1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên Sư, Giảm Giá Không? - Phi Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Đọc lúc đêm khuya thực kích thích
      Hiuhiu
      Many thanks editor

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 11

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      “Này!”

      Hôm nay Khương Noãn nhìn qua cứ vui buồn thất thường, bị Trần Hi túm cổ tay, suýt nhảy dựng lên.

      nàng hận thể úp luôn cái bình giữ ấm lên đầu quả trứng ngốc này.

      “Trần Hi, gan cậu đúng là càng ngày càng lớn!”

      Thấy mình tinh thần uể oải nên muốn tạo phản đấy hở, Khương giáo bá hôm nay vẫn khí phách như hôm xưa, thấy Trần Hi nhìn mình vừa khẩn trương vừa bướng bỉnh, nàng đúng là bị chọc cho tức điên, hừ lạnh tiếng, lại vẫn vui quay ra bảo: “Đưa cho bố tôi rồi.”

      Trần Hi trước đó đưa cho nàng tấm bùa bình an tinh xảo. Cái đó cái đó...Làm giáo bá, bùa hộ mệnh gì đó còn hữu ích bằng nắm đấm, cầu thần bái Phật còn bằng nhờ thầy chủ nhiệm gọi phụ huynh. Huống chi tấm bùa hộ mệnh đó cứ khiến Khương Noãn có cảm giác gì đó được, nàng theo bản năng đưa tấm bùa đó cho bố mình.

      Trần Hi dặn nàng thế nào, nàng cũng dặn bố mình y như vậy.

      Nhất định phải mang theo bên người, được làm mất.

      Vậy mà nàng lại cho .

      Nghe thấy Trần Hi hỏi mình bùa bình an đâu rồi, Khương Noãn lập tức chột dạ, nhưng vẫn cứng cổ.

      Mình, mình sợ Trần Hi làm cái gì!

      Đây chính là đối tượng bắt nạt của mình đấy!

      Thấy Trần Hi mím môi nhìn mình, trong mắt dường như còn có chút ánh nước, ấy uất ức nhìn mình. Khương Noãn bực bội thêm, tự nhiên lại thấy mình tội ác tày trời, bất chấp việc mình uể oải vẫn bĩu môi , “Tôi cảm thấy bùa bình an hữu dụng mới đưa cho bố, cậu, cậu đừng có hiểu lầm tôi ghét bỏ nó.”

      nàng xong, thấy Trần Hi vẫn ôm bình giữ ấm nhìn mình, hận thể vả cho mình cái, vẫn cứng rắn : “Nếu cậu đưa bùa bình an cho tôi, đó là đồ của tôi, tôi cho ai mà chẳng được!”

      “Cậu nên cho tớ.”

      “Vì sao chứ? Cậu cho tôi là con nít chưa cai sữa à?”

      “Cậu mà cho tớ, tớ đưa thêm cho cậu cái.” Trần Hi ôm bình giữ ấm, vặn nắp, gục đầu .

      thử vặn hai lần, vặn ra, ôm bình giữ ấm, vô cùng đáng thương nhìn sang Khương Noãn.

      Tiểu thư giáo bá im lặng, khóe miệng run rẩy, nhìn cái ngốc đến bình giữ ấm cũng mở được này.

      nàng mang sắc mặt trầm, vươn tay vặn nắp, ngay tức khắc, mùi hương đặc trưng của canh xương sườn hầm phiêu đãng trước mặt Trần Hi. hít hơi sâu mùi hương ngào ngạt này, mở ra xem, thấy bên trong đầy ắp sườn heo giòn, vội đóng bình giữ ấm lại, giọng , “Để giữa trưa từ từ ăn.”

      vừa hạnh phúc cất bình giữ ấm , vừa tiếp tục nắm tay Khương Noãn bỏ, giọng : “Có phải cậu trêu trúng thứ gì ?” Thấy Khương Noãn sửng sốt, tiếp tục nắm ống tay áo của nàng, nghiêm túc , “Cậu nhất định phải cho tớ. người cậu có quỷ khí, có phải cậu gặp quỷ ?”

      hươu vượn.” Khương Noãn vẫn mạnh miệng .

      nàng khẽ dừng chút, bực bội đẩy tay Trần Hi, lạnh lùng : “Đây là chuyện của tôi, liên quan đến cậu, cậu cứ lo chuyện học của cậu !”

      Tuy là nàng nhìn hung dữ, nhưng Trần Hi lại nghe được quan tâm trong đó.

      “Cậu sợ liên lụy tới tớ à?”

      “Tôi sợ cậu kéo chân sau.” Ánh mắt Khương Noãn chết lặng, đau đầu .

      Trần Hi y cái kẹo mạch nha, dính người đúng đau khổ mà.

      “Tớ kéo chân sau của cậu, tớ có thể giúp cậu giải quyết.” Trần Hi cảm thấy mình cũng rất có năng lực, ít nhất là lúc ông vẫn còn sống qua, tuy là Trần Hi giỏi trong việc xem tướng, nhưng cũng có thành tựu trong việc vẽ bùa, như vậy là đủ rồi. Nghĩ đến chuyện ông ngoại kiên quyết cho mình học tướng thuật huyền học, đáy mắt Trần Hi lên vài phần thương cảm, lắc đầu chút, vội vàng thầm với Khương Noãn: “Tớ rất lợi hại. Cậu bảo vệ tớ rồi, giờ tớ cũng có thể bảo vệ cậu.”

      “Ai, ai bảo vệ cậu hả! Cậu bớt tưởng bở ! Hôm nay tan học tôi về với bố. Cái gì cũng có thể giải quyết được.”

      Bất động sản Khương thị chính là nhân tài kiệt suất số số hai trong ngành, Khương gia có tiền có thế, thần tiên gì mà tìm được.

      Tuy rằng Khương Noãn thấy hơi hối hận, biết đêm qua mình trêu trúng thứ gì rồi, nhưng nàng cảm thấy vấn đề này cũng đâu to tát gì, chỉ cần xin bố mời đại sư tới đuổi quỷ giúp mình, mọi chuyện đều thành vấn đề.

      “Tôi cho cậu biết, cậu còn chuyện này với tôi nữa là tôi đánh đấy.” Thiếu nữ tóc ngắn thấy Trần Hi vẫn cứng đầu cứng cổ nhìn mình, tức tới mức tóc ngắn cũng dựng cả lên, nhưng lại làm gì được nha đầu chết tiệt kia...Cũng đâu thể đánh cậu ta... nàng vốn đánh con ...

      Tóm lại, dưới ánh mắt cố chấp của Trần Hi, Khương Noãn bại trận, xoa xoa khóe mắt, thở dài hơi kiên nhẫn, : “Cái này cũng phải chuyện lớn gì. Đúng là tôi gặp quỷ.” Lúc tới hai chữ “gặp quỷ”, mặt Khương Noãn hơi run rẩy, đáy mắt lên chút hoảng hốt, vẫn tiếp tục , “Nhưng mà chuyện này tôi có thể nhờ bố giải quyết. Cậu cho là cậu còn lợi hại hơn mấy đại sư ngoài kia chắc?

      “Chắc là lợi hại hơn chút chút.” Trần Hi cúi đầu .

      Ông ngoại từng với , chỉ bằng công phu vẽ bùa đuổi quỷ của , ra cũng vượt xa hơn rất nhiều người.

      “Tớ có thiên phú mà.” thà với Khương Noãn.

      Khương giáo bá: ...

      Đúng là chưa bao giờ gặp qua nào mặt dày như vậy.

      Có năng lực vặn cái nắp bình giữ ấm trước .

      nàng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trần Hi mà não cả lòng, đúng lúc này chợt vang lên tiếng chuông vào lớp, quay đầu nhìn thử, đột nhiên nàng nhíu mày.

      “Sao giờ còn chưa về?” Nha đầu chết tiệt Trần Mỹ Mỹ muốn vệ sinh chút, giờ bao lâu rồi?

      nàng kiên nhẫn, gọi cho Trần Mỹ Mỹ.

      “Đại tỷ?” Điện thoại ở chỗ khác truyền tới tiếng Trần Mỹ Mỹ, giọng vừa căng thẳng vừa cẩn thận.

      Khương Noãn đâu rảnh mấy câu vô nghĩa với ta, nghĩ tới chuyện hôm qua bọn họ gặp phải, nhíu mày : “Mau về lớp...”

      còn chưa xong, nghe được hô hấp trong điện thoại đột nhiên cứng lại, lúc sau bỗng truyền tới tiếng hét chói tai.

      Tiếng hét này chỉ chói tai, mà còn nghe vô cùng hoảng sợ, hiển nhiên sợ hãi tới cực điểm. Lập tức Khương Noãn thay đổi sắc mặt, đột ngột đứng dậy lao ra khỏi lớp học, chạy nước rút đến nhà vệ sinh hẻo lánh cuối hành lang. nàng có đôi chân thon dài, chạy rất nhanh, chợt nghe thấy tiếng con thở dốc vang lên đằng sau, vừa quay đầu, bị chọc tức gần chết.

      “Trần Hi!” Nha đầu chết bầm này vậy mà lại chạy ra theo mình.

      Trần Hi cúi đầu nên đương nhiên nghe được, vẫn cắm đầu chạy theo nàng.

      Ánh mắt Khương Noãn cũng muốn nổi lửa lên rồi, chợt nghe trong nhà vệ sinh cách đó xa truyền đến Trương Mỹ Mỹ hét lên hai tiếng, vội vàng chạy vọt qua, nhưng vừa tới cửa nhà vệ sinh, Trần Hi phát túm được, nhét thẳng bùa bình an vào tay nàng.

      nàng chưa kịp gì, Trần Hi bước vào trước, nhà vệ sinh về lại vẻ yên tĩnh, nàng thấy vậy cũng vội vàng theo vào, thấy mái tóc vàng của Trần Mỹ Mỹ giờ ướt sũng nước, ngồi quỳ mặt đất, hoảng sợ nhìn chằm chằm tấm gương đối diện trong nhà vệ sinh. Trong lòng nàng cũng rùng mình, vội vàng nhìn về phía gương.

      Cái gương rất bình thường, phản chiếu hình ảnh của mấy phòng , cửa hoặc mở hoặc đóng.

      Khi Trần Hi vào, nữ sinh tóc vàng kia gần như sụp đổ rồi, thử cảm nhận xung quanh, lặng lẽ đẩy từng gian .

      Giờ đúng lúc lên lớp, mấy gian đều bóng người.

      và nữ sinh cùng lớp tên Trần Mỹ Mỹ này vốn quen, ba năm học chung cũng chỉ khiến nhớ đây là trong những tùy tùng bên cạnh Khương Noãn, trong nhà cũng rất có tiền, nhưng sức chiến đấu cá nhân bằng Khương Noãn năng chinh thiện chiến.

      Trần Mỹ Mỹ luôn nóng lòng muốn thử bắt nạt Trần Hi, cho nên Trần Hi cũng chả thích ta gì cho cam. Nhưng giờ thấy ta sợ hãi cực độ, gần như sắp tắt thở đến nơi, Trần Hi cũng cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa, ngược lại còn qua đỡ ta dậy, ánh mắt nhìn quanh nhà vệ sinh tĩnh lặng, giọng : “ ra ngoài rồi .”

      “Có quỷ, đại tỷ, có quỷ mà!” Trần Mỹ Mỹ đột nhiên bật khóc.

      Cả người ta mềm oặt, dựa vào vai Trần Hi, tay dùng sức túm chặt Khương Noãn ở đằng trước, lớn tiếng khóc: “ có quỷ! Chúng ta dẫn quỷ ra mất rồi!”

      ta ở trường luôn tùy tính, thuộc kiểu người dễ chọc, nhưng giờ lại vô cùng hoảng sợ, lộ ra vẻ vài phần mềm yếu mà nữ sinh tuổi này nên có.

      Sắc mặt Khương Noãn trắng bệch, dùng sức nắm chặt tay Trần Mỹ Mỹ, trầm giọng : “Mày đừng sợ, có tao đây rồi. Tao mới là lão đại, cho dù có quỷ, có giỏi tới tìm tao đây này.” Giọng nàng , mọi người giờ lên lớp, trong nhà vệ sinh yên tĩnh này, giọng cứ vang vọng quanh quẩn, Trần Hi im lặng cảm nhận chốc, lắc đầu giọng : “Nó rồi.”

      biết Trần Mỹ Mỹ dối, nhà vệ sinh lúc nãy đúng là có xuất khí, thấy Trần Mỹ Mỹ vẫn còn run rẩy, ta dựa lát làm mệt kinh khủng, may mà Khương Noãn đưa tay ra đỡ, ba người về lại lớp mà tới sân thể dục.

      Nơi xa xa có mấy nam sinh đẹp trai cao lớn đánh bóng rổ, tiếng hoan hô, trầm trồ khen ngợi, trông vô cùng náo nhiệt, Trần Hi bảo Khương Noãn đỡ nữ sinh tóc vàng tới bên khán đài, để nàng phơi nắng chút, rút khí lạnh cực độ này.

      “Mày thấy cái gì?” Khương Noãn ngồi cạnh Trần Mỹ Mỹ, bình tĩnh hỏi.

      Lúc đầu nàng cũng rất khẩn trương, nhưng ngay lúc phát mình cần phải gánh vác trách nhiệm, lại trở nên bình tĩnh ổn trọng.

      Ánh nắng ấm áp chiếu lên người, chút lạnh lẽo lẫn sợ hãi dường như bị hòa tan dưới ánh nắng, nhưng Trần Mỹ Mỹ nghĩ tới cảnh tượng kia tim vẫn đập nhanh.

      “Đại tỷ, em thấy, thấy mà.” ta vốn định trốn trong nhà vệ sinh rít điếu thuốc, đến khi rửa tay lại thấy cảnh tượng làm mình vô cùng sợ hãi.

      “Trong gương... phải, trong gian đó có người.”

      Giọng còn mang theo tiếng nức nở: “Em ràng vừa ra khỏi gian đó, nhưng trong gương lại có bóng người nhìn em!” biết ta nghĩ tới chuyện bóng người trong gian phòng vệ sinh nhìn mình chằm chằm tới sợ hãi, hay là nghĩ tới chuyện mình ở chung với cái bóng kia, còn vô tư hút thuốc, đáng sợ hơn.

      “Đại tỷ, chị , có phải, có phải hôm qua, đêm hôm qua Bút Tiên...”

      Trần Mỹ Mỹ lựa lời, Trần Hi tập trung nghe được lúc, đột nhiên hỏi: “Bút Tiên?”
      A fang, minhminhanhngoc, Cyder23 others thích bài này.

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 12

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Giọng mềm , ngoan ngoãn.

      Nếu trước kia Trần Mỹ Mỹ rất ghét cái bộ dạng ngoan ngoãn này của Trần Hi, nhưng từ lúc mình hét chói tai như vậy mà Trần Hi vẫn còn vọt vào nhà vệ sinh đỡ mình phen, làm cho ta cảm thấy thân thiết hơn vài phần.

      ta ngậm nước mắt gật đầu, : “Hôm qua tôi, đại tỷ và mấy người nữa hẹn nhau chơi Bút Tiên. Nhưng...”

      “Cho nên hôm qua Khương Noãn mới nán lại trường? Chuyện này có thể cho tớ nghe chút ?” Trần Hi xinh đẹp, nếu bỏ qua cách nhìn khó chịu đầy thành kiến, ra cũng là mềm mại đáng .

      Trong lòng Trần Mỹ Mỹ cũng mềm nhũn, thấy Khương Noãn khẽ nhíu mày lại, dựa vào cột cờ phía dưới, chưa câu gì, vội vàng với Trần Hi: “Hôm qua chúng tớ ở trong phòng học trống thỉnh Bút Tiên, nhưng mà ngờ tới...” ta hơi co rúm lại, khó khăn tiếp, “ xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.” ra nghĩ tới toàn bộ chuyện xảy ra đêm qua, chỉ thấy lòng đầy sợ hãi.

      “Trần Hi, cậu xem, có phải quỷ tới giết bọn tớ , muốn chúng tớ phải đền mạng?”

      Trần Hi lắc đầu.

      đâu.”

      Chẳng qua chỉ dịu dàng hai câu, hiểu sao Trần Mỹ Mỹ lại thấy an tâm.

      Giống như là chuyện lắc đầu phủ nhận mình gặp nguy hiểm vậy.

      à? Nhưng mà hôm qua rất đáng sợ.” Trần Mỹ Mỹ run rẩy .

      “Nếu là lệ quỷ tới giết người giả thần giả quỷ lâu như thế.” Ví như hôm gặp được Lục Cảnh, nữ quỷ áo đỏ nhào tới muốn mạng người, đó mới chính xác là cách thức hoạt động của lệ quỷ. Giết người mà còn dong dài, lệ quỷ đấy có phải muốn bị sa thải ?

      Nhưng Khương Noãn và mấy người khác, đêm hôm qua khi ở trong phòng học trống triệu hoán Bút Tiên xảy ra chuyện đáng sợ, vậy mà vẫn còn êm đẹp học tới hôm sau. Thêm nữa, Trần Mỹ Mỹ vô tình thấy quỷ trong nhà vệ sinh, cũng là nhìn từ trong gương, trừ việc sợ chết khiếp, ra cũng chịu tổn thương nghiêm trọng gì. Trần Hi dùng cái đầu thông minh với điểm số toán học tuyệt đối để suy ngẫm, rồi đưa tay vỗ vai Trần Mỹ Mỹ, an ủi ta: “Cậu đừng lo, nhất định có chuyện gì đâu.”

      “Đúng rồi, các cậu thỉnh Bút Tiên lúc nào?”

      “12 giờ đêm.” Trần Mỹ Mỹ nuốt nước miếng giọng .

      Thời gian này tốt, là lúc khí nặng nhất, Trần Hi im lặng lát, lấy từ túi đồng phục ra cái bùa bình an.

      trăm tệ, mua ?” đưa cho Trần Mỹ Mỹ, dùng biểu cảm hết sức lương thiện hỏi.

      Trần Mỹ Mỹ bất chấp việc sợ hãi, nhìn chằm chằm tấm bùa bình an trong chốc lát, khóe miệng giựt giựt nhìn lên Trần Hi dùng ánh mắt chân thành nhìn mình.

      Sau lát, nữ sinh tóc vàng yên lặng lấy trăm tệ đưa cho Trần Hi, thuận tiện cẩn thận nhận lấy cái bùa bình an này, mặc dù biết em này dùng được , nhưng Trần Hi cũng khuyên mình, dù mất cả trăm lận...có đủ loại tâm tình vẫn phải nhận .

      Thấy Trần Hi quý trọng cất trăm vào trong túi áo đồng phục, ta hơi do dự lại lấy thêm trăm đưa cho Trần Hi, giọng , “Cái này...là mua tấm cho đại tỷ.” Trong mắt Trần Hi, ta lập tức thăng cấp thành khách hàng chất lượng cao, nhưng Trần Hi cũng tự nhận mình là người bán hàng có lương tâm, lừa tiền, vẫn thà , “Khương Noãn có rồi.”

      “Cũng, cũng là trăm tệ à?” Dám thu của Khương giáo bá trăm, Trần Hi đúng là lợi hại.

      Trong lòng Trần Mỹ Mỹ bỗng dưng sinh ra vài phần kính sợ.

      Lúc trước còn định bắt nạt Trần Hi, giờ ngẫm lại đúng là biết sợ mà.

      , là tớ đưa cho Khương Noãn, cần tiền.”

      “Vì sao?” Trần Mỹ Mỹ vừa chi trăm, có chút sửng sốt hỏi.

      “Bởi vì Khương Noãn rất tốt với tớ. Cậu thân với tớ, chỉ thuần túy là quan hệ tiền bạc.” Trần Hi càng thêm thà.

      Khương giáo bá giờ phút này, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, có sức lực phản bác Trần Hi, coi như nghe thấy, chỉ dùng ánh mắt tang thương nhìn lên bầu trời.

      Trần Mỹ Mỹ cảm thấy mình bị bốn chữ quan hệ tiền bạc làm tổn thương.

      Ba năm học chung đấy, thế mà chỉ là quan hệ tiền bạc...

      “Tối nay tớ muốn tới phòng học đó nhìn thử, hai cậu có muốn cùng ?” Trần Hi cảm thấy chuyện này lên giải quyết luôn, tuy là có nhiều truyền thuyết khác nhau trong trường. Tuy nhiên, Trần Hi vẫn biết rằng, hầu hết những hồn ma và người sống đều là nước sông phạm nước giếng.

      Nếu chẳng phải thế giới này lộn xộn rồi à? Chỉ có vài quỷ vật gây hại cho con người, nhưng ở nơi như trường học này, uyển chuyển chút là đại bộ phận quỷ đều là quỷ có văn hóa cả. Cái đó cái đó...Họ thích gây lắm, chỉ thích yên lặng triển khai nghiệp văn hóa.

      Đột nhiên thỉnh Bút Tiên dẫn tới số kiện kỳ lạ, Trần Hi cảm thấy mình nên giải quyết chút.

      chỉ là vì Khương Noãn đối tốt với .

      Càng là vì trường cao trung này chưa từng đối xử tệ với .

      Từ lúc nhập học trường cao trung này, chưa từng mất bất kỳ khoản phí nào, thậm chí còn nhận được học bổng, cái này đảm bảo cho cuộc sống và việc học của . Trường học này có ân tình với .

      Bởi vậy, Trần Hi thể ngồi yên động đến.

      Chỉ là vẫn hơi do dự.

      Chuyện ở trường học phải nhanh chóng giải quyết, nhưng nếu hôm nay mà ở lại trường, thể tìm được vị nữ quỷ áo đỏ kia. Có điều khi nghĩ đến Lục Cảnh và vị Lục tiên sinh gặp hôm qua hẳn đều nghe lời mình khuyên bảo, thêm phần còn có bùa bình an của ở đó, trong lòng an tâm hơn vài phần, chỉ tập trung vào trường học.

      nhắn mềm mại dịu dàng, lại muốn gánh trách nhiệm giải quyết việc Bút Tiên, Khương Noãn khỏi nhíu mày, giữ chặt cổ tay , thầm: “Cậu đừng tự tìm đường chết. Nhỡ có nguy hiểm là toi đấy.”

      nàng vẫn muốn gọi điện thoại cho người nhà, Trần Hi ngăn cản nàng, chỉ giọng , “Chúng ta cứ thử hôm, nếu tớ thất bại, cậu lại tìm người khác được ?”

      “Cái này...”

      “Khương Noãn, cậu sợ à?”

      “Tôi sợ cái rắm!” Khương giáo bá lập tức nổi trận lôi đình, thấy Trần Mỹ Mỹ co quắp nhìn mình, hừ lạnh tiếng, : “Bọn mày đừng có theo. Hôm nay tan học về nhà yên phận chút cho tao.”

      nàng hơi do dự, dùng mắt ra hiệu cho Trần Mỹ Mỹ, dù sao cũng là “tâm phúc”, trong lòng Trần Mỹ nhanh chóng hiểu ra, vội vàng móc từ túi ra mấy tờ tiền màu đỏ, nhét bừa vào móng vuốt của Trần Hi vội vàng : “Ngoại trừ tôi và đại tỷ, còn bốn người nữa cũng ở đó. Tôi mua thêm bốn tấm bùa bình an!”

      Trần Hi trợn tròn mắt, nhìn tiền trong tay, lại nhìn tóc vàng thiếu nữ cố nặn ra nụ cười thành khẩn với mình.

      “Được rồi.” dừng chút, đếm tiền mặt, thấy khá nhiều, liền cách ân cần, “Tớ bán thêm cho mỗi người tấm bùa đuổi quỷ, rất hữu dụng.” bình thản nhận lấy sấp tiền mặt này, có chút ý định thối tiền lẻ lại.

      ...

      Đúng là tiểu gian thương!

      Nội tâm Trần Mỹ Mỹ rỉ máu, nhưng mặt vẫn nở nụ cười, nhìn ánh mắt cảnh cáo của đại tỷ nhà mình, tươi cười làm lành : “Cậu thất quá tri kỷ, quá chu đáo, quá biết suy nghĩ cho nhưng bạn học vướng vào nguy hiểm như bọn tôi.”

      Câu khích lệ này làm Trần Hi có phần ngại ngùng, gương mặt trắng nõn lập tức đỏ lựng, vội vàng lấy từ túi đồng phục ra bùa bình an và bùa đuổi quỷ đưa cho Trần Mỹ Mỹ, lương thiện : “Cả hai cái đều phải mang bên mình, chỉ cần bị hỏng trong thời gian ngắn lệ quỷ thể đụng tới các cậu.” Bộ dạng còn rất nghiêm túc, đem cái bùa bán ven đường biết mấy đồng này làm thành pháp bảo, cứ như ấy.

      Trần Mỹ Mỹ tiếp tục cảm kích, kiên cường nhận lấy.

      “Hay là tối nay tôi cùng các cậu.” ta vẫn nhịn được hỏi.

      ta phải tùy tùng của mình nên Trần Hi gì, nhìn về phía Khương Noãn.

      Khương Noãn lắc đầu, giọng có phần nghiêm trọng: “Mày được.”

      Trần Mỹ Mỹ là người nhát gan, thấy quỷ liền hét ầm lên, dù bị quỷ hù chết cũng bị Trần Mỹ Mỹ dọa chết.

      nàng vẫn còn muốn sống thêm mấy năm nữa, thế nào cũng chịu để Trần Mỹ Mỹ theo mình. Trần Mỹ Mỹ thể chút lòng trung thành, gật đầu biểu thị mình an phận ở nhà, chạy lung tung. Ước định xong chuyện này, là học sinh chăm ngoan, Trần Hi đương nhiên đâu thể trốn học, mấy đều quay về lớp học.

      Trần Mỹ Mỹ nhanh như chớp tới đằng sau phát bùa bình an và bùa đuổi quỷ, mấy nữ sinh phía sau phát ra tiếng thở nhõm. Trần Hi hề đem chuyện này để trong lòng, nghiêm túc nghe giảng, tới tận khi tan học, lúc thu dọn cặp sách liền thấy Trần Mỹ Mỹ dẫn theo bốn nữ sinh nữa cùng lớp tới trước mặt mình.

      “Trần Hi, cảm ơn cậu.” Trong đó có nữ sinh giọng .

      Là tiểu thư nhà giàu, bọn họ tự nhiên có cảm giác nhìn thuận mắt với mấy nữ sinh có tiền nhưng lại dùng thành tích cực tốt để vào đây.

      Nhưng ngay lúc này đây, sau khi bọn họ gặp chuyện lạ mà Trần Hi vẫn ra tay giúp đỡ, cảm giác bọn họ với giống trước đây.

      Mấy chính là như thế, chỉ cần việc cũng có thể thay đổi quan hệ giữa họ.

      có gì, tớ là muốn giúp Khương Noãn thôi.” Trần Hi lắc đầu , “Nếu như giúp các cậu, tớ thu phí.”

      ...

      Quả nhiên vẫn là học bá đáng ghét kia!

      Khóe miệng nữ sinh kia giựt giựt, nhưng ánh mắt lại dịu dàng hơn.

      Bọn họ cũng quá tin tưởng vào cái bùa bình an và bùa đuổi quỷ này của Trần Hi, nhưng đây là tấm lòng hiếm có, đồng thời cũng khiến bọn họ cảm thấy Trần Hi hình như còn là con mọt sách đọc sách tới chết kia nữa.

      “Đúng rồi, lúc thỉnh Bút Tiên có xảy ra chuyện kỳ lạ, toàn bộ mọi người đều thấy à?” Giờ tan học rồi, trong phòng nhanh chóng trống , mấy nữ sinh bởi vì dũng khí đoàn kết lòng, ai về nhà mà tới tòa nhà phụ, bọn họ đứng ở lớp học trống thuộc lầu . Đợi lúc lâu vẫn thấy gì khác thường, quay ra nhìn nhau biết chuyện này thế nào.

      Trần Hi thừa dịp này liền kiên nhẫn dò hỏi chi tiết. vừa mở miệng hỏi, mấy nữ sinh nhìn nhau rồi cùng gật đầu, nữ sinh lúc này vẫn còn sợ hãi : “Bọn tớ đều thấy. Đều tại tiểu Khúc.” bạn này trách cứ, nhìn thoáng qua bạn khác lùn lùn cúi đầu xuống, với Trần Hi: “Gan cậu ấy rất , Bút Tiên mới thỉnh được nửa, cậu biết đấy, còn chưa tiễn , cậu ấy buông lỏng tay ra.”

      “Tớ chỉ là quá sợ hãi thôi mà.” tiểu Khúc nơm nớp lo sợ , “Cái bút kia tự nhiên tự động đậy, tớ...”

      “Cậu nhìn thấy cái gì rồi?” Trần Hi vừa đưa cái bình giữ ấm hôm nay Khương Noãn đưa cho , trả lại cho Khương Noãn, vừa quay sang hỏi.

      “Tiểu Khúc vừa buông lỏng tay, bọn tớ liền thấy phòng học là lạ, nhìn kỹ lại, bên người đại tỷ hình như có bóng người đứng...” tiểu Khúc sợ hãi tiếp, “Chúng tớ liền chạy ra, như vậy, như vậy, ai mà ngủ được chứ!”

      bạn này rất hối hận, đúng là nên tìm đường chết, chơi cái trò này, nghẹn ngào tiếp, “Đều tại bọn cậu, hai nhất định phải chơi Bút Tiên gì này...” bạn khóc thút thút, nghe mấy nữ sinh kia oán trách lẫn nhau. Trần Hi nhìn mấy nữ sinh trách móc nhau nên rủ rê chơi Bút Tiên, biết nên làm thế nào, bật thốt câu hỏi theo bản năng: “Là ai kiến nghị chơi Bút Tiên thế?”

      “Chính là...” Trần Mỹ Mỹ mở miệng, nghĩ hôm qua là ai kiến nghị, đột nhiên cứng người.

      Mấy nữ sinh quay sang nhìn nhau, sắc mặt cũng đồng thời trắng bệch.

      Lúc ấy, là ai đề nghị thỉnh Bút Tiên nhỉ?

      P/s: hình như truyện này hợp với mọi người hay sao mà thấy ít người đọc với bình luận thế nhỉ.
      Alice Huynh, A fang, minhminhanhngoc28 others thích bài này.

    4. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Truyện hay lắm nàng ạ
      Đọc kích thích vô cùng
      Nàng dịch lại mướt mườn mượt nữa
      Hehe many thanks nàng
      Tiểu mao thích bài này.

    5. Cá bơi ngửa

      Cá bơi ngửa New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      17
      Truyện hay mà, ad cứ dũng dũng cảm đào mình sẵn sàng nhảy
      Tiểu mao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :