1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thiếu tướng ế vợ - Tùy Hầu Châu (22 chương)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      Chương 9


      Trình Điện Điện nghĩ mình nên hỏi trực tiếp như vậy. Nhưng nếu phải ba khả năng này, chẳng lẽ đầu óc của Hàn Ích Dương có vấn đề nên để ý tới ?

      Bên trong xe lặng phắc như tờ. Trình Điện Điện dám nhìn mặt Hàn Ích Dương, thấp thỏm hết cầm điện thoại bằng tay trái rồi đổi qua đến tay phải.

      "Cũng phải, do tôi suy nghĩ cặn kẽ." Rốt cuộc Hàn Ích Dương cũng lên tiếng, "Vài ngày nữa, tôi gửi em kết quả kiểm tra sức khỏe tổng quát của mình."  

      Kiểm tra sức khỏe tổng quát? Về mặt sức khỏe và sinh lý có thể kiểm tra, nhưng xu hướng giới tính khám bằng cách nào?  

      Trình Điện Điện cúi gằm đầu đáp lời Hàn Ích Dương.

      "Em còn cầu gì ?" Hàn Ích Dương cảm thấy mình hơi thất bại.

        

      Trình Điện Điện lắc đầu, mái tóc dài rủ xuống che hết nửa gương mặt, trông rất ngoan ngoãn đáng . lúc sau, nhướng đôi mắt đen láy lên như vừa đưa ra quyết định trọng đại trong đời, "Để công bằng... em cũng đưa kết quả sức khỏe của em cho ."  

      Bàn tay cầm vô lăng của Hàn Ích Dương giật bắn. nghiêng đầu nhìn Trình Điện Điện, "Em suy nghĩ rất thấu đáo, cứ làm theo lời em."

        

      ***

      Trình Điện Điện cảm thấy bản thân điên rồi.

      Ngày hôm sau làm, lén lút xin chủ biên nghỉ phép. Chủ biên hỏi tại sao xin nghỉ. nghĩ cả buổi cũng ra lý do, cuối cùng lắp bắp, "Chu kỳ kinh nguyệt của em đều, em xin nghỉ khám…”

      "Vậy còn chần chờ gì nữa, ngay ."

        

      Trình Điện Điện mau chóng chuồn khỏi tòa soạn. Xuống dưới lầu, bắt xe taxi, thấp tha thấp thỏm đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.

        

      Tới bệnh viện, dãy số xa lạ bất ngờ gọi vào điện thoại của . Mấy ngày nay, Trình Điện Điện nhận được rất nhiều cuộc gọi quảng cáo, thẳng tay bấm tắt lập tức. Có điều vài phút sau, điện thoại của lại đổ chuông.

      cáu kỉnh nghe máy. Có điều nghe thấy giọng Hàn Ích Dương, ngữ khí của mềm mại hẳn, "Tại sao có số điện thoại của em..."

      "Hôm qua, tôi quên hỏi em số điện thoại nên lúc về gọi hỏi họ của em." Hàn Ích Dương giải thích. Sau đó, hỏi làm gì.

        

      Trình Điện Điện nhìn chung quanh bệnh viện, , "... em..."

      "À..." Điện thoại phát ra tiếng cười khẽ của Hàn Ích Dương, "Được lắm."

      "Cái gì mà được lắm?" Trình Điện Điện hiểu ý của .

      "Tính tích cực của em được lắm."

      Cái gì mà tính tích cực được lắm?

       

      Trong lúc Trình Điện Điện ngồi đợi đến phiên mình vào khám, nghiêm túc suy nghĩ vấn đề. Nếu "ba cái tính" của Hàn Ích Dương đều khỏe mạnh bình thường, vậy nên giả vờ nhút nhát đồng ý hay bất chấp tất cả hốt hàng cực phẩm như về cho mình?

        

      Mọi điều nghĩ đều thuyết phục đừng do dự nữa. Quan trọng nhất là khi con người cảm thấy hiếu kỳ về vật nào đó, họ bất giác bị lôi cuốn theo. Trình Điện Điện phải thừa nhận rằng, nhật ký của Dương Hân khiến tò mò về trước cả khi thu hút .

      Ra khỏi bệnh viện, Trình Điện Điện gọi cho Hàn Ích Dương, "Bây giờ quan hệ của em và là gì?"

      "Nếu em ngại chưa có kết quả kiểm tra sức khỏe, chúng ta có thể thử làm bạn trai bạn ." Hàn Ích Dương .

      "Nhưng nếu kết quả tốt, chẳng phải chúng ta lại chia tay nhau ư?" Trình Điện Điện chu miệng, "Em sợ người ta kêu em có đạo đức."

      "Nếu có vấn đề , em đá , mọi người cũng thông cảm cho em." Hàn Ích Dương .

      Trình Điện Điện ngờ Hàn Ích Dương cũng rất hài hước. Khóe miệng của nhếch lên hạnh phúc. Cảm giác khi tiếp xúc với Hàn Ích Dương thoải mái ngoài sức tưởng tượng của .  

      "Được thôi! Tới lúc đó đừng trách em vô lương tâm."

      "Ừ, trách em!"

      Câu trả lời của Hàn Ích Dương làm Trình Điện Điện cười khép miệng lại được.

      Vận may của sao lại tốt thế này? Lẽ nào ông bà tổ tiên hiển linh rồi sao?

      ***

      Khi con biết , dù ra vẻ mặt cũng hai chữ “ ”. Mấy ngày nay, chỉ đồng nghiệp hỏi có phải hay , mà cả bà Trình ở xa xôi ngàn dặm cũng nhạy bén phát giọng điệu của con bà khác hẳn mọi khi.

      Ví dụ như sáng sớm cuối tuần, bà gọi điện thoại cho Trình Điện Điện. Theo lẽ thường trước đây, giờ này còn lười biếng ngái ngủ, còn bây giờ thức dậy tập yoga.

      "Điện Điện, mẹ biết, con rồi phải ?"

      Trình Điện Điện giấu diếm, " có..."

        

      Buổi tối Hàn Ích Dương gọi điện cho , Trình Điện Điện kể nghe, "Hình như mẹ phát em ."

      Hàn Ích Dương trầm tư vài giây, , "Điện Điện, em mục đích hai đứa mình nhau là gì?"

        

      “Kết hôn!”

        

      "Nếu vậy, chúng ta có thể vào đề luôn ?"

      Vào đề luôn ...

      Buổi tối, bốn chữ này cứ quanh quẩn trong đầu Trình Điện Điện. Hơn nửa đêm, Trình Điện Điện vẫn chợp mắt được, bật đèn đầu giường, gọi điện cho Hàn Ích Dương.

        

      "Em ngủ được." Trình Điện Điện nằm trở mình giường. Trong đêm đen tĩnh lặng thế này, muốn trút hết tâm với , "Thủ trưởng, em hiểu tại sao để ý tới em. Nhưng bây giờ em suy nghĩ kỹ càng rồi. người tốt như đột nhiên lọt vào tay em, em dễ dàng buông tha. đừng hòng đùa giỡn em, em hiền như nghĩ đâu. nên biết mấy nàng lớn tuổi bị ế rất kinh khủng. mà bị em bám dính phải chuẩn bị sẵn sàng."

      "Em ngủ được nên nghĩ đến mấy chuyện này?" Trong điện thoại ngoài giọng của Hàn Ích Dương, còn có tiếng xột xoạt như mặc quần áo và cả tiếng bước chân...

      "Chuyện này quan trọng lắm, biết ?”

        

      "Đúng là rất quan trọng." Hàn Ích Dương bước ra ngoài ban công. dịu dàng vào điện thoại, ánh mắt trở nên mềm mại nhìn lính trinh sát tập dược buổi khuya ở xa xa. cảm giác rung động khó thành lời bỗng trỗi dậy trong lòng .

      Sinh thời có thể gặp được người đó là may mắn vô bờ của .

        

      "... hai... , ... hai... ..." Trong quân khu vang vọng khẩu hiệu tập luyện của binh sĩ. Hàn Ích Dương ngẩng đầu ngắm nhìn những vì sao sáng lấp lánh bầu trời, với , "Điện Điện, chuẩn bị sẵn sàng rồi."

      chuẩn bị làm người chồng, người cha. chỉ là quân nhân, là tướng lĩnh của binh lính, mà còn là người đàn ông quan trọng nhất của người phụ nữ, là cha của con . Bây giờ chuẩn bị rồi, còn sao?

        

      "Em... em cần chút thời gian." Trình Điện Điện ghé vào gối nằm, trả lời thành , "Nhưng yên tâm, khả năng tiếp thu và thích ứng của em rất tốt, em mau chóng chuẩn bị xong xuôi."

      "Ừ." Hàn Ích Dương mỉm cười, thần thái ngập tràn ấm áp.

      Sau khi cúp điện thoại, Trình Điện Điện vẫn tài nào ngủ được. tiếp tục biết xấu hổ gọi điện đánh thức Cố Minh Minh - bạn thời đại học của .

      Cố Minh Minh mắng Trình Điện Điện hồi rồi mới chịu nghe tâm .

      "Thần kỳ quá, cảm giác khi rất thần kỳ."

      " bé à, tình chính là điều kỳ diệu." Cố Minh Minh , "Bởi vì cậu thể đoán người cậu là ai, người xa lạ chút máu mủ trở thành phần quan trọng trong cuộc đời cậu. Bây giờ hẹn hò, trái tim cậu đập loạn nhịp là bình thường thôi."

      "Nhưng mình ngờ người đó lại là ấy?"

      "Ai?"  

      “…Hàn Ích Dương.”

        

      "Sặc!" Cố Minh Minh gào lên kích động, "Điện Điện, cậu nhớ phải nắm chắc cơ hội.”

      Khi Trình Điện Điện và Hàn Ích Dương gần kết hôn.

      Bạn bè và họ hàng của ai cũng bảo may mắn, nhưng chỉ có mỗi Triệu Mẫn “ân cần” hỏi ...

      "Điện Điện, cậu thấy ta già quá ư?"

      Dĩ nhiên câu này là ta lén hỏi .

    2. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      Chương 10


      Trình Điện Điện từng mơ ước loại tình thế này. Ở tuổi thanh xuân tươi đẹp gặp gỡ đối phương, dành cho đôi bên tình thuần khiết, nắm tay nhau sống đến bạc đầu giai lão.

      Cố Minh Minh mắng mơ mộng viển vông.

      "Mình cũng ước ao có thanh mai trúc mã, nhưng cậu nghĩ từ đến lớn mình toàn chơi với con kiếm đâu ra. Điện Điện, tình phải hình thức, cũng chẳng công bằng. Có người đào hoa vô hạn, có người cả đời cũng gặp được ai."

      Trình Điện Điện tin rằng tình là thứ đẹp đẽ nhất đời nhưng tin tình dòm ngó đến bản thân.

      Lộc Kiều là nơi có nam nữ kết hôn rất sớm. Các qua hai mươi lăm tuổi đều được coi là lớn tuổi. Khi ấy, có bạn trai nên trở thành đối tượng được bà con họ hàng Trình gia quan tâm nhất.

      Bác hai, ba,... người nào cũng tham gia góp ý việc cưới xin của .

      Có điều đây phải lý do khiến rời bỏ Lộc Kiều.

        

      Trình Điện Điện khỏi Lộc Kiều là khi Triệu Mẫn và Trình Minh Dương từ nước ngoài trở về. Lúc đó phát sổ sách ở chỗ làm thỏa đáng, cấp biết việc này ngừng gây khó dễ cho .

        

      ràng người khác cố tình gài bẫy hãm hại . Sau khi nhận được thông báo phê bình, chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt. Cũng vào lúc này bạn bè gọi báo biết Trình Minh Dương sắp về, mọi người hẹn nhau ra gặp mặt.

      Sau khi Trình Minh Dương tốt nghiệp đại học, ta ra nước ngoài học tiếp lên cao. Triệu Mẫn tốt nghiệp xong cũng theo Trình Minh Dương. Bà Triệu chạy tới nhà mượn tiền bảo lãnh Triệu Mẫn nước ngoài, bà hỏi , "Điện Điện, sao con nước ngoài?"

        

      Trình Điện Điện nắm tay mẹ trả lời, "Con có tiền đồ như Mẫn Mẫn. Con ở nhà với ba mẹ được rồi.”  

      Thời điểm Trình Điện Điện thi đậu công chức cũng là lúc bắt đầu làm và coi mắt. Có lần Trình Minh Dương gửi tin nhắn cho Trình Điện Điện, nhưng khung đối thoại được vẻ mặt nên biết ta hỏi thăm hay cười nhạo . ta hỏi , "Điện Điện, nghe năm ngày mỗi tuần em đều coi mắt?"

      biết có phải quá nhạy cảm hay , mà hốc mắt đỏ hoe.

      Trình Điện Điện biết Trình Minh Dương ở nước ngoài làm sao biết việc coi mắt. Có thể Trình Minh Dương vô tình hỏi chuyện nhưng lòng tự trọng của bị tổn thương là .

      xóa ngay tin nhắn và trả lời ta.

        

      quãng thời gian dài sau đó, khi còn coi mắt nhiều lần để tìm kiếm hôn nhân, Triệu Mẫn và Trình Minh Dương về nước. ta và ta đều rất thành đạt nhưng chuyện tình cảm của vẫn đâu ra đâu, làm lại gặp đủ thứ rắc rối.

      Nghe bạn cấp ba báo tin xong, Trình Điện Điện buông điện thoại nhìn mình trong chiếc gương trước bồn rửa mặt. trong gương có khuôn mặt tái mét, quần áo tông đen trắng khiến như sống trong thế giới chỉ toàn hai màu trắng đen tẻ nhạt.

      Từ lúc nào cuộc sống của trở nên ảm đạm, có màu sắc như vậy? vẫn là Trình Điện Điện can đảm và nhiệt huyết trước đây?

        

      Cố Minh Minh , dù phụ nữ có tình cũng phải có đàn ông. Trình Điện Điện, mày muốn cuộc hôn nhân tình ?

      Việc Trình Điện Điện từ chức là tiền trảm hậu tấu. Trải qua nhiều bước phê duyệt rườm rà, khi đơn thôi việc của có hiệu lực Mẫn Mẫn về nước. Mẫn Mẫn bị mẹ kéo đến làm thuyết khách, khuyên đừng bỏ công việc tốt như vậy.

      Triệu Mẫn ra nước ngoài để đánh bóng bản thân, ta trở về như viên ngọc sáng lấp lánh. ta ngồi xoay vòng chiếc ghế vi tính trong phòng Trình Điện Điện, rồi mới , “Điện Điện, bây giờ làm viên chức nhà nước rất được ngưỡng mộ. Cậu làm việc này làm cái gì? Mẹ mình còn kêu mình thi tuyển công chức đây này, cậu có chỗ làm ngon lại bỏ . Thế nhưng cậu giống mình. Bây giờ rất nhiều công ty lớn offer mình. Xã hội này coi trọng bằng cấp lắm... Sorry, Điện Điện, mình nào giờ vẫn thẳng tính... cơ mà cỡ cậu sống thế nào cũng được, cậu là con trong gia đình khá giả, thiếu gì đàn ông thèm muốn đến nhà cậu ở rể."

        

      Trình Điện Điện đột nhiên nhớ tới câu. Con người là tổ chức bầy đàn, ai như ai và tất cả mọi người đều thay đổi.

      Gặp nhau ngày đó, Trình Điện Điện cảm thấy Mẫn Mẫn quá đỗi xa lạ.

      Khả năng móc của ta biến thành động viên hùng hồn. Trình Điện Điện càng quyết phải đến thành phố S cho bằng được. thể thừa nhận Triệu Mẫn góp phần rất lớn trong việc đẩy nhanh hơn.

      ***

      Hàn Ích Dương rất bận. Công việc của định trước thể ở cạnh hay hẹn hò với bạn mỗi ngày. Nhưng hằng ngày Trình Điện Điện đều nhận được hai cuộc gọi của thủ trưởng Hàn.

      Đôi khi buổi sáng Trình Điện Điện ngồi xe buýt làm, Hàn Ích Dương gọi điện cho . Hay đôi lúc sau giờ tan tầm siêu thị mua đồ ăn, gọi tâm với .

      Con khi đều thay đổi. Trình Điện Điện tốn cả ngày để thu dọn nhà bếp, rồi chi thêm mười nghìn đồng mua đồ dùng bếp núc. quyết định sau này mình siêng nấu ăn.

      Nhưng khi cà thẻ thanh toán, Trình Điện Điện vẫn xót xa như đứt từng khúc ruột. Thoáng cái tong hai tháng lương của . May là có Hàn Ích Dương trong điện thoại an ủi , "Mừng quá, có thể nuôi nổi em."

      Trình Điện Điện cười tủm tỉm, "Tiền em tiêu là của em cơ mà."

      "Ờ, quên nộp thẻ lương cho em rồi." Hàn Ích Dương .

      Trình Điện Điện hiếu kỳ, "Thẻ lương của thủ trưởng có bao nhiêu?"

      " . Lần sau gặp đưa, em có thể tính toán tỉ mỉ."

        

      ràng thẻ chưa đến tay nhưng Trình Điện Điện thấy ngọt ngào vô cùng. cười chúm chím cúp điện thoại.   

      Khi Trình Điện Điện nấu canh, Hàn Ích Dương lại gọi cho . chưa bao giờ đương. , thấy đám lính mới ngày nào cũng xếp hàng gọi điện thoại nên nghĩ chuyện hằng ngày hẳn là việc cơ bản nhất khi .

      Trình Điện Điện , "Em biết cặp bồ phải làm những gì, lỡ em làm tốt, xin chỉ dạy em nhiều hơn."

      Hàn Ích Dương đáp, " thành vấn đề."

       

      Có điều nội dung chính của cuộc trò chuyện còn nằm ở đằng sau. Hàn Ích Dương cuối tuần về thành phố S, kêu có thời gian chuẩn bị chút.

      "Chuẩn bị gì cơ?" Trình Điện Điện cầm môi múc canh cá.

      "Chúng ta gặp người lớn."

      Cái môi múc canh nóng hổi đập vào miệng Trình Điện Điện, bật ra tiếng kêu. Hàn Ích Dương hỏi chuyện gì xảy ra. Trình Điện Điện tắt bếp, lật đật chạy vào toilet soi khóe miệng bị bỏng của mình, nghẹn ngào, "Tại hết đó, miệng em bị phỏng rồi."

        

      Buổi tối, Trình Điện Điện ngồi xếp bằng giường bôi thuốc lên miệng. Nghĩ đến chuyện Hàn Ích Dương gặp người lớn vào chiều nay, Trình Điện Điện kéo chăn che kín đầu, ngồi lầm bầm cả đêm.

      Bộ dạng thế này làm sao gặp người lớn? có nên chuyện mình cho gia đình biết ?

      Trình Điện Điện lấy điện thoại đặt đầu giường, bấm dãy số nhưng ngẫm nghĩ lúc lại tắt máy.

      Có lẽ nên chờ thêm chút nữa rồi hẵng báo tin.

      ***

      Hàn Ích Dương về sớm hơn ngày. Trình Điện Điện tan tầm thấy Hàn Ích Dương ăn mặc đơn giản đứng đợi mình, lật đật phóng lên xe , vừa cài dây an toàn vừa , " mau."

      Người đàn ông bị hối thúc nghệt mặt chốc lát, khởi động xe, "Bạn trai như hình như làm em rất mất mặt."

      "Ngược lại có." Trình Điện Điện quay đầu, " biết đâu, em có thể chống chọi vô số lời chỉ trích, nhưng em chịu nổi người khác nhìn em bằng cặp mắt ước ao và đố kị."

      Hàn Ích Dương mỉm cười. Trình Điện Điện đờ đẫn nhìn , khen chân thành, "Hôm nay rất đẹp trai."

      "Khụ khụ..." Hàn Ích Dương choáng váng, ho khan mấy tiếng.

      Trình Điện Điện buồn bực, "Lẽ nào có ai khen ?"

       

      "Bây giờ ít ai khen lắm." Hàn Ích Dương lắc đầu. Bây giờ đến cả tên của người ta cũng ít gọi chi đến việc khen đẹp trai.

      Trình Điện Điện kìm được hỏi , "Khi còn học, có nhiều con thích ?"

      Hàn Ích Dương cười cười hỏi lại, "Em sao?"

        

      "Em dám dấu . Lúc em học có rất nhiều người bám theo. Sau này, tuổi tác càng lớn nhan sắc càng tàn, em rớt giá." Trình Điện Điện khoa trương, ném vấn đề lại cho người đàn ông lái xe, " sao? Mau ."

      " cũng như em. Khi còn học vì quá đẹp trai nên bị rất nhiều để ý. Nhưng về sau càng già càng xấu, cũng rớt giá."

      Hàn Ích Dương chọc Trình Điện Điện bật cười vui vẻ, rồi bỗng nhớ tới Dương Hân, khóe miệng lại trĩu xuống.

      Khi Trình Điện Điện đường đến Hàn gia ăn cơm, bà Hàn gọi điện cho . Thái độ và giọng của bà hiền từ ấm áp phá tan hoàn toàn tâm lý dè chừng của .

      Sau khi cúp điện thoại, Trình Điện Điện kéo gương trong xe của thủ trưởng Hàn xuống soi, "Xấu xí thế này, làm sao gặp người đây."

      "Em đừng lo lắng. Chỉ cần là do dẫn về, ba mẹ đều rất vui mừng." Thủ trưởng Hàn dỗ dành, nhưng mấy lời này hề có tác dụng trấn an , ngược lại càng khiến Trình Điện Điện bất mãn, "Nhưng em phải có cầu của riêng mình."

      Hàn Ích Dương nghiêng đầu nhìn , "Thực ra em rất đẹp."

      " ?" Trình Điện Điện xoay gương xe ra soi tiếp, xíu, "Hình như được thủ trưởng khen, em đẹp lên chút ."

        

      Hàn Ích Dương, “…”

        

      "Vì thế sau này phải khen em nhiều hơn nữa. Em đẹp cũng nở mặt, đúng ?"

      "..." Đây là kiểu biện luận gì vậy? Có điều Hàn Ích Dương vẫn gật đầu nghiêm túc, , "Được."

      Mấy hôm trước Hàn Ích Dương kể sơ lược về từng thành viên trong gia đình của cho Trình Điện Điện nghe, nhưng hôm nay mới chính thức gặp họ. Họ là những người sống chung sau này: Ông Hàn, bà Hàn, em trai Hàn Tranh, em dâu Châu Thương Thương và ba đứa bé sinh ba gặp lần trước.

      Trình Điện Điện tự nhận mình là người có thần kinh thép nhưng khi xe dừng trước ga ra Hàn gia, tay chân vẫn mềm nhũn. Trình Điện Điện túm lấy người đàn ông cởi dây an toàn giúp , nhăn mặt hỏi , "Nếu ba mẹ hỏi em câu bằng cách nào, em phải trả lời làm sao?"

      Câu bằng cách nào?

       

      Hàn Ích Dương phì cười, khóe mắt lên nếp nhăn cong cong đáng , sờ đôi lông mày nhíu chặt của Trình Điện Điện, "Em hãy Khương Thái Công câu cá, tình nguyện mắc câu."

      "Xì." Trình Điện Điện cười tươi, " mới là Khương Thái Công đấy, em đâu có già."

      Nhưng nếu là Khương Thái Công, vậy chẳng phải là con cá ngốc tình nguyện cắn câu của ư?

      Trình Điện Điện nghĩ đến đỏ mặt.

       

      Hàn Ích Dương ngoái người nhìn ba cái đầu trốn lấp ló trong sân. ngờ mình có ngày như hôm nay, khẩn trương sợ sệt dẫn làm bạn đời của mình về nhà.

      Em trai từng kể nghe cảm giác dẫn em dâu về nhà. Lúc đó nghe xong cảm thấy như thế nào? nhớ chính xác nhưng nhớ khi ấy mình ước ao được vậy.

      Kết hôn là chuyện đơn giản, nhưng gặp được có thể làm bạn suốt đời lại đơn giản như vậy.

    3. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      Chương 11


      Hàn Ích Dương ngờ sinh thời mình dẫn như Trình Điện Điện về ra mắt gia đình. Trình Điện Điện cũng ngờ chỉ trong nháy mắt đồng ý theo người đàn ông về gặp người nhà. Người trong Hàn gia cũng ngờ cây vạn tuế ngàn năm nở hoa.

      Trước đây, họ hiểu tại sao cả biến thành thiếu tướng ế vợ, còn bây giờ họ lại hiểu tại sao cây vạn tuế này sinh sôi nảy nở. Nhưng dù thế nào, chuyện cả dẫn bạn về nhà cũng là chuyện tốt. 

      Trình Điện Điện ngoan ngoãn ngồi cạnh Hàn Ích Dương. vui vẻ chào bác trai bác , gật đầu mỉm cười với đôi vợ chồng trẻ ngồi đối diện. Họ là em trai và em dâu của Hàn Ích Dương.

        

      " bé này ngoan quá." Bà Hàn hớn hở kêu người làm chuẩn bị đồ ăn, rồi oán giận nhìn Hàn Ích Dương, " cả, mẹ này, nếu con qua lại với Điện Điện từ lâu phải dẫn về nhà cho mọi người gặp mặt ngay chứ."

      Hàn Ích Dương nhìn Trình Điện Điện, nắm chặt tay , "Do con sơ sót."

      "Điện Điện, bác xin lỗi. cả này xấu tính lắm. Từ biết thể tình cảm. Sau này có gì ấm ức, con phải bác biết, bác xử nó cho con." Bà Hàn nghiễm nhiên là bà mẹ chồng tốt.

      Trình Điện Điện thẹn thùng. May mắn có Hàn Ích Dương bên cạnh, mới đỡ hồi hộp.

      Hàn Ích Dương là mẫu đàn ông có bề ngoài lạnh lùng thận trọng nhưng chứa vẻ dịu dàng chu đáo. mang đến cho cảm giác thoải mái và an toàn, khiến muốn ở cạnh , sống bên trọn đời.

      "Mẹ, chị này kết hôn với bác ư?" bé duy nhất trong ba đứa trẻ sinh ba đột nhiên hỏi mẹ. bé chớp đôi mắt to tròn nhìn Trình Điện Điện. Trình Điện Điện vờ như thấy, bé lại nhíu mày hỏi tiếp, "Nếu chị ấy kết hôn với bác Đường Đường gã được cho bác nữa rồi."

      "..." Trình Điện Điện nhịn được nở nụ cười, nhướng mắt nhìn Hàn Ích Dương.

      Hàn Ích Dương cũng cười với .

        

      "Đường Đường, được lung tung." giọng nữ gọi tên Đường Đường. Trình Điện Điện ngoái đầu nhìn người phụ nữ vừa lên tiếng.

      Từ , Trình Điện Điện được Triệu Mẫn dạy dỗ về quan niệm cái đẹp của phái nữ. Nhưng bây giờ vẫn bị vẻ đẹp của người phụ nữ tên Châu Thương Thương thu hút. Diện mạo của Châu Thương Thương giống nữ diễn viên nổi tiếng Hong Kong mà từng sưu tầm hình trước đây. Có điều đường nét gương mặt của Châu Thương Thương mềm mại và tinh tế hơn.

      Thảo nào Ngưu Bì Đường lại trắng mịn như vậy. Đúng là có gien tốt.

      Trình Điện Điện hoàn toàn chìm đắm trong nhan sắc của Châu Thương Thương. Đường Đường chạy lạch bạch đến chỗ mẹ ngồi. Nhưng còn chưa sà vào lòng mẹ ba chặn lại, bồng ngồi lên đùi ba.

      Hàn Tranh cười hỏi, "Đường Đường thích Duệ Duệ của Lục gia nữa à?"

      "Nhưng Đường Đường phải đợi Duệ Duệ lớn, phải đợi lâu lắm..." bé ra chiều suy tư.

      "Ha ha..." Mọi người nghe thấy đều bật cười cười ha ha.

        

      Ngưu Ngưu và Bì Bì ở bên trầm mặc suốt từ nãy tới giờ. bảo mẫu bưng đồ ăn lên, đưa mắt nhìn mọi người ngồi ghế sô pha lượt. Bảo mẫu cúi gằm đầu, ánh mắt lóe sáng như muốn : "Đám già đầu ngu ngốc, có gì đâu mà buồn cười."

      Trình Điện Điện biết Hàn gia là dòng dõi cao quý nhưng quan tâm việc này. Trước khi đến, nghĩ có thể nuôi dưỡng ra người xuất sắc như Hàn Ích Dương gia đình tuyệt đối tầm thường. Quả nhiên người trong Hàn gia hoà thuận vui vẻ ngoài sức tưởng tượng của .

        

      Mà Trình Điện Điện lại tỏ vẻ điềm đạm tự nhiên đến khó tin. Hai người lớn trong Hàn gia ngờ vùng quê như Lộc Kiều lại có xinh xắn như thế này. Họ thầm lo lắng, chẳng biết ba mẹ người ta có chê con mình già hay ?

      Bà Hàn buồn lo vô cớ cười gắp thức ăn cho con dâu tương lai, bà hỏi, "Điện Điện, ba mẹ con có sở thích gì ?"

        

      "Ba con là cựu chiến binh, ba thích nhất là luyện võ. Ba đánh võ rất giỏi." Trình Điện Điện muốn kể tiếp về mẹ mắt bà Hàn sáng rực, bà cươi toe toét, "Trùng hợp quá! Bác nhớ hồi bé Ích Dương cũng học Vịnh Xuân quyền, nó có thể đánh đua với ba con."

      Bà Hàn xong, mọi đàn ông trong Hàn gia đều im thin thít. Hàn Tranh cười cười, "Hay , con rể đánh đua với ba vợ..."

      Bà Hàn than vãn mình lỡ lời. Đầu óc của bà có vấn đề rồi! Bà cười gượng vài tiếng, đá mắt qua ông chồng già của mình, "Thế kêu ba Ích Dương luyện quyền với ba con."

      Bộ trưởng Hàn kiêu căng gật đầu, "Phải coi nhà người ta có hứng hay ."

      "Có hứng, có hứng ạ." Trình Điện Điện cười tiếp lời, "Ba con hay luyện quyền với bạn bè. Khi nào có thời gian, bác đến Lộc Kiều chơi ạ. Ở đó khí trong lành mát mẻ. Sáng sớm có nhiều cụ già ra công viên luyện quyền..."

      Bộ trưởng Hàn nghe đến hai chữ "cụ già" im ắng đến kinh khủng.

      "Vậy còn mẹ con?" Bà Hàn lại hỏi.

        

      Trình Điện Điện đăm chiêu suy nghĩ, "Mẹ con thích khiêu vũ, là kiểu múa mà mấy dì mấy hay nhảy ngoài quảng trường đấy ạ. Mẹ con học lâu lắm rồi. Bây giờ mẹ con thành nửa giáo viên dạy múa."  

      "Mẹ chị tuyệt quá!" Hàn Tranh nhìn vẻ mặt quấn quýt của bà Hàn, "Chẳng biết mẹ em còn nhảy nổi hay ."

      "Tại sao nổi? Mẹ khỏe lắm, mẹ có thể chăm sóc rất lâu nữa cho Ngưu Bì Đường của hai đứa." Bà Hàn cũng giống bộ trưởng Hàn, chịu thừa nhận mình già mới lạ.

        

      Sau bữa cơm tối, Trình Điện Điện ở lại Hàn gia chơi thêm lúc rồi Hàn Ích Dương mới đưa về. Trước khi Hàn Ích Dương chở Trình Điện Điện về nhà, bà Hàn kéo con trai lớn của mình thủ thỉ dặn dò, "Điện Điện là tốt. Nếu lần này con cho ba mẹ được uống trà con dâu, con... cuốn xéo, đừng về đây nữa!"

      Tuy lời của bà Hàn nghe đáng sợ nhưng nó có hiệu quả hù dọa cho mấy.

      Hàn Ích Dương cau mày, nghiêm túc gật đầu, rồi xoay người .

      ***

      Trình Điện Điện ngồi cười tủm tỉm suốt đường về. quay đầu với Hàn Ích Dương, "Ngưu Bì Đường dễ thương quá! Em thấy ba đứa rất thích ."

        

      "Ừ, dễ thương." Ánh mắt Hàn Ích Dương nồng ấm.

      Xe chạy đến ngã tư. Bên trái là hướng về nhà trọ của Trình Điện Điện, bên phải là đến khu trung tâm thương mại náo nhiệt.

      Nam nữ hẹn hò mà giờ này chở về, có phải dở quá ? Hàn Ích Dương băn khoăn.

      "Hay..."

      "Hay chúng ta dạo phố..."

      Cả hai gần như đồng thanh ra.

        

      "Được." Hàn Ích Dương đồng ý. quay đầu nhìn ngồi cạnh, "Em có kế hoạch gì ?"

      "Mình xem phim ." Trình Điện Điện hưng phấn đề nghị, "Ngoài rạp chiếu bộ phim về tuổi thanh xuân. Đồng nghiệp của em phim đó coi hay."

      Hàn Ích Dương dĩ nhiên từ chối.

      lâu lắm rồi, Hàn Ích Dương mới xem phim ngoài rạp như thế này. Lần trước cùng coi phim là bao nhiêu năm về trước? Mười năm hay hai mươi năm? 

      Hàn Ích Dương nhớ khi ấy chưa cao lớn như bây giờ. Em ầm ĩ đòi theo đến rạp chiếu phim, coi hẹn hò; sau đó lại nhõng nhẽo mình đau chân, đòi cõng về cho bằng được. Hình như đó là lần đầu tiên hẹn hò với Khương Thiên Dung. đường về, im lặng cõng em , còn em chuyện liên tục với Khương Thiên Dung.

      Về đến nơi, Khương Thiên Dung kéo lại , "Ích Dương, em thấy làm em của hạnh phúc hơn làm bạn của ."

      "Tại sao?"

      "Vì đối xử với người nhà rất tốt."

        

      Khi chia tay, Khương Thiên Dung khóc lóc hỏi , "Hàn Ích Dương, em xếp ở vị trí thứ mấy trong lòng ? Quân nhân, người nhà, em, bạn bè,... có phải em đứng cuối cùng ?”

      ***

      Hàn Ích Dương và Trình Điện Điện mua ghế tình nhân. Trình Điện Điện khoác tay Hàn Ích Dương dựa vào vai xem phim. Trước đây có bạn trai, Trình Điện Điện chỉ biết tựa vào ghế, bây giờ có bạn trai, đương nhiên phải dùng rồi.

      ngoan ngoãn dựa vào người , Hàn Ích Dương dịu dàng xoa đầu . Trái tim bỗng mềm nhũn.

      Bộ phim khá hay và có nhiều cảnh hài hước. Nhưng những cảnh khiến Trình Điện Điện che miệng cười sặc sụa Hàn Ích Dương lại lạnh như tiền. Trình Điện Điện bất mãn. bốc hai nắm bắp rang nhét vào miệng Hàn Ích Dương, rồi tiếp tục xem phim.

      Xem xong phim ra, Trình Điện Điện nắm tay Hàn Ích Dương, "Chắc chắn và em lớn tuổi nhất trong những người xem phim."

        

      Hàn Ích Dương quét mắt nhìn các cặp tình nhân trẻ, trong đó có cả những cậu học trò, cười giả lả, "Đành chịu thôi, ai kêu với em đương muộn làm gì.” Giọng Hàn Ích Dương mềm như gió đêm. Hai chữ " đương" nhàng chảy vào tim Trình Điện Điện.

      con phố rực rỡ ánh sáng, có thể nắm tay người thuộc riêng dạo là chuyện tốt xiết bao.

      Đúng lúc này, giọng nữ vẻ như dò hỏi vang đằng sau .

      "Ích Dương?"

      Trình Điện Điện xoay lại nhanh hơn Hàn Ích Dương. Trình Điện Điện trông thấy người phụ nữ cầm giỏ xách, vô thức kéo tay Hàn Ích Dương.

      Hàn Ích Dương quay đầu, ánh mắt hơi sựng lại, gật đầu coi như chào hỏi.

      Trình Điện Điện hơi sửng sốt. Lẽ nào thủ trường nhà nhớ tên người phụ nữ này?

      Người phụ nữ lúng túng, ngơ ngác đến gần hỏi Hàn Ích Dương, "Vợ ?"

      Cách chuyện của ta có vẻ thân thiết với thủ trưởng nhà , nhưng lẽ nào thân quen như vậy lại biết chưa kết hôn?

      "Cũng gần như vậy, sắp rồi." Hàn Ích Dương trả lời thà, giống cách năng mập mờ của ta.

      "Em vừa về nước..." ta , "Hôm nay em dạo mua ít đồ."

       

      Hàn Ích Dương hề hứng thú với chuyện của ta. vấn đề tên bất giác cuộn lên lòng . nhớ tới tấm hình tốt nghiệp của Dương Hân. lẽ người phụ nữ này là Khương Thiên Dung?

      Khương Thiên Dung là ai? Khương Thiên Dung chính là mối tình đầu của thủ trưởng nhà ! Nghĩ vậy, Trình Điện Điện càng ôm chặt cánh tay của thủ trưởng, bày ra khuôn mặt tươi cười hỏi , "A Dương, họ hàng của hả?"

      " phải, bạn học thôi." Hàn Ích Dương đáp lời . với người bạn học cũ này, " trước."

      ***

      Mối tình đầu là đẹp đẽ nhất, vì nó là bình rượu ngon của tuổi trẻ, vị ngọt của nó đáng giá cả hồi ức.

      Bộ phim Trình Điện Điện vừa xem có kết cục là nam nữ chính dạo vòng dài, cuối cùng vẫn chọn người đầu của mình. Trình Điện Điện ngồi xe nhìn những biển quảng cáo tụt dần về sau, chờ đợi thủ trưởng Hàn ăn ngay .

      Đàn ông trung thực đến đâu, đối với thiên tình sử của bản thân cũng trở nên trung thực.

      Vì vậy nếu định hỏi , nên tiếp tục giả vờ để tâm? Nhưng nếu như hỏi, mọi chuyện qua nhiều năm, bây giờ nhắc lại có vô ích quá ?

      " từng hẹn hò với ấy."

      "Sao cơ?" Hàn Ích Dương chủ động làm kịp phản ứng.

      " tưởng em muốn hỏi ." Hàn Ích Dương nở nụ cười, vững vàng lái xe.

      Trình Điện Điện mỉm cười, "Bạn học cấp ba?"

      "Ừ." Hàn Ích Dương .

        

      "Người đầu tiên?" Trình Điện Điện nuốt khan.

      "Em bận tâm việc này?" Hàn Ích Dương hỏi lại.

      Trình Điện Điện nhìn lảng sang chỗ khác, "Em là mẫu phụ nữ nhen vậy ư? Nhưng thủ trưởng Hàn, em vẫn tiêm cho mũi dự phòng. Đàn ông thể bị coi thường, hiểu ? Cái gì là quá khứ, cái gì là tại, cái gì là tương lai, phải biết ."

      Hàn Ích Dương nhìn , " biết."

      Hàn Ích Dương phải người đàn ông tùy tiện. biết là biết.

      "Em đột nhiên muốn xem hình chụp trước đây của , ?"

      Hàn Ích Dương, "Có hình tốt nghiệp và hình chứng minh nhân dân."

      Quả nhiên thích chụp hình. Hàn Ích Dương thêm, " có hình chụp chung với gia đình này nọ nhưng nhiều."

        

      ra thích người lòng muốn nhìn đến quá khứ của . cùng thế hệ, cũng sống chung thành phố. xuất vào thời thanh xuân của , cũng có cơ hội lướt qua trong độ tuổi đẹp nhất.

      Thế nhưng là khán giả chăm chú nhất trong bộ phim về tuổi thanh xuân của , biết ?

      ***

      Hàn Ích Dương nhớ Trình Điện Điện muốn xem hình của mình, ngày hôm sau ra ngoài, cũng mang hình theo. còn tới đòi Hàn Tranh tấm hình hai em chụp chung. ở trong tấm hình đó nhìn khá đẹp trai.

      Chuyện Hàn Ích Dương đột nhiên thông suốt tìm bạn , khiến Hàn Tranh cảm thấy rất đáng nghi, " . bị bà Hàn ép bức đến nóng nảy nên tùy tiện tìm người về đối phó, phải ?"

      "."

      " ?"

      "!"  

      Hàn Tranh ôm ngực tựa vào tường, mỉm cười vỗ vai trai, "Chúc mừng . Mấy hôm trước, Đường Đường buồn bã mình là đứa bé nhất trong nhà… cố lên, đến lúc hai chị sinh con, Đường Đường còn là nhất..."

      Con của ? có bộ dáng thế nào nhỉ?

      Hàn Ích Dương đưa em trai lon bia, nghĩ tới vấn đề, "Gặp ba mẹ ấy cần chuẩn bị những gì? Ý là phải làm thế nào mới tốt?"

        

      "Cái này em biết khuyên thế nào." Nụ cười của Hàn Tranh tắt ngúm, " cũng biết tình huống của em mà. Hồi ấy, em suýt bị người lớn bên đó dùng vũ lực chào đón."

      Tình huống của Hàn Tranh lúc đó ra sao? Bạn cũ Tống Xuyến, giờ là em cùng cha khác mẹ của vợ Hàn Tranh - Châu Thương Thương.

    4. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      Chương 12


      Trước khi có người cũng bị lải nhải, sau khi có người tưởng đỡ phần nào, nhưng cuối cùng càng bị lải nhải hơn xưa.

        

      Trình Điện Điện định tìm cơ hội thích hợp kể ba mẹ biết chuyện của và thủ trưởng đại nhân. Nhưng còn chưa kịp , bà Trình nghe Triệu Mẫn úp mở. Bà Trình tò mò, bèn gọi điện tra hỏi .

      "Con bé xấu xa, con có bạn trai ?"

      Trình Điện Điện "ừm" tiếng, "Con có bạn trai rồi mẹ."

      "Nó ở đâu? Làm nghề gì? Bao nhiêu tuổi? Ba mẹ sao, còn khỏe mạnh đầy đủ ,..."

        

      Biết bao vấn đề liên tiếp oanh tạc lỗ tai Trình Điện Điện. cân nhắc lúc, với bà Trình, "Mẹ, bên cạnh mẹ có máy tính ? Nếu có mẹ lên Baidu, đánh vào ba chữ Hàn Ích Dương. Mẹ nhận được mọi kết quả mẹ muốn."

      Mười lăm phút sau, Trình Điện Điện lại nhận được điện thoại của bà Trình. nghe loáng thoáng tiếng hít thở sâu của mẹ.

      Trình Điện Điện gọi, "Mẹ?"

      "Con bé đáng ghét. Con dám lừa dối mẹ!"

        

      "..." Trình Điện Điện bật bếp hâm nồi cháo gà. bước ra ngoài ban công, "Mẹ, con lừa dối mẹ đâu. Con hẹn hò với ấy, lấy hôn nhân làm mục tiêu tiến tới. Con gặp người nhà ấy. Người nhà của ấy rất tốt, nhiệt tình và đáng .”

       

      "Đây phải trọng tâm, Điện Điện..."

      "Vậy cái gì mới là trọng tâm?"

      "Con quen cậu ta bằng cách nào?" Bà Trình nhìn tấm hình chụp quân nhân thanh tú và trầm ổn trong máy vi tính, lồng ngực của bà càng lúc càng phập phồng. Bà sợ con mình xứng với người đàn ông tốt như thế này, hơn nữa bà sợ con mình bị lừa.

      "Bọn con coi mắt nên quen nhau. ấy là do họ giới thiệu." Trình Điện Điện hiểu mẹ mình, biết bà suy nghĩ điều gì, nhếch miệng hỏi mẹ, "Mẹ, mẹ thấy con xứng với ấy phải ?"

      "Điện Điện, mẹ sợ con bị lừa nhiều hơn." Bà Trình .

      Trình Điện Điện mỉm cười, "Bị lừa cũng bị lừa rồi, tốt nhất ấy nên lừa con cả đời."

        

      Bà Trình mau chóng kể chuyện của Trình Điện Điện cho thành viên quan trọng khác trong nhà, người đó ai khác ngoài ông Trình. Ông Trình cảm thấy tự hào thay con mình, ông nhìn tướng mạo của Hàn Ích Dương qua hình chụp, "Khá lắm, rất có tướng vợ chồng với con nhà mình."

      Có điều khi nhìn thấy quân hàm vai Hàn Ích Dương, tay cầm tách trà của ông run bắn, "Ôi má ơi!" 

      Ông Trình là quân nhân xuất ngũ. Ông từng làm đầu bếp năm năm trong quân ngũ. Sau khi xuất ngũ, ông mở chuỗi nhà ăn, kinh doanh dịch vụ ăn uống.

      Thân phận của Hàn Ích Dương khiến người sắp lên chức ba vợ như ông Trình chịu đựng nổi.

        

      ***

      Tuy việc bếp núc trong nhà đều do tay ông Trình đảm đương, nhưng Trình Điện Điện cũng coi như mưa dầm thấm đất, học được kha khá bí quyết nấu ăn từ ông. Hàn Ích Dương đến nhà, cũng trổ tài làm vài món.

      Sau khi ăn xong, Trình Điện Điện ngại ngùng sai Hàn Ích Dương rửa chén. Hàn Ích Dương hăng hái xắn tay áo vào nhà bếp rửa chén.

      "Em ngờ cũng biết làm việc nhà." Trình Điện Điện đứng đằng sau Hàn Ích Dương.

      Hàn Ích Dương xếp chén bát rửa lên kệ, " chỉ biết rửa chén sạch , mà còn biết cả nấu nướng. Nếu em muốn ăn, lần sau nấu cho em ăn." Thần sắc Hàn Ích Dương vô cảm nhưng Trình Điện Điện vẫn bắt được vẻ ấu trĩ như muốn “Mau khen !” trong mắt .

        

      Trình Điện Điện cảm động khôn xiết. muốn lưu lại dáng vẻ trẻ con của , lưu lại cảm giác rung động, lưu lại Hàn Ích Dương tươi mới, có quân hàm cấp cao, có tính tình cao ngạo, có gia sản giàu có, chỉ đơn thuần là người đàn ông cùng tạo dựng lên mái ấm gia đình, cùng nhau làm việc nhà, cùng nhau trút bầu tâm , cùng nhau nuôi nấng dạy dỗ con cái... 

      Trình Điện Điện vòng tay ôm Hàn Ích Dương từ phía sau, giọng mềm mại của hơi nghẹn ngào, " ràng biết nấu ăn... tại sao còn kêu em làm..."

        

      "Bởi vì..." Hàn Ích Dương xoay người, nhìn xinh xắn trong lòng mình, "Bởi vì muốn nếm thử đồ ăn em làm."

      "Vậy hài lòng ?" Mắt Trình Điện Điện sáng lấp lánh nhìn .

      "Tạm hài lòng, chung là đạt tiêu chuẩn." Hàn Ích Dương hạ thấp giọng . Đôi mắt sáng của trở nên u tối, hai tay đặt lưng Trình Điện Điện bất giác thu chặt.

      Trong mắt lúc này chỉ phản chiếu ra bóng hình của có gương mặt đỏ ửng.

       

      Trái tim Trình Điện Điện đập loạn nhịp. đờ người nhìn đầu Hàn Ích Dương mỗi lúc đến gần mình hơn.

      Chuyện diễn ra lúc này là hormone tiết ra quá nhanh khiến tình cảm sinh sôi nảy nở, vì vậy họ cần làm chút gì đó để hormone trong cơ thể giảm bớt ra ngoài.

      Khi miệng họ quấn quýt lấy nhau, Trình Điện Điện căng thẳng túm chặt góc áo của Hàn Ích Dương. Trái tim dẻo dai trong lồng ngực co rút, máu chảy trong cơ thể ngừng tăng cao đến khi xuất cảm giác... nghẹt thở.

      Hàn Ích Dương rời khỏi môi . trìu mến nhìn Trình Điện Điện, nhàng mơn trớn gương mặt đỏ bừng của .

        

      Trình Điện Điện chịu nổi ánh mắt phóng ra điện của thủ trưởng đại nhân, lật đật nhắm nghiền mắt vùi đầu vào ngực , thầm, "Em chịu nổi, tim em sắp bị ánh mắt của làm bật tung ra ngoài rồi."

      "..."

      Hàn Ích Dương xoa đầu , " nhìn em nữa. Ngoan."

        

      ***

      Hàn Ích Dương có vẻ vét hết hình của mình từ bé tới lớn đem đến cho xem. Nhưng tính ra hình của cũng có bao nhiêu. chỉ có vỏn vẹn vài tấm hình thời thơ ấu, hình tốt nghiệp, hình quân nhân,...

        

      Trình Điện Điện ngồi sàn nhà xếp hình của từ phải sang trái ghế sô pha theo độ tuổi từ đến lớn. Tấm hình nằm tận cùng tay phải là chụp khi tròn tuổi, còn bên trái là hình chụp chung với gia đình.

        

      Trình Điện Điện quay đầu hỏi Hàn Ích Dương, "Tại sao có hình chụp trăm ngày? Đáng lẽ hồi , phải có nhiều hình mới đúng. Lẽ nào muốn cho em coi hình khỏa thân của nên mang giấu hết?”

      " phải." Hàn Ích Dương bật cười, kể nghe, "Hồi còn , ba bị điều tiếng hay nên sau khi sinh ra, mẹ mang về quê. Đến năm sáu tuổi, mới được rước về Hàn gia. Điều kiện ở quê tốt, chỉ có hình chụp lúc tuổi."

        

      Trình Điện Điện nhớ tới chồng album của mình ở nhà, rồi nhìn thủ trưởng của chỉ có trơ trọi tấm hình tròn tuổi, giọng hơi thay đổi, "Sau này hằng năm và em đều... phải, mỗi ngày và em đều phải chụp hình với nhau lần."

      Hàn Ích Dương vò đầu ngồi xếp bằng sàn nhà, trịnh trọng gật đầu, "Ừ."

      Mỗi khi Trình Điện Điện cầm lấy tấm hình, Hàn Ích Dương kể nghe câu chuyện đằng sau nó. Dĩ nhiên Hàn Ích Dương chủ động nhưng có cách của .

      Ví dụ nhìn thấy tấm hình chụp cậu bé dẫn theo đứa em trai khóc nhè, hỏi , "Ôi! bắt nạt em mình."  

      " phải." Hàn Ích Dương cũng ngồi dưới đất với , dịu dàng, "Nó là em trai , là đứa bé thứ mười trong nhà. Nhà gọi nó là mười . Mười khóc là vì nó được mặc quần áo nó thích nhất chụp hình.”

      " thể nào!"

      " ." Hàn Ích Dương khẳng định.

        

      xem đến hình tốt nghiệp cấp , tốt nghiệp cấp hai,... Hàn Ích Dương luôn là người nổi trội nhất lớp. Vóc người cao gầy, làn da của trắng mịn, nhìn rất nho nhã tri thức.

      "Em công nhận càng già càng xấu!” Trình Điện Điện chặc lưỡi vài cái, "Hồi đó, da trắng quá."

      "Ừ, hồi đó trắng lắm." Hàn Ích Dương quên mất dáng vẻ của mình trước đây, ngó bản thân lượt, "Em đừng lo, con mình sau này đen đâu. Tại phơi nắng thường xuyên mới đen đúa thế này."

      Trình Điện Điện vừa cười vừa gật đầu.

      lại xem đến hình chụp tốt nghiệp cấp ba...

      Tấm hình này giống hệt tấm hình mà thấy ở nhà Dương Hân.

      Trình Điện Điện nhìn Hàn Ích Dương đứng chính giữa ở hàng sau cùng, rồi lướt mắt đến Dương Hân đứng bên góc trái của hàng thứ hai, chỉ vào Dương Hân hỏi , "Em đố nhớ tên của này."

      Trình Điện Điện vừa dứt lời, khí chung quanh đều như đông lại. trầm mặc pha thêm vẻ tò mò kỳ dị lan vào gian.

      Hôm qua gặp Khương Thiên Dung, Hàn Ích Dương có thể điềm nhiên như . Nhưng bây giờ Hàn Ích Dương suy nghĩ điều gì?

      Trình Điện Điện nhìn Hàn Ích Dương, mỉm cười, " quên tên rồi, đúng ?"

      Dương Hân lặng lẽ, có gì nổi bật. Liệu Hàn Ích Dương còn nhớ tên ấy hay ?

      "." Hàn Ích Dương lắc đầu, giọng có vẻ nặng trĩu, " ấy tên Dương Hân nhưng ấy mất."

    5. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      Chương 13


      Dương Hân chết, còn tồn tại thế gian này. ấy chỉ có thể xuất trong hồi tưởng của người nào đó.

      Hàn Ích Dương đặt tay lên vai Trình Điện Điện, nhìn có vẻ mặt lạnh tanh trong tấm hình chốc lát, rồi dời mắt sang chỗ khác.

      " ấy là như thế nào?" Trình Điện Điện hỏi . Giọng nhàng thấp thoáng vẻ bồi hồi.

      "Tính cách của ấy hơi kỳ lạ." Hàn Ích Dương trầm ngâm như tìm kiếm từ ngữ, nhưng nghĩ mãi cũng ra từ để hình dung trong hình. thể dùng từ xinh đẹp, đáng , cởi mở, trang nhã,... miêu tả ấy. Ấn tượng của về ấy chỉ là quái đản, bởi vì Hàn Ích Dương năm mười tám tuổi nghĩ như vậy.

        

      Đến giờ Hàn Ích Dương về, Trình Điện Điện do dự biết có nên đưa nhật ký của Dương Hân cho xem hay . Trình Điện Điện với rằng biết Dương Hân.

      Trình Điện Điện đưa Hàn Ích Dương ra cửa, Hàn Ích Dương xoay người ôm hồi lâu, " ngủ nhớ khóa cửa cho kỹ."

      " ở lại làm đạo tặc hái hoa à?" Trình Điện Điện đùa.

      Hàn Ích Dương xoa đầu , "Cho hoa lớn thêm chút rồi hái. vội."

      Trình Điện Điện đánh Hàn Ích Dương cái. Suốt buổi, cả hai luôn trao nhau ánh mắt âu yếm thương. Lòng Hàn Ích Dương đong đầy hạnh phúc, niềm hạnh phúc cố gắng che đậy. Tại sao cần che đậy? Bởi vì cảm xúc đêm nay của bị người nào đó làm ảnh hưởng. Trình Điện Điện nghĩ, phải chăng tâm trạng của Hàn Ích Dương thay đổi là vì Dương Hân?

      Buổi tối, Trình Điện Điện mở nhật ký của Dương Hân ra xem Hàn Ích Dương nhắn tin.

      Hàn Ích Dương rất ít khi gửi tin nhắn. Hôm nay, lại dùng cách này biểu đạt với : Em đừng nghĩ ngợi lung tung. Mọi việc như ấy suy diễn.

      Hóa ra khả năng quan sát của Hàn Ích Dương tốt hơn tưởng tượng. Người như làm sao biết hồi ấy Dương Hân thích .

        

      ***

      Thành tích học tập của Dương Hân tốt có nghĩa bạn bè trong lớp thay đổi cách nhìn về ấy.

      Mỗi khi giáo viên khen ngợi ấy, nghe phong thanh đánh giá trái chiều, "Có gì nổi trội? Con nhà nghèo cũng chỉ biết nỗ lực học hành thay đổi số phận của bản thân mà thôi." 

      nữ sinh ngang ngược chuyên gây với Dương Hân nhận xét. ta cũng là người duy nhất biết Dương Hân thích Hàn Ích Dương. Có lần ta vô tình nhìn thấy Dương Hân viết tên Hàn Ích Dương lên giấy nháp. Dương Hân lo lắng suốt mấy ngày liền, ấy sợ nữ sinh đó kháo chuyện này với mọi người. Nhưng nữ sinh đó làm vậy, ta chỉ càng lúc càng căm ghét Dương Hân. 

      Dương Hân quan tâm người khác nhìn mình như thế nào. Dương Hân vẫn là học trò đến lớp sớm nhất và ra về muộn nhất như thường nhật. Khi đến lớp, ấy tích cực phát biểu, lần nào cũng cướp lời người khác, thậm chí còn dám tranh cãi với giáo viên. ấy là người chạy nhanh nhất trong tiết thể dục, nhưng tiết học nhạc bao giờ mở miệng ra hát.

        

      Vào tiết học nhạc, giáo viên dạy nhạc trẻ tuổi chia lớp thành nhiều nhóm luân phiên nhau hát. Dương Hân và Hàn Ích Dương được chia thành nhóm.

      Dương Hân rất chờ mong Hàn Ích Dương chọn bài "Khó quên đêm nay" mà ấy dám hát. ngờ Hàn Ích Dương chọn bài đó . Hàn Ích Dương hát khá hay. Chất giọng lạnh lùng mà chất phác của chàng thiếu niên khiến bài hát trở nên du dương và lắng động lạ thường.

        

      ai muốn ra oai với chàng trai mình thầm thương trộm nhớ.

      Đến lượt Dương Hân, nhiều tiếng cười khùng khục mỉa mai phát ra từ bên dưới.

        

      Dương Hân hát to nhưng lạc nhịp hoàn toàn, giọng ấy ồm ồm nghe khá chướng tai.

        

      Giáo viên dạy nhạc cổ vũ Dương Hân, "Cả lớp chúng ta hãy cùng động viên bạn dũng cảm này nào!” Kết quả hoàn toàn ngược lại mong đợi của giáo viên. Những bạn học trầm ngâm từ nãy tới giờ đột nhiên cười phá lên, cười đến mức giáo viên dạy nhạc cũng cảm thấy bối rối.

      Dương Hân lén liếc nhìn Hàn Ích Dương qua khóe mắt. ấy thấy mím môi, mặt mày hoàn toàn vô cảm. Dương Hân thà cười nhạo ấy như những bạn học khác, còn hơn là lạnh lùng như vậy.

      Trong lớp có người đồn thổi chuyện về Hàn Ích Dương và Khương Thiên Dung. chàng thiếu niên điển trai và thiếu nữ xinh xắn, mọi đề tài liên quan đến họ đều khiến người nghe cảm thấy thú vị.

        

      Khương Thiên Dung là học sinh tiêu biểu vào tiết nhạc.

      Giáo viên dạy nhạc biếng nhác kêu Khương Thiên Dung hát lại lần nữa cho mọi người nghe.

      Khi Khương Thiên Dung cất tiếng hát, nhiều nam sinh táo tợn hô tên Hàn Ích Dương.

        

      “Hàn Ích Dương, Hàn Ích Dương,…”

      Phảng phất như nữ chính xuất , chờ đợi nam chính đến đứng sánh vai.

        

      Mọi người cười tươi rói nhìn Hàn Ích Dương. Dương Hân lại thầm đưa mắt về phía Hàn Ích Dương, thấy vẫn trầm mặc mím môi, tham gia vào trò vui của họ. Mọi người đều coi Hàn Ích Dương và Khương Thiên Dung là đôi, nhưng chỉ Dương Hân mới biết Hàn Ích Dương hề thích Khương Thiên Dung.

      Bởi vì tiết thể dục, Hàn Ích Dương nhận chai nước mà Khương Thiên Dung mua cho ; còn từ chối xem phim với Khương Thiên Dung; quan trọng nhất là... khi người khác bàn tán về và Khương Thiên Dung, tỏ vẻ bình thản nhưng ánh mắt lại viết ràng thích.

      Vì sao Dương Hân biết những việc này? Khi người nào đó trở thành cả thế giới của bạn, cái nhíu mày hay nụ cười khẽ khàng của người đó cũng trở thành yếu tố quyết định ngày hôm nay của bạn là vui hay buồn. 

      Sau này tại sao Hàn Ích Dương và Khương Thiên Dung trở thành người của nhau Dương Hân biết. Nhưng dù Dương Hân hiểu hay nghĩ ra chuyện Hàn Ích Dương và Khương Thiên Dung hẹn hò là .

        

      Dương gia chỉ có người con là Dương Hân. Theo lẽ thường, ông Dương bà Dương đều sống dưới quê, Dương Hân hẳn còn có em hoặc em trai. Kỳ thực Dương Hân có người em trai. Năm em trai của Dương Hân được sáu tuổi, cậu bé theo bạn bè tắm sông. Đến khi mọi người tìm thấy em trai của Dương Hân, cậu bé tắt thở.

      Vào mùa hè đầy thiên tai bão lũ, Dương Hân đứng mấp mé bờ sông, bà Dương cốc mạnh đầu ấy, "Mau theo mẹ về nhà, đừng đứng đây làm chuyện dại dột giống em con."

      Khương Thiên Dung là sáng chói nhất trong lớp. Khá nhiều người ghét ta vì ta quá hoàn mỹ. Khương Thiên Dung xinh xắn, hát hay, ăn mặc đẹp đẽ, nhìn như con nhà giàu... và có nụ cười tỏa nắng. Nhưng Dương Hân ghét ta phải vì ghen tị, mà vì Khương Thiên Dung dối trá.

        

      Có lẽ chỉ Dương Hân mới biết hoàn cảnh gia đình của Khương Thiên Dung. Bà Khương là tài xế lái xe buýt khá nổi tiếng trong chỗ làm của ba mẹ Dương Hân.

      "Con của tài xế xe buýt có gì hay ho!" Dương Hân viết câu này trong nhật ký.

      Trình Điện Điện khép lại cuốn nhật ký của Dương Hân. cầm điện thoại trả lời tin nhắn của Hàn Ích Dương, "Trước đây, em thích người nhưng ta lại quen với con bạn thân nhất của mẹ. Em từng cảm thấy rất khó chịu."

      Vốn dĩ Trình Điện Điện định nhắn là "Bạn thân nhất", nhưng sau đó lại sửa thành "Con bạn thân nhất của mẹ".

      Ba thường là người sống có nguyên tắc, đến cả kết bạn cũng vậy, biết lựa bạn mà chơi.

      Nếu ngày trước coi Mẫn Mẫn là bạn thân nhất bây giờ còn như xưa.

      Chưa bao lâu sau, Hàn Ích Dương hồi , "Tuy em khó chịu nhưng đây là may mắn của ."

        

      Nếu đây là may mắn của gặp được là vận mệnh tuyệt nhất trong đời chăng?

      Buổi tối bởi vì tin nhắn này của Hàn Ích Dương mà Trình Điện Điện mơ thấy giấc mộng ngọt ngào và đẹp đẽ.

        

      Ngày hôm sau, Hàn Ích Dương lại về quân khu.

      Trong thời gian vắng, Trình Điện Điện thường được mời đến Hàn gia làm khách. Trình Điện Điện mỗi lúc quý Hàn gia. Bởi vì lần nào trước khi về, ba đứa bé đáng của Hàn gia đều khiến quyến luyến, nỡ rời xa. Ba đứa bé đồng loạt hỏi , "Bác , ngày mai Ngưu Bì Đường có được gặp bác ?"

      Cũng chẳng biết ai dạy ba đứa bé cách gọi bác trai lớn và bác như vậy.

       

      ***

      Hàn Ích Dương nhanh chóng xin nghỉ phép với lý do thăm người thân. chào hỏi ba mẹ vợ cũng là kiểu thăm người thân.

      máy bay về quê, Trình Điện Điện nằm lên đầu gối của Hàn Ích Dương nghỉ ngơi. Hàn Ích Dương đột nhiên đặt báo xuống, , "Chắc năm nay phải xin nghỉ phép lần nữa."

      Trình Điện Điện quay người hỏi , " nghỉ làm gì?"

        

      “Kết hôn.”

       

      "Wow, có việc này nữa hả? dâu của là ai? Chúc mừng thủ trưởng đại nhân." 

      Hàn Ích Dương: “…”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :