Chương 7.1:
Editor: Băng
Trở lại nơi có hai cha con kia.
Viên Ấu Sơ có thông báo trước cho Tề Du Quân, trực tiếp quay trở lại căn nhà quen thuộc, vừa mở cửa ra, chỉ cảm thấy bụi bậm trong phòng nhiều đến mức đạp lên có thể nhìn thấy dấu chân mơ hồ.
Trước khi trở về, biết thể sạch được, lại nghĩ chỉ mới gần tháng mà thôi, căn nhà cũng bộ dáng khủng khiếp khi lần đầu tiên bước đến.
Có lẽ nên cảm thấy may mắn khi thấy đại quân gián và chuột lần nữa "Trở về quê cũ" .
Đặt balo của mình tùy tiện để bên, đầu tiên vào phòng bếp rất có khả năng biến thành bãi chiến trường, phát dường như có dấu vết sử dụng qua, hơi ngoài ý muốn lại xác định lần nữa, sau đó từ từ lên lầu.
lầu so với bên dưới loạn hơn, rất nhiều quần áo thay ra giặt giũ vứt thành đống, may mắn phải là quần áo dơ của cả tháng, bởi vì bên cạnh đống quần áo dơ cũng có mấy túi của tiệm giặt quần áp.
Bây giờ là hơn giờ chiều, Tiểu Nam chưa tan giờ học, lúc này nếu như Tề Du Quân ở trong phòng nghiên cứu cũng ra ngoài, ngờ khi Viên Ấu Sơ mở ra cửa phòng của , lại thấy người đàn ông cho là ở nhà lẳng lặng nằm giường của , nhắm mắt lại ngủ yên.
Trong phòng trừ tiếng hít thở nhàng còn có tiếng máy điều hòa khí, yên tĩnh đến mức khiến người khác cảm giác nặng nề.
cứ đứng ở cửa như vậy nhìn , mới phát chỉ gần tháng thấy, hình như lại gầy nhiều, sắc mặt cũng tái nhợt hơn rất nhiều, dưới mắt quầng thâm cũng thấy , râu ở dưới cằm cũng dài hơn, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Tề Du Quân ngủ say lại cảm thấy cái nhìn chăm chú quen thuộc, chậm rãi mở mắt ra, theo kính vào rồi nhìn lại, phát người đứng ở cửa ràng là Viên Ấu Sơ.
ngồi dậy, hề kích động, chỉ thản nhiên nhìn : "Em trở lại."
Giọng của bình tĩnh giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng rời .
đóng cửa lại, từ từ tới bên giường ngồi xuống, mắt chăm chú nhìn thầm "Ừ, em trở về."
nhìn ngồi ở bên cạnh, vẻ mặt hơi hiểu, trong mắt cũng mang theo nghi ngờ, vươn tay đụng vào mặt của "Rất giống. . . . . . Rất giống . . . . . ."
Viên Ấu Sơ nghe thấy câu này , nhịn được chua xót trong lòng nở nụ cười.
ra vẫn cho là mình nằm mộng sao? Bản thân ngồi trước mặt rồi, có thể phải sao?
cầm lấy tay , để cho sờ mặt của mình lần nữa, sau đó dịu dàng "Là ."
Mắt Tề Du Quân thâm thúy nhìn , lần rồi lại lần đụng chạm, môi của ngược lại mím càng chặt hơn, bàn tay xuống đến cổ họng của dừng lại.
giống như mê, giọng "Có lúc suy nghĩ, có phải nên dùng cái dây chuyền khóa em lại hay , như vậy em có phải chạy loạn hay ? Có phải làm điều gì có lỗi nên em mới bỏ mà lời với hay ?"
Lần đầu tiên chịu được chia ly là khi mẹ của Tiểu Nam bỏ lại cậu cho mà .
Tuy rằng đối với ta có nhiều tình cảm, hai người cẩn thận mới có Tiểu Nam, đối với mà dùng từ "Ngoài ý muốn" để hình dung, bằng căn bản là cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Nhớ lại sau khi ta rời , vừa mở cửa chính ra, nghênh đón chỉ có phòng tối đen và tiếng khóc thê thảm của đứa bé, trong nháy mắt thiếu chút nữa làm cho sụp đổ.
đêm kia, thể dụ dỗ được Tiểu Nam, cho đến ngày hôm sau cầu cứu mẹ cảm thấy bản thân quả rất mệt mỏi.
tiến lên phía trước dựa vào vai của Viên Ấu Sơ, đôi tay nhàng ôm , tiếp tục thấp giọng kể lể " là người đàn ông đáng tin tưởng sao? ngay cả bản thân cũng chăm sóc được, còn có đứa bé, vừa có nhiều chủ kiến, vừa có sức quyến rũ hấp dẫn phụ nữ, có phải vì như thế nên em mới mà bỏ hay , thậm chí ngay cả nguyên nhân cũng cho biết?"
Viên Ấu Sơ quay lại ôm lấy , nghe từng câu từng lời của , đột nhiên xúc động đến rơi nước mắt.
từ rất lâu, có quyền rơi nước mắt, quá lâu rơi nước mắt làm cho cũng quên cảm giác khóc thút thít là gì.
Nhưng người đàn ông này lại dùng thứ đơn giản nhất, cách thức thành khẩn ra lo lắng của , quyết định rời của làm đau đớn làm cho nhịn được bắt đầu hoài nghi bản thân có làm sai hay .
Thời gian bọn họ chung sống, rất nhiều chuyện luôn là cường thế quyết định, còn luôn phối hợp hoặc phục tùng, có phải là có thói quen được nuông chiều, cho nên hoàn toàn nghĩ tới việc làm của mình thương tổn đến hay ?
Hai người mặt đối mặt nhìn nhau, mắt nhìn thẳng , chậm chạp kiên định : ", bao giờ như vậy nữa. Lần này là lỗi của em, vì em mà Tiểu Nam bị thương bị hù sợ, em sợ tiếp tục ở lại mang lại nhiều tổn thương cho hai người hơn, cho nên em tự quyết định rời trước khi bị làm hại, cho rằng như vậy đối với hai người tốt hơn, nhưng bây giờ em xử lý tốt mọi chuyện, sau này rời xa hai người nữa."
"?" Mặt Tề Du Quân buồn bã rốt cuộc cũng thoáng vẻ xúc động.
"!"
nhàng thở ra hơi, tâm tư cũng hạ xuống.
Lúc Viên Ấu Sơ vừa bảo đảm đồng thời đột nhiên cảm thấy khoảng cách mơ hồ giữa hai người trước kia dần tan rã, mặc dù biết tại sao có thể như vậy nhưng có thể ở cạnh như thế này cảm thấy rất vui mừng rồi.
Khi hai
người chuyện nữa, trầm mặc lần nữa bao phủ khắp phòng, lòng nhảy tăng nhanh phát bọn họ trong lúc vô tình lại ngồi gần nhau như vậy.
nghiêng mặt sang bên, hô hấp của hai người lần theo gò má của cả hai dây dưa, ánh mắt giao nhau hình như có loại khí nóng lan tỏa.
ôm Viên Ấu Sơ vào trong ngực, vừa ngửi mùi thơm cơ thể người , vừa đưa tay từ từ trượt vào vạt áo của .
Tay Tề Du Quân ấm áp, cái loại thăm dò đụng chạm này cũng cự tuyệt mà là ở trong ngực thẳng người, đôi tay ôm càng chặt hơn biểu đạt mình cũng có khát vọng đối với .
Tề Du Quân lại có chút khẩn trương, chỉ sợ giây sau cự tuyệt , nhưng những nơi vuốt ve ngày càng nhạy cảm hơn, cũng có lấy tay từ trong áo ra, cảm thấy ngầm cho phép.
Ý niệm nhất thời kích thích dục vọng nấp trong người mấy năm, hô hấp dồn dập với nhịp tim tăng nhanh càng lúc càng thể cản được.
Động tác của hơi gấp gáp, cuối đầu đặt môi lên đôi môi đỏ mọng chào đón của .
Viên Ấu Sơ bị nhiệt liệt hôn, chỉ có cảm giác mình vừa vui vẻ lại hơi đau khổ.
mặt ra sức hôn mình, dẫn dụ đầu lưỡi và cùng nhau quấn quít, nhưng mặt khác vì hoàn toàn có kinh nghiệm, sợ lại chạy trốn nữa, đôi tay ôm chặt . Nụ hôn của hai người càng sâu hơn, nóng bỏng hơn, cánh tay của cũng thít chặt hơn, làm cho cơ hồ muốn thở cũng nổi, đưa tay đẩy thế nhưng lại chịu buông lỏng.
Tề Du Quân mặc dù có con trai, nhưng lần kia là mơ mơ màng màng, căn bản biết mình làm cái gì và kết thúc như thế nào, có thể kinh nghiệm của khác xử nam, trừ việc trước đây từng cùng hôn môi mấy lần nên cũng biết vài kỹ xảo, những thứ khác ràng lắm, chỉ biết muốn hung hăng ôm , dùng hết hơi sức hôn , cũng hiểu được làm như vậy thoải mái.
Viên Ấu Sơ bị động tác thô lỗ của làm cho có đau, nắm hông của làm cho vì bị đau mà thả lỏng bớt.
Mặt Tề Du Quân uất ức nhìn , hiểu vì sao đột nhiên bóp , chẳng lẽ thích hôn sao?
buồn cười vươn tay thay xoa xoa nơi vừa bị bóp, cho biết nguyên nhân bóp "Ai dạy ôm em chặt như vậy, dùng sức hôn em cũng quá lớn, hại em thiếu chút nữa thở nổi."
vừa nghe đỏ mặt xấu hổ ".... có kinh nghiệm... Làm đau em chỗ nào? Có muốn giúp em xoa chỗ đó ?"
đảo mắt vòng mặt rồi mỉm cười quyến rũ, đưa tay cởi nút áo trước ngực mình, nút rồi lại nút cho đến nút áo cuối cùng cởi ra toàn bộ, đôi tay giữ gáy của , môi đỏ mọng ghé vào lỗ tai hà hơi, khẽ cười : " phải nên giúp em cởi quần áo ra sao?"
giống như là bị tiên nữ mê hoặc, y theo lời , cầm áo sơ mi của vạch ra hai bên, chậm rãi kéo xuống da thịt trắng noãn giữa buổi trưa, ánh mặt trời chiếu xuống bóng loáng dịu dàng giống như đồ sứ thượng đẳng, gần như sắp làm lóa mắt của .
Viên Ấu Sơ thấy lại bắt đầu ngẩn người, nhàng ngậm vành tai của khẽ dùng hàm răng nhàng gặm nhấm như con kiến
Thân thể của đột nhiên run, than tiếng, phản ứng của làm cho cực kỳ hài lòng, lại nhịn được lần nữa làm chuyện xấu nho , tay bé ở lồng ngực của vuốt ve làm loạn, môi hồng chậm rãi hôn từ vành tai của thẳng đường đến cằm của rồi xuống đến cổ.
Tề Du Quân bị kỹ xảo của trêu đùa, chỉ có cảm giác cả người mình nóng lên, đưa hai tay bé lạnh như băng sờ soạng trước ngực làm cảm thấy ngọn lửa dục vọng trong thân thể nhanh chóng lan tràn, hai người ôm hôn hồi rồi nằm xuống giường.
Viên Ấu Sơ nằm ngực Tề Du Quân, mặc dù còn cách quần áo nhưng cảm thấy hạ thân bộc phát.
trêu chọc làm cho cũng cam chịu yếu thế mà phản kích, cầm áo sơ mi của vứt thẳng xuống đất, lại nóng lòng cởi bỏ tất cả quần áo người và , bao lâu hai người đều trần truồng mảnh vải.
thở cúi người , hai người thỉnh thoảng trao môi hôn nhau, từng ngón tay từ từ hướng dẫn để cho nhanh chóng học tập hơn nữa học xong lập tức áp dụng.
Last edited by a moderator: 12/11/14