1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

thiên sơn vạn thủy - mèo dũng cảm ( hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 36 Phiên ngoại 2: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (2)

      - A Xuyên, mau nhìn, mau nhìn kìa, biển mây!

      - Ừ, rất đẹp.

      Người càng đẹp hơn.

      - Chắc chắn rất đẹp rồi, nhìn xem là quê của ai.

      - Phải phải phải, quê của Thái Thái chính là thắng cảnh.

      - Câu này em thích nghe.

      - Ngốc ~

      - Ai ngốc ai ngốc?

      - Ai ngốc người đó biết.

      - ngốc.

      - Phải nhỉ?

      - Chính là ngốc đấy.

      Vạn Thái Thái làm mặt quỷ rồi bỏ chạy.

      - Nè, đừng chạy.

      Nguy hiểm lắm!

      Rầm!!! Vạn Thái Thái va mạnh vào cái cây.

      - Cẩn thận! Sao rồi sao rồi sao rồi…

      Người đàn ông nào đó đau lòng thôi, chắc chắn bị va .

      - Đau chết mất… đều tại .

      - Ngốc như vậy còn dám ngốc.

      đành nhàng xoa trán cho .

      - Hừ, đau chết em rồi. Tại hết đấy.

      - Được được được, sao rồi? xem nào.

      - Cái cây chết tiệt, thấp như vậy làm gì?

      - ràng là em chạy lung tung để ý, còn trách cái cây.

      - Trách trách trách! Tại mua cái mũ dở hơi này, cản tầm mắt em.

      - Phải phải phải, Vạn à, có chút xíu sai nào hết.

      - Vốn là vậy mà, nè, chút, đau lắm đó.

      - Cũng tạm, sao. Biết đau là tốt, sau này cứ ngoan ngoãn ở bên cạnh bị thương đâu.

      - Được được được, sau này em dựa vào .

      Sau này em cứ yên tâm ở cạnh là được.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 37 Phiên ngoại 3: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (3)

      Năm nọ về nhà Vạn Thái Thái ăn Tết, cả nhà đường mua sắm Tết gặp phải Trương Duy. Hai bên hiển nhiên đều bất ngờ, chào hỏi nhau thân thiết. Năm xưa em họ của Trương Duy thể vào học trường của Vạn Thái Thái, sau đó họ còn liên lạc nữa.

      Trương Duy từ lâu nghe mẹ kết hôn rồi, giọng bà rất tiếc nuối và bất mãn với con trai. Trương Duy chỉ có thể cười khổ. Hôm đám cưới, có thấy , hôm đó lái xe ngang con phố ấy, đội ngũ đón dâu dài phố khiến bất kỳ ai cũng phải ngừng chân quan sát. Thời tiết hôm đó cũng đẹp như hôm nay vậy, đẹp đến mức khiến lòng người mê say, còn người đàn ông kia cũng quả thực rất đẹp. Nhìn cười lúm đồng tiền như hoa, thua tâm phục khẩu phục.

      - Hi, trùng hợp.

      - Đúng là rất trùng hợp.

      Nơi này chỉ lớn chừng đấy mà thôi.

      - Mọi người mua sắm Tết?

      - Ừ, giới thiệu với cậu, đây là ông xã mình, còn đây là con trai mình.

      - Xin chào, Đoàn Vũ Xuyên.

      - Trương Duy, bạn tiểu học của Vạn Thái Thái.

      - Ừ, quấy rầy cậu mua đồ nữa, bọn mình có việc trước.

      - Được, Vạn Thái Thái, có thời gian tụ tập nhé.

      - Ừ.

      Vạn Thái Thái thản nhiên, sau đó bị người đàn ông nào đó ôm . Chỉ còn lại Trương Duy lòng hơi đắng chát, nghĩ có lẽ mình thực cần bến đỗ bình yên rồi.

      Sau đó suốt dọc đường cậu bé Đoàn to xác bắt đầu dỗi hờn (lên cơn). Vạn Thái Thái trực tiếp phớt lờ, cậu bé Đoàn to xác lại càng hờn dỗi, sau đó liền bị vợ đuổi ra phòng khách ngủ.

      Nửa đêm, Vạn Thái Thái ngủ mơ mơ màng màng cảm giác có người chui vào chăn, hung dữ gặm gặm tai mình.

      - Tiểu tinh, xem trừng trị em thế nào này!

      Vạn Thái Thái mím môi cười, Đoàn à, ấu trĩ.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 38 Phiên ngoại 4: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (4)

      Buổi sáng thức dậy, Vạn Thái Thái cẩn thận trở mình rồi chợt nhảy dựng lên, bởi lưng bị thứ gì đó cấn mạnh, đau đến mức muốn chửi thề, người đàn ông ngủ bên cạnh cũng tỉnh lại, nhìn vừa xoa xoa chỗ đau vừa dùng tay sờ soạng giường. Là headphone, bị headphone làm cấn.

      Đoàn Vũ Xuyên hỏi sao thế? ngại ngùng bị headphone cấn vào lưng, đau chết mất. vén áo lên, nhìn kỹ, nghiêm trọng. Chỉ là hơi ửng đỏ thôi. yên tâm, sau đó tức giận, càm ràm bảo rồi, trước khi ngủ được dùng headphone nghe nhạc mà em cứ nghe, bảo nghe nhạc trước khi ngủ tốt cho tai, ảnh hưởng nhiều đến giấc ngủ. Đôi lúc cảm thấy, người này có đúng là bác sĩ Đoàn hô mưa gọi gió trong bệnh viện ? Sao hay lải nhải như vậy nhỉ.

      vờ tủi thân , em đau, xoa giúp em mà. vừa vừa vén áo lên, bất đắc dĩ nhìn , rồi lại bất đắc dĩ dùng bàn tay to lớn ấm áp xoa chỗ bị đau cho . Ban đầu làm thế nào thích vậy nhỉ. vẫn càm ràm, xem xem em có nhớ được lâu hay .

      muốn phản bác nhưng cũng thể đồng ý, vì làm được. Chợt nghĩ ra cách hay, bèn lập tức lao vào lòng , đầu tóc rối bù cọ cọ , miệng lẩm bẩm, em biết rồi, đừng nữa nha. bị chủ động thình lình của làm kinh ngạc, ngờ còn có chiêu này, rất hài lòng, xoa xoa đầu .
      Phong nguyetChris thích bài này.

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 39 Phiên ngoại 5: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (5)

      Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, hai vợ chồng vùi người sofa mỗi người tự xem sách của mình. nằm đùi , duy trì tư thế thoải mái, say sưa xem tiểu thuyết của . Còn xem tạp chí y học khô khan khó hiểu của .

      Hai bên đều chuyện, chỉ có tiếng lật sách vang lên. Dần dà cơn buồn ngủ ập đến, bất giác ngủ thiếp . Sách cũng theo đó rơi xuống đất. cúi đầu nhìn gương mặt say ngủ của , tiếng hít thở của hơi nặng nề, có lẽ do chưa khỏi cảm hoàn toàn. bất đắc dĩ buông sách xuống, muốn đánh thức bảo vào phòng ngủ nhưng lại nỡ. Cuối cùng, chỉ vén lại mái tóc xõa của , bế lên đưa về phòng.

      Phiên Ngoại 6: Hạnh Phúc Trong Cuộc Sống Đời Thường (6)

      Vạn Thái Thái như dâng vật quý:

      - xem này, môi em bị muỗi chích, sưng to. Ngứa chết được.

      Người đàn ông nào đó đặt tài liệu xuống:

      - Vậy à, xem nào.

      Vạn Thái Thái oán hờn:

      - Ừ, đây nè. Sưng lắm, xấu.

      Bác sĩ Đoàn khom người xuống:

      - Ừ, chữa giúp em.

      - Sao…

      Lời còn chưa hết, hôn lên. Dùng miệng của chữa cho .

      - Bây giờ xem xem, hình như hết sưng rồi nè, quả nhiên nước bọt có tác dụng sát trùng.

      rất nghiêm túc ung dung.

      - Lưu manh mà còn có lý do à. Hừ, được, em muốn trả thù.

      tiến lên hôn lại .

      rất vui vẻ bị trả thù, làm sâu hơn nụ hôn chủ động của .
      Phong nguyetChris thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 40 Phiên Ngoại 7

      Mẹ Vạn Thái Thái bệnh nên về quê ở vài ngày, lúc về nhà dẫn theo cháu trai đưa về nhà mình chơi ít bữa. Tự lái xe đường cao tốc, kết quả đường có tai nạn giao thông nên kẹt xe rất lâu. Trẻ con thấy tai nạn, thấy máu nên rất sợ, cứ khóc hoài. Thái Thái biết làm sao, chỉ có thể dỗ nó:

      - A Bảo này, gọi điện thoại cho dượng nhé? với dượng là cháu sợ, bảo dượng tới đón nhé?

      Cậu bé nức nở:

      - Dạ. Dượng ơi…

      - A Bảo? Sao vậy? đâu?

      Đoàn Vũ Xuyên ở nhà với con, chờ vợ về.

      - Tai nạn xe, nhiều nhiều máu lắm, A Bảo sợ… dượng tới mau

      Tiếng khóc của cậu bé càng lúc càng .

      - Tai nạn xe gì? Máu gì? Mọi người làm sao vậy? đâu?

      Nỗi sợ hãi của cũng càng lúc càng .

      -

      Cậu bé khóc càng dữ dội hơn:

      - A Bảo sợ.

      Đoàn Vũ Xuyên cuống lên:

      - sao rồi? Cháu mau!

      - A lô, A Xuyên. Sao lại dọa con nít?

      vừa ra cốp sau lấy ít đồ, quay lại thấy A Bảo khóc thảm thiết.

      - Thái Thái, em sao chứ?

      hơi hơi yên tâm.

      - sao, gì mà hoảng thế?

      hiểu.

      Đoàn Vũ Xuyên giải thích:

      - A Bảo cứ khóc mãi, tai nạn xe, máu, tưởng hai cháu bị tai nạn.

      - Dọc đường có tai nạn, A Bảo sợ mà thôi.

      Vạn Thái Thái biết con đường này chừng nào mới thông được nữa.

      Đoàn Vũ Xuyên vui mừng:

      - Sao em có thể dọa như vậy hả? May mà em có chuyện gì.

      ngơ ngác:

      - Em dọa hồi nào?

      - Bây giờ bọn em tới đâu rồi?

      - Bị kẹt cao tốc, biết chừng nào mới thông nữa. Về tới nhà chắc muộn lắm, Tả Tả đâu?

      Vạn Thái Thái hỏi.

      - Nó chơi ở phòng khách.

      - Ừ, hai người ngủ trước , cần đợi em.

      - Em cẩn thận chút.

      - Ừ. Bye bye.

      Đoàn Vũ Xuyên nghĩ tới nghĩ lui vẫn yên tâm được. liền gọi điện thoại cho bạn, bạn ràng ngái ngủ:

      - Xuyên, gì thế?

      - Tiêu, bây giờ cậu lái xe chở mình đến trạm dừng của cao tốc XX.

      - Sao vậy? phải cậu có xe à?

      - Bảo cậu chở cậu chở , chi lắm thế.

      - Đây đâu phải thái độ nhờ vả chứ.

      - Mình thực gấp lắm, đùa cậu đâu.

      - Sao? Liên quan tới chị dâu à?

      Chỉ có bà xã mới khiến cậu ta trấn định như vậy thôi.

      - Ừ. Tới mau đấy. Mình ở nhà đợi cậu, giờ mình dỗ con ngủ trước .

      - Ừ. Chờ mình chút.

      Sau đó, Đoàn Vũ Xuyên bắt đầu dỗ con trai ngủ:

      - Tả Tả, nào, cha dẫn con ngủ.

      - Cha, chừng nào mẹ về?

      - Chờ con ngủ dậy mẹ về. Em A Bảo cũng cùng đến chơi với con nhé?

      - ư ư? Con thích em A Bảo nhất.

      - Được, vậy ngoan ngoãn ngủ nhé. Lát nữa cha đón mẹ, con ở nhà mình có sợ ?

      - sợ! Tả Tả lớn rồi, cha đợi con ngủ rồi hẵng có được ?

      - Ừ, Tả Tả ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ nào. Khi con mở mắt ra mẹ và A Bảo đều tới rồi.

      - Dạ. Chúc cha ngủ ngon.

      Sau khi con ngủ, gọi điện thoại cho Thái Thái:

      - Thái Thái, em đến trạm dừng XX nhé, đợi em ở đó.

      - Hả? Tả Tả sao?

      - Ngủ rồi.

      Đoàn Vũ Xuyên lên xe bạn.

      - đừng có tới, để con ở nhà mình em yên tâm.

      Vạn Thái Thái lúc này rất mệt mỏi, A Bảo ngủ say ở ghế sau xe.

      - sao, con thức dậy nhanh vậy đâu. Cứ thế , vừa lái xe vừa trò chuyện an toàn, khi nào đến nơi gọi điện cho , ngoan.

      Đoàn Vũ Xuyên an ủi, sợ quá mệt.

      - Ừ.

      Vạn Thái Thái cúp máy, phía trước có biển báo còn 10 km nữa đến trạm dừng. phấn chấn tinh thần, an tâm hơn rất nhiều.

      đến trạm dừng thấy Đoàn Vũ Xuyên đứng ở lối ra vào, biết đợi bao lâu. dừng xe, xuống xe. tới đón, ôm vợ:

      - Có mệt ? Nghỉ ngơi chút rồi về nhà, hay bây giờ về luôn?

      Thái Thái về luôn , con ở nhà mình, yên tâm. Đoàn Vũ Xuyên gật đầu, ngồi vào ghế lái.

      A Bảo tỉnh ngủ, mắt vẫn nhập nhèm:

      - Dượng, sao dượng tới rồi?

      Thái Thái ngồi ở ghế sau ôm cháu:

      - Dượng tới đón chúng ta, A Bảo có vui ?

      Đứa cháu ra sức gật đầu:

      - Dạ vui! Tả Tả đâu?

      Cậu nhìn quanh vòng, thấy họ hơi thất vọng. Đoàn Vũ Xuyên nhàng giải thích:

      - Tả Tả ở nhà đợi cháu đấy.

      A Bảo gật đầu, vùi vào lòng ngủ tiếp.

      Vạn Thái Thái nhìn người đàn ông phía trước lái xe, vì lo lắng cho mà nửa đêm chạy tới đứng chờ , sợ xảy ra chuyện. Nhìn , lòng mềm như nước.

      Lời tác giả: Cảm động trong mắt tôi đều là những thứ nhặt trong mắt mọi người, tình cảm thể trong cuộc sống bình dị đời thường mới thực ấm áp dài lâu. Quan điểm cá nhân.


      Hoàn
      Phong nguyetChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :