Chương 14 : Kết thúc ...
Khóe miệng nàng đánh đánh run run , định cúi đầu muốn đáp lại lời ..Triệu Tử Duy nhanh nhẹn hai tay che kín miệng nàng , sau đó dùng ánh mắt ý bảo là có người đến ... nàng cúi đầu nhìn xuống tay che miệng của nàng ... tay của nhìn rất là đẹp a ...ngón tay dài thon thả trắng nõn ... nhìn là biết bàn tay này bao giờ làm gì , sống trong an nhàn sung sướng ... trong lòng bàn tay trắng hồng chỉ có vài vết chỉ tay đơn giản ..
chút do dự nàng kéo tay của Triệu Tử Duy ra khỏi miệng của mình ..sau đó ngẩng đầu nhìn người mới vừa tới ra là " Phượng Dịch "... Do khoảng cách có chút xa nên nhìn thần sắc của , chỉ là cảm giác được người tỏa sát khí ...
" Các ngươi là muốn chết ! " Phượng Dịch đứng ở ngoài tuyên đình nhìn vào , thanh lạnh như băng đá ngàn năm ...
Trương cám lợn nghe vậy liền thân thể bật dậy , đứng bất động nhìn Phượng Dịch ...Lâm Vi sắc mặt trắng bệch run run nhìn về phía Phượng Dịch ...
" Chậc chậc .. Mộ Dung Ca...thân thể của ngươi cũng hấp dẫn bằng phụ nhân kia ! " ...Triệu Tử Duy đôi mắt tà mị lướt nhìn Lâm Vi và trương cám lợn , sau đó liền thu hồi với Mộ Dung Ca..
Nghe vậy , Mộ Dung Ca ngẩng đầu trừng mắt với Triệu Tử Duy , vừa vặn đụng trúng đôi mắt ung dung của .. ra là muốn nhìn nàng tức giận ....
Bỗng nhiên tình huống có chút thay đổi ...Triệu Tử Duy khuôn mặt tuấn mĩ tươi cười thu hồi lại, thay vào là ánh mắt như chim ưng hướng về nơi nào đó ...Mộ Dung Ca cảm giác được có chút phù hợp liền thay đổi ánh mắt , thần sắc bình tĩnh cũng theo hướng mắt của Triệu Tử Duy mà nhìn ....
Vừa vặn nhìn thấy ra phía sau của Phượng Dich là Nguyên Kỳ !.....
Nguyên Kỳ cặp mắt hàn băng , thanh thản bình tĩnh , tinh khiết như hồ nước phẳng lặng thấy đáy nhắm thẳng vào nàng và Triệu Tử Duy..... cảnh tượng khó diễn tả bằng lời ... xung quanh nàng như có tản băng lớn quay quanh ..hô hấp cũng theo đó mà lan tỏa .....
Chỉ là ánh nhìn ...mà lại làm cho lòng người kinh sợ .. Nguyên Kỳ , Triệu Tử Duy , Phượng Dịch.. ba người ở nơi hội tụ lại ...
" Đây là tình huống gì vậy trời ? ".. Mộ Dung Ca đối với tình huống này khỏi có chút đau đầu .. tình càng lúc càng lớn rùi ...nhưng mà như vậy cũng tốt ..Lâm Vi nhất định còn đường mà sống ! "....
Triệu Tử Duy ánh mắt lúc nãy biến mất chỉ còn lại tư thế lười nhác nhìn xem tình huống diễn ra ..Nguyên Kỳ cũng thu hồi ánh mắt tựa hồ như chưa phát ra bọn họ...
Phượng Dịch mắt xem hai người kia tràn đầy sát khí ... người là võ tướng trọng dụng .. người là trắc phi mà sủng ái ..hai người như thế dám ngang nhiên sau lưng đương vụng trộm ..quả là dám cho đội nón xanh đầu .. xem hai người chật vật mặc quần áo vào phẫn nộ quát : " Các ngươi đáng chết ! Người tới , đem hai kẻ này dẫn , xử trảm ! ".
" Vương gia ...Là có người hãm hại thiếp ! Thiếp đến đây mục đích chỉ là thưởng cảnh ..nhưng mà ngờ Trương tướng quân ở đây , đến hồ ngôn loạn ngữ sau đó còn đối với thiếp mưu đồ gây rối ..nếu phải vương gia kịp thời xuất ..thiếp chắc chắn bị Trương tướng quân vũ nhục !Vương gia...! Thiếp bị oan a...! " Lâm Vi vừa nghe Phượng Dịch hạ lệnh , liền miễn cưỡng cầm quần áo che thân như vậy phen đẩy hộ vệ ra , chạy tới bên Phượng Dịch mặt mày ủy khuất kêu oan ...
Nghe vậy , Phượng Dịch mặt hướng nhìn về Trương tương quân ...
Trương cám lợn nghe thế ..lập tức phản ứng rút kiếm ra vô cùng tức giận chỉ vào Lâm Vi : " Là ngươi quyến rũ bản tướng ...Nếu phải , sao ngươi nhiều lần lấy lòng bản tướng .. bản tướng chẳng lẽ có việc gì tự nhiên đến kiếm ngươi mà quấy nhiễu sao ? "...
" Ngươi..ở đây bậy bạ gì đó? ...ta như thế nào quyến rũ ngươi? ...Vương gia .. người cần phải làm chủ cho thiếp a...giết kẻ cả gan làm loạn ,lòng dạ tiểu nhân ! ". Đối mặt với nguy hiểm , Lâm Vi hiển nhiên tìm cách đồ trách nhiêm lên đầu Trương cám lợn để mà giải vây cho bản thân mình ...
" Ta giết ngươi " ! Trương cám lợn cơn giận đạt tới mức thể khống chế ,liền đem thanh kiếm bay thẳng tới hướng của Lâm Vi ...
Mộ Dung Ca híp mắt nhìn đến màn mà nàng thiết kế tỉ mỉ từ trước ....
Trương cám lợn đường kiếm đủ mau lẹ bị Phương Dịch tay chặn lại ...
" Dám ở trước mặt bổn vương giết người , Trương Trung lá gan của ngươi quả rất lớn ! "...Phượng Dịch tay đoạt lấy kiếm , tay dùng kiếm để ở ngay cạnh phía cổ cùa Trương cám lợn ...
Trương tướng quân đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất ... tuy rằng ở sa trường chinh chiến háo thắng nhưng người sợ nhất chính là " Phượng Dịch " , đối mặt với kiếm ngay cổ , khống chế được cả người run run , thất kinh cầu xin tha thứ ..: " Vương gia ,bản tướng bị Lâm trắc phi quyến rũ , mới có thể làm ra tình như vậy ..! Bản tướng theo vương gia cùng nhau chinh chiến sa trường vài năm , đối với vương gia tuyệt đối trung thành ...trời đất chứng giám ...vương gia ..người thể nào tin tưởng bản tướng a! "....
Lâm Vi cam lòng yếu thế : " Ngươi ..ở đây còn ăn hồ đồ..! Ta khi nào quyến rũ qua ngươi ! Hết thảy đều là ngươi dối ! Vương gia , hẳn là có người hãm hại thiếp,...! " .
Nghe vậy , Mộ Dung Ca nhíu chặt mi ...Lâm Vi này phản ứng quá mau lẹ , từ cái nguy chuyển biết thành cái bình thường ...tình huống như vậy có chút khó giải quyết a...
Tựa hồ nhìn ra Mộ Dung Ca băn khoăn , bên cạnh Triệu Tử Duy cười khẽ lên tiếng : " Thủ đoạn của Phượng Dịch còn chưa đủ ? Nếu là bản cung , hai người này hôm nay nên bị bầm thây vạn đoạn ..! ".
Lời này theo như là gió thoảng mây bay , nhàng bâng quơ , dường như trong mắt chỉ cần là địch nhân , ngăn cản đường của , tuyệt đối là có kết cục tốt hơn..tuyệt đối cũng cho người có cơ hội phản kích ..
Mộ Dung Ca gì , nàng trong lòng khắc sâu hiểu , ở bên cạnh là nam tử coi sinh tử là trò vui của , vì mục đích cá nhân mà từ thủ đoạn .. có thể xuất tại nơi này cho thấy biết Lâm Vi và Trương cám lợn kết quả như thế nào ....mà theo lời vừa , chắc có lẽ vạch trần nàng ...
Chính là trước mắt tình huống đích xác ổn ..nếu tên Trương cám lợn mà thông minh chắc chắn đoán ra được ...
Mộ Dung Ca đánh giá quá cao , Trương cám lợn hàng năm đều cùng các nữ nhân ăn chơi hoang lạc , nên đâu biết nữ nhân trong lòng mưu kế ra sao ?...Ngược lại nghe Lâm Vi thế , phản ứng đầu tiên của là nghĩ nàng ta " qua cầu rút ván " : " Ngươi ..là nữ nhân hiểm ngoan độc ! '...Trương cám lợn lại nổi giận , nếu kiếm kề cổ giết chết nàng ta ...
Lâm Vi để ý đến Trương cám lợn , nàng chợt nghĩ chắc chắn Mộ Dung Ca lập mưu hại nàng , chính bây giờ Mộ Dung Ca là người của Tề quốc thái tử , nếu như tại đây ra Mộ Dung Ca hãm hại nàng trước mặt Phượng Dịch và Hạ quốc thái tử .. Phượng Dịch hỏi đến nguyên nhân ,như vậy nàng thể ra tình ..vì như thế cũng thoát khỏi tội ... trước mắt vẫn là thoát thân trước , về phần cái khác , chờ an toàn lại nghĩ cách , nàng lập tức quỳ xuống lôi kéo vạt áo của Phượng Dịch , than thở khóc lóc vãn cầu : " Vương gia..thỉnh vương gia tra ! "...
Nhưng mà ..Lâm Vi đánh giá sai vị trí trong lòng của đối với nàng rồi ... ...
Phượng Dịch giờ hai đôi mắt lạnh lùng nhìn xem hai người kia giải thích phản ứng.. ở trước mặt nhiều người như vậy ...Phượng Dịch mất hết thể diện ...liền lạnh lùng : " Kéo xuống ! Xử trảm ! "..
Ra lệnh xong , vài tên hộ vệ tiến lên bắt giữ hai người ...
Trương cám lợn thấy thế liền kêu gào khóc lớn : " Vương gia ..! Người quên rằng thuộc hạ cùng người chinh chiến mấy năm qua ..người như thế nào mới có được địa vi hôm nay ??? Vương gia ..người chớ quên công lao của thuộc hạ a ....! ".
" Vương gia.. thiếp là bị oan a ! Đều là Mộ Dung Ca sắp xếp hãm hại thiếp.....! " Sinh tử trước mặt , Lâm Vi cũng quan tâm nhiều thứ như vậy , liền khóc lóc ....
Lời vừa ra , trong thần sắc lạnh như băng của Phượng Dịch cơ hồ có tia hoài nghi , cau mày nhìn về phía Mộ Dung Ca và Triệu Tử Duy .... võ công tu vi rất cao , hiển nhiên cảm giác được chỗ nấp của hai người .chính là ngại phát ra vì ở nới đó có Triệu Tử Duy ....
Nguyên Kỳ ánh mắt có như liếc mắt nhìn bọn họ cái ....
Triệu Tử Duy lười nhác , ánh mắt né tránh đạo dị quang bắn tới mình , liền tới gần Mộ Dung Ca thổi làn khí ấm áp vài tai nàng : " Chúng ta cũng nên ra gia nhập xem náo nhiệt thôi! ".
Mộ Dung Ca còn kịp phản đối , Triệu Tử Duy ôm lấy thắt lưng nàng , cùng bay ra khỏi hàng cây , an toàn đáp xuống trước mặt Nguyên Kỳ ...
" Phát sinh chuyện gì ? " Khánh vương ... bằng cùng bản cung giải thích câu ..? " Vừa tiếp đất , Triệu Tử Duy buông lỏng thắt lưng của Mộ Dung Ca , tay biết từ khi nào xuất cây quạt màu trắng , tiêu sái thoải mái ,tự nhiên , tư thái căn bản nhìn vào vừa biết chuyện gì xảy ra ...
Lời này của Triệu Tử Duy , Phượng Dịch nghe rất là chói tai , nhưng ngoài mặt dám làm gì , chỉ mắt nhắm mắt mở trả lời : " Chỉ là chuyện trong nhà ! " ...Dứt lời , ánh mắt dừng ngay Mộ Dung Ca ...
Bị Phượng Dịch nhìn chằm chằm , Mộ Dung Ca có nửa điểm mất tự nhiên , nàng cúi đầu theo sau Triệu Tử Duy ...
Triệu Tử Duy gật đầu : "Hm...Nếu là gia , bản cung nghĩ thể thích hợp ở lại đây nữa ... nhưng mà ..chính là đáng tiếc ..nơi này đẹp như " bồng lai tiên cảnh a!..".
Mộ Dung Ca khoe miệng xém tí nữa bật cười thành tiếng : " Bồng lai tiên cảnh ? đúng là xuất khẩu thành thơ ..nhìn nơi đây hoang tàn , có cảnh nào đẹp đâu , nếu mà là cảnh đẹp chỉ có lúc " sói ăn thịt mèo " thôi !".. Nàng hết sức hoài nghi , là cố ý đây mà .. mấy câu người ta nghe được trong đó vạn phần là châm chọc a....
- " là gia ... bằng Hạ quốc thái tử cùng bản cung đến đông sương phòng thưởng cảnh chơi cờ ? " ..Triệu Tử Duy để ý đến thần sắc của Phượng Dịch , trực tiếp đến Nguyên Kỳ tươi cười mời ...
Kỳ thực, đối với Triệu Tử Duy ,Nguyên Kỳ mới là đối thủ , còn Phượng Dịch cũng từng để ý qua...
Bị phớt lờ như vậy , Phượng Dịch lúc này che giấu nỗi cơn tức giận ... cho dù Nguyên quốc bằng nửa Tề quốc , nhưng như thế nào cũng đường đường là Khánh vương , Triệu Tử Duy như thế để vào mắt ... quả làm cho người ta căm phẫn !..
"Tốt! "... Nguyên Kỳ khuôn mặt mang theo ôn hòa tươi cười gật đầu đáp ứng ..
Mộ Dung Ca theo chân Triệu Tử Duy ra , lúc này Lâm Vi nắm lấy tay áo của nàng , cả giận : " Mộ Dung Ca ..là ngươi hãm hại ta , đúng ? , nhất định là do ngươi làm , là do ngươi cố tình hãm hại ta ! thể tin được, là ta ..có ngày bị ngươi tính kế ! Vương gia ..là nàng ta hãm hại thiếp ..xin người làm chủ cho thiếp a...! " .. Lâm Vi lôi kéo nàng đến gần Phượng Dịch thỉnh cầu ..
Phượng Dịch lúc này ánh mắt hồ nghi , muốn quan sát nàng từ ngoài vô trong sâu thẳm ý nghĩ của nàng ...Mộ Dung Ca nàng ta có tâm cơ đủ thâm độc để hại Lâm Vi và Trương tướng quân ? Nhưng mà ..lúc này biểu của nàng ta trấn định chút hoảng loạn lo sợ ... dường như tất cả việc đều liên quan đến nàng ta ...... Phượng Dịch là tay cao thủ chuyên về mưu và thủ đoạn nên lúc này đây có chút phát giác ra tình đơn giản ...
Nếu lúc trước , tình cảnh như vậy làm nàng khiếp sợ ..nhưng mà nàng biết tại nàng tuyệt đối vô cùng an toàn bởi vì có Triệu Tử Duy là tấm bia đỡ đạn cho nàng rồi .. Phượng Dịch cho dù có muốn tra hỏi cũng có khả năng ...Với lại từ lúc nàng xuyên mà , đối với Lâm Vi chỉ có cách : " Nàng sống ta chết , ta sống nàng chết ! "...
" Buông ra ! ".. Mộ Dung Ca nhân cơ hội mau chóng đẩy Lâm Vi té lăn xuống đất ..
" Ngươi ..! " Cả người giận dữ ,ánh mắt tràn đầy hận ý ..Lâm Vi nằm dưới đất gào thét ..Nếu biết sớm có ngày như thế này ..ngày trước ta giết chết ngươi! ".
Mộ Dung Ca ngẩng đầu , khóe miệng nhếch lên tia châm chọc cười đối với ánh mắt hoài nghi của Phượng Dịch , sau đó nàng lập tức cúi xuống , dưới miệng nụ cười càng rạng rở mười phần mang theo chăm chọc với Lâm Vi : " Chó điên..rốt cuộc ngươi cũng biết sốt ruột .. bắt đầu điên loạn cắn người rồi sao ? là mất mặt a ! "..
" Ngươi cái gì ? Lâm Vi cuồng nộ , nhưng biết giờ đấu lại nàng nên hướng Phượng Dịch ..thanh cầu khẩn : " Vương gia , Lời của thiếp hoàn toàn là ! "...
Trương cam lợn ,người to nhưng óc heo , nên biết tình là như thế nào , cứ nghĩ là nàng ta muốn thoát thân liền chạy thoat khỏi hai tên hộ vê , chạy đến Phượng Dịch : " Vương gia ..thuộc hạ lời cũng hoàn toàn là "! ...
Hai ngươi cõi lòng mong chờ Phượng Dịch tin tưởng ...
"Thế nào còn mau ? Chẳng phải ngươi phải chuẩn bị điểm tâm cho bản cung ? "...Triệu Tử Duy quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Ca , thanh miễn cưỡng kèm theo đó là chút kiên nhẫn ...
" Ân ".. Mộ Dung Ca tay xoa xoa lòng bàn tay của mình ..sau đó liền chạy theo Triệu Tử Duy ..
Triệu Tử Duy lời này là để Phương Dịch hiểu rằng ...Mộ Dung Ca là người Tề quốc , còn bất cứ liên hệ nào với Nguyên quốc ..mà người của ,.. chỉ có mới động vào được ..bất luận kẻ nào cũng thể động vào ?
Phượng Dịch nghe được lời của Triệu Tử Duy , bởi vì suy nghĩ về Mộ Dung Ca ... thấy nàng dường như thay đổi thành người khác , hôm nay qua cách chuyện tựa hồ nàng đơn giản như nghĩ ? Trong đôi mắt đen chợt lóe ,cuối cùng hai bên hàm răng cũng mở ra chậm rãi : " Đem Trương tướng quân và Lâm Vi hai người dẫn .. Xử trảm ! "..
" Vương gia , thiếp bị oan ..! Vương gia , thiếp như thế người , người là sao có thể như vậy đối với thiếp a...! Lâm Vi nghĩ cũng nghĩ được nàng và Mộ Dung Ca trong lòng Khánh Vương chẳng là gì .. bây giờ chỉ có thể bi ai kêu oan ..
" Vương gia , đều do tiện nhân này gây ra ..là nàng quyến rũ thuộc hạ ..! Người thể xử tử thuộc hạ a..! Thuộc hạ chỉ muốn chết sa trường... ! ". Trương tướn quân la hét như sói tru ..hăn muốn như vậy mà chết a...
Dung Ca xa nhưng vẫn nghe được tiếng kêu thảm thiết ..bên môi nụ cười từ từ lan tỏa ... ánh mắt sáng ngời lấp lánh ...Lâm Vi , ngươi từng cười nhạo Mộ Dung Ca cuồng đến dại , bây giờ ngươi gieo gió gặt bão , so với trước Mộ Dung Ca chết còn tuyệt vọng hơn ,cảm nhận tư vị này như thế nào ? Trương cám lợn , muốn chết sa trường sao ? Ngươi đúng là .. ngươi đời này có thắp hương, bái Phật đều thể cầu chết được như ý ngươi muốn .. ngươi tâm hại biết bao nhiêu nữ tử , thiên lý báo ứng ..ngươi đời này nhất định phải chết trong tay nữ nhân ! Chúc ngươi xuống địa ngục ,dưới mười tám tầng địa ngục vĩnh viễn được siêu sinh ..!..
Ngẩng đầu , nàng nhìn lên trời , bầu trời hôm nay trong suốt , mênh mông bát ngát . Nàng ánh mắt trong suốt chiếu thẳng lên trời cao , bình tĩnh kiên định .. vạn vật ở phía trước đều theo nàng reo mừng bởi vì trong ánh mắt ấy ánh lên nét thanh tao diễm lệ , cười đến rạng rỡ...
Nàng thu hồi ánh mắt... nhưng lại đụng trúng ánh mắt của Nguyên Kỳ ...ánh mắt ấy sâu thẳm nhìn nàng đủ để cho nàng rơi vào trong đó màh thể nào có thể bươc ra trở lại ... kịp che dấu trong mắt nàng ngàn vạn tao nhã , nàng lập tức cúi đầu ...nháy mắt che dấu ánh sáng trong mắt lúc nãy ...làm cho người ta cảm giác là vừa nãy biểu của nàng chỉ là ảo giác ...Nguyên Kỳ thấy thế .. ..bên bờ môi nở nụ cười .... .....
Last edited by a moderator: 9/10/15