1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

thiên sơn vạn thủy - mèo dũng cảm ( hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 31

      Hôm sau, cha Đoàn Vũ Xuyên đến, vì mẹ sau khi ly hôn định cư ở nước ngoài nên trong thời gian ngắn về được. Người hai nhà vui vẻ ăn bữa cơm, rất hài lòng về nhau, mấu chốt là cha Đoàn và cha Vạn có cùng sở thích viết thư pháp, rảnh rỗi hay lấy bút lông ra viết chữ, quả là hợp rơ nhau. Nhìn khung cảnh hài hòa như thế, lòng Vạn Thái Thái vui hớn hở. Trọng điểm bây giờ là, đợi sinh em bé xong rồi làm đám cưới hay nhân lúc bụng chưa lộ làm đám cưới. Cân nhắc đến việc trường của Vạn Thái Thái sắp khai giảng mà bệnh viện của Đoàn Vũ Xuyên lại bận rộn, cả hai đều trích ra được thời gian chuẩn bị cho hôn lễ, thế là hai nhà giao hẹn trước tiên đăng ký kết hôn cái , đám cưới đợi sinh em bé xong hẵng tổ chức.

      Điều này rất hợp ý Thái Thái, từ sợ nhất là phiền phức, tuy kết hôn là chuyện tốt nhưng lại rất phiền phức. Đoàn Vũ Xuyên ràng cao hứng như , tổ chức hôn lễ sao gọi là kết hôn? Nhưng quả thực rút ra được thời gian.

      Đúng rồi, quên , Đoàn Vũ Xuyên 30 tuổi, có thể tham gia hoạt động tình nguyện viện trợ châu Phi của bệnh viện, sau khi vừa thăng chức cách đây lâu đơn xin gia nhập đội tình nguyện từ trước đây rất lâu của được phê chuẩn. Đợt tình nguyện lần mất hai năm, cũng có nghĩa là Đoàn Vũ Xuyên phải xa Vạn Thái Thái hai năm, thậm chí trong lúc mang thai cũng thể ở bên ! Chuyện này khiến vô cùng bất mãn, làm gì có ai vừa kết hôn chạy ra ngoài, vợ mang thai cũng thể ở bên cạnh? Mà lần chính là hai năm??? buồn bực rất lâu rất lâu, thèm để ý tới Đoàn Vũ Xuyên. cũng bất đắc dĩ, tham gia đội tình nguyện cứu viện châu Phi là tâm nguyện của , cuối cùng có được cơ hội này nên muốn từ bỏ, nhưng vợ mang thai, nỡ để mình ấy chịu khổ. Năm xưa lúc nộp đơn vẫn chưa có Vạn Thái Thái, chưa có con . Cho nên nội tâm lúc này rất mâu thuẫn. Nhìn vui, trong lòng cũng dễ chịu, mấy lần đến phòng làm việc của viện trưởng muốn với viện trưởng là lần này nữa, nhưng lần nào cũng lui bước quay về.

      Vạn Thái Thái thấy Đoàn Vũ Xuyên xoắn xuýt như vậy cũng muốn làm khó , nhưng nỡ xa , hai năm lận đó, còn là châu Phi nữa, chỗ đó loạn cỡ nào chứ. Nếu xảy ra chuyện làm sao đây? Con làm sao đây? Nhưng nếu để , buồn như thế sao đây? Vạn Thái Thái vô cùng bối rối. Mẹ Vạn gọi điện thoại cho , chán nản trả lời, mẹ Vạn biết nguyên nhân khiến tâm trạng con u buồn, bèn với :

      - Thái Thái, con còn nhớ hồi đó con điền nguyện vọng thi đại học, mẹ và cha đều đồng ý cho con học xa ở thành phố ? Nhưng con cứ kiên trì đòi , đó là thành phố trong mơ của con, là nghề nghiệp mà con ao ước, đúng ?

      Mẹ Vạn biết an ủi con mình thế nào, nhưng bà biết con là người hiểu lý lẽ, hiểu chuyện gì nên kiên trì chuyện gì nên buông tay. Bà nỡ nhìn con đau buồn, nhưng bà tìm được lý do phản đối con rể hoạt động tình nguyện ở châu Phi, đó là việc làm công ích, là việc làm cứu người.

      Nghe lời mẹ , Vạn Thái Thái đột nhiên nhớ đến thời cổ đại, Tiết Bảo Xuyến ủng hộ chồng chiến đấu vì đất nước, trước đây hiểu, sao người ta lại bằng lòng đưa người mình dâng hiến cả cuộc đời? Bây giờ có chút hiểu rồi, bởi đó là khát vọng của người chồng, dù luyến tiếc đến đâu người vợ cũng nên ủng hộ, nghĩ vậy bỗng như tỉnh ngộ, thầm quyết định:

      - Mẹ, con biết rồi, cám ơn mẹ ~~

      Buổi tối Đoàn Vũ Xuyên tan làm về nhà, thấy vợ nằm ở giường. Tưởng ngủ, động tác nhàng hơn. Đột nhiên, Vạn Thái Thái ngồi dậy.

      - A Xuyên…

      Đoàn Vũ Xuyên bước nhanh tới:

      - Sao còn chưa ngủ?

      Vạn Thái Thái chăm chú nhìn , dường như hạ quyết tâm:

      - A Xuyên, nếu đó là ước mơ của , vậy em sẵn lòng ủng hộ . Em và con đều ủng hộ !

      - Thái Thái…

      Đoàn Vũ Xuyên rất cảm động, rất vui mừng, cũng rất đau lòng. Vợ , vì ước mơ của mà nhẫn nhịn đau thương vì chồng. cảm thấy mình muốn khóc. Ngoại trừ ôm chặt , biết làm gì khác để biểu đạt tâm trạng của mình. Kỳ thực hạ quyết tâm nữa, muốn vui, hoạt động tình nguyện ở châu Phi để sau này hẵng tính. Nhưng ngờ, vợ lại ủng hộ trước.

      - A Xuyên, em chỉ có cầu.

      Vạn Thái Thái nhìn thẳng vào , nghiêm túc mà chân thành tha thiết.

      - cầu gì?

      - Sống sót trở về, bằng , mặc kệ con hay bất kỳ điều gì khác, em đều theo .

      Vạn Thái Thái ngang bướng , nếu , sống còn ý nghĩa gì.

      - Nếu muốn con trở thành nhi bình an khỏe mạnh về nhà cho em, nghe ?

      Đoàn Vũ Xuyên lệ rơi lã chã:

      - về mà. Đâu phải lên núi đao xuống biển lửa, sao có thể về chứ.

      - Ừ, phải gọi điện thoại cho em đấy, biết chưa?

      - Ừ. Được.

      - Phải chăm sóc tốt chính mình.

      - Được, em cũng phải chăm sóc tốt cho mình và con.

      - Chắc chắn rồi, em mời mẹ vợ của tới chăm sóc em. Khẳng định trắng trẻo mập mạp.

      - Thái Thái, xin lỗi…

      - Biết thể ở bên vợ trong lúc vợ mang thai là có lỗi với vợ là được rồi, đừng có lỗi thêm với vợ nữa, biết chưa?

      - Ừ! em!

      - Em cũng ! Rất rất rất .

      - cũng vậy cũng vậy cũng vậy. Đời này gặp được em là may mắn lớn nhất của !

      - Em cũng vậy!

      Nếu đó là ước mơ của , em sẵn lòng ủng hộ .

      bao lâu, thời gian Đoàn Vũ Xuyên lên đường được định ra, kết hôn quá tháng họ phải đối mặt với biệt ly muôn trùng. Vạn Thái Thái mang thai ba tháng nỗ lực khiến bản thân vui vẻ giúp thu dọn đồ đạc, thầm rơi lệ. rất muốn tùy hứng bảo đừng nữa, nhưng thể. Đoàn Vũ Xuyên tựa vào khung cửa, nhìn vợ mình len lén lau nước mắt, trong lòng rất khó chịu. nỡ nhưng nào có nỡ?

      - Thái Thái.

      miễn cưỡng vui cười:

      - A Xuyên ~ xem còn gì cần mang theo ?

      Đoàn Vũ Xuyên bước tới ôm vợ:

      - Thế này được rồi.

      - Ừ, châu Phi nóng lắm, cần đem theo đồ dùng mùa đông, đem nhiều đồ mùa hè. Thức ăn bên đó rất tệ, mang theo nhiều thức ăn chút.

      Vạn Thái Thái lải nhải dông dài, bất giác nước mắt tràn mi.

      - Đợi về.

      - Ừ, ngày mai em tiễn , em ghét nhất là tiễn! Quá sướt mướt, phù hợp với hình tượng người mẹ độc lập của em.

      Vạn Thái Thái lau nước mắt lung tung. Đoàn Vũ Xuyên giúp lau kỹ lại:

      - Ừ, em ở nhà nghỉ ngơi. Mẹ chăm sóc em tốt, có thời gian lập tức gọi điện thoại cho em, quay về thăm em.

      Vạn Thái Thái cố gắng khiến giọng mình nghe vui vẻ:

      - Ừ, nhất định phải chụp cho em rất nhiều rất nhiều ảnh, nghe phong cảnh châu Phi rất bao la bát ngát, còn có các loại động vật ngựa vằn sư tử gì đó nữa.

      - Ừ.

      Đoàn Vũ Xuyên ôm vợ chặt:

      - sắp xếp xong ở bệnh viện rồi, em cứ định kỳ kiểm tra sản, muốn mình nhờ mẹ cùng. Biết chưa?

      - Biết rồi biết rồi, em cũng đâu phải trẻ con!

      Vạn Thái Thái phục kêu lên.

      biết bao hi vọng rằng em trẻ con, trẻ con có thể tùy hứng đòi ở lại.” Trong lòng Đoàn Vũ Xuyên cay đắng. thầm khóc, là người lớn, sao có thể tùy hứng chứ?

      Hôm sau, lặng lẽ rời , lúc thức dậy Vạn Thái Thái tỉnh rồi, nhưng muốn dậy, muốn đối mặt. vẫn giả vờ ngủ, Đoàn Vũ Xuyên lúc hôn lên trán :

      - Đợi về, xin lỗi.

      Vạn Thái Thái cố gắng kiềm chế khóc. Khi ra cửa, bò dậy chạy ra ngoài, lén lút đứng ban công nhìn theo bóng . Lúc gần ngoảnh lại nhìn căn nhà mình, đó là nhà của , trong đó có người vợ và đứa con dấu của .

      Vạn Thái Thái nhìn xe chạy ngày càng xa, đột nhiên chạy ra ngoài, muốn tiễn ! muốn từ biệt! muốn với , ! vội vã chặn chiếc taxi ở cổng chung cư, nhưng dọc đường cứ kẹt xe miết. Lòng như lửa đốt, rất hối hận, tối qua nên tiễn ! Cuối cùng khi taxi đến được phi trường, chỉ còn cách chuyến bay của nửa giờ. vội gọi điện thoại cho , dọc đường dám gọi, sợ đến kịp.

      Đoàn Vũ Xuyên bắt máy rất nhanh:

      - Thái Thái.

      nghe tiếng loa của phi trường biết là đến, vẫn đến tiễn . Nãy giờ luôn nhìn màn hình di động, chính là để chờ .

      - ở đâu?

      Vạn Thái Thái vội vã tìm kiếm.

      - Em ở đâu?Đoàn Vũ Xuyên cũng bắt đầu tìm.

      Vạn Thái Thái nhìn quanh:

      - Cạnh màn hình lớn.

      - Được, em chờ , qua đó tìm em!

      Đoàn Vũ Xuyên điên cuồng tìm vợ.

      xuất trước mặt , lao vào ôm :

      - Em tới tiễn .

      - Ừ, cám ơn em, Thái Thái.

      Đoàn Vũ Xuyên cảm động thôi. Đây là người vợ đằng nghĩ nẻo của , như thế.

      Vạn Thái Thái nức nở trả lời:

      - Cám ơn gì chứ? Em tới nhắc nhở , được quên ước hẹn của chúng ta đâu đấy!

      - Ừ! quên!

      Đoàn Vũ Xuyên mỉm cười. Ôi này.

      Vạn Thái Thái buông ra:

      - Ừ, nhanh , máy bay sắp cất cánh kìa.

      Đoàn Vũ Xuyên dặn dò:

      - Lúc về cẩn thận chút, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho . Đừng cậy mạnh, biết ?

      Vạn Thái Thái phục:

      - Biết rồi biết rồi biết rồi, em phải đứa trẻ mà! Em là mẹ đứa trẻ đấy!

      - Phải, mẹ đứa trẻ. phải rồi. kịp nữa.

      Đoàn Vũ Xuyên hôn lên trán . Trước đây từng đọc câu rằng hôn lên trán người là nụ hôn thành kính nhất đời, tượng trưng cho lời hứa hẹn.

      - Tạm biệt ~

      - Tạm biệt ~

      Đoàn Vũ Xuyên cứ thế rời , dù Vạn Thái Thái chuẩn bị tâm lý vô số lần nhưng vẫn khóc lã chã ở phi trường. Lúc mẹ tìm thấy ngồi khóc. rất hiểu nên gọi nhạc mẫu đại nhân đến ở bên . thấy mẹ, lập tức lao vào lòng bà, bà đau lòng vỗ vỗ lưng . Hệt như hồi còn bé, bà cũng an ủi như vậy.

      Vạn Thái Thái mang thai rất suôn sẻ, nôn nghén, phản ứng thai cũng nghiêm trọng. ăn ngon ngủ ngon, chỉ là rất nhớ Đoàn Vũ Xuyên. Hễ có thời gian rảnh là gọi điện thoại cho , nhưng thường gọi được cho , chỗ tín hiệu chập chờn, ổn định, còn cách nào khác đành chờ gọi tới. Đoàn Vũ Xuyên ở châu Phi luôn luôn chú ý đến tình huống mang thai của Vạn Thái Thái, mỗi lần kiểm tra sản, đều gọi điện thoại quốc tế nghiêm túc hỏi thăm đồng nghiệp. Đồng nghiệp chế giễu còn đúng giờ hơn cả bản tin thời . Đoàn Vũ Xuyên chỉ cười, thể ở bên nên chỉ có thể làm được như vậy.

      Khi Vạn Thái Thái mang thai sáu tháng, có về lần. vui vẻ rất lâu. Lúc đó bụng lộ nhưng vì quá gầy nên trông cũng đến nỗi nào, hề cực khổ. Đoàn Vũ Xuyên ở nhà với tuần rồi lại bay . đến phi trường tiễn cũng còn mất khống chế như lần đầu tiên nữa. vẫn hai mắt đẫm lệ, vẫn hôn lên trán , đấy là lời hứa hẹn đầy trang trọng.

      Vạn Thái Thái sinh sớm hơn ngày sinh dự tính, lúc đó Đoàn Vũ Xuyên còn ở Zambia. Mẹ vợ gọi điện thoại báo cho biết, xuất huyết nhiều lắm! Lòng như lửa đốt, chạy ra khỏi trạm xá dựng tạm, nhưng, có thể đâu đây? Lại lần nữa thấy mình bất lực, mẹ Vạn hỏi cuối cùng nếu như hết cách cần người lớn hay cần đứa trẻ? Đoàn Vũ Xuyên rơi lệ:

      - Mẹ! Bất kể thế nào con cũng cần Thái Thái!

      Đúng lúc này có sản phụ bị tai nạn giao thông được vội vã đưa tới, thể tập trung vào công việc, nhìn sản phụ ấy, trong lòng nhiều lần lẩm bẩm, Thái Thái, em phải kiên trì! Sản phụ xuất huyết nhiều, Đoàn Vũ Xuyên tận lực cứu chữa, chỉ có ý nghĩ, cứu ấy có lẽ vợ cũng được cứu! Vợ cũng ở dưới dao phẫu thuật của người khác, sống chết chưa .

      Sản phụ kia cuối cùng mẫu tử bình an, ra khỏi phòng phẫu thuật đơn sơ, chồng ấy rối rít cảm ơn. chỉ mỉm cười, lòng hề an ổn, vợ vẫn chưa biết sống chết ra sao. Lúc này mẹ vợ gọi điện thoại tới, Thái Thái thuận lợi sinh được cu cậu 4 kg, trái tim căng thẳng của bấy giờ mới thả lỏng:

      - Mẹ, con xin lỗi!

      nợ người mẹ ấy biết bao! Mẹ Vạn kiềm chế nước mắt:

      - A Xuyên, đối xử tốt với Thái Thái!

      Bà biết đây là lựa chọn của con , con người đàn ông này như vậy. Cho nên, bà cũng chỉ có lựa chọn chấp nhận.

      Đoàn Vũ Xuyên thiên sơn vạn thủy quay về, Vạn Thái Thái bế con đùa nghịch. Nhìn thấy , đầu tiên ngạc nhiên, sau đó là mừng rỡ như điên:

      - A Xuyên!!!! về rồi!

      Đoàn Vũ Xuyên vứt hành lý, chạy như bay tới:

      - Thái Thái! xin lỗi!

      Đây là lời xin lỗi nợ , để mình đối mặt với bàn phẫu thuật lạnh lẽo đáng sợ trong hoàn cảnh tuyệt vọng.

      - ngốc gì thế, em sao, mau xem con chúng ta này!

      Vạn Thái Thái kiềm chế nước mắt, cười bế con qua cho xem, run run đón lấy. dùng mặt khẽ cọ cọ vào mặt con, biết bao cảm kích với ấy, biết bao vĩ đại.

      Vạn Thái Thái kiềm nén nước mắt hoen mi, cười :

      - Ngốc cái gì đó, mau đặt tên cho con , để tiện đăng ký hộ khẩu.

      - Vậy đặt tên là Đoàn Hựu Nhĩ. (1)

      (1) Hựu Nhĩ: bảo vệ em.

      Mãi mãi che chở cho mẹ.

      Vạn Thái Thái gật đầu:

      - Hựu Hựu? Sao phải là Tả Tả chứ? (2) Hi hi.

      (2) Chữ Hựu trong tên bé là (佑) có nghĩa là bảo vệ, che chở, đồng với chữ Hữu (右) nghĩa là bên phải, còn Tả (左) nghĩa là bên trái.

      hiểu ước ao gửi gắm trong cái tên ấy, lòng đầy cảm động nhưng vẫn đùa .

      Đoàn Vũ Xuyên cũng cười:

      - Được, vậy đặt nhũ danh cho nó là Tả Tả.

      - Tả Tả? Có quá tùy tiện ?

      Nhũ danh này cũng quá tùy tiện rồi, về sau con có trách đây.

      - Sao có thể chứ, tên do mẹ nó đặt, nó dám ý kiến bảo nó tới tìm .

      Đoàn Vũ Xuyên ôm vợ, liên tục nhủ thầm trong bụng, thế này là tốt rồi, thế này rất hoàn mỹ rồi.

      ở nhà chăm sóc Vạn Thái Thái tháng rồi quay lại châu Phi. Lần này bế con cùng tiễn . hôn lên trán vợ và mặt con:

      - Còn năm lẻ năm tháng nữa, đợi .

      Vạn Thái Thái lệ rơi lã chã gật đầu.

      Lúc cậu bé Đoàn Hựu Nhĩ tuổi lẻ sáu tháng, Đoàn Vũ Xuyên cuối cùng cũng về nước, bao giờ nữa.

      Lúc cậu bé Đoàn Hựu Nhĩ biết chạy, bé rất thông minh, mới chín tháng chuyện rất lưu loát. Tiếng đầu tiên bé phải mẹ mà là cha, khiến Vạn Thái Thái vừa giật mình vừa buồn bã, nó tổng cộng mới gặp cha mấy lần mà gọi cha đầu tiên? Nhưng buồn chưa được mấy phút, lại hăng hái gọi điện thoại cho Đoàn Vũ Xuyên, cho biết con trai biết gọi cha rồi! Lúc đó ở Tanzania, suýt nhảy cẫng lên tại chỗ. Bảo bối của được bảy tháng rồi, mà còn mười tháng nữa mới có thể về nhà.

      Vạn Thái Thái nắm tay con đứng ở cổng ra trông ngóng mỏi mòn chờ người chồng, người cha của họ. Cậu bé tinh mắt thấy cha trong đám đông liền vui vẻ vừa kêu vừa chạy tới:

      - Cha cha cha!

      Đoàn Vũ Xuyên vứt hành lý ngồi xổm xuống đón cậu con trai tròn xoe, Vạn Thái Thái mỉm cười bước lên đón, biết chồng thiên sơn vạn thủy quay về, nữa. Đúng là ngược mà, nên lựa chọn tạm tránh nguồn cơn gây ngược, chào đồng nghiệp của . Đoàn Vũ Xuyên tay bế con, tay kéo hành lý từ tay vợ, cứ thế dù họ từng cách nhau thiên sơn vạn thủy, cuối cùng vẫn đoàn viên.

      Lời tác giả: biết bạn có từng vì ai đó mà thiên sơn vạn thủy theo cơn gió hay chưa, nếu từng có, bạn hiểu được chờ người thiên sơn vạn thủy bước đến khó khăn cỡ nào
      Phong nguyetChris thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 32

      Đoàn Vũ Xuyên sau khi về nước liền trở nên rất ân cần, mỗi ngày đều đưa Vạn Thái Thái làm, đúng giờ tan làm đến đón , có dạo còn tưởng bị sa thải. Lý do của là, muốn bù đắp những nỗi khổ mà chịu. đương nhiên vui vẻ tiếp nhận, hơn nữa ông xã còn đẹp trai thế này, đồng nghiệp và sinh viên của đều hâm mộ ghen tị khiến vô cùng nở mày nở mặt. Sao nhận cho được chứ?

      Nhưng chưa được bao lâu, Vạn Thái Thái liền rất phiền não, cho đón nữa. Đoàn Vũ Xuyên 32 tuổi ngoại trừ lớn hơn 4 tuổi so với hồi 28 tuổi những tật xấu của đều thay đổi. Chẳng hạn như hay ghen bóng ghen gió. Chẳng hạn như chỉ cần có đồng nghiệp nam hơi gần Vạn Thái Thái chút là liền trưng cái bản mặt thối ra, ở trước mặt người ngoài ra vẻ lịch đàng hoàng nhưng về nhà là bắt đầu cáu kỉnh, truy hỏi đủ kiểu về ý đồ của đối phương, uất ức quá mà, giống như Vạn Thái Thái phạm phải tội ác tày trời vậy. Ban đầu còn tốt bụng giải thích, trấn an rằng người ta chỉ vì công việc nên mới tìm tới mà thôi. Sau đó mãi vẫn sửa, phiền rồi. Cuối cùng ngày nọ bùng nổ.

      Hôm đó, Vạn Thái Thái dẫn con theo đến trường làm việc, lúc về con trai ra sức khen với cha là chú Ngụy rất tốt, rất tốt với nó, mua đồ chơi cho nó, dẫn nó ăn KFC, ba la ba la… Trẻ con biết nhìn sắc mặt người khác, phát mặt cha nó càng lúc càng đen.

      Chú Ngụy chính là Ngụy Hiền. Từ sau khi biết Vạn Thái Thái đương rồi kết hôn, Ngụy Hiền luôn tuân thủ nghiêm ngặt giới hạn bạn bè. phải tiếc nuối, nhưng tiếc nuối cũng đâu còn cách nào khác, ai bảo chậm chân chứ?

      Vạn Thái Thái tắm xong ra ngoài, thấy con trai vui vẻ chơi đồ chơi, còn Đoàn Vũ Xuyên cực kỳ đen mặt, hỏi sao thế? hừ tiếng rồi bỏ tắm, cố ý đóng cửa phòng tắm mạnh. ngơ ngác, lại lên cơn điên gì vậy? dỗ con ngủ, khó khăn lắm nó mới ngủ, cũng mệt rã rời. Từ khi thăng lên chức, ngày nào cũng bận hơn trước đây. chỉ muốn mau chóng ngủ. Nhưng Đoàn Vũ Xuyên lại cho ngủ.

      - Đoàn Vũ Xuyên, rốt cuộc làm sao vậy?! Có gì được ?

      Vạn Thái Thái buồn ngủ chết được, còn lên cơn gì nữa!

      nghiêng đầu qua:

      - Ngụy Hiền có phải có ý đồ an phận gì với em ?

      - Phải phải phải, tất cả đàn ông thế giới đều có ý đồ an phận với em! Đoàn à, 32 tuổi chứ phải 2 tuổi! có thể đừng ấu trĩ như vậy ?

      Vạn Thái Thái hoàn toàn nổi giận, người đàn ông này mấy tuổi biết nữa! xoay lưng lại ngủ, thèm để ý tới .

      - Họ dám!

      Đoàn Vũ Xuyên cũng nổi giận.

      Vạn Thái Thái hét lên:

      - Mặc kệ ! Muốn lên cơn mời ra ngoài, em muốn ngủ!

      - Vạn Thái Thái! Em xem em có ?

      Đoàn Vũ Xuyên tại cực kỳ có cảm giác an toàn. Chỉ cần về nhà muộn lo có phải ở cùng người đàn ông khác hay , chỉ cần có nam giới đến gần lo có phải người đó thích hay , biết như vậy là đúng nhưng kiềm được. đến thế đấy!

      - muốn ngủ cút ra ngoài.

      Vạn Thái Thái lòng cảm thấy người đàn ông này còn ấu trĩ hơn cả bốn năm về trước.

      - Thái Thái…

      Đoàn Vũ Xuyên đột nhiên ôm chặt .

      Vạn Thái Thái mềm lòng.

      - sợ lắm, sợ em rời khỏi , chỉ là quá sợ hãi mà thôi. Em tha thứ cho nhé?

      Đoàn Vũ Xuyên nhận lỗi như trẻ con làm sai chuyện. Hệt như lúc sợ làm mẹ tức giận, sợ mẹ cần nữa.

      - Em muốn rời khỏi lúc nào?

      Vạn Thái Thái ôm lại , hiểu nổi cảm giác an toàn của là từ đâu mà tới.

      Đoàn Vũ Xuyên lẩm bẩm:

      - sợ. Chỉ cần có gã nào đến gần em, cảm thấy gã muốn cướp em khỏi . khống chế được.

      Giọng Vạn Thái Thái tốt:

      - Bác sĩ Đoàn, rảnh lắm hả? Có phải làm phó chủ nhiệm rất nhàn rỗi ?

      - Thái Thái, em có thể hiểu ? Hiểu nỗi sợ của ?
      Đoàn Vũ Xuyên đúng là thảm rồi.

      Vạn Thái Thái cố ý dọa :

      - A Xuyên, em hiểu , nhưng có thể cũng hiểu cho em , biết cái gọi là nắm càng chặt, mất càng nhanh ?

      - được!!!!

      đột nhiên ôm chặt lấy , suýt khiến xương gãy mất.

      Vạn Thái Thái bất đắc dĩ:

      - Bác sĩ Đoàn, cảm nhận được dùng bao nhiêu sức sao? Em biết đau à?

      hơi buông lỏng:

      - Thái Thái, đừng rời xa .

      - Em muốn rời xa hồi nào?

      Vạn Thái Thái rất buồn ngủ.

      - Thái Thái, em còn ? Người em nhất vẫn là chứ?

      Đoàn Vũ Xuyên giống như trẻ con cố chấp hỏi mẹ em trai hay mình.

      - Phải phải phải. nhất nhất nhất. Được chưa? Em buồn ngủ lắm.

      Mí mắt đánh nhau rồi.

      - cũng em nhất!

      hôn . Vạn Thái Thái than thở trong lòng, còn để người ta ngủ hay đây.

      - Hứa với , đừng rời xa nhé!

      Vạn Thái Thái khẽ thở dài:

      - Em lại lần cuối cùng, nghe cho em, sau này đừng hỏi nữa, được chứ? Thứ nhất, em , thứ hai, em nhất, cuối cùng, cả đời này em rời xa . Nghe chưa?

      Vạn Thái Thái thực rất buồn ngủ. Đoàn Vũ Xuyên mừng rỡ gật đầu như giã tỏi, hôn tới tấp. thực sắp sụp đổ nhưng thấy hăng hái như vậy mặc kệ , tiếp tục ngủ. biết qua mấy lần lên đỉnh mấy lần rung động, cuối cùng mất tri giác. Mẹ nó, mệt lắm rồi!

      Hôm sau Vạn Thái Thái uể oải thức dậy, con trai tò mò hỏi:

      - Mẹ, sao mẹ mệt thế? Tối qua mẹ ngủ à? Có phải nhiều muỗi lắm ? Xem cổ mẹ bị cắn thành như vậy kìa, mẹ có ngứa ?

      Vạn Thái Thái muốn tìm cái lỗ chui vào. trừng mắt với kẻ đầu sỏ. Nhưng kẻ đầu sỏ cứ vờ như thấy, còn chết hối cải dương dương tự đắc. nghiến răng nghiến lợi:

      - Là con muỗi thối siêu cấp đáng ghét, chờ mẹ bắt được nó đập chết nó!

      Đoàn Vũ Xuyên cười híp mắt, tối qua cẩn thận mất khống chế.

      ngày nọ, Vạn Thái Thái nhận được lá thư từ Vương Minh. rất cảm động. Vương Minh ở Australia, em ấy thực xuất ngoại rồi, rất vui. Đoàn Vũ Xuyên nhìn lúc cười lúc khóc muốn đoạt lấy lá thư của . trốn:

      - Đây là riêng tư có hiểu , Đoàn?

      Đoàn liếc , nhân lúc đề phòng liền cướp lấy. Vạn Thái Thái vùi vào lòng giải thích đây là học trò năm xưa cứu được. Đoàn Vũ Xuyên đặt lá thư xuống, ôm vợ, gật đầu. Vợ từ trước tới nay luôn rất giỏi.

      Giỏi , giỏi .
      Phong nguyetChris thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 33

      Tết năm nay Vạn Dương kết hôn, ở quê có phong tục tổ chức lễ cưới vào dịp Tết. Vạn Thái Thái được nghỉ bao lâu phải chạy về nhà trợ giúp. Dù sao cũng chỉ có đứa em trai ruột này mà thôi.

      Buổi tối ở trong phòng xếp quần áo của và Tả Tả:

      - A Xuyên, ngày mai em đưa Tả Tả về ngoại.

      - Ngày mai?

      Đoàn Vũ Xuyên xem tạp chí y học, chưa kịp phản ứng.

      - quên ngày 25 tháng này em trai em kết hôn sao? Với lại em được nghỉ rồi, về sớm chút.

      tiếp tục thu dọn đồ đạc:

      - mua vé máy bay xong rồi.

      Đoàn Vũ Xuyên chợt nhớ ra:

      - quên mất, dạo này bận quá. Sao em nhắc ?

      Vạn Thái Thái trả lời:

      - bây giờ em nhắc đấy thôi?

      Đoàn Vũ Xuyên vờ tức giận:

      - Em thế này mà là nhắc à? ràng là tiền trảm hậu tấu.

      Vạn Thái Thái nghĩ vậy:

      - phải đều là báo biết sao.

      - Vậy sao?

      Đoàn Vũ Xuyên hỏi, an bài tốt lắm, còn sao?

      Vạn Thái Thái làm mặt hề:

      - tiếp tục ở thành phố N công tác, giữ nhà mình chứ sao.

      - Em…

      lao tới, phá bĩnh :

      - Có phải em muốn để phòng gối chiếc ?

      - Được rồi được rồi được rồi. bận mà. Nhưng nghiêm túc hôm 25 đó được ?

      Vạn Thái Thái hơi lo lắng hỏi.

      Đoàn Vũ Xuyên cười đáp:

      - thế nào chú ấy cũng gọi tiếng rể, sao được chứ. Tặng chú ấy phần quà lớn, em thấy thế nào?

      Vạn Thái Thái hào hứng:

      - Hay đấy, định tặng nó cái gì?

      - Bí mật. Đến lúc đó em biết.

      Trong lòng Đoàn Vũ Xuyên tự có ý định.

      Vạn Thái Thái oán trách:

      - Xí. Thần thần bí bí.

      Đoàn Vũ Xuyên nghiêm túc :

      - Ngày mai đưa hai người đến phi trường, cố sức lo xong công việc rồi chạy tới, có em ngủ quen.

      - Xí, ba hoa. Vậy ngày mai em về, chăm sóc bản thân cho tốt.

      Vạn Thái Thái dặn dò.

      - Yên tâm, đừng quên là bác sĩ mà.

      Đoàn Vũ Xuyên sờ mặt . gật đầu.

      Sau khi Vạn Thái Thái về nhà mẹ mới bắt đầu giúp lo liệu những vật dụng cần dùng cho hôn lễ. Mọi lễ tiết đều thể thiếu, đây là phong tục. Vì phong tục quá rườm rà nên hoàn toàn muốn tổ chức hôn lễ, như bây giờ là rất tốt rồi, bằng mệt chết mất.

      Hai tuần sau, Đoàn Vũ Xuyên xử lý xong chuyện trong bệnh viện, đổi ca trực xong cả cũng chạy tới nhà mẹ vợ. Quả nhiên tặng chú em vợ phần quà lớn: chiếc ADA6L. Vạn Thái Thái hiểu gì về xe, nghĩ đây là thương hiệu tốt hẳn là tệ. Nhưng nhìn ra được em trai rất hưng phấn, nên đoán chiếc xe này chắc là rất tốt, ít nhất cũng rẻ.

      Hôm sau là ngày tổ chức hôn lễ. Vạn Thái Thái ở trong phòng tính toán xem ngày mai sang nhà dâu cần phải đưa quà cáp gì.

      Đột nhiên Đoàn Vũ Xuyên gọi :

      - Thái Thái, chọn giúp bộ đồ với.

      - Ờ, làm gì vậy?

      Vạn Thái Thái tìm quần áo cho .

      Đoàn Vũ Xuyên ngẩng đầu đáp:

      - hứa với em trai em, ngày mai giúp chú ấy lái xe đón dâu.

      - A! hay giả? lại đồng ý cơ đấy!

      Đây phải phong cách của Đoàn Vũ Xuyên mà?

      cau mày:

      - gì thế?

      Vạn Thái Thái cười giễu:

      - Hì hì. Đổi tính rồi?

      Đoàn Vũ Xuyên đến phòng tắm:

      - Bởi vì chú ấy là em trai duy nhất của em. Mau chọn đồ , tắm.

      Vạn Thái Thái được voi đòi tiên:

      - Khang Khang và Hàn Hàn cũng là em trai em đấy. Sau này có nhận ?

      - Em lo nghĩ vớ vẩn, bộ họ gọi rể à?

      Đoàn Vũ Xuyên chỉ vào mũi của . Vạn Thái Thái cười hì hì. Phải, đều là em trai mình, sao có thể phân biệt đối xử chứ.

      tắm xong ra, nhìn bộ đồ chọn cho , cau mày hồi lâu:

      - Đây là đồ em phối hợp cho ?

      - Phải, ngày mai phải khiêm tốn, biết chưa? cho phép đẹp trai hơn em trai em! Nó mới là chú rể, biết chưa?

      Vạn Thái Thái như lẽ đương nhiên.

      Đoàn Vũ Xuyên ôm vợ:

      - Em bao che cũng quá lộ liễu rồi nhỉ?

      Vạn Thái Thái nịnh nọt:

      - Ai bảo ông xã em đẹp trai phong độ như vậy chứ, chỉ ăn mặc tùy tiện cũng đẹp trai hơn họ! thể để người khác cướp được, em muốn tự mình che giấu.

      - Ai cướp qua em nổi chứ, trái tim con người hết thảy đều là của em. Có điều em khen khiến cảm thấy rất hưởng thụ, vậy ngày mai khiêm tốn.

      Đoàn Vũ Xuyên ý kiến gì, khiêm tốn khiêm tốn.

      Vạn Thái Thái chợt nhớ ra:

      - Đúng rồi đúng rồi, ngày mai định lái chiếc xe nào?

      - Cayenne, sao thế?

      Đoàn Vũ Xuyên chỉ thích kiểu xe này.

      - được, được, đổi chiếc khác. là khiêm tốn mà.

      Vạn Thái Thái bất mãn.

      - Nhưng cũng thể làm bẽ mặt em trai em chứ?

      Đoàn Vũ Xuyên vẫn ôm vợ, biết vợ mình từ sáng đến tối khiêm tốn như vậy rốt cuộc để làm gì.

      - Đổi chiếc kia .

      Ý Vạn Thái Thái là chiếc Ford của .

      Đoàn Vũ Xuyên hiểu:

      - Chiếc kia phải của em à?

      - dùng xe của em. Khiêm tốn, biết chưa? Em muốn họ xoi mói bình phẩm gì em. Mấy thân thích kia phần lớn đều chưa gặp bao giờ, phải chuẩn bị tốt tâm lý đối mặt với họ đấy. ngại quá, ông xã à, mấy dì mấy bên em hơi nhiều.

      đến chuyện này, Vạn Thái Thái đúng là nhiều nhiều dì, nhưng chi chính chỉ lưa thưa mấy người, còn các chi phụ hiểu sao lại nhiều như vậy.

      - cái gì đó! cưới em mọi thứ của em đều chấp nhận. Yên tâm , ông xã của em là người vô dụng như vậy sao?

      Đoàn Vũ Xuyên bất mãn.

      Vạn Thái Thái nịnh nọt:

      - Hi hi, ông xã em lợi hại nhất!

      Kết quả hôm sau vẫn lái xe của , lý do là, em sợ nhà dâu thấy chiếc xe kia cho rằng nhà chúng ta bủn xỉn, gả con qua sao? Vạn Thái Thái trợn tròn mắt, tưởng ai cũng hám lợi như thế à?

      Thái Thái bế Đoàn tiểu công tử:

      - Tả Tả, hôn tạm biệt cha nào, cha sắp qua nhà mợ rồi.

      - Tả Tả ngoan, nghe lời mẹ nha, chiều cha về.

      Đoàn Vũ Xuyên hôn con rồi hôn vợ.

      Tả Tả vẫy tay với cha:

      - Dạ tạm biệt cha, con cha!

      Đoàn Vũ Xuyên trả lời:

      - Cha cũng con, càng mẹ con hơn!

      - Được rồi, nhanh . đường cẩn thận.

      Vạn Thái Thái bế con trai về.

      - Ừ, em vào , bên ngoài gió lớn.

      Đoàn Vũ Xuyên vén mấy sợi tóc bay lòa xòa cho vợ.

      Khoảng thời gian đợi dâu về khá rảnh rỗi, mà rảnh rỗi tám chuyện. Mấy dì mấy của Vạn Thái Thái tra hỏi đủ kiểu:

      - Thái Thái, nghe chồng con cũng tới à?

      Họ chỉ nghe kết hôn là ký giấy chứng nhận chứ làm đám cưới, ông xã lại châu Phi hai năm mới về nước. Cho nên họ rất tò mò về chồng .

      - Dạ.

      Vạn Thái Thái đặt con xuống, ngồi ngay ngắn.

      Bà thứ nhất:

      - Nghe mẹ con cậu ấy là bác sĩ?

      Vạn Thái Thái mỉm cười trả lời:

      - bác sĩ thôi, đáng nhắc đến.

      - Bác sĩ à, vậy đúng là chẳng đáng gì, con trai bác là ông chủ lớn ở Thâm Quyến đấy! Thế mới ghê gớm!

      Bà thứ nhất dương dương tự đắc. Những người khác phụ họa.

      - Dạ phải, rất giỏi.

      Vạn Thái Thái chân thành đáp, nhưng trong lòng nghĩ biết có nên thay rèm cửa sổ trong nhà hay .

      - Đây là con của con à?

      Bà thấy Thái Thái có vẻ rất đồng tình liền tìm đề tài khác.

      - Dạ, Tả Tả gọi bà dì nào.

      dạy con trai làm quen.

      Tả Tả thấy bà ấy phải người hiền lành gì, rụt rè gọi:

      - Bà dì…

      Bà ta tiếp tục:

      - Ừ, con trai con trông rất đáng .

      - Hi hi.

      Vạn Thái Thái thích nhất là người khác khen con trai đáng .

      Bà thứ hai tiếp:

      - Phụ nữ ấy mà, phải gả cho người chồng tốt mới có thể sung sướng cả đời.

      - Dạ.

      Vạn Thái Thái hờ hững đáp lời.

      Bà thứ ba lập tức tiếp chuyện:

      - Con kết hôn được hai ba năm rồi, sao cậu ta tổ chức hôn lễ cho con? Đó phải dấu hiệu tốt.

      - Dạ?

      Nguyên nhân Vạn Thái Thái rất ghét mấy dì mấy chính là họ nhiều quá, cha mẹ còn ý kiến mà ý kiến của họ sao lắm thế?

      Bà thứ nhất tự cho là rất sáng suốt giải thích:

      - Bởi vì cậu ta muốn cho con thân phận công khai, vẫn muốn ở bên ngoài làm xằng làm bậy!

      - có đâu, con rất tin tưởng ấy! Bọn con đều quá bận, có thời gian.

      Trong lòng Vạn Thái Thái rất kiên nhẫn.

      - Những thứ đó đều là cái cớ! Như con trai dì đây này, đương lâu liền kết hôn, tiệc đính hôn gì cũng làm đủ cả, chiêu cáo thiên hạ!

      Bà thứ hai dương dương tự đắc, giống như tất cả mọi người đều muốn có cảm giác tự hào, ưu việt hơn người khác vậy, trong lòng Vạn Thái Thái như có vô số con ngựa lao qua.

      - Mẹ ơi, khi nào cha về?

      Tả Tả ngồi yên, hơn nữa nó cảm thấy mẹ hình như là lạ, nhưng cụ thể lạ chỗ nào được. Có lẽ đợi cha về là tốt thôi.

      Vạn Thái Thái vỗ con trai:

      - Tả Tả ngoan, lát nữa cha về thôi. dâu cũng cùng đấy.

      - dâu là dâu rất xinh đẹp ư?

      Tả Tả lâu như thế vẫn chưa gặp dâu, nó chỉ gặp ba người cậu, ông ngoại bà ngoại, ông cố bà cố và các ông chú nhưng chưa gặp dâu.

      Vạn Thái Thái động viên con trai:

      - Phải, rất xinh đẹp. Tả Tả có thích gặp dâu ?

      - Dạ có!

      Tả Tả gật đầu.

      Bà thứ nhất vẫn muốn tiếp tục:
      - Bọn con bây giờ có mua nhà ?

      Vạn Thái Thái tùy tiện trả lời:

      - Ơ, mua rồi.

      Tiếp tục hỏi:

      - Bao nhiêu mét vuông?

      Vạn Thái Thái cười miễn cưỡng:

      - lớn lớn. Vừa ở.

      - Con trai dì ở Thâm Quyến mua nhà 120 mét vuông, lớn lắm! Ở như vậy mới gọi là nhà chứ!

      Bà dương dương tự đắc, Vạn Thái Thái bất đắc dĩ:

      - Dạ, quả thực rất lớn.

      - Mẹ, nhà chúng ta phải 180 mét vuông sao?

      Lần trước hình như Tả Tả nghe cha mẹ trò chuyện như vậy.

      Vạn Thái Thái nghi hoặc:

      - Con nghe ai ?

      Tả Tả cố gắng suy nghĩ:

      - Lần trước mẹ với cha chuyện mà.

      - Đó là nhà cậu mợ con.

      Vạn Thái Thái giải thích, lần trước quả thực với Đoàn Vũ Xuyên chuyện em trai định mua nhà, liền bảo nó mua loại 180 mét vuông, nhà to chút ở cho thoải mái.

      - Nghe chồng con đẹp trai lắm? Lâu như vậy rồi mà dì vẫn chưa gặp cậu ta. Đúng là cao giá!

      Bà thứ nhất tưởng nhà rất , ra xấu hổ bèn tự cho mình là đúng bỏ qua đề tài này. Nhưng mấy cái đề tài này rốt cuộc đến bao giờ mới kết thúc? Vạn Thái Thái sắp chống đỡ nổi rồi.

      - , ấy bận lắm, đẹp trai chỗ nào chứ, bình thường bình thường thôi. Tuyền mới đẹp trai.

      Tuyền là con trai bà ta.

      Bà ta tiếp tục đắc ý:

      - Phải, con trai dì ấy mà…

      - Mẹ ơi mẹ ơi, dâu tới rồi!

      Tả Tả nghe tiếng pháo.

      Vạn Thái Thái đặt con xuống:

      - Ừ, mau xem dâu nhé, xem cha có về chưa.

      - Dạ! Mẹ ơi chúng ta cùng .

      Tả Tả kéo mẹ ra ngoài.

      - Được, vậy mẹ cũng xem. Con trước nhé, có thời gian tán gẫu tiếp.

      Vạn Thái Thái như được đại xá. Quá mệt mỏi.

      - Ừ. Chúng ta cũng xem dâu. Đợi chồng con tới giới thiệu cho dì nhé.

      Bà ta mong đợi lại có được cảm giác thỏa mãn lần nữa.

      Vạn Thái Thái qua loa:

      - Nhất định nhất định.

      - Cha!

      Tả Tả tinh mắt nhìn thấy cha ngay.

      - Ôi ~ bảo bối, hôm nay có ngoan ? Thái Thái, vất vả rồi.

      Đoàn Vũ Xuyên bế con, nắm tay vợ.

      - Vất vả vất vả rồi.

      Sắc mặt Vạn Thái Thái tốt lắm, hơi kiên nhẫn:

      - dẫn con , em xem mẹ có cần giúp đỡ gì .

      rồi định rời .

      Đoàn Vũ Xuyên bế con hỏi:

      - Tả Tả, mẹ sao thế?

      hiểu vợ , tình huống bình thường ấy mất kiên nhẫn như thế.

      - Lúc nãy có mấy bà lão bắt nạt mẹ! Hừ, đáng ghét!

      Tả Tả còn tuổi biết tốt xấu.

      - Ồ? Bắt nạt mẹ thế nào?

      Đoàn Vũ Xuyên hỏi con, đồng thời nhìn Vạn Thái Thái để xác thực.

      né tránh ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của :

      - Đừng nghe con nít bậy, họ chỉ là quan tâm em thôi.

      Tả Tả oan ức, vội vàng giải thích:

      - Con bậy! Họ bắt nạt mẹ mà! Mẹ còn cho con leo vào! Bằng con chắc chắn giúp mẹ!

      Đoàn Vũ Xuyên cau mày:

      - Thái Thái, xảy ra chuyện gì?

      - Đâu có xảy ra chuyện gì. Người lớn quan tâm con cháu mà thôi. Mau nhìn kìa, dâu vào rồi. Em phải trước giúp mẹ em, trông Tả Tả ha.

      Vạn Thái Thái chuồn mất.

      - Tả Tả, cha nghe nào, các bà bắt nạt mẹ thế nào?

      Đoàn Vũ Xuyên biết hỏi ra được gì từ chỗ Thái Thái, chỉ có thể hỏi từ chỗ con trai.

      Tả Tả xoắn xuýt:

      - Mẹ cho .

      - Ngoan, cha là cha mà, mẹ bị bắt nạt, cha là cha phải bảo vệ mẹ bị người khác bắt nạt chứ. Tả Tả có phải nam tử hán , là nam tử hán cũng phải bảo vệ mẹ, có đúng ?

      Đoàn Vũ Xuyên dụ dỗ, con trai mới chưa tới ba tuổi, biết cái gì mà nam tử hán hay nam tử hán chứ.

      - Đúng! Tả Tả là nam tử hán có thể bảo vệ mẹ! Họ cha tổ chức hôn lễ cho mẹ là muốn cho mẹ danh phận, muốn làm bậy bên ngoài… Làm bậy là ý gì nhỉ?

      Tả Tả hiểu làm bậy nghĩa là gì.

      Đoàn Vũ Xuyên tiếp tục:

      - Còn nữa ?

      Tả Tả cố gắng nhớ lại:

      - Mẹ cha là bác sĩ , họ mẹ tìm người vô dụng.

      Đoàn Vũ Xuyên càng nghe càng khó chịu:

      - Còn nữa ?

      - Nhà chúng ta phải 180 mét vuông sao? Mẹ với con là .

      Tả Tả oan ức, ràng là có mà.

      - Đúng là . Nhà chúng ta là biệt thự.

      Đoàn Vũ Xuyên mặc kệ con trai có hiểu hay .

      Tả Tả :

      - Biệt thự lớn hay 180 mét vuông lớn?

      Đoàn Vũ Xuyên cau mày hỏi:

      - Họ cũng cái này à?

      - Dạ phải, ràng nhà chúng ta lớn mà, sao mẹ cho con ?

      Tả Tả vẫn tức giận thôi.

      - Vì mẹ con là đồ ngốc. Còn nữa ?

      - Mẹ cha trông rất bình thường.

      Bạn Đoàn Tả Tả à, bạn sợ bị mẹ đánh đòn sao?

      - Ừ, ?

      Bình thường sao?

      Tả Tả nghiêm túc hỏi:

      - Cha bảo vệ mẹ chứ?

      Đoàn Vũ Xuyên bế con ngồi xuống:

      - Ừ, chắc chắn rồi.

      Tả Tả vội vàng :

      - Dạ, con cũng cùng bảo vệ mẹ!

      Đoàn Vũ Xuyên hôn lên mặt con trai:

      - ngoan!

      Đám cưới cuối cùng cũng đến hồi kết, đưa vào động phòng, đường gia đình Đoàn Vũ Xuyên về nhà, Vạn Thái Thái bế con, cảm thấy tâm trạng ổn:

      - A Xuyên, sao thế? Sao dọc đường đều im re vậy?

      liếc nhìn con trai ngủ say:

      - Tả Tả ngủ rồi?

      Vạn Thái Thái xoay cánh tay:

      - Ừ, ồn ào cả ngày, cuối cùng cũng yên tĩnh.

      - Bà xã.

      - Ừ!

      - Chúng ta chừng nào làm đám cưới?

      - Hả? Tại sao?

      - Trăng sao cái gì? còn nợ em đám cưới quang minh chính đại!

      - Sao đột nhiên lại chuyện này? Trước đây phải nhất trí rồi ư?

      Vạn Thái Thái nhớ ban đầu là chuyện hôn lễ tạm thời tổ chức.

      Đoàn Vũ Xuyên giải thích:

      - Thái Thái, trước kia là tạm thời tổ chức chứ phải là tổ chức.

      kiếm cớ:

      - Nhưng, con lớn chừng này rồi, còn tổ chức đám cưới gì nữa.

      Đoàn Vũ Xuyên tốt bụng nhắc nhở:

      - Vậy sao? Lần trước tham gia đám cưới bạn học cấp ba của em, em thế nào nhỉ, người ta tuy con ba tuổi nhưng đời người phụ nữ nên có ngày làm nữ hoàng.

      - Chuyện này… chuyện đó… khác.

      Vạn Thái Thái đúng là như vậy, đó là vì tưởng Đoàn Vũ Xuyên có thành kiến với người bạn cấp ba của mang con làm lễ cưới, chỉ đơn thuần là bênh vực người mình mà thôi. ngờ bây giờ lại lấy nó ra chẹn họng .

      - Thái Thái, em cho biết khác chỗ nào? Là em muốn có ngày làm nữ hoàng, hay là em muốn làm nữ hoàng của ?

      Đoàn Vũ Xuyên quyết tâm muốn tổ chức hôn lễ. Muộn nhất hè năm nay chắc chắn phải làm. muốn kéo dài thêm nữa, nợ quá nhiều, muốn ngay cả chuyện này cũng nợ.

      - phải, em… em… chỉ là cảm thấy như bây giờ rất tốt rồi. Em dám đòi hỏi gì thêm.

      Vạn Thái Thái nhìn ánh đèn neon lập lòe bên ngoài, sợ, đời này thứ tốt bền, mây lành dễ tan lưu ly dễ vỡ. (1)

      (1) Lấy ý từ bài thơ “Giản giản ngâm” của Bạch Cư Dị.

      - Thái Thái, em xứng đáng có được thứ tốt nhất.

      chân thành trong mắt Đoàn Vũ Xuyên khiến Vạn Thái Thái cảm thấy nóng bừng.

      nhàng hỏi:

      - A Xuyên, em có thể cầu nhiều hơn ư?

      - Thái Thái, muốn cho em tất cả những gì tốt nhất!

      Đoàn Vũ Xuyên thực muốn cho tất cả những gì tốt nhất thế giới này, chỉ cần có, chỉ cần muốn, đều sẵn lòng cho . càng muốn cho hạnh phúc.

      - A Xuyên, thứ bây giờ cho em rất tốt rồi.

      - muốn cho em thứ tốt hơn nữa, được ? Thái Thái, xin em cho cơ hội, được ?

      Giọng của Đoàn Vũ Xuyên mang ý khẩn cầu. biết thứ muốn nhiều, nhưng, lại muốn cho rất nhiều.

      - Còn có thể tốt thế nào?

      Những gì Vạn Thái Thái muốn đều có cả.

      - Ít nhất có thể cho em hôn lễ long trọng. Cho cơ hội này, nhé em? muốn nhìn em hạnh phúc gả cho , muốn nhìn nhạc phụ cam tâm tình nguyện giao em cho , muốn tuyên bố với cả thế giới rằng em là vợ , muốn để cả thế giới đều biết em! Có được ? Xem như ham hư vinh cũng được, ích kỷ cũng được, có được ?

      Giọng Đoàn Vũ Xuyên hơi nghẹn ngào khiến Vạn Thái Thái cảm thấy như con trai xin mua máy bay đồ chơi cho nó vậy, kiềm được nở nụ cười:

      - Được rồi, thấy đáng thương như vậy, em cho cơ hội.

      Đoàn Vũ Xuyên thắng xe gấp, làm con trai tỉnh giấc, Vạn Thái Thái lườm :

      - cần kích động như vậy chứ?

      cười hớn hở:

      - Kích động kích động.

      Vạn Thái Thái cũng cười.

      Tả Tả nhìn cha mẹ cười ngốc nghếch:

      - Mẹ ơi, cha mẹ cười gì thế?

      Đoàn Vũ Xuyên đưa tay xoa đầu con:

      - Mẹ con bằng lòng gả cho cha rồi, cha vui lắm, Tả Tả có vui ?

      Đoàn Tả Tả có chút hiểu:

      - Nhưng mẹ gả cho cha lâu rồi mà? Sao còn gả lần nữa?

      Người lớn bị hồn nhiên ngây thơ của trẻ con chọc cười, Đoàn Tả Tả càng mờ mịt, người lớn kỳ quái. Cậu làm sao hiểu được, tình cảm nóng bỏng của cha mẹ cậu là thứ tình cảm vượt qua thiên sơn vạn thủy.

      Lời tác giả: Mỗi đều mong có được hôn lễ long trọng, đây phải hư vinh mà chỉ là muốn cả thế giới đều biết ấy hạnh phúc. Đó là cảm giác nghi thức. Nếu
      Phong nguyetChris thích bài này.

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 34

      Từ khi Vạn Thái Thái đồng ý tổ chức hôn lễ, Đoàn Vũ Xuyên liền mời người của hai nhà định ra ngày tốt. Ngày 20 tháng 6 là sinh nhật , vừa khéo cũng là ngày hoàng đạo. Hôn lễ được định vào ngày đó, nghĩa là còn 4 tháng để chuẩn bị. Hôn lễ này do tay Đoàn Vũ Xuyên lên kế hoạch, từ chối giúp đỡ của tất cả bạn bè hảo tâm, muốn mình tham gia vào tất cả quy trình, muốn mượn tay người khác, muốn cho cả thế giới của . Thế nên, Đoàn Vũ Xuyên trở nên vô cùng vô cùng vô cùng bận. Vừa lo việc bệnh viện vừa lo việc hôn lễ. Nhiệm vụ của Vạn Thái Thái chỉ có 3 thứ là chụp ảnh cưới, thử áo cưới, làm dâu mà thôi.

      Nhẫn kết hôn vốn dĩ cũng định đổi, chiếc nhẫn nay là hồi đó khi đăng ký kết hôn, Đoàn Vũ Xuyên cảm thấy có nhẫn chính thức nên ra cửa hàng chọn. Tuy là Vạn Thái Thái chọn nhưng bây giờ muốn cho chiếc tốt hơn, bị từ chối. thích chiếc nhẫn này, đeo nhiều năm như thế, năm đó khi mang thai Tả Tả, bao nhiêu thời khắc gian nan đều nhờ nó chống chọi giúp vượt qua. Đoàn Vũ Xuyên ôm vợ, được, vậy đổi. Trong lòng đầy áy náy. Vạn Thái Thái gật đầu.

      Chuẩn bị kỹ càng bốn tháng, ngày hôm ấy Vạn Thái Thái bước ra cửa nhà họ Vạn, thời tiết tốt lạ thường, trong trẻo đến mức khiến lòng người thoải mái, gió vi vu. Dường như ông trời cũng chúc phúc cho cặp đôi nhau này bạc đầu giai lão. Đoàn Tả Tả mặc tuxedo và cậu nhóc khác nâng làn váy dài của mẹ, Đoàn Vũ Xuyên nhìn vợ xinh đẹp mà tự biết của mình, như si như say. biết rất đẹp nhưng ngờ lại đẹp đến như vậy. Tim đập dồn dập rất lâu, giống như thuở ban đầu khi mới . Trái tim luôn rung động vì , bây giờ lại càng là như thế. Đó là vợ , người vợ cả đời thương nhất.

      Trong tiếng pháo đì đùng, bế theo kiểu bế công chúa, từ từ quanh phòng khách ba vòng, sau đó bế ra ngoài, đây là tập tục nhà , dâu xuất giá đến nhà chú rể chân thể chạm đất. tập tục khác là sau khi dâu ra cửa, phù dâu phải che ô đỏ cho dâu, để dâu thấy bầu trời. Ngụ ý là, nhà này có con gả , “hôm nay nàng theo chồng, nên bề gia thất ấm nồng thuận vui”. (1) Đoàn Tả Tả phía sau cha đúng khuôn phép, cảm thấy cha mẹ mình hôm nay đều xinh đẹp!

      (1) Trích “Đào 1” trong Kinh thi, bản dịch thơ của Tạ Quang Phát.

      Đoàn Vũ Xuyên huy động tất cả bạn bè đứng thành hàng đón dâu dài từ đầu đường đến cuối đường, rất đồ sộ, khí thế khiến người qua đường thi nhau phỏng đoán xem nhà này rốt cuộc là ai. Vạn Thái Thái thấy đội ngũ dài như vậy cũng sợ hết hồn, Đoàn Vũ Xuyên chỉ nhàng hôn lên trán , :

      - Cả đời chỉ có lần, phô trương cũng chỉ lần mà thôi.

      Vạn Thái Thái cảm động gật đầu, người đàn ông này rất hiểu .

      Cha Vạn ôm cánh tay áo bông của mình, con đường rải đầy hoa hồng Champagne, từng bước từng bước đưa áo bông tiến về phía trước, đặt vào tay chàng trai khôi ngô tuấn tú có lúm đồng tiền như hoa nọ. Tuy ông nỡ nhưng quả thực rất cam tâm tình nguyện, chàng trai này xứng đáng cho con ông giao phó. Ông còn nhớ Đoàn Vũ Xuyên từng với ông:

      - Cha, tình con dành cho Thái Thái chỉ nhiều hơn cha, con muốn ấy hạnh phúc hơn bất kỳ ai.

      Chàng trai đó, trong tình thế giương cung tuốt kiếm vẫn có thể phóng khoáng ung dung. Đoàn Vũ Xuyên đón vợ từ tay nhạc phụ, với ông:

      - Cha, cám ơn cha!

      Cám ơn cha nuôi con tốt thế này, dạy con tốt thế này, con nhiều thế này. Cha Vạn vội vàng lau nước mắt:

      - A Xuyên, cha chỉ có đứa con này thôi, đối xử tốt với nó.

      Đoàn Vũ Xuyên gật đầu, đó là lời cam kết trang trọng nhất thế giới. Mắt Vạn Thái Thái đỏ lên, mắt mẹ Vạn cũng đỏ theo.

      - Đoàn Vũ Xuyên, có đồng ý cưới này làm vợ ?

      nhìn xinh đẹp ấy:

      - Tôi đồng ý!

      - Vạn Thái Thái, có đồng ý gả cho chàng trai này làm chồng ?

      nhìn chàng trai khôi ngô trước mắt:

      - Tôi đồng ý!

      - Đoàn Vũ Xuyên, có đồng ý sau này tuân thủ lời thề kết hôn, bất luận bần cùng hay phú quý, ốm đau hay khỏe mạnh, xinh đẹp hay xấu xí, thành công hay thất bại, đều ấy, an ủi ấy, tôn kính ấy, bảo vệ ấy, vĩnh viễn trung thành thay đổi với ấy trong cả cuộc đời?

      Đoàn Vũ Xuyên trịnh trọng hứa hẹn:

      - Tôi đồng ý!

      Trong mắt trong tim đều là .

      - Vạn Thái Thái, trước hôn lễ thần thánh với chàng trai trước mắt, có đồng ý trong cuộc sống bất luận ốm đau hay khỏe mạnh, bần cùng hay phú quý, xinh đẹp hay xấu xí, đều ấy, an ủi ấy, tôn kính ấy, bảo vệ ấy, vĩnh viễn trung thành thay đổi với ấy trong cả cuộc đời?

      Vạn Thái Thái trịnh trọng hứa hẹn:

      - Tôi đồng ý!

      Trong mắt trong tim cũng đều là .

      Cuối cùng cha tuyên bố có thể trao nhẫn. Đoàn Tả Tả ngoan ngoãn đưa nhẫn cho cha mẹ. Nó thấy mắt cha mẹ đều ngân ngấn lệ. Đoàn Vũ Xuyên run run đeo nhẫn cho Vạn Thái Thái. Cả đời này đều thuộc về , mà cả đời cả kiếp cũng thuộc về . Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, cuối cùng có thể hôn vợ của mình, nụ hôn sâu, thâm tình dài lâu.

      Cuối cùng họ có thể “nắm tay nhau mãi rời, bên nhau mãi đến bạc đầu răng long” (2) dưới chứng kiến của mọi người rồi.

      (2) Trích “Kích cổ 4” trong Kinh thi.

      Năm đầu tiên về nhà mẹ sau khi chính thức gả cho , theo tập tục ở quê là phải chúc Tết, sau đó mỗi gia đình thân thích đều phải thay phiên mừng chú rể mới. Theo tập tục bắt đầu từ nhà . Cho nên ở trong bếp làm trợ thủ cho mẹ. theo hầu cha cũng chính là các nhạc phụ (Tại sao lại là các? Mọi người đều hiểu ha) chơi bài tán gẫu.

      vệ sinh lén tới ngó :

      - Woa! Vợ hiền thục!

      Vạn Thái Thái đuổi :

      - Cút cút cút sang bên, giúp được đừng phá.

      - Thái Thái, ăn kiểu gì thế?

      Mẹ lên tiếng, cười áy náy với con rể mới:

      - A Xuyên, mau uống trà với cha và các chú .

      Đoàn Vũ Xuyên chân thành cám ơn:

      - sao, mẹ, con chỉ xem thôi, vất vả cho mẹ và các thím rồi.

      - Người nhà, vất vả gì chứ. Trong lòng mẹ rất vui!

      Mẹ Vạn rất hài lòng cậu con rể này.

      Vạn Thái Thái phục:

      - đấy, rảnh rỗi như vậy vô rửa chén .

      Mẹ hơi giận:

      - Thái Thái! Cậu ấy là khách!

      Đoàn Vũ Xuyên cười che chở vợ:

      - Mẹ, phải mẹ mới con là người nhà sao? Người nhà sao thể rửa chén? Lẽ nào mẹ chỉ khách sáo thôi, ra vẫn xem con như người ngoài?

      Mẹ Vạn thấy che chở con mình như vậy cười híp mắt giải thích:

      - Đâu có, hôm nay con là lớn nhất, sao có thể để con rửa chén chứ, sau này con muốn rửa, mẹ tuyệt đối cản con.

      Thái Thái nháy mắt với :

      - Được rồi được rồi được rồi, mau theo cha và chú , mẹ cho rửa đừng rửa.

      Đoàn Vũ Xuyên nỡ rời :

      - Ừ, phu nhân vất vả rồi. nhé.

      Vạn Thái Thái tiếp tục rửa rau:

      - Ừ. .

      Mẹ như vô tình hỏi:

      - Thái Thái, nó đối xử với con thế nào?

      - Mẹ, yên tâm , kết hôn nhiều năm như vậy rồi, ấy đối xử với con rất tốt.

      Vạn Thái Thái cười , hạnh phúc.

      Thím hai nhắc nhở:

      - Kết hôn rồi, nếu có thể cứ mở mắt nhắm mắt, đừng quá nghiêm túc. Vợ chồng sống với nhau dễ đâu.

      - Con biết rồi, mọi người yên tâm, con có cãi nhau với ấy, ấy cũng phải người giỏi cãi nhau, bọn con đều là người lớn cả, làm chuyện ngốc nghếch. ấy rất tốt, luôn nhường nhịn con. ấy có thời gian làm việc nhà mời nhân viên làm theo giờ chứ để con làm.

      Vạn Thái Thái kể sơ những cái tốt của .

      - Vậy tốt, mẹ cũng phải yên tâm. Nhưng phụ nữ cả đời chỉ cần gả cho người chồng tốt biết săn sóc vợ là được.
      Mẹ Vạn tiếp tục thái rau. Bà chẳng qua chỉ dùng tâm trạng người mẹ mong con mình hạnh phúc.

      - Mẹ cần lo lắng, cứ ở nhà dưỡng lão !

      Vạn Thái Thái đưa rau cho mẹ. Mẹ Vạn bây giờ còn có gì hài lòng đây? Con con trai đều lập gia đình, cháu ngoại cháu nội đều có cả. Con trai của Vạn Dương hơn tuổi, bi bô tập , bà mỗi ngày đều ngậm kẹo đùa cháu.

      Buổi tối tiễn khách xong, dọn dẹp hết tất cả, Vạn Thái Thái về phòng.

      thấy Đoàn Vũ Xuyên ngồi đó, con ngủ rồi.

      - tắm chưa?

      nhàng ôm vợ vào lòng:

      - Em bận xong rồi? Có mệt ?

      Vạn Thái Thái định đứng dậy:

      - Cũng tạm, em tắm.

      Cánh tay dài của siết chặt:

      - Cho ôm cái , cả ngày chưa ôm rồi.

      - Đừng đừng đừng, bẩn lắm.

      giãy ra, cả ngày nay ở trong bếp, người đầy mùi dầu khói.

      nghịch tay :

      - chê.

      - Ngày mai còn phải đến nhà chú nữa. xin nghỉ được mấy ngày?

      Vạn Thái Thái hỏi.

      - Suốt Tết đều ở bên em.

      - Ồ, tốt quá.

      - Tay em sao thế?

      - Ồ, ngâm trong nước lâu nó thế, nên thân gì cả, hễ em làm việc là nó như vậy, mẹ em cứ em được chiều quen.

      Tay bây giờ nổi lên rất nhiều chấm , đại khái là dị ứng với nước lạnh.

      Đoàn Vũ Xuyên hôn lên tay :

      - Vợ của nên được chiều quen!

      - Cám ơn ông xã chiều em. xem, lúc nãy thái rau cẩn thận cắt trúng đấy, làm em sợ muốn chết, may mà cắt trúng thịt.

      Vạn Thái Thái vờ oan ức đưa xem vết thương.

      Đoàn Vũ Xuyên đau lòng vuốt ve:

      - Tay chân vụng về, bảo làm sao yên tâm đây.

      Vạn Thái Thái phục:

      - Cút cút cút, ai tay chân vụng về chứ, sau này cơm trong nhà do nấu.

      - Được, nấu.

      cam tâm tình nguyện:

      - Em cứ yên tâm bị chiều quen . Chuyện khác cần em lo.

      - Được, vậy em hưởng phúc thôi.

      - luôn cho em hạnh phúc mà, còn tính phúc (3) sao?

      (3) Tính phúc: hạnh phúc hưởng thụ tình dục.

      Đoàn Vũ Xuyên đột nhiên giở trò lưu manh, Vạn Thái Thái chịu nổi:

      - Cút cút cút.

      biết xấu hổ:

      - Sao hả? Muốn lăn lăn lên giường (4). thỏa mãn em.

      (4) Chữ “cút” còn có nghĩa là “lăn”.

      Vạn Thái Thái cảnh cáo:

      - ! Đừng có bậy, đây là nhà em. Nghĩ cũng đừng hòng nghĩ!

      Đoàn Vũ Xuyên vờ mếu máo:

      - Oan quá.

      Vạn Thái Thái nhắc nhở:

      - Có gấp cũng nhịn .

      Đoàn Vũ Xuyên càng tủi thân:

      - Thiên lý ở đâu? Ôm vợ ngủ mà còn phải nhịn.

      Vạn Thái Thái cảm thấy còn tiếp khóc mất:

      - Được rồi, đừng quậy nữa, em tắm.

      - Ừ. Đợi , em xem chúng ta mua nhà ở chỗ nào trong thị trấn tốt? Em thích chỗ nào?

      Đoàn Vũ Xuyên muốn mua nhà dưới quê lâu rồi.

      Vạn Thái Thái kinh ngạc mừng rỡ:

      - Có ý gì? muốn mua nhà ở đây?

      - Ừ. Như vậy mỗi năm chúng ta đều có thể về nhà thăm cha mẹ, cần ở lại nhà cha mẹ em. tiện hơn. Em cảm thấy thế nào?

      Đoàn Vũ Xuyên đề nghị.

      - Ông xã em suy nghĩ vô cùng tốt! Thiếp thân vô cùng tán thành!

      Vạn Thái Thái từ lâu có ý nghĩ này nhưng giá nhà cửa cao quá, muốn tăng thêm gánh nặng cho .

      Đoàn Vũ Xuyên nịnh bợ:

      - Vui hôn cái nè.

      “Chụt! (╯3╰)”

      Vạn Thái Thái hôn kêu. Đoàn Vũ Xuyên đổi khách thành chủ, hôn lại càng sâu hơn.

      Hạnh phúc là gì, vợ chồng êm ấm, gia đình hòa hợp. Gia hòa vạn hưng.

      Lời tác giả: Chính văn cứ thế thôi, có phiên ngoại ngọt ngào hạnh phúc, có lẽ cũng có phiên ngoại cảm động.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 35 Phiên ngoại 1: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (1)

      Lúc ăn bưởi, dùng sức quá mạnh, kết quả khiến móng tay cào xước ngón trỏ tay mình.

      - Em tìm gì thế?

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn trước mặt ăn bưởi đột nhiên dừng lại lục lọi khắp nơi.

      - xem nè, ngón tay em bị thương rồi.

      Thái Thái ra vẻ đáng nũng nịu, đưa ngón tay như đưa vật quý cho chàng trai trước mặt xem.

      vừa cau mày vui, vừa giúp tìm:

      - Em là có bản lĩnh, ăn bưởi cũng có thể tự hại mình được.

      Vạn Thái Thái vui vẻ hưởng thụ chăm sóc của :

      - Cám ơn khen ngợi.

      - biết bao nhiêu năm qua em sống thế nào nữa.

      Chết tiệt, băng cá nhân ở đâu rồi?

      Vạn Thái Thái cho là đúng:

      - cứ sống gập ghềnh trắc trở như vậy. Vẫn khỏe mạnh yên lành đấy thôi.

      Đoàn Vũ Xuyên kiềm được trách móc :

      - Em còn biết xấu hổ mà .

      Vạn Thái Thái dương dương tự đắc:

      - Chắc chắn, sống đến lớn từng này rồi. Đều là ý trời cả!

      - có ngày ông trời nhìn nổi nữa, hốt em về.

      Vạn Thái Thái cười lém lỉnh:

      - Vậy tốt, em có thể trở thành thần tiên. Tiên nữ xinh đẹp!

      cẩn thận dán băng cho :

      - Mơ , em cùng lắm chỉ là đứa bệnh thần kinh thôi!

      - Hừ. chờ xem nhé. Xem em lên cơn thế nào.

      rồi muốn quậy phá .

      - Được rồi được rồi được rồi. Đừng quậy. Tay còn chưa rửa, đừng trét lên đồ ! Em tới nữa, tới nữa là động thủ đấy.

      Đoàn Vũ Xuyên cảnh cáo.

      - động thủ , ai sợ ai, ai bảo mắng em.

      Vạn Thái Thái thèm sợ đâu.

      - Được, em đấy nhé.

      Cảnh cáo vô hiệu đổi sang cách khác.



      - động thủ, chứ đâu phải… động khẩu.

      Người nào đó lấy miệng che miệng.

      - Xem miệng em rất thành đây này.

      Gian trá!
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :