1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thuận tay dắt ra một “ bảo bảo ” - Dương Dương (146/152)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 027 đắc ý nam nhân

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      “Này, Vương gia, ngươi làm chi ôm thắt lưng ta chặt như vậy hả?” Tiểu tiểu bực mình nhìn thắt lưng bị nắm, kháng nghị .

      phải sợ nàng té xuống sao? Nàng lại có võ công? Nếu té rồi làm sao bây giờ?” Lân Vương sung sướng .

      Ai có võ công? Tiểu Tiểu hung tợn nhìn . Chính mình vốn che giấu võ công là chuyện thực, cũng thể thừa dịp này, gắt gao ôm chính mình, sợ dục hỏa thiêu đốt sao? Hay là chính mình vóc người tốt, mặc dù gắt gao ôm, cũng có bất cứ phản ứng gì?

      Cúi đầu nhìn về phía bộ ngực của mình, hình như cũng hả; mông nhân tiện càng cần phải rồi, tuyệt đối đủ co dãn, đủ cong. Như vậy vóc người tệ, tin có phản ứng. Trừ phi…

      Ha ha, rốt cục biết rồi, thích chính là nữ đồng rồi, tự nhiên chỉ có hứng thú với nữ oa chưa phát dục, cho nên mới dám đem chính mình gắt gao ôm vào trong ngực. Nghĩ đến trước qua phải giúp , xem ra, đúng là chuẩn bị nhiều xuân dược. Ăn nhiều xuân dược, rất dũng mãnh à, tựa như ngày hôm qua, là cực kỳ hay!

      “Lại suy nghĩ cái gì? Cười như vậy gian trá?” Lân Vương nhàng bám vào bên tai Tiểu Tiểu, ác ý thổi vành tai Tiểu Tiểu.

      có! Vương gia, ngài như vậy chăm sóc, Tiểu Tiểu hảo hảo cám ơn ngươi nha…” Thanh ôn nhu vừa , Tiểu Tiểu quay đầu tình nhìn , cố ý đem khí thổi mặt , mà đầu làm bộ vùi đầu sâu vào áo , vuốt vuốt ngực ( * *hải đường*: chị này gian thấy mồ = =…..Shinku: Ta cũng thấy vậy *vuốt cằm*)…

      Tử Vương gia, có dũng khí khiêu khích ta, xem ta như thế nào thu thập ngươi! Thế nào cũng phải cho ngươi dục hỏa thiêu đốt.

      Đột nhiên ôn nhu, làm cho Lân Vương hơi kinh ngạc chút. Chợt lộ ra nét tươi cười mê hồn, trong đôi mắt thâm tình nhìn chăm chú vào Tiểu Tiểu, làm cho Tiểu Tiểu thấy tụ trong mắt ngay lúc đó là dục vọng…

      Bên ngoài tiếng động lớn vang lên làm tất cả dừng lại, Tiểu Tiểu đắm chìm trong đôi mắt thanh tỉnh lại. Đôi mắt của nam nhân này, đúng là thể nhìn, rất quỷ dị rồi, thiếu chút nữa vừa rồi như . Phía sau có vật gì cứng cứng, hướng mông của mình? Mặt hơi đỏ chút, xem ra riêng gì mình, ngay cả phá hư nam nhân đều sinh lòng ái mộ rồi đây, Tiểu Tiểu chút cử động cũng dám đứng. Sợ chính mình hơi chút vừa động, Vương gia nhân tiện ăn chính mình, nếu như vậy, ngày đó Thủy Thủy cố gắng chẳng phải là uổng phí?

      Cửa chính tướng phủ, tất cả đồng loạt quỳ xuống, chỉ thấy cỗ kiệu xa hoa dừng lại. Mà người quỳ ở dưới cũng đồng thanh xin thỉnh an quý phi, xem chính mình , đúng là chiếu cố chính mình, Tiểu Tiểu nghĩ lại chưa từng có quỳ qua bất luận kẻ nào đây?

      Quý phi? phải phi sao? Chẳng lẽ quý phi cùng phi vốn là cấp bậc? Vậy phải tăng chữ ‘quý’ làm cái gì? Phiền toái, đúng là ăn no rồi rỗi việc?

      nữ tử quần áo hoa mỹ từ trong kiệu được dìu ra, đầu rất nhiều vật trang sức, làm cho Tiểu Tiểu bị ép nhìn tới khó chịu, biết nàng như thế nào chịu được. Xem nàng kia dáng vẻ yếu đuối, phỏng chừng cũng là đóa liên hoa trong thiên hạ, đáng tiếc đóa hoa tốt như vậy tiến Hoàng thượng ,vậy chẳng phải là đóa hoa bãi phân trâu sao…

      Bồi nàng trở về người nhiều lắm, sau khi hạ kiệu, những người đó dĩ nhiên nhân tiện rời rồi, còn lại hai người cung nữ cùng nàng vào tướng phủ. Bởi vì chỉ nhìn được từ góc, Tiểu Tiểu vẫn nhìn được mặt của nàng, nhưng ở cùng trong viện, muốn gặp mặt hẳn là khó ? Sau này lại nhìn cũng dễ thôi…

      Lân Vương chứng kiến Tiểu Tiểu nhìn chuyển mắt, ác ý hướng người Tiểu Tiểu nhích lại gần. Tiểu Tiểu bực mình mặt nhăn cau mày, nhìn cách đó xa đám người rộn ràng nhốn nháo, tay nàng tùy ý vung về phía sau, thân thể chấn động lát, tay vừa lúc đánh vào dục vọng mạnh mẽ của Lân Vương , Lân Vương thở dốc vì kinh ngạc…

      “Xin lỗi, Vương gia, ta phải cố ý. Vừa mới đánh ngươi chỗ nào rồi, đau ?” Vẻ mặt biết xấu hổ nhìn nam nhân, Tiểu Tiểu chuẩn bị tâm lí mình bị mắng rồi đây.



      có việc gì!” đành lòng trách phạt vẻ mặt nữ nhân ngây thơ kia, Lân Vương rầu rĩ . Nữ nhân, sau này, chờ ta quang minh chính đại có được nàng, ta thế nào cũng phải cho nàng bảy ngày bảy đêm xuống giường được! Lân Vương trong lòng thề . ( * hải đường: soái ca còn gian hơn, hí hí, bất quá em thích *—-*Shinku: Hơ hơ! mãnh nam^^!)

      Bên ngoài đợi mọi người vào nhà rồi, ôm thắt lưng Tiểu Tiểu, Lân Vương trực tiếp ra ngoài tướng phủ. Xem chút sắc trời, nhanh đến giữa trưa rồi, quan tâm hỏi: ” Tiểu Tiểu, buổi sáng nàng cũng có ăn cơm, đói bụng chưa? Chúng ta ăn cơm trước ?”

      Tiểu Tiểu cảm kích nhìn cái, mặc dẫn tới quán ngay gần đó. Vương gia mặc dù vừa nãy phá hư chuyện chút, nhưng bản chất là tốt, bây giờ lại cố gắng để quan tâm người khác.

      “Làm chi dùng loại này ánh mắt nhìn ta hả, Tiểu Tiểu, nàng đột nhiên phát ta rất tệ ? Ta vốn rất tệ, nàng xem ta lớn lên ngọc thụ lâm phong…” Lân Vương vừa tựa nhạc, Tiểu Tiểu quay đầu chỗ khác, cả giận :

      “Vương gia, muốn cho ta ăn ít ra được rồi , làm chi phải ác tâm như vậy?”

      “Này… Chẳng lẽ ta có sai sao?” Chứng kiến Tiểu Tiểu kiên nhẫn, Lân Vương cười làm lành : “Tiểu Tiểu, nữa , ta nữa, chúng ta nhanh lên chút ăn , ăn xong rồi, xem phòng ở …”



      Tác giả:

      & muốn viết lại, muốn tiền à, có khi nhân , buổi tối truyền thêm chương! &



      End Chương 27

      _________________


      Chương 28: Như thế nào đối phó ?

      Có quyền thế có khác, ngay đến quản gia giúp tìm được căn phòng tốt như vậy! Phòng ở lớn, nhưng rất u tĩnh, cái đầm sen lớn, khiến cho Tiểu Tiểu nơi này chết được! Phòng tuy lớn, nhưng đón sư phụ và Điểm Điểm đến đây ở vẫn còn rộng chán. Đặc biệt là bãi cỏ lớn kia, hoa viên, Điểm Điểm đến đây khẳng định chơi đến phát điên. Cửa lớn của viện cũng đủ rắn chắc, cần phải lo Hắc Tử chạy ra ngoài…

      Ưm, quả thực rất tốt, Tiểu Tiểu nhịn được mỉm cười.

      “Sao rồi? Tiểu Tiểu, thích nơii này ?” Lân Vương ôn nhu hỏi nàng. Lúc trước cũng từng tặng qua kim ngân châu báu cho nữ nhân a, các nàng cũng cao hứng vạn phần nhận lấy, tại sao lúc đó mình có cái loại cảm giác nhìn thấy nụ cười của nàng liền cảm thấy mỹ mãn? Giống như bây giờ, chỉ nhìn thấy nụ cười của nàng thôi, trái tim liền bay bổng, nguy hiểm nha….

      Thích chứ! Vương gia, người lợi hại, sao lại tìm được nơi tốt như vậy? Giá cả ở đây là bao nhiêu? Người giúp ta hỏi chủ nhà chút, có bán hay , có thể bán cho ta ?”

      Tiểu Tiểu hưng phấn, kéo cánh tay Lân Vương lắc lấy lắc để, mặt tràn đầy hạnh phúc, làm cho Lân Vương bị mê hoặc….

      bán sao? Vậy thôi, trước tiên cứ thuê như vậy cũng tốt!” Thấy vẻ do dự của Lân Vương, Tiểu Tiểu thở dài sụ mặt.

      “Ai bán, chắc chắn là bán. ngàn lượng, ngàn lượng bạc liền bán….” Thấy giai nhân bực mình, Lân Vương vội . ngàn lượng bạc hẳn là nhiều lắm, chút công phu tối qua, nàng lời được ba ngàn lượng bạc nha.

      sao?” Tiểu Tiểu vội vàng từ trong lòng móc ra ngân phiếu, đếm từng tờ đưa cho Lân Vương…

      “Cái đó, Tiểu Tiểu nương, nàng đừng đưa ngân phiếu cho ta, ta mua tặng nàng, được ?” Lân Vương ngượng ngùng , bản thân thiếu chút tiền kia. Vốn là muốn tặng cho nàng, lại sợ nàng nghĩ lung tung, mới đại cái giá. ngờ, nàng đợi được liền….

      cần, ta có tiền! Vẫn là ta tự mình mua hay hơn! Người cũng chẳng phải là người gì của ta, sao có thể biết xấu hổ mà lấy đồ của người chứ? Hơn nữa, đồ mình mua, ở mới yên tâm….” Tuy rằng có tiện nghi phải chiếm, nhưng Lân Vương có quyền có thế, nếu như sau này vì căn nhà này mà đề xuất những cầu hợp lí với mình, như vậy có lời rồi nha.

      tham quan hết trong nhà, Tiểu Tiểu đối với nơi này càng thêm hài lòng, nàng cao hứng vuốt, nhìn bốn phía, ngờ nhà vẫn còn tốt như vậy, đồ vật bên trong đều đầy đủ, trực tiếp dọn vào là có thể ở được rồi. Nhìn chăn đệm giường còn mới nữa, Tiểu Tiểu nghĩ lát phải ra ngoài mua bộ mới về đây, tuy bản thân biết làm, nhưng đồ mình làm khó coi muốn chết, mất thẩm mỹ!

      Nhìn thấy dáng vẻ khổ não của nàng, Lân Vương cười : “Lát nữa ta kêu quản gia giúp nàng đem chăn đệm mới đến đây, nàng mới đến đây, chưa quen thuộc với kinh thành, thân nữ nhi, ra ngoài cũng tiện…”

      Vương gia này, từ khi nào mà đối với ta tốt như vậy? Mắt Tiểu Tiểu rưng rưng, hai mắt ươn ướt. Mà Lân Vương, chỉ thương nhìn nàng, trong mắt tràn đầy nhu tình….

      Nếu như, là cha của Điểm Điểm tốt biết bao! Tiểu Tiểu đột nhiên nhớ đến, nghĩ đến thai ký (vết bớt mới sinh ra có) thắt lưng , khá giống với cái của Điểm Điểm, có phải là nam nhân mà đêm đó mình giúp giải độc nhỉ?

      Nghĩ muốn mở miệng hỏi về thai ký kia, lại phát những câu này căn bản là nên lời. Nếu như hỏi, mình làm sao biết về thai ký kia, phải sao đây? Chẳng lẽ phải dùng chút sắc dụ, dụ cởi sạch y phục?

      “Vương gia, Hoàng thượng mời người tiến cung chuyến!” Nhìn thấy công công cấp bách chạy tới, quản gia sợ sệt tiến vào báo cáo. Mặt Lân Vương lập tức đen lại, lúc nào đến mời, tại sao cứ phải nhè lúc khí tốt đẹp như vây chứ? hung hăng trừng mắt về phía người báo tin là quản gia và công công, hai người đều cúi thấp đầu.

      “Là quốc cấp tốc!” Công công thấp giọng .

      “Vương gia, người có chuyện trước ! Quốc quan trọng hơn, quốc quan trọng hơn!” Tiểu Tiểu vội vàng khuyên nhủ, phải ứng phó ra sao với Vương gia này đây, chính mình còn phải suy nghĩ suy nghĩ chút.

      “Được rồi, Tiểu Tiểu, dọn qua đây sớm chút!” Lân Vương luyến tiếc nhìn Tiểu Tiểu, quay đầu với quản gia: “Viện tử này, bán cho Tiểu Tiểu với giá ngàn lượng bạc rồi, đem khế ước nhà và làm nốt thủ tục !”

      Quản gia ngây ngốc đứng đó, chú ý đến Lân Vương sớm xa! ngàn lượng? Dù là mười cái ngàn lượng cũng mua được nha? Tại sao lại cứ thế mà đem cho Tiểu Tiểu nương? Chẳng Vương gia bị bệnh rồi sao?

      “Quản gia, phải đến lúc nào mới làm xong? Còn nữa, Vương gia kêu ông phái người đem bộ chăn đệm mới đến đây, cũng phải nhanh lên nha, ta muốn nhanh chóng dọn vào đây, phải mất bao lâu mới làm xong?”

      chắc phải là quá khó đấy chứ? Sao quản gia lại có biểu tình thế kia? Chẳng lẽ căn nhà này còn mắc hơn nữa sao? Đừng có đổi ý nha, Tiểu Tiểu rất nghèo, tiền rất ít.

      “Hôm nay nương liền dọn vào đây , lão nô làm ngay, toàn bộ làm hết trong hôm nay!” Quản gia hồi phục lại tinh thần, lưu loát .

      Về đến Tướng phủ, thu dọn đồ đạc của mình, Tiểu Tiểu đên bên ngoài phòng của Thủy Thủy, mơ hồ nghe thấy tiếng nghẹn ngào ở bên trong. Chắc phải Thủy Thủy đấy chứ? Nàng gõ gõ cửa, đẩy cửa tiến vào, lại nhìn thấy mỹ nhân hoa lê đẫm mưa(*) khóc, mà Thủy Thủy đứng bên để an ủi. Nàng ta là ai?





      (*) Lê hoa đái vũ: là môt câu thành ngữ. Đại ý: giống như hoa lê thấm nước mưa, vốn để hình dung tư thái lúc khóc của Dương Quý phi, sau này người ta dùng câu này để hình dung dáng vẻ lúc khóc của người co đẹp. Xuất xứ: thời Đường, trong 《Trường hận ca》 của Bạch Cư Dị: “玉容寂寞泪阑干,梨花一枝春带雨。”

      Phiên : “Ngọc dung tịch mịch lệ lan can,lê hoa nhất chi xuân đái vũ。”

      Dịch nghĩa: “Vẻ ngọc thầm vẫn dài hàng lệ, cành hoa lê đẫm hạt mưa xuân”

      Dịch thơ: “Lệ dàn mặt ngọc lưa thưa

      Cành lê hoa trĩu hạt mưa xuân đầm”



      End Chương 28

      _________________

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29: Dò xét Sóc Vương phủ

      Về đến Tướng phủ, thu dọn đồ đạc của mình, Tiểu Tiểu đên bên ngoài phòng của Thủy Thủy, mơ hồ nghe thấy tiếng nghẹn ngào ở bên trong. Chắc phải Thủy Thủy đấy chứ? Nàng gõ gõ cửa, đẩy cửa tiến vào, lại nhìn thấy mỹ nhân hoa lê đẫm mưa khóc, mà Thủy Thủy đứng bên để an ủi. Nàng ta là ai?

      “Thủy Thủy, chuyện gì vậy?” Mỹ nhân vừa khóc, tuy rằng bản thân phải là nam nhân, nhưng nhìn dáng vẻ thương tâm của nàng ta, vẫn là phải quan tâm chút.

      Mỹ nhân khóc liền ngẩng đầu lên, son phấn mặt sớm lem hết, Thủy Thủy lấy khăn tay cẩn thận lau mặt cho nàng ta, lau lớp phấn son dày đặc, lộ ra khuôn mặt trắng nõn, cảm thấy có bảy tám phần giống với Tiểu Tiểu.

      “Tiểu Tiểu, về rồi. Đây là tỷ tỷ của ta, Thủy Tiên!” Thủy Thủy thương tâm . Tỷ Tỷ về liền khóc lóc thành cái dạng này, cần nghĩ cũng biết là ở trong cũng chịu ủy khuất, chính mình sao lại lo lắng cho được.

      “Thủy Tiên? Chính là cái người gọi là cái gì Tiên phi hả?” Tiểu Tiểu tò mò hỏi. Nhìn nữ tử có phần giống với mình này, Tiểu Tiểu cảm thấy nàng ta đáng thương, gả cho Hoàng đế lão đầu kia , lão đầu kia lại còn có vô số nữ nhân….

      “Là Tiên Quý phi! Tiểu Tiểu, phi và Quý phi hơn kém nhau bậc, cái này thể lung tung đâu nha….” Thủy Thủy liếc Tiểu Tiểu cái, thở dài : “Tỷ, con người Tiểu Tiểu là như vậy, lòng ngay thẳng miệng nhanh nhẹn, tỷ đừng để bụng nha… nương ấy là hảo bằng hữu của muội, có chuyện gì cứ với ấy, chừng ấy có thể giúp được tỷ?”

      Thủy Tiên ngẩng đầu nhìn ta cái sau đó thở dài : “Tiểu Tiểu nương, đa tạ ! Nhưng chuyện của ta, ai có thể giúp được ta chứ?”

      Cái gì? Ta giúp được hả? Tiểu Tiểu buồn bực nhìn nàng ta, cũng quá xem thường người . Cho dù muốn ta trộm nội tiết (đồ lót) của Hoàng thượng ta cũng có thể giúp làm được, chẳng lẽ so với việc này còn khó hơn sao?

      “Thủy Tiên tỷ tỷ, rốt cuộc có chuyện gì, tỷ ra , ta nhất định cố hết sức giúp tỷ.” Tiểu Tiểu thành . xong trong lòng liền hối hận, từ lúc nào mà mình thích làm việc nghĩa như thế? có thù lao nhiệt tình như thế để làm gì?

      “Kỳ thực, ngày tháng trong cung của tỷ tỷ tốt chút nào…” Thủy Tiên u buồn , đến chuyện ngươi lừa ta gạt ở trong cung, đến bội tình bạc nghĩa của Hoàng thượng, đến lãnh khốc vô tình của , đến thống khổ tan nát cõi lòng của mình…

      Tiểu Tiểu nghiêm túc lắng nghe, tuy rằng bản thân lén đến Hoàng cung mấy lần, nhưng lại ngờ quan hệ người bên trong lại phức tạp như vậy, cũng khó trách Thủy Tiên lại đau lòng. Nhưng mà cái này mình giúp được tỷ ấy rồi, trừ phi là tỷ ấy chết…

      “Tỷ tỷ, tỷ vẫn còn chưa quên được Lâm ca ca sao?” Thủy Thủy hai mắt ướt đẫm, lo lắng hỏi.

      “Lâm ca ca? Lại chuyện gì nữa thế?” Tiểu Tiểu khó hiểu nhìn hai người họ, chẳng lẽ Thủy Tiên sớm có người mình thích rồi sao?

      “Lâm ca ca chính là Dư Lâm, huynh ấy và tỷ tỷ là thanh mai trúc mã, ngờ sau này tỷ tỷ cư nhiên lại tiến cung….” Thủy Thủy tự trách : “Nếu phải lúc đó tuổi ta còn , ta nhất định thay tỷ tỷ tiến cung….”

      “Thủy Thủy, đừng lung tung! Muội nghĩ trong cũng tốt vậy sao? Ta chịu khổ đành, muội còn , lại càng nên chui đầu vào….” Thủy Tiên vội vàng chặn .

      Theo lý mà , Hoàng thượng hẳn là thiếu nữ nhân, sao lại để nữ nhân trong lòng có nam nhân khác ở bên người nhỉ? Hơn nữa, lấy thế lực của Thừa tướng mà , là có thể cự tuyệt việc cho tỷ tiến cung…..chẳng lẽ, lúc đó tỷ đồng ý tiến cung? Thủy Tiên, hạnh phúc của mình phải do mình nắm lấy, phải do mình giành lấy. Nhưng mà, nếu tỷ từ bỏ rồi, đừng dây dưa với chuyện trong quá khứ nữa, nếu , người khó chịu vẫn là tỷ! Chuyện của tỷ, ta giúp được rồi….”

      Tiểu Tiểu lắc lắc đầu, nghĩ đến Thủy Tiên có khả năng là tham đồ vinh hoa phú quý nơi hậu cung nên mới tiến cung, trong lòng bắt đầu khinh bỉ nàng ta, càng muốn giúp nàng ta. Hơn nữa, chuyện của Hoàng thất, mình chỉ là nữ tử bé, có năng lực gì chứ?

      “Tiểu Tiểu, muội hiểu lầm rồi, phải giống như muội nghĩ đâu….” Thủy Tiên ngập ngừng, nhưng ràng có chút lo lắng. Tiểu Tiểu cười :

      “Thủy Tiên tỷ tỷ đừng gấp, ta biết chỗ khó xử của tỷ. Nhưng mà lần này ta đến là để cáo biệt với Thủy Thủy, ta tìm được nhà rồi, bây giờ phải dọn ra ngoài, nếu rảnh các người có thể đến chơi!”

      “Tiểu Tiểu, muốn dọn sao? ở thêm mấy ngày nữa? Lại có ai chơi với ta nữa rồi….” Thủy Thủy buồn bã nhìn Tiểu Tiểu. Tiểu Tiểu cười :

      “Đừng buồn nữa, chuyện ta hứa với , vẫn còn nhớ! Chính là ở Thành Tây, nếu rảnh có thể đến tìm ta!”

      Thủy Thủy cáo biệt Tiểu Tiểu trong bộ dáng lưu luyến rời, lúc Tiểu Tiểu về đến Liên viên trời tối. Quản gia ở trong nhà đợi nàng, đem khế ước nhà giao cho Tiểu Tiểu, còn để lại nha hoàn nấu cơm, nhưng Tiểu Tiểu cự tuyệt. Vừa mới thoát khỏi cái lồng giam, nàng muốn bên cạnh lại có thêm bà quản gia.

      Nằm thoải mái trong nhà mới, Tiểu Tiểu nhớ đến vị nương gặp lúc chiều, nàng ta là người “phàn long phụ phượng” (*) sao? Nhìn dáng vẻ thương tâm của nàng ta, hẳn là hối hận rồi? Mình có thể giúp nàng ta ? Nếu như thân thể sau khi chết của nàng ta có thể chuyển ra khỏi cung, chừng, chừng mình có thể giúp được, để nàng ta giả chết….nhưng mà, chuyện này phải miễn phí là có thể làm tốt được, hay là đợi họ đến nhờ mình, tính sau vậy.

      Đều tiền phải vạn năng, nhưng có tiền lại vạn vạn thể. Tiểu Tiểu nghĩ muốn có ngày tháng tốt lành, nghĩ muốn nuôi gia đình, lừa gạt thêm ít tiền sao được?

      Cha của Điểm Điểm, có khả năng là Lân Vương, nhưng cũng có khả năng là huynh đệ của . Nhớ được ngoài Lân Vương ra, Vương gia ở kinh thành hình như vẫn còn người, gọi là Sóc Vương. Nếu như hôm nay mình ra ngoài, buổi tối có thể tự do hoạt động, hay là đến yết kiến Sóc Vương trước ? Xem xem thắt lưng có thai ký hay ? Nếu như có, vậy cha của Điểm Điểm tám phần chính là Lân Vương rồi, chình mình chỉ cần nghĩ biện pháp tóm Lân Vương là được….

      Nếu như cũng có? vậy phải làm sao? Còn phải vào cung xem Hoàng thượng có hay sao? Như vậy phiền phức rồi đây….



      (*) Phàn Long phụ Phượng: vịn rồng dựa phượng, chỉ những người tài năng mấy nhưng xuất thân chốn quyền quý, dựa vào gia thế để tiến thân.



      End Chương 29

      _________________



      Chương 30: triền miên trước khi chia tay

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      Đêm chậm rãi buông xuống, bóng đêm biểu tới giờ tý. Lúc này, Tiểu Tiểu ở ngủ giường đột nhiên tỉnh lại, có chuẩn bị đồ mặc buổi đêm cho tốt, chỉ là mặc vào thân màu đen giả váy, xoay người lát thấy bóng dáng biến mất.

      đường, cửa hàng sớm đóng cửa, lạnh lẽo ngã tư đường chỉ có thể nghe được vài tiếng xé gió mà thôi, Tiểu Tiểu trước dự định dò xét tốt đường, tới Sóc vương phủ, sau khi xem xét bốn phía có ai, nàng trở mình trèo tường. Né tránh vương phủ thị vệ, tìm gian phòng Sóc Vương nghỉ ngơi…

      dạo hơn phân nửa sân , cũng tìm được bóng dáng Sóc Vương, có thể nơi nào rồi? Tiểu Tiểu tới gần cửa chính, nghĩ tới trốn ở nơi nào, khó khăn lắm mới vào được hôm nay có trong phủ?

      “Tam ca, huynh về trước ! Ngày mai chúc huynh thuận buồm xuôi gió, sáng sớm đệ đến tiễn huynh rồi!” Thanh sang sảng tại cửa vọng tới, Tiểu Tiểu theo tiếng nhìn lại, lại chứng kiến Lân Vương cùng người nam tử cùng nhau đứng ở cửa, vừa mới chuyện chính là người nam tử đó Chẳng lẽ chính là Sóc Vương?

      “Ha hả, Ngũ đệ à, cần đệ tiễn! Việc tốt luôn tới ta, lần này vừa , chắc hơn tháng mới có thể trở về, ta còn nỡ xa nữ nhân của ta…” Lân Vương uống cũng ít, say khướt .

      “Này, Tam ca, vậy nhưng là chuyện tốt hả, người khác nghĩ muốn cầu cũng cầu được đây? Huynh nỡ xa nữ nhân của huynh , mang nàng theo phải được rồi sao? đường cũng có thể giải buồn bực, ha ha…” Sóc Vương cười to : ” Đệ về ngủ trước, chết! Ngày mai còn phải lâm triều nữa? Tam ca cũng thong thả nha…”



      Nhìn Lân Vương ngồi cỗ kiệu rời , Sóc Vương mới đến bên trong phủ, đến hướng cửa lớn phía đông.

      Đó là phòng ngủ của sao? vào tới nửa canh giờ, trong phòng đèn tắt, mà bên trong phủ trừ gác đêm người tới tới lui lui tiêu sái di chuyển ở ngoài, hết thảy cũng im ắng.

      Tiểu Tiểu vào bên trong phòng Sóc Vương, nghe được tiếng lẩm bẩm rất , vốn định dựa vào trước, bất đắc dĩ người mùi rượu quá nồng. Mặc dù bóp mũi, cũng cảm thấy có điểm choáng váng đầu óc, hơn nữa chỉ cởi áo ngoài, mặc quần áo nhiều, Tiểu Tiểu thể làm gì khác hơn là vô công mà phản.

      Cúi đầu ủ rũ chạy hướng quay về để trốn thoát , lòng của nàng buồn bực vạn phần, chính mình đường đường đệ tử thần thâu, dĩ nhiên đối với rượu thúc thủ vô sách, là ngu có thuốc chữa! Quên , trở về ngủ giấc, hôm nào trở lại!

      Vừa vào phòng, ngửi thấy mùi rượu, Tiểu Tiểu cau mày, chứng kiến giường của nàng Lân Vương nằm. như thế nào tới? phải ngày mai phải sao? Tới làm cái gì?

      “Nàng đâu?” Mở to đôi mắt mê man vì rượu, Lân Vương bực mình hỏi.

      “Sao người lại ở đây, Vương gia!” Tiểu Tiểu cũng tức giận hỏi.

      “Nhớ nàng, đến xem nàng! Tiểu Tiểu, ngày mai… Ta đến Phong quốc rồi, ngươi theo ta cùng , có được hay ?” Lân Vương lảo đảo đứng lên, bộ dáng lúc nào cũng có thể té xỉu.

      được, ta ! Ta còn có việc muốn làm? Ta có nhiệm vụ…” Chứng kiến muốn ngã sấp xuống, Tiểu Tiểu bỏ qua quá khứ giúp đỡ tay, Lân Vương thuận thế ôm lấy Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu giãy dụa …

      “Tiểu Tiểu, đều là lỗi của nàng…” Lân vương , đối với nàng chút tửu lượng nào phả ra mùi rượu, hài lòng nhìn mặt đỏ ửng.



      “Vương gia, ngươi xuống , như vậy rất thoải mái… Ngươi say…” Tiểu Tiểu quay đầu chỗ khác, lại đem đầu của nàng quay lại, làm cho Tiểu Tiểu nhìn vào mặt .

      “Ta có say! Ta hơn tháng mới có thể trở về, ta rất nhớ nàng. Cho nên đến xem nàng…” Lân Vương vừa , hôn Tiểu Tiểu ,muốn mở cái miệng nhắn, hôn nàng sâu, hôn đến khi nàng sắp ngất mới buông.

      “Tiểu Tiểu, ta nhớ nàng, nàng có nhớ ta ?” vừa thào, tay lặng lẽ cởi bỏ quần áo của nàng.

      “Vương gia, dừng tay!” Tiểu Tiểu phản kháng .

      “Tiểu Tiểu…”

      Ánh trăng lặng lẽ ở trời di chuyển, dần dần trời sáng dần lên, giường hai người còn ngủ vùi.

      “Vương gia, Vương gia!” Cửa sổ truyền đến giọng gọi , ngủ say nam tử đột nhiên mở mắt, đầu tiên là kỳ quái nhìn bốn phía liếc mắt cái, tiếp theo nhìn về phía người phụ nữ bám vào người chính mình, ôn nhu hôn trán của nàng, sau đó cẩn thận đem tay nàng bỏ khỏi người mình, giúp nàng đắp lại chăn, ôm quần áo len lén rời .

      Mở ra cửa phòng, quản gia dẫn hai người nha hoàn đến, nhàng hầu hạ Vương gia rửa mặt …

      “Gia, nương làm sao bây giờ? Phải uống dược sao?” ra ngoài cửa lớn, trước khi Vương gia lên kiệu, quản gia cẩn thận hỏi.

      cần! Hảo hảo chiếu cố nàng, đợi ta trở về”. Lưu luyến nhìn cửa lớn liếc mắt cái, Lân Vương cao hứng xuất phát…

      Tiểu Tiểu, nàng là của ta, nàng chỉ có thể là của ta! Lân Vương trong lòng thề . Chỉ là, như thế nào cũng ngờ, chờ trở về sau này, hết thảy sớm phải…( hải đường: này bá đạo ghê gớm, nhưng về sau cũng tội * chấm chấm nước mắt*___ Shinku: oa oa, ta thương Lân Vương này quá T_T)

      cần uống dược, vậy ý tứ Vương gia là? Quản gia khiếp sợ nhìn về phía trong phòng, đối với hai nha hoàn theo : “Chuyện hôm nay giữ kín cho ta!”

      Nha hoàn hoảng sợ gật đầu, sợ hãi nhìn vẻ mặt trầm tư của quản gia. nương kia, sau này phải lấy lòng.





      End Chương 30

      _________________

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31: sắc dụ Sóc Vương

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      Thối Vương gia, có việc gì mãnh liệt thế làm gì? Tiểu Tiểu miễn cưỡng nằm trong ổ chăn, nhìn bên ngoài trời tối, nàng trong lòng oán giận . nghĩ tới đêm triền miên, dĩ nhiên làm cho mình ngủ suốt ngày! Nếu đói bụng khó chịu, nàng chẳng muốn mở mắt.

      Hy vọng cũng mệt chết ! Tốt nhất ngủ chết đường! Đều phải xuất phát như vậy ra sức làm gì? Sau này nhìn thấy tuyệt đối chạy trốn, trốn mới là đứa ngu!

      Duỗi duỗi người, mặc xong quần áo, Tiểu Tiểu hướng ra phía ngoài đến, nhớ kỹ còn lại nửa con gà ở bàn, hẳn là còn có bị hư .

      Vừa ra bên ngoài, lại ngửi thấy mùi thơm thức ăn, chỉ thấy bàn, sáu món điểm tâm, mặc dù có điểm lạnh rồi, nhưng vẫn như cũ có thể tỏa ra mùi vị thức ăn rất thơm.

      Vương gia kia coi như có lương tâm! Mở ra cái lồng, Tiểu Tiểu ngửi thức ăn, dù sao có độc, ngồi xuống mà bắt đầu ăn thôi. đúng là đói bụng, sáu món thức ăn, ăn hơn phân nửa, mới cảm giác no ít.

      Xem chút canh giờ bây giờ, vừa lúc thích hợp hoạt động bên ngoài, nàng mặc vào thân quần áo màu đen, hướng Sóc phủ bay .

      Mặc váy bay đúng là có tiện, ngày mai nhất định phải đổi thân y phục dạ hành, cái kia mặc vào thoải mái hơn! Tiểu Tiểu đem váy cuộn ngắn ít, như vậy tiện hơn nhiều.

      Chỗ Sóc Vương nghỉ ngơi hôm qua hết sức yên ắng, tối tĩnh mịch, vào nhìn, bên trong người cũng có. Lúc này ngủ, chẳng lẽ Sóc Vương ở chỗ khác cùng nữ nhân triền miên sao? Chắc là thế rồi, nàng hướng chỗ có đèn tìm. Tìm nhiều phòng nữ nhân, phòng nào cũng tắt đèn rồi, cá biệt mặc dù đèn sáng, nhưng có thấy bóng dáng của . Ngay lúc nàng nhụt chí nghĩ muốn phải về, theo gió bay tới, loáng thoáng nghe được tiếng rên rỉ rất của nữ nhân…

      Tiểu Tiểu trong lòng vui vẻ, hướng chỗ có thanh bay . Ở chỗ xa, chỉ thấy trần trụi trong hồ, Sóc Vương cùng nữ nhân gắt gao dựa vào nhau trong nước.Tayhắn vuốt phần đầy đặn của người kia, mà người kia nhàng nỉ non tiếng rên rỉ.

      Thân thể bọn họ ở dưới nước, nhìn tới phần eo , chỉ có thể nhìn thấy mặt cùng chút người họ, nước xao động, khó tưởng tượng ra bọn họ làm cái gì…

      Tiểu Tiểu lẳng lặng nhìn, thưởng thức mỹ nam mỹ nữ nửa thân trần, cũng chờ xem biểu diễn miễn phí. Xem ra Lân Vương huynh đệ cũng có mấy người tốt, đều là đám người đại háo sắc!

      “Vương gia, ngài nhanh lên chút …” mỹ nữ cười duyên , thân thể gắt gao dán đến người Sóc Vương.

      “Ái phi, ngươi nghĩ muốn ở trong nước làm cho bổn vương muốn ngươi sao?”Namnhân tay xuống phía dưới tìm kiếm, mỹ nữ thở dốc vì kinh ngạc, trong miệng tiếng kêu lớn hơn ít…

      “Vương gia, ngươi xấu… Nhanh lên chút…”

      ngươi là tiện nhân, ta cho ngươi!” Sóc Vương ôn nhu bên vành tai mĩ nữ .

      Tiểu Tiểu nghe da đầu tê dại, chẳng lẽ Sóc Vương còn có khuynh hướng ngược đãi? Còn muốn làm cho nữ nhân thừa nhận mình là tiện nhân?

      Mỹ nữ mặt thoáng lộ ra vẻ do dự, nhưng được cơn sóng khoái cảm chinh phục, nàng đôi mắt mông lung nhàng :

      “Ta là tiện nhân, Vương gia…” Nhìn mỹ nữ đỏ bừng sắc mặt, Sóc Vương mặt lộ ra ác ý mỉm cười. dẫn mỹ nữ trong hồ tới bên hồ tới nằm cái ghế, khăn tắm bị tùy ý đặt ở mặt, tùy tiện nằm ở phiá , khàn khàn :



      “Tiện nhân, muốn sao? Chính mình đến! Trước dùng cái miệng nhắn của ngươi, biết ?”

      Tiểu Tiểu đỏ mặt trống ngực đập mạnh nhìn bọn họ, khắc sau, nữ tử mới được phép ở người

      lâu sau , mỹ nữ bắt đầu thào: “Vương gia, ta động đậy rồi… Có thể hay …”

      được! Nếu như thể hầu hạ bổn vương thoải mái, ngày mai ngươi cút khỏi Vương phủ, đừng để ta nhìn thấy ngươi!” Sóc Vương lạnh lùng .

      “Vương gia, ta người!” Mỹ nữ ủy khuất khóc lên.

      thêm câu nữa cút !” Sóc Vương thoải mái nhắm mắt lại, hề để ý tới bộ dáng khóc như mưa của vị mỹ nữ nọ.

      nén nhang trôi qua, mỹ nữ người Sóc Vương lại bắt đầu cầu xin tha thứ:

      “Vương gia, ta sai rồi, tha cho ta …”

      “Sai rồi? Vị trí Sóc Vương phi há để cho ngươi vọng tưởng? Còn dám cho ngươi hướng Hoàng thượng góp lời, muốn làm cho Hoàng thượng chỉ hôn… Ngươi cũng ngẫm lại, ngươi là ai? Ngay cả hầu hạ nam nhân cũng xứng, còn cút trở về cho ta !”

      Sóc Vương nổi giận đùng đùng xong, mỹ nữ mặc thêm quần áo che mặt chạy, dáng vẻ yểu điệu làm cho Tiểu Tiểu khỏi hoài nghi, giai nhân tốt như vậy, Sóc Vương như thế nào có thể cứ như vậy buông tay đây? Mặc dù giáo huấn, như vậy thả nàng , chẳng lẽ cảm giác được dục hỏa thiêu đốt người sao?

      Sóc Vương phi thân nhảy trong nước, dùng sức tẩy trừ người chính mình. Cho tới hôm nay, Tiểu Tiểu cũng có chứng kiến lưng Sóc Vương, nàng sốt ruột thầm nghĩ, có muốn hay ra tay chế trụ đây?



      “Người nào, dĩ nhiên nhìn lén bổn vương tắm rửa, ra đây!” Còn có tới và nghĩ muốn làm như thế nào là tốt, bóng người trong nước bay đến trước mặt Tiểu Tiểu, chế trụ của cổ nàng, hai mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

      “Ha hả, Vương gia, nô tỳ cẩn thận chứng kiến quý thể ngài, xin lỗi!” Cảm giác được sát khí , Tiểu Tiểu vội vàng .

      “Ngươi là nha hoàn trong phủ?” Sóc Vương tay nắm cổ tay Tiểu Tiểu, sau khi xác định nàng có võ công, mới buông tay chế trụ cổ nàng.

      ” Dạ…”

      bậy! Nha hoàn nào có tay trắng noãn như thế này?” Sóc Vương chỉ tay phấn nộn của Tiểu tiểu, lớn tiếng hỏi.

      “Kỳ , Vương gia, ta là thị thiếp của ngươi. Ngươi mấy tháng chưa từng có xem ta rồi, ta là muốn ngươi rồi…” Tiểu Tiểu , ra vẻ thẹn thùng .

      “Thị thiếp? Ngươi là người nào? Lúc nào vào tới phủ, biên hào bao nhiêu?” Sóc Vương vẻ mặt hoài nghi nhìn tiểu nương tinh quái, có giai nhân này, chính mình thể ấn tượng.

      “Vương gia, ta…” Tiểu Tiểu dối được rồi, dứt khoát trực tiếp ngẩng đầu lên, hôn lên đôi môi đỏ thắm gần trong gang tấc của Vương gia. Dùng phương pháp học được từ Lân Vương, trúc trắc khiêu khích nam nhân trước mặt. ( hải đường: á, thích thích đâu, chỉ thích chị với Lân Vương thôi, khổ thân Lân vương của em * *____ Shinku: hơ hơ, Tiểu Tiểu dám “hồng hạnh xuất tường”, chết chắc rồi!)

      Sóc Vương hết sức kinh ngạc, kinh nghiệm sa trường như thế nào cảm giác ra trúc trắc? Vị trong miệng nàng thanh thanh, thơm tho làm muốn ngừng lại. Bàn tay bỏ ra ngoài, nhưng cuối cùng có nhẫn tâm đẩy ra nàng.

      Dù sao vốn là nữ nhân trong phủ mình, xong hết rồi thẩm vấn cũng muộn, nàng còn có thể bay được? (Shinku: Hơ hơ, chắc ?)



      Nam nhân đều là động vật nửa thân dưới , chỉ chốc lát sau, gắt gao đem Tiểu Tiểu ôm vào trong ngực, tay cũng thành tìm trong quần áo Tiểu Tiểu, vuốt ve nàng…



      “Uh…” Tiểu Tiểu trong miệng than phát ra động lòng người, cảnh giác buông xuống, cảm giác được ánh mắt lửa nóng của , cảm giác được … Tiểu Tiểu sinh lòng thích tay bé duỗi đến sau lưng vuốt ve, làm cho Sóc Vương cuống quít…

      “Tiểu tinh, tại ngươi phóng hỏa…” Sóc Vương giọng .

      “Ân…”

      “Ta đây nhân tiện khách khí rồi… Ngươi… Ngươi làm cái gì…”

      ( hải đường: ứ thích Tiểu Tiểu với khác đâu * hixhix huhu* bắt đền Shinku______ Shinku: Ack, sao nàng lại bắt đền ta, yên tâm , xảy ra chuyện gì đâu, người “có chuyện” là Sóc Vương kìa, hắc hắc *cười gian*)



      End Chương 31


      _________________

      [​IMG] [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 32: Muốn ăn ăn được

      “Vậy ta khách khí nữa….ngươi….ngươi làm gì….”

      Sóc Vương vốn trầm mê trong tình dục đột nhiên hô lên, tiếng kêu của , bởi vì động tình nên có chút khàn khàn, có chút trầm thấp, nghe hết sức khiêu khích…

      “Vương gia, người sao thế, ta cái gì cũng chưa có làm nha?” Tiểu Tiểu hiểu ngẩng đầu, vô tội nhìn .

      “Vương gia, người ôm ta chặt quá! Làm ta đau nè, có thể nới lỏng tay ?” Nàng hỏi tiếp, Sóc Vương này, tự dưng ôm chặt như thế để làm gí?

      “Tiểu tinh, ngươi cái gì cũng chưa làm sao?” Sóc Vương hoài nghi hỏi: “Vậy tại sao bổn Vương thể cử động?”

      Tiểu Tiểu thành nhìn cái, sợ hãi : “ phải chứ? Vương gia, người thể cử động rồi sao?”

      “Đúng thế! Chẳng lẽ phải ngươi vừa điểm huyệt bổn Vương sao?” Vẻ mặt tin, làm cho Tiểu Tiểu nhịn được đau lòng.

      “Vương gia, người biết ta có võ công, sao có thể điểm huyệt của người chứ? Hơn nữa, người có nhận thấy ta điểm huyệt ?” Biểu tình ủy khuất kia, dù là ai nhìn thấy cũng đều nhịn được muốn đem nàng ôm vào lòng.

      “Cũng phải, ta vốn bách độc bất xâm, nếu như điểm huyệt ta chắc chắn có thể dò ra. Mau giúp ta kêu Lăng Di đến đây, để giúp ta xem thử !” Xóa bỏ hoài nghi đối với Tiểu Tiểu, khôi phục trấn định như bình thường, phân phó.

      Trong lòng Tiểu Tiểu mừng thầm. Vậy là chế trụ được ngươi rồi à? Nàng dùng sức đẩy tay Sóc Vương ra, dạo quanh vòng, Sóc Vương thấp giọng :

      “Ngươi làm gì vậy? còn mau mời người đến đây!”

      “Vương gia, ta muốn xem vóc người của người có được hay ? Người hả? lát chắc chắn mời. Ui, Vương gia, cái màu hồng nhạt thắt lưng của người chính là thai ký hả?”

      Tay Tiểu Tiểu xoa lên cái ký hiệu kì lạ đó, cùng kiểu dáng với cái người Điểm Điểm, màu sắc cũng khác là bao, hơn nữa đều là ở bề mặt da. Chẳng lẽ huynh đệ bọn họ đều có? Vậy chẳng phải rắc rối rồi sao?

      “cái này, ngươi tốt hơn là đừng nên biết! Còn mau mời người đến đây!” Sóc Vương tức giận trách mắng.

      “Nhưng, Vương gia, ta rất tò mò! Người cho ta, ta mời người đến đây!” Tiểu Tiểu đùa bỡn , mặt còn đem theo nụ cười tinh nghịch.

      “Ngươi….Tiểu tinh, xem ta sau này như thế nào thu thập ngươi! Cái này là dấu hiệu riêng của các hoàng tử trực hệ hoàng gia, huynh đệ bọn ta đều có!” Tức giận lúc, cuối cùng cũng là ‘tâm cam tình nguyện’ mà ra, dù sao cái này cũng chẳng phải bí mật lớn lao gì!

      “Oh, là vậy sao? Vậy người có biết, ngoài người ra, còn những ai có nữa?” Tiểu Tiểu tiếp tục dụ dỗ .

      “Nữ nhân nhà ngươi, hỏi cái này làm gì? Mau kêu người !” Sóc Vương tức đến nỗi trong lòng muốn bốc hảo, nhưng ngoài miệng dám tiếp tục hung dữ nữa, dù sao tại bản thân mình cũng ở trong tay người ta nha, thể đắc tội tiểu tổ tông này.

      lát ta gọi người, nhưng mà Vương gia, ta rất tò mò nha…. mau lên được ?” Tiểu Tiểu nũng nịu , bàn tay còn cố ý sờ soạng lung tung người . Sóc Vương thở dốc tiếng, ngờ bản thân lại có phản ứng với nàng.

      Nhìn thấy dục vọng dâng cao kia, Tiểu Tiểu cười : “ nhanh mà, Vương gia, nếu ta tiếp tục….”

      “Tiểu tinh, đừng…” Sóc Vương đau đầu nhìn nàng, ngươi tiếp tục, ta lại thể cử động, vậy chẳng phải muốn ta bị dục hỏa thiêu đốt mà chết hay sao? hay là ứng phó nàng trước .

      “Có hơn mười người, huynh đệ bọn ta đều có!”

      Nghe được câu này, Tiểu Tiểu khổ não gật đầu, hơn mười người đều có, vậy độ khó của việc tìm kiếm phải lớn hơn sao? Hôm sau còn phải đến Hoàng cung kiểm tra, xem xem ở trường hôm đó có bao nhiêu Vương gia, sau đó mới điều tra dễ hơn nhiều….

      “Tiểu tinh, mau gọi người , đêm nay ngươi có còn muốn bổn Vương thị tẩm ngươi hả?” Thấy nàng trầm tư, Sóc Vương mơ hồ cảm thấy có điểm đúng, vội vàng giọng dụ dỗ. Đồng thời lúc dụ dỗ, còn quên đưa thêm vài cái nháy mắt, câu hồn nàng.

      “Gia, người xem, vừa nãy ta suýt chút nữa quên, xin lỗi nha, ngày mai người đừng có tìm ta tính sổ nha…”

      Vừa , lại hôn lên môi của Sóc Vương, hôn đến khi thở hổn hển, viên dược hoàn đưa vào trong miệng .

      Sóc Vương cả kinh : “Ngươi vừa nãy cho bổn Vương ăn cái gì?”

      “haizz, cũng chẳng có gì, chỉ là thứ có thể khiến cho người dục tiên dục tử mà thôi. Nam nhân mà, đều thích cái này. Vương gia, cần cảm ơn ta đâu, người hãy hảo hảo hưởng thụ , tiểu nữ trước đây. Đúng rồi, quên với người tiếng, sau này ngàn vạn lần đừng nên khi dễ nư nhân như thế, cho dù nàng ta có sai, ta xem xong cũng thấy mất hứng…”

      “Ngươi…” Sóc Vương muốn hỏi ngươi rốt cuộc là ai, nhưng câu cũng ra được. Đáng chết, từ lúc nào, nàng điểm á huyệt (huyệt câm) của mình? Giờ hay rồi, bên này cũng có ai dám đến, chỉ có thể đợi đến ngày mai bị người ta phát thôi.

      Sóc Vương oán hận mắng: Nữ nhân, đừng để ta tìm thấy ngươi! Tìm thấy ngươi ta nhất định hoàn trả gấp chục lần trăm lần…..trong lòng thư sướng chửi mắng, cỗ nhiệt lưu đột nhiên từ dưới bụng dâng lên, từ từ tản ra toàn thân.

      Nữ nhân này, lúc nãy cho mình ăn cư nhiên lại là xuân dược…

      Thanh tâm quả dục! Thanh tâm quả dục….mặc niệm hồi, toàn thân lại càng khó chịu hơn!

      A di đà phật, a di đà phật….đếm trăm lần, mồ hôi chảy mặt càng ngày càng lợi hại, cả người giống như bị hỏa thiêu vậy, bỏng rát….

      Trời ơi, nàng phải là muốn mình bị dục hỏa thiêu đốt cả đêm đấy chứ! Sóc Vương nên lời nhìn về phía hồ nước gần trong gang tấc, nếu có thể ngâm trong đó lát tốt….

      Thời gian từng chút trôi qua, Sóc Vương cuối cùng cũng hiểu, trừng phạt lợi hại nhất thế gian là cái gì rồi. phải nghiêm hình, cũng phải khảo đánh, bị dục hỏa thiêu đốt nhưng cái gì cũng làm được đều lợi hại hơn bất cứ thứ gì!

      trong lòng, đem khuôn mặt của hắc y nữ tử kia khắc cốt ghi tâm. Ghi nhớ hình dáng của nàng, nhưng cứ mong đợi mà nhớ đến nụ hôn nhiệt tình của nàng, nhớ đến dư vị ngọt ngào trong miệng nàng, nhớ đến da thịt nhẵn mịn của nàng, nhớ đến bộ dáng đáng lúc lè lưỡi của nàng, nghĩ muốn đem nàng đặt ở dưới thân, hung hăng mà thu thập nàng….

      được! được nghĩ đến nàng nữa! Tuy rằng nàng trông có vẻ vô hại, nhưng nàng tuyệt đối phải là thiên sứ, nàng là ác ma!

      Phía đông dần dần sáng lên, mà Sóc Vương vẫn thẳng tắp đứng đó, xung quanh chân, có khối vệt nước lớn lắm, đấy là mồ hôi của chảy xuống mà hình thành. May mà xuân dược này có tính chất gián đoạn, cách canh giờ phát tác lần, nếu chính mình sớm ngỏm rồi —- quang vinh trở thành vị Vương gia đầu tiên trong sử sách vì bị dục hỏa thiêu đốt mà chết!

      xa xa, nghe thấy có người về phía này, Sóc Vương ngẫm lại mồ hôi lạnh người mình, lại cúi đầu xem chút dục vọng dâng cao của mình…

      Cúi đầu? Từ lúc nào mà có thể cúi đầu? Chẳng lẽ…

      Thử hoạt động cánh tay cứng ngắc chút, xoay người nhảy vào hồ….

      “Vương gia, người có ở đấy ?”

      Tiếng của quản gia truyền đến, cẩn thận gọi.

      “có, đợi chút hẵng qua đấy!” Vội vàng tắm rửa cái, xóa bỏ dục hỏa toàn thân, phủ thêm lớp áo bên ngoài, bước nhanh về phía phòng ngủ…

      Hai nha hoàn cung cung kính kính đợi ở đó, hai người họ tỉ mỉ giúp Vương gia mặc triều phục. Lúc này, Sóc Vương mới phát , chịu đựng cả đêm, bản thân cư nhiên lại có chút dục vọng nào!

      Rửa mặt xong, đè nén bất an trong lòng, vẫn là thượng triều trước ! Nữ nhân kia, đợi sau khi trở về tìm nàng tính sổ!

      “Hôm nay, bất luận người nào trong phủ đều cho phép ra ngoài! Nam nữ đều

      ” Trước khi , Sóc Vương lạnh giọng với quản gia.





      End Chương 32


      _________________

      [​IMG] [​IMG]
      [​IMG]

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam

      Bay khỏi Sóc Vương phủ, Tiểu Tiểu bực mình nhíu mày, nhìn sắc trời, sớm qua giờ tý, giờ này chắc mọi người đều ngủ rồi?

      người vẫn còn chút ê ẩm đau nhức, nam nhân kia lại có ở đây, quang minh chính đại đến ôn tuyền của tắm rửa cái chắc cũng có gì là quá đáng chứ?

      Đương nhiên quá đáng rồi, toàn thân khó chịu như vậy, còn phải do tên thối Lân Vương kia làm hại sao! Nghĩ đến đây, Tiểu Tiểu khom người, trực tiếp bay đến Lân Vương phủ.

      Vương phủ này, đám thị vệ ở đây chẳng khác gì mấy cọng rác, chút tính khiêu chiến cũng có, chẳng cần tốn sức, chốc lát bay đến ôn tuyền sau tẩm thất của Vương gia. Dưới ánh sáng của trăng sao, ôn tuyền phát ra sắc thái mộng ảo, mà làn hơi nước lượn lờ kia, lại càng hấp dẫn Tiểu Tiểu nhanh chóng cởi sạch y phục bước vào ôn tuyền….

      thanh rất len lỏi vào trong nước, nhưng trong màn đêm yên tĩnh lại nghe cũng rất ràng. Tiểu Tiểu lo lắng nhìn bốn phía xung quanh, đến khi phát được bất kì điểm dị thường nào, mới yên tâm tắm rửa…

      Nước ấm áp, ôn nhu vuốt ve da thịt mềm mại của Tiểu Tiểu, nàng thoải mái hít hơi, vui vẻ bơi trong làn nước. Khi lặn đầu xuống mặt nước, qua hồi mới ngoi lên; khi ở trong nước bơi qua bơi lại, giống như mỹ nhân ngư vô ưu vô lo; khi xoa nắn thân thể chính mình, rửa những vết bẩn vốn chẳng hề có…

      Tắm rửa thoải mái, khuốn mặt nàng vẫn luôn mang theo ý cười; chơi vui, khiến cho nàng quên bản thân tại ở đâu, quên cho dù là Lân Vương phủ, bởi vì Lân Vương có ở đây, vẫn có thể gặp phải nguy hiểm….

      Trong bóng tối, có cặp mắt, nóng bỏng chăm chú nhìn giai nhân trong nước. Ánh trăng sáng lắm, chiếu lên gương mặt nàng, người…. khuôn mặt ngây thơ tươi cười kia, dáng người xinh đẹp kia, thậm chí những vết hôn người kia cũng nhìn thấy rất ràng….

      Lân Vương đúng là có phúc khí, trong phủ cư nhiên lại giấu tiểu giai nhân giống với người thường như vậy! Nghe Lân Vương xuất phát, vốn nghĩ muốn đến đây dò xét chút, ngờ lại nghe thấy tiếng nước. Theo tiếng nước mà đến đây, lại nhìn thấy tiểu giai nhân xinh đẹp kia….

      Có muốn cướp nàng về, làm tình nhân ấm giường của mình ? Người trong bóng tối tự hỏi. với Lân Vương, chính là quan hệ “thủy hỏa bất dung”, cũng chẳng sợ đắc tội với thêm lần nữa! Giai nhân trong nước, là rất đúng với khẩu vị của mình, mà dáng người yểu điệu kia, chỉ cần nhìn thôi, cũng đủ khiến “đứng ngồi yên”….

      Nghĩ đến đây, mau chóng bay vào trong ôn tuyền.

      Bọt nước bắn ra, nhưng lại có chút tiếng động nào. Tiểu Tiểu nô đùa trong nước cảm giác được có điểm dị thường, vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy người tuyệt mỹ đứng trước mặt mình: võ công của rất cao, nếu , bọt nước lớn như vậy lại nghe thấy tiếng nước. rất đẹp, nếu phải ánh mắt bốc hỏa kia, nàng tưởng rằng là nữ nhân!

      Nhưng phải là nữ nhân, nữ nhân đối với mình, có cái ánh mắt nóng bỏng kia. Nghĩ đến tình cảnh của mình, nàng thông minh có la lên….

      ra, cẳn bản là sợ Tiểu Tiểu la lên, có năng lực, có thể tại lúc nàng mở miệng la lên khiến nàng ngậm miệng.

      Làm nữ tử yếu đuối thôi, Tiểu Tiểu sợ hãi nhìn , run rẩy hỏi: “Ngươi là ai?”

      “Vốn sợ hãi, cần gì giả làm cái bộ dạng này chứ?” trả lời câu hỏi của Tiểu Tiểu, lạnh nhạt cười .

      Tia cười lạnh nhạt đó, kỳ cũng xem như lạnh nhạt cười, bất quá chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên chút mà thôi. Nhưng dựa vào điểm này, trong nháy mắt lại làm cho trở nên thân cận.

      “Oh, ngươi là ai? Mau !”

      “Ta là ai, ngươi cần phải xen vào, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, sau này, là ta chủ nhân của ngươi! Ngươi tên là gì?” khí phách , phảng phất, cứ như là nắm giữ vận mệnh của Tiểu Tiểu vậy!

      “Nếu như ta đồng ý sao? Ngươi có khế bán thân ? Làm chủ nhân của ta, ngươi nằm mơ!” Phẫn nộ nhìn , Tiểu Tiểu vẫn chưa từng bị ai quản thúc qua, cũng phải là nô tỳ của bất cứ kẻ nào!

      Tiểu Tiểu rất tức giận, nàng quên chính mình là tắm, quên nàng bây giờ cả người xích lõa, cũng quên phẫn nộ lúc nãy….Mãi đến khi nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của , mãi đến khi cảm giác được ánh mắt sinh nhiệt của , nàng mới hậu tri hậu giác lẻn vào trong nước…

      “Sau này, khế ước bán thân đưa cho ngươi! tên của ngươi !” Nhìn nàng hành động ngây thơ của nàng, thu hồi ánh mắt, tiếp tục bá đạo của .

      muốn sao?” Đợi trong chốc lát, giai nhân vẫn trả lời, cười : “Vậy ta ban tên cho ngươi, Dạ ! tinh trong đêm, cần cảm tạ ta, lại đây giúp ta tắm rửa, ta hảo hảo thương ngươi!”

      “Ta mới…” Tiểu Tiểu vốn nghĩ muốn phản bác, nhưng nhìn thấy đưa người qua đây, bộ dáng hề phòng bị, mới nghĩ đến đây phải là cơ hội tốt sao?

      Nghĩ đến này, Tiểu Tiểu vẻ mặt cảm kích : “Được, cảm ơn Gia ban tên!”

      Vẻ mặt, chỉ là vẻ mặt mà thôi!

      “Đừng hòng đùa giỡn với tâm nhãn của ta! Còn nữa, Dạ , sau này đừng gọi ta là Gia, phải gọi là Hoặc!” Giống như biết được ý đồ của Tiểu Tiểu, thanh lạnh lùng truyền tới.

      “Vâng!” Biết cảnh cáo của , nhưng thế gian này, có cái gì mà Tiểu Tiểu này dám nếm thử chứ?

      Bàn tay nhắn đặt lưng , nhàng xoa nắn …

      “Hoặc, sao da của ngươi đẹp vậy, còn đẹp hơn cả ta nữa?” Tiểu Tiểu tán dương .

      “Những vết người ngươi là do làm sao?” Hoặc lạnh lùng : “Hôm nay bỏ qua cho ngươi, chờ những vết này tiêu tan , Hoặc tự nhiên hảo hảo thương ngươi, thương ngươi cho đến khi ngươi quên mới thôi…”

      _________________



      Chương 34: Bỏ trốn





      Sau lưng đau xót, đôi tay kia đột nhiên rời khỏi, gian nan quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng kia phủ thêm quần áo rồi đột nhiên biến mất….



      May mà bản thân sớm có phòng bị, thầm dịch chuyển huyệt vị dưới lưng, nếu , đúng là bị nàng tính sổ mất….



      Nàng điểm huyệt vị đó, chẳng lẽ muốn cho mình ở đây ngâm nước cả đêm sao? ác quá, bằng , chính mình muốn bị bắt cũng khó!



      Hoặc lắc đầu, phi thân lên mặc quần áo, khóe miệng lộ ra tia cười giảo hoạt: Dạ , nàng trốn thoát đâu!



      Tiểu Tiểu chạy ra được hồi lâu, xác định phía sau có người, mới bay về Viện của mình, thắp đèn, trực tiếp chui vào trong ổ chăn, hồi tưởng lại màn kinh hiểm vừa nãy!



      nguy hiểm! Suýt chút nữa, là bị bắt rồi! Nếu như trở thành chủ nhân của mình, làm sao tìm cha cho Điểm Điểm được đây?



      được, xem ra việc tìm cha phải nhanh chóng tiến hành!



      Cái người tự xưng là Hoặc kia, đúng là có bản lãnh mê hoặc linh hồn con người, biết có lai lịch gì? Cứ như vậy mà buông tha cho mình sao? Có khi nào khắp nơi tìm mình ?



      Còn Sóc Vương kia nữa, hành hạ cả đêm, biết hận mình ra sao đây? ngờ chỉ đêm mà thôi, mình đắc tội với hai nhân vật lợi hại. người là Sóc Vương cao quý, người kia là tên ma đầu có võ công cao cường mà người người trong giang hồ đều sợ hãi. Xem ra,thât phải tìm chỗ trốn thôi, ở đây quá nguy hiểm.



      Bên này Tiểu Tiểu biết ngủ từ bao giờ, ngủ đến biết trời trăng gì, bên kia Thừa tướng phủ lại bởi vì câu vô tâm của nàng, sớm xảy ra họa.



      Biết cuộc sống của nữ nhi trong cung được tốt, Thừa tướng phu nhân Lâm Mỹ Kiều sáng sớm thức dậy qua thăm nữ nhi.



      cần biết tại sao Hoàng thượng lại để cho nữ nhi trở về thăm người thân, có thể nhìn thấy nữ nhi là được. Lần hôm nay, biết phải đợi bao lâu mới được nhìn thấy nữ nhi lần nữa. Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Mỹ Kiều đau buồn vạn phần. khuôn mặt được bảo dưỡng rất tốt liền lộ ra vẻ lo lắng.



      Kéo lê bước chân nặng nề, thay đổi vẻ mặt tự nhận là vẻ mặt tươi cười, bà chầm chậm đến sương phòng tạm nghỉ của Thủy Tiên. nhàng gõ cửa, bên trong có tiếng động, gõ thêm lần nữa, vẫn có tiếng động…..



      trong số các nha hoàn theo Thủy Tiên về từ trong căn phòng ở bên cạnh nghe thấy tiếng gõ cửa liền đến, sau khi chào hỏi phu nhân xong, buồn bực :



      “Phu nhân, bình thường giờ này nương nương sớm dậy rồi. Cũng chưa bao giờ gõ của mà lại nghe thấy thanh trả lờ, chắc phải là ngã bệnh rồi chứ…..”

      Người vô tình, người nghe lo lắng. Nghĩ đến việc nữ nhi có khả năng ngã bệnh, trong lòng Lâm Mỹ Kiều lại càng lo lắng hơn, bà vừa gõ cửa vừa gọi:



      “Thủy Tiên, Thủy Tiên? Con sao chứ? Ta là mẫu thân đây, mau mở cửa ….”



      Mấy tiếng động trôi qua, bên trong vẫn có bất kì phản ứng nào, nha hoàn vội vội vàng vàng chạy ra ngoài gọi người, mà Lâm Mỹ Kiều ở chỗ này dùng sức để đẩy cửa, ai cũng ngăn được…..



      “Mẫu thân, hay là để con!” đỡ lấy thân thể chao đảo muốn ngã của Lâm Mỹ kiều, Vu Hoa dùng sức đẩy cửa cái, chưởng phong sắc bén vừa xuất, cánh cửa liền đổ ngã ra phía sau…..



      Vài người nhanh chóng chạy vào phòng, lại nhìn thấy chăn đệm xếp ngay ngay ngắn ngắn, bên trong cư nhiên lại có ai!



      “Đây…..Thủy Tiên….” Lâm Mỹ Kiều dúng sức gọi, Vu Hoa chấn kinh nhìn tứ phía. Cuối cùng tại góc của bàn trang điểm, nhìn thấy để lại tờ giấy trắng, vẻn vẹn mấy chữ, nhưng lại khiến cho Vu hoa đại kinh thất sắc!



      Tờ giấy trong tay rơi xuống đất, Lâm Mỹ kiều lượm lên, chỉ thấy giấy viết:



      Cha, mẫu thân, Hoa, Thủy Thủy, xin thứ cho Thủy Tiên từ mà biệt…..



      Hạnh phúc phải dựa vào chính mình nắm bắt lấy, hãy để ta tìm kiếm hạnh phúc !



      Xem xong, Lâm Mỹ Kiều té ngã mặt đất, cả mặt trắng bệch……



      “Ai có thể cho ta chuyện này là sao?”Vu Thừa tướng cầm tờ giấy nặng nề ngã xuống ghế, nhìn mấy người trong sảnh—-đây là chuyện xấu, thể để quá nhiều người biết. Lúc này, biết chuyện cũng chỉ có Vu Hoa, Lâm Mỹ kiều, Thủy Thủy và nha hoàn kia mà thôi.



      “Lão gia, Hoa nhi phái người đuổi theo Thủy Tiên rồi, chỉ là chiều nay……”Lâm Mỹ Kiều bất lực . Quý phi hồi cung, thời gian được quy định sắn, nếu như chậm trễ, cũng phải là tội !



      “Ta sao biết phải gì? Sao nó lại hiểu chuyện như thế chứ? Nghiệt chướng! đúng là nghiệt chướng! chẳng lẽ ông trời muốn diệt Vu phủ của ta sao?”



      Vu Thừa tướng ai thán . Vừa hạ triều, nhìn thấy quản gia liền cảm giác có chuyện, ai mà ngờ là chuyện này chứ? Nếu chạy, lại qua thời gian, đâu có dễ mà tìm người chứ? Việc quan trọng nay là làm sao để vượt qua cửa ải này.



      “Cha, người với Hoàng thượng tiếng, cứ tỷ tỷ ngã bệnh rồi, để tỷ tỷ về trễ hai ngày có được ?” Thủy Thủy sợ hãi , nàng cũng biết tại sao đột nhiên tỷ tỷ bỏ , có lẽ là chạy trốn. Bất quá, tỷ ấy như vậy biết nghĩ đến đại cục, biết nếu để Hoàng thượng biết được, ra sao đây….



      “Cho dù còn hơi thở, cũng phải trở về đúng giờ! Con nghĩ Hoàng thượng dễ chuyện đến thế sao? Lần này, nếu như có người mượn cơ hội cáo giác, chừng cả Tướng phủ của chúng ta đều tiêu….haizz!”



      “Cha, có nghiêm trọng đến thế ?” Thủy Thủy khẩn trương hỏi, nàng biết Hoàng thượng tức giận, nhưng nghĩ lại nghiêm trọng đến vậy.



      “Hừ, chứ con nghĩ sao? Các người thử nghĩ xem, phải xử chuyện này ra sao mới được đây!”Vu Thừa tướng lo lắng nhìn bọn họ. Lúc này, bản thân mình cư nhiên lại có tí biện pháp gì.



      Mặt trời chậm rãi chuyển động trời, chớp mắt liền đến buổi trưa, còn canh giờ nữa, đến lúc phải giao người, mà người trong đại sảnh, vẫn mặt ủ mày chau như cũ. Thủy Thủy tức giận : “ Nếu Tiểu Tiểu ở đây tốt rồi, ấy nhất định có cách!”



      câu , thức tỉnh Vu Thừa tướng, ông nghĩ đến vị nương tinh quái kia, đạo ánh sáng từ trong đầu ông lóe lên: đúng, có lẽ, nàng ta có cách!



      _________________

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 35: Cao hứng thế thân

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      Ở ngoài Liên Viên , Thủy Thủy cùng Vu Hoa dùng sức gõ cánh cửa, nhưng người ở bên trong lại điểm phản ứng cũng có.

      “Chuyện gì vâỵ? Chắc phải là vẫn chưa dậy đấy chứ?” Thủy Thủy nghi hoặc hỏi: “Lúc này,đáng lẽ phải tỉnh dậy mới đúng nha?”

      Tiểu Tiểu vốn thích ngủ nướng, nhưng chưa từng ngủ quá buổi trưa, chẳng lẽ nàng xảy ra chuyện?

      “Thủy thủy, để ta bế muội vào !” Vu Hoa lo lắng rồi liếc nhìn cánh cửa đóng chặt kia cái, ôm Thủy Thủy leo tường mà qua.

      Trong viện im ắng, đứng ở ngoài phòng, Thủy Thủy kêu hai tiếng, bên trong vẫn có ai trả lời, nàng lo lắng đẩy cánh cửa chút, cánh cửa cư nhiên khóa, chỉ là đóng tạm mà thôi.

      Quay đầu liếc nhìn ca ca, Thủy Thủy vào trước, bên ngoài phòng còn có mâm chén đũa bừa bãi vẫn chưa dọn, mà Tiểu Tiểu cư nhiên lại ở trong phòng ngủ khò khò!

      Nhìn thấy Tiểu Tiểu ngủ, Thủy Thủy thở ra hơi, nàng gọi: “Tiểu Tiểu, rời giường ! giờ nào rồi, bây giờ còn chưa dậy!”

      Mỹ nhân ngủ say giật mình, mỹ nhân rốt cục mở mắt ra, liếc nhìn bên ngoài cái, thở dài :

      “Trời vừa sáng thôi mà, lại tới kêu ta! Thủy thủy, ta còn muốn ngủ…”

      Trời vừa sáng? Thủy Thủy khó hiểu nhìn cái rèm kéo kia chút, nếu làm vậy nàng ta lại tưởng trời chỉ vừa mới sáng mất. Nàng ra phía trước, bá đạo tiếng giật rèm cửa sổ, quay trở lại trước giường Tiểu Tiểu, lay tỉnh nàng:

      “Tiểu Tiểu, quá trưa rồi, mau đứng dậy nhanh , ta có việc muốn tìm giúp đỡ đây?”

      “Ồ!” Mở mắt ra, mơ mơ màng màng mặc quần áo, Tiểu Tiểu hỏi: “Chuyện gì hả…”

      “Thủy Tiên chạy…” Thủy Thủy giọng , ca ca vẫn còn chờ ở bên ngoài , nếu để cho ca ca biết việc Thủy Tiên bỏ trốn có liên quan đến Tiểu Tiểu, chắc chắn rất tức giận.

      “Chạy rồi thôi, ta có thể giúp được gì nào?” giầy vào, Tiểu Tiểu bắt đầu rửa mặt.

      “Nhưng còn có canh giờ nữa là tỷ ấy phải hồi cung rồi, giao ra người, cả Tướng phủ đều phải bị liên lụy. Tiểu Tiểu thông minh nhất, giúp ta nghĩ ra cách gì .” Thủy Thủy ra ý đồ tới đây của nàng.

      “Những lời này ta thích nghe! Ta rất thông minh, chỉ là Thủy Tiên chạy trốn, là tỷ ấy dũng cảm, chẳng lẽ muốn ta biến ra cho Thủy Tiên khác à?”

      Tiểu Tiểu tới bên ngoài, bên bàn ăn , chuẩn bị ăn những thức ăn hôm qua còn sót lại. Thủy Thủy kéo nàng, :

      “Đến Tướng phủ ăn , thời gian còn kịp nữa, cha lại chờ đấy?”

      Có đồ ăn ngon, đương nhiên ăn cơm canh thừa, Tiểu Tiểu tùy ý Thủy Thủy lôi kéo hướng ra phía ngoài. Nàng biết rằng,lần này lại thay đổi vận mệnh của nàng sau này.

      Mỹ vị món ngon bưng lên, năm sáu người nhìn Tiểu Tiểu mình ăn ngấu nghiến, Thừa tướng bực mình nhăn mặt nhíu mày, nhưng cũng oán giận ra…

      Ăn lúc, Tiểu Tiểu mới phát bọn họ đều ăn, khó hiểu hỏi:

      “Sao các người ăn?”

      “Dã ăn rồi, bọn ta đều ăn xong rồi…” Vài người cùng , kỳ , trái tim bọn họ đều treo giữa trung, ăn đâu chứ? Tất cả mọi người đều khẩn trương có tâm tình ăn uống.

      “Tiểu Tiểu nương, có cách gì hay ?”

      Nhìn sa lậu (*), tới nửa canh giờ, trong cung tới đây đón người, Thừa tướng cấp bách đầu đầy mồ hôi.

      “Có, ngài xin Hoàng thượng, hoãn vài ngày tiến cung là được?” Tiểu Tiểu mặt đổi sắc , bọn họ đúng là lũ đần, ngay cả phương pháp đơn giản như vậy cũng nghĩ ra.

      “Haizz, nương có điều biết, Quý phi thăm người thân, cầu rất nghiêm khắc, ngay cả canh giờ hồi cung cũng tính toán xong… Trễ khắc cũng được, như thế nào có thể hoãn vài ngày chứ?” Thừa tướng thở dài , nguyên lai, nàng cũng có biện pháp gì hay.

      “Như vậy bị bệnh, Quý phi bị bệnh, thế được rồi chứ?” Tiểu Tiểu đưa ra cách.

      “Haizz… Còn hơi thở cũng phải tiến cung a!”

      “Bảo Quý phi chết rồi, tìm người dịch dung thay thế, thế được chưa!” Còn hơi thở phải tiến cung, chẳng lẽ chết rồi cũng phải tiến cung chắc?

      “Tiểu Tiểu nương, Quý phi chết ở bên ngoài, tội còn lớn hơn…” Thừa tướng phân tích quan hệ lợi hại xong, cả nhà lại bắt đầu mày chau mặt khổ.

      “Chỉ có biện pháp cuối cùng, tìm người thay Quý phi tiến cung. phải nàng được sủng sao? Chỉ cần điều, tìm người ở ngoài thay thế, nhất định có thể giấu diếm được khoảng thời gian. Như vậy, các ngươi có thời gian tìm người rồi, sau khi tìm được hoán đổi lại là được…”

      “Chủ ý hay!” Tiểu Tiểu còn chưa xong, Vu Hoa cùng Thủy Thủy tán dương. Tiểu Tiểu quả nhiên thông minh, cư nhiên có thể nghĩ ra chủ ý như vậy, bội phục bội phục! Thủy Thủy len lén hướng Tiểu Tiểu giơ ngón tay cái.

      “Chủ ý mặc dù tốt, nhưng chuyện này bị phát là tôi khi quân, ai muốn đây? Hơn nữa thời gian ngắn như vậy, đâu tìm người chứ?”

      Đều gừng càng già càng cay, những lời này sai chút nào cả. Tiểu Tiểu chưa hết lời, Thừa tướng gần cao hứng chút mà thôi, tiếp theo liền đến vấn đề mấu chốt —— vấn đề chọn người.

      “Trước mắt phải có sẵn Thủy Thủy rồi sao, đối với tính cách của Thủy Tiên, Thủy Thủy chắc là hiểu …” thái độ thực tế, Tiểu Tiểu nhắc tới.

      được, con thể tiến cung, con mới cần tiến cung! Cha, hơn nữa, con ngốc như vậy, tiến cung, còn có thể ra sao?”

      Thủy thủy nghe được nàng tên mình, vội vã lên tiếng bác bỏ. Kỳ , bình thường, mọi người vốn ích kỷ, tựa như Thủy Thủy, nàng vào được ra được, chẳng lẽ người khác vào ra được chắc? Chỉ là thương con của Thừa tướng lại nghĩ đến hạnh phúc của nữ nhi, Thủy Thủy thể vào cung, vậy lúc này có sẵn người để chọn chính là… ( hải đường: nhà này ích kỉ thấy ghét ^ ^)

      Cảm giác được Thừa tướng nhìn chăm chú vào mình, thông minh như Tiểu Tiểu như thế nào có thể ý tứ? Nàng vội vàng khoát khoát tay: “ được, ta càng được! Loại tình này chính xác liên quan đến mạng người, cho ta vạn lượng bạc ta cũng !”

      Vốn là tráo mạng người rồi, nhưng tuyệt đối phải mạng của nàng, là mạng người khác mà thôi. (shinku: hô hô, chị này cũng ranh ma quá ^^!)

      vạn lượng?” Thừa tướng mặt phát sáng lên: “Ta cho vạn lượng bạc! vào cung giả ngốc ba tháng, nội trong ba tháng ta tìm Thủy Tiên trở về để hoán đổi lại với ?”

      “Cha, cha thể làm như vậy, hậu cung rất nguy hiểm, Tiểu Tiểu ứng phó được…” Vu hoa nghĩ đến người mình tiến cung, trái tim rất đau đớn.

      “Ngươi câm miệng cho ta! Chẳng lẽ để cho cả Tướng phủ chúng ta bị xét nhà diệt tộc hay sao?” Thừa tướng mắng xong con mình, tiếp theo ân cần hỏi: “Tiểu Tiểu, có được hay ?”

      “Muốn ta cũng đươc, nhưng chí ít phải là hai vạn lượng! Bây giờ đưa trước cho ta vạn lượng, chờ sau khi ta ở bên trong giả ngu đủ ba tháng quay lại lấy nốt vạn lượng nữa, thế nào?” Ngươi nguyện ý dùng tiền thuê ta, ta vừa lại đắc tội người khác, muốn tìm chỗ trốn , ta đây cùng ngươi khách khí làm gì? Hừ hừ, lừa chút bạc rồi sau.

      “Tốt! Thành giao! Tiểu Tiểu nương, bây giờ xin mời để Châu Nhi giúp thay trang phục !” Thừa tướng vội vàng . Thời gian còn kịp, ra hai vạn lượng bạc, làm sao so được với nhà . Hơn nữa, trước đưa vạn lượng, tiền còn lại, nàng ta có còn mạng để ra ngoài lấy tiền hay còn chưa chắc được. Trong cung, là địa phương ăn thịt người, chỉ cần qua cửa ải hôm nay, cho dù bị Hoàng thượng phát , cũng có thể đem toàn bộ trách nhiệm đổ hết lên người Tiểu Tiểu! Người vi mình, trời tru đất diệt! ( *nham hiểm, ghét quá*)

      “Được rồi!” Tiểu Tiểu làm bộ rất ủy khuất : “Đưa ngân phiếu trước cho ta, ta phải tiến cung! Về phần vạn lượng còn lại, chờ đủ ba tháng ta trở lại lấy, Thừa tướng cần phải sớm chuẩn bị tốt chút!”

      “Chắc rồi! Chắc rồi!” Thừa tướng vội vàng gật đầu, mà bên Thủy Thủy đành lòng lắc đầu, Vu Hoa đau lòng trơ mắt đứng nhìn!

      Dương Dương: Ha ha, Tiểu Tiểu của chúng ta vào cung rồi, trò hay ngừng, tiếp tục thượng diễn.



      (*) Sa lậu: dạng như đồng hồ cát, dùng để đo thời gian vào thời xưa.

      End Chương 35

      _________________



      Chương 36: Ai sợ ai hả?

      Edit: Bạch Hai Đường

      Beta: Shinku

      Nguyên bản cần ít nhất tiếng chuân bị, bởi vì an toàn tính mạng của nhiều người, nửa canh giờ chuẩn bị xong . Lần đầu mặc cung trang, mặt dịch dung, mặc bộ quần áo Thủy Tiên thích nhất, đeo trang sức của Quý phi… Vừa trang điểm xong cái, trong thiên hạ, cư nhiên cùng Thủy Tiên có chín phần tương tự!

      Mặc dù tốc độ các nàng rất nhanh rồi, nhưng người bên ngoài như kiến bò chảo nóng, bởi vì Loan kiệu trong cung sớm chờ ở đấy rồi, bởi vì giờ tiến cung sớm đến.

      “Đây là ta sao? Ta xinh đẹp như vậy sao?” Vừa tới, Tiểu Tiểu vừa thể tin hỏi.

      “Đương nhiên rồi, tỷ tỷ, nên nữa!” Thủy Thủy đứng bên nhắc nhở. Thủy Tiên ở loại tình huống này vốn là trầm mặc, tùy tiện lung tung.

      “Ha hả, sau này ta còn rất nhiều trang phục tốt, trang phục như phát sáng nữa!” Tiểu Tiểu có nghe thấy lời Thủy Thủy nhắc nhở, vẫn như cũ lầm bầm lầu bầu , vừa lúc Thừa tướng đến thúc giục.

      Xa xa nhìn thấy, lại càng hoảng sợ, quá giống, còn tưởng rằng Thủy Tiên trở về. Mãi đến nghe thấy Tiểu Tiểu , mới hiểu được. tiến đến bên người Tiểu Tiểu, thấp giọng : “Ít , vừa lộ…”

      Sáng tỏ gật đầu, chính mình vốn là thế thân, phải mình tiến cung. Từ hôm nay trở , nàng có thể gọi Tiểu Tiểu, chỉ có thể gọi Thủy Tiên. Đáng tiếc chính là, trong Liên Viên,( nàng ơi, đoạn này ta ko hiểu__Shinku: có nghĩa là chị ấy chưa kịp thu dọn “của cải” của chị ấy để ở trong Liên Viên, hơ hơ) ngay cả thu thập chút cũng chưa kịp. Tranh thủ trở ra xem chút , Tiểu Tiểu thở dài .

      Ngồi kiệu Loan hoa lệ, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người, cùng phu nhân lưu luyến rời cáo biệt . Nàng giọng bên tai phu nhân vài câu, phu nhân vội vàng gật đầu, bên ngoài còn tưởng rằng các nàng mẹ con tình thâm, kỳ Tiểu Tiêu vì chính mình phân phó.

      Rèm kiệu Loan rốt cục bị kéo xuống, bên trong rất dễ chịu, lúc này chỉ còn lại có Tiểu Tiểu. Vì để kịp thời gian, thân kiệu lắc lư rất mạnh, Tiểu Tiểu ngồi ở bên trong thoải mái nhắm mắt lại! Hậu cung, nàng cũng cảm thấy sợ hãi, dựa vào võ công và thông minh, đủ có thể tự bảo vệ mình. Sở dĩ nguyện ý tiến vào, ngoài việc trốn người khác ra, đương nhiên là vì vào cung để tra ra danh sách những người ở lại trong cung ngày ấy. Có danh sách, giúp tìm cha mới có mục tiêu.

      Loan kiệu rốt cục ngừng lại, Tiểu Tiểu ở bên trong ngủ thiếp . Bên ngoài công công bắt đầu xướng lên:

      “Tiên Quý phi nương nương hạ kiệu!”

      Bên trong im ắng, chút thanh , công công tiếp tục xướng , xướng đến ba lần, cung nữ theo thể làm gì khác hơn là vén rèm, chứng kiến Tiểu Tiểu có hình tượng nghiêng dựa cỗ kiệu mà ngủ.

      “Nương nương, đến cung rồi, hạ kiệu thôi!” Cung nữ đối với nàng, giọng kêu tiếng.

      “Trời chưa sángi, ta ngủ tiếp lát…” Tiểu Tiểu lầm bầm, ngay cả hai mắt cũng có mở.

      “Nương nương, nhanh lên chút! Nếu như bị Hoàng thượng phát phiền toái…” Cung nữ tiếp tục , chưa để ý thấy tiếng hừ lạnh ở phía sau vang lên, cung nữ sợ đến vội vàng quỳ xuống, run rẩy cúi đầu.

      “Hừ, Trẫm phát rồi! Ái phi, ngủ thoải mái! Ở tướng phủ có ngủ đủ giấc sao?” Thanh lạnh lùng, có chút độ ấm tại bên tai Tiểu Tiểu vang lên, nàng bực mình mặt nhăn nhíu mày, tức giận :

      phải trời chưa sáng sao Thủy Thủy, ta ngủ lúc …”

      Thủy thủy, vốn là tên nhị tiểu thư của Thừa tướng, đúng là tỷ muội tình thâm. Hoàng thượng cười thầm , lo tìm được nhược điểm của ngươi, nghĩ tới ngươi tự động đưa lên cửa.

      Cái miệng của vừa lộ ra nụ cười tàn nhẫn, bạc môi khẽ mở: “Cầm hai bồn nước đến, làm cho quý phi thanh tỉnh!”

      chậu nước nhằm mặt nàng hất xuống, Tiểu Tiểu mơ hồ nghiêng qua bên, đầu đụng bịch tiếng vào đỉnh kiệu gỗ, nàng vội vàng che đầu bị đụng, vội vàng mở mắt, muốn nhìn chút là ai thiếu đức như vậy, cũng dám đem nước đổ lên đầu mình.

      Lân Vương? phải ra ngoài sao? Như thế nào trở về? Tiểu Tiểu còn chưa mở miệng, người kia :

      “Ái phi bây giờ tỉnh dậy sao? Quấy rầy ái phi nghỉ ngơi rồi, là xin lỗi.”

      “Biết xin lỗi còn dùng nước hắt ta, ngươi ràng vốn là cố ý!” Nguyên lai là Hoàng thượng, cùng Lân Vương lớn lên giống nhau. Tiểu Tiểu đứng dậy, cũng thèm nhìn tới Hoàng thượng liếc mắt cái, trực tiếp chuồn mất.

      Tiểu Tiểu làm cho Hoàng thượng lặng chút, nàng ta tại sao có thể với mình như vậy, chẳng lẽ nàng biết như vậy là bất kính sao? Bất quá như vậy vừa lúc, cho nàng vào lãnh cung, cũng có thể ngăn chặn Thừa tướng rồi

      lạnh mặt, tức giận :

      “Vu Thủy Tiên, Trẫm hảo tâm cho ngươi về nhà thăm người thân, nghĩ tới ngươi những tạ ơn, lại còn dám đối với Trẫm bất kính? Từ hôm nay trở , tước bỏ danh hiệu Quý phi, đưa vào lãnh cung!”

      Hoàng thượng lạnh lùng nhìn nàng, lần này nhìn ngươi có dám hay đối với Trẫm bất kính!

      Lại cho nàng trở về, rốt cục đem nàng đến lãnh cung rồi. Nghĩ vậy, Hoàng thượng tâm tình tốt lên.

      “Tiên phi, còn mau lĩnh chỉ tạ ơn?”

      Là bị sợ sao? Hoàng thượng nhìn Tiểu Tiểu lặng ơ nơi nào đó, hảo tâm nhắc nhở.

      Tiểu Tiểu nhìn , như vậy được hạ lãnh cung rồi? đúng là đủ lợi hại, tiến cung ngày đầu tiên tiến vào lãnh cung, bất quá như vậy rất tốt, thế chẳng phải là cần đối mặt với tên Hoàng thượng đáng ghét này rồi sao? giọt nước chảy măt, ngứa ngứa, nàng lấy tay xoa chút, tay cảm thấy dính dính, rất thoải mái.

      Chứng kiến bên có chậu nước, bên trong còn hơn phân nửa nước, sạch , rất mê người. Nàng ra phía trước, ngồi xổm xuống, múc nước lên, đem mặt lau sạch

      “Ngươi…” Hoàng thượng nhìn rời mắt cái người mà mình muốn gặp, phẫn nộ :

      “Ngươi làm cái gì vậy?”

      Chậm rãi rửa mặt sạch , Tiểu Tiểu dùng tay áo lau mặt, thở dài :

      “Chẳng lẽ ngươi nhìn sao? Ta vừa mới rửa mặt!”

      “Ta biết ngươi rửa mặt, chẳng lẽ ngươi biết thể để quần áo chỉnh tề xuất trước mặt Trẫm sao?” Hoàng thượng bốc hỏa hỏi ngược lại.

      “Hoàng thượng, ta tại sao quần áo chỉnh tề, còn phải do ngươi làm hại? mặt vẫn còn bẩn, ta rửa mặt ,chỉnh quần áo chỉnh tề rồi sao?” Tiểu Tiểu khách khí nhìn cái, dù sao cũng đến lãnh cung rồi, ai sợ ai hả, cùng lắm , nãi nãi ngươi bay ra khỏi là xong!

      “Ngươi…” Hoàng thượng tức giận chỉ vào nàng, nữ nhân ai dám cùng chuyện nhiều như vậy. Nhưng có thể như thế nào phạt nàng đây, cũng biếm vào lãnh cung rồi?

      “Vu Thủy Tiên, còn tiếp chỉ!” Ánh mắt bất tuân như vậy, làm cho Hoàng thượng cực kì tức giận, câu cũng nên lời. Đến khi Hỉ công công cầm thánh chỉ trong tay, lại có chủ ý. Tiếp chỉ, chung quy ngươi cũng phải quỳ rồi .

      Hỉ công công bận rộn phối hợp đem thánh chỉ đưa tới trước mặt Tiểu Tiểu, nàng mở ra vừa nhìn, ngay cả ngự ấn cũng được lắm. Xem ra chuyện hôm nay sớm an bài tốt. Rốt cục cũng biết Thủy Tiên tại sao chạy thoát, phỏng chừng nàng cũng đoán được điểm ấy nên mới bỏ . Được, tốt lắm, có dũng khí xếp đặt ta, ta chơi với ngươi!

      【 cạp cạp, công việc mẹ nuôi tiếp tục. Sau Tiểu Tiểu như thế nào chỉnh Hoàng thượng, ha hả, đoán có thưởng à. Đương nhiên, bát cơm cũng muốn đập bể, hào hứng mang theo Tiểu Tiểu, dẫn chút, Hắc Tử, Như Như, Hổ Tử chờ ta 】

      End Chương 36

      _________________

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :