1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiếu gia phúc hắc săn vợ yêu - Minh Lam Phong (56) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11
      Yến Hội Xao Động

      đến hai nhân vật chính của kiện này – Bạch Thù và Lí Tô Mặc, người tuy hỗn độn mảnh, nhưng lại thấy chật vật chút nào. Nhất là Bạch Thù, ngược lại là vui rạo rực đứng bên xem diễn, người đến nhìn cũng ít, vở diễn này khiến ít người bàn tán to .

      Lại đến Lusa, bởi vì lời sắc bén của Kỳ đại thiếu gia, trong lòng tuy hiểu rằng cho dù có làm nũng với Lí Tô Mặc cũng chẳng có lợi ích gì, nhưng vẫn như trước chịu từ bỏ ý định, ngừng kêu: “A Mặc, A Mặc.”

      mặt Lí Tô Mặc ngược lại xuất vẻ phiền chán, nhưng rất nhanh sau đó lại biến mất.

      Lusa thấy Lí Tô Mặc như trước tỏ vẻ gì, mà Kỳ thiếu bên cạnh ta lại luôn bày ra vẻ mặt châm chọc, ta giờ phút này sao lại chật vật đến thế? Bị đả kích nặng nề, ta nức nở ra tiếng, ôm mặt hướng tới cửa chính chạy .

      Chậc chậc…Lí Tô Mặc này là lãnh huyết vô tình a…bạn của mà trở nên đanh đá chua ngoa, kết quả lại khiến vui được nửa điểm. Người này có tình người, vẫn là Kỳ thiếu tốt hơn, cũng ta tuy quen lâu, nhưng ta lại vì mà trút giận. Bạch Thù trong lòng cảm khái, càng nhìn càng thấy Kỳ thiếu thuận mắt.

      Sau khi Lusa biến mất, mọi người cảm thấy ở đây cũng chẳng còn chuyện gì liền tản ra, người cần . Nhưng mà bọn họ chuyện, còn bọn họ có hay còn để ở đây con mắt, cái lỗ tai có trời mới biết. Dù sao bản lĩnh mà bọn họ thiếu chính là dỏng tai lên nghe chuyện bát quái. ╮(╯_╰)╭

      Từ đầu tới cuối, người tỏ vẻ gì – Lí Tô Mặc, lấy từ trong túi ra cái khăn tay rồi chậm rãi lau, sau đó với Kỳ Liên: “Kỳ Liên, tớ trước đổi quần áo.”

      Trước khi , Lí Tô Mặc còn ý vị thâm tường liếc nhìn Bạch Thù cái, hại Bạch Thù cả người run rẩy, bởi cái loại cảm giác này giống như bị sói nhìn thẳng, là lạnh cả sống lưng!

      Nhưng mà đến bây giờ Bạch Thù mới biết được, Kỳ thiếu tên gọi là Kỳ Liên. Thầm nghĩ, cái tên này cũng tính là khó nghe, ít nhất so với tên nghe vẫn hay hơn nhiều.

      Kỳ Liên đến trước mặt Bạch Thù, dùng giọng điệu vô cùng thân thiết : “Bạch Thù, em nghĩ cái gì vậy?” Ngữ khí thân thiết như vậy, tựa như hai người là đôi tình nhân lâu năm.

      bên, biên tập Trần Sâm cùng Siren tỷ muốn hóa đá. Nếu gió điều hòa ở đây lớn hơn chút, có thể hai nhân vật này liền hy sinh, hóa thành tro bay mất.

      Nhưng mà Siren tỷ là ai? Là người có năng lực tái sinh kinh hoàng! Rất nhanh, Siren tỷ lấy lại tinh thần cùng Kỳ đại thiếu gia chuyện: “ là có mắt như mù, nguyên lai là Kỳ thiếu, hân hạnh hân hạnh!”

      “Hân hạnh.”

      “Haha…quên tự giới thiệu.” Siren tỷ cười tủm tỉm lấy ra danh thiếp: “Tôi là giám đốc hạng mục đài truyền hình, cũng là người chịu trách nhiệm chuyên mục ‘Mục tiêu và khoảng cách’…”

      Bạch Thù quay đầu, cảm thấy chất lỏng mặt bắt đầu dinh dính: “Kỳ Liên, tôi toilet chút.”

      “Tôi cùng em.”

      Bạch Thù biết gì, toilet, ta theo làm gì?

      Kỳ Liên là muốn cùng bà chồng này tiếp tục chuyện, cho nên lúc Bạch Thù muốn khỏi đây, từ miệng ta giống như có phản xạ : “Tôi cùng em.”, đến lúc ta phản ứng được, tuy cảm thấy ngượng nhưng mà so với việc nhiều lời cùng Siren tỷ, ta vẫn chấp nhận. Vì thế, Kỳ Liên đối với Siren tỷ thành có lỗi, đợi Bạch Thù cự tuyệt, ta liền lôi kéo Bạch Thù hướng toilet mà .

      Siren tỷ phía sau dù có bình tĩnh mấy cũng tránh khỏi trợn to mắt, nếu ánh mắt là đao kiếm, cái liếc măt có thể cắt miếng thịt người, Bạch Thù tại hẳn trở thành đống thịt vụn.

      Quần áo cũng tính là quá ẩm ướt, dùng khăn tay lau cũng nhanh khô, nhưng mà mặc người vẫn cảm thấy khó chịu. Bạch Thù nhìn mình trong gương, mím môi chút, sau đó cười cái liền ra.

      Kỳ Liên đứng ở hành lang chờ , khi thấy bóng dáng Bạch Thù xuất , ta cười với Bạch Thù, nụ cười chói lọi lộ cả răng nanh trắng tinh khiến Bạch Thù nhìn có chút ngây ngốc.

      “Bạch Thù, số điện thoại của em là số mấy?”

      “A…điện thoại tôi nửa năm trước bị trộm, cho đến bây giờ vẫn chưa mua cái mới…”

      “Vậy số điện thoại phòng ngủ?”

      “Phòng ngủ có điện thoại làm sao có số?”

      “Vậy bình thường em liên lạc với cha mẹ thế nào?”

      “Cha mẹ tôi mất rồi.”

      “Thực xin lỗi, tôi biết.”

      Bạch Thù nhún nhún vai: “Chuyện xảy ra mấy trăm năm trước, sao rồi, cũng đừng bày ra bộ dạng đó.” Sinh tử vô thường, ai cũng thể đoán trước được điều gì.

      Mi tâm ta nhăn lại, lại : “Có giấy bút ?”

      Bạch Thù gật đầu, lấy từ trong túi xách ra giấy ghi chú, đưa tới tay ta. Chỉ thấy ta viết vài chữ, rồi sau đó đưa lại cho .

      Chữ viết của Kỳ Liên đẹp lắm, Bạch Thù thầm than chữ viết cùng bề ngoài con người giống nhau.

      tờ giấy, tên của ta, số di động, số hòm thư, số MSN đầy đủ mọi thứ. Vì thấy Bạch Thù mặt nhăn mày nhíu: “Kỳ Liên, tôi có số di động, cũng có số MSN.”

      Nghe thấy lời này làm Kỳ Liên lảo đảo cái: “Cũng sao, chúng ta cũng có thể liên hệ qua hòm thư.”

      Hòm thư, mấy trăm năm rồi chưa dùng đến thứ này, quay sang hỏi: “Chẳng lẽ có số chim cánh cụt sao?”

      “Chim cánh cụt?”

      “Chính là QQ, phải là biết đấy chứ?”

      Kỳ Liên bày vẻ mặt hèn mọn nhìn : “Tôi cần biết nó.”

      Ôi trời ơi…đầu năm nay nhiều nhân vật khủng bố nha! Chim cánh cụt sao chứ, hữu dụng, công năng tốt, hơn nữa phần động quần chúng đều sử dụng! ta dựa vào cái gì mà khinh thường chim cánh cụt?! Bạch Thù trong lòng nổi giận, vì thế ấn tượng về Kỳ Liên trong giảm xuống ít.

      “Dù sao, tôi cũng chỉ dùng chim cánh cụt để chuyện phiếm.” Ý tứ là xem rồi làm thế nào làm !

      Kỳ Liên vội vàng : “Aiz…vậy cho tôi xin số , dùng để liên lạc cùng em, như thế nào?”

      “Lúc thêm tên tôi nhớ viết tên ra, còn tôi thêm người xa lạ.” xong, Bạch Thù lấy tờ giấy khác, viết số chim cánh chụt đưa cho ta.

      Kỳ Liên cẩn thận cất lấy: “Chúng ta ra ngoài bữa tiệc ăn chút gì đó?”

      Bạch Thù gật đầu, Siren tỷ cũng chưa là được phép , có thể sao? Đương nhiên là chỉ có thể ra ngoài kia ăn cái gì đó thôi! Thở dài, nghĩ lại màn vừa rồi, Bạch Thù liền hỏi: “ cùng Lí Tô Mặc kia quen biết sao?”

      “Phải, là em vợ của họ.” Kỳ Liên gục đầu xuống, mặt biểu tình khó nắm bắt, thanh chuyện cũng có chút khinh thường nhưng khiến người nghe có cảm giác gì đúng.

      “Em vợ của họ? Vậy họ của là ai?” Bạch Thù tất nhiên là phát Kỳ Liên khác thường, nghi hoặc hỏi tiếp.

      “Cố Sung Túc.”

      Bạch Thù lúc này mới phát , Kỳ Liên trước mắt này chỉ là cậu ấm nhà giàu mà còn là con ông cháu cha.

      “Nhưng mà họ tôi là họ tôi, tôi là tôi.” ta cười hớ hớ làm loạn tóc Bạch Thù.

      Bạch Thù có chút được tự nhiên, dù sao từ trước tới giờ cũng chưa cùng người đàn ông quen biết nào thân mật như lúc này: “ làm gì vậy?”

      “Tôi hả? Có làm gì đâu?”

      …”

      “Haha…”

      làm sao nhận ra tôi?” Tôi đối với nửa điểm tượng cũng có!

      “Tôi so với em lớn hơn chút, tháng sáu năm nay tốt nghiệp. Năm trước liên hoan, tôi cùng bạn cùng nhau chuẩn bị.”

      Bạch Thù suy nghĩ chút, giống như có ấn tượng, đột nhiên trong đầu lóe lên tia sáng: “ phải muốn với tôi rằng, là hội trưởng giấu mặt hội Thần Long Kiến Thủ gì kia nhé?”

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12
      Bị Thổ Lộ


      “Haha… đúng là. Bạch Thù, chúng ta gặp qua vô số lần, nghĩ rằng em lại có chút ấn tượng nào với tôi, khiến người ta thất vọng mà.” Kỳ Liên cúi đầu, giống như thực sầu não.

      “Ách…”

      “Tôi thích em ba năm, biết em có nhớ hay , từ khi em đến trong trường có rất nhiều thứ thay đổi…” Kỳ Liên dần lâm vào hồi tưởng: “Khi đó, thời tiết rất đẹp, tôi còn nhớ em mặc cái váy dài màu đỏ, tóc xoăn dài tới thắt lưng, bọ dáng em có chút kiêu căng, mình tự xách hành lý tới khu day học. Tôi lúc đó khẳng định em biết đường, nhưng em lại kiêu ngạo muốn hỏi người khác khiến tôi cảm thấy rất buồn cười liền chủ động tới giúp, lúc đến dưới lầu kí túc xá các em, em nhanh chóng cảm ơn rồi chạy thoát, chút thành ý cũng có. Bởi vì số lần tôi đến trường cũng nhiều cho nên quá để ý, kết quả lần nữa gặp lại là giữa học kỳ, em là tân sinh viên năm nhất tham gia chọn lựa người chủ trì hoạt động, em có biết công việc này chỉ tuyển từ năm hai trở lên? Nhưng tôi tin tưởng em, cho em qua, đương nhiên, tôi biết lấy tướng mạo cùng năng lực của em cũng có thể thông qua. Em…”

      Nghe xong Kỳ Liên liên mien, đem trôi ngược theo dòng chảy của quá khứ, Bạch Thù nhất thời liền 囧.

      Bởi vì ngờ hội trưởng thần bí hội Thần Long Kiến Thủ lại thầm mến , bây giờ lại còn đứng trước mặt , thế giới quá .

      đến cuối cùng, Kỳ Liên trực tiếp nhìn Bạch Thù, con ngươi tối như mực dưới ngọn đèn chiếu xuống có vẻ sáng ngời: “Bạch Thù, làm bạn tôi , tôi đối tốt với em.”

      , thổ lộ như vậy Bạch Thù cảm động là có khả năng, nhưng là với ta chân chính quen biết nhau mới có bao lâu a?! Bạch Thù phải loại người suốt ngày nhắc đến tình , cũng tin nhất kiến chung tình diễn ra, cho nên đối với lời thổ lộ đầy thâm tình này của Kỳ Liên, Bạch Thù có cách nào đáp ứng ta ngay được.

      lắm chuyện cũng tốt, kiêu căng cũng thế, dù sao đối với Bạch Thù, Kỳ Liên dù , lại biết nhiều năm, nhưng mà chỉ mới biết ta ngày thôi! thể nhanh như tia chớp xuất tình cảm lưu luyến mà chấp nhận.

      lúc hai người lâm vào hoàn cảnh xấu hổ, Lí Tô Mặc đổi quần áo bước tới. Bạch Thù chưa bao giờ cảm thấy Lí Tô Mặc đáng như lúc này, ánh mắt nhìn lóe lên mấy ngôi sao .

      Lí Tô Mặc liếc mắt nhìn Bạch Thù cái, sau đó mặc kệ với Kỳ Liên: “Kỳ Liên, cậu ở trong này sao?”

      Kỳ Liên nhìn Lí Tô Mặc, khóe miệng hơi gợi lên: “Tớ cùng Bạch Thù chút chuyện tình cảm.”

      Bạch Thù biết phải gì, loại chuyện này cần cho người khác biết. Huống chi là tình huống vừa rồi vô cùng khó xử, nếu xuất biết phải làm sao.

      Lí Tô Mặc vốn là loại người lạnh lùng, nhưng sau khi nghe được những lời Kỳ Liên , sắc mặt có chút khó coi, sửng sốt lúc mới trịnh trọng vỗ bả vai Kỳ Liên: “Cậu xách định cậu phải làm vậy?”

      “Đúng vậy!” Kỳ Liên đột nhiên cất cao giọng.

      ta thích hợp với cậu!”

      “…”

      lúc sau, Lí Tô Mặc tiếp: “Kỳ Liên, chính cậu biết tại cậu muốn làm gì là tốt rồi.”

      Bạch Thù nghe cũng hiểu được nửa điểm trong lời của hai người bọn họ, cảm giác giống như lạc vào chốn u mê. Nghe ý tứ của Lí Tô Mặc, tựa hồ xứng với Kỳ Liên! TMD, dựa vào cái gì mà xứng với Kỳ Liên?

      Gặp vẻ mặt tức giận của Bạch Thù, Lí Tô Mặc đảo cặp mắt hoa đào, khóe môi hơi nhướng lên: “ phục?”

      “Sao có thể? Ngài chính là đại nhân vật, thế nào chính là thế ấy, phải là thứ tiểu nhân như tôi có thể phản bác.” Bạch Thù cười tủm tỉm trả lời, cũng phải kẻ ngốc, biết bối cảnh cảnh của còn công khai khiêu khích !

      “Hừ…chỉ là con chó .” Lí Tô Mặc ung dung nhìn Bạch Thù.

      Cái gì? Lí Tô Mặc, chuyện có chừng mực cho tôi!

      Bạch Thù với Lí Tô Mặc: “Lí thiếu, cho dù tôi có đắc tội ngài cũng bị bạn ngài giáo huấn qua, tôi nghĩ ngài nên khoan dung độ lượng hơn .”

      Lí Tô Mặc nhìn Bạch Thù, lời lạnh như băng: “Đầu tiên, ta phải bạn của tôi, tiếp theo, tôi thế nào cần ai phải !” Lời cuối cùng, mang theo cỗ khí phách khiến Bạch Thù giật mình.

      Lí Tô Mặc nhìn lại đồng hồ tay, màu bạc sáng bóng khiến Bạch Thù lóa mắt: “Thời gian còn sớm, ông nội tớ còn chờ tớ qua, tớ trước, chính cậu thu xếp cho ổn.”

      Kỳ Liên giật đầu, trầm mặc nhìn bóng dáng của hồi lâu, sau mới quay đầu, tiếp tục cười ha hả với Bạch Thù: “Bạch Thù, em mau trả lời tôi ?”

      Bạch Thù lắc đầu: “Qúa nhanh, thực xin lỗi.”

      sao, nếu em cảm thấy quá nhanh, vậy chúng ta cứ từ từ tìm hiểu.” Kỳ Liên cười hớ hớ như trước, nhưng đối với Bạch Thù, cảm thấy nụ cười này có điểm quái dị.

      Trở về đại sảnh, bên trong đó vẫn như trước là mảnh huyên náo phồn hoa, đại khái là buổi tiệc còn chưa chính thức mở màn . Bạch Thù tìm được nơi Siren tỷ đứng, Siren tỷ liếc nhìn : “Cuối cùng cũng tới đây.”

      Bạch Thù phải ngu ngốc, đương nhiên nghe được ý trong lời , nhưng đôi biết nhưng giả vờ biết cũng là môn học, cho nên ngây ngô gật đầu: “Vâng, Siren tỷ.”

      Siren tỷ đối với hành vi biến mất vừa rồi của Bạch Thù có tức trong lòng, nhưng cuối cùng cũng bày ra sắc mặt khó coi đối với . Ai bảo bên cạnh còn có Kỳ Liên thân phận bối cảnh đặc thù?

      Đúng là đến đâu cũng phải có chỗ dựa mới có thể phát triển! ╮(╯_╰)╭

      “Thưa quý ông quý bà, hoan nghênh mọi người tham dự yến hội thương nhân do tập đoàn Phong Khiêm tổ chức.” Người chủ trì yến hội cũng là người của đài truyền hình Bạch Thù, tên Vương Xán Xán. Bình thường ta luôn làm bộ mặt tê liệt, đối với ai cũng đều xa cách, tại cũng là khuôn mặt đó nhưng lại nịnh nọt tươi cười khiến Bạch Thù run rẩy hết cả người. mặt ta có tầng son phấn dày, Bạch Thù nghĩ biết có khi nào lớp son phấn ấy của ta vì hành động cười tươi kia mà tróc xuống?

      ta còn chưa chủ trì bằng em đâu.” Kỳ Liên giọng bên tai Bạch Thù.

      Bạch Thù kiêu ngạo, : “Kia là đương nhiên, tôi muốn về sau còn là người chủ trì đệ nhất kìa.”

      “Haha…lý tưởng cao, rất dũng cảm.” giọng trầm bổng vang lên, Bạch Thù quay đầu, chỉ thấy tóc ngắn hướng tới chỗ .

      này thể là xinh đẹp, lấy thẩm mỹ của Bạch Thù mà , ta thuộc dạng xấu. Nhưng mà đối với thẩm mỹ của những người bình thường mà , này cũng tính là khó nhìn, hơn nữa đối với Lí Tô Mặc, miễn cưỡng cũng có thể chấp nhận ta.

      Nhưng mà khắp người ta tràn ngập khí chất thanh xuân, cho nên chỉ cần liếc mắt cái vẫn có thể hấp dẫn ít ánh mắt, cho nên hẳn ta cũng bộ phận giống đực theo đuổi ?

      ta đến trước mặt Bạch Thù, vẻ mặt kiêu căng, vừa nhìn liền biết ta khẳng định là tiểu thư nhà giàu, có thân phận có bối cảnh, cho nên kiêu ngạo như vậy cũng có thể lý giải được.

      Bạch Thù đối với ta có cảm giác gì, nhưng vị tiểu thư này đối với Bạch Thù chắc chắn có cảm giác.

      Đáy mắt ta lóe lên ghen tỵ, người có EQ thấp cũng có thể phát , vị tiểu thư này chỉ sợ là thích Kỳ Liên bên người Bạch Thù, đem trở thành tình địch mà đối xử.

      Được thôi. Đem Bạch Thù xem là tình địch cũng được, ai bảo Kỳ Liên thích Bạch Thù mà thích ta? Nhưng mà Bạch Thù lại đem ta để vào mắt, bởi vì này đủ trình độ tiêu chuẩn để làm tình địch của .

      “Hoa Thiển.” Kỳ Liên hướng ta gật đầu.

      tên Hoa Thiên nhìn Bạch Thù từ xuống dưới: “Kỳ Liên, em vẫn nghĩ thích phụ nữ, nghĩ đến lại thích phụ nữ dạng bình hoa thế này.”

      Bạch Thù nhìn về phía Kỳ Liên, hóa ra trước kia ta chưa thích qua nào, thần kỳ! Còn có, ta bảo ai là bình hoa?!

      Bạch Thù mỉm cười, cố ý chọc giận nàng Hoa Thiển: “Đó là do trước kia ta chưa gặp được tôi, bây giờ gặp, đương nhiên là thích tôi!”

      Hoa Thiển trừng mắt liếc nhìn Bạch Thù cái: “ phải chỉ có bộ dạng đẹp chút thôi sao? Kiêu cái gì? Kỳ bá mẫu nhất định cho gả vào Kỳ gia đâu!”

      “Hoa Thiển!” Kỳ Liên tức giận.

      Bạch Thù nhìn thẳng vào mắt Hoa Thiển : “So với bộ dạng giống phụ nữ như là được rồi, người ta ít nhất biết Kỳ Liên thích phụ nữ, còn mang ra ngoài, người ta còn tưởng ta là GAY.”
      laula, TrâuMizuki thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13
      Mối Tình Đầu

      Sắc mặt Kỳ Liên thoáng khác thường, rất nhanh cười : “Đàn ông dều thích phụ nữ xinh đẹp.”

      Hoa Thiển cắn đôi môi đỏ mọng: “Kỳ Liên, phải người nông cạn.”

      “Buồn cười, thích nông cạn, thích tôi mới là nông cạn sao? nghĩ như vậy à, nghĩ mình tốt đến thế sao?!”

      Tuy rằng đàn ông đời này là động vật bằng thị giác, nhưng điều đó có nghĩa là phụ nữ xinh đẹp chính là bình hoa đần độn có nội hàm có được hay ?! Tiểu thư, toi nghĩ chính mới là người nông cạn! Nội tâm Bạch Thù có chút buồn bực! Rốt cuộc ai mới là người chỉ nhìn vẻ bề ngoài a?!

      Kỳ Liên hơi chau mày: “Hoa Thiển, em thế khiến tức giận.”

      Hoa Thiển u oán nhìn thoáng qua Kỳ Liên, lại trừng Bạch Thù liếc mắt cái, "Kỳ Liên, em gả cho !" xong, thiên kim đại tiểu thư Hoa Thiển liền xoay người bỏ .

      Bạch Thù cùng Kỳ Liên hai người hai mặt nhìn nhau.

      ấy là con của bạn tốt cha tôi.”

      Bạch Thù gật đâu.

      “Lời của ấy em cần để trong lòng.”

      ấy cái gì?”

      Kỳ Liên vừa cười vừa xoa đầu: “Aiz…em còn năm nữa mới có thể tốt nghiệp đại học. Ừm… là dài đằng đẵng, nhưng tôi thừa dịp trong khoảng thời gian này, theo đuổi em!”

      Từ đó về sau, Kỳ Liên quả thực dùng hành động chứng minh tuyên ngôn của ta.

      Đầu tiên là mỗi ngày đưa Bạch Thù làm, sau đó ngày ba bữa ăn tỉ mỉ chuẩn bị. Đến bất cứ ngày lễ nào, nhất định gửi hoa tươi cho , có thêm tấm thiệp bày tỏ tâm ý. Ngay cả lúc ta công tác, cũng ngày gọi điện thoiaj bảy tám lần quan tâm nhắc nhở Bạch Thù, thuận tiện báo cáo hành trình, kể ra nỗi nhớ của bản thân.”

      Chọc mọi người đều hâm mộ ghen tị Bạch Thù có bạn trai cẩn thận, mặc kệ vô số lần ta phải bạn trai , nhưng mọi người vẫn đem cái mác “bạn trai của Bạch Thù” gắn lên người ta. hoài mãi, Bạch Thù cũng lười phải giải thích. Tình huống như vậy, giống như là Bạch Thù cam chịu ta là bạn trai .

      Bên trong phòng ngủ cũng có vài chị em đều bị đỏ mắt đến sung huyết, luôn luôn ca thán mệnh Bạch Thù rất tốt, nào là bộ dáng xinh đẹp, lại có bạn trai tốt như vậy, nếu sớm biết Kỳ đại thiếu gia đẹp trai như thế, các lúc trước mỗi ngày ngồi trước cửa căn phòng hội trưởng, chừng có thể đem ta thu tới tay. Cho dù thu được, nhìn cho mắt cũng tốt lắm rồi.

      Được rồi, bạn cùng phòng Bạch Thù ai bình thường, khiến cho Bạch Thù cũng bó tay.

      Ăn xong cơm chiều trở về Kỳ Liên đưa Bạch Thù tới dưới lầu phòng ngủ.

      Lúc Bạch Thù muốn tự mình tháo dây an toàn, Kỳ Liên chồm người sang, bàn tya thon dài xinh đẹp giúp cởi bỏ dây an toàn, sua đó hoàn toàn bất động.

      Kỳ Liên nhìn Bạch Thù, hơi thở nóng hổi phun mặt , hại Bạch Thù ngay cả động cũng dám động, ngay cả thở cũng dám thở mạnh. Sau đó, mặt Bạch Thù càng ngày càng đỏ cách lợi hại.

      có thể nghe thấy tiếng tim mình đập “Thình thịch…”

      “Bạch Thù.” Đôi mắt tối như mực của Kỳ Liên cứ như vậy nhìn , đối với đại bộ phận phụ nữ mà , trong lòng nhất định có suy nghĩ “ ta muốn hôn mình”, thậm chí có người nhân cơ hội chủ động nhắm mắt lại chờ đợi phút thần thánh kia xuất .

      Nhưng Bạch Thù là ai? nháy mắt nhìn con ngươi tối như mực kia, trong đầu ngây ngốc nghĩ đến lời kịch: “Đôi mắt của ta thâm thúy, giống như hồ nước sâu thấy đáy, giống như muốn đem mình kéo sâu vào…”

      Đứa này, bầu khí lãng mạn như thế này mà lại suy nghĩ đâu, là rất có tế bào lãng mạn.

      Quả nhiên, Kỳ Liên cúi đầu cười ra tiếng: “Bạch Thù, em rất đáng .” Sau đó xoa đầu Bạch Thù, ấn xuống giữa trán nụ hôn mềm : “Hẹn gặp lại, ngủ ngon.”

      Bạch Thù đầ bàn tay làm loạn tóc mình ra: “ cần làm loạn đầu tóc tôi, tóc xoăn rất dễ rối.”

      “Vậy để tóc thẳng , lần trước em để tóc thẳng, mặc lễ phục màu xanh nhạt giống như tiên nữ.”

      Bạch Thù nháy mắt ánh mắt tràn ngập sao, kích động kèo ống tay áo ta: “ cũng thấy như vậy sao? Tôi cũng hiểu được là mình giống tiên nữ mà!” liên tưởng tới bạn cùng phòng cùng Lí Tô Mặc đều lớn lên giống hồ ly tinh khiến cảm thấy chua xót, chỉ thiếu muốn cắn khăn tay yên lặng rơi lệ.

      thể tưởng tượng được đời này vẫn còn tồn tại người biết thưởng thức , làm rất cảm động.

      Kỳ Liên bị hành động bất thình lình của Bạch Thù làm cho giật mình, “Khụ khụ” hai tiếng, sau đó với Bạch Thù: “ còn sớm, nếu bây giờ vào, dì quản lý kí túc xá các em cho vào đâu.”

      “Vâng.” Vì tâm tình vô cùng tốt, lúc Bách Thù xuống xe lại xoay người in nụ hôn lên mặt ta, sau đó mới phát chính mình làm cái gì, nháy mắt hỗn độn trong gió, sau đó đen mặt, lập tức xoay người chạy về phòng ngủ.

      Kỳ Liên cười từng đợt sang sảng làm Bạch Thù vững, cứ lảo đảo làm dì quản kí túc xá cứ nghi hoặc thôi, thậm chí còn chồm người lên xem Bạch Thù có phải bị sói rượt theo hay .

      Bạch Thù ơi Bạch Thù, mày biết rụt rè, người ta còn chưa sử dụng mỹ nam kế đâu mà mày bắt đầu thất hồn lạc phách! xấu hổ cho danh hiệu nữ vương của mày. Bạch Thù yên lặng lải nhải trong lòng.

      Trồ về phòng ngủ, Bạch Thù vẫn như trước thể bình phục trái tim kinh hoàng của mình, chỉ có thể mở to miệng hô hấp.

      “Bạch Thù, ai đuổi cậu à?” Tiểu Mật sơn móng tay nhìn cái, hỏi.

      có.” xong, về giường, nhìn hai cái giường trống trơn bên cạnh: “Hôm nay chỉ có tớ và cậu ở lại phòng ngủ thôi sao?”

      “Ừ.” Tiểu Mật gật đầu.

      Đêm dài yên tĩnh, Bạch Thù nửa điểm buồn ngủ cũng có. Mỗi lần nhắm mắt, trong đầu tất cả đều là hình ảnh cũa Kỳ Liên, nụ cười yếu ớt của ta, cái hôn của ta, ôn nhu của ta…

      Bạch Thù yên lặng đếm cừu, con cừu hai con cừu, hơn nửa ngày vẫn buồn ngủ, lại càng thêm tỉnh táo.

      “Bạch Thù, ngươi trằn trọc , rốt cuộc còn ngủ ?” Thanh sâu kín của Tiểu Mật bay tới.

      “Làm sao bây giờ, Tiểu Mật, tớ ngủ được.”

      “Cậu ngủ được? Đây là chuyện tình hi hữu nha!” Tiểu Mật dùng giọng điệu khoa trương kinh hô.

      là ╮(╯_╰)╭, trong mắt các ấy, Bạch Thù mỗi ngày trước chín giờ ngủ như lợn chết bây giờ lại mất ngủ là chuyện tình kinh khủng, Tiểu Mật khoa trương như thế nghĩ lại cũng có phần đúng.

      Bạch Thù trở người, đối mặt với vách tường, sâu kín thở dài: “Aiz…”

      “Làm sao vậy, phải là tư xuân đấy chứ? A…mùa xuân của cậu phải là Kỳ Liên thiếu gia sao? Chậc chậc…tớ biết rồi, cậu suy nghĩ đến Kỳ Liên thiếu gia nhà cậu có phải ? Hắc hắc…” Trong bóng đêm, Tiểu Mật buông di động trong tay, cười gian vài cái.

      Bạch Thù bĩu môi: “Bà có thể đáng khinh như vậy sao?”

      “Thấy chưa, bị tớ đoán trúng! Thành khai báo, cậu cùng Kỳ đại thiếu gia tiến hành đến bước thứ mấy rồi?”

      Tư tưởng này thuần khiết nha, chị đây nụ hôn đầu tiên vẫn còn có được hay ? Bạch Thù yên lặng oán niệm.

      “Gì cũng chưa phát sinh, bọn tớ tại là quan hệ thuần khiết.”

      “Cái gì, ba tháng trôi qua mà các cậu vẫn còn dậm chân tại chỗ! Cậu có phải là con hay ? Như thế nào lại làm mất mặt phái nữ chúng ta? Cậu phải biết rằng Kỳ đại thiếu gia bộ dạng tuấn tú lịch , trong nhà còn có tiền, đối với cậu lại chung thủy, đổi thành tớ, tớ sớm đem ta ăn sạch rồi. Chẳng lẽ đạo lý này còn cần tớ giảng giải cho cậu hiểu, nụ hôn đầu tiên còn nhanh tống ra ngoài?! Hành vi này của cậu đúng là hành vi thiếu đạo đức!” Tiểu Mật nhìn nhịn được dài dòng, nước bọt văng khắp nơi.

      “Tớ có muốn cậu giảng sao?” Bạch Thù yên lặng nhắc tới.

      Đôi tai bén nhọn của Tiểu Mật nghe được, lại phen văn tự dài dòng: “Bạch Thù à… phải tớ cậu, rất biết hưởng phúc. Cậu ngẫu nhiên cho Kỳ thiếu chút ngon ngọt, như vậy ta mới khăng khăng mực theo cậu.”

      Bạch Thù 囧, “Tiểu Mật, tớ cảm thấy mọi chuyện phát triển như thế này là tốt lắm rồi.”

      “Cậu có tiền đồ! Cậu có cảm thấy xấu hổ hay khi lãng phí loại tài nguyên quý giá này?” Sau đó, Tiểu Mật lại sâu kín thở dài, “Năm nay đâu cũng thấy đàn ông đầu hói bụng bia, ngàn vạn mỹ nữ đêu đem ánh mắt dồn hết lên người bọn giàu có! Bình thường chỉ cần đàn ông dán cái mác ‘có tiền’ chính là bảo bối, huống chi người kia của cậu còn là đàn ông cực phẩm!? Trẻ tuổi đẹp trai, có tiền có quyền có năng lực, chậc chậc…ông trời chiếu cố ta, cậu còn biết nắm chặt, cậu biết có bao nhiêu phụ nữ đói khát nhìn chằm chằm Kỳ thiếu hay ?”

      Bạch Thù muốn bị lời của ấy làm cho hỗn độn trong gió.

      tới vị kia nhà tớ , năm nay 32 tuổi, cũng tính rất già, bộ dạng cao lùn, ngũ quan bình thường, ấy hói đầu cũng có bụng bia, ấy cũng coi như là có tiền, mặc dù có vị hôn thê tốt, nhưng tiểu Mã lẫn A La đều hâm mộ tớ tìm được kim chủ tốt!” Bởi vì kim chủ của Tiểu Mã cùng A La người lớn tuổi, người cưới vợ sinh con.

      Những lời này làm trong lòng Bạch Thù mềm chút, cảm thấy có chút ngọt, nhưng cũng chẳng biết phải gì.

      “Nhan sắc của Kỳ thiếu cũng thuộc hàng thượng đẳng, cho dù cậu có bị ta bao dưỡng cũng khiến người khác hâm mộ, huống chi các cậu lại là đương bình thường? Quên , tớ biết cậu là đại mỹ nhân, lao động kiếm tiền nên muốn nhiều với cậu về chuyện này. Chính cậu tự cân nhắc mà làm.” xong, Tiểu Mật lại bắt đầu nghịch di động, cùng kim chủ của ấy chuyện phiếm.

      Kết quả là, Bạch Thù bịt kín chăn tiếp tục ngủ, những trong đầu vẫn tràn đầy hình ảnh của Kỳ Liên!

      Xong đời, giống như có chút thích Kỳ Liên rồi. Bạch Thù nghĩ rồi mơ màng ngủ mất.

      Chương 14
      Dẫn Chương Trình Tạm Thời (1)

      Hôm sau, Bạch Thù mệt mỏi mang hai cái mắt gấu mèo xuống lầu, quả nhiên Kỳ Liên đứng chờ từ lâu.

      Bạch Thù đứng bên trong nhìn ta, chỉ thấy ta hơi cúi đầu, vài sợi tóc rũ trước trán trông có vẻ đáng .

      Được rồi, người đàn ông này làm đêm qua mất ngủ, làm thế nào mà bây giờ lại cảm thấy có chút động tâm? lẽ…đây là “Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” trong truyền thuyết?

      thể tưởng tượng được năm tư đại học lại muốn đương, rất thần kỳ, quả nhiên thần Cupid bắn tên vào , muốn làm thế nào cũng thể ngăn cản. Bạch Thù trong lòng cảm khái.

      Mà Kỳ Liên đứng bên cạnh xe giống như cảm nhận được, ngẩng đầu, đôi mắt tối như mực dừng ở Bạch Thù, môi hơi nhếch, làm như chờ qua.

      Đợi Bạch đến bên người Kỳ Liên, Kỳ Liên cười cười, giả vờ làm nũng với Bạch Thù: “Bạch Thù, buổi tối ngủ ngon, em xem, mắt giờ thành mắt gấu mèo rồi.” Kỳ Liên ai oán nhìn Bạch Thù, chỉ chỉ đôi mắt xinh đẹp của ta.

      Bạch Thù ai oán dùng mắt gấu mèo liếc ta cái, cưới tiếp tục cười nhạo , tôi biết, khẳng định cười nhạo tôi!

      “Haha… biết Bạch Thù nhất định ngủ ngon, chúng ta lúc này có tính là tâm linh tương thông, ăn ý mười phần?” Kỳ Liên sờ đầu Bạch Thù, “ đêm qua rất hưng phấn đó!”

      Bạch Thù khẽ gắt: “ mau, tôi muộn làm rồi!”

      Đến đài truyền hình, bé thực tập tập sinh Tiểu Bối mang vẻ mặt cực kỳ hâm mộ đến bên người Bạch Thù, câu có vị chua: “Lại là Kỳ đại thiếu đưa chị tới?”

      Ngày thường nghe mọi người hỏi như thế Bạch Thù cũng chảng có cảm giác gì đặc biệt, nhưng mà hiểu tại sao hôm nay lại thế này, nghe bé hỏi như thế liền cảm thấy có chút ngọt ngào. Được rồi ╮(╯_╰)╭, Bạch Thù đại tiểu thư rốt cuộc cũng xác định chính mình .

      Kết quả là, nửa e thẹn, nửa xấu hổ gật đầu.
      Tiểu Bối giật mình cái, cắn khăn tay theo sau: “Em hận Ngọc Hoàng đại đế!”

      Bạch Thù cười yếu ớt, về phía chỗ ngồi. Còn chưa kịp ngồi xuống, Kỳ Liên gọi đến, vì thế vụng trộm vào toilet, cùng ta nấu cháo điện thoại.

      Phải, Bạch Thù mua di động, đây là chuyện xảy ra từ tháng trước, chủ yếu là để liên hệ với Kỳ Liên. Cái điện thoại này tốn của hết 300 tệ, vẻ ngoài xấu, nhìn như cục gạch, là loại có bàn phím, chức năng cũng bình thường.

      Hôm đó mua về, tập thể toàn phòng ngủ tỏ ra xem thường, keo kiệt thể cứu vãn nữa rồi.

      Tiểu Mật , bây giờ sắp đến thời đại của Iphone5, vật dụng trí năng đều là mây bay, nhưng sao lại tìm cái vật dụng lỗi thời này, khiến người khác phải bội phục.

      Tiểu Mã , chỉ cần cho ấy đôi giày mới, ấy liền đem cho cái Iphone4s.

      Cá nhân Bạch Thù cảm thấy cái điện thoại của cũng có gì tốt, giá cả vừa phải, lại rắn chắc dùng bền! Hơn nữa nếu gặp dê xồm có thể dùng làm gạch phang đầu ta, gặp kẻ trộm hào phóng đưa . Đương nhiên, việc kẻ trộm có muốn lấy điện thoại của hay vẫn còn cần phải nghiên cứu thêm.

      Sau khi nấu cháo điên thoại xong, Bạch Thù trở lại bàn làm việc, nhìn thấy Siren tỷ phụng phịu nhìn .

      Bạch Thù chỉ thấy đỉnh đầu có đám quạ đen bay qua, vừa kêu to “aho~aho~”, vừa bay chập chờn muốn rơi.

      Siren tỷ đeo kính mát đen, tay lỡ đãng chỉ đồng hồ, thanh cao thấp nhưng đủ để mọi người trong văng phòng nghe : “Chín giờ năm phút, tôi đến bàn đứng là lúc tám giờ rưỡi.”

      Bạch Thù xấu hổ, mắt nhìn thoáng qua tất cả đồng nghiệp giả vờ sửa sang lại văn kiện, biên tập văn kiện.

      Bạch Thù thâm than trong khoảng thời gian này vận khí của quá tốt, lần đầu tiên nấu cháo điện thoại cũng bị Siren tỷ bắt được.

      “Bạch Thù, còn có tám ngày là hết kỳ thực tập của , tôi hy vọng đến lúc đó phải phê bình cho chữ kém.”

      Nghe như thế, Bạch Thù cả người run lên, lập tức đứng thẳng người, thần sắc đoan chính, nghiêm túc : “Siren tỷ, tôi cam đoan tái phạm lần nữa.”

      “Tôi hy vọng nhìn thấy hành động thực tế của , chứ phải suông ngoài miệng.” xong, Siren tỷ xoay người trở về văn phòng của chị ta.

      Vài giây sau khi Siren tỷ rời , văn phòng vẫn im lặng như trước, mất nửa ngày mới có người bắt đầu hoạt động, sau đó có càng ngày càng nhiều tiếng động, cho đến lúc khôi phục tình trạng bình thường.

      Tiểu Bối tiến đến bên người Bạch Thù: “, tại sao Siren tỷ lại làm khó chị? rất thần kỳ!”

      “Đúng, tôi cũng nghĩ tha cho tôi dễ như vậy.”

      “Tôi thấy, chị ta là nể mặt bạn trai nên mới cho qua như vậy.” cái tiểu biên khác lặng lẽ bước lại .

      Bạch Thù cười, bạn trai đó, xưng hô này sai. Sau đó, tâm trạng Bạch Thù vui vẻ hẳn lên.

      Buổi chiều, phát thanh viên thực tập của chuyên mục “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” bị viêm ruột thừa phải đưa vào bệnh viện, mà vai trò của ấy trong chuyên mục này là thể thiếu, hết cách, người của tổ chuyên mục này liền tìm người thay thế. Nhưng trong tổ bọn họ toàn những người thuộc chuyên môn này, ngay đến cả biên tập cũng biết, cho nên tất cả đều chuyển ánh mắt sang nhìn tổ chuyên mục “Mục tiêu và khoảng cách”.

      Người trong tổ chuyên mục “Mục tiêu và khoảng cách”, phát thanh viên thực tập hay phát thanh vên chính thức đều bận rộn, cũng thể phân thân ra mà hỗ trợ, cho nên trưởng phòng bên kia liền đem ánh mắt nhìn tổ biên tập văn tự chuyên mục “Mục tiêu và khoảng cách”.

      Những người này ngay từ lúc phóng vấn, ai muốn làm phát thanh viên lộ diện trước mặt toàn dân. Đầu tiên, bọn họ am hiểu về kinh tế và tài chính, tiếp theo, vẻ bề ngoài bọn họ thích hợp, muốn để người xem TV thấy mình, dù sao chí hướng của bọn họ cũng phải là phát thanh viên.

      Cho nên thời điểm tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” chạy tới, cơ bản có nhiều người từ chối với lý do công việc bề bộn, xx chưa làm xong, xxx cần giao bản thảo, sau lại đánh mắt sang nhìn Bạch Thù cùng Tiểu Bối: “Hai thực tập sinh có lẽ có bận gì.”

      Vì thế, mọi người đem ánh mắt nhìn về phía hai thực tập sinh Bạch Thù cùng Tiểu Bối.

      Vừa nhìn thấy hai người, người khuôn mặt thanh tú, trang điểm vẫn có lể lên sóng TV, ngươi kinh diễm vô song, cho dù là TV tốt cũng nhìn ra được vẻ đẹp kinh người, sinh ra tham gia ngành giải trí đúng là uổng phí.

      Vì thế vị trưởng phòng kia nháy mắt long lanh nhìn Bạch Thù.

      Chương 15
      Dẫn Chương Trình Tạm Thời (2)
      Edit: Pé Heo

      Beta: Nguyệt Dao
      Nhìn thấy tỏ vẻ gì, vị kia trong lòng là vừa vội vừa tức, nhưng mà cũng thể cưỡng cầu người ta, cho nên chỉ có thể nhìn về phía ‘tuyển thủ hạt giống’: Tiểu Bối.

      Tiểu Bối vừa thấy tổ trưởng nhìn về phía mình, đầu liền liên tục lắc mạnh, kém chút nữa là đem đầu lắc rơi xuống đất, sau đó nàng "nghĩa khí" nhìn về phía Bạch Thù, "Tôi học chỉ chuyên học khoa phát thanh, đối với ăn căn bản thạo, Bạch Thù rất lợi hại , ít lần làm người dẫn chương trình, lúc trước chuyên mục “mục tiêu và khoảng cách” ấy cũng là trong số mấy người cạnh tranh cho vị trí dẫn chương trình, hơn nữa thành tích thi viết siêu cấp vĩ đại, nhưng chỉ có bởi vì bộ dạng khuôn mặt rất đẹp, vào thời điểm phỏng vấn bị chủ khảo ấy phù hợp với hình tượng của chương trình nên mới bị điều đến nơi này."

      Tiểu Bối liên miên cằn nhằn đống lớn, sau ót Bạch Thù ót chảy xuống vô số dòng hắc tuyến….(-.-lll)

      giật mình vì cái người lúc bình thường phản ứng trì độn hơn cả giờ phút này lại có thể tự nhiên đối đáp nhanh nhẹn khéo léo từ chối tổ trưởng tổ phụ trách chuyên mục “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính”, thậm chí chậm rãi mà , còn đem nàng lôi lên đoạn đầu đài.

      Cái tên Tiểu Bối có lương tâm này, khổ tâm bình thường đối với ta tốt như vậy.

      Vì thế, vị tổ trưởng kia vỗ vỗ bả vai Bạch Thù "Bạch Thù, đây chính tiếc mục vấn đáp và thu hình vô cùng quan trọng của đài truyền hình chúng ta, nếu hoàn thành nhiệm vụ, tôi nhất định với Siren viết vào đánh giá thực tập của loại xuất sắc."

      Điều kiện này làm cho Bạch Thù thả lỏng, dù sao Siren tỷ vừa mới uy hiếp viết vào đánh giá của loại kém a!

      Tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” thấy Bạch Thù có chút thả lỏng, tiếp tục ngừng cố gắng thuyết phục: " tin sao? tin tôi thuyết phục được Siren, tôi và ấy là chị em tốt, tôi tin tưởng ấy vẫn cho tôi chút mặt mũi."

      Bạch Thù tiếp tục suy tư rốt cuộc vẫn là mặc kệ mọi chuyện.

      Tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” chuyện điện thoại xong , đây quả là cung lên dây thể bắn ra.

      "Vị đồng nghiệp của tôi ơi, chẳng lẽ nhẫn tâm nhìn tỷ lệ người xem của chương trình tài chính – kinh tế của đài truyền hình chúng ta vẫn kém hơn so với tiết mục của 2 đài truyền hình khác hay sao?" Dùng lợi ích dụ dỗ bất thành, ta bắt đầu đường kể khổ, quanh co ba đường bảy lối, đến cuối cùng trực tiếp có kết luận, "Nhiệm vụ gian khổ này giao cho , tôi tin tưởng nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ cách xuất sắc."

      Bạch Thù 囧, ngay cả sức lực vươn tay cũng có, "Nhưng mà tôi còn rất nhiều nhiệm vụ a ..."

      "Tôi giúp ." Nháy mắt, văn phòng ít người trăm miệng lời.

      Này, nhóm người này ăn ý!

      Cho nên Bạch Thù chỉ có thể ghé vào bàn, rầu rĩ "Được."

      Tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” nghe thấy đáp ứng của , nháy mắt vui vẻ dâng trào, sau đó đem phần tài liệu phỏng vấn và hướng triển khai kế hoạch giao cho , "Cám ơn , bây giờ tôi kêu chuẩn bị xe cho , sau khi hoàn thành xong tôi mời uống trà sữa." xong, ta đem cái thân hình mập mạp rời .

      Bạch Thù đứng thẳng tại chỗ, nháy mắt hóa đá, các đồng nghiệp khác cũng vui vẻ chỗ khác.

      Bạch Thù nhìn bản kế hoạch phỏng vấn trong tay, chỉ cần nhìn theo mà làm, hình như cũng có gì quá khó. Dù sao cũng phải chưa từng làm MC, lần này vấn đáp coi như 1 trải nghiệm cũng được.

      Bạch Thù ngồi xuống, đem bài viết thả lên bàn, Tiểu Bối liền lập tức tiến đến trước mặt Bạch Thù, Bạch Thù đẩy nàng ra, " , cái đồ vô lương tâm đáng chết này."

      Tiểu Bối "Cạc cạc" cười hai tiếng, sau đó mở bản thảo phỏng vấn ra, đột nhiên lớn tiếng thét chói tai, bày ra bộ mặt vô cùng đáng tiếc. Sau đó liều mạng lay động bả vai Bạch Thù, kích động như cũ , "A a a a a, như thế nào là , như thế nào là a! A a a, như thế nào là ! Như thế nào người muốn phỏng vấn nhân lại là !"

      Là ai a, làm cho cái nàng lòng nghĩ muốn đem cuộc phỏng vấn này đưa cho người khác nháy mắt hối hận muốn giơ chân?

      Bạch Thù khỏi sinh ra nghi hoặc, sau đó đẩy cái đầu bị khủng hoảng của Tiểu Bối ra, lấy lại bài viết nàng vừa coi, mặt có 1 hàng chữ viết ta nhảy vào mắt : 【 bản kế hoạch phỏng vấn đề tài nhân vật: Lí Tô Mặc, Tổng giám đốc tập đoàn Phong Khiêm 】

      Bây giờ, Bạch Thù cũng phải hối hận giơ chân . Lí Tô Mặc, dựa vào, phỏng vấn ai làm, lại muốn phỏng vấn Lí Tô Mặc! được, muốn làm chuyện này!

      Chỉ nghĩ đến cùng ngồi đối mặt với Lí Tô Bạch hơn 2 giờ đồng hồ, Bạch Thù liền gấp đến độ giơ chân.

      Mà Tiểu Bối như trước cũ tại chỗ hối hận giơ chân, bên giơ chân, bên nước mắt nước mũi giàn giụa, " Ngọc Hoàng đại đế của tôi ơi, tôi tự nhiên đem cơ hội tốt như vậy vứt bỏ, ô ô, tôi thế nào lại ngu như vậy! như thế nào lại độc ác như vậy a... Vì sao muốn cho tôi biết bản kế hoạch phỏng vấn nhân vật là Lí Tô Mặc! T^T "

      "Nếu , Tiểu Bối, thay tôi..." Bạch Thù còn chưa hết, bị cái thanh nữ tử trung khí mười phần cắt ngang, "Vị đồng nghiệp kia, mau ra đây, tôi kêu taxi tới cho rồi a."

      Bên kia tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” mặt vui vẻ rạo rực tới, để ý Bạch Thù phản đối, trực tiếp đem bản thảo phỏng vấn nhét vào trong lòng Bạch Thù, liền lôi kéo ra bên ngoài.

      "Cái kia trưởng phòng a, phỏng vấn này, xin lỗi , tôi thể ."

      Vị tổ trưởng kia khuôn mặt nguyên vui sướng nháy mắt đóng băng dày 3 thước, làm độ ấm xung quanh đột nhiên giảm xuống 3 độ. Bạch Thù nhìn thấy trình độ biến đổi sắc mặt trong nháy mắt, quả nhiên những người trong giai cấp lãnh đạo đều phải kẻ dễ bắt nạt. Khó trách người xưa có câu: gần vua như gần cọp. Mặt dù trước mặt phải vua, nhưng so với vua còn khủng bố hơn, bởi vì người này chân chính là hổ cái - cọp mẹ.

      "Vị đồng nghiệp này, có biết lật lọng làm cho đài truyền hình chúng ta bị ảnh hưởng hay ?" ta lớn tiếng , "Hôm nay muốn cũng phải , muốn cũng phải , bằng tôi trực tiếp với Siren phê vào đánh giá thực tập của loại kém!"

      TMD! Còn có người dùng chuyện này để uy hiếp người khác như vậy sao! ta dựa vào cái gì mà ta liền cho ta viết vào đánh giá thực tập của loại kém a, dựa vào cái gì? Lửa giận trong lòng Bạch Thù “tách” tiếng bùng lên hừng hực a!

      Sau đó tổ trưởng chuyên mục “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” lại nhàng thấm thía "Vị đồng nghiệp này, kỳ phỏng vấn rất đơn giản, cũng cần khẩn trương, các là thực tập sinh, nên làm nhiều việc hơn, tích lũy kinh nghiệm, đối với tương lai các mới có nhiều lợi ích."

      Nha, làm lãnh đạo quả nhiên đều là loại giống nhau vừa đánh vừa xoa, vừa thể uy quyền vừa ban phát độ lượng a! Hé ra mồm mép biết ăn liên thanh như súng máy, xả cái là làm cho người ta có thời gian để .

      Tiếp theo tổ trưởng kia lại mỉm cười " cần quá khẩn trương, cứ xem như cùng người bình thường chuyện phiếm là được!" Sau đó ta ngẩn đầu nhìn đồng hồ tường, kinh hô tiếng, "Ai nha, còn thêm cái gì nữa, mau mau, lái xe taxi chờ đến sắp mất kiên nhẫn rồi."

      Người này vừa , bên vừa dùng sức đem Bạch Thù đẩy .

      Tiểu Bối đứng tại chỗ cắn khăn tay bé, mắt lóe sáng, hướng tới Bạch Thù vẫy tay, "Bạch Thù, , tôi với ấy nhất định vô duyên, nhưng mà nhớ kỹ phải nhìn ấy nhiều hơn vài lần, sau đó về kể lại cho tôi nha, còn phải chụp hình ấy vài tấm mang về cho tôi đó…..”

      Bạch Thù thân mình cứng đờ, người lại bị tổ trưởng đẩy mạnh cái lảo đảo!
      laula, TrâuMizuki thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16
      Dẫn Chương Trình Tạm Thời (3)


      Mọi người cần nghi ngờ vì sao thu hình chương trình, còn phải chạy tới chỗ Lí Tô Mặc, đây cũng phải là tin tức phỏng vấn của báo lá cải, nhưng thực tế đài truyền hình phái người dẫn chương trình qua là được, những cái khác tất cả đều cần.

      Lại , lần này Lí Tô Mặc đáp ứng lên chương trình truyền hình 《vấn đáp tài chính _ kinh tế》 là do đài truyền hình nhờ rất nhiều mối quan hệ mới mời được. Lí Tô Mặc đồng ý cũng là ra điều kiện: ‘ đài truyền hình thu’.

      Bọn họ nghĩ, dù sao phía dưới tập đoàn Phong Khiêm còn có công ty giải trí, bên trong chắc có đầy đủ thiết bị thu hình, hơn nữa Lí Tô Mặc đài truyền hình thu còn có thể giúp đài truyền hình tiết kiệm ít nhân lực vật lực đâu, sao lại làm? Vì thế đài truyền hình đáp ứng.

      Tài xế xe taxi dưới lầu hiển nhiên là bị vị tổ trưởng chuyên mục 《vấn đáp tài chính – kinh tế 》 nào đó ràng rành mạch vô cùng cho nên dọc theo đường chạy như bay, thông qua kính chiếu hậu nhìn Bạch Thù, "Tiểu thư, xinh đẹp như vậy tại sao muốn làm người dẫn chương trình mà lại làm phóng viên, rất đáng tiếc." Lái xe hiển nhiên nghĩ Bạch Thù là phóng viên thực tế bên ngoài.

      Bạch Thù nhìn ngoài cửa sổ trả lời.

      "Nhưng mà phóng viên cũng sao, so với chúng tôi làm loại việc nặng nhọc này còn thoải mái hơn nhiều. Hơn nữa địa vị xã hội của các cũng cao hơn so với chúng tôi, phúc lợi cũng tốt hơn so với chúng tôi… là khéo…Tôi cũng có người bạn có con làm phóng viên… trùng hợp..."

      Lái xe cao hứng phấn chấn, nước miếng bay tứ tung vô số chuyện, hết truyện trời dưới đất, từ cổ chí kim (từ xưa tới nay), từ thời đến tám nhảm ngoài đường, ông ấy còn chưa hết truyện Bạch Thù tới nơi luôn rồi.

      Bởi vì tiền xe là sếp trả, cho nên Bạch Thù đợi cho lái xe ngừng xe liền lập tức mở cửa xe chạy xuống về phía tập đoàn Phong Khiêm, phía sau lái xe còn nhiệt tình tăng vọt câu, "Phóng viên tiểu thư, hoan nghênh lần sau lại đến xe của tôi."

      Ngay cả tại cửa các nhân viên an ninh đều cúi đầu cười ra tiếng.

      Đến trước sân khấu, Bạch Thù báo thân phận, sau đó đăng ký chút, trước sảnh nhìn lướt qua chút, gọi cuộc điện thoại, sau khi xác nhận xong, liền mỉm cười với Bạch Thù "Bạch tiểu thư, mời thang máy số 6 đến lầu 48 phòng tiếp khách chờ chút."

      Bạch Thù cảm ơn xong, liền về phía thang máy, chỉ thấy thang máy từ 1 đến 6 đều bận, chỉ cái thang máy số 7 màu vàng bên cạnh im lặng đứng 1 lầu.

      Bạch Thù mặt nhăn nhíu mày, thầm nghĩ, đây là thanh máy chuyên dụng trong truyền thuyết? thể tưởng được lại có thể nhìn thấy thanh máy chuyên dụng trong truyền thuyết! rất thần kỳ!

      Tuy rằng tập đoàn Phong Khiêm thể ngoại lệ, nhưng mà Bạch Thù vẫn là có thể lý giải , dù sao kẻ có tiền liền mê đặc thù hóa.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Bạch Thù đem thang máy 1~6 đều bấm qua mấy lần, nhưng chiếc thang máy nào xuống tới.

      Chính vào lúc này, chỉ thấy nữ nhân mái tóc quăng dài, mang theo kính râm dày to, chiều dái chiếc váy mặc thân làm người ta đỏ mặt, lộ chân dài quyến rũ, chân đôi giày 12cm mốt mới hướng về phía thang máy số 7 nhấn cái.

      "Đinh ——" cửa thang máy mở, lộ ra thảm nhung màu vàng dài, ta chậm rãi vào, cửa thang máy dần đóng lại, Bạch Thù nhìn thấy thang máy còn chưa đến, trong lòng nhất thời hoảng, trực tiếp đưa tay cản lại của thang máy đóng kia. Dù sao phải ấn vào thang máy số 7 đó, cho nên cần sợ, cần sợ.

      "Đinh ——" cửa thang máy lại lần nữa mở ra.

      Bạch Thù quay về phía kia: “Cùng nhau , thang máy khác vẫn chưa xuống."

      ta quan tậm Bạch Thù, dáng đứng thẳng tắp.

      Thang máy chuyên dụng đúng là giống những cái khác nha, bên trong trang trí huy hoàng. Sao đó, Bạch Thù nhớ tới mình còn chưa có ấn tầng 48, liền hướng tới bảng điều khiển bấm, chỉ thấy bản điều khiển thang máy chỉ có 5 con số: 46, 47, 48, 49, 50. Mà số lầu 48 muốn ấn bị người bấm trước, cần phải , khẳng định là nàng ‘mốt’ kia, vì thế Bạch Thù đành phải tiếp tục đứng thẳng.

      Thân thể của đứng hơi chếch về phía bên trái, như vậy nhìn mặt ta, nhưng là tường thang máy sáng như gương, có thể phản chiếu phía sau ràng mọi thứ.

      Mao nữ tuy rằng gì với nhưng ta lại cao thấp đánh giá Bạch Thù, Bạch Thù cũng cần, dù sao cũng là phụ nữ thôi, nhất là phụ nữ xinh đẹp, khi đối mặt với nữ nhân cũng đẹp giống mình sinh ra địch ý, sau đó đánh giá , nhìn thấy (BT) phương diện nào cũng bằng mình. Đương nhiên, thấy so với ta kém về các mặt khẳng định tự động xem , cho ra kết quả bằng ta. ╮(╯_╰)╭

      Đại khái đây nguyên nhân là do thang máy này là thang máy chuyên dụng cao cấp nên tốc độ lên khẳng định là thang máy bình thường thể với tới, cho nên trái phải khoảng 1 phút, hai người liền đến lầu 48.

      Bạch Thù mặt dày nhờ thang máy chuyên dụng nên dương nhiên cùng ta chung đường.

      Cửa thang máy mở ra, Bạch Thù thoáng nhìn ngoài cửa thấy người mặc tây trang đen đứng, thân thon dài ngọc lập*, hút mắt người nhìn. ( *đại khái là cao to đẹp trai)

      nàng ‘mốt’ kế bên lập tức phốc lên, rất là hưng phấn, "Nga, A Mặc, ngươi cư nhiên lại đây nghênh đón ta."

      Bạch Thù mi mắt giật giật, nhanh như vậy liền gặp gỡ Lí Tô Mặc.

      kia chìm đắm giữa hưng phấn, căn bản nhìn thấy Lí Tô Mặc đôi mi thanh tú nhíu lại, vẻ mặt lạnh nhạt. Bạch Thù lập tức liền hiểu được, ta là tự mình đa tình .

      Bạch Thù có đoán sai, này nhất thời nảy lòng tham đến tìm Lí Tô Mặc, ta tự mình đa tình có gì kỳ lạ.

      Lí Tô Mặc đẩy ra trước mặt ra, hơi hơi ngẩng đầu, giống như là có chút kiên nhẫn, " như thế nào đến đây?" (À…đoạn này bạn Editor để bọn họ xưng em, nhưng mà tác giả lại LTM thiếu kiên nhẫn cho nên tớ sửa lại nghe cho thuận hơn. Bạn nào thấy hợp có thể )

      kia tháo kính râm xuống, lộ ra hé ra khuôn mặt trang điểm rất đậm “Em đến tìm , người ta mới từ nước Mỹ chạy về."

      Bạch Thù còn nhìn hai người phía trước, vì thế còn ra khỏi thang máy, cho nên cửa thang máy liền tự động khép lại, Bạch Thù lập tức phản ứng lại, ấn mở cửa, sau đó bước ra thang máy.

      Lí Tô Mặc ánh mắt hơi hơi hướng nhìn tới Bạch Thù, sau đó lại đặt mắt trở lại người kia, khẽ nhíu mày, "Shirley, tôi còn có việc phải làm."

      Sau đó rút tay ra khỏi tay ta, chút để ý đén cánh tay ta nắm chặt.

      Khi đó ta đứng bên người Lí Tô Mặc, miệng khẽ chu ra nũng nịu kháng nghị!

      Mà Lí Tô Mặc, từ đầu đến cuối giống như thấy tồn tại của Bạch Thù, làm đả kích lòng tự trọng của hoa khôi đại học S như .

      Bạch Thù khó chịu, đến trước mặt Lí Tô Mặc!
      TrâuMizuki thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 17 Dẫn Chương Trình Tạm Thời (4)

      Bạch Thù cho nụ cười sáng lạn: “Lí thiếu, khỏe, tôi là người dẫn chương trình tạm thời của chuyên mục ‘Vấn đáp Kinh tế - Tài chính’, Bạch Thù”

      Mí mắt Lí Tô Mặc cũng chẳng thèm nâng lên, đứng trước mặt Shirley, thanh mặn nhạt, "Shirley, tôi trước ."

      Bạch Thù thầm mắng tên này coi ai ra gì, có tiền có quyền giỏi lắm sao, còn phải do lúc đầu thai vào được nhà tốt, cho nên mới có được những thứ này? lãng phí cho khuôn mặt tuấn tú kia!

      “A Mặc…người ta chỉ vừa mới đến thôi.” Thanh nũng nịu truyền tới, nửa điểm cũng giống với bộ dạng lạnh nhạt xa cách vừa rồi của ta trong thang máy.

      Bạch Thù ớn lạnh, trong lòng cảm thấy ta thay đổi nhanh . Nhưng mà Lí Tô Mặc cũng làm ngờ tới, vốn tưởng rằng là người đồng tính luyến ái, lại thể tưởng tượng được có bạn , tuy cần cũng biết đêm đó lúc sau xảy ra chuyện gì, nhưng tại qua mấy tháng, liền thay phụ nữ, quả là hoa tâm! kẻ hoa tâm như vậy mà thèm nhìn tới đại mỹ nhân như , đây là vũ nhục lớn nhất đối với

      Bạch Thù! Bạch Thù nhìn kia, trong giây lát nhớ tới lời của , thích phụ nữ giống hồ ly tinh, còn tưởng người trong lòng phải giống như Tiểu Long Nữ lớn lên mang theo khí chất thiên tiên, cuối cùng hóa ra thích là dạng phụ nữ trang điểm đậm thế này! Mắt thẩm mỹ này, nghịch thiên nha!

      Lí Tô Mặc phát ra tiếng “Hửm?”, sau đó nhấn thang máy xuống, với Shirley: “Tôi có việc gấp, chính đến phòng tiếp khách chờ .”

      Bạch Thù 囧, vậy mà đoán sai lần nữa! Cái gì chứ! Tên này hóa ra phải người địa cầu!

      Shirley bĩu môi, đối với cửa thang máy sắp khép lại : “Tốt thôi ~”, sau đó lại liếc mắt nhìn Bạch Thù cái, hất mặt, thong thả đến phòng tiếp khách.

      Bạch Thù nhìn bản thảo trong tay viết giờ hẹn là buổi chiều hai giờ rưỡi, mà bay giờ muốn hai giờ hai mươi, nghĩ đến Lí Tô Mặc vừa rồi có việc gấp muốn xử lý, Bạch Thù nghĩ, hẳn cho leo cây ?! Nhưng mà mặc kệ thế nào, hôm nay nhất định phải vấn được !

      Bạch Thù theo sau lưng kia, bởi vì nghe được Shirley cũng muốn đến phòng khách, biết đường, cho nên theo Shirley là chính xác. Nhưng mà chưa được mấy bước chân, giống như Shirley có mắt nhìn ở sau lưng, đột nhiên xoay người, thanh bén nhọn, “ theo tôi làm gì!” “ phòng tiếp khách, tôi cũng phòng tiếp khách, cùng chỗ, sao có thể tôi theo ?”

      Shirley bị khiến cho biết phải thế nào, lại uốn éo phía trước Bạch Thù.

      Bạch Thù cảm thấy từ khi thực tập, càng ngày càng có xu hướng hình tượng của tiểu người hầu, từng thời là nữ vương cao ngạo, xã hội a…đúng là thay đổi khôn lường.

      Bên trong phòng tiếp khách có thư ký chiêu đãi, nhìn thấy Bạch Thù cùng Shirley cùng nhau vào phòng, đầu tiên là sửng sốt, sau lại lập tức phản ứng, đầu tiên với Bạch Thù: “Vị này hẳn là Bạch tiểu thư , tổng giám đốc nhờ tôi với hôm nay ngài ấy có chuyện rất khẩn cấp, thể cùng mọi người thu tiết mục, ngại quá.”

      Bạch Thù cảm thấy sét đánh ngang đầu, liền hỏi: “Ngài ấy bao giờ về?”

      “Tổng giám đốc hẳn là năm sáu giờ chiều mới về .” Thư ký rất phối hợp trả lời.

      “Vậy tôi ở đây chờ ngài ấy.” Bạch Thù chưa từ bỏ ý định, bởi vì nếu hôm nay thể ghi hình phỏng vấn, lỡ mất tiết mục của đài truyền hình bọn họ, nếu quy ra trách nhiệm thuộc về ai cũng gánh nổi.

      Thư ký thấy Bạch Thù kiên trì, cũng nữa. Dù sao cũng phải nằm trong phạm vi chức trách của , tổng giám dốc nhờ nhắn dùm, nhắn xong ok.

      “Mời Bạch tiểu thư ngồi.” Sau đó thư ký Tiểu Cừu lại với Shirley, “Mễ tiểu thư, mời bên này.”

      Bạch Thù lúc này mới phát , ra phòng tiếp khách còn có phòng chêu đãi VIP, sau đó Bạch Thù lại nhìn đông nhìn tây, sau đó lại khinh thường ai kia, rồi lại sau đó, ấn tượng của với Lí Tô Mặc càng ngày càng kém!

      Trong giây lát, Bạch Thù lại nhớ từ sau tiệc rượu, Dư Thanh vô cùng bát quái cho biết, Lí Tô Mặc cho đến nay cũng chưa từng có bạn , sinh hoạt cá nhân sạch , mọi người biết nghĩ giới tính của có vấn đề, cho nên ông nội mới có thể tổ chức tiệc rượu cho tuyển “Thái tử phi”.

      tại xem ra, những điều ông nội lo đều là dư thừa, vị này giới tính làm gì có vấn đề, ràng chỉ là mã ngoài thôi, chẳng ua mã ngoài này giả vờ cũng giống, làm người khác phát được.

      Shirley nghe xong, liếc mắt nhìn Bạch Thù cái, sau đó theo thư ký vào phòng chiêu đãi VIP. Bạch Thù xoay đầu, lười cùng 1m5 so đo.

      Dù sao Lí Tô Mặc cũng nhanh vậy về, cho nên Bạch Thù tranh thủ thời gian xem lại bản thảo lần, vì vừa rồi quá gấp, cũng chưa xem qua lần nào.

      Đợi cho đến khi Bạch Thù đem bản thảo học thuộc lòng xong, cũng biết nên gì với tổ chế tác “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính”.

      Bản thảo như thế này, mà tổ trưởng tổ “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính” còn xét duyệt thông qua, thể , là rất thần kỳ !

      Tên chuyên mục là “Vấn đáp Kinh tế - Tài chính”, nhưng bên trong mười vấn đề, lại có hết tám cái là hỏi chuyện riêng tư, thế này mà gọi là vấn đáp kinh tế và tài chính sao, ràng là chương trình bát quái tổng hợp mới đúng!

      Đúng là treo đầu dê bán thịt chó, ngay cả con nít ba tuổi nhìn cũng biết!

      Nhưng mà có biện pháp, loại thiên chi kiêu tử giống Lí Tô Mặc, sinh hoạt cá nhân bình thường đều rất được quan tâm, tại lại có cơ hội tốt như vậy cho đàn sói đói bụng lâu ngày bên trong đài quang minh chính đại biết, mấy bà này có thể bát quái sao? Huống chi bát quái như thế này, phái nữ khắp cả nước đều tò mò việc này khiến số lượt người xem tăng vọt nha! Tin tưởng rằng giám đốc đài truyền hình đối với việc “treo đầu dê bán thịt chó” này cũng nhắm mắt mở mắt cho qua.

      Dù sao, bộ dạng đẹp cũng thu hút được ánh nhìn, lại còn có thân thế bức người, người như vậy mà đồng ý lộ mặt truyền hình, vấn đề bạo phát lượt người xem có xảy ra cũng là tất nhiên!

      Bạch Thù nghĩ, từ lúc biết Lí Tô Mặc cho đến nay, người này cũng phải là liệt mặt nhìn từ đầu tới cuối, phải, lúc nhìn , có khi trong mắt còn lên vẻ trêu tức, lời ra tức chết người đền mạng!

      Nghĩ đến Lí Tô Mặc Bạch Thù liền nhịn được gãi đầu.

      Tiểu nhân Bạch Thù trong lòng kiên quyết thề, nhất định phải hoàn thành xong công việc ghi hình phỏng vấn này!

      Sau đó Bạch Thù bắt đầu suy nghĩ, cho dù Lí Tô Mặc đồng ý thu tiết mục của , nhưng cũng nhất định phối hợp trả lời các vấn đề loạn thất bát tao . Chẳng lẽ bọn họ biết có câu : “Tưởng tượng mỹ mãn, phũ phàng”?

      Lập tức, trong đầu Bạch Thù ra hai bộ mặt, là Lí Tô Mặc bình tĩnh ngồi ghế, hai tay đan vào nhau đặt mặt bàn thủy tinh trong suốt, mi hơi rung, mắt vừa chuyển, tinh quang lóe lên, biểu tình kiêu ngạo đáng đánh đòn, với : “Tiểu thư XX, tôi với tôi có hứng thú, có thể lấy việc công làm việc tư hỏi tôi nhiều vấn đề cá nhân như vậy hay ?” Hai là bày ra bộ mặt người ta thiếu mấy trăm vạn tệ, lạnh như băng phun ra bốn chữ: “ muốn trả lời!”

      Mỗi bộ mặt, đều khiến Bạch Thù đổ mồ hôi đầy trán. kinh khủng, bởi vì khả năng xuất trong hai bộ mặt là quá lớn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :