha.

      Chính mình nhìn xem cẩn thận, Manh Manh bỗng nhiên rút kiếm hướng tay đâm kiếm, nghiêm giọng : “ Huề nhau a.”

      Nhưng là vì sao tay máu tuôn ra như suối. . . = =!!, thanh kiếm này ràng ngay cả nàng cũng thể thương tổn. . . Quỷ Vương đại nhân, cần đưa bộ mặt băng lãnh vụn nát đó ra nhìn chằm chằm ta a, ta rất vô tội 冏

      Vì thế tỳ nữ tại Vô Gian Các cầm áo bào lông cáo dính máu đem giặt. Ngày thứ hai, Quỷ vực lại truyền kiện như vậy:

      “ Nghe gần đây đại nhân bắt giữ tiểu tiên nữ khuynh quốc khuynh thành, đêm đêm lưu lại trong tẩm cung.”

      “ Đại nhân cấm dục lâu, mà hậu cung lâu lắm có nữ nhân, vừa mở cấm ra kịch liệt như vậy.”

      “ Hơn nữa mỗi đêm đều đổ máu, này là ép buộc quá kịch liệt nha.”

      Cương trực công chính Tư tế nghe , nổi giận đùng đùng xông vào đến Vô Gian Các, Hàn Ly bận ngăn lại: “ Đại nhân cùng Manh Manh nương chính là ở bên trong nghỉ ngơi.”

      Tư tế cả giận : “ Là ấy ấy hay là nghỉ ngơi!”

      Hàn Ly: ". . ." Huynh đài ngươi cần trực tiếp như vậy nha, nhi đồng nên nha. . .

      nghiêm mặt : "Quả là nghỉ ngơi."

      Tư tế tiếp tục giận: "Quỷ mới tin!" Cuối cùng dừng chút, phi, đổi câu , "Người mới tin!"

      ". . ."

      Tư tế rên rỉ lên tiếng : “Xem ra đồn đại quả nhiên sai, trước tiên đừng Quỷ Thần cả hai thể cùng tồn tại, nếu nàng có thai như thế nào. Hơn nữa đại nhân chậm chạp tuyển thêm người vào hậu cung liền cứ như vậy níu giữ tiểu tiên nữ, như thế nào phụ tổ tông, còn có... blabla. . ."

      Hàn Ly chờ gần đủ rồi, liền chụp vai : “Nàng có thể rút ra kiếm tam giới”. xong lại cảm thấy đủ kinh sợ, thêm câu: “Hơn nữa là tốn chút sức nào.”

      Tư tế lảo đảo hai bước, vẻ mặt đầy nếp nhăn run rẩy: “ Cái gì? Nàng, nàng uổng chút công phu liền nhổ được thanh kiếm ra ? Kia mấy đại lão nhân tiêu hao nhiều năm như vậy, mất nhiều linh lực như vậy, dùng nhiều tâm tư và công sức cũng chưa rút ra được rốt cuộc là chuyện gì a!”

      Hàn Ly mắt liếc , a uy, ngươi cần trộm lời kịch của ta nha! Cuối cùng quên dặn câu: "Khụ khụ, nhớ giữ bí mật."

      Ăn đến dạ dày rút gân, ngủ thẳng tự nhiên tỉnh là việc tuyệt nhất nhân gian. Khi tỉnh lại Manh Manh phát Phong Dạ vẫn ngồi nhìn thanh kiếm, mà nàng bởi vì ngủ quá nhiều, quá mức nhàm chán. nhiều ngày đều là như thế, heo là ăn no liền ngủ, tỉnh ngủ liền ăn, nàng so với heo nhiều hơn cái nhiệm vụ, là ăn no, rút thanh kiếm rồi ngủ tiếp.

      “Phong Dạ, thanh kiếm này đối với ngươi rất quan trọng sao?”

      Phong Dạ liếc mắt nhìn nàng, để ý lời vô lý của nàng: “ Ngươi chưa từng nghe qua kiếm tam giới?”

      Thấy nàng mờ mịt, cười khẽ, này ngốc thần tiên ngay cả đương nhiệm Quỷ vương cũng biết, chuyện tam giới chỉ sợ nàng cũng biết đến nhiều lắm, “ Cởi bỏ phong ấn của nó , có thể bảo vệ Quỷ giới Vương tộc qua nhiều thế hệ suy tàn.”

      “ Nga.” Này đó đối Manh Manh mà trọng yếu, nàng căn bản phải người của Quỷ giới, bất quá nơi này vật quả ăn tốt, gần đây tựa hồ lại mượt mà vòng. Nếu quay lại tiên giới, các tỷ tỷ dáng người cao gầy nhất định vê cái bụng căng tròn của nàng, Manh Manh ngươi còn có thể béo lên nữa sao. Ô ô, nghĩ vậy liền cảm thấy bi thương.

      Ngoài cửa truyền đến thanh của tỳ nữ : “ Đại nhân, nương cơm chiều chuẩn bị xong.”

      Manh Manh ngồi thẳng thân mình, được rồi, trước ăn xong bữa tiệc này rồi tiếp tục bi thương .

      = = !

      Tắm rửa là việc Manh Manh cảm thấy ép buộc thống khổ nhất, ràng chỉ cần cái bồn tắm là xong chuyện , vì sao cuối cùng nhất định phải đào cái ao để tắm. Còn tỏa ra mùi vị thảo dược nồng đậm, lần đầu tiên bị ngạt thở xỉu , ùng ục ùng ục nuốt ngụm nước sau đó dần dần chìm xuống, các tỳ nữ cả kinh liền nhảy xuống hồ đem nàng túm lên.

      Lần thứ hai nàng ngoan ngoãn, dán người bên cạnh ao, kết quả vẫn là hôn mê. Phong Dạ đây là quỷ mẹ trì, tẩy rửa sạch nàng sợ quỷ khí . Nàng nhu nhược : "Kỳ ta ngại ngươi mỗi ngày cho ta độ quỷ khí nha."

      So với quỷ mẹ trì gió thổi tới toàn mùi thảo dược thực tốt gấp trăm lần!

      Kết quả Phong Dạ chớp mi: "Ta để ý."

      Manh Manh nghiêm mặt : "Ta súc miệng ."

      . . . Trọng điểm phải ở đây. . . Còn có, cần khơi gợi bóng đen trong lòng Quỷ Vương đại nhân nha . . .

      Sau đó, Manh Manh vẫn là mỗi ngày vào trì tắm rửa sạch sau đó theo thường lệ té xỉu. Bất quá khi thanh tỉnh lại phát nguyên bản quỷ khí u tịch mịch kia quả tiêu tán chút ít, cũng thấy quá mức lãnh .

      Thời gian trôi qua, thế mà nàng ở Quỷ vực mười ngày.
      Tiên giới gửi tới truyền thạch.

      Phong Dạ nhìn nhìn Manh Manh ngủ say, rời phòng, mới cởi bỏ tảng đá phong ấn linh lực, đại khái chính là Manh Manh ở tại Quỷ giới mười ngày, thương thế của Quỷ Vương đại nhân cũng tốt hơn, là thời điểm nàng có thể trở lại, vân vân...

      Nghe xong, linh lực truyền thạch cũng cạn, biến thành tảng đá bình thường. Phong Dạ tùy tay quăng vào trong bụi cỏ : “ Đáp lời, thương thế quá nặng, vẫn cần chăm sóc.”

      Hàn Ly lên tiếng trả lời, sau đó mắt nhìn thân thể khỏe mạnh, dối mặt đỏ tim đập của Phong Dạ. Lão đại ngươi nội tâm cường đại. . .

      Trở về phòng, chỉ thấy Manh Manh mới vừa rồi còn ngủ say giờ ngồi dậy, thấy , hai mắt sương mù liền tỏa sáng: “ Phong Dạ, chúng ta nhân gian chơi có được ?”
      Trả lời chút do dự: “ được.”

      “ Vậy ta tự mình .”
      Manh Manh cúi người mang giầy, lại bị ôm mang trở lại giường , nhìn nàng : “Ngoan ngoãn chờ ở trong này được nhúc nhích.”

      Nàng trí khí ôm tất, thầm : "Nhưng là ở trong này rất buồn a. . .Khi buồn, tâm tình liền tốt, sau đó ăn ngon, có khí lực, liền thể nhổ kiếm ra nha . . ."

      Phong Dạ liếc nàng, quan hệ nhân quả đúng là nhiều. Nàng còn tiếp tục : "Kiếm nhổ ra, ngươi vui. Gia gia , nếu muốn phụ trách, liền phải làm cho đối phương vui vẻ."

      "Phụ cái gì trách nhiệm. . ."

      Manh Manh còn : "Chính là cưới ngươi nha."

      Phong Dạ vẻ mặt cứng đờ, đường đường là Quỷ vương lại bị tiểu nương dùng tới chữ “Cưới” , đây chẳng phải là bị vũ nhục sao = =. Còn có, nàng biết hay biết cái gì là cưới, cái gì là gả! hơi hơi nhíu mày, nhìn nàng thân gầy, nên đầy đặn đầy đặn, chỗ nên nhô nhô, lấy tới ấm giường đều ngại đủ mềm mại.

      Manh Manh kéo kéo ống tay áo : " nhân gian ."

      Bộ dạng là quá mức thành khẩn, giống như cho nàng là đắc tội rất lớn. Năng lực của Hàn Ly rất ràng, tiểu tiên nữ ham ăn này quả phải đối thủ của . Nhưng nhân gian nhiều tiên nhân lại như vậy, nếu như vận khí kém chút, đưa tỳ nữ hầu kiếm này của mang về tiên giới, lại phải phiền toái tìm nàng.

      Nghĩ vậy, xoa xoa tóc của nàng, ý cười vừa bình dị, vừa gần gũi: “Được.”

      Thay bộ áo trường bào chỉ bạc đầy chú ý, đổi thành bộ quần áo mềm bình thường khác, buộc lại những thứ phát tán , hình dáng nhìn xem lại ràng, mặt như quan ngọc, dáng người thon dài, lại làm cho bộ quần áo phổ thông bình thường mang đến cảm giác của tiên nhân . Manh Manh bên cạnh , lạnh run, di, lạnh nha, bước chân bất giác hướng bên cạnh xê dịch. Phong Dạ vừa thấy, nhíu mi, bước chân tới gần chút.

      Manh Manh lại chuyển, lại gần chút nữa, trong lòng hừ lạnh, nhân gian chơi là giả, muốn nhân cơ hội đào tẩu mới là . Thấy nàng vừa muốn động, Phong Dạ lạnh giọng: “Lại chuyển ta liền đem ngươi ôm trong ngực ra.”
      thân ngươi quỷ khí là lạnh, cần tới gần ta.”
      Xích lỏa - trần trụi bị ghét bỏ . . .

      Phong Dạ nhìn nàng “ Ngươi tắm tại quỷ mẹ trì nửa tháng, còn có thích ứng?”

      “Đại khái là bởi vì. . . Ta mỗi lần đều xỉu trong quỷ mẹ trì, tắm đủ giờ .”

      Phong Dạ dừng bước chân lại, nhìn nàng, tuy phải loại làm cho người ta vừa nhìn thấy liền kinh diễm, nhưng xem lâu, cũng là thoải mái. cúi người, môi còn chưa chạm, bỗng dưng thẳng người: “Ngươi có súc miệng ?”
      . . . Bóng đen phải loại trọng yếu a. . .

      hôn rất , độ khí vừa truyền vào, liền rời khỏi. Thời điểm rút tay lại, ấn lưng nàng cái, phong ấn linh lực của nàng, như thế muốn chạy trốn cũng chỉ có thể dựa vào đôi chân khác phàm nhân này.

      cỗ nhiệt khí tràn đầy trong cơ thể của nàng, rất thoải mái. Lại bên cạnh , tựa hồ cũng cảm thấy lạnh.

      Manh Manh lại nghiêm mặt : “ Phong Dạ nha, ta nhất định cưới ngươi.”

      "…….."

      lại chữ cưới liền đem ngươi đến thác nước cọ rửa trăm lần!

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Các bạn qua trang này ủng hộ các bạn ấy nhé. Các bạn ấy dịch từ bản tiếng Trung chứ ko phải edit <3 <3 <3
      http://tixemokid.wordpress.com
      Last edited by a moderator: 11/11/14

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :