1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên (Tập 3 c39.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6.2:

      Giá trong đại sảnh đấu giá ngừng được nâng lên, chỉ có mấy người đấu, mấy người còn lại đều mang dáng vẻ có hứng thú. Cuối cùng giá được nâng lên đến năm mươi viên khoáng thạch cao cấp, giá này với ma sủng tính tình hiền lành mà trời rồi.

      "Năm mươi viên khoáng thạch cao cấp, còn người nào ra giá cao hơn ?" Linh nhàn nhạt hỏi câu, Vân Phong nhìn lướt qua khuôn mặt nhắn của Hạ Thanh, ấn xuống cái ấn bên cạnh. Linh quét mắt sang, Vân Phong khẽ mở miệng, giọng quanh quẩn trong đại sảnh: " trăm viên khoáng thạch cao cấp."

      Tất cả mọi người trong đại sảnh hít sâu hơi, lại quay đầu tìm kiếm khắp nơi, ai vậy? trăm viên khoáng thạch cao cấp! phải là tài chủ nào chứ?

      Linh cười khẽ: " trăm viên khoáng thạch cao cấp, còn ai ra giá cao hơn ?"

      Trong đại sảnh còn ai dám ra giá, trăm viên khoáng thạch cao cấp dùng để mua ma sủng, đầu người nọ có còn bình thường vậy? Vân Phong quét mắt xuống phía dưới, Hạ Thanh nhìn có chút dại ra. Sao sư phụ lại muốn mua con chuột này, nó hề có chút ích lợi nào với sư phụ cả phải sao?

      trăm viên khoáng thạch cao cấp, vòng thứ nhất của hội đấu giá ma thú xuất cái giá trời, sắc mặt mọi người đều trầm chút, xem ra tiếp theo người cạnh tranh hề ít, áp lực rất lớn.

      Triệu hồi sư cửu cấp vẫn ngồi kia lại cười lạnh tiếng: "Nhiều tài nhiều của, ăn chơi trách táng." gương mặt có phần lạnh nhạt kia lại có chút khinh thường. Tất nhiên Vân Phong thu hết biểu tình của những người bên dưới vào mắt, bọn họ nghĩ như thế nào đều là chuyện của bọn họ.

      " trăm viên khoáng thạch cao cấp lần ba, thành giao!" Ma thú đầu tiên lấy giá trời được bán , đây thể nghi ngờ chính là mở đầu vô cùng tốt, cũng mang đến luồng áp lực mơ hồ. Vân Phong lại nhấn xuống cái ấn? Người cũng cần mà!"

      Khúc Lam Y ở cạnh cười ha ha, vươn tay sờ đầu: "Thanh Thanh à, đó là sư phụ mua cho muội đấy."

      Hạ Thanh thất thần, Vân Phong cười thêm gì, quay đầu tiếp tục xem xét tình huống của hội đấu giá. Hạ Thanh ngơ ngác ngồi đó, mũi có chút cay, có sư phụ nào dám bỏ ra trăm viên khoáng thạch cao cấp chỉ để mua thứ gì đó cho đồ đệ ? Cho dù thế nào nữa cũng có người thứ hai như Vân Phong!

      Vân Phong chỉ cảm thấy đột nhiên có bóng dáng bé nhào vào lòng mình, vội vàng ôm lấy. Hạ Thanh ôm chầm Vân Phong, khuôn mặt nhắn kia hệt như muốn khóc. Vân Phong cười ha ha, có phải bé này quá nhạy cảm rồi hay ? Đối với triệu hồi sư, tính cách như vậy có phần hơi yếu đuối, xem ra tính cách của Hạ Thanh vẫn cần phải được mài dũa.

      Hội đấu giá tiếp tục diễn ra, mấy ma thú cũng dần được đưa ra để đấu giá, tính công kích cũng ngày càng mạnh. Vân Phong hề tham gia đấu giá, điều này cũng làm cho mấy người phía dưới thở phào hơi, cuối cùng người ra giá trời kia lên tiếng nữa rồi, có lẽ người ta còn khoáng thạch nữa cũng chừng.

      Từng ma thú được bán với cái giá vừa lòng người, có vài người là triệu hồi sư, còn có vài người là thuần thú sư, thậm chí còn có những chức nghiệp khác. khí hội đấu giá bên dưới ngày càng thêm sôi nổi, mấy người ra giá cũng bị vây bởi bầu khí sôi trào như vậy, tuy nhiên cũng có những người bình tĩnh ra tay. Ví như Vân Phong hề đấu giá, ví như người vẫn duy trì im lặng từ lúc đầu tới giờ, vị triệu hồi sư cửu cấp kia.

      Tất nhiên Vân Phong cũng nhận ra điều ấy, triệu hồi sư cửu cấp kia vẫn ngồi yên tại nơi đó, mặc cho người xung quanh ra giá cao bao nhiêu, ma thú có làm cho lòng người sôi trào đến đâu nàng ta vẫn hề có dáng vẻ hứng thú, xem ra đến đây là có mục tiêu riêng. Vân Phong sáng tỏ, tất nhiên thứ tốt nhất ở sau cùng, nữ nhân này vẫn duy trì bình thản đến lúc đó.

      Buổi đấu giá bán được mười ma thú, có đầy đủ các loại hình, phẩm chất cũng tệ, nhưng cũng chỉ có năng lực bình thường. Tuy trong mười ma thú được đấu giá cũng có ma thú phong hệ, nhưng tư chất lại mạnh, Vân Phong cũng ra tay. Dù sao cho Hạ Thanh, tất nhiên phải là thứ tốt nhất.

      Đến lúc này của buổi đấu giá, mọi người cũng hiểu nhất định ma thú quan trọng nhất của buổi kịch sắp được đưa lên rồi. Sau khi ma thú thứ mười được bán, Linh hắng giọng: "Chư vị đều biết, mỗi đại hội đấu giá đều mang đến cho mọi người những bất ngờ rất lớn, lúc này cũng phải là ngoại lệ. Tiếp theo là ba ma thú được đấu giá, cho dù là huyết thống, tư chất đều là những loại khó có thể gặp được. Nếu chư vị thích xin các cứ làm hết sức mình. Dù sao thứ tốt chỉ có lần duy nhất, bỏ lỡ lúc này lần sau rất khó gặp."

      Sau khi Linh xong, khí trong sảnh lại nóng lên. Có vài người kịp chờ hét lớn: "Mau mang ra !"

      Linh cười , mắt lướt qua những người trong đại sảnh: "Ba ma thú này đều là những giống hiếm gặp, tất nhiên giá cả còn giống trước, giá thấp nhất là năm mươi viên khoáng thạch cực phẩm." Lời vừa dứt, người trong sảnh lại hít sâu hơi, năm mươi viên khoáng thạch cực phẩm? Chết tiệt! có thiên lý mà!

      Vẻ mặt của triệu hồi sư cũng căng thẳng hơn, năm mươi viên khoáng thạch cực phẩm sao? Gò má lạnh nhạt kia thoáng qua chút khó xử, cuối cùng lại chậm rãi thở ra hơi, nàng liều!

      "Giá như vậy cũng có thể coi như hợp lý, dù sao đều là những loại hiếm gặp. Có thể bày ra trước mặt mọi người cũng phải tốn ít công phu, năm mươi viên khoáng thạch cho mỗi lần mở đầu, mỗi con đều như vậy. Xin các vị vẫn nên tự lường thực lực của mình, nếu có ai ra giá mà có năng lực để trả, liên minh triệu hồi sư để mặc chuyện này."

      Tuy lời của Linh vừa ôn hoà vừa có lễ, nhưng nghe vào tai lại có mười phần uy nghiêm. Lập tức vài người vừa muốn mở miệng kêu giá suông tắt lửa, lên tiếng nữa, trong đại sảnh cũng trở nên yên tĩnh hẳn. Trước mắt, mỗi ma thú có giá bắt đầu là năm mươi khoáng thạch cực phẩm thu hẹp phạm vị nhóm người có thể mua lại vòng rất , dù sao có thể ra giá như vậy cũng chỉ có vài người, mà phần lớn trong số ít những người này chính là triệu hồi sư.

      Triệu hồi sư rất giàu có, cho dù là ở nơi nào, thân phận và địa vị của triệu hồi sư đều nhận được tôn trọng rất lớn, đồng thời cũng có những người thẳng tay ra cái giá trời để mượn sức với bọn họ. Giờ phút này tinh thần của triệu hồi sư đều rất tỉnh táo, tại buổi đấu giá thuộc về bọn họ mới chính thức bắt đầu mà thôi.

      Vân Phong cười ha ha, quả nhiên liên minh triệu hồi sư vẫn hướng về người nhà, ra cái giá cao như vậy để những người khác thể tham gia. Nếu ma thú cực phẩm rơi vào tay kẻ khác ngoài triệu hồi sư, vậy liên minh triệu hồi sư vô cùng đau đớn đây.

      Linh vỗ tay, mấy người phía sau sàn đấu giá chậm rãi đẩy cái lồng lớn lên. Đây là chiếc lồng lớn nhất từ nãy tới giờ, cũng được phủ tấm vải bên ngoài. Cái lồng to như vậy trong phút chốc khơi dậy lòng tò mò của mọi người, rốt cuộc trong cái lồng đó là ma thú gì?

      Vân Phong cũng vô cùng chờ mong, nhìn cái lồng lớn như thế chứng tỏ bản thể của ma thú này cũng khong hề . Thực lực của những ma thú lớn đều là bất phàm, ví như Lam Dực, bản thể khi hoá thành Sư Ưng còn lớn hơn cái lồng này chút.

      Linh đến bên cạnh cái lồng, chậm rãi xốc tấm màn trắng phủ bên ngoài lên, rốt cuộc ma thú trong cái lồng lớn kia cũng sắp xuất trước mắt mọi người. Theo bản thể ma thú được lộ ra, hô hấp của mọi người cũng càng trở nên gấp gáp, lúc tấm vải trắng kia hoàn toàn được bỏ ra, cuối cùng ma thú trong lồng hoàn toàn ra trước mắt những người ở đây.

      Vẻ mặt Lam Dực cứng đờ, đột nhiên đôi mắt màu lam kia loé lên. Tiểu Hoả nhạy bén cảm thấy Lam Dực có chút khác thường, cau mày hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"

      Mắt Lam Dực nhìn chằm chằm vào ma thú to lớn trong chiếc lồng kia, chậm rãi mở miệng: "... Đồng tộc..."

      "Hoa Ưng, loài bên trong Ưng tộc quý hiếm gần ngang với Sư Ưng, ma thú phong hệ. Huyết thống của Hoa Ưng thuần khiết khá yếu ớt, khả năng sinh sản lại càng thấp, mà những Hoa Ưng sống sót được lại càng ít hơn. Về phần tại sao Hoa Ưng lại là loài quý hiếm trong Ưng tộc, chắc hẳn mọi người cũng từng nghe thấy." Khoé môi của Linh hơi nhếch lên, có chút thâm ý cười cười. Lam Dực thở hơi: "Ảo giác."

      " cánh của Hoa Ưng có cùng loại khắc văn như Sư Ưng, khắc văn cánh Sư Ưng tượng trung cho sức mạnh, nhưng khác văn cánh Hoa Ưng lại có thể làm người ta lâm vào trong ảo giác."

      Hoa Ưng bên trong lồng hơi run rẩy, bên ngoài thân thể cũng có màu gì ngoại trừ bộ lông màu trắng thuần, hai mắt cũng trở nên mông muội. Hoa Ưng khác với Sư Ưng, đầu Sư Ưng chính là sư tử, nhưng ngoại hình của Hoa Ưng lại là thuần ưng.

      Cái lồng vừa đủ rộng để chứa bản thể của Hoa Ưng, có cách nào để tung cánh, tất nhiên thứ được gọi là ảo giác cũng thể nào được kiểm chứng, chẳng quan có chuyện liên minh triệu hồi sư đưa ra hàng giả được.

      "Giá khởi điểm là năm mươi viên khoáng thạch cao cáp. Nếu các vị nào có khả năng mời xuống tay."

      Nhất thời trong sảnh lại lâm vào trạng thái im lặng, trong lúc lại có người ra giá, Vân Phong cũng án binh bất động, nhưng trong lòng lại thầm suy tính. Hoa Ưng khá gần với Sư Ưng,die,n; da.nlze.qu;ydo/nn nhất định phải lấy được cho Hạ Thanh!

      Mắt Hạ Thanh thấy Hoa Ưng cũng vô cùng rung động vì sức quyến rũ của nó. Hạ Thanh còn nên thể hiểu được lực lượng thần bí của Hoa Ưng, bé chỉ bị hấp dẫn cách đơn thuần mà thôi.

      Linh đứng đài cũng vội, cười khanh khách đợi cùng. Vân Phong cũng hiểu tuy bản thân nàng có tiền nhưng cũng thể tiêu xài tuỳ tiện, nàng muốn dùng ít vốn để đổi lấy giá trị lớn nhất.

      " trăm viên khoáng thạch cực phẩm." giọng nghiêm túc vang lên, truyền khắp đại sảnh, Vân Phong biết, giọng này được phát ra từ đám người trong đại sảnh, mà là người giống mình thân ở căn phòng cao cấp nào đó!

      Linh chậm rãi cười: " trăm viên khoáng thạch cao cấp, có ai ra giá cao hơn ?" Người trong đại sảnh có chút choáng váng, cho dù là triệu hồi sư cũng có vài người biến sắc. Vốn cho rằng mình còn có ít năng lực để cạnh tranh, lại nghĩ rằng bỗng chốc cái giá này lai bị nâng lên cao như vậy! trăm viên khoáng thạch cực phẩm! Cả đời cũng có nhiều như vậy! Khoáng thạch cực phẩm cũng phải cải trắng ven đường vừa túm là được bó to như giá người này ra đâu!

      " trăm linh viên." Giọng của Vân Phong lại vang khắp đại sảnh. Bỗng chốc Tiểu Hoả lại nhịn được mà bật cười, Khúc Lam Y cũng rất buồn cười. Hạ Thanh ngước mặt nhìn sư phụ của mình, trong mắt tràn ngập sùng bái.

      Trong chốc lát biếu cảm của Linh lại có hơi chút xấu hổ, người trong đại sảnh cũng sửng sốt, sau đó lại có vài người nhịn được mà bật cười. trăm linh viên sao? Rốt cuộc là kẻ có của nào ra giá như vậy thế?

      " trăm linh viên, còn ai ra giá cao hơn ?"

      " trăm năm mươi viên!" Lại là giọng này. Vân Phong lười nhác dịch người: " trăm năm mốt."

      "Hai trăm!"

      "Hai trăm linh ."

      "Đồ ngốc!"

      "Hai trăm năm mươi mốt."

      Tiếng ra giá của hai người cứ nối tiếp nhau, mối lần Vân Phong ra giá đều chỉ cao hơn đối phương viên, ra giá bằng khiêu khích đúng hơn. Khúc Lam Y sớm cười đến đau bụng, đôi mắt nhìn Vân Phong tràn ngập chiều, quả nhiên nữ nhân coi trọng phải là người thường.

      "Năm trăm!"

      "Năm trăm linh ."

      Vẫn còn tiếp tục ra giá, mức giá lại ngừng được nâng lên. Những người vẫn còn cười trong sảnh nghe vậy đều cười nổi nữa, bọn họ nghe thấy giá, trái tim đều có chút kích động.

      "Tám trăm!" Gầm lên đầy giận giữ, hiển nhiên đối phương hoàn toàn bị Vân Phong chọc giận. Hô hấp của mấy người trong đại sảnh hoàn toàn trở nên căng thẳng, trời ạ, tám trăm! Tám trăm viên khoáng thạch cực phẩm!

      Linh vẫn cười nhàn nhạt như vậy, chẳng qua trong mắt đều nhiễm ý cười. Qủa nhiên phụ kỳ vọng của mọi người, giọng của Vân Phong lại vang lên lần nữa: "Tám trăm linh ."

      "Vị bằng hữu ra giá với ta này, mỗi lần ra giá đều chỉ cao hơn ta viên, ngươi cảm thấy cách ra giá như vậy rất thú vị sao!" Đối phương có chút thể nhịn được, tuy rằng giọng vững vàng, nhưng mọi người vẫn có thể nghe được giận dữ trong đó, đối phương bị chọc đến nhịn được nữa rồi.

      Khoé môi Vân Phong mang theo ý cười: "Các hạ như vậy ràng rồi, các hạ cứ ra cái giá cao . Nếu ta thể ra nổi nhường."

      "Hừ!" tiếng hừ nặng nề vang lên: " nghìn!" Trong đó còn mang theo đắc ý thể kìm nén, tiếng vang vọng khắp đại sảnh. Có vài người trong đại sảnh hoàn toàn giật mình, nghìn viên khoáng thạch! Giá trời, đây mới là giá trời !

      Vân Phong bên này trầm mặc lát, bỗng nhiên đối phương lại cười ha ha: " có tiền cũng đừng học đòi ra giá với người khác, đến cuối cùng chỉ tự làm khó mình mà thôi! Còn chờ gì nữa, chốt giá !"

      Linh đứng sàn đấu giá cũng coi lời đối phương là quan trọng mà lại chậm rãi hỏi câu: "Tiểu thư, còn ra giá ?"

      Vân Phong cười ha ha, giọng lạnh lẽo truyền khắp đại sảnh: " ngàn năm trăm, các hạ ra tay rất hào phóng, tại hạ bội phục."

      Mọi người lại run lên lần nữa, mẹ ta ơi! ngàn rưỡi, ngàn rưỡi khoáng thạch cực phẩm! Chỉ cần có được phần ta cũng cảm thấy mỹ mãn rồi!

      "Mẹ nó, ngươi đùa giỡn ta!" Theo tiếng gầm lên đầy giận giữ, luồng khí thế mạnh mẽ phát ra từ phía đối phương, tiến thẳng về phía Vân Phong. Mặt Vân Phong vẫn rất lạnh lùng, đột nhiên tinh thần lực trong cơ thể trào ra, ngăn chặn khí thế của đối phương, sau đó lại hoá thành nguồn lực vô cùng mạnh mẽ đánh về phía ngược lại!

      Năng lượng của hai người va chạm mạnh vào nhau, tuy rằng có tính công kích thực chất nhưng vẫn mang tới đợt chấn động dữ dội, cả đại sảnh đều rung lên mấy lần. Linh lại : "Xin hai vị hãy biết nặng , hội đấu giá còn phải tiến hành tiếp! Người ra giá cao nhất là nghìn năm trăm, còn ai ra giá cao hơn ?"

      Đối phương gì thêm, nghìn là cái giá cao nhất mà có thể nâng, tất nhiên thể nâng thêm nổi nữa, đây là cuộc đấu giá giành cho vài người, bọn họ chỉ là những người xem mà thôi.

      Ma thú quan trọng nhất được bán với giá nghìn năm trăm khoáng thạch cực phẩm cho Vân Phong, lại tạo nên cái giá cao chót vót. Người ghi chép của hội đấu giá cũng nhịn được mà tặc lưỡi, đây đúng là lịch sử cao nhất trong hội đấu giá rồi!

      Hai lần Vân Phong ra giá cao đều được mọi người nhớ kỹ, mặc dù ai thấy Vân Phong, nhưng cũng hiểu rằng nhất định của cải của nàng rất hùng hậu, có thể là nhân vật nào đó trong ba điện cũng chừng!

      Ma thú thứ hai là hoả hệ, cũng là loài quý hiếm khiến cho cả đại sảnh lại sôi trào hẳn lên. Tất nhiên Vân Phong thay thế Tiểu Hoả, Hạ Thanh chỉ có hệ phong, cũng cần ma thú hoả hệ. Vân Phong tham gia đấu giá ma thú này, có đối thủ mạnh mẽ như Vân Phong, ràng giá được nâng lên cũng thấp hơn vừa rồi rất nhiều. Người ra giá vừa rồi cũng thêm gì, đoán chừng chỉ nhằm vào ma thú phong hệ mà thôi.

      Triệu hồi sư song hệ hay đa hệ là vẫn có, nhưng chỉ là số ít. Triệu hồi sư ngũ hệ như Vân Phong, chỉ sợ là người đầu tiên từ khi khai thiên lập địa đến nay. Ma thú thứ hai được bán với giá năm trăm viên khoáng thạch cực phẩm, Linh ràng có chút vừa lòng, dù sao so sánh với cái giá nghìn năm trăm vừa rồi, cái giá này thấp hơn rất nhiều.

      Chẳng qua cũng thể cưỡng cầu, dù sao cũng là khác hệ, chỉ có mồi lửa mới có thể khiến những nhân tài ra giá, điều này cũng đòi hỏi hội đấu giá phải có những ma thú hệ khác rồi.

      Ma thú thứ hai bị mang , tiếp theo là ma thú cuối cùng. Lúc người mang đồ tới, trong tay chỉ cái hộp tinh xảo, đặt nó lên bàn cách vô cùng cẩn thận, người làm lui ra ngoài. Linh đứng bên cạnh chiếc hộp, ngón tay vuốt vào chiếc hộp bên cạnh.

      " vùng đại lục này ma thú thuỷ hệ là khó thấy nhất. Dù sao cuộc sống của ma thú đất có những khó khăn nhất định, cần phải đến khu vực cụ thể, có năng lực mới có thể tìm được ma thú hệ này. Ma thú khiến người điên cuồng nhất trong thuỷ hệ chính là tộc Giao Nhân (người cá)."

      Lời Linh vừa dứt, khí trong đại sảnh lại ngừng lại lúc. Vân Phong sửng sốt, tộc Giao Nhân, đó là loại ma thú hề xuất đất liền. Bọn họ sống ở đáy Vô Tận Hải, phần hải vực thần bí nhân loại thể đặt chân đến!

      Ngay cả ma thú của tộc giao nhân mà liên minh triệu hồi sư cũng có thể giao ra sao? Vân Phong nhịn được mà đứng lên, mắt nhìn chằm chằm vào cái hộp kia. Mà sắc mặt của vị triệu hồi sư cửu cấp vẫn luôn im lặng ngồi trong đại sảnh cũng thay đổi, mắt cũng nhìn chằm chằm vào cái hộp này.

      Linh chậm rãi cười, tay nhấn vào cái ấn hộp. "Bộp!" Bốn phía quanh chiếc hộp chậm rãi được mở ra, lộ ra thứ gì đó bên trong!

      Thứ kia cao nửa thước, tản ra ánh sáng bóng loáng nhàn nhạt, bên ngoài còn có ít nguyên tố màu lam chuyển động, tuy có phần mỏng manh nhưng quả lại có tồn tại, hô hấp của Vân Phong trở nên căng thẳng, lòng khỏi run lên chút, đó là... Trứng sao?
      tú cầu, Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7.1: Ấp trứng!

      quả trứng lớn cao nửa thước nằm sàn, bên ngoài còn có thuỷ nguyên tố mờ nhạt trôi nổi, nhìn từ xa khác gì lớp hơi nước vây quanh. Mà bên trong quả trứng kia là cái gì, ai có thể biết được.

      Linh đứng bên cạnh quả trứng thu hút chú ý của những người bên cạnh, lướt mắt nhìn qua những người dưới đài: "Hẳn tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, đây là quả trứng còn chưa được ấp. Trứng của tộc Giao Nhân khó lấy đến đâu, trong lòng mọi người cũng đều biết. Trứng chưa được ấp chính là thứ dễ khống chế nhất, cho dù có làm sủng vật cái danh tộc Giao Nhân cũng có thể làm chấn động phương rồi."

      Lời này vừa ra, ràng trong trường có vài người càng thở gấp hơn. Sắc mặt của ít triệu hồi sư còn khó coi hơn nhiều, ma thú quý hiếm như vậy sao có thể làm sủng vật chứ? Liên minh triệu hồi sư cũng cho phép chuyện như vậy xảy ra sao?

      "Đây là ý của người bán, tuy rằng liên minh triệu hồi sư cũng cảm thấy rất đáng tiếc. Nhưng người bán quả trứng này có ý riêng của người đó, người bán cần giao dịch bằng khoáng thạch, cầu riêng. Mà người đầu tiên có thể thoả mãn cầu của , tất nhiên có thể lấy quả trứng này ."

      cần giao dịch bằng khoáng thạch sao? Vân Phong hơi nhíu mày. Tất cả mọi người đều nín thở ngưng thần, ngũ quan của vị triệu hồi sư cửu cấp kia cũng nhăn chặt lại, cần giao dịch bằng khoáng thạch, thể nghi ngờ chính là thêm rất nhiều chuyện xấu, rốt cuộc thứ mà người bán cầu là gì?

      Linh nhìn thấy khí càng ngày càng căng thẳng, cười ha ha: " cầu của người bán rất đơn giản, hoả tinh nguyên sinh dịch."

      Lời vừa dứt, trong đại sảnh có người cau chặt mày, còn có người lại mang vẻ mặt ngơ ngác. Vân Phong sửng sốt, hoả tinh nguyên sinh dịch sao? Bỗng nhiên Tiểu Hoả cũng nhớ ra: "Chủ nhân...!" Lúc trước khi Vân Phong vừa khế ước được Tiểu Hoả lâu, bởi vì Nhục Cầu sơ sảy nhảy vào trong khe núi lớn kia mà gặp được Ngao Kim, Vân Phong cũng chiếm được bình chất lỏng đỏ tươi như máu từ hoả tinh nguyên sinh thụ toả ra năng lượng hoả nguyên tố cuồn cuộn kia! Đây chắc chắn là hoả tinh nguyên sinh dịch rồi.

      "Hoả tinh nguyên sinh dịch được lấy ra từ hoả tinh nguyên sinh thụ, cho tới nay nơi hoả tinh nguyên sinh thụ sinh trưởng vẫn là , còn xin mọi người nỗ lực rồi. Ai lấy ra hoả tinh nguyên sinh dịch trước, quả trứng này là của người đó. Thời gian hạn định, tới trước lấy trước."

      Lời của Linh lại khiến mọi người trong đại sảnh hoàn toàn rung động, thậm chí còn có rất nhiều người phẫn hận mắng ra tiếng, đây là điều kiện quỷ quái gì vậy! Bọn họ còn chưa nghe qua cái gì là hoả tinh nguyên sinh dịch! Ngay cả nơi hoả tinh nguyên sinh thụ sinh trưởng cũng ràng, muốn người ta đâu tìm đây?

      " thể thay điều kiện sao? Ta cũng thiếu gì cả." Có người ra câu này. Linh mỉm cười: " ngại quá, người bán chỉ cần hoả tinh nguyên sinh dịch, những cái khác hoàn toàn được."

      Vân Phong nhìn sắc mặt xám trắng của những người trong đại sảnh, chỉ có thể cảm thán bản thân mình may mắn. Bình hoả tinh nguyên sinh dịch lấy được lúc trước nàng còn chưa dùng qua, đến nay vẫn để trong trữ vật gian của nàng. Thứ hoả tinh nguyên sinh dịch này còn có thể hấp thụ chiến khí. Vốn dĩ Vân Phong còn định sử dụng thứ này lên ma trượng cấp bậc quân chủ của nàng. Thử nghĩ xem nếu ma pháp còn có thêm tác dụng hấp thụ chiến khí, uy lực hơn hẳn lúc trước, hơn nữa đối với chiến sĩ mà đúng là hồi ác mộng!

      Tay vừa chuyển, bình hoả tinh nguyên sinh dịch lúc trước lại xuất trong tay Vân Phong, tại cả bình đựng cũng biến thành màu đỏ nhạt. Trải qua vài năm, sức sống của hoả tinh nguyên sinh dịch vẫn giảm như cũ, đến nay Vân Phong vẫn có thể cảm nhận được luồng hoả nguyên tố cuồn cuộn từ thứ này.

      "Đây là... Hoả tinh nguyên sinh dịch sao?" Khúc Lam Y nhìn thoáng qua lọ đựng, ngay lập tức biết bên trong là thứ gì. Khoé môi Vân Phogn giật , nàng rất may mắn, thứ người khác hề hay biết, nàng lại có được rồi.

      "Sư phụ tuyệt quá!" Trong mắt Hạ Thanh đều là sùng bái, trong mắt có gì là Vân Phong làm được, chuyện có khó đến đâu cũng thể làm khó được sư phụ của nàng. Dù có thần kì đến đâu cũng thể làm khó được sư phụ của nàng.

      Vân Phong gật đầu, thưởng thức cái lọ trong tay, cũng có thể cảm nhận được ràng ánh mắt thèm thuồng đến dãi của Tiểu Hoả. Lúc trước Tiểu Hoả vẫn mang vẻ mặt này, xem ra mấy năm sau vẫn hề thay đổi như vậy.

      "Khụ khụ, hoả huynh." Lam Dực ở bên cạnh thấp giọng gọi, đột nhiên ý thức của Tiểu Hoả trở lại, lúc này mới miễn cưỡng dời tầm mắt khỏi chiếc bình kia.

      "Chỉ có thể vận may của ta tệ." Vân Phong câu, cười cười. Nhấn vào cái ấn kia: "Hoả tinh nguyên sinh dịch, người bán cần bao nhiêu?"

      câu này lại khiến cả đại sảnh ồn ào lại lâm vào yên tĩnh, có người còn thảo luận xem hoả tinh nguyên sinh dịch là gì, lúc này xem ra là có người có rồi!

      "Nếu tiểu thư có, người bán muốn đích thân thương lượng với tiểu thư." Linh cười, mặt cũng có bao nhiêu kích động. Vân Phong nghĩ giáp mặt thương lượng cũng tệ, nếu người bán này nghĩ có thể chiếm được lời từ người mình hoàn toàn sai rồi.

      "Vậy gặp mặt thương lượng." Vân Phong xong, đột nhiên có người trong đại sảnh đứng lên, vẻ mặt rất kích động. Chính là nữ triệu hồi sư luôn bình tĩnh kia, nữ nhân rất khó gần mà Vân Phong từng gặp lúc mới tiến vào liên minh triệu hồi sư.

      "Ta dùng khoáng thạch cực phẩm đổi với ngươi!" Tiếng có chút kích động của nữ nhân kia vang lên trong đại sảnh: "Tám trăm khoáng thạch cực phẩm cực phẩm! Nếu ngươi cảm thấy thiếu, ta còn có thể tăng thêm! Ta dùng thứ này mua bình hoả tinh nguyên sinh dịch của ngươi!"

      Vân Phong nhìn sang, ánh mắt của nữ nhân kia quét thẳng tới, tuy rằng nhìn thấy Vân Phong nhưng vẫn cố chấp nhìn, tựa hồ như có thể xuyên thấu cả vách tường kia. Phát Vân Phong lên tiếng, nữ nhân kia cắn môi: " nghìn viên khoáng thạch cực phẩm! Ta chỉ có thể ra nhiều như vậy thôi! Ngươi là người mua được Hoa Ưng ! Ngươi ma thú phong hệ rồi, ma thú thuỷ hệ thể để làm sủng vật được, chắc hẳn nên để người thuộc thuỷ hệ lấy được mới đúng!"

      Vốn dĩ Vân Phong hề muốn cho, vì thế khi nữ nhân này bắt đầu nàng cũng hề lay động, nhưng khi nàng ta xong những lời cuối cùng, dáng vẻ như ngươi buộc phải cho lại khiến lòng Vân Phong có chút khó chịu.

      "Ta nhường thế nào?" Giọng lạnh như băng của Vân Phong trền khắp đại sảnh, tại còn ai lên tiếng, tất cả đều nín thở nghe đoạn đối thoại của hai người. Phần lớn những người ở đây đều cho răng, Vân Phong có được Hoa Ưng tất nhiên chừa cho người khác con đường sống. Lấy hết thứ tốt vào trong tay, cũng nhất định giữ được.

      "Ngươi... Ngươi quá tham lam rồi! Ta là triệu hồi sư thuỷ hệ, ma thú thuỷ hệ ở trong tay triệu hồi sư thuỷ hệ mới phát huy được tác dụng lớn nhất!" Nữ nhân đứng thẳng lên câu. Qủa lời này cũng có đạo lý, nhưng khí thế lại có chút bức người, dù sao hội đấu giá này chỉ có mấy lời đó là được, người ra được giá mới là người có tư cách, ai quan tâm ngươi có là triệu hồi sư thuỷ hệ hay thuỷ hệ chứ.

      Vân Phong cười lạnh: "Sao ngươi biết ta có phải triệu hồi sư thuỷ hệ hay ?"

      Nữ nhân nghe đến đó lại cười cách khinh thường: "Ngươi mua được Hoa Ưng, tất nhiên là phong hệ. Nếu ngươi phải là phong hệ mà còn mua Hoa Ưng chỉ có thể chứng tỏ rằng ngươi là kẻ có của ngang ngược, phong hệ hay thuỷ hệ, ngươi cho rằng bản thân ngươi là triệu hồi sư song hệ sao?"

      Vân Phong cười: "Hội đấu giá là nơi cho người ra giá, ta làm gì trái với quy định, ngươi có tư cách và lập trường gì để vậy với ta? Chẳng lẽ chỉ vì ngươi là thuỷ hệ nên nhất định ta phải đưa cho ngươi sao?"

      "Ngươi... Ngươi! Ngươi muốn gì mới bán hoả tinh nguyên sinh dịch cho ta? Ngươi muốn gì mở miệng luôn !" Nữ nhân kia gào to câu. Ý cười lạnh lẽo khoé môi Vân Phong lại càng sâu hơn, khẩu khí này lớn .

      "Hừ." Căn bản Vân Phong lười phản ứng lại với nàng ta, ngươi là triệu hồi sư thuỷ hệ ta phải cho ngươi, cái lí gì đây vậy? Đây là hội đấu giá, phải nào khác! Ngươi lời này cũng xem tình huống rồi! Còn nữa, ngươi phải là bằng hữu của Vân Phong ta, nhiều nhất cũng chỉ là người xa lạ mà thôi, thứ Vân Phong ta muốn, tại sao phải cho ngươi?

      Nữ nhân kia còn muốn gì nữa, lúc này Linh lại cười mở miệng: "Vị khách nhân này nên nữa, đừng tự làm khó mình."

      Bỗng chốc mặt nữ nhân kia hồng lên, cắn môi cam lòng đứng ở kia, mắt nhìn chằm chằm vào quả trứng đài, triệu hồi sư thuỷ hệ nào có thể cam tâm từ bỏ quả trứng như vậy. Huyết thống tộc Giao Nhân, chủng tộc thần bí ở Vô Tận Hải, nếu có thể khế ước với chủng tộc như vậy, đúng là trợ lực tốt cho nàng ta.

      Cơ hội dành cho những người đủ điều kiện, chỉ có thể phúc duyên của Vân Phong rất sâu, vừa hay nàng lại có thứ người bán muốn, nếu nàng có, xem ra nàng cũng phải hao tâm tổn trí như những người khác rồi. Có vài thứ, cũng chỉ có thể thuộc về người có duyên.

      Linh ở đài còn vài câu, thể nghi ngờ lúc này buổi đấu giá kết thúc, có người có được hoả tinh nguyên sinh dịch, tất nhiên những người khác cũng còn cơ hội. Rất nhiều người cũng mang theo khuôn mặt đầy tiếc hận mà rời , ngay cả vị triệu hồi sư cửu cấp kia cũng chỉ có thể xoay người rời trong giận dữ, cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp.

      "Tiểu thư, xin chờ chút." Linh hơi hành lễ về phía Vân Phong, ôm quả trứng này xuống sàn đầu giá. Hội đấu giá kết thúc, người trong đại sảnh cũng lục tục rời khỏi. Vân Phong chờ trong phòng, lát sau, tiếng gõ cửa vang lên.

      "Vào ." Cửa bị đẩy ra, Linh ôm cái hộp tinh xảo tới, phía sau còn có nam nhân mặt biểu cảm theo. Ngũ quan của nam nhân này hơi cứng nhác, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc, lúc nhìn thấy Vân Phong chỉ gật đầu, Vân Phong cũng gật đầu với . Nam nhân này rất khó lường, cho dù là ngũ quan hay thực lực của bản thân. Vân Phong vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được thực lực của bị kiếm chế, năng lượng dao động ngầm ngừng truyền đến từ người nam nhân này, xem ra cũng là kẻ thâm tàng bất khả lậu.

      Linh cẩn thận đăt chiếc hộp đến trước mặt Vân Phong, đứng sang bên: "Vân tiểu thư, người bán muốn xem hoả tinh nguyên sinh dịch của người chút."

      Tay Vân Phong vừa chuyển, cái bình xuất trong tay nàng. Cái lọ có màu hơi đục, hoả tinh sinh nguyên dịch bên trong lại có màu đỏ dập dờn, năng lượng hoả nguyên tố hung hãn ngừng tản ra.

      Hạ Thanh có chút giật mình mở to mắt nhìn nhưng cũng mở miệng chuyện. Cái lọ này hơn nhiều so với cái lọ vừa rồi, tất nhiên Vân Phong cũng phải người coi tiền như rác, đương nhiên là thứ tốt thể cứ đưa ra như vậy, nàng còn phải để lại cho mình. Lọ hoả tinh nguyên sinh dịch mà nàng lấy ra chỉ là phần, ba phần còn lại được để trong trữ vật gian của Vân Phong.

      Nam nhân với vẻ mặt cứng nhác kia vừa thấy hoả tinh nguyên sinh dịch, đột nhiên mắt sáng lên, hô hấp cũng trở nê dồn dập, tựa hồ khao khát thứ này từ lâu. Linh đứng ở bên cạnh nhìn thấy mỉm cười: "Tiên sinh, ngài vừa lòng chưa?"

      Nam nhân giương mắt nhìn Vân Phong, dường như tìm kiếm chút gì đó, cuối cùng chậm rãi mở miệng: "Ngươi vẫn còn." Giọng lại có phần khàn khàn, Vân Phong kinh ngạc hồi, nhưng mặt vẫn lộ vẻ gì: "Chỉ có chừng này, ngươi tin hay là chuyện của ngươi."

      Chân mày của nam nhân kia nhíu chặt vào nhau, đưa mắt đánh ía Vân Phong vài lần. Vân Phong để mặc cho đánh giá, nàng cũng tin nam nhân này có thể biết trong trữ vật gian của có những gì.

      Trầm mặc lát, rốt cuộc nam nhân kia cũng gật đầu, lấy chiếc bình tay Vân Phong, cầm chặt trong tay, thân thể của người nam nhân này cũng run lên rất . Vân Phong nhìn dáng vẻ của nam nhân này lại cảm thấy có chút quái dị, cũng hỏi gì nhiều. Linh đứng lên, mang theo nam nhân kia ra ngoài.

      "Sư phụ, người biết người vừa rồi ?" Hạ Thanh chớp chớp mắt. Vân Phong cười: "Có lẽ nếu thử thăm dò biết."

      Quét mắt đến bàn, quả trứng kia cứ lẳng lặng nằm bên trong. Nếu quả là trứng của tộc Giao Nhân tốt, nếu , có lẽ nàng có chút lỗ vốn rồi.

      "Vân tiểu thư yên tâm, quả trứng này có vấn đề gì." Linh lại đẩy cửa vào, cười với Vân Phong: "Hai ma thú Vân tiểu thư mua được cũng được đưa tới, còn xin Vân tiểu thư kiểm tra và nhận."

      Chuột lông vàng và Hoa Ưng cũng được đưa vào, hai chiếc lồng lớn . Vân Phong gật đầu, vung tay lên, đống khoáng thạch cực phẩm xuất bàn: "Đếm chút ."

      Linh cười ha ha, thu hết khoáng thạch cực phẩm kia vào trong trữ vật gian, cũng kiểm lại: "Vân tiểu thư là khách quý của nơi này, tất nhiên cần đếm, cáo từ." Linh hành lễ rồi đẩy cửa ra ngoài, Hạ Thanh chạy đến bên ngoài cái lồng của Hoa Ưng, tò mò nhìn Hoa Ưng to lớn nằm trong lồng, nó vẫn bị bịt mắt như cũ
      tú cầu, Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7.2:.

      "Thực lực lục cấp, vẫn còn phải đợi chút." Vân Phong sờ đầu Hạ Thanh. Chắc nên để bé này vào Long Điện tu luyện thôi, làm ít công to. Có thể khế ước Hoa Ưng sớm chút, Hạ Thanh cũng được đảm bảo hơn.

      Hoa Ưng trong lồng đập cánh vài cái, kêu lên vài tiếng. Lam Dực tới: "Đừng lo lắng, chủ nhân tương lai của ngươi tồi, bạc đãi ngươi đâu."

      Sau khi Hoa Ưng nghe được hoàn toàn yên tĩnh, có lẽ nghe được lời của Lam Dực, dù sao Lam Dực cũng là người từng trải, Vân Phong cũng đối xử với tệ. Có chủ nhân như Vân Phong, cũng coi như Lam Dực có phúc, tất nhiên đồ đệ của chủ nhân cũng tệ.

      Hạ Thanh lấy chồn lông vàng trong chuồng ra, lúc vật nhìn thấy Hạ Thanh dáng vẻ lại vô cùng thân cận, nó cũng tự biết vận mệnh của mình. Để làm ma sủng, quả chuột lông vàng rất có phong cách.

      Hạ Thanh thích nâng niu chuột lông vàng buông tay, vuốt ve bộ lông dày mượt của nó. Nhục Cầu đứng đầu vai Vân Phong khinh thường liếc nó, chuột lông vàng ngẩng đầu kêu vài tiếng với Nhục Cầu, lại đổi lấy vẻ mặt dữ tợn của nó. Chuột lông vàng sợ tới mức lập tức chui vào trong lòng Hạ Thanh, chịu ra ngoài.

      Vân Phong lấy chiếc nhẫn gian trống ra, thu Hoa Ưng vào trong, giao vào tay Hạ Thanh: "Thanh Thanh, chỉ khi con đến lục cấp, con mới có thể mở chiếc nhẫn này ra, lúc đó con mới có thể khế ước Hoa Ưng này. Phải nhớ, được vội vàng hấp tấp."

      Hạ Thanh nhận nhẫn gật mạnh đầu, Vân Phong vui mừng cười. Nhìn cái hộp bàn, trong lòng nàng có chút mong đợi. Trứng của tộc Giao Nhân, ma thú thuỷ hệ như vậy cũng là thứ mà nàng muốn.

      Mấy người trở lại khách điếm cũng nhìn thấy triệu hồi sư cửu cấp với vẻ mặt cam lòng kia. Tuy rằng gặp nữ nhân này, nhưng cam lòng trong lòng nàng ta dịu xuống như vậy, chẳng qua Vân Phong cũng lo lắng, lấy thực lực cửu cấp của nữ nhân này cũng có gì để uy hiếp.

      Trở lại trong phòng, Vân Phong phong toả gian. Khúc Lam Y cũng bỏ mặt nạ mặt ra, khôi phục gương mặt tuấn tú vốn có. Giờ phút này quả trứng kia nằm yên bàn, thuỷ nguyên tố quẩn quanh lại càng thêm mỏng manh. Khúc Lam Y suy tư hồi lâu: "Tiểu Phong Phong, nàng định tự mình ấp nó chứ?"

      Khoé môi Vân Phong co rút vài cái? cho rằng nàng là gà mái sao? Tuy nhiên nếu là trứng phải làm gì đó để tiểu gia hoả kia chui ra khỏi trứng mơi được.

      Vân Phong thấy thuỷ nguyên tố bên ngoài vỏ trứng có vẻ càng ngày càng ít , đột nhiên có suy nghĩ lướt qua trong đầu. Thuỷ nguyên tố màu làm xuất trong tay Vân Phong, mang theo chút cảm giác mát lanh, chậm rãi quấn lên bên ngoài vỏ trứng, đến khi hoàn toàn vây quanh nó. tại quả trứng này bị thuỷ nguyên tố của Vân Phong bao phủ hoàn toàn.

      "Sư phụ, bên trong này là gì vậy?" Hạ Thanh nhìn quả trứng được sắc xanh bao quanh, vô cùng tò mò rốt cuộc thứ bên trong là gì. Tộc Giao Nhân, đây là cái gì vậy?

      "Chờ thứ bên trong ra ngoài biết thôi." Vân Phogn quét mắt về phía quả trứng, tộc Giao Nhân sao? Có lẽ tìm được chút tin tức gì đó từ bản ghi chép mà sư phụ để lại .

      Mấy ngày kế tiếp, Vân Phong ngừng dùng thuỷ nguyên tố để bao bọc quả trứng này. Mới đầu Vân Phong cũng hề biết việc mình làm vậy có đúng hay , cuối cùng vẫn lấy được đáp án từ trong bản ghi chép của sư phụ. Tuy rằng chỉ có chút miêu tả về tộc Giao Nhân, nhưng mỗi câu đều được trọng điểm, nhất là việc tộc Giao Nhân ấp trứng.

      Lấy thuỷ nguyên tố ấp trứng, Vân Phong đúng là chó ngáp phải ruồi.

      biết mấy ngày nay việc ấp trứng có tác dụng gì hay mà quả trứng này vẫn có chút phản ứng nào, vẫn nằm yên tĩnh bàn. Chẳng qua thuỷ nguyên tố xung quanh nó có hơi chuyển động, xem ra mấy ngày nay vẫn có chút thay đổi.

      Hạ Thanh vẫn luôn nhìn quả trứng này bằng cặp mắt tò mò, bé luôn mong có thể sớm nhìn thấy thứ bên trong chút. Mỗi ngày Tiểu Hoả đều nhìn dang vẻ tò mò của Hạ Thanh, đều cảm thấy nhàm chán mà ngáp vài cái, rốt cuộc có thể ấp ra thứ gì từ quả trứng này sao? phải là ma thú thôi sao? là giống biến dị đấy, thử so với xem!

      Về chuyện nhận nhiệm vụ Vân Phong định vài ngày nữa , nàng vẫn có chút yên lòng với quả trứng này. Cứ qua tuần, quả trứng này vẫn hề có phản ứng. Có lẽ ấp trứng là quá trình rất lâu, Vân Phong nghĩ như vậy. Nếu trứng của tộc Giao Nhân mà còn có thể được ấp dễ dàng như vậy đúng là đáng cười rồi.

      Có khả năng bản thân mình quá nóng vội rồi, Vân Phong cười có chút tự giễu, thuận tay lại thêm vào chút thuỷ nguyên tố. Dường như quả trứng này rất thích thuỷ nguyên tố của mình, nếu cũng lay động như đứa trẻ ở bên trong như vậy.

      Khúc Lam Y nhàm chán đến mức muốn bỏ thêm chút quang nguyên tố vào, lại bị Vân Phong cản. Qúa trình ấp trứng thể xuất bất cứ điều gì ngoài ý muốn, nếu quả trứng này mà hỏng, Vân Phong đau lòng thôi.


      Trong lúc mọi người còn cho rằng đây quá trình dài đằng đẵng, Hạ Thanh lại là người đầu tiên phát quả trứng có điều khác thường: "Sư phụ, sư phụ! Nó cử động rồi!" Tiếng của Hạ Thanh quanh quẩn trong phòng. Tiểu Hoả nhanh chóng áp lại, híp mắt nhìn quả trứng được vây bởi thuỷ nguyên tố, quả phát quả trứng này run lên rất , dường như có thử gì đó ở trong muốn ra ngoài vậy!

      Vân Phong, Khúc Lam Y còn có Lam Dực đều chạy sang, Vân Phong nhìn kỹ quả trứng, phát nó thực động đậy. Thuỷ nguyên tố xuất trong tay Vân Phong, ngừng truyền vào trong quả trứng kia. Có lẽ tiểu gia hoả bên trong muốn ra ngoài rồi, nàng cũng nên trợ giúp chút.

      Thuỷ nguyên tố ngừng được truyền , quả trứng càng lay động mạnh hơn, Hạ Thanh nhịn được mà nín thở, mắt trừng lớn. Tất cả mọi người đều tập trung lại, tộc Giao Nhân xuất ở đây sao?

      "Rắc!" Rốt cuộc mặt ngoài của vỏ trứng cũng bị nứt ít, Hạ Thanh thấp giọng kêu lên, tuy nhiên sau đó vươn tay bịt kín miệng mình, thời khắc này có vẻ vô cùng chờ mong. Vân Phong cũng nín thở ngưng thần, thuỷ nguyên tố trong tay ngừng được truyền , dám ngừng lại.

      "Răng rắc..." Bên trong vỏ trứng ngừng bị thứ gì đó phá vỡ, từng miếng vỏ trứng rơi xuống, trôi nổi bên tron thuỷ nguyên tố. Lúc này, vết rạn đỉnh quả trứng càng lúc càng lớn, dường như tiểu gia hoả bên trong muốn ra cố hết sức trong lần để hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của vỏ trứng rồi.

      "Rắc rắc!" tiếng vỡ giòn tan vang lên, cuối cùng mảnh vỏ lớn nhất đỉnh trứng cũng bị bong ra. Vân Phong nhìn sang, chỉ thấy hai cánh tay dài nhắn được bao phủ bởi những chiếc vảy màu lam thò ra ngoài, mà cánh tay này, còn có hai chiếc vây cá trong suốt màu làm.

      Tay thò ra, xem ra tiểu gia hoả này muốn chui ra rồi. Hạ Thanh chớp mắt, trong mắt đều là vẻ thích thôi. Cánh tay dài bé của tiểu gia hoả kia ra sức với lấy bên ngoài, nhìn qua có chút bất lực, cuối cùng cũng chỉ có thể bắt được vỏ trứng bên cạnh, chậm rãi ló đầu ra để dò xét.

      Đó là khuôn mặt khác con người bao nhiêu, ngũ quan rất giống với con người, nhưng ràng vẫn có khác nhau. Tuy nhìn qua rất giống nhưng lại có vài phần hoang dã của ma thú.

      khuôn mặt nhắn kia có rất nhiều điểm sáng màu xanh, đây hẳn là vảy cá màu lam rồi, tai cũng có dạng giống vây cá, màu lam trong suốt, thuỷ nguyên tố hơi toát ra từ trong cái miệng nhắn, răng nanh sắc bén cũng ra. Mắt vẫn khép chặt, sau khi đầu ló ra cả người cũng vươn lên. "Rầm!" Sau tiếng vang, cả thân mình hoàn toàn chui ra khỏi trứng. Lúc này Vân Phong cũng có thể thấy ràng toàn thân của nó.

      Nửa người là hình dạng con người, nhưng nửa phía dưới là đặc thù ràng của tôc Giao Nhân, đuôi cá xinh đẹp mỹ lệ, hai bên còn có vây, đuôi cá mỹ lệ kia còn mang theo chút khắc văn màu lam trong suốt có nhiều điểm sáng lóng lánh. Sau khi tiểu gia hoả này hoàn toàn ra khỏi vỏ trứng, toàn thân của nó vẫn được vây quanh bới thuỷ nguyên tố, có rất nhiều ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tiểu gia hoả vừa mới chui ra này. Cả người vật vừa chuyển động tìm đúng ngay hướng của Vân Phong, cặp mắt vẫn nhắm chặt kia cũng từ từ được mở ra, trực tiếp nhìn thẳng vào Vân Phong.

      Đó là đôi mắt vô cùng xinh đẹp, toả ra cảm giác mỹ lệ đến quỷ dị. Vân Phong nhìn vào đôi mắt phía trước này, bỗng chốc hô hấp lại nhanh hơ. Khúc Lam Y tới che mắt của Vân Phong, ngăn tầm mắt của nàng, lúc này mới khiến hô hấp của nàng vững vàng hơn chút.

      "Đối diện với vật này, cẩn thận mất mạng." Khúc Lam Y thầm chút, chậm rãi buông tay ra. Vật vẫn được thuỷ nguyên tố vây quanh chớp mắt vài cái, Vân Phong ổn định lại tâm thần, lúc này mới nhìn sang. Đôi mắt kia mang màu xanh đậm, đồng tử biến thành đường thẳng, hô hấp của Vân Phong lại càng căng thẳng hơn, đây là...

      "Sư phụ, đây chính là Giao Nhân sao?" Hạ Thanh dè dặt hỏi câu, chỉ sợ làm vật bên trong thuỷ nguyên tố kia kinh động, Tiểu Hỏa và Lam Dực cũng có chút kinh ngạc, thân là ma thú lục địa, bọn họ vẫn chưa từng nhìn thấy ma thú thuỷ hệ, nhất là tộc Giao Nhân. Dù sao bọn họ sống ở đáy Vô Tận Hải, nơi đó bọn họ cũng thể đến được."

      ", phải." Vân Phong hít hơi sâu, cuối cùng cũng chậm rãi mở miệng. Khúc Lam Y kinh ngạc nhíu mày, Vân Phong chậm rãi thu hồi thuỷ nguyên tố, vật đung đưa chiếc đuôi của mình bơi về phía Vân Phong. Nhục Cầu vai Vân Phong thấp giọng kêu tiếng, đột nhiên vật ngẩng đầu lên, lại nhe răng nhếch miệng với Nhục Cầu, răng nanh sắc nhọn trong miệng nó cũng mang phần hoàn dã, xem độ sắc đó chắc cũng hề kém Nhục Cầu là mấy.

      Vân Phong chậm rãi vươn tay, vật thân cận bu lại, đuôi cá quấn lên bên hông Vân Phong, nửa người vòng qua, hai tay vừa vươn ra ôm trọn Vân Phong.

      Mặt của vật đặt cổ Vân Phong, Nhục Cầu đứng bên kia, vẻ mặt vô cùng căm tức. Tất nhiên vật kia hề quan tâm, vây cá trong suốt màu làm hơi động, tựa hồ như hề hài lòng với trạng thái trước mắt.

      phải là Giao Nhân sao? Vậy nó là cái gì?" Mặt Khúc Lam Y hoàn toàn đen, lại thêm kẻ thích quấn lấy Tiểu Phong Phong, thêm cái bóng đèn nữa rồi!

      Vân Phong chậm rãi sờ vây cá bên chiếc đuôi, vây cá run chút, để mặc cho Vân Phong vuốt ve. Vân Phong chậm rãi mở miệng: " phải là Giao Nhân, nó là Hải ."

      Vân Phong nhớ lại bản ghi chép của sư phụ, có chút ghi chép ít ỏi về tộc Giao Nhân này. Tộc Giao Nhân còn nhánh rất đọc đáo, chính huyết thống biến dị khiến chúng trở thành loài có tính công kích mạnh nhất trong tộc Giao Nhân, nhánh với tính tính hung dữ nhất, gọi là Hải .

      tồn tại của Hải trong tộc Giao Nhân có thể so với Sư Ưng trong Ưng tộc. Hải còn có huyết thống biến dị, có thể là càng thêm quý hiếm, cũng là loài có tính công kích mạnh nhất trong tộc Giao Nhân. Mắt Vân Phong loé lên, nhìn vật nép trong lòng nàng, nhớ tới vài điều được ghi thêm phía sau bản ghi chép của sư phụ, đây chính là đánh giá của sư phụ với Hải :

      Ma thú thuỷ hệ, lấy Hải làm đầu.

      "Chủ nhân, vẫn nên chờ nó trưởng thành thêm ít rồi hãy khế ước, bằng ma thú bị thương vì thực lực tăng lên quá nhanh." Lam Dực ở cạnh câu. Vân Phong gật đầu, có chuyện cứ lần là xong, mọi chuyện cũng cần phải đến từ từ.

      "Sư phụ, con có thể chạm vào nó chút được ?" Hạ Thanh vô cùng chờ mong mà hỏi câu, lại bị Tiểu Hoả giữ chặt, đôi mắt đen nhánh kia nhìn cả người màu canh của Hải , vẻ mặt của cũng có chút căng thẳng. Lam Dực ở cạnh cũng lắc đầu, giọng điệu có phần nghiêm túc: " được tới gần nó, tính tính của Hải tàn bạo hung tàn. Trừ chủ nhân ra, ai trong chúng ta được tới gần nó!"
      Last edited: 10/8/16
      Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8.1: .

      Lời của Lam Dực được mọi người tán thành. Hạ Thanh gật đầu, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Hải . Vây cá màu lam người Hải ngừng toả sáng lấp lánh, đuôi cá vòng người Vân Phong, nửa người lại nằm gọn trong lòng nàng, dáng vẻ vô cùng bám người, lát sau cũng muốn rời khỏi. Tuy Nhục Cầu cảm thấy bất mãn vì lãnh địa bị xâm chiếm, nhưng lại trực tiếp há mồm cắn. Nó vẫn biết tuy Hải chỉ vừa chui ra từ trong trứng, nhưng vẫn phải là thứ dễ chọc.

      Mắt Hải hơi nhắm lại, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ. cơ thể còn có thuỷ nguyên tố nhàn nhạt quẩn quanh, còn mang theo hơi nước rất dày. Hạ Thanh nhìn lúc lâu, Die nd da nl e q uu ydo n cuối cùng cũng mở miệng : "Sư phụ, đặt tên cho nó ."

      Vân Phong ngẩn ra, đúng rồi, vật này chui ra từ trong trứng, hẳn nên có cái tên. Về phần tên dễ nghe...: " bằng gọi là được ?" Vân Phong xấu hổ cười, nàng có bao nhiêu thiên phú với việc đặt tên này, là Hải cứ gọi là được rồi.

      "Tên rất êm tai, ngươi phải ?" Hạ Thanh cười ha ha, với Hải vẫn dính vào trong lòng Vân Phong. Hải chậm rãi ngẩng đầu, mắt nhìn Vân Phong, mấy chiếc vây người giật , tựa như tiếp nhận cái tên này.

      Tên được đặt là , cũng rất phù hợp với đặc điểm của Hải , chẳng qua Vân Phong lại nghĩ rằng, bám người cách bình thường. Từ sau khi nàng hoá ra từ trong trứng luôn bám người của Vân Phong, chịu rời . Nếu có ai có ý đồ tới gần Vân Phong, đều để lộ ra khuôn mặt vô cùng hung ác, điều này cũng khiến nàng rất giống Nhục Cầu, lúc trước có thể cười vô cùng đáng , nhưng trong nháy mắt lại có thể trở nên dữ tợn vô cùng.

      "Đến khi nào nó mới có thể xuống khỏi người nàng đây?" Khúc Lam Y cau chặt mày. cứ quấn lấy người Vân Phong, cho phép bất cứ ai đến gần nàng, cùng lắm cũng chỉ cho phép Nhục Cầu đứng vai Vân Phong, dáng vẻ với Nhục Cầu cũng chẳng thân cận gì mấy, thậm chí ngay cả Lam Dực và Tiểu Hoả cũng được tới gần. Khoé môi Vân Phong giật , chắc hẳn ham muốn chiếm hữu của Hải với lãnh địa của mình tương đối mạnh. Trong lòng , Vân Phong trở thành vật sở hữu của nàng rồi.

      "Đúng là dính người quá." Vân Phong thử kéo khỏi ngươi mình. Nhưng vừa động vào cái đuôi cá quấn lên người mình của nàng, lại có chút tình nguyện, ngước khuôn mặt vô cùng đáng thương lên nhìn Vân Phong. Khoé môi Vân Phong giật giật: " , tại ta mang muội ra ngoài có chút tiện." Tất nhiên Vân Phong phải ra ngoài, ngày nhận nhiệm vụ sắp hết hạn rồi, nàng phải đến phân điện đưa tin. Nhưng mang theo ra ngoài, thể nghi ngờ là rước vào người rất nhiều phiền phức, nhất là những nhân vật ngoạ hổ tàng long ở Tây Đại lục này, tại Vân Phong vẫn chưa khế ước cùng , rất có khả năng bị người khác cướp bất cứ lúc nào.


      Nghe hiểu lời Vân Phong , đuôi cá của cũng chậm rãi nới lỏng ra, cả người cũng hề tình nguyện rời khỏi Vân Phong. Miệng hơi mở ra, Vân Phong liền nhìn thấy răng nanh sắc bén trong miệng nàng, tựa hồ như muốn gì đó, lại chỉ phát ra được tiếng kêu , hệt như tiếng trẻ con khóc.

      "Nàng gì vậy?" Tiểu Hỏa cau mày hỏi câu. Lam Dực ở bên cạnh lắc đầu: "Hoả huynh hiểu, ta càng hiểu."

      lại há mồm kêu vài tiếng, nhưng ai có thể nghe hiểu lời nàng . Xem ra ngôn ngữ của ma thú chưa hẳn có liên hệ với nhau, nhất là ma thú lục địa và ma thú thuỷ hệ, khác biệt càng lớn.

      nhìn thấy dáng vẻ Vân Phong vẫn còn hoang mang như cũ, lập tức thêm gì nữa. Đột nhiên thuỷ nguyên tố vẫn luôn quấn quanh người lại trở nên dày hơn hay , bao phủ toàn thân , hệt như lúc đầu khi nàng còn ở trong quả trứng kia, quấn quanh toàn người nàng. Vân Phong có thể cảm nhận được ràng nguồn năng lượng tản mát ra từ người Vân Phong, hệ như nguồn suối bị chằn, giờ lại ngừng tuôn ra bên ngoài.

      Lúc sau thuỷ nguyên tố dày đặc lại chậm rãi phai , càng ngày càng trở nên trong suốt. Mà bị vậy bên trong cũng ra, nhưng lúc này xảy ra thay đổi rất lớn.

      Hạ Thanh nhịn được mà kêu lên tiếng, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và kích động. Tiểu Hoả và Lam Dực nhìn thấy cũng khỏi có chút kinh ngạc. Mắt Khúc Lam Y lại loé lên, tệ tệ.

      Vóc người khác Hạ Thanh là mấy, mái tóc đen nhánh được cột lên bởi chiếc nơ màu lam, khuôn mặt nhắn mỹ lệ đáng hệt như con búp bê, ánh mắt màu lam giống hêt Lam Dực, chẳng qua nếu nhìn kỹ vào đồng tử kia thấy nó là đường thẳng. Xiêm y mặc người có màu xanh nhạt, đây quả bé vô cùng dễ thương.

      "Hoá hình rồi sao?" Tiểu Hoả trợn mắt há mồm nhìn, có ma thú nào vừa sinh ra mà hoá hình rồi ? Đây vẫn là lần đầu tiên thấy đấy! Ma thú tới thất cấp mới có năng lực hoá hình, chẳng lẽ Hải vừa sinh ra là được rồi sao?

      "Có lẽ ở phương diện hoá hình này chúng có thiên phú trời sinh, dù sao tộc Giao Nhân vốn dĩ cũng đến gần nhân loại." Lam Dực ở bên cạnh quan sát , nhìn bề ngoài này quả rất đáng , chẳng qua tính cách...

      ngẩng đầu cười với Vân Phong, túm lấy tay áo nàng, tại chỉ cao đến trước ngực Vân Phong, khác với Hạ Thanh bao nhiêu, đều là dáng vẻ của đứa trẻ. Vân Phong nhìn thấy trong lòng mềm hẳn , vươn tay sờ đầu , lại mỉm cười đáp trả, dáng vẻ rất ỷ lại.

      "Đáng quá... Con muốn làm bạn với nàng ấy quá..." Hạ Thanh khát vọng nhìn . Sau khi hoá hình, vẻ ngoài của hoàn toàn thay đổi thành tiểu nương, trong lúc nhất thời Hạ Thanh rất khó để có thể đánh đồng tiểu nương trước mặt với Hải ban nãy. Tiểu Hoả bên cạnh khinh thường hừ tiếng: "Nha đầu ngốc, muốn bị xé xác bởi răng nanh của nàng cách xa chút."

      "dieendaanleequuydonnThanh Thanh, lời này của Hoả huynh sai. Cho dù bây giờ dáng vẻ của nàng ấy là con người, cho dù nhìn qua rất vô hại, nhưng đừng quên, bản thể của nàng vẫn là ma thú." Lam Dực ở cạnh câu với hàm ý sâu xa: "Ưng tộc cũng nghe qua ít tin đồn về Hải , chúng chỉ cho phép người mình cho phép lại gần, những người được nên tới gần chúng."

      "Tiểu Hoả, Lam Dực còn có Thanh Thanh, ba người và Khúc Lam Y ở lại đây, ta mang theo đến phân điện tìm hiểu chút chuyện." Vân Phong xong xoay người đẩy cửa ra ngoài, nằm tay vừa mới hoá hình, bóng lưng hai người nhìn qua hết sức hài hoà.

      "Người trở về sớm nhé." Hạ Thanh gọi tiếng, dáng vẻ có chút tiếc nuối. Khúc Lam Y vươn tay sờ mái tóc ngăn của mình, rồi lại sờ đầu Hạ Thanh: "Yên tâm, rồi chấp nhận muội."

      Hạ Thanh cười hì hì, Khúc Lam Y cũng cười ha ha. Tiểu Hoả ở cạnh khinh thường hừ tiếng, cuối cùng có chút vui sướng khi người gặp hoạ mà mở miệng: "Nhìn tình hình này, xem ra ngươi có cách nào để tiếp cận chủ nhân rồi."

      Lam Dực ở bên cạnh vô cùng đồng ý gật đầu, Khúc Lam Y nghe thế cười ha ha: "Yên tâm yên tâm, tất nhiên là ta phải giữ lại rồi."

      " sợ bị cắn sao?" Tiểu Hoả quét mắt tới. Khúc Lam Y thấp giọng cười, trong đôi mắt kia thoáng quan chút ánh sáng: "Dù sao cũng chỉ là Hải vừa mới được ấp ra, chỉ cần bồi dưỡng cẩn thận, khiến nàng thân thiết với mình hơn cũng phải là chuyện khó. Tuy nhiên điều ta để ý nhất chín là rốt cuộc quả trứng này đến từ đâu? Nếu là từ đáy Vô Tận Hải, ta tin."

      "Chủ nhân mang theo có lẽ cũng là chuyện vô cùng phiền phức, tộc Giao Nhân vẫn luôn sống ở Vô Tận Hải, chưa từng đặt chân đến đại lục. Nếu quả trứng này được trộm từ tộc Giao Nhân, có thể là hậu hoạn vô cùng." Lam Dực ở bên cạnh trầm giọng , Tiểu Hoả cũng có chút phiền phức gãi đầu.

      "Hản là phải cho chủ nhân, tộc Giao nhân cũng giống Long tộc, vô cùng coi trọng người trong tộc của mình. Nếu ngày nào đó bọn họ phát ra con người đánh cắp mất Hải , lưu lác bên ngoài, nhất định từ bỏ ý đồ."

      "Hẳn là.. bị phát ..." Tuy Hạ Thanh hiểu ràng mấy, nhưng cũng biết tình thế nghiêm trọng, giọng câu. Lam Dực và Tiểu Hoả đều cười bất đắc dĩ, sắc mặt của Khúc Lam Y lại trầm xuống: " phát sao? Nếu bọn họ quên còn dễ , khi phải đúng là phiền phức rồi."

      "Tuy nhiên chắc chắn người của tôc Giao Nhân bước chân vào lục địa." Lam Dực mở miệng : "Tộc Giao Nhân thích lục địa, mấy ngàn năm nay cũng hề xuất đất liền. Nếu phát mất quả trứng, chắc cũng chỉ phái vài người lên đất liền thăm dò thôi, có khả năng phái cả đám người lớn, chỉ cần chủ nhân đến Vô Tận Hải có chuyện gì."

      Lam Dực xong, tất cả mọi người đều im lặng. Tiểu Hoả và Khúc Lam Y đều có điều suy nghĩ, Vô Tận Hải, hải vực thân bí này, Vân Phong sao?

      Bên này Vân Phong mang theo ra khỏi cửa, vẫn rất ngoan goãn, luôn luôn nắm chặt tay Vân Phong gì, mắt có chút tò mò nhìn người xung quanh, thăm dò thế giới xa lạ này. Vân Phong cười, nắm tay nàng đến phân điện, đường lại hấp dẫn vô số ánh mắt. Hai người đều là những nương xinh đẹp đướng lớn, đúng là mỹ cảnh. Dường như thể thích ứng với tiếng ồn cùng với những ánh mắt xung quanh, tâm tình cũng trở nên bực bội.

      Vân Phong vươn tay sờ đầu của , làm dịu cảm xúc của nàng. Nếu đứa bé này mà nổi giận đúng là doạ người. Dưới trấn an của Vân Phong, cuối cùng cũng nổi bão. Sau khi Vân Phong vào khu vực của phân điện, cuối cùng cũng thanh tịnh hơn chút.

      Đưa lệnh bài thông hành cho thủ vệ, thủ vệ để Vân Phong vào, die,n; da.nlze.qu;ydo/nnchẳng qua mắt vẫn liếc về phía thêm vài lần. Hành động này lại khiến tâm tình vốn mấy tốt lành của bùng nổ, khuôn mặt nhắn hơi quay ra sau, đột nhiên đường thẳng trong mắt kia lại phóng lớn ra, hai mắt hệt như mèo dưới ánh mặt trời, còn có chút sắc lam, vẻ mặt cũng biến đổi trong chốc lát, trở nên vô cùng dữ tợn.

      Thủ vệ hít sâu hơi, thiếu chút nữa ngã xuống đất. Nếu phải cố gắng ổn định thân mình, chỉ sợ tại chạy trối chết vì cảm giác sợ hãi bất chợt dâng lên này rồi.

      Vân Phong hề thấy chuyện xảy ra, kéo tay mang nàng về phía trước. Hơi quay đầu, trở về khuôn mặt đáng như lúc đầu, mỉm cười với Vân Phong, bước theo nàng.

      Sau khi rời khỏi, đột nhiên thủ vệ hít sâu thêm mấy hơi, ôm ngực. Trái tim vẫn còn đập dữ dội vì kinh sợ lúc nãy: "Đến cùng bé này là gì vậy... Doạ người quá..."

      Vân Phong mang theo vào khu vực của phân điện Hạo Nguyệt điện, bên trong rất yên tĩnh. Mọi người đều yên lặng qua lại làm việc của mình, kiến trúc xung quanh xen kẽ nhau vô cùng hợp lý, nhìn qua hề có cảm giác lộn xộn. Khu vực này rất lớn, người ở trong đều là người của Hạo Nguyệt điện, vì bọn họ mặc y phục thống nhất với nhau nên nhìn qua vô cùng chỉnh tề.

      Vân Phong dắt về phía trước. Hướng của chính điện ở ngay phía trước, rất dễ thấy. Dọc theo đường có mấy người tò mò quét mắt tới, những cũng có người tiến lên hỏi hay dẫn đường, tất cả mọi người ai làm việc nấy.

      "Có nghe ? Minh Tuyên hộ pháp thăng đến cấp bậc thống lĩnh rồi!"

      "Đương nhiên là nghe rồi, còn phải , ta có chút cảm giác như chó ngáp phải ruồi. Phỏng chừng Minh Tuyên hộ pháp giận dữ công tâm nên mới tìm được cơ hội đột phá ."

      vài tiếng bàn tán truyền đến, có hai người bàn tán gì đó trong góc đối diện. Vân Phong tiếp tục mang theo về phía trước, tiếng chuyện của hai người llaij tiếp tục truyền tới.

      "Ngươi cũng đúng, nghe ở hội đấu giá gặp được ma thú thuỷ hệ rất hiếm. Nhưng cuối cùng Minh Tuyên hộ pháp lại thể có được, chắc là rất buồn bực."

      Vân Phong dừng bước, người trong miệng bọn họ, chẳng lẽ là triệu hồi sư thuỷ hệ cửu cấp kia sao? Minh Tuyên hộ pháp sao? ra là hộ pháp của phân điện Hạo Nguyệt điện, thể trách lại mang dáng vẻ khó gần như vậy.

      hơi ngẩng đầu, mang ánh mắt nghi hoặc nhìn Vân Phong. Vân Phong bước chậm lại, định nghe tiếp.

      "Có thể buồn bực sao? Trước đó khi Minh Tuyên hộ pháp nghe được tin tức mới chuẩn bị , kết quả lại là như vậy, bực mới lạ. Từ sau khi trở về từ buổi đấu giá đó Minh Tuyên hộ pháp vẫn luôn bế quan, ngờ lại thăng đến cấp bậc thống lĩnh như vậy!"

      "Chậc chậc, tại phân điện chúng ta lại có thêm triệu hồi sư cấp bậc thống lĩnh rồi, nhất định điện chủ rất vui mừng!"
      tú cầu, Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8.2:

      "Đó là đương nhiên, có khi điện chủ cao hứng phái người đến đoạt ma thú thuỷ hệ cho người ta cũng chừng."

      Tới đây hai người cũng tiếp tục nữa mà lại cùng nhau bước . Vân Phong tiếp tục mang theo tới, có lẽ trong phân điện này chỉ có triệu hồi sư cấp bậc thống lĩnh, quả nhiên thực lực của Hạo Nguyệt điện bình thường! phân điện có triệu hồi sư cấp bậc thống lĩnh, hơn nữa còn chỉ là hai người. đội này là thứ mà Đông Đại lục thể có được. Nếu có dãy Sơn Mạch cản trở, sợ rằng chiến tranh ở Đông Đại lục sớm di@en*dyan(lee^qu.donnn)bắt đầu rồi.

      Minh Tuyên hộ pháp, tấn thăng đến cấp bậc thống lĩnh, đây là tin tức tốt với phân điện. chừng nếu điện chủ của cái phân điện này vui vẻ còn có thể phái người đến cướp , Vân Phong nghĩ đến đây, khoé môi cũng chậm rãi nhếch lên. Nếu muốn cướp, cũng phải xem nàng ta có cái bản lĩnh này .

      thấy Vân Phong cười, tuy biết nàng cười cái gì, nhưng bàn tay bé lại nắm chặt tay nàng hơn chút. Vân Phong cúi đầu nhìn nàng, lúc thấy cười với mình, bỗng nhiên có suy nghĩ lướt qua trong đầu Vân Phong, ỷ lại vào mình như vậy, chẳng lẽ là xem nàng thành mẫu thân rồi sao? Trước mắt nàng mới chỉ mười sáu tuổi mà thôi, có phải là hơi... Qúa sớm ?

      đến chỗ điện chính, lập tức có người tiến lên hỏi. Vân Phong và bị dẫn đến bên trong điện, vừa vào, Vân Phong liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, đúng là vị triệu hồi sư vừa mới tấn thăng đến cấp bậc thống lĩnh, Minh Tuyên hộ pháp.

      "... Là ngươi!" Minh Tuyên gọi tiếng. Điện chủ của phân điện nghi ngờ nhìn Minh Tuyên: "Minh Tuyên hộ pháp biết người này sao?"

      Minh Tuyên oán hận cắn chặt răng, nghiến răng nghiến lợi : "Đâu chỉ là biết! Nàng ta chính là tên Trình Giảo Kim kia!"

      Vân Phong nghe như thế hơi nhíu mày, nữ nhân này chuyện đúng là biết ngượng, Trình Giảo Kim? Điện chủ phân điện nghe như vậy khỏi nhíu mày chút: "Ngươi rất có bản lĩnh, ngay cả hoả tinh nguyên sinh dịch mà cũng có được."

      Vân Phong cười ha ha, mắt lướt qua Minh Tuyên trức tiếp rơi vào người điện chủ phân điện. Đây là nam nhân với ngoại hình có chút thô kệch, nhưng trong đôi mắt kia lại rất sắc bén, khí thế cũng được nhẫn bộc lộ ra ngoài. Tuy rằng nam nhân này cực lực đè nén, nhưng Vân Phong cũng có thể cảm nhận được ràng, thực lực của người nam nhân này tương xứng với nàng!

      "Có được nhờ cơ duyên xảo hợp mà thôi. Ta tới để nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ được treo ở liên minh triệu hồi sư là do ta nhận." Vân Phong câu nhàn nhạt, điện chủ phân điện nhìn Vân Phong vài lên, sắc mặt của Minh Tuyên vẫn luôn trầm, sau khi thấy được bên người Vân Phong, trong mắt lướt qua chút nghi ngờ.

      "Triệu hồi sư cũng nhận nhiệm vụ như vậy, rất thú vị." Điện chủ phân điện vuốt cái cằm râu của mình: "Ngươi tới trễ hạn, ngày mai những người tham dự tụ hợp ở đây, đến lúc đó lại sắp xếp."

      Vân Phong gật đầu: " khi như vậy, ta xin cáo từ trước rồi!" Kéo tay của , xoay người muốn rời . Đột nhiên Minh Tuyên lai hét lên: "Đứng lại!"

      Bước chân của Vân Phong vẫn chưa dừng lại, cũng giống như nghe thấy. Điện chủ phân điện nhíu mày, Minh Tuyên vừa thấy lập tức lại hét lớn lên: "Ta bảo ngươi đứng lại!"

      Vân Phong tiếp tục về phía trước, chẳng qua cũng quay đầu lại mà mở miệng: "Ngươi có tư cách gì mà ra lệnh cho ta?"

      Sắc mặt của điện chủ phân điện trầm xuống, cách đứa bé này chuyện rất có trọng lượng, chẳng lẽ nàng biết đây là địa bàn của phân điện Hạo Nguyệt điện sao? Thái độ với hộ pháp còn kiêu ngạo như vậy?

      Mặt Minh Tuyên đỏ lên, bay vút lên trung, trực tiếp phóng đến trước mặt Vân Phong. Vân Phong vừa chuyển bước, vẫn dừng lại mà cứ thoải mái vòng qua Minh Tuyên, tiến về phía trước. Mặt Minh Tuyên đỏ lên, nàng ta quá khinh người rồi!

      Lập tức trong tay Minh Tuyên lại xuất quả cầu thuỷ nguyên tố sáng ngời, trực tiếp hoá thành mũi tên, bỗng chốc đánh về phía sau lưng Vân Phong!

      "Ta bảo ngươi đứng lại, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn ngươi nghe thấy sao?"

      Vân Phong hề quay đầu, đột nhiên bên cạnh lại quay ra sau, mở rộng miệng, răng nanh trong miệng sáng lên, tiếng kêu vô cùng chói tai phát ra từ trong miệng , mang theo sóng vô cùng kì quái. Dưới đợt sóng của , thuỷ tiễn hoá thành vô hình trong khoảnh khắc.

      Cuối cùng Vân Phong cũng ngừng lại, vươn tay sờ đầu của , giờ phút này khuôn mặt nhắn của có chút trầm, cặp đồng tử cũng hoá thành đường thẳng, điều này chứng tỏ tại tâm tình của nàng tốt.

      "Đó là...!" Minh Tuyên nhìn , thuỷ tiễn của mình lại hoá thành mảnh vỡ dưới tiếng kêu đó! Vân Phong chậm rãi quay lại: "Ngươi thích đánh lén sau lưng sao, Minh Tuyên hộ pháp?"

      Mắt Minh Tuyên trầm xuống, lần bị Vân Phong cướp mất quả trứng quý báu đó, nút thắt trong lòng Minh Tuyên vẫn chưa được mở. Nàng ta muốn điện chủ cướp về giúp, dù sao quả trứng này vẫn là của tộc Giao Nhân, quả là trợ lực lớn đối với nàng ta. Vốn chuẩn bị tốt hết tất cả, lại nghĩ rằng bị cướp bởi người trước mặt này!

      "Qủa trứng này phải là của ta!" Minh Tuyên tức giận câu, hai mắt có chút đỏ lên. Triệu hồi sư rất cố chấp với ma thú, nhất là với những ma thú quý hiếm, ai cũng có tâm lý muốn chiếm thành của mình. ví như Già Sâm luôn mộng tưởng có Lam Dực, tại là Minh Tuyên và .

      "Ta là hộ pháp của phân điện, ngươi cho rằng ngươi có thể đem quả trứng này ra khỏi thành Phong Nguyệt sao?" Ánh mắt bức bách của Minh Tuyên quét tới: "Ta khuyên ngươi nên giao ra đây, ngươi có tư cách có được nó!"

      Vân Phong lạnh lùng cười, gì, chẳng qua tay vừa chuyển, thuỷ nguyên tố rét lạnh xuất trong lòng bàn tay nàng. ở cạnh nhìn thấy có chút hưng phấn, xem ra nàng rất thích thuỷ nguyên tố của Vân Phong.

      "Thuỷ toả liên (xích)." Vân Phong thầm câu, Lập tức thuỷ nguyên tố hoá thành sợi xích, Minh Tuyên vừa thấy chiếc nhẫn trong tay lại loé lên: "Ra ngoài!" Theo tiếng gọi của nàng ta, ma thú khế ước của Minh Tuyên thân!

      "Hừ!" Vân Phong hừ tiếng, đột nhiên sợi xích trong tay phóng lên. Ma thú khế ước của Minh Tuyên còn chưa kịp tấn công, sợi xích phóng tới trước mặt trong nháy mắt, tốc độ nhanh đến mức cho ma thú này chút cơ hội nào để phản ứng!

      tiếng kêu đầy đau đớn vang lên, khế ước ma thú kịp tránh thoát bị xích của Vân Phong trói chặt. Mắt Vân Phong hoàn toàn lạnh lùng, vươn tay lên, đột nhiên sợi xích càng ngày càng chặt hơn, ma thú lại hét thảm tiếng.

      Minh Tuyên vừa thấy lập tức hoảng sợ, ma thú của nàng ta hề có cơ hội phản kháng!

      "Băng Vũ!"

      Minh Tuyên gầm lên đầy giận dữ, thuỷ nguyên tố xuất quanh người nàng ta, nhiệt độ quanh người cũng giảm xuống nhanh chóng, thuỷ nguyên tố ngưng kết thành hình băng truỳ, bề mặt mấy trăm cây truỳ lại chi chít đầy gai!

      "!" tiếng gầm vang lên, những băng truỳ dày đặc rơi xuống phía Vân Phong như cơn mưa. Vân Phong càng kéo căng sợi xích kia hơn, ma thú bị xích băng trói chặt lại gào lên đầy đau đớn, sợi xích quấn chặt ma thú đến mức nó gần như thay đổi hình dạng. Nhiệt độ lạnh lẽo truyền đến từ sợi xích băng này lại khiến ma thú kia càng thêm đau đớn.

      "Leng keng..." Tiếng từng thanh truỳ rơi xuống đất vang lên, trước mặt Vân Phong tấm chắn màu lam trong suốt. Mà tất cả những thanh truỳ kia đều bị tấm màn chắn này cản lại, có cách nào xuyên qua, tất cả đều rơi xuống mặt đất!

      "Lại... làm nàng ta bị thương sao?" Minh Tuyên nhịn được mà thầm tiếng, ma thú của nàng ta hoàn toàn có đất dụng võ, ma pháp của bản thân còn thể làm nàng ta bị thương chut nào. Trận chiến bất ngờ này, Minh Tuyên nàng ta có chút lợi thế nào!

      "Phịch!" Là tiếng vật nặng rơi xuống mặt đất, Vân Phong buông lỏng tay ra, bỗng chốc sợi xích kia cũng bị buông lỏng. Ma thú bị thuỷ nguyên tố xâm nhập toàn thân rơi xuống từ trong trung, cả người cũng hoàn toàn cứng ngắc, xem ra thương thế . Mặt Minh Tuyên đỏ lên đứng ở nơi đó, Vân Phong hề ức hiếp nàng ta, ngươi dùng thuỷ nguyên tố, ta cũng chỉ dùng thuỷ nguyên tố để đấu với ngươi!

      Màn chắn màu lam kia biến mất thấy nữa, đột nhiên sợi xích trong tay Vân Phong lại đổi hướng, lao thẳng về phía Minh Tuyên! Trong mắt Vân Phong loé lên chút sát ý, nữ nhân này có ý muốn , giữ nàng ta lại sớm hay muộn gì cũng mối hoạ!

      Minh Tuyên thấy Vân Phong chuyển hướng công kích về phía bản thân, lập tức điều động thuỷ nguyên tố thành màn chắn chắn trước mặt mình, vốn tưởng rằng còn có thể chống đỡ chút, cũng ngờ, dưới sức tấn công của sợi xích kia, tấm chắn của nàng ta bị phá vỡ hoàn toàn.

      "Rầm rầm!" Lúc tấm chắn bằng thuỷ nguyên tố trước mặt nàng ta bị phá, Minh Tuyên trợn mắt. Thấy sợi xích kia đánh về phía mình, cảm giác được nhiệt độ đáng sợ và quen thuộc đó muốn xâm lấn thân thể của chính mình, cuối cùng Minh Tuyên cũng thấy sát ý trong mắt Vân Phong, nàng muốn giết mình!

      "Loảng xoảng!" Đó là tiếng sợi xích rơi xuống đất, sợi xích đáng ra phải quấn lên người Minh Tuyên lại bị cắt đứt. Trong nháy mắt, phần lớn của sợi xích kia hoá thành thuỷ nguyên tố màu xanh nhạt biến mất trong khí, mà đoạn còn sót lại rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng vang.

      Vân Phong híp mắt nhìn người xuất bên cạnh Minh Tuyên, đúng là điện chủ của phân điện kia. đòn vừa rồi Vân Phong cũng hề xa lạ, đó là trực tiếp thao túng gian, chặt đứt xiềng xích!

      Vân Phong vung tay lên, tất cả xiềng xích đều biến mất. Điện chủ phân điện nhìn chằm chằm vào Vân Phong: "dfienddn lieqiudoon địa bàn của phân điện, các hạ vẫn nên cân nhắc khi làm việc chút!"

      Minh Tuyên sững sờ, sao điện chủ lại khách khí như vậy? Vân Phong cười ha ha, vẻ lạnh lùng mặt còn, chẳng qua chút lạnh lẽo trong mắt vẫn còn đó: "Tất nhiên là phải cân nhắc. Tuy nhiên trước khi điện chủ làm việc, cũng phải cân nhắc chút, đừng vì mà mất lớn."

      Vẻ mặt điện chủ phân điện cứng đờ, cười gượng vài tiếng: "Điểm ấy cần các hạ quan tâm, nên làm gì hay nên làm gì, trong nội tâm của ta vẫn biết."

      Vân Phong nhiều lời nữa, kéo bàn tay bé của xoay người rời , đột nhiên lại phát tai dần chuyển sang dạng vây. Vân Phong : " , thể biến."

      Khuôn mặt nhắn có chút hưng phấn của hơi ảo nảo, cuộc đại chiến thuỷ nguyên tố lúc vừa rồi khiến nàng rất hưng phấn, phải khi Hải nhìn thấy thuỷ nguyên tố cảm thấy vô cùng thân thiết, chúng ưa thích nước.

      Có chút uất ức nhìn Vân Phong, vươn tay ra, Vân Phong vừa thấy thid bất đắc dĩ cười cười, cúi xuống ôm vào lòng. ôm cổ Vân Phong, giọng tiếng: "...Nước."

      Giọng nhưng Vân Phong lại có thể nghe rất , chắc hẳn cuộc đại chiến vừa rồi làm cho kích động. Vân Phong cười ha ha, thuỷ nguyên tố chậm rãi bao trùm lên thân thể , tản ra chút sắc lam nhàn nhạt. cười thoả mãn, lại ôm chặt Vân Phong hơn chút.

      Minh Tuyên nhìn bóng lưng Vân Phong rời , hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nàng ta hoàn toàn xác định tiểu nương bên người Vân Phong kia nhất định là ma thú thuỷ hệ, nhất định mà là thú thuộc tộc giao nhân được ấp ra từ quả trứng kia!

      "Điện chủ, tiểu nữ hài mà nàng dắt theo bên người là ma thú của tộc Giao Nhân. Chính là ma thú được ấp ra từ trong quả trứng kia! Có lẽ nàng ta vẫn còn chưa khế ước, ta còn có cơ hội, chỉ cần điện chủ chịu..."

      "Minh Tuyên!" Đột nhiên điện chủ phân điện khẽ quát tiếng, cắc đứt lời Minh Tuyên: "Đừng có trêu vào nàng ta, quả trứng Giao Nhân kia ngươi cứ coi như xong rồi ."
      tú cầu, Friendangel2727B.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :