1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiếu gia phúc hắc săn vợ yêu - Minh Lam Phong (56) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 49
      Chuyện Uống Rượu


      Edit: ThuTrangFam
      Beta: Nguyệt Dao

      Sau khi nhóm Tiểu Mã được Hoàng Hạo tự tay kí tên poster rất hài lòng rời . Trước khi , Tiểu Mã giống như lúc trước lại gần Hoàng Hạo thầm: “Nếu thích em, cứ tiếng với Bạch Thù, ấy có số của em.”

      Bạch Thù trong lòng tự nhủ: Mình quen con nhóc này.

      Cái gọi là party nhưng thực ra chỉ là bữa cơm giữa các diễn viên, nhà tài trợ cùng đạo diễn và tổ chế tác là chủ yếu, thêm cả buffe nên quá sáu bàn.

      Nhà đầu tư chính cho bộ phim là công ty giải trí quốc tế Triệu thị, nhưng Bạch Thù ngờ và mất hứng khi thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Lí Boss!

      Bạch Thù trong lòng toát mồ hôi: Sao ta lại ở đây? ( Tha thứ cho tin tức chậm chạp của Bạch Thù)

      Trong bàn, Bạch Thù nhìn thấy Điền Điền với vẻ mặt ngọt ngào ngồi cạnh Triệu Đại Vĩ. Nháy mắt, Bạch Thù hiểu ra tiểu thuyết cẩu huyết mạng có thể chuyển thể thành phim truyền hình vì đó là người phụ nữ của Triệu Đại Vĩ, khó trách.

      Triệu Đại Vĩ này có bộ dạng được tính là tuấn, nhưng đôi mắt cương nghị, mày cong ràng, thêm dáng người cũng có chút cao lớn, thoạt nhìn rất đàn ông! Nhưng vậy mà người đàn ông này bên cạnh người phụ nữ của mình lộ ra vẻ làm nũng: muốn ăn cái này, muốn ăn cái kia….

      Làm Bạch Thù nổi da gà, ràng tình cảm lãng mạn, tại sao gắn liền với ta lại chẳng thấy liên quan gì?

      Tần Minh Minh thở dài: " ra trăm thước thuỷ tinh công nghiệp chỉ hướng về cái ôm dịu dàng là thế này! Ai, hành động của nam nữ thế gian này giống đậu hủ chấm nước chát, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn."

      Trong bữa cơm khí vui vẻ bao trùm toàn bộ, hề xuất hình ảnh ép rượu như mạng vẫn đăng, điều này làm Bạch Thù đối với đoàn làm phim và các nhà đầu tư có thiện cảm hơn. Xem ra phải ai làm giám đốc công ty cũng xấu xa.

      Ngồi cùng bàn với Bạch Thù đa số là diễn viên, hơn nữa tất cả đều là người mới. Siêu sao Hoàng Hạo sớm được an bài chỗ ngồi ở bàn chủ tọa, có danh tiếng đãi ngộ cũng khác nha.

      Bạch Thù ngồi cùng bàn với Tần Minh Minh, Tần Minh Minh là người có khả năng hoạt náo, cho nên khí trong bàn náo nhiệt hẳn. Mội người đều còn trẻ nên sau khi ăn cơm, nâng lên hạ xuống hai chén, liền vui vẻ đứng lên chúc tụng gọi nhau là em.

      Cuối bữa ăn các diễn viên đến mời rượu đạo diễn.

      Mỗi lần nhìn thấy tình huống này Bạch Thù khỏi cảm thấy nhức trứng, bạn xem tại sao các bữa tiệc lại có nhiều chuyện phiền phức như vậy? Chẳng phải các người đều ngồi trong góc uống rượu rồi sao?

      Thở dài nhận nhiệm vụ, nhóm Bạch Thù chỉ có thể cầm lấy lý rượu vang tới mời rượu các “cao nhân” ở bàn chủ tọa.

      Trong đó có năm người đàn ông là nhà tài trợ, nhìn Bạch Thù tới khỏi hân hoan trong lòng, mắt thẳng tắm nhìn Bạch Thù chằm chằm. “Vị này là nữ chính sao, xinh đẹp nha!”

      Bạch Thù bị người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm, trong lòng cảm thấy thoải mái nhưng vẫn lấy vẻ mặt thục nữ mỉm cười: “Cảm ơn Hoàng tổng khích lệ.”

      Nghe thanh ôn nhu của Bạch Thù, tâm tình Hoàng tổng bắt đầu ngứa ngáy.

      Mặt Lí Tô Mặc vốn biểu tình trong nháy mắt nhăn lại, đáy mắt lạnh băng. Nếu là bình thường Triệu Đại Vĩ nhận ra khác thường trong thái độ của bạn tốt, nhưng tại Triệu Đại Vĩ chỉ lo ngồi làm nũng bạn , sao có thể để ý lo lắng đến thái độ của Lí Tô Mặc.

      Sau đó, người đàn ông trung niên với Bạch Thù: “Bạch tiểu thư có hứng thú gia nhập giải trí quốc tế Triệu Thị sao?”

      Tần Minh Minh theo sau Bạch Thù khỏi nghi ngờ: “Bạch Thù, kí hợp đồng với Triệu thị sao?

      Bạch Thù mỉm cười: “Cảm ơn ý tốt của ngài, tôi tìm được ông chủ cho mình rồi.”

      “Ai? Ai nhanh như vậy lấy mầm non mà chúng ta tính bồi dưỡng rồi?” Triệu Đại Vĩ lấy lại tinh thần, vẻ mặt kinh ngạc, hề cảm thấy hành động của mình đối với bạn rất buồn nôn.

      Tập đoàn của mình chưa kịp ra tay, Bạch Thù bị công ty khác cướp mất, chuyện này quá mất mát ! TAT.

      Bạch Thù tiếp tục mỉm cười, sau đó giơ ly rượu về phía mọi người : “Tôi đến đây kính mọi người ly!” xong uống hơi cạn sạch.

      Mọi người thấy Bạch Thù hào sảng như vậy, trong lòng tán thưởng ít, vì thế cũng đem ly rượu uống cạn.

      Nhưng Tần Minh Minh ở phía sau Bạch Thù bình tĩnh: “Bạch Thù, tại sao kí hợp đồng với Triệu thị?”

      Triệu Đại Vĩ cũng gật gật đầu: “Bạch Thù, phải lo lắng, giải trí quốc tế Triệu thị chúng tôi là công ty giải trí hàng đầu trong nước, nếu kí hợp đồng với công ty chúng tôi, chúng tôi cam đoan có thể làm cho nổi tiếng.”

      Bạch Thù đảo mắt nhìn sắc mặt yên lặng như mặt hồ của Lí Tô Mặc, nở nụ cười đẹp mê hồn: “Cảm ơn Triệu tổng có ý tốt, tôi rất hài lòng với ông chủ tại.”

      Có trời mới biết muốn đổi ông chủ như thế nào? Nhưng mà tự cho chính mình nghe, còn có Lí Tô mặc nắm nhiều nhược điểm của trong tay ( kiện ảnh chụp lần trước), và bối cảnh của Lí Tô Mặc phải là người bình thường có thể đắc tội nha!

      Huống chi cho dù có kí hợp đồng với công ty khác, xem chừng Phong Khiêm cũng cho tự do rời . Dù sao ở Phong Khiêm, Lí Tô Mặc nể mặt mũi của Kỳ Liên mà bạc đãi .

      “Rất đáng tiếc, rất đáng tiếc!” Triệu Đại Vĩ rất hận, vì sao bộ phận quan hệ xã hội công ty mình đẩy nhanh tốc độ chút? Quả nhiên là xuống tay chớp mắt mà! Vì thế Triệu Đại Vĩ chỉ có thể đen mặt nhìn ánh sáng màu vàng của "¥" mà bye bye.

      Mọi người luân phiên kính rượu, sau khi hoàn tất, Hoàng tổng híp mắt thưởng thức vẻ xinh đẹp của Bạch Thù hỏi: “Bạch tiểu thư, biết năm nay bao nhiêu tuổi?”

      Bạch Thù bình tĩnh trả lời: “ Hoàng tiên sinh, hỏi tuổi phụ nữ là điều tối kị nha.”

      Hoàng tổng cười, lộ ra ánh sáng của chiếc răng vàng: “Chính xác chính xác, mấy người phụ nữ bên cạnh tôi đều thích tôi hỏi tuổi.”

      Ấn tượng của Bạch Thù đối với con người này càng chán ghét, nhưng mặt vẫn treo nụ cười xinh đẹp. Mà Lí Tô Mặc với vẻ mặt khó chịu tiến đến.

      Tần Minh Minh kéo kéo tay áo Bạch Thù, ý bảo để ý Lí Tô Mặc. Bạch Thù vừa quay lại thấy người nào đó đầy tức khí tiến tới.

      Tần Minh Minh giọng bên tai Bạch Thù: “Chậc chậc, bạn trai muốn phát hỏa nha! tưởng tượng được, người trầm ổn thiên tiên như thiếu gia Lí Tô Mặc cũng có có lúc tức giận nha! tốt, tốt!”

      Bạch Thù vốn bình tĩnh nhưng nghe Tần Mình Minh , bao nhiêu bình tĩnh đều mất sạch.

      Nhưng người có mặt tại bàn đều lộ ra vẻ mặt lấy lòng, nhất là bạn Triệu Đại Vĩ khuân mặt tròn gấp đến độ cũng muốn xoắn lại.

      Triệu Đại Vĩ bên trấn an bạn , chính bản thân cũng có chút khẩn trương, ai cũng là nhà tài trợ nha. có tố chất!

      Sau này, họ mới biết được nguyên nhân là do họ hàng của Phó Đạo Diễn muốn nhận được hợp đồng, Phó Đạo Diễn nghĩ nhiều nhà Tài Trợ cũng ảnh hưởng nhiều, vì thế lên ban chút ân tình mà nghĩ rằng vì nguyên nhân này mà tự đánh đổ bát cơm của chính mình. Nhưng mà chuyện này để sau … (ND: Chắc ý là ông Hoàng này là bà con của phó đạo diễn???)

      Hoàng tổng tựa hồ quan tâm đến thái độ thiện cảm của những ngươi xung quanh đối với mình, vẫn cố tâng bốc bản thân như trước: “Bạch tiểu thư, xinh đẹp như vậy chắc có nhiều đàn ông theo đuổi nha?”

      Trong đôi mắt ti hí ánh lên dâm đãng ti bỉ, làm Bạch Thù chán ghét càng chán ghét hơn.

      “Ha ha, Làm sao có thể…”

      “Nếu sau này Bạch tiểu thư có gì cần tôi hỗ trợ cứ việc tìm tôi!” Hoàng tổng cười, chiếc răng vàng lộ ra làm Bạch Thù hoa mắt. Sau đó rút chiếc danh thiếp vàng chói lọi người mình, vươn tay hướng tới bàn tay nhắn của Bạch Thù: “Danh thiếp, danh tiếp của tôi.”

      Trong giây lát Lí Tô Mặc đứng dậy đẩy người đó ra nắm lấy cổ tay Bạch Thù.

      ☆ Chương 50
      Lời Đồn Đãi Được Hình Thành Như Thế



      Edit: ThuTrangFam
      Beta: Nguyệt Dao

      Tất cả giật mình kinh ngạc, nhất là Triệu Đại Vĩ! tự chủ mà miệng há ngậm lại được, miệng giật giật. Cha mẹ ơi, đây là lần đầu tiên thấy Lí Tô Mặc tức giận như vậy trong suốt hai mươi mấy năm quen biết nha!

      Mặt Lí Tô Mặc nguyên bản lạnh lùng đạm mạc biểu gì, giờ phút này lại bình thản đến vô cảm.

      nhìn Hoàng tổng phía trước như muốn xuyên lỗ người ông ta, đáy mắt sắc lạnh ngừng bắn ra ngoài, làm nhiệt độ xung quanh đông cứng.

      Hoàng tổng bị Lí Tô mặc nhìn cả người sợ hãi, ngay cả cổ tay truyền đến cơn đau cũng xem . Hoàng tổng xấu hổ cười, chính xác là cười vặn vẹo, thanh run run: “Lí thiếu…”

      Lí Tô Mặc dùng hai ngón tay ở bàn tay còn lại rút danh thiếp từ tay Hoàng tổng, lật qua lật lại hai mặt xem xét, giọng thầm: “Tập Đoàn Bất Động Sản Hoàng Kim, Hoàng Kim Kim.”

      Hoàng Kim Kim mồ hôi túa ra, lúng túng trả lời: “Đúng vậy, Lí thiếu. tôi là Hoàng Kim Kim, ha ha, Hoàng Kim Kim.”

      Lí Tô Mặc vẫn biểu cảm xúc gì, ném danh thiếp đồng thời cũng buông cổ tay Hoàng tổng ra.

      Sau đó, Lí Tô Mặc chậm rãi lấy khăn tay, tỉ mỉ lau hai tay của mình nhất là cái tay vừa nắm tay Hoàng tổng lau lau lại.

      Sắc mặt Hoàng tổng vặn vẹo, sắc mặt cũng rất khó coi, nhưng ông ta biết mình thể đắc tội vị đại thần trước mặt này, cho nên ông ta kìm chế nín thở nén giận, làm như mình là phạm nhân nghe quan tòa phán tội.

      Những người xung quanh buông đũa chăm chú nhìn về phía bàn chủ tọa. Lúc lâu, thấy chưa có động tĩnh gì nín thở, khí náo nhiệt của bữa cơm trong giây lát im bặt ngay cả tiếng kim rơi cũng nghe thấy.

      Chỉ thấy Lí Tô Mặc cong khóe miệng, đem khăn tay của mình đặt lên bàn, ngẩng đầu tiếp tục nhìn Hoàng Kim Kim, đôi mắt đen như bóng đêm ấn chứa tia lạnh lẽo.

      Hoàng Kim Kim hoảng hốt cực độ, mồ hôi trán xuống từng giọt, Hoàng Kim Kim chỉ thiếu nước quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, tuy rằng ông ta cũng biết mình đắc tội gì với vị Phật Sống này.

      Giống như đánh thẳng vào tâm lý, Lí Tô Mặc nhìn sắc mặt biến hóa của Hoàng Kim Kim, mỉm cười giống như thiên sứ giáng trần.

      Mà Hoàng Kim Kim ngược lại, ông ta giật mình cái, nhìn Lí Tô Mặc cười như cười, miệng giật giật sau đó phát ra thanh “hắc hắc” đáng khinh, sau đó Hoàng Kim Kim có chút xấu hổ nhìn đồng hồ vàng của mình, rồi bàn tay to bất ngờ vỗ vào cái chân béo ú, “Ôi, đến giờ này rồi à! Tôi còn có cái hợp đồng, vậy mà tôi lại quên mất! Tôi ngốc ...Thiệt tình, đúng là thư ký của tôi làm hết chức trách!... Hắc hắc... Mọi người... tôi có việc, tôi phải trước rồi...”

      Ông ta vừa vừa cười, sau đó thân hình mập mập như rùa rụt cổ ra ngoài, lúc đầu là chậm vài bước sau đó trực tiếp chạy như điên thoát thân!

      Mọi người cười haha dứt!

      Có cảm giác như chuyện này rất buồn cười!

      Mà Lí Tô Mặc vẫn bình tĩnh như trước.

      Bạch Thù giật mình há hốc miệng, nhìn vẻ mặt bình tĩnh như có chuyện gì của Lí Tô Mặc, liền cảm thấy nhức trứng.

      Sau đó, Tần Minh Minh hét lớn: “Bạch Thù, bạn trai đẹp trai ngây người.”

      Đây xác thực là quả bom kinh thiên nha! Trong nháy mắt toàn bộ đại sảnh nín lặng.

      Chuyện này, sợ có người trứng cũng ổn định nổi rồi.

      Đây chính là tin tức được xem là lớn hàng đầu giới giải trí! Người đàn ông độc thân hoàng kim, chưa bao giờ kết giao với phụ nữ Lí Tô Mặc, vậy mà đương! Tin tức này quả thức giống như bị bắt gian vậy!

      Vì thế toàn trường kinh hô, bán tín bán nghi, sau đó dùng ánh mắt bát quái xuyên qua Bach Thù và Lí Tô Mặc, như muốn đem hai người lột trần ra vậy.

      Lí Tô Mặc nhìn Tần Minh Minh, rồi lại nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Bạch Thù. Sau đó trở về vị trí của mình.

      Bạch Thù 囧 can đảm đổi mặt với mọi ánh mắt tò mò của mọi người lớn tiếng giải thích: “Tôi cùng Lí thiếu quan hệ phải là như vậy, là Tần Minh Minh, ấy hiểu lầm. Lí thiếu chính là cấp của tôi! Hơn nữa ấy là bạn của bạn trai tôi! Chúng tôi chỉ là quan hệ ông chủ và nhân viên thôi.”

      “À, ra kí hợp đồng với công ty giải trí của Lí thiếu gia!” Người quản lý công ty giải trí quốc tế Triệu thị gật gật đầu, vẻ mặt biểu tình như hiểu “Người bị Lí thiếu cướp mất”.

      ấy chính là ông chủ của tôi, ngoài quan hệ cấp cấp dưới có quan hệ nào khác, Ok?” Bạch Thù chỉ thiếu nước giơ chân nữa thôi.

      Nhưng việc giải thích này ở trong mắt mọi người chính là giấu đầu hở đuôi.

      Ai tin giữa hai người có quan hệ! ╮(╯_╰)╭ Nếu là bạn chính thức, hành động mới vừa rồi của ta giống như ra mặt bảo vệ đó sao? Xem chúng tôi là trẻ lên ba à?

      Bạch Thù nhìn vẻ mặt tin của mọi người đành câm lặng, sớm biết như thế này so với giải thich hơn! Nhung giải thích, … cha mẹ ơi chẳng phải là cam chịu sao!

      Đây là chuyện thần kì cấp quốc gia nha!

      Mà những người ở đây tin lời Bạch thù giải thích, lại bám lấy Tần Minh Minh nghe ngóng. Chỉ thấy khuôn mặt nhắn thanh tú của Tần Minh Minh bày ra biểu tình như muốn , “Ai nha, đừng lừa tôi, tôi biết rất ràng.” Dáng vẻ vỗ vai trấn an Bạch Thù tiếp tục : “Bạch Thù có việc gì đâu, nhưng người ở đây đều phải người nhiều chuyện, cho dù cùng Lí thiếu gia nhau, chúng tôi cũng với truyền thông đâu.”

      Mọi người đều gật đầu phụ họa theo, trong giới giải trí nhất là người mới, sợ nhất là bị đăng scandal tình ái, cho dù là scandal thông thường cũng là có lợi. Hơn nữa bọn họ nhìn mặt Tăng cũng nể mặt Phật nha, khẳng định là truyền tin tức này ra bên ngoài.

      “Đúng vậy, Bạch Thù cứ thả lỏng tâm tình !”

      “Đúng vậy đó, chúng tôi ra ngoài, cùng Lí thiếu đúng là trời đất sinh đôi!”

      Sau dó, Tần Minh Minh vỗ vỗ vai Bạch thù, khuôn mặt nhắn lên vẻ đắc ý, “Xem , haiz, xem Lí thiếu đối với tốt, ta cũng chẳng hề có ý kiến, chậc.. chậc,… Bạn trai tốt như vậy biết đâu tìm đây?”

      “Chậc chậc...” Mọi người theo sau Tần Minh Minh len lén nhìn hai người các , “Bạch tiểu thư, muốn phủ nhận...”

      Bạch Thù nghe những lời này muốn tát cho người khởi xướng là Tần Minh Minh mấy cái, người khác cũng nghĩ câm đâu!

      Lí Tô Mặc ngồi xuống, với mọi người: “Mọi người tiếp tục sao?”

      “Ah, Lí thiếu vì Bạch Thù mà giải vây!” Tần Minh Minh chỉ sợ thiên hạ loạn, trình độ chỉ có cao hơn chứ kém so với các tiểu bối lúc trước gặp nha! Tại sao mỗi lần đến đâu công tác đều gặp người như vậy?

      Mà Đạo diễn ngồi cạnh Lí Tô Mặc đứng lên nhường vị trí quý giá của mình với vẻ mặt trách cứ : “Bạch Thù, sao sớm là người Lí thiếu, xem tôi chiếm chỗ của ngại quá.”

      Bạch Thù rơi lệ trong lòng đưa mắt lườm Lí Tô Mặc mà trong mắt đáng vẻ trêu ngươi. Trong lòng thầm kêu: ta…. ta giải thích gì sao! ( Tỉ ơi, Mặc ca mong còn chả được ý) Vậy là trước mặt bao người Bạch Thù hoa lệ bị buộc lên Lương Sơn.
      Mizuki thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      ☆ Chương 51
      Thể Đắc Tội Lí Thiếu Dù Chỉ Chút



      Edit + Beta: Nguyệt Dao

      Bạch Thù ngồi xuống bên cạnh Lí Tô Mặc, mọi người ngồi bàn đều ngay lập tức cảm thán: "Lí thiếu tốt số!"

      "A, hai người là Kim Đồng Ngọc Nữ!"

      Loại từ ngữ khen ngợi nén nỗi thô tục này, biết đám người kia muốn bao nhiêu lần, nghe tới mức lỗ tai Bạch Thù cũng muốn mọc kén. Nhưng mà chỉ có thể cười, chỉ cười mà thôi, nhìn Lí Tô Mặc bên cạnh gì, Bạch Thù rất muốn giơ cao cờ khởi nghĩa!

      Lí thiếu, bị nghĩ là người tôi, vậy sao giải thích chút nào vậy? Bạch Thù liếc mắt nhìn Lí Tô Mặc cái.

      Người ta nghĩ như thế tôi cũng có biện pháp mà, còn bằng giải thích. Lí Tô Mặc rất bình tĩnh nhấp ngụm rượu đỏ.

      Hai người trao đổi ánh mắt với nhau, mọi người ở đây nhìn thấy, cho rằng mắt đưa mày lại.

      Đám người kia liền tiếp tục ngừng khen tặng như trước, mặt Bạch Thù bắt đầu cứng ngắt.

      Nhưng mà bây giờ nhiều người ở đây đều khen Bạch Thù và Lí Tô Mặc trai tài sắc, ông trời tác hợp cho, nhưng mà chừng trong lòng vài người lại xem trò vui ở đâu! Xem coi bao giờ bị Lí Tô Mặc quăng ra ngoài đường cái kêu khóc!

      Chuyện con nhà giàu cùng với nữ minh tinh vòng giải trí, phải là hôm nay và tôi rất tốt, ngày hôm sau lại thấy ôm người đàn bà khác, ngoại trừ lợi ích còn có thể là gì?

      Cho nên tự bọn họ hiểu là được rồi, bốn phía ồn ào khẳng định chuyện gì cho giới truyền thông biết. Dù sao miệng rộng cũng tốt cho phát triển trong tương lai của mình, hơn nữa Lí Tô Mặc này cũng phải là người mà bộn họ có thể đắc tội.

      Mặc dù trong lòng mội người đều như vậy, cho rằng chẳng qua là Lí Tô Mặc chơi đùa với Bạch Thù mà thôi, nhưng mà Triệu Đại Vĩ lại nghĩ như thế.

      và Lí Tô Mặc làm em hơn hai mươi năm, đối với hiểu biết của cậu ta sợ là đến mức hôm nay mặc quần lót màu gì cũng biết luôn rồi!

      Tên Lí Tô Mặc này, ngày thường lúc nào cũng đạm mạc, đối với nữ sắc lại càng xin miễn cho kẻ bất tài! Cậu ta sống hai mươi sáu năm, cho đến lúc này vẫn còn chưa đụng vào nữ sắc! Kỷ lục như vậy, lại là thằng nhóc trong đám nhóc cán bộ cấp cao ở đại viện bọn họ quả thực chính là đứa bình thường! Bằng cũng bị bọn họ nghi ngờ có bệnh nào đó của đàn ông.

      Cũng chính vì có phỏng đoán như vậy, mới có màn tiệc "Tuyển vợ" kia.

      Phải biết rằng Lí gia chỉ có duy nhất độc đinh, nếu như cậu ta là GAY, vậy chẳng phải là người nhà cậu ta gặp trở ngại à! Nhất là Lí lão gia tử này, ông chờ ôm chắt trai từ rất nhiều năm trước rồi.

      Cho nên sau khi Lí lão gia tử nghe thấy tin đồn đó, sắc mặt ngay lập tức thay đổi, lại hồi tưởng lại hai mươi mấy năm vừa qua, cháu trai của ông đến gần nữ sắc, trong lòng càng nghĩ càng lo lắng!

      Cho nên Lí lão gia tử làm to chuyện lên, bắt đầu lợi dụng nhân mạch mình tích lũy mấy chục năm sáng tạo nên màn tiệc "Tuyển vợ".

      Chẳng qua trong bữa tiệc "Tuyển vợ" này, Lí Tô Mặc lại cố ý tiêu tiền tìm người lỗ mãng, khiến cho bữa tiệc tuyển vợ mà ông nội của cậu ta trăm cay nghìn đắng chuẩn bị bị rối loạn.

      Tuy Lí lão gia tử nổi cáu, nhưng cũng có biện pháp, ai bảo lời thoại cự tuyệt của Lí Tô Mặc là "Đám danh môn thục nữ kia rất xấu, xứng với cháu!" Bị lời này chặn lại khiến lão gia tử nằm giường mất mấy ngày, luôn mắng cậu ta là thằng cháu bất hiếu!

      Bữa tiệc lần trước Triệu Đại Vĩ , rất nhiều chuyện đều nghe Tiền Dương , ví dụ như Lí Tô Mặc tiêu tiền để tìm người lỗ mãng rất thức thời, làm cho Lí Tô Mặc rất mất thể diện...

      Lúc ấy đám em bọn họ buông lỏng, có biện pháp mà, cho đến bây giờ thằng nhóc này đối với phụ nữ đều cách xa ngàn dặm, ai mà biết lại có thể lập tức lôi lên sân khấu người phụ nữ kỳ quái như vậy chứ!

      Bất quá tên Lí Tô Mặc này gần phụ nữ, nhưng lại hại khổ đám em bọn ! Phải biết rằng đám em họn vậy mà trở thành đối tượng trọng điểm bị giám sát của nhà cậu ta! Sợ người trong số bọn họ trở thành "con dâu" của Lí gia... →▁→

      Cũng may Triệu Đại Vĩ người bạn đến chuyện cưới xin, cha mẹ Lí gia mới giảm bớt nghi ngờ với mình! Cũng bởi vì nghi ngờ ít, cho nên cha mẹ Lí gia mới đem phần gánh nặng tìm bạn cho Lí Tô Mặc sang cho : Đem hình những xinh đẹp tới tuổi thích hợp để kết hôn mà công ty có đưa qua...

      Vậy mà bây giờ, tấm ảnh chụp đầu tiên còn chưa chọn được, tên Lí Tô Mặc này lại tự mình tìm người phụ nữ xinh đẹp động lòng người! Cho nên phải , những lo lắng của người nhà cậu ta là hoàn toàn cần thiết!

      Nghĩ vậy, càng làm cho ánh mắt của Triệu Đại Vĩ đặt vào người Bạch Thù.

      Ừ, xinh đẹp, đặc biệt xinh đẹp.

      Lúc lần đầu tiên gặp này trước đó, cảm thấy rất đẹp, lúc trước còn nghĩ, giống như vậy, nhìn vẻ ngoài của chỉ biết là thích hợp để lấy về nhà, bởi vì quá đẹp, cưới khẳng định mỗi ngày phải lo lắng sợ sệt, xem hôm nay ai nhìn trúng , ngày mai ấy có thể vượt tường hay !

      Nhưng mà hôm nay lại gặp ngồi cạnh bên người Lí Tô Mặc, đột nhiên Triệu Đại Vĩ cảm thấy, hai người này đúng là xứng đôi! này, chính là do ông trời tạo ra để phái đến làm vợ của Lí Tô Mặc.

      Tuy rằng Bạch Thù này vẫn luôn giải thích phải là bạn của Lí Tô Mặc, thậm chí còn ra chuyện bản thân mình có bạn trai rồi, nhưng mà ai tin chứ? Dù sao cũng tin. Cũng may sau đó tiếp tục giải thích nữa, chỉ ngồi ở bên cạnh A Mặc, nhận chúc phúc của mọi người.

      Nhìn , chấp nhận rồi. ╮(╯_╰)╭

      Nghĩ lại cũng đúng thôi, nếu và Lí Tô Mặc có quan hệ, cậu ta cứu thoát khỏi tình huống khó xử kia sao? Ngày thường cậu ta chính là tên ngay cả thấy phụ nữ ngã lăn đất cũng nâng giúp chút, lại ở trước mắt bao nhiêu người chặn lại cái móng heo kia giúp hả?

      Hành động của cậu ta như vậy ràng chính là đánh rắn động cỏ*, cảnh cáo đối với nhóm nghĩ cách muốn tài trợ cho , Bạch Thù là người của cậu ta, phải là người mà các người có thể nhúng chàm!

      (* Nguyên văn là: Xao sơn chấn hổ, mình nghĩ là nó có nghĩa gần giống với Đánh rắn động cỏ, nếu ai biết chỉ mình nhé)

      Cuối cùng Lí Tô Mặc cũng tìm được bạn , nhìn dáng vẻ của cậu ta, giống như là đùa, tốt lắm tốt lắm. Như vậy đám em bọn họ cuối cùng cũng phải chịu tia X quang của cha mẹ câu ta nữa rồi!

      Sau đó Triệu Đại Vĩ nhìn nhiều thêm vài lần Bạch Thù ngồi bên mặt cười xán lạn (Có trời mới biết, Bạch Thù cười có bao nhiêu cứng ngắc, vậy mà lại bị Triệu Đại Vĩ vặn vẹo thành như vậy ╮(╯▽╰)╭), Triệu Đại Vĩ gật đầu, khỏi mỉm cười, ngay sau đó ngón trỏ cùng với ngón giữa thay phiên nhau gõ cái bàn.

      Lí Tô Mặc liếc mắt nhìn Triệu Đại Vĩ cái, sau đó mỉm cười cầm lấy ly rượu bàn, "Đại Vĩ, cậu cũng uống nhiều thêm chút, Laffey này mùi vị tồi."

      Mồ hôi Triệu Đại Vĩ chảy xuống dưới, "A Mặc, chúng ta là em tốt mà."

      Lí Tô Mặc gật đầu, "Cho nên mới mời cậu uống ly rượu đỏ cậu thích nhất chứ."

      "Đúng vậy, Triệu tổng, lại tiếp hôm nay bàn rượu cậu còn chưa uống ly nào đâu!" Trần đjao diễn vỗ đùi mãnh liệt, "Đến đến, chúng ta làm ly."

      ly này lại thêm ly, cũng uống được năm sáu ly rồi, sau đó lại là vòng nhóm diễn viên mời rượu, uống đến cuối, Triệu Đại Vĩ cũng cảm thấy có chút choáng váng.

      Triệu Đại Vĩ cười ha hả, nhìn sắc mặt bạn bên cạnh bình thản, "Điền Điền..."

      Khinh Điền Điền mỉm cười, rất dịu dàng bưng cái bát qua, "Đến, uống chút canh, bảo vệ dạ dày."

      Triệu Đại Vĩ rùng mình cái, sau đó nhìn Lí Tô Mặc ngồi ngay ngắn bên cạnh mình cười vô cùng ôn hòa, lại rùng mình thêm cái nữa!

      Chẳng qua là vì vui mừng quá thôi mà! Có cần thiết phải hại như vậy !
      Mizuki thích bài này.

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      hay qá tiếp editor ơi

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 52
      Lí Tô Mặc Đào Góc Tường?

      Edit: Nhan Như Song
      Beta: Nguyệt Dao

      Lí Tô Mặc ngồi bên người Bạch Thù, khóe miệng hơi hơi gợi lên, sau đó giọng bên tai Bạch Thù, "Hình như bị người khác hiểu lầm là bạn tôi rất mất hứng! Tôi xứng với sao? Hử?"

      Bạch Thù quay đầu, cười đến vô cùng chân chó, giọng điệu cũng khác với chân chó, "Nào có đâu, chỉ là tôi sợ mất hứng, hắc hắc, hắc hắc."

      Lí Tô Mặc mỉm cười, " ? ra dáng vẻ nhăn nhó ủ rũ là sợ tôi mất hứng à!"

      "..." Bạch Thù nhìn trời, nhìn thần sắc Lí Tô Mặc hình như có chút đắc ý, thầm mắng biết xấu hổ.

      Nhưng mà hai người khe khẽ như vậy, người bên ngoài nhìn vào, là đặc biệt vô cùng thân thiết, aiz, còn phải tình lữ hả, ai tin chứ!

      hồi tiệc rượu tàn, Bạch Thù giống như mới đánh xong trận chiến lớn, mồ hôi lạnh đầm đìa!

      Mấy cặp mắt ái muội nhìn bốn phía giống như mấy con dao bay loạn xạ, Bạch Thù liền vô cùng hận Lí Tô Mặc mới vừa rồi xen vào việc của người khác! Bây giờ thà rằng bị tên Hoàng tổng kia cọ dầu mỡ, cũng tốt hơn bị ngàn vạn phụ nữ nơi này ràng bên trong lờ khen tặng có tên bắn ngầm!

      Nhất là lúc tan cuộc, mọi người thấy dáng vẻ Lí Tô Mặc hình như chờ Bạch Thù, đều rời trước, hề quấy rầy bọn họ. Mà Triệu Đại Vĩ của công ty giải trí quốc tế Triệu thị kia trước khi còn ở trước mặt Bạch Thù câu ái muội, "Have, a, good, night!"

      Tôi Have cái em ! Cả nhà ! Trong lòng Bạch Thù thô bạo, nhưng mặt là tươi cười ngọt ngào như mật!

      có thể cười sao? học sinh quyền thế có thể cười với ông chủ lớn Triệu sao?

      Mà Lí Tô Mặc ở bên lại cao thấp hai chữ: "Laffey."

      Cả người Triệu Đại Vĩ chấn động, sau đó mắt nhìn bạn cười khanh khách đứng bên cạnh mình, cúi đầu, xám xịt trở về.

      Lúc ra, Bạch Thù kêu tiếng phiền lòng , bạn Lí Tô Mặc ta thể trước sao! Vì sao nhất định phải chờ chứ! Tuy rằng vài ngày gần đây đưa đón mình mỗi ngày, nhưng muốn ở trước mắt bao người, phải là vẫn muốn đưa đón mình như trước đó chứ?! Khó trách tại sao vừa rồi ta chịu giải thích ràng!

      Ngay lúc đó lóe lên tia sáng, cái ý niệm vững vàng nảy lên trong đầu Bạch Thù, cuối cùng Bạch Thù bắt đầu hoài nghi chút :

      Lí Tô Mặc, , có phải tại đào góc tường của em hay vậy?

      thể trách Bạch Thù chậm hiểu được, bởi vì là, chuyện này vô cùng khó có thể tin nổi! Lí Tô Mặc là đứa con của trời đó, là con của trời! Người như vậy muốn người phụ nữ nào mà có chứ! Cho dù có bối cảnh nhung chỉ cần đứng đường cái, dù mập hay gầy cũng nhào tới ngay! Người như vậy đào góc tường sao? Huống chi góc tường kia lại là của em mình!

      Sau đó Bạch Thù lại nhớ lại lần lượt tình cảnh gặp nhau với Lí Tô Mặc.

      Lần đầu tiên cùng gặp mặt, hình như phải rất vui vẻ, gặp lại lần sau đó, hình như bọn họ cũng phải rất vui vẻ, thậm chí lại nhanh chóng cãi nhau! Kế tiếp tiếp xúc thêm ba bốn lần nữa, hình như bọn họ cũng vui vẻ gì mà?

      cũng qua đối với loại phụ nữ lớn lên giống hồ ly tinh có hứng thú, lý nào mới qua có tháng, đột nhiên Lí Tô Mặc lại thích , sau đó đào góc tường em nhà mình được!

      Bạch Thù đen mặt, rất muốn thừa nhận Lí Tô Mặc thích sau đó đào góc tường Kỳ Liên! Nghĩ chút, khỏi quay đầu nhìn Lí Tô Mặc đứng bên cạnh.

      Chậc chậc, khí chất như thơ như ca, dáng vẻ như mực như họa*, vầng trán quý khí mười phần, dáng vẻ lúc giơ tay nhấc chân lại hiên ngang! Nhìn thế nào cũng là người đàn ông đẹp trai đó!

      "Bạch Thù." Lí Tô Mặc quay đầu đối diện ánh mắt háo sắc theo dõi của Bạch Thù, sau đó khóe miệng gợi lên độ cong ôn nhu nhợt nhạt, ngay cả ánh mắt cũng sáng lên trong trẻo.

      "Ừ?" Bạch Thù còn ngẩn người theo dõi , theo bản năng ứng tiếng, đợi cho nghe được tiếng Lí Tô Mặc cúi đầu cười, mặt Bạch Thù đỏ rực, sắc mặt đổi rất nhanh, gằn từng tiếng vô cùng bình tĩnh , "Tôi chỉ thưởng thức cái đẹp thôi."

      Lí Tô Mặc nhíu mày, "Mừng , khuôn mặt này của tôi có thể lọt vào ánh mắt của Bạch tiểu thư."

      Bạch Thù làm bộ như nghe thấy, nhưng trong lòng lại mắng mình háo sắc!

      Rời khỏi khách sạn Hoàng Mã, sau đó Bạch Thù và Lí Tô Mặc , chờ cậu em ở bãi đậu xe chạy xe của lại đây.

      Tần Minh Minh kia, đại khái đợi bạn trai , nhìn thấy Lí Tô Mặc cùng Bạch Thù ra, biểu tình của quả thực có thể dùng YD để hình dung.

      "Bạch Thù, buổi tối vui vẻ nha ~" Thanh vang dội, còn kém bằng tiếng còi thôi!

      Bạch Thù hận thể cước đá bay nàng này! "Bạo loạn" hôm nay đều nhờ cái miệng oang oang này ban cho!

      *

      lâu sau về tới phòng ngủ, Bạch Thù liền mệt mỏi nằm úp sấp xuống. Kết quả là, đánh răng rửa mặt năm phút xong liền trực tiếp lên giường, đắp chăn ngủ.

      Mà ba bạn cùng phòng bên dưới vẫn còn léo nhéo rất hưng phấn bên cạnh, ai bảo hôm nay bọn họ được gặp thần tượng ngày đêm tơ tưởng chứ! Nhất là Tiểu Mã, lâng lâng tự chủ nổi, thu được bốn cái gối trắng của hai người kia.

      Tạp "ầm ầm" dứt, nhưng mà Bạch Thù vẫn mơ mơ màng màng ngủ, chỉ tiếc mới nhắm mắt lại quá 2 phút, di động của bắt đầu chầm chậm vui vẻ kêu to.

      Bạch Thù tình nguyện tiếp điện thoại, buồn ngủ nên giọng điệu cũng tốt lắm, "Ai?!"

      " là Kỳ Liên."

      Vừa nghe thấy giọng của Kỳ Liên, Bạch Thù mới thoáng tỉnh táo lại, sau đó phục hồi tinh thần, "Kỳ Liên à."

      Thanh Kỳ Liên ôn nhu truyền tới từ đầu bên kia điện thoại, "Có nhớ ?"

      "Ừ." Bạch Thù dùng sức gật đầu, nhưng biết Kỳ Liên nhìn được, cho nên giọng rất vang, dẫn tới tiếng cười khe khẽ của bạn cùng phòng.

      " cũng rất nhớ em."

      "Ừ."

      biết có phải là do thường xuyên nghe thấy hay , trước kia lúc Bạch Thù nghe thấy như thế, mặt luôn đỏ còn tim đập tự chủ được, nhưng tại, giống như là bình thường uống nước lọc, cảm giác gì cũng có.

      Có phải tình cảm lưu luyến chỉ cần qua ba tháng, những tình cảm mãnh liệt có đều mất hay ?

      " ngủ?"

      "Ừ."

      "Cũng đúng, bên kia của em là buổi tối rồi." Kỳ Liên gật đầu, "Kia, nếu , em ngủ trước ? Ngày mai lại gọi cho em?"

      Bạch Thù giọng , "Được", chợt nghe thấy bên kia của Kỳ Liên truyền đến giọng nữ quen thuộc: "Kỳ Liên, nhanh chút, các trưởng bối đều ra rồi ..."

      Bạch Thù cảm giác có điểm mờ ám, đầu óc xuất khoảng vô định, sau đó nhớ tới khi đó Hoa Thiển với , ngày hai mươi hai là lễ đính hôn của hai người bọn họ...

      Có lẽ là Kỳ Liên nghe thấy vừa rồi Bạch Thù mới chữ "Được", vẫn rất ôn nhu với Bạch Thù như cũ, "Mới vừa rồi Hoa Thiển tới, bởi vì hôm nay bà nội xuất viện, mọi người vì bà làm party, cho nên phải tới, ngủ ngon."

      "Bye bye." Bạch Thù thở phào nhõm, nhưng mà trong lòng vẫn yên như trước. Kẻ có tiền là kỳ quái, xuất viện còn tổ chức party. Nhưng mà, chỉ là party mừng bà nội xuất viện thôi sao?

      Xem ra lời kia của Hoa Thiển, hình như cũng quan trọng như tự Bạch Thù nghĩ như vậy.

      Nhưng mà, nên tin tưởng Kỳ Liên, phải sao?

      Nếu hôm nay là ngày đính hôn, lý nào lại cố ý để giọng của Hoa Thiển vang như vậy, dưới tình huống mờ ám như thế, còn ôn ôn nhu nhu gặp lại như vậy.

      ----- với người xa lạ-----

      Thôi nào, phải là do Bạch Thù ngu ngốc, mà là do việc này rất kinh hãi, rất đáng tin.
      dungggMizuki thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53
      Nhân Phẩm Chống Đối Của Đứa Bị Tổn Thương Dậy Nổi
      Editor: Trang Lyn
      Beta: Nguyệt Dao

      Bộ phim "Câu lạc bộ tình " bắt đầu quay sau ba ngày khai máy.

      Buổi quay phim hôm đó chọn địa điểm ở bãi biển, vì bãi biển chính là nơi nữ chính và nam chính gặp nhau, nữ chính muốn tự tử, nhưng sau đó được nam chính cứu, từ đó phát triển JQ.

      Nếu là mùa hè, Bạch Thù nhất định có ý kiến với địa điểm quay phim, thậm chí còn reo hò vài tiếng, nhưng mụ nội nó, bây giờ là mùa đông! Mùa đông mới bắt đầu quay cảnh đầu tiên, khiến cho muốn "nhảy cầu tự tử". Nhân phẩm của , muốn chống đối mà!

      Bạch Thù còn nghĩ, nữ chính này bị chết đuối cũng bị đông lạnh chết, cái này diễn giả cũng thành !

      Thống khổ nhất là, mặt trời hôm đó, có năng lượng, phía trước nó có mấy đám mây chướng mắt ngăn lại, vậy mà nó dám tỏa nắng như vậy khiến muốn đau cả trứng. Mặt trời có năng lượng còn chưa tính, gió biển lúc này cũng xen vào náo nhiệt cái gì hả!

      TAT là người thất bại bắt đầu xui xẻo, uống nước còn có thể nghẹn mà!

      Kết quả là, mỗi người vào vị trí của mình, Bạch Thù mặc áo ngắn tay quần soóc, chân trần bắt đầu giẫm cát từng bước hướng phía biển cả đen tuyền.

      Vẻ mặt hết sức bi tráng, nước mắt ngừng chảy ra từ hốc mắt, sau đó cực kì chậm rãi cực kì chậm rãi về hướng biển cả. . . . . .

      Lúc này đạo diễn vừa : "Action", Bạch Thù bắt đầu diễn, nhân viên công tác ở đây đều kinh sợ!

      Oh, ở nhóm thần tượng chỗ nào chứ, ràng là nhóm có thực lực rồi! Phần diễn của , biểu ra đủ loại thần sắc nội tâm rối rắm của trước khi tự tử cực kì hoàn mỹ!

      Nhìn vẻ mặt bi tráng này, nhìn vẻ mặt rối rắm này, nhìn vẻ mặt hung ác này! Đây hoàn toàn đúng là nữ chính đầu heo trong sách về phía biển rộng mà tự tử!

      Dĩ nhiên, đối với hành động bị mọi người cho là "Dày công tôi luyện" của Bạch Thù, vẫn còn cần nghiên cứu thêm.

      là, thực ra lúc này Bạch Thù bị gió biển làm tê buốt, giày vò thành người đá, cùng với nội tâm đau trứng đày đọa mà ra! Cho nên mới có thể biểu ra vẻ mặt bi tráng, mới có thể biểu ra vẻ hào phóng hy sinh!

      Trong quá trình xuống biển cả đen tuyền, trong lòng Bạch Thù đem Điền Điền mảnh khảnh kia chửi gần chết. Bạn ấy yên lặng viết tiểu thuyết , còn muốn nữ chính vừa ra sân liền coi thường mạng sống của mình, có biết trong lòng nữ chính lúc này u lắm ?

      con mẹ nó mà! Bạn xem coi thường mạng sống của mình còn chưa tính, vậy sao chọn uống thuốc ngủ tự tử, cái này có cảm giác đau đớn mà! Lúc diễn cũng chỉ cần uống vài viên vitamin! Đa lạp khắc tú( trong tiếng Nhật: Thoải mái)! Vừa khỏe mạnh lại dinh dưỡng! Nào giống như tại, mùa đông, còn mặc áo ngắn quần soóc chân trần hướng phía biển cả lạnh băng bước từng bước "tự tìm cái chết"?

      May mà, đau khổ còn có nam chính, trong lòng cảm thấy công bằng!

      Quả nhiên, chờ Bạch Thù diễn xong cảnh này ngày hôm sau, liền hoa lệ cảm cúm. Lúc này bị cảm hắt hơi nước mũi nhanh chóng bắn tung tóe khắp nơi, dù sao từ trước tới nay Bạch Thù vốn quan trọng hình tượng. Hơn nữa sau đó tốc độ của tổ kịch cũng giảm xuống.

      Nhưng mà lúc này Bạch Thù cảm cúm, mọi người đều có áp lực, mà người chịu áp lực lớn nhất lúc này là đạo diễn bộ phim Trần Tiến!

      Này cũng làm Trần Tiến rối rắm, còn kém tự mình làm bác sĩ. Lúc này ông mới quay cảnh đầu tiên, liền giày vò bạn boss lớn làm xảy ra cố, quan trọng nhất là ngày mai boss lớn đến "thăm hỏi nhiệt tình" ! Ông có thể áp lực lớn sao!

      Cho nên , ông chỉ có thể quay về trao đổi với biên kịch thử xem, lúc này mùa đông nên thích hợp hoạt động bên ngoài vậy có thể sửa lại......

      TAT bây giờ làm đạo diễn còn đau khổ như vậy, hiếm thấy.

      May mà phần diễn sau căn bản có thể hoàn thành ở thành phố, cần phải đến biển giày vò.

      Tất nhiên, Bạch Thù coi như là người mới phải khoa biểu diễn, muốn bắt đầu diễn, vẫn còn hơi khó khăn. Mặc dù dự thính ít lần của khoa diễn chuyên ngành, nhưng mà lý thuyết và thực hành, là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

      Còn cảnh diễn đầu tiên tự tử ngoài biển của diễn lần liền qua được, hoàn toàn do ngẫu nhiên, bởi sau đó mấy màn diễn, có ít nhất là hai lần NG mới qua.

      Chẳng qua đạo diễn và những nhân viên khác trong tổ kịch vẫn rất hài lòng, dù sao vốn bọn họ nghĩ Bạch Thù phải NG bảy tám lần mới qua, ╮(╯_╰)╭, tại vượt ngoài ý muốn bọn họ.

      Ngoài Bạch Thù, ngay cả đám người học chuyên ngành biểu diễn Tần Minh Minh và Diêu Kim Bảo, cũng NG ít nhất hai lần.

      Bạch Thù cảm thấy vui mừng sâu sắc. TAT, ra chỉ là chúa NG.

      Tất nhiên, nếu như Tần Minh Minh biết Bạch Thù nghĩ như thế, ấy nhất định lớn tiếng Bạch Thù: Tư tưởng của làm từ gì vậy!

      Cũng may nhân viên công tác bộ phim đối với người mới đều rất khoan dung, cũng xuất mấy lời như "Đạo diễn tức giận mắng" ở diễn đàn mạng, các diễn viên tranh đấu gay gắt... Mọi chuyện, khí tổ kịch tất cả là hòa thuận vui vẻ.

      Với lại từ những ngày quay phim vừa qua, Bạch Thù diễn cũng tốt dần, có phần được, thậm chí có thể lần là qua, biểu như thế, chỉ có thể dùng lợi hại để hình dung !

      Hiển nhiên mọi người đối Bạch Thù là khen ngợi ngớt, vốn tưởng rằng chẳng qua dựa vào bề ngoài và bối cảnh để diễn vai nữ chính, cũng mong đợi vào khả năng biểu diễn của , ngờ lại có thể liên tiếp làm cho mọi người ngạc nhiên vui mừng.

      Bạch Thù thấy thái độ mọi người thay đổi, trong lòng cũng vui sướng, dù sao chứng minh bản thân phải bình hoa, dù bình hoa cũng là bình hoa có thực lực.

      Vì thế trong lòng tiểu nhân cúi lưng cười to: Ha ha ha.

      Bạch Thù bắt đầu kiêu ngạo.

      Quay phim nửa tháng, hầu như rất vất vả, dù sao bây giờ đối với nghề diễn này từ bỡ ngỡ đến hiểu , đương nhiên là hết sức vất vả.

      Trọng tâm lúc này, khó khăn nhất phải là biểu cảm, bởi vì Bạch Thù người này, về cơ bản từ bé diễn: Dịu dàng, nũng nịu, thùy mị..... Bạch Thù hiểu được trong cuộc sống ở thành phố này bản thân mang vô số mặt nạ, mà diễn xuất dường như chính là bản năng thông thường của .

      Trước mặt nam sinh, dịu dàng nũng nịu, dẫn tới vô số nam giới thi nhau khom lưng; trước mặt nữ sinh, kiêu ngạo, xinh đẹp, khí chất trang nhã tự nhiên, làm các ao ước thôi; trước mặt thầy , ngoan ngoãn, chịu khó, ổn định vươn lên, đó là lí do mà thầy đối với rất thích, học bổng của trường, hoạt động lớn của trường, ở đâu cũng có thể thấy .

      Cho dù trong mắt người ngoài, Bạch Thù là người tướng mạo xinh đẹp, khí chất phụ nữ đại hoàn mỹ! Nhưng mà thực tế, Bạch Thù người này, trong long hết sức thô tục, hết sức dũng mãnh, hết sức đàn ông!

      Cũng bởi vì Bạch Thù giả bộ, cho nên sống như cá gặp nước. Mà "Bộ dạng " của , ngoại trừ đối với tốt, người quan hệ rất thân thiết, người bình thường cách nào phát được! Tất nhiên, ngoại trừ Lý Tô Mặc là trường hợp ngoại lệ.

      Tất nhiên, thực ra bản thân Bạch Thù cũng rất muốn hóa trang bản thân, bởi vì bản thân giả bộ cũng có hơi đau trứng! Nhưng mà ở xã hội này, giả bộ có được ? thể! Cho nên tiếp tục giả bộ! Gỉa bộ đến khi nào thành công rút lui, chừng có thể quay về làm chính mình.

      --- ------ với người xa lạ---- -----

      Xã hội thực rất bất đắc dĩ mà ╮(╯_╰)╭

      Tôi biết các đại gia luôn chờ Bạch Thù và Kì Liên chia tay, sau đó XXOO cùng Lí Tô Mặc, tôi chỉ có thể với các đại gia, tất cả trò hay phía sau chỉ mới bắt đầu thôi...
      Mizuki thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :