1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên (Tập 3 c39.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 19.3: Ta chỉ có thể ngước nhìn nàng thôi


      Edit: senna_lam



      Vẻ mặt Khúc Lam Y cười đột nhiên trở nên nghiêm túc," ra ngoài xem thử ." Vân Phong gật đầu, lúc tới chính sảnh liền nhìn thấy Diêm Minh cùng nam nhân trò chuyện vui vẻ, nhìn thấy Vân Phong đến mắt Diêm Minh sáng lên,"Đến đây."

      Vân Phong gật đầu, nam nhân cùng Diêm Minh chuyện hứng thú đánh giá Vân Phong,"Đây là vị hôn thê của Diêm thiếu gia sao, quả nhiên là trăm nghe bằng mắt thấy."

      "Ha ha, đại nhân quá khen." Diêm Minh khách khí cùng khiêm tốn . Nam nhân cười sảng khoái," chuyện bằng hành động, mau cùng ta tổng điện chuyến . Diêm thiếu gia tìm ta hẳn cũng có ý này phải sao?

      Diêm Minh cười trang nhã. Vân Phong nhướng chân mày, cái tên Diêm Minh này nên như thế nào nhỉ, hoàn toàn đem nàng lợi dụng luôn sao. Nghĩ đến chuyện Diêm Minh nối quan hệ với điện chủ, Vân Phong đột nhiên nghĩ tới nữ nhân mê đắm Khúc Lam Y, nếu Diêm Minh có thể qua lại với nữ nhân kia, vậy càng bớt việc, nhưng chắc Diêm Minh làm như vậy.

      Diêm Minh tới tổng điện cùng với nam nhân kia ngay, mà chỉ giải thích tự mình tới bái phỏng, nam nhân kia cũng cười vui vẻ rời . tại địa vị của Diêm gia từ từ được tăng lên, cho dù là người bên tổng điện tới dáng vẻ cũng thực khách khí.

      Nam nhân kia vừa Vân Phong mở miệng,"Muốn quan hệ mật thiết với điện chủ, phải nắm bắt lấy nữ nhi bảo bối của là tốt sao?"

      Diêm Minh liếc nhìn Vân Phong cái, giọng nở nụ cười,"Phương pháp này đúng là rất tốt." Vân Phong kinh ngạc,"Ta cứ nghĩ ngươi khinh thường loại phương pháp này chứ."

      Diêm Minh cười lớn, ngũ quan thanh tú cùng với vẻ mặt cao thâm khó lường,"Nếu có thể đạt được mục đích của ta, thủ đoạn gì ta cũng để ý."

      Vân Phong nheo mắt lại, Diêm Minh cười nhạt nhẽo,"Nhưng mà, nữ nhi bảo bối của điện chủ ta có hứng thú, mục đích của ta cũng phải là muốn giao hảo với điện chủ."

      "Tuy rằng thực lực của ngươi đạt tới hàng ngũ của cường giả, nhưng mà tâm tư thâm trầm của ngươi sớm vào tới cường giả chi lâm*." Vân Phong đánh giá . Diêm Minh cười ,"Để ngươi nhận xét vậy, ta cũng chỉ thường thôi."

      *tâm tư sâu kín như mấy người từng trải ( biết dùng nghĩ gì nên để vậy luôn)


      Khóe môi Vân Phong nét cười, Diêm Thiên Hạo hối hận, hối hận vì những năm qua sớm chú ý tới đứa con riêng này. Nếu Diêm Minh được coi trọng sớm chút, vậy Diêm gia có cảnh như ngày hôm nay. Diêm Minh có thủ đoạn, có tâm kế, xác thực có tư cách ngồi lên vị trí gia chủ, rất cao.

      Giờ phút này Vân Phong cũng hơi đoán trước được phát triển sau này của Diêm Minh. Nhiều năm sau, lúc vô tình gặp lại Vân Phong- người trở thành bá chủ phương Tây đại lục.

      Ngày hôm sau Diêm Minh quả nhiên như lời mà dẫn theo Vân Phong tới tổng điện bái phỏng. Bình thường tổng điện dễ để cho người ngoài vào, nhất là người của gia tộc đứng thứ hai, tuy nhiên Diêm gia lại là ngoại lệ. Tuy rằng cái chết của Âu Dương San San có truyền ra ngoài, nhưng mà người nên biết cũng tự biết, bao gồm cả điện chủ tổng điện.

      Vừa mới bước vào tổng điện, Vân Phong liền nhìn thấy được người quen, người từng cùng Vân Phong giao đấu- Hách Thành, cũng là Điện Tiền hộ pháp tổng điện chi nhất. Hách gia cũng là gia tộc đứng đầu chi nhất.

      "Vân tiểu thư, ngươi đến rồi." Hách Thành tiến tới chỗ Vân Phong, khách khí gọi tiếng. Diêm Minh có chút kinh ngạc nhìn Vân Phong, Hách Thành vốn là Điện Tiện hộ pháp tổng điện, địa vị dưới người vạn người, vậy mà đối với Vân Phong lại khách khí như vậy?

      "Hách đại nhân, lâu gặp." Vân Phong cũng bước lên chào hỏi. Hách Thành cười ha ha,"Vân tiểu thư khách khí, Vân tiểu thư mời bên này." Hách Thành hoàn toàn coi Diêm Minh thành khí, mà Diêm Minh cũng có chút xấu hổ, người này có tính thích ứng như người bình thường. Vân Phong theo sau Hách đại nhân, Diêm Minh theo bên cạnh, giờ hoàn toàn thành người phụ thuộc.

      Dưới dẫn dắt của Hách Thành, hai người thẳng đường vào sâu trong tổng điện. Dọc theo đường hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người, dò xét, phẫn nộ, nghi hoặc. Bên trong tổng điện khắp nơi đều có người trong gia tộc, đương nhiên người của Âu Dương gia cũng thiếu.

      Hách Thành đưa hai người Vân Phong đến chỗ nào đó,"Vân tiểu thư ở trong này chờ chút, điện chủ lại ngay." Hách Thành xong hành lễ với Vân Phong, xoay người lui ra. Trong lòng Vân Phong cùng Diêm Minh có chút nghi hoặc, việc gì đến cũng phải đến.

      "Ngươi chính là Vân Phong!" chốc lát sau từ phía trong cửa truyền ra giọng phẫn nộ la lên, người tuổi còn trẻ chạy ào ra, hai mắt đỏ lên nhìn chằm chằm Vân Phong,"Chính là ngươi giết San San?"

      Vân Phong nhíu mày, Diêm Minh nhìn người nọ,"Ngươi là......"

      "Cút ngay!" người nọ hét lớn tiếng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Phong,"Chính là ngươi, ngươi giết San San sao?" hô hấp người nọ dồn dập, vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ. Ánh mắt Vân Phong trầm,"Đúng vậy, là ta giết nàng, nàng đáng chết!"

      "Ngươi......!" Hô hấp người nọ căng thẳng, giết người rồi mà còn có thể hợp tình hợp lý như thế, đây là cái đạo lý gì?"Ta muốn thay San San báo thù!" Người nọ hét lớn tiếng, trường kiếm từ trong tay hướng về phía Vân Phong đâm tới. Vân Phong cười lạnh, chỉ là tên thống lĩnh cấp bậc mà cũng nghĩ muốn báo thù sao?

      Bàn tay đột nhiên hướng phía trước duỗi ra, gian cung quanh người nọ nháy mắt trở nên vặn vẹo. Hốc mắt người nọ hồng lên, vẫn để ý sống chết lại xông lên, Vân Phong hung ác chưởng cái!

      "Chờ chút!" Lại có thanh truyền đến, gian bị Vân Phong khống chế bị cỗ dòng khí miễn cưỡng giải ra. Vân Phong nhíu mày nhìn lại, vài thanh niên vẻ mặt lo lắng chạy lại, thanh niên đứng đầu lập tức bắt lấy người xúc động muốn báo thù.

      "Đưa trở về cho ta!" Thanh niên mở miệng với mấy người phía sau, thanh niên xúc động lập tức bị đưa , nhưng miệng vẫn hô lớn,"Đại ca, nàng giết San San, chẳng lẽ các ngươi đau lòng sao? Báo thù, báo thù!"

      thanh báo thù dần dần lại, thanh niên đứng chỗ đó sắc mặt rất khó coi, nhìn Vân Phong,"Ngươi giết muội muội Âu Dương San San của ta, Âu Dương gia động thủ cũng có nghĩ là buông tha ngươi."

      Vân Phong nghe như thế, hai mắt nhíu lại,"Âu Dương San San đáng chết."

      Thanh niên nghe đến đó, tay hung hăng nắm chặt lại, ràng là khống chế lửa giận trong lòng,"Nếu phải do ngươi chủ động gây , muội muội của ta làm sao có thể chết? Ân oán này, Âu Dương gia ghi nhớ cả đời!"

      Vân Phong nở nụ cười, đổi trắng thay đen quả nhiên là chuyện mấy đại gia tộc am hiểu nhất. Nếu phải Âu Dương San San và Tiêu Linh Vũ chủ động ra tay, thậm chí còn có sát ý, làm sao nàng có thể động thủ chứ? Người khác muốn giết nàng, chẳng lẽ nàng còn phải đứng đợi người ta tới giết sao? chuyện với bọn trong gia tộc này cũng đều là lời vô ích, đổi trắng thay đen lợi hại như vậy, nàng cũng lười giải thích, mà căn bản cũng cần giải thích gì cả!

      "Vậy cứ ghi nhớ , ta chờ." Vân Phong thản nhiên mở miệng. Sắc mặt thanh niên trở nên căng thẳng, cái gì cũng liền xoay người rời . Diêm Minh đứng cạnh giọng mở miệng,"Sao ngươi lại giải thích?"

      Vân Phong thản nhiên liếc cái,"Chuyện cần phải giải thích, ta cần gì phải giải thích. Những người này muốn như thế nào cứ cho rằng vậy. Muốn báo thù, cứ việc mà đến."

      Ánh mắt Diêm Minh sâu xa nhìn Vân Phong cái, gì nữa."Ha ha, Vân Phong tiểu hữu, coi như ta có thể nhìn thấy ngươi !" thanh to vang lên, Vân Phong cùng Diêm Minh đều nhìn về hướng cửa viện, nam nhân có vẻ mặt tục tằn đến, thân mình nhìn qua rất uy vũ. Vừa nhìn thấy Vân Phong vẻ mặt liền vui vẻ, đây chính là điện chủ tổng điện.

      "Hừ!" tiếng hừ từ phía sau nam nhân truyền tới, Vân Phong cũng thấy cái người mà được gọi là nữ nhi của điện chủ, vẻ mặt nhìn nàng đầy hèn mọn. Tuy rằng lên tiếng, nhưng thông qua khẩu hình miệng của nàng ta Vân Phong cũng biết là chả được lời hay ho gì.

      "Có thể nhìn thấy được nữ nhi của Triển Ly, coi như là vinh hạnh của ta." Nam nhân kia cười , Diêm Minh vừa nghe thấy lời này liền giật mình, nữ nhi của Triển Ly? Triển Ly là ai? Xem ra 'Vị hôn thê' của , có thân phận cũng phải .

      "Điện chủ là đùa, đây chỉ là vui thôi."

      Ánh mắt điện chủ đột nhiên trầm xuống,"Triển Ly chưa bao giờ giỡn với người khác, Vân Phong tiểu hữu cũng đừng phủ nhận nữa, như thế nào? Là khinh thường Hạo Nguyệt điện sao?"

      Vân Phong nghe đến đó, đột nhiên cười lớn, con ngươi đen cũng hơi nheo lại,"Điện chủ như vậy, là khinh thường Vân Phong sao?"

      Thần sắc Diêm Minh khỏi căng thẳng, khí thế của nàng khi đứng ở trước mặt điện chủ cũng giảm. Tầm mắt Diêm Minh nhìn chăm chú vào nữ tử trước mặt, lưng nữ tử thẳng thắn, giọng cường thế, đều làm cho trong lòng Diêm Minh cảm thấy rung động. Vân Phong, ngươi rốt cuộc có thể lên đến độ cao nào, cả đời này có lẽ chỉ có thể ngước nhìn lên!
      Last edited: 29/9/16
      Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 19.1: Tranh cử bắt đầu!

      Điện chủ Hạo Nguyệt điện nghe Vân Phong liền cười ha ha: "Qủa nhiên là nghé con sợ hổ, tuổi còn có bản lĩnh nhường ấy, có khí phách!", vô cùng vừa lòng, Vân Phong cũng cười, thêm gì nữa.

      "Hôm nay Vân Phong tiểu hữu đến đây có thể coi như là cho ta chút mặt mũi, ta dẫn ngươi gặp mấy người khác chút." Điện chủ Hạo Nguyệt điện xong liền xoay người ra ngoài, tuy rằng thân phận của Vân Phong khiến ông ta có vài phần kiêng kị, nhưng khí thế của điện chủ vẫn phải có, vừa rồi phải trưng cầu ý kiến của ngươi, mà là cho ngươi biết ngươi phải làm việc dựa theo lời của ta.

      Vân Phong theo, Diêm Minh cười đuổi theo nnafg, nhưng nữ nhi Nguyệt Hoa của điện chủ lại dừng bước, Vân Phong thấy vậy cứ để Diêm Minh trước, mình cũng đứng lại.

      "Nữ nhân lẳng lơ, mới có vài ngày có vị hôn phu rồi sao?" Nữ nhi điện chủ châm chọc câu, lấy tay xoắn tóc mình: "Ngươi cần nam nhân đó, vậy thuộc về ta!"

      Vân Phong cười lạnh lùng: "Ta chưa từng gặp qua kẻ nào vô sỉ như ngươi, đến vậy, ngươi còn muốn quấn lấy tha, biết da mặt phải dày tới mức nào mới có được trình độ như ngươi?"

      Mặt ả đỏ lên: "Ngươi...! Ngươi có tư cách gì để ta! Ta buông tha cho nam nhân đó! Hừ!" Nữ nhi điện chủ xoay người về phía trước, sắc mặt Vân Phong hơi lạnh lẽo, tình huống tại cho phép nàng vạch trần thân phận này, cho dù thế nào cũng phải cố gắng cho đến lúc kết thúc, nhưng nếu nữ nhân phiền phức này dám ra tay với Khúc Lam Y, dù có phải bị vạch trần nàng cũng quản nhiều như vậy!

      Chỉ có thể đập chết mấy con ruồi bọ đáng chết này mới có thể cho nó hết làm ồn!

      Nguyệt Hoa kia cũng chỉ muốn cho miệng thôi, sau khi ả biết Vân Phong là nữ nhi của Triển Ly, tất nhiên còn dám có ý gì với Khúc Lam Y, vị hôn thê này của Vân Phong nhìn qua rất giống giả mạo, tất nhiên phụ thân và ả ta đều biết, nhưng cũng vạch trần, chẳng qua muốn Vân Phong dễ chịu, nữ nhi điện chủ mới dám khiêu khích chút, chỉ vì muốn mắng cho khoái trá, cũng là vì ham muốn thế thượng phong trong lúc nhất thời.

      Nguyệt Hoa ở phía trước lén lút quay đầu nhìn Vân Phong, sau khi thấy sắc mặt Vân Phong có chút trầm, đắc ý nhếch môi, luận thực lực ả phải là đối thủ của Vân Phong, nhưng ả tìm cơ hội để Vân Phong thể sống tốt, phải khiến nàng nghẹn cục tức trong lòng mà có chỗ phát.

      Phụ thân sủng nàng như vậy mà còn có cách nào với Vân Phong, còn dặn ả được chọc vào nàng, tất nhiên ả thể nuốt trôi mối hận này, nếu trong tình huống bình thường, phụ thân sớm giải quyết thay ả, nhưng lần này thái độ của điện chủ Hạo Nguyệt Điện lại khác thường như thế, Nguyệt Hoa biết rốt cuộc Triển Ly kia là ai, có thân phận gì, nhưng lại biết phụ thân vô cùng kiêng kị với người tên Triển Ly này.

      Nguyệt Hoa mới tin Vân Phong là nữ nhi của Triển Ly, luận diện mạo hai người hề giống nhau, thậm chí còn cùng họ, nếu là phụ tử chắc chắn cũng phải là tư sinh.

      Điện chủ Hạo Nguyệt Điện thẳng về phía trước, bước chân như lướt gió, Diêm Minh trầm ổn theo phía sau, duy trì khoảng cách nhất định, bỗng nhiên điện chủ quay đầu nhìn Diêm Minh chút: "Ngươi là Diêm Minh của Diêm gia sao?"

      Diêm Minh nghe thấy, cười ha ha: "Vâng, đúng là Diêm Minh."

      Điện chủ Hạo Nguyệt điện có thâm ý nhìn Diêm Minh vài lần, mở miệng, giọng điệu có phần lạnh lẽo: "Đừng cho là ta biết quan hệ giữa ngươi và Vân Phong là hay giả."

      Diêm Minh sửng sốt, lập tức cười rộ lên, hề có chút căng thẳng khi bị điện chủ vạch trần: "Qủa nhiên là điện chủ đại nhân có cặp mắt rất tinh tường, giấu được người khác cũng thể giấu được ngài."

      Điện chủ Hạo Nguyệt Điện hừ lạnh tiếng, khẩu khí lạnh lẽo lại truyền đến lần nữa: "Ta vạch trần ngươi, tất nhiên là để cho ngươi chỗ hữu dụng, đừng để ta thất vọng."

      Diêm Minh hơi cúi mặt, dáng vẻ cung kính tuân lệnh: "Điện chủ đại nhân kỳ vọng, nhất định Diêm Minh làm ngài thất vọng."

      Hạo Nguyệt điện chủ thêm gì, bước lên bậc thềm, Diêm Minh nhấc vạt áo theo, khoé môi mang theo nụ cười như có như , khuôn mặt cũng có chút tự tin, biết, cơ hội để vùng lên sắp đến rồi.

      Lúc Vân Phong đến bậc thềm phía trước có bốn nam nhân chờ ở đó, Vân Phong biết bốn nam nhân trung niên này, nhưng bốn người này đều mang vẻ mặt như biết nàng, trong đó còn có kẻ siết chặt cơ, cắn chặt răng, gân xanh cổ , Vân Phong hiểu, đây hẳn phải là Âu Dương gia chủ, phụ thân của Âu Dương San San.

      Khoé môi nhếch lên thành chút ý cười, Vân Phong qua, Hạo Nguyệt điện chủ với bốn nam nhân này: "Đây chính là Vân Phong tiểu hữu, chư vị làm quen chút . Vân Phong, bốn người này chính là gia chủ của tứ đại gia tộc, Tiêu Phạm, Âu Dương Thiên, Tiết Lâm, Chung Kình."

      Vân Phong cười nhìn bốn người: "Yết kiến bốn vị gia chủ, tại hạ Vân Phong."

      Đại danh của Vân Phong tiểu hữu đúng là sấm dội bên tai." Tiết Kình cười câu, liếc mắt nhìn Âu Dương Thiên chút, sắc mặt Âu Dương Thiên lại đen hơn ít, mắt nhìn về phía Vân Phong như muốn phun lửa, nếu phải là ở trong này, nếu phải là muốn lấy đại cục làm trọng, nếu phải vì cả Âu Dương gia, Âu Dương Thiên ra tay từ sớm rồi!"

      "Đúng vậy, có thể ra tay chút kiêng kị ở thành Thương Lan, đúng là biết chỗ dũng khí này là từ đâu mà ra." Chung Kình thấp giọng câu, ràng trong khi còn mang theo chút ý cười, Vân Phong nghe xong cười ha ha.

      "Tất nhiên chỗ dũng khí đó là do ngươi ta ban tặng, có người gây , sao tại hạ có thể đáp trả chứ?"

      Âu Dương Thiên nhịn được mà run lên, Tiêu Phạm ở bên cạnh nhìn thấy lập tức mở miệng: "Điện chủ bảo chúng ta đến đây vì muốn gặp Vân Phong tiểu hữu chút sao? Vân ra địa vị của Vân Phong tiểu hữu trong lòng điện chủ là rất lớn,"

      Sau khi điện chủ nghe xong cười lớn, nhìn về phía Âu Dương Thiên: "Âu Dương, sao ngươi chuyện? Ta cố ý mang Vân Phong tiểu hữu đến đây là để gặp các ngươi, có gì cũng phải cho ta chút mặt mũi chứ!"

      Trong giọng mang theo ép buộc ràng, dường như điện chủ rất vui vẻ trước dáng vẻ đấu tranh này của Âu Dương Thiên, ép ông ta mở miệng, Âu Dương Thiên hít sâu hơi, gân xanh cổ đều nổi lên: "Vân Phong, ra mắt."

      Vân Phong cười ha ha: "Âu Dương gia chủ khách sáo rồi, Vân Phong chỉ là kẻ vãn bối, có thể gặp được chư vị chính là vịnh hạnh của ta."

      Hô hấp của Âu Dương Thiên bắt đầu trở nên khó khăn, nắm chặt quyền, điện chủ cười ha ha, dáng vẻ vô cùng sung sướng. Mắt Tiêu Phạm trầm xuống: "Về vị trí hộ pháp tổng điện kia, chẳng lẽ điện chủ nhắm được người nào rồi sao?"

      Điện chủ nghe thế đột nhiên nheo mắt, quét ánh mắt sắc bén về phía Tiêu Phạm: "Có người nào vừa lòng hay , trong lòng ta tự biết." Tiêu Phạm thấy vậy, gì thêm, điện chủ quét mắt về phía bốn người: "Tốt, các ngươi có thể về, về việc cạnh tranh để trở thành hộ pháp tổng điện, các ngươi có thể thả lỏng mọt chút, cho người khác chút cơ hội cũng có lợi với bản thân."

      Bốn người nghe thế sắc mặt khỏi trầm xuống, trong lời của Hạo Nguyệt điện chủ còn mang theo bất mãn ràng, ngồi vị trí gia chủ mà còn phải chịu ép buộc, phải ai cũng bằng lòng! Bốn người mang những vẻ mặt khác nhau mà lui xuống, ý của Hạo Nguyệt điện chủ rất ràng, vì sao lại muốn thêm vị trí hộ pháp tổng điện, mà còn muốn tuyển trực tiếp từ tứ đại gia tộc, đây chính là cho bọn họ biết, ông ta vô cùng hài lòng với trạng giờ, cần phải thay đổi?

      Bốn vị gia chủ trở về, cuối cùng Âu Dương Thiên nhịn được, vung quyền vào trung, cây đại thụ che trời nào đó trong Hạo Nguyệt điện ngã ầm ầm xuống đất, làm ít người hoảng sợ. Nhưng khi thấy là bốn vị gia chủ lại dám đến gần.

      "Đáng giận! Nha đầu kia còn dám cười! Tức chết ta!" Vành mắt Âu Dương Thiên đỏ lên câu, sắc mặt ba người khác đều có chút trầm, ý của điện chủ chính là muốn giao hảo với Vân Phong, cho dù Diêm gia có chiếm được vị trí hộ pháp, chắc chắn địa vị cũng được tăng lên.

      "Có việc ta vẫn luôn nghĩ điện chủ thẳng với chúng ta, ngờ rằng ông ta vẫn im lặng cho tới giờ." Tiết Lâm trầm giọng mở miệng, ba người khác đều có chút buồn bực nhìn ông ta: "Các ngươi có biết thân phận của Vân Phong ?"
      Last edited: 29/9/16
      Friendangel2727, Vũ Nguyệt NhaB.Cat thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 19.2:


      “Ranh con đó còn có thân phận gì? Chẳng lẽ nàng ta còn có thể là nhân vật mà chúng ta thể chọc vào sao?" Âu Dương Thiên gầm câu, sắc mặt Tiết Lâm lại trầm hơn chút, Âu Dương Thiên nhìn thấy hơi nghẹn giọng, Tiêu Phạm nhìn thấy sắc mặt của Tiết Lâm khỏi đắn đo, chẳng lẽ nha đầu Vân Phong này nhân vật dễ chọc sao?

      "Ngươi chần chừ cái gì? thẳng !" Chung Kình thúc giục, Tiết Lâm mở miệng : "Nàng ta là nữ nhi của Triển Ly."

      "Cái gì?" Âu Dương Thiên quát lên, hai mắt trừng lớn, dáng vẻ hoàn toàn thể tin, sắc mặt của Tiêu Phạm cũng lạnh , Chung Kình lúng túng cười cười: "Ngươi biết được tin này từ đâu, chắc phải là tin tức của Diêm gia truyền ra ngoài chứ?"

      "Nếu ranh con kia là nữ nhi của Triển Ly, tên của ta đọc ngược lại!" Âu Dương Thiên có chút khinh thường câu, Tiêu Phạm cũng có chút nghi ngờ nhìn Tiết Lâm: "Tiết Lâm, tin tức này rất khó tin đấy."

      Tiết Lâm cười lạnh, mang dáng vẻ các ngươi là lũ thiếu kiến thức: "Tin tức này hoàn toàn là , Triển Ly tự , còn có thể là giả sao? Âu Dương Thiên, ngươi chuẩn bị đảo tên ."

      Vẻ kinh ngạc của Âu Dương Thiên đọng lại mặt, die n dan le quy d d on.. Tiêu Phạm là người đầu tiên hoàn hồn: "Triển Ly sao?... Nhưng việc quá mức kì quái, ngay cả họ cũng giống nhau, huống hồ nếu hai người này là phụ tử cũng có chút..."

      "Mấy chuyện đó người thường như chúng ta cần biết, chúng ta chỉ cần biết nàng là nữ nhi của Triển Ly!" Chung Kình trầm giọng câu, vẻ mặt của mấy người kia lại trầm hơn, nữ nhi của Triển Ly, Triển Ly kia chính là nhân vật có thể khiến cho điện chủ cũng phải có ba phần kiêng kị, nếu là nữ nhi của ông ta, đúng là... thể chọc vào được!

      "Vậy nữ nhi của ta cứ chết oan ức như vậy sao?" Âu Dương Thiên nổi giận gầm lên tiếng, cam lòng và tức giận trong lòng ngừng dâng trào, chuyện này cứ phải quên như vậy à? Người Âu Dương gia của ông ta cứ lại bị ức hiếp dễ dàng như vậy sao?

      "Chuyện này ngươi còn muốn làm thế nào? Ngươi muốn gặp Triển Ly sao?" Tiêu Phạm câu, sắc mặt Âu Dương Thiên cứng đờ, Triển Ly, nam nhân luôn luôn độc lai độc vãn thực lực khó lường, ai biết bối cảnh của ông ta, chỉ biết thực lực của ông ta luôn khiến người ta phải kiêng kị, khiến người người sợ hãi!

      "Âu Dương huynh, ta rồi, huynh nên động thủ, nếu hận như thế, chỉ cần giết Vân Phong lôi đài thôi, như vậy cho dù có là Triển Ly làm thế nào đây?" Tiêu Phạm lạnh giọng cười, Âu Dương Thiên cười, sai, có thù hận gì ông ta chờ đến đợt tranh cử này rồi giải quyết!

      "Âu Dương huynh, Âu Dương gia các huynh định làm thế nào để đối phó với Vân Phong kia đây?" Hai người kia cười cười, sắc mặt của Âu Dương Thiên đen hoàn toàn. nếu Âu Dương gia xảy ra chuyện này, chắc chắn ông ta liều mạng ra tay như vậy! Nhưng cái chết của Âu Dương San San là đả kích quá lớn, thù này của Âu Dương gia thể báo! Nếu báo, chẳng phải Âu Dương gia quá dễ bắt nạt rồi sao?

      "Hừ!" Âu Dương Thiên phất tay áo rời , ba người khác nhìn bóng lưng của ông ta, có chút đăm chiêu: "Cái chết của Âu Dương San San khiến lão già này giận rồi."

      "Ai gặp phải chuyện này cũng như vậy, hậu bối tuổi trẻ ưu tú cứ như vậy mà chết , cơn tức này ai nuốt cho trôi. Lần này cứ xem diễn thôi, chẳng phải điện chủ cũng chờ xem sao?" Chung Kình từ từ câu, hai người khác đều gật đầu, lần này Âu Dương gia xong rồi.

      Sau khi bốn người kia khỏi, Vân Phong theo Hạo Nguyệt điện chủ vào trong đại điện, Nguyệt Hoa nhàn rỗi ngồi bên, ai cũng có thể nhìn ra được sủng ái của điện chủ với nữ nhi này, hề kiêng dè bất cứ chuyện gì với ả ta.

      Vân Phong tiểu hữu nắm chắc mấy phần với vị trí này?" Hạo Nguyệt điện chủ cũng vòng vo, thẳng vào vấn đề, Vân Phong có chút kinh ngạc nhíu mày: "Câu hỏi này của điện chủ có ý tứ, ta thể chính xác mình nắm được mấy phần, dù sao mấy đại gia tộc khác cũng phải là kẻ ngồi ."

      Điện chủ cười ha ha: "Vân Phong tiểu hữu đừng khiêm tốn, dù gì thực lực của Vân Phong tiểu hữu cũng thuộc hàng cao thủ, sao mấy kẻ hậu bối của mấy gia tộc này có thể làm đối thủ của ngươi được."

      Nguyệt Hoa ở dien dan l!e Quy# don# bên thở phì phì nhìn Vân Phong, lần trước nàng làm hỏng mất Thất Thải Vân Tiên của ả rồi đấy!

      " phải là khiêm tốn mà là , thể xem thường bất kì kẻ nào." Vân Phong nhàn nhạt mở miệng, điện chủ nhìn Vân Phong lúc lâu, tuổi còn có tâm tính bậc này, đúng là khó có được, hổ là nữ nhi của Triển Ly.

      " khi Vân Phong tiểu hữu có thể lấy được vị trí hộ pháp này, nhất định Nguyệt mỗ dám để Vân Phong tiểu hữu chịu thiệt, nếu Triển Ly hài lòng đâu, ha ha!"

      Vân Phong cười, Triển đại thúc đúng là nhân vật phong sinh thuỷ khởi ở Tây đại lục, ngay cả người đứng đầu điện cũng phải kiêng dè: "Đúng rồi Vân Phong tiểu hữu." Hạo Nguyệt điện chủ chuyển chủ đề: "Ngươi có biết giờ lệnh tôn vội làm gì ?"

      Vân Phong cười ha ha: "Phụ tử chỉ là lời đùa của Triển đại thúc mà thôi, điện chủ đừng xem là , về phần Triển đại thúc làm gì, ta biết được, điện chủ hỏi sai người rồi."

      Hạo Nguyệt điện chủ cười gượng vài tiếng, ông ta quan tâm đến cùng Vân Phong và Triển Ly có phải là phụ tử hay , chỉ cần Triển Ly phải là phải!

      " ngờ Vân Phong tiểu hữu lại qua lại thân thiết với Diêm gia như thế, đúng là ngoài dự đoán của ta."

      "Có thể quen biết Vân Phong là vinh hạnh của Diêm Minh." Diêm Minh ở bên cạnh mở miệng, Nguyệt Hoa khinh thường hừ tiếng, điện chủ lại cười: "Lời này rất đúng, Vân Phong chính là quý nhân của Diêm gia các người!"

      Vân Phong cười bất đắc dĩ, lúc trước chỉ đơn thuần là do muốn nguyên dịch luyện thể thôi, ai nghĩ tới việc phải đưa Diêm gia lên vị trí cao như vậy chứ.

      "Lần tranh cử này ta rất xem trọng Diêm gia, về sau nhất định Diêm gia được để ta thất vọng đấy."

      Diêm Minh gật đầu, đứng dậy hành lễ: "Điện chủ yên tâm, chắc chắn Diêm gia phụ kỳ vọng của điện chủ."

      Vân Phong ở bên, xem ra Diêm gia sắp phất lên rồi, cho dù có thể lấy được vị trí hộ pháp tổng điện, Hạo Nguyệt điện chủ cũng dành cho Diêm gia đối đãi khác, góp phần giúp cho dã tâm của Diêm Minh kia được bành trước thêm, Vân Phong liếc nhìn Diêm Minh, được đến vị trí gì, đúng là thể đoán trước.

      Ngày tranh cử sắp đến, lần tham dự này có tổng cộng mười bốn gia tộc, Nguyệt gia của Hạo Nguyệt điện chủ tham gia tranh cử, chỉ có tứ đại gia tộc và mười gia tộc hạng hai, tổng cộng mười bốn nhà.

      Đương nhiên gia tộc hạng nhất có đặc quyền được vào vòng trong, bước đầu tiên của lần tranh cử này là dành cho các gia tộc hạng hai, chọn ra bốn nhà thắng, lại chia ra đấu với tứ đại gia tộc, áp dụng hình thức chọi , lần thua bị loại, bốn cuộc tranh tài chọn ra bốn vị trí, tất nhiên sau đó bốn gia tộc này tiếp tục đấu đôi, chọn ra hai gia tộc rồi tiến hành lần tranh đoạt cuối cùng.

      cách khác quy chế của lần tranh cử này chính là, toàn bộ đều là chọi , lần quyết định thắng thua, áp dụng cách rút thăm chọn cặp, ngươi gặp phải gia tộc nào là hoàn toàn dựa vào vận may của ngươi, nếu ngẫu nhiên chọn trúng gia tộc có thực lực kém là do ngươi may mắn, nếu là gia tộc cường thế chỉ có thể là do ngươi xui xẻo, lần thi đấu này thực lực chỉ chiếm phần, còn lại đều phải dựa vào vận may.

      Mỗi gia tộc chỉ có thể phái người xuất trướng tranh cử, hơn nữa đường này lại thể thay người, người tranh đến cùng, cách này thể nghi ngờ là giúp tứ đại gia tộc chiếm được ít lợi thế, gia tộc hạng nhất chỉ chiến đấu mấy trận sau, so với người tham gia tranh cử từ đợt đầu như mấy gia tộc hạng hai mà đúng là chịu thiệt ít.

      Thời gian nghỉ ngơi giữa các trận đấu quá ngắn, chỉ trong ngày cũng thể hồi phục được bao nhiêu, từ trước đến nay mấy gia tộc hạng hai vẫn thể lay chuyển được những gia tộc hạng nhất tinh thần no đủ, hơn nữa lấy nội tình thực lực của bọn họ, muốn thắng rất khó!

      Mấy gia tộc hạng hai cũng dám đưa ra ý kiến với quy tắc này, dù sao bọn họ có thể tham gia tranh cử tệ rồi.
      Last edited: 29/9/16
      Friendangel2727 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 19.3:

      Có thể cuộc tranh đoạt này là vô cùng hà khắc với các gia tộc hạng hai, mười gia tộc chia làm năm đội, nhưng chỉ tuyển ra bốn vị trí, trong quy tắc tranh cử của các gia tộc hạng hai còn có thêm mục, đó là chỉ so đấu về kết quả, mà còn so vể cả tốc độ, gia tộc nào tốn nhiều thời gian nhất tự động bị loại ra khỏi cuộc thi.

      cầu này khiến rất nhiều gia tộc hạng hai thổn thức thôi, chỉ là thực lực mà còn phải chú ý đến thời gian! Tất nhiên Hồng gia, Lam gia có tính toán trước, Diêm gia có nhân vật như Vân Phong cũng có gì để bận tâm, những gia tộc hạng hai khác cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà chấp nhận điều này.

      Ngày tranh cử, cả thành Thương Lan đều trở nên náo nhiệt, địa điểm của cuộc tranh cử diễn ra trong tổng điện Hạo Nguyệt, dân chúng bình thường thể vào, chỉ có thể ôm tâm trạng mong đợi mà ngóng bên ngoài, những gia tộc được tiến vào đa phần đều là những gia tộc hạng hai tham gia tranh cử, ngày này cũng có rất nhiều người ra vào tổng điện Hạo Nguyệt, chẳng qua mấy gia tộc tiến vào đây, ít nhiều gì cũng có phần thu liễm hơn trước, dù sao đây cũng là tổng điện, phải là nơi mà bọn họ có thể diễu võ giương oai. Thậm chí có vài hậu bối, ngày thường hay xưng vương xưng bá khắp nơi cũng phải thu mình, dám lớn tiếng chuyện, chỉ sợ mình chọc phải nhân vật nguy hiểm nào đó.

      Hạo Nguyệt điện rất coi trọng lần chọn lựa hộ pháp tổng điện này, thậm chí còn làm riêng khán đài cho mấy gia tộc hạng hai ngồi quan sát, tranh cử còn chưa bắt đầu, mấy người đến xem thi đấu sắp đứng ngồi yên.

      "Các ngươi xem gia tộc nào lấy được vị trí hộ pháp đây?"

      "Còn phải sao, đương nhiên là người của tứ đại gia tộc rồi! phải lúc trước hộ pháp tổng điện đều là người trong tứ đại gia tộc cả sao?"

      "Ta thấy nhất định là như thế, Hồng gia và Lam gia cũng có thực lực, nghe gần đây lại có thêm Diêm gia nữa."

      " tới Diêm gia, các ngươi có nghe được tin đồn gì ?"

      "Vô nghĩa! Trong thành Thương Lan này có người nào biết chứ, chả biết từ khi nào Diêm gia kia lại có thêm vị hôn thê là Vân Phong, nghe nàng còn là vị triệu hồi sư!"

      Tiếng bàn tán xì xào ngừng truyền khắp khán đài, tất nhiên chủ đề mà mọi người bàn luận chính là gia tộc nào giành được vị trí hộ pháp, đa phần đều tin chắc rằng đó là tứ đại gia tộc, dù sao với thực lực và nội tình kia ai có thể phản bác, cũng có vài người đoán là Hồng gia cùng Lam gia trong số những gia tộc hạng hai, chẳng qua tất cả mọi người đều có chung cách nhìn với Diêm gia, mong đợi.

      Tuy thực lực của Vân Phong tầm thường, nhưng dù sao đây cũng chỉ là lời đồn, kết quả nàng có lợi hại hay chỉ có Âu Dương San San và Tiêu Linh Vũ từng giao thủ với nàng biết, tại Âu Dương San San chết, chắc chắn Tiêu Linh Vũ cũng thể kể với người ngoài lúc ấy dáng vẻ của chật vật đến mức nào, thực lực của Vân Phong trong mắt người khác vẫn là điều bí , nhưng thấy Diêm gia khí định thần nhàn như thế, tất cả vẫn rất tò mò.

      "Ta thấy Vân Phong kia cũng chả có gì, có lẽ triệu hồi sư này cũng chỉ là cái danh thôi." Có số người khinh thường câu, mấy người khác đều cười ha ha.

      "Ta lại cảm thấy Vân Phong chính là nhân vật lợi hại, triệu hồi sư có thể là kẻ dễ bắt nạt sao? Diêm gia cũng chỉ là gia tộc hạng hai mà thôi, lúc này lại dám báo danh chắc chắn nắm chắc được mấy phần rồi."

      "Các người ngồi đây đoán mò cũng chẳng được gì, chẳng phải đến lúc Vân Phong lên đài sao, tất cả cũng ràng! Là lừa hay là ngựa đằng nào cũng bại lộ!"

      Khu khán đài dần đầy người, đại đa số đều là người trẻ tuổi của các gia tộc hạng hai, cũng có những người từng trải, mấy gia tộc có người dự thi đều tới, đứng đầu Diêm gia đúng là gia chủ Diêm Thiên Hạo.

      "Diêm huynh, lần này phải chúc mừng rồi." Mấy gia chủ của vài tiểu gia tộc hạng hai nhìn thấy Diêm Thiên Hạo đều lên tiếng chào hỏi, vốn dĩ đẳng cấp của bọn họ cũng khác nhau là mấy, nhưng lần này Diêm gia lại báo danh dự thi, mấy tiểu gia tộc đều cảm thấy giật mình, nhất là việc Diêm gia lại có vị hôn thê là triệu hồi sư.

      "Ha ha, sao lại vậy, là do nhi tử của Diêm gia có phúc mà thôi." Diêm Thiên Hạo dám tự cho mình là đúng, vốn dĩ Vân Phong có thể ở lại Diêm gia cũng chỉ là vì quan hệ với Diêm Minh, chẳng qua khi nhìn thấy ánh mắt đầy hâm mộ của tộc trưởng mấy tiểu gia tộc này, trong lòng Diêm Thiên Hạo vẫn rất đắc ý.

      "Diêm huynh!" tiếng kêu vừa vang lên, mấy người nhìn lại, ràng là hai vị gia chủ của Hồng gia và Lam gia, hai gia tộc cường thế trong số các gia tộc hạng hai, dáng vẻ kia hệt như rất thân thuộc, tất nhiên lòng Diêm Thiên Hạo cũng rất kinh ngạc, hai gia tộc này có thể so với gia tộc hạng nhất đấy!

      "Hồng gia chủ, Lam gia chủ." Mấy tiểu gia tộc khác vội vàng chào hỏi, hai gia chủ chỉ nhàn nhạt đáp lại tiếng, lại với Diêm Thiên Hạo: "Còn đứng ở đây làm gì, chúng ta có vị trí của riêng mình."

      Sắc mặt của mấy vị gia chủ còn lại đều có chút xấu hổ, Diêm Thiên Hạo cười ha ha, xoay người với mấy người khác: "Chư vị, trước bước rồi."

      Mấy vị gia chủ của tiểu gia tộc cười gượng vài tiếng, nhìn Diêm Thiên Hạo theo hai vị gia chủ, giọng điệu có phần chua xót: "Khi có thế, đúng là khác với trước kia."

      "Đúng vậy, xem ra lần này Diêm gia gặp được phượng hoàng rồi."

      "Hừ! Chưa chắc, ngộ nhỡ đây phải là phượng hoàng mà chỉ là con gà mái, chắc chắn Diêm gia cũng còn mặt mũi mà sống."

      Tuy như vậy, nhưng ít nhiều gì mấy người này cũng có chút hâm mộ Diêm Thiên Hạo, nếu đổi lại vị triệu hồi sư này có hôn ước với nhi tử nhà mình, đúng là tốt biết bao!

      Diêm Thiên Hạo được gia chủ hai nhà Hồng, Lam dẫn tới khu vực riêng, nhìn thôi, vừa nhìn thấy được tộc trưởng của tứ đại gia tộc hạng nhất ngồi trong đó!

      Hô hấp của Diêm Thiên Hạo có phần căng thẳng, vừa muốn chỏi hỏi, ngờ khi tộc trưởng của tứ đại gia tộc nhìn thấy Diêm Thiên Hạo lại lên tiếng trước: "Gia chủ Diêm gia đây sao?"

      Diêm Thiên Hạo hơi gật đầu, Diêm gia lại có thể lọt vào mắt mấy người này sao?

      "Vâng, chính là tại hạ."

      "Hừ!" tiếng hừ lạnh lại khiến Diêm Thiên Hạo có phần giật mình.

      "Ha ha, khách sáo rồi." Ngoại trừ người kia, ba người khác đều cười khẽ với Diêm Thiên Hạo, hai vị Hồng, Lam gia chủ nhìn thấy đều có chút ghen tị, Diêm gia có tài cán gì mà lại có thể khiến mấy vị này chủ động chào hỏi, hai nhà bọn họ còn chưa nhận được đãi ngộ như vậy đâu.

      Diêm Thiên Hạo cảm thấy đầu óc của mình có chút choáng váng: "Được rồi Diêm gia chủ, mau ngồi xuống ." Diêm Thiên Hạo gật đầu, miễn cưỡng bảo trì được lý trí, ngồi xuống, đây là khu vực riêng biệt được xây dựng riêng cho các gia tộc dự thi, lúc Diêm Thiên Hạo ngồi xuống, còn có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt ghen tị, những ánh mắt này đến từ mấy gia tộc hạng hai có người dự thi còn lại, tất cả đều mang vẻ mặt ghen ghét tột cùng, Diêm Thiên Hạo cười, Diêm gia, còn giống trước rồi!

      "Diêm huynh." Hai vị Hồng, Lam gia chủ ngồi bên cạnh Diêm Thiên Hạo: "Diêm Huynh à, lần tranh cử này cho dù là ai trong số chúng ta giành được thắng lợi, tất cả đều là vinh quang của mấy gia tộc hạng hai, huynh có đúng ?"

      Diêm Thiên Hạo nhìn hai vị gia chủ kia, cười ha ha: "Tất nhiên rồi, chẳng qua Diêm gia cũng dám tự tin."

      Hai vị gia chủ cười ha ha: "Diêm huynh khách khí rồi! Có nhân vật như Vân Phong ở đây, Diêm gia còn phải lo lắng gì chứ? Cho dù có là gia tộc hạng nhất cũng chưa chắc có được nhân tài bậc này đâu."

      Diêm Thiên Hạo khiêm tốn câu dám nhận, nhưng trong lòng lại vui như mở cờ, giờ phút này Diêm Minh tới, hai người vừa thấy lập tức mở miệng: "Đây chính là Diêm Minh , Diêm huynh có người nhi tử tốt ."

      Diêm Thiên Hạo sửng sốt, nhìn Diêm Minh hồi lâu, Diêm Minh cười ngồi bên người Diêm Thiên Hạo, gì nhiều.

      "Có khí thế, trầm ổn, tệ." Lam gia chủ ở bên cạnh khen thưởng câu, chút đắc ý lướt qua trong mắt Diêm Thiên Hạo, Diêm Minh lại khiêm tốn cười cười.

      "Người thừa kế của Diêm gia, chỉ sợ trong lòng Diêm huynh có tính toán rồi."

      Diêm Thiên Hạo cười ha ha: "Đương nhiên, đứa nhi tử này luôn khiến ta rất vừa lòng." Diêm Minh ngồi bên, cụp mắt gì, có thể vừa lòng sao? Cũng nhìn xem lai lịch vị hôn thê của nhi tử nhà ông lớn tới bao nhiêu!

      Đột nhiên trường ồn ào lại trở nên yên tĩnh trong chốc lát, mọi người đều quay đầu nhìn lại, Hạo Nguyệt điện chủ chậm rãi lên đài, chút cảm giác hưng phấn chờ mong lướt qua trong mắt mọi người, lần tranh cử này sắp bắt đầu rồi!
      Last edited: 29/9/16
      Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 21.1: Đây mới gọi là tranh đấu chứ!


      Edit: senna_lam


      Hạo Nguyệt điện chủ đứng ở giữa lôi đài, nhìn bốn phía xung quanh chật kín người, hôm nay mấy gia tộc hạng hai có thể tới đây xem như là bọn họ may mắn, cũng có thể nếu phải do Hạo Nguyệt điện chủ lên tiếng, nếu bọn gia tộc hạng hai cũng có khả năng tham dự lần tranh cử này.

      "Chức vị Điện tiền hộ pháp trước nay vẫn đều do gia tộc đứng đầu đảm nhiệm, nhưng mà qua nhiều năm nay, phát triển siêu cường của gia tộc hạng hai làm cho ta thể nghĩ tới được, thực lực của số gia tộc hạng hai hề kém gia tộc đứng đầu! Vị trí Điện Tiền hộ pháp này thể cứ để gia tộc đứng đầu độc hưởng, gia tộc do Hạo Nguyệt điện sở hữu nếu có thực lực đều có thể tham dự".

      Lời này vừa ra khỏi miệng, tiếp theo là trận hoan hô, trong lòng mấy người gia tộc hạng hai đối với chuyện Hạo Nguyệt điện chủ minh đại nghĩa cảm kích thôi, bốn gia chủ gia tộc đứng đầu ngồi ở kia, sắc mặt đều đen hết nửa, mấy chuyện tốt nhận hết toàn bộ, còn chuyện xấu lại quăng hết lên đầu bọn họ!

      Hạo Nguyệt điện chủ còn thêm vài câu, đơn giản là thâm minh đại nghĩa ra sao, chiêu hiền nạp sĩ như thế nào, làm thế nào để cho mọi người cùng phát triển, gia tộc đứng đầu cùng gia tộc hạng hai đều là chủ lực của Hạo Nguyệt điện, mấy lời này vừa thốt ra liền làm cho bọn gia tộc hạng hai kích động ngừng, lúc này đây chỉ cần Hạo Nguyệt điện chủ ra lệnh tiếng bọn họ cũng có thể bày ra dáng vẻ quyết máu chảy đầu rơi như vậy.

      Vẻ mặt Diêm Thiên Hạo kích động ngồi ở kia, trong lòng đều tràn ngập kích động, lần này là cơ hội của để cử ra người xuất đầu cho Diêm gia, chỉ cần có thể làm Điện chủ để mắt đến, vậy Diêm gia sau này còn có thể rầu sao! Diêm Minh bình tĩnh ngồi ở bên, ánh mắt trầm tĩnh, chút kích động cũng có, đoán chừng cả toàn trường chỉ duy nhất mình là thiếu niên tỉnh táo nhất.

      Sau đó Hạo Nguyệt điện chủ còn số quy tắc tranh cử, đầu tiên là gia tộc hạng hai lên lôi đài, rút thăm thành năm tổ chọi , tuyển ra bốn danh ngạch, trận đấu này muốn giành được thắng lợi cũng vẫn là nên đấu bằng thời gian, là nếu ngươi muốn thắng, hơn nữa muốn thắng cách nhanh chóng! Còn dù chỉ mình ngươi là người thắng cuối cùng, cho dù ngươi có thắng, ngươi cũng bị loại.

      Vân Phong đứng trong hậu trường vẫn nghe nghe Hạo Nguyệt điện chủ đại thiên nghị luận, miễn cưỡng ngáp cái, muốn tất nhiên phải đủ, nhìn lướt qua chín người dự thi bên cạnh, vẻ mặt đều khẩn trương như nhau, ngay cả người của Hồng gia hay Lam gia cũng như vậy, Vân Phong biết bọn họ khẩn trương cái gì, đối với nàng mà rút thăm để đấu cùng với ai cũng sao cả, nàng chỉ cần trong thời gian ngắn nhất để thắng là được.

      Mà sở dĩ chín người bọn họ khẩn trương là do có Vân Phong xuất , thực lực vị Triệu hồi sư của Diêm gia rốt cuộc là như thế nào? Cho dù bọn họ nắm thực lực của Vân Phong, nhưng bọn họ cũng biết được rằng Triệu hồi sư cũng dễ chọc! Trong lòng chín người bọn họ đều thầm cầu nguyện, mong lúc rút thăm đừng gặp phải Vân Phong, nhất là hai người Hồng gia và Lam gia, nếu trong vòng này mà đụng phải Vân Phong, có lẽ căn bản bọn họ thể ra biên tiếp được!

      Rốt cục cũng xong mấy cái trường hợp, mười người tiến hành tỷ thí lục tục tới, thời điểm Vân Phong vừa ra, nhất thời vang lên trận ồn ào,"Nhìn kìa, đó là Triệu hồi sư của Diêm gia!"

      "Cái gì chứ! Trẻ như vậy!"

      "Có thể có thực lực rất cao sao? Ta nhìn trình độ cũng như vậy thôi!"

      Diêm Thiên Hạo ngồi ở vị trí cao, thân mình đột nhiên căng thẳng, Diêm Minh đưa mắt nhìn về phía Vân Phong, vẻ mặt bình thản đến chút biểu tình gì, thậm chí còn mang theo tia kiên nhẫn, Diêm Minh bỗng nhiên nở nụ cười.

      Diêm Thiên Hạo tò mò nhìn Diêm Minh, hiểu cười cái gì, Diêm Minh tự ráng nhịn cười, nhưng đáy mắt vẫn lộ ra ý cười, trong trường hợp này người có thể biểu ra vẻ mặt kiên nhẫn cũng chỉ có mình nàng!

      "Hứ! Còn phải theo tới hay sao !" Ở gốc , có thanh vang lên, trông gian nấp, Viêm Triệt, Khúc Lam Y, , Tiểu Hỏa, Lam Dực còn có Nhục Cầu ngồi đầu Tiểu Hỏa, mấy người bọn họ đều đến đông đủ!

      Lần này Vân Phong cũng có mang theo Tiểu Hỏa cùng Lam Dực, bởi vì cần dựa vào lực lượng của ma thú lực lượng mình nàng cũng đủ! Nếu Triệu hồi sư của gia tộc đứng đầu khó giải quyết, đến lúc đó tính tiếp cũng muộn.

      Lần tỷ thí hôm nay ngoại trừ người của gia tộc đứng đầu và hạng hai cho phép người ngoài tiến vào , Khúc Lam Y và Viêm Triệt tất nhiên cũng có thân phận gì để vào, nhưng mà hai người bọn họ là loại người nào! Thực lực của Khúc Lam Y là quân chủ cấp bậc, Viêm Triệt là ma pháp sư Ám hệ, năng lực hai người bọn họ cũng phải thấp, nấp trong vòng gian, cho dù trước mặt có nhiều cường giả cũng bị phát , mà có bị phát cũng có ai vạch trần.

      Đôi mắt Khúc Lam Y mang ý cười nhìn Vân Phong đứng phía dưới, Vân Phong bỗng nhiên giương mắt nhìn về phía chỗ Khúc Lam Y, Khúc Lam Y sửng sốt, hai mắt Vân Phong lộ vẻ biết , còn hướng Khúc Lam Y nhếch khóe miệng, Khúc Lam Y cười lớn, nháy mắt với Vân Phong, Vân Phong dời ánh mắt nhìn nữa.

      Diêm Minh vẫn quan sát Vân Phong nhìn thấy Vân Phong ngẩng đầu nhìn nơi nào đó, cũng giương mắt nhìn lên, mà chỗ thiên phía cái gì cũng có, nàng rốt cuộc nhìn cái gì? Hơi suy nghĩ trong chốc lát Diêm Minh liền hiểu ra, Khúc Lam Y nhất định cũng có đến đây.

      Hạo Nguyệt điện chủ cho người đem mấy phía rút thăm ra, tầm mắt cũng hướng về phía trung quét qua, Khúc Lam Y cùng Hạo Nguyệt điện chủ mắt đối mắt, chân mày Khúc Lam Y hơi nhăn lại.

      "Lão nhân kia cũng thấy được chúng ta sao?" Viêm Triệt ở bên tò mò nhìn Hạo Nguyệt điện chủ, Hạo Nguyệt điện chủ có chút đăm chiêu cười, Khúc Lam Y cũng nhìn cười cái,"Ngươi nghĩ sao? Thực lực của Hạo Nguyệt điện chủ ở ta và ngươi, chứ nếu làm sao có thể đứng đầu điện hả? Có thể ngồi lên được tới vị trí này cũng phải người bình thường gì.

      Viêm Triệt bĩu môi, tay ngứa ngáy muốn sờ khuôn mặt , hình người nhìn bề ngoài rất dễ thương, chính là tiểu Lolita, đáng chết được, Viêm Triệt rất muốn xoa bóp khuôn mặt nhắn của , nhưng mà mỗi lần như vậy đều lộ ra vẻ mặt thập phần hung ác, mà hàm răng nanh kia cũng chút khách khí, Viêm Triệt bất đắc dĩ, chỉ có buông tha ý niệm trong đầu, nhàm chán ngồi ở trung.

      "Tranh đấu sắp bắt đầu, thể trì hoãn nữa."

      Mấy chỉ ma thú cũng đều ngồi xuống, Nhục Cầu ngồi ở đầu Tiểu Hỏa, thân mình uốn qua uốn lại vài cái, Lam Dực đứng bên cười,"Chủ nhân có vấn đề gì đâu."
      Last edited: 29/9/16
      Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :