1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiếu Tướng, Nhẹ Một Chút! - Diện Phấn Tại Trảo Thuỷ (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      GREATTTT! Iu editor quá <3<3 Chờ tới đoạn thiếu tướng ghen vì vợ mà chưa thấy đâu :v:v
      Last edited: 27/9/22

    2. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 22: Là đồ xấu

      Editor: VịtK

      “Ư!” Khó nhịn kêu rên, miệng huyệt bị căng ra, Kiều Hạm cong eo muốn giảm bớt cảm giác toan trướng này, lại bị Lãnh Phong ấn trở về, quy đầu bị miệng tử cung đẩy ra lại đỉnh vào, bên vừa thâm nhập, bên vừa ôn nhu dụ dỗ, “Nàng ăn vào, ăn hết tất cả vào , ngoan, thêm chút nữa …”

      Từ lần ăn tuyết lê đó mở ra miệng tử cung của nàng, sau đó cơ hồ mỗi khi chịch choạc, đều phải cắm vào tử cung nàng.

      Biết tránh cũng thoát, nàng chỉ có thể vùi đầu vào cần cổ , nỗ lực thả lỏng bụng , để quy đầu sưng to của từng chút từng chút căng cổ tử cung kẹp chặt của nàng ra, rốt cuộc cuối cùng cũng nhét vào được cổ tử cung nho kia.

      Bụng dưới hoàn toàn bị chiếm hữu, Kiều Hạm thở hổn hển siết chặt bả vai cường tráng của người đàn ông, “ chút, chút…”

      “Được.” sảng khoái đáp ứng, đẩy mạnh nữa mà ôm lấy mông nàng, ấn ở dưới bụng dưới của mình đảo quanh, khảm nhập vào trong cổ tử cung vừa đè ép vừa nghiền nát, lần lại lần mà đâm vào, từ bên ngoài nhìn xem, thấy bụng của nàng giống như giấu viên cầu nào đó thoắt thoắt , phình phình nhích tới nhích lui.

      Kiều Hạm vừa mới bắt đầu còn định hưởng thụ, phối hợp với tiết tấu của , sau đó theo thói quen lại có trận hư nảy lên tới, tự mình bắt đầu lắc mông phun ra nuốt vào côn thịt , muốn nhanh chút.

      “Sướng?” Lãnh Phong hôn lên cái trán của nàng hỏi.

      Nàng mơ hồ mà hừ tiếng, vặn mông để tần suất lại nhanh hơn chút, huyệt động hẹp uốn éo qua lại để côn thịt có thể xoa dịu cảm giác trống trải hư của mình.

      “Nàng đúng đồ xấu xa mà.” cười , nâng lên mông nàng bắt đầu đao to búa lớn đâm lên .

      “A a —— ta phải! Ô ô…” Nàng đỏ mặt kháng nghị.

      “Như thế nào phải?” Nhìn chằm chằm khuôn mặt che kín tình triều của nàng, động tác dưới thân càng thêm dùng sức, chui vào cổ tử cung lần nữa, đâm tới mức cả người nàng ửng hồng lên.

      Lúc chịu nổi, ngại đủ kích thích lấy hàng của làm công cụ thủ dâm, lúc bị chơi sướng cũng dám thừa nhận, phải đồ xấu là cái gì?

      phải ha a, a, chút…”

      “Thoải mái sao?” Lãnh Phong để ý tới nàng xin tha, hôm nay hai phải nghe được nàng vài câu dễ nghe.

      “ Ư a…” Trướng quá…

      “Thoải mái sao?” Lưỡi dao sắc bén mãnh lực thọc vào ngừng.

      “Thoải mái…”

      “Lớn tiếng chút.”

      “…Thoải mái!”

      “Thích sao?”

      “ Ư… Thích… chút a…”

      “Thích vậy vì sao lại muốn ?” Lãnh Phong nhướng mày, “Đêm nay ta chỉ biết dùng sức cắm nàng thôi.”

      “Á! A a a ——”

      Kiều Hạm bị kích thích bụng cũng co rụt lại, vứt bỏ hết tất cả, đôi chân ngọc ở sau thắt lưng cứng còng căng thẳng, vài giây sau mới thả lỏng xuống, giày cao gót “cạch” tiếng rơi xuống đất.

      Lãnh Phong ôm đại não trống rỗng của Kiều Hạm hướng về phía trong phòng mà , giữ nguyên tư thế giao hợp đè nàng mép giường, lột sườn xám của nàng xuống, nâng hai chân trần trụi lên vai mình, đại chưởng xoa bóp hai bầu bánh bao trắng nõn thục nữ, thô bổng dưới thân hung hăng thọc vào bên trong tử cung .

      Khăn lụa ban công phơi khô, chúng nó chỉ nghe thấy tiếng chủ nhân kêu thảm, mật nước giàn giụa nơi riêng tư bị người đàn ông chà đạp, phát ra thanh ‘bạch bạch’ thẹn thùng.

      Rất nhanh, tiếng thở dốc của người đàn ông và tiếng nước nhóp nhép cũng lần lượt truyền ra.

      Đêm còn rất dài, nhưng mà chủ nhân của chúng nó đêm nay có biện pháp thu hồi tụi nó lại… (tụi nó ở đây là tinh dịch nha)
      ____________________________________________________________________
      Editor: Tui quay lại rồi đây, giấu gì mn nhà khác cũng edit truyện này luôn, căn bản là tui dịch xong rồi, tuần sau up full để tui được thêm ruby thôi, với mục đích tui dịch là tui muốn lên chức super editor haha. Cho tui hỏi ý kiến mọi người là tui dịch truyện H có lỗi nào nên sửa , ý là cách dùng từ hay câu từ chưa mượt ấy, mọi người góp ý để tui cố gắng hơn trong những truyện sau nha.
      Tôm Thỏ, Ameri, Thanh Hằng8 others thích bài này.

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 23: ra là

      Editor: VịtK


      Văn phòng chủ nhiệm ngoại khoa của bệnh viện Khang Nhân


      Diệp Lê Hải ngồi ở bàn làm việc, mười ngón tay giao nhau chống cằm, trong khi đó Lãnh Phong mặc thân thẳng quân trang ngồi sô pha trong văn phòng, bàn tay đeo bao tay trắng để tay vịn sô pha, tư thế tự nhiên, giống như mới là chủ nhân của căn phòng này.


      Nước trà sô pha bốc khói nghi ngút, hai thuộc hạ cầm súng nghiêm túc chờ ngay cửa.


      như vậy, Diệp chủ nhiệm vô luận bất cứ giá nào cũng chịu bán 70 chi Penicillin cho quân đội.” Bên môi Lãnh Phong treo tia cười lạnh.


      Lần trước phái thuộc hạ tới tìm Diệp Lê Hải để đàm phán, hứa mang lại lợi ích cho , lại cảm kích; uy hiếp , kiên cường, đối mặt với họng súng cũng sợ hãi, bán chính là bán. (chịu chịu chịu chịu, hứ)


      Lần này đích thân tới chuyện, tự mình tới , để xem tên bác sĩ này có chịu đồng ý .


      Nếu phải vì nguyên tắc tuyệt đối được thương tổn người dân của mình, Diệp Lê Hải đối nghịch với quân đội như vậy, sớm bị phát súng bắn chết đầu.


      “Tuy ta chỉ là bác sĩ , lại quan tâm tình hình chính trị đương thời, gần đây thiên hạ thái bình, quân đội cần thu nhiều thuốc như vậy, chi bằng để người dân dùng trước, đợi đợt thuốc tiếp theo tới, lại cho các người, thấy sao?” mặt Diệp Lê Hải là nụ cười khách khí cười, lời lại cho đối phương cơ hội cãi lại.


      Penicillin hai tháng mới tới lần, số lượng có hạn, vạn nhất trong lúc này lỡ như có chiến tranh, hậu quả dám tưởng tượng.


      Đạo lý này cùng tên họ Diệp qua rồi, chính là dầu muối cũng thấm vào đâu, Lãnh Phong cũng muốn tốn thời gian với nữa, trực tiếp mở miệng, “Cho ta 40 chi.”


      nguyện ý lui bước.


      được.” Diệp Lê Hải cũng quyết tuyệt hết mức có thể.


      “…”


      Lãnh Phong lạnh mặt đứng dậy, về phía bàn làm việc, giày da dưới đất vang lên tiếng bước chân trầm trọng, đôi tay mặt bàn, từ cao nhìn chằm chằm khuôn mặt thong dong của Diệp Lê Hải, từng câu từng chữ, lạnh như băng sương địa đạo, “Ta mời người nhà của Diệp bác sĩ tới tổng bộ quân khu uống trà.”


      Sau đó kêu thuộc hạ tra bối cảnh gia thế của tên họ Diệp này, rồi xuống tay với người nhà của .


      luôn khinh thường dùng thủ đoạn khi dễ kẻ yếu để uy hiếp người này, nhưng tên họ Diệp ràng cố tính dùng dân thường làm cái cớ, đối nghịch với quân đội, mấy năm gần đây thấy loại người như vậy nhiều rồi, nhưng loại người sợ hãi như tên họ Diệp này vẫn là lần đầu tiên, lần đối nghịch này làm thể nhịn được nữa.


      Diệp Lê Hải nghe vậy, biểu tình cũng thay đổi gì, chỉ khinh miệt cười, rũ mắt , “ ra thân sĩ trong miệng Hạm Hạm cũng khác gì mấy tên quân nhân lạm dụng chức quyền.”


      Hàm Hàm?


      Lãnh Phong thể hiểu được nhíu mày, Hàm Hàm là ai?


      “…”


      Giây tiếp theo, Lãnh Phong cứng đờ, hồi ức mạnh mẽ ùa về…


      “Mấy cái đó là đồ trang điểm siêu xịn bên Diệp Hồng đó, là bạn tốt của ta đưa.”


      “Lại còn rất thơm nữa, đồ trang điểm của Diệp Hồng đều có hương thơm, rất dễ ngửi, giống như cái phấn má này nè.”


      “Nam… Vì sao lại đưa đồ trang điểm cho nàng?”


      là nhị thiếu gia của Diệp Hồng Diệp gia, chơi với nhau từ rồi, mười mấy tuổi Mỹ, mấy hôm trước mới về nước, tới dự hôn lễ của ta được, nên mua quà đền bù cho ta.”




      Mọi chuyện xâu chuỗi lại, trong lòng Lãnh Phong rốt cuộc cũng .


      Diệp Lê Hải thấy sắc mặt thay đổi của Lãnh Phong, biết hiểu rồi, cặp mắt sau mắt kính thẳng tắp đối diện với Lãnh Phong.


      Đôi lông mày nhíu chặt của Lãnh Phong chậm rãi thả lỏng ra, buông bàn tay chống mặt bàn ra, chậm rãi đứng thẳng dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Lê Hải trước mặt.


      ra, là Kiều Hạm.


      phải Hàm Hàm, mà là Hạm Hạm.


      ra, bạn tốt trong miệng nàng, nhị thiếu gia của Diệp Hồng, chính là Diệp Lê Hải.
      ____________________________________________________________________
      Editor: Bên đây lễ rồi mọi người ạ, tui edit được truyện mới 5 chương rồi :)), mà tự dưng cảm thấy nghi ngờ về khả năng edit của mình ghê, đặc biệt là truyện H, cảm thấy nó chưa tới được, cứ cấn cấn kiểu gì. Lễ này chỉ muốn lên thành phố với bạn bè thôi, chứ ở dứoi đây tui ko có bạn, có mình tui à.
      Tôm Thỏ, Ameri, Thanh Hằng8 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cứ lễ lạc là quẩy tới bến bé editor ơi, biết đâu tìm ra được cảm hứng edit được ok hơn

    5. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 24: Sốt ruột muốn nhìn thấy nàng

      Editor: VịtK

      “Thiếu gia.”

      “Thiếu gia.”

      Bóng đêm bao trùm, Lãnh Phong mới trở lại biệt thự, quân phục thẳng thớm bao lấy đôi chân dài bước ra cửa xe, sắc mặt lạnh lùng, sải bước lướt qua đám người hầu khom lưng cúi chào , vào phòng khách chủ thính.

      Lâm Mạn Thu ngồi sô pha đùa nghịch máy quay đĩa phát nhạc, thấy Lãnh Phong trở về, quay đầu lại nhìn cái, lại tiếp tục đùa nghịch máy quay đĩa, thuận miệng hỏi, “Ăn cơm rồi hả?”

      “Dạ rồi.” Lãnh Phong cơ hồ hề dừng chân lại thấy Kiều Hạm ở phòng khách, liền trực tiếp vào thiên quán, lên lầu.

      Lâm Mạn Thu hướng về phía triều thiên quán liếc mắt cái, bất đắc dĩ vui mừng mà cười.

      Vừa trở về liền thẳng lên lầu, mới có ngày gặp, chắc hẳn là sốt ruột muốn gặp vợ lắm đây?

      Lên lầu, Lãnh Phong cũng vào thư phòng đầu tiên sau khi trở về như bình thường nữa, mà trực tiếp trở về phòng ngủ chính.

      Đẩy cửa phòng ngủ ra, thấy Kiều Hạm cầm khăn lông và váy ngủ, chuẩn bị tắm rửa.

      Kiều Hạm thấy trở về, cũng hỏi, “Ăn cơm rồi sao?”

      “Rồi.” Tầm mắt Lãnh Phong dừng lại mặt nàng.

      Hôm nay nàng trang điểm , chắc là hôm nay có ra ngoài.

      “À, vậy…” Kiều Hạm thấy chớp mắt mà nhìn chằm chằm mình, cho rằng muốn ấy ấy, liền lắc lắc khuỷu tay treo quần áo của mình, hơi mang theo tia ngượng ngùng, “Ta trước tắm rửa.”

      “Từ từ.” Lãnh Phong đóng cửa phòng xong, về phía nàng, giọng điệu giống như tuỳ ý mà hỏi, “Hôm nay đâu?”

      Lúc này cảm xúc bình tĩnh, Kiều Hạm nhìn ra được nội tâm tức giận của , chỉ mờ mịt trả lời, “ có, vẫn luôn ở nhà.”

      “…”Ánh mắt Lãnh Phong trầm hơn chút, nhìn má hồng nhàn nhạt mặt nàng hỏi, “Vậy nàng trang điểm chi?”

      “Hứng trang điểm chút, đẹp sao?” Thấy chú ý tới lớp trang điểm của mình, Kiều Hạm có chút mong chờ hỏi.

      Hôm nay nàng trang điểm chính nàng cũng cảm thấy rất vừa lòng, chắc cũng cảm thấy đẹp ?

      “…”Trong lòng Lãnh Phong trầm xuống, trả lời vấn đề của nàng, ý hữu sở chỉ* , “Mỗi ngày nàng đều trang điểm.” (có nghĩa là ngoài ý nghĩa bề mặt câu chữ, bên trong còn chứa hàm nghĩa khác.)

      chỉ do có hứng thú trang điểm, mà thực tế là sau khi có bộ trang điểm của Diệp Lê Hải đưa cho, mỗi ngày nàng đều dùng cách háo hức vui vẻ.

      Trước đó còn cảm thấy đây là chuyện cũng coi như là bình thường, nhưng hôm nay sau khi biết được thân phận của Diệp Lê, trong lòng rất hụt hẫng.

      “…Sao vậy?” Thái độ lãnh đạm của làm Kiều Hạm rốt cuộc phát giác ra điểm khác thường, cẩn thận hỏi.

      “ Người đưa đồ trang điểm cho nàng, là Diệp Lê Hải?” Lãnh Phong trực tiếp hỏi.

      “Ừ.” Kiều Hạm gật gật đầu.

      “Các người là bạn tốt?” tiếp tục hỏi.

      “…Đúng.” Kiều Hạm lại gật đầu.

      “…”

      Lãnh Phong rũ mắt, bắt đầu vòng vòng trong phòng, giày da Trình Lượng đạp lên thảm phát ra tiếng bước chân trầm trọng, vòng vòng lúc, đứng yên, “Bạn tốt của nàng gần đây luôn đối nghịch với ta.”

      “A?” Kiều Hạm lý do.

      Lãnh Phong quay đầu lại nhìn nàng, “Lần trước ta đặt trăm chi Penicillin, cố ý tạm giữ 70 chi, ta phái người tới bàn bạc có kết quả, hôm nay tự mình tới tìm cũng có kết quả, thái độ kiêu ngạo như thế giống như bác sĩ, ngược lại thấy còn giống tổng tư lệnh hơn!”

      muốn nhìn thái độ của nàng đối với việc này chút.

      Kiều Hạm kinh ngạc, “Tại sao lại muốn giữ lại?”

      bây giờ có chiến tranh, giữ lại thuốc men để phòng cho bất cứ tình huống nào của bệnh viện.” Lãnh Phong ăn ngay .

      phải là người vì giành được tán thành mà đổi trắng thay đen, cho rằng lần này là Diệp Lê Hải phá vỡ hợp đồng là lỗi của ta, Lãnh Phong cũng có gì để giấu diếm cả.

      “Vậy…” Kiều Hạm ôm khăn lông, chậm rãi , “Điều này về mặt tình cảm vẫn có thể chấp nhận được mà…”

      Đứng ở góc độ của Diệp Lê Hải, vì bệnh viện và người bệnh suy nghĩ cũng là chuyện đương nhiên.
      ____________________________________________________________________
      Editor: Chuẩn bị đăng hết truyên hehe.
      Tôm Thỏ, Ameri, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :