1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên Sư, Giảm Giá Không? - Phi Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      ỏoooo đáng quá . Chúc @Tiểu mao năm mớ thiệt nhiều sức khoẻ

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 81

      Editor: tiểu mao
      Beta: Linh Phương
      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      “Sao lại vui vẻ như vậy?” Lục Chinh cảm thấy tâm tình này còn phức tạp hơn cả việc đàm phán kinh doanh.

      Lục tổng có thể nhìn suy nghĩ của từng đối thủ trong quá trình đàm phán.

      Nhưng tại sao tới Trần Hi lại khó hiểu đến vậy?

      gì nhỉ?

      Chẳng lẽ chuyển tới ở nhà lại khiến Trần Hi vui đến thế?

      Lục Chinh hơi nhướn mày, cảm thấy bé này vẫn có mắt nhìn đấy.

      Khóe miệng cũng cong cong theo, tâm trạng tệ, cầm lấy ly trà sữa bàn.

      “Lục Chinh, ra em có việc. Trước kia biết nên mở lời với như thế nào, nhưng đối xử với em tốt như vậy, nên em muốn hỏi câu…”

      Giọng e dè sợ sệt của bé truyền tới, mềm mại rụt rè, còn mang theo thấp thỏm bất an, Lục Chinh siết chặt ly trà sữa trong tay lúc, ngẩng đầu nhìn bé trước mặt, nghe có phần ngại ngùng, còn thấy ánh mắt lo lắng yên của , hiểu sao lại nghĩ tới…hình như từng có người nào đó lời tỏ tình với .

      siết ly trà sữa trong tay chặt, dần ngừng thở.

      Chẳng lẽ là Trần Hi bị làm cho cảm động nên mới lời tỏ tình?

      Cũng phải, bé này hiếm khi gặp được tình người ấm áp, bị làm cho cảm động cũng có gì lạ.

      Nhưng mà bé này có phải hơi trẻ quá so với mình ?

      Huống hồ, cảm xúc của đối với

      có thể họp phụ huynh cho em vào tháng này được ?”

      Đúng ngay lúc này, giọng mềm mại của truyền tới, suy nghĩ sâu xa của Lục tổng lập tức bay biến.

      cảm xúc ngẩng đầu lên, ly trà sữa trong tay kêu rên như sắp bị bóp nát.

      “Em gì?”

      Đối diện với bản mặt sầm xuống cộng thêm ánh mắt giá băng kia, Trần Hi bỗng run run, hiểu sao lại thấy lành lạnh, đành phải giọng , “Em, em, lần họp phụ huynh sau kỳ thi tháng này có người thân tới dự.”

      Trước kia có ông ngoại họp phụ huynh cho , đối với ông lão già cả ấy, đây chính là ngày vui mừng nhất, bởi vì cháu ngoại của mình luôn là tâm điểm khen ngợi của thầy giáo và các vị phụ huynh, ông cũng được hưởng chung vinh dự ấy. Nhưng giờ ông qua đời, họp tháng này, Trần Hi còn phụ huynh tới dự nữa.

      Mặc dù giáo Vương - chủ nhiệm lớp với , có người lớn cũng sao, nhưng lần đầu tiên Trần Hi muốn theo ý mình chút.

      Lục Chinh cũng từng với , sau này muốn thoải mái hơn, bản thân hy vọng chỗ của mình vào lúc họp phụ huynh có người ngồi vào, mà phải để trống, bị các vị phụ huynh khác hỏi rằng tại sao có ai họp phụ huynh cho Trần Hi.

      muốn người khác chỉ trỏ hay thương hại mình, lần đầu tiên muốn bản thân kiêu ngạo mời Lục Chinh tới làm người nhà.

      “Em biết bận nhiều việc.” Thấy Lục Chinh mãi chẳng đáp lời, lòng Trần Hi có hơi mất mát, nhưng cũng cảm thấy mình tùy ý quá, bèn vội vàng xua tay , “ ra cũng có gì. Em với giáo rồi, đến lúc đó có người…”

      “Khi nào?” Giọng Lục Chinh có chút khàn khàn hỏi.

      Trần Hi ngừng , cứ ngơ ngác nhìn .

      mím môi, thấy Lục Chinh khoanh tay dựa vào sofa, giống như từ chối mình, lòng chợt tủi thân, rất muốn được Lục Chinh xoa xoa đầu.

      lừng chừng đẩy đầu lại gần, dừng lại rồi giọng , “Sau khi thi tháng, có lẽ vào khoảng cuối tháng. có thể xoa đầu em ?” dùng đôi mắt trông mong nhìn Lục Chinh, chỉ hừ tiếng, bàn tay to vói qua rồi nhàng sờ sờ, lúc này mới thả ra, từ tốn hỏi, “ họp phụ huynh cần chuẩn bị những gì?”

      Thương thay cho Lục tổng từng tổ chức biết bao cuộc họp, nhưng chưa bao giờ tổ chức họp phụ huynh, đây đúng là trải nghiệm kỳ lạ.

      cần chuẩn bị gì cả, chỉ cần đến đúng giờ là được.” Trần Hi cảm thấy đầu như bị đè cái, liền thỏa mãn vui vẻ .

      cần chuẩn bị gì?”

      “Cuộc họp phụ huynh này là cuộc họp vận động trước kỳ thi quốc gia, hơn nữa giáo viên chủ nhiệm khen ngợi vài học sinh có thành tích vượt trội trong kỳ thi tháng, sau đó đưa ra số gợi ý cho kỳ thi đại học, còn công bố chút xếp hạng thành tích hay gì gì đó.”

      Trần Hi vui vẻ chỉ cho Lục Chinh trình tự trong cuộc họp phụ huynh, vô cùng hào hứng, khóe mắt đuôi mày đều mang theo niềm vui, Lục Chinh ngồi cạnh lại trông khá lạnh nhạt, thỉnh thoảng “ừ” tiếng, đợi đến khi Lục Cảnh run rẩy đưa Michelle về khách sạn, rồi lại nơm nớp lo sợ quay về nhà liền thấy Trần Hi ngồi cạnh Lục Chinh, biết gì mà đôi mắt cong cong, vô cùng xinh đẹp.

      .” Lục Cảnh thấy khí như vậy đành căng da đầu tới.

      Khiến chàng thấy kinh ngạc là Lục Chinh dạy dỗ gì mình cả, gật gật đầu, đứng dậy với Trần Hi, “ đưa em về nhà.”

      Thuận tiện có khả năng phải ngẫm xem làm thế nào mới có thể lừa bé Trần Hi này về Lục gia.

      Lúc nãy Trần Hi cảm ơn ý tốt của Lục tổng, hơn nữa còn trịnh trọng từ chối đề nghị dọn tới đây ở, cái này đương nhiên khiến Lục Chinh thấy thất vọng, nhưng nghĩ lại cũng thấy nên bảo Trần Hi vội vã chuyển nhà như vậy. Bởi vì ngày mai Trần Hi còn phải học, cặp sách hay sách vở gì đó còn ở nhà.

      Lục Chinh đưa Trần Hi về nhà, cũng tiện đường xin nghỉ luôn mấy công việc làm thêm kia .

      “Xin nghỉ công việc phát báo mỗi sáng này sao chứ?” Lục Chinh thấy Trần Hi lời tạm biệt với người ở trạm báo, cuối cùng còn vô cùng trịnh trọng ôm lấy dì Trần, người mà ngày nào cũng chia báo cho Trần Hi, nhìn vậy bèn hỏi.

      “Đúng ra là em cướp việc của dì Trần mới phải.” Trần Hi ngồi vào xe Lục Chinh, thấy nghiêng đầu nhìn mình, cười cười, ánh mắt hòa thuận vui vẻ , “Cho nên em mới thấy thế giới này có rất nhiều người tốt. Thực ra trong nhà dì Trần cũng rất khó khăn, nếu có em, dì ấy mệt hơn nhưng mỗi tháng lại kiếm được thêm năm trăm tệ. Thế nhưng dì ấy lại chuyển việc này cho em, để em có thể kiếm được tiền phí sinh hoạt.”

      biết những chú dì ở trạm báo đều quý mình, tuy rằng bọn họ giàu có như Lục Chinh, giúp làm chuyện thay đổi vận mệnh, nhưng bọn họ có thể dùng chính khả năng của mình để giúp đỡ .

      “Bọn họ đúng rất tốt.” Lục Chinh gật đầu , thuận tiện quyết định ngày mai phải đưa bao lì xì cho mấy nhân viên ở trạm báo này.

      Đưa bao lì xì cho những người qua đường chính nghĩa, có thể xem như là thu nhập đặc biệt.

      Là lời cảm ơn dành cho bọn họ, khi chưa gặp được Trần Hi, họ đưa tay ra giúp đỡ .

      Trần Hi gật đầu lực, đôi mắt cong cong, hiển nhiên là cảm thấy đánh giá của giống với điều nghĩ.

      Bọn họ đều là người tốt.

      cảm ơn từ tận đáy lòng.

      “Nhưng mà nếu phát báo, em có thể ngủ thêm nửa tiếng.” Lục Chinh xem nửa tiếng này, thấy Trần Hi gật đầu tán thành, mới chậm rãi , “Sau này cần bảo mấy người bạn của em mang cho em bữa sáng nữa. đưa đón em mỗi ngày.”

      “Mỗi ngày?”

      “Ngày nào cũng phải làm, tiện đường thôi.” Lục Chinh bình tĩnh trả lời, thấy Trần Hi vẫn gật gù, lần này từ chối nữa, lúc này mới cong cong khóe miệng.

      đưa Trần Hi về, nhưng lên lầu mà nhìn vào trong tòa nhà tối tăm, sau đó mới xoay người chuẩn bị về nhà dạy dỗ Lục Cảnh tốt. Trần Hi đứng trong tòa nhà, lặng lẽ nhìn xe rời , rồi mới quay người lên lầu, tới chỗ từng phát vết máu của Triệu Viễn Đông.

      bất giác nhìn quanh, khóe miệng chợt run rẩy, phát bức tường dính vệt máu hóa đen giờ lại xám xịt, vết máu cánh mà bay.

      Trần Hi trầm mặc.

      “Rủa ông ta cũng tốt, nhưng mà Triệu thị là gia tộc lớn, gọi thiên sư cực kỳ lợi hại tới phản lại chú ngữ.” Trần Hi lẩm bầm mãi, thở dài hơi , “Hôm nay mình vừa giải được lời rủa, bây giờ quỷ chú quá kém, còn làm hại tới quỷ nhà mình. Nếu bạn quỷ nào mình biết mà bị phản phệ rồi bị thương nặng, mình đau lòng chết mất, có lẽ chuyện thi đại học cũng bị ảnh hưởng theo.”

      cứ lảm nhảm mà mở cửa nhà vào, rồi lại dán lỗ tai vào cửa lắng nghe, đợi tới khi nghe được thanh lanh lảnh của giày cao gót dần lên lầu, lúc này mới thở dài nhõm.

      “So với Triệu Viễn Đông, đương nhiên an toàn của bạn bè vẫn quan trọng hơn.” hừ tiếng, chợt cảm thấy ngày hôm nay đúng là phong phú, bèn xếp sách vở rồi lên giường ngủ sớm.

      Tối nay, ngủ giấc ngon lành.

      Lục Cảnh lại chịu trận dạy dỗ của Lục Chinh.

      Mình, mình oan uổng quá !

      Còn cái gì mà lúc tụ họp sao dắt tới nhiều tuấn nam mỹ nữ…

      Giới giải trí đấy biết ? Đa phần đều là người đẹp, dù nam hay nữ, muốn tìm người xấu xí rất khó đấy biết ?

      Thế mà ông lại chỉ trích chàng mang nhiều người đẹp về nhà…Lục nhị thiếu cảm thấy mình oan hơn Thị Kính nữa, nghĩ tới vai nam phụ trong phim điện ảnh nổi tiếng mới cố nhẫn nhịn xông tới liều mạng với ông thối nát nhà mình. Nội tâm chịu tổn thương to lớn, nhưng mà tâm trạng khi bị ông làm tổn thương, người thường lại chẳng thể hiểu cho.

      Lục Cảnh bỗng nhớ tới trợ lý Trương, cái người cũng bị Lục tổng ép phải tăng ca tới tận khuya cả hai ngày liền, ép tới gần như muốn nổi điên.

      chàng quyết định gọi điện thoại cho trợ lý Trương, cùng nhau chửi ông chủ máu lạnh tuyệt tình kia.

      Trợ lý Trương chìm trong giấc ngủ say nhận được điện thoại, sau khi nghe thấy nguyên nhân rác rưởi của nhị thiếu, vị trợ lý tiên sinh vẫn luôn bình tĩnh trầm ổn lập tức nổi cáu chửi tục, lần đầu tiên lạnh lùng cúp thẳng điện thoại của Lục nhị thiếu.

      Khi tăng ca liên tục vượt quá giới hạn, suýt đột quỵ, cuối cùng cũng được giấc ngủ tám tiếng đầy quý giá tự nhiên bị người khác cắt ngang, chỉ nổi điên chửi tục mà nổi điên đánh mấy chỗ khác của Lục nhị thiếu đúng là khoan dung lắm rồi đấy.

      Lục Cảnh cũng phát hình như mình vừa làm chuyện phải, nơm nớp buông điện thoại, chợt cảm thấy có phần buồn buồn.

      Đúng lúc này, cuộc gọi của Michelle tới.

      “Lục Cảnh.” Giọng Michelle có phần ngạc nhiên, nghe thấy thanh ỉu xìu của Lục Cảnh, cũng thèm hỏi bạn mình bị làm sao, mà dùng giọng kinh ngạc hỏi, “ biết lúc nãy em vừa phát cái gì ?”

      “Sao à?” Lục Cảnh héo úa hỏi lại.

      “50 vạn! Trước kia em đưa đại sư kia 50 vạn, vậy mà giờ ông ta lại gửi lại vào tài khoản của em.” Michelle chưa bao giờ nghĩ tới ngày cái bánh bao thịt bị ném lại có ngày được ném về, ấy cũng nghĩ tới vị đại sư đáng sợ kia lại trả lại tiền.

      Nhìn tin báo tài khoản có thêm 50 vạn, ấy vội vàng với Lục Cảnh, “Còn nữa, liên lạc được với vị đại sư kia nữa. Em vừa mới hỏi ông chủ mà ông ta thuê nhà, chủ nhà ông ta ôm hành lý bỏ chạy.”

      Nghe gần như là chạy trối chết, vô cùng trầy trật.

      Michelle nghĩ tới người khiến đại sư kia sợ hãi bỏ chạy, lập tức thể tin nổi.

      Nhất định là vì Trần Hi.

      ấy phải cảm ơn bé ấy.

      “Lục Cảnh, em phải cảm tạ Trần Hi. Liệu có thể…” Michelle ho khan tiếng hỏi, “Cho em số của Trần Hi ?”

      Lục Cảnh: …

      thể!!!


      P/s: Vâng, Lục tổng lúc nào cũng kiểu mình thích người ta đâu, nhưng sau lưng thấy trai lại gần là ghen, người ta thể chút mà ảo tưởng rằng Trần Hi sắp tỏ tình, còn nghĩ làm sao hốt luôn người ta về nhà.
      A fang, Chris_Luu, Tiểu Ly 11115 others thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Gút chóp Lục tổng ơi. Dạy được bé Hy có thể thoải mái làm nũng đòi được xoa đầu rồi

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 82
      Editor: tiểu mao
      Beta: Linh Phương
      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      “A lô? A lô? Lục Cảnh, vẫn nghe chứ?” Michelle nghe thấy tiếng đáp lại nên có hơi sốt ruột.

      “Tên khốn kia đâu rồi?” Lục Cảnh quyết định coi như nghe thấy vấn đề kia, còn rất lươn lẹo chuyển mục tiêu

      “Em biết.” Michelle quả nhiên bị chàng làm dời chú ý.

      Có thể khiến đại sư kia trả lại 50 vạn, ra có thể xem như loại đầu hàng.

      Giải được chú của đại sư kia, còn khiến quỷ mà ông ta nuôi dưỡng bị thương nặng, người ngoài nhìn vào thấy đây nhất định là vị đại sư vô cùng mạnh mẽ.

      đại sư có năng lực như vậy, có ngu mới kết thù.

      Vì vậy việc trả lại 50 vạn cũng có nghĩa là ông ta muốn kết thù địch với vị đại sư quen biết với Michelle, hơn nữa còn giải chú giúp ấy.

      Còn về tên sở khanh kia à…Ái chà chà…

      “Michelle.” Lục Cảnh dừng chút, đột nhiên nghĩ đến chuyện, ôm điện thoại lui về phòng, thầm dặn dò bạn tốt của mình, “Em biết đấy, Hi Hi vẫn còn , em ấy mới 18 tuổi. Cái này…Về chuyện mà em ấy giải chú giúp em, em đừng nên cho người khác biết được ?”

      Vị đại sư kia biết Trần Hi sâu cạn thế nào, cho nên mới chịu thua, thể phần ý định muốn kết thù của mình.

      Nhưng Trần Hi là bé mềm yếu, tuổi , lỡ như bị người ta phát dễ bắt nạt, chừng chạy tới trả thù.

      Trần Hi sợ ma quỷ nhưng lại sợ con người. Đặc biệt là những con người biết giới hạn.

      Lục Cảnh bỗng thấy có phần lo lắng.

      chàng cảm thấy chuyện giúp Michelle này, mình quá sơ ý, vậy mà nghĩ tới chuyện ngăn Trần Hi giải chú giúp Michelle.

      Cái này đơn giản như bán hai tấm bùa bình an.

      Đây là kết thù với người ta.

      yên tâm, em biết chừng mực.” Sắc mặt Michelle cũng hơi đổi.

      Loại đại sư hạ quỷ chú này, ngẫm lại chắc chắn đây là người tàn nhẫn độc ác, nếu kẻ này mà phát Trần Hi là bé trói gà chặt, lúc đó e là chạy tới tính sổ.

      Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Michelle mà thôi, cũng biết mấy đại sư này liệu có làm ra hành vi trả đũa , nhưng Trần Hi là ân nhân của , Michelle đương nhiên muốn bé ấy xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. ấy và Lục Cảnh là hứa hẹn chắc với nhau rằng sau này được nhắc tới chuyện này nữa, nhưng Lục Cảnh nằm giường vẫn ngẫm tới ngẫm lui, vẫn cảm thấy mình được thả lỏng quá.

      chàng chạy tới gõ cửa phòng Lục Chinh, cho biết chuyện Michelle được hoàn tiền.

      Ngay khi nghe tới Michelle được trả lại 50 vạn, Lục Chinh nhíu mày.

      biết rồi.” dừng chút, quay người về phòng nhanh chóng mặc áo khoác, thấy Lục Cảnh nhìn mình trợn mắt há mồm, lúc này mới lạnh nhạt , “ đón em ấy quay về đây.”

      phải người thích kéo dài hoài nghi, thấy Lục Cảnh vẫn ngơ ngác nhìn mình rồi gật đầu, khựng lại rồi bình tĩnh , “Người bạn này cũng em cũng tệ đâu.” Michelle còn biết quay sang báo cho Lục Cảnh tiếng, coi như có lương tâm. Mặc dù Lục Chinh thích người phụ nữ trong giới giải trí kia, nhưng mắt nhìn của Lục Cảnh vẫn chưa bị hỏng.

      nhanh chóng ra khỏi biệt thự, lái xe tới tận cửa nhà Trần Hi.

      Dừng xe lại, hơi do dự rồi mới từ tốn lên lầu.

      Hành lang vẫn tối tăm như cũ, lúc này khuya, cả tòa nhà đều thanh gì, chỉ có tiếng bước chân trầm ổn của Lục Chinh. dùng điện thoại để soi đường, qua cầu thang cũ kỹ hẹp, lúc sắp tới chỗ ngoặt để lên lầu bốn, đột nhiên phát mình dẫm phải thứ đồ trơn trượt nào đó.

      Loại cảm xúc này khiến hơi nhíu mày, lạnh lùng nhìn xuống, chuyển đèn điện thoại chiếu xuống mặt đất, chợt thấy nền nhà tối đen kia bãi máu tươi vẫn chưa khô hoàn toàn. Bãi máu bị dẫm lên, bắn tung tóe khắp nơi, đồng tử Lục Chinh hơi co lại, đột nhiên bước vội lên lầu, gõ mạnh cửa nhà Trần Hi.

      Chẳng lẽ tên đó kéo tới trả thù rồi?

      Lục Chinh cảm thấy trái tim như muốn nứt vỡ, nghe thấy tiếng trả lời qua cánh cửa, bất giác nhấc chân, chân đá vào cửa sắt của nhà Trần Hi.

      “Trần Hi!” Giọng rất lớn, cả tòa nhà đều chấn động theo cú đá cửa của , thậm chí đầu Lục Chinh còn có rất nhiều tro bụi rơi xuống, hai bên cửa sắt cũng rung rung theo.

      Khi Lục Chinh hết nhẫn nại, muốn đạp thêm cú nữa, nghe được tiếng dép loẹt quẹt truyền qua cánh cửa đóng chặt, cửa mở ra, bé tóc đen xoa xoa đôi mắt vẫn còn nhập nhèm đứng ở cửa, mở hé cửa nhà, ngẩng đầu nhìn phòng bị, hỏi, “Lục Chinh, muộn vậy rồi, sao lại quay lại?” trông mềm mại như vậy, vừa ngốc vừa ngây thơ, chút cảnh giác nào, cứ thế mở cửa, sắc mặt Lục Chinh sầm xuống.

      Lòng có phần bực tức, nhưng cũng thở phào nhõm hơi.

      Giống như trái tim muốn vỡ òa kia bỗng trở nên ổn định.

      cho là em xảy ra chuyện.” dừng chút, ánh mắt dần hướng về phía chiếu nghỉ dưới cầu thang, “Chỗ đó có máu.”

      “Máu?” Trần Hi thò đầu ra khỏi cửa nhà, nhìn ra ngoài, thấy chỗ đó liền gật đầu với Lục Chinh, “ sao đâu, đó là máu của Triệu Viễn Đông. quên rồi à, ông ta ngã từ nhà em xuống, phải bị gãy xương sao. Gãy xương chảy rất nhiều máu.”

      ngây thơ giải thích cho Lục Chinh, lại trừng mắt nhìn , lúc sau, bàn tay to đè cửa sắt chậm rãi mở rộng cửa, đẩy Trần Hi ra, chen vào căn phòng bé, nhìn xung quanh, thấy có gì bất thường, lúc này mới quay lại nhìn , vui hỏi, “Em cứ tùy tiện mở cửa cho người khác như vậy à?”

      sao ạ?”

      “Lỡ gặp phải kẻ xấu sao?”

      đâu. Tòa nhà này còn hàng xóm, có người xấu tới làm tổn thương em đâu.”

      “Hàng xóm có ích lợi gì.” Lục Chinh khịt mũi coi thường.

      ngờ Trần Hi lại tin những người hàng xóm trong tòa nhà giữa thành phố lạnh lẽo này hóa thành Lôi Phong sống.

      Nếu lỡ xảy ra chuyện hay, chẳng lẽ Trần Hi kêu cứu có hàng xóm tới giúp đỡ.

      “Mọi người đều rất tốt, ai cũng quan tâm em.” Trần Hi rất nghiêm túc, thấy Lục Chinh vẫn lạnh mặt nhìn mình, đành mím môi , “Biết rồi. Nhưng mà do em nghe thấy gọi em, vì là nên em mới mở cửa mà.”

      thay đồng phục thành đồ ngủ, để lộ đường cong ngây thơ mướt mát của người thiếu nữ, Lục Chinh lướt nhanh người , đột nhiên quay sang nhìn về bên của ghế sofa, “Em thay quần áo , tối hôm nay tới nhà .” Lúc Trần Hi ngủ đương nhiên mặc nội y, Lục Chinh cũng ngờ mình lại gặp phải cảnh xấu hổ thế này.

      cũng bao giờ đánh thức khi người ta ngủ.

      Mặc dù trước kia Trần Hi ngủ ở nhà cũng mặc áo ngủ, nhưng khi ấy chui vào chăn chứ phải như bây giờ, chả chút ý thức nào mà đứng trước mặt .

      “Tới nhà ?” Trần Hi vẫn còn lơ mơ, ngơ ngác hỏi.

      “Vị đại sư mà Michelle từng gặp kia bỏ chạy, còn trả lại ấy 50 vạn, nghĩ đây là do sợ em. Nhưng giờ em vẫn còn , nếu ta muốn tìm được lai lịch của em, phát em hề mạnh mẽ, có lẽ quay lại báo thù.”

      Lục Chinh đơn giản ngắn gọn, thấy Trần Hi gật đầu, lập tức quay về bộ dạng tỉnh táo, giọng cũng mềm theo, “Em đừng sợ. Gần đây cứ ở lại Lục gia, có ở đây, ai dám động tới em.” Dù có muốn động cũng động được. An ninh ở khi biệt thự chỗ Lục gia vô cùng tốt, Trần Hi lại được Lục Chinh lái xe đón đưa, còn về cấp ba Thừa Đức…

      Người dám tới làm loạn ở cấp ba Thừa Đức nhiều lắm.

      “Em biết rồi.” Trần Hi vẫn rất quý cái mạng của mình, nghe thấy Lục Chinh như vậy liền gật đầu, hơi do dự rồi lấy mấy quyển sách giáo khoa cần dùng gần đây nhét vào cặp sách lớn.

      “Đồ dùng sinh hoạt cần mang theo, nhà có hết rồi.” Lục Chinh thấy Trần Hi bận rộn xếp đồ, nhớ tới ngày mai phải học, cúi người đem chồng SGK bỏ vào cặp, tiếp, “Sách cần dùng mang , đồ quan trọng để lại, sau này đưa em quay về lấy.”

      thấy Trần Hi nghe lời nhanh chóng thay đồ, khựng lại chút, cuối cùng vẫn để ảnh chụp người nhà Trần Hi bỏ vào cặp sách.

      biết người nhà với Trần Hi có vị trí quan trọng, cho nên càng hy vọng dù ở Lục gia cũng cảm nhận được ấm áp thân thương như ở nhà mình.

      Lúc Trần Hi thay xong quần áo ra bỗng thấy bàn bị thiếu mất vài khung ảnh, lại quay sang nhìn cặp sách, chợt biết nên gì với Lục Chinh.

      Chỉ câu cảm ơn, nhưng lại thấy như vậy có chút bạc bẽo.

      thôi.” Lục Chinh nhấc cặp của Trần Hi lên, quay người mở cửa xuống lầu.

      Trần Hi đứng ở cửa tắt đèn, quay đầu lại nhìn căn phòng, thầm, “Con quay về.”

      quay người, nhàng đóng cửa, rồi lại từ tốn bước qua bãi máu chiếu nghỉ kia, lúc tới lầu còn gõ cửa nhà bà Lý, mặc dù bà Lý bước ra trò chuyện với , nhưng Trần Hi vẫn lễ phép , “Bà Lý ơi, cháu phải tới ở nhờ nhà bạn. Gần đây cháu gặp phải chút rắc rối, có lẽ có thiên sư tới đây, cũng có thể . Nhưng mà bà đừng lo, có việc gì đâu.”

      báo cho bà Lý tiếng, rồi mới ra khỏi tòa nhà.

      Lục Chinh khoanh tay đứng đợi ở ngoài.

      “Em tiếng với bà Lý và những người khác rồi, nếu gặp phải kẻ xấu, bọn họ cũng gặp phải phiền phức.”

      nhờ những nhân viên dưới trướng bất động sản Lục thị ở gần đây để ý, em phải lo cho hàng xóm đâu.” Lục Chinh chậm rãi .

      Trần Hi ngạc nhiên, cũng nhìn với vẻ lo lắng.

      biết gì cả.” Lục Chinh dừng chút, xách cặp sách lên rồi lạnh nhạt với Trần Hi, “Em cũng đừng gì với .”

      Thái độ từ chối lạnh lùng, thờ ơ xa cách ấy đáng lẽ phải làm người ta buồn lòng lắm, nhưng Trần Hi lại nhịn được phải nở nụ cười. nhìn theo bóng lưng cao lớn thẳng như tùng ấy mà mỉm cười, vội vàng chạy theo lên xe, ngồi ở vị trí ghế phụ, đợi Lục Chinh thắt dây an toàn, mới quay sang nhàng với , “Lục Chinh, nếu muốn biết cái gì, em hết giấu đâu.”

      muốn biết.” Lục Chinh lạnh lùng hừ tiếng, ghét bỏ đáp lại, “Phiền lắm.”

      ghét bỏ nhưng lại ôm mặt cười cười.

      “Em phải ở nhà bao lâu?” lơ ngơ lúc mới quay sang tò mò hỏi.

      Lục Chinh im lặng mấy giây.

      “Ít nhất phải ở cho đến khi tốt nghiệp cấp ba.” thấy Trần Hi chớp mắt nhìn mình, bộ dạng trông vô cùng dễ dụ, liền “Chậc” tiếng.

      Dễ lừa như vậy, lừa cũng thấy lòng áy náy tí nào.

      Vì giờ mình quá bận nên phải ngừng bộ này, nếu ai muốn tiếp tục edit bộ này xin hãy nhắn tin riêng với mình. Bộ Cõng boss đến hạn cuối cũng phải tạm dừng tới hè mới làm tiếp được. Mong mọi người thông cảm.
      A fang, Chris_Luu, Kỷphong2 others thích bài này.

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 83

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Trần Hi cảm thấy ánh mắt Lục Chinh nhìn mình cứ kỳ kỳ.

      Nhưng mà vẫn rất có lòng tin với .

      Bọn họ cùng về biệt thự Lục gia, Lục Cảnh nhiệt tình hoan nghênh Trần Hi tới, thuận tiện luôn chuyện Michelle được trả lại 50 vạn.

      Trần Hi ngẫm nghĩ, với Lục Cảnh: “ ra phải lo cho em đâu. Vị đại sư kia chắc còn hận bạn trai cũ của Michelle hơn. Em cảm thấy ta có lẽ sắp toi rồi.”

      Mình bị thương nặng, quỷ nuôi trong tay đều bị phản phệ, đấy là còn chưa tính tới chuyện ép đại sư kia nhả ra 50 vạn, cái này mà còn nhịn được còn gọi là đại sư đường ngang ngõ tắt chắc? Trần Hi cảm thấy đại sư kia dám lấy ra để trút giận, vậy chỉ còn tên khốn kia thôi.

      ngáp cái, để trong lòng, lời chúc ngủ ngon với hai em họ Lục, còn mình ngựa quen đường cũ tới cửa phòng công chúa kia.

      Lục Cảnh bị cái quen cửa quen nẻo này làm cho sợ ngây người.

      , em ấy tự giác phết nhỉ.”

      “Đây là nhà em ấy, sao em ấy lại tự giác?” Lục Chinh lạnh lùng hỏi.

      Lục Cảnh ngớ người, cảm thấy câu này đúng đậm chất gây hoang mang, tính ngoạc mồm ra hỏi thấy Lục Chinh mất rồi.

      “Bệnh thần kinh. Người nào cũng vậy.” Thần tượng phát ra lời lên án từ tận sâu linh hồn rồi cũng xoay người ngủ.

      Trần Hi ở trong phòng ngủ công chúa này thực thoải mái, hôm sau lúc được Lục Chinh đưa đến trường, thần thái sáng láng, đứng ở cổng trường lời tạm biệt với , thấy vẫn còn thời gian, lại gửi lại tiền cho , : “ quên rồi à? Em giờ có tiền rồi.” dừng chút, cười với cái, chớp mắt .” Lục Chinh, giờ em có tiền rồi. Cho nên sau này em bảo vệ phải trả tiền nữa.”

      Lục Chinh ngồi ở trong xe, nhìn đứng cửa xe nở nụ cười với mình.

      “Em còn có thể làm bảo vệ của nữa ?” Trần Hi hỏi.

      “Em muốn làm bao lâu làm bấy lâu.” Lục Chinh từ tốn đáp.

      “Vậy em muốn làm lâu lâu. Sau này tính tiền, cũng cần tiền tăng ca hay bao ăn bao ở nữa.” Cái kiểu bé ngốc như Trần Hi đúng là hiếm thấy đời, nếu là người khác, Lục Chinh là chả sút bay lên trời ấy chứ.

      Nhưng khi thấy đôi mắt sáng lấp lánh nhìn mình của Trần Hi, Lục Chinh chỉ hừ tiếng chứ từ chối, nở nụ cười rực rỡ, nhanh chóng chạy vào cổng trường, sau khi khuất bóng, mới nghênh ngang lái xe rời . Sau khi khỏi, Trần Hi cảm thấy sáng nay đúng là được ăn no nên dồi dào sức lực bước lên lầu, chợt thấy bước ra từ bên cạnh.

      Mái tóc đen dài uốn thả vai, mặc bộ váy công chúa đẹp đẽ, bé ấy mỉm cười vẫy tay với Trần Hi nhìn mình sửng sốt.

      “Chào đàn chị, em là Triệu Thiến.”

      “Chào em.” Trần Hi mấp máy môi, về lại bộ dạng bình thường, nhìn bé ấy hỏi, “Em có chuyện gì sao?”

      “Cũng có chuyện gì.” Triệu Thiến gõ gõ đôi giày da tinh xảo xuống nền, hình như có chút khó xử mà mím môi, nhưng lại nhanh chóng ngẩng đầu cười với Trần Hi cái, vặn ngón tay với : “Em luôn cảm thấy em với chị rất thân quen. Chúng ta từng gặp nhau ở đâu rồi phải ?”

      Thấy Trần Hi lắc đầu, bé lúc này mới cầm lọn tóc ngại ngùng , “Em quên mất mình vừa về từ nước ngoài, sao có thể gặp chị được chứ nhỉ?... Đàn chị à, chị gần đây cẩn thận chút nhé.” bé đột nhiên có chút e dè, lại có phần áy náy, “ của em có lẽ muốn điều tra chị, cho nên…”

      “Vì sao chị ấy lại muốn điều tra chị?” Mặt mày Trần Hi nghiêm trọng hẳn.

      Chẳng lẽ biết quan hệ của và Triệu Viễn Đông rồi?

      “Thứ bảy hôm đó có phải chị ở gần bệnh viện ?” Triệu Thiến thầy sắc mặt Trần Hi có phần tốt, vội vàng xua tay , “Em, em theo dõi chị đâu. Mà là…Em và của em đưa mẹ về bệnh viện, tình cờ thấy chị ngồi trong xe Lục tổng. Lục tổng rất thân thiết với chị. Sau khi em thấy rất giận.”

      bé chưa từng thấy Triệu Nguyệt có bộ dạng đáng sợ như vậy bao giờ, đúng lúc thấy ven đường cách đó xa có người đàn ông cao lớn tuấn cúi người gì đó với khóc thút thít, trong mắt vẻ quan tâm, dù là Triệu Thiến còn tuổi chưa có kinh nghiệm cũng nhìn ra.

      Triệu Nguyệt lúc đó như phát rồ.

      Nếu phải có Triệu Thiến liều mạng kéo lại, biết Triệu Nguyệt làm ra chuyện gì.

      bé cảm thấy thái độ của Triệu Nguyệt với Lục Chinh đúng là khiến mọi người khó xử.

      Lục tổng kia cũng chưa từng mình có cảm giác gì với , cũng bội tình bạc nghĩa, cứ điên lên đúng là vô lý.

      Hơn nữa Triệu Thiến cảm thấy bộ dạng của Triệu Nguyệt có phần đáng sợ, cảm giác như là Lục Chinh chính là món đồ riêng của mình, khiến bé thấy thích.

      Hơn nữa, ngờ sau khi Triệu Nguyệt thấy cảnh đó, có cam đảm chuyện với Lục Chinh, ngược lại còn muốn điều tra thân phận, gia thế, bối cảnh của Trần Hi.

      Cái này nực cười đến mức nào.

      Dù có bị phụ tình, nhưng người để ý tới cảm giác của Triệu Nguyệt là Lục tổng của Lục thị cơ mà, liên quan gì tới con nhà người ta đâu. nhận được dịu dàng của Lục tổng dành cho kia, thế là liền làm phiền ấy. Triệu Thiến nghĩ tới đây, cảm thấy nhà mình gây thêm phiền toái cho Trần Hi, liền hạ giọng , “Em xin lỗi. Đều là em sai. Em, em thân phận của chị cho em biết, nên em mới tự mình ra tay.”

      Triệu Nguyệt từng mấy lần hỏi bé về thân phận Trần Hi, Triệu Thiến , Triệu Nguyệt liền tự tìm người điều tra.

      Sớm biết thế, ít. Nhưng mà dù hình như cũng chẳng thay đổi được gì.

      “Cảm ơn em cho chị chuyện này.” Trần Hi ngẩn ngơ nhìn bé xinh đẹp trước mặt, bé ấy rất đẹp, trông cũng rất hạnh phúc, đúng là công chúa lớn lên trong vại mật.

      Nhưng Trần Hi lại cảm thấy mình ghen tỵ với bé này.

      im lặng lúc rồi , “Chị biết em là vì muốn tốt cho chị.” bé nở nụ cười, lúc cười rộ lên trông có chút trẻ con, là bé vô âu vô lo. bé là con của Triệu Viễn Đông, tuổi hơn mình, trông cũng rất lương thiện, ra biết chừng này chuyện là đủ với Trần Hi rồi.

      muốn tổn thương người khác.

      Cõ lẽ tồn tại của đối với bé trước mặt này cũng là loại tổn thương.

      “Sau này đừng tới tìm chị nữa.” Trần Hi nhàng .

      “Hả?” Triệu Thiến mở to mắt, ngơ ngác nhìn Trần Hi cười với mình cái.

      có gì, chỉ là, chỉ là chị thích qua lại với người của Triệu thị. Chị biết em rất tốt, lần này cảm ơn em. Nhưng mà…” Trần Hi cảm thấy mình nên có lý do để từ chối Triệu Thiến, đành lừ dừ , “ em điên cuồng quá, cho nên chị muốn dính líu gì đến nhà em, bởi vì chị ấy làm hại đến chị. Cho nên cứ cách xa nhau, coi nhau như bạn học là được rồi.” Lúc những lời này có cảm giác gì, thấy Triệu Thiến ngẫm nghĩ rồi ngượng ngùng gật đầu đồng ý, lúc này mới cong cong đôi mắt, lấy cái bùa bình an nho từ túi áo.

      “Đây là quà tạ lễ. Cảm ơn em chuyện của mình cho chị.”

      “Em phải vì muốn đòi quà tạ lễ nên mới .” Triệu Thiến đẩy tay về, lớn tiếng .

      “Chị biết. Chị biết em là bé rất tốt.” Thấy Triệu Thiến đỏ mặt, có chút e lệ, Trần Hi cũng đỏ mặt theo, giọng , “Chúng ta đều là người rất tốt. Đây là quà mà chị cho em. Nhưng chị cũng mong em bảo đảm với chị rằng, bùa bình an này chỉ mình em mang, được đưa cho người khác.”

      biết bé dễ mềm lòng này vì đau lòng lo lắng cho người thân mà đưa bùa bình an cho người nhà, nhưng Trần Hi lại muốn lá bùa này bảo vệ những người Triệu gia như Triệu Viễn Đông. nghiêm túc nhìn Triệu Thiến , “Nó chỉ muốn bảo vệ em. Dù là bố hay của em, cũng thể cho bọn họ.”

      “…Vâng ạ.” Triệu Thiến suy nghĩ rồi gật đầu, trịnh trọng hứa hẹn, “Em cho người khác, chỉ để mình em dùng thôi.”

      bé vươn tay lấy lá bùa bình an trong tay Trần Hi, “Lời em chắc như đinh đóng cột đấy nhé. cho người khác, em nhất định làm được.” bé hứa với Trần Hi cách nghiêm túc, thấy Trần Hi gì, liền thấp giọng : “Chị nhớ cẩn thận chút. Nghe của em thích Lục tổng nhiều năm rồi. Chị với Lục tổng lại thân thiết như vậy, dù giữa hai người là quan hệ gì, em cũng nổi điên.”

      bé cảm thấy ngày hôm ấy, lúc Lục tổng ở trong xe đối mặt với Trần Hi vô cùng dịu dàng, nhưng ánh mắt kia lại có chút dục vọng nào, nhìn qua khiến người ta phản cảm, nhưng Triệu Nguyệt lại chẳng quan tâm. (ánh mắt từ bi của bố nhìn con đấy.)

      Dù là thân phận gì, chỉ cần có phụ nữ tiếp cận Lục Chinh đều được.

      “Chị sợ. Lúc về chị chuyện này cho Lục Chinh.” Trần Hi tỏ vẻ đương nhiên rằng mình cáo trạng.

      Triệu Thiến nghe xong liền nhịn được mà phì cười.

      “Lúc chị câu này cứ như “tớ về mách bố cho xem” ý.”

      Lục Chinh còn hứa họp phụ huynh cho chị!” Trần Hi còn kiêu ngạo ưỡn bộ ngực lên.

      “Ngài ấy tốt .” Triệu Thiến mở to mắt, hâm mộ .

      “Đương nhiên rồi. Lục Chinh là người tốt nhất thế giới này!” Trần Hi hừ hừ hai tiếng, dừng chút, phát sắp vào lớp rồi, liền từ biệt Triệu Thiến rồi quay người đeo cặp sách bò lên lầu.

      hình như lại tỏ vẻ hờ hững với Triệu Thiến rồi, nhưng chắc bé ấy để ý, cúi đầu nhìn tấm bùa bình an trong tay, cẩn thận cất vào cái túi may liền với váy công chúa, rồi tung tăng nhảy nhót học.

      Trần Hi cũng quay lại nhìn, đường thẳng tới lớp rồi vội đẩy cửa vào, thấy Khương Noãn hôm nay tới rất sớm, nhanh chóng chạy tới ngồi chung với Khương Noãn, thấy nàng dúi hộp giữ nhiệt vào lòng mình, Trần Hi chợt nhớ ra chuyện mình tới ở nhà Lục Chinh, trong nhà sáng nào cũng chuẩn bị bữa sáng, chuyện này Khương Noãn vẫn chưa biết.

      ôm hộp giữ nhiệt, chọc chọc cánh tay Khương Noãn.

      “Khương Noãn à, sau này cậu phải mang đồ ăn sáng cho tớ nữa đâu.”

      “Vì sao?” Khương Noãn vui hỏi.

      Chẳng lẽ ăn chán canh xương sườn rồi?

      nàng liếc Trần Hi cái, bộ dạng như dễ chọc, hỏi: “Giờ cậu muốn ăn món gì?”

      phải, tớ gặp phải chút chuyện.” Trần Hi dừng chút, tiến sát tai Khương Noãn thầm, “Có hơi nguy hiểm. Cho nên giờ tớ dọn qua ở cùng với Lục Chinh, có ấy ở đó, tớ an toàn hơn.”

      ngây thơ thầm bên tai Khương Noãn đề tai mang tính công phá như vậy làm Khương giáo bá sửng sốt, tiện đà bùng nổ.

      “Cậu cái gì?!” (゚Д゚;)

      Nha đầu chết tiệt này lại ở chung với Lục Chinh?!

      Còn cảm thấy an toàn? (ò_ô)

      Nguy hiểm nhất là con sói Lục Chinh này đấy!

      Khương giáo bá tức sùi bọt mép. (ノಠ益ಠ)

      nàng phải báo cảnh sát! (ʘ言ʘ╬)
      Last edited: 25/8/21
      A fang, AELITA, hazjk3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :