1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên Vương Đặc Biệt Thuộc Về Người Yêu: Độc Nhất Vô Nhị Bảo Bối(c34) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5: Thiên vương siêu sao (3)

      Vũ Trạch Hiểu?!

      phải cùng Giang Huyên Kì ở dưới tham gia gặp mặt đám phóng viên sao? Như thế nào xuất ở đây?

      Nam nhân cao lớn tuấn lãng nghiêng người dựa vào cạnh cửa. Bên trong cúc áo sơmi bên cố tình mở ra, lộ ra bên trong xương quai xanh xinh đẹp cùng cơ bắp màu mật ong. Kết hợp chút ánh mắt nóng bỏng, cả người tản ra khí chất phóng túng kiềm chế được cùng ngang bướng hiếm có.

      Vũ Trạch Hiểu xuất ! Trong phòng bất luận là nam hay nữ, đều phát ra hồi kinh hỉ ( ngạc nhiên vui mừng ).

      “ Trời ạ! Đây là Vũ Trạch Hiểu trong truyền thuyết? Đây là vậy chăng? như thế nào lại đến nơi này? ”

      “ Bản thân so với TV còn có phần suất hơn a~ ( đẹp trai hơn )”

      Vũ Trạch Hiểu nhíu nhíu mày, rất thích nơi ồn ào như vậy. Nhất là người chung quanh này ánh mắt mê trai sáng , giống như là động vật hiếm trong sở thú vị vây xem nha!

      Ngẩng đầu, con ngươi giống như mặt hồ thu sâu thẳm, quét mắt vòng quanh phòng, lúc sau, ánh mắt dừng ở người Giản An Trữ đứng bên cửa sổ.

      “ Lại đây! ”

      Đôi môi mổng mềm mại, bình tĩnh phun ra hai chữ chân thể chối cãi.

      Cho dù có vài phần phẫn nộ, giọng vẫn như tiếng suối chảy róc rách, mang theo tia hương vị mát lạnh.

      Trong lời Vũ Trạch Hiểu, nhất thời làm mọi người trận im lặng.

      Giản An Trữ chỉ cảm thấy mi tâm ( lông mày ) nhảy dựng, hơi hơi cúi đầu, giám nhìn , cũng có nghe lời mà .

      lúc lâu sau, bên trong phòng, trận xôn xao nho !

      Vũ Trạch Hiểu “ lại đây “ là gọi ai qua?

      Nhìn đến Giản An Trữ thờ ơ, Vũ Trạch Hiểu nhăn mày càng ngày càng sâu. Giản An Trữ biến mất cả ngày, câu giải thích đều có, đặc biệt tìm tới cửa, nàng cư nhiên lại nghe lời? sải bước chân thon dài, dàng chính mình tự tiến đến.

      Vũ Trạch Hiểu vừa , Hậu trường Lý vui mừng khôn xiết! ( Ta bà này siêu cấp tưởng bở a~ !) Nhất là vừa mới cái kia đối với ý đồ , nhất thời hai mắt đèu toả sáng, thướt tha đứng lên, váy ngắn xinh xắn bao quanh người để lộ đường cong quyến rũ, vẻ mặt vui sướng, hướng đến.

      “ Trạch Hiểu! là Trạch Hiểu sao? Tôi rất thích bài hát của nha! Tôi rất hâm mộ nha! ” Nữ nhân thanh uyển chuyển, đôi chân mềm mại thon dài trắng noãn, liền đứng ở trước mặt .

      Làn váy tung bay, cỗ gió thơm đập vào mặt, hé ra khuôn mặt trang điểm đậm, Chuốt mascara làm hàng lông mi dày nâng cao, đôi đồng tử liếc mắt đưa tình nhìn .

      Vũ Trạch Hiểu vốn vì Giản An Trữ mà đến, tâm tình tốt, căn bản nghĩ nhiều xem nữ nhân này cái liếc mắt cũng có. chán ghét lùi ra phía sau từng bước, nhìn về phía Giản An Trữ, lần nữa mở miệng: “ Lại đây cho ta! ”

      Nữ nhân kia còn tưởng rằng Vũ Trạch Hiểu với mình, trong lòng trận vui sướng. rất có lòng tin, mặt lên tia mị hoặc tươi cười, nam nhân này hận thể lập tức đem nắm trong lòng bàn tai !

      cố ý trượt chân ngã, cả người xương cốt mềm nhũn, lại chuẩn xác lầm hướng Vũ Trạch Hiểu tới trong lòng, lại gần phóng tới!

      “ Ai da —— ”

      tiếng bi thương, cũng là Vũ Trạch Hiểu tránh bên, nữ nhân này ngay lập tức “ hôn đất ”! chật vật vươn tay, đầu ngón tay va chạm vào áo khoác Vũ Trạch Hiểu.

      Nhìn lên, Vũ Trạch Hiểu hai tay nắm thành quyền, dùng thanh dễ nghe hỏi: “ Vừa mới, đụng vào quần áo của ta? ”

      Nữ nhân biểu tình có vẻ ngây thơ, lắc lắc lại gật gật.

      Vũ Trạch Hiểu chán ghét liếc cái, nữ nhân này toàn thân cao thấp, dều là do phẫu thuật thẩm mĩ mà nên.

      Dời tầm mắt, vị trí sóng lớn mãnh liệt chỉ sợ cũng là làm trôi qua.

      Chương 6: Tìm tới cửa (1)
      Chỉ thấy cái mũi bị phá hư chảy ra thứ chất lỏng tanh màu đỏ, khoé mắt lệ chảy thành sông, bầu ngực độn bởi vì ngã mà miếng lót rời ra, phẫu thuật phần hông làm được cái rắm, đùi bị đàn ông chơi đùa trở thành nát vụn rồi!


      Càng miễn bàn đến trang điểm của , cố tỏ ra vẻ mềm mại. Toàn thân cao thấp chỗ tự nhiên sạch , người cứ như vậy, cũng dám đến mong trông cậy vào ?

      thấy liếc nhìn người mình vài lần, tự tin ưỡn thẳng ngực ngẩng cao đầu. Chân nàng thon dài cân xứng, ngón tay vén mái tóc lên, ngẩn đầu lên, điềm đạm đáng nhìn , lông mi dài chớp chớp. mặt trang điểm tựa hồ là thấm nước, cũng có dấu vết bị nhoè, như trước tinh xảo hoàn mĩ rên: “ Rất đau ”

      nghĩ tới, chống lại, ánh mắt Vũ Trạch Hiểu phẫn nộ đến cực điểm.

      xanh mặt, tức giận cao dọng quát: “ Thực bẩn! Ngươi cút cho ta!”

      Thanh lớn, làm bảo vệ từ bên ngoài chạy vào: “ Vũ tiên sinh, chuyện gì xảy ra sao? ”

      Vũ Trạch Hiểu đem áo khoác mạnh mẽ ném xuống đất, cánh tay hung hăng chỉ về phía người đàn bà nằm đất, tức giận quát: “ Đem người đàn bà này đuổi ra ngoài cho ta! Các ngươi là làm như thế nào, cư nhiên để cho người điên trà trộn vào đây? Còn đem quần áo của ta làm dơ, vạn nhất chuyện gì xảy ra, các ngươi bồi thường nổi sao? “

      có tính nghiện sạch , thể chịu đựng được người khác đụng vào. Nữ nhân này ánh mắt màu tím sậm, lông mày lưỡi liềm, tóc giống bánh bột mì, nội y so với áo khoác còn thấp hơn năm bậc, nước hoa nồng nặc hắc, cũng biết cùng với bao nhiêu nam nhân “ ò e í é ” qua, cư nhiên còn muốn đến quyến rũ ?!

      Tự tìm cái chết!

      Người đàn bà kia bị bảo vệ lôi ra ngoài, nhân viên công tác khác, từng người về chỗ của mình.

      Rất nhanh, trong phòng trống , chỉ còn lại Giản An Trữ và Vũ Trạch Hiểu.

      Giản An Trữ ra vẻ bình tĩnh đặt chén cà phê lên mặt bàn, nhìn tới , thanh mát lạnh: “ Có việc? ”

      “ Có việc? ” chữ cuối cùng, hơi hơi cao lên, Vũ Trạch Hiểu rất nặng nề. nhanh về phía trước, cả người mang theo lớn tức giận, tiêu sái đến trước mặt nàng.

      “ Em ta tìm em là có chuyện gì? ”

      Dù là tức giận, giọng cũng như là bay bổng như đàn vi-ô-lông-xen, mang đến tiếng đàn lưu luyến.

      Nàng hơi hơi nghiêng người, theo bản năng cúi đầu, lui về phía sau nửa bước.

      Cũng phải sợ hãi, mà là —— có điểm xấu hổ thôi.

      Buổi sáng hôm nay, nàng từ giường tỉnh lại, nhìn đến gra giường lộn xộn cùng “ trái cây màu đỏ ” thẳng tắp đập vào mắt, biết như thế nào đối mặt. Cho nên đêm nay nàng cố ý rời xa tầm mắt , vốn là trợ lý cuộc sống, lại cố tình chạy tới phía sau khán đài, chính là muốn giảm bớt cơ hội cùng gặp mặt.

      “ Nếu, nếu nó là vì những việc đêm qua, sau đó ......”

      Nửa ngày, nàng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm, có điểm khó khăn : “ Chuyện tối ngày hôm qua, tôi hi vọng có thể quên. Tôi uống nhiều quá. Cho nên phạm vào chút sai lầm. yên tâm, tôi tuyệt đối đem chuyện này cho truyền thông, cũng quấn quýt lấy . Tôi uống thuốc phòng ngừa, lưu lại cái đó đâu. ”

      Quên, phạm vào sai lầm, quấn quýt lấy, thuốc phòng ngừa.... .....

      Thời điểm nàng xong, Vũ Trạch Hiểu gương mặt tuấn tú có chút vặn vẹo!

      Nếu những lời này, bị bạn tốt Mạc Tư Dư nghe được, lại thầm may mắn nữ nhân này thức thời, tương lai còn có cơ hội muốn tìm nàng?
      Last edited: 28/11/14
      PhongVy, linhdiep17honglak thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 7: Tìm tới cửa (2)

      Mạc Tư Dư được gọi là “ Người chém ngàn đao “ đàn bà bên cạnh nhiều vô số kể. Còn chả giống tẹo nào, hoàn toàn có cách nào chấp nhận loại phụ nữ tuỳ tuỳ tiện tiện được!

      này, quả nhiên là cái dạng như vậy ! Sớm cũng biết cùng quá nhiều nam nhân rồi!

      , lại có thể cũng như vậy cùng bẩn thỉu này qua đêm!

      Thấy ánh mắt Vũ Trạch Hiểu càng ngày càng thâm trầm, Giản An Trữ cũng nhíu nhíu mày.

      đối với chuyện như vậy hoàn toàn có kinh nghiệm, tuy rằng từng có bạn trai, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là hôn môi mà thôi, cũng có phát triển thêm bước.

      Giản An Trữ lui về phía sau, khoé mắt hơi nâng lên, nét mặt tỉnh táo lại: “ Nếu như có việc gì khác, tôi làm việc trước. ”

      nghĩ tới, nàng vừa bước bước, Vũ Trạch Hiểu cũng chợt di chuyển sang bên cạnh, ngăn ở trước mặt nàng.

      Giản An Trữ ngẩng đầu, hào quang từ Vũ Trạch Hiểu phía sau chiếu qua, đem quanh thân khắp người đều nạm viền vàng. Người đàn ông trước mặt có chút trầm mặc, mi nhọn thanh tú nhíu chặt, như là ngọn núi, chặn đường của .

      Giản An Trữ bất động, Vũ Trạch Hiểu lại giơ chân lên, từng bước từng bước tới gần .

      Rất bình tĩnh, bình thản mà mạnh mẽ tiến tới, tim Giản An Trữ như đánh trống trong lồng ngực, từng chút từng chút đập liên hồi, dường như nàng cũng bị nhiễm, theo bước chân của , chậm rãi lui về phía sau.

      Cho đến khi lưng cảm giác được hơi lạnh của bức tường, ngẩng đầu lên, Vũ Trạch Hiểu vẫn đến gần, hai người dường như đều dán chặt vào bức tường.

      đứng như vậy, hít thở đều đều đỉnh đầu , khoảng cách rất gần khiến cũng có thể cảm giác được hơi thở ấm áp ấy này quanh quẩn ở bên người tối hôm qua là ! dường như cảm nhận được sức ép mạnh mẽ đè lên, khí trong lồng ngực cũng giảm dần, hô hấp liền cảm thấy khó khăn.

      Vũ Trạch Hiểu đột nhiên vươn tay ra, bất ngờ kéo lấy cổ tay , dùng sức lôi kéo, đứng vững, lập tức ngã vào lồng ngực rắn chắc của .

      “ Ngẩng đầu lên! ” Vũ Trạch Hiểu giọng lạnh lùng vang lên, Giản An Trữ vô ý thức ngẩng đầu nhìn Vũ Trạch Hiểu.

      Ánh mắt hai người chạm nhau, con ngươi màu đen loé lên tia tức giận và vẻ mặt đúng đắn, kiềm chế được có chút bối rối. Loại ánh mắt này, so với ánh mắt phủ sương mù lúc triền miên là khác nhau, cũng giống với ánh mắt chất vấn vừa rồi. Ánh mắt sắc bén, gần như đâm vào miệng vết thương của .

      Chuyển động đột ngột của làm bị đóng băng vài giây, và sau đó, mãnh liệt giãy dụa.

      Vũ Trạch Hiểu dứt khoát nắm tay đặt lên đầu, vừa mới giơ chân lên sphản kháng, Vũ Trạch Hiểu liền cúi xuống, để cơ thể tiến lại gần Giản An Trữ, dùng tay chân to lớn của mình, vững vàng đem cố định chỗ.

      Hơi thở nóng bỏng phun lên chóp mũi , Giản An Trữ lắc đầu mấy cái, nhưng vẫn thể thoát khỏi. Tức giận, cùng với tia ngượng ngùng tấn công lên chân mày. Giản An Trữ nhíu mi, nhịn được phản kháng: “ rốt cuộc muốn thế nào? Tôi rồi, tối hôm qua tất cả là ngoài ý muốn! Tôi biết thế nào là đúng đắn, cần phải chịu trách nghiệm, cũng quấn quýt lấy , càng thêm đem chuyện này cho truyền thông. ”
      Vũ Trạch Hiểu gắt gao ngăn chặn phản kháng của , mi mắt hơi rũ xuống nhìn Giản An Trữ. Lông mi của dài, dưới hình tròn của ánh sáng trông bóng dáng bé. Mặt của cách chỉ có năm cm, thậm chí có thể thấy bộ lông tơ tinh tế mặt Giản An Trữ.
      PhongVy, linhdiep17honglak thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8: Tìm tới cửa (3)



      Hơi thở mềm mại, phun lên gò má . Đôi môi hồng hào, có bôi loạn son màu đỏ tươi, ướt át như cánh hoa đào mới nở. Làm cho người nhìn, chỉ muốn gặm cắn ngụm cho thoả!

      Khoảng cách rất gần, có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt phảng phất người . phải mùi nồng nặc của nước hoa, mà giống như là mùi vị trái cây thơm mát. Tối hôm qua, bị hạ dược mà mất kiểm soát, nhưng cuối cùng vẫn cùng , bởi vì người có mùi thơm, cho cảm giác chán ghét.

      Vũ Trạch Hiểu hơi hơi nheo mắt lại, cẩn thận quan sát, có thể xác định, này sạch thuần khiết, mi cong cong tự nhiên, con ngươi linh hoạt, chiếc mũi xinh xắn, bởi vì sợ mà môi đỏ mọng khẽ mở ra. Nhưng mà, tuyệt đối có chỉnh dung,
      thậm trí còn có trang điểm, tất cả đều là vẻ đẹp tự nhiên vốn có.

      Bởi vì Vũ Trạch Hiểu dùng sức, nên dây buộc tóc của Giản An Trữ rơi ra, mái tóc đen mượt như thác nước, mềm mại rối tung ở vai, vừa có uốn tóc, cũng có ép tóc, càng có nhuộm tóc màu đen, lại mềm mại đến lạ thường, nhất định có thể lập tức làm người mẫu chụp hình quảng cáo dầu gội rồi!

      ❀◕‿◕❀

      Tuy rằng sáng nay nhìn thấy vệt máu , nhưng như thế cũng nhất định rằng ... đổi gra giường khác !

      Chả lẽ, đêm qua, là lần đầu tiên của ?

      Suy cho cùng, dưới phản ứng ngu ngơ của Giản An Trữ đêm qua, làm cho người ta hít thở thông, giống như tơ lụa thượng hạng ngọt ngào êm ái, tuyệt đối thể nào là người phụ nữ “ chiến đấu giường ”!

      Nghĩ đến đây, Vũ Trạch Hiểu hô hấp trong nháy mắt có chút dồn dập! Vũ Trạch Hiểu rất thích sạch , ghét nhất những phụ nữ thích đánh son phấn loè loẹt, dáng vẻ uốn éo, cũng lăn lộn giường với biết bao nhiêu đàn ông. Là thần tượng có số lượng fan đông nhất, trong giới giải trí cũng có rất nhiều mĩ nữ hâm mộ. Nhưng cũng phải là ghét bỏ phụ nữ son phấn, chẳng qua chán ghét họ “ quá bẩn ”.


      Hình ảnh đêm hôm qua, dần dần lên trong lòng, hai người dán chặt, dựa vào nhau, đầu óc choáng váng, khoái hoạt, điên cuồng, làm cho đạp lý trí. Giống như nhảy Bungee,
      lần lại lần từ vách núi nhảy xuống, hưởng thụ cái loại tàn phá hạnh phúc này! Hai mươi tám năm nay đều kiềm chế, bây giờ bùng nổ, càng làm cho hưng phấn cùng vui sướng!

      Giản An Trữ cũng cảm nhận ý định mạnh mẽ của Vũ Trạch Hiểu, chưa bao giờ quá thân
      mật với ai trước đây cả, Giản An Trữ bắt đầu ra sức dãy dụa: “ Vũ Trạch Hiểu, làm cái gì vậy, mau buông tôi ra! ”

      Vũ Trạch Hiểu cắn răng, nhịn rất cực khổ a, mà này còn lải nhải, thậm chí bị áp chế dưới thân, vẫn là cam lòng mà dãy dụa, ở thần kinh yếu ớt của chêu chọc!

      Hơn nữa, nhìn môi hồng của Giản An Trữ đóng mở, bộ dáng ướt át kiều diễm, làm cho
      muốn nếm thử mùi vị!

      “ Vũ Trạch Hiểu, nếu buông tôi ra, tôi liền la lên, tôi liền.... .... Ưm....... ”

      Còn chưa xong, đôi môi của hung hăng áp xuống!
      PhongVy, linhdiep17honglak thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 9: Tìm tới cửa (4)

      Cũng kì lạ, vì rất ưa sạch nên thích người khác đụng chạm vào mình, cho
      tới bây giờ cũng chủ động hôn người phụ nữ, cho dù là khi cần quay MV, cũng tuyệt đối tự chính mình ra diễn, hoặc cho đạo diễn tìm người đóng thế, hoặc chấm dứt hợp đồng.

      Coi như là, đêm hôm qua, bị thuốc khống chế, mất lý trí, nên mới, mới... xảy ra chuyện như vậy!

      Nhưng là hôm nay, biết có phải vì nhớ lại hình ảnh đêm hôm qua, hay vì có bôi loạn son lên môi. Dù sao thời điểm khi chạm vào , trong lòng có cảm giác buồn nôn. Môi ướt át đầy đặn, môi mỏng, ở giữa là môi với đường cong hoa văn xinh đẹp. Mang theo nhàn nhạt hương vị tự nhiên, như đoá hoa đào mới nở, tươi non ngon miệng.

      Vũ Trạch Hiểu nhàng hôn qua đôi môi mềm mại kia, lại muốn xâm nhập nhấm nháp hương vị thơm ngon của —— biết... bên trong... là cảnh tượng tuyệt vời gì?

      Trong hổ họng của Giản An Trữ còn lưu lại hương vị cà phê đắng cùng hơi thở thuần khiết, hấp dẫn ở trong đó khuấy động từng chỗ, trằn trọc truyền miên, khiến cho theo theo kịp được tốc độ của , xoay tròn, nhảy, điên cuồng!

      Giản An Trữ chưa bao giờ gặp qua kiểu hôn nào cuồng nhiệt như thế này, cả người mềm nhũn, thậm trí còn có chút sức lực nào để đẩy ra.

      Máu trong cơ thể Vũ Trạch Hiểu dường như được chia thành phần, phần xông lên não, làm cho hận lập tức thể hưởng thụ đôi môi . phần khác, khi xuống tắc, cơ hồ có thể làm cho biến thành dã thú trong nháy mắt!

      Chương 10: Công chúa gặp nạn (1)

      Giản An Trữ vẻ mặt luống cuống, còn chưa kịp sửa sang lại quần áo, vội vàng hấp tấp chạy ra ngoài!

      " dám!" Vũ Trạch Hiểu muốn tiến lên ngăn chặn , nhưng vừa mới nhích người, cỗ đau nhức liền ập tới, đau đến nỗi lập tức ngồi xổm xuống. Chỉ có thể trơ mắt nhìn "thủ phạm" vội vàng chạy trốn.

      Giản An Trữ rời chưa được bao lâu, phụ tá của Vũ Trạch Hiểu là Dương Hạo Minh xuất trong phòng, vừa nhìn thấy kiểu dáng thống khổ của Vũ Trạch Hiểu, lập tức chạy đến: "Thiếu gia?"

      "Tôi, tôi sao." Vũ Trạch Hiểu tay che phần hông, tay vịn vào tường khó khăn đứng dậy, này cũng quá nghịch ngợm rồi!

      ràng là Đại minh tinh, biết có bao nhiêu fan hâm mộ mong muốn được leo lên giường , hi vọng nhìn mình cái! cũng có ghét bỏ lớn lên khó coi, tính cách tốt, hơn nữa còn có thể còn là xử nữ, nghĩ tới đáng chết này lại. . . . . .

      hít hơi sâu, trong con ngươi đen thần bí, chợt lóe lên tia sắc bén, giống như là con sói hoang vậy!

      Giản An Trữ, cứ chờ đó!

      ↖(^ω^)↗

      Mười giờ đêm, Giản An Trữ mới trở về đến phòng trọ, vừa mới bước vào cửa, nhận được điện thoại của thư ký Hồng Mẫu Quân: "An Trữ, Hôm nay xảy ra việc gì? Trạch Hiểu, ta tối nay có tham gia gặp mặt đám phóng viên! Cũng có mặt ở hội nghị thảo luận! Gọi điện thoại cũng nghe, rốt cuộc là chạy đến nơi xó xỉnh nào rồi!"

      Giản An Trữ đem mình ném lên ghế sa lon, xoa xoa huyệt Thái Dương, thanh mệt mỏi: "Chị Mẫn Quân, em khắp nơi để tìm, cũng tìm có thấy ấy."

      Vũ Trạch Hiểu vừa mới moi được thông tin của Giản An Trữ từ Dương Hạo Minh, dưới con mắt tò mò nhìn chằm chằm của mọi người, lại làm trò cười trước mặt nhiều phóng viên như vậy xong rồi phủi mông rời , đem bạn diễn là Giang Huyên Kỳ ( nhớ có thể xem lại chương 2 (1) nhé!) cùng nhân viên và ký giả tất cả đều để vào mắt. Ban đầu, dự định sau khi
      họp báo kết thúc, số công ty quảng cáo nổi tiếng hi vọng có thể cùng hợp tác, trong đó có số bản hợp đồng giá trị lên tới hàng vạn, vậy mà cũng có nhìn đến.


      "Em là trợ lý của ta, mà lại biết ta đâu?" Hồng Mẫn Quân nổi trận lôi đình. Doãn Mậu Huy mặc dù là do Vũ trạch hiểu làm người đại diện, cũng là tổng giám đốc của toàn bộ Ngôi Sao Giải Trí này, mọi công việc trong Doãn Mậu Huy đều do thư ký Hồng Mẫn Quân sắp xếp. Trợ lý Dương Hạo Minh được mang đến từ Vũ gia, chỉ nghe thấy lệnh của sếp, công ty mau chóng thực ngay lập tức. Vũ Trạch Hiểu vừa ở phòng điều khiển bị làm cho tức giận, Hồng Mẫn Quân gọi cho Dương Hạo Minh, Dương Hạo Minh giọng lạnh như băng câu: " ta được khoẻ." Cũng có để ý tới mấy công ty gọi điện đến làm phiền.

      "Buổi họp báo quan trọng như vậy, Vũ Trạch Hiểu đến, cũng thông báo cho công ty tiếng! Sau đó mọi người cũng thấy Giản An Trữ đâu, em, cái người trợ lý cuộc sống của đâu rồi! Nếu như sáng sớm ngày mai tìm thấy ta, em cũng đừng có đến công ty nữa!"

      xong mấy câu này, Hồng Mẫn Quân cúp điện thoại cái rụp!

      Giản An Trữ xoa xoa mi tâm, mấy tháng nay theo Vũ Trạch Hiểu, cũng coi như mở mang được tầm mắt, biết Thiên Vương siêu sao xảo quyệt lưu manh là như thế nào rồi a! rất thích sạch , đồ người khác chạm qua dứt khoát dùng, cũng cần. thích cùng người khác tiếp xúc, thậm chí ngay cả những cái ôm cùng bắt tay cũng là bắt buộc. Nhất là —— chán những người kia trang điểm đậm, nồng nặc mùi nước hoa xông thẳng vào cánh mũi, còn đối với bày ra vẻ sắc nữ.

      Lúc trước được chọn làm trợ lý cuộc sống, chắc là vì thuần khiết, có bày ra bọ dáng trang điểm, chứng minh ta ây ''sạch ''. Hay là, bởi vì đối với khuôn mặt nghiệt của , có đỏ mặt sao?!
      Last edited: 5/12/14
      PhongVy thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11: Công chúa gặp nạn (2)

      nghĩ tới, còn chưa muốn xin nghỉ việc, công ty trước !

      Nghĩ đến cần làm việc cùng Vũ Trạch Hiểu nữa, nhõm.

      Để điện thoại xuống, xoay người vào phòng tắm.

      Buổi tối, mới có thời gian để ý tới Vũ Trạch Hiểu, còn bằng cùng bong bóng chơi đùa chút.

      Nước nóng từ vòi chảy xuống khắp làn da trắng nõn của , cảng tượng người thấy đều mặt đỏ tim đập này, khắp nơi đều có dấu vết xanh tím, ngầm cho biết, tối hôm qua đều phải là mơ.

      Buồn cười, khó khăn lắm mới trốn ra khỏi nhà được, chính là vì muốn mình rơi vào ảo tưởng, phải thực cuộc hôn nhân thương mại có tình . Nhưng là mới trở về nước tháng, cùng siêu sao trong giới giải trí 419?

      Cũng là tháng trước, ở ngoài cửa thư phòng, nghe được cha dượng và mẹ chuyện, muốn đem hạnh phúc nửa đời sau của cho cuộc hôn nhân thương mại , tất cả đều giao cho người đàn ông chưa từng gặp mặt, để đối phương đầu tư vào kế hoạch công ti của gia tộc là năm tiến độ đầu quân vào thị trường Châu Mỹ .

      Cha mẹ Giản An Trữ, năm xưa từ Trung Quốc di cư sang Canada. thời gian sau khi ra đời, cha mẹ bởi vì cãi vã mà dẫn đến ly hôn, theo cha mình về gia tộc.Cha gia đình giàu có, vì lo cho nên cha cũng có tái hôn, ông bà cũng rất thương che chở . Mặc dù có mẹ , nhưng tuổi thơ trôi qua hay là hết sức vui vẻ.

      Cho đến năm mười sáu tuổi, cuộc tai nạn xe cộ cướp sinh mạng người thân của , đem cha cùng ông bà đều mang , chỉ có là may mắn tránh thoát nạn. Bởi vì chưa đến tuổi trưởng thành, nên mẹ là Giản Bàn đón về nuôi dưỡng.

      Giản Bàn sớm tái hôi, cha dượng gia là nổi tiếng giàu sang quyền thế ở Toronto. Trong nhà trừ cha dượng cùng con trai lớn của vợ trước ra, Giản Bàn cũng vừa sinh . Cộng thêm , trong nhà có ba người con. Người trai danh nghĩa kia cá tính bá đạo, vẫn đối với nàng chút thiện cảm. Mà người em cùng mẹ khác cha của cũng quá kiêu căng.

      Cha dượng đối với nàng phải là xấu, cũng có tốt hơn, mẹ mặc dù thương , nhưng dù sao có nhiều năm gặp, lại có đứa con nữa. Có thể , ở trong nhà, mãi thể hoà nhập vào, giống như là người vô hình, luôn giống như sống nhờ nhà người xa lạ.

      Khi học đại học, thích học trưởng tao nhã lịch . Khi lấy hết dũng khí, can đảm muốn thổ lộ với ta, lại phát , ta và em của mình ở chung chỗ. . . . . .

      Nàng thừa nhận, chuyện này đối với cú sốc vô cùng lớn, mãi khoảng thời gian dài sau đó, vẫn chưa gượng dậy nổi. Cho đến ba năm trước đây. . . . . .

      Mặc dù cuộc sống ở Canada, bầu khí thoáng đãng hơn, Từ , cùng ông bà và cha lớn lên bên nhau, học trong trường tiếp nhận con dân Trung Quốc, đứng đầu trong truyền thống giáo dục. Vì vậy, ở người , đều toát ra vẻ tự do phóng khoáng cũng như truyền thống lễ nghi ở cả Châu Âu và Mỹ. Bọn họ giấu cảm xúc của mình, cho dù ở gia tộc cha dượng, niềm tin và kiên trì vững chắc thể lung lay này, cũng thay đổi.

      Nhưng là, ngay cả như vậy, cũng tuyệt đối có cách nào chấp nhận, cuộc hôn nhân chính trị tình này !

      Nhất là, biết cuộc hôn nhân bi kịch của cha mẹ, đó là cuộc sống của cha mẹ. Cả hai người xa lạ, căn bản có cái gì gọi là tình được. Khi mẹ gặp được đàn ông nhiều tiền hơn cha, đối với cha liền thương tiếc đá cha sang bên, chút tình nghĩa từ bỏ cha cùng , mới tạo nên kết quả ngày hôm nay.
      PhongVylinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :