1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên Sư, Giảm Giá Không? - Phi Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      cười lên hơi hung :)))))))))))))))

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      giống lắm, nhưng hãy mường tượng nụ cười từ ái của người ta và Lục bánh tráng .
      [​IMG]

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 39

      Editor: tiểu mao
      Beta: Linh Phương

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Lục tổng cố làm ra vẻ mặt từ ái, Trần Hi lại lập tức nhớ tới câu của con bạn đường Hòe An.

      chút tiền đồ co rúm người lại, cẩn thận lui mình về phía cửa xe.

      Nụ cười của Lục tổng tắt ngúm ngay tức khắc.

      “Em làm cái gì đấy?” lạnh lùng hỏi.

      Nhìn gương mặt trở về vẻ lãnh khốc, Trần Hi lại thấy còn sợ hãi nữa, chớp chớp mắt rồi ngồi thẳng, , “Em cảm thấy như này càng đẹp trai hơn.”

      bình tĩnh lời khen ngợi, Lục Chinh hơi bất ngờ, đáy mắt nhu hòa hẳn ra, khịt mũi : “Tôi đương nhiên đẹp trai rồi.” Nhớ trước kia, khuôn mặt tuấn tú này của Lục Chinh làm cho biết bao thục nữ danh viện trong xã hội thượng lưu sinh lòng thương nhớ. Thấy Trần Hi mở đôi mắt to tròn nhìn mình, rũ mắt, từ tốn : “Về nhà ăn cơm trước.”

      “Về nhà ăn cơm?”

      “Tôi phải về nhà. Giờ em bảo vệ tôi, đương nhiên phải về cùng.”

      “Nhưng đưa tiền cơm cho em rồi mà.” Trần Hi giọng .

      “Đó là tiền ăn khuya. Lục thị là tập đoàn lớn, rất có tinh thần trách nhiệm, luôn quan tâm đến nhân viên, bao luôn bữa tối.” Lục Chinh khốn khổ ghê, dùng cái giọng lạnh lùng chuyện, thấy Trần Hi suy xét, rồi tin tưởng gật đầu, lúc này mới thở dài nhõm hơi, rồi kéo về biệt thự.

      Biệt thự này rất lớn, Trần Hi cảm thấy hình như còn lớn hơn cả Khương gia, nhưng nhìn qua có vẻ xây lâu, tuy mới lắm nhưng lại được bảo dưỡng rất đẹp, so với biệt thự xa hoa chỗ trung tâm thành phố của Khương gia nơi đây có loại hàm súc thú vị nên lời.

      từ xe Lục Chinh bước xuống, nhìn thấy xa xa còn có hoa viên xinh đẹp, bên trong đều trồng những loài hoa tươi đẹp, đa phần đều là hoa hồng đỏ thẫm đương lúc nở rộ.

      “Đó là do Lục Cảnh trồng, đúng là thô tục.” Lục Chinh thấy ánh mắt Trần Hi dừng ở vườn hồng, liền hừ tiếng .

      “Em thấy rất đẹp mà.” Trần Hi vội vàng .

      “...Tuy có hơi thô tục, nhưng rất đẹp, tôi cũng thấy thích.” Lục Chinh mặt đổi sắc sửa lời. (Lục bánh tráng lật nhanh kinh)

      Thẩm mỹ của cũng tương tự vậy, Trần Hi đứng xa ngắm nhìn những đóa hồng xinh đẹp kiêu ngạo kia lát, rồi mới theo Lục Chinh vào cửa biệt thự.

      thấy bất ngờ, vốn tưởng biệt thự lớn như thế này có nhiều người làm, nhưng khi vào lại chỉ thấy bóng hai người làm bận rộn.

      thấy người bưng trà cho mình, vội lời cảm ơn. Lục Chinh ngồi ghế sofa cách xa, nhìn vùi đầu, ôm chén trà uống. như con thú nhút nhát sợ sệt uống từng ngụm nước, rũ mắt , “Tôi thích trong nhà có nhiều người lại.”

      “Đủ dùng là được.” Trần Hi ngắn gọn, rồi lại nhìn miếng bánh ngọt bàn mà người hầu đưa mình, ngẫm nghĩ rồi cầm lấy cái lên cắn.

      cúi đầu nghiêm túc ăn, vô cùng tập trung, Lục Chinh lấy tay chống cằm, yên tĩnh nhìn lúc.

      Đúng ngay lúc này, trợ lý Trương mở cửa biệt thự bước vào.

      Làm vị trợ lý đủ tư cách, đương nhiên phải coi biệt thự của ông chủ như nhà mình, cố gắng phục vụ ông chủ đúng chỗ, như thế mới tăng lương được.

      “Lục tổng...” Trợ lý Trương muốn đưa Lục Chinh xem thử bản kế hoạch mảnh đất đường Hòe An kia, đột nhiên thấy bé đẹp đến nỗi làm người ta thấy trước mắt sáng ngời ngồi cách Lục tổng xa, đôi mắt đen trầm của Lục Chinh dừng người , chăm chú tới mức làm trợ lý Trương thấy trong lòng kêu lộp bộp tiếng.

      Nháy mắt, ta dùng ngay cái đầu thông minh hơn Lục Cảnh gấp trăm lần nghĩ tới cái gì đó, nhưng vì mình là trợ lý trải đời, nên ta đẩy mắt kính, tới cạnh Lục Chinh, đem bản kế hoạch đưa cho Lục Chinh, bình tĩnh : “Đây là bản kế hoạch đấu thầu và dự án phát triển từ số 31 đến số 50 đường Hòe An.”

      ta vừa , Trần Hi ăn bánh ngọt lập tức khựng lại.

      hơi do dự, có phần xấu hổ, hỏi: “Có cần em tránh ?”

      phải bí mật kinh doanh, em cần phải khẩn trương.” Thấy Trần Hi hồi hộp đến độ túm đồng phục, mắt trông mong nhìn mình, Lục Chinh hơi dừng rồi đem bản kế hoạch đặt đùi.

      Nhìn Trần Hi ràng muốn biết, nhưng lại gắng làm bộ như mình thèm để ý, đứng dậy tới cạnh Trần Hi, đưa tay xoa xoa đầu , đè thấp giọng : “Tòa nhà chỗ em nhanh chóng bị khai thác. Nhưng mà em cứ yên tâm, Lục thị để mảnh đất này rơi vào tay kẻ khác.”

      Triệu thị muốn mảnh đất này à, nằm mơ .

      Mới về nước muốn gây chuyện, có để Lục thị vào mắt đây?

      Huống hồ... Đường Hòe An ấy có nhà của Trần Hi.

      Trong lòng Lục Chinh hừ lạnh tiếng.

      “Em, em lo lắng.” Trần Hi cúi đầu lầm bầm.

      Nhưng đôi mắt lại lên chút mịt mờ.

      Nếu nhà bị dỡ , dù tiền bồi thường có lớn tới đâu, căn nhà duy nhất của cũng mất rồi.

      có thể đâu bây giờ?

      Mua được nhà mới, nhưng vẫn lẻ loi mình, cũng chẳng còn hồi ức ấm áp của gia đình nữa.

      sợ mình, cũng ngại chuyển nhà, chỉ sợ sau khi dọn chẳng còn lại chút ký ức ấm áp của gia đình bên cạnh. Cũng có mấy vị hàng xóm tốt bụng kia nữa, cái gì cũng bị dỡ bỏ, thứ còn lại có lẽ chỉ là tiền. Nhưng nếu phải vì trả hết nợ, cũng quan tâm quá lớn đến tiền bạc.

      cắn môi, nhìn qua có chút co ro đến đáng thương. Phản ứng như thế làm Lục Chinh hơi nhíu mày, ngờ Trần Hi lại để ý tòa nhà cũ nát ấy, hơi chần chờ, giơ bàn tay to đè lên bờ vai mỏng manh của , giọng hỏi: “Nếu tôi mua nó, để cho em ở lại chỗ đó được ?”

      “Hả?” Trần Hi bỗng ngẩng đầu.

      “Em muốn ở tòa nhà đó bao lâu ở bấy lâu.” Lục Chinh chăm chú nhìn .

      Trợ lý Trương điên cuồng đẩy mắt kính.

      “Như vậy sao được. Bất kể thế nào, em cũng thể vì lợi ích bản thân mà bắt người khác chịu tổn thất vì mình được.” Trần Hi đối diện với đôi mắt đen trầm của Lục Chinh, biết phải là chỉ muốn dỗ mình, mà muốn giữ lại mấy tòa nhà kia , vội vàng cười rồi nghiêm túc , “Lục Chinh, cảm ơn . Nhưng em thể nhận ý tốt của được. Mua đất là để kiếm tiền đúng ? chịu lỗ lớn như thế, em ở trong tòa nhà cũng thấy khó chịu.”

      nghiêm túc từ chối, có chút chần chờ, đột nhiên hỏi: “ ...Triệu thị muốn mua mảnh đất kia à?”

      “Ừ, em từng nghe qua về Triệu thị chưa?” Lục Chinh cảm thấy mỗi lần Trần Hi nhắc tới Triệu thị đều hơi kỳ lạ.

      còn tuổi, chưa trở thành người từng trải, nên chưa học được kiểu mặt biến sắc, bởi vậy dẫu cho có cực lực che dấu vẫn lộ ra chút cảm giác khác lạ.

      “Từng nghe qua.” Trần Hi thất thần lát mới giọng : “Nhưng mà em biết.”

      mím môi, ngửa đầu nhìn người đàn ông cao lớn hơn mình rất nhiều kia, nhàng hỏi tiếp: “Nếu Triệu thị có được chỗ này, có phải dỡ bỏ những thứ cũ nát đó , sau đó dựng lên những công trình kiến trúc mới mà người ta quen phải ?” Lúc hỏi Lục Chinh chuyện này, bàn tay đè vai bỗng nắm chặt, khoảng khắc đó, hình như nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp ấy lấp lánh ánh nước.

      “Đúng vậy.”

      “Ra là vậy à.” Trần Hi cười cái, thầm, “Bởi vì cũ rồi, cho nên muốn bỏ , đúng ?”

      hiểu sao Lục Chinh lại thích bộ dạng yên tĩnh này của , giơ tay, bàn tay che lại đôi mắt ấy.

      sao đâu. Mảnh đất này rơi vào tay Triệu thị đâu.”

      “Vâng ạ.” Trần Hi chỉ cảm thấy bàn tay che mắt mình mạnh mẽ ấm áp, tuy trước mắt tối đen, nhưng vẫn gật đầu : “Em còn cảm thấy nhà của em bị mua càng tốt.”

      xúc động thở dài, gỡ bàn tay to của Lục Chinh ra, đôi mắt xinh đẹp kia có nước mắt, ngược lại còn thoải mái cười cái, giọng : “Em thích tập đoàn Triệu thị.” Đây là lần đầu tiên ràng chuyện mình thích Triệu thị, Lục Chinh khịt mũi, coi như chuyện bỗng khác lạ thành chuyện chưa từng tồn tại, nhướn mày , “Tôi cũng thích.”

      Cái này gọi là gì nhỉ?

      Tâm ý tương thông?

      Ăn ý?

      Tóm lại lúc này, tâm trạng Lục tổng tồi.

      “Lục tổng, Nhị thiếu còn chưa xuống.” Trợ lý Trương đứng bên cạnh nhìn tới mực hận thể cạo trọc đầu cho xong, vất vả lắm mới đợi hai người này thôi tán tỉnh nhau, ta mới thấp giọng : “Tôi nghe người hầu hôm nay Nhị thiếu chưa ra khỏi phòng...Chỉ có Lục tổng mới có thể gọi Nhị thiếu ra ngoài chút, cứ ru rú trong phòng tốt lắm.”

      Nhị thiếu thấy quỷ... , cứ luôn mồm gặp phải quỷ, cái gì cũng chịu bò ra khỏi phòng, trợ lý Trương cũng hết cách với Lục Cảnh, vốn định để chàng ở lỳ trong phòng thành trạch nam cũng sao, nhưng tên Nhị thiếu rác rưởi này lại có hai thông báo vào ngày mai, người đại diện sụp đổ tới mức phải gọi điện thoại cho trợ lý Trương rồi.

      Trợ lý Trương muốn hỏi người đại diện của Lục Cảnh câu, sao mà Nhị thiếu xảy ra chuyện gì cũng gọi cho ông đây?

      Có được trả lương hả?

      Lương năm trăm vạn cũng có bao gồm việc này đâu.

      “Vậy cậu chờ lát, tôi lên gọi Lục Cảnh xuống ăn cơm.” Lục Chinh gật đầu, cảm thấy cũng nên gọi Lục Cảnh xuống gặp mặt làm quen với Trần Hi lần, thế là lên lầu gọi thằng em xuống.

      vừa mới , trợ lý Trương liền nhanh chân chạy tới trước mặt Trần Hi, cố gắng nở nụ cười sượng cứng, nỗ lực ôn hòa hỏi: “Bạn học , em là học sinh cao trung à?” Thấy Trần Hi ngơ ngác nhìn mình, ta khựng lại, thử hỏi, “Em thành niên chưa?” Bộ dạng ta có vẻ khẩn trương, Trần Hi hiểu ta khẩn trương cái gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Thành niên rồi ạ.”

      ?”

      mà.”

      *Thành niên tức là đủ 18 tuổi

      Nhìn qua thấy bé ngoan ngoãn, trợ lý Trương lập tức tin .

      Còn về câu trả lời trước đó của ông chủ...Làm trợ lý lâu rồi, sao có thể thiếu lòng tin với ông chủ mình được cơ chứ?

      “Vậy là tốt rồi?” Trợ lý Trương gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Trần Hi nhiều thêm chút dịu dàng, muốn trò chuyện với Trần Hi thuận tiện hỏi về hoàn cảnh cá nhân của thấy chỗ đầu cầu thang vang lên thanh khẩn trương: “Đại ca, muốn em xuống đó gặp ai? Em muốn ăn cơm.”

      Khuôn mặt đẹp trai soái khí của idol Lục Cảnh đầy vẻ vui, hiển nhiên muốn bị kéo từ trong kết giới chăn màn ra ngoài thế giới nguy hiểm này, đứng chỗ đầu cầu thang muốn oán trách ông nhà mình chút, đột nhiên quay đầu sang, liền thấy bé mặc đồng phục mà mình hay mơ thấy dạo gần đây.

      Gương mặt quen thuộc, nụ cười quen thuộc, còn có...

      “Chào .” thanh chào hỏi quen thuộc.

      Lục Nhị thiếu im lặng lúc, mềm nhũn ngã xuống đất.

      (còn tiếp)
      Last edited: 31/8/20
      A fang, Cyder, Lee Đỗ13 others thích bài này.

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 40

      Editor: tiểu mao
      Beta: Linh Phương

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Nhưng mà ngay sau đó, Nhị thiếu bị đại ca nhà mình tàn nhẫn đạp cho phát.

      Giọng Lục tổng như truyền tới từ địa ngục.

      “Dậy! Đừng giả chết!”

      Cái loại kỹ thuật diễn cay cả mắt thế này mà cũng dám cùng mỹ đại thúc Hà Phương giành vai nam chính...Sao lên trời luôn ?

      Đối mặt với thanh lạnh lùng vô tình này, Lục Cảnh chỉ thấy trái tim vỡ nát từng mảnh, bất chấp luôn bé đáng sợ kia đuổi tới tận nhà mình, chàng nhảy dựng lên chuẩn bị cùng ông sắt đá nhà mình đồng quy vu tận, bật dậy giận dữ hét: “ là ma quỷ đấy à!?”

      Vì sao lúc em trai cần quan tâm, đại ca vô tình nhà mình có thể câu chút thăm hỏi như thế chứ? cần ôm ấp hôn hít... Chỉ cần ôn hòa hỏi câu “Em ổn ?” chết à? Gần đây Lục Nhị thiếu bị mình cự tuyệt cho đóng phim của đạo diễn nổi tiếng vì mấy quy tắc bất thành văn, giờ chỉ cảm thấy lạnh buốt thấu xương như đứng giữa trời đông giá lạnh.

      Chẳng nhẽ mình được nhặt từ thùng rác ư?

      Thấy chàng có vẻ như muốn liều mạng với mình, Lục Chinh nhếch mép cười lạnh, tiếp đó cởi bỏ cúc áo vest, chỉnh chỉnh áo sơ mi, sắn ống tay áo lên, hơi hơi kéo cổ áo mở rộng, lộ ra chút cơ ngực rắn chắc.

      Lục Cảnh nhìn đường cong mạnh mẽ cường tráng gần như hơi lộ ra khỏi áo sơ mi mỏng mảnh kia, rồi lại cúi đầu nhìn cánh tay mảnh khảnh của mình, hé răng nữa.

      chàng cúi đầu tới trước mặt Trần Hi.

      Trần Hi ngơ ngác nhìn chàng.

      cảm thấy Lục Cảnh bây giờ hơi khác so với lần đầu gặp.

      Lần đầu gặp, cảm thấy Lục Cảnh là người chính trực nhiệt tình, mang theo chút gánh nặng thần tượng, rất thân thiện, đẹp trai, còn hào phóng nữa, tóm lại là thần tượng đáng được người ta thích... Nhưng mà giờ nhìn qua... chàng trông có vẻ hơi ngốc... ಠ_ಠ

      *bản gốc Lục Cảnh có chút ‘nhị”, từ nhị ngoài có nghĩa là số hai động từ của nó còn có nghĩa là thay đổi, cải biến, cũng có thể hiểu là ngốc

      run run bả vai, im lặng cúi đầu .

      Ông ngoại rồi, lúc phát người nào đó có chút ngốc thể ra chân tướng, nếu dẫn tới chuyện tiến thoái lưỡng nan, bệnh trung nhị nổi lên.

      “Chào , còn nhớ em ?” Căn cứ đây là khách cũ của mình, chừng còn có thể trở thành khách quen, Trần Hi quyết định thể vài phần thiện ý với Lục Cảnh trước, lễ phép cười cái, hơi khẩn trương nắm đồng phục, giọng , “Chính là bùa bình an, bùa bình an ấy.”

      Đôi mắt sáng trong của chờ mong nhìn Lục Cảnh, chàng sửng sốt, quay đầu nhàng thở dài hơi.

      Ôi thói đời này, đây đúng là thế giới chỉ biết nhìn mặt mà, bé đẹp như này, dù có là quỷ...Lục nhị thiếu cũng nỡ làm gì .

      “Đương nhiên.” Lục Cảnh nở nụ cười đẹp trai, chẳng còn chút bóng dáng lăn ra ngất lúc nãy nữa.

      “Tấm hình ký tặng lần trước em tặng cho bạn em rồi. Cậu ấy rất thích. cảm ơn .” Thấy Lục Cảnh sửng sốt, tiện đà cười với mình, Trần Hi dừng chút rồi phơi bày luôn bản chất, thử hỏi: “Bùa bình an dùng hết chưa?”

      cố chấp nhìn mình, Lục Cảnh lập tức nhớ tới bùa bình an, tấm giữ lại cho bản thân, tấm ngầm đưa cho trợ lý Trương, tấm còn lại vốn định đưa cho bạn thân người mẫu gần đây hay gặp vận xui. Tuy là bùa bình an dùng được, chỉ để lừa người, nhưng mà đưa ra ngoài cũng là chút tâm ý rồi đúng ?

      “Vẫn chưa dùng hết.”

      “Nếu dùng hết có thể tìm em. trăm tấm... là khách cũ, em có thể...” Trần Hi nhớ ra Lục Cảnh là người thích chiết khấu, nên suy nghĩ rồi cong cong đôi mắt, ngoan ngoãn , “Em có thể đưa cho tấm bùa đào hoa.”

      Làm minh tinh chắc hẳn thích đào hoa nhỉ? chớp mắt trông rất chân thành, toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho tình huống của khách hàng, phục vụ rất chi là tận tâm. Lục Cảnh lập tức im lặng, nhìn lúc, thấy mặt đều ngập tràn thành ý, lúc lâu sau mới dùng sức gãi mái đầu tổ quạ chưa được tạo hình của mình, gật đầu , “Được.”

      bé này ngoan như vậy, sao mình lại hét chói tai trước mặt người ta chứ?

      Dọa khóc con nhà người ta, chưa kể đến cảm giác tội lỗi ông đánh gãy chân mình trước rồi.

      “Đây là Trần Hi. Trần Hi, đây là Lục Cảnh.” Lục Chinh thờ ơ lạnh nhạt, thấy thằng em muốn chạy tới trước mắt Trần Hi, lập tức bước tới ngăn lại, chỉ chỉ trợ lý Trương bên cạnh mang khuôn mặt bình tĩnh nghiêm cẩn đẩy mắt kính, dáng vẻ tinh , , “Đây là trợ lý Trương, trợ lý cao cấp của t ôi. Nếu có việc mà tìm được t ôi em có thể tới tìm ta.”

      Tổng tài tiên sinh dùng ánh mắt lãnh đạm ra hiệu cho trợ lý Trương giựt giựt khóe miệng mau đưa danh thiếp cho Trần Hi, rồi vươn tay, dưới ánh mắt “xyz%#!@#$!” của Lục Cảnh, công khai ôm bả vai mỏng manh của , kéo về phía nhà ăn, thanh vững vàng : “Tôi bảo nhà bếp làm sườn xào chua ngọt. Em thích ăn thịt với ăn đồ ngọt đúng ?”

      “Vâng. Cảm ơn , Lục Chinh.” Trần Hi ngờ Lục Chinh quan sát cẩn thận như vậy, khuôn mặt trắng trẻo đỏ lên, ngẩng đầu, lại thấy mắt mình lấp lánh ánh sáng, “ ra em ăn cái gì cũng được, cần đặc biệt nấu cho em đâu.”

      Đúng thực là Trần Hi kén ăn, cái gì cũng ăn được hết. Tuy là có món thích, nhưng nếu có mấy món đặc biệt như xương sườn đùi gà thơm ngào ngạt gì đấy, mấy món khác cũng như nhau. Chất giọng mềm mại ngọt ngào, Lục Chinh khựng lại, cúi đầu nhìn cái.

      Tay kia của nhấc lên xoa xoa mái tóc dài đen nhánh của .

      “Ăn nhiều chút.” chỉ đơn giản ra bốn chữ này.

      “Cái, tình huống gì thế này?” Lục Chinh lại gần gũi với đứa con , cái này làm Lục Cảnh suýt trợn trừng cả mắt.

      Mình với ông đấu trí đấu dũng, bị trấn áp cũng cả gần ba mươi năm cuộc đời, Lục Chinh trước nay chưa từng chủ động thân thiết với bất kỳ người phụ nữ nào, chứ đừng là ôm vai, phụ nữ mà tới gần chút đều bị sút . tới vị đại tiểu thư Triệu thị kia, chỉ tính tới mấy nhân viên cấp dưới của công ty giải trí Lục thị, bên trong có biết bao minh tinh, ai mà muốn cùng ông chủ mình phát sinh cái gì đó.

      nữ minh tinh nảy ý đồ quyến rũ Lục Chinh, lại bị Lục tổng lãnh khốc phong sát đành bán bánh rán, ánh mắt của mấy nữ minh tinh giải trí Lục thị đều yên lặng rởi khỏi người Lục tổng.

      *phong sát: đóng băng hoạt động

      Độ khó công lược: 10 sao , kiến nghị từ bỏ.

      Vì sao bây giờ Lục nhị thiếu thường xuyên gặp phải tai tiếng?

      Còn phải là vì mọi người phát còn đường tới Lục tổng thông, cho nên liền bóp quả hồng nềm, cảm thấy Nhị thiếu dễ công lược hơn nhiều.

      “Chính là tình huống mà cậu thấy.” Trợ lý Trương cảm thấy bực bội, là vị trợ lý lương năm trăm vạn, xử lý chuyện ở công ty đều vô cùng nghiêm túc, hơn nữa thành tích xuất sắc. Nhưng cớ sao lúc nào ông chủ cũng vứt thêm việc, còn chịu tăng lương?

      Trước đó phải ứng phó tên Nhị thiếu rác rưởi, làm trợ lý Trương mệt mỏi chạy qua chạy lại ứng phó với mấy vụ bê bối khác nhau, còn mấy người phụ nữ nóng lòng muốn thử sức kia nữa, giờ còn bắt trợ lý Trương chú ý học sinh cấp ba? ta xụ mặt xuống, thường hay ở cạnh ông chủ máu lạnh nên người cũng mang theo khí thế lạnh thấu xương, liếc mắt nhìn Lục Cảnh cái, trầm mặt, theo Lục Chinh về hướng nhà ăn.

      Dù sao cũng được tăng lương, ăn bữa ngon coi như bồi thường .

      “Này!” Lục Cảnh thấy trợ lý Trương lại dám liếc mắt nhìn mình đầy khinh thường, lập tức nổi cáu.

      chàng lập tức chạy tới cạnh trợ lý Trương uy hiếp, đè thấp giọng , “ coi thường tôi quá rồi đấy! Tôi cho biết, giờ tôi cáu rồi!”

      Thấy trợ lý Trương mặt vô cảm quay sang nhìn mình, trong lòng Lục Cảnh vui mừng, gương mặt đẹp trai soái khí lộ ra tươi cười đắc ý, hơi hất hàm giọng , “Mau tìm cho tôi vị trí trong bộ điện ảnh Hà Phương đóng kia! Nếu , tôi với đại ca rằng coi khinh tôi!” chàng vì có thể nhảy vào bộ điện ảnh của ông chú đẹp trai Hà Phương kia mà từ thủ đoạn, ra là do đoàn đội kia làm Lục Cảnh thèm khát vô cùng.

      Có đạo diễn nổi danh số số hai trong nước, có độ hot cực lớn góp mặt, ông chú đẹp trai Hà Phương bất ngờ bùng nổ dạo gần đây đóng vai nam chính, nghe nữ chính là định mời nữ minh tinh cấp ảnh hậu tới đóng. Ngay cả biên kịch cũng là người nổi danh, từng đạt được mấy giải thưởng lớn trong nước.

      Đội hình như vậy ràng là nhắm vào doanh thu phòng vé và giải thưởng, nếu lỡ mất cơ hội này, Lục Cảnh cảm thấy vĩnh viễn thể tha thứ cho bản thân mình. Vị trí tại của chàng có chút xấu hổ, bởi vì tham gia nhiều bộ điện ảnh lẫn phim truyền hình nên khá hot, nhưng lại có giải thưởng nào xác lập được địa vị của chàng.

      Cho dù chỉ là giải nam phụ xuất sắc nhất, Lục Cảnh tuổi này nhận được ra cũng ghê gớm lắm rồi.

      “Tôi cố gắng.” Trợ lý Trương đón nhận ánh mắt tha thiết của Lục Cảnh, suy ngẫm rồi gật đầu.

      Thôi...Giờ chưa cần cho Nhị thiếu vội, ông chủ đưa sẵn hai bộ phim, chuẩn bị xếp vị trí nam phụ cho chàng.

      Sợ chàng kiêu ngạo.

      “Cảm ơn .” Lục Cảnh thấy trợ lý Trương để tâm tới mình như vậy, lập tức cảm động, rồi lại thấy có chút xấu hổ, dù sao lúc nãy mình cũng vừa uy hiếp người ta mà.

      có gì.” Trợ lý Trương đẩy mắt kính, mặt vô cảm .

      Lục Cảnh chỉ cảm thấy trợ lý Trương là người tốt, hốc mắt đỏ lên, vội vàng che chút cảm động của bản thân, cười với trợ lý Trương, “Đúng vậy, chúng ta nên khách sáo. Chúng ta là em tốt mà! Đúng rồi, cái bùa bình an kia của dùng hết chưa?”

      chàng chỉ tùy tiện hỏi chút, ai ngờ trợ lý Trương hơi nhíu mày, sờ sờ túi áo vest, lấy ra lá bùa bị thiêu cháy mất nửa. Tấm bùa bình an này có nửa bị đốt thành tro, biến mất thấy, bên cạnh vẫn còn lưu lại vết cháy, trợ lý Trương cầm bùa bình an đưa cho Lục Cảnh xem.

      đốt?!” Lục Cảnh kinh ngạc hỏi.

      phải. Sáng hôm nay phát nó biến thành như vậy.” Trợ lý Trương nghĩ đến ngày đó cảm nhận được bùa vàng nóng lên, sau đó nóng vô cùng, hôm sau biến thành thế này, ta lắc đầu .

      “Vậy tôi đưa cho cái khác.” Lục Cảnh sảng khoái lôi từ túi áo ngủ ra tấm bùa bình an đưa cho trợ lý Trương, thấy ta lời cảm ơn rồi nhận lấy, lúc này mới vừa lòng cười cái.

      Tôi tin cảm động!

      Trợ lý Trương đúng là có chút xúc động, cảm thấy Lục nhị thiếu tin vào mê tín dị đoan mà chưa bị ông chủ nhà mình giết chết quả là rất vĩ đại. ta cảm khái chút về tình huynh đệ hiếm có này, lập tức ánh mắt dừng ngay chỗ bàn cơm, đôi mắt hẹp dài bỗng trừng lớn, dùng sức đẩy mắt kính, chỉ thấy hình như mình nhìn nhầm rồi.

      ta rốt cuộc thấy cái gì đây!

      Lục tổng nhà mình bóc tôm.

      Đút cho bé kia! ⊙_☉
      Last edited: 31/8/20
      A fang, Cyder, Lee Đỗ13 others thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa cẩu lương như vầy thiệt quá ngon rồi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :