1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên Sư, Giảm Giá Không? - Phi Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 77

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      cũng phải chung?” Mãi lâu sau, chàng mới vất vả hỏi lại.

      “Đương nhiên, hai người là bạn bè mà.” Trần Hi thấy bộ dạng tuyệt vọng của Lục Cảnh, ngẫm nghĩ, đoán chắc là Lục nhị thiếu sợ ma, liền vội vàng lời an ủi, “ đừng lo, tất cả đều có em đây mà. Hơn nữa thấy ma quỷ nhiều, còn sợ nữa.”

      Đôi mắt cong cong, thể mình là bé rất đáng tin cậy, nhưng có đáng tin hơn nữa, Lục Cảnh cũng muốn gặp ma. chàng muốn từ chối theo bản năng, nhưng lại nghĩ tới người gặp chuyện này chính là Michelle, đó là bạn mình đấy, dù có mất mạng cũng phải giúp bạn mình, đành lừ đừ gật đầu, cố gắng nở nụ cười với Trần Hi, , “Vậy Trần Hi, em nhất định phải bảo vệ đấy nhé.”

      yên tâm.” Trần Hi ngoan ngoãn .

      Nếu lúc này mà bảo vệ Lục Cảnh, mình miễn phí cho ấy.

      Trông đầy cảm giác an toàn.

      Lục Cảnh hận thể giấu hết cái thân thể cao gầy sau lưng bé này.

      “Cái đó, Michelle, cái bùa bình an này cho em.” Lục Cảnh lấy từ trong người ra tấm bùa bình an mà trước đó Trần Hi bán cho mình.

      bé tóc đen tức giận nhìn chàng.

      Bùa bình an của giờ có giá đắt dã man như vậy, Lục nhị thiếu bị lỗ mất mười vạn tệ rồi đấy.

      Đặc biệt là bùa bình an của Lục Cảnh còn mua rẻ nữa chứ.

      “Cảm ơn nhé, có chưa?” Michelle quan tâm hỏi.

      “Có rồi.” Lòng Lục Cảnh thầm , mấy cái khác mình có, chứ bùa bình an có rất nhiều, chàng kiêu ngạo nâng cằm, lúc này mới thấp giọng với Michelle, “Mấy việc này khoan hẵng cho nhóm Lương Tĩnh biết, đừng dọa bọn họ.”

      chàng vừa vừa nhíu mày, thấy Michelle gật đầu, mới cười ha hả : “Chờ chuyện này qua , giúp em đánh chết cái tên khốn nạn kia.” Cái gì mà bỏ chạy với phú bà, chẳng qua là người phụ nữ có tiền, chỉ cần phải chân ái…Ai mà có tình cảm lòng với cái loại đàn ông đốn mạt này.

      Chỉ cần Lục thị mở miệng đóng băng tên này, vị phú bà giàu có kia cũng chẳng phải ngốc.

      tên mặt trắng kiếm bừa ở đâu cũng được mà mạo hiểm đắc tội với Lục thị, rồi hai người cùng nhau lưu lạc thiên nhai?

      Hay đổi tên đàn ông khác?

      “Lục Cảnh, đừng vì em mà xin Lục tổng.” Michelle im lặng lúc rồi mới mệt mỏi với Lục Cảnh: “Gặp phải chuyện này là do em xui, gặp phải đồ khốn em cũng đành chịu. Nhưng giúp em nhiều lắm rồi, em muốn phiền bởi vì chuyện của em mà xin Lục tổng làm chuyện khó xử như vậy.”

      Lục Chinh là người thế nào, cả công ty giải trí Lục thị đều biết, vô cùng lạnh lùng, dù với Lục Cảnh cũng cầu rất cao. thích Lục Cảnh vì nữ minh tinh mà làm thế này thế kia, hơn nữa trước kia ấy và Lục Cảnh từng nổi tiếng vì scandal, nếu Lục Cảnh giúp ấy, rất có thể ấy làm liên lụy tới chàng.

      “Đường mình mình phải tự , giúp em qua đoạn đường gian nan nhất, vậy là đủ rồi.” ấy thành khẩn .

      “Nhưng chúng ta là bạn bè.”

      “Dù là bạn bè, cũng nên làm phiền mãi.” Michelle cười cười, thấy Lục Cảnh nữa, lúc này mới nhắm mắt , “Em phải là kiểu phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông. Ở trong giới người mẫu nhiều năm như thế, đều là mình em qua. Em mềm yếu như nghĩ đâu.”

      ấy cố gắng bò về trước, bởi vì biết thanh xuân với người mẫu chính là cơm ăn, phong cảnh chẳng được mấy năm, cho nên liều mạng kiếm tiền, mong cho sau khi mình dần dần xuống, cuộc sống an ổn cùng người mình . Bọn họ có thể lấy số tiền ấy mua căn nhà to lớn đẹp đẽ. Cùng chung sống với người nhà của mình, trải qua ngày tháng yên bình và giản dị, rời xa lối sống của giới thời trang phù phiếm kia.

      Hoặc làm ít nghề cũ, ví dụ như người mẫu công ty, hay làm bên quan hệ công chúng…mở ra mùa xuân thứ hai của nghiệp.

      Tiếc rằng ấy đợi được đến ngày ấy.

      “Xem ra em vẫn chưa về hưu được rồi. Còn phải tiếp tục kiếm tiền.” ấy cười cười .

      Ánh mắt Lục Cảnh dịu xuống, yên tâm hơn rất nhiều.

      chàng cảm thấy Michelle dần quay về làm người kiên cường của trước đây.

      “Em chưa già, người mới có khí chất phong tình như của em, quay lại tìm người đại diện đáng tin cậy, tìm cho mình mấy công việc tốt.” chàng vẫy tay qua loa, thấy Michelle cười gật đầu, lúc này mới với ấy, “Lương Tĩnh hình như muốn quay bộ phim điện ảnh, nghe vẫn còn mấy vai nữ phụ, suất diễn rất ít, nhưng mà lợi ở chỗ phơi sáng tệ. Em biết mà, phim điện ảnh của Lương Tĩnh luôn được thích.” Lương Tĩnh là nữ minh tinh nổi nhất trong nước, tuổi còn trẻ mà ẵm gần như toàn bộ giải thưởng trong nước, chuyện này ở trong giới giải trí đúng là dễ gì, phim điện ảnh của ấy vẫn luôn rất ăn khách, được trầm trồ khen ngợi.

      Trước đó Michelle có thể quay mấy nhân vật lên hình mấy, có lẽ sau này còn có thể chuyển hình tượng.

      Ví dụ như làm người mẫu nữa, quay phim cũng được.

      Đây là chuyện duy nhất mà Lục Cảnh có thể làm cho Michelle.

      chàng đưa ra chút kiến nghị lòng, Michelle ngẫm nghĩ rồi gật đầu, trực tiếp tới cạnh Lương Tĩnh.

      Mặc dù ấy cầm bùa bình an của Lục Cảnh, nhưng tới giờ vẫn thấy có phần thiếu tự nhiên với cái vòng tay, vài lần vô thức che kín cái vòng.

      Bởi vì mối quan hệ bạn bè giữa những người Lục Cảnh gọi tới biệt thự này tệ, nên khi Lục Cảnh nhắc tới nhân vật nữ phụ xuất hình có vài ba cảnh, Lương Tĩnh đáp ứng ngay tức , còn đồng ý giúp Michelle giành nhân vật này về tay. Thấy người bạn này chịu kéo tay mình phen, Michelle biết nên gì mới đúng, chỉ có thể lời cảm kích, “Lương Tĩnh, cảm ơn .”

      Đưa than ngày tuyết, vô cùng trân quý.

      lời này làm gì.” Lương Tĩnh sảng khoái nở nụ cười, với Michelle, “Chẳng lẽ đôi ta phải bạn bè sao? Giờ gặp khó khăn, tôi có cơ hội giúp , đương nhiên là chuyện tốt.”

      ấy dừng chút, quay sang với mấy người khác, “Giờ mọi người có vai diễn nào ? cần lớn đâu, vai quần chúng là được.” Tuy rằng bọn họ thể đụng tới những chuyện xưa tích cũ bị phơi bày các mặt báo của Michelle, nhưng bọn họ có thể dùng chính năng lực của mình để giúp đỡ bạn bè ở nơi mà mình có thể đạt được.

      Trần Hi lặng lẽ đứng bên cạnh nhìn, có chút cảm động, với Lục Cảnh: “Lục Cảnh, bạn của đều rất tốt.”

      “Đương nhiên rồi, em cho là kết bạn tùy tiện đấy à?” gương mặt tuấn tú của Lục Cảnh lên chút đắc ý.

      chàng dừng chút, cúi người lại gần, người mang theo hương rượu vang nhàn nhạt.

      Trần Hi bất giác lùi về phía sofa.

      Thấy ngại ngùng, Lục Cảnh vốn thấy được tự nhiên, đột nhiên cảm thấy rất thú vị.

      “Ngại à?” chàng uống rượu xong, cảm giác lá gan lớn hẳn lên, thường có rượu là can đảm, trông có vẻ cũng có lý, thế là lúc này chàng dùng đôi mắt liếc mắt đưa tình nhìn Trần Hi.

      Ánh mắt chàng như nước, gương mặt tuấn tú ấy nhuốm màu đỏ ửng men say, thấy Trần Hi cắn khóe miệng kinh ngạc nhìn mình, chàng cười hừ tiếng, tăng thêm ý xấu, đụng bé bên cạnh, thấp giọng : “Trần Hi, em cảm thấy đẹp trai ?” chàng canh cánh vấn đề này trong lòng lâu, từ lúc nghe thấy Trần Hi mình đẹp trai bằng Lục Chinh…Lục nhị thiếu mấy đêm ngủ ngon.

      chàng cố gắng dùng đôi mắt phóng điện, mong sao cho Trần Hi bị điện giật lại.

      Trong đôi mắt to của Trần Hi lại lên chút xót thương.

      “Em gì?” Chất giọng lạnh lùng của Lục Cảnh vang lên từ sau lưng

      “Tôi gì? Tôi đương nhiên đẹp trai hơn…” Lục Cảnh dần mở to mắt, đột nhiên phát phòng khách bỗng lặng ngắt như tờ, bèn nơm nớp lo sợ quay đầu lại, thấy ông giai tuấn đĩnh bạt nhà mình.

      ? , phải tối mới về à?” Lục Cảnh chỉ thấy ánh mắt Lục Chinh nhìn mình ngập đầy sát khí rét buốt, lập tức gan hùng nứt toát, thiếu chút nữa là lăn luôn vào lòng Trần Hi mà trốn.

      Dẫu sao chàng cũng phải cầm thú chân chính, vội vàng chống tay lăn xuống khỏi sofa, cả người thoát cái biến mất, mãi lâu sau mới nhô đầu ra từ sofa bên cạnh, thấy Lục Chinh hoàn toàn có ý định bắn tỉa mình nữa, ngược lại còn vươn tay lôi Trần Hi co người sofa ra.

      Lục Chinh đưa tay phủi phủi quanh người Trần Hi, cứ như bị Lục Cảnh lây nhiễm virus vậy, giọng chứa đựng sát khí hỏi: “Nó làm gì em?”

      ấy hỏi em là ấy có đẹp trai ?” Trần Hi thử dò hỏi.

      Cái này có tính là làm gì ?

      Lục Chinh nhếch mép cười tiếng, quay đầu lại, lạnh lùng quăng cho Lục Cảnh ánh nhìn đề phòng.

      Đây là muốn ỷ mình lớn lên đẹp trai, muốn quyến rũ con nhà lành đúng ?

      “Đạo đức nghề nghiệp của em để đâu rồi?” Làm idol, lo quay thêm mấy bộ phim khoe vẻ đẹp trai để cứu vãn fans, còn dám quyến rũ bé này? Chán sống rồi hả?

      Lục Chinh chậm rãi tới cạnh Lục Cảnh co thành cục, nhìn xuống hỏi, “Em muốn bị đóng băng đúng ?” idol có đạo đức nghề nghiệp thế này, tốt nhất đừng nên xuất trước mặt mọi người làm gì. Giọng Lục Chinh cực kỳ lạnh lùng, Lục Cảnh hít ngược hơi khí lạnh, vội vàng bò dậy giải thích, “, em muốn làm gì Trần Hi cả. Em dám.”

      Nếu chàng dám dụ dỗ Trần Hi, lỡ sau này bé này cáu lên, hạ quỷ chú mình phen sao, Lục Cảnh thà tự sát còn thoải mái hơn.

      “Vậy em làm gì?” Lục Chinh tiếp tục lạnh lùng truy hỏi.

      “Em, em chỉ cam lòng.”

      cam lòng?”

      “Ban đầu em từng hỏi Trần Hi, em có đẹp trai ?”

      Lục nhị thiếu sụp đổ túm tay công dân tốt – Lục tổng chuẩn bị gọi 110.

      *bản gốc là linh, từ này đồng với 110 là số điện thoại gọi cảnh sát của TQ.

      “Là Trần Hi đẹp trai hơn em!” chàng đau khổ ra nỗi đau của mình trước mặt Lục tổng, vội vàng tiếp, “ xem đây mà lời người nên à? Em ấy lại cảm thấy đẹp trai hơn em?”

      Cái này đối với Lục Cảnh đúng là đả kích quá lớn, nhưng Lục Chinh lại dừng tay lại, dần dần cong khóe miệng.

      “Em cảm thấy rất đẹp trai?” Đôi mắt đen trầm của nhìn vào đôi mắt có chút ngượng ngùng của Trần Hi, cong môi, điều này cho thấy tâm trạng tốt hiếm có khó tìm của Lục tổng.

      Trần Hi ở trước mặt Khương Noãn lẫn Lục Cảnh có thể tùy tiện bản thân cảm thấy Lục Chinh lớn lên đẹp trai, nhưng trước mặt Lục Chinh…Sao thấy khen ngợi gì thế?

      là, là cảm thấy đẹp trai hơn chút.” ngờ Lục Cảnh lại thẳng thắn ra đoạn đối thoại giữa hai người bọn họ…Lục nhị thiếu nhát gan như vậy, quả làm cho Trần học bá được mở rộng tầm mắt.

      Chỉ là khi đối diện với ánh mắt chăm chú của Lục Chinh, khẩu thị tâm phi như bỗng có chút ngại ngùng, nhưng vẫn gật đầu thừa nhận, “ đẹp trai hơn Lục Cảnh.” Câu khen ngợi của khiến Lục Chinh chậm rãi buông di động trong tay xuống, dừng chút, Lục tổng quay đầu lại nhìn mấy đại minh tinh há hốc mồm nhìn mình, độ cong nơi khóe miệng càng cao hơn.

      “Mấy người, hôm nay mua bùa chưa?”

      Note: Giờ mình phải làm nên lịch đăng bị gián đoạn, mình cố đăng 1 chương/tuần. Bên truyện kia chắc phải tạm dừng rồi.
      A fang, Bé Bi, hazjk5 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      hâhhahahaaha Lục Chinh vui nên càng hăng hái kiếm tiền giùm bé Hy à

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chúc mọi người năm mới vui vẻ. năm an lành.
      Chương 78

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Đám minh tinh im lặng trố mắt nhìn.

      Tên này chắc là Lục tổng giả mạo rồi.

      “Mua rồi.” Lương Tĩnh cố gom dũng khí .

      ấy có hơi hồi hộp, bởi vì Lục Chinh vốn nhiệt tình với đám bạn bè của Lục Cảnh cho lắm.

      Ánh mắt Lục Chinh chậm rãi dừng người ấy

      “Mua mấy tấm?” hỏi.

      Hay đây là bí mật của Lục gia?

      Nhóm minh tinh lại chìm vào trầm tư, trầm tư.

      “Bùa hôm nay bán hết rồi.” Trần Hi vốn từ ít lãi tiêu thụ mạnh chuyển sang càng hiếm càng đắt, thấy Lục Chinh còn muốn giúp mình bán bùa, lập tức cảm động hẳn, nghĩ mình nên phát bán ra quá nhiều, miễn cho sau này nâng được giá. Hơn nữa Lục Chinh cũng từng phân tích cho nghe, thiên sư trong nước chỉ có mỗi mình Trần Hi, ít người giống với , dựa vào bán bùa bình an để kiếm chút tiền sinh hoạt, nếu như tùy ý giảm giá làm đảo lộn thị trường, còn dùng lượng lớn bùa bình an đánh sâu vào thị trường, vậy mọi người rất khó sống.

      có thể tặng nó cho những người gặp khó khăn cần giúp đỡ, nhưng được giảm giá trước mặt kẻ có tiền.

      Cái này liên quan đến giá trị con người.

      Trần Hi cảm thấy mình nên nghe lời Lục Chinh.

      “Vậy à.” Lục Chinh dừng chút, nhìn nhóm minh tinh, hỏi: “Vậy mọi người còn việc gì nữa ?” Đây là tá ma giết lừa…Cái thái độ sau khi phát lừa vô dụng liền bảo nó này bị mấy minh tinh nhận ra. Lục tổng vẫn là Lục tổng ngày xưa, cái cấp độ đốn mạt thay đổi tí nào, ngược lại bọn họ thấy yên tâm hơn rồi. Lương Tĩnh ở giải trí Lục thị có địa vị tầm thường, hơn nữa cũng kết hôn nên ở trước mặt Lục Chinh có áp lực hình tượng gì, cười chút rồi , “ chiều rồi, chúng ta cũng nên về thôi. Đúng rồi, bé Hi Hi ơi,” ấy quan tâm ánh mắt bắt đầu trở nên nghiêm trọng của Lục tổng, chỉ bước nhanh tới trước mặt Trần Hi, cười tủm tỉm , “Có thời gian nhớ tới xem chị đóng phim nhé?”

      *Tá ma giết lừa: dịch là gỡ cối giết lừa, dụ cho hành động loại bỏ những người trung thành cống hiến vì mình. Từ thăm ban dịch nghĩa đen là thăm lớp hoặc giám sát, mình để ở đây là tới phim trường để thăm bạn bè.

      “Vâng ạ.” Trần Hi cảm thấy quỷ khí người ấy có chút vấn đề, bèn gật đầu.

      “Nhớ mang cho chị cái gì ngon ngon vào đấy.” Bờ môi đỏ của Lương Tĩnh lướt qua má Trần Hi, thấy mở to mắt nhìn, liền cười cái, xoay người về cùng những người kia. Michelle đón nhận ánh mắt xem xét của Lục Chinh có phần tự nhiên, ấy biết tai tiếng giữa mình và Lục Cảnh chắc chắn khiến Lục Chinh có ấn tượng tốt về mình, do dự chút bèn đành lặng lẽ câu chào với Lục Cảnh rồi ra về, đuổi theo mấy người kia cùng ra khỏi biệt thự. Ở biệt thự Lục gia, ngay khi Lục Chinh xuất , mấy ngôi sao máu mặt trong giới giải trí đều thấy áp lực đến nghẹt thở.

      “Lục tổng này là…đáng sợ quá.” Nếu phải công ti giải trí Lục thị vô cùng chính quy, áp bức nghệ sĩ, hơn nữa còn rất có lương tâm mang gà nhà mình mấy cái đường ngang ngõ tắt, khí vô cùng tốt đẹp, Lương Tĩnh xin cúi chào tạm biệt với cái mặt như Diêm vương của Lục tổng từ lâu rồi nhá. ấy vừa vừa sợ hãi với Michelle, “Tôi bảo này, sau này ai mà gả vào Lục gia đúng là xui xẻo. Tôi quan ngại cho vị phu nhân của Lục tổng sau này.” Gả cho Lục Chinh, biết kiếp trước gây bao nhiêu nghiệt, Lương Tĩnh vừa nghĩ tới cảnh bà chủ tương lai phải ngày ngày đối diện với cái mặt lạnh như đá tảng của chồng mình, lập tức rùng mình cái.

      “Với vợ mình chắc là như thế đâu.” Nếu phải lòng thương quý trọng, thế cưới về nhà làm gì?

      Để thờ cho vui à?

      “Ai biết được.” Lương Tĩnh là phụ nữ có chồng nên hứng thú với vợ Lục tổng mai sau, thấy Michelle muốn lái xe về khách sạn, lại nhìn sang đám bạn chụm đầu thảo luận xem tăng hai nên đâu, ấy bèn lôi kéo Michelle, thầm, “Ngày mai tôi gọi cho , rồi qua đoàn làm phim thử vai. Đừng có lo, mấy cái scandal ảnh nóng ấy, chỉ có cảm thấy là chuyện lớn thôi. Ngày nào trong giới giải trí cũng biết bao nhiêu tin, qua tháng, ai còn nhớ ai nữa chứ?” Ngay đến ngôi sao lớn có tiếng như Lương Tĩnh, nếu tháng mà chạy tới lượn dạo trước mặt mọi người, e là cũng bị hạ nhiệt.

      “Được.” Lòng Michelle tăng thêm hi vọng, cười cười cảm ơn với Lương Tĩnh, lúc này mới quay người tới chỗ đỗ xe.

      ấy đậu khá xa, bởi vì muốn đỗ trong biệt thự Lục gia nên ấy đậu ở khu biệt thự bên cạnh. Sau khi ấy xa khỏi biệt thự Lục gia, lấy chìa khóa từ túi ra để lái xe, bất chợt từ sau lưng vang lên tiếng Lương Tĩnh gọi mình từ xa xa, “Phương Phương, Điền Phương Phương!” ấy tính đáp lại tiếng theo bản năng, nhưng gần như trong nháy mắt, lá bùa tinh xảo màu vàng được ấy cất trong ngực đột nhiên nóng rực. Sức nóng ấy khiến người mẫu hít hơi lạnh, lập tức tỉnh táo lại.

      ấy đứng trước xe, nhưng lại thấy lòng mình lạnh buốt.

      Trần Hi đoán đúng tất cả!

      Trong chốc lát, đôi tay run lẩy bẩy, cầm nổi chìa khóa xe trong tay.

      Sau khi thanh ấy vang lên là mảnh yên tĩnh, ấy gần như mềm người muốn ngã ra đất, nhưng lại cố gắng kéo căng thần kinh đứng tại chỗ, mãi lâu sau mới từ từ quay đầu lại.

      Đằng xa xa, Lương Tĩnh và mấy người bạn vẫn ha ha cười, hình như để ý tới bên này. Bởi vì đây là khu biệt thự rất riêng tư, cho nên mấy ngôi sao lớn ngày thường hay xuất với hình tượng gọn gàng xinh đẹp đều giả bộ nữa, dẫu sao cũng là bạn bè nhiều năm, nên lúc mọi người đùa chẳng e dè gì. Nhưng Michelle trừng mắt nhìn cái xe trước mắt lâu, chỉ cảm thấy thở nổi, thậm chí dám ngồi vào xe. ấy đột nhiên quay người vội vã về phía mấy người kia, dần lại gần biệt thự Lục gia.

      biết có phải do tác dụng của tâm lý, hay là vì Trần Hi ở biệt thự khiến ấy thấy an toàn, cái cảm giác áp lực khiến ấy sợ hãi khó thở ấy hình như giảm đôi phần.

      “Sao lại quay lại rồi?” Lương Tĩnh thấy Michelle quay lại cười hỏi.

      Michelle gần như dám nhìn mặt Lương Tĩnh, nhưng nghe thấy câu hỏi bình tĩnh ấy, ấy vẫn nhịn được mà hỏi, “Lương Tĩnh, có phải lúc nãy vừa gọi tên tôi ?” Câu hỏi này khiến Lương Tĩnh khó hiểu, thế là lắc đầu, “ có, phải muốn ăn tối với bọn tôi sao?” ấy thấy sắc mặt người mẫu có phần bất ổn, bèn quan tâm hỏi, “ sao chứ?” ấy hình như có chút lo lắng cho trạng thái của Michelle, dù gì trước đó trạng thái của người mẫu cũng tốt, Michelle vội vàng lắc đầu, gặng cười, “Tôi để quên đồ ở chỗ Lục Cảnh nên giờ quay về lấy.”

      Quan hệ của ấy và Lục Cảnh rất tốt, Lương Tĩnh cũng biết , gật đầu , “ cẩn thận Lục tổng chút. Tôi thấy ta có vẻ thích .”

      Lục tổng sao có thể thích phụ nữ cùng xuất báo lá cải với em mình được.

      Lương Tĩnh thở dài trong lòng, lại dặn dò Michelle đừng quên buổi thử vai, lúc này mới cùng mọi người rời .

      ấy vừa rời khỏi, sắc mặt Michelle dường như là càng thêm xấu , ấy gần như là lảo đảo chạy vào biệt thự, cũng quay về khách sạn rồi tìm Trần Hi nhờ giải quyết vấn đề, chỉ run lẩy bẩy đứng ở cửa biệt thự, mãi cho đến khi người làm mở cửa cho mình vào, ấy mới bước vào, thấy Trần Hi ngồi chiếc sofa đơn êm ái, trong tay nâng cái bánh kem bơ dày, ăn đến là vui vẻ. Lúc ăn cái gì cũng luôn rất thành kính, mỗi miếng đều vô cùng hạnh phúc, Lục Cảnh ủ rũ cụp đuôi ngồi bên cạnh, Lục Chinh ngồi đối diện rót trà sữa cho Trần Hi.

      “Sữa bò uống ngon ? Vậy uống thêm chút trà sữa nữa .”

      Khẩu vị của Trần Hi hình như bị nuôi thành kén ăn, còn biết ngon hay .

      “Sữa bò cũng rất tốt.” Mặc dù cuối tuần này Trần Hi thăng cấp thành phú bà , nhưng vẫn muốn lãng phí đồ ăn.

      cảm thấy sữa bò mà Lục Cảnh rót cho mình cũng rất ngon.

      “Thêm chút đường .” Lục Chinh kéo hũ đường tới, thấy Trần Hi gật mạnh đầu, liền hừ tiếng, dùng kẹp gắp mấy cục đường bỏ vào ly sữa bò trước mặt, dùng thìa khuấy tan đường trong ly sữa cho Trần Hi. rũ mắt trông như quan tâm tới ai, đối với người mẫu lại gần cũng làm như thấy, nhưng khi Michelle nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Lục tổng, hiểu sao lại thấy khang khác thế nào. ấy cảm thấy cử chỉ của Lục tổng cứ có chỗ nào là lạ, nhưng lúc này Lục Cảnh đứng lên, biểu cảm có phần rúm ró, hỏi: “Sao em lại quay về?”

      Michelle mím môi.

      Lục nhị thiếu sợ mất mật.

      phải em gặp ma đấy chứ?”

      Lục Cảnh muốn khóc mà khóc được, thấy Michelle vội vã gật đầu, liền ngồi phịch xuống tay vịn ghế sofa, miệng lẩm bẩm, nếu nghe cẩn thận có thể nghe ra “Hỡi Tam Thanh đạo trưởng, Chúa Jesu…” đủ các loại thần phật. Dù gương mặt ấy tái nhợt vẫn rất đẹp trai, nhưng Michelle có lòng dạ nào thưởng thức cái đó, bàn tay ấy lạnh buốt, chợt cảm thấy cái vòng tay đeo khiến mình thấy khủng hoảng. Thấy Trần Hi quay sang nhìn, trong miệng còn ngậm cái muỗng, ấy phải là người có chết cũng hối cải, liền với Trần Hi: “Xin lỗi. Chị đáng ra nên tin em.”

      “Mười vạn.” Trần Hi mở tay , đơn giản trực tiếp.

      Lúc này, người mẫu nhanh chóng rút điện thoại rồi chuyển mười vạn vào tài khoản mà Trần Hi đưa.

      ra em chặt chém chị đâu. Chị nghĩ mà xem, trước đó chị hạ quỷ chú còn bỏ ra năm mươi vạn kia mà, nhưng em chỉ thu có mười vạn.” Đầu năm nay hóa ra nhóm thiên sư đều kiếm tiền như thế này, mặc dù mấy cái đường ngang ngõ tắt Trần Hi dám gật bừa, nhưng mà mấy cái…Đây đúng là con đường tươi sáng, tràn ngập tiền đồ mà. Hôm qua Trần Hi kích hoạt tin nhắn thông báo chuyển tiền, mỗi tháng tốn hai tệ tiền phí, cũng phải thêm, nếu phải vì muốn kiếm tiền tốt hơn, Trần Hi chắc chắn đau lòng chết mất. vừa đau lòng cho hai tệ có thể mua bữa sáng, vừa lễ phép với Michelle, “Đừng lo rằng em thu phí thấp, chị cứ yên tâm, em bảo vệ chị.”

      “Vậy giờ nên làm sao?” Michelle vừa nghĩ tới tiếng gọi lúc nãy liền thấy sởn cả tóc gáy.

      Trần Hi lại sợ hãi gì.

      chỉ quay sang nhờ người làm bưng tới chậu nước, bên trong đựng đầy nước trong, ngồi bên cạnh để tấm bùa vàng lên bàn, dùng chu sa chậm rãi phác họa bức tranh vẽ vô cùng kì dị.

      đốt tấm bùa vàng, hòa tan tro giấy vào nước, với Michelle: “Chị bỏ tay vào nước này, cái vòng tay nhất định phải chìm trong nước.”

      Lục Cảnh kiềm được tò mò lại gần, còn đưa ra kiến nghị.

      “Đơn giản như vậy là xong rồi?” chàng quan tâm hỏi, “Hay là cho thêm ít máu chó mực vào?”
      A fang, Tôm Thỏ, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 79

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Trần Hi tặng cho Lục Cảnh cái nhìn câm lặng.

      phim đều diễn vậy mà.” Lục nhị thiếu đầy ngây thơ.

      nghĩ nhiều rồi.” Trần Hi cảm thấy mấy phim điện ảnh kia nên hạn chế xem hơn, nếu ảnh hưởng đến trí thông minh, giống như Lục Cảnh ấy.

      chỉ mời Michelle để cái tay đeo vòng kia thả vào chậu nước trong còn chưa hòa tan đám tro giấy, nhìn cái vòng kia chậm rãi chìm vào nước, với nữ người mẫu vẫn còn hồi hộp, “Đây là bùa tinh lọc, có thể lọc bớt số thứ tốt lắc tay của chị.” vừa xong, chậu nước dần đổi màu ngay trước mắt.

      Màu máu đậm dần hòa tan vào nước, gần như trong tích tắc, chậu nước trong biến thành chậu máu loãng màu đen.

      Lục Cảnh lại thấy hai chân run run.

      “Đây là…” Michelle nhìn chậu máu loãng mà sợ ngây người.

      “Đây là máu của chị.” Trần Hi nhìn rồi giọng với Michelle, “ người quỷ chú chắc chắn phải món đồ nào đó bị nguyền rủa liên quan đến chị, vị đại sư kia chắc hẳn từng muốn máu của tên sở khanh kia, nhưng mà có phải ông ta cũng cần máu của chị phải ?”

      Lúc mở miệng hỏi, sắc mặt của người mẫu càng thêm xấu , nhưng vẫn miễn cưỡng gật đầu, Trần Hi thu lại ánh mắt, tiếp tục nhìn chậu máu loãng quái dị kia, thấy máu loãng kia dần biến đen, bèn đè thấp giọng, “ ra vốn cần tới máu của chị. Em thấy người kia muốn trộm long tráo phụng, lấy máu của chị là để rủa chị, nhưng lại với chị là để rủa tên bạn trai cũ.”

      “Đại sư kia vì sao phải làm vậy?”

      Trần Hi cũng , cho nên khi nghe người mẫu hỏi lại, chỉ biết lắc đầu.

      “Em xem, có phải tên khốn kia trước bước, tốn nhiều tiền hơn để mua mạng của em?”

      Tên khốn nạn kia cuỗm tiền tích cóp bao nhiêu năm của Michelle, ít nhất cũng phải hơn mười triệu tệ, vô cùng giàu có.

      Vòng quan hệ của và Michelle trong mấy năm nay gần như là giống nhau, người mẫu tìm ai tới giúp mình để trả thù , tên khốn kia nhất định đoán được. Nếu Michelle tốn năm mươi vạn để rủa tên khốn kia, vậy có thể giành trước bước, mua chuộc vị đại sư kia, cũng nhau làm đào cái hố, bẫy chết Michelle, giải quyết mối họa to lớn trong lòng.

      Dẫu sao tên khốn kia cũng sợ Michelle chuyển mình lần nữa.

      Mặc dù bây giờ hình tượng của ấy mấy tạp chí lá cải được tốt, nhưng ấy lại có mấy người bạn là sao lớn, muốn chuyển mình cũng rất dễ.

      Tên khốn kia sao có thể cho ấy cơ hội xoay người?

      cảm thấy nhất định là vậy.” Lục cảnh ngẫm nghĩ lâu, cảm thấy đây mới là suy đoán hợp lý nhất.

      Nếu , vị đại sư kia sao lại đối phó ngược với khách hàng của mình.

      Dù có là thiên sư xấu xa nhất cũng đa phần chú ý đến chữ tín.

      Thu tiền lại quay ra nguyền rủa cố chủ của mình, nếu để người khác biết, sau này còn ai tìm tới làm ăn nữa.

      Càng là bàng môn tà đạo lại càng phải thành .

      Michelle ngẩn người lát, con mắt ngẩn ngơ nhìn chậu máu loãng dần biến thành màu đen.

      Trần Hi vừa nhìn vừa viết viết vẽ vẽ gì đó, Lục Cảnh nhìn mà tưởng đọc thiên thư, vẽ mấy tấm bùa khác nhau rồi đốt, bỏ toàn bộ tro giấy vào chậu nước.

      Bộ dạng của trông rất nghiêm trọng, Lục Chinh khẽ nhíu mày, tới sau lưng Trần Hi, nhàng đè tay lên vai chăm chú, đỡ lấy , giọng bên tai : “Liệu em có gặp nguy hiểm ?” Lục Chinh quan tâm Michelle có bị gì , sống hay chết thực liên quan đến Lục tổng, nhưng mong Trần Hi gặp chuyện.

      sao đâu, vị đại sư kia đúng là bất cẩn.” Vì cảm thấy lần này Michelle chết chắc rồi nên làm vòng tay rất sơ sài.

      Trần Hi cảm thấy đại sư này có tí đạo đức nghề nghiệp gì cả.

      , thu tiền của người ta, sao có thể lừa gạt người ta như thế chứ?

      “Có mệt ?” Lục Chinh nghe vậy mới khẽ gật đầu, hỏi tiếp.

      Lúc đỡ , độ ấm của bàn tay xuyên qua lớp vải vóc truyền tới da Trần Hi.

      Trần Hi bất giác hơi co lại, lại cảm thấy có Lục Chinh đỡ phía sau, mình thực mệt.

      Nhưng điều khiến ngạc nhiên hơn nữa là dùng hết sức để chờ đợi, gần như nhìn chằm chằm vào máu loãng hóa đen với vẻ lo lắng tột độ, nhưng mà máu loãng lại chỉ sủi bọt chút, từ dưới mặt nước truyền đến thanh tựa tiếng rít bén nhọn phẫn nộ, nhưng thanh ấy rất mỏng manh, nếu tập trung lắng nghe, Trần Hi cũng chưa chắc nghe được.

      Nghe được tiếng kêu kỳ quái kia, mới bảo Michelle nhấc cổ tay ra khỏi chậu máu loãng.

      “Xong rồi ư?” Michelle khẩn trương hỏi.

      ấy ngẩng đầu, thấy bộ dạng người đàn ông cao lớn tuấn bảo vệ trong lòng, đột nhiên giựt giựt khóe miệng, muốn gì đó, quay sang thấy Lục Cảnh nhìn mình đầy quan tâm, ấy chỉ đành yên lặng nuốt xuống.

      Có lẽ ở trong lòng người mẫu lâu quá rồi nên thuần khiết nữa.

      Sao mình lại có thấy Lục tổng có ý đồ khác nhỉ?

      sao, sắp xong rồi.” Trần Hi mang tâm phức tạp như người mẫu, gật đầu bảo ấy có thể động.

      Michelle hít hơi sâu, đột nhiên nâng tay lên, đúng ngay lúc này, cái vòng tay đột nhiên chảy xuống khỏi cổ tay ấy, trước khi bị rớt xuống chậu nước bị Trần Hi nhanh tay đón được.

      Khiến mọi người bất ngờ là, vòng tay vốn ngâm trong máu loãng nhưng nó lại bóng loáng như mới, dính chút vết máu nào, Trần Hi giống như đứa trẻ tò mò, cầm vòng tay đưa tới gần rồi cẩn thận quan sát, giống như có thể nhìn ra đóa hoa vậy. Thấy có vẻ rất tò mò, Lục Chinh vươn tay cầm chuỗi vòng, đưa cho Trần Hi nhìn.

      cầm giúp em.” lạnh nhạt .

      “Em gặp nguy hiểm đâu.” Trần Hi cảm thấy hiểu được, sâu dưới lớp mặt nạ lạnh lùng của Lục Chinh là trái tim dịu dàng lương thiện.

      lo lắng cho , cho nên thà để bản thân gặp nguy hiểm cũng muốn bảo vệ mình.

      “Im nào.” Lục tổng càng thêm lạnh lùng.

      cầm cái vòng tay mang tới xúc cảm kỳ lạ này thấy Trần Hi ngẫm nghĩ rồi lại lấy từ đồng phục ra lá bùa, ngồi sang bên, đầu ngón tay kẹp lá bùa, nhàng lắc trong gió.

      Lá bùa tự bốc cháy, đốt ra ngọn lửa màu đen quái dị. cho ngọn lửa ấy cháy nền đá cẩm thạch, bảo Lục Chinh ném vòng tay ấy vào ngọn lửa. Ngọn lửa đen nhánh ấy nuốt chửng chuỗi vòng, lát sau, từng tiếng rít chói tai thê thảm truyền tới lỗ tai mọi người.

      luồng sáng đen lao ra, vốn muốn thoát , nhưng ngay sau đó nó như sợ hãi cái gì mà hơi co rúm lại.

      Trong nhát mắt do dự ấy, ngọn lửa màu đen lại quấn lấy, đem ánh sáng màu đen kia đốt trụi.

      “Đây là cái gì?” Michelle kinh ngạc hỏi.

      “Đây là quỷ chú.” Trần Hi thấy vòng tay trong chớp mắt vang lên tiếng vỡ vụn, rồi nhanh chóng bị ngọn lửa bao phủ, lửa đen cháy rất lâu, tới khi chuỗi vòng kia chẳng còn sót lại cái gì mới chậm rãi biến mất, lúc này mới quay sang giọng với Michelle trắng toát cả mặt, “Đây là ước định với quỷ. Nguyền rủa của chị thất bại rồi. Hắc khí kia là quỷ khí, là phần của quỷ, đảm bảo cho khế ước tồn tại. Nhưng mà…” dò hỏi, “Chị và bạn trai cũ, thực cạn hết tình cảm rồi đúng ?”

      “Đương nhiên!” Michelle như chém đinh chặt sắt.

      ấy khựng lại rồi tò mò hỏi: “Sao vậy?”

      “Chị biết đấy, quỷ chú luôn là người nguyền rủa người. Có nghĩa là lời nguyền này là tương khắc. Ví dụ như trước đó chị muốn rủa bạn trai cũ, chị cũng gặp chuyện như thế. Mặc dù vị đại sư kia chân chính hại chị, nhưng người bên kia rủa chị cũng phải có khế ước, nếu tất cả giống như Lục Cảnh , vậy lời nguyền của bạn trai cũ cũng kèm khế ước. Giờ khế ước bị hủy, quỷ bị phản phệ, em cảm thấy có lẽ bạn trai cũ có lẽ được tốt đâu.” rất chi là hàm xúc, Michelle nghe hiểu ngay.

      “Em chết?”

      “Chết hẳn, nhưng con quỷ bị tổn thương nguyên khí kia trả thù bạn trai cũ của chị.”

      Trần Hi hơi dừng, khụ tiếng rồi vặn vặn ngón tay, “Vị đại sư kia e là cũng hơi đau lòng đấy.”

      mối làm ăn mà lại bị người ta phá lời nguyền, còn làm tổn thương nguyên khí của con quỷ mình nuôi…Đây là cốt truyện chỉ có trong truyện ngược thôi nhỉ?

      Đại sư kia chắc lòng đau đến rỉ máu rồi.

      Nhưng Trần Hi lại thấy cần thương cho vị đại sư chưa từng thấy mặt kia, khiêm tốn với Michelle trợn mắt há mồm nhìn mình: “Vốn dĩ đơn giản như vậy.” Khi quỷ chú bị phá bỏ, lúc nguy hiểm nhất là khi Michelle ngâm chuỗi vòng trong nước hòng hủy diệt lời nguyền.

      Vào lúc này, quỷ cản trở người muốn hủy bỏ quỷ chú, bởi vậy vô cùng điên cuồng phản công.

      Dù gì hủy bỏ lời nguyền khiến con quỷ theo bị thương nặng, đây là chuyện mà mấy con quỷ đó thể chịu được.

      Bọn nó thà chiến đấu lần, liều mạng với người giải chú, cũng muốn trơ mắt nhìn quỷ chú này bị phá bỏ.

      Nhưng kỳ lạ là, lúc giải chú, có gì ngoài tiếng rít gào bị kìm nén ở trong chậu.

      Hay là con quỷ này nhát quá, dám đối diện với Trần Hi?

      Trần Hi bỗng thấy thổn thức.

      thấy quỷ lần này quá kém.

      Nhát như vậy, sao có thể vì tiền mà hại mạng được.

      Trong lòng rung đùi đắc ý, Trần Hi lại dặn dò Michelle gần đây phải chú ý gì đó, hơn nữa còn khuyên ấy đừng tìm đại làm chuyện nguy hiểm như nguyền rủa người khác nữa, đỡ bị người ta lừa chết. Lần này Michelle may mắn gặp trúng Trần Hi, nhưng cảm thấy mình thể theo ấy, chú ý ấy mãi được đúng ?

      cẩn thận dặn dò chị người mẫu xinh đẹp các chuyện cần chú ý dịp gần đây, rồi lại bán cho ấy lá bùa bình an, ôm cái túi đầy tiền mà hạnh phúc tới mức muốn lăn qua lộn lại. Nhìn bộ dạng ngây thơ đáng như vậy, nỗi sợ hãi của Michelle bỗng biến mất, rung động nhìn vui vẻ đếm số tin nhắn, đột nhiên thò lại gần, chụt phát, hôn lên mặt Trần Hi.

      Trần Hi ôm mặt, nhìn chị vừa hôn mình cái, ngớ người.

      Lục Cảnh cũng thấy ngớ người.

      chàng sợ hãi nhìn vẻ mặt mưa gió bão bùng của ông giai sắt đá nhà mình.

      Giây tiếp theo, toàn bộ biệt thự chìm trong cơn giông bão.

      “Người phụ nữ này…Phong sát .”
      A fang, Tôm Thỏ, Tiểu Ly 11112 others thích bài này.

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 80

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Dưới tiếng gầm gừ to lớn, Lục Cảnh mang vẻ mặt vô tội nhanh chóng kéo Michelle , vắt chân lên cổ chạy ra khỏi biệt thự Lục gia.

      Trần Hi ngơ ngác nhìn bộ dáng bỏ trốn trong hốt hoảng của Lục nhị thiếu, chợt thấy mình bị vứt bỏ cách vô tình vô nghĩa rồi.

      quay đầu, nhìn người đàn ông mặt đầy sát khí kia.

      Gương mặt lạnh lùng của Lục Chinh khiến người ta có cảm giác sợ hãi.

      liên quan đến em.” Thấy Lục Cảnh lại dám kéo người mẫu kia bỏ chạy, Lục Chinh cười lạnh tiếng, cố gắng thể vẻ mặt bình thản với bé Trần Hi nhìn mình sợ sệt, từ tốn , “ chỉ tức giận. Lục Cảnh đúng là kỳ lạ. Em mới mười tám tuổi, bạn bè nó lại dùng cách của giới giải trí để đối xử với em.”

      Trần Hi vẫn luôn là bé ngoan, Michelle lại dùng kiểu vui sấn tới hôn cái để đối xử với Trần Hi, đúng là quá đáng, giới giải trí này ô nhiễm chịu được, Lục Chinh dừng chút rồi sờ đầu Trần Hi, lại dùng tay xoa xoa chỗ bị Michelle hôn gương mặt trắng trẻo ấy.

      Trần Hi mới vỡ lẽ, hóa ra Lục Chinh tức giận vì mình.

      ra cũng có gì. Em thấy rất vui.” Được chị đẹp hôn cái, Trần Hi thấy lòng siêu hớn luôn.

      Michelle đẹp như vậy, đâu bị thiệt đâu.

      dùng ánh mắt thành nhìn Lục tổng hơi căng khóe miệng.

      được tùy tiện mời người khác. Em là con , con được tùy tiện hôn.” Lục Chinh dừng chút, thấy Trần Hi ngoan ngoãn gật đầu, hơi do dự nhưng vẫn tiếp tục , “Em chỉ cần giữ mối quan hệ tiền bạc với mấy người bạn của Lục Cảnh là được. Những người này! Hừ!” Ai cũng đẹp như vậy, có cho mấy người bình thường đường sống ?

      Lục tổng cảm thấy Lục Cảnh hôm nay mời tới biệt thự phải ảnh đế cũng là ảnh hậu, cả đám đều là mỹ nhân, có ý gì đấy?

      Muốn so sánh Lục tổng với tổ bên kia hả? Cho là chạy rồi là thoát à?

      Thù lao đóng phim Lục Cảnh còn nằm trong tay Lục tổng, chạy thoát được chắc?

      “Em biết. Em vui là vì hôm nay em có thể giúp người khác.” Trần Hi thấy Lục Chinh ngồi đối diện, thế là cũng ngồi xuống, xoa xoa ngón tay, lầm bầm, “Hơn nữa em giúp người thực cần giúp đỡ. Lục Chinh, em cảm thấy Michelle cần được giúp. Tình cờ gặp chị ấy khiến em cảm thấy…”

      căng thẳng nhìn Lục Chinh, giọng , “Em muốn giúp chị ấy, thấy được chị ấy nhờ em mà phải chịu tổn thương nữa, em bỗng cảm thấy rất vui.” Michelle gặp phải nỗi đau lớn nhất trong đời người con , mười năm thanh xuân, tiền tài mà mình cố gắng làm ra, còn cả tình cảm và danh dự của bản thân, sau khi bị hủy hoại tất cả, vậy mà người kia còn chịu tha cho ấy.

      Mặc dù đây là lần đầu Trần Hi gặp Michelle, nhưng vẫn muốn khiến chị ấy phải đau lòng thêm nữa.

      Đón nhận ánh mắt sáng trong của , Lục Chinh im lặng lâu.

      bỗng muốn hỏi Trần Hi câu, có phải thấy bóng dáng mẹ mình người Michelle .

      Nhưng Lục Chinh cũng nghĩ, dù cảnh Michelle gặp phải giống với mẹ Trần Hi, chỉ cần ấy cầu giúp đỡ, Trần Hi cũng vẫn cho chút đắn đo.

      “Làm việc tùy sức thôi.” trách móc chuyện Trần Hi giải quỷ chú cho Michelle, mặc dù nó rất nguy hiểm, nhưng vẫn nhắc , “Đừng vì muốn giúp người khác mà khiến bản thân rơi vào nguy hiểm.”

      So với Michelle, Lục Chinh đương nhiên quan tâm tới Trần Hi hơn, lời dặn dò mà như dung túng làm mắt Trần Hi sáng rỡ, vội vàng gật đầu , “ yên tâm, em để mình bị thương đâu.” vô cùng cảm động, nhịn được mà ôm mặt, sung sướng lướt điện thoại xem mấy tin nhắn thông báo tài khoản, nhìn thấy mấy con số dài ở đó, đôi mắt liền cong tít cả lên.

      “Vui đến vậy à?”

      “Vui lắm luôn!”

      kiếm được tiền, có thể trả nợ cho Thẩm Dung, có thể ngừng làm những công việc lặt vặt để đảm bảo việc học và nghỉ ngơi bình thường trong khoảng thời gian, còn cả tiền học đại học.

      Trần Hi dần ôm điện thoại vào lòng, lòng thấy hạnh phúc, mở to mắt chợt thấy Lục Chinh lẳng lặng nhìn mình.

      “Lục Chinh.” đột nhiên gọi tiếng.

      “Lại muốn cảm ơn ?” Lục Chinh vắt chéo hai chân, giọng điệu có phần trêu đùa.

      luôn rất lạnh lùng, giờ đối mặt với mình lại lời trêu ghẹo khiến Trần Hi nhịn được phải đỏ mặt, giơ ngón tay lắc lắc, “ phải. Em cảm ơn nữa.”

      Có nhiều việc phải cảm ơn Lục Chinh, nhiều đếm xuể, dù có muốn cảm ơn cũng chẳng biết cảm ơn tới lúc nào. Nghe thấy Lục Chinh cười hừ tiếng, trong đôi mắt lên ánh sáng đẹp đẽ, giọng hỏi, “Em có thể mời ăn cơm ?” Lục tổng luôn mời cơm , nhưng trước giờ lại chưa mời được bữa nào, chỉ muốn mời bữa cơm do chính trả tiền.

      phải bạn bè đều như vậy à?

      phải bên cho, mà là đôi bên…

      “Khi nào?” Lục Chinh từ chối.

      Trần Hi cúi đầu ngẫm nghĩ rồi , “Thứ bảy tuần sau được rồi, cuối tuần chắc là ổn.”

      “Vì sao thứ bảy lại được?” Lục Chinh nghe thấy câu ấy, khóe miệng dần hạ xuống, từ bản năng, cảm thấy mình nghe được câu trả lời khiến mình mất vui.

      “Thứ bảy này em muốn mời chị Dung ăn cơm. Chị ấy giúp em rất nhiều, em phải cảm ơn chị ấy.” Vị trí của Thẩm Dung giống những người khác, nếu Khương Noãn là người bảo vệ trong trường suốt ba năm khiến mang lòng cảm kích, vậy Thẩm Dung chính là đại ân nhân kéo dài sinh mạng của ông ngoại.

      Trần Hi muốn so sánh trong lòng xem Thẩm Dung quan trọng hơn hay là Lục Chinh hoặc Khương Noãn quan trọng hơn, bọn họ đều là những người rất quan trọng mà gặp được trong mười tám năm này, là người đáng đặt trong lòng cả đời, nhưng bọn họ cũng có thứ tự đến trước đến sau… Trần Hi đón nhận đôi mắt nheo lại của Lục Chinh, nghiêm túc : “Em gặp được chị Dung trước, cho nên phải mời chị ấy ăn cơm trước.”

      “Em mời Khương Noãn ăn cơm?” ngờ nhóc hư hỏng này vẫn theo đảng bác ái, Lục Chinh nghiến răng lạnh lùng hỏi.

      “Sau khi tan học, em ăn cơm với Khương Noãn.”

      “Thời gian sau khi em tan học đều thuộc về . Sau khi tan học phải mời ăn cơm!” Lục tổng suýt nghiến nát răng luôn.

      Mấy người phụ nữ này…

      “Vậy giữa trưa. Giữa trưa em mời Khương Noãn ăn cơm.” Trần Hi cảm thấy tức giận của Lục Chinh kỳ lạ, ngơ ngác chớp chớp mắt, nhưng lại nhanh chóng vui vẻ trở lại, trong đầu lập tức bấm ngón tay tính toán kế hoạch sau này.

      Cảm thấy có khoản bảo hiểm nào ngoài học phí đại học, Trần Hi quyết định sau này phải làm thêm mấy vụ buôn bán, thấy Lục Chinh hừ lạnh tiếng, đành gác chuyện kiếm tiền đầy quan trọng kia qua bên, cùng chuyện với Lục Chinh, hơn nữa còn hẹn thứ hai sau khi tan học mời Lục tổng ăn cơm. Tuy là trò chuyện cùng , nhưng Lục Chinh là người trầm tính kiệm lời, ngồi ở phòng khách xem ít tài liệu, Trần Hi cũng yên tĩnh ngồi cạnh .

      Mặc dù rất tĩnh lặng, có giao lưu gì, nhưng Trần Hi lại thích khoảng thời gian yên lặng này.

      phải là bé hoạt bát thích chuyện, đối với những người bạn nhiệt tình kia, ra luôn cảm thấy ứng đối với họ rất mệt mỏi.

      Lục Chinh thích chuyện, lại thấy vừa hay.

      Bởi vì Lục Chinh xem là bí mật kinh doanh, nên Trần Hi cố ý ngồi xa chút, Lục Chinh cũng để kệ , chỉ vào lúc Trần Hi ngơ ngác ăn xong đống đồ vặt gọi người làm lấy thêm cho .

      lật xem tài liệu trong tay, cho Trần Hi biết đây là số hoạt động kinh doanh gần đây của Triệu thị. Thấy Trần Hi cúi đầu ôm di động, lười biếng ngồi đối diện mình, trông cực kỳ nhàn nhã, còn có phần tự tại, khác hoàn toàn với vẻ cứng đờ kỳ lạ tới mức cổ cũng phải thẳng lúc mới gặp, khóe miệng Lục Chinh hơi cong.

      “Gần đây ở trường có chuyện gì ?” lật thêm tờ, thờ ơ hỏi thử.

      Cái này giống như câu hỏi bình thường của người nhà, Trần Hi sửng sốt, sau đó lại thấy cõi lòng ấm áp.

      “Sắp phải thi tháng rồi.” giọng .

      “Có tự tin ?”

      “Có!” Trần Hi dùng ánh mắt trông mong nhìn Lục Chinh, hy vọng hỏi lại thêm mấy câu, giây phút này, ông ngoại từng hiền hòa hỏi xem có tự tin và bộ dạng Lục Chinh bây giờ như trùng lên nhau, nhưng lại có gì giống.

      Cho dù như thế nào, Trần Hi vẫn thích đối thoại thế này, mắt sáng lấp lánh, dù Lục Chinh cũng thể làm lơ. cười hừ tiếng, bỏ tài liệu sang bên, chăm chú nhìn Trần Hi rồi hỏi, “Lần thi này liệu có tiến bộ ?” vốn cho là Trần Hi gật mạnh đầu, nhưng bé này lại thà , “Khó mà .”

      “Vì sao?”

      “Có đối thủ cạnh tranh.” Mặc dù Trần Hi luôn giữ vững phomg độ đứng đầu quanh năm, nhưng cạnh tranh trong cấp ba Thứa Đức cực kỳ khốc liệt, cảm thấy mình thể đảm bảo mình đứng đầu…Mặc dù đa phần đều đứng thứ nhất.

      Đón lấy ánh mắt nhìn chăm chăm của Lục Chinh, Trần Hi có chút ngại ngùng, “ ra ai cũng rất xuất sắc. Em cố gắng.” siết chặt nắm tay , bày tỏ mình càng cố gắng trở thành đệ nhất học bá năm đó, Lục Chinh như suy tư gì mà gật đầu, “Khi nào thi?”

      “Cuối tuần sau.” Trần Hi tính toán rồi .

      “Thi tháng rất quan trọng à?” Lục Chinh thấy Trần Hi có vẻ rất coi trọng nó.

      “Đây là kỳ thi tháng cuối cùng trước khi thi đại học. Đại khái có thể phản ánh được trạng thái trước khi thi đại học nên rất quan trọng.” Đây là kỳ thi cuối cùng trong thời gian cấp ba của Trần Hi, sau đấy chính là kỳ thi quốc gia, cho nên dù là thành tích hay tâm lý, kỳ thi tháng này phản ánh vài thứ mà trước kia thể ra.

      Nhà trường cũng cầu kỳ thi tháng này phải dùng thái độ nghiêm túc như lúc thi đại học, kỳ thi như vậy, dù là Trần Hi cũng vô cùng nghiêm túc, cho nên khi phát mình cần phải làm thêm mới có thể vui tới vậy. Dù nghiêm túc học tập, luôn giữ trạng thái rất tốt, nhưng nếu thể bớt ít việc, tăng thêm thời gian học tập và nghỉ ngơi mới là tốt nhất.

      “Nếu quan trọng đến vậy, hay là em ở lại Lục gia để chuẩn bị cho kỳ thi.” Lục Chinh im lặng chút rồi .

      Trần Hi ngạc nhiên.

      “Lục gia có thể chăm sóc tốt cho em hơn. Trần Hi, thời gian làm việc nghỉ ngơi lẫn ăn uống của em đều rất hại cho sức khỏe.” Lục Chinh nhìn Trần Hi rồi lạnh lùng , “Trước khi thi đại học, tất cả đều thể qua loa, nhưng thái độ em đối xử với bản thân thực khiến người khác thể nhìn được.”

      ăn màn thầu lạnh như đá, nếu có người nhắc nhở, thậm chí còn ăn sáng, học tập tới tận nửa đêm, cái này đâu giống học sinh sắp phải thi đại học. Đối với biết thương bản thân thế này, Lục Chinh muốn khiển trách trận, Trần Hi lại ngẩn người, ngẩn ngơ nhìn lúc.

      cắn cắn môi, muốn nhịn xuống biểu cảm mặt, nhưng vẫn chẳng nhịn nổi, liền nụ cười vui vẻ.
      A fang, Bé Bi, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :