1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

THUẬN TAY DẮT RA MỘT “BẢO BẢO” - Dương Dương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      30: triền miên trước khi chia tay

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      Đêm chậm rãi buông xuống, bóng đêm biểu tới giờ tý. Lúc này, Tiểu Tiểu ở ngủ giường đột nhiên tỉnh lại, có chuẩn bị đồ mặc buổi đêm cho tốt, chỉ là mặc vào thân màu đen giả váy, xoay người lát thấy bóng dáng biến mất.

      đường, cửa hàng sớm đóng cửa, lạnh lẽo ngã tư đường chỉ có thể nghe được vài tiếng xé gió mà thôi, Tiểu Tiểu trước dự định dò xét tốt đường, tới Sóc vương phủ, sau khi xem xét bốn phía có ai, nàng trở mình trèo tường. Né tránh vương phủ thị vệ, tìm gian phòng Sóc Vương nghỉ ngơi…

      dạo hơn phân nửa sân , cũng tìm được bóng dáng Sóc Vương, có thể nơi nào rồi? Tiểu Tiểu tới gần cửa chính, nghĩ tới trốn ở nơi nào, khó khăn lắm mới vào được hôm nay có trong phủ?

      “Tam ca, huynh về trước ! Ngày mai chúc huynh thuận buồm xuôi gió, sáng sớm đệ đến tiễn huynh rồi!” Thanh sang sảng tại cửa vọng tới, Tiểu Tiểu theo tiếng nhìn lại, lại chứng kiến Lân Vương cùng người nam tử cùng nhau đứng ở cửa, vừa mới chuyện chính là người nam tử đó Chẳng lẽ chính là Sóc Vương?

      “Ha hả, Ngũ đệ à, cần đệ tiễn! Việc tốt luôn tới ta, lần này vừa , chắc hơn tháng mới có thể trở về, ta còn nỡ xa nữ nhân của ta…” Lân Vương uống cũng ít, say khướt .

      “Này, Tam ca, vậy nhưng là chuyện tốt hả, người khác nghĩ muốn cầu cũng cầu được đây? Huynh nỡ xa nữ nhân của huynh , mang nàng theo phải được rồi sao? đường cũng có thể giải buồn bực, ha ha…” Sóc Vương cười to : ” Đệ về ngủ trước, chết! Ngày mai còn phải lâm triều nữa? Tam ca cũng thong thả nha…”



      Nhìn Lân Vương ngồi cỗ kiệu rời , Sóc Vương mới đến bên trong phủ, đến hướng cửa lớn phía đông.

      Đó là phòng ngủ của sao? vào tới nửa canh giờ, trong phòng đèn tắt, mà bên trong phủ trừ gác đêm người tới tới lui lui tiêu sái di chuyển ở ngoài, hết thảy cũng im ắng.

      Tiểu Tiểu vào bên trong phòng Sóc Vương, nghe được tiếng lẩm bẩm rất , vốn định dựa vào trước, bất đắc dĩ người mùi rượu quá nồng. Mặc dù bóp mũi, cũng cảm thấy có điểm choáng váng đầu óc, hơn nữa chỉ cởi áo ngoài, mặc quần áo nhiều, Tiểu Tiểu thể làm gì khác hơn là vô công mà phản.

      Cúi đầu ủ rũ chạy hướng quay về để trốn thoát , lòng của nàng buồn bực vạn phần, chính mình đường đường đệ tử thần thâu, dĩ nhiên đối với rượu thúc thủ vô sách, là ngu có thuốc chữa! Quên , trở về ngủ giấc, hôm nào trở lại!

      Vừa vào phòng, ngửi thấy mùi rượu, Tiểu Tiểu cau mày, chứng kiến giường của nàng Lân Vương nằm. như thế nào tới? phải ngày mai phải sao? Tới làm cái gì?

      “Nàng đâu?” Mở to đôi mắt mê man vì rượu, Lân Vương bực mình hỏi.

      “Sao người lại ở đây, Vương gia!” Tiểu Tiểu cũng tức giận hỏi.

      “Nhớ nàng, đến xem nàng! Tiểu Tiểu, ngày mai… Ta đến Phong quốc rồi, ngươi theo ta cùng , có được hay ?” Lân Vương lảo đảo đứng lên, bộ dáng lúc nào cũng có thể té xỉu.

      được, ta ! Ta còn có việc muốn làm? Ta có nhiệm vụ…” Chứng kiến muốn ngã sấp xuống, Tiểu Tiểu bỏ qua quá khứ giúp đỡ tay, Lân Vương thuận thế ôm lấy Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu giãy dụa …

      “Tiểu Tiểu, đều là lỗi của nàng…” Lân vương , đối với nàng chút tửu lượng nào phả ra mùi rượu, hài lòng nhìn mặt đỏ ửng.



      “Vương gia, ngươi xuống , như vậy rất thoải mái… Ngươi say…” Tiểu Tiểu quay đầu chỗ khác, lại đem đầu của nàng quay lại, làm cho Tiểu Tiểu nhìn vào mặt .

      “Ta có say! Ta hơn tháng mới có thể trở về, ta rất nhớ nàng. Cho nên đến xem nàng…” Lân Vương vừa , hôn Tiểu Tiểu ,muốn mở cái miệng nhắn, hôn nàng sâu, hôn đến khi nàng sắp ngất mới buông.

      “Tiểu Tiểu, ta nhớ nàng, nàng có nhớ ta ?” vừa thào, tay lặng lẽ cởi bỏ quần áo của nàng.

      “Vương gia, dừng tay!” Tiểu Tiểu phản kháng .

      “Tiểu Tiểu…”

      Ánh trăng lặng lẽ ở trời di chuyển, dần dần trời sáng dần lên, giường hai người còn ngủ vùi.

      “Vương gia, Vương gia!” Cửa sổ truyền đến giọng gọi , ngủ say nam tử đột nhiên mở mắt, đầu tiên là kỳ quái nhìn bốn phía liếc mắt cái, tiếp theo nhìn về phía người phụ nữ bám vào người chính mình, ôn nhu hôn trán của nàng, sau đó cẩn thận đem tay nàng bỏ khỏi người mình, giúp nàng đắp lại chăn, ôm quần áo len lén rời .

      Mở ra cửa phòng, quản gia dẫn hai người nha hoàn đến, nhàng hầu hạ Vương gia rửa mặt …

      “Gia, nương làm sao bây giờ? Phải uống dược sao?” ra ngoài cửa lớn, trước khi Vương gia lên kiệu, quản gia cẩn thận hỏi.

      cần! Hảo hảo chiếu cố nàng, đợi ta trở về”. Lưu luyến nhìn cửa lớn liếc mắt cái, Lân Vương cao hứng xuất phát…

      Tiểu Tiểu, nàng là của ta, nàng chỉ có thể là của ta! Lân Vương trong lòng thề . Chỉ là, như thế nào cũng ngờ, chờ trở về sau này, hết thảy sớm phải…( hải đường: này bá đạo ghê gớm, nhưng về sau cũng tội * chấm chấm nước mắt*___ Shinku: oa oa, ta thương Lân Vương này quá T_T)

      cần uống dược, vậy ý tứ Vương gia là? Quản gia khiếp sợ nhìn về phía trong phòng, đối với hai nha hoàn theo : “Chuyện hôm nay giữ kín cho ta!”

      Nha hoàn hoảng sợ gật đầu, sợ hãi nhìn vẻ mặt trầm tư của quản gia. nương kia, sau này phải lấy lòng.

    2. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      31: sắc dụ Sóc Vương

      Edit: Bạch Hải Đường

      Beta: Shinku

      Thối Vương gia, có việc gì mãnh liệt thế làm gì? Tiểu Tiểu miễn cưỡng nằm trong ổ chăn, nhìn bên ngoài trời tối, nàng trong lòng oán giận . nghĩ tới đêm triền miên, dĩ nhiên làm cho mình ngủ suốt ngày! Nếu đói bụng khó chịu, nàng chẳng muốn mở mắt.

      Hy vọng cũng mệt chết ! Tốt nhất ngủ chết đường! Đều phải xuất phát như vậy ra sức làm gì? Sau này nhìn thấy tuyệt đối chạy trốn, trốn mới là đứa ngu!

      Duỗi duỗi người, mặc xong quần áo, Tiểu Tiểu hướng ra phía ngoài đến, nhớ kỹ còn lại nửa con gà ở bàn, hẳn là còn có bị hư .

      Vừa ra bên ngoài, lại ngửi thấy mùi thơm thức ăn, chỉ thấy bàn, sáu món điểm tâm, mặc dù có điểm lạnh rồi, nhưng vẫn như cũ có thể tỏa ra mùi vị thức ăn rất thơm.

      Vương gia kia coi như có lương tâm! Mở ra cái lồng, Tiểu Tiểu ngửi thức ăn, dù sao có độc, ngồi xuống mà bắt đầu ăn thôi. đúng là đói bụng, sáu món thức ăn, ăn hơn phân nửa, mới cảm giác no ít.

      Xem chút canh giờ bây giờ, vừa lúc thích hợp hoạt động bên ngoài, nàng mặc vào thân quần áo màu đen, hướng Sóc phủ bay .

      Mặc váy bay đúng là có tiện, ngày mai nhất định phải đổi thân y phục dạ hành, cái kia mặc vào thoải mái hơn! Tiểu Tiểu đem váy cuộn ngắn ít, như vậy tiện hơn nhiều.

      Chỗ Sóc Vương nghỉ ngơi hôm qua hết sức yên ắng, tối tĩnh mịch, vào nhìn, bên trong người cũng có. Lúc này ngủ, chẳng lẽ Sóc Vương ở chỗ khác cùng nữ nhân triền miên sao? Chắc là thế rồi, nàng hướng chỗ có đèn tìm. Tìm nhiều phòng nữ nhân, phòng nào cũng tắt đèn rồi, cá biệt mặc dù đèn sáng, nhưng có thấy bóng dáng của . Ngay lúc nàng nhụt chí nghĩ muốn phải về, theo gió bay tới, loáng thoáng nghe được tiếng rên rỉ rất của nữ nhân…

      Tiểu Tiểu trong lòng vui vẻ, hướng chỗ có thanh bay . Ở chỗ xa, chỉ thấy trần trụi trong hồ, Sóc Vương cùng nữ nhân gắt gao dựa vào nhau trong nước.Tayhắn vuốt phần đầy đặn của người kia, mà người kia nhàng nỉ non tiếng rên rỉ.

      Thân thể bọn họ ở dưới nước, nhìn tới phần eo , chỉ có thể nhìn thấy mặt cùng chút người họ, nước xao động, khó tưởng tượng ra bọn họ làm cái gì…

      Tiểu Tiểu lẳng lặng nhìn, thưởng thức mỹ nam mỹ nữ nửa thân trần, cũng chờ xem biểu diễn miễn phí. Xem ra Lân Vương huynh đệ cũng có mấy người tốt, đều là đám người đại háo sắc!

      “Vương gia, ngài nhanh lên chút …” mỹ nữ cười duyên , thân thể gắt gao dán đến người Sóc Vương.

      “Ái phi, ngươi nghĩ muốn ở trong nước làm cho bổn vương muốn ngươi sao?”Namnhân tay xuống phía dưới tìm kiếm, mỹ nữ thở dốc vì kinh ngạc, trong miệng tiếng kêu lớn hơn ít…

      “Vương gia, ngươi xấu… Nhanh lên chút…”

      ngươi là tiện nhân, ta cho ngươi!” Sóc Vương ôn nhu bên vành tai mĩ nữ .

      Tiểu Tiểu nghe da đầu tê dại, chẳng lẽ Sóc Vương còn có khuynh hướng ngược đãi? Còn muốn làm cho nữ nhân thừa nhận mình là tiện nhân?

      Mỹ nữ mặt thoáng lộ ra vẻ do dự, nhưng được cơn sóng khoái cảm chinh phục, nàng đôi mắt mông lung nhàng :

      “Ta là tiện nhân, Vương gia…” Nhìn mỹ nữ đỏ bừng sắc mặt, Sóc Vương mặt lộ ra ác ý mỉm cười. dẫn mỹ nữ trong hồ tới bên hồ tới nằm cái ghế, khăn tắm bị tùy ý đặt ở mặt, tùy tiện nằm ở phiá , khàn khàn :



      “Tiện nhân, muốn sao? Chính mình đến! Trước dùng cái miệng nhắn của ngươi, biết ?”

      Tiểu Tiểu đỏ mặt trống ngực đập mạnh nhìn bọn họ, khắc sau, nữ tử mới được phép ở người

      lâu sau , mỹ nữ bắt đầu thào: “Vương gia, ta động đậy rồi… Có thể hay …”

      được! Nếu như thể hầu hạ bổn vương thoải mái, ngày mai ngươi cút khỏi Vương phủ, đừng để ta nhìn thấy ngươi!” Sóc Vương lạnh lùng .

      “Vương gia, ta người!” Mỹ nữ ủy khuất khóc lên.

      thêm câu nữa cút !” Sóc Vương thoải mái nhắm mắt lại, hề để ý tới bộ dáng khóc như mưa của vị mỹ nữ nọ.

      nén nhang trôi qua, mỹ nữ người Sóc Vương lại bắt đầu cầu xin tha thứ:

      “Vương gia, ta sai rồi, tha cho ta …”

      “Sai rồi? Vị trí Sóc Vương phi há để cho ngươi vọng tưởng? Còn dám cho ngươi hướng Hoàng thượng góp lời, muốn làm cho Hoàng thượng chỉ hôn… Ngươi cũng ngẫm lại, ngươi là ai? Ngay cả hầu hạ nam nhân cũng xứng, còn cút trở về cho ta !”

      Sóc Vương nổi giận đùng đùng xong, mỹ nữ mặc thêm quần áo che mặt chạy, dáng vẻ yểu điệu làm cho Tiểu Tiểu khỏi hoài nghi, giai nhân tốt như vậy, Sóc Vương như thế nào có thể cứ như vậy buông tay đây? Mặc dù giáo huấn, như vậy thả nàng , chẳng lẽ cảm giác được dục hỏa thiêu đốt người sao?

      Sóc Vương phi thân nhảy trong nước, dùng sức tẩy trừ người chính mình. Cho tới hôm nay, Tiểu Tiểu cũng có chứng kiến lưng Sóc Vương, nàng sốt ruột thầm nghĩ, có muốn hay ra tay chế trụ đây?



      “Người nào, dĩ nhiên nhìn lén bổn vương tắm rửa, ra đây!” Còn có tới và nghĩ muốn làm như thế nào là tốt, bóng người trong nước bay đến trước mặt Tiểu Tiểu, chế trụ của cổ nàng, hai mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

      “Ha hả, Vương gia, nô tỳ cẩn thận chứng kiến quý thể ngài, xin lỗi!” Cảm giác được sát khí , Tiểu Tiểu vội vàng .

      “Ngươi là nha hoàn trong phủ?” Sóc Vương tay nắm cổ tay Tiểu Tiểu, sau khi xác định nàng có võ công, mới buông tay chế trụ cổ nàng.

      ” Dạ…”

      bậy! Nha hoàn nào có tay trắng noãn như thế này?” Sóc Vương chỉ tay phấn nộn của Tiểu tiểu, lớn tiếng hỏi.

      “Kỳ , Vương gia, ta là thị thiếp của ngươi. Ngươi mấy tháng chưa từng có xem ta rồi, ta là muốn ngươi rồi…” Tiểu Tiểu , ra vẻ thẹn thùng .

      “Thị thiếp? Ngươi là người nào? Lúc nào vào tới phủ, biên hào bao nhiêu?” Sóc Vương vẻ mặt hoài nghi nhìn tiểu nương tinh quái, có giai nhân này, chính mình thể ấn tượng.

      “Vương gia, ta…” Tiểu Tiểu dối được rồi, dứt khoát trực tiếp ngẩng đầu lên, hôn lên đôi môi đỏ thắm gần trong gang tấc của Vương gia. Dùng phương pháp học được từ Lân Vương, trúc trắc khiêu khích nam nhân trước mặt. ( hải đường: á, thích thích đâu, chỉ thích chị với Lân Vương thôi, khổ thân Lân vương của em * *____ Shinku: hơ hơ, Tiểu Tiểu dám “hồng hạnh xuất tường”, chết chắc rồi!)

      Sóc Vương hết sức kinh ngạc, kinh nghiệm sa trường như thế nào cảm giác ra trúc trắc? Vị trong miệng nàng thanh thanh, thơm tho làm muốn ngừng lại. Bàn tay bỏ ra ngoài, nhưng cuối cùng có nhẫn tâm đẩy ra nàng.

      Dù sao vốn là nữ nhân trong phủ mình, xong hết rồi thẩm vấn cũng muộn, nàng còn có thể bay được? (Shinku: Hơ hơ, chắc ?)



      Nam nhân đều là động vật nửa thân dưới , chỉ chốc lát sau, gắt gao đem Tiểu Tiểu ôm vào trong ngực, tay cũng thành tìm trong quần áo Tiểu Tiểu, vuốt ve nàng…



      “Uh…” Tiểu Tiểu trong miệng than phát ra động lòng người, cảnh giác buông xuống, cảm giác được ánh mắt lửa nóng của , cảm giác được … Tiểu Tiểu sinh lòng thích tay bé duỗi đến sau lưng vuốt ve, làm cho Sóc Vương cuống quít…

      “Tiểu tinh, tại ngươi phóng hỏa…” Sóc Vương giọng .

      “Ân…”

      “Ta đây nhân tiện khách khí rồi… Ngươi… Ngươi làm cái gì…”

      ( hải đường: ứ thích Tiểu Tiểu với khác đâu * hixhix huhu* bắt đền Shinku______ Shinku: Ack, sao nàng lại bắt đền ta, yên tâm , xảy ra chuyện gì đâu, người “có chuyện” là Sóc Vương kìa, hắc hắc *cười gian*)

    3. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      32: Muốn ăn ăn được

      “Vậy ta khách khí nữa….ngươi….ngươi làm gì….”

      Sóc Vương vốn trầm mê trong tình dục đột nhiên hô lên, tiếng kêu của , bởi vì động tình nên có chút khàn khàn, có chút trầm thấp, nghe hết sức khiêu khích…

      “Vương gia, người sao thế, ta cái gì cũng chưa có làm nha?” Tiểu Tiểu hiểu ngẩng đầu, vô tội nhìn .

      “Vương gia, người ôm ta chặt quá! Làm ta đau nè, có thể nới lỏng tay ?” Nàng hỏi tiếp, Sóc Vương này, tự dưng ôm chặt như thế để làm gí?

      “Tiểu tinh, ngươi cái gì cũng chưa làm sao?” Sóc Vương hoài nghi hỏi: “Vậy tại sao bổn Vương thể cử động?”

      Tiểu Tiểu thành nhìn cái, sợ hãi : “ phải chứ? Vương gia, người thể cử động rồi sao?”

      “Đúng thế! Chẳng lẽ phải ngươi vừa điểm huyệt bổn Vương sao?” Vẻ mặt tin, làm cho Tiểu Tiểu nhịn được đau lòng.

      “Vương gia, người biết ta có võ công, sao có thể điểm huyệt của người chứ? Hơn nữa, người có nhận thấy ta điểm huyệt ?” Biểu tình ủy khuất kia, dù là ai nhìn thấy cũng đều nhịn được muốn đem nàng ôm vào lòng.

      “Cũng phải, ta vốn bách độc bất xâm, nếu như điểm huyệt ta chắc chắn có thể dò ra. Mau giúp ta kêu Lăng Di đến đây, để giúp ta xem thử !” Xóa bỏ hoài nghi đối với Tiểu Tiểu, khôi phục trấn định như bình thường, phân phó.

      Trong lòng Tiểu Tiểu mừng thầm. Vậy là chế trụ được ngươi rồi à? Nàng dùng sức đẩy tay Sóc Vương ra, dạo quanh vòng, Sóc Vương thấp giọng :

      “Ngươi làm gì vậy? còn mau mời người đến đây!”

      “Vương gia, ta muốn xem vóc người của người có được hay ? Người hả? lát chắc chắn mời. Ui, Vương gia, cái màu hồng nhạt thắt lưng của người chính là thai ký hả?”

      Tay Tiểu Tiểu xoa lên cái ký hiệu kì lạ đó, cùng kiểu dáng với cái người Điểm Điểm, màu sắc cũng khác là bao, hơn nữa đều là ở bề mặt da. Chẳng lẽ huynh đệ bọn họ đều có? Vậy chẳng phải rắc rối rồi sao?

      “cái này, ngươi tốt hơn là đừng nên biết! Còn mau mời người đến đây!” Sóc Vương tức giận trách mắng.

      “Nhưng, Vương gia, ta rất tò mò! Người cho ta, ta mời người đến đây!” Tiểu Tiểu đùa bỡn , mặt còn đem theo nụ cười tinh nghịch.

      “Ngươi….Tiểu tinh, xem ta sau này như thế nào thu thập ngươi! Cái này là dấu hiệu riêng của các hoàng tử trực hệ hoàng gia, huynh đệ bọn ta đều có!” Tức giận lúc, cuối cùng cũng là ‘tâm cam tình nguyện’ mà ra, dù sao cái này cũng chẳng phải bí mật lớn lao gì!

      “Oh, là vậy sao? Vậy người có biết, ngoài người ra, còn những ai có nữa?” Tiểu Tiểu tiếp tục dụ dỗ .

      “Nữ nhân nhà ngươi, hỏi cái này làm gì? Mau kêu người !” Sóc Vương tức đến nỗi trong lòng muốn bốc hảo, nhưng ngoài miệng dám tiếp tục hung dữ nữa, dù sao tại bản thân mình cũng ở trong tay người ta nha, thể đắc tội tiểu tổ tông này.

      lát ta gọi người, nhưng mà Vương gia, ta rất tò mò nha…. mau lên được ?” Tiểu Tiểu nũng nịu , bàn tay còn cố ý sờ soạng lung tung người . Sóc Vương thở dốc tiếng, ngờ bản thân lại có phản ứng với nàng.

      Nhìn thấy dục vọng dâng cao kia, Tiểu Tiểu cười : “ nhanh mà, Vương gia, nếu ta tiếp tục….”

      “Tiểu tinh, đừng…” Sóc Vương đau đầu nhìn nàng, ngươi tiếp tục, ta lại thể cử động, vậy chẳng phải muốn ta bị dục hỏa thiêu đốt mà chết hay sao? hay là ứng phó nàng trước .

      “Có hơn mười người, huynh đệ bọn ta đều có!”

      Nghe được câu này, Tiểu Tiểu khổ não gật đầu, hơn mười người đều có, vậy độ khó của việc tìm kiếm phải lớn hơn sao? Hôm sau còn phải đến Hoàng cung kiểm tra, xem xem ở trường hôm đó có bao nhiêu Vương gia, sau đó mới điều tra dễ hơn nhiều….

      “Tiểu tinh, mau gọi người , đêm nay ngươi có còn muốn bổn Vương thị tẩm ngươi hả?” Thấy nàng trầm tư, Sóc Vương mơ hồ cảm thấy có điểm đúng, vội vàng giọng dụ dỗ. Đồng thời lúc dụ dỗ, còn quên đưa thêm vài cái nháy mắt, câu hồn nàng.

      “Gia, người xem, vừa nãy ta suýt chút nữa quên, xin lỗi nha, ngày mai người đừng có tìm ta tính sổ nha…”

      Vừa , lại hôn lên môi của Sóc Vương, hôn đến khi thở hổn hển, viên dược hoàn đưa vào trong miệng .

      Sóc Vương cả kinh : “Ngươi vừa nãy cho bổn Vương ăn cái gì?”

      “haizz, cũng chẳng có gì, chỉ là thứ có thể khiến cho người dục tiên dục tử mà thôi. Nam nhân mà, đều thích cái này. Vương gia, cần cảm ơn ta đâu, người hãy hảo hảo hưởng thụ , tiểu nữ trước đây. Đúng rồi, quên với người tiếng, sau này ngàn vạn lần đừng nên khi dễ nư nhân như thế, cho dù nàng ta có sai, ta xem xong cũng thấy mất hứng…”

      “Ngươi…” Sóc Vương muốn hỏi ngươi rốt cuộc là ai, nhưng câu cũng ra được. Đáng chết, từ lúc nào, nàng điểm á huyệt (huyệt câm) của mình? Giờ hay rồi, bên này cũng có ai dám đến, chỉ có thể đợi đến ngày mai bị người ta phát thôi.

      Sóc Vương oán hận mắng: Nữ nhân, đừng để ta tìm thấy ngươi! Tìm thấy ngươi ta nhất định hoàn trả gấp chục lần trăm lần…..trong lòng thư sướng chửi mắng, cỗ nhiệt lưu đột nhiên từ dưới bụng dâng lên, từ từ tản ra toàn thân.

      Nữ nhân này, lúc nãy cho mình ăn cư nhiên lại là xuân dược…

      Thanh tâm quả dục! Thanh tâm quả dục….mặc niệm hồi, toàn thân lại càng khó chịu hơn!

      A di đà phật, a di đà phật….đếm trăm lần, mồ hôi chảy mặt càng ngày càng lợi hại, cả người giống như bị hỏa thiêu vậy, bỏng rát….

      Trời ơi, nàng phải là muốn mình bị dục hỏa thiêu đốt cả đêm đấy chứ! Sóc Vương nên lời nhìn về phía hồ nước gần trong gang tấc, nếu có thể ngâm trong đó lát tốt….

      Thời gian từng chút trôi qua, Sóc Vương cuối cùng cũng hiểu, trừng phạt lợi hại nhất thế gian là cái gì rồi. phải nghiêm hình, cũng phải khảo đánh, bị dục hỏa thiêu đốt nhưng cái gì cũng làm được đều lợi hại hơn bất cứ thứ gì!

      trong lòng, đem khuôn mặt của hắc y nữ tử kia khắc cốt ghi tâm. Ghi nhớ hình dáng của nàng, nhưng cứ mong đợi mà nhớ đến nụ hôn nhiệt tình của nàng, nhớ đến dư vị ngọt ngào trong miệng nàng, nhớ đến da thịt nhẵn mịn của nàng, nhớ đến bộ dáng đáng lúc lè lưỡi của nàng, nghĩ muốn đem nàng đặt ở dưới thân, hung hăng mà thu thập nàng….

      được! được nghĩ đến nàng nữa! Tuy rằng nàng trông có vẻ vô hại, nhưng nàng tuyệt đối phải là thiên sứ, nàng là ác ma!

      Phía đông dần dần sáng lên, mà Sóc Vương vẫn thẳng tắp đứng đó, xung quanh chân, có khối vệt nước lớn lắm, đấy là mồ hôi của chảy xuống mà hình thành. May mà xuân dược này có tính chất gián đoạn, cách canh giờ phát tác lần, nếu chính mình sớm ngỏm rồi —- quang vinh trở thành vị Vương gia đầu tiên trong sử sách vì bị dục hỏa thiêu đốt mà chết!

      xa xa, nghe thấy có người về phía này, Sóc Vương ngẫm lại mồ hôi lạnh người mình, lại cúi đầu xem chút dục vọng dâng cao của mình…

      Cúi đầu? Từ lúc nào mà có thể cúi đầu? Chẳng lẽ…

      Thử hoạt động cánh tay cứng ngắc chút, xoay người nhảy vào hồ….

      “Vương gia, người có ở đấy ?”

      Tiếng của quản gia truyền đến, cẩn thận gọi.

      “có, đợi chút hẵng qua đấy!” Vội vàng tắm rửa cái, xóa bỏ dục hỏa toàn thân, phủ thêm lớp áo bên ngoài, bước nhanh về phía phòng ngủ…

      Hai nha hoàn cung cung kính kính đợi ở đó, hai người họ tỉ mỉ giúp Vương gia mặc triều phục. Lúc này, Sóc Vương mới phát , chịu đựng cả đêm, bản thân cư nhiên lại có chút dục vọng nào!

      Rửa mặt xong, đè nén bất an trong lòng, vẫn là thượng triều trước ! Nữ nhân kia, đợi sau khi trở về tìm nàng tính sổ!

      “Hôm nay, bất luận người nào trong phủ đều cho phép ra ngoài! Nam nữ đều

      ” Trước khi , Sóc Vương lạnh giọng với quản gia.

    4. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam

      Bay khỏi Sóc Vương phủ, Tiểu Tiểu bực mình nhíu mày, nhìn sắc trời, sớm qua giờ tý, giờ này chắc mọi người đều ngủ rồi?

      người vẫn còn chút ê ẩm đau nhức, nam nhân kia lại có ở đây, quang minh chính đại đến ôn tuyền của tắm rửa cái chắc cũng có gì là quá đáng chứ?

      Đương nhiên quá đáng rồi, toàn thân khó chịu như vậy, còn phải do tên thối Lân Vương kia làm hại sao! Nghĩ đến đây, Tiểu Tiểu khom người, trực tiếp bay đến Lân Vương phủ.

      Vương phủ này, đám thị vệ ở đây chẳng khác gì mấy cọng rác, chút tính khiêu chiến cũng có, chẳng cần tốn sức, chốc lát bay đến ôn tuyền sau tẩm thất của Vương gia. Dưới ánh sáng của trăng sao, ôn tuyền phát ra sắc thái mộng ảo, mà làn hơi nước lượn lờ kia, lại càng hấp dẫn Tiểu Tiểu nhanh chóng cởi sạch y phục bước vào ôn tuyền….

      thanh rất len lỏi vào trong nước, nhưng trong màn đêm yên tĩnh lại nghe cũng rất ràng. Tiểu Tiểu lo lắng nhìn bốn phía xung quanh, đến khi phát được bất kì điểm dị thường nào, mới yên tâm tắm rửa…

      Nước ấm áp, ôn nhu vuốt ve da thịt mềm mại của Tiểu Tiểu, nàng thoải mái hít hơi, vui vẻ bơi trong làn nước. Khi lặn đầu xuống mặt nước, qua hồi mới ngoi lên; khi ở trong nước bơi qua bơi lại, giống như mỹ nhân ngư vô ưu vô lo; khi xoa nắn thân thể chính mình, rửa những vết bẩn vốn chẳng hề có…

      Tắm rửa thoải mái, khuốn mặt nàng vẫn luôn mang theo ý cười; chơi vui, khiến cho nàng quên bản thân tại ở đâu, quên cho dù là Lân Vương phủ, bởi vì Lân Vương có ở đây, vẫn có thể gặp phải nguy hiểm….

      Trong bóng tối, có cặp mắt, nóng bỏng chăm chú nhìn giai nhân trong nước. Ánh trăng sáng lắm, chiếu lên gương mặt nàng, người…. khuôn mặt ngây thơ tươi cười kia, dáng người xinh đẹp kia, thậm chí những vết hôn người kia cũng nhìn thấy rất ràng….

      Lân Vương đúng là có phúc khí, trong phủ cư nhiên lại giấu tiểu giai nhân giống với người thường như vậy! Nghe Lân Vương xuất phát, vốn nghĩ muốn đến đây dò xét chút, ngờ lại nghe thấy tiếng nước. Theo tiếng nước mà đến đây, lại nhìn thấy tiểu giai nhân xinh đẹp kia….

      Có muốn cướp nàng về, làm tình nhân ấm giường của mình ? Người trong bóng tối tự hỏi. với Lân Vương, chính là quan hệ “thủy hỏa bất dung”, cũng chẳng sợ đắc tội với thêm lần nữa! Giai nhân trong nước, là rất đúng với khẩu vị của mình, mà dáng người yểu điệu kia, chỉ cần nhìn thôi, cũng đủ khiến “đứng ngồi yên”….

      Nghĩ đến đây, mau chóng bay vào trong ôn tuyền.

      Bọt nước bắn ra, nhưng lại có chút tiếng động nào. Tiểu Tiểu nô đùa trong nước cảm giác được có điểm dị thường, vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy người tuyệt mỹ đứng trước mặt mình: võ công của rất cao, nếu , bọt nước lớn như vậy lại nghe thấy tiếng nước. rất đẹp, nếu phải ánh mắt bốc hỏa kia, nàng tưởng rằng là nữ nhân!

      Nhưng phải là nữ nhân, nữ nhân đối với mình, có cái ánh mắt nóng bỏng kia. Nghĩ đến tình cảnh của mình, nàng thông minh có la lên….

      ra, cẳn bản là sợ Tiểu Tiểu la lên, có năng lực, có thể tại lúc nàng mở miệng la lên khiến nàng ngậm miệng.

      Làm nữ tử yếu đuối thôi, Tiểu Tiểu sợ hãi nhìn , run rẩy hỏi: “Ngươi là ai?”

      “Vốn sợ hãi, cần gì giả làm cái bộ dạng này chứ?” trả lời câu hỏi của Tiểu Tiểu, lãnh đạm cười .

      Tia cười lãnh đạm đó, kỳ cũng xem như lãnh đạm cười, bất quá chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên chút mà thôi. Nhưng dựa vào điểm này, trong nháy mắt lại làm cho trở nên thân cận.

      “Oh, ngươi là ai? Mau !”

      “Ta là ai, ngươi cần phải xen vào, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, sau này, là ta chủ nhân của ngươi! Ngươi tên là gì?” khí phách , phảng phất, cứ như là nắm giữ vận mệnh của Tiểu Tiểu vậy!

      “Nếu như ta đồng ý sao? Ngươi có khế bán thân ? Làm chủ nhân của ta, ngươi nằm mơ!” Phẫn nộ nhìn , Tiểu Tiểu vẫn chưa từng bị ai quản thúc qua, cũng phải là nô tỳ của bất cứ kẻ nào!

      Tiểu Tiểu rất tức giận, nàng quên chính mình là tắm, quên nàng bây giờ cả người xích lõa, cũng quên phẫn nộ lúc nãy….Mãi đến khi nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của , mãi đến khi cảm giác được ánh mắt sinh nhiệt của , nàng mới hậu tri hậu giác lẻn vào trong nước…

      “Sau này, khế ước bán thân đưa cho ngươi! tên của ngươi !” Nhìn nàng hành động ngây thơ của nàng, thu hồi ánh mắt, tiếp tục bá đạo của .

      muốn sao?” Đợi trong chốc lát, giai nhân vẫn trả lời, cười : “Vậy ta ban tên cho ngươi, Dạ ! tinh trong đêm, cần cảm tạ ta, lại đây giúp ta tắm rửa, ta hảo hảo thương ngươi!”

      “Ta mới…” Tiểu Tiểu vốn nghĩ muốn phản bác, nhưng nhìn thấy đưa người qua đây, bộ dáng hề phòng bị, mới nghĩ đến đây phải là cơ hội tốt sao?

      Nghĩ đến này, Tiểu Tiểu vẻ mặt cảm kích : “Được, cảm ơn Gia ban tên!”

      Vẻ mặt, chỉ là vẻ mặt mà thôi!

      “Đừng hòng đùa giỡn với tâm nhãn của ta! Còn nữa, Dạ , sau này đừng gọi ta là Gia, phải gọi là Hoặc!” Giống như biết được ý đồ của Tiểu Tiểu, thanh lạnh lùng truyền tới.

      “Vâng!” Biết cảnh cáo của , nhưng thế gian này, có cái gì mà Tiểu Tiểu này dám nếm thử chứ?

      Bàn tay nhắn đặt lưng , nhàng xoa nắn …

      “Hoặc, sao da của ngươi đẹp vậy, còn đẹp hơn cả ta nữa?” Tiểu Tiểu tán dương .

      “Những vết người ngươi là do làm sao?” Hoặc lạnh lùng : “Hôm nay bỏ qua cho ngươi, chờ những vết này tiêu tan , Hoặc tự nhiên hảo hảo thương ngươi, thương ngươi cho đến khi ngươi quên mới thôi…”

    5. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      34: Bỏ trốn





      Sau lưng đau xót, đôi tay kia đột nhiên rời khỏi, gian nan quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy thân ảnh kia phủ thêm quần áo rồi đột nhiên biến mất….



      May mà bản thân sớm có phòng bị, thầm dịch chuyển huyệt vị dưới lưng, nếu , đúng là bị nàng tính sổ mất….



      Nàng điểm huyệt vị đó, chẳng lẽ muốn cho mình ở đây ngâm nước cả đêm sao? ác quá, bằng , chính mình muốn bị bắt cũng khó!



      Hoặc lắc đầu, phi thân lên mặc quần áo, khóe miệng lộ ra tia cười giảo hoạt: Dạ , nàng trốn thoát đâu!



      Tiểu Tiểu chạy ra được hồi lâu, xác định phía sau có người, mới bay về Viện của mình, thắp đèn, trực tiếp chui vào trong ổ chăn, hồi tưởng lại màn kinh hiểm vừa nãy!



      nguy hiểm! Suýt chút nữa, là bị bắt rồi! Nếu như trở thành chủ nhân của mình, làm sao tìm cha cho Điểm Điểm được đây?



      được, xem ra việc tìm cha phải nhanh chóng tiến hành!



      Cái người tự xưng là Hoặc kia, đúng là có bản lãnh mê hoặc linh hồn con người, biết có lai lịch gì? Cứ như vậy mà buông tha cho mình sao? Có khi nào khắp nơi tìm mình ?



      Còn Sóc Vương kia nữa, hành hạ cả đêm, biết hận mình ra sao đây? ngờ chỉ đêm mà thôi, mình đắc tội với hai nhân vật lợi hại. người là Sóc Vương cao quý, người kia là tên ma đầu có võ công cao cường mà người người trong giang hồ đều sợ hãi. Xem ra,thât phải tìm chỗ trốn thôi, ở đây quá nguy hiểm.



      Bên này Tiểu Tiểu biết ngủ từ bao giờ, ngủ đến biết trời trăng gì, bên kia Thừa tướng phủ lại bởi vì câu vô tâm của nàng, sớm xảy ra họa.



      Biết cuộc sống của nữ nhi trong cung được tốt, Thừa tướng phu nhân Lâm Mỹ Kiều sáng sớm thức dậy qua thăm nữ nhi.



      cần biết tại sao Hoàng thượng lại để cho nữ nhi trở về thăm người thân, có thể nhìn thấy nữ nhi là được. Lần hôm nay, biết phải đợi bao lâu mới được nhìn thấy nữ nhi lần nữa. Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Mỹ Kiều đau buồn vạn phần. khuôn mặt được bảo dưỡng rất tốt liền lộ ra vẻ lo lắng.



      Kéo lê bước chân nặng nề, thay đổi vẻ mặt tự nhận là vẻ mặt tươi cười, bà chầm chậm đến sương phòng tạm nghỉ của Thủy Tiên. nhàng gõ cửa, bên trong có tiếng động, gõ thêm lần nữa, vẫn có tiếng động…..



      trong số các nha hoàn theo Thủy Tiên về từ trong căn phòng ở bên cạnh nghe thấy tiếng gõ cửa liền đến, sau khi chào hỏi phu nhân xong, buồn bực :



      “Phu nhân, bình thường giờ này nương nương sớm dậy rồi. Cũng chưa bao giờ gõ của mà lại nghe thấy thanh trả lờ, chắc phải là ngã bệnh rồi chứ…..”

      Người vô tình, người nghe lo lắng. Nghĩ đến việc nữ nhi có khả năng ngã bệnh, trong lòng Lâm Mỹ Kiều lại càng lo lắng hơn, bà vừa gõ cửa vừa gọi:



      “Thủy Tiên, Thủy Tiên? Con sao chứ? Ta là mẫu thân đây, mau mở cửa ….”



      Mấy tiếng động trôi qua, bên trong vẫn có bất kì phản ứng nào, nha hoàn vội vội vàng vàng chạy ra ngoài gọi người, mà Lâm Mỹ Kiều ở chỗ này dùng sức để đẩy cửa, ai cũng ngăn được…..



      “Mẫu thân, hay là để con!” đỡ lấy thân thể chao đảo muốn ngã của Lâm Mỹ kiều, Vu Hoa dùng sức đẩy cửa cái, chưởng phong sắc bén vừa xuất, cánh cửa liền đổ ngã ra phía sau…..



      Vài người nhanh chóng chạy vào phòng, lại nhìn thấy chăn đệm xếp ngay ngay ngắn ngắn, bên trong cư nhiên lại có ai!



      “Đây…..Thủy Tiên….” Lâm Mỹ Kiều dúng sức gọi, Vu Hoa chấn kinh nhìn tứ phía. Cuối cùng tại góc của bàn trang điểm, nhìn thấy để lại tờ giấy trắng, vẻn vẹn mấy chữ, nhưng lại khiến cho Vu hoa đại kinh thất sắc!



      Tờ giấy trong tay rơi xuống đất, Lâm Mỹ kiều lượm lên, chỉ thấy giấy viết:



      Cha, mẫu thân, Hoa, Thủy Thủy, xin thứ cho Thủy Tiên từ mà biệt…..



      Hạnh phúc phải dựa vào chính mình nắm bắt lấy, hãy để ta tìm kiếm hạnh phúc !



      Xem xong, Lâm Mỹ Kiều té ngã mặt đất, cả mặt trắng bệch……



      “Ai có thể cho ta chuyện này là sao?”Vu Thừa tướng cầm tờ giấy nặng nề ngã xuống ghế, nhìn mấy người trong sảnh—-đây là chuyện xấu, thể để quá nhiều người biết. Lúc này, biết chuyện cũng chỉ có Vu Hoa, Lâm Mỹ kiều, Thủy Thủy và nha hoàn kia mà thôi.



      “Lão gia, Hoa nhi phái người đuổi theo Thủy Tiên rồi, chỉ là chiều nay……”Lâm Mỹ Kiều bất lực . Quý phi hồi cung, thời gian được quy định sắn, nếu như chậm trễ, cũng phải là tội !



      “Ta sao biết phải gì? Sao nó lại hiểu chuyện như thế chứ? Nghiệt chướng! đúng là nghiệt chướng! chẳng lẽ ông trời muốn diệt Vu phủ của ta sao?”



      Vu Thừa tướng ai thán . Vừa hạ triều, nhìn thấy quản gia liền cảm giác có chuyện, ai mà ngờ là chuyện này chứ? Nếu chạy, lại qua thời gian, đâu có dễ mà tìm người chứ? Việc quan trọng nay là làm sao để vượt qua cửa ải này.



      “Cha, người với Hoàng thượng tiếng, cứ tỷ tỷ ngã bệnh rồi, để tỷ tỷ về trễ hai ngày có được ?” Thủy Thủy sợ hãi , nàng cũng biết tại sao đột nhiên tỷ tỷ bỏ , có lẽ là chạy trốn. Bất quá, tỷ ấy như vậy biết nghĩ đến đại cục, biết nếu để Hoàng thượng biết được, ra sao đây….



      “Cho dù còn hơi thở, cũng phải trở về đúng giờ! Con nghĩ Hoàng thượng dễ chuyện đến thế sao? Lần này, nếu như có người mượn cơ hội cáo giác, chừng cả Tướng phủ của chúng ta đều tiêu….haizz!”



      “Cha, có nghiêm trọng đến thế ?” Thủy Thủy khẩn trương hỏi, nàng biết Hoàng thượng tức giận, nhưng nghĩ lại nghiêm trọng đến vậy.



      “Hừ, chứ con nghĩ sao? Các người thử nghĩ xem, phải xử chuyện này ra sao mới được đây!”Vu Thừa tướng lo lắng nhìn bọn họ. Lúc này, bản thân mình cư nhiên lại có tí biện pháp gì.



      Mặt trời chậm rãi chuyển động trời, chớp mắt liền đến buổi trưa, còn canh giờ nữa, đến lúc phải giao người, mà người trong đại sảnh, vẫn mặt ủ mày chau như cũ. Thủy Thủy tức giận : “ Nếu Tiểu Tiểu ở đây tốt rồi, ấy nhất định có cách!”



      câu , thức tỉnh Vu Thừa tướng, ông nghĩ đến vị nương tinh quái kia, đạo ánh sáng từ trong đầu ông lóe lên: đúng, có lẽ, nàng ta có cách!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :