1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên (Tập 3 c39.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 41.1: Có gì xin mời chỉ giáo?

      Edit: senna_lam


      Sau khi rời khỏi Áo Uy, Vân Phong trở về Phong Vân ngay mà tiếp tục tới Thánh Diệu cùng Già Diệp trước, có Áo Uy làm mẫu cho nên Thánh Diệu và Già Diệp cũng dễ dàng chấp nhận hơn, đương nhiên uy hiếp của Vân Phong tương đối có tác dụng lớn, muốn tiêu hao nhiều tâm tư cho Thánh Diệu và Già Diệp, cho nên bằng khí thế quân chủ cấp bậc của Vân Phong đường chạy tới, đoán rằng hai Công hội lính đánh thuê cũng phải hiểu được cái gì gọi là biết xem xét thời thế.

      Dưới cường thế của Vân Phong, Công hội lính đánh thuê của tam đại đế quốc đồng loạt đồng ý ý kiến làm chung nhiệm vụ, vốn dĩ can thiệp chuyện của nhau, bị ngăn cách trong trạng thái tứ đại phân bộ*, từ lúc Vân Phong bắt đầu cho cơ hội này, dần dần liên hệ lẫn nhau, cùng nhau giao thiệp, thế lực Công hội lính đánh thuê ở Đông đại lục càng phát ngày càng bền vững, củng cố, còn hoàng thất ở tứ đại đế quốc cũng có vài phần kiêng kị, có vẻ thành hơn.

      *mỗi phân bộ là công hội có của bốn đế quốc

      Tam đại thủ đô đế quốc đồng ý đề nghị của Vân Phong, sau khi Vân Phong xử lý xong chuyện ở Già Diệp và Thánh Diệu, lập tức khởi hành trở về đế quốc Phong Vân, trở về Cát Nguyên, về Công hội lính đánh thuê Phong Vân lâu ngày thấy, biết ai để lộ tin tức, Vân Phong mới về tới cổng lớn Công hội lính đánh thuê, bị đám đông người sớm chờ ở nơi đó làm cho ngẩn người, Chính Nhiên đứng đầu tiên, bất đắc dĩ cười cười, Vân Phong chỉ thông báo cho mình , tin này hẳn là do Triệu Nghiêm tiết lộ ra ngoài.

      "Ta chỉ là ... ... báo bình an cho phụ thân và Vương thúc biết." Triệu Nghiêm đứng bên cười hắc hắc, có chút xấu hổ xoa đầu, xác thực chỉ cho phụ thân Triệu Minh Khải, cũng với Vương Minh, Triệu Minh Khải dĩ nhiên rất vui vẻ, mặt mày hồng hào, Vương Minh vui vẻ hô lớn:"Tiểu...tiểu thư về đến!" tiếng hô này chỉ vô tình, nhưng lúc ấy ở tổng bộ Hồng Phong tất cả lính đánh thuê đều nghe nhất thanh nhị sở*, Vương Minh vừa mới dứt lời, toàn bộ các dong binh đều chạy tới.

      "Đội trưởng! Ngài tiểu thư về tới đây sao?!"

      "Khi nào về tới?"

      "Rốt cuộc khi nào tiểu thư trở về!"

      Vương Minh xấu hổ cười cười, tự biết chính mình vừa rồi cao hứng quá nên có chút đắc ý vênh váo, chắc là lần này tiểu thư lặng lẽ trở về làm việc, những lính đánh thuê biết tung tích của Vân Phong tiếp tục phát tán ra, coi lời hô vừa rồi tin .

      "Chuyện này, chuyện này......" Vương Minh bị các dong binh vây quanh ở chính giữa, ai nấy cũng nhìn bằng đôi mắt đầy hưng phấn, Vương Minh biết nên gì, Triệu Minh Khải ho khan cái, sơ qua tin Vân Phong sắp về tới, sau khi các dong binh Hồng Phong xác thực được tin Vân Phong trở về, liền lập tức bùng nổ!

      "Tiểu thư về đến rồi! Vạn tuế!"

      "Ta muốn nhìn thấy tiểu thư! biết thực lực của tiểu thư tấn chức đến cấp bậc gì rồi!"

      "Nhất định là rất mạnh, đại tiểu thư Hồng Phong mà!"

      Tổng bộ Hồng Phong tràn ngập vẻ vui mừng, Triệu Minh Khải và Vương Minh nhìn thấy các dong binh nhảy nhót la hét cũng khỏi cười, Vân Phong trở về cũng chuyện bọn họ dự đoán rất lâu, biết trải qua khoảng thời gian dài như vậy, tiểu thư nay biến thành bộ dáng gì nữa.

      Nhưng mà nghĩ rằng, tin Vân Phong trở về những truyền trong Hồng Phong, mà toàn thể Công hội lính đánh thuê đều truyền ra tin này, Công hội lính đánh thuê tại Phong Vân náo nhiệt hẳn lên, các dong binh Hồng Phong vẫn luôn lấy Vân Phong làm niềm tự hào, tuy nhiên các dong binh đế quốc Phong Vân cũng lấy Vân Phong làm niềm kiêu ngạo! Thậm chí các dong binh đoàn khác còn trêu chọc câu,"Hồng Phong, đừng mọn như vậy chứ! Vân Phong là tiểu thư Công hội lính đánh thuê Phong Vân mà."

      Các dong binh Hồng Phong dĩ nhiên muốn lý luận phen, Vân Phong sớm ở trong lòng tất cả lính đánh thuê trong Công hội lính đánh thuê, sau khi biết tin Vân Phong trở về, toàn bộ các dong binh ở Cát Nguyên xuất động ra nghênh đón, tạo thành thanh thế lớn, làm cho dan chúng ở Cát Nguyên khỏi giật mình.

      Vân Phong nhìn Chính Nhiên cười, Chính Nhiên cũng vui mừng gật đầu, Vân Phong nhìn lướt qua những người trước mặt, có rất nhiều gương mặt quen thuộc, bốn vị đội trưởng năm sao ban đầu nay còn ba người đứng ở chỗ này, người còn lại chính là Triệu Minh Khải.

      "Tại sao...... tất cả đều ra đây?" Triệu Nghiêm nhìn đống người trước mắt, cứng đờ lưỡi, chỉ nghĩ các dong binh Hồng Phong toàn thể xuất động, lại nghĩ rằng các dong binh đoàn khác cũng vô góp vui!

      Khúc Lam Y nhìn biển người trước, khỏi cười lớn, im lặng đứng bên cạnh Khúc Lam Y, đôi mắt đề phòng nhìn chằm chằm mọi người, Nhục Cầu ngồi vai Vân Phong lười biếng đánh ngáp cái.

      "Bọn họ nhất định muốn tới đón ngươi, cho nên còn biện pháp." Chính Nhiên có chút bất đắc dĩ cười cười, Vân Phong lắc đầu, cao giọng với các dong binh:"Cảm tạ các vị nhiệt tình tới nghênh đón, bất quá tại có việc muốn , nên mới các vị trở về trước."

      Các dong binh ai cũng nhúc nhích, cứ như vậy nhìn chằm chằm Vân Phong, Vân Phong giật khóe miệng, nhìn về phía Minh Khải,"Triệu thúc, tí nữa ta quay về tổng bộ Hồng Phong." Triệu Minh Khải kích động gật đầu, ba vị đội trưởng đứng bên cạnh mở miệng muốn gì đó nhưng Vân Phong chỉ cười, dời tầm mắt . Ba vị đội trưởng thực vì xấu hổ, Triệu Minh Khải mở miệng,"Ba vị nếu chê, xin mời đến tổng bộ Hồng Phong."

      Ba vị đội trưởng chỉ có thể cười khổ, theo Triệu Minh Khải quay về, các dong binh Hồng Phong vừa nghe thế lập tức điên cuồng về phía tổng bộ, chỉ cần nghĩ sắp được nhìn thấy Vân Phong, bọn họ liền vui vẻ, còn các dong binh khác tất nhiên có đãi ngộ này, chỉ có thể thừa dịp cơ hội này nhìn xem chút.

      Hai người Vân Phong và Chính Nhiên tiên sinh rới , Triệu Nghiêm theo phụ thân trở về Hồng Phong, Khúc Lam Y ngẫm nghĩ rồi cũng mang theo theo, Nhục Cầu gì cũng chịu rời khỏi Vân Phong, an vị ngồi vai Vân Phong, nhe răng nhếch mép với Khúc Lam Y thực hữu hảo.

      Cuối cùng Nhục Cầu theo Vân Phong, cùng Chính Nhiên hướng về phía đại lâu tổng bộ Công hội lính đánh thuê, đường đều là các dong binh, vừa nhìn thấy Vân Phong và Chính Nhiên cùng nhau , vội vàng tránh đường, nhìn hai người qua. Tuy rằng Vân Phong có rất nhìn lần bị chú ý, nhưng tầm mắt nhiệt tình như vậy cùng hướng đến khiến cho nàng có chút được tự nhiên, Chính Nhiên vẫn giữ bộ dạng cười tủm tỉm, lâu như vậy chút đều đổi. Dưới ánh nhìn thân thiết chú ý, hai người cuối cùng
      [​IMG]
      tú cầuB.Cat thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 41.2: Có gì xin mời chỉ giáo?

      Edit: senna_lam


      Thời điểm Vân Phong tới Mộc thành biết thành thị này náo nhiệt hơn so với trước đây, Mộc thành tại cũng được tính là thành thị nhất lưu, bởi vì có Mộc gia, bởi vì có Mộc Tiểu Cẩm gả cho Vân gia làm chỗ dựa nên thành thị này càng được coi trọng hơn, thể phát triển mạnh

      Tới Mộc gia, Mộc gia vẫn náo nhiệt như cũ, Vân Phong chút tiếng động hạ xuống góc ngoài viện Mộc gia, Khúc Lam Y theo ở phía sau, kéo qua nhìn Vân Phong ,"Nàng xem ."

      Vân Phong gật đầu, Nhục Cầu nhảy sang người , miễn cưỡng đánh ngáp cái, bộ dạng nhìn qua thực chán chường. Vân Phong lững thững đến cửa lớn rất náo nhiệt của Mộc gia, Khúc Lam Y trực tiếp mang theo và Nhục Cầu nhảy lên, vào trong viện Mộc gia.

      Vừa bước từ góc hẻo lánh ra, Vân Phong chợt nghe thấy thanh ồn ào náo động, có số người vây quanh ngoài cửa lớn Mộc gia, Vân Phong cẩn thận nhìn qua, đa số đều là những nữ tử trung niên, miệng các nàng ồn ào,"Vương gia nhị nương tồi, ta là vội tới cầu hôn Vân gia chủ!"

      "Lý gia nương cũng tồi, gia thế tương đương."

      "Tôn gia tam nương......!"

      Trong thời gian ngắn ngủn, dưới mười người giúp đỡ các dòng họ giới thiệu, ra đều là đến đây để cầu hôn. Xem ra lão cha mặt than của mình đúng là đắc giá, Vân Phong hướng cửa lớn đến, bỗng nhiên thanh vang lên,"Nhường chút, tất cả nhường chút!"

      Vân Phong tò mò quay đầu lại, liền nhìn thấy đám người vây quanh trước cửa Mộc gia bị đẩy sang hai bên, mấy nam nhân đẩy hết nữ nhân qua bên tất nhiên nữ nhân vui hỏi,"Ngươi đẩy cái gì mà đẩy!"

      "Ở trước cửa Mộc gia mà còn dám đẩy người khác sao?!"

      Các nữ nhân bắt đầu chửi bậy, sắc mặt mấy nam nhân đẩy người tốt gầm ,"Đều cút mẹ nó sang bên ! Đừng chắn đường!"

      Vân Phong hơi lui sang bên, ánh mắt nhìn lướt qua, lộ ra lối nữ nhân chậm rãi bước tới, quần áo người được sơ chế bằng loại vải dệt tốt nhất, ngũ quan diễm lệ, trang sức tinh xảo càng làm cho dung nhan thêm phần tịnh lệ, thân hình nữ nhân đầy đặn, lộ ra ý nhị thành thục, thần thái nữ nhân lộ ra loại cao quý cùng kiêu ngạo, bước dưới chân thong thả, theo bên người nàng cũng là nương khác biệt lắm, tuy rằng ngũ quan vẫn còn non nớt, nhưng cũng giống nữ nhân này đến ba phần.

      lớn nên quan hệ hẳn là mẹ con, ánh mắt Vân Phong trầm xuống, đây chẳng lẽ muốn cả nhà cùng gả vào trong Vân gia hay sao? Còn mang theo nữ nhi nữa chứ?

      thanh mắng mỏ nữ nhân lúc nãy dần dần im lặng hết, nữ nhân này xinh đẹp cao ngạo làm cho các nàng đều im miệng, nghĩ tới ngay cả dạng nữ nhân này cũng muốn gả vào trong Vân gia, nhóm bà mối chỉ biết các nương nhà khác coi như hết cơ hội, nên chỉ có thể thầm bỏ . Con của nữ nhân trung niên quay đầu bước , khóe miệng nữ nhân cao quý kia tươi cười, Vân Phong nhìn thấy rãng, trong nụ cười kia có chứa ý tứ hèn mọn và khinh thường.

      "Hách Liên phu nhân?" thủ vệ Mộc gia nhìn nữ nhân bước tới khỏi có chút kinh ngạc, nữ nhân cười ,"Tới quấy rầy rồi."

      Thủ vệ lập tức mở cửa để cho các nàng vào, Vân Phong càng có nhiều nghi hoặc hơn, Hách Liên sao? Đây là gia tộc gì? Chẳng lẽ mấy ngày gần đây gia tộc này quật khởi sao? Rất nhanh sau đó, bên cạnh có người thấp giọng giải thích nghi hoặc cho Vân Phong.

      "Phu nhân Hách Liên gia đến Vân gia làm cái gì vậy?"

      "Đúng vậy, nàng phải có trượng phu rồi sao? Còn đến Vân gia làm cái gì chứ?"

      "Ta nhìn hình như cầu hôn cho con cháu Hách Liên gia đấy, phát bên cạnh nàng còn có nữ hài nhi kia sao?"

      "Ngươi bị ngớ ngẩn nha! Vân gia chỉ còn lại tiểu thư là Vân Phong, muốn cầu hôn cũng phải là nam đến chứ!"

      "Ngươi mới ngớ ngẩn đó, Vân Thăng phải là nam sao! Ai cưới lần thể cưới lần nữa! Cho dù làm tiểu thiếp cũng là người Vân gia nha!"

      "A? như vậy cũng đúng, bất quá tình cảm của Vân Thăng và Mộc gia chủ chẳng ai là biết, tốt đến được! Có thể lấy tiểu thiếp nữa sao?"

      "Chuyện này cũng nhất định, nam nhân mà...... thể chính xác được! Hơn nữa Hách Liên gia......"

      "Hách Liên này từ đâu đến đây?" câu nghi vấn vang lên, người chuyện chú ý mở miệng đáp,"Hách Liên gia phải là gia tộc gần đây quật khởi ở Phong Vân đại lục sao, nghe có thể so sánh cùng Thương gia và Đức gia đó, ngay cả điều này ngươi cũng biết à......!" Người chuyện vừa xoay đầu lại liền phát bên cạnh có ai cả, những người khác cũng hai mặt nhìn nhau, đạo bóng dáng nhanh chóng biến mất ở bên trong gian, nấp tiếng động, Vân Phong phong tỏa gian tiến vào Mộc gia, nàng muốn nhìn thử coi Hách Liên phu nhân muốn làm cái gì!

      Hách Liên phu nhân dẫn theo nữ nhi của mình đến gần đại sảnh Mộc gia, Mộc Tiểu Cẩm vẫn duy trì thói quen tiết kiệm, cho nên dưới Mộc gia rất là đơn giản, đại sảnh so với số gia tộc khác có vẻ còn đơn sơ hơn, Hách Liên phu nhân ngồi ghê nhìn lướt qua lên tiếng, mà bên ràng khinh thường hừ cái,"Đây là cái chỗ nghèo kiết nào chứ, còn bằng phần mười của nhà ta nữa."

      "Tiểu Phù, thể lung tung." Hách Liên phu nhân khẽ quát, nhưng giọng điệu lại nặng hiển nhiên cũng cho rằng xác thực là như thế, khinh thường hừ tiếng, gì.

      Chỉ chốc lát sau có gia nhân ra, Hách Liên phu nhân nhìn thấy là gia nhân thần sắc khỏi lạnh lùng, nhìn thấy khỏi la lên,"Mộc gia có ý tứ gì! Ta cùng mẫu thân tự mình đến, gia chủ các ngươi cư nhiên còn chịu ra gặp!

      "Tiểu Phù, thể vô lễ!" Hách Liên phu nhân lại giọng quát lớn, sau đó mới ,"Mộc gia chủ có thai trong người, ta hiểu mà. Nhưng hôm nay tới là có việc muốn , nếu Mộc gia chủ
      [​IMG]
      tú cầuB.Cat thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 43.1: Đột kích!

      Edit: senna_lam


      Vân Phong cùng Mộc Tiểu Cẩm ở bên người, hai người lâu rồi gặp mặt dĩ nhiên có rất nhiều chuyện muốn , nghe được trong phòng thường xuyên truyền ra tiếng cười đùa, Vân Thăng ngồi bên ngoài cũng vui mừng, từ lúc Mộc Tiểu Cẩm mang thai tới nay cảm xúc vẫn luôn ổn định, đa sầu đa cảm là chuyện thường tình, tiếng cười của Mộc Tiểu Cẩm thường xuyên truyền ra, đây là lần đầu Vân Thăng thấy Mộc Tiểu Cẩm vui vẻ như vậy trong suốt thời gian qua, muội muội của mình đúng trở về rồi.

      " thôi, đem hết mọi chuyện ở Tây đại lục kể cho chúng ta nghe." Vân Thăng giơ tay vỗ bả vai Vân Lạc Trần, Vân Lạc Trần lập tức gật đầu, đứng dậy theo Vân Thăng về phía thư phòng của Vân Cảnh, Khúc Lam Y vẫn ngồi yên chỗ có ý định nhúc nhích, Vân Thăng tò mò hỏi,"Tiểu tử, ngươi à?"

      Khúc Lam Y nhíu mày,"Mấy thứ đó ta nghe, chuyện nên biết ta đều biết."

      Vân Thăng vốn tưởng rằng Khúc Lam Y khiêm tốn hai câu ai ngờ khiêm tốn thôi ngược lại còn tự đại nữa, chuyện nên biết đều biết? Nhìn cách này coi! Vân Thăng lạnh lùng hừ tiếng, thèm quan tâm đến Khúc Lam Y nữa, Vân Lạc Trần sải bước theo sau Vân Thăng, có chút buồn bực, tò mò quan hệ họ......

      Trong thư phòng của Vân Cảnh, Vân Lạc Trần đem tình huống Vân gia ở Tây đại lục kể lại lần, cũng đem số tình hình chung ở Tây đại lục giải thích chút, tuy Vân Lạc Trần mới gần mười lăm tuổi, nhưng cách chuyện rất có trật tự, đống lời cần giải thích vẫn ràng dễ hiểu, Vân Thăng và Vân Cảnh cũng rất nhanh hiểu được trạng huống ở Tây đại lục và Đông đại lục hoàn toàn khác nhau.

      " ra Tây đại lục phân chia ra làm tam điện, xác thực khác biệt rất lớn." Vân Thăng nghĩ tới phân bộ ở Tây đại lục, các khu vực ở tam điện đều khác nhau, xem ra tình huống ở Tây đại lục so với Đông đại lục còn phức tạp hơn rất nhiều.

      "Vân gia tại Tụ Thủy trấn và Vân gia tại Xuân Phong trấn coi như cùng cảnh ngộ." Vân Cảnh trầm giọng , Vân Lạc Trần kinh ngạc,"Coi như cùng cảnh ngộ? Điều này sao mà có thể?"

      Vân Thăng cười , đem đủ mọi chuyện trước kia ở Xuân Phong trấn mơ hồ kể cho Vân Lạc Trần nghe, Vân Lạc Trần nghe xong kinh ngạc vạn phân, vốn nghĩ Vân gia ở Đông đại lục ngay từ ban đầu là địa vị này, ra mấy thứ này đều là do Vân Phong nâng lên từng chút từng chút !

      "Vân gia tại Tụ Thủy trấn cũng đều nhờ Vân Phong mới có thể tấn chức lên tới tam phẩm." Vân Lạc Trần thào , trong lòng Vân Thăng và Vân Cảnh tất nhiên hiểu, Vân Phong lại tự đem trọng trách ở Tây đại lục đặt người mình, Vân Thăng đau lòng cho muội muội mình, vì vậy cũng biết rằng, muốn để nàng buông trọng trách này ra là có khả năng, lòng trung thành của Vân Phong đối với gia tộc cùng nhận thức đồng cảm tương đối mãnh liệt.

      " tiếp thực hổ thẹn, ta giúp Phong nhi được việc gì." Vân Thăng tự trách câu, Vân Lạc Trần thấp giọng , cùng Vân Phong ra tuổi kém bao nhiêu, tuy nhiên Vân Phong đường toàn gặp gỡ thứ kinh thiên động địa, nếu so sánh, thân là con của Vân gia chủ tại Tụ Thủy trấn, nhưng có vì Vân gia mà nhận chút trách nhiệm nào, Vân Lạc Trần nghĩ tới đây khỏi tức giận.

      " sao, từ từ đến. ngày nào đó, đệ cũng khởi tạo Vân gia." Vân Thăng vươn tay sờ đầu Vân Lạc Trần, Vân Lạc Trần gật đầu, trong lòng tăm tối hơi được đả thông, đúng vậy, giờ cái gì cũng làm được, chỉ có thể ngừng tăng thực lực của mình lên, mới có thể vì Vân gia xuất ra phần tâm lực! thể để cho mình Vân Phong ôm đồm tất cả, cũng họ Vân!

      "Lần này cháu có thể đến Đông đại lục, ta rất vui mừng, theo lời cháu , Thiên Phàm huynh hẳn là biết Đông đại lục có Vân gia tồn tại." Vân Cảnh hỏi, Vân Lạc Trần gật đầu,"Nếu phải Vân Phong đến, phụ thân , cháu cũng vào lúc đó mới biết được Vân gia là gia tộc giỏi cỡ nào!"

      Khuôn mặt luôn luôn nghiêm túc của Vân Cảnh cũng ý cười, hai mắt sắc bén ôn hòa rất nhiều,"Nếu có cơ hội, nhất định phải gặp Thiên Phàm huynh lần, Lạc Trần, ta so với phụ thân cháu lớn tuổi hơn, cứ gọi ta là đại bá ."

      Những lời này của Vân Cảnh thiếu chút nữa làm cho Vân Lạc Trần sặc, nhìn bộ dạng Vân Cảnh mới có dưới ba mươi thôi, Vân Lạc Trần làm sao cũng kêu ra được tiếng đại bá này, có chút khó xử nhìn về phía Vân Thăng, Vân Thăng cười ha ha,"Tiểu tử ngươi cứ kêu đại bá , vì số nguyên nhân cho nên cha ta mới có thể trẻ tuổi như vậy, nhưng tuổi là đúng đó."

      Vân Lạc Trần nuốt ngụm nước miếng, cuối cùng mới sợ hãi gọi tiếng đại bá, Vân Cảnh gật đầu, Vân Cảnh và Vân Thiên Phàm rất giống nhau, hai người đều có dáng vẻ nghiêm túc, tựa hồ ít khi nào mới cười, trong lòng Vân Lạc Trần vụng trộm vui vẻ, tính cách của phụ thân mình và đại bá, biểu tình từ khuôn mẫu khắc ra, là người nhà đúng là có người hoài nghi.

      xong chuyện Vân gia ở Tây đại lục, Vân Cảnh còn có số việc muốn xử lý, Vân Thăng dẫn Vân Lạc Trần ra ngoài, Vân Lạc Trần đột nhiên thở phào hơi, bộ dạng thả lỏng hù chết Vân Thăng, bàn tay to lại sờ đầu Vân Lạc Trần,"Sao thế, sao khẩn trương dữ vậy?"

      Vân Lạc Trần cười cười,"Đại ca, gạt huynh, đại bá và cha đệ đúng là rất giống...... lúc chuyện với đại bá cứ như chuyện với phụ thân vậy, rất là khẩn trương."

      Vân Thăng cười ha ha:"Chúng ta là người nhà, Lạc Trần có huynh đệ tỷ muội ?"

      "Cha đệ chỉ có mình đệ, nhưng mà trong nhà còn có con của đại bá, tam thúc, thực hâm mộ đại ca, vì có muội muội có năng lực trác tuyệt như thế."

      Vân Thăng cười , vẻ mặt bỗng nhiên có chút đơn,"Đúng vậy, vốn dĩ còn có đứa, nếu đứa kia còn hoàn mỹ ......"

      "Đại ca? Huynh cái gì?"

      Vẻ mặt Vân Thăng biến đổi, đáy mắt mang theo vẻ đau xót, cho dù thời gian trôi qua lâu như vậy, như khi nhớ lại vẫn đau như cũ:"Ngươi vốn còn nhị ca nữa."

      "Hả? sao? Vậy...... nhị ca đâu? Tại sao lại thấy huynh ấy?"

      Vân Thăng trầm mặc trong chốc lát, khẽ thở dài,", chết rồi."

      Vân Lạc Trần cả kinh, Vân Thăng cười gượng,"Đều là chuyện cũ năm xưa, đề cập tới nữa. , chúng ta nhìn tẩu tử ngươi." Vân Thăng tới Mộc Tiểu Cẩm vẻ mặt tràn ngập sung sướng, quét qua khí bi thương vừa rồi, Vân Lạc Trần gật đầu, theo Vân Thăng tiến về phía trước còn trong lòng biết có cảm xúc gì.

      Vân gia tại Tây đại lục tuy quá khốn khổ, nhưng người nhà đều hoàn hảo chịu tổn thương nào, nương* mình cũng vì bệnh mà qua đời, tuy nhiên Vân gia
      [​IMG]
      tú cầuB.Cat thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 43.2: Đột kích!

      Edit: senna_lam


      Vừa bước vào tiền thính liền thấy được phụ thân mặt than ngồi ở vị trí chủ nhà, hai bên sườn ngồi bốn người, nhìn thấy Vân Phong vào, Vân Cảnh gật đầu, bốn người còn lại lập tức đứng dậy:"Vân Phong đại nhân!"

      Vân Phong cũng lời nào, ngồi xuống bên cạnh phụ thân mặt than mình, đợi bốn người ngồi xuống lại,"Bốn vị tới đây thăm à?" Vân Phong hỏi, bốn người gật đầu,"Thương gia và Đức gia phái chúng ta tới đây hỏi chút, có gì cần hỗ trợ, chỉ cần Vân Phong đại nhân mở miệng, chúng ta nhất định làm!"

      Huyệt thái dương của Vân Cảnh giật vài cái, nhìn bộ dạng bốn người này phong trần mệt mỏi chắc chắn là ngày đêm chạy tới, ra đúng là sai, thế nào vẫn là vì nữ nhi mà đến.

      "Đa tạ hai vị đại nhân có lòng, Vân gia và Mộc gia ghi tạc trong lòng." Vân Cảnh trầm giọng câu, bốn người vội vàng cần cần, mấy cặp mắt cứ như vậy nhìn chằm chằm Vân Phong, Vân Cảnh phiền chán cùng người khác chuyện, cũng muốn ứng phó, Vân Phong nhìn ra phụ thân mặt than kiên nhẫn, vui vẻ cười câu,"Phụ thân làm việc trước , chỗ này có con rồi."

      Vân Cảnh gật đầu, đứng dậy rời , Vân Phong mở miệng,"Có số nghi vấn cần vài vị đây giải thích thắc mắc giúp ta."

      "Vân Phong đại nhân cứ việc mở miệng! Chúng ta mà biết nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn*!"

      *biết gì nấy, hết

      Ngón tay Vân Phong đan vào nhau đặt trước người, khẽ nhướng mi mắt:"Ta vừa từ bên ngoài lịch lãm trở về nơi này, hiểu sao đụng phải người của gia tộc Hách Liên, gia tộc này nghe qua có vài phần xa lạ, vài vị đây có biết Hách Liên gia xảy ra chuyện gì ?"

      "Người của Hách Liên gia đến tìm Vân gia sao?" Bốn người khỏi kinh ngạc, sau đó đều tức giận phát ra tiếng,"Hách Liên đúng là có mặt mũi! Chỉ bằng trình độ này mà còn vọng tưởng qua lại với Vân gia sao, buồn cười!"

      Vân Phong nhìn bộ dạng oán giận của bốn người liền cảm thấy buồn cười, xem ra gia tộc Hách Liên mới quật khởi này được lòng ai hết.

      "Vân Phong đại nhân, trăm ngàn lần nên có quan hệ với Hách Liên gia, nếu chính là kẻ bám đuôi khó đá khỏi!" Vân Phong nghe vậy chân mày nhíu lại, bốn người đem chuyện của gia tộc Hách Liên mới quật khởi kể ra, trong vòng năm Vân Phong rời khỏi Đông đại lục, đế quốc Phong Vân là đặc thù nhất trong tứ đại đế quốc, dù sao cũng có hoàng thất chính thống, dựa vào hai đại gia tộc như thế nhất định có vô số khe hở có thể chui được, gia tộc chống đỡ cho đế quốc đại biểu cho đổi mới của gia tộc, có thể thay thế tất nhiên có rất nhiều gia tộc đều có ý niệm rục rịch trong đầu, Thương gia và Đức gia ngày qua ngày cũng thoải mái giống như hoàng
      [​IMG]
      tú cầuB.Cat thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 44.1: Đạt được!

      Edit: senna_lam


      Mộc Tiểu Cẩm trong phòng sinh thường xuyên truyền tiếng Mộc Tiểu Cẩm la hét, với thanh hô to của bà mụ, giọng Mộc Tiểu Cẩm dần dần khàn , nghe trong đó chứa rất nhiều thống khổ, Vân Thăng ở bên ngoài với khuôn mặt tuấn tú trắng bệch, ngừng thấp thỏm:"Tiểu Cẩm, chúng ta chỉ sinh đứa này thôi, bao giờ sinh đứa khác nữa, bao giờ sinh nữa......" Đôi mắt Vân Thăng gắt gao nhìn chằm chằm cửa phòng, thanh bên trong làm cho rất lo lắng, nếu biết sinh sản là chuyện thống khổ như vậy, thà Mộc Tiểu Cẩm sinh đứa còn hơn!

      Vân Cảnh nhìn đứa con rối loạn của mình khỏi thở dài cái, thời gian phảng phất quay lại trước kia, nam nhân gấp gáp trước mắt chính là mình năm đó, năm đó cũng là rất lo âu cùng chờ mong đứa con của mình sinh ra đời.

      Vân Cảnh lâm vào dòng hồi tưởng, Vân Lạc Trần đứng bên nãy giờ bị tình cảnh này làm cho hoảng sợ, dù sao cũng là đứa trẻ mới mười lăm tuổi, cho dù tâm trí có thành thục nữa cũng là lần đầu tiên biết chuyện sinh con lại thảm liệt như vậy, Vân Lạc Trần gồng người ngồi bên, nghe thấy bên trong thường hay truyền ra tiếng hét to, tâm cũng co rút lại.

      Lòng bàn tay Vân Phong toàn là mồ hôi, rốt cuộc sinh sản phải mất bao nhiêu thời gian đây, nàng cảm thấy hình như qua rất lâu rất lâu rồi, vì sao còn chưa kết thúc? Thanh khàn khàn thống khổ của Mộc Tiểu Cẩm vẫn tiếp tục phát ra, bàn tay ấm áp chậm rãi nắm lấy bàn tay sớm lanh của Vân Phong, Vân Phong theo bản năng ngẩng đầu nhìn, đáy mắt Khúc Lam Y chứa đầy vẻ ôn nhu.

      "Đừng lo lắng, nàng ấy bình an." Khúc Lam Y nhàng câu làm khẩn trương trong lòng Vân Phong dần tiêu tán, giống như có tòa núi an ổn để dựa vào, khiến nàng có thể yên tâm ỷ lại, Tiểu Cẩm bình an, vậy nhất định bình an.

      Vân Phong gật đầu, bàn tay to lớn của Khúc Lam Y chặt chẽ bao lấy lòng bàn tay nàng:"Tiểu Phong Phong, sau này ta để cho nàng phải khóc như vậy......" Khúc Lam Y cúi đầu thầm bên lỗ tai Vân Phong, khuôn mặt nhắn của Vân Phong ửng đỏ đáp lại.

      Lúc mọi người còn lo lắng cho Mộc Tiểu Cẩm, bóng dáng cường thế xuất Mộc gia, ánh mắt phi phàm sắc bén, lướt về phía nhà cửa Mộc gia, khi tầm mắt rơi xuống phòng sinh của Mộc Tiểu Cẩm, môi tà tà nhếch lên, kim đồng chói mắt bỗng nhiên phụt ra ánh sáng hào quang, chứa hưng phấn cùng mong chờ!

      " gian phong tỏa?" Khấu khí khinh thường, dung nhan thô bạo mất oai hùng cười tà tính, cánh tay nhàng nâng lên, năm ngón tay chậm rãi mở ra, lòng bàn tay đối diện với gian bị phong tỏa kia, khóe miệng nở nụ cười tà ý, môi khẽ mở,"Phá."

      "Rắc!" tiếng vang thể có lại xuất , Vân Phong nâng hai tròng mắt nhìn, phá rồi! gian phong tỏa của nàng bị người ta phá rồi!

      "Là ai!" Vân Phong giận dữ gầm lên, thân mình nhảy cái lên tới trung, thần sắc Khúc Lam Y cũng đột nhiên trầm xuống, lai giả bất thiện*! Vân Cảnh và Vân Thăng bị hành động của Vân Phong làm cho sửng sốt,"Phong nhi?!"

      *người tới có ý tốt

      "Tất cả hãy đứng ở đây nên cử động!" Khúc Lam Y quát khẽ tiếng, thân mình cũng trực tiếp bay lên trời cao, ngước khuôn mặt nhắn nhìn trung bị mây mù bao phủ, đồng tử trong nháy mắt biến thành đường dựng thẳng đứng! Còn Nhục Cầu như bị bứt lông, gương mặt đáng nháy mắt trở nên dữ tợn, thân mình chợt lóe cũng cấp tốc bay lên trung!

      "Xảy ra chuyện gì vậy!" Vân Lạc Trần kinh ngốc* nhìn màn này, ngẩng đầu hướng lên trung, Mộc Tiểu Cẩm ở đằng sau lại truyền đến tiếng tê rống! Tâm Vân Thăng hung hăng rớt nhịp!

      *kinh ngạc- ngơ ngốc

      "Có người đến , chẳng qua là lai giả bất thiện." Vân Cảnh đứng lên, ánh mắt đen nâng lên nhìn về phía thiên , Vân Thăng nhếch môi,"Là vì...... đứa trong bụng Tiểu Cẩm sao?"

      Vân Cảnh gì," biết, bất quá cũng loại trừ khả năng này. Chuyện chúng ta cần làm, chính là bảo vệ Tiểu Cẩm cho tốt, để cho nàng thuận lợi sinh đứa !" Vẻ mặt Vân Thăng chấn động, Vân Cảnh nhìn thấy thở phào hơi, nhìn sâu vào trong thiên , sắc mặt Vân Cảnh càng trầm, máu của Kim Long dung hợp trong cơ thể tựa hồ theo bản năng quay cuồng, nó kêu gào! Vân Cảnh biết, người đến ngay lúc này đây, khồng hề tầm thường!

      Phía trời cao, nam nhân với thân hình cường tráng đón gió mà đứng, khuôn mặt thô bạo mất phần khí nở nụ cười khinh thường, hai tay đan nhau trước ngực, cở bắp cánh tay nổi lên, thân hình cân xứng cường tráng, lúc này đây có lực lượng tràn ngập cỗ dã tính, giống như mãnh thú vận sức chờ phát động, tùy lúc đều chuẩn bị phát động tiến công, đầu tóc ngắn mềm mại màu vàng kia theo gió bay lên, cứ như thế dừng ở bên tai, làm cho thân hình tràn đầy lực lượng có tia mềm , hai tròng mắt màu vàng có chứa áp lực , cứ như vậy lẳng lặng đứng ở trời cao, có động tác dư thừa gì.

      Thời điểm Vân Phong nhìn thấy nam nhân trước mặt, cái tên trong cổ họng xém chút nữa bị nàng hô ra, tóc màu vàng, đồng tử màu vàng, Sắc Kim đại thúc! Tuy nhiên nam nhân đứng trước mặt Vân Phong, vẻ mặt hoàn toàn lãnh, phải Ngao Kim, tuy rằng tóc vàng cùng kim đồng, nhưng phải là Ngao Kim!

      Khúc Lam Y lắc mình đứng bên cạnh Vân Phong, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt, lúc nhìn thấy mái tóc vàng cùng kim đồng khỏi kinh ngạc vạn phần, thân mình bé của Nhục Cầu nhanh chóng vọt lên vai Vân Phong, Vân Phong nghe được trong thân thể Nhục Cầu phát ra thanh gầm bên tai.

      "Bộ tộc Kim Long?" Khúc Lam Y
      [​IMG]
      tú cầuB.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :