1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

THUẬN TAY DẮT RA MỘT “BẢO BẢO” - Dương Dương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      35: Cao hứng thế thân

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      Ở ngoài Liên Viên , Thủy Thủy cùng Vu Hoa dùng sức gõ cánh cửa, nhưng người ở bên trong lại điểm phản ứng cũng có.

      “Chuyện gì vâỵ? Chắc phải là vẫn chưa dậy đấy chứ?” Thủy Thủy nghi hoặc hỏi: “Lúc này,đáng lẽ phải tỉnh dậy mới đúng nha?”

      Tiểu Tiểu vốn thích ngủ nướng, nhưng chưa từng ngủ quá buổi trưa, chẳng lẽ nàng xảy ra chuyện?

      “Thủy thủy, để ta bế muội vào !” Vu Hoa lo lắng rồi liếc nhìn cánh cửa đóng chặt kia cái, ôm Thủy Thủy leo tường mà qua.

      Trong viện im ắng, đứng ở ngoài phòng, Thủy Thủy kêu hai tiếng, bên trong vẫn có ai trả lời, nàng lo lắng đẩy cánh cửa chút, cánh cửa cư nhiên khóa, chỉ là đóng tạm mà thôi.

      Quay đầu liếc nhìn ca ca, Thủy Thủy vào trước, bên ngoài phòng còn có mâm chén đũa bừa bãi vẫn chưa dọn, mà Tiểu Tiểu cư nhiên lại ở trong phòng ngủ khò khò!

      Nhìn thấy Tiểu Tiểu ngủ, Thủy Thủy thở ra hơi, nàng gọi: “Tiểu Tiểu, rời giường ! giờ nào rồi, bây giờ còn chưa dậy!”

      Mỹ nhân ngủ say giật mình, mỹ nhân rốt cục mở mắt ra, liếc nhìn bên ngoài cái, thở dài :

      “Trời vừa sáng thôi mà, lại tới kêu ta! Thủy thủy, ta còn muốn ngủ…”

      Trời vừa sáng? Thủy Thủy khó hiểu nhìn cái rèm kéo kia chút, nếu làm vậy nàng ta lại tưởng trời chỉ vừa mới sáng mất. Nàng ra phía trước, bá đạo tiếng giật rèm cửa sổ, quay trở lại trước giường Tiểu Tiểu, lay tỉnh nàng:

      “Tiểu Tiểu, quá trưa rồi, mau đứng dậy nhanh , ta có việc muốn tìm giúp đỡ đây?”

      “Ồ!” Mở mắt ra, mơ mơ màng màng mặc quần áo, Tiểu Tiểu hỏi: “Chuyện gì hả…”

      “Thủy Tiên chạy…” Thủy Thủy giọng , ca ca vẫn còn chờ ở bên ngoài , nếu để cho ca ca biết việc Thủy Tiên bỏ trốn có liên quan đến Tiểu Tiểu, chắc chắn rất tức giận.

      “Chạy rồi thôi, ta có thể giúp được gì nào?” giầy vào, Tiểu Tiểu bắt đầu rửa mặt.

      “Nhưng còn có canh giờ nữa là tỷ ấy phải hồi cung rồi, giao ra người, cả Tướng phủ đều phải bị liên lụy. Tiểu Tiểu thông minh nhất, giúp ta nghĩ ra cách gì .” Thủy Thủy ra ý đồ tới đây của nàng.

      “Những lời này ta thích nghe! Ta rất thông minh, chỉ là Thủy Tiên chạy trốn, là tỷ ấy dũng cảm, chẳng lẽ muốn ta biến ra cho Thủy Tiên khác à?”

      Tiểu Tiểu tới bên ngoài, bên bàn ăn , chuẩn bị ăn những thức ăn hôm qua còn sót lại. Thủy Thủy kéo nàng, :

      “Đến Tướng phủ ăn , thời gian còn kịp nữa, cha lại chờ đấy?”

      Có đồ ăn ngon, đương nhiên ăn cơm canh thừa, Tiểu Tiểu tùy ý Thủy Thủy lôi kéo hướng ra phía ngoài. Nàng biết rằng,lần này lại thay đổi vận mệnh của nàng sau này.

      Mỹ vị món ngon bưng lên, năm sáu người nhìn Tiểu Tiểu mình ăn ngấu nghiến, Thừa tướng bực mình nhăn mặt nhíu mày, nhưng cũng oán giận ra…

      Ăn lúc, Tiểu Tiểu mới phát bọn họ đều ăn, khó hiểu hỏi:

      “Sao các người ăn?”

      “Dã ăn rồi, bọn ta đều ăn xong rồi…” Vài người cùng , kỳ , trái tim bọn họ đều treo giữa trung, ăn đâu chứ? Tất cả mọi người đều khẩn trương có tâm tình ăn uống.

      “Tiểu Tiểu nương, có cách gì hay ?”

      Nhìn sa lậu (*), tới nửa canh giờ, trong cung tới đây đón người, Thừa tướng cấp bách đầu đầy mồ hôi.

      “Có, ngài xin Hoàng thượng, hoãn vài ngày tiến cung là được?” Tiểu Tiểu mặt đổi sắc , bọn họ đúng là lũ đần, ngay cả phương pháp đơn giản như vậy cũng nghĩ ra.

      “Haizz, nương có điều biết, Quý phi thăm người thân, cầu rất nghiêm khắc, ngay cả canh giờ hồi cung cũng tính toán xong… Trễ khắc cũng được, như thế nào có thể hoãn vài ngày chứ?” Thừa tướng thở dài , nguyên lai, nàng cũng có biện pháp gì hay.

      “Như vậy bị bệnh, Quý phi bị bệnh, thế được rồi chứ?” Tiểu Tiểu đưa ra cách.

      “Haizz… Còn hơi thở cũng phải tiến cung a!”

      “Bảo Quý phi chết rồi, tìm người dịch dung thay thế, thế được chưa!” Còn hơi thở phải tiến cung, chẳng lẽ chết rồi cũng phải tiến cung chắc?

      “Tiểu Tiểu nương, Quý phi chết ở bên ngoài, tội còn lớn hơn…” Thừa tướng phân tích quan hệ lợi hại xong, cả nhà lại bắt đầu mày chau mặt khổ.

      “Chỉ có biện pháp cuối cùng, tìm người thay Quý phi tiến cung. phải nàng được sủng sao? Chỉ cần điều, tìm người ở ngoài thay thế, nhất định có thể giấu diếm được khoảng thời gian. Như vậy, các ngươi có thời gian tìm người rồi, sau khi tìm được hoán đổi lại là được…”

      “Chủ ý hay!” Tiểu Tiểu còn chưa xong, Vu Hoa cùng Thủy Thủy tán dương. Tiểu Tiểu quả nhiên thông minh, cư nhiên có thể nghĩ ra chủ ý như vậy, bội phục bội phục! Thủy Thủy len lén hướng Tiểu Tiểu giơ ngón tay cái.

      “Chủ ý mặc dù tốt, nhưng chuyện này bị phát là tôi khi quân, ai muốn đây? Hơn nữa thời gian ngắn như vậy, đâu tìm người chứ?”

      Đều gừng càng già càng cay, những lời này sai chút nào cả. Tiểu Tiểu chưa hết lời, Thừa tướng gần cao hứng chút mà thôi, tiếp theo liền đến vấn đề mấu chốt —— vấn đề chọn người.

      “Trước mắt phải có sẵn Thủy Thủy rồi sao, đối với tính cách của Thủy Tiên, Thủy Thủy chắc là hiểu …” thái độ thực tế, Tiểu Tiểu nhắc tới.

      được, con thể tiến cung, con mới cần tiến cung! Cha, hơn nữa, con ngốc như vậy, tiến cung, còn có thể ra sao?”

      Thủy thủy nghe được nàng tên mình, vội vã lên tiếng bác bỏ. Kỳ , bình thường, mọi người vốn ích kỷ, tựa như Thủy Thủy, nàng vào được ra được, chẳng lẽ người khác vào ra được chắc? Chỉ là thương con của Thừa tướng lại nghĩ đến hạnh phúc của nữ nhi, Thủy Thủy thể vào cung, vậy lúc này có sẵn người để chọn chính là… ( hải đường: nhà này ích kỉ thấy ghét ^ ^)

      Cảm giác được Thừa tướng nhìn chăm chú vào mình, thông minh như Tiểu Tiểu như thế nào có thể ý tứ? Nàng vội vàng khoát khoát tay: “ được, ta càng được! Loại tình này chính xác liên quan đến mạng người, cho ta vạn lượng bạc ta cũng !”

      Vốn là tráo mạng người rồi, nhưng tuyệt đối phải mạng của nàng, là mạng người khác mà thôi. (shinku: hô hô, chị này cũng ranh ma quá ^^!)

      vạn lượng?” Thừa tướng mặt phát sáng lên: “Ta cho vạn lượng bạc! vào cung giả ngốc ba tháng, nội trong ba tháng ta tìm Thủy Tiên trở về để hoán đổi lại với ?”

      “Cha, cha thể làm như vậy, hậu cung rất nguy hiểm, Tiểu Tiểu ứng phó được…” Vu hoa nghĩ đến người mình tiến cung, trái tim rất đau đớn.

      “Ngươi câm miệng cho ta! Chẳng lẽ để cho cả Tướng phủ chúng ta bị xét nhà diệt tộc hay sao?” Thừa tướng mắng xong con mình, tiếp theo ân cần hỏi: “Tiểu Tiểu, có được hay ?”

      “Muốn ta cũng đươc, nhưng chí ít phải là hai vạn lượng! Bây giờ đưa trước cho ta vạn lượng, chờ sau khi ta ở bên trong giả ngu đủ ba tháng quay lại lấy nốt vạn lượng nữa, thế nào?” Ngươi nguyện ý dùng tiền thuê ta, ta vừa lại đắc tội người khác, muốn tìm chỗ trốn , ta đây cùng ngươi khách khí làm gì? Hừ hừ, lừa chút bạc rồi sau.

      “Tốt! Thành giao! Tiểu Tiểu nương, bây giờ xin mời để Châu Nhi giúp thay trang phục !” Thừa tướng vội vàng . Thời gian còn kịp, ra hai vạn lượng bạc, làm sao so được với nhà . Hơn nữa, trước đưa vạn lượng, tiền còn lại, nàng ta có còn mạng để ra ngoài lấy tiền hay còn chưa chắc được. Trong cung, là địa phương ăn thịt người, chỉ cần qua cửa ải hôm nay, cho dù bị Hoàng thượng phát , cũng có thể đem toàn bộ trách nhiệm đổ hết lên người Tiểu Tiểu! Người vi mình, trời tru đất diệt! ( *nham hiểm, ghét quá*)

      “Được rồi!” Tiểu Tiểu làm bộ rất ủy khuất : “Đưa ngân phiếu trước cho ta, ta phải tiến cung! Về phần vạn lượng còn lại, chờ đủ ba tháng ta trở lại lấy, Thừa tướng cần phải sớm chuẩn bị tốt chút!”

      “Chắc rồi! Chắc rồi!” Thừa tướng vội vàng gật đầu, mà bên Thủy Thủy đành lòng lắc đầu, Vu Hoa đau lòng trơ mắt đứng nhìn!

      Dương Dương: Ha ha, Tiểu Tiểu của chúng ta vào cung rồi, trò hay ngừng, tiếp tục thượng diễn.

    2. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      36: Ai sợ ai hả?

      Edit: Bạch Hai Đường

      Beta: Shinku

      Nguyên bản cần ít nhất tiếng chuân bị, bởi vì an toàn tính mạng của nhiều người, nửa canh giờ chuẩn bị xong . Lần đầu mặc cung trang, mặt dịch dung, mặc bộ quần áo Thủy Tiên thích nhất, đeo trang sức của Quý phi… Vừa trang điểm xong cái, trong thiên hạ, cư nhiên cùng Thủy Tiên có chín phần tương tự!

      Mặc dù tốc độ các nàng rất nhanh rồi, nhưng người bên ngoài như kiến bò chảo nóng, bởi vì Loan kiệu trong cung sớm chờ ở đấy rồi, bởi vì giờ tiến cung sớm đến.

      “Đây là ta sao? Ta xinh đẹp như vậy sao?” Vừa tới, Tiểu Tiểu vừa thể tin hỏi.

      “Đương nhiên rồi, tỷ tỷ, nên nữa!” Thủy Thủy đứng bên nhắc nhở. Thủy Tiên ở loại tình huống này vốn là trầm mặc, tùy tiện lung tung.

      “Ha hả, sau này ta còn rất nhiều trang phục tốt, trang phục như phát sáng nữa!” Tiểu Tiểu có nghe thấy lời Thủy Thủy nhắc nhở, vẫn như cũ lầm bầm lầu bầu , vừa lúc Thừa tướng đến thúc giục.

      Xa xa nhìn thấy, lại càng hoảng sợ, quá giống, còn tưởng rằng Thủy Tiên trở về. Mãi đến nghe thấy Tiểu Tiểu , mới hiểu được. tiến đến bên người Tiểu Tiểu, thấp giọng : “Ít , vừa lộ…”

      Sáng tỏ gật đầu, chính mình vốn là thế thân, phải mình tiến cung. Từ hôm nay trở , nàng có thể gọi Tiểu Tiểu, chỉ có thể gọi Thủy Tiên. Đáng tiếc chính là, trong Liên Viên,( nàng ơi, đoạn này ta ko hiểu__Shinku: có nghĩa là chị ấy chưa kịp thu dọn “của cải” của chị ấy để ở trong Liên Viên, hơ hơ) ngay cả thu thập chút cũng chưa kịp. Tranh thủ trở ra xem chút , Tiểu Tiểu thở dài .

      Ngồi kiệu Loan hoa lệ, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người, cùng phu nhân lưu luyến rời cáo biệt . Nàng giọng bên tai phu nhân vài câu, phu nhân vội vàng gật đầu, bên ngoài còn tưởng rằng các nàng mẹ con tình thâm, kỳ Tiểu Tiêu vì chính mình phân phó.

      Rèm kiệu Loan rốt cục bị kéo xuống, bên trong rất dễ chịu, lúc này chỉ còn lại có Tiểu Tiểu. Vì để kịp thời gian, thân kiệu lắc lư rất mạnh, Tiểu Tiểu ngồi ở bên trong thoải mái nhắm mắt lại! Hậu cung, nàng cũng cảm thấy sợ hãi, dựa vào võ công và thông minh, đủ có thể tự bảo vệ mình. Sở dĩ nguyện ý tiến vào, ngoài việc trốn người khác ra, đương nhiên là vì vào cung để tra ra danh sách những người ở lại trong cung ngày ấy. Có danh sách, giúp tìm cha mới có mục tiêu.

      Loan kiệu rốt cục ngừng lại, Tiểu Tiểu ở bên trong ngủ thiếp . Bên ngoài công công bắt đầu xướng lên:

      “Tiên Quý phi nương nương hạ kiệu!”

      Bên trong im ắng, chút thanh , công công tiếp tục xướng , xướng đến ba lần, cung nữ theo thể làm gì khác hơn là vén rèm, chứng kiến Tiểu Tiểu có hình tượng nghiêng dựa cỗ kiệu mà ngủ.

      “Nương nương, đến cung rồi, hạ kiệu thôi!” Cung nữ đối với nàng, giọng kêu tiếng.

      “Trời chưa sángi, ta ngủ tiếp lát…” Tiểu Tiểu lầm bầm, ngay cả hai mắt cũng có mở.

      “Nương nương, nhanh lên chút! Nếu như bị Hoàng thượng phát phiền toái…” Cung nữ tiếp tục , chưa để ý thấy tiếng hừ lạnh ở phía sau vang lên, cung nữ sợ đến vội vàng quỳ xuống, run rẩy cúi đầu.

      “Hừ, Trẫm phát rồi! Ái phi, ngủ thoải mái! Ở tướng phủ có ngủ đủ giấc sao?” Thanh lạnh lùng, có chút độ ấm tại bên tai Tiểu Tiểu vang lên, nàng bực mình mặt nhăn nhíu mày, tức giận :

      phải trời chưa sáng sao Thủy Thủy, ta ngủ lúc …”

      Thủy thủy, vốn là tên nhị tiểu thư của Thừa tướng, đúng là tỷ muội tình thâm. Hoàng thượng cười thầm , lo tìm được nhược điểm của ngươi, nghĩ tới ngươi tự động đưa lên cửa.

      Cái miệng của vừa lộ ra nụ cười tàn nhẫn, bạc môi khẽ mở: “Cầm hai bồn nước đến, làm cho quý phi thanh tỉnh!”

      chậu nước nhằm mặt nàng hất xuống, Tiểu Tiểu mơ hồ nghiêng qua bên, đầu đụng bịch tiếng vào đỉnh kiệu gỗ, nàng vội vàng che đầu bị đụng, vội vàng mở mắt, muốn nhìn chút là ai thiếu đức như vậy, cũng dám đem nước đổ lên đầu mình.

      Lân Vương? phải ra ngoài sao? Như thế nào trở về? Tiểu Tiểu còn chưa mở miệng, người kia :

      “Ái phi bây giờ tỉnh dậy sao? Quấy rầy ái phi nghỉ ngơi rồi, là xin lỗi.”

      “Biết xin lỗi còn dùng nước hắt ta, ngươi ràng vốn là cố ý!” Nguyên lai là Hoàng thượng, cùng Lân Vương lớn lên giống nhau. Tiểu Tiểu đứng dậy, cũng thèm nhìn tới Hoàng thượng liếc mắt cái, trực tiếp chuồn mất.

      Tiểu Tiểu làm cho Hoàng thượng lặng chút, nàng ta tại sao có thể với mình như vậy, chẳng lẽ nàng biết như vậy là bất kính sao? Bất quá như vậy vừa lúc, cho nàng vào lãnh cung, cũng có thể ngăn chặn Thừa tướng rồi

      lạnh mặt, tức giận :

      “Vu Thủy Tiên, Trẫm hảo tâm cho ngươi về nhà thăm người thân, nghĩ tới ngươi những tạ ơn, lại còn dám đối với Trẫm bất kính? Từ hôm nay trở , tước bỏ danh hiệu Quý phi, đưa vào lãnh cung!”

      Hoàng thượng lạnh lùng nhìn nàng, lần này nhìn ngươi có dám hay đối với Trẫm bất kính!

      Lại cho nàng trở về, rốt cục đem nàng đến lãnh cung rồi. Nghĩ vậy, Hoàng thượng tâm tình tốt lên.

      “Tiên phi, còn mau lĩnh chỉ tạ ơn?”

      Là bị sợ sao? Hoàng thượng nhìn Tiểu Tiểu lặng ơ nơi nào đó, hảo tâm nhắc nhở.

      Tiểu Tiểu nhìn , như vậy được hạ lãnh cung rồi? đúng là đủ lợi hại, tiến cung ngày đầu tiên tiến vào lãnh cung, bất quá như vậy rất tốt, thế chẳng phải là cần đối mặt với tên Hoàng thượng đáng ghét này rồi sao? giọt nước chảy măt, ngứa ngứa, nàng lấy tay xoa chút, tay cảm thấy dính dính, rất thoải mái.

      Chứng kiến bên có chậu nước, bên trong còn hơn phân nửa nước, sạch , rất mê người. Nàng ra phía trước, ngồi xổm xuống, múc nước lên, đem mặt lau sạch

      “Ngươi…” Hoàng thượng nhìn rời mắt cái người mà mình muốn gặp, phẫn nộ :

      “Ngươi làm cái gì vậy?”

      Chậm rãi rửa mặt sạch , Tiểu Tiểu dùng tay áo lau mặt, thở dài :

      “Chẳng lẽ ngươi nhìn sao? Ta vừa mới rửa mặt!”

      “Ta biết ngươi rửa mặt, chẳng lẽ ngươi biết thể để quần áo chỉnh tề xuất trước mặt Trẫm sao?” Hoàng thượng bốc hỏa hỏi ngược lại.

      “Hoàng thượng, ta tại sao quần áo chỉnh tề, còn phải do ngươi làm hại? mặt vẫn còn bẩn, ta rửa mặt ,chỉnh quần áo chỉnh tề rồi sao?” Tiểu Tiểu khách khí nhìn cái, dù sao cũng đến lãnh cung rồi, ai sợ ai hả, cùng lắm , nãi nãi ngươi bay ra khỏi là xong!

      “Ngươi…” Hoàng thượng tức giận chỉ vào nàng, nữ nhân ai dám cùng chuyện nhiều như vậy. Nhưng có thể như thế nào phạt nàng đây, cũng biếm vào lãnh cung rồi?

      “Vu Thủy Tiên, còn tiếp chỉ!” Ánh mắt bất tuân như vậy, làm cho Hoàng thượng cực kì tức giận, câu cũng nên lời. Đến khi Hỉ công công cầm thánh chỉ trong tay, lại có chủ ý. Tiếp chỉ, chung quy ngươi cũng phải quỳ rồi .

      Hỉ công công bận rộn phối hợp đem thánh chỉ đưa tới trước mặt Tiểu Tiểu, nàng mở ra vừa nhìn, ngay cả ngự ấn cũng được lắm. Xem ra chuyện hôm nay sớm an bài tốt. Rốt cục cũng biết Thủy Tiên tại sao chạy thoát, phỏng chừng nàng cũng đoán được điểm ấy nên mới bỏ . Được, tốt lắm, có dũng khí xếp đặt ta, ta chơi với ngươi!

      【 cạp cạp, công việc mẹ nuôi tiếp tục. Sau Tiểu Tiểu như thế nào chỉnh Hoàng thượng, ha hả, đoán có thưởng à. Đương nhiên, bát cơm cũng muốn đập bể, hào hứng mang theo Tiểu Tiểu, dẫn chút, Hắc Tử, Như Như, Hổ Tử chờ ta 】

    3. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      37: Tức đến sắp nghẹn

      Hỷ công công vội vàng đem thánh chỉ đưa đến trước mặt Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu mở ra xem lượt, ngay đến ngự ấn cũng ấn rồi. Xem ra việc hôm nay sớm an bài thỏa đáng rồi. Cuối cùng cũng biết tại sao Thủy Tiên kia lại phải chạy trốn, phỏng chứng nàng ấy đoán được điểm này nên mới bỏ . Được, được lắm, dám tính kế ta, ta chọc cho ngươi tức chết!

      Nàng thành nhìn lượt, vết chữ rất khô, ngay cả mùi mực cũng rất nhạt, dựa theo kinh nghiệm, tờ thánh chỉ này căn bản phải hôm nay mới viết. Tay Tiểu Tiểu sờ lên chỗ ngự ấn, ngón tay thon dài cùng với tờ thánh chỉ màu vàng kim càng thêm nổi bật , trông rất đẹp mắt!

      Nhìn bàn tay trắng nõn kia, mặt Hoàng thượng có chút biến đổi, trong lòng oán giận : nguyên lai, sao trước nay trẫm lại chưa từng cảm thấy bàn nay của nữ tử lại đẹp đến thế nhỉ? Có phải bị hỏng não rồi , nếu sao lại cảm thấy bàn tay của nàng gợi cảm như thế? [ tên sắc lang].

      Tiểu Tiểu trầm tư vốn biết lúc này Hoàng thượng nghĩ cái gì, nàng ngây thơ hỏi: “Cái ngự ấn này, là sao? phải là giả đấy chứ?”

      nhảm, đích thân trẫm ấn, sao lại là giả được?” Hoàng thương tức giận , cư nhiên dám hoài nghi tính giả về tờ thánh chỉ và ngự ấn của trẫm, lá gan của nàng đúng là lớn ít. Đừng tưởng đến lãnh cung rồi trẫm thể làm gì được ngươi nữa, chả cần trẫm đích thân xử lí, chỉ cần nêu ra chút ít, có người nguyện ý đến thu thập ngươi.

      “Ồ, ngươi còn đích thân ấn lên à!” Tiểu Tiểu bừng tỉnh đại ngộ nhìn Hoàng thượng, vẻ mặt cười nhạo :

      “Trí tuệ của Hoàng tượng quả nhiên là người thường theo kịp, ta chỉ vừa đối với ngươi bất kính, ngờ Hoàng thượng dự liệu trước từ lâu. Hơn nữa sớm đoán trước biểu của ta, viết hạ thánh chỉ…….Bội phục, bội phục!”

      “Ngươi…..”

      Mãi đến lúc này, Hoàng thượng rốt cục hiểu tia cười nhạo trong mắt nàng là từ đâu mà ra. như vậy, chả khác nào với mọi người, chính mình sớm tìm lý do để trừng phạt nàng hay sao? nay người xung quanh ít, dám đảm bảo bên trong có tai mắt của ai, truyền ra ngoài, cũng khó mà chặn họng họ lại được a.

      “Thánh chỉ đương nhiên là vừa mới viết, thánh chỉ mà trẫm tuyên, là Hỷ công công đến Ngự thư phòng làm theo!” ý này cũng có chút ít thuyết phục, sắc mặt Hoàng thượng lạnh lùng giải thích.

      “Ồ, hiểu rồi. ra cái ngự ấn này Hỷ công công cũng có thể động đến, Hoàng thượng đối đãi với thuộc hạ là tốt nha. Ưm , đích thực là tốt, đấng minh quân nha……” nếu trước đó Tiểu Tiểu còn bực mình vì , lúc này loáng cái tâm tình Tiểu Tiểu trở nên tốt hơn nhiều.

      “Hoàng thượng, nô tài đáng chết, nô tài đáng chết!” Hỷ công sợ đến nỗi hai chân run rẩy quỳ mặt đất, hành động di chuyển ngự ấn là đại tội chém đầu, tuy rằng bản thân động đến, nhưng tội bị gán cho cũng phải là . (shinku: ưm, đoạn này ta hiểu cho lắm =_=”)

      “Ây da, Hỷ công công à, ngươi có tội gì chứ? Đều phải là Hoàng thượng ngầm đồng ý cho ngươi làm sao? Hoàng thượng trách tội ngươi đâu…..”

      Nghiêng mắt nhìn Hoàng thượng cái, lãnh khốc soái ca kia vốn rất rất tuấn tú, giờ phút này khuôn mặt tuấn tú đó nhìn y như cục phân (shinku: ta choáng, so sánh hay nhỉ *.*), vẫn còn câu nữa, bản thân cống đức viên mãn. Nghĩ đến đây, đè nén hưng phấn trong lòng, nàng khổ não :

      “Nếu tờ thánh chỉ này là , ngự ấn cũng là , nhìn chữ đó, rồng bay phượng múa, đẹp nha……. biết nếu như đem ra ngoài cung bán, có thể trị giá mấy lượng bạc đây? Phỏng chừng chắc rẻ đâu…….”

      “Vu Thủy Tiên!” Người nào đó nghiến răng nghiến lợi quát.

      “Gọi to tiếng như thế làm gì? Ta lại phải bị điếc!” Tiểu Tiểu che lỗ tai lại, đối với cung nữ bên cạnh phân phó:

      “Vừa nãy ngươi nghe thánh chỉ rồi chứ? Còn nhanh dẫn ta đến lãnh cung trình diện?”

      Cung nữ sợ hãi liếc nhìn Hoàng thượng, Hoàng thượng lên tiếng, nàng sao dám dẫn vị “Đại gia” này chứ?

      “Chẳng lẽ còn muốn ta tự mình tìm hả? Hoàng thượng, lão nhân gia ngài cũng quá mọn ? Haizz, sớm biết mà…..”

      “Vu Thủy Tiên!”

      “Có, nghe đây. Có gì mau, có……” ba chữ sau hình như có chút bất nhã, Tiểu Tiểu rất tự giác lược bỏ, dù sao ngươi biết ta biết, trong lòng tất cả mọi người đều biết là được. (shinku: chị này muốn “có rắm mau phóng” đây mà ^^!)


      “Ngươi rất muốn đến lãnh cung sao?’

      Nếu như là mặt trắng mang theo nụ cười gọi là soái ca, nếu như là mặt đen mang theo nụ cười gọi là khốc ca, nếu như vốn là mặt trắng, nhưng bây giờ biến thành mặt đen, mặt còn mang theo nụ cười, nên gọi là gì nhỉ?

      Ngu thế, đương nhiên là khủng bố rồi! Hoàng thượng bây giờ chính là vẻ mặt cười khủng bố, ngay đến hàm răng vốn ngay ngay ngắn ngắn giờ đây cũng nghiến lên cách đáng sợ, tất cả những người quỳ xung quanh cũng bắt đầu lạnh run, Tiểu Tiểu cũng rụt vai lại, dùng ngữ khí vô tội nhất :

      “Hoàng thượng, trời đất chứng giám, ta đâu có muốn đến lãnh cung? Là lão nhân gia ngài an bài ta đến đó mà, ta chẳng qua là tuân chỉ mà thôi………Hoàng thượng, phải ngài quên đấy chứ? Thế phiền phức rồi……..ta ở đây có thánh chỉ làm chứng…….”

      Tiểu Tiểu miệng , thân thể run, là mệt nha. Hai vạn lượng tiền lương cao như vậy quả nhiên là khó xơi, kỳ người run rẩy lại giả vờ phát run cũng rất mệt. Nhưng mà oán hận oán hận, Tiểu Tiểu vẫn ra sức tiếp tục run……”

      “Hỷ công công, đưa Tiên phi về lãnh cung, cũng hảo hảo dặn dò tiếng, để bọn họ hảo hảo chiếu cố Tiên phi. Còn về phần mấy nha đầu này, đều đến Phế Nô Ti !”

      Đè nén xúc động muốn bóp chết nàng, cắt đứt cái miệng líu lo ngừng kia, Hoàng thượng lạnh lùng tuyên bố vận mệnh của mọi người quỳ đất. Những người quỳ tuyệt vọng toàn thân tê liệt ngã xuống. Phế Nô Ti, sau này còn có thể ngóc đầu lên được sao?

      Đợi Hoàng thượng xa, Hỷ công công mới từ dưới đất bò dậy, đáng thương nhìn Tiểu Tiểu vẫn đứng đó, thở dài :

      “Nương nương, theo lão nô!”

      “Ô, được thôi. Chúng ta mau qua đó xem , lãnh cung rất lạnh sao?” Theo sát phia sau Hỷ công công, Tiểu Tiểu tò mò hỏi.

      “Nương nương, người đến đó biết…….” Hỷ công công nhìn Tiểu Tiểu ở phía sau lấy cái, mang theo vị chủ tử lớn gan lớn mật này, về phía lãnh cung.

      Quên mất miệng mồm lanh lợi vừa nãy của nàng, kỳ thực nàng cũng tội nghiệp nha , lúc nãy làm cho Hoàng thượng tức đến thế kia, dưới “chiếu cố” khắp nơi, biết nàng rốt cuộc có thể sống được mấy ngày đây…….

      【Lấy phiếu lấy phiếu, các tình cảm thấy sao? nghiền ? Chương sau chính là cuộc sống đáng thương của Tiểu Tiểu ở lãnh cung, rất thương nha.】

    4. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      38: Tính ngươi xui xẻo

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      Quanh co khúc khuỷu hồi lâu, ông mặt trời sớm xuống núi , quần áo ẩm ướt người Tiểu Tiểu cũng được gió làm cho se bớt, nhưng mãi mà lãnh cung trong truyền thuyết còn chưa có tới.

      biết là cố ý hay vô tình, đường đến cũng có đụng tới mấy người phi tử, tới tới lui lui cũng chỉ là vài cung nữ thái giám mà thôi. Nhìn thấy Hỉ công công, bọn họ cũng cung kính cùng chào hỏi, đối với Tiểu Tiểu lại khinh khi, xa cách . Đều trong hoàng cung lớn, tin tức lại truyền cực nhanh, vậy, bọn họ cũng sớm nghe được phong thanh tin tức Hoàng thượng gì rồi .

      May là, Tiểu tiểu cũng là người ân oán ràng, biết bọn họ bất đắc dĩ, đem bất công này ghi nhớ với họ. Bằng , hậu cung chắc trận hỗn loạn có quy mô lớn .

      “Hỉ công công, ngươi báo thù riêng đấy chứ?” Tiểu Tiểu nhìn người kia nhanh chậm tiêu sái thân hình ở phía trước nàng , hậu cung, chính mình cũng tới, như thế nào nhớ có lớn như vậy đây? [ nhảm, ngươi nguyên lai là bay , bây giờ vốn là bộ, có thể giống nhau sao? Tiểu Tiểu: mồ hôi, ta đây quên ]

      “Chủ tử, nô tài làm sao dám ?” Hỉ công công lau lau mồ hôi mặt, lúc nào qua nhiều đường như vậy rồi. Nếu Hoàng thượng giao cho mình vị “Đại thần ” này, chính mình dốc hết sức lấy lòng đây? có đắc tội nàng mà cũng thiếu chút nữa vì câu của nàng mà chết , đắc tội nàng còn có thể sống sót sao?

      Haizz, với quá khứ, nàng cũng sống tốt bao lâu, chính mình hảo hảo lấy lòng nàng chút : “Tiên phi nương nương, lãnh cung hồi tới ngay, rất nhanh !”

      “Hừ, như vậy làm phiền Hỉ công công rồi!” Tiểu Tiểu hung tợn khách khí . Hỉ công công, đừng nghĩ ta biết ngươi dẫn ta bao nhiêu đường, hồi, ta tính sổ với ngươi!



      Kết quả là, nhanh chậm tiến bước lập tức thăng cấp thành chạy trốn, Tiểu Tiểu buồn cười nhìn bộ dáng thở hỗn hển kia của , dễ dàng theo ở phía sau. Hù doạ quả nhiên dùng được, ngươi xem xem bây giờ tốc độ Hỉ công công ? Nếu sớm như thế, phải sớm tới ngay rồi sao?

      Ba bước cũng làm hai bước, Tiểu Tiểu chạy tới phía sau Hỉ công công , hảo tâm nhắc nhở : “Hỉ công công…”

      “Tiên phi nương nương, xin hỏi có gì chỉ giáo?” Hỉ công công dưới chân có chậm trễ, hơi vừa quay đầu lại, làm ra bộ dáng rửa tai lắng nghe .

      “Hỉ công công, phía trước đường có tảng đá…”

      Bịch tiếng, Hỉ công công biến thành bộ dáng chó con hôn đất, hôn môi nhiệt liệt mặt đất…

      “Ôi chao, thắt lưng ta… Cái mũi ta…”

      Hỉ công công đáng thương tay xoa thắt lưng, tay xoa cái mũi, thẳng cố gắng quỳ rạp mặt đất, ôi chao ôi chao kêu…

      Tiểu Tiểu vô tội : “Hỉ công công, phía sau có chó đuổi theo ngươi, ngươi chạy trốn nhanh như vậy làm gì? Ta vừa mới có nhắc nhở qua , ngươi như thế nào cũng chú ý vậy?” Ta tuyệt đối phải cố ý chậm như vậy à!

      55555555, xui xẻo Hỉ công công quỳ rạp mặt đất nghĩ đến: phía sau vốn là có chó, nhưng là có tôn đại thần à! Nếu như ngươi chuyện với ta, ta tuyệt đối nhìn thấy tảng đá rồi, cũng tuyệt đối ngã sấp xuống …

      tay dính dính nước, giơ tay lên vừa nhìn, dĩ nhiên là máu! Trách được cảm giác cái mũi rất đau, nguyên lai là cái mũi bị thương rồi, cái mũi của mình vốn cao, lần này, có thể hay trực tiếp cấp bẹp xuống 555555…

      “Hỉ công công, ngươi sao chứ?” Chứng kiến lâu quỳ rạp mặt đất đứng dậy, Tiểu Tiểu hảo tâm qua xem chút . Nhưng lại cẩn thận chứng kiến đầy bụi đất, còn có hai dòng máu mũi kéo dài, mặt và cả bên mép đều là… (shinku: khặc khặc, mắc cười wá)



      Bi ai nhìn , Tiểu Tiểu thở dài : “Hỉ công công, ngươi cũng quá cẩn thận rồi. Có thể đứng lên ? Nếu ta đỡ ngươi đứng lên?”

      cần… cần!” Hỉ công công từ mặt đất đứng lên, lấy ra cái khăn, cẩn thận lau mặt chút, khuôn mặt giống như vừa lăn lộn , càng thêm đặc sắc.

      “Tiên phi nương nương, chúng ta hay là nhanh lên chút thôi, chậm nữa, chậm trễ giờ dùng bữa mất…”

      Tiểu Tiểu nhìn cái mặt “đầy màu sắc” kia, mạnh mẽ đình chỉ ý cười, nghe lời theo , tiếp tục về phía trước .

      Sau khi vài bước, nàng quay đầu lại nhìn chút hòn đá hại Hỉ công công , thầm nghĩ: bầu trời tối đen rồi, chờ lúc trở về, có thể hay lại vấp phải nó lần nữa?

      Hẳn là thể nào? Mặc kệ , tin tưởng ngu như vậy .

      Lại thêm chừng nén nhang, rốt cục tới lãnh cung trong truyền thuyết . đúng là đủ lạnh , cùng đường khác với phong cảnh xung quanh, vốn cùng bầu trời, cùng chỗ .

      Xung quanh lãnh cung, chỉ có vài cây lớn, phỏng chừng là vì có người sống. có hương hoa, có tiếng chim hót, có đình đài, có lầu các… Có chăng, cũng chỉ là loạt phòng rách nát mà thôi

      “Tiên phi nương nương, đây là viện bỏ , ngươi nhân tiện ở chỗ này !” Hỉ công công chỉ chỉ tận cùng bên trong viện, cẩn thận đối với Tiểu Tiểu .

      “Cái kia, Hỉ công công, ta như thế nào cảm giác bên trong rất cũ. Gian phòng này bao lâu rồi có người ở?” Chỉ nhìn thoáng qua, Tiểu Tiểu nghĩ đến, nơi này khẳng định người thể ở.

      “Nương nương, cái này nô tài cũng ràng lắm , Hoàng thượng lại chờ nô tài, nô tài về trước!”



      xong đợi Tiểu Tiểu đáp ứng, Hỉ công công cũng quay đầu lại rời .

      “Hỉ công công…” Nhìn thân ảnh hoảng hốt chạy trốn, Tiểu Tiểu hảo tâm hô, đáng tiếc chính là Hỉ công công sợ hãi chạy trốn thoát vội vàng về phía trước, ngay cả quay đầu lại cũng dám. Gặp phải Tiểu Tiểu, hình như rất xui xẻo.

      Tiểu Tiểu thở dài : Hỉ công công à, ta cũng chỉ bất quá là muốn cùng ngươi tiếng, vừa mới xoay người , cẩn thận chứng kiến cái mông bị dập của ai đó…

      biết có bị sưng lớn nhỉ? Tiểu Tiểu liếc nhìn chút, lớn lớn, chẳng qua chỉ có thể nhìn thấy màu sắc của nội khố (*) mà thôi, cái mông vẫn còn bao trụ được.

      Haizz, hậu cung đúng là đủ loạn! Công công cũng mặc thành như vậy, phung phí, phung phí nha!



      (*) Nội khố: có thể hiểu nó như là quần lót ^^!



      【 xem hết này chương, nếu như ngươi cười rồi, nhân tiện đầu phiếu; nếu như ngươi cười to rồi, nhân tiện đầu phiếu gia tăng nhắn lại! Nếu như chưa người nào cười, phải đâm đầu vào tường mất. Hạ chương dự cáo, phi tử lên sàn, Hoàng thượng phun cơm 】

    5. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      39: Có ma a!!!!

      Haizz, hậu cung đúng là đủ loạn, công công cũng mặc thành cái dạng này, lãng phí, lãng phí a!

      Nhìn bóng lưng hoảng hốt kia, Tiểu Tiểu lại thở dài thêm tiếng nữa: Hỷ công công đáng thương, đường trở về ông phải nhìn kĩ chút, ngàn vạn lần đừng để ta lại đoán trúng nữa nha.

      Lại quay đầu lại nhìn cái viện Hỷ công công vừa mới phân cho mình, hình như là nơi rách nát nhất trong lãnh cung này, cửa viện cong cong vẹo vẹo, căn bản là thể đóng lại được, tấm ván gỗ phất phới, tuyên cáo thọ tận của chính tẩm.

      Cỏ dại trong viện mọc um tùm, bên trong có hai gian phòng, cửa sổ cũng rách nát hết cả, cửa cũng chỉ còn lại cánh——may là bây giờ cũng sắp đến mùa hè rồi, như vậy cũng chỉ hơi lạnh chút, nếu như là mùa đông, chỗ này người có thể ở sao?

      Đẩy cánh cửa rách nát kia ra, Tiểu Tiểu nhặt ngọn nến dưới đất lên, tìm hòn đá lửa để đốt lên. Chân vừa chạm đất, trước mặt cư nhiên là mảnh đất xám mù mịt, bịt mũi cau mày nhìn lớp bụi dày đặc mặt đất, biết nơi nay bao nhiêu năm mới có người ở qua.

      Ánh mắt quét nhìn lượt hai gian phòng, ngoại trừ cái bàn và hai chiếc ghế miễn cưỡng có thể dùng ra, mấy thứ khác căn bản đều là phế vật, ngay cả dùng cũng dùng được. Mạng nhện chằng chịt giường tạm thời cần , mặt chiếc chăn then thui, căn bản là người ta thể đắp được. Bên cạnh có bàn trang điểm, hai cái tủ quần áo, đều bể nát cả rồi, nhưng tuyệt đối có thể khiến người ta nhận ra đấy là bàn trang điểm, kia là tủ quần áo. Giấy dán cửa sổ đều rách hết cả, ngay đến rèm cửa cũng có…..

      Mẹ kiếp, đây là nơi quái gì thế hả, nãi nãi ngay cả phút đồng hồ cũng muốn đợi ở đây đâu!

      Hoàng thượng thối kia, quỷ hẹp hòi, quỷ keo kiệt! Vốn tưởng là mọi thứ ở lãnh cung, cùng lắm cũng chỉ hư hại tí xíu, cũ chút ít, cần thị tẩm mà thôi…….ai mà biết cư nhiên lại khủng bố thế này? Khó trách Hỷ công công kia chạy nhanh hơn ai hết , nếu sớm biết bên trong thế này, thế nào cũng phải lưu hăn ta lại——quét dọn sạch rồi mới cút!

      Tội nghiệp cho ta là đệ tử duy nhất của Thần trộm——Thấu tiên, cư nhiên lại phải ở nơi bấn loạn này mà thở dài. Thấu tiên thấu tiên, Thần thấu tiên tử……

      Có thể trộm đồ, trộm tranh, trộm chủng của người ta, vậy trộm thêm hai cung nữ đến đây giúp chắc cũng có gì là quá đáng chứ? Nhưng trộm ai đây? Cung nữ trong cung hình như chưa có ai đắc tội với mình nha? Thân là Thấu tiên, Tiểu Tiểu rất có nguyên tắc, tuyệt đối vô duyên vô cớ chiếu cố người ta đâu nha, trừ phi……

      Ai đến đắc tội ta ! Ai đại phát từ bi đến đắc tội ta !

      Trong lòng thầm rủa mấy tiếng, sao chưa có ai đến đắc tội Tiểu Tiểu nhỉ?

      Tuy rằng cổ nhân có , tự mình động thủ, cơm no áo ấm, nhưng Tiểu Tiểu từ trước đến nay, điều mà Tiểu Tiểu ưng ý nhất chính là chính mình động khẩu, người khác động thủ, cũng cơm no áo ấm đấy thôi! Tiểu Tiểu đáng thương, chỉ có thể nghĩ, nhưng tuyệt đối thể đích thân xử lý cái đống bấn loạn trong phòng này. Nếu có Lân vương ở đây tốt quá, có thể nhờ tìm vài người đến giúp sửa sang lại chỗ này phen!

      Di, đúng rồi, bên ngoài lãnh cung phải có vài cây đại thụ sao? Chỗ này có cách nào ngủ được, thôi ngủ cây đêm vậy! Nhưng ngủ như thế đêm mệt chết hay sao?

      Lấy ra ngân phiếu vạn lượng cất ở thắt lưng, nàng hưng phấn hôn chúng cái.

      Nhìn lãnh cung hẻo lánh, cười hắc hắc:Tiểu Tiểu qua lại, phỏng chừng khách quý Hoàng thượng phân phó ngày mai mới đến, nãi nãi phải trở về Liên viên ngủ giấc !

      Lại Hỷ công công, vội vàng chạy thoát khỏi tầm mắt Tiểu Tiểu cứ như phía sau có ai truy sát vậy. Đáng thương cho cái lưng vẫn còn hơi đau, bất quá so với việc bị “Đại thần” kia kêu lại, chút đau đớn này có xá chi?

      Haizz, người khác đều ngưỡng mộ mình có phúc phí theo bên cạnh Hoàng thượng, lại biết chỗ khó xử của thiếp thân thái giám. Trước việc thánh tâm khó đoán, khi Hoàng thượng vui đều có khả năng đầu mình dọn nhà; nhưng mà chủ tử các cung đều là cẩn thận ứng phó, hơi có chút bất cẩn, người xui xẻo còn phải là mình sao?

      hôm nay , vốn là Hoàng thượng sớm viết xong thánh chỉ, nhưng vị tổ tông kia vài câu, suýt chút nữa mình phạm phải tội tru di cửu tộc. May mà Hoàng thượng vòng vo, để mình hảo hảo chiếu cố nàng chút. Chính mình chỉ là tuân theo thánh ý nửa canh giờ mà thôi, liền ngã chó gặm bùn, ngay cả mũi cũng bị đụng hư…….

      Là ai có mắt, ở đường thả cục đá này vậy?

      Cái mũi đáng thương của Hỷ công công, lại lần nữa tiếp xúc thân mật với mặt đất, cái mũi lại thêm lần nữa nhiệt tình chảy hai hàng chất lỏng màu đỏ, mua tặng , ngay đến miệng cũng bị rách luôn, trong miệng mặn mặn…..

      Ô ô……ai có thù oán với ta thế hả, lại ngăn trở ta lần nữa…….quay đầu nhìn cảnh vật xung quanh, sao càng nhìn càng thấy quan thuộc nhỉ? Chẳng lẽ là…..?

      Có ma? Nghe , lúc ma quấy phá, nó ở cùng chỗ, trước đem người làm ngã, sau đó mới hút hồn phách của người đó, rồi lại bám lên người , rồi lại dùng thân thể người đó bức hại người khác……..

      Nghe , tay của ma rất lạnh, chân rất lạnh, người cũng rất lạnh…..tay sờ lên người, lạnh, băng…..

      Sao mông ta lại cảm thấy lạnh thế nhỉ? Chẳng lẽ…..

      Hỷ công công vội vã từ dưới đất nhảy dựng lên, lấy tốc độ chạy nước rút trăm mét, hướng Ngự thư phòng của Hoàng thượng mà chạy…..

      Tại sao lại chạy về hướng Ngự thư phòng?

      Lúc này, Hoàng thượng chắc chắn là ở Ngự thư phòng chờ tin tức của mình!

      Tại sao phải tìm Hoàng thượng? Bởi vì Hoàng thượng là chân long thiên tử, bách tà bất xâm nha….

      Vài người cầm đèn lồng đỏ đỏ từ xa xa đến, vài người mặc hắc y phục phiêu phiêu du du đến trước mặt mình, chẳng lẽ đây là đồng bọn của ma quỷ sao? Nhưng mà ở đây chỉ có con đường thôi, phải làm thế nào để tránh họ đây? Quên , hay là cứ đâm thẳng mà !

      Hỷ công công phóng nhanh vào giữa họ mà , cẩn thận đánh rơi vật của họ, thanh loảng loảng thanh thúy vang lên trong đêm tối, bọn họ đuổi tới? Hỷ công công càng chạy thục mạng……

      Bốn người bị đụng trung, bởi vì cái “người” mới chạy qua kia mà lặng hồi, lúc nãy là người hả?

      Lồng đèn trong tay cẩn thận chiếu lên hộp thức ăn mặt đất, chỉ thấy đó có vết máu tươi vẫn còn mới, còn ngửi thấy mùi vị hơi tanh tanh…..

      “A…..có ma a a a……”vứt hộp thức ăn, đèn lòng cũng ném luôn, mấy người hét to rồi hướng Ngự thiện phòng mà chạy.

      【nữ tử chết trong lãnh cung rất nhiều,lãnh cung có ma là rất bình thường!ha ha, phải bịa đặt nha!khoog biết xem chương này rồi các tình có cười hay ?Dươn Dương cười đến đau cả bụng, đừng trách Dương Dương ngược Hỷ công công, như vậy làm sao có thể nghe lời Tieur Tiểu chứ?Về việc Hoàng thượng phun cơm,chỉ có thể đợi ngày mai thôi。phiếu phiếu++lời nhắn,còn phải đợi thời cơ!thời cơ đến,Hắc Tử hoa hoa lệ lệ lên sàn!Nghĩ đến Hắc Tử uy mãnh,nếu như xuất ở trong cung,là khái niệm gì đây?】

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :