1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiếu gia phúc hắc săn vợ yêu - Minh Lam Phong (56) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 25
      Biển Số Xe “BZ726”

      Bạch Thù uống ly rượu đỏ, có chút mơ màng, giờ phút này khuôn mặt trắng nõn của trở nên đỏ ửng, bên dưới ánh đèn trắng bộc lô mê người.

      Cửa kính xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt Lí Tô Mặc, chỉ thấy đôi con ngươi trong trẻo của gắt gao nhìn chằm chằm .

      Bạch Thù thắc mắc, người này phải từ sớm rồi sao? Như thế nào đến bây giờ vẫn còn ở đây? Hơn nữa dừng ở đây làm gì? Muốn tiễn đoạn? Ừm…khả năng này hình như lớn.

      Lí Tô Mặc ngồi xe, nhìn đôi mắt to ngập nước của Bạch Thù, “Còn thất thần? Lên nhanh .”

      Bạch Thù 囧, cùng rất quen thuộc sao? Vì sao lại dùng cái giọng người quen chuyện với !

      Bạch Thù “hừ” cái, dương dương tự đắc giơ di động, “Tôi có bạn trai của tôi.” Ý tứ là, cần xen vào việc của người khác! làm ơn nhanh , chị đây rất muốn nhìn thấy mặt !

      Mắt Lí Tô Mặc tối , đáy mắt lên tia sáng lạnh, “Tôi quên với , chỉ sợ bây giờ Kỳ Liên máy bay.”

      Bạch Thù sửng sốt nhìn Lí Tô Mặc, muốn nhìn cho xem có phải dối hay , nhưng từ đầu tới cuối sắc mặt vẫn bình thường, sau đó nghĩ tên này quanh năm suốt tháng đều là bộ mặt đó, dối mà mặt vẫn tỉnh như uống nước lọc, cho nên quyết định gọi cho Kỳ Liên.

      Nháy mắt, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nữ máy móc: “Thuê bao quý khách vừa gọi tạm khóa, xin quý khách vui lòng gọi lại sau…” Bạch Thù cúp điện thoại, trong lòng vạn phần nghi hoặc.

      Vì sao Kỳ Liên công tác cũng báo tiếng, trước khi khai tiệc bọn ho ràng vẫn còn chuyện phiếm. Làm sao mà mới chỉ qua mấy giờ, Kỳ Liên lại ở máy bay, nếu như mua vé máy bay, sau đó lập tức khởi hành trong hai tiếng đồng hồ cũng thể ?

      “Bà nội cậu ta bệnh cấp tính phải vào bệnh viện, bác sĩ thời gian còn nhiều, cho nên con cháu trong nhà đều Singapore.” Lí Tô Mặc mở miệng.

      làm sao mà biết?” Bạch Thù nhìn chằm chằm Lí Tô Mặc, ngay cả rượu cũng tỉnh ít.

      “Bà nội cậu ta là bà ngoại chồng chị tôi.” Chị cũng bay Singapore, bởi vì thời gian quá gấp, cũng kịp đặt vé máy bay sang giúp đỡ.

      “Nhưng trước khi bắt đầu tiệc, ấy vẫn còn chuyện điện thoại với tôi.” Làm sao mà nhanh như thế được?

      “Tôi có cần thiết phải lừa ?” Lí Tô Mặc trả lời, sau đó nhìn Bạch Thù, “ còn nhanh lên?”

      Bạch Thù rất cốt khí lắc đầu, “Tôi cùng Lí tiên sinh quen.”

      Vẻ mặt Lí Tô Mặc bình tĩnh nhưng đáy mắt lại giống như tức giận, gằn từng tiếng với Bạch Thù, “Bạch Thù, tôi thấy đầu óc quả có vấn đề!”

      Cái gì?! Lời này bao nhiêu lần rồi? Bạch Thù tức giận bạo phát, “Đầu óc mới có vấn đề! Tôi vốn quen , rốt cuộc muốn thế nào?!”

      thế nào cũng là nhân tài của đại học S, lại nhiều lần bị thằng nhãi này nghi ngờ đầu óc có vấn đề, quá đáng, quan trọng hơn là, vẻ thục nữ gìn giữ hơn hai mươi mấy năm qua lại bị phá vỡ, làm rất khó chịu!

      Lí Tô Mực rũ mắt xuống, nhìn di động đen màn hình trong tay mình, “Muốn tôi làm sao?”

      Đại khái là khí quá mức quỷ dị, trong lòng Bạch Thù sinh ra ý nghĩ muốn lui bước, lập tức xoay đầu bỏ chạy, lại bị Lí Tô Mặc bất ngờ xuống xe giữ chặt, “Nếu muốn thấy báo ngày mai đăng tin “Nữ sinh viên cùng tổng giám đốc Phong Khiêm lôi kéo trước cửa khách sạn”, vậy tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời tôi.” xong, Lí Tôi Mặc chỉ thấy Lí Tô Mặc cúi đầu vào trong xe lấy điện thoại, sau đó cầm di động của mình chụp hình hai người bọn họ, bối cảnh còn là trước cửa khách sạn!

      Bạch Thù hỗn độn trong gió.

      Trước mắt ai có thể cho biết, đây là tình huống gì?

      Khóe miệng Lí Tô Mặc hơi cong lên, rất tốt bụng khuyên bảo, “Khuya rồi, có giao thông công cộng, mình nữ sinh như , nên taxi về.”

      lẽ xe nên? Bạch Thù giật giật mày, so với tài xế taxi còn nguy hiểm hơn!

      Nhưng mà nghĩ đến lời uy hiếp của , Bạch Thù tuy tức giận nhưng đành cam chịu ngồi lên xe Lí Tô Mặc.

      Ngồi xe, Bạch Thù quay đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, hơi đâu quan tâm Lí Tô Mặc ngồi cạnh .

      Lí Tô Mặc cũng quan tâm, ngồi nghịch điện thoại lời nào, giống như vẻ đáng sợ vừa rồi là ảo giác do chính tưởng tượng ra.

      Hai người vẫn im lặng như vậy, mãi cho đến khi tài xế chạy xe đến dưới lầu phòng ngủ Bạch Thù

      Lúc Bạch Thù xuống xe, nhìn Lí Tô Mặc vẫn im lặng như trước, đột nhiên phát cũng phải quá xấu, vì thế được tự nhiên , “Cảm ơn.” Sau đó lập tức chạy biến.

      Trùng hợp bạn cùng phòng Tiểu Mã của Bạch Thù ra ngoài mua đồ ăn khuya, thấy Bạch Thù chạy như bay lướt nhanh qua người, ngay cả dáng cũng nhìn , cảm thấy nghi hoặc nhìn về phía trước thấy chiếc xe đậu, Tiểu Mã cảm thấy nhìn rất quen mắt, nhìn kỹ bản số xe “BZ726”, nháy mắt Tiểu Mã nhớ đến, đây phải là chiếc xe thường xuyên đậu dưới lầu phòng ngủ hay sao?

      Tiểu Mã chú ý chiếc xe này chủ yếu vì biển số “BZ726”. Bởi vì theo nghĩ, dãy số này nhất định là vì Bạch Thù mới được tạo ra. BZ là tên viết tắt của ấy, 726 cũng là sinh nhật của ấy. Cho nên nhìn dãy số đó bị người khác sử dụng, cảm thấy rất đáng tiếc. Còn bởi vì chiếc xe này thường xuyên xuất dưới lầu phòng ngủ, cứ như thế, Tiểu Mã liền nhớ kỹ.

      Nhưng hôm nay nhìn thấy cái gì đây, Bạch Thù bước từ chiếc xe đó bước xuống! Điều này có nghĩa là gì? Nháy máy trong lòng Tiểu Mã lên khả năng, vì thế muốn nhìn vào trong xe nhưng tiếc là chỉ vừa thấy bóng dáng người đàn ông trẻ tuổi chiếc xe chạy mất.

      Có phải là nghĩ nhiều rồi ? Tiểu Mã tự hỏi chính mình, nhưng mà, đời này có chuyện gì là trùng hợp. Chiếc xe này mỗi ngày đứng dưới lầu phòng ngủ của mình, biển số xe lại có tên cùng sinh nhật bạn cùng phòng của mình, hơn nữa bạn cùng phòng của mình còn xuống từ chiếc xe kia, dáng vẻ như đằng sau có sói đuổi theo…

      Tiểu Mã tuy dịu dàng nhưng cũng là nhân vật xảo trá, chỉ cần từ đốm lửa cũng có thể nhìn ra cảnh lửa to cháy lan cả đồng cỏ. Nhưng mà nếu người thâm tình thầm như thế, có nên cho sinh vật đơn bào như Bạch Thù biết?

      Tiểu Mã nhức đầu, aiz… vẫn là nên xen vào chuyện của người khác, huống chi tại bên cạnh Bạch Thù còn có Kỳ Liên, thân là người hâm mộ trung thành của , làm sao có thể khiến Bạch Thù rơi vào tay kẻ khác? Như vậy có lẽ là do suy nghĩ quá, đời này người cùng thế hệ có thể đem ra so sánh với Kỳ Liên đúng nhiều lắm, trước mắt theo biết, tựa hồ chỉ có vị Lý thiếu gia mới có khả năng., Người này thường xuyên được mọi người khen là thanh niên tài tuấn, còn như Phương Vũ Thanh, Cố Sung Túc, Lưu Chí Hạo, tất cả đem ra so cũng bằng Kỳ Liên. (ND: đám người này ràng hơn xa Kỳ Liên!!! >_<)

      Cho nên, muốn đào góc tường của Kỳ Liên, khó! Trừ khi là Lí Tô Mặc ra tay. ╮(╯_╰)╭ mà thôi, Lí Tô Mặc là thiên kiêu chi tử, làm sao có thể để ý Bạch Thù?

      Vì thế, Tiểu Mã tiếp tục vui sướng mua đồ ăn khuya.

      ***

      xe.

      Tài xế Tiểu Trương với Lí Tô Mặc nhìn chằm chằm vào điện thoại, “Thiếu gia, Bạch tiểu thư hờ hững với ngài như vậy, ngài vẫn tiếp tục theo đuổi sao? tại ấy cùng Kỳ thiếu gia đương!”

      Lí Tô Mặc ngẩn đầu, tiếp tục nhìn ảnh chụp di động, “ có việc gì, trước sau gì ấy cũng là của tôi.”

      Chỉ có khi mãi đụng đầu vào tường, chảy máu, biết đau, em mới chịu quay đầu lại, cho nên, tôi kiên nhẫn chờ em đặt tôi vào trong tim. (ND: A…Mặc ca ca…ngài thu lưu tiểu nữ a~ )

      Lí Tô Mặc nghĩ, ngón tay vuốt ve màn hình di động, hé ra đó ràng là ảnh chụp Bạch Thù mặc lễ phục màu đỏ như lửa, cười đến xán lạng.









      Chương 26
      Giao Bản Đánh Giá Thực Tập


      Bạch Thù chạy mạch trở về phòng ngủ của mình, sau đó vỗ vỗ ngực, khí thế của Lí Tô Mặc quả thực quá cường đại, nhất định, tuyệt đối bao giờ ngồi xe lần nữa, ngồi xe giống như muốn mất nửa cái mạng.

      “Bạch Thù, chẳng lẽ Kỳ đại thiếu gia biến thành sói xám đuổi theo sau cậu?” Tiểu Mật sờ sờ lớp mặt nạ rong biển mặt, dưới ánh đèn huỳnh quang nhìn khủng bố.

      có, ấy Singapore rồi.”

      ta bỏ cậu ở đây Singapore mình?” A La giống như phát ra đại lục mới, lớn tiếng kinh hô.

      Bạch Thù bĩu môi, “ Bọn tớ phải là trẻ sinh đôi dính liền với nhau, có cái gì mà bỏ lại hay .”

      “Nhổ vào, có nửa điểm cảm xúc, cậu có chỗ nào giống như ! Nếu Kỳ Liên chạy, tớ xem cậu có khóc hay !”

      Bạch Thù rầm rì tiếng, “Tiểu Mã hôm nay “ làm” chưa về sao?”

      “Cậu ấy xuống mua đồ ăn khuya, lẽ lúc nãy dưới lầu cậu gặp cậu ấy?”

      Bạch Thù lắc đầu, “ có.” xong, sắc mặt Bạch Thù khẽ biến, nếu lỡ như Tiểu Mã trùng hợp thấy từ xe Lí Tô Mặc xuống, phải là chết chắc sao?!

      Cho nên Bạch Thù yên lòng ngồi chờ Tiểu Mã trở về, 20 phút sau, Tiểu Mã về lại phòng ngủ, Bạch Thù lập tức tới lôi kéo tay áo Tiểu Mã, vui tươi hớn hở với ấy, “Tiểu Mã, cậu về.”

      Tiểu Mã thần sắc quái dị nhìn Bạch Thù, ngẫm lại vẫn quyết định hỏi chuyện kia, vì thế buông bữa ăn khuya tay xuống, “Hừ…tiệc hôm nay thế nào?”

      “Ừ…hương vị món ăn tốt như trong lời đồn.” Bạch Thù gật đầu.

      Mọi người: Ai hỏi cậu chuyện đó?!

      “Aiz…kỳ tớ rất tò mò cái vị MC soái ca nổi tiếng Trần Lập của đài truyền hình của cậu. ta có xuất trong buổi tiệc chia tay sao?” A La hỏi.

      MC nổi tiếng như vậy sao có thể vì đám thực tập sinh mà ra mặt?” Tiểu Mật tiếp lời.

      “A…đúng vậy.” Bạch Thù gật đầu, “Ngay cả giám đốc đài truyền hình cũng tới.”

      “Cái gì, ngay cả giám đốc đài truyền hình cũng xuất trong tiệc chia tay thực tập sinh? Chẳng lẽ trong đám thực tập sinh các cậu có vị công tử tiểu thư nào?\

      có.” Bạch Thù dối, bởi vì trong đám thực tập sinh có ai là công tử tiểu thư, tuy vậy nhưng điều đó có nghĩa là sau lưng bọn họ có vị công tử tiểu thư nào làm chỗ dựa.

      Tiểu Mã bắt đầu ăn bữa khuya, “, Bạch Thù, sao Kỳ đại thiếu gia nhà cậu thấy gọi điện tới?”

      ấy sao, còn máy bay.” Bạch Thù bĩu môi, “Bà nội ấy bệnh nặng, ấy phải Singapore.”

      “Ra là vậy.” Tiểu Mã gật đầu, có chút suy tư.

      Bạch Thù thấy biểu tình là lạ của Tiểu Mã, trong lòng có chút yên, biết Tiểu Mã có thấy Lí Tô Mặc hay , nhưng Tiểu Mã gì, có thể là thấy Lí Tô Mặc , bằng với tính tình của ấy, hỏi mới lạ, dù sao ngày trước Tiểu Mã vẫn hâm mộ Lí Tô Mặc hơn Kỳ Liên.

      Mấy người bọn họ cùng nhau giao bản nhận xét thực tập, đường trở về gặp Lí , xem bộ dáng ta, giống như cũng giao bản nhận xét thực tập.

      vừa thấy Bạch Thù, dậm mạnh chân xuống đất, tiếng “cộp cộp” của giày cao gót vang lớn, sau đó nhanh chóng biến mất.

      Để lại mấy người hỗn độn trong gió. Cho dù bị tướng mạo của đả bại, cũng nhất thiết phải thù hận như vậy ? Lòng ghen tị của phụ nữ quả thể lý.

      Cũng phải nhắc đến, Lí này là hoa khôi hệ biểu diễn, dáng vẻ cũng đẹp động lòng người, giống như Bạch Thù là kiểu hình bình hoa. Nếu hai đại mỹ nhân đẹp cùng dạng, rất tự nhiên dẫn đến hai nguồn ý kiến đối lập của quần chúng, cho nên người ở đại học S tán gẫu, thể nhắc đến đối lập của ta cùng Bạch Thù.

      Đầu tiên là dáng người, ngực Bạch Thù cup 34C+, mà ta, chỉ có 32B, sau đó là vóc dáng, Bạch Thù cao hơn 1m7, còn ta chỉ có 1m62.

      Ánh mắt, cả hai đều có mắt phượng, khác nhau ở chỗ Bạch Thù hai mí, ta mí. Ánh mắt hai người đều ngập nước, ai nhìn cũng muốn nhũn ra.

      Mũi cả hai đều dẹp, miệng cũng thế, nhưng sắc môi Bạch Thù có thêm chút mềm mại.

      Cho nên so sánh thế nào, vị đại mỹ nhân Lí này đều thua kém.

      nàng Lí này từ đến lớn đều được ca tụng là hoa hậu giảng đường, đệ nhất mỹ nữ, mỹ nữ sát thủ, kết quả lên đến đại học, vị “mỹ nữ sát thủ” này bị “sát”, quan trọng hơn hết, điểm trúng tuyển hệ phát thanh so với hệ biểu diễn cao hơn gần 200 điểm, ta có thể dễ dàng tha thứ cho việc có người đẹp hơn mình nhưng lại thể dễ dàng tha thứ cho loại mỹ nữ đẹp còn giỏi hơn ta!

      Cho nên Lí đối với Bạch Thù đội trời chung.

      “Phải , con nhóc này muốn quay phim truyền hình, vẫn là loại phim thần tượng có nữ phụ ngu ngốc.” Tiểu Mật nhìn bóng dáng Lí , vô cùng bát quái .

      “Tớ cũng nghe , giống như kim chủ của ta ra mặt, bỏ tiền lăng-xê cho ta.”

      tốt, nếu kim chủ của tớ mà có thể bỏ tiền ra cho tớ dẫn chương trình truyền hình tốt.” Tiểu Mã hâm mộ vô cùng.

      Bạch Thù 囧, “Thôi , các cậu phải có hợp đồng hết rồi sao, chỉ chờ các cậu tốt nghiệp là có thể dẫn chương trình, như vậy là tốt rồi, còn hâm mộ ta làm gì?”

      “Cũng chỉ thế thôi, lần này diễn chung với ta là tiểu thiên vương châu Á Hoàng Hạo.” Tiểu Mật ai oán thôi, “Phim thần tượng nhất định thiếu cảnh hôn nhau, chỉ cần nghĩ đến cảnh ta cùng A Hạo diễn, tớ liền có cảm giác bất bình a.”

      “Hoàng Hạo?” Bạch Thù 囧, trong ấn tượng của tựa hồ xuất vị này.

      “Chính là ta!” Tiểu Mật cười cười lấy ra Iphone4S của ấy, chỉ thấy màn hình là người đàn ông lõa nửa người .

      Đối với loại đàn ông này Bạch Thù có chút thiện cảm nào, cho nên có chút ghét bỏ , “Cũng chỉ thế thôi.”

      “Cái gì?!” Tiểu Mật giận, “Cái gì mà cũng chỉ thế thôi? Người ta là đệ nhất soái ca châu Á!”

      “Là ai phong? Danh hiệu chút tính chân nào như vậy mà cậu cũng tin? Cậu ngốc như vậy?” Bạch Thù buông tay.

      Nhưng mà những lời vừa rồi của đều bị ba người còn lại trong phòng ngủ khinh bỉ.

      Bạch Thù ủy khuất, sao đám bọn họ đều có mắt thẩm mỹ đến như thế? ╮(╯_╰)╭

      Hoàng Hạo này nhiều lắm cũng chỉ có thể là dễ nhìn, cách đệ nhất soái ca châu Á còn khoảng xa, còn biết số người so với ta còn đẹp hơn.

      “Aiz…tớ cũng muốn cùng trai đẹp hôn nha!” Tiểu Mã ảo tưởng.

      Bạch Thù chấp nhận được danh xưng kia, lập tức cùng đám bạn cùng phòng , “Vậy các cậu thử xem, Kỳ Liên đẹp hay ta đẹp hơn?”

      Đám người Tiểu Mã hờ hững, sau đó khinh bỉ nhìn Bạch Thù, “Mắt cậu có phải có vấn đề hay ? Nhất định phải hỏi vấn đề cần thiết này sao?”

      Bạch Thù 囧, “Kỳ Liên vốn đẹp hơn ta, cái danh đệ nhất soái ca của ta quả là hữu danh vô thực.”

      Mọi người hắc tuyến, A La , “Tớ biết điều đó là bất công với người đàn ông của cậu, nhưng mà, danh hiệu “đệ nhất soái ca” này là của tạp chí quảng cáo phong cho ta, có cần phải phản ứng mạnh như thế ?”

      Bạch Thù gật gật đầu, “Được rồi, ta là soái ca.”

      Mọi người lúc này mới vừa lòng, lại nghe thấy Bạch Thù tiếp, “Nhưng cũng phải đệ nhất soái ca châu Á, chúng ta đều là người làm phương diện tin tức, nhất định phải kiên trì nguyên tắc tôn trọng chân tướng .”

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 27
      Phán Đoán Của Tiểu Mã


      Đám người cười náo nhiệt, rất nhanh trở về phòng ngủ, lúc này, chuông điện thoại của Bạch Thù vang lên.

      Tiểu Mật ái muội nhìn Bạch Thù, “Kỳ đại thiếu gia lại gọi? Chậc chậc, quốc tế đường dài nha…”

      Mặt Bạch Thù ửng đỏ, quan tâm nhóm bạn cùng phòng liên tục nhấy mắt mà tiếp điện thoại, “Vâng?”

      “Có thời gian ?” Giọng đàn ông trầm thấp, mang theo vẻ gợi cảm thản nhiên truyền tới.

      Bạch Thù hóa đá, thanh này, phải là của Lí Tô Mặc sao? Còn nữa, làm sao hắc lại gọi cho ? làm sao biết số của ?

      Bởi vì điện thoại của Bạch Thù quá kém, cho nên đám bạn cùng phòng bên cạnh tò mò dùng ánh mắt ái muội đánh giá .

      Bạch Thù 囧, ngay cả trả lời cũng thèm trả lời, lập tức cú điện thoại.

      “Đó phải là giọng của Kỳ đại thiếu gia, thành khai báo, cậu bắt đầu ngoại tình lúc nào?” Tiểu Mật cười gian.

      “Tớ biết ta!” Bạch Thù vội vàng giải thích.

      biết? biết mà lại chuyện giống như bạn bè lâu năm, cậu cho rằng chúng tớ là con nít ba tuổi chỉ số thông minh đủ 70 hay sao?” A La nháy mắt ái muội.

      Bạch Thù muốn khóc, Lí Tô Mặc chỉ biết hại người. Vì thế lại giải thích, “Các cậu hiểu lầm rồi, là gọi nhầm số.”

      Bạch Thù rơi lệ, lúc này, điện thoại lại gào lên, Bạch Thù nhìn cũng thèm nhìn, trực tiếp ngắt điện thoại, chờ sau đó mới phát người gọi tới là Kỳ Liên.

      Bạch Thù 囧, lập tức gọi lại, ngay cả cước điện thoại quốc tế đường dài rất đắt cũng quên mất, Kỳ Liên bên kia nhắc máy, “Sao lúc nãy ngắt điện thoại của ?”

      “Ách…ấn nhầm…”

      còn tưởng em xảy ra chuyện gì.”

      “Bà nội thế nào rồi?”

      “Còn trong phòng quan sát.” Kỳ Liên có chút mất mát.

      Trong lúc nhất thời hai người trầm mặc gần phút, đột nhiên, bên tai Bạch Thù vang lên tiếng “tút…tút”, Bạch Thù kinh ngạc, sao lại ngắt rồi? Kỳ Liên chủ động ngắt điện thoại của , huống chi bọn họ còn chưa kịp cái gì.

      Bạch Thù lại gọi lần nữa, bên tai vang lên giọng nữ thanh thúy: Cước phí của bạn đủ để thực cuộc gọi này…

      đàn quạ đen bay ngang đầu Bạch Thù…

      “Mình nhớ hôm kia mới nạp ba mươi đồng mà…” Bạch Thù rầu rĩ .

      Mấy bạn cùng phòng đứng cạnh Bạch Thù nghe trộm mặt đầy vạch đen.

      Tiểu Mã , “Chưa thấy qua cái di động nào sát phong cảnh như vậy.

      Tiểu Mật , “10086 quả nhiên sắc bén.”

      A La , “Qua chuyện này để lại cho chúng ta bài học xương máu, thể tùy tiện gọi điện thoại quốc tế đường dài.”

      ***

      Xe Lí Tô Mặc đứng ở dưới lầu phòng ngủ của Bạch Thù, giờ phút này ở trong xe nhìn cái điện thoại phát ra tiếng “tút…tút” ngừng, trầm mặc lát, sau đó cúi đầu cười ra tiếng, trong lòng thầm nghĩ, đời này cũng chỉ có mới dám ngắt điện thoại của .

      Lại gọi lần nữa, lại nghe thấy, “Thuê bao quý khách vừa gọi bận, xin gọi lại sau…”

      Lại gọi, vẫn như vậy.

      Lí Tô Mặc trước giờ đều bận tâm thứ gì lúc này gương mặt cũng hơi vặn vẹo. Kỳ hôm nay đến là muốn mang gặp vài người cần thiết, về sau khi tiến vào vòng giải trí cũng dễ dàng hơn, cho nên muốn vì san phẳng con đường phía trước, nhưng mà người phụ nữ này, đúng là có bản lĩnh chọc điên .

      Nghĩ chút, vẫn là quên , giống như lời , bọn họ vẫn chưa đến mức quen thuộc như vậy. Tuy là, quen thuộc , nhưng lại quen thuộc đến khắc vào trong xương.

      Tiếp tục yên lặng như bây giờ cũng tốt, dù sao, cũng chỉ có thể là của , chỉ có thể ở bênh người của mà thôi!

      lúc sau, Lí Tô Mặc với tài xế Tiểu Trương, “ thôi.”

      “Vâng, thiếu gia.”

      Sau đó, chiếc xe màu đen rời .

      Lúc đám người Bạch Thù đến dưới lầu phòng ngủ, vừa vặn thấy khởi động rời .

      Mắt Tiểu Mã sáng lên, nhanh chóng nhìn về biển số xe “BZ726”, lại là 726, tần suất chiếc xe 726 này xuất dưới phòng ngủ ngày càng nhiều nha.

      Đương nhiên, Tiểu Mã tin chuyện này chỉ là trùng hợp, cho nên thâm ý nhìn thoáng qua Bạch Thù, trong giây lát liền nhớ đến cú điện thoại bị Bạch Thù ngắt kia…

      Giống như những điểm rời rạc ấy dần dần nối thành đường thẳng. “Chân tướng” tình dần dần hình thành trong đầu Tiểu Mã.

      Chủ nhân chiếc xe vừa rồi, rất có khả năng chính là người mới gọi cho Bạch Thù, lại bị Bạch Thù ngắt máy, hơn nữa xác suất vị tiên sinh này cùng vị tiên sinh đưa Bạch Thù về tối hôm qua là cùng người có tới 90%!

      đến việc người này có thể ngồi trong chiếc xe sang như thế, chỉ bằng có thể làm cái biển số xe có ý nghĩa đặc thù như vậy, có thể khẳng định bối cảnh người này đơn giản!

      Quan trọng nhất là, người này thích Bạch Thù từ năm nhất! Phải biết rằng nhìn thấy chiếc xe tối qua từ lúc vừa vào đại học cho đến khi học năm tư! Thâm tình như vậy, nếu là phụ nữ đều phải cảm động!

      Tiểu Mã đoán, người đó nhất định là rất Bạch Thù, hơn nữa cũng rất hiểu ấy, biết ấy muốn đương trong bốn năm đại học, cho nên luôn đứng sau lưng Bạch Thù nhìn ấy, chờ ấy tốt nghiệp, sau đó mới bắt đầu theo đuổi. Nhưng lại nghĩ tới giữa đường xuất Kỳ đại thiếu gia, nóng nảy, cho nên tại mới bắt đầu liên tục xuất , thậm chí bắt đầu biểu .

      Đương nhiên, hết thảy vẫn còn chưa có chứng cớ, chỉ là Mã Thiến Thiến đoán thôi. Nhưng nếu những điều đoán là chính xác, như vậy đối thủ cạnh tranh của Kỳ Liên quá mạnh rồi!

      biết làm sao, lại thấy vị tiên sinh thần bí kia lại thích hợp với Bạch Thù hơn Kỳ Liên…

      Sau khi đầu óc Tiểu Mã loạn nghĩ lúc liền vô cùng hung phấn, cảm thấy 80% phán đoán của mình là chính xác nha!

      Cũng có thể, cảm thấy đời này khó đoán nhất là tình cảm của đàn ông. Suy nghĩ mãi, Tiểu Mã nhịn được hỏi Bạch Thù, “Bạch Thù, vậy người vừa gọi cậu rốt cuộc là ai?”

      Bạch Thù nghe thấy Tiểu Mã hỏi lại lần nữa, trong lòng ổn định, nghĩ có phải là Tiểu Mã nhìn thấy cái gì rồi nhưng sau đó lại nghĩ, có gì phải sợ, vô cùng bình thường, trước giờ cũng chẳng liên quan gì đến Lí Tô Mặc, có gì phải hoảng sợ, vì thế rất bình tĩnh trả lời, “ là người lạ, tớ cũng hiểu làm sao người đó có thể dùng giọng điệu quen thuộc như vậy để , chỉ có thể rằng, đầu năm nay biến thái xuất nhiều lắm.”

      Tiểu Mã cảm thấy thể moi ra được tin tức hữu dụng gì từ Bạch Thù liền nhún vai, sợ gì, bản lĩnh lớn nhất của Mã Thiến Thiến là điều tra bát quái, chân tướng tình nhất định ngày được đưa ra ánh sáng.

      Bạch Thù nhìn Tiểu Mã suy nghĩ, trong lòng có chút buồn phiền. Phải biết toàn bộ hệ truyền thông này, Mã Thiến Thiến là người hóng bát quái giỏi nhất, chỉ cần để lại chút dấu vết là có thể tra ra được tin tức kinh thiên động địa, giống như phiên bản của Kha Nam tái xuất giang hồ! Còn có cuộc gọi kia của Lí Tô Mặc cũng khiến phiền lòng, hai người ràng quen, thậm chí cũng chưa từng trao đổi số điện thoại, vậy tìm làm gì chứ?

      có khả năng muốn bao đâu nhỉ, vẫn chưa đến nỗi tự kỉ rằng người đàn ông kiêu ngạo như Lí Tô Mặc có thể coi trọng . Dù sao câu đầu tiên với là “Tôi thích phụ nữ nhìn giống hồ ly tinh”, hơn nữa, thân phận trước mắt của là bạn Kỳ Liên, lấy gia thế bối cảnh của Lí Tô Mặc, cộng thêm vẻ ngoài của , đến mức xuống tay với người của bạn thân chứ!

      Vậy tại sao những hành vi khác thường của tại có vẻ giống như thế?

      http://***************.com/images/smilies/icon_so_funny.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_so_funny.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_so_funny.gif cho xin ủng hộ nào! http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif
      Chương 28
      Tụ Tập Ở Quán Bar

      Bên trong phòng VIP của quán bar “Thiên”, đám công tử ngồi sofa uống rượu chuyện phiếm. Nhìn qua biểu tình của mỗi người đều thập phần thích ý, giống như mọi căn thẳng đến đây đều được giải tỏa.

      “Aiz…cậu xem, tại sao mà Lí Tô Mặc vẫn còn chưa đến?” Trần Hòa Hải giơ cái ly của mình lên, nhìn chất lỏng màu trắng bên trong ngừng song sánh, vẻ mặt vô cùng thản nhiên.

      “Còn 2 phút nữa.” Tiêu Tĩnh nhìn đồng hồ của mình, “Tên kia chưa bao giờ sớm giây, cũng muộn giây, đúng là gian thương đề cao tiêu chuẩn lợi ích!”

      “Cậu ta là hạt mầm của Lí gia, ông nội, bác, cha cậu ta còn chờ cậu ta thừa kế công ty của của mẹ.” Biểu tình Tiền Dương có chút chán nản.

      có sao, cậu xem phải tớ cũng tiếp quản công ty của mẹ sao?!” Triệu Đại Vĩ buông tay.

      “Cậu còn có trai giúp đỡ, còn vấn đề của cậu ta là có ai giúp!”

      “Cũng đúng, nhưng tớ vẫn còn nhiều thắc mắc, A Mặc muốn dính dáng đến ngành báo chí, vậy tại sao lại đồng ý xuất ở đài truyền hình B?”

      Cố Tử Minh nháy mắt mấy cái, “Tớ cũng rất ngạc nhiên.”

      “Me too!” Tiền Dương nhảy đến bên người Cố Tử Minh.

      Sau 2 phút, , cửa phòng bao mở ra.

      Thân ảnh cao to củ Lí Tô Mặc xuất trước mặt mọi người. Tiền Dương cảm khái câu, “Qủa nhiên là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo xuất .”

      Cặp mắt hoa đào hẹp dài của Lí Tô Mặc hơi nheo lại, khóe miệng cong lên, “ xấu gì tớ sao?”

      “Sao có thể xấu ngài được, như vậy phải là muốn chết sao?” Trần Hoà Hải cười tủm tỉm , hai chân gác lên bàn thủy tinh.

      Lí Tô Mặc tìm vị trí ngồi xuống, Triệu Đại Vĩ bên cạnh lập tức đưa qua ly rượu, “, A Mặc, đám em bọn tớ đều rất ngạc nhiên nha, sao cậu lại lên truyền hình?”

      Lí Tô Mặc nâng mí mắt, “Vì sao tớ thể lên truyền hình?”

      “Cậu ngay cả góc khuôn mặt cũng chịu xuất , lại đồng ý cho người ta phỏng vấn? Còn nhớ có người chụp hình con chó của cậu đưa lên đầu đề tạp chí, cậu giải quyết thế nào? Trực tiếp thu mua tòa soạn đó, lại làm cho tên kia ngóc đầu lên nổi trong giới! phải là cậu muốn ảnh chụp của mình xuất trước mặt công chúng sao?”

      “Lần này giống.” Lí Tô Mặc bình tĩnh uống ngụm rượu trong ly, sau đó lại với Triệu Đại Vĩ, “Nếu tớ đồng ý, cho dù là đưa cuộc sống của tớ lên trang đầu tạp chí, tớ cũng ý kiến; còn nếu tớ đồng ý, cho dù là tạp chí xuất chút bóng dáng thôi, tớ cũng đem bọn họ diệt sạch!”

      Đám người hai mặt nhìn nhau, được rồi, A Mặc là người khó nắm bắt nhất trong nhóm bọn họ.

      “Nhưng mà tớ còn nghe , cậu dự tiệc cảm ơn của đài truyền hình? Xem ra cậu rất mong đợi đến đài truyền hình kia?” Trần H òa Hải cười tà mị.

      Lí Tô Mặc khẽ nâng mày, “Tớ nghe , dì gần đây ầm ĩ tìm cậu.”

      Trần Hòa Hải nháy mắt đem chân gác bàn thủy tinh để xuống, thân mình ngồi thẳng, “A Mặc, chúng ta là em tốt.”

      Lí Tô Mặc cười yếu ớt lộ ra hai lúm đồng tiền, “ phải bao giờ đâu?”

      Lời này ra tất nhiên là có thâm ý! Lý giải đầu tiên là: Chúng ta lúc nào cũng là em tốt, ai phải đâu? Thứ hai là, trước mắt chúng ta vẫn là em tốt, nhưng nếu cậu vẫn tiếp tục muốn chuyện bát quái, tôi cũng thể cam đoan mỗi giây mỗi phút đều là em tốt.

      Người thành tinh như Trần Hòa Hải tất nhiên lập tức hiểu ngay, ngáy mắt ngậm miệng, cầm ly rượu uống hơi cạn sạch.

      Cố Tử Minh cùng Tiền Dương hiểu ra sao, phát sinh chuyển biến gì? Nhưng mà nhìn đến dáng vẻ rầu rĩ của A Hải, bọn họ chỉ biết, khẳng định là A Mặc làm cho A Hải nham hiểm kinh ngạc, tuy rằng bọn họ hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Nhưng mà có thể nhìn A Hải kinh ngạc, bọn họ cao hứng, ai bảo A Hải ăn bọn họ vô số lần, nhưng bọn họ mãi vẫn thể vì mình “báo thù”? ╮(╯_╰)╭

      Triệu Đại Vĩ vui, cũng muốn lấy tin tức, vừa vặn A Hải hỏi đến chuyện quan tâm, nhưng tại sao A Hải lại tiếp tục ?

      Vì thế Triệu Đại Vĩ , “A Mặc, tại sao cậu lại trả lời?”

      Lí Tô Mặc nhìn mắt Triệu Đại Vĩ, "Đại vĩ, tớ nghe công ty cậu muốn quay bộ phim?”

      “Ừ, tính chụp ảnh. Có thể , bộ phim này là hoành tráng nhất năm của công ty!” Triệu Đại Vĩ vừa đến công việc của mình, ánh mắt đều sáng, hổ là ông chủ công ty giải trí.

      “Là phim gì vậy?” Mọi người cũng bị biểu tình phong phút gương mặt của Triệu Đại Vĩ hấp dẫn.

      Hai người Tiêu Tĩnh cùng Trần Hòa Hải vui, liếc mắt nhìn lẫn nhau cái, lại nhìn Lí Tô Mặc lộ vẻ cười yếu ớt ngồi ở ghế sofa đối diện. Ánh mắt hai người đều lóe lên tia sáng, khẳng định là có chuyện gì đó ở đây. Nhưng với tính cách của Lí Tô Mặc, cậu ta muốn , ai cũng moi ra được nửa thông tin.

      “Tên bộ phim đó là “Câu lạc bộ tình ”, là phim thần tượng dài ba mươi tập.” Triệu Đại Vũ nháy mắt .

      “Trời..còn tưởng là phim điện ảnh.” Cố Tử Minh lập tức khinh thường, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình.

      Triệu Đại Vĩ nổi giận, với Cố Tử Minh, “Thằng nhóc cậu biết cái gì!”

      “Cậu ta biết tán .” Tiền Dương phúc hậu phá, Triệu Đại Vĩ và Cố Tử Minh đều liếc mắt xem thường.

      “Sao công ty cậu lại quay phim thần tượng?” Trần Hoà Hải ngồi ở sofa, vẻ mặt nghi hoặc. Phải biết rằng, công ty của Trần Đại Vĩ là công ty giải trí đứng đầu trong nước, dưới trướng biết có bao nhiêu ngôi sao, quan trọng nhất là, các tác phẩm công ty bọn họ sản xuất đều là các bộ phim điện ảnh lớn, phòng bán vé, danh tiếng cũng là đứng nhất! tại lại tự hạ thấp giá trị bản thân lên kế hoạch quay phim thần tượng, đây là muốn làm gì?

      Triệu Đại Vĩ cười ngốc, “Đây là kịch bản mà người phụ nữ của tớ viết.”

      “Cái gì! Cậu lúc nào tìm phụ nữ? Chỉ vì ta mà đồng ý chuyện này?” Tiền Dương lớn tiếng ngăn cản.

      Triệu Đại Vĩ nổi giận, “Nếu tác phẩm của ấy tốt tớ đồng ý làm sao? Huống chi công ty cũng phải chỉ có mình tớ!”

      câu chuyện tình …” Cố Tử Minh ngẩn đầu bốn mươi lăm độ nhìn trời. (ND: khẳng định là nhìn trời mà phải là trần nhà…? =_=|||)

      “Đúng là Triệu Đại Vĩ…” Thân mình Tiền Dương run rẩy.

      “Cậu cảm thấy thế nào?” Cố Tử Minh nhìn Tiền Dương.

      Tiền Dương lắc đầu, “Cậu ta thích chịu khổ, tương lai đó, tớ cách nào tưởng tượng ra.”

      "Cố Tử Minh, Tiền Dương!" Mặt Triệu Đại Vĩ trở nên đỏ bừng, “Đại gia ta có tình , các cậu cần phải hâm mộ ghen tị hận đâu!”

      Cố Tử Minh, Tiền Dương khoa trương đẩy ngã người nào đó xuống ghế sofa, “Thần ơi, lời của đàn ông đứng đầu như bọn tớ mang mười phần “khuê oán”, cậu muốn sống sao?” (ND: Theo ta hiểu “khuê oán” ở đây giống như là ca thán, cái kiểu như mấy nữ nhân ngồi trong phòng than thở thời xưa í >_<)

      Tiêu Tĩnh nhìn đám bạn tốt, lại được tự nhiên nhìn Triệu Đại Vĩ, “Được rồi, bọn tớ biết cậu . Nếu quyết định mang đến cho bọn tớ nhìn cái cũng tốt.”

      “Tớ cũng tòm mò, biết phải là người phụ nữ như thế nào mới có thể khiến cho người đàn ông cường tráng như Triệu Đại Vĩ trở nên giống như vợ hiền.” Trần Hoà Hải mỉm cười nhìn Triệu Đại Vĩ.

      Mặt Triệu Đại Vĩ từ màu đỏ biến thành màu gan heo, thậm chí còn có xu thế chuyển xấu , nghiến rang nhăn nhó , “ Bộ dạng người phụ nữ của tớ rất đáng .”

      “Cậu đừng đáng , tớ nghĩ đến năm ấy khi xuống nông thôn, cậu nhìn con heo mập liều mạng ăn, sau đó cười hớ hớ với tớ ‘Con heo này đáng !’” xong, da đầu Cố Tử Minh run lên.

      Mọi người hóa đá, Triệu Đại Vĩ nổi điên.

      Náo loạn hồi lâu, Triệu Đại Vĩ tiếp tục , “Dáng vẻ người phụ nữ của tớ giống đám phụ nữ ngày nay, đám gầy giống như sào trúc.”

      “Phi…nhìn mập giống nheo mới đẹp?” Cố Tử Minh bày ra vẻ mặt, “Tớ chỉ biết mắt thẩm mỹ của cậu có vấn đề.”

      “Bạn tớ cũng phải heo!”

      Tiền Dương , “Chiều cao, cân nặng, ba vòng.”

      “Ách…chiều cao…ừm…ngang ngực tớ.”

      “Tốt lắm, đến 1m6.” Cố Tử Minh từ từ mở miệng, rước lấy cái nhìn xem thường của Triệu Đại Vĩ.

      “Cân nặng…ừm…hẳn là nặng, tớ ôm rất thoải mái, có thịt.”

      “Khẳng định vượt quá 60kg.” Cố Tử Minh lại sâu kín mở miệng.

      “Ba vòng, hắc hắc…rất chuẩn.” xong, Triệu Đại Vĩ vẻ mặt dâm đãng nở nụ cười.

      “60kg mà ngực còn lớn, vậy chết luôn cho xong.”

      Lí Tô Mặc , “ ra tớ tò mò hơn là, bộ phim này của cậu, do ai diễn?”

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 29
      Nhận Được Thông Báo


      Bạch Thù nhàm chán cắn quả quả táo, tay cầm điện thoại, mắt nháy đến cái nhìn chằm chằm màn hình, ba mươi giây sau, điện thoại di động đột nhiên vang lên, Bạch Thù nhìn cũng thèm nhìn liền nhận, “Alo?”

      “Là tôi.”

      Cả người Bạch Thù run lên, lại là – Lí Tô Mặc! Ông trời ạ, gần đây làm hồn mãi tan sao?

      “Lí tiên sinh có chuyện gì sao?”

      Lí Tô Mặc ở đầu dây bên kia trầm mặc lúc, “Tôi nhớ hình như học kỳ này bận.”

      tay Bạch Thù cầm điện thoại, tay cầm quả táo đưa lên miệng, răng rắc cắn ngụm, “Lí tiên sinh, học kỳ này tôi có bận hay liên quan gì đến ?”

      “Bạch Thù…” Thanh Lí Tô Mặc rất , “Hình như quên trong tay tôi vẫn còn tấm ảnh chụp chúng ta ở khách sạn!”

      Bạch Thù giận, buông quả táo trong tay ra, “Cái gì!? Lời mập mờ như vậy là sao! ràng chúng ta từ trong khách sạn ra, khi nào thành chúng ta cùng vào khách sạn?”

      “Hừ…hóa ra là chúng ta cùng nhau từ trong khách sạn ra.”

      Bạch Thù hóa đá, vì sao là như vậy, nhưng vào lời lại trở thành mập mờ ! >_< có thể đừng bẻ cong như vậy được ?

      “Lí tổng, Lí thiếu, Lí công tử, có thể cho tôi biết hay , tôi rốt cuộc đắc tội ở chỗ nào?”

      đắc tội tôi còn thiếu sao?” Lí Tô Mặc kinh bỉ thả lại câu.

      Bạch Thù tiếp tục hóa đá, sao lại hỏi ra vấn đề ngu như vậy?

      “Haha…Lí công tử, nam tử hán đại trượng phu, so đo cùng với nha.”

      “Bạch Thù, ghét tôi lắm sao?”

      Bạch Thù nhíu mày, chuyện này còn chưa sao? ╮(╯_╰)╭

      “Haha…sao có thể được… lí công tử phong độ văn nhã, cách năng bất phàm, là tình nhân trong mắt ngàn vạn . biết…” Bạch Thù còn muốn tiếp tục , điện thoại bị ngắt!

      Bạch Thù nhìn điện thoại mình phát ra thanh “tút tút”, thể tin nháy mắt mấy cái, bị ngắt điện thoại? Cái gì đây, vậy mà bị ngắt điện thoại! ràng là ta gọi điện thoại tới trước, tại còn chưa xong, lại ngắt điện thoại!

      Dựa vào cái gì?!

      Bạch Thù tức giận cắn quả táo ngụm mạnh, quay đầu nhìn vào trong gương mới phát mặt mình “xanh mét”.

      Bạch Thù phẫn nộ hơn rồi, đều là cái tên Lí Tô Mặc kia làm lãng phí thời gian của !

      Buổi tối, Bạch Thù nhận được điện thoại của giáo sư hệ biểu diễn, bảo đến khách sạn Hoàng Mã tham gia phỏng vấn phim thần tượng “Cậu lạc bộ tình ”, Bạch Thù có chút 囧, cũng phải sinh viên hệ biểu diễn mà.

      Tuy rằng bình thường cũng hay dự thính mấy buổi chuyên ngành biểu diễn, nhưng mà, ước muốn của là làm phát thanh chứ phải diễn viên!

      Đợi đến lúc đám bạn cùng phòng trở về phòng ngủ, ánh mắt mấy người Tiểu Mã như muốn trợn tròn ra.

      “Chuyện tốt như vậy mà cậu muốn? phải cậu rất thích biểu diễn sao, thậm chí còn chạy đến dự thính chuyên ngành biểu diễn.”

      Bạch Thù buông tay, “Còn phải tớ lo lắng hồng nhan như tớ ngày nào đó đột nhiên trở thành diễn viên nổi tiếng từ nam chí bắc hay sao?”

      Tiểu Mật lạnh lùng lại, “Cậu đáng đánh đòn! Tớ muốn diễn còn có người đề cử tớ đâu!”

      A La , “Bạch Thù, đem cơ hội đó cho tớ, dù sao cũng chắc năm nữa cậu có thể nổi tiếng hya mà?”

      “Đúng vậy, khó có được cơ hội như vậy, cậu thể lãng phí!”

      “Lại , các cậu cảm thấy bộ phim “Câu lạc bộ tình ” này rất quen sao?” Tiểu Mã nghi hoặc nhìn mọi người.

      “Quen?” Tiểu Mật nhíu mi, “Đúng nha…đây phải là bộ phim mới Hoàng Hạo đóng sao? Nghe nhận vai nữ chính đầu heo!”

      “Đúng vậy, ta khinh, Lí là nữ chính đầu heo, Bạch Thù cũng tham gia, chẳng lẽ lại phải làm nền cho ta? Đùa sao?”

      “Chính xác!’

      Lúc này, Kỳ Liên gọi đến, Bạch Thù nhìn cái liền với mọi người, “Tớ nghe điện thoại.” Sau đó mặc kệ ánh mắt ái muội của đám bạn cùng phòng, đến trước cửa sổ nghe điện thoại.

      “Nhớ ?” Thanh sạch của Kỳ Liên vang lên.

      có.”

      “Vậy mà lại nhớ chồng tương lai của em, đây là tội lớn nhé!”

      Sau khi Bạch Thù nghe xong, trong lòng trận ngọt ngào, “Miệng lưỡi trơn tru , đúng rồi, khi nào về?”

      “Thời gian sắp tới vẫn chưa thể về được.” Kỳ Liên trầm mặc lát, “Gần đây có chuyện gì xảy ra sao?”

      “Chuyện gì? có.”

      có đàn ông theo đuổi em?”

      “Hừ…em có người theo đuổi? Người theo đuổi em có thể xếp dài vòng trái đất!” biết vì sao, khuôn mặt đơ của Lí Tô Mặc chợt lóe lên trong đầu Bạch Thù nhưng sau đó liền bị ném , làm sao mà Lí Tô Mặc lại có thể theo đuổi cơ chứ?

      nhìn thấy cái đuôi khổng tước của em vểnh lên.” Kỳ Liên bật cười.

      “Hừ!” Bạch Thù có chút kiêu ngạo.

      Hai người chuyện phiếm qua lại, thời gian bất tri bất giác trôi qua.

      “Bạch Thù, lúc có ở đó, em cũng thể ngoại tình nha!” Kỳ Liên nửa nửa giả đùa.

      “Lời này em nên mới đúng, sao dám trộm kịch bản của em!”

      “Được rồi, bên kia cũng còn sớm nữa, em ngủ ngon.” Kỳ Liên nghe Bạch Thù như vậy, trong lòng nắm chắc.

      “Buổi tối ngủ ngon.” xong, Bạch Thù ngắt điện thoại.

      “Kỳ đại thiếu gia mỗi ngày gọi ba cuộc điện thoại, như vậy mà cậu còn có thể ngoại tình được tớ nhất định bội phục cậu.”

      , cho dù có điện thoại của ấy, tớ cũng ngoại tình, tớ là tốt nha!”

      “Ọe...”

      Bạch Thù kiên định, “Tớ quyết định, ngày mai phỏng vấn.”

      “Cậu suy nghĩ thông suốt rồi?” Tiểu Mã nghi hoặc, vừa rồi vẫn còn bộ dạng “tôi muốn ” cơ mà?

      “Hừ…cho Kỳ Liên cái ngạc nhiên, hứng thú của ấy rất giống bé, thích ăn thức ăn ngon, thích xem phim thần tượng. Nhất là loại phim hận tình thù đến sống chết. ╮(╯_╰)╭”

      thể tưởng tượng Kỳ đại thiếu gia lại đáng đến như vậy. Nhưng mà lại , bộ dạng của ta cũng là, nếu hình dung theo lời của hủ nữ thằng nhóc này ràng là tiểu thụ.”

      “Phi…Kỳ Liên của chúng ta là chuẩn men, lớn lên giống có nghĩa là đúng!” Bạch Thù ngay lập tức thay Kỳ Liên tranh cãi.

      “Chậc chậc ~”

      “Cho nên tớ muốn phỏng vấn, chẳng cần ai biết đến tớ cũng được, dù sao tớ cũng muốn diễn bộ phim này!”

      “Được, cậu tiếp tục cố gắng! Đây là do tập đoàn giải trí Triệu thị sản xuất, là bộ phim lớn, thể bỏ qua! Có thể nhận vai là tốt rồi, tớ tin cậu có ngày nổi tiếng!”

      “Bạch Thù, nổi tiếng rồi cũng được quên chị em bọn tớ nha.”

      “Cậu mà dám quên, , tớ nhất định đem chuyện mỗi ngày cậu mặc quần lót màu gì ra cho mọi người biết.” Tiểu Mật vẻ mặt uy hiếp, “Còn nữa, tớ muốn tấm áp phích có chữ ký của Hoàng Hạo!” (ND: Tiểu Mật nhi…chị xác định chị biết Bạch Thù tỷ tỷ mặc màu gì sao? =”=|||)

      “Hay ! Cũng biết tớ có phỏng vấn thành công hay đâu!?”

      “Cho dù cậu đậu phỏng vấn cậu vẫn được nhận!”

      “Chính xác, cho dù được diễn cậu vẫn là cái bình hoa xinh đẹp, thả ở đâu cũng thu hút ánh mắt mọi người cũng là chuyện tốt!” (ND: Phiu phiu…ta cảm thấy câu đùa này hơi lạnh?!?)

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 30
      Phỏng Vấn


      Hôm sau, Bạch Thù dậy sớm để chuẩn bị.

      Mọi người cũng rất hưng phấn, rằng muốn tiễn Bạch Thù phỏng vấn, thậm chí các ấy có tiết lên lớp nhưng cũng thèm .

      Các ấy bắt đầu chuẩn bị cho Bạch Thù, bởi vì đều là sinh viên hệ truyền thông, vấn đề về quần áo là thể qua loa, nhất là Tiểu Mật, chỉ vì muốn học trang điểm mà chạy làm tạp vụ ở của hàng chụp ảnh suốt 3 tháng trời.

      Nửa giờ trôi qua, khâu chuẩn bị của Bạch Thù hoàn tất.

      Tiểu Mật thở dài, “Aiz…mỹ nhẫn vẫn hoàn mỹ nhân, mặt mộc muốn khiến cho người ta hít thở thông, trang điểm xong lại…”

      “Được được…cũng thay đổi bao nhiêu.” Bạch Thù nhìn vào gương, cười cái, sóng mắt vừa chuyển, tỏa sáng cả góc phòng.

      thôi.”

      Đến khách sạn Hoàng Mã, bốn người cảm thấy máy sưởi phả vào mặt, vù vù, nếu được ngủ bên trong nơi ấm áp như thế này tốt biết bao?

      Bốn vị mỹ nhân vừa đặt chân vào, nháy mắt thu hút chú ý của mọi người.

      Lại tiếp, đám bạn cùng phòng của Bạch Thù đều là mỹ nhân, chẳng qua là hào quang của Bạch Thù rất mạnh, cho nên các ấy thường bị lu mờ.

      Giống như A La, thuộc loại mỹ nhân thanh thuần, hé ra khuôn mặt trái xoan cổ điển, đôi mắt hạnh ngập nước, môi trái tim, da dẻ hồng hào.

      Còn Tiểu Mật, cảm giác đầu tiên gây cho người đối diện là kiểu mỹ nhân mảnh mai nhu nhược, có thể làm dậy lên ý muốn bảo hộ của vô số đàn ông.

      Còn về Mã Thiến Thiến, dáng người rất cao, so với Bạch Thù còn cao hơn ba, bốn centimet, bộ dạng thời thượng, cằm nhọn, mắt to, môi dày mỏng, là mỹ nhân đại tiêu chuẩn. Ngũ quan của ấy rất khác biệt, có cảm giác giống con lai, cho nên ấy tùy tiện mặc bộ quần áo nào cũng tạo nên vẻ khác biệt.

      Các quen với những ánh mắt như vậy, dù sao trong tương lai muốn tranh chén cơm trong vòng giải trí này, nếu còn quen ánh mắt như thế bằng về nhà làm ruộng cho rãnh nợ.

      Vừa vào đến khách sạn Hoàng Mã là có tấm áp phích lớn, đó là khuôn mặt Hoàng Hào cười xáng lạn, mỗi tay ôm , nhưng khuôn mặt đó lại là lỗ trống, bên cạnh cũng là vài tấm áp phích hình người có lỗ trống khuôn mặt. Bên dưới viết mấy chữ: Casting nữ chính “Câu lạc bộ tình ”: sảnh lầu ba; Casting nam phụ: sảnh lầu bốn; Casting nữ phụ: sảnh lầu bốn.

      “Bạch Thù, giáo sư gọi cho cậu, ấy chắc là bảo cậu phỏng vấn ở lầu ba?” Tiểu Mã hỏi.

      Bạch Thù gật đầu, “Đúng vậy, ấy bảo tớ lầu ba phỏng vấn.”

      “Lầu ba phải là địa điểm phỏng vấn vai nữ chính ngu ngốc đó sao? Nếu cậu gọi lại hỏi thử lần nữa?”

      “Ai ôi…còn hỏi làm gì nữa, lầu ba, lên lầu ba ngay! Dú sao buổi phỏng vấn nữ chính bắt đầu, làm sao Bạch Thù lại tranh vai nữ chính cơ chứ?” A La mở miệng.

      “Đúng vậy.” Tiểu Mật gật gù.

      phải nữ chính là Lí sao?” Tiểu Mã nhìn đám chị em.

      “Cũng biết, trong trường đồn rằng, nghe kim chủ của ta có rất nhiều tiền…” Tiễu Mã cũng nghi hoặc.

      “Có khi nào kim chủ của ta dùng tiền để tạo cơ hội cho ta?” A L amoojt câu toạc ra.

      “Đây là chân tướng.” Tiểu Mã gật đầu.

      like!” Tiểu Mật gật dầu.

      Bạch Thù 囧, “Chúng ta thôi.”

      “Aiz…Bạch Thù có kim chủ tạo cơ hội như Lí , ta mà biết được còn tức chết à?”

      “Ban ngày thể người, buổi tối nên nhắc quỷ” quả là danh ngôn được lưu truyền qua ngàn đời, Tiểu Mật vừa xong, liền thấy Lí mặt tái xanh đứng phía sau các .

      A La là người đầu tiên phát , kéo kéo Tiểu Mật cùng Tiểu Mã.

      “Các ở trong đây làm gì?” Lí mang theo khẩu khí tốt .

      có thể tới đây tham gia phỏng vấn, chúng tôi thig thể sao?” Tiểu Mã nhàn nhã mở miệng, “Lí giáo sư, ừm…là chủ nhiệm hệ biểu diễn của gọi điện thoại đến bảo Bạch Thù của bọn tôi đến đây tranh vai nữ chính nha.”

      Mặt Lí nháy mắt cứng lại, rồi nhìn Bạch Thù hồi lâu, “Nữ chính chỉ có thể là tôi!” xong, thở phì phò đẩy Bạch Thù ra, thẳng lên lầu.

      Bạch Thù lau cánh tay của mình, hồi lâu sau, “Con bà nó!”

      Bạch Thù kéo kéo tay áo Bạch Thù, “Chú ý hình tượng, ở đây phải trong phòng ngủ đâu.”

      Đến lầu ba, Bạch Thù vừa muốn vào, liền nhìn thấy người nghĩ đến lại đứng ở cửa bên kia – Lí Tô Mặc.

      Giờ phút này, đáng bên kia nghe thư ký nam báo cáo, biểu cảm khuôn mặt rất chuyên chú.

      ra Lí lên trước các ánh mắt vẫn còn nhìn thẳng, đứng yên nhúc nhích.

      Lí Tô Mặc đột nhiên ngẩn đầu, con ngươi trong treo liền bắt gặp bóng dáng Bạch Thù.

      Bạch quay đầu vờ như thấy, chợt nghe mấy người bên cạnh kích động, “Bạch Thù, Bạch Thù, đánh tớ cái, người kia hình như là Lí Tô Mặc!”

      “Đúng vậy đúng vậy, tớ nằm mơ đúng , đến đây lại có thể thấy tình nhân trong mộng của tớ!”

      ấy chính là Lí Tô Mặc, ông trời ạ, người so với TV còn đẹp trai hơn, tớ muốn ngất, đẹp trai.”

      Đại khái là Lí Tô Mặc cùng thư ký chuyện xong, liền bước tới thang máy.

      “Ôi… ấy rồi, ông trời ơi, ngay cả dáng người của ấy cũng khiến cho người ta mất hồn.”

      Bạch Thù ngừng rớt mồ hôi, “Chúng ta có cần phỏng vấn nữa hay ?”

      ! Hôm nay ra đường là quyết định chính xác, vậy mà lại có thể thấy được Lí Tô Mặc, là hạn phúc quá !”

      Vào địa điểm phỏng vấn, chỉ thấy hơn mười nàng nữ sinh xinh đẹp ngồi chờ đợi, trong đó có hai người là nữ diễn viên thần tượng – Hoàng Toa Toa cùng Tiết Hiểu Manh. Hai người đó ngồi ở hai đầu, vẻ mặt nghiêm túc. Vẫn có số bài báo các ấy bất hòa, tuy rằng hai người đều phủ nhận, nhưng mà với tình huống trước mặt mà , có vẻ là .

      Vây quanh các ấy là ít trợ lí, bưng trà đưa nước náo loạn, cũng có ít các chạy đến muốn xin chữ ký. Làm cả hai người đều hất mũi lên trời.

      Hơn mười người ở đây, cũng có ít người từng diễn vài vai , tuy rằng bằng hai vị nổi tiếng kia, nhưng cũng được xem là gương mặt quen thuộc.

      Trong đó có vị mỹ nữ có vẻ chân thành tới trước mặt đám Bạch Thù, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Thù, “Các lạ mặt, đều là người mới sao?”

      Tiểu Mã chỉ chỉ Bạch Thù, “Chúng tôi chỉ là nhân vật phụ, tiễn ấy đến đây.”

      “Tôi bảo sao, làm sao mà người xinh đẹp như vậy lại chưa từng thấy qua. Haha…”

      mau trở về vị trí , cũng sắp đến lượt rồi.” Tiểu Mật tốt bụng nhắc nhở.

      Thân hình gười đẹp kia hơi cứng lại, “Haha…tên tôi là Thục Thiên Tinh, chúng ta cùng nhau kết bạn, trong vòng giải trí có nhiều bạn cũng tốt.”

      “Bạch Thù.” Bạch Thù gật đầu với ấy.

      Chính vào lúc này, Bạch Thù cảm thấy phía sau ồn ào trận, xoay người nhìn lại mới phát Lí Tô Mặc vừa mới vào.

      Chương 31
      Bạch Thù Phỏng Vấn


      Lí Tô Mặc vừa bước vào, có thể là làm dậy lên cơn bão!

      Cho dù là hai nàng diễn viên phim thần tượng kiêu ngạo ai bì nổi, nháy mắt đều đứng dậy, mặt lộ ra nụ cười xáng lạn đến bên cạnh Lí Tô Mặc.

      Lí Tô Mặc lịch gật đầu với các , sau đó liền vào phòng phỏng vấn.

      có mặt của Lí Tô Mặc giống như ném quả bom, nháy mắt, khu vực ngồi chờ liền bùng nổ.

      “Ông trời…người đó chính là người thừa kế tập đoàn Phong Liên, thiếu gia Lí Tô Mặc? Lần trước tôi từ xa nhìn cảm thấy ta rất đẹp trai, thể tưởng được nhìn gần giống như thiên tiên!”

      Những câu bát quái ngừng truyền vào trong tai Bạch Thù, thần thánh ơi, “giống như thiên tiên”? Như vậy cũng quá khoa trương rồi!

      Đám Tiểu Mã cũng khác là bao, quả thực giống như là đám sói cái chưa từng thấy qua đàn ông, “Aiz… đẹp trai, làn da tốt đến kỳ lạ!”

      “Nhưng mà tại Lí Tô Mặc lại làm giám khảo?”

      “Tớ chỉ có thể ta rất rãnh rỗi.” Bạch Thù cho ra kết luận. Theo biết, công việc của vị đại thần này hận thể có ba đầu sáu tay, giờ phút này lại vì chuyện như vậy mà chạy tới đây làm giám khảo, là rất kì quái.

      Phỏng vấn chia ra từng nhóm , năm người tổ, Bạch Thù cùng nàng Thiên Tinh kia với hai vị diễn viên phim thần tượng đều cùng tổ. Giờ phút này hai nàng diễn viên thần tượng bày ra dáng vẻ chán ghét, liên tiếp phát ra thanh hừ lạnh, khiến Bạch Thù nghe đến đầu cũng cảm thấy đau.

      Vào phòng, phát Lí Tô Mặc ngồi ở đầu bàn, vẻ mặt nhàn nhã, ngón trỏ thon dài gõ thành nhịp xuống mặt bàn, nhìn các bước vào, ngẩng đầu, liếc các cái, sau đó dừng người Bạch Thù, “Ngồi.”

      Năm người ngồi xuống, Hoàng Toa Toa mỉm cười, “Lí tổng khỏe.”

      Lí Tô Mặc ngay cả mày cũng thèm nâng, sau đó với đạo diễn bên cạnh, “Ông có thể bắt đầu phỏng vấn.”

      Đạo diễn gật đầu, sau đó tỉ mỉ nhìn thoáng qua năm người, , lúc này mới thanh thanh cổ họng chậm rãi mở miệng, “Các đừng trách tôi thẳng, bộ phim này, quan trọng nhất chính là vẻ ngoài của nữ chính, ấy là phi thường xinh đẹp.”

      Hoàng Toa Toa nháy mắt đen mặt, lạc giọng , “Vẻ ngoài đẹo nhất định có thể diễn, thể diễn bộ phim thần tượng này cũng được hoan nghênh!”

      Hoàng Toa Toa thuộc loại ngoại hình thanh thuần, tốt nghiệp học viện điện ảnh chính quy, diễn rất tốt.

      Tiết Hiểu Manh cười dụ dỗ, “Cũng hẳn là như vậy, vẻ ngoài xinh đẹp dù làm gì cũng khiến người xem thích, ai mà lại thích thưởng thức cái đẹp cơ chứ?”

      Tiết Hiểu Mnah thuộc loại người đẹp đại, diễn cũng bình thường, tính là tệ, nhưng vì vẻ ngoài xinh đẹp, cho nên có rất nhiều fan, mỗi bộ phim đều có hiệu suất người xem rất cao.

      Đạo diễn đảo qua năm người, “Các cũng thấy được, người đến phỏng vấn vai nữ chính nhiều lắm, chúng tôi chỉ có thể tuyển ra bốn người, đến lúc đó lại cho quay thử trước ống kính, xem ai phù hợp với vai nữ chính của chúng tôi hơn.”

      Bốn người, bên ngoài có hơn ba mươi người, tỉ lệ thắng là chọi chín. tính là thấp, dù sao hôm nay chính là tuyển bốn tốt nhất, khả năng được chọn tính là lớn. Nhưng mà nhìn thấy Lí Tô Mặc cũgn ngồi ở đây, rất sợ người này làm khó .

      “Các chút về chiều cao, cân nặng cũng như số đo ba vòng.” Nữ biên kịch bên cạnh vẻ mặt nghiêm túc.

      Mấy nháy mắt khẩn trương, Hoàng Toa Toa dẫn đầu đứng dậy, “Dù sao lịch diễn của tôi cũng xếp đến mùa thu sang năm, diễn bộ phim này còn phải xem tôi chịu hay ! Đúng là buổi phỏng vấn rác rưởi!” xong, cao ngạo đứng dậy tính ra ngoài.

      mặt Tiết Hiểu Manh càng thêm vui tươi hớn hở, kình địch rồi, diện mạo của ta rất hợp, nếu có bất ngờ gì xảy ra khẳng định có thể nhận diễn bộ phim này.

      Đạo diễn ngượng ngùng liếc nhìn Lí Tô Mặc, Lí Tô Mặc giương mắt, với trợ lý phía sau, “Về sau bất cứ kịch bản nào của tập đoàn Phong Liên, người đại diện sản phẩm cũng cần nhắc đến Hoàng Toa Toa.”

      “Danh sách diễn viên của Triệu thị cũng cần nhắc đến Hoàng Toa Toa.” Mọi người lúc này mới phát , ong chủ Triệu Đại Vĩ bước vào phòng phỏng vấn.

      Sắc mặt Hoàng Toa Toa trong nháy mắt tái xanh, nhưng mà hơn mười ánh mắt nhìn chằm chằm vào ta, ta chọc nổi đám người này, cho nên Hoàng Toa Toa rất bình tĩnh nhìn lại quần áo của mình, rồi dẫn trợ lý của ta rời khỏi phòng phỏng vấn.

      “Cậu đến rồi?” Lí Tô Mặc nhìn lướt qua Triệu Đại Vĩ.

      Biểu tình nghiêm túc của Triệu Đại Vĩ nháy mắt trở nên ôn hòa, “Đúng vậy, Lí thiếu.”

      Đạo diễn đứng dậy, "Triệu tiên sinh, mời ngồi."

      Trợ lý bên cạnh đạo diễn rất biết quan sát sắc mặt, lập tức lấy thêm ghế.

      Triệu Đại Vĩ vui tươi hớn hở ngồi xuống, nhìn phía trước chỉ còn lại có bốn .

      Đều là người đẹp, muôn vàn dáng vẻ khác nhau. Lúc Triệu Đại Vĩ nhìn đến Bạch Thù, khỏi sáng ngời mắt: cực phẩm nhân gian! Nhưng mà người phụ nữ như vậy rất an toàn, chỉ có ngươi phụ nữ của mình là tốt, ít nhất cần mình lo lắng ấy bị người đàn ông khác mơ ước.

      Triệu Đại Vĩ nghĩ, nhìn thoáng qua Lí Tô Mặc, chỉ thấy Lí Tô Mặc cúi đầu chơi xếp hình điện thoại, Triệu Đại Vĩ thầm mắng Lí Tô Mặc câu ngây thơ, ngẩng đầu nhìn về phía bốn người đẹp trước mặt, gật đầu với Tiết Hiểu Manh, “Tôi biết Tiết Hiểu Manh, diễn qua ít phim thần tượng, nhưng mà cách diễn vẫn còn cần rèn luyện thêm.”

      Tiết Hiểu Manh cảm thấy người đầu tiên Triệu Đại Vĩ nhắc đến là mình, trong lòng có chút đắc ý, nhưng sau khi nghe thấy câu kia, nụ cười mặt liền cứng đờ. Tuy nhiên, ta ngốc như Hoàng Toa Toa, cùng người chọc nổi cứng đối cứng, kết quả cuối cùng chỉ khiến chính mình thảm bại thêm thôi. Cho nên Tiết Hiểu Manh cười cái, với Triệu Đại Vĩ, “ Triệu tiên sinh đúng, Tiểu Manh nhất định cố gắng gấp bội.”

      diễn bảy tám bộ phim thần tượng, tôi cũng thấy diễn xuất của có tiến bộ gì, hơn nữa xem lại khuôn mặt của mình , trang điểm như vậy thấy mệt sao? vẫn nên về nhà tẩy trang rồi ngủ .” giọng nam cắt ngang lời Tiết Hiểu Mnah.

      Bạch Thù thầm nghĩ, đây là tình huống gì? đám người tùy ý ra vào phòng phỏng vấn, vậy còn khiến người ta mất hết cả thể diện?

      Mọi người quay đầu, chỉ thấy chàng trai đẹp rực rỡ như ánh mặt trời đứng ở cửa, cười cười Tiết Hiểu Manh.

      Nhưng mà người này cũng đúng, Tiết Hiểu Manh diễn bảy tám bộ phim thần tượng, tất cả các nhân vật ta diễn đều cùng loại hình, cũng chẳng thấy có thay đổi gì nhiều.

      “Tiền Dương, sao cậu lại tới đây?” Triệu Đại Vĩ là người đầu tiên phản ứng.

      Tiền Dương cười hì hì, “Tớ thấy A Mặc tới cho nên cũng tới đây góp vui.” Tiền Dương lên phía trước, sau đó xoay người, nhìn bốn người Bạch Thù, kinh hô, “Wow… nhiều người đẹp!”

      Lập tức, Tiền Dương mắt cũng thèm nháy nhìn chằm chằm Bạch Thù, “Người đẹp, là Tiền Dương, em tên gì?”

      Bạch Thù bĩu môi, những tên lăng nhăng như ta cũng cân nhiều đến vậy?

      Lí Tô Mặc híp mắt lại, “Tiền Dương, bây giờ vẫn còn phỏng vấn.” (ND: Tán trước mặt chồng người ta là chuyện dại nhất đời…coi chừng thiên lôi búa giáng làm đôi >”<)

      “Còn phỏng vấn cái gì nữa, chọn ấy ngay!”

      Mấy nàng còn lại mặt mũi xanh mét, yên lặng từ đầu tới cuối , “Tiền thiếu gia, ở đây tuyển nữ chính chứ tuyển người mẫu.”

      Tiền Dương nhíu mày, nhìn kia, “Cho dù phải ấy cũng tới lượt , kích động làm gì?”

      kia bị Tiền Dương thế muốn khóc, Triệu Đại Vĩ cảm thấy tình hình được tốt, lập tức trầm giọng với Tiền Dương, “Tiền Dương, đừng có náo loạn!”

      “Nhưng mà tớ nha, người đẹp này rất đẹp, đóng nữ chính tiếc! Hơn nữa người phụ nữ của cậu lúc viết kịch bản chẳng phải là muốn đẹp sao? phải ấy còn có thể là ai?”

      Bạch Thù 囧, có thể cảm giác được, ba nàng vừa bị lu mờ kia gắt gao nhìn chằm chằm !

      Bạch Thù ngẩn đầu, nhìn thấy ánh mắt có chút suy tư của Lí Tô Mặc.

      Tầm mắt hai người chạm nhau, môi Lí Tô Mặc gợi lên nụ cười yếu ớt, đúng là nghiệt câu hồn nhiếp phách người ta mà!
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 31
      Bạch Thù Phỏng Vấn


      Lí Tô Mặc vừa bước vào, có thể là làm dậy lên cơn bão!

      Cho dù là hai nàng diễn viên phim thần tượng kiêu ngạo ai bì nổi, nháy mắt đều đứng dậy, mặt lộ ra nụ cười xáng lạn đến bên cạnh Lí Tô Mặc.

      Lí Tô Mặc lịch gật đầu với các , sau đó liền vào phòng phỏng vấn.

      có mặt của Lí Tô Mặc giống như ném quả bom, nháy mắt, khu vực ngồi chờ liền bùng nổ.

      “Ông trời…người đó chính là người thừa kế tập đoàn Phong Liên, thiếu gia Lí Tô Mặc? Lần trước tôi từ xa nhìn cảm thấy ta rất đẹp trai, thể tưởng được nhìn gần giống như thiên tiên!”

      Những câu bát quái ngừng truyền vào trong tai Bạch Thù, thần thánh ơi, “giống như thiên tiên”? Như vậy cũng quá khoa trương rồi!

      Đám Tiểu Mã cũng khác là bao, quả thực giống như là đám sói cái chưa từng thấy qua đàn ông, “Aiz… đẹp trai, làn da tốt đến kỳ lạ!”

      “Nhưng mà tại Lí Tô Mặc lại làm giám khảo?”

      “Tớ chỉ có thể ta rất rãnh rỗi.” Bạch Thù cho ra kết luận. Theo biết, công việc của vị đại thần này hận thể có ba đầu sáu tay, giờ phút này lại vì chuyện như vậy mà chạy tới đây làm giám khảo, là rất kì quái.

      Phỏng vấn chia ra từng nhóm , năm người tổ, Bạch Thù cùng nàng Thiên Tinh kia với hai vị diễn viên phim thần tượng đều cùng tổ. Giờ phút này hai nàng diễn viên thần tượng bày ra dáng vẻ chán ghét, liên tiếp phát ra thanh hừ lạnh, khiến Bạch Thù nghe đến đầu cũng cảm thấy đau.

      Vào phòng, phát Lí Tô Mặc ngồi ở đầu bàn, vẻ mặt nhàn nhã, ngón trỏ thon dài gõ thành nhịp xuống mặt bàn, nhìn các bước vào, ngẩng đầu, liếc các cái, sau đó dừng người Bạch Thù, “Ngồi.”

      Năm người ngồi xuống, Hoàng Toa Toa mỉm cười, “Lí tổng khỏe.”

      Lí Tô Mặc ngay cả mày cũng thèm nâng, sau đó với đạo diễn bên cạnh, “Ông có thể bắt đầu phỏng vấn.”

      Đạo diễn gật đầu, sau đó tỉ mỉ nhìn thoáng qua năm người, , lúc này mới thanh thanh cổ họng chậm rãi mở miệng, “Các đừng trách tôi thẳng, bộ phim này, quan trọng nhất chính là vẻ ngoài của nữ chính, ấy là phi thường xinh đẹp.”

      Hoàng Toa Toa nháy mắt đen mặt, lạc giọng , “Vẻ ngoài đẹo nhất định có thể diễn, thể diễn bộ phim thần tượng này cũng được hoan nghênh!”

      Hoàng Toa Toa thuộc loại ngoại hình thanh thuần, tốt nghiệp học viện điện ảnh chính quy, diễn rất tốt.

      Tiết Hiểu Manh cười dụ dỗ, “Cũng hẳn là như vậy, vẻ ngoài xinh đẹp dù làm gì cũng khiến người xem thích, ai mà lại thích thưởng thức cái đẹp cơ chứ?”

      Tiết Hiểu Mnah thuộc loại người đẹp đại, diễn cũng bình thường, tính là tệ, nhưng vì vẻ ngoài xinh đẹp, cho nên có rất nhiều fan, mỗi bộ phim đều có hiệu suất người xem rất cao.

      Đạo diễn đảo qua năm người, “Các cũng thấy được, người đến phỏng vấn vai nữ chính nhiều lắm, chúng tôi chỉ có thể tuyển ra bốn người, đến lúc đó lại cho quay thử trước ống kính, xem ai phù hợp với vai nữ chính của chúng tôi hơn.”

      Bốn người, bên ngoài có hơn ba mươi người, tỉ lệ thắng là chọi chín. tính là thấp, dù sao hôm nay chính là tuyển bốn tốt nhất, khả năng được chọn tính là lớn. Nhưng mà nhìn thấy Lí Tô Mặc cũgn ngồi ở đây, rất sợ người này làm khó .

      “Các chút về chiều cao, cân nặng cũng như số đo ba vòng.” Nữ biên kịch bên cạnh vẻ mặt nghiêm túc.

      Mấy nháy mắt khẩn trương, Hoàng Toa Toa dẫn đầu đứng dậy, “Dù sao lịch diễn của tôi cũng xếp đến mùa thu sang năm, diễn bộ phim này còn phải xem tôi chịu hay ! Đúng là buổi phỏng vấn rác rưởi!” xong, cao ngạo đứng dậy tính ra ngoài.

      mặt Tiết Hiểu Manh càng thêm vui tươi hớn hở, kình địch rồi, diện mạo của ta rất hợp, nếu có bất ngờ gì xảy ra khẳng định có thể nhận diễn bộ phim này.

      Đạo diễn ngượng ngùng liếc nhìn Lí Tô Mặc, Lí Tô Mặc giương mắt, với trợ lý phía sau, “Về sau bất cứ kịch bản nào của tập đoàn Phong Liên, người đại diện sản phẩm cũng cần nhắc đến Hoàng Toa Toa.”

      “Danh sách diễn viên của Triệu thị cũng cần nhắc đến Hoàng Toa Toa.” Mọi người lúc này mới phát , ong chủ Triệu Đại Vĩ bước vào phòng phỏng vấn.

      Sắc mặt Hoàng Toa Toa trong nháy mắt tái xanh, nhưng mà hơn mười ánh mắt nhìn chằm chằm vào ta, ta chọc nổi đám người này, cho nên Hoàng Toa Toa rất bình tĩnh nhìn lại quần áo của mình, rồi dẫn trợ lý của ta rời khỏi phòng phỏng vấn.

      “Cậu đến rồi?” Lí Tô Mặc nhìn lướt qua Triệu Đại Vĩ.

      Biểu tình nghiêm túc của Triệu Đại Vĩ nháy mắt trở nên ôn hòa, “Đúng vậy, Lí thiếu.”

      Đạo diễn đứng dậy, "Triệu tiên sinh, mời ngồi."

      Trợ lý bên cạnh đạo diễn rất biết quan sát sắc mặt, lập tức lấy thêm ghế.

      Triệu Đại Vĩ vui tươi hớn hở ngồi xuống, nhìn phía trước chỉ còn lại có bốn .

      Đều là người đẹp, muôn vàn dáng vẻ khác nhau. Lúc Triệu Đại Vĩ nhìn đến Bạch Thù, khỏi sáng ngời mắt: cực phẩm nhân gian! Nhưng mà người phụ nữ như vậy rất an toàn, chỉ có ngươi phụ nữ của mình là tốt, ít nhất cần mình lo lắng ấy bị người đàn ông khác mơ ước.

      Triệu Đại Vĩ nghĩ, nhìn thoáng qua Lí Tô Mặc, chỉ thấy Lí Tô Mặc cúi đầu chơi xếp hình điện thoại, Triệu Đại Vĩ thầm mắng Lí Tô Mặc câu ngây thơ, ngẩng đầu nhìn về phía bốn người đẹp trước mặt, gật đầu với Tiết Hiểu Manh, “Tôi biết Tiết Hiểu Manh, diễn qua ít phim thần tượng, nhưng mà cách diễn vẫn còn cần rèn luyện thêm.”

      Tiết Hiểu Manh cảm thấy người đầu tiên Triệu Đại Vĩ nhắc đến là mình, trong lòng có chút đắc ý, nhưng sau khi nghe thấy câu kia, nụ cười mặt liền cứng đờ. Tuy nhiên, ta ngốc như Hoàng Toa Toa, cùng người chọc nổi cứng đối cứng, kết quả cuối cùng chỉ khiến chính mình thảm bại thêm thôi. Cho nên Tiết Hiểu Manh cười cái, với Triệu Đại Vĩ, “ Triệu tiên sinh đúng, Tiểu Manh nhất định cố gắng gấp bội.”

      diễn bảy tám bộ phim thần tượng, tôi cũng thấy diễn xuất của có tiến bộ gì, hơn nữa xem lại khuôn mặt của mình , trang điểm như vậy thấy mệt sao? vẫn nên về nhà tẩy trang rồi ngủ .” giọng nam cắt ngang lời Tiết Hiểu Mnah.

      Bạch Thù thầm nghĩ, đây là tình huống gì? đám người tùy ý ra vào phòng phỏng vấn, vậy còn khiến người ta mất hết cả thể diện?

      Mọi người quay đầu, chỉ thấy chàng trai đẹp rực rỡ như ánh mặt trời đứng ở cửa, cười cười Tiết Hiểu Manh.

      Nhưng mà người này cũng đúng, Tiết Hiểu Manh diễn bảy tám bộ phim thần tượng, tất cả các nhân vật ta diễn đều cùng loại hình, cũng chẳng thấy có thay đổi gì nhiều.

      “Tiền Dương, sao cậu lại tới đây?” Triệu Đại Vĩ là người đầu tiên phản ứng.

      Tiền Dương cười hì hì, “Tớ thấy A Mặc tới cho nên cũng tới đây góp vui.” Tiền Dương lên phía trước, sau đó xoay người, nhìn bốn người Bạch Thù, kinh hô, “Wow… nhiều người đẹp!”

      Lập tức, Tiền Dương mắt cũng thèm nháy nhìn chằm chằm Bạch Thù, “Người đẹp, là Tiền Dương, em tên gì?”

      Bạch Thù bĩu môi, những tên lăng nhăng như ta cũng cân nhiều đến vậy?

      Lí Tô Mặc híp mắt lại, “Tiền Dương, bây giờ vẫn còn phỏng vấn.” (ND: Tán trước mặt chồng người ta là chuyện dại nhất đời…coi chừng thiên lôi búa giáng làm đôi >”<)

      “Còn phỏng vấn cái gì nữa, chọn ấy ngay!”

      Mấy nàng còn lại mặt mũi xanh mét, yên lặng từ đầu tới cuối , “Tiền thiếu gia, ở đây tuyển nữ chính chứ tuyển người mẫu.”

      Tiền Dương nhíu mày, nhìn kia, “Cho dù phải ấy cũng tới lượt , kích động làm gì?”

      kia bị Tiền Dương thế muốn khóc, Triệu Đại Vĩ cảm thấy tình hình được tốt, lập tức trầm giọng với Tiền Dương, “Tiền Dương, đừng có náo loạn!”

      “Nhưng mà tớ nha, người đẹp này rất đẹp, đóng nữ chính tiếc! Hơn nữa người phụ nữ của cậu lúc viết kịch bản chẳng phải là muốn đẹp sao? phải ấy còn có thể là ai?”

      Bạch Thù 囧, có thể cảm giác được, ba nàng vừa bị lu mờ kia gắt gao nhìn chằm chằm !

      Bạch Thù ngẩn đầu, nhìn thấy ánh mắt có chút suy tư của Lí Tô Mặc.

      Tầm mắt hai người chạm nhau, môi Lí Tô Mặc gợi lên nụ cười yếu ớt, đúng là nghiệt câu hồn nhiếp phách người ta mà!





      Chương 32
      Cuộc Gọi Của Hoa Thiển


      Tiền Dương lấy ra danh thiếp đưa cho Bạch Thù, “Có chuyện gì cần cứ call.” xong, vui tươi hớn hở ra khỏi phòng, với đám người bị hóa đá sau lưng, “Mọi người cứ tiếp tục.”

      Bạch Thù nhận được danh thiếp liền bị bốn đạo ánh mắt lăng trì, ba cái là của ba người phụ nữ kia, cái còn lại là của Lí Tô Mặc.

      Triệu Đại Vĩ với trợ lý của mình, “Khóa cửa lại.”

      Phỏng vấn tiếp tục, Bạch Thù cảm thấy vất vả giống như đánh trận.

      Lúc ra, Tiết Hiểu Manh nhanh tới cửa, dáng vẻ kiêu ngạo trước bốn người, theo sau đó là tranh luận cùng Tiền Dương – Lệ Na, cuối cùng là Bạch Thù cùng Thục Thiên Tinh.

      Trước khi Lệ Na còn dùng giọng điệu cao ngạo với Bạch Thù, “Bạch Thù tiểu thư, cần phải nắm lấy cơ hội này cho tốt nha!”

      Bạch Thù mặn nhạt trả lại câu, “Liên quan gì đến ? Dù cho tôi nhận được vai nữ chính, cũng tới lượt , kích động cái gì?”

      Mặt Lệ Na nháy mắt xanh mét, cầm túi xách bước trước.
      Đám Tiểu Mật nháy mắt xông tới, “Thế nào?”

      Bạch Thù nhún nhún vai, “Cũng .”

      “Aiz…cậu hẳn là có vấn đề.” Tiểu Mật tự động lý giải.

      Bạch Thù nhìn trời mà biết gì.

      Tiểu Mã rất tinh mắt, nhìn thấy tấm danh thiếp trong tay Bạch Thù, “Tiền Dương, Tổng giám đốc chuỗi nhà hàng Hoàng Mã, số điện thoại 188…” Sau đó Tiểu Mã nhìn Bạch Thù, “Bạch Thù, làm sao cậu có được danh thiếp của tên hoa hoa công tử này?”

      “A…tớ biết ta, là ta cứng rắn đưa cho tớ.”

      Tiểu Mã hèn mọn, “Tên kia cứ ba ngày đổi người phụ nữ, chính là con ngựa đực, cũng sợ tương lai bị AIDS…”

      “Vị tiểu thư này, nếu tiếp tục tôi kiện tội phỉ báng nha.” Thanh của Tiền Dương đột nhiên xuất .

      Tiểu Mã cả kinh quay đầu, chỉ thấy vẻ mặt cười bí hiểm của Tiền Dương đến.

      “Tiền đại thiếu, lâu gặp nha.” Thanh nũng nịu của Tiểu Mật đánh gãy Tiền Dương.

      “A…cưng là?” Tiền Dương nhìn Tiểu Mật. (ND: Tại nì là playboy nên ta dùng cách xưng hô này, biết có được >”<)

      Tiểu Mật xấu hổ , “Người ta mới thấy tối qua. quên rồi? Trong phòng thay đồ của câu lạc bộ Trần Phong, lúc mới bước ra còn cùng người ta chuyện.” xong, Tiểu Mật còn ái muội tặng cái mị nhãn.

      Cả người Tiền Dương mềm nhũn, vì muốn để lại ấn tượng tốt trước mặt Bạch Thù, lệp tức trả lời, “Haha…khẳng định là nhìn lầm rồi.”

      “Sao có thể được, thị lực của người ta 5.2 nha.” Tiểu Mật lập tức mở to mắt, “ xem, người ta cũng mang kính sát tròng.”

      “Phải ?” Cái trán Tiền Dương hơi nhíu lại.

      “Tối qua người ta ngủ còn nhớ đến Tiều thiếu gia, chậc chậc, thân hình kia, thể lực kia…” Tiểu Mật xong còn sờ ngực Tiền Dương. (ND: Edit khúc này mượt tay lắm, cái ý “ chuyện” của chị Tiểu Mật lẽ là…)

      Tiền Dương chịu nổi, “Bạch tiểu thư, tôi còn có việc, liên lạc sau.”

      Chờ chạy trối chết, mọi người đều ôm bụng cười to, "Tiểu Mật, cậu giỏi!"

      ra, tớ có nhìn thấy ta, bằng ta cũng rời nhanh như vậy.”

      “Chuyện là sao?”

      “Ngày hôm qua tớ cùng A Bảo đến câu lạc bộ Trần Phong, tớ đột nhiên nghe được ở phòng thay đồ cách vách mấy tiếng ừ a a, các cậu cũng biết, là trình diễn đông cung sống nha, tớ có thể kích động nghe sao? TMD, các cậu biết đâu, tiếng ừ a a này tớ nghe suốt hơn hai tiếng! Ôi…tớ bội phục ta sát đất, vì thế liền chờ cửa bên kia mở ra, sau đó, hắc hắc…liền thấy ta…”

      Tiểu Mật buông tay, ", chúng ta chúc mừng Bạch Thù thành công."

      Bạch Thù 囧, "Tớ còn chưa được chọn đâu."

      "Yên tâm, cậu khẳng định được chọn!"

      ***

      Quả nhiên, qua ba ngày Bạch Thù liền nhận được thông báo thử trước ống kính.

      Ba bên trong phòng ngủ so với còn hưng phấn hơn.

      thử kính, Bạch Thù mới biết được, bốn người được chọn đều biết. người là diễn viên phim thần tượng Tiết Hiểu Manh, người là Thiên Tinh, người còn lại chính là Lí .

      Bốn người gặp nhau, trừ Thục Thiên Tinh cười cái với Bạch Thù, còn hai người còn lại chỉ là cười nhạt với , nhất là Lí , có việc gì lại trừng mắt nhìn Bạch Thù, giống như trừng mãi vẫn thấy chán.

      Thục Thiên Tinh tỏ thái độ hết sức thân thiết, “Hợp tác tốt đẹp”, lập tức nghe được tiếng “Hừ” nặng của Lí , “Thu lại cái vẻ giả mù sa mưa của , hợp tác tốt đẹp, vậy cuối cùng muốn nhận cái gì?”

      Tiết Hiểu Manh kiên nhẫn nhìn Lí , “Vẫn chưa tốt nghiệp đâu, vậy mà hô to gọi , đám người mới nay có thể thống gì.”

      Ngoài mặt Tiết Hiểu Manh là , nhưng thực tế là mắng cả ba người.

      trào phúng, “Tiền bối vẫn mang bộ dáng của người xưa nha, tôi rất bội phục!” (ND: Cái này chắc là chị kia cổ hủ, lạc hậu gì đó? )

      Bạch Thù nhìn mắt Lí , khi nào người này chuyện có chút trình độ? suy nghĩ bên kia giống như xong việc, nhân viên phụ trách trang phục đến dẫn các vào phòng thay đồ, với bốn người các , “Mỗi người các tự chọn bốn bộ quần áo, sau đó chụp ảnh.”

      Bốn , trừ Thục Thiên Tinh chọn màu trắng, ba người còn lại đều chọn quần áo màu đỏ.

      Thục Thiên Tinh nhìn thấy mình khác mọi người, trong lòng có chút đắc ý.

      nhìn bộ váy màu rượu đỏ trong tay Bạch Thù, “ cho là dự tiệc rượu hay sao?”

      Bạch Thù buông tay, “ thích chú ý tôi đến như vậy, thực là vinh hạnh của tôi!”

      Sau khi Lí nghe khong được lời này, sắc mặt xanh mét, “ tự dát vàng lên mặt!” xong, lảo đâỏ cầm lấy hai bộ quần áo màu đỏ, bộ màu lam và bộ màu hồng nhạt rồi rời .

      ***

      Sau khi chụp xong, nhận được câu chờ tin tức, đường trở về Bạch Thù nhận được cuộc gọi của Kỳ Liên. “Alo” tiếng, bên kia đầu dây lại truyền đến thanh , “Xin chào, tôi là Hoa Thiển.”

      “Hoa Thiển?” Hoa Thiển là ai?

      bình thường, ysuy nghĩ đầu tiên chính là, vì sao này lại lấy di động của bạn trai mình gọi cho mình, nhưng đối với đứa tim phổi như Bạch Thù lại khác.

      “Chào, ta là Hoa Thiển.” Hoa Thiển bên kia cho rằng Bạch Thù nhớ tới .

      “Hoa Thiển là ai?” Những lời này của Bạch Thù hoàn toàn đả kích Hoa Thiển.

      !” Hoa Thiển nổi giận, sau đó lại khôi phục bình tĩnh, “Tôi muốn đính hôn cùng Kỳ Liên, nếu thức thời nên nhanh chóng chia tay cũng ấy!”

      Bạch Thù lúc này mới kịp phản ứng lại, hóa ra là người xem trọng đàn ông của ! Sau đó giống như Bạch Thù nhớ tới này từng xuất , “À…tôi nhớ rồi, chính là người giả đàn ông ở buổi tiệc lần trước!”

      “Tôi khinh! mới giả đàn ông! Cả nhà đều giả đàn ông!”

      Bạch Thù phong tình vạn chủng cười, "Hoa tiểu thư, tôi giả đàn ông sao? Ân?" Tiếng “Ân” cuối cùng giống như lẩm bẩm, đàn ông bình thường nếu như nghe xoong sớm mềm nhũn cả người.

      Mặt Hoa Thiển hết đỏ lại trắng, “Tôi mặc kệ, nhanh chóng chia tay với Kỳ Liên, sớm tụ sớm tan!”

      “Hoa tiểu thư, tôi cảm thấy rất kỳ quái, Kỳ Liên mới là bạn trai của tôi , mà lại luôn miệng bảo chúng tôi chia tay, làm tiểu tam đến cái trình độ này, tôi bội phục sát đất!”

      !”

      khoan , tôi và quen.” Bạch Thù im lặng chút, “Nếu Kỳ Liên muốn cùng đính hôn, tôi tin chắc cần gọi cho tôi, ấy cũng cho tôi biết, nhưng cho tới bây giờ, ấy cũng chưa từng gọi, lại vụng trộm lấy điện thoại ấy gọi cho tôi, cho nên thế nào tôi cũng đoán được chút. Hoa tiểu thư, tôi khuyên trước hết vẫn là nên đem mình biến thành thực .”

      xong, Bạch Thù liền ngắt máy. Thời điểm Bạch Thù ngẩng đầu lên sau khi bỏ điện thoại vào túi xách, liền thấy chiếc xe chạy đến trước mặt , sau đó, vang lên hai tiếng thanh thúy, “Lên xe!”
      Mizuki thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :