1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên Vương Đặc Biệt Thuộc Về Người Yêu: Độc Nhất Vô Nhị Bảo Bối(c34) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19: Công việc mới (6)

      ", chẳng lẽ là......" Giản An Trữ nhìn về phía ánh mắt , trong nháy mắt trở nên giật mình. Khuya ngày hôm trước ràng là bị chiếm tiện nghi, tối hôm qua vẫn còn bị , nhưng giờ phút này, ngoài kinh ngạc, còn có chút áy náy.

      "Ai ! " Vũ Trạch Hiểu nổi giận, lập tức vươn cổ lên phản bác: "Tôi, tôi dĩ nhiên sớm....."

      "Nga, nha....." Giản An Trữ trả lời tiếng, chỉ là, thanh cũng khẽ yếu tý.

      (Chú thích: Nga, nha biểu thị việc nửa tin nữa ngờ. Nhi biết dùng từ nào nên lấy y nguyên vậy.)

      Vốn là hai người gươm súng sẵn sàng, biết thế nào bắt đầu đêm hoang đường, ngược lại bỗng nhiên chút, ách... thuốc súng.

      Có lẽ Vũ Trạch Hiểu cảm giác mình mất thể diện, vẫn quên tăng thêm câu: "Tôi, tôi giống ! Thích ra ngoài 4 - 1 - 9!"

      "Tôi, tôi ta cũng có thích!" Giản An Trữ lắp ba lắp bắp đáp lại.

      Vũ Trạch Hiểu sửng sốt, nhìn cái, bỗng nghĩ đến, tối hôm qua trả lời qua vấn đề của , nhưng mà đáp án kia, có chút mập mờ a!

      cúi đầu, vẻ diễm lệ, sắc mặt ửng hồng trong nháy mắt bao phủ cả khuôn mặt. Lông mi dài buông xuống, giống như có chút sợ đối mặt với bộ dáng của . Cái miệng nhắn đỏ hồng, trơn bóng ướt át, hơn nữa ánh sáng màu tươi mát, rất ràng là có trang điểm.

      rất thích sạch , phản cảm nhất với những phụ nữ trang điểm đậm. Hôm nay, biết đem trong sạch của mình giao cho , cái loại cảm xúc mãnh liệt này bỗng nhiên dâng lên, toàn bộ tâm trí đềp được lấp đầy!

      Đặc biệt là, Mạc Tư Dư còn rất thất đức, cho uống cái loại thuốc này, trừ địa phương kia của : Chỗ bị khống chế ra, những địa phương khác tất cả đều bị dược khống chế. nhớ được trong bóng tối, này là cỡ nào mềm mại, cỡ nào nhiệt tình, để cho lần lượt ở mũi đao nhảy múa, để cho hận thể đem bản thân hoà tan, thiếu chút nữa để cho lý trí của lý trí của hỏng mất!

      Nhưng mà, tại sao chịu thừa nhận? Chẳng lẽ, là bởi vì cùng - thần tượng ở chung chỗ, quá kích động, quá hưng phấn, cho nên theo bản năng là nghĩ phá hư mình ở trong suy nghĩ của ?

      Nhìn về phía , ánh mắt tự chủ được có chút mừng rỡ: "Trước rốt cuộc có hay ..... Cái kia, ừ....."

      coi là người gì? Bất quá ngủ cả đêm, đúng là lấy chính mình làm chuyện rồi!

      " ràng!" Vũ Trạch Hiểu nóng nảy, cái vấn đề này đổi lại là Mạc Tư Dư, hoặc là hai em Lãnh Gia, thậm chí là Lãnh Vân Lâm cùng Tần Huyền, quan trọng, nhưng đối với , tuyệt đối là chuyện lớn nhất!

      thích sạch , tuyệt đối cách nào nhịn được mình đụng vào đồ dơ bẩn. Nhất là phụ nữ!

      Giản An Trữ khẽ cúi đầu, đáy mắt lên tia tối tăm. Suy nghĩ chút, dùng giọng mập mờ : "Tôi có qua người trong lòng."

      Vũ Trạch Hiểu sửng sốt, nhưng ngay sau đó, cỗ tức giận xông lên đầu!

      Náo loạn nửa ngày, này mặc dù phải là những thứ phụ nữ phóng khoáng lêu lổng, nhưng phải là làm theo.... phải là Làm theo sạch sẻ!

      "Chuyện này có gì để !" Vũ Trạch Hiểu mặt đen đứng dậy: " trả lại công ty chín mươi vạn, hai là, biết điều chút ở lại làm trợ lý !"

      "Uy!" Giản An Trữ cũng nổi giận, cũng đứng lên, kéo ống tay áo Vũ Trạch Hiểu lại. Lại nghĩ rằng, Vũ Trạch Hiểu mới vừa đứng lên, trọng tâm vững, lôi kéo như vậy, Vũ Trạch Hiểu thân hình cao lớn thoáng cái, trực tiếp té xuống!

      Chương 20: Hỗn loạn (1)

      Giản An Trữ bị kéo xuống cùng, hai người ngã nhào vào ghế sa lon, đem đè ở phía dưới!

      Vừa lúc đó, Hồng Mẫn Quân cầm lấy tài liệu gõ cửa: "Trạch Hiểu có ở đây ?"

      Cửa mở ra, thấy Vũ Trạch Hiểu đem Giản An Trữ đặt ở ghế sa lon.....


      "Cho nên, cấp của cậu liền cho rằng, cậu cùng Vũ Trạch Hiểu có quan hệ. Tối hôm qua rời vì hai người náo loạn được tự nhiên. Hôm nay còn cố ý đến tìm Doãn Mậu Huy để ở lại?"

      Ở Yến thành lớn nhất là quán ăn đêm "TWO-MIX". Trong góc, Giản An Trữ dựa lưng vào vách tường, có tinh thần chuyển động cốc chân dài trong tay.

      Rượu màu đỏ, trong ánh đèn neon nhiều màu sắc, lộ ra nhiều loại sắc thái hổ phách. Bên cạnh, nhạc Heavy Metal ồn ào. sân khấu, phụ nữ mặc sundresses và quần short nhảy uốn éo như rắn, dưới hướng dẫn của tiếng hoan hô như sấm động trong vô số nam nữ.

      Cách đó xa, người mặc quần cụt bó sát người, trang điểm diễm lệ đứng trước gương trong phòng rửa tay, mang phấn lót ra trang điểm lại. Cho đến khi hài lòng, mới cất phấn lót vào trong túi xách, dáng vẻ xinh đẹp mê hoặc, cánh tay thon dài ôm cổ Giản An Trữ: "Bởi vì nguyên nhân này, công ty chỉ khai trừ cậu, còn tăng tiền lương sao? Hơn nữa, cậu ngày mai bắt đầu phải theo Vũ Trạch Hiểu đến phòng luyện tập, ít nhất bốn mươi ngày, cùng sớm tối chung đụng, từ khi rời giường đến khi lên giường?"

      "Triệu Tử Nhân, cậu đừng !" Giản An Trữ xoa xoa huyệt Thái Dương, đem rượu cocktail trong cốc chân dài uống hơi uống sạch: " chỉ có như thế, công ty lại còn muốn tớ theo dõi Vũ Trạch Hiểu!"

      Vũ Trạch Hiểu trước mặt người khác, làm bộ dáng hình tượng ưu nhã hoàn mỹ, mà cũng bí mật, kiêu ngạo tùy hứng, chọn ba lấy bốn, hơn nữa toàn làm theo ý mình, bá đạo ích kỷ làm người ta giận sôi máu. Mới vừa cùng Vũ Trạch Hiểu ở trong phòng nghỉ, Hồng Mẫn Quân ngoài ý muốn xông tới, thấy hai người "Hôn triền miên", trong nháy mắt liền nghĩ đến hình ảnh nên nghĩ đến. Lúc ấy lùi lại, chỉ có điều, chờ Vũ Trạch Hiểu sau khi rời , đem Giản An Trữ gọi vào phòng làm việc xử lý .

      đợi mở miệng giải thích, Hồng Mẫn Quân câu làm cho còn đất dung thân: "Công ty dù sao cũng là nơi công cộng. Em..... Có phải hay hay chú ý chút?"

      Giản An Trữ sắc mặt ửng hồng, năng lộn xộn giải thích: "Chúng em phải là chị nghĩ cái kia, chúng em có....." câu còn chưa hết, bắt đầu dừng lại. Quan hệ thân thiết hơn cũng có, giờ phút trước còn quấn quýt sao? Có phải hay có chút......

      Thẳng thắn mà , mặc dù là người Trung Quốc, từ lớn lên, cũng là truyền thống giáo dục. Chẳng qua là, dù sao cũng ở Canada lớn lên.

      Hồng Mẫn Quân nhìn trong nháy mắt khuôn mặt ửng hồng, trong lòng cũng có mấy phần hiểu. Sáng nay Vũ Trạch Hiểu đến, quả đánh công ty cũng ứng phó kịp, nhất là, còn chưa từng coi Vũ Trạch Hiểu giữ lại bao giờ. ra nguyên nhân là ở chỗ này!

      Chỉ có điều, nếu tính toán nhận đóng phim truyền hình, công ty tự nhiên so đo chuyện ngày hôm qua.

      "An Trữ,em cũng cần suy nghĩ nhiều. Em Ngươi cũng biết, Trạch Hiểu ở công ty địa vị cao cả. An ta nếu tin tưởng em, cố ý giữ em lại, em cũng phải làm công việc."

      "Nhưng mà....."


      P/s: Trang này Nhi đăng từ chương 20 đến 26 nhé! biết có đựng được nhỉ? Mai và ngày kia Nhi được nghỉ! edit thoải mái rồi ^.^
      PhongVylinhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Hỗn loạn (2)


      " có nhưng mà... Bất quá, em chỉ có riêng chăm sóc ta mà thôi! Giống như tối hôm qua, để xảy ra lần nữa! Trạch Hiểu muốn tham gia đóng phim truyền hình rồi, phải cẩn thận, tuyệt đối làm cho chạy tán loạn khắp nơi. Những phóng viên kia hận thể đem nhìm chằm chằm giống như cái hố! Tuyệt đối thể ra chút rắc rối! Em yên tâm, em nếu như toàn bộ quá trình chăm sóc, quyền lợi tương ứng rất cao."

      " Chị Mẫn Quân....."

      " Ông chủ tìm chị có việc. Cứ như thế mà làm ." Hồng vỗ vỗ bả vai của , " Em thu dọn đồ đạc, sáng sớm ngày mai công ty cho xe tới đón. Mỗi ngày nhớ báo cáo tình hình Trạch Hiểu cho công ty, còn có, nhất định phải quản , làm cho tuỳ hứng chạy lung tung! Nhớ chưa!"

      ↖( ◑ ω ◐ )↗

      Triệu Tử Nhân bĩu môi: Cậu ở đây quấn quýt cái gì? Công ty đuổi việc cậu, tăng lương cho cậu, hơn nữa còn là cả ngày lẫn đêm theo sau Vũ Trạch Hiểu. Biết có bao nhiêu nhiều thiếu nữ vừa hâm mộ ghen tỵ vừa hận cậu sao?!"

      "Trạch Hiểu ta vừa bắt bẻ vừa phiền toái, vui buồn thất thường, hơn nữa còn rất thích sạch . Lần này mình cùng ầm ĩ như vậy, lại còn muốn giữ mình lại, mình biết muốn giở trò gì?" Vừa nghĩ đến tương lai hơn tháng sau, cùng Vũ Trạch Hiểu tham gia vào phim truyền hình, Giản An Trữ đau cả đầu.

      mới tin Vũ Trạch Hiểu là vì hòa bình mà giữ lại. quên được ánh mắt rời của Vũ Trạch Hiểu, đó là ngọn lửa đầy tức giận, tưởng chừng như ở người thiêu đốt cháy lan ra đồng cỏ!

      học quản lý kinh tế, sở dĩ lựa chọn làm trợ lý cuộc sống cho Vũ Trạch Hiểu, vừa vặn vì việc này cần nghiêm khắc giữ bí mật, tiền lương cũng cao.

      Nếu phải vì tránh né gia đình, cũng trở thành bảo mẫu cho minh tinh nổi tiếng.

      " Có ý gì." Triệu Tử Nhân trang điểm đậm ánh mắt xinh đẹp, nháy mắt cái về phía : "Minh tinh nha, áp lực lớn, hơn nữa mọi cử động cũng bị người ta chú ý, ít tính tình bình thường.

      Theo lời của Triệu Tử Nhân mà , chỉ cần phải giết người phóng hỏa, bất luận chuyện gì cũng có thể chịu được, bởi vì người kia là Vũ Trạch Hiểu!

      Nổi danh toàn cầu siêu cấp siêu sao, là tình nhân trong mộng của vô số bé!

      "An Trữ, cậu bài xích cùng Vũ Trạch Hiểu ở chung chỗ, phải là, cậu còn suy nghĩ người kia sao?" Đột nhiên, Triệu Tử Nhân Triệu Tử Nhân nghiêm túc nhìn .

      Dĩ nhiên Giản An Trữ biết tới ai, người đàn ông kia là học trưởng chứ ai. Ban đầu Lục Gia Nguyên quen biết , là do Triệu Tử Nhân giới thiệu.

      "Làm sao có thể." Giản An Trữ lắc đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn mông lung. "Đó là chuyện tình nhiều năm về trước rồi....."

      "Nhưng mà trong những năm này, cậu bạn trai cũng có." Triệu Tử Nhân giận dỗi, "Mình có hoài nghi, rốt cuộc là cậu sống ở châu Mỹ hay là mình sống ở châu Mỹ, làm sao so sánh với Trung Quốc còn bảo thủ như vậy! Cậu Ngươi xem chút cậu bây giờ a ——"

      Triệu Tử Nhân nhìn lướt qua quần áo của Giản An Trữ từ đầu đến chân. Buộc túm tóc lại, nhìn ra giống quần áo màu đen, váy lót màu trắng, giày cao gót màu đen. Mà mặt, chút trang điểm cũng , cả bộ đồ cũ trong chợ có thể cho qua được, nhưng đây chính là quán ăn đêm!

      Thấy Giản An Trữ bình tĩnh, Triệu Tử Nhân trong lòng có chút hối hận ngừng. Năm đó, Triệu Tử Nhân cùng Lục Gia Nguyên cũng là học sinh học viện nghệ thuật, mà Giản An Trữ là bạn cùng phòng của .





      Chương 22: Hỗn loạn (3)



      Nếu như phải là học viện nghệ thuật rất ít khi tổ chức vũ hội, muốn mời Giản An Trữ tham gia, có lẽ, cũng có kết quả về chuyện tình này.

      Giản An Trữ thất tình lúc ấy rất đau khổ, chứng kiến. Mặc dù sau này, Giản An Trữ vất vả mới khôi phục lại như cũ, nhưng mấy năm qua , bạn trai cũng có!

      Lần này chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân ép buộc, Triệu Tử Nhân nữa cũng phải giúp . Ngày hôm qua nghe thiếu chút nữa bị công ty sa thải, Triệu Tử Nhân đặc biệt khước từ bữa tiệc đến tìm . Tới quán ăn đêm thư giãn chút, có thể tâm trạng của ấy tốt lên?

      nghĩ tới thể từ chức, còn trở thành trợ lý theo bên Vũ Trạch Hiểu, tuyệt đối là nhân họa đắc phúc!

      Nghĩ tới đây, thân hình vặn vẹo như rắn nước, cánh tay thon dài nhấc lên, ôm cổ Giản An Trữ: "Được rồi, dù như thế nào, khuya hôm nay coi như cậu theo mình ra ngoài chơi. ra ngoài chơi chính là muốn vui vẻ chứ sao. Cậu coi như theo mình, tốt lắm."

      Giản An Trữ biết, Triệu Tử Nhân bây giờ là Yến thành chủ của loạt chương trình truyền hình, công việc bận rộn. hôm nay đặc biệt theo mình tới quán ăn đêm giải trí, tuyệt đối phải là nghĩ chính mình chơi, mà vì giúp mình chuyển đổi tâm trạng.

      Dù sao chuyện như vậy, cho dù tức giận cũng phải ở lại bên cạnh Vũ Trạch Hiểu hơn tháng. Vũ Trạch Hiểu trả lương cao hơn, ngốc, làm sao có thể gây với tiền?

      Đúng lúc điệu nhảy tiếp theo vang lên, Triệu Tử Nhân lôi kéo tay Giản An Trữ, ba bước đến trung câm sân khấu.

      --- ---- em :v em =D --- ------

      Lúc này, góc yên tĩnh trong TWO-MIX.

      Ở quầy ba, Vũ Trạch Hiểu yên lặng uống rượu. Trong ly rượu chất lỏng màu đỏ tươi sâu sắc, là rượu cocktail mạnh nhất —— Huyết Tinh Mã Lệ (Mary). đổi thân quần áo tầm thường thoải mái, đeo mũ lưỡi trai, vành nón ép tới cúi đầu. Ngay cả như vậy, thân hình tuẫn mỹ, ở nơi này mê loạn chỗ, vẫn lộ ra vẻ hết sức chói mắt.

      Thỉnh thoảng thoáng nhìn, ánh mắt rơi vào chỗ bên cạnh, lập tức có vài ánh mắt xấu hổ e sợ.

      Trong đêm, người dung mạo tuấn tú uống rượu mạnh nhất, lại mình ngồi ở quầy ba, bên cạnh có bạn . Đây quả thực là loại ám hiệu —— , tìm kiếm người qua đêm tối nay.

      Vũ Trạch Hiểu sắc mặt trầm xuống, lập tức đảo quanh tầm mắt, lặng yên tiếng động nâng ly đế cao trong tay, trầm mặc uống cocktail.

      thích phụ nữ trong đây, càng thêm chán ghét người ánh mắt nóng bỏng, cùng với ****** thân thể hèn hạ.

      ( Chú ý: dấu sao * là do tác giả viết nha, Nhi biết là ý gì hết. Quán ăn đêm là quán bar ban đêm ý nhưng trong QT có ghi quán ăn đêm nên Nhi viết theo cho đúng)

      Những phụ nữ kia căn bản là nhận ra , nhưng mà nhìn có dung mạo tuấn trước mặt, giống như là thiêu thân lao đầu vào lửa.

      Thậm chí, coi trọng địa vị của trong giới giải trí, coi trọng tiền của , còn có coi trọng gia thế của .....

      Nông cạn đến cực điểm!

      tia lạnh nhạt khi hoàn mỹ mỉm cười, cằm lười biếng nhéch lên, đáy mắt cũng tràn đầy khinh thường.

      Những phụ nữ này là khờ khạo, cho là chỉ cần thấy , quấn quýt lấy , có thể như chim bay cao ngút trời, ngây thơ đến buồn cười!

      chưa bao giờ chơi với nữ nhân bẩn thỉu, tới nơi này, cũng chỉ là uống rượu mà thôi.

      là nam nhân bình thường, tự nhiên cũng cần có nam nhân bình thường. Lúc , bởi vì trời sinh tuấn mỹ dị thường, vừa rất thông minh, cao ngạo cơ hồ xem thường bất kỳ ai muốn dán lên người !



      Chương 23: Hỗn loạn (4)



      Khi sinh nhật lúc mười ba tuổi, cùng Mạc Tư Dư, Lãnh Vân Đình đám bạn xấu này cùng nhau chơi đùa, tên khốn Mạc Tư Dư kia, thần thần bí bí mang đến đĩa CD, chính là trong truyền thuyết đảo quốc nghệ - thuật - ảnh. Mấy chàng tranh cẩn thận tránh người lớn, len lén giam mình trong phòng, bắt đầu xem phim.

      Thiếu niên mười ba tuổi, đối với người khác giới trời sinh tính hiếu kì.Nhưng mà, có lẽ Mạc Tư Dư ít lần bất ngờ mang đến cuộn phim quá mức thú vị —— tóm lại, khi thấy đám đàn ông ràng rất thoải mái, nhưng phụ nữ kia ở cùng thời điểm làm bộ rất thảm hại, ...... nôn mửa!

      Cho đến bây giờ, vẫn nhớ phụ nữ trang điểm đậm kia khép hờ tròng mắt dáng vẻ thỏa mãn, toàn thân đầy dấu vết ngổn ngang, xung quanh thanh đàn ông the thé, giống như thanh của dã thú. Nhất là, cảnh cuối cùng còn cố ý ở người phụ nữ đánh lên...... Vô cùng hèn hạ!

      cách nào nhịn được loại hình ảnh này, cảm thấy rất dơ bẩn, tuyệt nhiên muốn đụng vào, chứ gì là sâu vào tìm hiểu. Cho dù những người phụ nữ kia còn trong sạch, vẫn cách nào vượt qua bóng ma trong lòng. Thay vì để cho phụ nữ quấn quýt, dính lấy mình, ckhông bằng mình động thủ giẩi quyết.

      Rồi sau đó tới kiện ở Las Vegas, càng làm cho thống hận hèn hạ cực độ của phụ nữ. Cho dù sau này, vào giới giải trí, có vô số người hâm mộ mến, còn có ít xinh đẹp tuyệt trần hi vọng có thể cùng ở chung chỗ, cũng thể nào cảm động a!

      Có thể , nếu như khuya ngày hôm trước, phải là tên khốn kiếp Mạc Tư Dư hãm hại, cũng say rượu ngủ với Giản An Trữ.

      Ít nhất, Giản An Trữ so với Mạc Tư Dư cho chuẩn bị cái gì " Sinh viên đại học trong sáng" mà , chẳng phải biết hơn sao? Hơn nữa, cũng chán hương thơm người .

      nghĩ đến, - người duy nhất giống chân , thế nhưng lúc trước cũng từng có bạn trai....

      Nghĩ tới đây, Vũ Trạch Hiểu bỗng nhiên có chút kinh ngạc, là kỳ quái, làm sao lại nhớ tới kia rồi?

      Còn lại ít rượu cocktail "Huyết Tinh Mã Lệ (Mary)", Vũ Trạch Hiểu ực cái hết, đầu óc có chút cháng váng. Mới vừa đứng dậy, chuẩn bị tới chiếc ghế lô, phụ nữ loè loẹt diêm dúa bỗng nhiên đến, chỉ mặc báo trễ ngực cùng chiếc quần cụt , giống như là con rắt mềm mại xương ngồi bên cạnh vị trí , nũng nịu hỏi: "Soái ca, mời tôi uống ly rượu ngon?"

      (Chú thích: Ghế lô là ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, mỗi gian có vài ghế ngồi)

      Mặc dù Vũ Trạch Hiểu mặc quần áo thoải mái, đội mũ lưỡi trai, dưới ánh đèn lờ mờ trong quán, nhìn thấy ánh mắt to lớn trong suốt của . Nhưng mà, chỉ nhìn bên ngoài chiếc cằm cao ngạo cùng môi hồng nhuận, nhất là chiếc mũi cao thẳng, phảng phất tia sắc bén, đâm thủng hư . Vừa nhìn cũng biết, đâu nhất định là đại suất ca!

      Có câu —— đàn ông phương diện kia năng lực có mạnh hay , nhìn lỗ mũi cũng biết. Người đàn ông này nếu như có cả ngoại hình, tuyệt đối thể bỏ qua đàn ông cường tráng!

      Phụ nữ vẽ lấy con ngươi tinh sảo thoả mãn giương lên, xem ra, khuya hôm nay, có khoái cảm đêm nay!

      Vũ Trạch Hiểu đầu cũng ngẩng, móc ví tiền ra, tùy ý rút ra mấy tờ tiền mặt đặt ở quầy ba, phối hợp xoay người.

      "Soái ca!" ta nhìn thấy Vũ Trạch Hiểu quay , cánh tay trắng noãn giơ lên, ngăn trước mặt , cố gắng lôi kéo góc áo khoác, vẽ lên lông mày tinh sảo, cười quyến rũ :



      P/s: Like e lấy động lực post chương mới cho =D Dạo này tinh thần sa sút :-( Nếu học hành kém bame em cho chơi mỗi "thứ 8" thôi :hixhix:
      Chương 24: Hỗn loạn (5)


      "Còn cùng người ta chuyện câu, muốn?"

      Vũ Trạch Hiểu lạnh nhạt bĩu môi, ngay cả quay đầu cũng , lạnh lùng bỏ lại câu : "Quần áo của tôi rất đắt, làm dơ bồi thường nổi!"

      "Tôi......." ta hoàn toàn nghĩ tới là như vậy, sửng sốt chớp mắt cái. Nhìn thấy Vũ Trạch Hiểu xoay người , người phụ nữ này giày cao gót có khoảng mười lăm cm vội vàng đuổi theo. là lần đầu tiên, chủ động muốn cùng đàn ông tiếp xúc, lại bị khinh bỉ chút lưu tình! Coi như vì mặt mũi, tối nay cần phải đem giữ lại!

      Hai bước chạy tới, che ở trước mặt Vũ Trạch Hiểu, muốn cầm tay của , lại bị chán ghét né tránh.

      Loại phụ nữ tùy tùy tiện tiện ở quán ăn đêm cùng đàn ông cũng dám tới quấn lấy mình? —— nằm mơ!

      Ánh mắt tha thiết cùng nhìn nhau, khóe miệng cười lạnh mấy phần, Vũ Trạch Hiểu chợt hỏi câu, tiếng khàn khàn: " là lần đầu tiên sao?"

      Phụ nữ kia sửng sốt, đây là ý gì? sợ mình sạch , nếu như tối nay muốn , sợ quấn lấy đòi chịu trách nhiệm?

      Dù sao, tới nơi này chơi đùa với người khác, sợ nhất đúng là dây dưa .

      quyến rũ cười tiếng, đầu lưỡi nhàng liếm liếm khóe môi: " yên tâm, sáng sớm ngày mai chúng ta chính là người xa lạ. Tôi quấn lấy ."

      Vũ Trạch Hiểu mặt lạnh nhạt đường nét dịu chút, đáy mắt tựa hồ hàm chứa nụ cười, trong miệng lại lời ác độc: "Đáng tiếc a, tôi sợ bị bệnh!"

      xong câu này, Vũ Trạch Hiểu mặt nụ cười trong nháy mắt biến mất, bộ trước mặt tuấn lãng khôi phục lại đường nét lạnh nhạt, hai lời, phủi áo rời .

      Bước nhanh tới ghế lô, ràng thấy Mạc Tư Dư cùng phụ nữ chán ghét khác đứng đắn cùng nhau.

      người chỉ mặc quần áo nhàng khoan khoái. Mặc dù trong rạp ánh đèn lờ mờ, cũng có thể ràng nhìn thấy, mặt của ta trang điểm nồng đậm, giống như là ngư xà tinh xinh đẹp.

      Thấy người vào là Vũ Trạch Hiểu, hai mắt bỗng dưng sáng ngời. Bất quá, ta coi như có chút kiến thức, biết chủ nhân giàu có tại là Mạc Tư Dư, cho nên càng tỏ ra mềm mại, chui vào trong ngực Mạc Tư Dư, giãy dụa vòng eo đep đầy trang sức.

      Mà Mạc Tư Dư tay ôm phụ nữ tay kia giơ ly rượu lên, cả người nghiêng ghế sa lon. Áo sơ mi cởi ra vài nút, lộ ra bên ngực rắn chắc, thậm chí bên ngực kia, còn có mấy dấu son môi đỏ tươi. cần nghĩ, nhất định là phụ nữ xinh đẹp ngồi đùi để lại.

      Thấy Vũ Trạch Hiểu vào, Mạc Tư Dư chút đứng dậy nghênh đón cũng có, chẳng qua là hướng giơ giơ ly rượu.

      Vũ Trạch Hiểu cũng có tâm tư quản chuyện nam nữ, đối với cái loại nghênh đón quen thuộc này, loại phụ nữ này, đều có nổi chút "hứng" thú. Dù cho kỹ thuật khá hơn nữa, cũng trêu chọc được ý nghĩ được, càng làm cho thấy bẩn.



      Chương 25: Hỗn loạn (6)


      Vũ Trạch Hiểu xông vào cửa, hai lời chiếm giữ chỗ ngồi ghế sa lon lớn nhất, thoáng cái ngồi xuống. Nhìn thấy văn kiện trước mặt cùng bày đặt chai rượu với cái ly. Nghĩ tới chuyện xảy ra hai ngày gần đây, muốn uống rượu. Tay mới vừa đưa đến giữa trung, bệnh thích sạch thoáng cái lại tái phát. tỉ mỉ nhìn chút cái ly nhìn chút, phát quả có dấu vết bị người dùng qua, mới rót rượu Whiskey, gắp mấy cục đá cho vào, hơi hết sạch.

      Mạc Tư Dư biết tính tình Vũ Trạch Hiểu. Mạc gia cùng gia là thế giao (quan hệ nhiều đời), hai người từ cùng nhau lớn lên. Đàn ông này trừ dài quá tờ so sánh với phụ nữ xinh đẹp, cũng cùng phụ nữ tính tình kiêu ngạo giống nhau. Soi mói, lông con rùa, mọn, rắn độc, căn bản người phụ nữ tính tình gì, Vũ Trạch Hiểu tất cả đều có.

      Để cho khó có thể hiểu, là giống phụ nữ ở phương diện "soi mói". Người này, thậm chí cảm thấy phụ nữ chính là đại danh từ hèn hạ. Nhất là chuyện phát sinh sau này, đối với phụ nữ chán ghét, trước nay chưa có tăng lên.

      TWO-MIX là quán ăn đêm lớn nhất Yến thành, thanh niên qua đây chơi rất lâu, Mạc Tư Dư tự nhiên cũng tới nơi này săn - phụ nữ xinh đẹp rồi, Vũ Trạch Hiểu rất ít tới đây.

      Hơn nữa, mắt phóng ra nguy hiểm như vậy, ngồi ở trầm mặc uống rượu , là tình huống gì?

      chai Cương Khai Phong 38 năm đặc biệt cấp cho tiệc hoàng gia, Mạc Tư Dư uống liền nửa cốc, những thứ khác toàn bộ cũng bị Vũ Trạch Hiểu uống hết. tại liên tục chiến đấu bên cạnh chai Chi Hoa Sĩ 25 năm, chất lỏng màu đỏ tươi trong cốc xoay chuyển, phản xạ xa hoa lãng phí nhiều màu sác ánh đèn, lộ ra vẻ đẹp là thường mà mị hoặc.

      "Ơ, hôm nay làm sao? Hỏa khí lớn như vậy!" Mạc Vũ Hàn tùy ý lắc lư chiếc cốc chân dài trong tay, nụ cười tà mị lên, bên đưa tay ra, dùng sức đem bên cạnh ôm chặt.

      "Mạc Thiếu......" hờn dỗi ở ngực của đánh xuống đôi bàn tay trắng như phấn, bất mãn vểnh lên cái miệng nhắn. Thân thể mềm mại giống như vũng bùn lầy, chặt phụ thuộc vào .

      Cho dù nếu để ý, Vũ Trạch Hiểu thấy hai người này ở chung chỗ, lập tức nhớ lại mới vừa ở bên ngoài cố gắng quyến rũ phụ nữ khác, mặt chắn ghét nhăn lại: "Ngày ngày chơi như vậy, cậu cũng thấy chán ngán và sợ sao?"

      Đàn ông cùng phụ nữ, còn những cái kia kia?

      Vũ Trạch Hiểu khinh thường hừ lạnh: "Cậu sợ bị bệnh?"

      Mạc Tư Dư cười cười : Ôi chao, làm sao có thể. Chúng ta rất quý trọng thân thể khoẻ mạnh này nha, đúng ?"
      linhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26: Hỗn loạn (7)


      ở bên ngoài chơi, tự nhiên dùng biện pháp an toàn bảo vệ tốt. Mặt khác, mình nhiễm bệnh. Mà trọng yếu hơn là -- tuyệt đối cho phép mình ở bên ngoài chơi đùa khiến phụ nữ mang thai.

      Cũng giống như bọn họ, rất chú ý. Có thể chơi đùa, nhưng là dây dưa sinh ra em bé là xong rồi.

      Vũ Trạch Hiểu mặc kệ , cúi đầu lắc lắc ly rượu.

      Phụ nữ đều giống như vật báu phải ? Lợi dụng thân hình xinh đẹp của mình, trăm phương ngàn kế trèo lên?

      Hình như, cũng phải tất cả đều như vậy, ví dụ như, Giản An Trữ.

      Thời điểm vừa bắt đầu, tuyển vào công ty, nguyên nhân lớn nhất, có trang điểm xinh đẹp trước mặt mọi người, quần áo bảo thủ nhất, biểu bình tĩnh nhất. Mặc dù khắc kia thấy , vẫn chớp mắt đối với bề ngoài đẹp trai tuấn mỹ, nhưng vẫn rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh. Hơn nữa, so với những trang phục trang điểm xinh đẹp kia, cả người lộ ra vẻ nhàng khoan khoái hấp dẫn. như vậy, so với những người trang điểm đậm kia, muốn bò lên giường vẫn tốt hơn nhiều lắm.

      Rồi tháng sau đó, bận rộn ra album, cũng để ý phản ứng vô ích của . cũng yên lặng, trừ chuyện giao phó ở ngoài, chưa bao giờ làm chuyện dư thừa. cũng có chuẩn bị trang điểm đến trước mặt , quần áo cũng theo quy củ. Bởi vì xuất thân nhà giàu có, đối với rất nhiều chuyện cuộc sống phẩm chất, có cầu rất cao. Ngoài ý muốn chính là, Giản An Trữ có thể nhất nhất trả lời tự nhiên. Bất luận là trứng cá muối, ngan ngỗng và các nguyên liệu nấu ăn cao cấp khác, rượu đỏ, rượu Whiskey có cách uống khác nhau, Piano, vi-ô-lông sưu tầm cùng bảo dưỡng, tất cả đều biết. Nếu như phải bởi vì giờ phút này bên cạnh mình, Vũ Trạch Hiểu thậm chí cảm thấy được, giống như thế gia đại tộc bồi dưỡng ra được tiểu thư khuê các. Hai người trong tháng nay, chung đụng đến cỡ nào vui thích, bất quá, quả cũng cảm thấy thoải mái.

      thực tế, nếu như có phát sinh chuyện tình hai ngày nay, vốn cũng tính toán, thời điểm quay phim, đem mang đến chăm sóc .

      Nhưng...... giống như, tại tất cả mọi chuyện thay đổi.

      tin chắc, Giản An Trữ phải là chủ động trêu chọc . Khuya hôm trước, sau này khi biết được mình bị Mạc Tư Dư hạ dược, chịu đựng cảm xúc thân thể sắp nổ tung, chính vào phòng nghỉ ngơi công ty chuẩn bị cho. Ai ngờ Giản An Trữ làm trợ lý phụ tá của , giống như trước bị đồng nghiệp đưa đến, cho nên ......

      rất tức giận, làm sao tức giận cho được? đường đường là đại minh tinh, biết có bao nhiêu ao ước. Ăn , hơn nữa còn phải là lần đầu tiên, mình ủy khuất rồi! Nhưng này khốn khiếp này lại đá tiểu đệ đệ của , còn luôn miệng muốn!

      Từ trước đến giờ chỉ có khi dễ người khác, ghét bỏ người khác, đem người khác đuổi , người khác thể bỏ rơi ! Giản An Trữ là cái gì, biết sao!

      Nghĩ tới đây, con ngươi Vũ Trạch Hiểu trong nháy mắt lãnh, ngụm lớn uống xong ly rượu, lần nữa cho mình thoả mãn.

      "Ai!" Thấy bộ dáng Vũ Trạch Hiểu, Mạc Tư Dư lắc đầu, nghe, cũng rất xin lỗi người này. Thời điểm mười ba tuổi, tìm cùng xem CD. Mà ba năm trước đây, cũng là lôi kéo Vũ Trạch Hiểu tới Las Vegas, mới có thể xảy ra đại này.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 27: Hỗn loạn (8-)



      Chính là hai kiện này, làm Vũ Trạch Hiểu từ trước đến này đối với phụ nữ đều có bóng ma trong lòng. bình thường mặc dù cà lơ phất phơ, bất quá, cũng quan tâm chuyện tình của bạn bè, ngày hôm trước mới có thể nghĩ ra được chuyện cưỡng bức tìm phụ nữ. Ai biết biến lợn lành thành lợn què!

      Nhưng là con độc nhất của Vũ, nếu như cứ tiếp tục tiếp tục như vậy, chả lẽ sau này cả đời kết hôn? Cuối cùng làm ống nghiệm trẻ nít và vân vân?

      Mạc Tư Dư phất tay cái, vật báu mặc dù muốn, lại chỉ có thể vĩnh biệt. Chờ cửa đóng lại, mới thấp giọng hỏi: " , cậu hôm nay tới nơi này, có chuyện gì?"

      Mỗi lần, thời điểm tâm trạng khó chịu tới đây, Mạc Tư Dư cũng quen.

      Vũ Trạch Hiểu muốn lại thôi, giơ ly rượu lên nhàng nhấp ngụm. Thấy lời nào, Mạc Tư Dư lại hỏi: "Cậu ngày mai phải là muốn đóng phim truyền hình sao? Làm sao bây giờ còn có thời gian tới đây?"

      Vũ Trạch Hiểu vẫn lời nào Mạc Tư Dư cau mày, vừa tiếp tục hỏi thăm, Vũ Trạch Hiểu mới mở miệng, miệng ly rượu thủy tinh chất địa phương, cộng thêm hai cục đá, nhàng đung đưa trong chén. Nghe thấy tiếng va chạm thanh thúy của đá trong chén, ánh mắt, dần dần bị cồn rượu tiêm nhiễm có chút mê ly.

      "Cậu , tôi lớn lên có đẹp trai hay ?"
      "Khụ khụ khụ ——" Thấy Vũ Trạch Hiểu điên cuồng hỏi cái vấn đề này, Mạc Tư Dư mới vừa uống ngụm rượu hoa hoa lệ lệ sặc ra ngoài. mặt ho khan kinh thiên động địa, mặt tìm khăn giấy lau nước mắt, vừa nhìn Vũ Trạch Hiểu, bởi vì uống rượu có chút hồng hồng, lại còn có vẻ mặt chắc chắc gật đầu, trong đôi mắt sáng kiên định, tự hỏi tự đáp: " sai, tất cả mọi người tôi giống Apollon đều sáng chói mắt, có ai có thể hoàn mỹ hơn tôi!"

      Mạc Tư Dư thiếu chút nữa phun ra, người này còn có thể tự luyến hơn chút sao? Vừa định đả kích , nhưng thấy Vũ Trạch Hiểu chợt mê hoặc đứng lên: "Tôi cũng ghét bỏ , tại sao lại ghét bỏ tôi?" , nhất định là cảm thấy tự ti mặc cảm, xứng ở lại bên cạnh tôi đây."

      tới đây, Vũ Trạch Hiểu dường như khó có thể chịu đựng, dứt khoát hơi ngửa đầu, đem rượu trong chén uống sạch. Rượu sâu cay, tràn đầy khoang miệng, theo thực quản đường đốt tới dạ dày, vẻ đằng đằng nhiệt khí, giống như trong nháy mắt vọt tới lồng ngực.

      "Hay là muốn mà còn giả vờ cự tuyệt, thủ đoạn mới!" Vũ Trạch Hiểu hừ lạnh tiếng, thanh kẽo kẹt kẽo kẹt của răng cắn cục đá lạnh băng, giống như những khối băng kia là kẻ thù sống chết phẫn hận dứt: " biết mình đủ ưu tú, lại muốn hấp dẫn lực chú ý của ta, cho nên mới giả vờ cự tuyệt? Đúng, nhất định là như vậy!"

      Mạc Tư Dư nhìn Vũ Trạch Hiểu, trong đôi mắt thâm thúy toát ra u quang trong suốt, giống như Quỷ Hỏa trong Địa ngục! Nhưng cả người , giống như kích động. Chỉ thấy đứng dậy, tiện tay ném ly rượu "đụng" cái lên mặt sàn, hai lời ra ngoài cửa.

      "Uy, Tỉnh Nhi, cậu đâu vậy?" Mạc Tư Dư thấy người này ràng uống nhiều quá mà nhảm, tại là đại minh tinh, ngộ nhỡ bị bắt gặp ở quán ăn đêm, có thể hay bị lột sạch trăm lần a trăm lần!

      Ai biết, mới vừa đuổi theo ra, nhìn thấy trong cặp mắt Vũ Trạch Hiểu, ngọn lửa tức giận , càng nhảy càng lớn, cơ hồ trong nháy mắt lửa cháy lan ra đồng cỏ lửa !

      —— Bởi vì, nhìn thấy, ở trung tâm sàn nhảy, Giản An Trữ mặc sạch - mát mẻ, theo người đàn ông do dự.......
      linhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28: Hỗn loạn (9)


      Trước đó, Giản An Trữ cũng biết rằng phải vì uống nhiều quá, dù sao đến cuối cùng, đầu óc choáng váng, ánh mắt cũng choáng váng, cả quầy rượu bị đảo ngược rồi, bóng người, ánh đèn trước mắt xoay vòng vòng, mở to hai mắt, nhưng giống như thấy cái gì đó lắm. Tất cả mọi thứ, đều giống như ảo ảnh trôi lơ lửng trung.

      Kể từ sau khi cha qua đời, những năm này, bị đè nén quá lâu. Cái gì Vũ Trạch Hiểu, cái gì đám hỏi, cái gì gia đình, đều gặp quỷ ! Chỉ nhớ cao hứng, muốn vui vẻ, muốn quên mất tất cả phiền não bi ai.

      cảm thấy nóng, cởi áo khoác ra, thoáng cái kéo phắt dây cột tóc xuống. quên mất, bên trong áo là áo lót lộ lưng, váy cũng chỉ đến PP xuống dưới ba mươi cm chỗ địa phương. Giờ phút này cả người khí chất đều thay đổi, ánh mắt xoay chuyển hết sức, mùi thơm quyến rũ đập vào mặt, quả còn uyển chuyển động lòng hơn cả Triệu Tử Nhân trát cả lớp son phấn. Trong ngọn đèn mập mờ ở phòng kiêu vũ, toàn thân toát ra khí chất lười biếng quyến rũ.

      Giản An Trữ mặc dù học kinh tế quản lý, nhưng từ đến lớn, cha vì sở thích của mà bồi dưỡng, cho học ballet. Giờ phút này, đứng ở trung tâm sàn nhảy, phía cao là ánh sáng chiếu xuống, phía dưới là hàng ngàn hàng vạn nam nữ, nhạc vang rung trời. Khuôn mặt quyến rũ, ánh mắt mê ly, kỹ thuật nhảy động lòng người, hư ảo, như có như , rồi lại mập mờ, trong mắt đều là đèn neon xoay chuyển lộn chuyển, bên tai tất cả đều là nhạc đinh tai nhức óc cùng tiếng cười điên cuồng.

      Điệu nhảy kết thúc, mồ hôi đầm đìa, mùi rượu vang toả ra, giống như bị đè nén ở trong xương tối tăm cuối cùng cũng được phóng ra ngoài. Mới vừa chuẩn bị xuống, bỗng nhiên có bàn tay bắt lấy chân trần của !

      Mọi người đoán xem người này là ai nha, là a Hiểu hay người khác nà ^.^
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :