1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên (Tập 3 c39.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13.1: Tìm người

      Edit: senna_lam


      Vân Phong có hỏi Triển Ly đến Tây đại lục làm cái gì, Triển Ly cũng , nhìn bề ngoài có vẻ gấp gáp gì, làm cho người ta cứ nghĩ là được nghỉ phép nên mới đến Tây đại lục du ngoạn, cũng có thể là tự mình trốn đến đây, đây là ý nghĩ trong lòng Vân Phong, lấy cá tính của Triển Ly mà làm ra loại chuyện này cũng khó để tưởng tượng, cá tính vị đại thúc này cũng phải thường.

      "Khuê nữ, mau kêu tiếng cha." Triển Ly vẫn kiên trì ngừng muốn Vân Phong kêu cha để nghe chút, Vân Phong toàn làm bộ như nghe thấy, trước kia sử dụng truyền ngọc bội, tại người ở ngay trước mắt.

      nghe được tiếng đáp lại của Vân Phong, Triển Ly vẫn tự đắc, mỗi ngày làm như biết mệt là gì, nếu như thực có ngày Vân Phong gọi là cha, biết chừng biểu tình của Triển đại thúc là cái dạng gì nữa.

      Thái độ của khác thường có đòi dính lấy Vân Phong, an phận đứng cùng chỗ với Lam Dực và Tiểu Hỏa, trong nội tâm Khúc Lam Y liền đắc ý, tiểu Hải luôn cường chiếm kia rốt cục cũng chịu lui ra, cho nên Khúc Lam Y cũng có thể kiêng nể gì tiếp cận Vân Phong, tuy rằng hiểu được vì sao lại như vậy, nhưng Khúc Lam Y vẫn kỳ vọng tình huống này mãi duy trì.

      Thái độ của Tam chỉ ma thú đối với Triển Ly vẫn có vẻ bất hòa, Triển Ly cũng để ý, chỉ để ý đến mình Vân Phong, nếu Khúc Lam ay phải có quan hệ kia với Vân Phong, đoán chừng Triển đại thúc cũng xem . Mấy chỉ ma thú đứng kia thấp giọng chuyện với nhau, vẫn thầm quan sát Triển Ly, cảm giác áp lực vẫn tồn tại, mấy ma thú trong lòng có chút lo lắng, nếu Triển Ly rắp tâm muốn hại người, Vân Phong phải là đối thủ của người này, ít nhất tại phải.

      Triển đại thúc rắp tâm hại người có chút kì quái, mấy chỉ ma thú tinh tế quan sát mấy ngày này Triển Ly đối với Vân Phong là quan tâm, Tiểu Hỏa cùng Lam Dực theo bản năng nhả ra khí, nếu nam nhân kia là địch nhân, khó giải quyết, rất khó khăn để đối phó.

      Ở Phong Nguyệt thành ngây người dưới ba ngày Vân Phong liền chuẩn bị rời , trước khi rời Vân Phong đến Triệu hồi liên minh chuyến, thời điểm Linh nhìn thấy Vân Phong vội vàng ghi cái gì đó, ngẩng đầu vừa thấy là Vân Phong, Linh liền mỉm cười.

      "Vân tiểu thư, phải rồi sao?"

      Vân Phong gật đầu, Linh cũng là người thâm tàng khó đoán, nhìn qua có vẻ ôn hòa vô hại, tuy tự xưng là nhân viên tiếp tân nho , nhưng rốt cuộc là như thế nào chứ?

      Linh vội vàng bỏ mấy chuyện làm tay xuống, bước ra, thân hình thon dài vừa người quần áo lao động làm cho Linh nhìn qua càng thêm ôn nhã, mũi cao cùng ánh mắt càng làm tăng khí chất ôn hòa hơn chút, nhìn qua là nam nhân rất có cảm giác thân thiết, chuyện có lễ, cử chỉ đúng chừng mực.

      Hôm nay chỉ có mình Vân Phong tới Triệu hồi liên minh, Khúc Lam Y tất nhiên là muốn theo nhưng lại bị Triển Ly giữ chặt lấy, cũng đến cùng, lúc này Vân Phong mới phát mấy ngày nay có như trước kia dính lấy mình, trong lòng thể là tư vị gì, tựa hồ có chút mất mát.

      "Làm sao vậy, Vân tiểu thư?" lời của Linh cắt đứt dòng suy nghĩ của Vân Phong, cười ," có gì, đúng là chuẩn bị ly khai, chẳng qua trước khi rời số việc muốn nhờ ngươi hỗ trợ."

      Linh vừa nghe như thế hơi cúi thấp người xuống,"Vân tiểu thư là khách quý của Triệu hồi liên minh, có việc gì phân phó xin mời , Linh có thể làm nhất định làm vì Vân tiểu thư, bất luận là cái gì."

      sau mắt kính hai mắt tựa hồ lướt qua tia ánh sáng dị thường, bỗng nhiên vừa rồi Vân Phong cảm thấy câu kia còn có thâm ý khác, thậm chí nụ cười của Linh cũng rất có ý.

      "Phiền ngươi cho ta bản đồ của Hạo Nguyệt điện."

      Linh nghe xong cúi đầu,"Chuyện này tất nhiên thành vấn đề, Vân tiểu thư là muốn du ngoạn sang khu Hạo Nguyệt điện sao?"

      "Đúng vậy, tìm hiểu chút mới có thể tăng thêm hiểu biết, cũng có thể làm sáng tỏ tầm mắt."

      Linh nghe đến đó mỉm cười, tay đẩy gọng kính," đến việc tăng thêm kiến thức, sáng tỏ tầm mắt, ta có thể đề cử cho Vân tiểu thư hoạt động, chuyến này của Vân tiểu thư hẳn là tệ đâu."

      Vân Phong nhíu mày, Linh lộ vẻ thanh nhã cười mở miệng ,"Qua năm năm nữa chính là hội trao đổi Triệu hồi sư*, kiện này Tây đại lục trăm năm mới cử hành lần, Vân tiểu thư trăm ngàn lần thể bỏ qua."

      *trao đổi ở đây phải là đổi qua đổi lại mà là giống thi đấu với nhau

      Hội trao đổi Triệu hồi sư? Quả nhiên là Tây đại lục, nếu là ở Đông đại lục hội trao đổi như vậy căn bản có khả năng tồn tại, Triệu hồi sư của Đông đại lục gần như là đầu ngón tay, cho dù trao đổi cũng trao đổi nổi.

      "Vân tiểu thư hẳn là lắm, để ta giải thích chút. Hội trao đổi Triệu hồi sư trăm năm cử hành lần, địa điểm cử hành vẫn thay đổi, muốn tham gia trao đổi Triệu hồi sư phải tới Triệu hồi liên minh báo danh mới có tư cách, nếu được vào. Ở trong hội trao đổi có các loại hoạt động, tâm ý giao đấu, ma thú giao đấu, tất nhiên cũng có thực lực giao đấu. Thời gian trăm năm qua có bao nhiêu người khỏa sao ngã xuống, cũng có bao nhiêu người mới lên, là kiện rất được mọi người chờ đợi, có đúng , Vân tiểu thư?" Linh trừng mắt nhìn, Vân Phong cười lớn.

      "Ở trong hội trao đổi Triệu hồi sư, chừng cũng thu hoạch được gì đó, Vân tiểu thư có muốn tham gia ?" Linh ôn hòa cười, hỏi ý kiến Vân Phong, tiếp sau lại nhớ đến cái gì,"A đúng rồi, hội trao đổi có sắp xếp thứ vị, Triệu hồi sư đạt được danh hiệu thứ nhất, có thể trực tiếp thăng cấp lên Triệu hồi liên minh cao tầng, nếu Vân tiểu thư ở Tây đại lục có chuyện gì muốn làm, điều này thể nghi ngờ mang lại rất nhiều phương tiện, cũng tiết kiệm được rất nhiều thời gian."
      Last edited: 6/9/16
      Friendangel2727, B.Cattú cầu thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13.2: Tìm người


      Edit: senna_lam


      Việc trao đổi giữa triệu hồi sư đúng là làm cho người ta động lòng, chỉ là việc giao đấu giữa triệu hồi sư, mà hấp dẫn Vân Phong hơn chính là phần thưởng cho người đứng đầu, có ghế trong tầng cao của liên minh triệu hồi sư, nếu nàng giành được, việc tìm kiếm nhánh khác của Vân gia ở Tây Đại lục vẫn thuận lợi hơn nhiều, dù sao nắm quyền lợi trong tay cũng có thể giúp mình tiếp xúc được với nhiều người hơn, tất nhiên cũng có người bên hai điện kia, như vậy tốt hơn nhiều so với việc chỉ tìm kiếm được trong khu vực.

      Diện tích của Tây đại lục và Đông đại lục đại tương đối giống nhau, hai bên đều rất rộng lớn, bên trong có rất nhiều thôn trang và thành trấn được phân bố, nếu Vân Phong buộc phải tiến hành tìm kiếm như , chuyện tốn thời gian là có khả năng, nhưng nàng vẫn phải tìm kiếm cẩn thận, thể bỏ qua bất cứ ngõ ngách nào, nếu hành động của mình quá lớn, cũng làm cho người khác nghi ngờ, nhưng nếu có thể đạt được chức vị như vậy đối với nàng cũng có rất nhiều lợi thế.

      "Ta là người ngoài, cũng có thể sao?" di@en*dyan(lee^qu.donnn) Vân Phong hỏi câu, Linh giọng cười: "Tầng cao của liên minh triệu hồi sư có tám chiếc ghế, tam điện chiếm được hai ghế, hai ghế khác giành cho người ngoài, cũng chính là chuẩn bị cho vài triệu hồi sư muốn bị quy củ trói buộc. Số lượng triệu hồi sư của Tây đại lục được chia đều ra cho ba điện, nhưng triệu hồi sư bên ngoài cũng thể đùa, thực lực của họ cũng rất mạnh mẽ, dù sao trong mấy vị triệu hồi sư cũng có số người thích tự do."

      Vân Phong gật đầu, ra là thế, nàng cứ nghĩ rằng triệu hồi sư đều bị chia ra cho tam điện chiếm hết, nghĩ tới còn có bộ phận từ bên ngoài, phụ thuộc vào người nào trong tam điện cả, triệu hồi sư thích tự do sao? Ha ha, xem ra cái ghế này nàng phải cố gắng giành lấy rồi!

      "Vân tiểu thư tính báo danh sao?" Linh nhàng hỏi câu, Vân Phong gật đầu: "Ta nghĩ ta cũng tệ."

      Linh cười : "Năm năm sau, hy vọng Vân tiểu thư về đến thành Phong Nguyệt, ta với người địa điểm tổ chức, tuy rằng rất muốn để lại ngọc bội truyền của ta, nhưng do cầu tiếp khách của liên minh triệu hồi sư rất nghiêm khắc, mong rằng Vân tiểu thư để ý."

      Vân Phong tỏ vẻ hiểu ý, nhất định người tiếp khách của liên minh triệu hồi sư với người sắp xếp cho khách cũng có nhiều điểm khác nhau, Linh bỏ lại việc làm để tiếp khách cũng chỉ được như thế mà thôi.

      Linh lấy cho Vân Phong phần bản đồ của Hạo Nguyệt điện, bản đồ còn chỉ địa điểm cụ thể, từ những nơi đông đúc đến thôn trang dân dã, có tấm bản đồ này, Vân Phong muốn lạc ở Hạo Nguyệt điện cũng có chút khó khăn.

      "Đa tạ." Nhận được tấm bản đồ, Vân Phong câu cảm ơn, Linh cười ha ha: "Vân tiểu thư còn có gì muốn hỏi nữa ?"

      Vân Phong cất bản đồ tay xong, trong lòng vẫn còn chút chuyện quan trọng muốn hỏi: "Khi ở tầng cao nhất của liên minh triệu hồi sư rồi, liệu ta có thể thấy được những người khác của công hội ma pháp sư ?"

      Linh tò mò đưa mắt nhìn Vân Phong: "Lời này đúng, quan hệ của liên minh triệu hồi sư và công hội ma pháp sư có chút thân cận, tất nhiên cũng có thể gặp người bên công hội ma pháp sư."

      "Vậy...... Nếu muốn gặp hội trưởng của công hội ma pháp sư tỷ lệ là bao nhiêu?"

      Linh nhướng mày: "Vân tiểu thư muốn gặp...... Hội trưởng công hội ma pháp sư sao?"

      Vân Phong cười: "Đúng vậy." Linh trầm mặc trong chốc lát, lúc sau mới khẽ cười : "Chỉ sợ chuyện này hơi khó, dù sao vị hội trưởng đại nhân kia thường xuyên xuất quỷ nhập thần, ai biết rốt cuộc ngài ấy xuất như thế nào, cho dù là những người ở tầng cao trong công hội ma pháp sư, tỷ lệ nhìn thấy vị hội trưởng đại nhân kia cũng cực kỳ bé."

      Vân Phong nghe đến đó khỏi có chút thất vọng, nếu có thể gặp được hội trưởng của công hội ma pháp sư từ cái ghế kia mọi chuyện cũng có thể nhất cử lưỡng tiện, nhưng mà nàng lại lý tưởng hóa quá mức, hội trưởng xuất quỷ nhập thần...... Ở bầu trời Tây đại lục mù mịt này, tỷ lệ nàng gặp được ông ta là bao nhiêu chứ...... Mộc Thương Hải, tỷ lệ ta có thể làm cho ngươi sống lại là bao nhiêu đây?

      Linh nhìn Vân Phong bằng cặp mắt tinh tế, nhìn đến nỗi Vân Phong phải hơi nhíu mày lại, ý cười thoáng qua nơi đáy mắt: "Nếu Vân tiểu thư muốn gặp vị hội trưởng kia, cũng phải có cách..."

      Đáy lòng Vân Phong bừng sáng, ngẩng đầu lên: "Ngươi có cách sao?"

      Linh gật đầu, mắt kính lên chút ánh sáng: "Ta mới nhận được tin tức từ bên trong, gần đây vị hội trưởng đại nhân kia có xuất ."

      Vân Phong nhìn Linh, biết rằng có lẽ tin tức này thể để lộ ra bên ngoài, mà Linh lại cho mình hẳn rất liều, khóe môi Linh nhếch lên: "Vân tiểu thư nghĩ rất đúng, việc tin tức này cho Vân tiểu thư, phải chuyện do người tiếp khách như ta có thể làm, nhưng đối với lời thỉnh cầu của Vân tiểu thư, ta có chút thể kháng cự......" Linh hơi cúi người xuống, đột nhiên mặt cách Vân Phong rất gần, đôi mắt đẹp sáng ngời xuyên thấu qua lớp mắt kính mỏng manh chăm chú nhìn Vân Phong.

      "Ta hâm mộ vị tùy tùng bên cạnh Vân tiểu thư, nếu có thể, ta rất mong có thể đổi vị trí với , có thể đứng bên cạnh Vân tiểu thư, là việc làm cho người ta cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều thoải mái." Ngữ khí ôn hòa có lễ, cũng có chỗ nào quá đáng, Vân Phong chỉ cảm thấy có chút đỏ mặt tai hồng, Linh cười lớn, đứng thẳng người dậ: ,"Bất luận là đối với liên minh triệu hồi sư, hay là cá nhân ta, Vân tiểu thư đều là khách quý quan trọng, cầu của khách quý cho nên phải hết sức tận tâm mà làm cho bằng được, chẳng qua tại là cá nhân ta tự cung cấp tin tức cho Vân tiểu thư, tất nhiên là phải có hồi báo cho liều lĩnh này rồi."

      Chân mày Vân Phong khẽ nhíu, nhìn dáng vẻ ôn hòa vô hại của Linh, hồi báo? muốn hồi báo cái gì đây?

      "Nếu ta có thể làm, nhất định từ chối." die,n; da.nlze.qu;ydo/nn Vân Phong thản nhiên , tin tức này đối với nàng đúng là thực rất quan trọng, cơ hội để Mộc Thương Hải sống lại chỉ có duy nhất ma pháp sư ám hệ cấp bậc tôn giả mới có thể làm được, nàng sớm hỏi qua, đúng là trong công hội ma pháp sư có ma pháp sư cấp bậc tôn giả, nhưng lại có ai là ám hệ, duy nhất chỉ có vị hội trưởng đại nhân xuất quỷ nhập thần kia, nàng muốn tìm ông ta, nhất định phải tìm được ông ta!

      "Vân tiểu thư lo lắng cái gì vậy? Linh cầu Vân tiểu thư làm chuyện quá đáng, ta đưa ta những cầu làm Vân tiểu thư khó xử đâu." Linh cười nhạt: "Vị Hội trưởng đại nhân kia, nghe từng xuất ở nơi nào đó phía Đông, hình như là gần cái thôn tên Cam Bích, biết vị đại nhân kia tới đó làm gì."

      Thôn Cam Bích ở phía Đông, Vân Phong nhớ kỹ tên này, tại đây là manh mối duy nhất, tuy rằng biết vị hội trưởng kia có thể ở chỗ này hay , Vân Phong cũng phải chuyến mới được! Cho dù có thể thất bại, nàng cũng bỏ qua!

      "Đa tạ." Vân Phong lời cảm ơn, từ trong lòng cũng cảm ơn Linh vì cho nàng tin tức này, Linh mỉm cười: "Vân tiểu thư khách khí , đây là tin tức do cá nhân ta cung cấp, cũng xuất phát từ góc độ cá nhân của ta, về phần lấy thù lao, chờ tới thời điểm năm năm sau Vân tiểu thư tới tìm ta mới đưa ra ."

      Vân Phong sửng sốt, Linh chỉnh lại gọng kính mũi: "Vân tiểu thư cứ yên tâm, làm cho người phải khó xử, hy vọng Vân tiểu thư có thể thuận lợi tìm được vị hội trưởng đại nhân kia cách thuận lợi, nếu có thể tìm được làm phiền cho vị đại nhân kia, đừng chạy lung tung nữa, bởi vì tìm ông ta cho nên công hội ma pháp sư rất lo lắng."

      Vân Phong cười gật đầu, Linh hơi cúi người: "Trong năm năm này, hy vọng thực lực của Vân tiểu thư có thể tăng thêm tầng, muốn lấy được vị trí thứ nhất, dùng toàn bộ sức lực là được. Thuận buồm xuôi gió, cáo từ." kéo dài tạm biệt, Linh tao nhã xoay người tiếp tục làm việc của mình, lời rất có thâm ý vừa rồi kia cũng giống như chưa từng qua, Vân Phong cười , xoay người ra cửa lớn liên minh triệu hồi sư.

      Linh cúi đầu bận rộn lại chậm rãi ngẩng đầu lên, mắt kính đeo mũi lên tia sáng, đôi môi mỏng chậm rãi gợi lên: "Nữ nhân như vậy, làm cho người ta muốn ngừng nghĩ mà được...... Chỉ việc còn chưa hoàn toàn trưởng thành, đóa túc rồi......" Linh chậm rãi cúi đầu: " phải là ta trúng độc đó chứ?"

      Vân Phong trở về đến liền cảm giác được khí có chút đúng, Khúc Lam Y cùng Triển Ly ngồi chỗ thấp giọng cái gì đó, khí coi như hòa hợp, mà mặt khác mấy chỉ ma thú cũng có bộ dạng khác nhau, đây là lần đầu tiên Vân Phong cảm thấy thấy hơi khác lạ, lúc này ở cùng chỗ với Lam Dực và Tiểu Hỏa, đứng ở chỗ xa xa, thời điểm nhìn thấy Vân Phong hai mắt sáng ngời, nhưng lại hề tiến lại gần nàng như mọi ngày.

      Vân Phong khẽ nhíu mày qua, lúc đến bên người , đột nhiên liền hóa thành hình người bổ nhào vào trong lòng Vân Phong, ôm chặt lấy Vân Phong, bộ dạng như muốn xa rời, Vân Phong vuốt ve đầu tóc dài mềm mại của , có chút kỳ quái nhìn Tiểu Hỏa cùng Lam Dực.

      " làm sao vậy?"

      Tiểu Hỏa mấp máy môi nhưng chuyện, Lam Dực cười cười: "Có lẽ nàng cần thủy nguyên tố, dù sao cuộc sống của Hải sống đất cũng có chút tiện."

      Lúc này Vân Phong mới nghĩ đến mấy ngày nay có lại gần mình, thủy nguyên tố của mình cũng bao bọc nàng, nhìn nằm trong lòng mình, Vân Phong cười cười, thủy nguyên tố màu lam nhạt xuất từ tay Vân Phong, chậm rãi bao trùm toàn thân .

      vừa lòng cọ cọ khuôn mặt nhắn, bộ dạng rất là thoải mái, mặt đầu là vẻ đáng vô hại, hoàn toàn ỷ lại Vân Phong, Vân Phong ôm thân thể bé của , để mặc nàng làm nũng trong lòng mình.

      "Con , con định khế ước Hải này sao?" Đột nhiên giọng của Triển Ly lại vang lên, vẻ mặt thích ý của vừa rồi lại cứng đờ, hai tay nhanh chóng ôm chặt lấy Vân Phong, loáng thoáng muốn hóa thành vây của Hải .

      Vân Phong sờ đầu , lúc này mới ổn định lại chút: " còn , nếu khế ước vào lúc này, sợ rằng con bé chịu được."

      Tầm mắt Triển Ly đảo qua người : "Dù sao cũng là Hải , nếu ở bị tên triệu hồi sư nào có dã tâm ở Tây đại lục nhìn thấy chắc chắn muốn chiếm lấy cho bằng được."

      Khóe môi Vân Phong mang theo ý lạnh: Dieenndkdan/leeequhydonnn "Đúng vậy, vậy chỉ việc đến đây mà giành thôi."

      Triển Ly cười lớn: " sai sai! Tính cách của con rất giống ta! Ai muốn giành cứ để cho bọn họ đến giành!" Khúc Lam Y đứng bên bất đắc dĩ lắc đầu, vẫn là Vân Cảnh đứng đắn hơn, tính cách Triển đại thúc chính là thích làm ấm lên, nếu Tiểu Phong Phong thực có người cha như vậy, hẳn là phải đau đầu mất.

      Vân Phong ra chỗ muốn tới tiếp theo, cũng lấy ra bản đồ Linh đưa cho nàng, Triển Ly cẩn thận nhìn bản đồ, cười ha ha: "Tấm bản đồ này rất ràng, nhất định là xuất phát từ tay người nào đó, có thể cho con tấm bản đồ này, coi như người nọ cũng có vài phần kính trọng con đấy."

      Sắc mặt Khúc Lam Y ở bên cạnh trầm xuống, nghĩ tới cái tên nam nhân đeo kính ở liên minh triệu hồi sư, nhìn qua cứ tưởng rằng bộ dạng nhã nhặn, tuy nhiên Khúc Lam Y lại biết, tên nam nhân kia cũng là sói đội lốt cừu, chẳng qua chỉ biểu vậy thôi, chứ cũng là tên thâm tàng bất lậu.

      "Con muốn tìm hội trưởng của công hội ma pháp sư sao? Tên kia ta cũng chưa gặp qua, lần này nếu có thể gặp nhau cũng tốt." Triển Ly , trong lòng Vân Phong khỏi trầm xuống, tuy Triển Ly chưa ràng về thân phận ở Tây đại lục của ông ấy với nàng, nhưng cũng khó để đoán ra nhất định thân phận này nhất định, Triển Ly cũng chưa từng gặp qua hội trưởng của công hội ma pháp sư, vậy lần này nàng có tìm được ?

      Quyết định xong hành trình, mọi người lập tức xuất phát, Vân Phong cũng có chút lo lắng, nếu chậm, lỡ vị hội trưởng đại nhân kia cứ mất sao, nàng hy vọng chuyến này thất bại, nhưng hy vọng thành công cũng lớn.
      Friendangel2727, B.Cattú cầu thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13.3: Tìm người

      Edit: senna_lam


      Thôn Cam Bích nằm ở phía Đông bắc Hạo Nguyệt điện, nơi đó rất ít người ở, dù sao cũng chỉ là cái thôn , kinh thương ở nơi đó cũng có gì phát đạt, cho dù có muốn đến thành gần nhất cũng phải mất hai đến ba ngày, vị hội trưởng kia lại xuất ở nơi như vậy, đúng là có chút thể tưởng tượng được.

      Vân Phong rảnh mà để ý chuyện đó, chỉ lo chạy thẳng đến thôn Cam Bích cách điên cuồng, bóng dáng hoàn toàn hóa thành luồng ánh sáng xẹt qua trung, đường cũng gặp phải ít cao thủ, nhưng mà mấy tên cao thủ đó đều hiểu chuyện nhường đường, để cho đám người Vân Phong qua, trong lòng khỏi kinh ngạc, rốt cuộc đám người kia là người nào? Làm sao mà thực lực cả đám đều khủng bố như vậy?!

      đường vô cùng thuận lợi, có thể có người cản trở! Vân Phong chỉ tốn nửa ngày là tới thôn nơi Đông bắc xa xôi, nhưng vẫn còn có chút mờ mịt, vị hội trưởng kia có bộ dáng như thế nào, tên gọi là gì, đặc điểm là cái gì? Là nam hay là nữ? Mấy thứ này Vân Phong hoàn toàn biết gì cả, chỉ biết điều duy nhất chính là ma pháp sư ám hệ.

      Đoàn người Vân Phong đứng ở Cam Bích thôn, từ phía quan sát thấy phía dưới là thôn trang yên tĩnh, nàng sao lại quên mất, nàng thể cảm nhận được Ám nguyên tố, vậy phải như thế nào mới có thể kiếm vị Hội trưởng kia?

      Bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, Vân Phong chuyển hướng sang nhìn Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa là Hỏa Vân Lang biến dị, chỉ có có hỏa nguyên tố, còn có ám nguyên tố!

      "Tiểu Hỏa, có thể cảm nhận được chút ám nguyên tố xung quanh ?"

      Tiểu Hoả có chút xấu hổ mà cười: "Chủ nhân, mặc dù ta có ám nguyên tố, nhưng trình độ vẫn chưa đạt được như ma thú ám hệ, có thể đối với ...... khá yếu."

      "Nếu từng ở trong này xuất qua, nếu tin tức này phải giả, người trong thôn này đối với người ngoài tới tương đương mẫn cảm, chỉ cần hỏi người trong thôn chút hết thảy đều biết ." Khúc Lam Y giọng , thân mình từ cao hạ xuống, Vân Phong gật đầu, đoàn người hạ xuống từ trung, tới chỗ cửa thôn.

      Dân cư ở thôn Cam Bích rất thưa thớt, mấy người trong thôn nhìn rải rác chỉ có bốn năm người lại, nhìn thấy bọn Vân Phong toàn là người ngoài, vẻ mặt tựa hồ có chút căng thẳng, thậm chí là có bộ dạng như phòng bị, có thể nơi này cùng hoàn cảnh bên ngoài thông thuận nhau, nhìn thấy người ngoài tới đây đều có chút được tự nhiên.

      "Xin hỏi......" Vân Phong tính chuyện với người trong thôn, lại nghĩ tới thôn dân vừa nhìn thấy nàng tới cướp đường chạy mất, vẻ mặt mang theo kích động và sợ hãi.

      "Như thế nào lại sợ thành cái dạng này?" Khúc Lam Y đứng bên nhìn xem có chút kỳ quái, theo lý thuyết nơi này tuy rằng hẻo lánh nhưng cũng thể đến mức có bao nhiều người như thế! Nhìn qua bọn họ cũng giống người xấu, vậy sao lại kích động chật vật như vậy?

      "Khụ khụ! Các ngươi cũng là đến tìm người sao?" thanh có chút tang thương vang lên, lúc này Vân Phong mới chú ý tới đầu thôn khác có ba người tới, trong đó có trưởng giả lớn tuổi, nhìn qua rất uy vọng, hẳn là thôn trưởng thôn này.

      "Từng có những người khác tới nơi này sao?" Triển Ly hỏi câu, lão giả ho khan vài câu gật đầu: " ngày trước, có đám người đột nhiên xông vào thôn, bộ dạng bọn họ đều là hung thần ác sát, ta cứ tưởng rằng là tới đánh nhau, lại nghĩ rằng bọn họ là tới tìm người." Lão giả tới đây tựa hồ còn có chút sợ hãi,"Hơn mười người, cứ như vậy xông vào, bộ dạng bọn họ đều mãn nhãn mắt đỏ bừng, là......" Lão giả lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài.

      Vân Phong nghe xong thiếu chút nữa cười ra tiếng, mấy người đó đoán chừng là người bên Ma pháp công hội, vì tìm vị Hội trưởng thích gây phiền toái của bọn họ mà lần này chắc phải lùng sục cả Tây đại lục, mãn nhãn mắt đỏ bừng nhất định là do tìm đến điên mất, cũng trách vì sao vừa rồi thôn dân lại sợ hãi như vậy, có thể hiểu được.

      "Chúng ta cũng là đến tìm người, chắc rằng là người mà bọn họ cũng tìm." Vân Phong cười câu, thôn trưởng gật đầu: "Cũng là nhóm các vị nhìn qua dễ thân hơn chút, nam nhân mà các vị muốn tìm về phía trái thâm sơn, chỉ dừng chân trong thôn đêm, nếu lấy tốc độ nhanh chóng đuổi theo, hẳn là có thể tìm được ông ta ở trong núi."

      Vân Phong tiếng cảm ơn rồi lên đường, thân mình đột nhiên bay lên , những người khác cũng theo sau bay lên, vài bóng bóng dáng lập tức bay xẹt qua, thấy bóng dáng.

      Thôn trưởng đứng phía dưới chớp mắt, ngửa đầu nhìn cả nửa ngày, đến lúc mỏi cổ mới lên tiếng: "Ai da...... Xem ra tiểu nương với những người này mới là thâm tàng bất lậu...... Chẳng qua biết rốt cuộc bọn họ muốn tìm loại người nào, vậy hẳn cũng là cao thủ rồi......" Thôn trưởng liên tục thầm, quay lại vào bên trong, mà hai tên trẻ tuổi theo bên cạnh vẫn còn nhìn lên trời đến ngẩn người, cường giả, cao thủ nha!

      Sau lưng Cam Bích thôn chính là khu rừng rậm có địa thế cao, núi cũng có chút sâu, cũng biết ngọn núi này kéo dài đến chỗ nào, Vân Phong đứng ở quan sát xung quanh, ở trung lại nhìn thấy người, bởi vì toàn bộ đều màu xanh, lá cây bao phủ chặn hết tầm mắt.

      "Chúng ta xuống." Đột nhiên Vân Phong hạ xuống khỏi trung, khu vực này rất rộng lớn, bọn họ lập tức tách ra tìm kiếm, các hướng khác nhau tìm, Tiểu Hoả hóa thành bản thể Hỏa Vân Lang, thân sói to lớn chỉ chớp mắt vào trong rừng, xem ra Tiểu Hỏa càng nguyện ý xuất bằng bản thể ma thú hơn, bởi vì phát ra từng trận tiếng sói rống hưng phấn.

      Triển Ly, Khúc Lam Y còn có Lam Dực đều chia ra các phương hướng khác nhau tìm kiếm, còn Vân Phong cùng , Nhục Cầu lại về hướng khác.

      được Vân Phong ôm vào trong ngực, Nhục Cầu ngồi bả vai Vân Phong, Vân Phong nhanh chóng xuyên qua rừng, ít ma thú cấp thấp vừa phát ra Vân Phong tới gần lập tức chạy trốn, có thể trốn tất nhiên là phải tránh, kịp tránh liền cuộn mình lại đứng yên, chỉ cảm nhận ra có trận gió lướt nhanh qua, cái khí thế làm cho người ta càng ngày càng sợ càng lúc càng xa.

      Đôi mắt Vân Phong cẩn thận tìm kiếm xung quanh khu vực phụ cận, tinh thần chậm rãi tản ra,"Hả?" thân thể Vân Phong đột nhiên dừng lại, tinh tế cảm nhận lại, ở trong khu vực này, có chỗ nàng cảm giác nhận đến được, tức là trống rỗng!

      Làm cho nàng thể cảm nhận được, tất nhiên thực lực phải cao hơn nàng! Nghĩ đến đây, thân mình Vân Phong vừa động, liền chạy như điên tới chỗ mà nàng thể cảm nhận được, đường chạy , nụ cười khoé môi Vân Phong càng lúc càng lớn, cái thứ thể cảm nhận kia lại chuyển động, hơn nữa tốc độ di chuyển rất nhanh!

      thể cảm nhận có lẽ là dùng biện pháp thân, nhưng mà ở chỗ lại vẫn có thể cảm nhận được, giống như tình huống tại, tinh thần lực từ Vân Phong bao trùm trong phạm vi, mà cái cảm giác kia lại càng ngày càng lớn, hơn nữa còn rất khác thường!

      Tim Vân Phong khỏi tim đập nhanh, máu trong thân thể sôi trào trong nháy mắt, đôi mắt đen lóe lên ánh sáng khó hiểu, lại lần nữa gia nhanh tốc độ chạy tới, tầm nhìn xung quanh càng ngày càng mơ hồ, bóng dáng Vân Phong nhanh như điện, từ từ rút ngắn khoảng cách lại, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần!

      Vân Phong đột nhiên dừng lại, thân mình lẳng lặng đứng yên tại chỗ, vừa rồi trong nháy mắt, mục tiêu kia lại biến mất! Sắc mặt Vân Phong có chút trầm xuống, vốn tưởng rằng có thể đuổi theo kịp lại nghĩ rằng thế nhưng lại biến mất, hơn nữa nhanh chóng như thế! Nếu là vị hội trưởng kia, năng lực như vậy xác thực có thể làm cho nhóm người bên công hội ma pháp phát điên .

      "Na na!" tiếng kêu lớn vang lên, đột nhiên Nhục Cầu vai Vân Phong đứng dậy, nhắm ngay hướng mà bay đến, tốc độ bay cực kỳ nhanh!

      "Cái gì!" Thấy động tác của Nhục Cầu, đột nhiên có bóng người nào đó rơi xuống trong gian, có lẽ cứ nghĩ mình bị phát , cho nên bị tình huống bất thình lình như vậy khiến tay chân luống cuống.

      Vân Phong nhìn bóng người ngã xuống, nheo mắt lại, khóe miệng mang theo ý cười: "Hội trưởng đại nhân của công hội ma pháp, cuối cùng cũng tìm được ngài rồi."
      Last edited: 6/9/16
      B.Cattú cầu thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 14.1:

      đại thúc trung niên lai lịch chật vật ngã khỏi gian, ra cũng phải là lão nhân lớn tuổi gì lắm, nhìn qua có lẽ tuổi tác cũng chỉ giống Vân Phong mà thôi.Vân Phong híp mắt quan sát cẩn thận, nếu người trước mắt là hội trưởng của công hội ma pháp sư, là có chút quái dị. Nhưng cũng có rất nhiều người trẻ tuổi lại có tài cao, bề ngoài cũng thể đại biểu cho cái gì.

      Thiếu niên kia có mái tóc ngắn, ngã xuống khỏi trung mà có bất cứ chuẩn bị gì, chật vật ngã lăn ra đất, lúc này đứng dậy. phủi mông và đầu mình, Die nd da nl e q uu ydo n dáng vẻ có chút nghiến răng nghiến lợi.

      "Ai... Đau quá!" Thiếu niên kia nghiến răng xoa mông, nhìn thấy Vân Phong, lại la lên: "Ngươi làm cái gì đấy?"

      Vân Phong nhìn kĩ hơn,đường nét khuôn mặt kia có phần rất giống nữ hài tử, ngũ quan quá giống nữ nhân, nhưng cảm giác lại hoàn toàn khác với Khúc Lam Y. Ngũ quan của Khúc Lam Y dịu dàng đáng , mà thiếu niên trước mắt, mặc dù hơi giống nữ hài tử, nhưng nhìn lại vô cùng chính chắn.

      Vân Phong hơi nhíu mày: "Hội trưởng của công hội ma pháp sư?"

      Thiếu niên kia vừa nghe nàng , nhịn được mà trợn trắng cả mắt: "Ta biết ngươi gì cả!"

      Nghe thể, mặt Vân Phong tối sầm lại, phải sao? phải sao? Vốn dĩ thiếu niên kia còn muốn gì, giây sau sắc mặt lại thay đổi, nhảy bật lên nhào về phía bên cạnh Vân Phong. Đặt tay giữ chặt cổ tay nàng, trong lúc Vân Phong còn chưa kịp chuẩn bị, nàng chỉ cảm thấy gian xung quanh lại vặn vẹo dữ dội, gian hoàn toàn bị bóp méo lại với nhau.

      "A... Đừng chuyện, giọng của thiếu niên kia vang lên bên tau Vân Phong, vẫn nắm chặt cổ tay Vân Phong nhu cũ. luôn theo sát bên cạnh người nàng, vô cùng tò mò mà liếc mắt nhìn thiếu niên kia chút, Nhục Cầu cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu mà chớp mắt. Vân Phong mở miệng, giọng vô cùng trầm thấp: "Ngươi làm gì vậy?"

      Bàn tay cầm lấy tay Vân Phong của thiếu niên cũng run lên, đột nhiên mắt trợn to: "Đừng chuyện! Bọn họ đến đấy!"

      Tiếng của thiếu niên vừa dứt, Vân Phong cũng cảm giác được vài khí tức mạnh tới gần. Mười mấy bóng người nhanh chóng tới từ phía xa, đứng rất gần chỗ Vân Phong thân.

      Chân mày Vân Phong khẽ động, mười người đến nơi này còn có đều là cao thủ, phần lớn những người đó là cấp bậc thống lĩnh, nhưng trong đó còn có kẻ tới cấp bậc quân chủ!

      "Tìm kĩ cho ta! Nhất định phải tìm cho được!" Tên cấp bậc quân chủ kia ra lệnh cho những người khác tiếng, mọi người nhanh chóng tách ra, cẩn thận tìm kiếm cẩn thận, mặt mấy người đều có chút dữ tợn, mắt cũng hơi đỏ lên. Vân Phong cũng hiểu được mấy phần, chắc đây là nhóm người mà trưởng thôn . Nhưng nhìn qua bọn họ cũng giống như người ở công hội ma pháp sư cho lắm, tất cả bọn họ đều là chiến sĩ!

      Vân Phong hơi quay đầu lại, mắt nhìn về phía thiếu niên bên cạnh, dùng ánh mắt mà hỏi, đến tìm ngươi sao? Khoé môi thiếu niên kia giật giật, vẻ mặt có chút xấu hổ, mắt nhìn chằm chằm vào những người ở bên ngoài, dáng vẻ vô cùng căng thẳng.

      Người có cấp bậc quân chủ kia đứng ở chỗ nay, đôi mắt sắt bén như chim ưng loé ra ánh sáng sáng quắc, quét về phía mấy người Vân Phong thân, Vân Phong có thể nghe thấy tiếng hít thở của thiếu niên kia bắt đầu nhanh hơn rồi.

      "Đừng phát đừng phát đừng phát đừng phát ..." Miệng của thiếu niên kia hơi mấp máy, tuy răng lên tiếng nhưng Vân Phong cũng có thể đọc được lời cầu nguyện của qua khẩu hình miệng, khỏi nhếch môi cười.

      Nếu vừa rồi phải nhờ có Nhục Cầu, nàng cũng thể phát ra , đương nhiên những người này cũng thể phát . Về kĩ năng che giấu, trình độ của người thiếu niên này tuyệt đối là thượng đẳng.

      Rất nhanh, những người tìm kiếm trong khu vực này trở lại, tất cả đều báo cáo thể tìm được. Sắc mặt của người cấp bậc quân chủ kia lại trầm hơn rất nhiều, mặt đều bị bao phủ bởi tầng mây đen: "Tìm tiếp ! Cho dù có lật tung ngọn núi này lên cũng phải tìm được người cho ta!"

      "Vút vút vút!" Nhất thời hơn mười bón người hoá thành mấy bóng đen rời khỏi nơi này trong nháy mắt. Chờ khoảng thời gian sau, thiếu niên kia mới thở phào nhõm: "May quá, bị phát !"

      gian bên người lại bị vặn vẹo dữ dợi hơn, Vân Phong có thể nhận thấy bọn họ ra khỏi gian lúc đầu. Thiếu niên kia lấy tay xoa mồ hôi trán, cười hà hà: "Muốn bắt ta sao, chờ kiếp sau !"

      Vân Phong đứng bên cạnh im lặng gì, chỉ lẳng lặng đánh giá thiếu niên kia. Thấy thiếu niên kia thu tay về, vừa rồi vẫn còn cầm chặt tay nàng mà nới lỏng ra, mặt thiếu niên kia lại hơi đỏ lên.

      "A, cái kia... Việc lúc này là do bất đắc dĩ mà thôi die,n; da.nlze.qu;ydo/nn. Ta, ta còn có việc, trước nhé..." Mắt thiếu niên nhìn Vân Phong lại có chút hoảng loạn, tựa hồ có phần hơi quá ngây thơ, định xoay người rời khỏi nơi này, đột nhiên lại phát có chút hàn ý truyền đến từ phía sau. Thiếu niên kia nhảy lên nhanh như chớp, Vân Phong nhìn thấy, đáy mặt lại trầm xuống, đột nhiên vung tay lên, thuỷ nguyên tố xuất , hề khách sáo mà đáng thẳng về phía !

      "Ngươi làm gì vậy?" Thiếu niên kia nhanh chóng tránh thoát, tốc độ của có thể so với khỉ rồi. Vân Phong cười ha ha tiếng, xiềng xích thuỷ hệ cũng theo đuôi tên này. Tuy sợi xích rất dài, nhưng tốc độ của thiếu niên kia lại càng nhanh hơn!

      "Ngươi cùng ruột với bọn họ sao?" Thiếu niên kia nghiến răng nghiến lợi rống lên câu, đột nhiên tung người lên trung, đạp , hệt như con thú hoang muốn thoát khỏi vòng vây!

      Vân Phong cười, đột nhiên sợi xích trong tay lại đuổi kịp , hệt như con mãng xà màu xanh quấn chặt lấy con mồi, nàng để rời khỏi đây!

      "Đáng giận!" Ngũ quan tuấn tú của thiếu niên kia hoàn toàn trở nên nhăm nhúm, lửa giận cũng lên trong mắt. có chút chật vật để tránh thoát truy đuổi của Vân Phong, đột nhiên đáp xuống đất, hai tay cuộn lại, mỗn nguồn năng lượng bị đè nén xuất trong lòng bàn tay của !

      Vân Phong ngẩn ra, mạch máu trong cơ thể của nàng cũng sôi trào lên trong chớp mắt, đó là...Ám nguyên tố!

      Năng lượng mày đen kia như như , mặt của thiếu niên cũng bị che kín bởi màu đen kịt. Đột nhiên bên cạnh Vân Phong mở miệng, hàm răng bén nhọn lộ ra, đôi đồng tử dựng thành đường thẳng trong mắt khuếch đại trong nháy mắt, thiếu niên kia nhìn thấy khỏi sửng sốt.

      "Ma, ma thú...? Đây là ma thú sao!" Đột nhiên ám nguyên tố trong tay thiếu niên kia cũng biến mất, luồng năng lượng mới tích tụ vừa rồi cũng được buôn lỏng, mắt nhìn chằm chằm vào , mặt có chút ngu ngơ.

      Vân Phong cười ha ha, thuỷ nguyên tố trong tay thừa dịp thiếu niên kia chú ý mà trói chặt người . Thiếu niên còn trôi nổi để ý, đột nhiên tỉnh lại, kêu to lên: "Này này này! Ngươi làm cái gì đấy? Ta và ngươi thù oán! Hai người chúng ta mới gặp mặt lần đầu tiên đấy!"

      mặt Vân Phong mang theo ý cười, cho dù người thiếu niên trước mặt có hồn nhiên đến đâu, nhưng mới vừa rồi thân thủ của vẫn còn nhanh nhẹn, nếu phải hơi ngây người, chưa chắc nàng bắt được . Còn có chút thủ đoạn thân khiến người ta thể tưởng tượng nổi, chắc hẳn thiếu niên này chính là nhân vật tầm thường, nhưng dù sao cũng bị mình bắt được rồi.

      "Tất nhiên ngươi và ta có thù oán gì, chẳng qua ta chỉ muốn xác định vài thứ mà thôi." Vân Phong nắm chặt tay. Sợi xích bằng thuỷ nguyên tố trói chặt tứ chi của thiếu niên. Giờ phút này gương mặt tuấn tú của thiếu niên kia tràn ngập tức giận và uất ức, bị kẻ vừa mới gặp mặt bắt trói, đúng là vô cùng mất mặt.

      "Xác định cái gì? Tên hội trưởng gì đó mà ngươi muốn tìm phải là ta! Có tên hội trưởng nào mà chỉ là tiểu hài tử như vậy ?" Thiếu niên kia bất mãn thấp giọng lầu bầu. Chẳng qua dù có giãy dụa cỡ nào cũng thể thoát khỏi sợi xích người, nhìn dáng vẻ bị trói của , có chút buồn cười.

      "Nhìn người nhìn vẻ bề ngoài, thường vẻ bề ngoài chỉ có thể dùng để mê hoặc người khác mà thôi." Vân Phong nhàn nhạt câu, chuyển tay cầm sợi xích rồi chậm rãi đến bên thiếu niên kia. Đôi mắt của thiếu niên kia trong suốt đến mức có thể thấy đáy, hề có chút tạp chất, nhìn qua khác gì tiểu hài tử hiểu đời.

      "Ma pháp sư ám hệ phải ?" Vân Phong nhướng mày. Thiếu niên kia cười ha ha, mặt thoáng qua chút kiêu ngạo: "Đúng vậy, theo ta biết, ma pháp sư ám hệ tương đối hiếm, ngươi gặp được ta coi như số ngươi gặp may rồi."

      Vân Phong cười thầm trong lòng, thiếu niên này đúng là quá ngây thơ, bị trói đến như vậy mà còn được như vậy, còn ý thức được chút nguy hiểm nào, thậm chí khi đến bản thân, giọng điệu vẫn còn kiêu ngạo đến như thế, đúng là...

      "Vị hội trưởng mà ta muốn tìm cũng là ma pháp sư ám hệ." Đột nhiên ánh mắt của Vân Phong cũng trở nên sắc bén: "Này này này! Ta phải là người hội trưởng mà ngươi muốn tìm đâu, giữa ta và ông ta chỉ là trùng hợp mà thôi. Ma pháp sư ám hệ cũng chỉ có mình ông ta đâu!"

      Vân Phong gì, tinh thần lực chậm rãi trào ra từ trong thân thể. Nếu nàng thể dò ra thực lực của người này, vậy cũng có thể xem xét tính chân trong lời của rồi.

      "Này này này! Ta đấy! Ta phải là người ngươi muốn tìm đâu! Này này này! Ngươi có nghe thấy ta ?" Thiếu niên kia kêu la ầm cả lên. Nhục Cầu có chút phiền chán nhìn , mở miệng nhe răng, vẻ dữ tợn lại xuất khuôn mặt đáng kia. Thiếu niên sửng sốt, cười gượng vài tiếng.

      "Này này này, có thể đừng hung dữ...dfienddn lieqiudoon đáng tiếc cho vẻ ngoài của ngươi mà."

      Đột nhiên Nhục Cầu cong người, lông người cũng dựng đứng hẳn lên vì câu này. Thiếu niên kia dời mắt sang chỗ khác, thấp giọng thầm câu: " con người kì lạ, con người kì lạ mang theo mấy con ma thú kì lạ..."

      Vân Phong từ từ mở mắt ra, trong mắt cũng lướt qua chút ảo não: "Ngươi ồn ào quá." Mắt nhìn thiếu niên trước mặt, đột nhiên quay lại: "Này này này, là ngươi chưa biết gì bắt người, ta ta phải là người ngươi muốn tìm rồi, ngươi cứ nghe, bây giờ còn dám ta ầm ĩ sao? Này này này, sao ngươi cứ chuyện có lý như vậy chứ!"

      Huyệt thái dương của Vân Phong cũng giật giật, cố gắng kiềm chế phiền chán trong lòng. Nếu là hội trưởng của công hội ma pháp sư, chắc mấy người ở đó phải tự vẫn mà chết cho rồi!

      "Ta thể dò ra thực lực của ngươi, thực lực của người ta muốn tìm lại cao hơn ta. Ngươi lại có mấy điều kiện giống như vậy, rất khó để phân biệt với người mà ta tìm."

      "Này này này! Chẳng lẽ ngươi biết sao? Ma pháp sư ám hệ có loại năng lực chung, chính là có thể che dấu thực lực và khí tức của mình đó!"

      tú cầu, Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 14.2:

      Vân Phong ngẩn ra, thiếu niên phục mà nhếch môi: "Đây chính là năng lực độc đáo của ma pháp sư ám hệ, ngươi biết cũng sao. Nhưng mà... Này này này, ta phải là người ngươi muốn tìm mà! tại ngươi có thể dò xét thực lực của ta chút, Die ndd da nnl e q uu ydo n ngươi biết thôi!"

      Khoé môi Vân Phong giật giật, tay vừa nắm chặt, sợi xích kia trói chặt thiếu niên hơn chút: "Này này này, ngươi dám đánh cả con nít sao!" Thiếu niên kia gào lên, Vân Phong chỉ cảm thấy đầu nàng có chút đau.

      "Ngươi có phải là hội trưởng hay , mang ngươi về biết." Nàng ném lại câu , thiếu niên kia vừa nghe lại lắc đầu: "Này này này! Ngươi muốn mang ta đâu đấy? Ta thể cùng ngươi được, tuyệt đối được!"

      Vân Phong trừng mắt liếc mắt nhìn thiếu niên kia, tính kiên nhẫn mà nàng có được cũng sắp bị tên nhóc ồn ào này bào mòn rồi!

      " phải do ngươi quyết định! Còn nữa, tên ta phải là này này này, ta tên là Vân Phong!"

      Vân Phong vừa xoay người, tay kéo sợi xích, mà thiếu niên bị trói bên đầu xích kia lại bị kéo ngã nhào ra đất, cứ như vậy mà bị Vân Phong kéo về phía trước.

      "Này này này! Đồ nữ nhân dã man hiểu chuyện nhà ngươi! Ta và ngươi quen biết, ngươi dựa vào cái gì mà bắt ta? Này này này! Ta , ngươi có thể đừng cố chấp như vậy có được ! Đây là lần đầu tiên ta và ngươi gặp nhau, là người xa lạ đấy, này này này..." Đột nhiên giọng của thiếu niên kia nghẹn lại. Lúc này Vân Phong quay mặt sang, thiếu niên kia thấy lắm vẻ mặt lúc này của nàng, chỉ thấy đôi môi đỏ mọng của nàng hơi nhếch lên, còn có nụ cười lạnh như băng khuôn mặt ấy.

      "Giờ ta đưa ngươi cho những người đó, ngươi thấy thế nào, này này này?"

      Đột nhiên thiếu niên kia im bặt như con gà trống bị cắt cổ, miệng cứ há ra như vậy, biểu cảm ở mặt cũng vô cùng vặn vẹo. Vân Phong nhàn nhạt quay đầu, đột nhiên kéo sợi xích kia, tiếp tục về phía trước. Thiếu niên kia cứ bị lôi như vậy, tuy bị kéo lê, nhưng cũng có sợi xích ngăn cách nên thân thể cũng bị gì.

      "Này này này, đừng như vậy chứ... đến cùng, ta và ngươi cũng có thể xem như là quen nhau rồi..." Tiếng của thiếu niên kia lại vang lên lần nữa. Sắc mặt Vân Phong trầm xuống, bất chợt nhảy lên trung, thiếu niên ở phía sau cũng bị kéo ngược, chốc đầu xuống đất.

      Vân Phong xẹt qua tủng như cơn gió, tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết của thiếu niên kia lại vang lên: "Này này này! Ta sợ độ cao mà..."

      Lúc Khúc Lam Y, Triển Ly, Tiểu Hoả còn có Lam Dực gặp lại Vân Phong lần nữa, thấy trong tay nàng nắm sợi xích, mà đầu sợi xích này trói thiếu niên, tất cả mọi người đều có chút sửng sốt.

      "Tiểu Phong Phong, đây là...?" Khúc Lam Y hỏi thử chút. Sắc mặt của vị thiếu niên bị trói kia có chút trắng bệch, vô cùng ràng lúc nãy bị hành đến mức nào. gào như quỷ thét trong trung đường đến đây, Vân Phong cũng để xuống, cuối cùng cũng còn sức để kêu nữa rồi.

      "Này này này, ta biết ngươi là ai, phiền ngươi cho nàng ta biết, ta phải là người mà nàng ta muốn tìm..." Thiếu niên hết sức cố câu, đột nhiên ho khan vài tiếng. Thân sói của Tiểu Hoả chậm rãi lên, đôi mắt đen thuần nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia. Bỗng chốc thiếu niên kia im bặt hẳn , tự chủ được mà nuốt chút nước bọt.

      Đầu sói hung tợn của Tiểu Hoả cách thiếu niên kia rất gần, cặp mắt hung ác kia nhìn thiếu niên lúc lâu. Thiếu niên kia run run mở miệng: "Này này này... Cách xa ta ra chút... Ta... Ta thở nổi..."

      Bất chợt mắt sói của Tiểu Hoả nheo lại: "Chủ nhân, là ma pháp sư ám hệ sao?"

      Vân Phong gật đầu: "Ừ, là ma pháp sư ám hệ. Nếu phải là ma pháp sư ám hệ, ta cũng muốn mang tên ồn ào này về."

      Khúc Lam Y nhìn thiếu niên kia có chút đăm chiêu. Triển Ly tiến lên phía trước, vuốt cằm nhìn thiếu niên từ cao: "Dáng vẻ tiểu tử nhà ngươi cũng tệ, chẳng qua sao ngươi nhiều thế?"

      Mắt thiếu niên kia chuyển sang người Triển Ly: "Đại thúc, ta chỉ ngang qua đây mình mà thôi, đấy."

      Triển Ly cười ha ha, tất nhiên là bị lời thiếu niên kia chọc cười: "Ngươi ngang qua hay ngang qua ta biết, nhưng con ta muốn dẫn ngươi về, ngươi cần phải chống cự nữa tốt hơn."

      Khoé môi thiếu niên kia vẫn vểnh lên, với tình hình trước mắt này cho dù có phản kháng cũng vô dụng. Chẳng qua cũng phải lại, lai lịch của nhóm người này là gì, ma thú bên cạnh nàng, chắc hẳn phải là triệu hồi sư... Nghe độ hiếm của triệu hồi sư cũng ngang ngửa với ma pháp sư ám hệ, lại đáng ra bọn họ phải là những người đồng cảnh ngộ mới đúng.

      Ngay lúc thiếu niên kia vẫn còn nghĩ ngợi lung tung, Vân Phong chỉ sơ qua chuyện vừa rồi với hay người chút. Khúc Lam Y nhìn thiếu niên bị trói, thấp giọng mở miệng : " tìm thêm chút nữa sao? Nhìn qua cũng vô dụng ..."

      Vân Phong cau mày, có tìm nữa cũng vô ích. Nếu lời sai, chắc hẳn vị hội trưởng công hội ma pháp sư xuất quỷ nhập thần kia rời khỏi đây rồi.

      Có phải là hội trưởng của công hội ma pháp sư , chỉ cần tìm người gặp qua ông ta là được, nhưng người gặp qua vị hội trưởng này có mấy người? Linh chưa từng gặp qua, hội viên của công hội ma pháp sư của thành Phong Nguyệt càng thể... Vân Phong nhìn thiếu niên kia, xem ra phải cùng mình mấy ngày này rồi.

      "Chúng ta thôi, chắc nơi này cũng còn gì để tìm nữa." Vân Phong ung dung câu, những người khác đều đồng ý. Thiếu niên kia nằm mặt đất, mở miệng kêu lên: "Này này này, chắc ngươi định cứ trói chặt ta vậy chứ."

      Vân Phong nhàn nhạt quét mắt nhìn : "Trước khi xác định được rốt cuộc ngươi có phải là hội trưởng của công hội ma pháp sư hay , ta để ngươi ."

      Thiếu niên kia vừa nghe thấy, lúc này ngũ quan cũng nhăn nhúm lại với nhau. Bất chợt Vân Phong nhảy lên trung, bay về phía trước, thiếu niên đáng thương bị trói lại bị treo ngược trong trung lần nữa.

      "Này này này, ta rồi, ta sợ độ cao, sao ngươi có thể coi thường cảm nhận của ta đến vậy! Này này này! Có ai , đây ràng là cướp bóc giữa ban ngày mà!"

      Thiếu niên kia kêu lên như kẻ dở hơi, nhưng ở nơi trung cao rộng này, căn bẳn có ai để ý đến , Tiểu Hoả đến bên cạnh thiếu niên kia: "Tiểu tử, ngươi ồn quá rồi đấy."

      Đột nhiên thiếu niên kia ngậm chặt miệng, Tiểu Hoả lạnh lùng hừ tiếng, bay lên trung đuổi tới bên người Vân Phong, thiếu niên kia bị treo ngược trong trung, hai mắt bất đắc dĩ nhìn rừng cây lướt qua bên dưới. Thôi cứ quên , dù sao cũng muốn trốn, có người muốn chủ động giải quyết chuyện phiền phức này giúp , cầu còn được.

      Nhanh chóng tới thành lân cận, mấy người Vân Phong đáp xuống ở nơi cách khá xa ngoài thành. Tiểu Hoả lười hoá lại hình người, thích bản thể ma thú, tuy rằng nó rất dễ gây náo loạn, Vân Phong cũng ép.

      hàng mấy người lại mang theo thiếu niên bị trói chặt, Vân Phong suy nghĩ, cứ trói rồi vào thành như vậy có chút ổn. Thiếu niên kia nhìn toà thành cách đó xa: "Này này này, ngươi có thể bỏ sợi xích này ra ! Ta cũng phải phạm nhân mà!"

      Vân Phong hơi nheo mắt lại, gạt tay, sợi xích người thiếu niên kia biến mất hoàn toàn. Thiếu niên kia vô cùng vui vẻ, đợi vui vẻ được lâu, chỉ cảm thấy hai chân có chút lạnh lẽo. Thân thể của run lên, nhìn xuống dưới chân mình theo bản năng, có gì cả.

      Vân Phong kéo đường trong trung, sau đó dừng sức kéo mạnh! Thiếu niên kia chỉ cảm thấy cổ chân mình bị cái gì đó quấn chặt, còn kèm theo chút sức mạnh kéo mình về phía trước.

      "A!" tiếng quát tháo chật vật vang lên, thiếu niên kia té ngã mặt đất các oanh liệt, trong mắt người ngoài khác gì là tự ngã mặt đất.

      "Này này này, ngươi quá độc ác rồi..." Thiếu niên ngồi dưới đất nhìn Vân Phong. Vân Phong từ từ tới: "Ta tìm vị hội trưởng kia do có việc gấp. Ta cần năng lực đặc thù của ma pháp sư ám hệ, điều này rất quan trọng với ta."

      Thiếu niên kia nhìn cặp mắt trong suốt của Vân Phong, chống tay xuống bên cạnh: "Ngươi cần ma pháp sư ám hệ, ta cũng là ma pháp sư ám hệ, ta cũng có thể giúp ngươi đấy."

      Vân Phong có chút vui vẻ trong lòng, tuy rằng cứ trói lại như vậy có chút ổn, nhưng cũng còn cách nào khác. Thiếu niên kia thể hiểu được vội vàng trong lòng Vân Phong, từ sau khi Mộc Thương Hải bị người khác ám toán, điều này vẫn luôn để lại nút thắt hề trong lòng Vân Phong.

      "Ta cần ma pháp sư ám hệ cấp bậc tôn giả..." Giọng Vân Phong trầm xuống. Bỗng nhiên mặt thiếu niên kia trắng bệch: "Này này này, ngươi muốn làm gì? Cấp bậc tôn giả? Chẳng lẽ ngươi muốn hồi sinh..."

      Vân Phong quét mắt tới, lập tức thiếu niên kia im bặt. Hai người đều trầm mặc, vài giây sau, thiếu niên mở miệng : " ta phải là người mà ngươi muốn tìm, thực lực của ta cũng hề đạt đến cấp bậc tôn giả, cũng phải là vị hội trưởng này..."

      Vân Phong thấy thiếu niên kia giống như dối, trong lòng có chút buồn bã. phải sao... phải sao... Cơ hội để hồi sinh Mộc Thương Hải ở ngay người bị hội trưởng kia, tại tất cả thành công cốc rồi.

      " có lỗi." Vân Phong thấp giọng câu, trong nháy mắt vừa rồi tinh thần lực của nàng xâm nhập vào thiếu niên kia, tra xét vô cùng kĩ càng, vẫn đạt đến cấp bậc tôn giả, hề có chút che giấu nào. phải là người mà nàng muốn tìm."

      Nhất thời cảm giác lạnh như băng ở chân thiếu niên kia hoàn toàn biến mất, Vân Phong từ từ đứng lên: " đường này vất vả cho ngươi rồi. là ta phải, cũng hơi nóng vội chút. Vì bồi thường cho ngươi, nếu ngươi có gì cần ta giúp cứ việc ."

      Thiêu niên ngồi đất, nghe Vân Phong những lời này đột nhiên lại đứng lên: "Này này này, ngươi sao? Cho dù là chuyện gì cũng giúp sao?"

      Vân Phong nhìn vẻ mặt hăng hái của thiếu niên kia, nhàn nhạt : "Với những cầu vô lý, ta có thể lơ luôn."

      Hai người chuyện ở bên, Khúc Lam Y và những người khác đều đứng nhìn, tất cả mọi người đều hề tin tên thiếu niên kia lại chính là hội trưởng của công hội ma pháp sư. Nếu là như vậy... Chẳng phải công hội ma pháp sư này rất...

      "Này này này, như vậy là xong rồi!" Tiếng khoan khoái của thiếu niên kia truyền tới. Khúc Lam Y hơi nhíu mày thấy Vân Phong và thiếu niên kia tới cùng nhau. Triển Ly tò mò nhìn bọn họ, Tiểu Hoả và Lam Dực vẫn mang dáng vẻ chuyện hề liên quan tới mình, đứng bên cạnh Lam Dực nhìn Vân Phong, Nhục Cầu lại kêu to tiếng rồi nhảy lên vai Vân Phong.

      " phải là người mà chúng ta muốn tìm, thôi." Vân Phong thấp giọng câu. Những người khác cũng cảm thấy kinh ngạc. Chẳng qua tại sao tên này vẫn cứ theo sau bọn họ, Khúc Lam Y hơi quay đầu.

      "Ngươi theo chúng ta làm gì?"

      Thiếu niên kia cười ha ha: "Này này này, ta ngươi kích động cái gì vậy? Nàng ấy đáp ứng cho ta cùng mấy ngày." Thiếu niên kia cũng cao lớn kém gì Khúc Lam Y, nhất là khi nhìn Khúc Lam Y, lông mày nhướng lên hết cỡ.

      "Ừ, bắt sai người là do ta tốt, cũng chỉ cùng chúng ta mà thôi, đến tự ." Vân Phong ở bên cạnh câu, trong lòng có chút thất vọng. Chuyện hồi sinh Mộc Thương Hải quả nhiên là thể nóng lòng trong phút chốc... Thiếu niên này đúng là ma pháp sư ám hệ, thực lực lại ngang bằng với mình, xem ra cũng là nhân vật thiên tài. Nhưng khác biệt giữa cấp bậc quân chủ và tôn giả lại quá lớn, muốn vượt qua bậc thềm này, thời gian và sức lực phải tiêu hao là thứ thể nào tưởng tượng được.

      Ngay cả bản thân Vân Phong cũng biết bản thân mình cần bao nhiêu thời gian để đạt đến cấp bậc tôn giả. Người đạt tới cấp bậc tôn giả vùng đại lục này có thể có bao nhiêu? Những người có thể vượt qua cảnh giới này, vậy nhận thức về thế giới này cũng khác trước.

      Có lẽ là trời sinh quang và ám thể hài hoà với nhau, Khúc Lam Y hề vừa mắt tên thiếu niên này, mà người kia cũng như thế: "Này này này, ngươi nhìn cái gì?" Thiếu niên kia khó chịu nhìn Khúc Lam Y: "Dáng vẻ như tinh, đúng là khó coi." câu của thiếu niên kia lại khiến mặt Khúc Lam Y đen kịt.

      "Lớn lên lại có bản mặt khác gì nữ nhi, ta còn tưởng ngươi phải là nam nhân đấy!" Khúc Lam Y nhếch môi, mắt nhìn thẳng vào thiếu niên kia, ánh mắt hai người va chạm vào nhau trong trung.

      "Này này này, chẳng lẽ ngươi muốn gây sao?" Ngũ quan tuấn tú của kia bị che phủ bởi tầng lửa giận. Khúc Lam Y cười lạnh, rất có dáng vẻ phụng bồi: "Tốt, đề nghị này tệ đấy, tên này này này kia."

      Triển Ly ở bên cạnh cười ha ha: "Đúng là hậu bối, quả nhiên là hậu bối, tệ tệ."

      Vân Phong hoàn toàn để mặc hai tên tính toán đánh người kia, lấy bản đồ của Hạo Nguyệt điện ra nghiên cứu cẩn thận, chuyện tìm hội trưởng của công hội ma pháp sư phải cứ cầu là được. có lẽ vị hội trưởng xuất quỷ nhập thần này rời khỏi khu vực của Hạo Nguyệt điện rồi. Tìm người tung tích ở Tây đại lục, còn dễ hơn làm!

      Chuyện này chỉ có thể để sau thôi, mà trong lòng Vân Phong vẫn còn chuyện khác quan trọng hơn, cũng chính là chuyện đánh vào tình cảm ở nơi sâu nhất trong tim nàng - tìm nhánh khác của Vân gia.

      tú cầu, Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :