1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiếu một gáo nước - Lâm Sơ Ước

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11 : Củi khô bén lửa
      Editor : Selene Lee


      Ngay lúc đó, Bắc Viên Phẩn và Tây Môn Trái Chủ ngang qua chánh điện, vô tình nhìn thấy Nam Cửu Khanh và Nhược Thủy Tam Thiên hai người nam quả nữ " sống chung phòng, " củi khô bén lửa ", " tình hình trông hết sức căng thẳng...

      Bắc Viên Phần rón rén qua, cười gian : " Ban ngày ban mặt , đất trời sáng sủa, hai người làm chuyện tốt gì ở đây thế ?

      Nam Cửu Khanh vờ như thấy, ngồi xuống ghế : " Hiểu là tốt, cậu còn muốn ở đây phá hoại? "

      Lạc Thủy đơ người, vội vàng giả bộ mình có ở đây. Bên tai lại vang lên 1 tiếng " rầm '' lớn vì Bắc Viên Phẫn ngã quỵ mặt đất.

      Tây Môn Trái Chủ : " Tình hình chiến đấu rất khẩn cấp, tướng quân Bắc bị hạ gục, mau mau thông báo cho Đông đại nguyên soái "

      " ngờ Tây Môn Trái Chủ còn là nhân tài văn nghệ, tên bang là do huynh lấy sao? " - Nhược Thủy hỏi

      Tây Môn Trái Chủ rất kích động, tại sao mình gặp được ấy sớm hơn nhỉ ? : " Đôi mắt của Nhược Thủy MM là tinh tường....người ta thời thế tạo hùng quả sai "

      Nam Cửu Khanh : " Cậu đừng tưởng rằng tôi biết Tuyệt Diễm Phần Thiên là tên của server trong game khác"

      Lạc Thủy khóc....Tây Môn Trái Chủ là sáng tạo

      Tây Môn liền sợ hãi : " Này....cái đó là bọn họ copy tôi chớ bộ"

      Bắc Viên Phẩn rên rỉ: " Nhược Thủy MM, muội biết mỗi ngày ta đều phải nghe A Tây ngâm thơ thưởng trăng , thần kinh cũng suy yếu theo luôn rồi "

      Nhược Thủy Tam Thiên : " Viên Phẩn Huynh, ngài là người hay quỷ ? "

      Bắc Viên Phẩn rơi nước mắt : " Ta muốn vẽ vòng nguyền rủa ở cửa "

      Nam Cửu Khanh : " A Bắc, ra ấy và cậu đều là người nhà mà " Sao lại học bộ dáng nhõng nhẽo của mấy nữ hài tử thế kia ?

      Bắc Viên Phẩn : " Cậu mới nhà, cả nhà cậu đều nhà "

      Tây Môn Trái Chủ biết làm sao : " Vì sao mãi mà A Bắc cậu chịu học theo hả? " Trầu rồi cũng phải ra ruộng cày. So với A Nam chúng ta còn quá non nớt

      Bắc Viên Phẩn liếc Tây Môn, giơ ngón giữa lên : " Cái đầu cậu, học cái cẩu A Đông gì ? "

      Tây Môn Trái Chủ : " Cậu ấy ở cạnh tôi, còn chờ cậu quay lại đấy "

      Bắc Viên Phẩn :" Tôi muốn đánh cậu "

      Tây Môn Trái Chủ : " Đánh tôi cũng vô dụng "

      Nam Cửu Khanh : " Chúng ta thôi "

      Tây Môn Trái Chủ phụ họa : " Ha ha Viên Phẩn, cậu tự mà vẽ vòng "

      Nam Cửu Khanh : " Cậu đừng tự mình đa tình, chúng ta là tôi và Nhược Thủy "

      Tây Môn Trái Chủ : " Thượng đến mau cho con biết, khi nào nông nô mới được xoay người làm chủ đây ? "

      Nam Cửu Khanh : " Nơi nào có đấu tranh, nơi đó có đàn áp "

      Bắc Viên Phẩn nghe vậy liền nhanh hiểm cười to...

      Tây Môn Trái Chủ : " Nếu hết cách hay, ta chỉ có thể lập hình nhân trù ẻo thôi "

      Đoạn đối thoại còn lại Lạc Thủy thấy được, bởi vì bị đại thần kéo mất.

      Vòng qua chánh điện, dọc theo ngõ vắng tanh rồi bước lên tan cấp , ánh sáng bừng lên, và trúc lâu ba tầng ưu nhã ra sừng sững mặt hồ, cửa trúc hé mở, vì sao hình ảnh này lại quen thuộc như thế nhỉ?

      Nhược Thủy Tam Thiên : " Đây là..."

      Nam Cửu Khanh : " Nơi ở của huynh "

      Não Lạc Thủy bắt đầu co rút...phòng của đại thần....phòng của đại thần... nam quả nữ ở chung phòng, hình như hay lắm....liền do dự : " Ta vào tốt lắm đâu "

      Nam Cửu Khanh : " Tại sao? "

      Đại thần nghe hiển nhiên, giống như phòng ấy ai cũng ghé thăm được, còn mình chẳng qua chỉ là thứ bé trong cái đám đó...Lạc Thủy bắt đầu cảm thấy tủi thân, liền vô thức hỏi lại : " Phòng của huynh có phải ai cũng tới chơi được đúng ? "

      " Cũng ít "

      Lạc Thủy tự gõ đầu mình cái, sao lại hỏi ngu như thế ? Còn tưởng mình là vợ người ta chắc? Quản nhiều như vậy làm gì ?

      lát sau Nam Cửu Khanh lại tiếp : " A Bắc, A Đông và A Tây thường xuyên đến, muội là đầu tiên "

      Lạc Thủy nhìn chằm chằm mấy chữ màn hình vi tính, liền nở nụ cười tươi, cũng biết vì sao mình lại vui vẻ...cảm giác giống như ăn hai hộp kem to vào giữa trưa tháng sáu, thoải mái cực độ!

      Hai người lần lượt vào .

      Cạnh cánh cửa làm bằng màn trúc là phòng chính... từ phản nằm, bàn ghế đến sàn nhà đều làm bằng trúc, đẹp thể tả. Bên kia còn có tấm rèm lục bích che lại phòng ăn...nếu từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy dòng suối trong xanh, mỗi khi gió thổi đến làm nước rung lên rồi lăng tăng gợn sóng.

      Nam Cửu Khanh : " Huynh rất thích trúc lâu "

      Lạc Thủy rốt cuộc nhớ ra chuyện... hôm nay cũng ăn ở trúc lâu mà, hèn chi nhìn qua có vẻ quen thuộc. Mà kể ra cũng lạ, hai tòa trúc lâu này giống nhau, bất kẻ là ý cảnh hay chỗ ngồi đều ý đúc thiết kế.

      Nhược Thủy Tam Thiên : " Hôm nay muội nhìn thấy nhà hàng rất giống nơi này "

      Nam Cửu Khanh : " sao ? "

      Nhược Thủy Tam Thiên : " Ừm "

      lúc sau Nam Cửu Khanh có việ gấp phải logout, liền vội vã từ biệt . Lạc Thủy xem lại đồng hồ thấy cũng còn sớm, ngày mai còn có giờ học, thế là đóng máy tính rồi đánh răng ngủ.

      Lạc Thủy leo lên giường định bắt muỗi bị Tiết Diễm Yến kéo lại .

      " Ngày mai cậu có làm tóc ? "

      " , tóc tớ còn tốt lắm " - trò chơi quan trọng hơn

      Tiết Diễm Yến chống nạnh, làm ra vẻ đại tỷ đường phố cực kỳ đanh đá : " Quanh năm suốt tháng ăn mặc đầu tóc đều lo, khó trách đến giờ vẫn còn ế "

      Vương Tiểu Du chen vào : " Cậu hiểu, người ta lúc sanh ra mỹ nhân rồi "

      " Đẹp tự nhiên mới là tốt nhất " - Cuối cùng Lạc Thủy cũng chộp được con muỗi kia, sau đó chui vào chăn.

      Liễu Oanh sớm nằm dài giường liền ngoi đầu lên : " Diễm Yến, mình khuyên cậu tốt nhất là dùng vũ lực

      Diễm Yến nhắm thẳng Lạc Thủy : " Mình cho cậu biết, cậu muốn cũng phải "

      Vương Tiểu Du phần lớn thời gian đều ra ngoài. Liễu Oanh là trạch nữ, còn là trạch nữ chỉ thích ngủ, thức sớm dậy trễ, có chuyện gì quan trọng thích chui ra, nghĩ nghĩ lại chỉ còn mình Lạc Thủy thôi.

      Lạc Thủy cam lòng hỏi : " Cậu muốn làm cái gì ? "

      " Tóc xoăn "

      Tóc xoăn ơi tóc xoăn, ít nhất cũng phải mất hai ba tiếng. Lạc Thủy uể oải : " Thôi, để ngày mai tính sau "

      Kết quả kế hoạch của ai đó thành .

      Sau giờ học, Diễn Yến liền bị hội học sinh kéo làm việc...Lạc Thủy thở phào nhõm, thích làm tóc xoăn, mặc dù mọi người rất hợp với kiểu tóc đó.... phiền phức, trực tiếp thả tóc dài cho nhanh .

      Trở về phòng chơi game mới là vương đạo

      Vừa mở game ra, kênh bang hội liền nhảy ngừng. Lạc Thủy quen tay mở danh sách hão hữu ra, thấy ba chữ Nam Cửu Khanh sáng lên có chút tiếc nuối.

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Nhược Thủy, muội đến rồi

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Thủy ơi Thủy...

      [ Bang hội ] Lâm Uyện Tiễn Ngư : Thủy ơi Thủy ...

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Thủy ơi Thủy

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Có chuyện gì ?

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Truyền thuyết muội và bang chủ thiên hạ đệ nhất bang hẹn ước dưới ánh trăng, hợp sức chống lại người ngoài là thế nào đây ?

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Vợ, chúng ta tương thân tương ái, người ngoài thể xen vào

      [ Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Tốt, đầu tiên tắm cái

      [ Bang hội] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Tuân lệnh

      [ Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Ngư huynh có bản lĩnh đàn ông mà

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Huynh hiểu gì chứ, muội ấy cho ta thanh xuân tốt đẹp nhất, ta cưng chiều muội ấy chút có gì sai ?

      Nghe vợ chồng này cũng là sinh viên nam 3 giống Lạc Thủy, đôi tình nhân ngọt ngào...

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Ngư huynh, đàn ông tốt cần giải thích

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Trốn tránh là hèn nhát

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Chồng em là đẹp trai

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : ( icon xấu hổ ) , huynh muốn hôn ... nhanh nhanh đem mặt, mông của muội qua đây

      Mọi người tan nát cõi lòng ...

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Rốt cuộc trong hai người ai ngã nhào vậy ?

      [ Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên : .....

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : ràng thế còn gì ?

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : A, ta biết rồi, huynh bị đè

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Cút !

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Trở về !

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Hai bên xáp lá cà !

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Tất cả đứng nghiêm ! Nhược Thủy Tam Thiên bước ra, nghiêm chỉnh tra hỏi giải thích vòng vo

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Có ta !

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : ( ho khan ) ....Truyền thuyết kinh người kia là sao hả

      Lạc Thủy nhịn được chột dạ...

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Đánh quái chung thôi mà

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Hay lắm , thế 2 người đánh quái tên " Thiên Hạ " à ?

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : ... ...... ...

      ( TG muốn : các vị độc giả có cảm thấy trật tự câu thoải mái ? )

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12 : Mỏi mắt tìm JQ
      Editor : Selene Lee

      [ Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Nghe Thiên Hạ liên kết với gia tộc Thanh Thanh ?

      Xem ra chuyện này ai cũng biết hết rồi, truyền thông tinh nhanh , còn quản nắng mưa sớm tối nữa.

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Chính xác, muốn biết cứ tìm vú em

      [ Bang hội ] Táo Trắng Như Tuyết : Thế còn truyền thuyết bang chủ đệ nhất bang vì hồng nhan mà giận giữ tuyên chiến với Thiên Hạ ?

      là cuồn ngôn loạn ngữ, Lạc Thủy rùng cả mình...Nam Cửu Khanh mà có dáng vẻ giận dữ vì người đẹp sao ? Nghe qua khó lòng tưởng tượng.

      [ Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên : Đúng mỗi năm chứ cuối, giải thích gì thêm

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Giang hồ đồn đại vị kia gần nữ sắc, Nhược Thủy, muội là nhân à ?

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Hỏi thừa, tất nhiên ta là tốt rồi

      [ Bang hội ] Hiên Viên Đế : Ta cũng có cảm giác muội ấy là nữ...

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Vú em, ngươi quên còn bà chị này à? là tức chết !

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Nhược Thủy chúng ta là nàng, ta khảo nghiệm qua rồi....Người tiếp theo .

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Vợ, em kiểm tra thế nào vậy ?

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Trẻ con hiểu chuyện cấm hỏi nhiều, ra góc tường ngồi .

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Ta ôm đầu ngồi xuống đây

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Người ta băng giá quanh năm chứ có phải 1 ngày lạnh lẽo đâu. Ngư huynh....Haizz

      [ Bang hội ] Táo Trắng Như Tuyết : ra ta thấy Nam bang chủ điều kiện tệ

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Ừm , nếu như Nhược Thủy dụ dỗ được chúng ta ủng hộ nhiệt liệt

      [ Bang hội ] Táo Trắng Như Tuyết : Tuổi tác của muội ấy còn nữa đâu

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : ra ta nghĩ rằng chỉ có Nam đại bang chủ mới là người đàn ông mạnh mẽ, cực kỳ xứng đôi với Lạc Thủy.

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : chừng là ngụy nương, chơi game lâu chỉ thích ở cùng nam nhân

      [ Bang hội ] Cỏ Non : được dùng tiêu chuẩn của mấy người đánh giá đại thần !

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Cỏ non, nhà có trâu già chứ ?

      [ Bang hội ] Cỏ Non : Trâu già gặm hoa dại bị thương răng, bệnh viện rồi

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Nếu muội dụ được đến, chúng ta phải lo ăn lo mặc, lo con dâu rồi !

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Khụ khụ, ta ngủ trước, mọi người cứ ở lại YY ha

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Này, Nhược Thủy, chúng ta đùa với muội đâu , đừng giỡn chứ?

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Ta rất nghiêm túc, giải thích nữa.

      Thế giới của đại thần quá xa xôi, thà bán trang bị lấy tiền còn thực tế hơn. Dùng ngón chân cũng nghĩ ra chuyện bang chủ đệ nhất bang rời bang mình mà sang đây !

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Cái quái gì đời này mà xảy ra được, ta coi trọng muội, Lạc Thủy.

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Ta cũng vậy nha

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Im lặng là vàng

      [ Bang hội ] Hiên Viên Đế : Bang chiến tối thứ 7 cứ theo kế hoạch mà làm

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Vú em, ngài quả là người tốt

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Vú em, con bà nó ( icon giận dữ )

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Đám kia là đám nhà giàu mới nổi có kỹ năng, gia thèm để mắt.

      [ Bang hội ] Táo Trắng Như Tuyết : Tinh Thần mau tiếng người

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Ta ta ta ta ta ta .....

      [ Bang hội ] Táo Trắng Như Tuyết : Ngươi ngươi ngươi ngươi cái gì ngươi

      [ Bang hôi ] Hiên Viên Đế : Tất nhiên thực lực của gia tộc Thanh Thanh bằng chúng ta, nhưng đó phải là mục tiêu chính trong trận đánh này.

      [ Bang hội ] Đêm Đầu Tiên : Thế mục tiêu của chúng ta là gì ?

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : sâu răng

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Nghiêm túc chút...Nghiêm, túc....

      [ Ban hội ] Hiên Viên Đế : Chính là chơi vui vẻ, chỉ như vậy thôi...nhưng quá bất đồng, phải có thế lực mới vui vẻ được. Ta muốn mọi người hiểu đạo lý này, chuyện Nhược Thủy là điển hình, lần sau ta hy vọng ai khác đến cưỡi đầu cưỡi cổ chúng ta nữa.

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân : Vú em uy vũ

      Lạc Thủy cảm giác được vú em là người năng thận trọng, có vẻ đứng đắn, tuổi chắc chắn lớn hơn bọn chút, tính khí lại tốt. Nhưng cảm giác trêu chọc người nghiêm túc như vậy quá vui sướng..vì thế ai cũng làm hết. Tuy nhiên, trong thời khắc nguy hiểm luôn là người sáng suốt nhất, trượng nghĩa lại rất có uy tín trong bang.

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Uy !!!

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Vũ !!!

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Đeo hồ lồ đào quặng

      [ Bang hội ] Cỏ non : Như

      Lạc Thủy liền nhấp chuột thiết lập tự động thu thập, sau đó chạy tới kênh thế giớ xem chuyện bát quái

      [ TG ] Chanh Ngày Mưa : Lúc trước ta chơi game nhìn thấy kiện Ma Thú Môn còn cảm thấy tin vì sao đời lại có hèn hạ đến vậy, rốt cuộc bây giờ .

      [ TG ] Hoa Khất Cái : Trời Mưa hôm nay bị cái gì kích động ? Ta chăm sóc muội

      [ TG ] Tập Thể Dục Buổi Sáng : Huynh cứ nhìn vũ khí của Tứ Hải Quy Nhất mà xem, khảm bảo thạch tăng tới 300 điểm chính xác, chỉ cần chiêu cũng trúng đích đó.

      Lạc Thủy kinh ngạc đến sững sờ, khái niệm 300 điểm này ở đâu ra chứ? viên hồng bảo thạch cũng chỉ có 30 điểm, tương đương với việc dùng 10 viên, hơn nữa dù vận khí tốt cấp mấy cũng phải cần tới 80 tâm bảo thạch mới hợp thành được. Tâm đá quý phải có là có, tỉ lệ rơi khi làm nhiệm vụ rất thấp, cửa hàng cũng bán đến 100 vàng người , 1 vàng lại tương đương 10 nhân dân tệ.... cách khác, để khảm ra được thứ vũ khí kia ít nhất cần tới 16000 vàng, đó là còn chưa kể đến số bảo thách bị tiêu hao khi hợp thành thất bại .

      Hình như thế giới này điên hết rồi, vì món vũ khí mà tiêu hao hết mấy chục ngàn có đáng ? Tứ Hải Quy Nhất mà kiểm soát tốt đao bổ xuống liền cạn máu , xem ra thực bị Nam Cửu Khanh chọc giận.

      [ TG ] Mưa To Gió lớn : Có phải kiện Ma Thú Môn là vì trang bị mà bán thân ?

      [ TG ] Chanh Ngày Mưa : Ừm, đúng là có hai trong thiên hạ

      [ TG ] Tập Thể Dục Buổi Sáng : Nếu như Tứ Hải Quy Nhất chống lại Nam Cửu Khanh... ha ha, có kịch hay để xem rồi.

      [ TG ] Hoa Khất Cái : đời này có hai chữ nếu như, là đấy.

      [ TG ] Chanh Ngày Mưa : Nghe Nam Bang Chủ giận dữ vì hồng nhan.

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : Là nhân

      [ TG ] Tập Thể Dục Buổi Sáng : Ha ha , ta kể mọi người nghe chuyện này... hồi xưa có lần ta lập tổ đội, trong đó có nữ Nga Mi rất thân thiện lại dịu dàng. Tất nhiên ta say nắng ấy, liền bảo cổ làm vợ ta, ngờ nàng trở mặt ngay, còn câu đầy khí thế...

      [ TG ] Ruồi Trong Co Ca : Mau mau cắm vào, trực tiếp ngồi chờ ?

      [ TG ] Tập Thể Dục Buổi Sáng : Cút, lão tử là đàn ông...Sau đó ta hoa lệ bị Ngưu Ma Vương trong lốt Bạch thỏ ngược chết , cần an ủi nha !

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : Huynh coi như còn tốt số, chỉ sợ gặp phải mấy kiểu nhân dám nhận, hết ăn uống rồi chuyển sang lừa gạt trang bị.

      [ TG ] Tập Thể Dục Buổi Sáng : Cũng đúng, ít ra ta bị lừa gạt

      [ TG ] Mưa To Gió Lớn : Hồng nhan kia của Nam bang chủ là ai?

      [ TG ] Hoa Khất Cái : Đứng thứ 7 bảng xếp hạng PK

      [ TG ] Chanh Lặng Lẽ : Haizz, đầu năm nay toàn là cường nhân liên hiệp, bé lọ lem và Bạch mã hoàng tử gì đó lỗi mốt rồi ....cấp bậc , kỹ năng kém đừng tơ tưởng đến đại thần.

      [ TG ] Hoa Khất Cái : Sai, sai, mọi người phải nhớ , còn vòng tay ấm áp của ta ở đây luôn rộng mở chào đón

      [ TG ] Chanh Lặng Lẽ : Hoa đại thẩm 20 tuổi, tài mạo vô song, còn đợi người trong khuê phòng. Ai có ý mau mau đến bệnh viện nhân dân số 7, chuyên khoa thần kinh mà tìm nha .

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : Mọi người có phát ra Hoa đại thẩm và tiện nhân thứ 7 bảng PK kia rất xứng đôi ?

      [TG ] Hoa Khất Cái : thấy

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : Đều là 2 ngụy nương cả

      [ TG ] Hoa Khất Cái : Lại biết rồi, buổi tối đến tìm đại gia lên giường, ta cho xem thử ngụy nương là như thế nào nhé?

      Lạc Thủy cười khổ, cái gì cũng quăng lên đầu hết, giống như bị chó dại cắn nên phát điện vậy, để xem trong cứ điểm chiến nàng ta phách lối đến mức nào. Bây giờ việc của là thu thập tài liện đưa cho NPC bang, ngày mai có khi tăng cấp

      Quả vậy ...

      [ Bang hội ] Hiên Viên Đế : Tài liêu thu thập xong, thạch lưu ly và vải vụn cũng mua xong, tối mai 9 giờ mọi người tụ tập ở chỗ NPC chờ thăng cấp .

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Sau khi thăng cấp số người trong bang gia tăng, mọi người cứ tích cực chiêu mộ, kể cấp bậc hay trang bị gì cả.

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Chồng, xem ra chàng rất có kinh nghiệm nha

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Vợ đại nhân, nàng trừ việc bội nhọ, bán buôn, chễ giễu, cười nhạo ta còn việc gì làm nữa ?

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Thiếp còn thưởng thức, ca ngợi, chiếu cố, thương, cảm kích chàng, quan tâm chàng...Được chưa ?

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Buồn nôn quá, ta cần thùng rác

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Lang bái

      [ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Vi gian

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Nhược Thủy, muội muốn lập gia đình ?

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : ... có...ngài mau tiếp tục

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13 : Vô tình gặp họa thủy
      Editor : Selene Lee

      Lạc Thủy bị câu kia của Lâm Thủy Chiếu Hoa chèn ép, lặng lẽ mà chán nản offline . liếc cái đồng hồ treo tường, vẫn chưa đến giờ cơm tối...Liễu Oanh chùm chăn ngủ màng trời đất, Vương Tiểu Du và Diễm Yến lại có trong phòng, muốn tìm người trò chuyện cũng khó như lên trời.... đành đến thư viện tìm sách vậy.

      Lạc Thủy rút cuốn sách chuyên ngành kệ rồi bỏ vào balo cùng với sổ sách ghi chép học tập của mình, bước ra cửa.

      Trước khi bắt đầu chơi game thư viện chính là căn cứ địa của Lạc Thủy, chương trình học chắc chắn, đến kỳ cũng cần phải dậy sớm học bài. Sau khi chơi game rồi chỉ đến thư viện vào mấy dịp thi, nhưng việc học và chơi vẫn phân bố rất ràng, hề sa sút.

      Xoát thẻ tại cửa thư viện rồi chầm chậm tìm chỗ ngồi gần cửa sổ, Lạc Thủy mở sách vở ra xem lại kết cấu kiến trúc 3D Gothic , đoạn lại nhớ đến kiến trúc của Tuyệt Diễm Phần Thiên và chuyện phòng riêng của đại thần giống hệt phòng ăn kia... lẽ người thiết kế thấy qua nhà hàng rồi sao?

      " ràng là tới đây ngẩn ngơ, còn bày đặt ra vẻ đọc sách " - Đốn Cảnh Nhiên đứng trước mặt Lạc Thủy, nhìn chăm chú rồi đưa ra kết luận .

      Lạc Thủy đột nhiên nhìn thấy hai má lúm đồng tiền sâu hoắm được phóng đại, nhất thời giật bắn mình lùi ra sau , giống như ăn phải con ruồi chết : " Tại sao cậu lại ở đây ? "

      " lẽ mình bị cấm à ? " - Đốn Cảnh Nhiên căm tức trừng mắt, kéo cái ghế rồi ngồi xuống.

      Người ta ở đây nửa ngày, bây giờ mời hỏi cũng sớm !

      Lạc Thủy liếc mắt nhìn người đối diện : Cái áo dệt kim cổ chữ V màu vàng nhạt hoàn toàn để lộ xương quai xanh cân xứng, loại quyến rũ tận xương.... lại có chút mơ màng, nếu như đây là thế giới BL cậu ta nhất định là 1 cực phẩm thụ !

      " Nơi này là thư viện '' - Lạc Thủy chỉ vào đống sách vở...Người có quy tắc lại đến đây đọc sách, có quỷ mới tin !

      " Mình biết chữ " - Đốn Cảnh Nhiên thong thả nhìn chồng sách, hất mái tóc qua bên.

      Lạc Thủy nhìn bộ dáng kiêu ngạo của cậu , vội vàng hạ giọng xuống, tránh thu hút chú ý của mọi người : " Thế mà mình còn tưởng cậu mù chữ, Đốn đại thiếu gia thích chỗ chật hẹp ? "

      sư là kỳ tích đáng được biết đến, trước kia khi xếp chỗ theo thành tích, Đốn họa thủy có diễm phúc được ngồi cạnh hoa khôi lớp, kết quả hai ngày sau ấy đòi đổi chỗ, còn khóc lóc như mưa . Chủ nhiệm lớp vô cùng tức giận liền chất vấn Đốn họa thủy trước lớp, ngờ cậu ta thèm ngẩng đầu lên nhìn, còn bảo là hoa khôi quá mập nên thể ngồi được. Cả lớp nghe thế cười vang, chủ nhiệm trầm mặt quăng xuống ngồi ở cuối lớp 3 năm ròng rã.

      Tại sao nơi này rộng như vậy , cậu ta cứ liên tục đến chèn ép ?

      Đốn Cảnh Nhiên thành : " Mình nào dám làm thế, được chen chúc cùng chỗ vói cậu là may mắn của mình "

      Lạc Thủy nghe cậu xong ho sặc sụa, địch động ta cũng động, mặc kệ , cứ tiếp tục đọc sách.

      Đốn Cảnh Nhiên cười hì hì, để ý đến người khác mà tiện tay rút từ giá ra hai quyển sách . ngờ lúc cúi đầu liền nhìn thấy gương mặt nhắn của Lạc Thủy, chôn chặt trong chiếc áo len màu tía, lông mi vừa dài lại vừa đen nhánh...lòng cậu chợt rung lên, cảm giác bắt đầu ngột ngạc dần.

      Cậu cố kìm nén cảm xúc, mở miệng hỏi : " hôm nay cơm tối ăn ở đâu ? "

      Lạc Thủy ngẩng đầu lên nhìn, khẩn trương nắm chặt túi tiền : " Hôm nay mình chỉ mang theo phiếu cơm thôi "

      Đốn Cảnh Nhiên nhìn nét mặt của , vừa buồn vừa vui, đành phải móc thẻ cơm ra để bàn , hào khí : " Căn tin "

      Lạc Thủy thở phào, nhưng lại có cảm giác đúng , liền hỏi : " Hậu cung giai lệ của cậu đâu ? "

      Đốn Cảnh Nhiên nhìn thẳng vào mắt Lạc Thủy, làm cho giật cả mình : " phải ở đây sao ? "

      Lạc Thủy nghe vậy quay lại tìm kiếm... có ai cả....lại nhìn bản thân...Cuối cùng , cầm sách đập lên đầu Đốn Cảnh Nhiên 1 cái , giai lệ cái đầu cậu !

      Đốn Cảnh Nhiên tinh xảo tránh đòn, ngạo ngễ cười trêu chọc .

      Nhất thời tứ phía đều ho khan... ràng là ban ngày ban mặt, hai kẻ này lại dám ở nơi cộng cộng liếc mắt đưa tình. Lạc Thủy nhận được mấy ánh mắt mấy thân thiện, biết làm gì, vội vã quăng sách vào balo rồi bỏ chạy.

      Đốn Cảnh Nhiên theo sát cười khan hai tiếng, kéo tay áo nịnh bợ :" Đừng giận, đừng giận, để đại gia mua thỏ trắng cho cậu "

      Lạc Thủy nghe xong liền vui vẻ trở lại, cười như vớ được tiền, miệng nhếch lên, mày hơi cong, trong mắt cũng tràn ngập ý cười . Đốn Cảnh Nhiên cũng cảm thấy quỷ dị, nhưng vẫn hớn hở theo

      Dĩ nhiên màn này trong mắt người khác chính là tuấn nam mỹ nữ, tình sâu như nước, hạnh phúc tràn trề...

      Khi cách thư viện khoảng khá xa, Lạc Thủy nhanh chóng cầm lấy tay Đốn Cảnh Nhiên vặn ngược ra sau, cười gian : " Muốn ăn cơm với đại gia, xếp hàng trước "

      Đốn Cảnh Nhiên dở khóc dở cười, biết vậy cậu học Judo rồi....Đường đường là ngưởi đàn ông mà thể chống lại phụ nữ, nhìn lại tình trạng bây giờ, đành cúi đầu nhận lỗi : " Mình sai sồi, mình nên mua thỏ cho cậu, được chưa ? "

      Lạc Thủy lại dùng sức, Đốn Cảnh Nhiên bị đau kêu to : " Sao nữa...ui da "

      " Hẹn trước mới có cơ hội "

      " Nghe ? "

      " Nghe, nghe rồi...cậu là đại gia "

      Lạc Thủy hài lòng gật đầu, sau đó mới chịu buông tay ra, phủi phủi 2 cái . Học võ là tốt, đối phó với mấy kẻ họa thủy phải xài chiêu, để xem còn dám gây họa nữa . nhìn khuôn mặt ủ dột của ai đó, tâm tình bỗng nhiên tốt lên , hào phóng cho cậu ta ăn cơm chung vậy.

      Hai người chọn xó xỉnh trong căn tin rồi ngồi xuống, bỗng nhiên Đốn Cảnh Nhiên ra vẽ chững chạc hẳn .

      thể nào, lẽ cậu ta bị chạm tự ái nên có vấn đền luôn rồi ? Bỗng nhiên Lạc Thủy cảm thấy mình hơi quá đáng, rút lông chim khổng tước của cậu ta trước mặt mọi người, chắc là con chim này buồn chết .

      Lạc Thủy chọt chọt cánh tay của Đốn họa thủy, cẩn thận nhìn vẻ mặt của cậu, mây đen giăng đầy... lẽ đây là chút yên lặng trước bão táp mưa sa ?

      Đốn Cảnh Nhiên : " học Judo chính là sai lầm lớn nhất của đời mình, quả nhiên lầm bước gây hận thiên niên "

      Lạc Thủy cười an ủi : " Với tư chất của cậu bây giờ học vẫn còn kịp đấy "

      Đốn Cảnh Nhiên cúi đầu suy nghĩ, sau đó cười sáng lạn như hoa sen, lông mày cũng kết lại thành mối : " Đúng vậy "

      Lạc Thủy tặc lưỡi, ngờ...

      " Bây giờ cậu học ở đâu ? "

      Hoa thủy cậu hay giả vậy ?

      " Khóa của cậu là khi nào ? "

      Lạc Thủy nhìn Đốn Cảnh Nhiên, đành đáp : " Tối thứ Năm "

      " Thời tiết hôm đó có bạch mã hoàng tử đến đón cậu "

      Lạc Thủy liếc mắt khinh bỉ : " Mình lại nghĩ , có khi dự báo thời tiết lại biến thành câu chuyện nữ sinh viên bị đám nữ sinh viên khác ghi hận mà đánh chết cũng nên "

      Đốn Cảnh Nhiên bật cười : " Hoàng tử kia rất khiêm tốn "

      Lạc Thủy nắm quyền : " được, trừ khi tên hoàng tử kia muốn biết quan tài của là nắp trượt hay nắp đậy "

      " Chuyện cười này hay quá "

      Lạc Thủy cười hiểm : " Ai cho cậu biến nó thành chuyện cười ? "

      Đốn Cảnh Nhiên hoảng sợ, từ khi nào mà Lạc Thủy lại trở nên hiểm xảo trá , nhanh mồm lảu mép như vậy ?

      Lạc Thủy khinh thường, tiếp tục ăn cơm , xem Đố Cảnh Nhiên là thịt viên, cắn răng cắn lợi nhai .

      " Ăn bữa cơm thôi mà mặt mũi dữ tợn như thế, hại mình ăn ngon chút nào " Đốn Cảnh Nhiên sụ mặt để đũa xuống

      Lạc Thủy xém bị nghẹn, cười đau khổ của người khác : " Cho cậu chết đói, đáng đời , giỏi đem cơm tài trợ nhân dân Cam Túc "

      " Đến giờ mình mới biết ra cậu độc ác như thế "

      " Bây giờ phát ra cũng chưa muộn đấy "

      "..."

      Tự động che dấu mấy ánh hồng quang xung quanh, ăn bữa cơm này coi như bình yên rồi

      Lạc Thủy còn chưa ra khỏi căn tin điện thoại reo, Tiết Diễm Yến hét to : " Cậu lại bỏ bọn mình mà hẹn hò với Đốn đại soái ca ở căn tin ? " nghiến răng nghiến lợi " Ai xúi giục cậu, giựt giây khi bọn mình vô ý "

      Lạc Thủy ê răng : " Diễm đại mỹ nhân, mình sai rồi, cậu muốn ăn gì mình mua cho " - Trong lòng kỳ quái tự hỏi làm sao nàng biết chuyện, tí nữa về phải hỏi cho ra lẽ .

      Sau đó nghe được trận lẩm bẩm của Tiết Diễm Yến

      " Miến cay đệ nhật của Trọng Khánh phố Tây, mỳ vừng cay của nhà Vương Ma Tử phố Đông, mỗi người phần " - Tiết Diễm Yến cười đắc ý

      " Đại tỷ, cần làm khó muội đến vậy mà " - Phố Đông và phố Tây gần trường đâu ...

      " Cậu biết cái gì, đây là cho cậu cơ hội sáng tạo "

      Lạc Thủy đành phải đáp ứng, vội vã cúp điện thoại.... Phố Đông gần hơn chút, qua đó trước !

      Kết quả ngờ lại gặp ai đó : " Sao cậu còn ở đây ? "

      " Bạn cùng phòng của cậu cho cậu 1 cơ hội sáng tạo " - Đốn Cảnh Nhiên cười " thể lãng phí "

      Lạc Thủy thiếu chút nữa hộc máu, Tiết Diễm Yến là đồ chết bầm. Lần sau mà cậu ta còn dám làm thế ăn đòn với !

      " Đúng, làm sao có thể lãng phí thời gian quý báu của cậu được chứ ? "

      " Đối với mình, thứ dư dả nhất chính là thời gian "

      ( TG muốn : Hoan hô Yến Yến nữ vương nhà chúng ta , phấn khích )

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14 : Trúc mã
      Editor : Selene Lee

      Lạc Thủy cam lòng : " Mình có đủ thời gian, phải nhanh về nhanh "

      " Lamborghini của mình chạy rất nhanh"

      Tất nhiên Lạc Thủy vẫn muốn cãi lại, nhưng bị ai đó chặn họng

      " Cậu xem, mình quen ở nơi này, ít nhất cậu cũng phải đưa mình đâu đó quanh trường cho biết chứ " - Đốn Cảnh Nhiên chu chu miệng, mặt đầy vẻ hờn giận

      Lạc Thủy suy nghĩ...nếu như bằng xe cậu ta thỉ chỉ tốn chừng 20 phút , quyết định : " Được rồi "

      " Làm phiền cậu rồi " - Đốn Cảnh Nhiên lại sụ mặt

      " ......là vinh hạnh của mình "

      " Vậy tốt..Chờ mình ở cửa Đông, mình lấy xe "

      Lạc Thủy gật đầu, sải bước ra cửa Đông...nhưng còn chưa an vị thấy Đốn họa thủy trở về

      " Xe đâu ? "

      Đốn họa thủy đút hai tay vào túi , cười đến ngây thơ : " đại lão đau bụng, khởi động được "

      Lạc Thủy nghi hoặc nhìn : " Xe hư mà cậu vui cái gì ? " - Từ nhà để xe đến cửa Đông nhanh vậy sao ?

      Có vẻ như Đốn Cảnh Nhiên hơi mất hứng, hắng giọng giãi bày : " phải là mình lạc quan sao ? "

      " Lạc quan mù quáng có "

      Đốn họa thủy từ chối bình luận, nhún nhún vai.

      Tuy Lạc Thủy có chút hoài nghi về khoảng cách giữa nhà xe và cửa Đông, nhưng chắc lắm...Dù sao cũng tin họa thủy đồng ý đưa chặng đường dài như thế, quyết định thèm truy cứu nữa .

      Công cụ thay thế việc bộ có, hai người đành phải chậm rãi lếch ...

      Lạc Thủy tự giác giữ khoảng cách thước với ai đó, chần chừ chần chừ, rốt cuộc bị bỏ lại phía sau.

      Đốn họa thủy quay đầu nhìn : " phải cậu có nhiều thời gian sao ? "

      Lạc Thủy lúng túng cười, già mồm át lẽ phải : " Cậu biết chân mình ngắn à ? "

      Đốn họa thủy bắt đầu quan sát từ xuống dưới...hình như đúng là vậy, tất cả mọi thứ của đều mảnh mai, đầu còn chưa tới cằm cậu nữa...

      " Vậy ca ca hy sinh đậu hũ, cõng muội được ? "

      Lạc Thủy ra sức lườm nguýt , sải bước nhanh về phía trước.

      Qủa nhiên hôm nay ra đường xem ngày...Xui xẻo sao lại gặp phải người quen, là đệ nhất bà tám trong lớp .

      Nếu là người bình thường chào hỏi qua loa còn được, nhưng vì sao cứ hết lần này đến lần khác đụng phải Lý Tuyết Liên ?

      là buồn.

      Lạc Thủy định bụng lịch vẫy tay chào nàng , sau đó bỏ chạy để lại dấu vết, ai ngờ Lý Tuyết Liên đuổi theo được, còn nhìn chằm chằm Đốn Cảnh Nhiên :

      " Lạc Thủy, giới thiệu bạn trai chút à ? "

      Lạc Thủy cười khinh, xấu hộ nghiến răng nặng ra mấy chữ : " Cậu ta phải bạn trai mình "

      Ngược lại Đốn Cảnh Nhiên vội vàng tự giới thiệu : " Xin chào, tôi là Đốn Cảnh Nhiên, là trúc mã cách vách nhà cậu ấy " xong còn nháy cặp mắt đào hoa.

      Lý Tuyết Liên bừng tỉnh hiểu ra vấn đề, ra là thanh mai trúc mã...nhưng hình như vẫn chưa theo đuổi được....Trong tiểu thuyết cũng hay nhắc đến vấn đề này, trúc mã thanh mai nhưng thanh mai nào biết được, vòng vo sóng gió mãi mới ở cạnh nhau. liền mặt dày vỗ vai Đốn Cảnh Nhiên : " Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng "

      Lạc Thủy có chút tức giận vì phần tự giới thiệu của Đốn họa thủy, thèm để ý cậu ta nữa, chờ Lý Tuyết Liên xa mới hối hận : " Đáng tiếc trúc mã này phải là trúc mã kia, mà là 1 con ôn ngựa"

      " Bạch mã hoàng tử thèm so đo với kẻ lập dị như cậu " Làm gì mà cay nghiệt thế ....Thanh mai trúc mã? Xí, cậu cần !

      Lạc Thủy tức giận : " Cậu ai lập dị ? "

      Đốn họa thủy cười cười nhìn : " Đối với mình, đời này chỉ có kẻ lập dị mà thôi " Sau đó đợi phản ứng, vội vã bỏ chạy.

      Bình thường thích chú trọng hình tượng, bây giờ mà té nhào đường cái ...Lạc Thủy châm biếm nhìn bóng lưng của ai đó, miệng chó làm sao mọc ra ngà voi ? Hừ, mới thèm tức giận !

      Mua xong mỳ vừng cay, liền chạy đến phố Tây mua miến cay.

      Phố Đông, Tây là hai con đường buôn bán cạnh trường , phù hợp với khuynh hướng đầu tư xung quanh đại học, mấy tiệm ăn và cửa hàng quần áo mỗi bên chiếm nửa. Hiển nhiên Đốn họa thủy hề hứng thú với những nơi này, căn bản thèm liếc nhìn lần nào.

      Lạc Thủy sớm đoán được tình, với cái tính ưa đông đúc , kêu cậu ta chen vào đám người mua quần áo giảm giá thà giết cậu ta còn hơn, bèn để ý nữa, chạy mua miến cay .

      Tiệm miến cay ở phố Tây này là cửa hàng , bàn ăn phủ lớp dầu mỡ bóng loáng, tạp dề của bà chủ cũng nhìn ra màu sắc nữa, móng tay lại vừa dài vừa đen. Trong phòng bếp đầy khói dầu xử lý kém, cả tiệm cũng toàn mùi chua cay .

      Đốn Cảnh Nhiên đứng ở trước cửa, giọng đầy vẻ ngạc nhiên : " Chỗ này mà cậu cũng ăn được à ? "

      Lạc Thủy ngẩng đầu nhìn nhưng làm bộ nghe, vào quầy gọi phần miến cay mang về.

      Bà chủ nhiệt tình bảo bọn họ ngồi xuống.

      Lạc Thủy thản nhiên làm theo...Chỉ có Đốn họa thủy khổ sở nhìn chỗ ngồi kia, là ghế nhựa, hoa văn cũng bị mài mòn, trông thô ráp chịu được....Cậu bèn lắc đầu rồi đứng sang bên, lại có khách vào , họ thấy bên này có chỗ trống đẩy Đốn Cảnh Nhiên ra ngồi xuống, lần này cậu ta chỉ có thể đứng trong hành lang, chật vật vì đám khách hàng chen lấn xô đẩy .

      Lạc Thủy chỉ biết cười khổ, ai bảo cậu ta quen thói công tử , nếm mùi khói lửa nhân gian ? Đáng đời !

      Miến cay nhanh chóng được gói kỹ càng.

      Lúc ra khỏi tiệm, Đốn Cảnh Nhiên cảm thán : " là khâm phục cậu, nơi tồi tệ như thế này mà cũng dám ngồi "

      Lạc Thủy biết cậu ta là ngươi được nuông chiều từ , cầu kỳ kén chọn nên cũng thèm so đo , chỉ : " Cậu hiểu đâu " . Đúng vậy, cậu ta hề hiểu được, quen thói sinh hoạt nhà cao cửa rộng giàu sang phú quý, làm sao có thể hiểu thú vui của những nơi ồn ào náo nhiệt, làm sao có thể hiểu được hương vị của món miến cay này chứ?

      Đốn Cảnh Nhiên nghe được mấy chữ kia, cũng cảm thấy mình quá xa lạ . Nhưng trước giờ cậu am hiểu việc điều tiết tâm tình nhất, bèn cấm lấy miến cay của Lạc Thủy, kiêu ngạo : " Mình hiểu thôi "

      Đốn Cảnh Nhiên khăng khăng muốn đưa Lạc Thủy về tận ký túc xá, từ chối được, đành phải theo.

      Bỗng nhiên nghĩ đến cái xe hư của cậu ta , lo lắng hỏi : " Rồi cậu về thế nào ? "

      " Hửm ? lái đại lão bà về chứ sao ? "

      Lạc Thủy ngờ vực : " phải xe cậu hư rồi sao ? "

      " A, quên mất, cậu lo cho mình à ? Bổn thiếu gia có tay có chân, sợ gì ? " Hỏng rồi, nhất thời lỡ miệng...

      " Cậu xác định là xe hư chứ phải não cậu hư chứ ? " - Bây giờ mà tin rằng xe cậu ta hỏng nữa chính là con ngốc !

      " ...Mình hỏi lại lần nữa " Đốn Cảnh Nhiên gãi gãi đầu, quả nhiên cậu quen láo.

      Lạc Thủy thô lỗ giựt lại miếng cay, thèm quay đầu nhìn mà chạy vào ký túc xá.

      Lúc Tiết Diễm Yến thấy hai cái hộp được đóng gói mang vào phòng, mắt liền sáng lên như đèn pha, vội vã lay lay Liễu Oanh ngủ mà hét to : " Mau mau dậy , có đồ ăn rồi kìa "

      Liễu Oanh ngủ đến no, lầu bầu vài câu rồi ngủ tiếp.

      Tiết Diễm Yến nhận lấy miến cay, : " Cậu nhìn cậu xem, cho bọn tớ đói meo râu cả rồi "

      Bà cụ non Lạc Thủy giọng lẩm bẩm : " Còn phải tại các cậu đòi ăn đồ ăn ở nơi xa ? "

      Tiết Diễm Yến nghe được, dùng móng tay nhéo đùi Lạc Thủy cái : " Cậu đừng có ra vẻ tốt bụng cần báo đáp, câu rùa vàng được mất não luôn rồi à ? "

      Lạc Thủy tận tình khuyên bảo, giải bày : " Đại tỷ à, muội và cậu ta cùng đẳng cấp. Muội thích cậu ta, cậu ta cũng thích muội, phải biết lâu rồi sao ? Bây giờ moi gian tình ở đầu ra đây ? "

      " Muốn phát huy chủ quan phải chủ động, điều kiện cần thiết là sáng tạo, cậu học môn chính trị cao cấp là uổng phí" Tiết Diễm Yến gõ đầu Lạc Thủy cái, còn dám người ta thích? thích mà lúc gặp gỡ cậu hai mắt tỏa sáng sao? Con này chậm tiêu về mặt tình cảm, người ta bóng gió, dò xét kỹ càng đều vộ dụng , trừ khi đem kéo cậu ta ra ngoài rồi trách móc trận mới vừa lòng ...

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 15 : Khuynh lâu dĩ họa
      Editor : Selene Lee
      ( Khuynh lâu dĩ họa : ý đổi lầu lấy tranh, cứ để vậy cho hoa mỹ nha )

      ( TG : Bây giờ ta mới phát ra truyện cẩu huyết )

      " Mình mặc kệ là chủ quan hay khách quan, cậu chỉ cần biết chuyện đó bao giờ tồn tại là được" - Lạc Thủy lấy mấy cuốn sách từ trong ba lô ra ngoài, vuốt phẳng phiu từng nếp nhăn rồi xếp vào kệ , đoạn lại nghoảnh đầu với giọng điệu kiên định .

      Tiết Diễm Yến than thở, đành cúi đầu tiếp tục ăn miến cay... rất ngon !

      " Này, làm sao cậu biết chuyện bọn mình ở căn tin ? "

      " Cậu cũng xem thường mình quá , mình là ai chứ? "

      Bộ dạng kia của nàng sao ngày càng giống kẻ họa thủy nào đó thế nhỉ ?, là xứng đôi - Lạc Thủy cảm thán, mặc dầy tiếp : " A, cậu là ai?, tôi quen cậu , cậu đến phòng chúng tôi có chuyện gì ?

      Tiết Diễm Yến thỏa mãn ăn miến cay xém phun hết ra ngoài : " Ba ngày đánh đòn cậu lên mặt đúng ? Đợi mình ăn xong cậu biết tay với mình "

      Lạc Thủy căn cứ vào chuyện " thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng " , định đánh răng rửa mặt rồi leo lên giường chơi game tiếp . Ai ngờ phía dưới lại bị " con muỗi " nào đó công kích đau điếng, Lạc Thủy muốn khóc...Tại sao sinh ra là nhóm máu O chứ ?

      Lạc Thủy mang thau rửa mặt , nhưng tìm nửa ngày cũng thấy kem đánh răng ở đâu cả , cuối cùng nhớ ra việc sáng sớm mình quăng mất tuýp kem, còn định bụng là buổi tối mua, bây giờ lại khuấy mất.

      " Diễm Yến, cho mình mượn kem đánh răng của cậu nhé "

      Kết quả là Lạc Thủy đứng nửa ngày trong nhà vệ sinh cũng nghe được tiếng trả lời, bèn ra ngoài, vừa đặt chân lên thấy Tiết Diễm Yến dán mắt vào màn hình máy tính , Lạc Thủy nghi hoặc tiến tới nhìn cho , liền bị bất ngờ vì dòng chữ lớn :

      [ TG ] Thảo Nguyên Phi Yến : Bán ảnh chụp dáng hình ngọc ngà của Nhược Thủy Tam Thiên đây, ai mua mời trả giá.

      Lạc Thủy giận đến sôi cả người : " Cậu làm cái quái gì thế ? "

      Mặc dù mưu bị bại lộ nhưng Tiết Diễm Yến vẫn cứ bình chân như vại, còn vỗ vỗ cái ghế bên cạnh, tỏ ý bảo Lạc Thủy ngồi xuống : " A Thủy, trước hết ngồi xuống ăn miếng bánh uống miếng nước cái , giận chi cho mệt óc, đâu phải cậu biết tính mình đâu ? hứa rồi nhất định mình làm đến cùng !

      Lạc Thủy hung dữ trừng Tiết Diễm Yến, bản mặt này của nàng chắc chắn là có mưu, bèn lên giọng hỏi : " Cậu muốn gì ?, mau ra hết "

      Tiết Diễm Yến kéo Lạc Thủy ngồi xuống, biết thế nào cũng mắng mà : " Cậu nhìn mà xem, mình xuất lời ra sao có thể rút lại đây ? Với lại dựa vào cái dáng người này của cậu kiếm mấy ngàn vàng tuyệt đối thành vấn đề "

      Lạc Thủy lại nổi giận, vàng trong game đáng giá bao nhiêu tiền chứ ? : " Chỉ vì chút vàng đó mà cậu muốn bán mình ? "

      " Cậu thể suy diễn như vậy nha, chẳng qua chỉ là bức ảnh thôi, mấy ngàn vàng mà cậu dám chê à ? " - Tiết Diễm Yến xoay người lại tiếp tục công việc " Dù cậu đồng ý hay bức hình này cũng phải bán "

      Lạc Thủy bất lực, đành lao theo thôi chứ biết làm sao ? Trước giờ Diễm Yến luôn là loại người " miệng dao găm tâm đậu hũ " , làm việc có giới hạn ràng , chừng ấy biết chuyện gia tộc Thanh Thanh công kích kênh thế giới rồi .

      Sau khi rửa mặt sạch , Lạc Thủy mở game ra liền thấy kênh thế giới náo loạn trận.

      " viên sỏi động vùng nước lớn " , Tiết Diễm Yến học ngành truyền thông đương nhiên biết đạo lý này .

      [ TG ] Hoa Khất Cái : Ảnh của Nhược Thủy ? Đâu? Đâu ?

      [ TG ] Tập Thể Dục Buổi Sáng : Thảo Nguyên Phi Yến, mau ra giá .

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : Ra giá , ta cũng muốn xem nhân kia là cái dạng gì.

      [ TG ] Trời Bạch Ngọc Kinh : Các huynh đệ tỉ muội mau bình tĩnh, ai biết hình đó có phải là của Nhược Thủy hay ? Xem chừng Thảo Nguyên Phi Yến là kẻ lừa gạt cũng nên.

      [ TG ] Niêm Diệp Phi Hoa Chưởng : Dám nghi ngờ vợ ta ? chỗ khác chơi .

      [ TG ] Liếm Em : Thượng đế minh chứng Phi Yến là người tốt.

      [ TG ] Hoa Khất Cái : ảnh có chân tướng.

      [ TG ] Thảo Nguyên Phi Yến : Tin hay tùy, ta dám thề đây là hàng , tuyệt giả dối nửa chữ ...bây giờ bắt đầu đấu giá.

      [ TG ] Phi Thiên Nhất Kiếm : Haizz, ta viêm màng túi rồi, đành đứng làm quần chúng vậy.

      Lạc Thủy muốn khóc...Sao lại có cảm giác mình bán thân vậy ?

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Lạc Thủy bán thân, ta buồn quá

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : hay giả ?

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Người tới rồi kìa, huynh muốn biết tự mình hỏi .

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Ta là bất đắc dĩ nên phải bán chút đồ, phải bán thân !

      [ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Xem ra ảnh kia là hàng .

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Ta tò mò, biết Lạc Thủy trông như thế nào nhỉ ?

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Dạng người

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Mặc kệ Nhược Thủy, chúng ta tiếp tục.

      [ Bang hội ] Cỏ Non : Với trực giác của thiếu nữ, ta tin Nhược Thủy chính là mỹ nhân nha !

      [ Bang hội ] Trâu Già : Em chắc chắn phải ảo giác ?

      [ Bang hội ] Đêm Đầu Tiên : Ta lại tò mò giá bán kia , biết bao nhiêu đây ?

      [ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Mọi người, mau nhìn kênh thế giới !

      Nhất thời toàn bang yên lặng trong 3 giây.

      Lạc Thủy cũng vội vàng mở kênh thế giới ra xem.

      [TG ] Hoa Khất Cái : 1000

      [ TG ] Thảo Nguyên Phi Yến : Chú ý chú ý, Hoa Khất Cái ra giá 1000 vàng

      [ TG ] Tô Thiển Hoan : Thế giới này đúng là điên hết rồi

      [ TG ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : 2000

      Vì sao Tinh Thần cũng ra giá ?

      [ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Tinh Thần ?

      [ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Ta muốn giúp muội nâng giá thôi mà

      Lạc Thủy đổ mồ hôi, lỡ may có ai tăng thêm giá nữa, há phải cậu ta lãng phí sao ?

      chứng minh lo lắng của là dư thừa.

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : Đừng có tranh với ta, đời này ta thích nhất là xem bộ mặt của tiện nhân , 3000 !

      Lạc Thủy cười nhạt, là dư giả.

      [ TG ] Thảo Nguyên Phi Yến : Mọi người chú ý, đám cẩu được đấu giá

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : có ý gì ?

      [ TG ] Thảo Nguyện Phi Yến : Xem hiểu ? Đành chịu thôi, ta cũng biết cẩu ngữ. Chị đây có lòng tốt cho biết, mười lần như cũng sánh bằng móng chân Lạc Thủy đâu.

      [ TG ] Thanh Thanh Tiên Nhi : Có giỏi đem hình ra, ai chả được ?

      Thanh Thanh Tiên Nhi vừa dứt lời ít người kênh thế giới phụ họa theo....Người này... hay, giỏi. Mỗi lần câu đều mang tính lôi kéo cao, xem như có năng lực .

      [ TG ] Thảo Nguyên Phi Yến : Vậy nếu có bản lĩnh bỏ tiền ra mua !

      [ TG ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Miệng chó sao mọc được ngà voi ?

      [ TG ] Thanh Thanh Tiểu : Thảo Nguyên Phi Yến ******************* ( thô tục bị hệ thống che lại )

      [ TG ] Tứ Hải Quy Nhất : cần nhảm, 4000

      [ TG ] Thảo Nguyên Phi Yến : Còn ai ra giá nữa ?

      [ TG ] Tây Môn Trái Chủ : Ta thay mặt đồng học Nam Cửu Khanh , mời Thảo Nguyên Phi Yến đợi lát

      [ TG ] Chanh Ngát Hương : Wow, đại thần cũng mua hình ?

      [ TG ] Mưa To Gió Lớn : Đại thần đâu mà đại thần ?

      Sau đó Lạc Thủy nghe được tiếng " đing " , hệ thống nhắc nhở : Hảo hữu Nam Cửu Khanh của bạn online.

      [ TG ] Nam Cửu Khanh : Thảo Nguyên Phi Yến, ta dùng hai tiểu lâu trong " Tuyệt Diễm Phần Thiên " đổi với , tùy ý chọn lựa

      Ngay tức khắc mọi người kênh thế giới đều hít hơi lạnh, ai được lời nào nữa... bất luận là trong game hay đời , nhà luôn luôn là thứ đáng giá nhất, giá trị sử dụng cao mà lại khó mất giá. " Tuyệt Diễm Phần Thiên " lại là khái niệm gì chứ ? Ban đầu hệ thồng hỏi mua cũng thành công à...

      Lạc Thủy giật mình đơ ra, nửa ngày sau mới quăng ra được mấy chữ : " ngờ huynh là người như vậy nha "

      Cuối cùng Tiết Diễm Yến cũng quyết định Nam Cửu Khanh lấy được bức hình kia...

      biết Diễm Yến đưa bức ảnh nào cho đại thần đây , Lạc Thủy vội vàng nhìn ai đó : " Diễm Yến, cậu định đưa tấm nào cho ấy ? "

      Tiết Diễm Yến dũng mãnh gõ phím : " Mình định lấy tấm chụp lúc cậu tham gia đoàn viên "

      " Đừng, ngàn vạn lần đừng " - Ảnh chụp đoàn viên là ngày đầu tiên vào đoàn , trông lúc đó như đứa con trai nha " phải cậu đưa rồi chứ ? "

      Diễm Yến liếc : " cần kích động thế chứ ? "

      Lạc Thủy nóng nảy , sao bình thường lại phát con này " ông gà bà nghe vịt " như thế chứ ? " Rốt cuộc là cậu có đưa ? "

      " phải ban nãy mình vẫn chưa hết sao ? Ai bảo cậu chen ngang làm chi ? "

      " Được rồi, là lỗi của mình, cậu tiếp "

      " Mình bảo đại thần bên giao tiền bên giao hàng, đại thần bảo được, hỏi mình muốn tiểu lâu cũ hay mới, còn chờ cậu qua xem nữa đấy "

      Lạc Thủy thở phào nhõm... tấm hình kia còn chưa gửi ... vội vàng nhảy xuống giường kéo Diễm Yến ra khỏi ghế.

      Tiết Diễm Yến ngờ Lạc Thủy mạnh như thế, gắng gượng đẩy ra : " Cậu làm gì ?...Bớ người ta cướp , cướp "

      Lạc Thủy ngượng ngùng cười : " phải cậu muốn đưa hình sao ? Chúng ta nhanh tìm tấm "

      Lúc này Tiết Diễm Yến mới vỡ lẽ, ràng là người ta muốn chọn tấm hình hoàn mỹ nhất đưa cho đại thần ... ra mấy tin đồn bát quái gần đây đều là ...Nhưng cậu ấy chơi game lâu như vậy, người ta còn biết cậu ấy là nam hay nữ, bây giờ lại chủ động đưa hình là ý gì đây ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :