1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

thiên sơn vạn thủy - mèo dũng cảm ( hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 21

      Họ sắp nghênh đón cái Tết Tết dương lịch đầu tiên hai người ở bên nhau. Từ lâu Vạn Thái Thái bóng gió hỏi Đoàn Vũ Xuyên Tết Tết dương lịch có được nghỉ hay . cắm cúi viết bệnh án, đầu ngẩng lên:

      - Chắc là được, hôm đó phải trực.

      Mắt Vạn Thái Thái bỗng chốc u ám:

      - Ờ.

      tiếp tục soạn giáo án. Đoàn Vũ Xuyên nhìn mất tinh thần:

      - Thái Thái.

      Vạn Thái Thái tùy tiện đáp tiếng.

      - Xin lỗi.

      lại tùy tiện ừ tiếng, ngẩng đầu lên, cắm cúi vào màn hình laptop.

      - Thái Thái.

      Nhìn mất hứng, Đoàn Vũ Xuyên cảm thấy áy náy thôi:

      - cố gắng dành ra ngày 31 nhé? Tết dương lịch thể nghỉ.

      Vạn Thái Thái lại ừ tiếng:

      - sao, cứ làm . Em ăn Tết với đồng nghiệp được rồi.

      gắng sức hiểu cho , cũng còn cách nào khác, bác sĩ mà, luôn phải lấy bệnh nhân làm đầu. Nhưng cứ vui. Đoàn Vũ Xuyên đặt bệnh án xuống, bước đến, nhàng ôm lấy :

      - Xin lỗi.

      Vạn Thái Thái ôm lại :

      - sao.

      cố gắng nâng cao tinh thần, khiến bản thân trông vui vẻ lên. Đoàn Vũ Xuyên nhìn miễn cưỡng vui cười, trong lòng lại càng khó chịu.

      Vạn Thái Thái miết mũi :

      - Được rồi được rồi được rồi, biết là mắc nợ em phải bồi thường đấy.

      Đoàn Vũ Xuyên nắm chặt tay :

      - Em muốn bồi thường cái gì?

      - Các ấy túi xách chữa trăm bệnh, nhất định phải mua túi xách, gì mà Chanel này, Hermes này, em tha thứ cho .

      Vạn Thái Thái lung tung, sợ là ngay cả nhãn mác của chúng ra sao cũng biết, đều là nghe đồng nghiệp .

      - nhóc này đúng là tham lam đấy.

      Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - Em có biết chúng trông thế nào ?

      Vạn Thái Thái bị cười nhạo, tâm trạng khó chịu:

      - Em trực tiếp mua được sao, đâu cần biết chúng trông thế nào. Cứ thẳng đến shop độc quyền ở trung tâm thành phố, với nhân viên là đem loại mới nhất đắt nhất của shop gói lại cho tôi! Đại gia biết mấy.

      Vạn Thái Thái dương dương tự đắc. Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - Tiêu rồi, sao cảm thấy mình sắp phá sản thế này. Chút lương bèo bọt của sao nuôi nổi em đây.

      Vạn Thái Thái cũng cười:

      - tại biết em dễ nuôi rồi chứ, còn mau ra sức kiếm tiền. Em tiêu tiền dữ lắm đấy. Sợ chưa? Nhân bây giờ vẫn còn kịp, có muốn cân nhắc thu tay lại ?

      Vạn Thái Thái cười đùa, tâm trạng trở nên tốt hơn. Đoàn Vũ Xuyên véo mũi :

      - Nhóc con, xem có trừng phạt em giữ mồm giữ miệng hay ?

      Sau đó chính là nụ hôn sâu khiến Vạn Thái Thái chống đỡ được.

      Trường của cho nghỉ Tết dương lịch, từ chối lời mời của các đồng nghiệp, về nhà định nấu cơm. biết Đoàn Vũ Xuyên trực tối nay. Thấy tủ lạnh rỗng , cầm ví tiền siêu thị. Trước đây mình ăn Tết chẳng cảm thấy gì, bây giờ cũng mình ăn Tết nhưng lại thấy lòng chua xót, quả nhiên đúng là quái đản.

      vừa đến cổng chung cư Đoàn Vũ Xuyên gọi điện thoại tới.

      - A Xuyên.

      hỏi:

      - Em ở đâu?

      Vạn Thái Thái vừa chào bảo vệ vừa trả lời:

      - Định siêu thị mua đồ về bỏ tủ lạnh. làm việc sao?

      Đoàn Vũ Xuyên vừa thay đồ vừa :

      - Vậy em chờ , chung với em. Tối nay đổi ca.

      Vạn Thái Thái vui vẻ:

      - hả?

      Cảm xúc mừng rỡ như điên của lây sang Đoàn Vũ Xuyên, biết mình đổi ca là đúng:

      - Ừ, em đợi .

      Vạn Thái Thái gật đầu mạnh:

      - Ừ! lái xe cẩn thận!

      Đoàn Vũ Xuyên ừ, cúp điện thoại, cầm chìa khóa xe vội vã chạy .

      - A Xuyên!

      Vạn Thái Thái thấy xe của từ xa đến gần rồi cuối cùng ngừng lại. cực kỳ vui vẻ, mở cửa xe ngồi vào:

      - Buổi tối ăn gì?

      Đoàn Vũ Xuyên vừa đánh vô lăng vừa :

      - Em xem?

      Vạn Thái Thái suy nghĩ:

      - Ăn lẩu! Hồi đại học em và bạn cùng phòng thuê phòng bên ngoài, lúc ăn Tết cũng tự nấu lẩu ăn, chúng ta cũng thế nhé? Nóng hôi hổi!

      Nhìn Vạn Thái Thái hăng hái bừng bừng, Đoàn Vũ Xuyên rất vui vẻ:

      - Được, cũng lâu rồi ăn lẩu, chúng ta mua nguyên liệu thôi.

      hoan hô, đây là cái Tết đầu tiên của họ đấy! vui vẻ vui vẻ vui vẻ! Trừ vui vẻ ra, Vạn Thái Thái nghĩ được từ gì hình dung tâm trạng của chính mình.

      Cuối năm, trong siêu thị đúng là người đông nghìn nghịt, người người chen chúc cứ như tất cả mọi người đều mua đồ vào ngày này, lại cứ như mua đồ vào ngày này tốn tiền vậy, các loại sale off giảm giá trong siêu thị hấp dẫn mọi người. Vạn Thái Thái đẩy xe mua đồ, cái gì cũng hỏi ý kiến Đoàn Vũ Xuyên, muốn cái này , muốn cái kia ? Muốn ăn cải trắng ? Muốn ăn cánh gà ? Muốn ăn thịt bò ? Muốn ăn tôm ? chỉ cười nhìn chen tới chen lui, đẩy tới đẩy lui giữa biển người. Hạnh phúc chẳng qua chỉ vậy thôi. Thỉnh thoảng phát biểu ý kiến, đại khái đều là:

      - thể ăn rong biển, quá lạnh. (1)

      (1) Lạnh (hoặc hàn) ở đây chỉ tính chất của món ăn, phải nhiệt độ.

      - được ăn cua, quá lạnh.

      - được ăn thịt thỏ, quá lạnh.

      - ….

      chung phải cái này quá lạnh là cái kia quá lạnh, cho phép mua. Vạn Thái Thái rất cáu, giận dỗi, để ý tới nữa, tự mình mua đồ, thèm đếm xỉa đến ý kiến của đâu!

      Nhưng trong siêu thị người người tấp nập, vừa xoay người là có thể lạc mất nhau. Vạn Thái Thái mua băng vệ sinh xong, quay đầu liền thấy bóng dáng Đoàn Vũ Xuyên nữa. bỏ băng vệ sinh lại, vẻ mặt mờ mịt. thuộc dạng mù đường điển hình siêu cấp, cảm thấy chỗ nào cũng giống nhau cả. chợt ảo não. Ban nãy vì lười nên bỏ điện thoại của mình vào túi áo . Giờ chỉ có thể ngừng tìm kiếm , hơi gấp gáp, phải sợ cho mình mà sợ Đoàn Vũ Xuyên tìm được mình sốt ruột. Vạn Thái Thái lo lắng đúng, khi nhận ra thấy bóng dáng , gọi điện thoại cho phát nó ở trong túi, hơi nôn nóng. bỏ lại xe hàng, vội vàng chen giữa biển người trong siêu thị tìm , đồng thời kiểm điểm bản thân vừa nãy cứng rắn với làm gì, muốn mua để mua, ăn là được. Có lúc cảm thấy, phải Vạn Thái Thái thể xa mà là thể xa Vạn Thái Thái. ỷ lại vào đối phương như vậy.

      May mà thông minh, đứng ở chỗ ít người để tìm Đoàn Vũ Xuyên, nếu xuất trong tầm mắt , có thể gọi . Nếu thấy chắc chắn cũng có thể bước qua. Quả nhiên nhanh chóng nhìn thấy Vạn Thái Thái đứng ở khu bán rượu, liền chạy vội qua. thấy chạy tới, nhìn dáng vẻ tức giận của , bèn lớn tiếng phủ đầu:

      - được mắng em, ai bảo vừa nãy cãi nhau với em!

      Đoàn Vũ Xuyên đâu nỡ mắng , nắm tay :

      - thấy vẫn là nắm tay em hơn, đỡ lạc mất em.

      Vạn Thái Thái cười hì hì, nhìn bàn tay của :

      - Đồ chúng ta đâu?

      Đoàn Vũ Xuyên chỉ vào mũi :

      - Em còn biết xấu hổ mà .

      Dáng vẻ cưng chiều của suýt nữa làm Vạn Thái Thái chết chìm trong đó. cười ngây ngô.

      Đoàn Vũ Xuyên lại đẩy xe hàng, tiếp tục mua sắm. muốn thoát khỏi tay , cau mày hỏi muốn làm gì, ấp a ấp úng muốn mua ít đồ. cau mày càng chặt, truy hỏi muốn mua gì. Vạn Thái Thái cắn răng :- Băng vệ sinh băng vệ sinh, muốn ? Vậy nhá.

      kéo đến khu băng vệ sinh, tai chợt đỏ bừng:

      - Kinh nguyệt của em tới rồi à?

      Vạn Thái Thái chọn băng vệ sinh bỏ vào xe hàng:

      - Chưa, nhưng sắp rồi, chuẩn bị thôi.

      Đoàn Vũ Xuyên gật đầu, nhớ kỹ loại thích của .

      Chợt chuông điện thoại của Vạn Thái Thái vang lên, đưa di động cho , là mẹ gọi.

      - Mẹ! Con biết rồi, buổi tối con và… bạn cùng ăn Tết, dạ, mẹ đừng lo, sắp nghỉ đông rồi, con về, được rồi được rồi được rồi, con biết rồi, mẹ nhiều quá.

      Vạn Thái Thái vui vẻ tán gẫu việc nhà với mẹ, chú ý đến sắc mặt tốt của người bên cạnh, bạn ư? Bạn ư? Đoàn Vũ Xuyên cực kỳ khó chịu. Sau khi cúp điện thoại, thấy tự dưng vui bèn hỏi sao vậy, hỏi:

      - Vạn Thái Thái, là gì của em?

      hiểu mô tê gì hết:

      - Bạn trai.

      - Hóa ra em còn biết là bạn trai em à, tưởng em biết đấy.

      rồi về phía trước, được mấy bước nhớ ra gì đó, bèn quay lại nắm tay Vạn Thái Thái, sợ lại lạc mất.

      xem như làm bộ làm tịch:

      - Em chắc chắn biết mà.

      Lúc tính tiền, Đoàn Vũ Xuyên liếc nhìn gói Durex bên cạnh, chớp chớp mắt, cầm từng món từng món tính tiền. Vạn Thái Thái đứng bên ngoài đợi, chú ý cầm gì ở phía sau.

      Về đến nhà, vào bếp rửa rau chuẩn bị. Đoàn Vũ Xuyên vào giúp đỡ, nhìn rửa rau xắt rau thành thạo. Vạn Thái Thái thấy cản trở, liền với :

      - lấy nồi lẩu ra , bếp ở trong tủ phòng khách ấy. Em nghe, nguyên liệu lẩu hôm nay là nguyên liệu lẩu Tứ Xuyên chính tông, trước đây bạn cùng phòng em nhiệt liệt đề cử đấy. Ngon cực, ăn cay được ? Ăn được bỏ ít ớt lại.

      Vạn Thái Thái , Đoàn Vũ Xuyên tìm nồi lẩu.

      - Kinh nguyệt em đều, bớt ăn cay lại.

      lén le lưỡi trả đũa, vậy em khỏi ăn gì hết cho xong! Nhưng có gan ra khỏi miệng.

      Nhìn nồi lẩu sôi sùng sục, Vạn Thái Thái cực kỳ hưng phấn, ánh mắt sáng rực qua màn hơi nước, Đoàn Vũ Xuyên nhìn , đột nhiên hỏi:

      - Muốn uống rượu ?

      Mắt Vạn Thái Thái càng sáng hơn:

      - Có thể sao???

      là người kiên quyết phản đối uống rượu đó nha. Đoàn Vũ Xuyên gật đầu. Vạn Thái Thái nhảy cẫng lên lấy rượu. Hôm nay vui vẻ thế này nên uống tí rượu. Nhìn nhảy tới nhảy lui, cười nham hiểm, thầm tính toán gì đó.

      Quả nhiên đúng như dự liệu của Đoàn Vũ Xuyên, Vạn Thái Thái rượu vào là nhiều, dài dai, đủ chuyện trời dưới đất, về cuộc sống của từ hồi học cấp ba đến học đại học rồi học nghiên cứu sinh. chỉ cười nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng đổi lại những món thể ăn nhiều. Vạn Thái Thái càng càng hưng phấn, càng uống càng nhiều.

      lâu sau say bí tỉ. Đoàn Vũ Xuyên cũng uống cùng ít, cuối cùng sau khi cơm no rượu ray, Vạn Thái Thái liền nằm im nhúc nhích. lay tỉnh, bảo tắm rửa. mơ mơ màng màng vào phòng vệ sinh, tắm xong liền ngủ thiếp . Đoàn Vũ Xuyên thấy tắm lâu quá chưa ra ngoài, nghĩ có phải ngủ mất rồi . bèn vào xem thử, quả nhiên, mặc đồ ngủ, gục bên bồn rửa tay mà ngủ. lắc đầu, bế về phòng. Rồi cũng tắm, chợt cảm thấy mình nên lợi dụng cơ hội, đó phải hành vi của quân tử. dọn dẹp phòng khách xong, định về nhà mình. yên tâm nhìn Vạn Thái Thái, bỗng nôn ra đất. vội vã lại chăm sóc , chết tiệt, nên để uống nhiều như vậy. thu xếp ổn thỏa cho , vắt khăn lau miệng cho , vỗ về uống nước. Thình lình tỉnh lại, đôi mắt phát sáng:

      - A Xuyên, sao còn chưa ?

      Đoàn Vũ Xuyên đắp kín chăn cho :

      - Em ngủ .

      Vạn Thái Thái kéo tay :

      - Đừng mà, ở với em.

      hoàn toàn là say rượu lời . Trước đây say rượu, lúc tỉnh lại bên cạnh chả có ai, đôi khi nghĩ nếu có người ở bên tốt biết mấy. Nhưng luôn luôn có. Thế nên, cũng dám uống say. Vì có ai chăm sóc. Đoàn Vũ Xuyên nhìn ánh mắt van nài của , cười :

      - Vậy ngủ ở đâu? Bảo nhìn em ngủ cả đêm hả?

      Vạn Thái Thái cau mày suy nghĩ:

      - Hay là ngủ ở đây , giường của em đủ lớn!

      Dáng vẻ nghiêm túc chịu đựng của khiến Đoàn Vũ Xuyên buồn cười:

      - Em sợ ?

      Vạn Thái Thái lắc đầu:

      - Sợ gì chứ? đâu thể làm gì.

      đâu thể làm gì, đâu thể làm gì! Thế này là khinh thường ai hả? Đoàn Vũ Xuyên vén chăn lên chui vào. hơi nhẫn nhịn:

      - Vạn Thái Thái, em khẳng định em sợ?

      - Ừm, em sợ.

      căn bản suy nghĩ xem có thể làm gì, đây là chuyện mà đàn ông bình thường đều nhịn được. Đoàn Vũ Xuyên nhìn vào mắt , nghiêm túc hỏi:

      - muốn làm chút gì đó, em cũng sợ à?

      - sợ.

      Vạn Thái Thái biết có thể làm gì khiến sợ. Nếu tỉnh táo, hiểu được ánh mắt nhẫn nhịn và dục vọng của từ lâu.

      - Thế này sao?

      Đoàn Vũ Xuyên kiềm được sờ soạng . Vạn Thái Thái giật mình, muốn đẩy ra.

      - Sợ rồi chứ gì?

      Đoàn Vũ Xuyên thu tay lại. Vạn Thái Thái nhìn chợt rút lui và ánh mắt nhẫn nhịn cực khổ của , chợt lấy dũng khí trả lời:

      - Em sợ.

      - ?

      Đoàn Vũ Xuyên nỗ lực kiềm chế:

      - Vậy hôn em sao?

      Vạn Thái Thái sững sờ, hôn hôn, đâu phải chưa hôn bao giờ. chủ động hôn , trái tim run rẩy, tiểu tinh này! Hai người truy đuổi lẫn nhau, Đoàn Vũ Xuyên khống chế nổi nữa, chỉ hai ba động tác cởi hết quần áo của . Vạn Thái Thái đột nhiên hơi tỉnh táo, dùng tay ngăn động tác kế tiếp của , giọng hơi khàn khàn:

      - được!

      - Tại sao?

      Đoàn Vũ Xuyên sao có thể dừng được nữa, là đàn ông, đối diện lại là người con . Vạn Thái Thái ra sức cự tuyệt:

      - được! Trừ phi phải cưới em!

      - cưới em.

      Đoàn Vũ Xuyên dùng miệng ngăn lời từ chối của . cưới là muốn cưới chứ phải vì có được mà lừa .

      Vạn Thái Thái càng lúc càng mềm nhũn, càng lúc càng còn sức lực, nhưng Đoàn Vũ Xuyên lại càng lúc càng cứng. Thân thể vì khó chịu mà vặn vẹo của khiến nhịn nổi, dùng sức húc về phía trước.

      - Đau chết mất!

      Vạn Thái Thái thét lên, đây là lần đầu tiên của . Đoàn Vũ Xuyên gian nan ngừng lại, âu yếm hôn , rồi lại hôn . vừa hôn vừa đẩy vào, chịu đựng cơn đau, do miệng bị chặn lại nên kêu thành tiếng. Cuối cùng, tiến quân thần tốc. Vạn Thái Thái cau chặt mày, mợ nó đau quá! Khốn kiếp! Vừa nãy còn đau! đau trào nước mắt. Đoàn Vũ Xuyên thấy vậy, đau lòng hôn lên nước mắt , dám cựa quậy, liên tục những lời thương bên tai . Nhìn sắc mặt dần dịu lại, mới dám cử động, từ từ dẫn dắt lên đỉnh.

      Thực ra đây cũng là lần đầu tiên của , chẳng qua là bác sĩ nên hiểu cơ thể như lòng bàn tay. Nhưng, lý luận và thực tiễn hoàn toàn khác biệt, cấu tạo cơ thể phụ nữ rất thần kỳ, thứ mềm mại như thế lại tiếp nhận thứ cứng rắn của . Cơ thể nam và nữ dán vào nhau chút khe hở. biết qua bao nhiêu lần lên đỉnh, Vạn Thái Thái ngủ như chết. Đoàn Vũ Xuyên hôn lên cái trán đầy mồ hôi của , mới phát gói Durex mua vẫn nằm trong túi , chưa hề được sử dụng. Nhưng trái tim rất thỏa mãn, cuối cùng có thể hoàn toàn chịu trách nhiệm với này rồi. Đây vừa là dục vọng chiếm hữu vừa là ý thức trách nhiệm của đàn ông. Vì chịu trách nhiệm nên mới muốn có được , chứ phải vì có được thể chịu trách nhiệm, càng phải vì để có được mà lừa rằng chịu trách nhiệm.

      Hôm sau Vạn Thái Thái tỉnh lại, Đoàn Vũ Xuyên đến bệnh viện, đầu đau muốn nứt, nghĩ hôm qua có phải chỉ là giấc mộng xuân hay . Nhưng thắt lưng và hạ thể đau đớn khiến ý thức được, hết thảy đều là thực. Mẹ nó, ăn xong chùi mép rồi chạy à! tức điên người gọi điện thoại cho ! Đoàn Vũ Xuyên thấy điện thoại liền bắt máy:

      - Tỉnh rồi à? Uống trà giải rượu .

      - Khốn nạn!

      Vạn Thái Thái mắng. Đoàn Vũ Xuyên chỉ cười:

      - Ngoan, sai rồi.

      thèm để ý tới :

      - Hừ, đồ khốn kiếp, buổi tối dám tăng ca thử xem!

      Vạn Thái Thái hối hận, chỉ là cứng miệng thôi. Đoàn Vũ Xuyên tâm trạng tốt :

      - Được, trở về tùy em đánh phạt.

      - Hừ!

      Vạn Thái Thái cúp máy. Đau chết được! uống trà giải rượu. Đoàn Vũ Xuyên nếu dám bất trung xem em có dám thiến ! dọn dẹp quần áo của rơi trong nhà , lúc sờ vào túi, lấy ra gói Durex chợt nhận ra được gì đó, khốn kiếp! Buổi tối đợi chịu chết !

      Lúc bắt đầu có tính toán trước, nhưng sau đó là thuận theo tình cảm.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 22

      Đoàn Vũ Xuyên vẫn chưa tan làm dì cả của Vạn Thái Thái lấy khí thế hung hăng mà đến. Bởi đêm trước người nào đó buông thả quá độ nên lần này dì cả của oán hận trả thù, đau chết sống lại, uống vô số ly nước đường đỏ cũng khống chế được toàn thân đau nhức, là toàn thân đau nhức.

      Lúc Đoàn Vũ Xuyên trở lại, thấy Vạn Thái Thái co rúm giường, vẻ mặt muốn bao nhiêu thống khổ có bấy nhiêu thống khổ, đôi mày cau chặt. quan tâm chạy tới, vô cùng đau lòng:

      - Thái Thái, em sao vậy?

      Trán Vạn Thái Thái đều là mồ hôi, đau suýt ra hơi:

      - A Xuyên, em đau…

      - ! Đến bệnh viện!

      Đoàn Vũ Xuyên kéo dậy, từ chối:

      - Em đau bụng kinh, đến bệnh viện làm gì?

      Vạn Thái Thái phục người đàn ông này, còn cưỡng chế bác sĩ nữa đấy. sững sờ vài giây:

      - Em chờ chút, về nhà lấy thuốc giảm đau.

      biết bị đau bụng kinh nhưng chưa bao giờ biết là đau đến mức này, lần trước đau như sắp chết, còn hơi hiểu, bây giờ xem như chân chính hiểu được đau lòng thôi. vội vã về nhà lấy thuốc giảm đau cho Vạn Thái Thái uống, uống vào, lâu sau cơn đau dịu bớt, ngủ thiếp . Đây là lần đầu tiên uống thuốc giảm đau, trước đây chưa từng nghĩ đau bụng kinh có thể uống thuốc giảm đau. Nếu biết sớm chịu đựng lâu như thế!

      Đoàn Vũ Xuyên canh giữ bên người , bắt mạch cho , quả nhiên như thầy , thân thể hư nhược đến đáng sợ. Xem ra phải xin thỉnh giáo thầy Ngụy nhiều. Nghĩ vậy, liền gọi điện thoại cho thầy.

      Lúc quay lại, Vạn Thái Thái vẫn chưa tỉnh, vào bếp nấu cháo đậu đỏ cho . Hương cháo tỏa ra, tỉnh lại. bò dậy, đói muốn chết, nhìn người đàn ông nào đó ngẩn người trong bếp, bèn lên tiếng gọi:

      - A Xuyên.

      Đoàn Vũ Xuyên quay đầu:

      - Em tỉnh rồi, còn đau ?

      Vạn Thái Thái lắc đầu:

      - Đỡ nhiều rồi, biết lần này làm sao nữa, đau như vậy, chỉ đau thắt lưng, thắt lưng đau cũng thôi, đằng này ngực cũng đau nữa, đúng là chết mất.

      Vạn Thái Thái oán hận . Đoàn Vũ Xuyên chợt hiểu ra gì đó, áy náy ôm :

      - Xin lỗi, đều là lỗi của .

      Vẻ mặt khó hiểu:

      - Liên quan gì đến ?

      Đoàn Vũ Xuyên chỉ vùi đầu vào cổ , trả lời. Chẳng lẽ muốn cho biết, tối qua phóng túng quá độ khiến hôm nay đau đớn khó nhịn sao? E là dám phát sinh gì gì nữa với mất.

      Vạn Thái Thái để ý đến trầm mặc của , chỉ tưởng là đau lòng bèn cố tình vui vẻ đổi đề tài:

      - Nấu cháo gì thế? Thơm quá ngon quá!

      Đoàn Vũ Xuyên nịnh nọt :

      - Cháo đậu đỏ, ăn được rồi, làm bát nhé, đại gia?

      - Được, vậy cho bổn đại gia bát.

      Vạn Thái Thái cười phụ họa. Đoàn Vũ Xuyên lấy bát ra:

      - Có ngay, mời đại gia ~~

      kiềm được bật cười.

      Buổi tối ngủ, Đoàn Vũ Xuyên tự giác chui vào chăn Vạn Thái Thái. nhắc nhở:

      - Nè, Đoàn à, nhà ở sát vách.

      - tới làm ấm giường cho em.

      Đoàn Vũ Xuyên giở trò lưu manh, đùa à, sao có thể về chứ. Vạn Thái Thái phản bác:

      - Ai cần làm ấm giường? Em có máy điều hòa rồi.

      ôm :

      - Máy điều hòa có hiệu quả làm ấm cơ thể như ?

      - Em cảm thấy máy điều hòa hữu dụng hơn nhiều.

      Vạn Thái Thái cố ý cười nhạo . hề tức giận:

      - Máy điều hòa biết xoa bụng cho em.

      Bàn tay to khô ráo ấm áp của khẽ xoa bóp bụng dưới của khiến thoải mái.

      - Cũng đúng, dùng rất tốt.
      Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - Chỗ dùng tốt của còn nhiều lắm, em cứ từ từ khám phá.

      Vạn Thái Thái áp sát người vào , quả nhiên nóng hổi. nhắc nhở , đừng đùa với lửa. rụt lại, nhưng rồi nghĩ có dì cả bảo vệ, sợ quái gì! Thế là cố ý dán chặt vào hơn. Đoàn Vũ Xuyên nghiến răng nghiến lợi :

      - Tiểu tinh, em nhớ đấy cho . Xem có trừng phạt em hay !

      Vạn Thái Thái thèm sợ, oai phong được ngày nào hay ngày nấy. Đương nhiên nếu có thể biết nỗi khổ khi qua mấy ngày này chắc chắn dám làm càn như vậy. Dẫu sao trò trừng phạt người khác của người đàn ông này rất đa dạng phong phú.

      Đoàn Vũ Xuyên tan làm rất sớm, nhìn thấy người nào đó ở trong toilet giặt quần áo.

      - Em làm gì thế? Quên kinh nguyệt của em rồi hả? Còn giặt cái gì mà giặt!

      kéo qua, dùng khăn lông khô gì cả lau tay cho .

      - Máy giặt hỏng, đành giặt tay thôi. Em giặt sắp xong rồi, sao đâu.

      Đoàn Vũ Xuyên nghe vậy liền tức giận:

      - Em em kìa, sao biết quý thân thể mình thế hả, biết thời gian này được đụng vào nước lạnh mà tại sao vẫn đụng?

      Sao lại có người biết nghe lời vậy chứ. Vạn Thái Thái oan ức:

      - Nhưng quần áo giặt làm sao?

      Đoàn Vũ Xuyên rót nước đường đỏ cho :

      - giặt quần áo em có quần áo mặc à?

      Vạn Thái Thái ủ rũ:

      - Đúng đó, em chỉ có hai bộ thôi!

      - dẫn em mua!

      Đoàn Vũ Xuyên vui, này chuyện luôn có thể khiến tức giận.

      - , sao…

      …Sao giặt giúp em, còn chưa xong thấy vào toilet giặt đồ giúp . Tự giác như vậy? Vạn Thái Thái vui vẻ như điên nhưng vẫn giả vờ hỏi:

      - Sao lại giặt đồ em?

      - phải em chỉ có bộ để thay ư? Bằng ngày mai em khỏa thân làm à?

      Đoàn Vũ Xuyên vui . Vạn Thái Thái cười:

      - phải dẫn em mua ư? Nhanh vậy hối hận rồi. Keo kiệt.

      ngẩng đầu nhìn :

      - Tiểu tinh!

      Ngữ điệu quả thực có chút cưng chiều chút nghiến răng nghiến lợi và chút ngọt ngào như mật. Trái tim Vạn Thái Thái mềm nhũn. Người đàn ông này giặt đồ cho . thế gian này trừ cha , chưa từng có người đàn ông nào giúp giặt đồ, hạnh phúc chẳng qua chỉ thế mà thôi.

      Vạn Thái Thái tham lam :

      - giặt lần đâu đủ chứ?

      Đoàn Vũ Xuyên ngẩng đầu lên:

      - Ngày mai kêu người tới sửa máy giặt.

      - Gì chứ, em còn tưởng sau này ngày nào cũng giặt đồ cho em.

      Vạn Thái Thái vờ khổ sở. Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - Thực tham lam. ngờ chỉ để giúp em giặt đồ à.

      cũng kiềm được nụ cười:

      - Đó là phúc lợi bạn trai dành cho bạn mà.

      Đoàn Vũ Xuyên nghe vậy liền vui vẻ:

      - Làm bạn có rất nhiều phúc lợi, sau này em cứ từ từ hưởng thụ.

      Vạn Thái Thái cười càng vui vẻ hơn:

      - Vậy em mỏi mắt mong chờ.

      Đoàn Vũ Xuyên gật đầu.

      Hạnh phúc chính là em có lo âu về sau, có thể hoàn toàn yên tâm giao cả trái tim và tương lai cho .
      Phong nguyetChris thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 23

      Sau Tết dương lịch chính là kỳ thi cuối kỳ căng thẳng bận rộn, tổ chức kỳ thi rồi xáo bài thi rồi nhập điểm rồi tổ chức lễ theo thông lệ, xong hết mới xem như hoàn toàn được nghỉ đông. Từ khi Vạn Thái Thái với Đoàn Vũ Xuyên kỳ nghỉ này phải về quê bắt đầu tính tình quái gở, hoặc là để ý tới , hoặc là cứ dán chặt vào khiến rất bất đắc dĩ, cuối cùng nhịn được tố cáo :

      - Rốt cuộc muốn làm gì? Cử chỉ quái đản như vậy, có gì ra được sao?

      Đoàn Vũ Xuyên chỉ nhìn , vô cùng tủi thân:

      - Em về quê ngày 15?

      Vạn Thái Thái nhìn dáng vẻ đó của đâu phải là 28 tuổi chứ, còn ấu trĩ hơn cả sinh viên của ! thở dài:

      - Muộn nhất là ngày 25, bằng mẹ em tới áp giải em về.

      Mắt Đoàn Vũ Xuyên lập tức sáng lên, ra sức gật đầu:

      - được đổi ý!

      Vạn Thái Thái cười bất đắc dĩ, lắc đầu, rốt cuộc là ai dính ai đây.

      Tuy về quê trễ mười ngày, nhưng Đoàn Vũ Xuyên lại có thời gian rảnh ở bên . biết làm sao mà quãng thời gian đó khoa phụ sản vô cùng vô cùng bận rộn, ngay cả về nhà cũng về thường xuyên được, Vạn Thái Thái ở nhà mình, kiềm được oán giận:

      - Rốt cuộc là ai muốn em ở lại hả? Ở lại làm gì chứ, còn bằng về quê cho rồi.

      Đoàn Vũ Xuyên hết cách, ngoại trừ áy náy vẫn là áy náy. Vạn Thái Thái thấy mệt mỏi cũng nỡ trách . chỉ có thể cả ngày chạy đến bệnh viện đưa bữa sáng, bữa trưa, bữa tối cho , cố gắng ở bên .

      Thời gian đến ngày 25, Vạn Thái Thái bị mẫu thân đại nhân thúc giục, hạ thánh chỉ mười tám lần, ra lệnh mà còn về khỏi cần về nữa. trì hoãn được, đành vứt Đoàn Vũ Xuyên lại, ngoan ngoãn về quê. Hôm đó vẫn thể tiễn , mình đơn đến phi trường, mình làm thủ tục, mình đăng ký, mình kiểm tra an ninh rồi ngồi máy bay về quê. Vạn Thái Thái đúng là tức ách đầy bụng. Hừ! Bác sĩ giỏi lắm à, bạn trai cái khỉ mốc! cần cũng được! Đoàn Vũ Xuyên là bất đắc dĩ, lúc đó có sản phụ sinh con, chỉ có thể ở bệnh viện, Vạn Thái Thái chất vấn :

      - Chẳng lẽ bệnh viện chỉ có mình là bác sĩ khoa sản à?

      Khi sản phụ thuận lợi sinh xong, hoàn thành sứ mệnh, về đến nhà nhìn căn nhà trống rỗng, trong lòng dễ chịu, mới xa nhau lát mà sao thấy nhớ thế này. biết Vạn Thái Thái chỉ tức giận nhất thời, cơ bản vẫn hiểu , rất hiểu chuyện, chỉ thỉnh thoảng khi quá đáng, mới giận dỗi mà thôi. Cáu kỉnh qua , thường luôn xấu hổ nhận lỗi. cảm thấy mình thua thiệt rất nhiều.

      Vạn Thái Thái năm nay 28 tuổi, nếu phải học nhiều năm kết hôn sinh con từ lâu giống như những bạn học khác, đứa con của bạn thân sắp lên tiểu học rồi. Haiz, đúng là lạc hậu. Vậy nên, hễ về quê là mẹ chân tướng lại sắp xếp cho xem mắt. Những cuộc xem mắt ùn ùn kéo đến đè ép khiến thở nổi. Sở dĩ cho mẹ biết có bạn trai là vì cảm thấy thời cơ thích hợp, dù sao họ mới hẹn hò chưa lâu. Vạn Thái Thái có tính toán của riêng mình. đương nhiên dám kể với Đoàn Vũ Xuyên chuyện xem mắt, bằng lột da mới lạ. Người đàn ông đó ghen tuông rất khủng bố.

      Nhưng có nghĩ nát óc cũng ngờ gặp lại , đúng, là gặp lại bằng hình thức xem mắt. Trương Duy là bạn học tiểu học của Thái Thái, năm xưa Thái Thái từng ngồi trước mặt cậu. Cậu là thiếu niên ưu tú, thành tích học tập luôn nhất lớp, đương nhiên cũng rất kiêu ngạo. Vạn Thái Thái khi đó chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt, chút tiếng tăm, thành tích bình thường, tướng mạo phổ thông, lúc đó tuy chưa mập nhưng quá gầy, hoàn toàn để lại ấn tượng cho người khác. Có lẽ mấy năm đó cậu cũng biết tên gì. Sau đó học trung học cơ sở, cậu học ở trường tốt hơn trong thành phố, học trong thị trấn, sau khi lên trung học cơ sở, họ hề gặp nhau, tình cờ gặp gỡ đường đều xem nhau như người xa lạ. Ngoài danh nghĩa bạn học sáu năm (1), họ còn bất kỳ quan hệ gì.

      (1) Ở Trung Quốc, cấp tiểu học học sáu năm, trung học cơ sở (sơ trung) học ba năm, trung học phổ thông (cao trung) học ba năm.

      Sau đó học trung học phổ thông, cậu vào trường trọng điểm, vào trường loại hai. Học đại học, cậu vào trường đại học trọng điểm, vào trường đại học loại hai. Tuy ở cùng khu, tuy biết vị trí nhà cậu, tuy họ ở cách nhau xa, nhưng họ rất ít khi tình cờ gặp nhau, càng đừng tới trò chuyện.

      Nghe người giới thiệu , trước đây lâu cậu thành lập công ty của riêng mình, phát triển về mọi mặt đều tệ, cho nên mẹ cậu bắt đầu cân nhắc đến chung thân đại của cậu. Kỳ thực, thứ duy nhất của Vạn Thái Thái có thể đem ra chính là nghiên cứu sinh của trường nổi tiếng, nay công việc ổn định mà thôi. Trong mắt người đời, khoảng cách giữa họ vẫn rất lớn. Nhưng người trước mắt này và người lúc hoàn toàn giống nhau. Thậm chí so với dáng vẻ cậu trước đây lâu, khoảng thời kỳ trung học phổ thông cũng giống. đến buồn cười, hồi học trung học phổ thông có lần trong thị trấn đổ mưa, ở cửa HBK (2), cậu dùng áo khoác che mưa cho bạn vội vã chạy . Lần đó, mất hồi lâu mới nhận ra được người đó là cậu.

      (2) Tiệm bán các thức ăn nhanh như trà sữa, gà rán,… của TQ, tương tự KFC.

      Vạn Thái Thái khuấy cà phê, hơi ngượng ngùng :

      - Chào cậu, cậu còn nhớ mình ? Chắc chắn cậu nhớ nhỉ, chúng ta là bạn học tiểu học.

      Cậu dường như cũng mấy mặn mà:

      - Xin lỗi, đúng là có ấn tượng.

      hơi tự giễu:

      - Bình thường mà, ai lại chú ý đến kẻ vô danh tiểu tốt chứ.

      Cậu giải thích:

      - Lúc đó quá , có những chuyện nhớ . Bạn học tiểu học lâu tụ tập, mình cũng nhận ra được mấy người.

      Vạn Thái Thái nhàng tìm đề tài:

      - Ừ. Cũng phải. Nghe tại cậu thành lập công ty à? Cậu vẫn giỏi như vậy nhỉ.

      Trương Duy nghiêm túc :

      - tính là thành tựu gì, vừa mới khởi nghiệp thôi.

      - Ừ.

      Vạn Thái Thái biết nên gì nữa.

      - Nghe cậu học sư phạm?

      Trương Duy nhớ hình như mẹ với cậu như thế, càng nhớ tới lời nhắn nhủ của mẹ rằng người học sư phạm sau này biết cách dạy con, bảo cậu nên nắm bắt, đừng để thất bại, khi đó cậu chỉ hờ hững đáp lời.

      Vạn Thái Thái trả lời:

      - Ừ. Lúc học nghiên cứu sinh mình học sư phạm.

      - Cậu rất thích việc dạy học?

      Trương Duy nghiêm túc tìm hiểu người trước mắt cũng hờ hững như cậu này. Hình như cũng là bị ép, chứ muốn xem mắt.

      - Ừ, học sư phạm thực ra rất thú vị, trò chuyện với học trò cũng rất vui.

      Vạn Thái Thái đúng là rất thích việc dạy học. Cho nên, mới làm giáo.

      Trương Duy rất chân thành:

      - Cậu giờ rất giỏi. Đâu có vô danh tiểu tốt như cậu .

      - Con người mà, luôn luôn thay đổi. Tiến về phía trước mà phát triển thôi.

      Sao có thể mãi thay đổi chứ?

      - Cũng phải.

      Trương Duy nhướng mày đồng ý với quan điểm của .

      Vạn Thái Thái tìm đại đề tài:

      - Ừ. Thực ra cậu xuất sắc như vậy tại sao tìm được đối tượng?

      - Vậy cậu sao? Cậu cũng đâu kém, tại sao tìm được đối tượng?

      Trương Duy tỉ mỉ đánh giá người trước mắt, ấy tính là tuyệt thế mỹ nữ nhưng dung nhan thanh tú, tinh khôi, chỉ là hơi gầy chút.

      - Mình ấy mà – Vạn Thái Thái đột nhiên hơi xấu hổ - thực ngại quá, mình có bạn trai rồi.

      cảm thấy lừa người khác như vậy hình như tốt nên quyết định thẳng thắn.

      Trương Duy nhìn đôi mắt bỗng dưng ngời sáng, cảm thấy hơi thoải mái:

      - Vậy cậu?

      - Vẫn chưa với người nhà, mẹ mình ép mình đến. Hi vọng cậu đừng để bụng, mình phải cố ý lừa gạt.

      Vạn Thái Thái thực cố ý, xem như là kết bạn cũng tốt, với mấy đối tượng hẹn hò trước đó, cũng thẳng thắn như thế, cuối cùng còn xin họ giữ bí mật, về với người nhà rằng thích hợp để lừa gạt mà qua ải.

      Trương Duy hơi cau mày, gật đầu:

      - Là sợ có biến cố gì sao?

      Vạn Thái Thái khó xử đáp lời:

      - Hì hì, bọn mình mới bắt đầu hẹn hò thôi, sợ sau này có biến cố gì đó, công khai sớm quá dễ chết non mà. Mình muốn đợi bọn mình ổn định hơn rồi mới . Mong cậu đừng để bụng.

      Trương Duy tiếp nữa, gật đầu.

      Sau đó họ tán gẫu những chuyện linh tinh về những điều thú vị trong công việc của đôi bên, bầu khí rất hòa hợp. Giống như bạn bè lâu năm vậy.

      Bất giác đến hồi tiểu học, Vạn Thái Thái chợt nhớ đến chuyện, bèn :

      - Mình nhớ hồi tiểu học, cậu là tổ trưởng tổ tụi mình, ngày nào mình cũng phải tới chỗ cậu trả bài, có lần hình như mình học bài “Khỉ vớt trăng” hay gì gì đó, ràng ở nhà mình thuộc rất trôi chảy nhưng đến chỗ cậu lại lắp ba lắp bắp, sau đó cậu bảo mình về, mình quýnh lên khóc, cậu thấy mình khóc, hình như là bảo mình đọc lại lần nữa, may là sau đó mình đọc được, chi tiết cụ thể mình nhớ lắm. Khi đó đúng là đơn thuần.
      Vạn Thái Thái tổng kết, hiểu sao lại nhớ đến chuyện này hồi tiểu học, kỳ thực nó cũng rất mơ hồ. nhớ về mình hồi đó, kiềm được cảm thán, thời gian thấm thoắt thoi đưa, mọi người đều còn là mọi người thuở ban đầu.

      - Còn có chuyện này à, mình hoàn toàn nhớ.

      Trương Duy thực hề có ấn tượng. Ký ức hồi tiểu học, cậu có tìm thế nào cũng tìm được dấu vết liên quan tới . Cậu bỗng hơi ảo não, trí nhớ siêu phàm của cậu rốt cuộc làm ăn kiểu gì biết!

      Vạn Thái Thái chỉ cười. Khi đó còn thầm mến cậu, người ưu tú như vậy, hầu như bọn con cả lớp đều thầm mến cậu, chỉ là lúc đó Thái Thái hiểu cái gì gọi là thích, hôm nay thấy người này giỏi thích người này, ngày mai thấy người kia giỏi thích người kia. Mỗi lúc mỗi đổi, căn bản tính là thích nhỉ. Đâu giống như thích Đoàn Vũ Xuyên. Lúc đơn thuần, thích chỉ là đơn giản như vậy.

      Trương Duy ga lăng đưa về, Vạn Thái Thái vẫy tay tạm biệt cậu, cảm ơn cậu đưa về. Cậu :

      - có gì, nếu sớm biết có hôm nay, mình nhất định nghiêm túc ghi nhớ cậu.

      Vạn Thái Thái hiểu ý trong lời của cậu:

      - Hì hì, bây giờ biết cũng giống vậy mà.

      Trương Duy lắc đầu:

      - giống.

      Có những việc bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.

      - Có thời gian gặp nhau tán gẫu như những người bạn cũ, được chứ?

      Vạn Thái Thái gật đầu:

      - Chắc chắn rồi, sau này nếu cậu đến thành phố N, mình mời khách.

      Trương Duy cười gật đầu, lái xe rời .

      Mẹ Vạn thấy Trương Duy đưa Vạn Thái Thái về hưng phấn đuổi theo Thái Thái hỏi đông hỏi tây, chỉ đáp qua loa lấy lệ, phải, tệ, phải, mẹ à, con biết, phải, con liên hệ, được rồi, mẹ à, con muốn tắm. Mẹ, tạm thời đừng giới thiệu người cho con nữa nhé, con muốn nghỉ ngơi. Mẹ Vạn cảm thấy có triển vọng, bèn vui vẻ đồng ý, ấn tượng của bà với Trương Duy tệ, hai nhà lại gần nhau, sau này Thái Thái cần gả xa, bà rất hài lòng. Bà đâu biết Vạn Thái Thái suy tính điều gì.

      Vạn Thái Thái vừa thoát khỏi quấy rầy của mẫu thân đại nhân Đoàn Vũ Xuyên gọi điện thoại tới. mau chóng trốn vào phòng nghe máy. vẫn như bình thường hỏi hôm nay làm những gì. suýt ra chuyện xem mắt, may mà kịp thời ngừng lại:

      - Hôm nay em gặp bạn học tiểu học, hàn huyên dăm câu. ngờ mọi người ai cũng thay đổi nhiều, nhưng cậu ấy vẫn giỏi giang như xưa.

      Vạn Thái Thái tránh nặng tìm . Cơn ghen của Đoàn Vũ Xuyên lại nổi lên:

      - Cậu ấy giỏi hay giỏi?

      Vạn Thái Thái cố ý :

      - Chắc chắn là cậu ấy rồi, nghe người ta tốt nghiệp đại học danh tiếng, còn mở công ty nữa. Chậc chậc chậc, đúng là thanh niên tài giỏi. Ngoại hình trông cũng đẹp nữa.

      Đoàn Vũ Xuyên càng mất hứng:

      - tốt nghiệp đại học Pennsylvania đấy, cũng xem như rùa biển (3) danh giá, cũng là thanh niên tài giỏi, thế nào, em thấy à?

      (3) Rùa biển: từ lóng dùng để chỉ những người du học ở nước ngoài về nước.

      Vạn Thái Thái bật cười lớn, ôi chàng này:

      - Woa, hả, mắt em tốt, cho em số khám trong khoa mắt bệnh viện nhé. Em muốn khám xem mắt em có bệnh tật gì , sao lại thấy thanh niên tài giỏi bên cạnh nhỉ.

      Đoàn Vũ Xuyên thấy đùa vui, kiềm được bật cười:

      - Được, em về dẫn em khám mắt.

      Vạn Thái Thái thoải mái khắp người:

      - A Xuyên, trong lòng em là tốt nhất. Người khác tốt đến đâu cũng tốt bằng .

      Vạn Thái Thái bày tỏ tấm lòng, Đoàn Vũ Xuyên nghe đột nhiên tình tứ cười tít mắt:

      - Gì mà tốt nhất trong lòng em chứ, ràng là tốt nhất mà?

      Vạn Thái Thái cười cam chịu:

      - Phải phải phải, Đoàn Vũ Xuyên là thanh niên tài giỏi, tốt nhất siêu cấp vũ trụ luôn. Được chưa hả?

      Đoàn Vũ Xuyên ở bên này điện thoại lớn tiếng cười:

      - Tiểu tinh giỏi lời ngon tiếng ngọt.

      Vạn Thái Thái cúp máy, nhớ về quá khứ, cảm thấy gặp được Đoàn Vũ Xuyên mới là vận may chân chính của , những người qua cuộc đời trong quá khứ đều quan trọng, những uất ức gánh chịu đều chẳng đáng là gì nữa.

      Lúc Trương Duy về cũng bị mẹ đuổi theo hỏi:

      - Con trai à, hôm nay thế nào?

      - Mẹ, mẹ đừng bận tâm có được , tự trong lòng con mà.

      Người ta căn bản vừa ý con trai mẹ.

      - gì vậy hả? Mẹ bận tâm con bận tâm ai?

      Mẹ Trương khó chịu, thằng con này cái gì cũng tốt, chỉ là lúc nào lo tới chuyện chung thân đại , đúng là khiến bà sốt ruột mà.

      Trương Duy có chút mệt mỏi:

      - Mẹ, con biết mẹ là vì muốn tốt cho con, nhưng bây giờ con thực muốn đương, con muốn lấy nghiệp làm trọng.

      - Chỉ cần con tìm bạn cho mẹ, con muốn lập nghiệp, muốn kết hôn khi nào mẹ cũng mặc kệ con! Nhưng mà, con trai, con thích đó hả?

      Mẹ Trương hơi thất vọng, nhà họ Vạn rất tốt, con cái tốt, gia đình trong sạch.

      Trương Duy với mẹ:

      - Con và ấy là bạn học tiểu học.

      Mẹ Trương tưởng rằng có hi vọng, vội vàng :

      - Bạn học tiểu học tốt mà! Có nền tảng tình cảm!

      - Mẹ, chuyện hồi tiểu học sao con nhớ được chứ, làm gì có nền tảng tình cảm.

      Trương Duy rất bất đắc dĩ với trí tưởng tượng phong phú của mẹ mình.

      Mẹ Trương nhắc nhở, chưa từ bỏ ý định:

      - Tình cảm có thể bồi dưỡng mà.

      Trương Duy hơi buồn bực:

      - sau , bây giờ con bận lắm, cứ thế nhé. Gần đây mẹ cũng đừng sắp xếp xem mắt gì cho con nữa, để con về nhà yên tĩnh hai ngày nhé?

      Mẹ Trương đúng là chỉ tiếc rèn sắt thành thép:

      - Dù sao mẹ cũng nhắc con, nếu có cảm giác phải nắm chặt đấy. trưởng thành rồi!

      - Được được được, lại nữa rồi.

      Tai cậu sắp chai luôn đây này:

      - Con tắm.

      Mẹ Trương nhắc nhở:

      - Lại ghét mẹ con. nữa. Nếu biết nắm chắc thời gian, biết kẻ hối hận là ai đâu!

      Trương Duy muốn tiếp tục dây dưa, cậu vào phòng tắm tắm rửa nhưng trong đầu gạt được ánh mắt rạng ngời của khi nhắc đến bạn trai, cậu cười khổ, cậu sao còn cơ hội chứ, ánh mắt ấy ràng cho thấy cực kỳ bạn trai mình. Nếu cậu có thể gặp sớm hơn, nhưng vậy sao chứ, khi đó cậu kiêu căng ngạo mạn, sao có khả năng để ý đến Vạn Thái Thái. Cho nên, tiếc nuối chỉ có thể là tiếc nuối.

      Tình thích hợp đúng là quá khó có được.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 24

      Tết Nguyên Đán còn chưa qua, Đoàn Vũ Xuyên hết thúc lại giục Thái Thái mau trở về. rất khó xử, mẹ sao có thể cho sớm như vậy chứ. Hơn nữa, cũng muốn ở quê nhiều thêm mấy ngày, ở bên cha mẹ nhiều hơn, có điều cũng rất nhớ . Vạn Thái Thái chỉ có thể vừa an ủi vừa an ủi mẹ. Ban đầu những lời ngon ngọt của rất hữu dụng với Đoàn Vũ Xuyên, nhưng khi nhiều rồi nghiến răng nghiến lợi:

      - Vạn Thái Thái, bớt mấy lời qua loa gạt , em còn về nữa bị người phụ nữ khác quyến rũ mất là em tự làm tự chịu! Dạo này bệnh viện mới tuyển nhóm y tá mới, họ cả ngày nhìn chằm chằm như hổ đói rình mồi đấy.

      Vạn Thái Thái nghe vậy, cơn giận bốc lên:

      - Giỏi lắm Đoàn Vũ Xuyên, lẽ ra em định cho biết, tưởng em ở nhà hết ăn rồi ngủ à? Em bận lắm, cả ngày mẹ đều dẫn em xem mắt, xem được ít thanh niên tài giỏi rồi, mẹ em rất biết lựa chọn đấy, à, quên mất, lát nữa em còn có cuộc hẹn xem mắt, em bây giờ bận lắm, tạm biệt!

      Sau đó tức giận đùng đùng cúp máy. Dạo này còn xem mắt nữa, chỉ là cố ý chọc giận thôi.

      Quả nhiên đạt được mục đích, Đoàn Vũ Xuyên tức giận muốn lật tung nóc nhà. Cái gì gọi là nổi cơn tam bành, cái gì gọi là còn cọng cỏ, cái gì gọi là có thể giết người phóng hỏa, chính là hình dung tâm trạng lúc này của Đoàn Vũ Xuyên.

      gọi điện thoại cho Vạn Thái Thái hết lần này đến lần khác nhưng bắt máy. Đoàn Vũ Xuyên suýt ném di động, được, em dám xem mắt! Bản lĩnh em giỏi đấy, ăn gan hùm tim báo à! Được, em về xem trừng phạt em thế nào! Y tá đến chỗ bị dọa cho sắp khóc:

      - Bác sĩ Đoàn, bệnh nhân... giường sát vách có... có tình huống...

      Bác sĩ Đoàn bình tĩnh ôn hòa như trăng thanh gió mát đây sao? Đoàn Vũ Xuyên vứt điện thoại lên bàn, hít thở sâu rồi xem bệnh nhân.

      Trước đây Đoàn Vũ Xuyên kiểm tra phòng bệnh tuy cười híp mắt nhưng sắc mặt luôn hiền hòa, còn hôm nay mặt ràng viết chữ: kẻ thức thời chớ lại gần! Bằng hậu quả rất nghiêm trọng! Quả nhiên là giận, đàn ông thỏa mãn dục vọng rất đáng sợ! Đàn ông ghen tuông càng đáng sợ hơn! Chậc chậc chậc, bác sĩ Đoàn ơi bác sĩ Đoàn, thanh danh cả đời của e là sắp bị hủy trong tay ấy rồi.

      Đoàn Vũ Xuyên sau đó gọi điện thoại cho Vạn Thái Thái nữa, phải bỏ cuộc mà là bận rộn. Có sản phụ sắp sinh, có thời gian rảnh để tiếp tục gọi điện thoại cho . thể , bác sĩ Đoàn rất có đạo đức nghề nghiệp, vừa bắt đầu phẫu thuật là trong lòng chỉ có bệnh nhân, tạm thời quên chuyện Vạn Thái Thái chọc giận . Nhưng, tạm thời quên có nghĩa là quên luôn. Vừa phẫu thuật xong, thấy có cuộc gọi nhỡ, trí nhớ của lập tức phục hồi. tức giận muốn tiếp tục gọi điện thoại nhưng thấy muộn, nghĩ cũng ngủ rồi, bèn thôi. về nhà, nhìn lịch, hai mươi ngày rồi. ràng mới hai mươi ngày mà sao cảm thấy như họ xa nhau hai mươi năm nhỉ? Đoàn Vũ Xuyên xé mạnh tờ lịch hôm nay. Nếu còn về nữa đích thân áp giải người. lật qua lật lại sổ ghi chú của mình, thấy chỉ có ngày nghỉ, trong vòng bảy ngày đều có thời gian rảnh. đột nhiên ghét mình học y. Bác sĩ Đoàn vậy mà nghi ngờ lựa chọn ban đầu của mình.

      Vạn Thái Thái chỉ giận đêm, sau khi thức dậy vẫn hi hi ha ha gọi điện thoại cho Đoàn Vũ Xuyên, lúc đó ngồi khám bệnh, thấy gọi đến vô cùng mừng rỡ nhưng tiện bắt máy, chỉ có thể nhìn màn hình di động sáng lên rồi tối . Bệnh nhân thấy bác sĩ nhìn điện thoại di động nhiều lần cười :

      - Bác sĩ, hay là cậu nghe điện thoại trước , trông cậu có vẻ rất muốn bắt máy, có lẽ bạn cậu tìm có việc gấp đấy.

      Đoàn Vũ Xuyên gật đầu cảm ơn:

      - Thái Thái, có bệnh nhân, lát nữa gọi lại cho em nhé, ngoan.

      Vạn Thái Thái nghe khám bệnh liền :

      - Ừ, làm việc .

      Rồi cúp máy. nghĩ, mình quả thực phải về thôi. muốn về lắm rồi. Thế là lập tức lên mạng đặt vé máy bay. muốn cho Đoàn Vũ Xuyên bất ngờ nên đương nhiên giữ bí mật, nghĩ khi đến phi trường gọi điện thoại cho , khiến bất ngờ, rồi vờ nhõng nhẽo đòi ra đón, đến vờ cáu kỉnh, giận dỗi , lúc xin lỗi chế nhạo . Nghĩ thôi cảm thấy thú vị rồi, Vạn Thái Thái cười thành tiếng. Suy nghĩ bằng hành động, lập tức đặt vé máy bay hôm sau đến thành phố N.

      Đoàn Vũ Xuyên xong việc liền gọi ngay cho , giọng điệu cố tình ra vẻ tốt, Vạn Thái Thái vì có bí mật nên cũng để ý. kiêu ngạo, nịnh nọt chót lưỡi đầu môi dỗ . càng nghe càng buồn cười, tiểu tinh này!

      Hai người nhau, giận dỗi là vì , đùa cợt là vì , lời ngon tiếng ngọt dỗ đối phương cũng là vì , tốn tâm tư tạo ra bất ngờ lại càng là vì
      Phong nguyetChris thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 25

      Vạn Thái Thái tạm biệt cha mẹ, tràn đầy hứng khởi lên máy bay. Trước khi tắt máy, nhắn tin thần bí cho Đoàn Vũ Xuyên: A Xuyên, tặng bất ngờ nè. Đoàn Vũ Xuyên xem tin nhắn, lúc gọi lại cho tắt máy. hơi suy nghĩ chút liền hiểu ra, lập tức mở điện thoại kiểm tra chuyến bay từ thành phố Z đến thành phố N, quả nhiên chuyến cất cánh. Đoàn Vũ Xuyên mừng rỡ như điên, tiểu tinh này cuối cùng cũng chịu về rồi!

      cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài, trước khi với đồng nghiệp chung khoa:

      - Trực giúp mình nhé, mình có việc gấp phải ra ngoài chuyến, cám ơn nha ~~

      Đồng nghiệp ngơ ngác nhìn nhau, đây là tình huống gì? Cúp việc? Đoàn Vũ Xuyên mà cúp việc? Hôm nay mặt trời mọc hướng tây à?

      Đoàn Vũ Xuyên lái xe đến phi trường, chuyến bay của vẫn chưa hạ cánh, vào quán cà phê ngồi ở vị trí có tầm nhìn tốt về phía cổng ra. chợt hơi căng thẳng, xem đồng hồ thấy còn hai mươi phút nữa. dán mắt vào màn hình lớn, nhìn mã số chuyến bay ngừng thay đổi, cà phê trong tay chưa hề uống ngụm nào. Đột nhiên, thấy của xuất nơi cổng ra. Lúc bước , va li to mà dáng người , suốt kỳ nghỉ đông biết chăm sóc thế nào mà cũng mập lên, đội mũ lông và đeo khăn quàng cổ, mặc đồ lông đỏ thẫm, rất ngoan, biết mặc ấm áp thế này.

      thấy lấy điện thoại ra, chắc là mở máy rồi sau đó gọi cho . Quả nhiên, đến phút sau, màn hình di động của lên tín hiệu gọi tới của “Thái Thái”, kiềm được nở nụ cười. hắng hắng giọng rồi bắt máy:

      - A lô.

      Vạn Thái Thái cố ý kiềm chế tâm trạng:

      - A Xuyên, ở đâu vậy?

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn , giả vờ nghiêm túc trả lời:

      - Ờ, trực ở bệnh viện.

      Giọng Vạn Thái Thái vui vẻ:

      - Đoán xem em ở đâu nè?

      Đoàn Vũ Xuyên nghe được cả tiếng loa phát thanh của phi trường, tưởng ngốc à:

      - Ờ, phải ở nhà sao?

      Vạn Thái Thái cố ý nghiêm mặt:

      - Đoàn Vũ Xuyên, em nhắn tin cho , tặng bất ngờ rồi mà?

      giả vờ nghiêm túc:

      - Ừ, bất ngờ gì đây?

      - Hừ, Đoàn Vũ Xuyên, em ở phi trường! mau tới đón em !

      Vạn Thái Thái cao giọng, thấy nụ cười giảo hoạt của khi thực được gian kế.

      Đoàn Vũ Xuyên muốn cười nhưng cố nén:

      - Hả? Bây giờ được, bây giờ rảnh, có ca phẫu thuật.

      Vạn Thái Thái cố ý làm nũng:

      - Hừ, Đoàn Vũ Xuyên, em ? Nếu hôm nay tới đón em, em lập tức lên máy bay quay lại!

      - Hôm nay được, em tự về nhé. Tan ca về nhà.

      nhìn dáng vẻ của , đúng là rất đáng .

      Vạn Thái Thái giậm giậm chân:

      - Đoàn Vũ Xuyên, hôm nay đến đừng hòng vào cửa nhà em!

      - Còn nếu đến sao?

      Đoàn Vũ Xuyên hỏi ngược lại.

      - Nếu đến em… tùy muốn sao cũng được.

      Vạn Thái Thái thèm đếm xỉa, dù sao cũng đến được. Hừ, nhóc con, đừng hòng bước vào cửa nhà em. Cứ đứng canh giữ ở bên ngoài . Ha ha ha. thực nhịn rất cực khổ mới cười ra tiếng.

      Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - lời giữ lời?

      Vạn Thái Thái dương dương tự đắc tìm chỗ ngồi xuống:

      - Chắc chắn! Có bản lĩnh xuất trong vòng ba phút, bằng đừng hòng bước vào cửa nhà em.

      - Nếu đến kịp em dọn qua ở chung với nhé.

      Đoàn Vũ Xuyên muốn ở chung với từ lâu, đây là cơ hội tốt. Vạn Thái Thái là bảo thủ, kiên quyết đồng ý sống chung, bất kể làm nũng quấy rầy kiểu nào cũng được.

      cò kè mặc cả:

      - …Được. Nếu đến kịp cút về nhà . Được chứ?

      - lời định!

      Đoàn Vũ Xuyên bước ra khỏi quán cà phê:

      - Quay đầu lại!

      Vạn Thái Thái vẫn phản ứng, ngây ngốc quay đầu lại thấy nụ cười xảo trá của Đoàn Vũ Xuyên, chợt cảm thấy mình bị đùa bỡn! chỉ cười, giận, kéo va li bỏ , khốn!

      Thấy thẹn quá hóa giận bỏ , vội đuổi theo, kéo va li, nhân tiện nắm tay . Vạn Thái Thái muốn vung tay ra:

      - chọc em! Vui ?

      Đoàn Vũ Xuyên nắm chặt lấy tay , cười:

      - phải em tặng bất ngờ sao? tới tìm bất ngờ của mà.

      Vạn Thái Thái thấy vung được vung nữa. nghiến răng nghiến lợi phỉ nhổ :

      - Hừ! Gian trá!

      Đoàn Vũ Xuyên mỉm cười nhìn vào mắt , nghiêm túc :

      - Em phải tuân thủ lời hứa chứ, em Vạn.

      - Hừ! Xảo quyệt chết được!
      Vạn Thái Thái thèm để ý đến , cứ thế bị lừa rồi. cực kỳ tức giận! ràng mọi thứ đều kín kẽ, tại sao có thể nhìn thấu chứ!

      Đột nhiên nghiêm túc :

      - Ha ha ha, em Vạn, mừng em trở về!

      - Sao đoán được?

      Vạn Thái Thái nghĩ thế nào cũng hiểu làm sao đoán được.

      Đoàn Vũ Xuyên bỏ va li của vào cốp sau:

      - Em với mà?

      Vạn Thái Thái hiểu:

      - Em với hồi nào?

      Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - phải em tặng bất ngờ sao? Bất ngờ lớn nhất phải là em về à, vừa khéo có năng lực tư duy của người bình thường, em Vạn, em thích hợp lừa gạt người ta đâu.

      Vạn Thái Thái ỉu xìu:

      - Đáng ghét, vui gì hết.

      Đoàn Vũ Xuyên thông minh đổi đề tài:

      - Ha ha ha, Thái Thái, cuối cùng em cũng về rồi, nhớ em nhiều lắm.

      Vạn Thái Thái kiềm được nụ cười:

      - Hứ, lời ngon tiếng ngọt.

      Đoàn Vũ Xuyên thề son sắt:

      - Trời đất chứng giám, cao xanh tỏ tường!

      Vạn Thái Thái cười:

      - Ngốc.

      Đoàn Vũ Xuyên giận nhìn :

      - Có em mới ngốc ấy!

      Vạn Thái Thái hỏi:

      - Hôm nay làm à?

      Đoàn Vũ Xuyên như lẽ đương nhiên:

      - chứ, nhưng có chuyện quan trọng hơn nên cúp việc.

      Vạn Thái Thái cố tình hỏi:

      - Chuyện gì?

      - Chuyện em chứ chuyện gì. của cuối cùng cũng về rồi, chuyện quan trọng biết mấy.

      Giọng nghiêm túc của khiến trái tim mềm nhũn:

      - Lời ngon tiếng ngọt.

      Đoàn Vũ Xuyên nhanh chóng tiếp lời:

      - Lời ngon tiếng ngọt chỉ cho mình em nghe thôi.

      Vạn Thái Thái ngạc nhiên nhìn người đàn ông bên cạnh, ban nãy là lời ân ái sao?

      - Xí, bây giờ miệng lưỡi như bôi mật ấy, càng lúc càng lợi hại. Học được hồi nào thế?

      - Gần mực đen gần đèn sáng, Vạn Thái Thái, em phải hoàn toàn chịu trách nhiệm.

      Đoàn Vũ Xuyên bây giờ trở thành thế này đều nhờ người nào đó ban tặng.

      Vạn Thái Thái lập tức phủ nhận:

      - Tội này em gánh! Ai thích người đó gánh!

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn đường:

      - Ha ha ha, gánh gánh, dù sao bà xã cũng tới tay rồi.

      Vạn Thái Thái hơi mơ hồ:

      - Có ý gì?

      Đoàn Vũ Xuyên để trốn tránh:

      - Hồi nãy ai đó hứa gì với ? Dọn qua sống chung với , đúng ?

      - ! Gian trá, có lòng tốt.

      Vạn Thái Thái phải rất bài xích việc ở chung, chỉ bài xích việc mình ở chung mà thôi. sợ càng gần nhau càng dễ xa nhau.

      Đoàn Vũ Xuyên đột nhiên nghiêm túc khiến Thái Thái biết phải làm sao:

      - Thái Thái, qua ở cùng nhé. muốn cùng sống với em. Xem như là ích kỷ có được ?

      Thái Thái nhìn vào mắt , đôi mắt ấy chân thành nóng bỏng đến vậy, gật đầu. Đoàn Vũ Xuyên chợt cúi xuống hôn . dùng sức đẩy ra:

      - Lái xe kìa! muốn sống nữa hả?

      Tuy là đèn đỏ nhưng cũng nguy hiểm lắm chứ bộ. Đoàn Vũ Xuyên xoa xoa đầu đầy thương, mỉm cười, gật đầu.

      Kết quả là, bằng cách thức gian trá, Đoàn Vũ Xuyên lừa gạt được Vạn Thái Thái về ở chung nhà. rất thỏa mãn. Còn rất bất mãn, người nào đó lấy lý do lâu ăn thịt mà hung hăng cầu bồi thường. Hơn nữa, còn dám chạy xem mắt! Hừ! Thù mới hận cũ gom lại cùng tính sổ! Vạn Thái Thái mệt rã rời, người đàn ông này đúng là quá hung tàn! Gian trá! Xảo quyệt!
      Ga8303, Phong nguyetChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :