1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiếu Tướng, Nhẹ Một Chút! - Diện Phấn Tại Trảo Thuỷ (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 25: Lãnh Phong tức giận

      Editor: VịtK


      “Về mặt tình cảm vẫn có thể chấp nhận được?” Lãnh Phong xoay người lại, giọng điệu cao hơn chút, “ phá vỡ hợp đồng, theo nguyên tắc ta có thể trực tiếp bắt người lấy hàng!”


      Nhưng phải là tên quân nhân cướp bóc gì, trực tiếp động thủ, lại cho Diệp Lê Hải thêm cơ hội nữa.


      “Vừa rồi chàng cũng , lô thuốc lần trước đặt rồi, nhưng Lê Hải vừa trở về được tuần, chắc cũng nắm tình bên trong…” Giọng điệu Kiều Hạm ôn hòa giải thích, “ là bác sĩ, đương nhiên vì lợi ích của bệnh viện mà suy nghĩ, chắc là cố ý làm vậy đâu.”


      Diệp Lê Hải là thanh mai trúc mã của nàng, Lãnh Phong là chồng mới cưới của nàng, nàng hy vọng hai người đàn ông đối với nàng mà đều quan trọng lại quay qua đấu đá nhau, nàng còn định có thời gian giới thiệu Diệp Lê Hải cho Lãnh Phong làm quen nữa.


      chính là cố ý.” Lãnh Phong thấy nàng bao che cho Diệp Lê Hải như thế, lửa giận đè nén cả ngày từ tận đáy lòng chậm rãi nổi lên, lạnh lùng , “Cũng coi như là biết mấy chi tiết về đơn đặt hàng mấy tháng trước , nhưng biết có hợp đồng lại còn phá vỡ nữa, phải cố ý là gì?”


      bị bạn thân nàng có ý định làm khó dễ, về đến nhà muốn thử xem thái độ của nàng thế nào, nghĩ tới thái độ của nàng chính là đâu vào đấy mà giải thích thay cái tên đàn ông kia!


      phải là loại người ngang ngược vô lý này.” Kiều Hạm khó xử , “ nhất định là có chuyện gì đó khó xử.”


      Tóm lại, trước tiên để Lãnh Phong có thành kiến quá sâu với Diệp Lê Hải, xong rồi tới thời điểm thích hợp giải quyết hiểu lầm.


      “Khó xử?” Lãnh Phong nhướng mày, tự giễu cười, “ khó xử, ta khó xử?”


      “Ách…” Kiều Hạm chột dạ rũ mắt.


      Nàng giống như chỉ lo vì Diệp Lê Hải mà chuyện, quên đứng ở góc độ của Lãnh Phong mà tự hỏi.


      “Nhưng mà, mấy việc như vậy ta cũng biết nên làm sao a …” Châm chước trong chốc lát, Kiều Hạm thử thăm dò hỏi, “ , ngày mai ta tìm chuyện?”


      cần.” Người đàn ông lạnh lùng ra hai từ này, khuôn mặt lạnh xuống rời khỏi phòng ngủ.


      Cuối cùng cũng biết vì sao trước mặt Diệp Lê Hải luôn là bộ dáng sợ gì cả.


      Xem ra phân lượng của Diệp Lê Hải trong lòng Kiều Hạm còn quan trọng hơn so với nghĩ.


      Kiều Hạm ôm quần áo trong ngực, đứng yên trước cửa phòng ngủ lâu biết làm gì.


      giống như tức giận.


      Kết hôn được khoảng thời gian rồi, đây là lần đầu tiên nàng thấy tức giận.


      Đêm nay, Lãnh Phong vẫn luôn ở trong thư phòng xử lý công việc tới tận đêm khuya, trước khi ngủ Kiều Hạm tới phòng tìm lần, ở trước cửa phòng giọng nhắc nhở nghỉ ngơi sớm chút, chỉ ngước mắt nhìn nàng cái, lạnh lùng câu “Nàng ngủ trước ”, liền tiếp tục vùi đầu vào vụ án.


      biết động cơ chính của Diệp Lê Hải là gì, nhưng mà có thể cảm giác được ràng Diệp Lê Hải ám chỉ với , ám chỉ về tình bạn giữa Diệp Lê Hải và Kiều Hạm.


      Từ điểm này, cho rằng Diệp Lê Hải thích Kiều Hạm, mà Kiều Hạm…


      muốn tìm được an ủi từ phía Kiều Hạm, là ngây thơ.


      Thấy Lãnh Phong như thế, Kiều Hạm hiểu ra còn tức giận, thay đóng cửa lại, yên lặng trở về phòng ngủ.


      Cho tới khi nàng ngủ, Lãnh Phong cũng trở về phòng ngủ.


      Sáng sớm hôm sau, Kiều Hạm trợn mắt, bên gối vẫn trống —— ra ngoài rồi.


      Cho đến chiều tối, Lãnh Phong mới trở về, hôm nay cũng ở nhà ăn cơm, giống hôm qua, vừa trở về liền trực tiếp lên lầu, trở về phòng ngủ.


      Kiều Hạm ngồi trước bàn trang điểm, đối với bộ trang điểm Diệp Hồng kia phát ngốc, tự hỏi làm sao để đối mặt Lãnh Phong trở lại rồi.


      Còn đợi Kiều Hạm mở miệng cái gì, Lãnh Phong liền đem hộp trang điểm tinh xảo đặt ở trước mặt nàng, mở ra, bên trong là đồ trang điểm xa hoa lập tức xuất trước mắt trước mặt.


      “Đây là…” Kiều Hạm nhìn đồ trang điểm tinh xảo kia, bất ngờ tới đơ người luôn.


      … Chẳng lẽ là lấy bộ trang điểm này tới hoà giải với nàng?


      Nhưng mà lời kế tiếp của Lãnh Phong làm nàng hoàn toàn thất vọng, “Sau này đừng dùng đồ của Diệp Hồng nữa, dùng của hãng này.”
      Tôm Thỏ, Ameri, Thanh Hằng6 others thích bài này.

    2. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 26: Hôn qua loa

      Editor: VịtK


      “…Chàng ép ta như vậy chàng thấy tốt lắm sao?” Kiều Hạm nhìn hộp đồ trang điểm tinh xảo kia, rốt cuộccũng cao hứng nổi, trầm mặc lúc sau đó chậm rãi , “Ta thích như vậy…”


      Bắt nàng dùng cái này, cấm nàng dùng cái kia, chuyện này làm cho nàng cảm thấy rất TÔN TRỌNG.


      Từ tới lớn, cha mẹ thích nàng trang điểm là bởi vì sợ biến nàng thành mấy người phụ nữ phong trần, mà đây cũng là chuyện duy nhất mà cha mẹ hạn chế nàng, nhưng cũng giống hai lần cấm nàng dùng đồ vật mà nàng thích, Lãnh Phong là người đầu tiên .


      “Đây là Đan Kỳ, là đồ nhập khẩu bên Mỹ, tuyệt đối thể so với Diệp Hồng!” Lãnh Phong chỉ vào hộp trang điểm nhãn hiệu nước ngoài xa hoa, tính tình nhẫn nại tiếp tục thuyết phục Kiều Hạm.


      Kiều Hạm nhíu mày, nhìn chằm chằm nhãn hiệu nước ngoài, rầu rĩ hỏi, “Nếu bộ trang điểm phải là Diệp Lê Hải đưa, mà là người đàn ông khác đưa, chàng có phải nhằm vào như vậy ?”


      Những lời này nháy mắt nhắm vào cảm xúc vốn dĩ chuẩn bị sụp đổ của Lãnh Phong nháy mắt mất toàn bộ lý trí, nhướng mày trừng mắt nhìn Kiều Hạm, “Cho nên nàng thà dùng đồ của người đàn ông khác đưa, chứ muốn dùng đồ của chồng mình đưa?!”


      đột nhiên cảm thấy cái danh làm chồng này của mình đúng là châm chọc mà!


      Kiều Hạm bị làm cho nghẹn ngào tới mức còn gì để , ngẩng đầu căm tức nhìn liếc mắt cái, chỉ phút bốc đồng, từ tới giờ nàng chưa từng chịu qua uỷ khuất gì nhưng vào lúc này càng thể nuốt nổi khẩu khí này, dưới tức giận dùng sức đập hộp trang điểm cái ‘bùm’, thở phì phò hét lên, “Ta cần! Ai đưa đều cần! Như vậy vừa lòng chàng chưa!”


      xong lời cuối cùng, giọng của nàng nhiễm đầy uất ức khóc nức nở, vừa dứt lời liền đứng dậy chạy ra ngoài, Lãnh Phong kinh ngạc đứng tại chỗ.


      _________


      Hôm sau, Kiều Hạm hẹn Diệp Lê Hải gặp mặt ở quán cà phê Tước Nhạc lần trước.


      Trong khi đợi Diệp Lê Hải, Kiều Hạm nhìn xuyên qua cửa kính, nhìn người đường bên ngoài tới phát ngốc.


      Tối hôm qua nàng chạy tới góc người trộm khóc thút thít, hồi ức kết hôn tới nay cùng Lãnh Phong ồ ạt ùa về.


      Hai ngày hôm này Lãnh Phong hoàn toàn xa lạ, luôn để tâm vào chuyện vụn vặt, còn cưỡng bách nàng, hắnhoàn toàn khác so với bình thường ôn nhu săn sóc, nàng khỏi bắt đầu hoài nghi ——


      Chẳng lẽ quân nhân đều là những người ngang ngược như vậy sao?


      Chuyện hôn nhân này có phải quyết định qua loa quá ?


      “Hạm Hạm.” biết từ khi nào, Diệp Lê Hải ngồi xuống đối diện nàng.


      Kiều Hạm lúc này mới hồi phục lại tinh thần, nở ra nụ cười miễn cưỡng, “ Lê Hải.”


      “Ngươi làm sao vậy? Hình như có tâm ?” Diệp Lê Hải liếc mắt cái liền nhìn thấu nàng.


      Nếu Diệp Lê Hải chủ động đặt câu hỏi, Kiều Hạm cũng thẳng vào vấn đề, “Gần đây Lãnh Phong có phải đụng chạm tới ? Vì chuyện Penicillin?”


      Diệp Lê Hải dừng chút, “Cũng coi là vậy, chuyện với ngươi?”


      “Ừ…” Kiều Hạm gật gật đầu, “Hai ngày nay vì chuyện này mà phiền não, cho nên em muốn hỏi , muốn lấy hàng thể đưa cho sao?”


      Diệp Lê Hải trầm mặc.


      Kỳ cũng nhìn ra được, Lãnh Phong rất có khả năng về nhà cãi nhau với nàng, nếu nàngcũng vì chuyện thuốc men của quân đội mà rầu rĩ như vậy.


      thừa nhận, sau khi biết được Kiều Hạm gả cho Lãnh Phong, nội tâm đúng có chút cân bằng, cho nên muốn làm khó dễ với Lãnh Phong chút, để coi thế nào.


      chứng minh, Lãnh Phong là tên quân tử, giao tiếp với hai lần, đến tận bây giờ vẫn chưa mạnh tay với , nếu đổi thành người quân nhân lạm dụng chức quyền, sợ là lần gặp mặt đầu tiên sớm dùng vũ lực uy hiếp giao hàng rồi.


      Chỉ là nghĩ tới…Tâm tư của gián tiếp hại Kiều Hạm.


      Có lẽ là ngady đó chuyện làm kích thích Lãnh Phong, kích thích mặt mũi của người đàn ông.


      đột nhiên có chút hối hận lời ngay lúc đó.


      Nhìn ‘em ’ ngày xưa trước mặt bởi vì nhất thời ‘gây sóng gió’ mà mặt mũi tiều tụy, Diệp Lê Hải ôn nhu trấn an, “Kỳ … Dựa vào hợp đồng giao dịch cũng phải thể, nàng đừng lo lắng, ta suy xét lại.”
      Tôm Thỏ, Ameri, Thanh Hằng6 others thích bài này.

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 27: Muốn đưa hoa cho nàng

      Editor: VịtK


      Địch đại tá ở khách sạn Hoa Hưng tổ chức tiệc tối trung thu, tới đúng giờ, Lãnh Phong dẫn Kiều Hạm tham gia.


      Bọn họ rơi vào chiến tranh lạnh sau ngày cãi nhau đó, ở trước mặt Lâm Mạn Thu vẫn bình thường như cũ, nhưng tới khi hai người ở cùng chỗ, hầu như bọn họ gì với nhau, hơn nữa Lãnh Phong mỗi ngày đều sớm về trễ, bọn họ cũng có cơ hội để chuyện với nhau.


      lần đêm khuya nào đó, Kiều Hạm ngủ đến sâu, tỉnh lại phát bên gối vẫn như cũ bóng người, vì thế lặng lẽ tới thư phòng để nhìn xem, Lãnh Phong quả nhiên ở trong thư phòng vùi đầu nghiên cứu cái gì đó.


      Kỳ nàng muốn biết chuyện thuốc men sao rồi, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến ngày đó Lãnh Phongngang ngược cho nàng dùng đồ của Diệp Hồng, liền nuốt được khẩu khí này, bất cứ giá nào cũng muốn mở miệng tìm chuyện, cho nên im lặng trở về phòng.


      Kỳ , nhìn thấy biểu mấy ngày nay của Lãnh Phong, chuyện thuốc men cũng có gì tiến triển, nàng cũng muốn thúc giục Diệp Lê Hải, nên đành mặc kệ.


      “Lãnh thiếu tướng!”


      “Xin chào Lãnh thiếu tướng! Xin chào Lãnh phu nhân!”


      “Xin chào Lãnh thiếu tướng …”


      Từ khi Lãnh Phong cùng Kiều Hạm tay trong tay xuất ở cổng lớn khách sạn Hoa Hưng, mãi cho tới khitiến vào đại sảnh khách sạn, dọc đường đều có người tới chào hỏi, bọn họ đối với Lãnh Phong mựctôn kính, phải hành quân lễ mà là cúi đầu khom lưng, có thể thấy được Lãnh Phong ở bộ đội là mộtngười hung ác tàn nhẫn cỡ nào.


      Vào đại sảnh bữa tiệc, Địch đại tá nhiệt tình nghênh đón bọn họ, hàn huyên vài câu sau đó Lãnh Phong liền mang theo Kiều Hạm đến bên khu bàn tiệc ngồi xuống, vừa uống rượu vừa dùng cơm vừa nhìn mộtđôi nam nữ đứng đối diện nhau tuỳ theo tiết tấu của nhạc mà nhảy sàn.


      Bất quá Lãnh Phong và Kiều Hạm đều có tâm tình gì để hưởng thụ bữa tiệc này, Kiều Hạm còn đangđắm chìm vào chiến tranh lạnh giữa hai người, mà Lãnh Phong…


      Rượu vang đỏ bàn giọt cũng chưa uống, bởi vì chính bản thân có thân phận chức vụ như vậy, nên trong bữa tiệc hỗn loạn như vậy thể lơ là cảnh giác được.


      thân là quan quân mấy năm nay đắc tội ít người, có ít kẻ lợi dụng bữa tiệc lớn này muốn lấy mạng của .


      Nếu đêm nay chỉ có mình có thể ứng phó tốt được, nhưng còn mang theo Kiều Hạm, cho nên thể cảnh giác nhiều hơn bình thường.


      Buông dao nĩa xuống, Lãnh Phong dấu vết mà liếc nhìn Tân Chiêu Mẫu Đan cái, nàng đứng ở phía sau Kiều Hạm cách đó xa đứng dựa vào cây cột đợi mệnh lệnh.


      Nàng có hai nhiệm vụ, nếu có chuyện gì phát sinh, cũng có thể thay để bảo vệ Kiều Hạm.


      Điều kiện tiên quyết là, bối cảnh của nàng đúng như lời nàng , giống với những gì tra được trong sách.


      “Thiếu tướng, tôi đưa huynh đệ lục soát qua toàn bộ khách sạn rồi, tạm thời chưa phát ra người nào khả nghi, bên ngoài khách sạn cũng có nhân thủ, ngài còn gì để phân phó sao?” tên tâm phúc nhanhchóng bước tới kế bên Lãnh Phong, cúi đầu thầm.


      có, ngươi chờ ở bên trong .” Lãnh Phong nhàn nhạt phân phó.


      Kiều Hạm ăn bông cải xanh.


      Tham gia bữa tiệc mà cũng có nhiệm vụ, Lãnh Phong cũng bận ghê.


      “Còn nữa.” Tên tâm phúc kia cong eo ở bên tai Lãnh Phong , “Ngài làm ta tìm hoa tìm đủ, liền đặt ở trong xe, khi nào cầu mang tới đâu?”


      Nghe vậy, Lãnh Phong theo bản năng mà liếc mắt nhìn Kiều Hạm cái, cái liếc mắt này cũng vừa lúc bị nàng bắt được, rất nhanh dời tầm mắt , mặt đổi sắc mà thấp giọng phân phó tâm phúc, “Trước tiên để nó chiếc xe khác , lúc quay về đuổi kịp theo, ta quay về biệt thự lấy.”


      “Dạ.” tâm phúc gật đầu, sau đó ra ngoài để chuyển hoa.


      “Sao vậy?” Kiều Hạm đối vừa cái liếc mắt vừa rồi của Lãnh Phong có chút để ý, lập tức rối rắm, nhịn được hỏi.


      có gì.” Lãnh Phong rũ mắt, ăn ngụm bò bít tết, sau đó gọi phục vụ đưa ly nước sôi để nguội tới.


      “…”Tuy Kiều Hạm chưa ăn được mấy miếng, cũng cảm thấy no rồi, chậm rãi buông dao nĩa xuống, trong lòng có chút mất mát.


      Vừa rồi ánh mắt Lãnh Phong nhìn nàng hình như có tia ánh sáng nhu hòa, nàng còn tưởng có chuyện tốt gì muốn với nàng.


      Đúng lúc này, Lý Tuyền trong chiếc váy đuôi cá màu tím đỏ mang theo chiếc túi xách , chân mang giày cao gót tinh xảo, chân váy dài xả mặt đất, tượng trưng liếc mắt nhìn Kiều Hạm cái, sau đó liền hướng về phía Lãnh Phong lộ ra nụ cười phong tình vạn chủng, giọng mị hoặc mời gọi, “ biết Lãnh thiếu tướng có cho tôi chút mặt mũi mà cùng tiểu nữ nhảy điệu hay ?” (ngon đó)
      Tôm Thỏ, Ameri, Thanh Hằng6 others thích bài này.

    4. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 28: Kiều Hạm ***
      xin để dấu ... để ko biết trc nội dung chap cho gây cấn

      Editor: VịtK

      Tuy rằng trong bữa tiệc này bạn nhảy đều có thể tự do lựa chọn, nhưng Lý Tuyền để Kiều Hạm trong mắt, ràng chỉ đơn thuần muốn mời Lãnh Phong nhảy.


      Kiều Hạm thể hiểu được mà nhìn chằm chằm đường cong quyến rũ của Lý Tuyền, ngược lại nhìn về phía Lãnh Phong.


      biết có phản ứng thế nào?


      bàn tiệc xung quanh cũng có mấy chị em gần gũi được với Lý Tuyền, bối cảnh đều là gia tộc danh dự có uy tín của thành Tùng Tây, cũng được mời tới tham gia bữa tiệc này, các nàng biết Lý Tuyền vẫn luôn thầm Lãnh Phong, sôi nổi quay đầu xem kịch vui.


      “Đêm nay Lãnh mỗ định khiêu vũ, Lý tiểu thư tìm bạn nhảy khác .” Lãnh Phong ngước mắt liếc nhìnLý Tuyền cái, sau đó thân sĩ quan lạnh nhạt cự tuyệt nàng.


      “…”Đây vẫn là lần đầu tiên Lý Tuyền bị người đàn ông cự tuyệt, hơn nữa cự tuyệt dứt khoát như vậy, trong lòng phẫn uất bất bình, nhưng vì mặt mũi nên cũng biểu ra ngoài, chỉ ưu nhã khách khí gật đầu cáo từ, “Vậy quấy rầy Lãnh thiếu tướng nướng.”


      Dư quang liếc nhìn vòng eo thướt tha của Lý Tuyền đạp giày cao gót rời , Kiều Hạm thở dài nhõm hơi.


      Nàng còn tưởng rằng Lãnh Phong vì tức giận nàng mà cố ý đáp ứng khiêu vũ với Lý Tuyền, may mà có.


      Bằng mấy tên đại tiểu thư danh giá đó chờ xem kịch vui biết cười nhạo nàng thế nào, còn LýTuyền kia, nếu đêm nay mà nhảy được với Lãnh Phong, biết ngày sau được bước tiến bước hay .


      Nghĩ như vậy, Kiều Hạm bỗng nhiên cảm thấy Lãnh Phong có ưu điểm siêu tốt chính là chính là rất có nguyên tắc, điều này làm cho nàng rất an tâm.


      Đồng thời, nàng cũng có thể lý giải vì sao canh cánh chuyện tình nghĩa của nàng và Diệp Lê Hải ở trong lòng.


      tuân thủ đúng nguyên tắc, cho nên trong mắt cũng dung túng bất kỳ hạt cát nào.


      “Chàng cũng chưa ăn gì, muốn ăn sao?” Tâm trạng của Kiều Hạm bỗng nhiên tốt lên, sau nhiều ngày tới nay chủ động quan tâm .


      Lãnh Phong có chút ngoài ý muốn nhìn về phía nàng, còn chưa kịp mở miệng chuyện, tâm phúc của hắnnhanh chóng tới bên cạnh , “Thiếu tướng, ngài có điện thoại, là biệt thự Lãnh gọi tới.”


      xong, tâm phúc đưa tay chỉ về phía quầy bar phía xa kia, điện thoại ở quầy được bắt máy, ống nghe đặt ở bên, chờ tiếp.


      Lúc này biệt thự Lãnh gọi tới, là có chuyện gì sao?


      “Ta nghe điện thoại trước.” Lãnh Phong cùng Kiều Hạm tiếng, đứng dậy hướng về phía quầy bar tới.


      “Alo?” Lãnh Phong cầm lấy ống nghe, ánh mắt nhìn về phía Kiều Hạm ngồi ở nơi xa, lúc này ánh đèn của bữa tiệc đều tụ tập ở sàn nhảy, nàng dùng đồ ăn ở chỗ tối, mặt cơ hồ cũng thấy , chỉ có thể dựa vào chiếc đầm màu sáng hôm nay mà xác định được thân ảnh của nàng.


      Đầu bên kia của điện thoại có giọng gì, Lãnh Phong lại hỏi tiếng, vẫn có ai đáp lại, hắnđang chuẩn bị cúp máy, tiếng súng vang lên ——


      “Đùng ——”


      “A ——”


      “A!”


      “Đùng ——”


      “Đùng ——”


      Tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên làm khách khứa của bữa tiệc thét chói tai, toàn bộ bữa tiệc tức khắc hỗn loạn mảnh, có cả thanh chén dĩa bị quăng tá lả, cũng có tiếng bước chân hỗn loạn của mọi người khủng hoảng chạy trốn khắp nơi.


      Trong tầm mắt Kiều Hạm sớm bị bao phủ trong đám người hoảng loạn, Lãnh Phong cơ hồ là vào tiếng súng đầu tiên bắt đầu rút ra cây súng lên đạn, men theo mặt tường chạy về phía khu dùng tiệc lúc nãy, đồng thời kêu to tên Kiều Hạm, tâm phúc của cũng lập tức rút súng theo sát ở đằng sau.


      “Bằng bằng bằng ——”


      Mấy viên viên đạn hướng về phía Lãnh Phong bay tới, nhưng đều bắn trúng , giơ tay hướng về phía viên đạn bay tới mà bắn mấy phát, tiếp tục đẩy đám người ra tìm kiếm Kiều Hạm.


      Khách khứa khắp nơi chạy trốn tản ra, sàn nhảy, khu dùng tiệc có mấy người bị bắn trúng nằm ngã xuống sàn, nhìn tới thân ảnh quen thuộc mình vẫn luôn tìm kiếm nằm mặt đất bất tỉnh nhân , giữa ngực nàng có đóa hoa đỏ tươi dần dần nở rộ, đồng tử của Lãnh Phong co rụt lại, vô cùng đau đớn tiếng kêu vang vọng khắp cả đại sảnh của bữa tiệc, “Kiều Hạm ——” (rồi thôi truyện tới đây thôi)
      Tôm Thỏ, Ameri, Thanh Hằng4 others thích bài này.

    5. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 29: Ôn nhu chờ đợi

      Editor: VịtK


      Phòng phẫu thuật của bệnh viện Khang Nhân, các y tá vội vàng ra ra ra ra vào vào, Lãnh Phong mang theo thủ hạ chờ bên ngoài hành lang.


      Lãnh Phong gắt gao nhìn chằm chằm khúc cua ngay hành lang, biểu tình căng chặt lạnh lẽo, giống như đangẩn chứa trái bom, chạm vào là nổ ngay.


      Lại có thêm hai tên y tá chạy chậm vào phòng giải phẫu, ánh mắt Lãnh Phong nhìn chằm chằm vào khúc cua hành lang càng thêm lạnh băng, mắt thấy sắp bùng nổ, Diệp Lê Hải mặc đồ giải phẫu và người y tákhác cũng vội vã hướng về phía phòng phẫu thuật đuổi theo sau.


      người Lãnh Phong mặc bộ đồ quân phục cùng đôi tay dính đầy máu tươi, đứng ở hành lang đặc biệt bắt mắt, Diệp Lê Hải thấy cả người Lãnh Phong ghê ghê, khỏi đứng khựng lại.


      “Nếu lần này ngươi làm tốt lần phẫu thuật này, vĩnh viễn đừng nghĩ tới chuyện làm bác sĩ nữa!” Nháy mắt đối mặt với Diệp Lê Hải, Lãnh Phong hung tợn cảnh cáo.


      Cũng biết tên họ Diệp làm cái gì, tới trễ như vậy, Bây giờ Kiều Hạm giây cũng thể chậm trễ được!


      Phát máu người Lãnh Phong phải của , Diệp Lê Hải tức khắc hiểu ra đó là máu của Kiều Hạm, trầm giọng câu “ cần ngươi , ta cũng cứu nàng về”. xong liền vội vàng vào phòng phẫu thuật.


      “Thiếu tướng, đêm nay ở dưới lầu hai nổ súng chúng ta bắt được hai người, nhưng tìm thấy Mẫu Đơn, thuộc hạ phái các em điều tra toàn bộ thành Tùng Tây, ngài còn gì để phân phó ?” Tâmphúc của thở hồng hộc chạy tới báo cáo.


      Trong mắt Lãnh Phong toàn là hàn ý, tiếng càng lệnh người rét mà run, “Xem trọng hai người đó, để sống, tìm được Mẫu Đơn cũng để sống mang tới!”


      ——————————


      buổi tối hai ngày sau, Kiều Hạm rốt cuộc cũng chậm rãi tỉnh dậy.


      Lãnh Phong vẫn luôn canh giữ ở bên cạnh giường bệnh nàng giư vui mừng khôn xiết, hai ngày qua mỏi mệt và nôn nóng giống như trong lúc nàng tỉnh dậy nháy mắt thấy ánh sáng, bắt lấy bàn tay hơi lạnh của nàng ôn nhu hỏi, “Cảm thấy thế nào, có thể nghe thấy ta chuyện ?”


      Kiều Hạm nhất thời còn chưa phản ứng kịp, chỉ gật gật đầu.


      Lúc thấy Lãnh Phong ra ngoài gọi y tá, Kiều Hạm mới nhớ tới vì sao chính mình ở bệnh viện.


      Nàng bị trúng đạn trong bữa tiệc tối.


      Rất nhanh, Diệp Lê Hải mang theo hai y tá đến kiểm tra Kiều Hạm, xác định tình hình khôi phục của nàng.


      Kiểm tra xong sau, Diệp Lê Hải nàng có trở ngại gì rồi, thân thể rất nhanh khoẻ mạnh lại nhưlúc đầu, hơn nữa viên đạn chưa bắn trúng chỗ hiểu, chỉ do lúc ấy mất máu quá nhiều, sau đó được truyền thêm máu cũng đủ, kế tiếp nên ăn nhiều đồ ăn có protein bổ máu, mới có thể nhanh chóng hồi phục lại, mấy ngày nay cũng nên nằm giường dưỡng sức khoẻ.


      Kiều Hạm vừa nghe, vừa lặng lẽ quan sát sắc mặt của Lãnh Phong.


      Nàng còn tưởng rằng Lãnh Phong nhìn thấy Diệp Lê Hải phát sinh hồi “Đại chiến”, nghĩ tới vẫn chưa gì với Diệp Lê Hải, chỉ nghiêm túc nghe Diệp Lê Hải về bệnh tình, cho nên nàng thở dài nhõm hơi.


      Diệp Lê Hải cùng các y tá rồi, Lãnh Phong hỏi Kiều Hạm muốn ăn cái gì, Kiều Hạm lập tức cảm thấy đói, liền lắc đầu, “Hình như muốn ăn gì.”


      “Vậy chừng nào nàng muốn ăn ta.” Lãnh Phong trở lại giường bệnh, sắc mặt tái nhợt và giọng điệu suy yếu của nàng làm đau lòng, đại chưởng xoa xoa bàn tay mềm của nàng, trầm giọng hỏi, “Miệng vết thương đau ? Có chỗ nào thoải mái liền cho ta biết.”


      đau.” Kiều Hạm xong, để Lãnh Phong nâng nàng dậy, nàng nằm đau, nhưng phải dùng lực đứng dậy nên miệng vết thương ngay bụng liền bắt đầu đau.


      “Ba mẹ cũng ở chỗ này túc trực hai ngày qua, chiều nay ta vừa để cho bọn họ về nghỉ ngơi trước, sáng mai bọn họ lại đây.” Lãnh Phong nâng nàng dậy, lót cái gối đằng sau nàng, sau đó rót cho nàng ly nước ấm, “Nàng có thấy ai là người nổ súng ?”


      có.” Kiều Hạm lắc đầu.


      Phát súng đầu tiên vang lên là mảnh hỗn loạn, phát súng thứ hai vang lên, nàng liền trúng đạn ngã xuống đất, cũng thấy được ai là người nổ súng.
      Tôm Thỏ, Ameri, Thanh Hằng6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :