1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiếu gia phúc hắc săn vợ yêu - Minh Lam Phong (56) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 40
      Tiền Dương Kinh Ngạc

      Tiền Dương vui tươi hớn hở đặt mông ngồi ở bên cạnh Bạch Thù, dùng giọng điệu rất ái muội hỏi, “Các em là học sinh đại học C sao?”

      Đại học C nằm cạnh đại học S, hai trường sát bên nhau, nhưng trường đại học S là trường đại học trọng điểm trong nước, còn đại học C là trường nghệ thuật, tuy bên trong có rất nhiều tuấn nam mỹ nữ, nhưng đa số là những người có học vấn và nghề nghiệp.

      Câu hỏi như vậy, làm trong trong lòng mấy đều khó chịu.

      Bạch Thù buông đũa trong tay, mặt mang vẻ mỉm cười, “Tại sao Tiền tiên sinh lại nghĩ chúng tôi là sinh viên đại học C mà phải đại học S?”

      Tiền Dương nghĩ mình đoán trúng rồi, trong lòng vui tươi hớn hở, thầm nghĩ: Đoán cũng biết, mấy em này đều xinh đẹp như vậy, có thể chuyên tâm học hành sao? Nếu có cũng chỉ có thể là hệ nghệ thuật của đại học S .

      Đương nhiên, trong lòng Tiền Dương hèn mọn nghĩ mấy này bên ngoài có tự trọng, nhưng đối với xinh đẹp của các , nửa phần sức chống cự cũng có, nhất là Bạch Thù. Nhìn dáng vẻ của liền xúc động, ôi…rất kích thích, thế nào cũng gặp qua nhiều dạng phụ nữ rồi!

      Nghĩ nghĩ, Tiền Dương vẫn cảm thấy chính mình rất phong độ, "Chủ yếu là các vị tiểu thư rất đẹp.”

      A La mỉm cười với mấy chị em, “Tối hôm qua tớ mơ thấy cái gối thêu hoa có cái cánh dài bay loạn, nghĩ rằng giấc mơ đó linh nghiệm như vậy.”

      “Nhìn là gối thêu hoa, nhưng ai biết được bên ngoài có phải gấm cẩm tú hay ? Cậu xác định phải là cậu mơ thấy đống vải bố bỏ ?” Tiểu Mã hừ lạnh.

      “Ai ôi…người ta chỉ chúng ta xinh đẹp thôi mà.” Tiểu Mật dịu dàng câu, sau đó nháy mắt mấy cái với Tiền Dương, “Tiền thiếu…tuy học sinh tiểu học đều chỉ trông mặt mà bắt hình dong là đúng, nhưng chúng tôi có xinh đẹp , như vậy nên hiểu lầm xinh đẹp của bọn tôi cũng có thể tạm tha thứ!”

      Tiền Dương ngốc, tất nhiên là nghe ra ý trong lời của các , có chút xấu hổ nhìn bốn người bọn họ, "Các em là hệ nghệ thuật của đại học S?"

      “Hừ.” Tiểu Mã cười lạnh.

      "Haha." A La ngoài cười nhưng trong cười.

      "..." Bạch Thù tiếng động cười yếu ớt.

      "Hìhì..." Tiểu Mật cười đến vô cùng dịu dàng, "Tiền thiếu, vừa rồi hiểu lầm bọn tôi có thể tha thứ, bây giờ mà còn nữa là thể tha nha!"

      Tiền Dương 囧,thầm nghĩ: là sinh viên đại học S? Nếu đúng như vậy, muốn tìm cái hố để chui xuống, rất mất mặt!

      Chính vào lúc này thanh của Cố Tử Minh truyền tới, “A Dương, chuyện chưa xong sao!”

      Tiền Dương xấu hổ nhìn Cố Tử Minh, Cố Tử Minh nhìn vòng, sau đó ánh mắt sáng lên, "A…Tiền Dương, hóa ra là bồi dưỡng tình cảm với mỹ nhân, vui đến quên cả trời đất."

      Tiền Dương cười, “Sao có thể.” tồn tại của nhóm người này giống như đám cọp mẹ, cố tình khiến đại thiếu gia như vô cùng xấu hổ!

      “Xin chào mấy em , tôi là Cố Tử Minh, bạn của Tiền Dương.”

      Bạch Thù bĩu môi, “Bọn tôi lại quen ta.”

      Tiền Dương xơ cứng tại tại chỗ, lại thấy Cố Tử Minh miệng há thành chữ O, càng cảm thấy vô cũng mất mặt!

      biết gần đây thế nào lại khiến cho hai đại thiếu gia giống như chưa từng thấy qua mỹ nữ! Cho dù bọn tôi có đẹp , muốn làm quen cũng phải biết thông tin cơ bản về bọn tôi chứ.” Tiểu Mã nhìn Tiền Dương tràn đầy hèn mọn.

      “Đúng nha…ngay cả việc làm cái gối thêu hoa cũng làm được, còn bằng đống vải bố cứng ngắt.” A La buông tay.

      Tiểu Mật ngọt ngào cười, "Tiền thiếu, lần trông mặt mà bắt hình dong có thể tha thứ, hai lần, em tha thứ nha, rất tổn thương lòng em."

      Sắc mặt Tiền Dương từ xanh chuyển snag tím, sau đó “Xin phép”, lôi kéo Cố Tử Mạnh trở về vị trí ban đầu của mình.

      “Chúng ta tiếp tục ăn thôi.” Tiền Dương vừa xoay người , Bạch Thù liên vui tươi hớn hở với đám bạn cùng phòng, “ cần vì cái gối mà ảnh hưởng đến cảm xúc, hương vị của Thanh Tân quán vẫn rất ngon.”
      Tiền Dương chạy trối chết nghe được những lời ấy, liền lảo đảo cái.

      Cố Tử Minh vẫn hiểu, “Rốt cuộc là cậu đắc tối với bọn họ ở chỗ nào vậy? Làm sao lại bị ví như cái gối thêu hoa? Theo lý người nổi tiếng đẹp trai như cậu, làm thế nào mà lại bị móc thành ra thế này?”

      Tiền Dương giận dữ , " lời khó hết."

      “Vậy đơn giản .” Cố Tử Minh bĩu môi, "Đúng rồi, cậu tìm các ấy là vì bọn họ câu 'Hoàng mã lừa bịp' sao?"

      Tiền Dương sửng sốt, "Ha ha, quên mất chính , chủ yếu là từng gặp mấy người kia lần, nhất là nàng xinh đẹp nhất kia!"

      “Là người mặc quần áo màu trắng?”

      “Hừ…ánh mắt của cậu làm sao vậy? Áo màu trắng nhạt nhẽo như vậy mà cậu lại cho rằng ta đẹp nhất, cậu đùa sao?” Tiền Dương hèn mọn, " đó, nếu có gì bất ngờ xảy ra nữ diễn viên chính mới xuất sắc!"

      “Người nào cơ, tớ chỉ thấy mặc áo trắng kia, thanh đạm, có hơi thở cổ điển nồng đậm. Là loại hình tớ thích!”

      “Hừ…bộ dạng thế thôi, chuyện độc chết người! Chính ta tớ là cái gối thêu hoa! Cậu quay đầu lại nhìn xem, người xinh đẹp nhất, dáng người tốt nhất, bộ ngực kia, đôi chân kia, thắt lưng kia, làn da kia, cái miệng nhắn kia, đôi mắt kia, cái mũi kia, quả là cực phẩm!"

      “Mặc áo lông mà cậu cũng nhìn ra được có ngực có thắt lưng, mắt cậu đúng là hỏa nhãn kim tinh, cái đồ sắc lang!”

      “Sao lại nhìn ra! Ngực cup D cũng là cup C, bằng cũng nhô ra như thế! Còn nếu có thắt lưng sao lại có thể ăn mặc yểu điệu như vậy? Đừng là cậu nhìn thấy! cậu còn háo sắc hơn tớ! Đừng có giả bộ thuần khiết, thuần cái cọng lông! Nếu cậu là A Mặc, lời này sai!”

      “Được, người thuần khiết là cậu, rất đứng đắn! Cậu vẫn chưa kể cho tớ tại sao mọi chuyện lại như vậy?”

      “Aiz…còn phải là do bọn họ là sinh viên đại học C sao, kết quả là người ta móc tớ! Tớ là sinh viên hệ nghệ thuật đại học S, người ta lại bắt đầu châm chọc tớ! Hừ…sao bọn họ lại chịu thẳng !”

      Cố Tử Minh vẻ mặt hèn mọn nhìn , "Sao cậu bọn họ là sinh viên hệ phát thanh của đại học S! Ngay cả lòng của phụ nữ cũng biết, hạ thấp bọn họ như vậy, có thể tức giận sao! Ra ngoài đường đừng tớ quen cậu, thực mất mặt, khó trách bị nữ sinh viên người ta ngay cả cái gối thêu hoa cũng bằng!”

      Hai người kịch liệt tranh luận, cũng may lượng rất thấp, khiến cho mọi người chú ý.

      Ngồi vào vị trí của mình, hai người lại tính tiếp tục tranh luận, lại nghe thấy nam sinh bên cạnh : “Ôi…vận khí hôm nay tốt , vậy mà lại có thể gặp được bốn đóa hoa của hệ phát thanh trường đại học S!”

      “Làm sao làm sao? Bạch Thù ở đây?” nam sinh khác tiếp lời.

      “Bên kia, Bạch Thù ở đó, ôi! Đúng là hoa hậu giảng đường đại học S, đẹp! Có muốn qua chào hỏi hay ?”



      ☆ Chương 41
      Dám Ngắt Điện Thoại Của Tôi, Hửm?

      Bạch Thù nghĩ tới nhanh như vậy gặp lại cái gối thêu hoa Tiền Dương.

      Đó là vào hôm sau lúc Bạch Thù tới tập đoàn Phong Khiêm chụp quảng cáo, vào thời điểm đợi thang máy, Bạch Thù đụng phải Tiền Dương.

      Tiền Dương nhìn thấy Bạch Thù, hoàn toàn nhớ đến chuyện xấu hổ ngày hôm qua, vẫn như bình thường tiến về phía trước chào hỏi Bạch Thù, “ Bạch, chúng ta có duyên.”

      Trong lòng Bạch Thù khinh bỉ, nhanh như vậy đem chuyện ngày hôm qua quên sạch , quả thực phải thứ tốt lành gì! Trong lòng tuy nghic như vậy, nhưng ngoài miệng vẫn cười nhạt, “Hóa ra là Tiền thiếu.”

      Bạch Thù nhấn mạnh từ “thiếu”, sau đó thầm đem so sánh với Kỳ Liên và Lí Tô Mặc.

      Đều là thiếu gia giống nhau, vì sao hai vị kia có mười phần khí chất quý tộc? Mà lại giống như khuông đúc dạng với cún? (ND: ra nguyên văn là “cẩu”, tớ lại dám dịch là chó vì thấy hơi nặng. T^T)

      Nếu Tiền Dương mà biết Bạch Thù nghĩ vậy về , nhất định khóc chết! Hăn cũng rất hối hận vì mình trông mặt mà bắt hình dong, nhưng mà tướng mạo của các , cùng với lời của mảnh mai nhu nhược kia, có thể khiến hiểu lầm sao? hoàn toàn vô tội có được hay TAT? Các biết hiểu nhầm, lại còn tiếp tục dẫn đường “lạc lối”!

      Trong lòng Tiền Dương vẫn còn chút xấu hổ, dù sao trong cảm nhận của các hành vi của ngày hôm qua rất đáng khinh bỉ, đánh giá này biết đám người quen của cười thế nào đâu! Nhưng mà muốn bắt tâm của mỹ nhân làm tù binh, chỉ có thể ra vẻ như quên mất chuyện ngày hôm qua.

      Bạch đến nơi này làm gì?”

      “Việc tư, thể .” Môi Bạch Thù hơi mở, vài tiếng.

      Nhìn biểu tình phấn khích mặt Tiền Dương, trong lòng Bạch Thù rất thích, ra lời này có cảm giác, lần trước lúc Lí Tô Mặc phun ra bốn chữ này, có lẽ cảm giác trong lòng cũng thế này!

      “Hahaha…”

      Bạch Thù chợt nghĩ đến câu rất được lưu hành mạng: lời đồn chỉ dành cho người học thức, chuyện phiếm chỉ có thể cười haha. (ND: hiểu nghĩa của câu này TT____TT)

      "Tiền thiếu, tôi còn có việc, trước bước." Nhìn thấy thang máy đến, Bạch Thù lập tức vào thang máy, ai ngờ Tiền Dương phía sau cũng bước vào theo, "Haha, chúng ta cùng nhau thang máy."

      Tuy trong lòng Bạch Thù khó chịu, nhưng thang máy là phương tiện công cộng, muốn cũng thể trách được gì.

      Đến tầng 31, Bạch Thù lập tức ra ngoài.

      Trong lòng Tiền Dương có cảm giác rất khó , ôi, khi nào đứng trước người phụ nữ mà đạt được mục đích! thế nào cũng là chàng trai trẻ đẹp đầy hứa hẹn, nhưng mà này đến nháy mắt cũng nháy với cái, rất tổn thương lòng tự tôn của .

      Ra khỏi thang máy, Bạch Thù cảm thấy hô hấp thông hơn rất nhiều, sau đó Bạch Thù tìm được người phụ trách sân khấu cho biết địa điểm, chỉ nhìn thấy đám người bên kia rất bận rộn.

      Nhiếp ảnh gia, nhà trang điểm, đạo diễn, tất cả bắt đầu bắt tay vào làm công tác chuẩn bị đâu vào đấy.

      Đại khái là đạo diễn xem qua ảnh chụp của Bạch Thù, thấy Bạch Thù đến, gật đầu với , sau đó với nhà trang điểm, “ giúp ấy trang điểm, cần đậm quá.”

      Nhà trang điểm nhận được lệnh của đạo diễn, dẫn Bạch Thù vào phòng hóa trang.

      Bạch đẹp, tôi tin rằng quảng cáo này nhất định nổi tiếng.”

      “Haha…cảm ơn lời chúc của .”

      Sau khi trang điểm tiến hành chụp quảng cáo, Bạch Thù cảm thấy các nhân viên công tác đều rất tốt, dữ dằn giống như Tiểu Mã . Ít nhất vào lúc bị NG (cảnh quay hỏng), đạo diễn dùng giọng ôn hòa giảng giải cho biết nên chú ý chỗ nào. mặt nhà trang điểm, nhiếp ảnh gia cũng mỉm cười, chưa bao giờ cao giọng chuyện.

      Aiz…╮(╯_╰)╭, tố chất tổ đạo diễn của tập đoàn lớn cao hơn các chỗ khác ít.

      Làm sao Bạch Thù biết được, người ta đối tốt với hoàn toàn là vì dám đắc tội với !

      Những người này, lăn lộn biết bao lâu trong vòng giải trí, có ai mà thành tinh cơ chứ!

      Bằng sinh viên chưa tốt nghiệp mới ra đời chưa có kinh nghiệm như , vậy mà có thể đến tập đoàn Phong Khiêm chụp quảng cáo bộ mỹ phẩm trang điểm mới nhất, bên trong có mờ ám ai mà tin?

      Cả ngày chụp hình quảng cáo, thân người Bạch Thù có chút cứng ngắt, nụ cười mặt cũng trở nên máy móc ít.

      “Ok! Kết thúc công việc! Ngày mai tiếp tục.” Đạo diễn vung tay lên, “Ngày mai chụp ngoại cảnh, mọi người nên mặc thêm nhiều áo vào.”

      Bạch Thù thở dài, sau đó mặc áo lông vào, chính vào lúc này, điện thoại trong túi cũng chầm chậm vang lên, sắc mặt mọi người 囧, thầm nghĩ, tiếng chuông của này cũng giản dị, giống như các nữ sinh đương thời, thích cài đủ loại nhạc chuông cho mình.

      Bọn họ nào biết rằng phải Bạch Thù muốn cài nhạc chuông cá tính, mà là cái điện thoại này của hề có chức năng đó!

      “Alo~” Bạch Thù tưởng Kỳ Liên gọi, ngay lập tức nghe máy, khóe miệng hơi nhếch lên.

      ăn cơm.” Thanh lạnh lẽo của Lí Tô Mặc rơi vào trong tai Bạch Thù.

      Trước kia từng qua, động của Bạch Thù và cái loa phóng thanh cũng khác gì nhau, cho nên mọi người ngay lập tức trầm mặc.

      Bạch Thù hỗn độn, luống cuống tay chân ngắt điện thoại! Nhất định là choáng váng nên mới đến chỗ người nghe điện thoại. TAT

      Mọi người thấy thần sắc của Bạch Thù kỳ quái, sau đó vẫn là đạo diễn câu, “Mọi người có thể về rồi.”

      Đám nhà trang điểm, nhiếp ảnh gia, nhân viên phụ trách ánh sáng, trợ lý toàn bộ yên lặng gật đầu, xoay người , để lại Bạch Thù hóa đá trước máy sưởi trong phòng chụp.

      Lúc này điện thoại của lại vang, đáng người chưa xa kia, thân mình nháy mắt cứng lại, sau đó liều mạng chạy ra ngoài.

      Bạch Thù cắn khăn tay rơi lệ, oán giận nhận cuộc gọi, “ có để cho tôi yên !”

      “Bạch Thù?” Thanh ôn nhu tựa như long chim của Kỳ Liên nháy mắt khiến tâm tư rối loạn của Bạch Thù bình tĩnh.

      “Kỳ Liên.” Bạch Thù chảy hai hàng lệ, vì sao gọi sớm chứ!

      “Có ai quấy rầy em sao?”

      Bạch Thù lắc đầu, sau đó nhớ rằng Kỳ Liên nhìn thấy, vì thế liền , “Chỉ là người xa lạ, đánh mãi chết, cũng biết bị em từ chối bao nhiêu lần, phiền muốn chết! Chưa từng thấy đàm ông nào mặt dày như vậy!” (ND: biết được Mặc ca nếu biết chị vậy chỉnh chết chị thế nào nhỉ O.O)

      “Haha…ai bảo Tiểu Thù nhà chúng ta đáng như vậy.”

      Bạch Thù nghe xong rất hưởng thụ, “Kỳ Liên, gần tháng rồi em chưa gặp .”

      “Nhớ sao? Buổi tối chũng ta xài webcam? Hửm?” Tiếng mềm yếu cuối cùng kia khiến xương cốt Bạch Thù giật lên cái.

      “Em có máy tính.” nào có thời gian lên mạng chứ, huống chi phóng xạ từ máy tính rất có hại cho da.

      “Được rồi, về sơm chút.” Kỳ Liên cười hớ hớ với Bạch Thù.

      “Vậy cúp nhé?”

      “Ừ…nhớ được ngoại tình, chờ trở lại.” xong, Kỳ Liên liền ngắt điện thoại.

      Bạch Thù thở dài, lần nào cũng kết thúc bằng câu sát phong cảnh như vậy! Cất điện thoại, Bạch Thù liền thấy trước mặt nhiều hơn người.
      sợ tới mức nháy mắt liền nhảy dựng lên, sau đó mới thấy người trước mặt trưng ra vẻ mặt của bà mẹ kế, mà đôi mắt trong trẻo lại vô cùng u ám.

      “Haha…Lí thiếu.” Bạch Thù nhếch môi, cười đến vô cùng chân chó.

      có thể cười sao? Trước mắt, người đàn ông này chính là người lãnh đạo trực tiếp của !

      “Ngắt điện thoại của tôi?” Thanh Lí Tô Mặc nặng , lại giống như nện lên đầu quả tim Bạch Thù, khiến cà người run lên.



      ☆ Chương 42
      Đấu Cùng Lí Thiếu, Là Vô Cùng Khó Khăn

      “A…Tôi ngắt điện thoại của ? Có ư? Có ư?” Bạch Thù mở to hai mắt nhìn Lí Tô Mặc.

      Lí Tô Mặc vươn tay búng lên trán Bạch Thù, khoé miệng hơi cong, “Ăn cơm thôi.”

      Bạch Thù biết hôm nay mình khóc bao nhiêu lần, sao bây giờ chảy xuống , nước mắt của ơi!

      “Lí thiếu, tối nay có xã giao sao?” Theo biết, các bữa tiệc xã giao của chất thành đống lớn cơ mà.

      quan tâm tôi sao?” Con ngươi Lí Tô Mặc mang mangn theo tầng ý tứ khác.

      Bạch Thù sợ đến mức liên tục xua tay, “Tất nhiên là có.”

      Ai ôi, nếu cứ tiếp tục như vậy, vỡ tim mất! chuyện cũng cần doạ người như vậy chứ!

      Lí Tô Mặc tiếp tục nhíu mày, “Chẳng lẽ làm nhân viên nên quan tâm cấp sao?”

      Bạch Thù càng nghe càng biết đây là tư vị gì, may mà , cổ nhân đúng, ít làm nhiều mới là vương đạo!

      Lí Tô Mặc thấy dáng vẻ buồn chán của Bạch Thù, tâm tình rất tốt, ngay cả bước chân cũng nhàng .

      ***
      Hiểu lầm xảy ra như thế nào? Làm thế nào mà lời đồn có thể truyền ? Nếu trước đó Bạch Thù hiểu vì sao bây giờ rồi.

      Vừa bước vào tập đoàn Phong Khiêm, đám nhân viên tinh lại lại nháy mắt đều đồng loạt quay đầu nhìn chằm chằm Bạch Thù. Alexander ơi, vẫn ra vẻ bình tĩnh tới chỗ đạo diễn tập trung ngày hôm qua. Mọi ánh mắt từ bốn phương tám hướng bắn tới với vận tốc 500 vạn năm ánh sáng, chiếu vào thân thể giống như muốn nhìn xuyên hết cả người !

      “Là ấy sao?”

      “Rất xinh đẹp, nhưng mà quá diễm lệ, xứng với boss.”

      "Chậc chậc, cực phẩm, khó trách boss thích ."

      Bạch Thù yên lặng rơi lệ, đều là bịa đặt a bịa đặt, với Lí thiếu là trong sạch đến mức thể trong sạch hơn!

      Đến đại sảnh tập hợp, người bên trong thấy đến liền dùng ánh mắt bát quái nhìn chằm chằm . Bạch Thù rất bình tĩnh đến chỗ bọn họ.

      Đến khi mọi người tới đông đủ, đạo diễn gật đầu, “Được rồi, bây giờ đem những thứ nên mang theo, rồi sau đó xuống xe dưới lầu ngồi.”

      Sau đó dạo diễn đến bên người Bạch Thù, với mọi người, “Lí tổng phân phó, muốn chúng ta chiếu cố tốt cho Bạch, để ấy bị cảm mạo.”

      Bạch Thù hóa đá, cảm thấy cuộc đời chính là quá trình “tiến hóa” thành “người đá”!

      Mà mọi người nháy mắt kích động, thậm chí có người còn ôm tim! Rất kích thích, big-news a! Lí đại thiếu chưa từng có tin đồn luyến ái nào vậy mà lại có người trong lòng!

      Lúc chụp ảnh, bởi vì địa điểm được chọn là bãi biển, Bạch Thù muốn mặc quần áo mùa hè mỏng manh chân trần bãi cát. Khi chân trần cát, đột nhiên con sóng vỗ vào, rất lạnh! Ngoài trời chỉ có 3 độ, khốn kiếp còn muốn mặc trang phục hè, mặt mang vẻ nhiệt tình mỉm cười chụp ảnh! Mười vạn đồng tiền này nhiên dễ kiếm! Nhà tư bản bóc lột vẫn là nhà tư bản bóc lột!

      Bởi vì ngày hôm qua ngây thơ, cho nên buổi tối trở về, bù lại Bạch Thù có thêm ít vấn đề cần lưu ý khi chụp quảng cáo, hơn nữa hôm nay rất lạnh, Bạch Thù sợ mình chịu nổi, cho nên hôm nay Bạch Thù đặc biệt tiến vào trạng thái, ngay cả lần NG cũng có, hoàn thành nhiệm vụ được đạo diễn chỉ định.

      Vì thế, đạo diễn nhìn Bạch Thù với cặp mắt khác xưa, “Bạch Thù, cố gắng nhiều vào, là đứa có tiềm năng bẩm sinh, cho dù dựa vào quan hệ với Lí thiếu, tôi tin tưởng rồi cũng có ngày nổi tiếng.”

      Bạch Thù gật đầu, rơi lệ, trong lòng yên lặng : Tôi hề dựa vào quan hệ với ta! Nhiều lắm chỉ là hưởng chút ánh hào quang của bạn Kỳ Liên mà thôi.

      Loại hiểu lầm này có cách nào giải thích cho ràng được, lời đồn đãi loại này loại kia nhất thời cũng thể dẹp yên. Bạn càng giải thích, người ta lại càng tin tưởng lời đồn kia là . phải mạng cũng có câu hay sao: Lời đồn đãi dành cho những người có hiểu biết (Nghĩa là giả của lời đồn chỉ những người thông minh mới biết được)! Cho nên luôn vững tin rằng, ngày nào đó, tin đồn về và Lí Tô Mặc tự nhiên biến mất sạch ! (ND: Với kẻ phúc hắc nào đó, chị chắc là lời đồn mất à? =∆= )

      Chẳng qua, những kẻ thông minh đời này có nhiều, cho nên lời đồn về những giảm bớt, ngược lại giống như quả cầu tuyết lăn, càng ngày lại càng nghiêm trọng hơn!

      Ngay cả thời kỳ thực tập tại đài truyền B lúc trước, ngay cả tin chuyên mục “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” của đài B do phỏng vấn Lí Tô Mặc cũng bị đào ra.

      Bạch Thù thầm than, sức mạnh của bát quái mạnh mẽ, chưa đến ngày chuyện xấu bay đầy trời. Nhưng mà nếu nhân vật chính của câu chuyện xấu đó là người khác, chừng còn có hứng thú xem chút, nhưng khi nhân vật chính lại là , laijcos cảm giác đầu đau.

      Ngày thứ ba, Bạch Thù nhận được điện thoại của tổ kịch “Câu lạc bộ tình ”, xác định nữ chính là , bảo ngày mai đến nhà hàng Hoàng Mã lầu 3 phòng 521 để thảo luận hợp đồng.

      Đám người trong phòng ngủ biết Bạch Thù được chọn, kích động thôi.

      “Bạch Thù, có phải số cậu gần đây đặc biệt tốt hay , trước chụp quảng cáo cho tập đoàn Phong Khiêm, sau đó ký hợp đồng dài hạn cùng bọn họ, bây giờ lại còn dành được vai diễn truyền hình của Triệu thị, quá tuyệt rồi!”

      Bạch Thù cũng tự hỏi, “A…cũng đúng nhỉ. Tại sao vận khí của tớ gần đây lại tốt như vậy? Có phải là Ngọc Hoàng đại đế chiếu cố đứa con xinh đẹp này của ông ấy hay ?”

      “Mơ tưởng!” Ba cái gối đầu đồng loạt bay tới chỗ Bạch Thù.

      Hôm sau.

      Bạch Thù vui tươi hớn hở xuống dưới lầu phòng ngủ, chỉ thấy chiếc xe Porsche màu lam nhìn rất quen dừng trước mặt , Qủa nhiên, Lí Tô Mặc đứng dựa vào cửa xe.

      Bạch Thù kêu rên, mới sáng tinh mơ gặp thằng nhãi này, vận khí của sao lại tốt như vậy? Nhưng sau đó Bạch Thù nghĩ, lần đầu tiên thấy Lí Tô Mặc, hình như cũng là lúc ta đợi người, ngay lập tức ngưng tự mình đa tình cho rằng ta tới tìm .

      Mỗi lần gặp ta ở đây, cũng đều là ta đứng chờ người, điều này đại biểu cho việc ở đây có nữ sinh là bạn ta, trước đó thấy qua hai lần, lần này là lần thứ ba!

      Gì chứ, hóa ra là như vậy! Trong lòng Bạch Thù lên những suy nghĩ xấu xa. Sau đó có chút khó chịu qua trước mặt . Còn chưa bước qua khỏi, bị Lí Tô Mặc đột nhiên vươn tay nắm lấy cổ tay.

      “Lên xe.”

      Mặt Bạch Thù đỏ rực, lập tức vùng tay ra khỏi Lí Tô Mặc, “Hôm nay tôi chụp quảng cáo!”

      “Tôi biết.” Khó có được lúc Lí Tô Mặc bày ra vẻ mặt mẹ kế, tâm tình rất tốt với Bạch Thù, “Tôi còn biết muốn Hoàng Mã.”

      Bạch Thù囧 nên lời, nghe thấy chuyện ôn nhu với như vậy, trong lòng cảm thấy bất ổn, ngay cả dũng khí liếc nhìn Lí Tô Mặc cái cũng có, sau đó lại sợ bạn học nhìn thấy, Bạch Thù rất có cốt khí nhanh chóng ngồi vào ghế lái phụ của chiếc xe Porsche, với Lí Tô Mặc, “Mau lái !”

      Lí Tô Mặc cười cười, xoay cái chìa khóa xe trong tay vòng, sau đó mới cắm vào khởi động xe. Crnh vật vun vút chạy qua, rất nhanh ra khỏi cổng trường. Mới sáng sớm, xe đường nhiều, cho nên xe rất dễ.

      Lí Tô Mặc đưa qua cho Bạch Thù cái túi to, bên trong có rất nhiều thứ, bánh quẩy, sữa đậu nành, bánh bao, chưng giáo ( biết cái gì), sữa chua. Toàn là những món thích.

      , đây là tỏ vẻ thích , sau đó muốn theo đuổi sao? Nhưng mà nên nha, bây giờ là người có bạn trai, hay là ta muốn làm tiểu tam? (ND: Ý như vậy, mình dịch chữ tiểu tam dường như hợp hình tượng nhỉ? )

      Lại lần nữa Bạch Thù bị hoang mang.
      Mizuki thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 43
      Ký Kết Thành Công



      Vừa đến khách sạn Hoàng Mã, câu cảm ơn Bạch Thù cũng , liền chạy như bay đến cửa khách sạn, giống như sau lưng có bảy con sói lớn đuổi theo .

      Lí Tô Mặc nhìn bước chân chạy như điên của Bạch Thù, sửng sốt chút, sau đó lại cúi đầu cười ra tiếng, giống như bức tranh thủy mặc nở rộ đẹp kinh diễm.

      Bạch Thù cứa chạy như điên, lúc sau mới cảm thấy mình rất mất mặt, vì sao lại phải chạy chứ! Vì thế bước chân của chậm lại, sau đó chậm rãi nhìn nơi chạy đến.

      Phía bên kia, chỉ thấy trừ ra còn có mặt vài người nữa. Đều quen, đoán chừng là giống , đều là người mới thử kính thành công.

      là Bạch Thù?” người đàn ông trung niên nhã nhặn mang kính đen bên kia nhìn thoáng qua Bạch Thù, sau đó gật đầu, “Ừ…rất phù hợp với hình tượng nữ chính.”

      Bạch Thù 囧, sau đó người đàn ông trung niên kia đưa ra phần hợp đồng, “Đây là hợp đồng của chúng ta, xem trước chút.”

      Bạch Thù nhìn xung quanh, chỉ thấy mấy người khác cũng xem hợp đồng, dáng vẻ rất nghiêm túc.

      Bạch Thù cũng tìm vị trí ngồi xuống, lúc này mới xem kỹ hợp đồng.

      Bộ phim này tổng cộng có ba mươi tập, tính là ngắn nhưng cũng dài, xem thời gian được sắp xếp, hình như có hơi nhanh, cũng may là đề cương luận văn của làm xong từ sớm, bằng nhất định bận ngập đầu.

      Điều kiện trong hợp đồng rất tốt, thù lao là 6 vạn tập, đối với nữ diễn viên chính mới vào nghề như , cái giá này vẫn rất hợp lý, sau đó Bạch Thù lại nhìn tiếp những nội dung phải tuân thủ, đơn giản chỉ là vào thời điểm quay phim thể tiết lộ cho bên ngoài trước nội dung mà thôi.

      Điều này Bạch Thù vẫn có thể tuân thủ, dù sao bản thân cũng phải loại người lắm miệng này.

      Đợi cho mọi người đều ký hợp đồng xong, người đàn ông trung niên kia mới mỉm cười gật đầu, “Hoan nghênh mọi người tiến vào đại gia đình “Câu lạc bộ tình ” này. Chúng ta khởi quay vào cuối tháng, trước đó buổi họp báo, chính là ngày 22 tháng này, cho nên tôi hy vọng ngày đó mọi người ra ngoài.”

      Bạch Thù gật đầu, chuẩn bị cho việc tốt nghiệp rất nhiều, cho nên có thời gian. Mấy người khác cũng gật đầu, giống nhưm uốn bọn họ thành vấn đề.

      Người đàn ông trung niên cười cười, từ trong cặp công văn màu đen lấy ra vài cuốn sách đóng bằng giấy A4, “Đây là kịch bản, lời kịch của mọi người đều ở trong này. Lúc trở về có trách nhiệm phải đọc trước, nếu đến lúc đó lại luống cuống tay chân.”

      Mọi người tiếp nhận kịch bản, lật xem vài tờ.

      tại mọi người làm quen với nhau chút di, bởi vì đều là người mới, phần lớn đều là sinh viên chưa tốt nghiệp, tôi tin rằng mọi người quá khó để thân với nhau.” Người đàn ông trung niên với mọi người.

      Vì thế, bên cạnh có , dáng vẻ rất xinh đẹp, lập tức cười sáng lạn với Bạch Thù, “ là Bạch Thù đúng , đẹp. Tôi là Tần Minh Minh, về sau cùng nhau quay phim xin chỉ giáo nhiều hơn.”

      Bạch Thù mỉm cười, “Haha…người đẹp, chuyện đáng .”

      “Haha…đúng vậy, tôi rất đáng , mọi người đều như thế. Đúng rồi, tôi là sinh viên hệ biểu diễn của đại học B, sao?”

      “Hệ phát thanh đại học S.” Bạch Thù mỉm cười.

      “Mẹ ơi, nhân tài!” nam sinh kinh ngạc lên tiếng.

      Sau đó có vài người mím môi cười, cảm giác mới lạ vừa rồi nhanh chóng biến mất.

      Người đàn ông trung niên nhã nhặn mang mắt kính đen gật đầu, “Tôi vẫn chưa giới thiệu về bản thân, tôi sao, là người chế tác của bộ phim này, mọi người có hể gọi tôi là Lâm Đại Vận, Linsen. Ừ… khí của mọi người bây giờ rất tốt, tôi hy vọng trong quá trình quay phim mọi người vẫn giữ vững khí này.”

      “Hóa ra ngài chính là Lâm Đại Vận!” Tần Minh Minh kinh hô, “Là người chế tác của “Nguy ”, “ phong thư tình của tương lai” sao?”

      Lâm Đại Vận cười haha, “A… này biết rất nhiều.”

      Mọi người囧, đây đều là những bộ phim điện ảnh nổi danh, ai mà biết cơ chứ! Nhất là “Nguy ”, năm ngoái dễ dàng đạt được nhiều giải thưởng điện ảnh lớn!

      “Haha…moi người xuống phòng bi-a dưới sảnh thả lỏng chút , giữa rưa tôi mời khách, ở đây ăn chút, xem như chúng ta chính thức làm quen.” Lâm đại vận vui tươi hớn hở .

      “Được thôi, chế tác Lâm!” Mọi người vui tươi hớn hở.

      Cũng may ở đây đều là người trẻ tuổi, đến cũng chẳng có gì khác nhau, cho nên rất nhanh đám người trở nên quen thuộc.

      Dưới tầng nhà hàng Hoàng Mã là nơi ăn chơi, bên trong chủ yếu là bi-a, bowling, bóng bàn, cầu lông (@_@ tớ hiểu tại sao trong nhà hàng có thể có cầu lông???). Đám Bạch Thù đến chỗ chơi bi-a.

      Đại bộ phận những người ra vào nhà hàng Hoàng Mã đều là nhân sĩ tinh , cho nên phần lớn đều hướng vào bi-a, thế nên phong bi-a lớn hơn so với những nơi khác, cũng náo nhiệt hơn nhiều.

      Bạch Thù đối với những trò chơi vận động có hứng thú, cho nên cũng thiếu hứng thú đối với bi-a. chàng trai tới thấy Bạch Thù cầm gậy bi-a, nghĩ rằng biết chơi, cho nên phi thường nhiệt tình muốn hướng dẫn.

      Bạch Thù sau vài lần dịu dàng từ chối, nhưng chàng trai kia vẫn rất nhiệt tình.

      Bạch Thù biết gì, thích, chứ phải là biết, vậy mà vẫn có nhiều người tự cho là đúng như vậy. thế nào cũng từng là nhân viên của câu lạc bộ dụng cụ thể thao hai năm rồi!

      Vì để cho chàng trai này “bớt ham muốn” dạy chơi bi-a, Bạch Thù tiến lên phía trước dùng tư thế phi thường đẹp áp sát bàn đánh vào quá cầu màu đỏ, làm cho chàng trai kia phải há hốc mồm.

      Sau đó Bạch Thù vòng, lại cúi người, đường cong của cái gáy duyên dáng xuất trước tầm mắt mọi người. Bạch Thù nhắm cái banh vải nhiều màu, sau đó thôi can, rất nhanh cái banh vải nhiều màu lạc túi.

      Chàng trai kia muốn kinh ngạc nên lời, “Bạch Thù, biết chơi sao?”

      “Chỉ chút.”

      Chàng trai kia giống như kẻ dở hơi kêu lên, “Ngay cả cơ hội hiến ân cần trước mặt người đẹp cũng bị bóp chết, điều này làm cho tôi khó mà chấp nhận được!”

      Mọi người cười to.

      Lúc Bạch Thù toilet, Tần Minh Minh cũng theo, “Bạch Thù, Bạch Thù, vừa rồi chơi snooker đúng ?”

      Bạch Thù nhìn vào mắt của Tần Minh Minh, cũng phủ nhận, “Đúng vậy.”

      lợi hại, trai tôi chính là vận động viên chơi snooker, cách chơi của rất tốt.”

      “Haha, tôi rất vui khi nghe khen như vậy.”

      “Bạch Thù, có vẻ như người thâm tàng bất lộ.”

      “Hửm…tôi chính là thâm tàng bất lộ, chẳng lẽ phát ra rồi sao.” Bạch Thù trêu ghẹo, “Chỉ là tôi thích vận động mà thôi, bây giờ là mùa đông, lười động lắm.”

      “Hihi… dễ ở chung. Tôi nghĩ mỹ nhân đều hất cằm, ngẩng cao cổ, hếch mũi lên.”

      Bạch Thù 囧, hình như cái biểu của khi ở trường chính là như vậy. thể tưởng tượng rằng chỉ ngắn ngủn mấy tháng thực tập, khiến thói quen đó của biến mất.

      “Haha… ?”

      “Đúng vậy, trong trường của chúng tôi cũng có tên Lí Doanh Phi như vậy. Là mỹ nhân nũng nịu, vừa thấy nam sinh liền giống như có xương, thấy nữ sinh kiêu ngạo giẫm dưới chân. Lần này là do tháng trước ta được giáo sư của chúng tôi đề cử vai nữ chính bộ phim cổ trang cho tổ diễn, bằng lần phỏng vấn này cũng tới phiên tôi, lãnh đạo trường học sớm đem cơ hội này cho ta.”

      Bạch Thù càng 囧, sao lại giống như vậy, rất muốn gặp Lí Doanh Phi này, ngô, hành động của khi ở trường khác lắm cũng ngang ngửa như thế. >w<

      Hai người vừa vừa ra khỏi toilet, chính vào lúc này, Tần Minh Minh tinh mắt, “Bạch Thù, Bạch Thù, tôi nhìn thấy người siêu cấp đẹp trai, siêu cấp đại soái ca! Hửm, nhìn quen mắt.”

      Bạch Thù nhìn theo ánh mắt của ấy, trong lòng kêu rên trận: Làm thế nào mà thằng nhãi này lại xuất ở đây!
      Mizuki thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 44
      Tôm ra Biển lớn.


      Edit: ThuTrangFam

      Beta: Nguyệt Dao

      Bạch Thù lại thầm rơi lệ trong lòng.

      "Kia phải là Lí Tô Mặc sao!" Tần Minh Minh cuối cùng nhớ đến chuyện gì đó vỗ trán." Đại soái, nếu ta mà cũng giống như các thương nhân khác sau lưng bao nuôi tình nhân, nhất định lúc đó tôi là người đầu tiên chạy đến xếp hàng!"

      Bạch Thù bất giác cau mày," làm sao biết ta bao dưỡng tình nhân?"
      từng gặp thằng nhãi này chung với hai rồi nha!

      " ngay cả chuyện này cũng biết?" Tần Minh Minh có chút khó tin nhìn thoáng qua Bạch Thù," Nếu ta bao dưỡng tình nhân, còn có thể có tin đồn ta là GAY sao?"

      Bạch Thù miệng hình chữ "O", " ta là GAY sao?"

      "Cũng ai biết tường tận, nhưng dù sao ta cũng có phụ nữ! hai mươi sáu tuổi mà tình nhân cũng có... biết ta giải quyết vấn đề sinh lý như thế nào." Tần Minh Minh buông thõng " Tôi cũng muốn giúp ta à."

      " Phốc -----" Bạch Thù phì cười.

      " đừng cười tôi, người đàn ông cực phẩm như vậy, ai mà chẳng động lòng! Nhìn khuôn mặt ta mà xem, tôi tin tưởng có vô số phụ nữ ngã gục, sau nhiều hơn trước, kể cả mất tiền cũng cam lòng".

      "Tần Minh Minh, rất thoáng nha!"

      "Dựa vào, tôi thoáng cái cọng long! Tôi vẫn còn là người rất trong sáng nhé! Nhưng mà nghe cách của , hình như biết cũng ít đâu?”

      Mặt Bạch Thù ửng đỏ: " có thể đến đề tài này ?"

      “Cái gì, có sao? có bạn trai sao?”

      Bạch Thù thẹn thùng: "Chỉ vừa mới quen thôi."

      “Mối tình đầu?"

      Bạch Thù khẽ gật đầu, mặt mang vẻ thẹn thùng với nụ cười ngọt ngào," Chúng ta thôi, mọi người chờ. "

      "Ôi , đúng là kỳ lạ!" Tần Minh Minh cảm thán ngửa mặt lên trời, vừa vặn đúng tầm mắt Lí Tô Mặc.

      Lí Tô Mặc ở phía sau hướng về phía các đến, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Thù. Bạch Thù giật mình dời tầm mắt, thể chọc giận dính dáng gì tới ta.

      Mà Tần Minh Minh lại há hốc mồm nhìn theo hai người bọn họ chỉ chỉ, " ấy… ấy…”

      Bạch Thù biết là bị hiều lầm vội xua tay " phải, phải, tôi với ta quen biết!"

      Tần Minh Minh xem thường liếc cái, đây là giấu đầu lòi đuôi sao, cần thiết! Nếu vậy Bạch Thù hạnh phúc, cư nhiên lại là bạn của Lí Tô Mặc, là gặp vận cứt chó à.

      Sau đó Tần Minh Minh liếc mắt chỉ thấy biểu tình của Bạch Thù giống như chuột thấy mèo, mà Lí Tô Mặc bất tri bất giác nhìn Bạch Thù, Tần Minh Minh trong nháy mắt nhận ra tìm được đại soái ca làm bạn trai tốt.

      " Buổi sáng sao lại chạy nhanh như vậy? Sao vậy? ở cùng chỗ với tôi đáng sợ đến vậy sao?" Lí Tô Mặc nhìn Bạch Thù mỉm cười, giọng mang ý sủng nịnh ràng.

      Bạch Thù nhìn Tần Minh Minh mang bộ mặt xem kịch vui , trong lòng bối rối. Lại nhìn Lí Tô Mặc nhìn trêu tức, cố ý trước mặt mọi người nhưng lời ám muội, ánh mắt tức giận nhìn thẳng Lí Tô Mặc, "Tiên sinh, nhận lầm người rồi".

      ╮(╯_╰)╭ Bạch Thù đáng thương, bất tri bất giác đem Lí Tô Mặc trở thành người xa lạ.

      Lí Tô Mặc mìm cười, đôi mắt đào hoa nheo lại, chậm rãi nhả từng chữ " biết a.."
      Giác quan nhạy bén của Bạch Thù trong nháy mắt cảm thấy nguy hiểm, thầm mắng chửi bản thân. Ngay lập tức trưng ra bộ dạng nịnh hót " Làm sao có thể biết, ha ha ha ha. ha haha..."

      Tần Minh Minh lén lén nhìn, sợ nếu tiếp tục nhìn hình tượng Bạch Thù trong lòng sụp đổ mất, thế nên pha trò cùng Bạch Thù," Bạch Thù, tôi cần vệ sinh, vợ chồng hai người cứ trò chuyện, tôi trước."

      Trán Bạch Thù đầy hắc tuyến, vệ sinh? Chẳng phải bọn họ mới từ trong toilet ra sao! Soa lại có thể lấy cớ có đầu óc như vậy!

      Lí Tô Mặc nhìn Tần Minh Minh vội vàng bỏ chạy trong lòng thầm tự nhủ, nhân tài về sau có thể bồi dưỡng.

      Bạch Thù nhìn Lí Tô Mặc giọng vô cùng nịnh hót: " Lý thiếu? Lí Boss?"

      " Ha Ha, phải biết sao?"

      " Làm sao có thể biết nha, là cơm áo, là cha mẹ, tôi làm sao có thể biết được! ha ha ha ha."

      " A…A…?" Lí Tô Mặc cúi đầu sửa sang cổ tay áo, sau đó ngẩng đầu nhìn Bạch Thù " vẫn chưa trả lời cầu hỏi của tôi? Ở cùng chỗ với tôi đáng sợ như vậy sao?"

      " Làm sao có thể" Bạch Thù vội vàng , " có vẻ đẹp quốc sắc thiên hương....."

      " Quốc sắc thiên hương?" Lí Tô Mặc lạnh lùng cắt đứt lời nịnh hót của Bạch Thù.

      " Là dung mạo thần thánh, tình tình sâu sắc!" Bạch Thù lập tức sửa miệng, " nhìn ở xa cao cao tại thượng như thần tiên, lại gần như cực phẩm bích họa, tôi ở gần cạnh chính là bị đầu độc!"

      Lí Tô Măc sờ cằm, " ra trong lòng hình ảnh của tôi phải là người."

      Bạch Thù rơi lệ, khi dễ người mà!

      " Hừ hừ, , ăn cơm ." Lí Tô Mặc nhìn thấy biểu tình khổ sở của Bạch cũng chọc nữa.

      Bạch Thù dứt khoát lắc đầu, " Lâm chế tác mời chúng tôi ăn cơm, tôi là người mới mà tỏ thái độ kiêu căng từ chối phải là chuyện tốt."

      Lí Tô Mặc gật đầu, thầm nghĩ, trước đây cũng có kiêu căng. Mà chỉ nghĩ thà theo người xa lạ ăn cơm còn hơn là theo ăn cơm trong lòng cảm thấy khó chịu, " Tôi cùng hai người, chuyện với chế tác chút."

      ╮(╯_╰)╭ Lí công tử rất tự tin, lại hoàn toàn biết, ở trong lòng chỉ là người xa lạ mà còn muốn làm cho nuốt trôi.

      Vừa nghe thấy Lí công tử muốn cùng gặp Lâm chế tác, Bạch Thù lập tức giữ chặt hét lên: " cho phép !"

      Lí Tô Măc nho nhã nhìn tay Bạch Thù giữ chặt tay ," Lý do?"

      " là nhân vật lớn, Lâm chế tác mời tôi ăn cơm, cũng người khác thấy như thế nào!" Ah, Tần Minh Minh hiểu lầm rồi.

      Bọn họ ràng là quan hệ ông chủ và nhân viên đơn thuần, nhưng ta nhất định phải ở trước mặt người ngoài có những biểu cảm ái muội, hại bị mọi người hiểu lầm?!?

      Càng nghĩ càng bực mình, Bạch Thù ai oán liếc mắt lườm Lí Tô Mặc.

      Lí Tô Mặc bị đôi mắt đầy ai oán của Bạch Thù liếc mà giật mình, sau đó bình tĩnh ," Được, nhưng ngày mai phải cùng ăn cơm với tôi."

      Bạch Thù mặt nổi đầy gân xanh, TAT, muốn tiếp tục làm cho tôi khó tiêu sao? Tôi muốn mình phải ăn thuốc a.

      " Nhìn biểu tình cảm động của mà tôi cảm thấy rất mong đợi nha." Lí Tô Mặc mỉm cười gật đầu trưng ra bộ mặt " Tôi rất hài lòng"

      Còn Bạch Thù có cảm giác như nuốt phải ruồi, mặt như bị táo bón, cuối cùng chỉ có thể gật đầu, " Uhm, tôi trước."

      Lí Tô Mặc cười giơ tay lên " thôi, ăn cơm xong điện thoại lại cho tôi."

      Bạch Thù chỉ nghe thấy duy nhất hai chữ " thôi", xong lập tức co chân chạy như điên làm sao có thể nghe thay gì sau đó.

      Lí Tô Mặc cau chặt mày, thầm tự nhủ, từ từ đến.
      Mizuki thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 45
      Chân Chó Là Được Luyện Thành Như Vậy


      Bạch Thù quay về phòng bi-a, chỉ thấy Tần Minh Minh dùng ánh mắt ái muội nhìn . Sau đó lấy khuỷu tay thúc Bạch Thù cái, “Tôi nghĩ tới mối tình đầu của lại là vị đại boss này nha! Tôi chết mất! siêu cấp đại thần đó! Mau , làm sao lừa gạt được ta tới tay?”

      Bạch Thù hỗn độn trong gió, hồi lâu sau, trong lòng rất ức chế, “ phải là ta, phải!”

      “Hừ.” Tần Minh Minh khinh thường bĩu môi, “ cho là tôi là con nít ba tuổi hả? Quan hệ tốt như vậy mà! Thời điểm lúc hai người đối diện nhau, bùm bùm, tia lửa bắn ra bốn phía, nồng đậm toàn là JQ có được hay !”

      “…” Ánh mắt gì?

      “Ai ôi…dù sao tôi thấy Lí Tô Mặc, nhìn thế nào cũng thấy dễ thương muốn chết, ôi ~”

      “…” Dễ thương? Là khủng bố có được hay ! Bạch Thù chân chính cảm nhận được, cùng Tần Minh Minh, quả nhiên là người cùng hành tinh.

      Tần Minh Minh tiếp tục chìm đắm trong YY của chính mình, “Aiz…nếu bạn trai của tôi chỉ bằng nửa Lí Tô Mặc tốt rồi.”

      Bạch Thù muốn đuổi kịp theo tư duy của Tần Minh Minh. Đúng lúc mấy người bên kia đánh bi-a xong, vui tươi hớn hở về bàn đặt chỗ ăn cơm.

      Bây giờ Tần Minh Minh mới còn ảo tưởng, hứng trí bừng bừng ăn cơm.

      “Đúng là nhà hàng Hoàng Mã cái gì cũng ngon.” Cơm no rượu say xong, Tần Minh Minh vừa lòng vỗ vỗ cái bụng của mình.

      Nam sinh bên cạnh 囧, “Tần Minh Minh, tương lai muốn là nghệ sĩ, lỡ như hình chụp lúc lúc này của bị đăng lên mạng…”

      Tần Minh Minh dùng khăn tay lau miệng, “Theo chúng ta chỉ có vài người trẻ tuổi, muốn truyền khẳng định cũng là truyền. nhớ cho kỹ, lọt vào mắt tôi rồi đấy!"

      “…”

      Mọi người trầm mặc.

      Đến lúc này Tần Minh Minh mới phản ứng được mình cái gì, trong nháy mắt lao đầu vào lòng Bạch Thù, Bạch Thù chút phòng bị, thiếu hút nữa là bị Tần Minh Minh bất thình lình đẩy ngã xuống đất.

      “Tần Minh Minh, còn thể vô sỉ hơn được nữa hay ! Vậy mà lại ăn đậu hủ của Bạch Thù.”

      Bạch Thù xấu hổ, “ ra tôi phải là đậu hủ.”

      Mọi người tiếp tục trầm mặc.

      Chính Bạch Thù cũng trợn tròn mắt.

      Mọi người vừa định khởi xướng thêm tang nữa, nhưng lúc này là buổi trưa, đến nữa điểm hứng thú cũng có, vì thế tất cả đều tan cuộc.

      Mọi người theo Lâm chế tác sang đường lớn bên kia, thời điểm Lâm chế tác muốn quẹt thẻ tính tiền, lại được thu ngân cho biết rằng, chi phí của bọn họ được thanh toán.

      Tần Minh Minh đứng bên nhìn, sau đó rất ái muội nhìn Bạch Thù, “ con rùa vàng, trả hóa đơn mấy vạn đồng mà mắt cũng chớp lấy cái.”

      “Vì sao dám khẳng định người trả là Lí Tô Mặc?”

      “Tôi chưa có là Lí Tô Mặc nhé! Xem, thừa nhận , mau thừa nhận .”

      Đối mặt với con bé bị động kinh này, cảm giác duy nhất của Bạch Thù chính là: im lặng là vàng! Đúng lúc im lặng được vài giây, điện thoại Bạch Thù lại vang lên.

      Tần Minh Minh thở dài, “Bây giờ là thời đại của iphone5, chẳng lẽ thể đổi cái điện thoại di động khác được hay sao? Lí Tô Mặc cũng là, có tiền như vậy, tại sao lại biết mua cho của mình cái điện thoại thời thượng chút.”

      Bạch Thù yên lặng rơi lệ, “ ta có quan hệ gì với tôi mà.” xong, lấy điện thoại di động ra, tiếng chuông di động càng vang đội, gây chú ý của mọi người cũng ngày càng nhiều.

      “A…tôi biết rồi!” Tần Minh Minh hô to tiếng, khiến cho mọi người chú ý.

      hiểu được cái gì? cái gì cũng đều hiểu! Bạch Thù oán thầm. Nhìn cái tên ngừng chớp động màn hình di động, Bạch Thù có cảm giác mình sắp hỏng mất.

      Tần Minh Minh cúi đầu bên tai Bạch Thù, “Tôi tại sao Lí Tô Mặc lại mua cho , hóa ra là tại tiết kiệm! Ừ…con dâu hiền chính là người phải biết cần kiệm! Nhưng mà ra , ta trả hoán đơn mấy vạn cũng thèm nháy mắt, có đạo lý nào lại tiết kiệm với như thế.” Tần Minh Minh đứng bên phỏng đoán, lại bên tự phủ nhận ý nghĩ của chính mình. Bạch Thù đứng bên nhìn mà cảm thấy lòng đau như cắt.

      Tiếng chuông bên người vẫn như trước ngừng vang, vẻ mặt bình tĩnh của Bạch Thù cũng nhanh chóng bị sụp đổ. Những ánh mắt cổ quái đường lớn ngày càng tăng, Bạch Thù đành chạy chậm tìm ngách nào đó nhận điện thoại.

      có biện pháp, điện thoại của cùng với cái loa khuếch đại thanh cũng khác gì nhau, nếu để cho người khác biết chuyện với Lí Tô Mặc, chắc chắn liền thảm!

      “Sao lâu như vậy mới nghe máy?” Thanh Lí Tô Mặc giống như gió xuân ấm áp, nhưng vào tai Bạch Thù lại giống như gió đông rét lạnh.

      Bạch Thù giật mình cái, đột nhiên nghĩ đến, người ta chính là ông chủ của , phải cảnh sát tới bắt, tại sao lại sợ hãi đến như vậy! Huống chi cũng làm chuyện gì xấu!

      Bạch Thù cảm thấy mình càng ngày càng vô dụng, vốn đối với Lí Tô Mặc còn có chút kiêng kị, từ sau khi ta trở thành cơm áo cha mẹ của (người cho việc làm), đối với từng lời của đều nghe theo, cùng với người hầu khác nhau mấy! Đây vẫn còn là nữ vương đại học S sao? Bạn bè mà biết được chắc cười chết mất! (ND: Người hầu? Bạch tỷ có chắc là người hầu? Đây chính là huấn luyện vợ trước khi kết hôn có biết !!! :)]])

      Cho nên thể nào tiếp tục như vậy, lại cũng là người có chút bối cảnh! Kỳ Liên chính là em của ta, chính là bạn của Kỳ Liên, Lí Tô Mặc sao có thể đối xử với như vậy!

      Hừ…với ý tưởng như vậy, Bạch Thù thẳng thắt lưng, thái độ đối với Lí Tô Mặc cũng bình tĩnh ít, giọng điệu cũng mang theo chút kiêu ngạo, “Lí thiếu, ngài có chuyện gì tìm tôi sao?”

      Lí Tô Mặc ở bên này nghe thấy giọng điệu kiêu ngạo của khi chuyện với , khóe miệng cũng hơi gợi lên, thanh lúc chuyện cũng càng thêm ấm áp, “Hình như tôi có qua sau khi ăn cơm xong nhất định phải gọi cho tôi nha…”

      Tiếng “Nha…” cuối cùng này làm Bạch Thù lảo đảo cái, cái gì vậy, rối loạn ! thể tưởng tượng được Lí Tô Mặc có thể như vậy! Hừ…quả nhiên chỉ là hổ giấy! Vì thế Bạch Thù càng đắc ý, cằm hơi nâng lên, môi dỏ mọng hé mở, “Tại sao tôi nhất định phải gọi cho ?”

      “Tôi là ông chủ của , tôi phân phó như thế nào, tất nhiên là phải làm như vậy. điều mà các nhân viên có tố chất nhất định phải có chính là nghe theo lời thủ trưởng phân phó.”

      Cằm của Bạch Thù nâng lên nháy mắt hạ thấp xuống, ngay cả thắt lưng cũng còn thẳng như vừa rồi, chỉ có thể yếu ớt , “Boss có gì phân phó?”

      “Hừ…tới đây giúp tôi!”

      “…” —_—||| Tôi phải tam bồi mà!

      “Có thắc mắc gì sao?”

      có! Tôi ra ngay lập tức, biết boss ở đâu?” Nếu vì năm trăm vạn, nếu vì bối cảnh gia đình ta quá lớn, Bạch Thù muốn cho ta hai bạt tai!

      phút trước còn lần nữa biến thành nữ vương, kết quả giây tiếp theo lại biến thành nữ nô. uất ức mà! Trong lòng Bạch Thù hung hăng khinh bỉ chính mình, sau đó lặp lại ngàn lần câu “Lí Tô Mặc là SB” trong lòng. Vẫn như trước chưa hết giận, Bạch Thù quyết định buổi tối mua con búp bê, đem nó thành Lí Tô Mặc, sau đó dùng gạch hung hang đập nó! (SB là chữ viết tắt của lesssbian :)])

      “Lầu hai, phòng 01.”

      Con bà nó, phòng VIP, đúng là đồ xa xỉ phá gia chi tử.

      Nghĩ, Bạch Thù vẫn tới lầu hai. Vài người cũng Bạch Thù thấy Bạch Thù vừa quay về tiếp, rất là khó hiểu , vừa định hỏi, chợt nghe Tần Minh Minh vừa ái muội lại bát quái câu, “Đây là Bạch Thù tìm tình lang nha…Hahaha…”

      Lời này thanh vang, làm mọi người đều nghe thấy được, đều nhìn chăm chú theo hướng Bạch Thù .

      Bạch Thù cũng nghe thấy được lời đáng đánh đòn cùng tiếng cười của Tần Minh Minh, lảo đảo cái.

      Lí Tô Mặc này, quả cái tai họa!
      Mizuki thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 46
      Kỳ Liên muốn đính hôn?

      Editor: Nhan Như Song

      Beta: Nguyệt Dao

      Đẩy ghế lô lầu hai ra, chỉ thấy Lí Tô Mặc ngồi cái bàn lớn nhàn nhã uống rượu dùng bữa, nhìn thấy tiến vào, chỉ mỉm cười, sau đó tiếp tục dùng bữa.

      Bạch Thù có loại cảm giác bị sét đánh.

      Nhìn sơn hào hải vị, màu xanh xanh đỏ đỏ bàn cơm, nhất thời có loại dục vọng nuốt nước miếng. Thầm hận chính mình ràng ăn cơm xong, lại còn có bộ dáng này, là rất mất mặt. Nhưng là có biện pháp a, thức ăn bàn cơ bản đều là thích ăn a!

      "Muốn lại ăn chút hay ?" Lí Tô Mặc cười bảo Bạch Thù ngồi xuống.

      Bạch Thù cảm thấy cả người được tự nhiên, "Lí thiếu, tôi ăn rồi, mình từ từ ăn ."

      "Tố chất của nhân viên tốt..."

      Bạch Thù "Bá" ngồi xuống, lập tức cầm lấy bát đũa bên cạnh Lí Tô Mặc, "Ha ha, chúng ta cùng nhau ăn, xem nhiều đồ ăn như vậy, mình cũng ăn xong, quá lãng phí, ha ha, ha ha."

      Mắt hoa đào của Lí Tô Mặc hơi liếc cái, "Tôi chỉ muốn gần đây nhân viên có tố chất càng ngày càng tốt, tôi điện thoại cái liền lập tức tới."

      Bạch Thù trong lòng khinh bỉ, thầm nghĩ Lí Tô Mặc biết xấu hổ, ràng mới vừa rồi cũng là lấy chuyện này uy hiếp , tại vẫn tiếp tục lần nữa, là rất biết xấu hổ o>^<o.

      Kết thúc bữa ăn, là Bạch Thù đem mỹ vị quét sạch lần, sau khi ăn xong, chính cũng thấy ngượng ngùng. Tuy bữa ăn vừa rồi giả thục nữ, tay liên tục gắp, như thế nào cũng đều ăn qua, chắc đến mức giống quỷ chết đói . TAT nhưng kết quả chính là quỷ chết đói, biết trong bụng Lí Tô Mặc cười như thế nào.

      Mặc kệ, dù sao ở trước mặt mất mặt chỉ lần, cũng sao cả. ╮(╯_╰)╭
      Lí Tô Mặc nhìn cái bàn sắp rỗng tuếch, ý cười khóe miệng càng sâu, "Xem ra vừa rồi Lâm chế tác có khoản đãi tốt Bạch tiểu thư a."

      Mặt Bạch Thù đỏ rực, lớn tiếng biện giải: "Tôi muốn để đồ ăn lãng phí, mới ăn nhiều như vậy a!" >, <

      Lí Tô Mặc gật đầu, sau đó nhìn Bạch Thù 囧 hận thể chui xuống đất , " thôi, chúng ta dạo vòng tiêu hóa chút."

      mới ăn bao nhiêu a, còn tiêu hóa! Bạch Thù hèn mọn, trong lòng càng có nhiều loại ý tứ vui, nhưng là lại sợ nghe thấy Lí Tô Mặc "Chức trách của nhân viên đối với thủ trưởng", chỉ có thể theo phía sau mông , nhắm mắt theo đuôi.

      Bạch nương ơi, ăn ít hoàn toàn là vì ăn nhiều lắm a!

      Lúc ngồi ở xe, Bạch Thù được tự nhiên quay đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ cứ lướt qua. thể chống đối , vì sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy?

      Lí Tô Mặc nhìn Bạch Thù được tự nhiên, "Ngày mai công ty tuyển cho người đại diện cùng trợ lý."

      Bạch Thù "Ừ" tiếng.

      "Kế tiếp công ty an bài cho rất nhiều khóa hình thể cùng với khóa lễ nghi, có chút khổ, phải chuẩn bị cho tốt."

      Bạch Thù "Nga" tiếng.

      Lí Tô Mặc đạp mạnh chân phanh lại, "Chi ——" tiếng, thân mình Bạch Thù đột nhiên chúi về phía trước, trán thiếu chút nữa đụng cửa kính xe.

      Bạch Thù bị quán tính bất thình lình xảy ra làm giật mình, còn tưởng rằng là chuyện lớn gì, quay đầu vừa thấy, lại phát Lí Tô Mặc hé mặt ra, bạc môi gắt gao mím lại, ngay cả con ngươi trong trẻo cũng đều trở nên chăm chú.

      Đằng sau cũng là loạt thanh phanh lại, sau đó "Tin…tin…" còi ô tô dứt bên tai.

      Nhưng Lí Tô Mặc chính là thờ ơ.

      Bạch Thù há mồm, nhìn con ngươi đen như mực, trong lúc nhất thời ra lời, trong lòng cũng là sóng ngầm cuồn cuộn: Tôi đây đắc tội ngài ở chỗ nào, tiếng nha, đừng nháy mắt thay đổi sắc mặt, trái tim bé của tôi chịu được kích thích như vậy đâu! xem khiến giao thông ùn tắc rồi kìa! Làm công dân tốt cần tự giác a, đừng tưởng rằng mình là quan nhị đại là có thể có đặc quyền!

      Lí Tô Mặc trầm mặc lát, sắc mặt cũng giống như muốn nổi bão như vừa rồi, chính là cúi người xuống.

      Bạch Thù nghĩ đến là muốn hôn , nháy mắt hai tay chữ thập giao nhau tại trước ngực, ánh mắt tràn đầy phòng bị.

      Nhìn bộ dáng của Bạch Thù, tâm tình có điểm tốt lên, vì thế khóe miệng Lí Tô Mặc nhếch lên, tựa tiếu phi tiếu, thắt dây an toàn cho Bạch Thù, "Bạch tiểu thư hình như suy nghĩ nhiều!"

      Bạch Thù mặt đỏ đến độ có thể chảy máu, sau đó rất chột dạ lớn tiếng , "Lí thiếu hành động như vậy hiểu lầm phải phụ nữ!"

      Lí Tô Mặc lấy tay bắn vào ót Bạch Thù, "Về sau ngồi ở vị trí này, nhớ thắt dây an toàn vào!" xong, lại lái xe, Bạch Thù đề phòng, sau đó ngã vào ghế xe.

      Tâm tình bất định, vui buồn thất thường.

      Bạch Thù lại dùng hai con mắt liếc Lí Tô Mặc, sau đó càng cảm thấy chính mình nên mua cái gậy hung hăng đánh. Bằng mỗi ngày sinh hoạt trong hoàn cảnh đầy áp lực thế này, khẳng định nhiễm bệnh!

      Kì lạ theo Lí Tô Mặc dạo bờ biển vòng, sau đó lại nhớ tới trường học của mình, Bạch Thù cảm thấy chính mình có chút hỗn độn.

      Ai nghĩ , sau khi cùng người của mình ăn xong dạo bờ biển vòng khẳng định có thể tiêu hóa được , nhưng mà chuyện và Lí Tô Mặc dạo bờ biển vòng, lại giống như khiến càng khó tiêu hóa chứ? ╮(╯_╰)╭

      Ai ôi, khẩu vị của a, tháng qua là khổ cho nó!

      Nhóm bạn cùng phòng thấy bộ dáng Bạch Thù uể oải phấn chấn, đám tò mò đánh giá Bạch Thù.

      "Bạch Thù, cậu làm sao vậy?" A La nghi hoặc.

      "Đúng nha, nghiệp rất nhanh có, sao lại bày ra bộ mặt người chết chứ?" Tiểu Mật nũng nịu hỏi.

      Bạch Thù (‵′), "Con bà nó, hình dung cái kiểu gì vậy!"

      "Cậu chút , rốt cuộc làm sao vậy, biểu cảm như ăn tiêu." Tiểu Mã nhún nhún vai, buông tay.

      Bạch Thù hỗn độn, ưu thương đầy mặt, Tiểu Mã, ánh mắt cậu như thế nào lại độc như vậy chứ?

      "Chỗ này của tớ có XX thứ giúp dễ tiêu hóa." Tiểu Mật giống như hiến vật quý .

      Bạch Thù tích tụ, "Ai, cho tớ vài miếng, tớ ăn nhiều quá, con bà nó, khó chịu!"

      Mọi người hai mặt nhìn nhau.

      Tiểu Mã lại , "Kịch bản còn chưa cho chúng tớ xem qua đấy."

      "Đây này." Bạch Thù hữu khí vô lực đưa cho Tiểu Mã, ", ngày 22 tháng này có nghi thức khởi quay, các cậu muốn ?"

      "Khi đó là cuối kỳ, chúng ta có rất nhiều môn cần thi cùng luận văn a. Cậu nghĩ rằng tớ là cậu à, đem toàn bộ làm xong rồi."

      "Nhưng mà mấy môn học bình thường, các cậu sợ cái cọng lông! Phải biết rằng ở nghi thức khởi quay còn có cái người Hoàng Hạo gì đó." Bạch Thù dụ dỗ.

      Mấy người rối rắm lát, sau đó giải quyết dứt khoát, "Thành! Đến lúc đó cùng cậu !"

      Bạch Thù vui tươi hớn hở, có biện pháp, có người cùng , lo lắng của cũng ít chút.

      Đúng lúc này, điện thoại của Bạch Thù lại bắt đầu gào to.

      Nhóm bạn cùng phòng của Bạch Thù đều , "Bạch Thù a, cậu thể đổi tiếng chuông sao?"

      "Đây là tiếng nhất rồi."

      Mọi người trầm mặc.

      Bạch Thù cúi đầu nhìn, là dãy số của Kỳ Liên, khóe miệng mỉm cười, "Kỳ Liên?"

      "Tôi là Hoa Thiển!" thanh nữ ngạo mạn.

      Con bà nó, lại là ta! Lại bắt đầu thừa dịp Kỳ Liên có mà lấy điện thoại của , thể để yên được nữa!

      Bạch Thù khó chịu trực tiếp cắt đứt, ngốc hồ hồ trúng kế đâu!

      "Tink ——" thanh tin nhắn.

      Bạch Thù cúi đầu nhìn, mặt viết: "Ngày 22, tôi cùng Kỳ Liên cử hành điển lễ đính hôn, Kỳ Liên là của tôi! chết tâm !"

      Bạch Thù thầm mắng câu "Bệnh thần kinh" liền trực tiếp tắt điện thoại.

      Tuy cảm thấy ta tin tức này nhất định là , nhưng Bạch Thù được tự nhiên. Sau đó nghĩ đến ngày bọn họ đính hôn là ngày 22 tháng này, Bạch Thù liền càng được tự nhiên! Ngày 22 này là khởi bước cho nghiệp diễn xuất của , như thế nào cũng là ngày lành, nhưng nếu như lời Hoa Thiển , ngày 22 kia chẳng khác nào trở thành ngày thất tình sao, vậy cũng quá cẩu huyết !



      ☆ Chương 47
      Dựa Vào Khuôn Mặt Đẹp


      Edit: ThuTrangFam

      Beta: Nguyệt Dao

      Thời gian cứ thế trôi nhanh, trong nháy mắt đến cuối tháng. Mấy ngày nay Bạch Thù ngây ngốc ở công ty Phong Khiêm, từ sáng đến tận tối muộn tham gia huấn luyện hình thể, mệt muốn chết. Khó trách Lí Tô Mặc nhắc nhở chuẩn bị tâm lý tốt.

      Phong Khiêm sắp xếp cho người đại diện tên Mary, là người có tiếng tài năng trong giới, trong tay quản lý vài ngôi sao, và tại đều là những ngôi sao nổi.

      Công ty cũng sắp xếp cho 4 trợ lý, đều là người hiều biết, tài giỏi và khôn khéo.

      Trước các đãi ngộ của công ty cho người mới, khiến cho ban lãnh đạo công ty ngạc nhiên, nhưng đây là người mà BOSS tổng ra mặt ký kết, trong lòng biết là như thế nào cũng thêm được gì. Nhưng khi bọn họ diện kiến dung nhan của Bạch Thù lại cảm thấy con mắt của BOSS nhà mình tài tình, này nhất định mạng lại cho công ty nhiều lợi ích và kinh tế.

      Mary đối với Bạch Thù rất hài lòng, hơn nữa Bạch Thù phải là kiểu kênh kiệu nũng nịu nên đối với càng vừa lòng. Tất nhiên là cầu đối với Bạch Thù càng nghiêm khắc hơn.

      Mỗi ngày Bạch Thù luyện tập mệt mỏi đến mức thảm như cún con, chỉ hận thể lập tức ngâm mình trong nước ấm. Tuy khổ, nhưng đối mặt với huấn luyện cường độ cao vẫn cắn răng kiên trì từ đầu đến cuối, như thế nào cũng có lợi cho tương lai của .

      Mỗi ngày sau khi hoàn thành tập luyện, Bạch Thù từ Phong Khiêm trờ về phòng lập túc tắm táp sau đó trực tiếp ngã lên giường.

      Tiểu Mã : “ ra nhân viên Phong Khiếm khổ như vậy nha.”

      “Chỗ nào cũng khổ. Nghiệp vụ càng chuyên nghiệp, cũng biết đằng sau vất vả như thế nào.” Bạch Thù thở dài.

      cũng đúng.” A La thở dài.

      “Ngày may chính thức khai máy, Bạch Thù, cậu có hồi hộp ?”
      Bạch Thù mắt nhìn trần nhà, “Cũng lắm.”

      “Nghe cậu thấy cậu hồi hộp. Cũng đúng, cậu trải qua nhiều như vậy làm sao có thể còn hồi hộp.”

      Hôm sau, ánh nắng tươi sáng, đây là thời tiết thich hợp để ra ngoài vào mùa đông.

      “Câu lạc bộ Tình ” họp báo chiêu đãi phóng viên và nghi lễ khai máy được tổ chức tại hội trường tầng của Hoàng Mã .

      Tầng của nhà hàng Hoàng Mã có thể tiếp đón 1000 người mà lại kín chỗ, ngoài dự kiến của mọi người, dù sao phóng viên nhiều nhưng cúng thể nhiều đến mức kín sảnh như vậy.

      Nhìn kĩ mới phát trong nhóm người này chỉ có phòng viên mà còn rất nhiều Fan của Hoàng Hạo. cũng biết vì sao họ lại có thể biết được tin tức này mà trà trộn vào.

      Cũng may bộ phim này chỉ có Hoàng Hạo là Siêu sao Châu Á, còn lại toàn bộ là người mới, chưa có Fan, bằng ….

      Các phóng viên trong phòng xôn xao, bởi vì bộ phim này chính là của công ty điện ảnh hàng đầu trong sản xuất phim truyền hình Triệu thị. Mà quan trọng trừ nhân vật nam chính là Siêu sao Châu Á Hoàng Hạo đảm nhận, nhưng vai khác tất cả đều là người mới. Chẳng phải là đánh cược lớn sao, thị trường phim truyền hình thực ảm đạm đến vậy à, nên mới bắt đầu sử dụng nhiều người mới như vậy…

      Lúc đó các nhân vật chính cùng nhau xuất , các phóng viên bị sock. Mặc kệ là trai hay , đều là những người xinh đẹp, ưu tú. Với nhan sắc như vây còn lo lắng cái gì.

      Nghi thức khai máy chính thức bắt đầu, đầu tiên đạo điễn và chế tác, biên kịch và Hoàng Hạo cắt băng trong tiếng vỗ tay dứt.

      "Tành tạch", "flash flash" thanh máy ảnh liên tục, Fan của Hoàng Hạo cũng hô vang: "Hoàng Hạo, em !", "Hoàng Hạo, đẹp trai nhất!", "Hoàng Hạo, chúng tôi vĩnh viễn ở bên !"

      chung cực kì náo nhiệt.

      Bạch Thù tuy là nữ chính nhưng về cơ bản chưa có tiếng tăm gì, nên giống như những người mới khác. Đợi nghi thức khai máy kết thúc với những người mới mới được MC mời lên sân khấu.

      Vương Xán Xán biết Bạch Thù khi thực tập ở đài Truyền Hình, bây giờ làm MC ngữ diệu nhả ngọc, nhả châu, khiến mọi người cười liên tục.

      Bạch Thù khỏi thán phục, Vương Xán Xán so với quả tốt hơn nhiều.

      Đầu tiên người chủ trì giới thiệu các với phóng viên, đến lượt Bạch Thù còn đặc biệt dành cho nụ cười ý như quen biết .

      Bạch Thù tự bội phục chính mình, giữa nhiều người như vậy có thể nhận ra ánh mắt của bạn cùng phòng giữa đám Fan của Hoàng Hạo..

      Sau đó là giới thiệu các tình tiết có trong kịch bản, nụ hôn màn ảnh đầu tiên của Hoàng Hạo, các mối quan hệ hận rắc rối, cuộc đời nhấp nhô của nhân vật chính gặp phải ….. Nữ chính với thân phận phải nhi, mà là con riêng của kẻ có tiền…..

      Nghe người chủ trì khéo léo thuật lại, trong lòng Bạch Thù chỉ có suy nghĩ: Đây chẳng phải là cuốn tiểu thuyết cẩu huyết bình thường Internet sao?

      Tiếp đó là phần giới thiệu tác giả của tác phẩm: Hương Ngọt Ngào.

      Sau đó Bạch Thù mới phát đây là tác phẩm được cải biên từ tiểu thuyết cẩu huyết Internet. Trong hàng ngàn vạn cuốn tiểu thuyết hay, như thế nào lại chọn cuốn cẩu huyết như thế trong hàng ngàn tuyệt tác.

      Cái người tên Điền Điền này có hình dáng mập mạp, toàn thân từ thấp tới cao đều tròn tròn, mắt tròn, miệng tròn, mặt tròn cổ tròn…

      Suy nghĩ duy nhất của Bạch Thù chính là TRÒN!

      Người chủ trì đối với ấy rất cung kính, từ cử chỉ thấy , cho nên Bạch Thù trong nháy mắt có thể hiểu được tác giả là người có bối cảnh hơn người.

      Sau đó là phần dành cho phóng viên đặt câu hỏi.

      tại đạo điễn, chế tác ngồi ở giữa, kế đến là Hoàng Hạo, bên cạnh ta là Bạch Thù và Tần Minh Minh.

      Phóng viên phía dưới ngừng bấm máy chụp ảnh, ảnh đèn chớp lóe liên tục làm cho Bạch Thù thấy thoải mái.

      “Xin hỏi đạo diễn chút, chọn thời điểm này hoàn toàn sử dụng người mới, nguyên nhân xuất phát từ đâu?”

      “Các gương mặt cũ ở thị trường phim Truyền hình rất nhiều, tôi hi vọng có thể mang đến dòng nước tưới mát, mới mẻ hơn.”

      “Đạo diễn Trần, Ông nguyên là Đạo Điễn điện ảnh nổi tiếng quốc tế, tại sao lần này lại chuyển qua làm phim truyền hình thần tượng?”

      “Bởi vì kịch bản rất sâu sắc và có ý nghĩa, tôi rất thích.” Đạo diễn Trần gật đầu .

      “ Xin hỏi Hoàng Hạo …”

      "..."

      ...

      Mọi vấn đề thắc mắc cứ thế lần lượt được đưa ra, đại bộ phận câu hỏi đều hướng về đạo diễn, chế tác và Hoàng Hạo. Tần Minh Minh ở bên cạnh ngồi yên thầm vào tai Bạch Thù: “Sau này tôi nhất định phải trở thành ngôi sao nổi tiếng, vậy mà dám xem thường tôi thế này!”

      Bach Thù muốn cười to, cũng may trước mặt người ngoài Bạch thù vẫn mang bộ mặt thục nữ, cho nên nhịn xuống với Tần Minh Minh: “Ừ, bọn họ mắt chó biết nhìn người.”

      Bạch Thù vừa xong, liền nghe phóng viên đặt vấn đề: “Bạch tiểu thư, là người mới nhưng học qua diễn xuất, như vậy xin hỏi dựa vào cái gì có thể diễn được kịch bản thần tượng như thế này, hơn nữa lại là vai nữ chính?

      Lặng người lúc, nghĩ đến những điều mình vừa nghe, sau đó nhìn người phóng viên mong chờ đáp án từ . Bạch Thù lúc này mới chậm rãi trả lời, “Ừ, bằng khuôn mặt của tôi !!”









      ☆ Chương 48
      Tuyên Bố Tin Tức


      Edit: ThuTrangFam

      Beta: Nguyệt Dao

      Toàn bộ hội trường im bặt.

      Phóng viên đặt câu hỏi mặt nghệt ra cổ họng nghẹn lại thốt nên lời, khóe miệng giật giật, ánh mắt kì quái nhìn Bạch Thù giống như người ngoài hành tinh.

      Mà Hoàng Hạo và Tần Minh Minh bên cạnh cùng dùng ánh mắt như nhìn quái vật để nhìn Bạch Thù.

      OMG! Dù cho đó là tự mình công khai ra chẳng phải tự kỷ quá sao!

      Bạch Thù bình tĩnh nhìn toàn bộ hội trường chết lặng như hóa thạch nở nụ cười mê hoặc chúng sinh, cất thanh trong veo: “Nhân vật nữ chính trong tác phẩm có vẻ đẹp nghiêng nước, nghiêng thành mà.”

      Dứt lời, hội trường vẫn im lặng.

      Tiếp theo đó, là từng đợt vỗ tay phát ra và ngày càng lớn.

      Bạch Thù mỉm cười nhìn người phóng viên đặt câu hỏi.

      Phóng viên như hiểu ra vấn đề liền cười : “Ha ha, đúng vậy.” Sau đó ngồi xuống chuyển mic cho người khác.

      Từ phóng viên đặt câu hỏi thắc mắc về Bạch Thù, các phòng viên khác cũng muốn thu thập tin tức mà lần lượt truy hỏi các tin tức khác từ Bạch Thù.

      Có phóng viên hỏi: “Bạch tiểu thư, chưa từng học qua diễn xuất, cho rằng có gây ra gánh nặng cho đoàn phim ?”

      Bạch Thù mìm cười: “……………..”

      Phóng viên chỉ có thể cười chuyển mic cho người tiếp theo. Có trời mới biết nụ cười của cứng nhắc và miễn cưỡng đên đâu.

      Bạch thù tiếp tục bình tĩnh mỉm cười, Tần Minh Minh khóe miệng hơi kéo lên, thanh nén xuống: “Bạch Thù ơi Bạch Thù, cũng quá lợi hại nha.”

      Bạch Thù chớp chớp đôi mắt to: “Nhưng những lời tôi đều là mà.”

      Tần Minh Minh “Khụ khụ” nuốt nước miếng, "Ách, tôi có ý đó. Tôi muốn làm cho mấy phóng viên miệng lưỡi như có dao ở đây đều bị nghẹn, đó mới là chuyện phi thường.”

      Bạch Thù 囧, tại sao nghẹn nha?

      Nghi thức khai máy kết thúc trong khí náo nhiệt, có thể là thành công. Đạo diễn cao hứng, bới vì kịch bản được chú ý rất cao, đây chính là………………

      Vì thế đạo diễn hào phóng vung tay lên thông báo, tổ chức tiệc tại nhà hàng Hoàng Mã, muốn mọi người cùng tham gia.

      Bạch Thù muốn về sớm cùng các bạn, nhưng nghĩ tới chuyện thành ra như vậy. Chỉ có thể gọi điện thông báo tình hình của mình cho bạn cùng phòng.

      Cùng ba người bạn cùng phòng trao đổi xong nhưng với điều kiện Bạch Thù phải dẫn họ đến gặp Hoàng Hạo.

      Bạch Thù quay đầu nhìn Hoàng Hạo bị đám Fan vây quanh, liền quay lại với các bạn thang máy lên tầng 3 chờ .

      Haiz, tuy răng với ta quen biết, nhưng thế nào nữa trong thời gian tới hai người đều hóa thân là tình nhân trong phim, hẳn là ta cho chút mặt mũi?

      Nghĩ là làm Bạch Thù dẫn ba người bạn cùng phòng đến hậu trường.

      Tiểu Mã hưng phấn muốn chết, kích động nắm tay Bạch Thù: “Bạch Thù à, quen biết cậu là may mắn của mình đó!”

      “Đúng vậy Bạch Thù, cuối cùng hôm nay tớ có thể gặp vương tử trong mộng rồi.” Tiểu Mật lộ vẻ mặt say mê.

      Bạch Thù hết nổi: “Tình nhân trong mộng của mấy người phải là Lí Tô Mặc sao?”

      A La giơ tay đánh vào gáy Bạch Thù : “Người đó là thiên chi kiêu tử, tớ làm người phàm đâu dám tơ tưởng!”

      “Đúng thế!” Tiểu Mã phụ họa.

      Bạch Thù cực kì 囧, thiên chi kiêu phải là người à, có thất tình lục dục, cần giải quyết việc gấp sao? Trong đầu mấy người toàn keo dính à? ╮(╯_╰)╭ haiz, biết Lí Tô Mặc nghe thấy mấy lới này có cảm đông đến mước mắt lưng tròng .

      “Haiz, lại cậu ở Phong Khiêm huấn luyện thời gian dài như vây, có cơ hội gặp qua Lí Tô Mặc ?” Ánh mắt và khuôn mặt của Tiểu Mã như muốn với Bạch Thù: tớ muốn nghe bát quái, bát quái!

      Bạch thù định phủ nhận nhưng nhìn thấy ba ánh mắt bát quái lóe sáng Bạch Thù lại phủ nhận, trong lòng thầm nghĩ: Mỗi ngày tớ đều nhìn thấy ta! Chẳng lẽ mấy cậu phát ra gần đây tớ gầy vòng sao? Tớ gầy vòng vì tớ phải tiêu hóa bất lương, tớ tiêu hóa bất lương vì mỗi ngày đều phải cùng ta ra ngoài ăn cơm! Chẳng lẽ mấy người vẫn chưa phát ra sao?

      Bạch Thù lại nghĩ tới số lần bản thân mình ăn cơm với còn nhiều hơn với Kỳ Liên trong lòng buồn bực! tổng giám đốc của đại tập đoàn, tại sao nhàn nhã đến vậy?

      nha, tớ làm việc ở tầng 31, ta chức vụ cao cao tại thượng làm việc tầng 48, làm sao có thể chạm mặt được!” Bạch Thù buông tay, sau đó phát mình gần đây bản lĩnh dối ngày càng cao.

      Mấy người bọn họ nghi ngờ gì. Các vẫn nghĩ tuy rằng dung nhan Bạch Thù hoàn mỹ, nhưng nhất định Lí Tô Mặc coi trọng! Dù sao cũng là con của trời, là thần tiên, tiên nữ ở Dao Trì đều cố mà đến gần, làm sao còn thời gian chiếu cố Mẫu đơn.

      Ước chừng trôi qua nửa giờ, Fan của Hoàng Hạo cũng vui vẻ ra về, Hoàng Hạo theo lời đạo diễn đến địa điểm tổ chức tiệc.

      Bạch Thù đưa ba người bạn đến địa điểm tổ chức tiệc, rất nhanh được mọi người chú ý.

      A La với đám Tiểu Mã: “Mấy cậu xem, chúng ta chạy tới nơi người ta ăn cơm, có phải là hay lắm hay ?”

      Tiểu Mật nhìn mọi người xung quanh, đám người cười , bình bĩnh ung dung chỉ thấy tóc tai quần áo xẹt qua xẹt lại ngớt, số người thuộc dạng tinh , cố gắng rút lui có trật tự, nhưng nghĩ tới chưa xin được chữ ký của thần tượng lại cau mày, nhàng , “Trời ơi, tôi mặc kệ, dù sao tôi tới chỉ vì mê Hoàng Hạo mà thôi.”

      Tiểu Mã gật đầu phụ họa: “Me too! ấy là của tớ, cần tranh giành.”

      Bạch Thù muốn khuyên nhóm bạn cùng chú ý đến hình tượng, lại thấy Hoàng Hạo đến phía sau các , bộ dạng cứng nhắc. Mà người đại diện phía sau cũng phì cười thành tiếng.

      Bạch Thù 囧 hận dưới chân có cái hố nào chui xuống, mất mặt mà.

      Mà nhóm Tiểu Mã cũng nghe thấy tiếng cưới sau lưng, tất nhiên lúc quay đầu lại mặt liền biến sắc. Nhưng mà các là ai cơ chứ, da mặt so với tường thành chỉ có dày hơn chứ kém, nên lấy lại bình tĩnh rất nhanh.

      “Hi, Hoàng Hạo.” A La thể dáng vẻ thục nữ như Tiểu Mật.

      Bạch Thù nín nhịn, trước tiên bày ra vẻ mặt tươi cười hớn hở sau đó lại lên giới thiệu với Hoàng Hạo: “Đây là các bạn của tôi, cũng là Fan của .”

      Hoàng Hạo nhìn A La khóe miệng khẽ nhấc lên cười: “Xin chào.”

      “Hello, tên em là Đào Tiểu Mễ, nhũ danh là Tiểu Mật ~” Tiểu Mật tiến lên nháy mặt rồi ngọt ngào giới thiệu với Hoàng Hạo.

      Hoàng Hạo điềm đạm: “Xin chào.”

      A La mặc kệ, cũng lập tức giới thiệu với Hoàng Hạo : “Em là Trần La, có thể gọi em là A La.”

      Còn Tiểu Mã lại dũng mãnh quàng tay ôm cổ Hoàng Hạo, còn chưa để mọi người lấy lại tinh thần, Tiểu Mã bất ngờ đặt lên môi Hoàng Hạo nụ hôn, sau đó ngại ngùng cười. Bạch Thù cảm thán nhìn trần nhà, thẹn thùng, thẹn thùng lên cả mặt kìa! Tiểu Mã vậy mà thẹn thùng cơ đây!

      “Em tên là Mã Thiến Thiến nha.” Tiểu Mã trốn sau lưng Bạch Thù.

      Tiểu Mật mặc kệ, định xông lên nhưng bị người đại diện của Hoàng Hạo ngăn lại.

      Bạch Thù lắc đầu, đây là hành động khi fan gặp được thần tượng của mình à! Được rồi, về sau nhất định bảo vệ tốt chính mình! ngầm xiết chặt tay.

      ☆ Chương 49
      Chuyện Uống Rượu

      Edit: ThuTrangFam
      Beta: Nguyệt Dao

      Sau khi nhóm Tiểu Mã được Hoàng Hạo tự tay kí tên poster rất hài lòng rời . Trước khi , Tiểu Mã giống như lúc trước lại gần Hoàng Hạo thầm: “Nếu thích em, cứ tiếng với Bạch Thù, ấy có số của em.”

      Bạch Thù trong lòng tự nhủ: Mình quen con nhóc này.

      Cái gọi là party nhưng thực ra chỉ là bữa cơm giữa các diễn viên, nhà tài trợ cùng đạo diễn và tổ chế tác là chủ yếu, thêm cả buffe nên quá sáu bàn.

      Nhà đầu tư chính cho bộ phim là công ty giải trí quốc tế Triệu thị, nhưng Bạch Thù ngờ và mất hứng khi thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Lí Boss!

      Bạch Thù trong lòng toát mồ hôi: Sao ta lại ở đây? ( Tha thứ cho tin tức chậm chạp của Bạch Thù)

      Trong bàn, Bạch Thù nhìn thấy Điền Điền với vẻ mặt ngọt ngào ngồi cạnh Triệu Đại Vĩ. Nháy mắt, Bạch Thù hiểu ra tiểu thuyết cẩu huyết mạng có thể chuyển thể thành phim truyền hình vì đó là người phụ nữ của Triệu Đại Vĩ, khó trách.

      Triệu Đại Vĩ này có bộ dạng được tính là tuấn, nhưng đôi mắt cương nghị, mày cong ràng, thêm dáng người cũng có chút cao lớn, thoạt nhìn rất đàn ông! Nhưng vậy mà người đàn ông này bên cạnh người phụ nữ của mình lộ ra vẻ làm nũng: muốn ăn cái này, muốn ăn cái kia….

      Làm Bạch Thù nổi da gà, ràng tình cảm lãng mạn, tại sao gắn liền với ta lại chẳng thấy liên quan gì?

      Tần Minh Minh thở dài: " ra trăm thước thuỷ tinh công nghiệp chỉ hướng về cái ôm dịu dàng là thế này! Ai, hành động của nam nữ thế gian này giống đậu hủ chấm nước chát, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn."

      Trong bữa cơm khí vui vẻ bao trùm toàn bộ, hề xuất hình ảnh ép rượu như mạng vẫn đăng, điều này làm Bạch Thù đối với đoàn làm phim và các nhà đầu tư có thiện cảm hơn. Xem ra phải ai làm giám đốc công ty cũng xấu xa.

      Ngồi cùng bàn với Bạch Thù đa số là diễn viên, hơn nữa tất cả đều là người mới. Siêu sao Hoàng Hạo sớm được an bài chỗ ngồi ở bàn chủ tọa, có danh tiếng đãi ngộ cũng khác nha.

      Bạch Thù ngồi cùng bàn với Tần Minh Minh, Tần Minh Minh là người có khả năng hoạt náo, cho nên khí trong bàn náo nhiệt hẳn. Mội người đều còn trẻ nên sau khi ăn cơm, nâng lên hạ xuống hai chén, liền vui vẻ đứng lên chúc tụng gọi nhau là em.

      Cuối bữa ăn các diễn viên đến mời rượu đạo diễn.

      Mỗi lần nhìn thấy tình huống này Bạch Thù khỏi cảm thấy nhức trứng, bạn xem tại sao các bữa tiệc lại có nhiều chuyện phiền phức như vậy? Chẳng phải các người đều ngồi trong góc uống rượu rồi sao?

      Thở dài nhận nhiệm vụ, nhóm Bạch Thù chỉ có thể cầm lấy lý rượu vang tới mời rượu các “cao nhân” ở bàn chủ tọa.

      Trong đó có năm người đàn ông là nhà tài trợ, nhìn Bạch Thù tới khỏi hân hoan trong lòng, mắt thẳng tắm nhìn Bạch Thù chằm chằm. “Vị này là nữ chính sao, xinh đẹp nha!”

      Bạch Thù bị người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm, trong lòng cảm thấy thoải mái nhưng vẫn lấy vẻ mặt thục nữ mỉm cười: “Cảm ơn Hoàng tổng khích lệ.”

      Nghe thanh ôn nhu của Bạch Thù, tâm tình Hoàng tổng bắt đầu ngứa ngáy.

      Mặt Lí Tô Mặc vốn biểu tình trong nháy mắt nhăn lại, đáy mắt lạnh băng. Nếu là bình thường Triệu Đại Vĩ nhận ra khác thường trong thái độ của bạn tốt, nhưng tại Triệu Đại Vĩ chỉ lo ngồi làm nũng bạn , sao có thể để ý lo lắng đến thái độ của Lí Tô Mặc.

      Sau đó, người đàn ông trung niên với Bạch Thù: “Bạch tiểu thư có hứng thú gia nhập giải trí quốc tế Triệu Thị sao?”

      Tần Minh Minh theo sau Bạch Thù khỏi nghi ngờ: “Bạch Thù, kí hợp đồng với Triệu thị sao?

      Bạch Thù mỉm cười: “Cảm ơn ý tốt của ngài, tôi tìm được ông chủ cho mình rồi.”

      “Ai? Ai nhanh như vậy lấy mầm non mà chúng ta tính bồi dưỡng rồi?” Triệu Đại Vĩ lấy lại tinh thần, vẻ mặt kinh ngạc, hề cảm thấy hành động của mình đối với bạn rất buồn nôn.

      Tập đoàn của mình chưa kịp ra tay, Bạch Thù bị công ty khác cướp mất, chuyện này quá mất mát ! TAT.

      Bạch Thù tiếp tục mỉm cười, sau đó giơ ly rượu về phía mọi người : “Tôi đến đây kính mọi người ly!” xong uống hơi cạn sạch.

      Mọi người thấy Bạch Thù hào sảng như vậy, trong lòng tán thưởng ít, vì thế cũng đem ly rượu uống cạn.

      Nhưng Tần Minh Minh ở phía sau Bạch Thù bình tĩnh: “Bạch Thù, tại sao kí hợp đồng với Triệu thị?”

      Triệu Đại Vĩ cũng gật gật đầu: “Bạch Thù, phải lo lắng, giải trí quốc tế Triệu thị chúng tôi là công ty giải trí hàng đầu trong nước, nếu kí hợp đồng với công ty chúng tôi, chúng tôi cam đoan có thể làm cho nổi tiếng.”

      Bạch Thù đảo mắt nhìn sắc mặt yên lặng như mặt hồ của Lí Tô Mặc, nở nụ cười đẹp mê hồn: “Cảm ơn Triệu tổng có ý tốt, tôi rất hài lòng với ông chủ tại.”

      Có trời mới biết muốn đổi ông chủ như thế nào? Nhưng mà tự cho chính mình nghe, còn có Lí Tô mặc nắm nhiều nhược điểm của trong tay ( kiện ảnh chụp lần trước), và bối cảnh của Lí Tô Mặc phải là người bình thường có thể đắc tội nha!

      Huống chi cho dù có kí hợp đồng với công ty khác, xem chừng Phong Khiêm cũng cho tự do rời . Dù sao ở Phong Khiêm, Lí Tô Mặc nể mặt mũi của Kỳ Liên mà bạc đãi .

      “Rất đáng tiếc, rất đáng tiếc!” Triệu Đại Vĩ rất hận, vì sao bộ phận quan hệ xã hội công ty mình đẩy nhanh tốc độ chút? Quả nhiên là xuống tay chớp mắt mà! Vì thế Triệu Đại Vĩ chỉ có thể đen mặt nhìn ánh sáng màu vàng của "¥" mà bye bye.

      Mọi người luân phiên kính rượu, sau khi hoàn tất, Hoàng tổng híp mắt thưởng thức vẻ xinh đẹp của Bạch Thù hỏi: “Bạch tiểu thư, biết năm nay bao nhiêu tuổi?”

      Bạch Thù bình tĩnh trả lời: “ Hoàng tiên sinh, hỏi tuổi phụ nữ là điều tối kị nha.”

      Hoàng tổng cười, lộ ra ánh sáng của chiếc răng vàng: “Chính xác chính xác, mấy người phụ nữ bên cạnh tôi đều thích tôi hỏi tuổi.”

      Ấn tượng của Bạch Thù đối với con người này càng chán ghét, nhưng mặt vẫn treo nụ cười xinh đẹp. Mà Lí Tô Mặc với vẻ mặt khó chịu tiến đến.

      Tần Minh Minh kéo kéo tay áo Bạch Thù, ý bảo để ý Lí Tô Mặc. Bạch Thù vừa quay lại thấy người nào đó đầy tức khí tiến tới.

      Tần Minh Minh giọng bên tai Bạch Thù: “Chậc chậc, bạn trai muốn phát hỏa nha! tưởng tượng được, người trầm ổn thiên tiên như thiếu gia Lí Tô Mặc cũng có có lúc tức giận nha! tốt, tốt!”

      Bạch Thù vốn bình tĩnh nhưng nghe Tần Mình Minh , bao nhiêu bình tĩnh đều mất sạch.

      Nhưng người có mặt tại bàn đều lộ ra vẻ mặt lấy lòng, nhất là bạn Triệu Đại Vĩ khuân mặt tròn gấp đến độ cũng muốn xoắn lại.

      Triệu Đại Vĩ bên trấn an bạn , chính bản thân cũng có chút khẩn trương, ai cũng là nhà tài trợ nha. có tố chất!

      Sau này, họ mới biết được nguyên nhân là do họ hàng của Phó Đạo Diễn muốn nhận được hợp đồng, Phó Đạo Diễn nghĩ nhiều nhà Tài Trợ cũng ảnh hưởng nhiều, vì thế lên ban chút ân tình mà nghĩ rằng vì nguyên nhân này mà tự đánh đổ bát cơm của chính mình. Nhưng mà chuyện này để sau … (ND: Chắc ý là ông Hoàng này là bà con của phó đạo diễn???)

      Hoàng tổng tựa hồ quan tâm đến thái độ thiện cảm của những ngươi xung quanh đối với mình, vẫn cố tâng bốc bản thân như trước: “Bạch tiểu thư, xinh đẹp như vậy chắc có nhiều đàn ông theo đuổi nha?”

      Trong đôi mắt ti hí ánh lên dâm đãng ti bỉ, làm Bạch Thù chán ghét càng chán ghét hơn.

      “Ha ha, Làm sao có thể…”

      “Nếu sau này Bạch tiểu thư có gì cần tôi hỗ trợ cứ việc tìm tôi!” Hoàng tổng cười, chiếc răng vàng lộ ra làm Bạch Thù hoa mắt. Sau đó rút chiếc danh thiếp vàng chói lọi người mình, vươn tay hướng tới bàn tay nhắn của Bạch Thù: “Danh thiếp, danh tiếp của tôi.”

      Trong giây lát Lí Tô Mặc đứng dậy đẩy người đó ra nắm lấy cổ tay Bạch Thù.
      Mizuki thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :