1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thiếp khuynh thành - Thư ca (HOÀN - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 10 : Tự do .. ngày ấy đến ...

      Trong đêm đen , đập vào mắt nàng là gương mặt bình thản , ung dung đạm cười , bóng dáng cùng với cẩm bào màu đen dung hòa trong đêm :

      Mộ Dung Ca nhíu nhíu mày , tâm trạng có lúc sợ hãi,cũng có lúc từa hồ như chán ghét , bất giác chân của nàng lại lùi thêm bước giữ khoảng cách với , hai bước chân....

      nhìn nàng rất lâu , sau đó đột nhiên mở miệng :

      - " Ngươi có * khả nguyện cung dưỡng bản cung ?.

      - " Cái gì? ".

      * ( khả nguyện cung dưỡng : có nghĩa là tự nguyện theo phục vụ , hầu hạ ..)

      Mộ Dung Ca nàng hoàn toàn kinh ngạc trước lời của ..ánh mắt nàng tựa hồ nhìn như là muốn " có là như thế " :

      - " , có biết gì ...? Ý muốn mình hầu hạ ..?"

      bắt gặp ánh mắt khiếp sợ , nhưng thái độ , và gương mặt thấy thần sắc kinh hỉ ...Nguyên Kỳ dáng đứng thẳng , phong thái hiên ngang thái sơn , mi tuấn mĩ khẽ run , môi cười , rãng là cười nhưng sao vẫn thấy lạnh lùng , uy nghiêm ..

      Nàng lập tức quỳ xuống đất, cúi đầu :

      - " Thiếp vừa mới cùng Tề quốc thái tử , thân thể còn chưa phục hồi .. với lại còn chưa được tắm rửa . Nếu phải lần nữa hầu hạ Hạ quốc thái tử , thiếp e là khó có thể tránh khỏi việc làm ô uế thái tử điện hạ .. nếu đêm nay thái tử đơn tịch mịch .. thiếp lập tức bẩm báo quản gia vì thái tử mà chọn cho ngài mỹ nữ tuyệt sắt nhất để hầu hạ ngài đêm nay..!".

      - " Mắc cười quá ! Mình cũng đâu là đứa ngốc , mới vừa thoát khỏi hang sói chẳng lẽ tự chui đầu vào hang Hổ àh ..! ".

      Đợi chờ lâu , cũng chẳng nghe đáp lại lời nàng ...

      Dung Ca tựa hồ cảm giác xung quanh mình khí trở nên ngưng trệ , tạo cho người ta cảm giác sợ hãi , nàng còn có thể nghe được hơi thở nàng phát ra ...Nàng giương đôi mắt lên nhìn ..

      Vẻ mặt bây giờ nhìn vẫn ôn hòa vô hại , nhưng trong đôi mắt sâu thấy đáy đó lại dâng lên cơn bão ...

      Trước tình cảnh như thế , nàng tính sửa lại lời của mình , nhưng may thay nàng ý chỉ kiên định :

      - " Chỉ cần còn có đường , bất luận là ai cũng đừng nghĩ là thay đổi được ta....! ".

      ánh mắt nhàn nhạt diễm sắc quan sát nàng ...

      - " Thái tử , chuyện được sắp xếp thỏa đáng ..! ".

      Chợt có hắc y đen xuất bên Mộ Dung Ca .

      nữ tử với bộ hắc y tuyệt đẹp bó sát người đứng bên cạnh nàng , lập tức lại xuất thêm ba đến bốn tên nam tử hình dáng bất đồng cùng lúc xuất cúi quỳ , động tác thi lễ chỉnh tề trước Hạ quôc thái tử .

      Mấy hắc y nhân xuất cũng ngoài dự liệu của Mộ Dung Ca , lúc nãy nàng vô tình nhìn thấy các thân cây chuyển động sinh nghi ... Nguyên Kỳ có thân phận tôn quý , tất nhiên mình .. Nàng tâm tư suy nghĩ :

      - " Nguyên Kỳ và Triệu Tử Duy , nếu có mục đích cũng đại giá quang lâm đến Khánh vương phủ để làm gì ".

      Nghĩ đến điều đó , tâm nàng cũng trầm lặng ...

      Nguyên Kỳ gật đầu , sau đó thân thể bay lên trung ,mọi người ở bên cạnh quỳ cũng lập tức bay theo ...Mộ Dung Ca ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ ...

      - " Thái tử , hay nên giết nàng ?".

      Hắc y nữ tữ tuyệt đẹp khi nãy lạnh lùng hỏi Nguyên Kỳ , Mộ Dung Ca hếch mày nhìn về phía nữ tữ ấy , ngoài ý muốn nàng phát trong ánh mắt nàng ta lên tia ghen ty ..trong đó còn có sát khí ....

      Nguyên Kỳ chính là chỉ liếc mắt với nàng ta cái , hắc y nữ tử đó lập tức thu hạ đôi chân mày cau lại , dám lên tiếng nữa ...

      Dung Ca nàng chỉ biết thở dài và thở dài ...

      - " là nữ nhân với nhau tội gì đối với nhau khó dễ...! ".

      Thở dài lúc ...sau nàng đem ánh mắt của nữ nhân đó ghi tạc vào trí nhớ ...

      Trong nháy mắt , trung còn bóng người...

      Mộ Dung Ca chậm rãi đứng dậy , có chút kinh ngạc.

      - " Liền như vậy lời nào ... lặng lẽ rời ..? "

      Nàng trừng mắt nhìn lên bầu trời ..bên tai tựa hồ vẫn còn vang vọng tiếng êm tai ,ôn nhu ấy :

      - " Khả nguyện cung dưỡng bản cung ? "..

      Nàng tự giễu mình nhàn nhạt cười cười....nàng tự hiểu được :

      - " Vạn nhất thể dễ dàng vì ôn nhu tươi cười mà động tâm ... nhìn vô hại ...nhưng bên trong đó là vực sâu vạn trượng...mình tuyệt đối ...!" ...

      Thiên hạ nữ tử dễ dàng có được có gì là đặc biệt , nàng tự biết lượng sức mình ...nàng làm sao có thể làm cho vứt bỏ cái quan niệm thế tục năm thê bảy thiếp , vì nàng mà ái mộ ? chỉ mình nàng ? .. ...

      Cúi đầu khom người phủi bụi đất váy , phát vết thương khi nãy bi nhiễm máu tươi cùng với bùn đất , nàng giật mình , lập tức nhanh chân rời tây phòng ...

      đường trở về nàng còn băn khoăn về Mộ Dung Tẫn .. Trời sắp sáng rồi , nàng còn thời gian để tìm đệ đệ nữa ..

      - " Tây viện , Đông viện , Lung linh các đều thấy đệ đệ , chẳng lẽ đệ đệ được người khác cứu ...!"

      Dù sau cũng là con trai út trưởng , nếu được cứu thoát Mộ Dung tể tướng đời còn được lưu truyền hậu thế ....

      Nàng mãi suy nghĩ , đến trước cửa phòng của Triệu Tử Duy lúc nào hay biết ...nàng ở trước cửa lặng yên suy nghĩ ....

      - " Bây giờ , vạn nhất thể trở về ca cơ phòng ... Bằng , Lâm Vi mà biết được chuyện mình làm với Trương cám lợn và Tiểu Từ nhất định diệt tận buông tha cho mình ...!".

      Nghĩ đến đây nàng chợt nhăn mày lại ...

      - " Phải tìm cách mau chóng bãi trừ Lâm Vi..!"

      Về phần Triệu Tử Duy .. Đêm nay nàng mượn cớ có thủy quỳ , nên thể cùng hầu hạ, nếu muốn dựa vào làm ngôi nhà lớn để tị nạn ... tuyệt đối thể dùng hoài cách ...như thế , tính ra nàng chỉ còn năm đến sáu ngày để mà suy nghĩ tính kế ...nhưng chính là :

      - " Triệu Tử Duy , ở lại Khánh vương phủ bao lâu ??

      Nghĩ đến đây trong lòng nàng càng rối như tơ vò , nghĩ mãi ra hướng .. chợt cửa phòng hé mở , trước mặt nàng xuất nữ tử lịch thiệp, thanh tao..

      - " Nữ tử này vừa mới từ phòng ra, có lẽ nào đó chính là Như Cơ tỳ thiếp của ?.."

      Nàng kiểu cách ra vẻ quyền quý , dung mạo tựa như đóa sen mới nở , thanh tao thoát tục ...nhưng lúc này lại mang thần thái cao ngạo ..ánh mắt lướt nhìn như gió nhìn Mộ Dung Ca , biểu vẻ khinh thường , lạnh giọng :

      - " Ngươi chính là người , tối hôm qua tại yến tiệc chủ động xin hiến thân vì thái tử ...?

      Nghe vậy , Dung Ca mi mắt run , trả lời : " Ân ! "

      Như Cơ vừa nghe , trong mắt khinh thường càng đậm , trào phúng :

      - " Dung mạo cũng tầm thường gì hơn nữ tử bình thường ...Thái tử ..chàng phải là loại nam tử , mà ngươi muốn trèo cao là trèo được ?? Cũng may cho ngươi , thân còn là xử nữ , bằng làm ô uế thái tử rồi ...!"

      Như Cơ từ lúc năm tuổi gặp được Triệu Tử Duy , liền ái mộ ...thề rằng ngày sau nàng nhất định phải gả cho ...nàng đương nhiên biết thân phận nữ nhi của mình ... thể làm chính thê của , nhưng nàng cũng vui vì có thể ở bên cạnh làm tỳ thiếp ....hầu hạ , phụng dưỡng ...Tuy có nhiều mỹ nhân , nhưng nàng tin .. nàng trong mắt là đặc biệt.. ai có thể sánh bằng .."

      Tối hôm qua , nàng có nghe được chuyện của Mộ Dung Ca ...nàng còn cho rằng Dung Ca sắc đẹp khuynh nước khuynh thành , ngờ hôm nay được gặp mặt ...dung mạo tuy cũng được gọi là tuyệt sắc nhưng cũng mĩ lệ ...tuyệt đối thể động tâm với nàng .ta....

      Dung Ca trong lòng khẽ cười lạnh ...

      - " ngày nào đó , chờ ta có đủ năng lực ...ta cho nàng biết thế nào là trêu chọc người , chà đạp người ! "

      Nếu nàng ta đắc tội với ai cũng được , nhưng tuyệt đối đừng đắc tội với nàng ... Mộ Dung Ca ....

      - " Ngươi còn cư nhiên đứng ở đây... ? Chẳng lẽ còn tâm tư khác ? Như Cơ quát lớn ..

      - " có thái tử phân phó , ta dám tự tiện rời ! Như Cơ phu nhân .. nếu người có thể thay thái tử làm chủ , như vậy ta tự nhiên tại mà như thế liền rời ! "

      Mộ Dung thanh thâm trầm đáp ...

      Như Cơ tức giận , trừng mắt , tiếng quát càng lớn hơn :

      - " Ngươi quả trong lòng có dã tâm ..Bằng ngươi mà cũng xứng với chàng ?? Còn mau cút ? Khi thái tử thức dậy , đợi phải nhìn thấy ngươi làm ô uế mắt người ..!"

      Nghe vậy , Mộ Dung Ca trong mắt lóe ra tia lạnh , ngẩng đầu nhìn Như Cơ ..trong mắt mảnh bình tĩnh ..nhếch môi tao nhã cười khẽ ..:

      -" Lúc này Thái tử còn nghỉ ngơi chưa thức dậy ..Như Cơ phu nhân hà cớ gì như thế liền nổi giận...? Ngộ nhỡ tiếng của phu nhân vô tình đánh thức thái tử .. hậu quả như thế nào Như Cơ phu nhân... người biết ? "...

      - " Ngươi ..!" ...

      Như Cơ nghẹn lời , bỗng nhiên nghỉ đến giờ phút này Triệu Tử Duy ở trong phòng , nàng bởi vì ghen tỵ quá mức nên để ý đến việc này ..nếu bị Triệu Tử Duy nghe thấy được , như vậy hình tượng ôn hòa , tao nhã mà nàng cố gắng duy trì lại bị hủy trong tay nàng ta ? ......

      Tức thời nàng có chút hối hận , cắn chặt răng hạ giọng :

      - " Nhớ kĩ thân phận tại của ngươi .. Nếu làm được... chỉ có con đường chết ...! "

      Giáo huấn Mộ Dung Ca xong , nàng liền lập tức rời ...

      Mộ Dung Ca ngay tại đó vẫn đứng yên chờ đợi .... đại khái chờ đợi hơn canh giờ , trong phòng truyền ra thanh của Triệu Tử Duy :

      - " Người tới.... chuẩn bị nước nóng ... !.."

      (* cái này là ấy kêu nàng lấy nước nóng cho ấy tắm và rửa mặt đây mà )

      vừa hạ giọng , xuất bảy đến tám tỳ nữ bưng nước và chậu nước vào phòng ..... đổ vào thùng gỗ , những người còn lại giúp tắm rửa .... hơi nước bốc lên mờ mịt cả phòng ... Dung Ca nàng có tâm tư để ngắm mỹ nam tắm , nên đành ở ngoài chờ đợi...Đúng lúc này , có tỳ nữ từ trong ra ngoài , bỗng nhiên đụng trúng nàng , nước trong thùng gỗ bắn vào váy nàng , ướt sủng cả thân người ... nàng chợt nhăn mày lại ....ngẩng đầu nhìn về phía tỳ nữ kia ... hai người tại cùng lúc gần sát nhau , thanh bỗng vang lên bên tai :

      - " Mộ Dung thiếu gia được cứu , tại còn ở trong phủ Khánh vương ..! "

      Tỳ nữ chuyển lời xong , liền lập tức ngay ...

      - " Đệ Đệ được cứu ? Chẳng lẽ tối qua thừa dịp yến tiệc hòa điệu cùng tiếng nhạc ,có người đến và cứu ...? "

      Trong lòng Dung Ca cảm thấy có chút thất vọng ...ở thời đại này nữ tử được coi trọng , Mộ Dung gia hiển nhiên phí bao nhiêu công phu và sức lực để cứu nàng ..

      Môi nàng bất giác cười tươi hơn trước ... nhàng ngẩng đầu hướng tới ánh mặt trời dần dần lên từ hướng đông .

      - " Nếu người giúp... Ta dựa vào chính mình ...! Tự do... ngày nào đó xa..... được ..!".

      Nàng thu hồi ánh mắt thong dong khi nãy , cúi đầu trầm tư..
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      Andrenabornthisway011091 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11 : Đầu bếp Tề quốc ..

      Khoảng nửa canh giờ qua . thanh từ cửa phòng mở ra làm nàng cũng hoàn hồn bừng tĩnh ..

      Triệu Tử Duy , hôm nay mặc cẩm bào màu xanh da trời , những hoa văn được chạm khắc rất là tinh tế ... hướng nhìn thẳng , vẻ mặt lười nhác nhưng trong mắt là khí chất khí phách .. đường bước thẳng chẳng màng nhìn Mộ Dung Ca đứng trước mặt ...

      Mộ Dung Ca suy nghĩ :

      - " Nếu hôm nay nắm bắt cơ hội ngày sau càng khó hơn ...mình phải mượn Triệu Tử Duy làm đường để thoát khỏi tù lao này .."!

      Nàng bước chạy đến Triệu Tử Duy , trước mặt chặn đường của ....hai đầu gối quỳ xuống đất , vẻ mặt thận trọng , nàng cất cao giọng :

      - " Thiếp khẩn cầu thái tử cho phép thiếp được theo hầu hạ thái tử !"..

      Triệu Tử Duy thoáng kinh ngac , tươi cười miễn cưỡng nhìn nàng ...

      - " Tối hôm qua nàng là người khơi mào dục vọng ta... lại có thể toàn thân bình thản trở ra ngoài ..giờ nàng còn muốn ta lưu nàng lại ??"

      Người con này thành , dối như cáo ... cười :

      - " Bản cung .. bên người thiếu tỳ nữ hầu hạ ...! ".

      Tựa hồ nàng đoán được như vậy ...nàng vẻ mặt trấn định , ngẩng đầu hướng Triệu Tử Duy :

      - " Thái tử bên người đích xác là thiếu tỳ nữ hầu hạ ...thiếp tự mình hiểu lấy được....nhưng thiếp muốn với thái tử là ...thiếp tại có chút tài năng nấu nướng cũng đại loại có thể đứng hàng thứ hai trong phủ của thái tử .. nhưng tuyệt đối phải là người đứng đầu trong nội vụ phòng bếp của tề quốc ! "

      Lúc này loạn thế kéo dài hai ba trăm năm , dân chúng nơi đây có cái ăn để no bụng là đủ rồi ,hiển nhiên biết thưởng thức hương vị trong món ăn .Thông qua , kí ức về thân thể này , nàng tựa hồ biết được đồ ăn nơi đây vô cùng đơn giản, nhiều món cũng chì có vị ...

      Nguyên bản nàng muốn hướng kế phụ tá , chỉ cho cách làm vũ khí chiến đấu trong thời đai này để mạnh hơn ...nhưng hồi suy nghĩ kĩ ...nàng nhận thấy kế này hữu dụng .. khi Triệu Tử Duy biết nàng thông minh khó lường đối với uy hiếp lớn .. lúc đó tiệt trừ hậu họa ..vậy chẳng phải nàng tự tìm đến cái chết ..!

      Nên suy tính lại , chỉ có hướng đến nghề nấu ăn .. may ra mới có cơ hội...

      - " Chẳng phải người đại mình có câu ... Đường đến trái tim của người đàn ông là qua '' DẠ DÀY' " ! :

      Nàng tuy ở đại tài nấu nướng của mình bằng các đầu bếp ở nhà hàng ..nhưng mà đối với ở nơi này có thể là ngon hơn so với đầu bếp nơi đây ....

      - " *ngoa sao ??".

      Triệu Tử Duy nhìn nàng đánh giá , giọng điệu bỗng ...trong lòng thầm :

      - " Nàng ta từng là thiên kim chi nữ của tể tướng .. hiển nhiên mười ngón tay chưa từng chạm qua năm tháng cơ cực , như thế nào hiển nhiên lại biết xuống bếp ? Xem ra nàng vì muốn rời khỏi Khánh vương phủ mà tìm mọi cách để li khai .. "

      ( * ý là đúng so với , thât heo muốn dịch ra hoạch tẹc nhưng mà nghĩ lại thời đại cổ xưa , nên lâu lâu cũng nên dùng hán để cho nó phong cổ tí ..hehe )

      Triệu Tử Duy ánh mắt lười nhác nhưng tựa hồ nhìn nàng xoáy tận vào tâm ... đoán ra được nàng muốn gì...Mộ Dung Ca biết đoán được tâm ý của mình , mặt biến sắc .. nàng giương giọng :

      - " Thái tử .. người có thể thử , sau này liền biết ..!"

      Triệu Tử Duy nhíu mày , hai tay chắp sau lưng , nhàng đến gần , cúi gập thắt lưng ghé sát vào bên tai nàng , giọng điệu như gió thoảng :

      - " Nếu như ..tài nấu nướng của ngươi so với thân thể ngươi bằng ...như vậy ... bản cung chờ đợi thủy quỳ của ngươi qua .Sau đó ngươi liền có thể hầu hạ bản cung .."!

      Dứt lời , mị quang nhìn chằm chằm vào gương mặt nhăn đôi chân mày của nàng , liền sau đó bật cười ra tiếng chêu chọc và thõa mãn ..

      - " này tâm ở bên trong và mặt ở bên ngoài quá mức đồng nhất ! Che giấu tâm tư của nàng quá thâm sâu...thiết nghĩ Phượng Dịch sợ rằng cũng biết nàng rất thú vi ..!

      - Nếu để nàng làm con mồi cho ta thưởng thức và đùa vui vài ngày , hẳn là nhàm chán !".

      - " Ngươi .. nhanh chuẩn bị .."! Triệu Tử Duy phất phất tay áo ra lệnh.

      Nghe vậy , Mộ Dung Ca cục đá trong lòng nãy giờ treo lủng lẳng rốt cục cũng rớt xuống :

      - " Chỉ cần Triệu Tử Duy chịu cho mình cơ hội ,khả năng rời khỏi Khánh vương phủ càng nắm chắc trong tay .. sau đó càng có cơ hội thoát khỏi Triệu Tử Duy .. Tự do !....sắp đến rồi..!"

      Nàng nhanh chóng đến phòng bếp của đông sương phòng , nhưng nhìn sơ qua .. nàng thấy ở đây rất ít nguyên liệu nấu ăn..nếu giờ từ đông sương phòng đến đại trù phòng lấy thêm nguyên liệu cũng mất khoảng nửa canh giờ , thời gian như vậy quay lại kịp...Dung Ca lại liếc nhìn lần nữa ..phát bàn đá có ít rau xanh và gà tam hoàng vừa mới bị giết ...

      - " Có cách rồi.."!.

      do dự .. nàng lập tức nắm con gà vặt sạch lông nó .. sau đó nàng đến bên tỳ nữ phòng bếp hỏi cách làm sao như thế nào để nhóm lửa ..Hên là kiếp trước nàng hay dã ngoại , nên việc nhóm lửa bằng củi và rơm đối với nàng tại cũng quá khó... mất chút khí lực .. nàng cuối cùng nhóm được lửa , liền đem cái nồi có gạo và gà vào đun sôi ... trong lúc chờ đợi ..nàng rưa rau cải dầu và dùng tản đá đè lên hạt ép dầu ...sau khi nồi gà sôi bọt .nàng động tác thành thục vớt ra ... dùng dao tách thịt gà ..bỏ vào chén cháo.mà nàng mới vừa múc ra từ nồi khi nãy ... .. mặt cháo nàng trang trí vài lá cải dầu và rưới ít dầu lên đó ..nhìn vô cùng hấp dẫn ..

      Quan sát hồi , cảm thấy có phần đơn giản..

      - " Bữa sáng ít nhất cũng cần phải kèm theo bánh ngô hoặc bánh bao ! ".

      Tức thời , nàng động tác liền nhanh nhẹn lưu loát làm rau cải trộn chung với khoai tây ..... lại lấy bột có sẵn trong bếp nàng xoa xoa , kéo kéo tạo thành cụt bột tròn ,dài sau đó quăng vào nồi chảo nóng ....nước dầu vàng óng .. ra nàng làm bánh tiêu và cháo quẩy...

      Sau nửa canh giờ , Mộ Dung Ca lựa chọn những chiếc dĩa và chén bát tinh xảo ... trang trí xong , cháo và bánh cũng còn dư nhiều .. nên nàng cũng ngồi ăn hai cái bánh và ít cháo ... ăn uống xong nàng mang giỏ thức ăn đến phòng Triệu Tử Duy.

      - Lúc này , Triệu Tử Duy cũng từ hoa viên đông sương luyện kiếm pháp quay trở về... thấy nàng ngồi bên cạnh bàn bày sẵn thức ăn ....có chút kinh ngạc ...

      - " Ty chức tận mắt nhìn thấy , nàng thực mình làm .."!.

      Tựa hồ Triệu Tử Duy nghi hoặc , cách Mộ Dung Ca xa có nam tử , bước chân cực đến Triệu Tử Duy trước mặt cung kính bẩm báo.....Mộ Dung Ca nhíu mày ...

      -" Vừa rồi nấu cơm ra bên cạnh mình luôn luôn có người giám sát ..Quả nhiên ..Triệu Tử Duy trời sanh tính đa nghi ..!"

      Nàng càng quên là Triệu quốc thế tử tính tình nắng mưa thất thường ..nếu bên cạnh người bất tài vô dụng lưu lại...May mà kiếp trước nàng thân sống mình , phải tự lập ..nên đối với nàng nấu nướng cũng khó..
      Triệu Tử Duy môi đỏ tạo thành đường cong ...đôi mắt tà mị ánh lên tia khó hiểu nhìn nàng :

      - " Bản cung vừa vặn tại có chút đói ..liền đến thử xem tài nấu nướng của ngươi .!."

      Thiên hạ đệ nhất tài nấu nướng ?... Dứt lời bước vào , ánh vàng của nắng mặt trời chiếu rọi..làm cho nàng cảm giác.. nhìn ngạo nghễ và khí chất kiên cường , tôn quý đến nỗi ai dám đến gần ....

      Trong phòng , giờ Triệu Tử Duy ánh mắt kinh ngạc nhìn vào thức ăn bàn... dĩa biết cái gì đó màu vàng vàng ..chỉ nhận biết được có mỗi món cháo......nhưng mà sau lại có có món củ cải trắng ở trong cháo .. chẳng phải món này chỉ dùng cho dân đen ăn thôi sao??

      - " Nàng cư nhiên làm những món này để chọc tức ta ? " .

      suy nghĩ , từ là " tiên y mỹ thực "* . Chỉ cần thức ăn bàn có thịt là vui ..nàng cư nhiên chỉ nấu cháo với củ cải trắng ..định là chọc tức ...?

      * có nghĩa là ăn ngon mặc gấm , giàu sang sung sướng đó...

      Mộ Dung Ca quan sát thấy mặt tuy nhìn nàng tiếu phi tiếu cười nhưng là sau vẫn thấy tâm trạng dường như rất vui...

      Nhìn quanh thấy mấy người tỳ nữ cũng nhìn nàng ngạc nhiên... .. mặc kệ tình hình .. nàng thản nhiên giải thích :

      - " Đây là cháo thịt gà cải dầu ...hương vị thơm ngát ..là món ăn rất tốt cho sức khỏe vào buổi sáng ..! ".

      -" Cháo cải dầu thịt gà ?" ..Triệu Tử Duy dương mi ..thu nhận lời nàng .. cũng chưa bao giờ thấy qua có người từng làm qua món thịt gà nấu chung với cháo..

      - Triệu Tử Duy nhìn nàng khuôn mặt như muốn nên ăn thử .. vì thế thao tác tao nhã dùng thìa cảm nhận mùi vị của cháo.. quả thơm ngát giống như lời nàng ..thử ăn ngụm...

      - " Quả nhiên rất ngon..hương vị của thịt gà còn đọng lại trong miệng ..! ".

      rất ngạc nhiên ...

      Mộ Dung Ca tiện thể chỉ lun vào dĩa bánh :

      - " Đây là bánh quẩy và bánh tiêu , nguyên liệu được làm từ bột mì..!".

      Triệu Tử Duy ăn qua món cháo hiển nhiên rất muốn nếm thử món lạ này , bèn cầm lên cắn vào ngụm ...cái bánh nhìn ở ngoài màu vàng trông đẹp mắt ..khi cắn vào trong mùi vị vô cùng tốt ..cùng ăn với cháo , càng làm cho người ta khẩu vị càng ăn càng thích ...

      Tuy đồ ăn trước mắt vừa lạ vừa hợp khẩu vị của nhưng vẫn chậm rãi từ từ ung dung thưởng thức chúng ...

      Mộ Dung Ca tính đưa tay chỉ vào món rau trộn với khoai tây , nghe :

      - " Đem củ cải trắng này mang ...!".

      Củ cải trắng ??...

      - " Tên này đúng là... củ cải trắng và thịt gà cùng khoai tây lại phân biệt được..!"

      Dung Ca khóe miệng run run , cúi đầu , bình tĩnh trả lời :

      - " Hồi bẩm thái tử.. đây là khoai tây !".

      'Khoai tây ? " mọi người ai nấy đều kinh ngac....

      Triệu Tử Duy nghe vậy , suýt nữa bị đồ ăn ở trong miệng làm cho sặc ...nhưng do là người tôn quý , những lễ nghi dùng bữa cũng có cốt cách hơn hẳn người thường ..hiển nhiên cực lực chịu đựng nhìn về phía nàng , trong mắt tại bất động lưu chuyển ..đợi nửa ngày , sắc mặt khôi phục mới chậm rãi mở miệng :

      - " Đặt xuống.. !".

      ra khi tỳ nữ tính mang chiếc dĩa gọi đặt chiếc dĩa về lại nguyên trạng ..

      Mộ Dung Ca gật đầu ..lùi về sau chờ bình phẩm ..:

      - " Bản cung hề biết rằng Nguyên tể tướng lại nghèo khó đến như vậy.. cư nhiên để cho chi nữ của mình tự thân nấu nướng ?.."

      hơi ăn sạch bát cháo , hai cái bánh quẩy và dĩa khoai tây ...dời mắt nhìn về phía nàng , gương mặt tuấn mĩ là rạng rỡ ý cười ... ....

      Mộ Dung Ca cảm giác được hình như có đạo ánh mắt lãnh liệt bức người quan sát và đợi chờ nàng trả lời câu vừa ..nên trong lòng có chuẩn bị đối với nghi vấn của , nàng mở miệng thổ lộ :

      - " Thiếp từ .. đối với việc nấu nướng thích ! Tuy rằng phụ thân và mẫu thân đồng ý ... nhưng thiếp tự mình xuống bếp tìm tòi và học hỏi..!".

      Thời đại này , nữ nhân con nhà quyền quý chỉ cần biết bốn chữ " cầm , kì, thi , họa " . Còn những nữ nhân xuất thân bần hèn mới biết nấu nướng ...Triệu Tử Duy nghe lời giải thích của nàng .. ánh mắt vẫn như cũ nhưng trong lòng hoài nghi .. bên dùng trà tráng miệng .. bên nhìn nàng ..

      Mộ Dung Ca tinh thần trấn định, thong dong cúi đầu chờ phán quyết ...

      - " Tài nấu nướng của ngươi cũng tệ , liền có thể ở bên cạnh bản cung !.. ".

      Triệu Tử Duy sau khi hạ lệnh ...nhìn nàng thần thái vẫn thay đổi , trong mắt tà mị ánh lên tia hứng thú ...duỗi thẳng cánh tay để các tỳ nữ giúp thay cẩm bào mới , sau đó tiếp tục :

      - " Quất Đào , báo cho Khánh vương biết tiếng...! ".

      - " Tuân chỉ ! " . Nữ tử Quất Đào lĩnh mệnh lập tức lui ra ...

      Mộ Dung Ca khóe miệng cong cong , trong đáy mắt lên tươi cười rạng rỡ ..

      - " Chỉ cần Triệu Tử Duy lưu lại ta... ta khoảng cách đến với tự do càng gần ..!".

      Triệu Tử Duy sau khi mặc xong cẩm bào , liền cúi đầu nhìn Mộ Dung Ca ...ánh mắt chạm đến bờ vai trần ..sau đó lại liếc nhìn toàn thân y phục nàng mặc ...đôi hàng mày nhăn lại ...

      - " Nguyên Quốc quá mức phóng đãng , ca cơ ăn mặc quá lộ liễu...!"

      Phần lớn Tề quốc .. ca cơ như tiểu thư khuê các ..nếu đối mặt với tình ... ăn mặc như thế để mà tiếp khách ...

      biết vì sao , thanh có hơi lạnh lùng vơi Mộ Dung Ca :

      - " Từ giờ trở , ngươi là người của Tề quốc .. nên thay đổi xiêm y ..! "

      - " Tuân chỉ " !. Mộ Dung Ca thanh có chút vui sướng đáp ...

      - " Ngươi theo ta..! " .Tỳ nữ của Triệu Tử Duy cất tiếng với nàng ..

      Mộ Dung Ca gật đầu theo tỳ nữ rời phòng ...

      Triệu Tử Duy nhìn nàng thong dong rời khỏi .. ánh mắt ưu ám chuyển động linh hoạt sáng ngời ...

      - " Ty chức khấu kiến thái tử ..! hộ vệ chân sau quỳ xuống đất cúi đầu hành lễ ..

      Triệu Tử Duy nhìn lướt qua , động tác tao nhã ngồi xuống ..sau hỏi :

      - ' Lưu Vân , chuyện gì ?"
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      Sue ú, Andrenabornthisway011091 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12 : Lâm Vi nổi giận ... .........

      Lưu Vân ..từ lúc năm tuổi theo Triệu Tử Duy .. võ công xuất quỷ nhập thần .. ở Tề Quốc ai có thể là đối thủ của .. Tuy và Triệu Tử Duy là quan hệ chủ tớ , nhưng nhiều lần cùng sinh ra tử , trở thành huynh đệ kết nghĩa ..

      Lưu Vân chỉ võ công thần bí , tâm cơ cũng thâm trầm , hơn hẳn những người theo phò trợ mấy chục năm bên cạnh Triệu Tử Duy .. rất được Triệu Tử Duy lòng tin tưởng và trọng dụng ..mà mười tuôi mang tinh thần " sống làm trung thần , chết làm liệt sĩ " , cho nên dù " thịt nát xương tan " cũng muốn lòng trợ giúp Triệu Tử Duy giành lấy thiên hạ .

      Khi năm tuổi , dung mạo của bị hủy, đường kiếm thương kéo dài qua gương mặt tạo thành vết sẹo cho đến bây giờ..nếu có vết thương đó cũng là nam tử tuấn tú.

      - " Thái tử .. ngài muốn lưu lại Mộ Dung Ca ở bên người ! ".....Lưu Vân đứng dậy trực tiếp liền hướng Triệu Tử Duy hỏi , do vết sẹo che cả nửa gương mặt nên thể nhìn ra thần sắc của lúc này...

      Triệu Tử Duy sớm biết trong lòng có nghi vấn ..chính là lười nhác cười trả lời : " Có gì là thể lưu ? ".

      -" Nàng tuy rằng bị Khánh vương gia phế bỏ ..nhưng vẫn là người của Nguyên quốc ! Thái tử lưu nàng ở lại , chỉ là vì tài nấu nướng của nàng ?". ...Lưu Vân lòng nghi vấn . Theo cách nhìn của Mộ Dung Ca là người có điểm đáng nghi ngờ.Có lẽ Phượng Dịch muốn an bày cho nàng là mật thám ở bên cạnh thái tử .. nữa ..dù là gì đối với Triệu Tử Duy cũng là bất lợi ..

      - "Uhm , Cũng phải ! ". Triệu Tử Duy ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Vân , ánh mắt sâu vạn trượng, tinh quang sáng rọi cả thân người chỉ với cái liếc mắt ...cho dù thiên hạ nỗi loạn, lòng người khó đoán cũng bị nắm giữ trong tay ..

      Lưu Vân tâm thần phục ,lập tức thu hồi ánh mắt ..Tuy biết rằng Triệu Tử Duy phải là người dễ dàng để Mộ Dung Ca có thể ám hại .. nhưng vẫn như cũ xuất khẩu : " Nếu như nàng .. đối với thái tử có mưu đồ hãm hại ..ty chức tuyệt đối tự tay giết chết nàng ..!" .

      Triệu Tử Duy môi nở nụ cười , mang trà lên nhấp ngụm.. chậm rãi :

      - " Lưu Vân .. nàng ấy phải đơn giản như những gì ngươi tưởng ..! ".

      Lưu Vân nhất thời sửng sốt ..

      ..Khánh vương phủ , trong vòng hai ngày kể từ ngày yến tiệc đến giờ thực náo nhiệt ầm ĩ , hạ nhân và các ca ơ trong phủ liên tục bàn tán về chuyện của Mộ Dung Ca và Như Băng ... Mặc khác ..... bên cạnh Lâm Trắc phi , tỳ nữ hầu hạ chết trong phòng Trương cám lợn , nghe nàng toàn thân như nhộng , vết thương biết là do đâu mà ra ... nhưng nhìn trông rất đáng sợ .. Bởi vì nguyên nhân được tra xét kĩ càng , với lại tên Trương cám lợn là cánh tay đặc lực của Phượng Dịch ,còn Tiểu Từ chỉ là hạ nhân .. nên việc này liền trở nên im lặng ai nhắc tới ...

      Các việc liên tiếp đến tai Lâm Vi ... Lâm Vi tại sắc mặt khó coi đến cực điểm ...hai tay điên cuồng đánh rớt các dĩa thức ăn sáng bàn ...Lâm Vi nghiến răng nghiến lợi ...cơn giận đạt tới đỉnh điểm : " Dựa vào cái gì ...? Mộ Dung Ca ... Phượng Dịch thể giết nàng ...biến nàng ta thành ca cơ ..giờ còn có thể hiên ngang theo hầu hạ thái tử tôn quý Tề quốc ? Còn về việc của Tiểu Từ ... ta thể nghĩ .. Mộ Dung Ca chắc chắn có liên quan..! ..... Được lắm ..Mộ Dung Ca !"

      - " Tỷ tỷ tốt của ta .. liền có mấy ngày phải rời khỏi Nguyên quốc ...làm muội muội ..ta thể nào cũng muốn tặng cho tỷ ấy chút lễ mọn làm quà ra ... Người tới , gọi hộ vệ tới gặp ta ..! ". ... Lâm Vi mặt cười lạnh , phân phó cho tỳ nữ xong , liền cất bước đến án thư bàn lấy ra giấy trắng Tuyên Thành , giấy viết xuống đôi hàng chữ :

      " Sau giữa trưa ...gặp ở Tuyên đình viên....*.Lạc khoản Phượng Dịch..!"....Đối với hiểu biết về Mộ Dung Ca ... nếu nàng ta mà thấy phong thư có bút tích của Phượng Dịch ..nhất định cần suy nghĩ đến ngay Tuyên đình các ...

      * là kí tự kí tên ngày xưa của các bậc quân nhân , sau khi viết thư ờ dưới đề tên người gửi cùng với ấn kí ...

      Mộ Dung Ca cùng với tỳ nữ Triệu Tử Duy tại ở trong gian phòng mới ...nàng nhìn xung quanh lượt đánh giá.. tuy phòng này có như các phòng khác bài trí trang trọng ..nhưng đối với căn phòng lúc trước nàng ở trông tao nhã , thoáng mát hơn nhiều...

      " Ngươi hai ngày này liền ở trong này nghỉ ngơi , quần áo lập tức có người đưa tới ! Nếu ngươi có việc gì cần liền tìm ta ..ta tên gọi là Cẩm Đức !" ... Cẩm Đức dẫn nàng đến nơi ..sau đó liền ở ngoài cửa vọng vào ...

      Mộ Dung Ca gật gật đầu cười : "Cám ơn !".

      Cẩm Đức chỉ nhìn nàng gật đầu ..liền có tiếng nào rời ...

      " A! Người này lạnh lùng ghê ! ". Hên là mấy ngày gần đây Dung Ca cũng có chút thói quen với các loại biểu cảm này ...hzz cho tới bây giờ tinh thần mới được thoải mái chút ..nàng lập tức ngồi xuống ..nhấp ngụm trà ...

      Cốc! Cốc ! Cốc! ..Tiếng gõ cửa....

      Nhanh như vậy có người đến đưa quần áo tới ..Mộ Dung Ca buông ly trà xuống ...điềm tĩnh đến gần mở cửa.. nàng hơi sửng sốt ..bởi vì người đến phải là tỳ nữ của Tề quốc..

      " Khánh vương phân phó nô tì gửi cho người phong thư ..!" . Tỳ nữ đem đến cho nàng phong thư , sau đó liền lập tức rời ....

      " Phượng Dịch gửi thư cho ta ??.... Mộ Dung Ca ngạc nhiên suy nghĩ.... Mở ra phong thư , nhìn nét chữ đơn giản chỉ có vài kí tự ..nàng khóe miệng nhếch lên chút .. mặt ý cười lạnh..

      " Phượng Dịch giờ còn có tâm tư viết thư cho ta ? ". Hừ , có thể làm ra chuyện trời dung ...đất tha , vậy mà giờ còn đối với ta có tình cảm ?".Việc này rất ư là buồn cười..Đáng tiếc nàng phải chân chính là Mộ Dung Ca ..nếu .. nhìn vào phong thư này Dung Ca chắc chắn vui mừng đến hối hận ..nhưng mà đáng tiếc , nàng giờ là Mộc Khinh và phong thư này chắc chắn phải do Phượng Dịch viết !..

      -" Lâm Vi ..ngươi quá xem thường chỉ số thông minh của ta rồi ...!". Nàng cười lạnh , Lâm Vi quà mang lễ trao đến tặng cho nàng ..nàng nhất định cũng phải tặng trả đáp lễ ...bằng chẳng phải phụ lòng nàng ta hao tấm vì nàng mà chuẩn bị...

      Nàng mắt nhìn phong thư , ngon tay gõ từng nhịp vào mặt bàn ..sau hồi trầm tư ..nàng trong mắt tinh quang lóe sáng ....: " Tuyên đình ? Chẳng phải nơi đó rất là vắng vẻ , Ít người thường hay lui tới đó? ... sai.. ..Rất tốt .....mình có cách "!.
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      bornthisway011091Andrena thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13 : Gửi trả lại ngươi mối hận ngày trước ....


      ....Lung Linh Uyển...

      Nhất nhất thanh nhã , nhất nhất chỉ mùi hương thơm ngát ...chỉ vì bên trong phòng kia có người tư thái tao nhã thản nhiên chơi cờ .. ra là Thái tử Nguyên Kỳ..

      Vài tỳ nữ hầu hạ trong phòng chỉ cúi đầu dám nhìn thẳng vào .

      bàn là thế cờ , mà Nguyên quốc người có tài năng trong năm mươi năm qua cũng thể nào phá giải ván cờ này...

      thần sắc thoải mái , bên môi nở nụ cười thanh thản nhìn nước cờ ...Ở cách xa bàn cờ có nam tử quỳ ở đó hành lễ hơn khắc ... chờ đợi Nguyên Kỳ , động tác tay thon dài như ngọc kiểu cách đặt con cờ vào ván cờ mà năm mươi năm qua chẳng ai phá giải nổi ..chỉ trong nháy mắt ván cờ như thế hoàn toàn sụp đổ .. bên môi tươi cười thanh nhã : " Chuyện gì?".

      Lúc này nam tử kia mới dám lên tiếng : " Tề quốc thái tử bên người lưu lại Mộ Dung Ca .."!.

      "Ừh..! " Nguyên Kỳ nhàn nhạt đáp ..tựa hồ biết trước được điều đó.. mặt cũng có gì là biến hóa..

      Nam tử quỳ thập phần kinh ngac ..Chủ công như thế nào nửa điểm chẳng phản ứng ..chẳng phải đêm qua chủ công muốn nàng ta bên cạnh hầu hạ ..nàng ấy chẳng những từ chối chủ công ..giờ còn ở bên cạnh Tề quốc thái tử lòng cung dưỡng ..?".

      - " Nàng ấy dùng lý do gì để ở bên người Triệu Tử Duy ..!" . Nguyên Kỳ cười hỏi.

      - " Là tài nghệ nấu nướng đặt biệt khác lạ !" Nam tử bỗng chốc có phản ứng , sửng sốt chút liền trả lời ......

      Nguyên Kỳ đôi mắt tối đen sâu thẳm trong suốt bình thản nhìn lại ..nhưng ánh mắt ấy lại cho người ta cảm giác được.. gần tới mùa xuân mà sau vẫn thấy gió đông ...nam tử kia nhất thời cúi đầu ..có chút kinh hoảng : " Duy nhất lý do là nàng có tài nấu nướng !".

      -" Tài nấu nướng ? ". Nguyên Kỳ ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong mắt lại chút xíu tia kinh ngạc...

      -" Chủ công ..Hay là ta nên hay quan sát nhất cử nhất động của Mộ Dung Ca ? " . Nam tử cung kính hỏi .

      Nghe vậy , Nguyên Kỳ trong ánh mắt đen sâu thẳm khó đoán , đạm nhìn lướt qua nam tử kia: " cần ".!

      --- ------ ------ ------ ------ --------

      ..Mộ Dung Ca ở trong phòng nghỉ ngơi được canh giờ , sau đó thay trang phục tề quốc... liền đem xuân dược và thủy chủ dấu ở bên trong mình , đường thẳng tới Tuyên đình viện...Nàng mới vừa ra khỏi đông sương viện liền bắt gặp bóng dáng quen thuộc... chờ người đó tới gần mình , nàng mới phát ra đó là tỳ nữ Minh Du ... người từ hầu hạ bên nàng .. đối với nàng lòng tận tâm và trung thành .. nhưng mà khi Mộ Dung Ca gặp nạn , nàng ấy chẳng phải cũng tránh khỏi? Sau giờ lại xuất tại nơi này? ...

      Minh Du nhìn nàng thân trang phục tề quốc , thần sắc ngẩn ra lập tức quỳ mặt đất khóc rống : " Tiểu thư , người mệnh khổ ! Minh Du đáng chết bảo vệ tốt cho người !..

      " Minh Du.. ngươi thế nào lại ở chỗ này.? ". Mộ Dung Ca đứng tại chỗ nhìn nàng , trong lòng hơi có chút phòng bị ...Mặc dù khối thân thể này với nàng rằng ở đây bất cứ người nào cũng thể tin ..nhưng bé này nàng có thể tín nhiệm..

      "Tiểu thư , người có phải ngạc nhiên về Minh Du ? Hôm qua, đáng lẽ Minh Du cùng người đến ca cơ phòng ...nhưng mà Lâm Trắc phi bắt Minh Du cọ rửa nhà vệ sinh ở Tây sương phòng ... Minh Du cọ rửa tới bây giờ mới xong ....biết được tiểu thư mấy ngày nữa rời ..Minh Du bằng bất cứ giá nào cũng phải đến đây để lời chào tạm biệt cùng người! Minh Du dùng tay áo bi bẩn lau giọt lệ mặt mình , khóc lóc nức nở nhìn Mộ Dung Ca khẩn cấp giải thích .

      Nghe lời giải thích ,Mộ Dung Ca lúc này mới phát quần áo của Minh Du bẩn , hơn nữa nàng đứng cách xa như vậy nhưng vẫn ngửi được ít mùi khó ngửi , lại nhìn Minh Du hai mắt tựa có điểm hồng ..chắc có lẽ hai ba ngày nay nàng được ngủ..

      " Tiểu thư rời khỏi Khánh vương phủ cũng tốt! ....Tiểu thư cần lo lắng cho Minh Du ... Minh Du ở đây chỉ là tiểu hạ nhân . Khánh vương phủ như thế làm khó Minh Du ... Minh Du có thể sóng sót được... ..Chính là , tiểu thư ... người vạn lần phải chăm sóc tốt cho chính bản thân mình !... Minh Du còn có việc phải làm , thể ở lại lâu cùng tiểu thư chuyện ....Minh Du xin cáo lui !". Minh Du dịu dịu nước mắt , nhìn Mộ Dung Ca tươi cười xán lạn .. với Mộ Dung Ca có thể yên lòng mà ra ...

      Mộ Dung Ca trong lòng run lên , nhìn thấy Minh Du mỏi mệt , nàng hốc mắt chua chua , ngồi xổm xuống định nâng Minh Du đứng dậy , nhưng mà Minh Du lại đẩy nàng ra : " Tiểu Thư ..Minh Du thân mình bẩn ."

      - " Thực xin lỗi Minh Du ! ". Mộ Dung Ca trong mắt chua xót , nhìn Minh Du .

      - " Tiểu thư ? Là Minh Du phải xin lỗi người .. là Minh Du quá ngu ngốc ..nếu Minh Du có thể từ tu học võ thuật bây giờ có thể cứu tiểu thư .. là Minh Du vô năng !".

      Minh Du liều mạng lắc đầu , đem tất cả mọi chuyện đều đổ lên bản thân mình .

      Thấy vậy , Mộ Dung Ca càng xót xa , xoa đầu Minh Du : " Nha đầu ngốc ! ".

      Minh Du cố gắng kìm nén ngưng tiếng khóc , như vậy cười với Mộ Dung Ca : " Tiểu thư ..Minh Du phải về.. chờ có thời gian , Minh Du đến thăm tiểu thư ! ". Tây sương phòng nhà vệ sinh rất nhiều , nàng chỉ có thể nghỉ ngơi chút , liền phải quay về cọ rửa tiếp bằng bị Lâm trắc phi nhìn thấy ..hậu quả thiết nghĩ chịu nổi a...

      " Minh Du , ngươi ở Tây sương phòng cọ rửa nhà vệ sinh , là Lâm trắc phi bắt ngươi làm ? " Mộ Dung Ca bỗng nhiên kéo tay Minh Du lại , trong mắt tia lạnh chợt lóe ra , trầm giọng hỏi ..

      Minh Du gật đầu ... nhanh : " Kỳ thực rửa nhà vệ sinh cũng đến nỗi phiền lụy a *..* ! .

      - " Này ,nha đầu ngốc ! " Mộ Dung Ca lắc lắc đầu , trong lòng suy nghĩ , nhà vệ sinh vừa thối vừa dơ , làm sao mà mệt mỏi ? Nha đầu kia như vậy vì sợ nàng tìm Lâm Vi tính sổ , sợ nàng gặp rắc rối .

      - " Minh Du , ta muốn nhờ muội giúp ta làm việc "! Mộ Dung Ca hạ giọng ..

      - " Thỉnh tiểu thư phân phó ! ". Minh Du gương mặt thành khẩn ...

      Mộ Dung Ca tròng mắt đảo nhìn bốn phía , thấy có ai nhìn trộm , nàng bên tai Minh Du : " Truyền thư này cho Trương tướng quân ! " .

      Lâm Vi muốn hại nàng , nàng liền gậy ông đập lưng ông ! ...

      Mộ Dung Ca tiếp đến theo lời Triệu Tử Duy phân phó ..* ngọ thiện do nàng chuẩn bị ..Bởi vì chỉ có mình Mộ Dung Ca ở phòng bếp nên chỉ có thể làm ba món mặn và món canh ...Đó là sườn xào chua ngọt , món cá hấp , súp gà , canh củ cải thịt dê ... Ba món ăn đều là món ăn gia đình ..Nàng lúc trước ngày nào cũng nấu những món này ..cho nên khi đứng bếp cũng quá mất bao nhiêu công sức , duy nhất cảm thấy phiền đó là phần nhóm lửa thời cổ đại ..cái nồi nấu cũng quá to ..mỗi lần khiêng ra để lấy đồ ăn cũng hơi vất vả .. sau khi trang trí xong tất cả các món ..nàng mồ hôi đầy đầu...

      ( * là giờ ăn trưa đó.)

      Nàng ở trong lòng thầm kêu khổ , thời đại này làm nghề bếp quả là cực a..nhưng trong lòng hạ quyết tâm , chỉ cần rời khỏi Khánh vương phủ , nàng lập tức tìm cách thoát ly Triệu Tử Duy! .. Tề quốc vạn vạn thể đến đó !...

      Trở về phòng thay lại y phục , Mộ Dung Ca đưa giỏ thức ăn cho tỳ nữ mang đến phòng cho Triệu Tử Duy . .... Còn nàng chuẩn bị đến Tuyên đình để xem trò vui ...

      ...Tuyên đình viện ......

      Tuyên đình viện là nơi hoang vắng ít người lui tới , Mộ Dung Ca từng bước hướng tới đình viện ..nàng cố ý lựa chọn đường , hai bên là hàng cây xanh che khuất để , vì như thế Lâm Vi dễ dàng mà phát ra nàng ..Còn chưa đến gần nơi hẹn , nghe tiếng của nam nữ đối thoại với nhau ...

      " Tại sao lại là ngươi ? " . Lâm Vi thấy người tới phải là Mộ Dung Ca , cong mày chất vấn ...

      " Lâm trắc phi , người sớm ái mộ bản tướng ? như vậy , bản tướng cũng thể làm lãng phí thời gian hiếm có này ..., chúng ta nhanh đến sương phòng sớm ...để mà còn cùng nhau tâm tình , hưởng lạc hoan ái a .....!". Trương cám lợn , đôi mắt nhìn Lâm Vi say đắm .. đối với Lâm Vi ngày trước cũng có sắc tâm , nay Mộ Dung Ca chiếm được , mà Lâm Vi đối với có tình ý .. hiển nhiên thể bỏ qua cơ hội hiếm có này .

      Kỳ Thực là do lúc nãy Trương cám heo nhận được phong thư mà Minh Du đưa tới , .. trong thư thấy tình ý của Lâm vi đối với ..còn ở Tuyên đình mà chờ đợi tới ..nên nghĩ là Lâm Vi đối với tình ý nồng đậm ,vì thế tối qua mới cố ý đem Tiểu Từ đến hầu hạ ...

      Lâm Vi nghe lời của , mặt mày vô cùng giận dữ , nàng đường đường là Khánh vương trắc phi , Trương tướng quân lại dùng lời cợt nhã , đùa bỡn nàng ...: " Trương tướng quân ... Ngươi ! to gan !...".

      Trương cám lợn đối với lời của Lâm Vi cũng có ngạc nhiên cho lắm , hắc hắc cười hai tiếng dâm đãng tiến đến gần Lâm Vi hai bước , mới : " Vi nhi a, ngươi có phải hay sợ người khác thấy hai chúng ta ở đây tâm tình , ngươi cứ yên tâm , bản tướng đánh thuốc mê vào các gã hộ vệ canh tuần rồi , tuyệt đối ai có thể biết và nhìn thấy chúng ta ..thời gian cấp bách , bản tướng nhịn được nữa rồi ...chúng ta chớ nên lãng phí thời gian ....! ".

      " Ngươi .. ở đây hưu vượn cái gì ? Nếu như ngươi cứ ở đây tiếp tục đối với ta bất kính , cẩn thận coi chừng cái mạng của ngươi ...! ". Lâm Vi cảm thấy kinh hãi , Mộ Dung Ca đến , Trương tướng quân lại đến ..lại còn nhã ý bỡn cợt với nàng .. Lâm Vi hai mắt trừng trừng , chẳng lẽ tất cả mọi chuyện là Mộ Dung Ca biết và gài bẫy ngược lại ta ...Làm sao mà có thể ? Mộ Dung Ca căn bản rất ngu dốt , sao lại có thể nhìn ra ta đặt bẫy được ..Lâm Vi tức giận , cắn chặt răng định chạy ra khỏi tuyên đình viện ...

      Trương cám lợn thấy Lâm Vi có ý bỏ chạy ..mồi đến tận đây làm sau có thể dễ dàng để nàng ta cư nhiên chạy mất , vì thế rất nhanh bắt được Lâm Vi ôm vào lòng mà âu yếm ...Lâm Vi cơ hồ định vùng vẫy nhưng mà thân có võ công ,sức nàng ta sau mà chống lại được..bên này Trương cám lợn tay xé nát y phục ...Lâm Vi cảm thấy người trận gió mát lành lạnh ập đến ...cúi đầu nhìn xuống liền cảm thấy vô cùng kinh hãi ... Trương cám lợn lúc này bế nàng vào tuyên đình , dùng thân giữ chặt nàng ta .. sau đó dùng đôi bàn tay thô ráp của mình hướng đến nàng sờ mó thương tiếc ....

      " Buông ta ra , Trương tướng quân ngươi chẳng lẽ muốn chết ? Buông ta ra ...! " .. Lâm Vi kinh hô , liều mạng muốn đẩy ra , nhưng mà nàng làm sao mà có sức đẩy , ngày thường vì phải bảo vệ sắc đẹp và giữ gìn thân hình duyên dáng , nên ăn cơm ăn như mèo ..bởi vì đừng là đẩy ..bây giờ có khí lực đâu mà đánh Trương cám lợn ....

      " Hắc hắc , ngươi sớm đối với bản tướng có tình , làm sao còn ra dáng giả bộ khổ sở , trưng vẻ mặt như là vừa ý ...! Trương cám lợn căn bản để ý đến hành vi của nàng ta uy hiếp mình , nữ tử chính là như vậy .. khẩu thị tâm phi *...

      (*lòng nghĩ thế này miệng thế kia...)

      Mộ Dung Ca tại hai mắt mở to xem màn mây mưa kích tình ..." này , này ,này ..tên Trương cám lợn là dũng mãnh a... >.<!" .. Lâm Vi nàng ta gây họa quá nhiều , nên giờ phải lãnh hậu quả như thế là rất đúng ... Mộ Dung Ca ánh mắt chăm chú , dần dần dịu xuống nhưng vừa vặn nhìn thấy Trương cám heo từ trong quần lấy ra cái vật " nam tính của đàn ông " ...nàng kinh ngạc hai mắt còn trừng lớn hơn lúc nãy ....

      Mộ Dung Ca tâm tình phấn khích muốn theo dõi trường sống động của " Đông cung xuân đồ " là như thế nào ? liền bên tai cảm nhận được trận gió ấm áp kéo tới ...

      " Như vậy nhìn cảm thấy hứng thú ...hay là cũng nên thử xem sao ? bằng ..đừng làm đầu bếp cung nữ nữa ..liền đổi sang cung nữ thị tẩm ? ".

      Mộ Dung Ca ánh mắt chớp chớp quay đầu lại ... " Trời đất ơi , quả a .. Triệu Tử Duy ! ".
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      Sue ú, bornthisway011091Andrena thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 14 : Kết thúc ...

      Khóe miệng nàng đánh đánh run run , định cúi đầu muốn đáp lại lời ..Triệu Tử Duy nhanh nhẹn hai tay che kín miệng nàng , sau đó dùng ánh mắt ý bảo là có người đến ... nàng cúi đầu nhìn xuống tay che miệng của nàng ... tay của nhìn rất là đẹp a ...ngón tay dài thon thả trắng nõn ... nhìn là biết bàn tay này bao giờ làm gì , sống trong an nhàn sung sướng ... trong lòng bàn tay trắng hồng chỉ có vài vết chỉ tay đơn giản ..


      chút do dự nàng kéo tay của Triệu Tử Duy ra khỏi miệng của mình ..sau đó ngẩng đầu nhìn người mới vừa tới ra là " Phượng Dịch "... Do khoảng cách có chút xa nên nhìn thần sắc của , chỉ là cảm giác được người tỏa sát khí ...

      " Các ngươi là muốn chết ! " Phượng Dịch đứng ở ngoài tuyên đình nhìn vào , thanh lạnh như băng đá ngàn năm ...

      Trương cám lợn nghe vậy liền thân thể bật dậy , đứng bất động nhìn Phượng Dịch ...Lâm Vi sắc mặt trắng bệch run run nhìn về phía Phượng Dịch ...

      " Chậc chậc .. Mộ Dung Ca...thân thể của ngươi cũng hấp dẫn bằng phụ nhân kia ! " ...Triệu Tử Duy đôi mắt tà mị lướt nhìn Lâm Vi và trương cám lợn , sau đó liền thu hồi với Mộ Dung Ca..

      Nghe vậy , Mộ Dung Ca ngẩng đầu trừng mắt với Triệu Tử Duy , vừa vặn đụng trúng đôi mắt ung dung của .. ra là muốn nhìn nàng tức giận ....

      Bỗng nhiên tình huống có chút thay đổi ...Triệu Tử Duy khuôn mặt tuấn mĩ tươi cười thu hồi lại, thay vào là ánh mắt như chim ưng hướng về nơi nào đó ...Mộ Dung Ca cảm giác được có chút phù hợp liền thay đổi ánh mắt , thần sắc bình tĩnh cũng theo hướng mắt của Triệu Tử Duy mà nhìn ....

      Vừa vặn nhìn thấy ra phía sau của Phượng Dich là Nguyên Kỳ !.....

      Nguyên Kỳ cặp mắt hàn băng , thanh thản bình tĩnh , tinh khiết như hồ nước phẳng lặng thấy đáy nhắm thẳng vào nàng và Triệu Tử Duy..... cảnh tượng khó diễn tả bằng lời ... xung quanh nàng như có tản băng lớn quay quanh ..hô hấp cũng theo đó mà lan tỏa .....

      Chỉ là ánh nhìn ...mà lại làm cho lòng người kinh sợ .. Nguyên Kỳ , Triệu Tử Duy , Phượng Dịch.. ba người ở nơi hội tụ lại ...

      " Đây là tình huống gì vậy trời ? ".. Mộ Dung Ca đối với tình huống này khỏi có chút đau đầu .. tình càng lúc càng lớn rùi ...nhưng mà như vậy cũng tốt ..Lâm Vi nhất định còn đường mà sống ! "....

      Triệu Tử Duy ánh mắt lúc nãy biến mất chỉ còn lại tư thế lười nhác nhìn xem tình huống diễn ra ..Nguyên Kỳ cũng thu hồi ánh mắt tựa hồ như chưa phát ra bọn họ...

      Phượng Dịch mắt xem hai người kia tràn đầy sát khí ... người là võ tướng trọng dụng .. người là trắc phi mà sủng ái ..hai người như thế dám ngang nhiên sau lưng đương vụng trộm ..quả là dám cho đội nón xanh đầu .. xem hai người chật vật mặc quần áo vào phẫn nộ quát : " Các ngươi đáng chết ! Người tới , đem hai kẻ này dẫn , xử trảm ! ".

      " Vương gia ...Là có người hãm hại thiếp ! Thiếp đến đây mục đích chỉ là thưởng cảnh ..nhưng mà ngờ Trương tướng quân ở đây , đến hồ ngôn loạn ngữ sau đó còn đối với thiếp mưu đồ gây rối ..nếu phải vương gia kịp thời xuất ..thiếp chắc chắn bị Trương tướng quân vũ nhục !Vương gia...! Thiếp bị oan a...! " Lâm Vi vừa nghe Phượng Dịch hạ lệnh , liền miễn cưỡng cầm quần áo che thân như vậy phen đẩy hộ vệ ra , chạy tới bên Phượng Dịch mặt mày ủy khuất kêu oan ...

      Nghe vậy , Phượng Dịch mặt hướng nhìn về Trương tương quân ...

      Trương cám lợn nghe thế ..lập tức phản ứng rút kiếm ra vô cùng tức giận chỉ vào Lâm Vi : " Là ngươi quyến rũ bản tướng ...Nếu phải , sao ngươi nhiều lần lấy lòng bản tướng .. bản tướng chẳng lẽ có việc gì tự nhiên đến kiếm ngươi mà quấy nhiễu sao ? "...

      " Ngươi..ở đây bậy bạ gì đó? ...ta như thế nào quyến rũ ngươi? ...Vương gia .. người cần phải làm chủ cho thiếp a...giết kẻ cả gan làm loạn ,lòng dạ tiểu nhân ! ". Đối mặt với nguy hiểm , Lâm Vi hiển nhiên tìm cách đồ trách nhiêm lên đầu Trương cám lợn để mà giải vây cho bản thân mình ...

      " Ta giết ngươi " ! Trương cám lợn cơn giận đạt tới mức thể khống chế ,liền đem thanh kiếm bay thẳng tới hướng của Lâm Vi ...

      Mộ Dung Ca híp mắt nhìn đến màn mà nàng thiết kế tỉ mỉ từ trước ....

      Trương cám lợn đường kiếm đủ mau lẹ bị Phương Dịch tay chặn lại ...

      " Dám ở trước mặt bổn vương giết người , Trương Trung lá gan của ngươi quả rất lớn ! "...Phượng Dịch tay đoạt lấy kiếm , tay dùng kiếm để ở ngay cạnh phía cổ cùa Trương cám lợn ...

      Trương tướng quân đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất ... tuy rằng ở sa trường chinh chiến háo thắng nhưng người sợ nhất chính là " Phượng Dịch " , đối mặt với kiếm ngay cổ , khống chế được cả người run run , thất kinh cầu xin tha thứ ..: " Vương gia ,bản tướng bị Lâm trắc phi quyến rũ , mới có thể làm ra tình như vậy ..! Bản tướng theo vương gia cùng nhau chinh chiến sa trường vài năm , đối với vương gia tuyệt đối trung thành ...trời đất chứng giám ...vương gia ..người thể nào tin tưởng bản tướng a! "....

      Lâm Vi cam lòng yếu thế : " Ngươi ..ở đây còn ăn hồ đồ..! Ta khi nào quyến rũ qua ngươi ! Hết thảy đều là ngươi dối ! Vương gia , hẳn là có người hãm hại thiếp,...! " .


      Nghe vậy , Mộ Dung Ca nhíu chặt mi ...Lâm Vi này phản ứng quá mau lẹ , từ cái nguy chuyển biết thành cái bình thường ...tình huống như vậy có chút khó giải quyết a...

      Tựa hồ nhìn ra Mộ Dung Ca băn khoăn , bên cạnh Triệu Tử Duy cười khẽ lên tiếng : " Thủ đoạn của Phượng Dịch còn chưa đủ ? Nếu là bản cung , hai người này hôm nay nên bị bầm thây vạn đoạn ..! ".

      Lời này theo như là gió thoảng mây bay , nhàng bâng quơ , dường như trong mắt chỉ cần là địch nhân , ngăn cản đường của , tuyệt đối là có kết cục tốt hơn..tuyệt đối cũng cho người có cơ hội phản kích ..

      Mộ Dung Ca gì , nàng trong lòng khắc sâu hiểu , ở bên cạnh là nam tử coi sinh tử là trò vui của , vì mục đích cá nhân mà từ thủ đoạn .. có thể xuất tại nơi này cho thấy biết Lâm Vi và Trương cám lợn kết quả như thế nào ....mà theo lời vừa , chắc có lẽ vạch trần nàng ...

      Chính là trước mắt tình huống đích xác ổn ..nếu tên Trương cám lợn mà thông minh chắc chắn đoán ra được ...

      Mộ Dung Ca đánh giá quá cao , Trương cám lợn hàng năm đều cùng các nữ nhân ăn chơi hoang lạc , nên đâu biết nữ nhân trong lòng mưu kế ra sao ?...Ngược lại nghe Lâm Vi thế , phản ứng đầu tiên của là nghĩ nàng ta " qua cầu rút ván " : " Ngươi ..là nữ nhân hiểm ngoan độc ! '...Trương cám lợn lại nổi giận , nếu kiếm kề cổ giết chết nàng ta ...

      Lâm Vi để ý đến Trương cám lợn , nàng chợt nghĩ chắc chắn Mộ Dung Ca lập mưu hại nàng , chính bây giờ Mộ Dung Ca là người của Tề quốc thái tử , nếu như tại đây ra Mộ Dung Ca hãm hại nàng trước mặt Phượng Dịch và Hạ quốc thái tử .. Phượng Dịch hỏi đến nguyên nhân ,như vậy nàng thể ra tình ..vì như thế cũng thoát khỏi tội ... trước mắt vẫn là thoát thân trước , về phần cái khác , chờ an toàn lại nghĩ cách , nàng lập tức quỳ xuống lôi kéo vạt áo của Phượng Dịch , than thở khóc lóc vãn cầu : " Vương gia..thỉnh vương gia tra ! "...

      Nhưng mà ..Lâm Vi đánh giá sai vị trí trong lòng của đối với nàng rồi ... ...

      Phượng Dịch giờ hai đôi mắt lạnh lùng nhìn xem hai người kia giải thích phản ứng.. ở trước mặt nhiều người như vậy ...Phượng Dịch mất hết thể diện ...liền lạnh lùng : " Kéo xuống ! Xử trảm ! "..

      Ra lệnh xong , vài tên hộ vệ tiến lên bắt giữ hai người ...

      Trương cám lợn thấy thế liền kêu gào khóc lớn : " Vương gia ..! Người quên rằng thuộc hạ cùng người chinh chiến mấy năm qua ..người như thế nào mới có được địa vi hôm nay ??? Vương gia ..người chớ quên công lao của thuộc hạ a ....! ".

      " Vương gia.. thiếp là bị oan a ! Đều là Mộ Dung Ca sắp xếp hãm hại thiếp.....! " Sinh tử trước mặt , Lâm Vi cũng quan tâm nhiều thứ như vậy , liền khóc lóc ....

      Lời vừa ra , trong thần sắc lạnh như băng của Phượng Dịch cơ hồ có tia hoài nghi , cau mày nhìn về phía Mộ Dung Ca và Triệu Tử Duy .... võ công tu vi rất cao , hiển nhiên cảm giác được chỗ nấp của hai người .chính là ngại phát ra vì ở nới đó có Triệu Tử Duy ....

      Nguyên Kỳ ánh mắt có như liếc mắt nhìn bọn họ cái ....

      Triệu Tử Duy lười nhác , ánh mắt né tránh đạo dị quang bắn tới mình , liền tới gần Mộ Dung Ca thổi làn khí ấm áp vài tai nàng : " Chúng ta cũng nên ra gia nhập xem náo nhiệt thôi! ".


      Mộ Dung Ca còn kịp phản đối , Triệu Tử Duy ôm lấy thắt lưng nàng , cùng bay ra khỏi hàng cây , an toàn đáp xuống trước mặt Nguyên Kỳ ...

      " Phát sinh chuyện gì ? " Khánh vương ... bằng cùng bản cung giải thích câu ..? " Vừa tiếp đất , Triệu Tử Duy buông lỏng thắt lưng của Mộ Dung Ca , tay biết từ khi nào xuất cây quạt màu trắng , tiêu sái thoải mái ,tự nhiên , tư thái căn bản nhìn vào vừa biết chuyện gì xảy ra ...

      Lời này của Triệu Tử Duy , Phượng Dịch nghe rất là chói tai , nhưng ngoài mặt dám làm gì , chỉ mắt nhắm mắt mở trả lời : " Chỉ là chuyện trong nhà ! " ...Dứt lời , ánh mắt dừng ngay Mộ Dung Ca ...


      Bị Phượng Dịch nhìn chằm chằm , Mộ Dung Ca có nửa điểm mất tự nhiên , nàng cúi đầu theo sau Triệu Tử Duy ...

      Triệu Tử Duy gật đầu : "Hm...Nếu là gia , bản cung nghĩ thể thích hợp ở lại đây nữa ... nhưng mà ..chính là đáng tiếc ..nơi này đẹp như " bồng lai tiên cảnh a!..".

      Mộ Dung Ca khoe miệng xém tí nữa bật cười thành tiếng : " Bồng lai tiên cảnh ? đúng là xuất khẩu thành thơ ..nhìn nơi đây hoang tàn , có cảnh nào đẹp đâu , nếu mà là cảnh đẹp chỉ có lúc " sói ăn thịt mèo " thôi !".. Nàng hết sức hoài nghi , là cố ý đây mà .. mấy câu người ta nghe được trong đó vạn phần là châm chọc a....

      - " là gia ... bằng Hạ quốc thái tử cùng bản cung đến đông sương phòng thưởng cảnh chơi cờ ? " ..Triệu Tử Duy để ý đến thần sắc của Phượng Dịch , trực tiếp đến Nguyên Kỳ tươi cười mời ...

      Kỳ thực, đối với Triệu Tử Duy ,Nguyên Kỳ mới là đối thủ , còn Phượng Dịch cũng từng để ý qua...

      Bị phớt lờ như vậy , Phượng Dịch lúc này che giấu nỗi cơn tức giận ... cho dù Nguyên quốc bằng nửa Tề quốc , nhưng như thế nào cũng đường đường là Khánh vương , Triệu Tử Duy như thế để vào mắt ... quả làm cho người ta căm phẫn !..

      "Tốt! "... Nguyên Kỳ khuôn mặt mang theo ôn hòa tươi cười gật đầu đáp ứng ..

      Mộ Dung Ca theo chân Triệu Tử Duy ra , lúc này Lâm Vi nắm lấy tay áo của nàng , cả giận : " Mộ Dung Ca ..là ngươi hãm hại ta , đúng ? , nhất định là do ngươi làm , là do ngươi cố tình hãm hại ta ! thể tin được, là ta ..có ngày bị ngươi tính kế ! Vương gia ..là nàng ta hãm hại thiếp ..xin người làm chủ cho thiếp a...! " .. Lâm Vi lôi kéo nàng đến gần Phượng Dịch thỉnh cầu ..

      Phượng Dịch lúc này ánh mắt hồ nghi , muốn quan sát nàng từ ngoài vô trong sâu thẳm ý nghĩ của nàng ...Mộ Dung Ca nàng ta có tâm cơ đủ thâm độc để hại Lâm Vi và Trương tướng quân ? Nhưng mà ..lúc này biểu của nàng ta trấn định chút hoảng loạn lo sợ ... dường như tất cả việc đều liên quan đến nàng ta ...... Phượng Dịch là tay cao thủ chuyên về mưu và thủ đoạn nên lúc này đây có chút phát giác ra tình đơn giản ...

      Nếu lúc trước , tình cảnh như vậy làm nàng khiếp sợ ..nhưng mà nàng biết tại nàng tuyệt đối vô cùng an toàn bởi vì có Triệu Tử Duy là tấm bia đỡ đạn cho nàng rồi .. Phượng Dịch cho dù có muốn tra hỏi cũng có khả năng ...Với lại từ lúc nàng xuyên , đối với Lâm Vi chỉ có cách : " Nàng sống ta chết , ta sống nàng chết ! "...


      " Buông ra ! ".. Mộ Dung Ca nhân cơ hội mau chóng đẩy Lâm Vi té lăn xuống đất ..


      " Ngươi ..! " Cả người giận dữ ,ánh mắt tràn đầy hận ý ..Lâm Vi nằm dưới đất gào thét ..Nếu biết sớm có ngày như thế này ..ngày trước ta giết chết ngươi! ".

      Mộ Dung Ca ngẩng đầu , khóe miệng nhếch lên tia châm chọc cười đối với ánh mắt hoài nghi của Phượng Dịch , sau đó nàng lập tức cúi xuống , dưới miệng nụ cười càng rạng rở mười phần mang theo chăm chọc với Lâm Vi : " Chó điên..rốt cuộc ngươi cũng biết sốt ruột .. bắt đầu điên loạn cắn người rồi sao ? là mất mặt a ! "..

      " Ngươi cái gì ? Lâm Vi cuồng nộ , nhưng biết giờ đấu lại nàng nên hướng Phượng Dịch ..thanh cầu khẩn : " Vương gia , Lời của thiếp hoàn toàn là ! "...

      Trương cam lợn ,người to nhưng óc heo , nên biết tình là như thế nào , cứ nghĩ là nàng ta muốn thoát thân liền chạy thoat khỏi hai tên hộ vê , chạy đến Phượng Dịch : " Vương gia ..thuộc hạ lời cũng hoàn toàn là "! ...

      Hai ngươi cõi lòng mong chờ Phượng Dịch tin tưởng ...


      "Thế nào còn mau ? Chẳng phải ngươi phải chuẩn bị điểm tâm cho bản cung ? "...Triệu Tử Duy quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Ca , thanh miễn cưỡng kèm theo đó là chút kiên nhẫn ...

      " Ân ".. Mộ Dung Ca tay xoa xoa lòng bàn tay của mình ..sau đó liền chạy theo Triệu Tử Duy ..


      Triệu Tử Duy lời này là để Phương Dịch hiểu rằng ...Mộ Dung Ca là người Tề quốc , còn bất cứ liên hệ nào với Nguyên quốc ..mà người của ,.. chỉ có mới động vào được ..bất luận kẻ nào cũng thể động vào ?


      Phượng Dịch nghe được lời của Triệu Tử Duy , bởi vì suy nghĩ về Mộ Dung Ca ... thấy nàng dường như thay đổi thành người khác , hôm nay qua cách chuyện tựa hồ nàng đơn giản như nghĩ ? Trong đôi mắt đen chợt lóe ,cuối cùng hai bên hàm răng cũng mở ra chậm rãi : " Đem Trương tướng quân và Lâm Vi hai người dẫn .. Xử trảm ! "..

      " Vương gia , thiếp bị oan ..! Vương gia , thiếp như thế người , người là sao có thể như vậy đối với thiếp a...! Lâm Vi nghĩ cũng nghĩ được nàng và Mộ Dung Ca trong lòng Khánh Vương chẳng là gì .. bây giờ chỉ có thể bi ai kêu oan ..

      " Vương gia , đều do tiện nhân này gây ra ..là nàng quyến rũ thuộc hạ ..! Người thể xử tử thuộc hạ a..! Thuộc hạ chỉ muốn chết sa trường... ! ". Trương tướn quân la hét như sói tru ..hăn muốn như vậy mà chết a...

      Dung Ca xa nhưng vẫn nghe được tiếng kêu thảm thiết ..bên môi nụ cười từ từ lan tỏa ... ánh mắt sáng ngời lấp lánh ...Lâm Vi , ngươi từng cười nhạo Mộ Dung Ca cuồng đến dại , bây giờ ngươi gieo gió gặt bão , so với trước Mộ Dung Ca chết còn tuyệt vọng hơn ,cảm nhận tư vị này như thế nào ? Trương cám lợn , muốn chết sa trường sao ? Ngươi đúng là .. ngươi đời này có thắp hương, bái Phật đều thể cầu chết được như ý ngươi muốn .. ngươi tâm hại biết bao nhiêu nữ tử , thiên lý báo ứng ..ngươi đời này nhất định phải chết trong tay nữ nhân ! Chúc ngươi xuống địa ngục ,dưới mười tám tầng địa ngục vĩnh viễn được siêu sinh ..!..

      Ngẩng đầu , nàng nhìn lên trời , bầu trời hôm nay trong suốt , mênh mông bát ngát . Nàng ánh mắt trong suốt chiếu thẳng lên trời cao , bình tĩnh kiên định .. vạn vật ở phía trước đều theo nàng reo mừng bởi vì trong ánh mắt ấy ánh lên nét thanh tao diễm lệ , cười đến rạng rỡ...

      Nàng thu hồi ánh mắt... nhưng lại đụng trúng ánh mắt của Nguyên Kỳ ...ánh mắt ấy sâu thẳm nhìn nàng đủ để cho nàng rơi vào trong đó màh thể nào có thể bươc ra trở lại ... kịp che dấu trong mắt nàng ngàn vạn tao nhã , nàng lập tức cúi đầu ...nháy mắt che dấu ánh sáng trong mắt lúc nãy ...làm cho người ta cảm giác là vừa nãy biểu của nàng chỉ là ảo giác ...Nguyên Kỳ thấy thế .. ..bên bờ môi nở nụ cười .... .....
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      bornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :