1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên (Tập 3 c39.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 15.1: Vị hôn thê?!

      Edit: senna_lam


      Chỉ mới chớp mắt, nửa năm trôi qua, nửa năm qua Vân Phong ở Hạo Nguyệt điện cũng tính là lâu, tra xét cả nửa khu vực quanh Hạo Nguyệt điện, tra từ những cái góc , đến những nơi lớn như thành thị, Vân Phong chỗ cũng bỏ qua. Việc tìm kiếm tồn tại của nhánh Vân gia tương đối khó khăn, Vân Phong cũng biết nhánh khác rốt cuộc có thay tên đổi họ hay vẫn giữ lại họ ban đầu. Nếu vẫn giữ lại họ ban đầu còn có thể dễ tìm, nhưng mà tìm kiếm cả nửa năm qua Vân Phong cũng có gặp phải họ Vân. Nghĩ rằng nếu Tây đại lục thực có nhánh khác của Vân gia tồn tại, nhất định là mai danh tích.

      Điều này thể nghi ngờ là làm tăng ít khó khăn, có thể Vân Phong ngoại trừ biết được tin Tây đại lục có nhánh khác Vân gia ngoài ra biết tin gì khác. Tây đại lục là nơi sâu thẳm, diện tích rộng lớn, nếu Vân Phong cứ lấy tốc độ này mà tìm, chỉ sợ mười năm cũng đủ .

      Cứ như thế, trong đầu Vân Phong chưa từng có ý bỏ cuộc. Sau bốn năm rưỡi nữa là đến lúc diễn ra Đại hội trao đổi Triệu hồi sư mà nếu lúc đó nàng vẫn chưa thu hoạch được gì, vậy cũng chỉ có thể thông qua việc tranh đoạt kia để lấy ghế dùng quyền lợi để tiến hành điều tra thôi.

      Trong nửa năm qua, Triển đại thúc vẫn theo Vân Phong, bất luận Vân Phong đâu cũng cùng Vân Phong tìm. Nửa năm qua Triển đại thúc vẫn như cũ có bộ dạng người có việc gì, biểu tình luôn tỏ vẻ ta là người rảnh rỗi. Rốt cục cũng đến ngày, sau khi Triển Ly truyền ngọc bội qua lại vài lần, biểu tình mặt Triển Ly đột nhiên xảy ra biến hóa, lập tức vội vàng dặn Vân Phong vài câu, liền xoay người rời .

      Triển đại thúc nhanh chóng lưu loát, nhìn ra được là có chuyện khẩn cấp cần giải quyết, Vân Phong cũng chưa kịp hỏi có chuyện gì, nhưng trong tiềm thức vẫn biết rằng cho dù có hỏi, Triển Ly cũng .

      Về chuyện thân phận và bối cảnh của Triển Ly, Vân Phong chỉ hỏi lần, nhân viên cao tầng Công hội Lính đánh thuê ở Đông đại lục, thân phận Triển đại thúc cũng phải chỉ có như thế. Có thể ở Tây đại lục biết mọi việc, hơn nữa còn làm cho tam điện phải nể mặt vài phần, thân phận nhất định làm nhiều người muốn theo đuổi.

      Triển Ly coi trọng mình nhưng cũng chỉ tự chứ chưa đề, Vân Phong biết Triển đại thúc đối đãi với chính mình rất tốt, nhưng Triển đại thúc vẫn còn giấu mình gì đó, cũng giống như nàng vậy. Nửa năm tìm kiếm mục đích, Triển đại thúc căn bản biết Vân Phong làm cái gì, Triển đại thúc cái gì cũng chưa hỏi mà chỉ cùng Vân Phong hơn nửa năm, nhìn ra được rất là thiệt tình thương Vân Phong.

      Sau khi Triển đại thúc , Vân Phong lập tức cảm giác được có chút tịch mịch. Trong nửa năm qua mỗi ngày đều có nam nhân trung niên quấn quít lấy mình đòi mình kêu là cha, thường có bàn tay to xoa tóc mình, làm tóc mình loạn cả lên, sau đó là phát ra tiếng cười sang sảng trầm thấp của Triển Ly. Triển Ly vừa , khí liền có chút lạnh.

      Mà bầu khí này căn bản duy trì được bao lâu, bị trận hỏa khí thay thế. Thiếu niên lúc trước theo Vân Phong đến nay vẫn theo sau nàng, mới đầu chỉ là đồng hành cùng thời gian, Vân Phong nghĩ tới đoạn thời gian này lại kéo dài đến nửa năm.

      Thiếu niên kia gọi là Viêm Triệt, thân là Ám hệ ma pháp sư nên thần kinh có chút lớn điều. Theo lý thuyết ám nguyên tố làm cho người ta có cảm giác kinh ngạc, nhưng Viêm Triệt cảm giác ngược lại, tích cách giống y như quang nguyên tố của Khúc Lam Y.

      Hai tên xem nhau ra gì đến giờ vẫn vậy, Khúc Lam Y và Viêm Triệt đúng là nhìn đối phương vừa mắt, mỗi ngày đánh nhau mấy lần mới là ngạc nhiên. Vì vậy việc mỗi ngày giao thủ với nhau cũng rất là hiển nhiên, Vân Phong cùng mấy chỉ ma thú sớm thấy nhưng gì, bọn họ muốn đánh cứ để bọn họ đánh.

      Giờ phút này đoàn người bọn họ chỗ vùng ngoại thành nghỉ ngơi, nếu thêm chút nữa đến được thành thị kế tiếp, Nguyên Thủy thành. Thành thị này ở Hạo Nguyệt điện cũng xem như là thành lớn thứ hai, tuy rằng phồn hoa như thành thứ nhất, nhưng Nguyên Thủy thành cũng coi như là thành thị . Thành này tuy là đứng thứ hai, nhưng lại thường xuyên xuất mấy chuyện ngạc nhiên kì lạ gì đó.

      Con của Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm hẳn là ba bốn tháng nữa sinh ra, bụng của Mộc Tiểu Cẩm nay lớn rồi, mọi chuyện đều rất thuận lợi. Tâm tình của Vân Phong cũng vì tiểu sinh mệnh chưa được sinh ra kia mà có chút kích động , tuy rằng đứa này chưa được sinh ra, nhưng Vân Phong cũng nghĩ đến cho đứa những thứ tốt nhất. Bất luận là cháu trai hay là cháu , có được đứa này nhất định là tốt nhất.

      Trong lòng Vân Phong sớm tính toán nên chuẩn bị phần đại lễ như thế nào. Do thể chế của Đông đại lục, cho nên đứa này hơn phân nửa là chiến sĩ, nhưng mà Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm đều là ma pháp sư, thể chất của đứa này cũng có khả năng có gien của ma pháp sư, còn nếu là Triệu hồi sư càng tốt ......

      Vân Phong phủi quần áo người, đứng dậy. kéo tay Vân Phong nhìn nàng cười, Vân Phong nhìn tường thành cao lớn cách đó xa, có thể ở trong Nguyên Thủy thành đụng phải thứ gì tốt.

      Tiểu Hỏa lười biếng mở miệng rộng ra, ngáp dài cái, bộ dạng có chút buồn ngủ,"A --! Thực nhàm chán...... Cũng biết nha đầu ngốc kia như thế nào ......"

      Vân Phong cười, Hạ Thanh luôn ở bên trong Long điện tu luyện, đứa kia cũng rất là cố gắng, cho tới bây giờ cũng có ngừng qua. Nửa năm qua, chỉ sợ thực lực của nàng cũng nhanh chóng tăng vọt, đạt đến thống lĩnh cấp bậc cho nàng ra, để xem tiểu gia hỏa này có thể sớm ngày đạt tới bậc thang này.

      Lam Dực ở bên cười lớn,"Hỏa huynh lo lắng cho Thanh Thanh sao, hay là lâu rồi gặp nên có chút nhớ nàng?

      Tiểu Hỏa duỗi người nghe tới đó lập tức cứng đờ thân sói, Hỏa Vân sói vốn nhìn qua cực hung mãnh nay tựa hồ có chút quẫn bách. Lam Dực mân môi lên tiếng nữa, Tiểu Hỏa thẹn quá hóa giận gầm câu:"Ai nhớ nàng ? Ai lại nhớ nha đầu ngốc kia?!"

      Vân Phong cười , giơ tay sờ đầu Tiểu Hỏa, thuận tiện nhéo lỗ tai sói mềm mại đáng . Lỗ tai Tiểu Hỏa giật giật vài cái, ngón tay Vân Phong chuẩn xác nhéo lần nữa, nhận ra được mỗ đầu sói đúng là thẹn thùng.

      "Chết tiệt!" tiếng la lên, phía sau mấy người Vân Phong xẹt qua bóng đen, đó là thanh của Viêm Triệt,"Nam nhân chết tiệt kia!" tiếng gầm lên, đây là thanh của Khúc Lam Y, sau đó lại bóng đen xẹt qua.

      Hai loại nguyên tố là quang và ám ở phía sau Vân Phong giao nhau, đánh tới mức biết trời đất. Vân Phong miễn cưỡng nhìn quá, nhìn hai người ngày đánh giống như thân thể bị ngứa ngáy, bất đắc dĩ bĩu môi.

      "Oan gia." Thấp giọng bình luận câu, Vân Phong cũng quản hai người bọn họ, kéo bàn tay bé của về phía trước. Tiểu Hỏa cùng Lam Dực cũng nở nụ cười theo phía sau Vân Phong tiến về phía trước.

      "Đáng giận!" tiếng hô đột nhiên truyền ra, cước bộ dưới chân Vân Phong dừng lại, đây phải là giọng của Viêm Triệt hay Khúc Lam Y, mà là giọng của người khác.

      Chương 15.2: Vị hôn thê?!

      Edit: senna_lam



      Chân mày Diêm Thiên Hạo nhướng lên rất cao, tiếng nào, trong đôi mắt kia toàn là hoài nghi, nữ nhân này cũng đáng khinh như vậy thôi: "Triệu hồi sư sao? Có ma thú là triệu hồi sư sao? Vậy ta mua con là được rồi! Ta cũng trở thành triệu hồi sư!"

      Bỗng nhiên Vân Phong cười ha ha, nâng mắt lên: "Nhìn qua ta dễ bắt nặt vậy sao?" Tay vừa chuyển, huy chương bốn sao của liên minh triệu hồi sư xuất trong tay, Vân Phong chậm rãi thưởng thức huy chương này, nàng có thể nghe thấy từng tiếng hít vào vô cùng ràng, cũng có thể nhận thấy những ánh mắt như lửa bắn ra từ mọi phía, ngay cả bản thân Diêm Minh cũng mang dáng vẻ rất bất ngờ.

      Huy chương chứng thực bốn sao! Huy chương chứng thực bốn sao của liên minh triệu hồi sư, người này chẳng những là triệu hồi sư, dien. .dan ..le ..quy. .don hơn nữa còn là vị triệu hồi sư thực lực siêu quần!

      "Đây, phải là... Giả chứ..." Cũng biết là ai giọng thầm câu, vẻ mặt mọi người lại cứng đờ thêm lần nữa, lấy thực lực như vậy của Vân Phong mà lại là vị hôn thê của Diêm Minh sao? Ai tin được!

      Vân Phong cười ha ha, đột nhiên cả người bay lên !

      "Tiểu Hoả." Khẽ gọi tiếng, bất chợt Tiểu Hoả cũng nhảy lên trời cao, bóng dáng của hai người dừng lại nơi trung, bỗng chốc sắc mặt của Diêm Thiên Hạo trở nên trắng bệch.

      Khoé môi Vân Phong mang theo ý cười, hoả nguyên tố xuất trong lòng bàn tay, quả cầu lửa sáng ngời càng lúc càng lớn, tất cả mọi người ngưỡng cổ xem ở phía dưới đều trừng lớn hai mắt... Đó là ma pháp hoả hệ!

      Miệng sói của Tiểu Hoả hơi mở, tiếng sói ngâm trầm thấp vang lên, dưới há hốc mồm của mấy kẻ bên dưới, đột nhiên hoả cầu trong miệng Tiểu Hoả và tay Vân Phong lại bay về hướng khác, sân trong của Diêm gia!

      "Ầm!" tiếng nổ động trời!

      "A!" Mấy tiếng hét đầy hoảng sợ vang lên, tất cả mọi người của Diêm gia đều sợ ngây người! Ngũ quan của Diêm Thiên Hạo cũng vặn vẹo vài cái, sau đó lại có chút trầm mà mở miệng: "Triệu hồi sư đại nhân, xin hạ thủ lưu tình."

      Vân Phong đứng trong trung, híp mắt nhìn đám người Diêm gia bên dưới: "Ồ? cần ta phải chứng minh nữa sao?"

      Da mặt Diêm Thiên Hạo co rút, sân trong của Diêm gia bị huỷ hết rồi, điều đó cũng chứng tỏ người Diêm gia bọn họ cũng có nhà để về nữa!

      "Còn xin hạ thủ lưu tình." Diêm Thiên Hạo câu, Vân Phong và Tiểu Hoả hạ xuống từ trung, còn ai gì, cũng ai dám hỏi thêm.

      "Diêm Minh, chuyện quan trọng đến mức này sao con sớm chút!" Nữ nhân nhìn qua trông giống chính thất kia mở miệng, Diêm Minh mở miệng : "Đại phu nhân chưa cho Diêm Minh cơ hội chuyện."

      "Ai da, đứa này, đều là người Diêm gia còn gọi là đại phu nhân gì nữa, gọi đại nương xem nào!" nữ nhân khác mở miệng, lời cũng còn khí thế như trước.

      "Đúng vậy, đứa này cũng là, ở nơi như thế này cũng gì, chúng ta cũng biết con phải chịu khổ lâu như vậy."

      Diêm Minh đứng ở nơi đó, vẫn là dáng vẻ cười nhạt như cũ, Vân Phong nhíu mày, bản lĩnh trợn mắt dối của đám người này đúng là tệ.

      "Được rồi!" Đột nhiên Diêm Thiên Hạo phất tay: "Giờ chuyển về chủ trạch của Diêm gia , còn mấy người này là..." Ánh mắt Diêm Thiên Hạo quét đến người Khúc Lam Y và Viêm Triệt, Diêm Minh cười ha ha: "Mấy người này là bằng hữu vị hôn thê của ta, cũng là bạn tốt của ta."

      Huyệt thái dương của Diêm Thiên Hạo giật vài cái, cho dù thế nào ông ta cũng thể ngờ đứa con tư sinh này của mình lại có bản lĩnh lớn như vậy, có vị hôn thê là triệu hồi sư sao? Bằng hữu của triệu hồi sư cũng là bằng hữu của sao? Nếu là như vậy, mấy năm nay Diêm gia đối đãi với Diêm Minh như thế, làm sao có thể có kết cục tốt cho được.

      "Xem ra Diêm gia đối xử với ngươi cũng tệ, ngươi sai, gia chủ Diêm gia đúng là người biết lí lẽ." Vân Phong nhàn nhạt mở miệng, Diêm Thiên Hạo cũng thở phào nhõm, biết Diêm Minh gì, chẳng qua nếu đứa con tư sinh này vẫn tại có lẽ vẫn có thể cứu chữa kịp! Chỉ cần mượn sức đứa con riêng này, vị triệu hồi sư kia lại trở thành trợ lực quan trọng nhất của Diêm gia sao!

      Gió chuyển mây dời, Diêm Minh luôn bị quăng trong góc, bị kẻ khác phỉ nhổ, đánh chửi là kẻ tư sinh, trong nháy mắt lại biến thành miếng mồi ngon, được chuyển về chủ trạch Diêm gia, bỗng chốc, thái độ của mọi người với hoàn toàn thay đổi.

      Đến tận cửa tạ lỗi, móc nối quan hệ, nhiều đến đếm xuể. Chuyện này truyền ra cũng khiến dân chúng thành Nguyên Thuỷ được mở rộng tầm mắt, chẳng lẽ thời thế của Diêm Minh này thay đổi rồi sao? tư sinh mà lại được đối đãi như thế? Sau đó lại có thêm tin tức được truyền ra, khiến cho tất cả mọi người trong thành Nguyên Thuỷ ngây người, Diêm Minh có vị hôn thê, hơn nữa người này lại là triệu hồi sư! Có lẽ nào tin tức này chỉ là trò đùa thôi ?

      Diêm Minh sớm rời khỏi gian phòng rách nát kia, quả nhiên như ngày kia là để cáo biệt, giờ có thể Diêm Minh chính là đối tượng bị ghen ghét nhất trong Diêm gia, thân là tư sinh lại được hưởng đãi ngộ cao, có phần giống những con cháu khác, thậm chí còn tốt hơn!

      Viện lạc to lớn sáng ngời, xiêm y cao quý người, gia cụ và cách bài trí xa xỉ, nơi ở tại của Diêm Minh có thể trời, dưới đất với nơi ở lúc trước, giờ phút này Diêm Minh tự nhiên ngồi bàn, uống bình trà vừa pha, hơi nóng lượn lờ bốc lên.

      "Nếu như về thân phận hẳn là ngươi chiếm được rồi." Vân Phong ngồi ở bên, nhìn Diêm Minh mà nhàn nhạt mở miệng, Diêm Minh cũng cười ha ha, dừng được ý cười bên môi: " đủ, mấy thứ này với ra mà là hoàn toàn đủ."

      Vân Phong nhíu mày, đương nhiên thứ trong lòng nam nhân này muốn phải chỉ là chút này, thứ muốn chính là vị trí gia chủ Diêm gia!

      "Diêm Thiên Hạo truyền vị trí gia chủ kia cho ngươi sao?" Khúc Lam Y ở bên cạnh mở miệng: "Cho dù ngươi có tiểu Phong Phong hỗ trợ, nhưng Diêm Thiên Hạo cũng giống người lay chuyển theo gió."

      Diêm Minh cười ha ha: "Lời này của Khúc huynh sai, Diêm Thiên Hạo giống như những người khác của Diêm gia, ông ta có thể dằn mình lại, vậy ta cũng phải so khả năng nhẫn nại của mình với ông ta."

      "Ngươi còn giống nhi tử của Diêm Thiên Hạo hơn những kẻ khác đấy." Mắt Khúc Lam Y chợt loé, nâng tách trà lên hớp ngụm, Diêm Minh nhếch môi: "Có lẽ là thế... Dù sao trong thân thể này vẫn có chút là máu của ông ta."

      Trong lúc dưới Diêm gia đều thay đổi thái độ với Diêm Minh, quả nhiên Diêm Thiên Hạo vẫn có bất cứ hành động gì, hệt như bình thường, nên làm gì làm cái ấy, hề ân cần thăm hỏi hay làm ra bất cứ chuyện gì đặc biệt với Diêm Minh, thái độ có chút thay đổi gì so với trước kia, vẫn là coi khinh thèm ngoái nhìn. Nhưng với Vân Phong lại khác, có điều cũng chỉ xuất phát từ sợ hãi với triệu hồi sư mà thôi.

      Diêm Minh vội, đợi, cuối cùng tính nhẫn nại của và lão tử kia, ai tốt hơn, quan hệ của Vân Phong và Diêm Minh cũng được truyền khắp thành Nguyên Thuỷ, Diêm gia cũng xác minh với bên ngoài chuyện này hoàn toàn là . Mà mấy nhi tử khác của Vân gia cũng như phát điên mà chạy về phía bên này của Diêm Minh, mở miệng là tiếng ca ca, vừa gọi là tiếng huynh đệ, nếu có chuyện lúc trước, dienĐànle@quyĐôn chắc chắn mọi người cho rằng Diêm Minh chính là nhân vật quan trọng của Diêm gia.

      Diêm Minh vẫn giữ dáng vẻ cũ, thu hết tất cả nịnh nọt của đám người này vào lòng, nhưng vẫn tỏ thái độ gì, nam nhân này chính là thâm tàng bất khả lậu, Vân Phong thầm quan sát Diêm Minh, được mài dũa qua cuộc sống tàn khốc kia khiến tâm tư của nam nhân này trở thành đáy vực sâu vô cùng, trong đó cất giấu thứ gì, ai có thể biết được.

      thực chứng minh, dù thế nào cha cũng đánh lại con, dường như tính nhẫn nại của Diêm Thiên Hạo đến cực hạn, lần triệu kiến, Diêm Minh được mời đến chính sảnh của Diêm gia, tất nhiên Vân Phong cũng theo, những người khác ở lại bên ngoài. theo Diêm Minh vào đến chính sảnh, lúc này mới phát , đây phải là lần triệu kiến bình thường, con cháu Diêm gia lẫn toàn bộ thê thiếp đều ở đây, khí vô cùng căng thẳng,

      "Đến đây." Diêm Thiên Hạo ngồi vị trí chủ vị nhàn nhạt câu với Diêm Minh, Diêm Minh gật đầu, tìm vị trí để ngồi xuống, Vân Phong ngồi bên cạnh, nàng được mời vào hàng ngũ trong lần triệu kiến này.

      Diêm Thiên Hạo thấy tất cả mọi người đến đông đủ, vung tay lên, cửa chính sảnh bị đóng lại, tiếp đó khí trở nên nặng nề hơn vài giây, Diêm Thiên Hạo chậm rãi mở miệng: "Hẳn các ngươi hiểu ý triệu tập của ta, ta làm gia chủ ở Diêm gia dưới mấy chục năm, đến bây giờ vẫn tuyển được vị trí gia chủ đời sau, ta quan sát và suy nghĩ rất lâu."

      khí ở trường đạt tới mức độ căng thẳng nhất định, mấy nhi tử của Diêm gia thể nghi ngờ là vô cùng căng thẳng, cũng chỉ có Diêm Minh mới có thể cười, từ đầu đến cuối nụ cười vẫn luôn treo khoé môi .

      "Những người trẻ tuổi của Diêm gia, ai cũng có tư cách ngồi lên vị trí này, cũng cần có suy nghĩ xấu xa, thực lực tổng thể của các ngươi đều như nhau, có ai nổi trội, cũng có ai hoàn toàn vô năng, điểm này ta vẫn rất vui mừng."

      Tất cả nhi tử Diêm gia nghe thấy như thế đều thở phào hơi, ai cũng có tư các nghĩa là mọi người đều bình đẳng, ai có thể chiếm được lợi ích gì, điều này rất khó gặp trong gia tộc.

      Diêm Thiên Hạo xong lời này, lại trầm mặc vài giây, sau đó lại mở miệng: "Chỉ có người có thể kế thừa vị trí gia chủ, làm sao để có thể leo lên vị trí này cũng chỉ có thể trông chờ vào bản lĩnh của các ngươi, nếu cả đời cũng chỉ có thể làm con cháu Diêm gia mà thôi."

      "Phụ thân... Người muốn chúng con làm gì..." giọng non nớt lo sợ hỏi câu, cũng là vấn đề mà mọi người muốn biết nhất, làm sao mới có thể có được tán thành của Diêm Thiên Hạo, thế nào là trổ hết tài năng, dù sao cùng phải có tiêu chuẩn mới được,

      "Tổng điện Hạo Nguyệt điện muốn tuyển thêm hộ pháp, tất cả mọi người thuộc gia tộc hạng nhất hạng hai đều được tham gia, ai đủ khả năng giúp Diêm gia lấy được chức vị hộ pháp lần này, người đó chính là gia chủ đời tiếp theo của Diêm gia!"

      Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vân Phong theo bản năng, cạnh tranh giành chức vị hộ pháp ở tổng điện, thể nghi ngờ ngoại trừ Vân Phong ra còn ai khác có thể! Huống hồ vẫn là gia tộc hạng nhất và hạng hai so với nhau, tuy rằng Diêm gia tệ, nhưng vẫn là gia tộc hạng hai, sao có thể đấu lại với gia tộc hạng nhất!

      "Ai cũng có cơ hội, muốn vị trí này, nhất định phải trả giá chút gì đó!" Lời này của Diêm Thiên Hạo hoàn toàn đúng, nếu Diêm Minh có nguyên dịch luyện thể, Vân Phong giúp , Diêm Minh phải trả giá mới có được hồi đáp, từ trước đến giờ mọi thứ đều như thế.

      "Tuần sau chính là ngày báo danh, ai muốn tranh đoạt vì Diêm gia đến tìm ta." Diêm Thiên Hạo xong câu này nhìn Diêm Minh sâu: "Được rồi, xuống , nghĩ cho kĩ!"

      mệnh lệnh ban xuống, đại môn được mở, tất cả mọi người lục tục ra ngoài, Vân Phong trở về với Diêm Minh, dọc theo đường cũng có ai: "Khẩu vị của Diêm Thiên Hạo rất lớn, ông ta cũng tự mình hiểu được, biết dựa vào thực lực của Diêm gia, tiến được vào vị trí hộ pháp tổng điện đúng là khó hơn lên trời." Vân Phong nhàn nhạt mở miệng, Diêm Minh ở bên cạnh cười ha ha.

      " còn cách nào khác, ai bảo ngươi đến đây, phần dã tâm này cũng có động lực để bành trướng rồi."

      "Hừ! Ngươi đúng là thiếu chuyện phiền phức." Vẻ mặt Vân Phong có phần lạnh lùng, Diêm Minh cười ha ha: "Giúp ta lần này hôi, thứ ngươi đạt được cũng chỉ là nguyên dịch luyện thể, chẳng lẽ vị trí hộ pháp tổng điện lại mê người sao?"

      Vân Phong nghe đến đó, đôi môi đỏ mọng chậm rãi nhếch lên, hơi nghiêng mặt nhìn vào Diêm Minh: "Ngươi đánh đồng tâm tư của ngươi và ta, có phải là coi thường ta quá ?"

      Diêm Minh sửng sốt, Vân Phong giọng cười, mắt nhìn về phương xa: "Thứ ta muốn còn nhiều hơn ngươi tưởng tượng!" Hộ pháp tổng điện Hạo Nguyệt điện sao? Chức vị này Vân Phong cũng màng, giúp Diêm Minh, việc này là có thể, đến lúc ngồi lên vị trí gia chủ, cho dù hộ pháp tổng điện là ai làm còn quan hệ gì với nàng, chẳng qua dựa vào chức vị này, cũng có thể thuận lợi tìm kiếm nửa khu vực còn thừa lại, nếu dựa vào thực lực tìm kiếm của người Vân Phong vẫn còn quá lâu.

      "Ha ha ha, ra là như vậy..." Diêm Minh cười lắc đầu: "Cũng phải, hộ pháp tổng điện nho sao có thể là điểm dừng chân cho triệu hồi sư được."

      Vân Phong trả lời, khi đến viện Diêm Minh ở, Vân Phong dừng bước: "Ta lấy vị trí này cho ngươi, chẳng qua ta muốn thêm điều kiện."

      Diêm Minh cười: "Đương nhiên có thể, ban đầu ta còn suy nghĩ có phải nguyên dịch luyện thể này còn quá ít đấy."

      "Nam nhân như ngươi, tính toán tỉ mỉ, lòng sâu như biển."

      Dường như Diêm Minh rất vui vẻ khi nghe được câu đánh giá đó, mặt mũi đều rất sung sướng: "Giao du với nam nhân như vậy, sợ tai hoạ về sau sao?"

      Vân Phong cười, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, cơn gió thổi qua mái tóc đen nhánh của nữ tử, từng sợi tóc rơi vào cạnh mặt nàng: "Giao du với những người như người, có hại." xong câu này Vân Phong lại vào viện, gió vẫn còn thổi, tóc nàng bay nhàng, Diêm Minh đứng ở nơi đó, nhìn bóng lưng mảnh khảnh của Vân Phong, bỗng nhiên hoảng hốt, cuối cùng lại bất đắc dĩ lắc đầu, cụp mắt xuống: " có hại... ?"
      Last edited: 6/9/16
      Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 15.3: Vị hôn thê?!

      Edit: senna_lam


      Cậu thiếu niên hung hăng cắn chặt răng, tay ở trong quần áo sớm rách nát của mình sờ soạng hồi lâu, rốt cục cũng lấy ra cái bình sứ thập phần tinh xảo. giống như hạ quyết tâm cái gì đó, tay cầm bình sứ duỗi ra,"Đây là luyện thể nguyên dịch! Là thứ mà mọi người ai cũng biết!"

      Vân Phong sửng sốt, Khúc Lam Y và Viêm Triệt cũng đều sửng sốt. Viêm Triệt đứng bên hung hăng trừng mắt nhìn,"Luyện thể nguyên dịch! Đó chính là thứ quý giá có thể thay đổi căn cốt, ở Tây đại lục cũng chưa thấy được có bao nhiều người có nó, ngươi làm sao có thể có chứ?"

      Trong lòng Vân Phong cũng giật mình, luyện thể nguyên dịch, thứ này cùng với pháp trận sinh mệnh có chút tương tự. Pháp trận sinh mệnh có thể làm người ta thay đổi tố chất trong thân thể, nhưng tính nguy hiểm lại rất lớn. Nhưng mà luyện thể nguyên dịch khác, luyện thể nguyên dịch có thể tẩm bổ căn cốt của con người, dù cho là Chiến sĩ, Ma pháp sư hay là Triệu hồi sư, luyện thể nguyên dịch này đều có thể ổn định căn cơ, làm cho quá trình tu luyện cũng trở nên lợi ích hơn! Có thể , chỉ cần người nào sử dụng qua luyện thể nguyên dịch, tốc độ tu luyện so với người khác chỉ tăng có mấy lần! Nhưng mà luyện thể nguyên dịch cũng có điểm yếu khác, chính là chỉ hữu hiệu đối với thân thể có tư chất gì. Cũng có thể , luyện thể nguyên dịch chỉ hữu hiệu đối với tân sinh thôi, thời điểm vừa được sinh ra, luyện thể nguyên dịch mới phát huy được hiệu quả!

      Có thể nghĩ, gia tộc nào cũng thèm muốn thứ này, dù sao muốn kéo dài hệ liệt của gia tộc còn phải dựa vào huyết mạch. Chỉ có các hậu bối mới được sinh ra, mới có thể cường đại được lâu dài, mới có thể làm cho gia tộc thủy chung bất bại!

      Nhưng mà luyện thể nguyên dịch rất hiếm có, nghe muốn làm ra luyện thể nguyên dịch cần rất nhiều dược liệu cổ quái, mà người chế tạo càng phải có tài nghệ cao siêu hơn, hơn nữa xác xuất thành công chỉ gần 10%!

      trách được Viêm Triệt kinh ngạc như vậy, ngay cả Vân Phong cũng ngờ tới, luyện thể nguyên dịch lại có thể xuất tay người này! Nhìn thấy dáng vẻ giật mình của Vân Phong, thiếu niên cười lớn, đem bình sứ thu vào trong lòng,"Muốn sao? Nếu muốn nhanh giúp ta!"

      Đáy mắt Vân Phong trầm xuống, luyện thể nguyên dịch, thể nghi ngờ rằng thứ này là lễ vật tốt nhất cho con của đại ca! Nếu đứa kia vừa được sinh ra có thể lấy luyện thể nguyên dịch tẩm bổ, đây coi như là duyên lớn! Cho dù trong tương lai chức nghiệp là gì, so với người khác đều dẫn đầu! Con của đại ca, cũng chính là huyết mạch của Vân gia, luyện thể nguyên dịch này tất nhiên phải lấy được!

      "Muốn ta giúp ngươi như thế nào?" Vân Phong thản nhiên làm cho hai mắt thiếu niên đột nhiên sáng ngời, thân mình cũng có chút run run. Tuy rằng là kích động, nhưng vẫn giữ nguyên lý trí.

      "Ngươi là Triệu hồi sư?"

      Vân Phong cười cười, tùy tay lấy ra chiếc chẫn màu đỏ sậm. Thiếu niên vừa thấy thần sắc càng kích động hơn, nhưng từ trong lời vẫn mang theo hoài nghi,"Thuần thú sư cũng có nhẫn......"

      Vân Phong cười lớn, nghĩ tới tâm tư người này thực kín đáo, mọi việc đều cẩn thận như vậy. Tiểu Hỏa kiên nhẫn rống lên, miệng sới mở to, cái hỏa cầu mang theo hỏa nguyên tố nồng đậm từ trong miệng xuất , tốc độ như tia laser pháo ra, đột nhiên hướng về phía trước phóng . Chỉ trong nháy mắt, chỉ nghe "Bùm --!" tiếng, loạt cây cối toàn bộ ngã xuống đất, mùi vị cây cối bị đốt trọi cũng lan ra ngoài.

      "Ma thú của Thuần thú sư đều dùng làm tọa kỵ, ngươi thấy ràng chưa?" mặt Vân Phong mang theo ý cười. Thiếu niên gật đầu, ánh mắt Vân Phong đột nhiên lạnh lùng,"Ta hy vọng luyện thể nguyên dịch của ngươi cũng là đồ ."

      Thần sắc thiếu niên căng thẳng,"Việc này ngươi yên tâm, ta còn chưa có lá gan lừa Triệu hồi sư."

      Vân Phong gật đầu vừa lòng, nhìn dáng vẻ mặt mũi bầm dập của , có chút đành lòng. Khúc Lam Y ở bên cạnh nhìn thấu tâm tư của Vân Phong, quang nguyên tố ngay lập tức chậm rãi bao quanh thân thể thiếu niên, chỉ chốc lát sau, dáng vẻ mặt mũi bầm dập toàn bộ biến mất, lộ ra khuôn mặt với ngũ quan đoan chính khuôn.

      "Quang nguyên tố ma pháp sư!" Thiếu niên ràng cảm giác được thân thể của mình trong nháy mắt đều mất hết đau đớn, từ dưới đất nhảy lên. Viêm Triệt ở bên phục bĩu môi,"Hừ! Quang nguyên tố có gì đặc biệt hơn người chứ."

      Vân Phong nhìn thiếu niên,"Tốt lắm, ngươi xem, muốn ta giúp ngươi như thế nào?"

      Vẻ mặt thiếu niên đột nhiên lãnh , khuôn mặt bao phủ tầng mây đen, ngũ quan thậm chí còn có hơi vặn vẹo, đôi tay nắm chặt thành quyền ở hai bên sườn, gân xanh mu bàn tay cũng nổi lên.

      "Giúp ta ngồi lên vị trí của gia chủ!" thanh trầm thấp của truyền đến. Vân Phong cười nhạt, khóe môi mang theo tia lãnh ý,"Khẩu khí của ngươi đúng là ."

      Thiếu niên cười khổ, trong tiếng cười lộ ra bất đắc dĩ,"Có số việc đều là bị bắt buộc. Vì sống sót, vì để cho người ta đem ta dẫm nát trong lòng bàn chân, ta phải đem kẻ khác kéo xuống dưới, đến cái vị trí mà ai có thể khi dễ ta!"

      "Ngươi muốn ta giúp ngươi trừ bỏ chướng ngại vật sao?" Vân Phong thản nhiên hỏi. Thân thể thiếu niên nhàng run lên, cuối cùng lắc đầu,", ta muốn quang minh chính đại ngồi lên vị trí kia! Ta muốn để cho mọi người nhìn thấy, ta có đủ tư cách này!"

      "Vậy ngươi muốn ta giúp cái gì?" Vân Phong cười hỏi. Thiếu niên ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo tia chần chừ,"Làm vị hôn thê của ta!"

      "Cái gì!" Khúc Lam Y đột nhiên quát lớn tiếng, đôi con ngươi đen xẹt qua tia hàn. Viêm Triệt ở bên cũng sửng sốt, lúc sau mới cười lớn. Vân Phong cũng bị những lời của làm cho kinh ngạc.

      "Vị hôn thê......?" Vân Phong hỏi câu, thiếu niên gật đầu,"Ngươi yên tâm, này tất nhiên là giả, chỉ là tạm thời thôi! Ta chỉ cần vị hôn thê là Triệu hồi sư thôi. Chỉ cần ta ngồi lên được vị trí gia chủ, quan hệ của chúng ta tự động giải trừ!"

      Mặt Khúc Lam Y nháy mắt liền đen , từng bước tiến lên, bàn tay nhanh chóng nắm chặt áo thiếu niên,"Tiểu tử ngươi lặp lại lần nữa?!"

      Thiếu niên bị Khúc Lam Y kéo lên, mặt cũng có vẻ sợ hãi vẻ gì,"Đây cũng là bất đắc dĩ. Nếu là con trai, ta nghĩ biện pháp khác."

      "Phốc --! Ha ha ha, ha ha ha!" Viêm Triệt ở bên rốt cục nhịn được nữa liền bật cười. cũng sớm biết Khúc Lam Y và Vân Phong có quan hệ gì đó, chẳng qua giờ đột nhiên diễn ra loại việc này, là có chút buồn cười.

      "Người có đủ tư cách kế thừa vị trí gia chủ vị hoặc trở thành gia chủ, đều phải mang lại lợi ích lớn nhất cho gia tộc, đây là đạo lý mãi mãi thể thay đổi." Ngữ khí của bình tĩnh câu. đúng là như vậy, mượn Vân Phong mà , tuy rằng Vân Cảnh là gia chủ Vân gia, nhưng mà tại Vân Phong mới là tâm phúc của Vân gia, có Vân Phong mới làm cho Vân gia có được như ngày hôm nay.

      "Lời này đúng là điểm mấu chốt......" Viêm Triệt ở bên vất vả mới ngưng cười được, gật đầu tỏ vẻ tán đồng. Vẻ mặt Khúc Lam Y đen thui đứng ở đó, trong lòng cũng biết đúng là như vậy.

      "Ta muốn ngồi lên vị trí gia chủ, vì gia tộc mang đến lợi ích lớn nhất. Có vị hôn thê là Triệu hồi sư, ai còn có thể lấy lợi ích lớn hơn đem so sánh với ta chứ?" thiếu niên tới đây, khóe miệng gợi lên tia cười đắc ý,"Ta muốn những người đó khúm núm, ta muốn những người đó hối hận vì đối với ta như vậy!"

      Thiếu niên vừa xong, ngẩng đầu nhìn Khúc Lam Y,"Danh hiệu vị hôn thê này là giả , ta cam đoan. Ta cũng tự hiểu lấy mình, biết tự lượng sức mình."

      Khóe môi Khúc Lam Y giật , lát sau đột nhiên chém ra quyền, gương mặt vừa được quang nguyên tố chữa lành đột nhiên lại bị trúng quyền. Thiếu niên chật vật ngã xuống đất, ôm bên mặt của mình, cũng lên tiếng.

      "Nếu ngươi dám đối với nàng động chút tâm tư, đừng trách ta khách khí!" Khúc Lam Y từ cao nhìn xuống , thiếu niên gật đầu. Vân Phong đứng bên nhìn đáy mắt cũng mang theo ý cười, với tính cách của Khúc Lam Y mà lại có thể đồng ý với chuyện này, cũng đủ biết Vân Phong rất muốn có bình luyện thể nguyên dịch kia, Khúc Lam Y tất nhiên là phải thỏa hiệp, trong lòng Vân Phong cũng cảm thấy thực an ủi.

      "Điều đó ngươi yên tâm, cho tới bây giờ ta đều mình muốn cái gì." Thiếu niên sờ hai má đứng lên, khóe miệng nhếch lên, cười tự giễu,"Diêm Minh, con riêng* của đại gia tộc Diêm gia đúng thứ nhất Nguyên Thủy thành."

      * ra nó để là "tư sinh tử" nên mình nghĩ là con riêng

      Vân Phong ngẩn ra, con riêng sao? Trách được bị khi dễ thành như vậy, trách được lại nảy sinh ác ý muốn ngồi lên vị trí gia chủ. Tại cái thế giới này, con riêng là được thừa nhận, lại càng có khả năng được viết tên vào gia phả, dù ngươi là con do tiểu thiếp sinh cũng đến nỗi, nhưng thể là con riêng. khi trở thành con riêng nhất định bị khác vĩnh viễn dẫm nát dưới chân, thể xoay người.

      "Vân Phong." Vân Phong thản nhiên tên mình ra. Diêm Minh cười,"Biết ta là con riêng, ngươi hẳn là phải có chút cảm xúc mới đúng."

      Vân Phong cười nhạt,"Người, là thể lựa chọn nơi mình sinh ra, nhưng lại có thể lựa chọn vện mệnh sau này của mình. Ngươi là con riêng, có quan hệ gì với ngươi chứ?"

      Diêm Minh ngẩn ra, lúc sau mới cười lớn. Khúc Lam Y hơi nhíu mày, Viêm Triệt đúng bên nhịn được gật đầu,"Những lời này rất đúng, thể lựa chọn nơi mình sinh ra, nhưng có thể lựa chọn vận mệnh sau này của mình."

      "Chư vị giờ đều là bạn tốt của Diêm Minh, chúng ta thôi." bên mặt của Diêm Minh còn bị thũng, quần áo người cũng rách nát, nhưng dáng vẻ suy sụp chịu nổi vừa rồi cũng biến mất, cả người đều bị bao quanh bởi tầng ánh sáng. Vân Phong nhìn hết ở trong mắt, nam nhân này khi cho trợ lực, có thể đến vị trí nào, vẫn là điều khó .

      theo sau Diêm Minh tiến vào Nguyên Thủy thành, dân cư ở trong thành này có rất nhiều, ngay ngã tư đường quang cảnh thực huyên náo. Chỉ biết thời điểm Vân Phong bước vào cửa Nguyên Thủy thành, tới lúc thiếu niên này nên bắt đầu phản công.

      "Diêm, Diêm......" thủ vệ của Nguyên Thủy thành vừa nhìn thấy Diêm Minh, vẻ mặt chuẩn bị chế ngạo, lại nhìn thấy Vân Phong theo bên cạnh, mà bên cạnh Vân Phong còn có Tiểu Hỏa, vẻ mặt sớm vặn vẹo . Vân Phong nhìn thấy ràng, quả Diêm Minh sống ở Nguyên Thủy thành được tốt, cũng lạ vì sao trong lòng lại chứa nhiều thù hận như vậy. Tuy rằng xuất thân trong đại gia tộc thứ nhất Nguyên Thủy thành, vậy mà ngay cả thủ thành cũng dám cười nhạo . có thể kiên cường sống đến bây giờ, làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc.

      đường về phía trước, đoán chừng Diêm Minh ở Nguyên Thủy thành người nổi tiếng, trong Nguyên Thủy thành người nào là biết, người nào là hiểu, mà là nhìn thấy bọn người Vân Phong xa lạ, thanh lén nghị luận cũng nổi lên.

      "Đó phải Diêm Minh-con riêng sao? Nhìn quần áo rách nát như vậy, nhất định là lại bị người trong Diêm gia đánh."

      "Ôi, đây đều là chuyện bình thường, bị đánh mới là lạ! Nhưng mà những người kia lại là ai mà đến đây, trong đó còn có ma thú, chẳng lẽ có Triệu hồi sư sao?"

      "Triệu hồi sư?! Cái tên con riêng Diêm Minh này cũng có thể quen được Triệu hồi sư sao? Ngươi đừng có mà giỡn !"

      "Đúng vậy đúng vậy, cùng lắm chỉ là Thuần thú sư thôi! Con riêng mà, có tư cách gì mà biết được Triệu hồi sư, đúng là giỡn!"

      Mấy tiếng nghị luận từ giọng, lúc sau lại chút kiêng nể gì chui vào lỗ tai mọi người. Vân Phong nhìn vẻ mặt của Diêm Minh, có chút giận dữ nào, biểu tình vẫn như cũ, chút chuyển biến, giống như trong lời của bọn kia chỉ người nào đó hèn mọn cũng phải .

      Cứ như vậy đường lúc lâu, cũng phải quá lâu. Mấy người Vân Phong cũng hiểu được hoàn cảnh Diêm Minh ở Nguyên Thủy thành cũng như đãi ngộ của , là đối tượng bị mọi người phỉ nhổ, là người tốt nhất để xem kịch vui.

      "Đến rồi." thanh có chút áp lực của Diêm Minh vang lên. Đám người Vân Phong giờ phút này đứng trước đại viện, đây là đại viện Diêm gia.

      Diêm Minh hít hơi sâu, tay vươn tới chỗ bàn tay Vân Phong, chậm rãi nắm lấy. Đáy mắt Khúc Lam Y nhất thời trầm xuống, môi hung hăng mím chặt.

      Tay Vân Phong bị bàn tay lạnh như băng cầm lấy, mà bàn tay này còn hơi run. Vân Phong nhíu mày nhìn Diêm Minh, Diêm Minh nhếch khóe miệng, đẩy cửa trước mặt ra, vừa định mang Vân Phong vào, Vân Phong lại đột nhiên lùi lại, đem thân mình Diêm Minh cũng lui trở về. Mà cùng lúc đó, cây côn tử hung hăng từ cửa đánh xuống, nhưng lại là đánh hụt.

      "Bốp--!" thanh gậy gộc rơi xuống đất vang lên, chứng minh vừa rồi người nọ dùng gậy tốn rất nhiều khí lực. Nếu phải Vân Phong, xương cốt người Diêm Minh hẳn bị đánh gãy mấy khúc.

      "Ai nha! Tạp chủng trở lại rồi sao?" dáng vẻ lưu manh xuất , hai người từ bên trong cửa chậm rãi ra, xem ra ở nơi này đợi rất lâu rồi. Tầm mắt đảo đến người Vân Phong có chút giật mình, thời điểm nhìn thấy Tiểu Hỏa, hai mắt đột nhiên trừng lớn, lúc sau lại lớn tiếng cười.

      "Ha ha ha! Quả nhiên hổ là tạp chủng!" vừa xong liền vung gậy tay ra đánh về phía hướng Diêm Minh. Vân Phong vừa thấy, con ngươi đen đột nhiên nhíu lại, bàn tay thản nhiên nghênh đón. Nếu cùng Diêm Minh làm giao dịch, tại lại là vị hôn thê của , tất nhiên thể để cho vị hôn phu này chịu bị kẻ khác khi dễ!

      "Cái gì!" người vừa vung gậy kinh ngạc, vừa rồi dùng hết toàn lực chém ra vậy mà lại bị bàn tay trắng noãn nhàng cầm lấy. Ngón tay Vân Phong nhanh bóp, khinh chuyển!

      "Răng rắc!"

      Trường côn bị bóp nát!


      Chương 15.1: Công dụng của Vân Phong.


      Từng mảnh gỗ nhàng bay , người cầm trường côn quét mắt về phía nữ tử trước mặt, nữ tử này chỉ cao đến ngực mà thôi, huống hồ trường côn cầm tay cũng phải là loại bình thường, bên cán của trường côn còn được khảm mấy viên tinh hạch loé sáng! Vũ khí lục tinh!

      Vũ khí lục tinh lại bị bóp nát chỉ với tay!

      Vân Phong tuỳ tay ném phần bị bóp nát lên mặt đất, lạnh lùng nhìn hai người trước mặt: "Diêm Minh, giới thiệu chút sao?"

      Nhất thời vẻ mặt của hai nam nhân kia cũng trở nên phức tạp, chẳng lẽ tiểu nương trước mặt này là bằng hữu của tên tạp chủng kia sao? Tạp chủng này cũng có bằng hữu ư?

      Diêm Minh nhếch môi: "Đây là hai vị thiếu gia của Diêm gia, Diêm Sùng và Diêm Vũ."

      Đột nhiên chân mày của hai nam tử này nhướng lên: "Bọn họ là ai! Tạp chủng nhà ngươi dám mang người ngoài vào cửa Diêm gia sao?"

      Khoé mắt Diêm Minh giật giật: "Hai vị thiếu gia, nơi ta vào chính là cửa sau Diêm gia, trở về toà viện rách nát của Diêm Minh ta, phải là Diêm gia."

      Toà viện rách nát? Vân Phong tò mò liếc nhìn Diêm Minh, hai nam tử kia nghe thấy thế đều cười ha ha: "Hừ! Ngươi cũng chỉ xứng ở nơi mà chó cũng muốn đại tiện mà thôi, đừng làm ô uế nhà ta!" Hai nam tử trừng mi quắc mắt nhìn đám người Vân Phong, sau đó lại xoay người rời , mà trường côn vừa mới bị bẻ gãy lại bị ném mặt đất, vũ khí lục tinh hỏng ném , Diêm gia này hổ là gia tộc trong thành.

      "Vào ." Diêm Minh thấp giọng câu, mang theo đám người Vân Phong tiến vào cánh cửa , Diêm Minh dẫn đoàn người Vân Phong cua trái ngoặt phải, vào con đường yên lặng, mà những viện to lớn mỹ lệ khác của Diêm gia càng cách họ xa hơn, xem ra nơi Diêm Minh ở cũng giống như lời của hai người lúc này, vô cùng khó coi.

      Qủa nhiên ngoài dự đoán, lúc Diêm Minh mang theo đám người Vân Phong đến trước gian phòng trông có thể sập xuống bất cứ lúc nào, Diêm Minh ngừng lại, Khúc Lam Y và Viêm Triệt giật mình, thậm chí Viêm Triệt còn phải : “Có loại phòng như thế này để ở sao...?"

      Diêm Minh nghe thấy cho là đúng mà cười cười, mang theo Vân Phong qua hàng rào rồi vào phòng, trong phòng được bài trí rất đơn giản, đều là những thứ đồ quan trọng, còn thứ gì khác.

      "Ngươi vẫn luôn sống trong này sao?" Vân Phong hỏi câu, Diêm Minh cười ha ha: "Tư sinh mà có phòng để ở là đại ân của Diêm gia, ta phải lưu lạc đầu đường bị chết đói chết rét cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi." Diêm Minh hơi cúi đầu, che giấu vẻ mặt mình trong bóng tối, đột nhiên lại ngẩng lên: "Yên tâm, rất nhanh có người tới tìm chúng ta, ta mang các người tới chỗ này cũng là vì muốn cáo biệt với nơi này chút."

      Vân Phong hơi căng thẳng: "Chẳng lẽ, màn vừa rồi là do ngươi cố ý sao?"

      Diêm Minh cười ha ha: "Lần nào hai người đó cũng dùng cùng cách, chẳng qua ta muốn gặp phiền phức nên mới để bọn chúng đánh mà thôi, tuy rằng mỗi lần đều bị thương , nhưng cũng làm cho bọn họ vừa lòng, cần phải quấn lấy ta, hai kẻ đần độn đó còn nghĩ rằng ta biết ý bọn sao, hừ..."

      Khúc Lam Y và Viêm Triệt đều có chút kinh ngạc mà nhìn về phía Diêm Minh, Tiểu Hoả và Lam Dực đều mang dáng vẻ hiểu , nam nhân này mới chính là kẻ tinh quái nhất, có lòng tính toàn trầm như thế, còn ai có thể vượt qua đây?

      "Có điều ngươi cứ yên tâm, ta tính toán với ngươi, giao dịch của chúng ta hề có nửa phần giả dối." Diêm Minh cười với Vân Phong, Vân Phong cũng cười đáp trả: "Muốn tính kế ta cũng dễ như vậy."

      Trong mắt hai người đều có chút sáng tỏ, dường như đều nhìn thấu bản chất của đôi bên, tính toán của Vân Phong chỉ là tiềm tàng, chỉ xuất vào những thời điểm riêng biệt, nhưng Diêm Minh lại giống vậy, có lẽ hình thành thói quen, tính kế với từng người, cũng chỉ có như thế, mới có thể sống sót. Bằng Diêm gia như vậy, sớm bị tra tấn đến chết rồi.

      loạt tiếng bước chân vang lên từ phía xa, Diêm Minh giống như sớm biết mà chậm rãi bước ra ngoài, Vân Phong nhìn bóng lưng thon gầy của Diêm Minh, đôi mắt đen kia chợt loé, cũng ra ngoài theo.

      Tựa hồ như nơi rách nát này rất ít khi nghênh đón nhiều người như vậy, đám người tới từ phía xa kia như muốn lấp đầy cả tiểu viện rách nát này, Vân Phong đánh giá đám người này, cả đám đều mặt y phục chỉnh tề, mặt đều có biểu cảm giống nhau, nghi ngờ, ngạc nhiên, khinh thường.

      Đám người đến đây hề gì, mỗi người đều nhìn tới bả vai Vân Phong và bên cạnh nàng, tại chỉ có Nhục Cầu và Tiểu Hoả mang hình thái ma thú, tất nhiên cũng hấp dẫn chú ý của mọi người.

      " là triệu hồi sư sao!" giọng trầm thấp truyền đến, nhóm người này bắt đầu bình phẩm từ đầu đến chân Vân Phong.

      " có nhẫn... thể nào."

      "Lo cái gì, sao tên tạp chủng này có thể quen biết triệu hồi sư chứ."

      câu này lại khiến tất cả mọi người im bặt, Diêm Minh là ai, là tư sinh của Diêm gia đấy! Là tên tạp chủng! Người như vậy lại quen với triệu hồi sư sao, thậm chí còn có thể thân thiết với triệu hồi sư sao? Còn nữa, nếu triệu hồi sư giá lâm đến Thuỷ thành này sao bọn họ lại biết!

      Sau khi mọi người trải qua hồi suy xét, cuối cùng cũng đưa ra kết luận thống nhất, trước mắt tám chín phần là đồ giả mạo! Nếu là triệu hồi sư, chắc chắn bọn họ phải là người đầu tiên biết đên!

      Từ trước đến giờ triệu hồi sư chưa bao giờ khiêm tốn, vì với thân phận dạng này nhất định cần phải khiêm tốn, tới đâu cũng để lộ nhẫn khế ước của mình, hưởng thụ mọi loại đãi ngộ tốt khắp nơi, triệu hồi sư là người mà ai cũng muốn nịnh bợ, người người đều muốn lấy lòng, đây là quan niệm ăn sâu vào tâm trí mọi người.

      Nhưng Vân Phong lại giống người thường, là triệu hồi sư thích mang theo nhẫn khế ước, nàng là người duy nhất. Hơn nữa, lấy thân phân triệu hồi sư được mọi người tôn sùng, lại quen biết tên tư sinh, ra cũng có ai tin. Ai có thể ngờ, người đứng ở địa vị cao như thế cúi người để qua lại với tên hèn mọn ở tầng lớp thấp nhất chứ.

      Diêm Minh cười ha ha, vô cùng hài lòng với hiệu quả giờ, hơi nghiêng đầu với Vân Phong: "Đó đều là con cháu của Diêm gia đấy, rất khổng lồ phải ." Giọng này còn mang theo chút ý trào phúng, Vân Phong nhìn lướt qua nhóm người trước mắt, trong lòng có chút đồng tình.

      Gia chủ Diêm gia đúng là nam nhân dũng mãnh, khai chi tán diệp nhiều như thế, phải người bình thường.

      "Tạp chủng! Nơi này có phần cho ngươi chuyện sao!" người trẻ tuổi hét lên, mặt Diêm Minh vẫn là nụ cười nhàn nhạt, tạp chủng, đây là từ mang nghĩa vũ nhục rất cao, nhưng Diêm Minh vẫn vô cùng thản nhiên, cách gọi này tính là gì với nữa rồi.

      "Cút ngay!" nam nhân với thân hình to lớn bước ra, vươn tay hất Diêm Minh sang bên, cả người Diêm Minh bị người kia đẩy đến mức suýt ngã mặt đất, Vân Phong vươn tay, đỡ lấy .

      "Ngươi là triệu hồi sư sao?" Dáng vóc nam nhân kia vô cùng to lớn, đứng trước mặt Vân Phong khiến thân thể nàng hoàn toàn bị bao phủ bởi bóng râm, Vân Phong đỡ lấy Diêm Minh cũng ngẩng đầu, đột nhiên lại vung tay lên, lúc trước nam nhân kia vẫn còn chuyện, giây sau bị đánh bay ra ngoài.

      "Ầm!" Thân thể cao lớn kia đập mạnh lên mặt đất, mấy người khác nhìn thấy cũng nhịn được mà kêu ra tiếng, có vài tên chạy tới để xem xét tình huống.

      Khúc Lam Y cười ha ha, mặt Viêm Triệt cũng đều là ý cười, ở cạnh vẫn luôn mang vẻ mặt lạnh lùng, Tiểu Hoả nhàm chán ngáp chút, Lam Dực lại bất đắc dĩ lắc đầu, quả nhiên mỗi người đều có cách nhìn khác nhau, chẳng lẽ nhìn qua chủ nhân lại trông dễ bắt nặt như vậy sao?

      "Na na." Nhục Cầu vai Vân Phong vặn mình vài cái, mặt đều là vẻ cười nhạo, hoàn toàn mặc kệ những người của Diêm gia này.

      "Ngươi lại dám ra tay với người của Diêm gia! Tạp chủng, đây có phải là ý của ngươi , to gan!"

      "Tên kia hiểu đâu, cứ phụ thân đánh đến tàn phế rồi ném ra ngoài !"

      "Ta thấy tàn phế còn chưa đủ, chính là sỉ nhục với chúng ta, cứ để chết ! Sống cõi đời này cũng chỉ uổng phí mà thôi!"

      Từng lời ác độc được tuôn ra vô cùng thuận miệng, Diêm Minh đứng bên, sắc mặt hề thay đổi, tâm tình vẫn rất thản nhiên, Vân Phong quét mắt về những người Diêm gia mang bản tính ác độc đó, cho dù có phải là tư sinh hay , thứ chảy trong huyết mạch của Diêm Minh phải là dòng máu của Diêm gia sao? Là người cùng huyết mạch, sao phải ép buộc nhau như thế?

      "Ngươi nhìn cái gì? Đây là việc nhà của Diêm gia chúng ta!" Bị ánh mắt của Vân Phong khiến cho có chút sợ hãi, vài người hét lên, Vân Phong cười cách lạnh lùng.

      "Ta mà nghe thấy tiếng chó sủa tâm tình được tốt, tâm tình mà tốt chắc chắn khiến cho đám chó này, phải biến mất."

      "Ngươi là ai! Lại dám mắng người Diêm gia! Đừng tưởng ngươi có ma thú chính là triệu hồi sư! Nếu ngươi chính là triệu hồi sư thể nào mà Diêm gia chúng ta biết!"

      đám người đều có chút căm tức mà nhìn Vân Phong, chẳng qua cũng chỉ giận mà dám gì, tên mới vừa bị Vân Phong đánh văng vẫn chưa thể đứng lên được, dường như là thể đứng dậy nổi nữa rồi.

      " ầm ĩ cái gì vậy! Đám các ngươi đều rảnh rỗi có việc gì làm phải !" tiếng quát khẽ truyền đến, ngay sau đó, vài bóng dáng tới nơi này, Diêm Minh nhìn thấy bóng người tới khỏi cười lạnh: " thể ngờ nơi rách nát này lại có phong thuỷ tốt như vậy."

      "Ai da! Con của ta! Có chuyện gì vậy? Là ai làm?" Lại là giọng cao vút vang lên, đám người kia vội tránh ra, Vân Phong nhìn thấy năm sáu người tới, câm đầu là gương mặt có phần đứng đắn, nam nhân nhìn qua có chút hung ác.

      "Lão gia! Người đến xem !" nữ nhân quỳ gối bên cạnh nam nhân nằm mặt đất, khóc nức nở mà gạt lệ, nam nhân kia nhíu chặt mày, mắt đảo qua nữ nhân kia, tiếp khóc kia im bặt ngay lập tức, nam nhân kia chậm rãi đảo mắt qua người những đứa con khác, cuối cùng dừng lại người Diêm Minh.

      "Lá gan ngươi lớn đấy, chỉ mang người ngoài vào, còn đánh huynh trưởng của mình bị thương." Nam nhân đứng cạnh nữ nhân kia lạnh mặt câu, xem ra hẳn là chính thê của nam nhân kia.

      "Lão gia, thiếp nên để nó ở lại Diêm gia đâu, để mặc nó tự sinh tự diệt phải là tốt rồi sao? Nhìn tính cách của nó sao có thể là cốt nhục của lão gia được! Chắc phải là do nữ nhân kia vụng trộm ở đâu rồi sinh hạ được chứ!”

      Da mặt Diêm Minh cũng co rút vài cái, nụ cười nhạt mặt cũng cứng đờ trong chốc lát, đột nhiên nam nhân kia đảo mắt sang, nữ nhân kia lại phải ngậm miệng.

      Nam nhân kia quan sát Vân Phong chút, lại nhìn Tiểu Hoả và Nhục Cầu vai Vân Phong: "Vị này là..." Giọng hùng hậu, rất có uy nhiêm, Vân Phong cười cười: "Vị này là gia chủ Diêm gia sao?"

      Nam nhân gật đầu: "Đúng vậy, tại hạ là Diêm Thiên Hạo."

      Vân Phong quay đầu nhìn Diêm Minh: " giới thiệu thân phận của ta chút sao?"

      Diêm Thiên Hạo có chút đăm chiêu nhìn Diêm Minh, Diêm Minh tiến lên phía trước: "Gia chủ Diêm gia, đây là vị hôn thê của ta." Đột nhiên Diêm Thiên Hạo nhíu mày, mấy nữ nhân sau lưng Diêm Thiên Hạo cũng giật mình, Diêm Minh tiếp tục : "Như các người thấy, vị hôn thê của ta là triệu hồi sư."
      Chương 15.2:


      Chân mày Diêm Thiên Hạo nhướng lên rất cao, tiếng nào, trong đôi mắt kia toàn là hoài nghi, nữ nhân này cũng đáng khinh như vậy thôi: "Triệu hồi sư sao? Có ma thú là triệu hồi sư sao? Vậy ta mua con là được rồi! Ta cũng trở thành triệu hồi sư!"

      Bỗng nhiên Vân Phong cười ha ha, nâng mắt lên: "Nhìn qua ta dễ bắt nặt vậy sao?" Tay vừa chuyển, huy chương bốn sao của liên minh triệu hồi sư xuất trong tay, Vân Phong chậm rãi thưởng thức huy chương này, nàng có thể nghe thấy từng tiếng hít vào vô cùng ràng, cũng có thể nhận thấy những ánh mắt như lửa bắn ra từ mọi phía, ngay cả bản thân Diêm Minh cũng mang dáng vẻ rất bất ngờ.

      Huy chương chứng thực bốn sao! Huy chương chứng thực bốn sao của liên minh triệu hồi sư, người này chẳng những là triệu hồi sư, dien. .dan ..le ..quy. .don hơn nữa còn là vị triệu hồi sư thực lực siêu quần!

      "Đây, phải là... Giả chứ..." Cũng biết là ai giọng thầm câu, vẻ mặt mọi người lại cứng đờ thêm lần nữa, lấy thực lực như vậy của Vân Phong mà lại là vị hôn thê của Diêm Minh sao? Ai tin được!

      Vân Phong cười ha ha, đột nhiên cả người bay lên !

      "Tiểu Hoả." Khẽ gọi tiếng, bất chợt Tiểu Hoả cũng nhảy lên trời cao, bóng dáng của hai người dừng lại nơi trung, bỗng chốc sắc mặt của Diêm Thiên Hạo trở nên trắng bệch.

      Khoé môi Vân Phong mang theo ý cười, hoả nguyên tố xuất trong lòng bàn tay, quả cầu lửa sáng ngời càng lúc càng lớn, tất cả mọi người ngưỡng cổ xem ở phía dưới đều trừng lớn hai mắt... Đó là ma pháp hoả hệ!

      Miệng sói của Tiểu Hoả hơi mở, tiếng sói ngâm trầm thấp vang lên, dưới há hốc mồm của mấy kẻ bên dưới, đột nhiên hoả cầu trong miệng Tiểu Hoả và tay Vân Phong lại bay về hướng khác, sân trong của Diêm gia!

      "Ầm!" tiếng nổ động trời!

      "A!" Mấy tiếng hét đầy hoảng sợ vang lên, tất cả mọi người của Diêm gia đều sợ ngây người! Ngũ quan của Diêm Thiên Hạo cũng vặn vẹo vài cái, sau đó lại có chút trầm mà mở miệng: "Triệu hồi sư đại nhân, xin hạ thủ lưu tình."

      Vân Phong đứng trong trung, híp mắt nhìn đám người Diêm gia bên dưới: "Ồ? cần ta phải chứng minh nữa sao?"

      Da mặt Diêm Thiên Hạo co rút, sân trong của Diêm gia bị huỷ hết rồi, điều đó cũng chứng tỏ người Diêm gia bọn họ cũng có nhà để về nữa!

      "Còn xin hạ thủ lưu tình." Diêm Thiên Hạo câu, Vân Phong và Tiểu Hoả hạ xuống từ trung, còn ai gì, cũng ai dám hỏi thêm.

      "Diêm Minh, chuyện quan trọng đến mức này sao con sớm chút!" Nữ nhân nhìn qua trông giống chính thất kia mở miệng, Diêm Minh mở miệng : "Đại phu nhân chưa cho Diêm Minh cơ hội chuyện."

      "Ai da, đứa này, đều là người Diêm gia còn gọi là đại phu nhân gì nữa, gọi đại nương xem nào!" nữ nhân khác mở miệng, lời cũng còn khí thế như trước.

      "Đúng vậy, đứa này cũng là, ở nơi như thế này cũng gì, chúng ta cũng biết con phải chịu khổ lâu như vậy."

      Diêm Minh đứng ở nơi đó, vẫn là dáng vẻ cười nhạt như cũ, Vân Phong nhíu mày, bản lĩnh trợn mắt dối của đám người này đúng là tệ.

      "Được rồi!" Đột nhiên Diêm Thiên Hạo phất tay: "Giờ chuyển về chủ trạch của Diêm gia , còn mấy người này là..." Ánh mắt Diêm Thiên Hạo quét đến người Khúc Lam Y và Viêm Triệt, Diêm Minh cười ha ha: "Mấy người này là bằng hữu vị hôn thê của ta, cũng là bạn tốt của ta."

      Huyệt thái dương của Diêm Thiên Hạo giật vài cái, cho dù thế nào ông ta cũng thể ngờ đứa con tư sinh này của mình lại có bản lĩnh lớn như vậy, có vị hôn thê là triệu hồi sư sao? Bằng hữu của triệu hồi sư cũng là bằng hữu của sao? Nếu là như vậy, mấy năm nay Diêm gia đối đãi với Diêm Minh như thế, làm sao có thể có kết cục tốt cho được.

      "Xem ra Diêm gia đối xử với ngươi cũng tệ, ngươi sai, gia chủ Diêm gia đúng là người biết lí lẽ." Vân Phong nhàn nhạt mở miệng, Diêm Thiên Hạo cũng thở phào nhõm, biết Diêm Minh gì, chẳng qua nếu đứa con tư sinh này vẫn tại có lẽ vẫn có thể cứu chữa kịp! Chỉ cần mượn sức đứa con riêng này, vị triệu hồi sư kia lại trở thành trợ lực quan trọng nhất của Diêm gia sao!

      Gió chuyển mây dời, Diêm Minh luôn bị quăng trong góc, bị kẻ khác phỉ nhổ, đánh chửi là kẻ tư sinh, trong nháy mắt lại biến thành miếng mồi ngon, được chuyển về chủ trạch Diêm gia, bỗng chốc, thái độ của mọi người với hoàn toàn thay đổi.

      Đến tận cửa tạ lỗi, móc nối quan hệ, nhiều đến đếm xuể. Chuyện này truyền ra cũng khiến dân chúng thành Nguyên Thuỷ được mở rộng tầm mắt, chẳng lẽ thời thế của Diêm Minh này thay đổi rồi sao? tư sinh mà lại được đối đãi như thế? Sau đó lại có thêm tin tức được truyền ra, khiến cho tất cả mọi người trong thành Nguyên Thuỷ ngây người, Diêm Minh có vị hôn thê, hơn nữa người này lại là triệu hồi sư! Có lẽ nào tin tức này chỉ là trò đùa thôi ?

      Diêm Minh sớm rời khỏi gian phòng rách nát kia, quả nhiên như ngày kia là để cáo biệt, giờ có thể Diêm Minh chính là đối tượng bị ghen ghét nhất trong Diêm gia, thân là tư sinh lại được hưởng đãi ngộ cao, có phần giống những con cháu khác, thậm chí còn tốt hơn!

      Viện lạc to lớn sáng ngời, xiêm y cao quý người, gia cụ và cách bài trí xa xỉ, nơi ở tại của Diêm Minh có thể trời, dưới đất với nơi ở lúc trước, giờ phút này Diêm Minh tự nhiên ngồi bàn, uống bình trà vừa pha, hơi nóng lượn lờ bốc lên.

      "Nếu như về thân phận hẳn là ngươi chiếm được rồi." Vân Phong ngồi ở bên, nhìn Diêm Minh mà nhàn nhạt mở miệng, Diêm Minh cũng cười ha ha, dừng được ý cười bên môi: " đủ, mấy thứ này với ra mà là hoàn toàn đủ."

      Vân Phong nhíu mày, đương nhiên thứ trong lòng nam nhân này muốn phải chỉ là chút này, thứ muốn chính là vị trí gia chủ Diêm gia!

      "Diêm Thiên Hạo truyền vị trí gia chủ kia cho ngươi sao?" Khúc Lam Y ở bên cạnh mở miệng: "Cho dù ngươi có tiểu Phong Phong hỗ trợ, nhưng Diêm Thiên Hạo cũng giống người lay chuyển theo gió."

      Diêm Minh cười ha ha: "Lời này của Khúc huynh sai, Diêm Thiên Hạo giống như những người khác của Diêm gia, ông ta có thể dằn mình lại, vậy ta cũng phải so khả năng nhẫn nại của mình với ông ta."

      "Ngươi còn giống nhi tử của Diêm Thiên Hạo hơn những kẻ khác đấy." Mắt Khúc Lam Y chợt loé, nâng tách trà lên hớp ngụm, Diêm Minh nhếch môi: "Có lẽ là thế... Dù sao trong thân thể này vẫn có chút là máu của ông ta."

      Trong lúc dưới Diêm gia đều thay đổi thái độ với Diêm Minh, quả nhiên Diêm Thiên Hạo vẫn có bất cứ hành động gì, hệt như bình thường, nên làm gì làm cái ấy, hề ân cần thăm hỏi hay làm ra bất cứ chuyện gì đặc biệt với Diêm Minh, thái độ có chút thay đổi gì so với trước kia, vẫn là coi khinh thèm ngoái nhìn. Nhưng với Vân Phong lại khác, có điều cũng chỉ xuất phát từ sợ hãi với triệu hồi sư mà thôi.

      Diêm Minh vội, đợi, cuối cùng tính nhẫn nại của và lão tử kia, ai tốt hơn, quan hệ của Vân Phong và Diêm Minh cũng được truyền khắp thành Nguyên Thuỷ, Diêm gia cũng xác minh với bên ngoài chuyện này hoàn toàn là . Mà mấy nhi tử khác của Vân gia cũng như phát điên mà chạy về phía bên này của Diêm Minh, mở miệng là tiếng ca ca, vừa gọi là tiếng huynh đệ, nếu có chuyện lúc trước, dienĐànle@quyĐôn chắc chắn mọi người cho rằng Diêm Minh chính là nhân vật quan trọng của Diêm gia.

      Diêm Minh vẫn giữ dáng vẻ cũ, thu hết tất cả nịnh nọt của đám người này vào lòng, nhưng vẫn tỏ thái độ gì, nam nhân này chính là thâm tàng bất khả lậu, Vân Phong thầm quan sát Diêm Minh, được mài dũa qua cuộc sống tàn khốc kia khiến tâm tư của nam nhân này trở thành đáy vực sâu vô cùng, trong đó cất giấu thứ gì, ai có thể biết được.

      thực chứng minh, dù thế nào cha cũng đánh lại con, dường như tính nhẫn nại của Diêm Thiên Hạo đến cực hạn, lần triệu kiến, Diêm Minh được mời đến chính sảnh của Diêm gia, tất nhiên Vân Phong cũng theo, những người khác ở lại bên ngoài. theo Diêm Minh vào đến chính sảnh, lúc này mới phát , đây phải là lần triệu kiến bình thường, con cháu Diêm gia lẫn toàn bộ thê thiếp đều ở đây, khí vô cùng căng thẳng,

      "Đến đây." Diêm Thiên Hạo ngồi vị trí chủ vị nhàn nhạt câu với Diêm Minh, Diêm Minh gật đầu, tìm vị trí để ngồi xuống, Vân Phong ngồi bên cạnh, nàng được mời vào hàng ngũ trong lần triệu kiến này.

      Diêm Thiên Hạo thấy tất cả mọi người đến đông đủ, vung tay lên, cửa chính sảnh bị đóng lại, tiếp đó khí trở nên nặng nề hơn vài giây, Diêm Thiên Hạo chậm rãi mở miệng: "Hẳn các ngươi hiểu ý triệu tập của ta, ta làm gia chủ ở Diêm gia dưới mấy chục năm, đến bây giờ vẫn tuyển được vị trí gia chủ đời sau, ta quan sát và suy nghĩ rất lâu."

      khí ở trường đạt tới mức độ căng thẳng nhất định, mấy nhi tử của Diêm gia thể nghi ngờ là vô cùng căng thẳng, cũng chỉ có Diêm Minh mới có thể cười, từ đầu đến cuối nụ cười vẫn luôn treo khoé môi .

      "Những người trẻ tuổi của Diêm gia, ai cũng có tư cách ngồi lên vị trí này, cũng cần có suy nghĩ xấu xa, thực lực tổng thể của các ngươi đều như nhau, có ai nổi trội, cũng có ai hoàn toàn vô năng, điểm này ta vẫn rất vui mừng."

      Tất cả nhi tử Diêm gia nghe thấy như thế đều thở phào hơi, ai cũng có tư các nghĩa là mọi người đều bình đẳng, ai có thể chiếm được lợi ích gì, điều này rất khó gặp trong gia tộc.

      Diêm Thiên Hạo xong lời này, lại trầm mặc vài giây, sau đó lại mở miệng: "Chỉ có người có thể kế thừa vị trí gia chủ, làm sao để có thể leo lên vị trí này cũng chỉ có thể trông chờ vào bản lĩnh của các ngươi, nếu cả đời cũng chỉ có thể làm con cháu Diêm gia mà thôi."

      "Phụ thân... Người muốn chúng con làm gì..." giọng non nớt lo sợ hỏi câu, cũng là vấn đề mà mọi người muốn biết nhất, làm sao mới có thể có được tán thành của Diêm Thiên Hạo, thế nào là trổ hết tài năng, dù sao cùng phải có tiêu chuẩn mới được,

      "Tổng điện Hạo Nguyệt điện muốn tuyển thêm hộ pháp, tất cả mọi người thuộc gia tộc hạng nhất hạng hai đều được tham gia, ai đủ khả năng giúp Diêm gia lấy được chức vị hộ pháp lần này, người đó chính là gia chủ đời tiếp theo của Diêm gia!"

      Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vân Phong theo bản năng, cạnh tranh giành chức vị hộ pháp ở tổng điện, thể nghi ngờ ngoại trừ Vân Phong ra còn ai khác có thể! Huống hồ vẫn là gia tộc hạng nhất và hạng hai so với nhau, tuy rằng Diêm gia tệ, nhưng vẫn là gia tộc hạng hai, sao có thể đấu lại với gia tộc hạng nhất!

      "Ai cũng có cơ hội, muốn vị trí này, nhất định phải trả giá chút gì đó!" Lời này của Diêm Thiên Hạo hoàn toàn đúng, nếu Diêm Minh có nguyên dịch luyện thể, Vân Phong giúp , Diêm Minh phải trả giá mới có được hồi đáp, từ trước đến giờ mọi thứ đều như thế.

      "Tuần sau chính là ngày báo danh, ai muốn tranh đoạt vì Diêm gia đến tìm ta." Diêm Thiên Hạo xong câu này nhìn Diêm Minh sâu: "Được rồi, xuống , nghĩ cho kĩ!"

      mệnh lệnh ban xuống, đại môn được mở, tất cả mọi người lục tục ra ngoài, Vân Phong trở về với Diêm Minh, dọc theo đường cũng có ai: "Khẩu vị của Diêm Thiên Hạo rất lớn, ông ta cũng tự mình hiểu được, biết dựa vào thực lực của Diêm gia, tiến được vào vị trí hộ pháp tổng điện đúng là khó hơn lên trời." Vân Phong nhàn nhạt mở miệng, Diêm Minh ở bên cạnh cười ha ha.

      " còn cách nào khác, ai bảo ngươi đến đây, phần dã tâm này cũng có động lực để bành trướng rồi."

      "Hừ! Ngươi đúng là thiếu chuyện phiền phức." Vẻ mặt Vân Phong có phần lạnh lùng, Diêm Minh cười ha ha: "Giúp ta lần này hôi, thứ ngươi đạt được cũng chỉ là nguyên dịch luyện thể, chẳng lẽ vị trí hộ pháp tổng điện lại mê người sao?"

      Vân Phong nghe đến đó, đôi môi đỏ mọng chậm rãi nhếch lên, hơi nghiêng mặt nhìn vào Diêm Minh: "Ngươi đánh đồng tâm tư của ngươi và ta, có phải là coi thường ta quá ?"

      Diêm Minh sửng sốt, Vân Phong giọng cười, mắt nhìn về phương xa: "Thứ ta muốn còn nhiều hơn ngươi tưởng tượng!" Hộ pháp tổng điện Hạo Nguyệt điện sao? Chức vị này Vân Phong cũng màng, giúp Diêm Minh, việc này là có thể, đến lúc ngồi lên vị trí gia chủ, cho dù hộ pháp tổng điện là ai làm còn quan hệ gì với nàng, chẳng qua dựa vào chức vị này, cũng có thể thuận lợi tìm kiếm nửa khu vực còn thừa lại, nếu dựa vào thực lực tìm kiếm của người Vân Phong vẫn còn quá lâu.

      "Ha ha ha, ra là như vậy..." Diêm Minh cười lắc đầu: "Cũng phải, hộ pháp tổng điện nho sao có thể là điểm dừng chân cho triệu hồi sư được."

      Vân Phong trả lời, khi đến viện Diêm Minh ở, Vân Phong dừng bước: "Ta lấy vị trí này cho ngươi, chẳng qua ta muốn thêm điều kiện."

      Diêm Minh cười: "Đương nhiên có thể, ban đầu ta còn suy nghĩ có phải nguyên dịch luyện thể này còn quá ít đấy."

      "Nam nhân như ngươi, tính toán tỉ mỉ, lòng sâu như biển."

      Dường như Diêm Minh rất vui vẻ khi nghe được câu đánh giá đó, mặt mũi đều rất sung sướng: "Giao du với nam nhân như vậy, sợ tai hoạ về sau sao?"

      Vân Phong cười, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, cơn gió thổi qua mái tóc đen nhánh của nữ tử, từng sợi tóc rơi vào cạnh mặt nàng: "Giao du với những người như người, có hại." xong câu này Vân Phong lại vào viện, gió vẫn còn thổi, tóc nàng bay nhàng, Diêm Minh đứng ở nơi đó, nhìn bóng lưng mảnh khảnh của Vân Phong, bỗng nhiên hoảng hốt, cuối cùng lại bất đắc dĩ lắc đầu, cụp mắt xuống: " có hại... ?"
      Last edited: 29/9/16
      Vũ Nguyệt Nha, Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    3. Friendangel2727

      Friendangel2727 Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      28
      Truyện hay quá! Thanks bạn edit :5::5::5:

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      gia tộc họ vân đâu hết rồi nhỉ, chậc coi phấn khích mà. hehe. thanks nàng nhiều hen. :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 17.1: Thương Lan thành


      Edit: senna_lam


      Vị trí gia chủ Diêm gia nếu như có Diêm Minh làm nên, đây là vị trí mà làm cho toàn bộ nữ nhân trong Diêm gia đều đỏ mắt, ai lại muốn ngồi lên vị trí gia chủ Diêm gia chứ! Nhưng mà giờ, Diêm Thiên Hạo nhắc nhở bọn họ, tuy rằng rất nhiều nữ tử vẫn chưa từ bỏ ý định, nhưng mà sau khi cân nhắc lợi ích xong, mọi người chỉ có thể bất mãn, tự động rời .

      Tuy nhiên chỉ tự động rời cũng đủ, mà phải làm cho Diêm Minh biết là vì ngươi mà ta mới tự động rời .

      "Minh đệ à, lúc này Diêm gia có ngươi là đủ rồi, ngươi nhất định phải vì Diêm gia mà ngày càng lên, biết !

      "Minh ca ca, cũng là ngươi có thực lực nhất, chúng ta đều dựa vào ngươi nha!"

      Diêm gia mọi thứ đều thay đổi nhưng bất hạnh thay dám mấy người trẻ tuổi có thực lực đều đến đây, ai cũng bày ra bộ dạng cổ vũ, Diêm Minh đều cười đáp ứng, có lẽ rơi vào cục diện như nay nằm trong dự đoán của Diêm Minh.

      Quả nhiên ngoài dự đoán, nguyên cả Diêm gia chỉ có mình Diêm Minh, Diêm Thiên Hạo biết được cũng giận, giống nhau việc này vốn nên là như vậy, mỗi gia tộc vị trí danh ngạch cũng chỉ có thể cái, cho dù ở Diêm gia có nữ nhân nào khác báo danh, nhất định cũng trong lúc tỷ thí ở Diêm gia cũng bị loại, nếu Diêm Minh có trách gì người nọ, vậy những người khác trong Diêm gia cũng hiểu được, dù có tranh cãi nữa cũng được ích gì.

      "Diêm Minh, Diêm gia phải dựa vào ngươi rồi." đợi lúc Diêm Minh chuẩn chuẩn bị lời thấm thía của Diêm Thiên Hạo vang lên, tay vỗ bả vai Diêm Minh, nhìn cả người Diêm Thiên Hạo lúc ra cứng ngắc, có lẽ tiếp xúc với đứa con riêng này quả nhiên vẫn mới lần đầu thôi, thế khó có thể đoán trước mà, vốn dĩ Diêm Minh là người thường bị người khác đánh chửi, sống ở dưới cùng xã hội, vậy mà chỉ được gặp người mà lại biến trở nên như vậy.

      "Ha ha, ta cố gắng hết sức." Diêm Minh cười , cho dù là lúc đối mặt với gia chủ Diêm gia Diêm Thiên Hạo, Diêm Minh vẫn giữ thái độ đó, Diêm Thiên Hạo vừa lòng gật đầu, muốn làm đại phải có tâm tính trầm ổn, bỏ qua thân phận là con riêng của , mà các phương diện khác của Diêm Minh đều có thể thành đại , nếu có, cho dù có Vân Phong chống đỡ, Diêm Thiên Hạo cũng ngốc đến nỗi đem vị trí gia chủ đưa cho .

      Việc chọn lựa cụ thể tính cử hành ở Thương Lan thành Hạo Nguyệt điện, Diêm gia nếu muốn để Diêm Minh làm đại diện, Diêm Thiên Hạo cũng sớm dặn Diêm Minh nhanh chóng đến Thương Lan thành, vào trong đó trước tiên phải chuẩn bị tốt mọi việc, dù sao lần này đây chọn lựa là gia tộc đứng nhất, đứng hai cạnh tranh, có thể Điện Tiền hộ pháp Hạo Nguyệt chức quan béo bở thể thiếu là chức quan đứng đầu, gia tộc đứng thứ hai có thể có tư cách cạnh tranh dễ dàng rồi.

      Trong lòng Diêm Thiên Hạo đối với danh ngạch này là tình thế bắt buộc, cũng hy vọng lần này trong Diêm gia có thể trổ hết tài năng, nếu có thể để cho điện chủ tổng điện chú ý tới, đây nhất định là chuyện tốt rồi.

      Diêm Minh bị Diêm Thiên Hạo thúc giục cho nên cũng tới Thương Lan thành trước, hơn nữa còn đồng ý với Diêm Minh chỉ cần đạt được chức quan béo bở là Điện Tiền hộ pháp, để cho việc hôn của Vân Phong và hoàn thành, Diêm Minh chỉ là cười, hôn lễ này nhất định bất thành.

      Đoàn người Vân Phong cùng Diêm Minh nhanh chóng khởi hành Thương Lan thành, khoảng cách giữa Nguyên Thủy thành và Thương Lan thành cũng coi như được, bởi vì dẫn theo ít đồ này nọ cho nên cũng thể vội vàng, mấy người đều cưỡi xe ngựa, Tiểu Hỏa và Lam Dực theo bên, ngồi ở trong xe ngựa chỉ có năm người Vân Phong, , Khúc Lam Y, Viêm Triệt còn có Diêm Minh.

      Tâm tình của Khúc Lam Y vốn vẫn được tốt lắm, bởi vì cũng nghe thấy chuyện Diêm Minh muốn tổ chức hôn lễ, Khúc Lam Y rất lâu mới áp chế được lửa giận trong lòng mình, Diêm Minh cam đoan tuyệt đối đối với Vân Phong có bất kì ý nghĩ an phận nào, Khúc Lam Y lộ ra vẻ mặt đen xì nghe bên cạnh Vân Phong, Diêm Minh ngồi phía đối diện, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như vậy, còn dáng vẻ của Viêm Triệt lại rất kích động hưng phấn.

      "Ta ngươi theo thời gian lâu như vậy, còn muốn theo nữa sao?" Vân Phong nhìn Viêm Triệt, hỏi câu, Viêm Triệt cười hắc hắc, lộ ra hàm răng trắng,"Ta cũng gây phiền toái gì,quá tốt."

      Vân Phong giật môi, thôi quên , Viêm Triệt xác thực chưa từ gây phiền toái gì cho nàng, trừ bỏ chuyện nhiều và cùng Khúc Lam Y ở ngoài luận bàn, đúng gây phiền toái gì.

      ngồi phía bên kia Vân Phong, bàn tay bé nắm lấy tay Vân Phong, ban đầu Nhục Cầu ở vai Vân Phong giờ lại ở ngoài cùng Tiểu Hỏa, Lam Dực, nó tựa hồ đối với việc ngồi xe ngựa quen, cũng thập phần thích. Dù sao vẫn là ma thú, tính cách bên trong còn có loại dã tính.

      "Đúng rồi, ta vẫn rất muốn biết, vị tiểu nương này cái gì của ngươi?" Diêm Minh dời chú ý qua người , chưa từng nghe mở miệng chuyện qua, nhưng ràng nhìn bộ dạng như đứa mấy tuổi của , thể mở miệng chuyện chẳng lẽ là bị câm điếc?

      Vân Phong đưa tay sờ đầu ,"Nàng là người mà ta để ý." nghe như thế rất vui vẻ nhìn Vân Phong cười, tiểu thân mình ở trong lòng Vân Phong, cọ cọ làm nũng.

      Diêm Minh hơi nhíu mày,"Hả?" Thực ràng là quá tin tưởng nhưng cũng tiếp tục hỏi, theo bên người Triệu hồi sư tất nhiên cũng phải là vật tầm thường, có lẽ thân phận của tiểu nương này làm cho người khác kinh ngạc chừng.

      "Sao ngươi lại hỏi nhiều như vậy!" giọng điệu Khúc Lam Y khó chịu mở miệng, Diêm Minh cười ,"Khúc huynh đối với ta cần phòng bị như thế, cái danh vị hôn thê chỉ là tạm thời , ta căn bản có ý tưởng nào khác, chỗ Diêm Thiên Hạo ta tự ."

      Khúc Lam Y hừ tiếng, Vân Phong ở bên bất đắc dĩ cười,"Lần này chức quản Điện Tiền hộ pháp của tổng điện hấp dẫn nhiều người tiến tới cạnh tranh như vậy, vậy ngươi có biết có gia tộc nào cần phải chú ý ?"

      Diêm Minh nghe đến đó liền cười lớn,"Gia tộc đứng đầu chắc là vì quyết định này của tổng điện mà cảm thấy tức giận, dù sao chức vụ giống như vậy người có thể có đủ tư cách để cạnh tranh cũng đều là gia tộc đứng đầu, gia tộc đứng thứ hai cùng lắm chỉ có thể tranh Phân Điện hộ pháp, tuy gia tộc đứng thứ hai dũng mãnh nhưng đối với gia tộc đứng đầu cũng có uy hiếp gì lớn, bất quá mặt mũi thể bỏ qua được."

      Diêm Minh giật thân mình, tiếp tục mở miệng,"Chỗ của gia tốc đứng thứ hai ở Hạo Nguyệt cũng phải ít, lần cạnh tranh này chắc hẳn bên phía gia tộc đứng thứ hai có mười nhà, mấy nhà khác mới nổi hoặc là thực lực đủ mạnh đều tự hiểu lấy mình nhất định dám tranh náo nhiệt giống gia tộc đứng thứ hai, hơn nữa gia tộc đứng đầu năm nhà, tổng cộng lần này tham gia cạnh tranh có mười lăm người."

      Mười lăm người, số lượng cũng nhiều, trong lòng Vân Phong đại khái hiểu , Diêm Minh lại lần nữa mở miệng,"Mười người trong gia tộc đứng thứ hai, đáng giá chú ý nhất chỉ có hai gia tộc, Thủy gia cùng với Hồng gia, thực lực của hai đại gia tộc này cũng kém gia tộc đứng đầu là mấy, chỉ cần có cơ hội, hai đại gia tộc này vô cùng có khả năng bước vào hàng ngũ của gia tộc đứng đầu, về phần mấy gia tộc khác đều lựa chọn bỏ qua, Diêm gia nếu có ngươi, cũng chỉ có thể làm người thường thôi",giọng điệu của Diêm Minh hề khách khí, lời này này sai, ở dưới mắt bọn gia tộc đứng đầu, có Vân Phong Diêm gia có lẽ ngay cả dũng khí để tham gia lần cạnh tranh này cũng có, lần này Diêm gia có nữ nhân này, để xem người nào có phần thực lực như vậy?

      "Thực lực của gia tộc đứng đầu như thế nào?"

      Diêm Minh khẽ cười tiếng, vẻ mặt biến thành nghiêm túc,"Thực lực của năm đại gia tộc đứng đầu tất nhiên là phải , mấy cái ghế cao tầng trong Hạo Nguyệt tổng điện, cơ bản cũng chính là từ trong năm nhà này tuyển ra, ngay cả điện chủ Liên Hạo Nguyệt tổng điện cũng là xuất thân từ trong năm đại gia tộc, từ đó có thể nghĩ được thực lực của năm đại gia tộc."
      Last edited: 29/9/16
      B.CatFriendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :