1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

thiên sơn vạn thủy - mèo dũng cảm ( hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 6

      Xoắn xuýt xoắn xuýt xoắn xuýt, cau mày cau mày cau mày, giải được đề. Sau đó:

      - A Tăng, đề này làm thế nào?

      Thái Thái rụt rè đưa vở bài tập lên. Môn toán đúng là khắc tinh của Thái Thái.

      - Ơ, A Thái, cái này…

      bạn nào đó cũng xoắn xuýt y hệt:

      - Mình cũng biết. Xin lỗi.

      Môn toán của ấy cũng giỏi gì cho cam.

      Nhưng hai người giỏi này làm sao lại chen chân vào được trường trung học trọng điểm thành phố với điểm tuyển hàng năm cao ngất ngưởng nhỉ.

      - A, sao.

      Haiz, bỏ bỏ , vẫn nên từ bỏ thôi.

      - Hỏi cậu ấy kìa.

      A Tăng khẽ chọt Thái Thái, hất cằm về phía Đoàn Vũ Xuyên. Người nào đó nhìn Đoàn Vũ Xuyên, thấy cậu ấy nghiêm túc đọc sách, đầu cũng ngẩng lên. Thế là bèn nhút nhát quay lại lắc đầu:

      - hay lắm nhỉ? , nhìn bộ dạng độc lãnh đạm của cậu ấy, dám. chưa từng trò chuyện với cậu, tiện làm phiền.

      A Tăng lải nhải dông dài :

      - Nhưng thầy giáo bảo cậu học hỏi người ta nhiều vào, người xưa có câu, ngại học hỏi kẻ dưới, huống hồ cậu học hỏi kẻ mà, đáng xấu hổ.

      - Hay là thôi , quen, để tự mình lo liệu vậy.

      Thái Thái thích nhất là làm phiền người khác, huống hồ là người xa lạ.

      - Được được được, tùy cậu, “biết nhận là biết, biết nhận là biết, chính là biết vậy”. (1)

      (1) Câu nổi tiếng của Khổng Tử.

      A Tăng quay lên, để ý tới nữa.

      biết bỏ qua, thể chết dí với bài được. Bỏ qua. Bỏ qua. Bỏ qua…….Làm sao đây, hễ bỏ qua là giống như ăn kẹo cao su vậy, dừng được. Xoắn xuýt xoắn xuýt xoắn xuýt…..Hỏi or hỏi? This is a question. (2) đành chịu liếc Đoàn Vũ Xuyên, cậu vẫn tư thế đọc sách ấy đổi. Cuối cùng, khẽ thở dài, khép vở bài tập toán lại, ra ngoài.

      (2) “Hỏi hay hỏi? Đây là vấn đề.” Câu này tác giả nhại từ câu nổi tiếng trong vở kịch Hamlet của Shakespeare: “To be or not to be? This is a question.” (Tồn tại hay tồn tại? Đây là vấn đề).

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn bóng lưng của , lặng lẽ để sách xuống.

      Thái Thái biết, Đoàn Vũ Xuyên đợi tới hỏi bài lâu lắm rồi. ngờ cuối cùng vẫn từ bỏ.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 7

      - Câu này, bạn ơi, giải thế nào vậy?

      Thái Thái rụt rè đưa bài thi cho người bạn nào đó.

      Khi kết quả thi tháng thứ hai của Thái Thái được đưa ra, hoàn toàn sụp đổ. Rốt cuộc kiếp trước đắc tội môn toán chỗ nào? Ngay cả hóa học vật lý kỳ này cũng thi ổn, nhưng cứ bị môn toán kéo chân. Huống hồ còn béo như thế.

      Thầy chủ nhiệm cuối cùng cũng lên tiếng:

      - Đoàn Vũ Xuyên, phiền em giúp Vạn Thái Thái, phát huy tình bạn bè chung lớp.

      Nếu , lần sau con bé lại kéo chân cả lớp, điểm số cũng tạo thành thể diện đấy. Vừa nghĩ tới dáng vẻ chê cười của thầy Trương lớp bên cạnh là thầy chủ nhiệm lại tức. Đoàn Vũ Xuyên vẫn trả lời, ngay cả nhìn cái cũng . Cam chịu chính là đồng ý. Thái Thái rốt cuộc cũng phá bỏ phòng tuyến trong lòng mình, định nhờ cậu giúp đỡ. chứng minh, mình học toán là hiệu quả.

      Đoàn Vũ Xuyên nhận lấy, ngẩng đầu, dáng vẻ thờ ơ khiến Thái Thái trông rất thảm hại.

      - Bạn ơi, bạn ơi, bạn ơi!

      Thái Thái hơi giận. Đối phương vẫn phản ứng. Cảm giác thất bại và cảm giác tự ti lúc này đều rầm rầm chạy ngang qua. Vẫn là thôi .

      - Câu đơn giản như vậy, cậu xác định là cậu vẫn muốn hỏi?

      Đối phương ngay cả nhìn cũng nhìn Thái Thái.

      - Ừ.

      Cậu còn có thể khinh bỉ mình hơn sao? Thái Thái chán nản:

      - Phiền cậu rồi.

      May mà lúc này người ta cầm lấy bài thi nhìn ba giây. Xoạt xoạt xoạt viết lên giấy nháp của Thái Thái các bước giải đề. Sau đó trả lại cho . Liền mạch lưu loát, chút suy nghĩ. Thái Thái ngơ ngác nhận lấy, trong lòng kêu lên: đại thần! Quả là để phàm phu tục tử vào mắt. Nhưng mà, khi xem các bước giải đề của cậu lại nhăn nhó, quả nhiên là đại thần, ngay cả đáp án cũng khiến phàm phu tục tử xem hiểu.

      - Chỗ này, bạn ơi, làm sao mà ra vậy?

      Phát huy tinh thần tích cực chủ động trong học tập, ừm, Thái Thái tự tiếp can đảm cho mình như vậy.

      Nhưng lần này, Đoàn Vũ Xuyên lờ nữa:

      - Chỗ nào?

      ấy rốt cuộc có trí thông minh bình thường hả? Đơn giản như vậy cũng biết. Ngay cả người nguyên thủy còn biết đấy. Người nguyên thủy? Ừm, xem ra ấy chính là người nguyên thủy.

      - Người nguyên thủy, xích qua đây xíu, mình nhìn đề.

      Đoàn Vũ Xuyên thấy đề bài di chuyển càng lúc càng xa dưới bàn tay run rẩy của bất mãn .

      Người nguyên thủy???!!! chết !

      - Mình tên Vạn Thái Thái!

      Hỏng! Bình tĩnh, sao có thể lộ sơ hở được:

      - Chút thông minh này của cậu chỉ có thể đánh đồng với người nguyên thủy thôi.

      Nhanh trí như đại thần.

      - Hừ, có gì hay ho chứ, cậu thế này là công kích cá nhân, hiểu ?
      Vạn Thái Thái cực kỳ tức giận.

      - Bản thân ngốc mà cho người ta .

      Đoàn Vũ Xuyên mở miệng thôi, hễ mở miệng là lực sát thương cao. tức chết ngươi ta phải đại thần.

      - Có hơi sức như vậy cần mình dạy nhỉ.

      Cậu để ý tới Thái Thái nữa, lại cầm quyển sách lên.

      Thái Thái vụt giật lại bài thi. Tức chết, tức chết mất! Tức chết được mà! hỏi! bao giờ hỏi nữa! Kiêu căng ngạo mạn, tự cao tự đại, chủ nghĩa sô – vanh! (1) Có gì giỏi chứ!

      (1) Chủ nghĩa sô – vanh: niềm tin vô lý và hung hăng cho rằng nước mình hơn các nước khác.

      - Còn hỏi bài cậu nữa mình chính là người nguyên thủy!

      Ngày thứ nhất, kiên trì hỏi, ngày thứ hai, kiên trì hỏi, ngày thứ ba, vẫn kiên trì hỏi. Nhưng đến ngày thứ tư, thể kiên trì hỏi nữa. Nếu còn hỏi, e là cần học nữa. Haiz, vẫn là thỏa hiệp thôi.

      Sau đó, trong góc nào đó, có người nguyên thủy rụt rè đưa bài tập qua:

      - Bạn ơi, câu này làm thế nào?

      Đoàn Vũ Xuyên ngẩng đầu rời mắt khỏi bài tập của mình, nhàng chẹn họng:

      - Mình nhớ ai đó rất khí phách, hỏi mình nữa cơ mà?

      - Ơ, cái đó, cái đó, xin lỗi, cậu , sai, nhưng, đứng trước môn toán khí phách hoàn toàn là…..

      Ôi, Thái Thái ơi là Thái Thái, ăn khép nép như vậy, chẳng lẽ biết trong lớp còn có người khác cũng giỏi toán ư? Đầu gỗ, đúng là người nguyên thủy.

      - Người nguyên thủy.

      Đoàn Vũ Xuyên nhàn nhạt .

      - Ừ. Chỉ cần đại thần chịu chỉ bảo mình, người nguyên thủy người nguyên thủy. Trước mặt môn toán, mặt mũi chả là gì cả.

      Thái Thái cắn răng, gương mặt xấu hổ hơi ửng đỏ.

      Lần này ngược lại khiến Đoàn Vũ Xuyên nghẹn phản bác được. sợ lưu manh, chỉ sợ lưu manh cần mặt mũi. Cậu cầm lấy đề toán, lại xoạt xoạt viết ra.

      Người nguyên thủy:

      - Ơ, cậu có thể viết tỉ mỉ hơn chút , nếu mình xem hiểu. Dù sao , cậu hiểu mà.

      Đoàn Vũ Xuyên hơi dừng lại, nhiều lời, viết các bước giải nhiều hơn chút. Cố gắng để người nguyên thủy có thể xem hiểu. biết ấy thi toán kiểu gì mà được có hai ba điểm, đại khái chỉ người nguyên thủy mới có bản lĩnh này nhỉ.

      Nhưng dù sao cậu vẫn nghiêm túc dạy, hết thảy rồi ổn thôi.

      Thái Thái 15 tuổi gặp Đoàn Vũ Xuyên 15 tuổi, bây giờ họ đều 27 tuổi, mười hai năm, vậy mà mười hai năm trôi qua rồi, có câu hát thế này: “Mười năm trước, em thuộc về , thuộc về em……” Thái Thái nhìn ra ngoài cửa sổ, chợt nở nụ cười, thời gian đúng là như thoi đưa, thấm thoắt trôi nhanh.

      - Người nguyên thủy?

      Đoàn Vũ Xuyên thấy vừa ngẩn người vừa cười có chút mờ mịt. Thái Thái giật mình, mười năm nghe ai gọi mình như thế nữa. Chẳng lẽ tâm linh tương thông, cậu ấy biết nhớ về quá khứ? vô cùng hoài niệm biệt danh kia, ánh mắt sáng ngời nhìn . giật mình, tại sao ánh mắt lại nóng bỏng như vậy rồi lập tức ảm đạm. Mười năm biển lớn chẳng thèm sông (2). Hết thảy đều quay về được nhỉ? Vẫn nhớ sao chứ? Vạn Thái Thái lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Đoàn Vũ Xuyên hiểu ra sao.

      (2) Tác giả lấy ý từ câu thơ trong bài “Ly tư” của Nguyên Chẩn: “Tằng kinh thương hải nan vi thủy” (Từng qua biển lớn chẳng thèm sông), ý nếu từng được gặp người mình thích những người khác đều đáng nhắc tới. Ở đây ý Thái Thái vì từng được gặp Đoàn Vũ Xuyên nên khó mà quên được , khó mà quên được đoạn tình cảm trong quá khứ
      Phong nguyetChris thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 8

      Lão tiên sinh Chu Tự Thanh (1) từng , thời gian trôi qua lúc rửa tay, trôi qua lúc ăn cơm, trôi qua lúc ngủ. Tóm lại là trôi qua vết tích.

      (1) Chu Tự Thanh: nhà văn nổi tiếng của Trung Quốc.

      Sau khi kỳ thi tháng thứ ba kết thúc, Vạn Thái Thái rất hưng phấn. Bởi vì môn toán của tiến bộ, 4,7 điểm. Tuy vẫn phải điểm cao nhưng thấy mình đạt được tiến bộ to lớn như thế biết vui sướng đến nhường nào. Chuyện này đều nhờ Đoàn Vũ Xuyên. Thoạt nhìn cậu ấy có vẻ xa cách khó gần, kiêu căng ngạo mạn, thực là cậu ấy rất kiêu căng ngạo mạn. lâu trước đây, thầy chuyển chỗ của Vạn Thái Thái đến trước mặt Đoàn Vũ Xuyên với lý do tốt đẹp là giúp đỡ học tập. Đây là quyết định vì thành tích tốt cho cả lớp. Nhưng dù sao cũng thể đổi chỗ của người thành tích tốt với người thành tích kém chứ, đây là lớp học phân chia đẳng cấp mà. May là cậu bạn bị đổi chỗ ấy ý kiến gì. Điều này khiến Vạn Thái Thái ngượng ngùng rất lâu, còn mời người ta uống nước để bày tỏ lòng biết ơn. Thế là lại tạo được quan hệ tốt với cậu bạn kia. May mà thành tích của sau tháng thứ ba đột nhiên tăng mạnh, vừa vặn có thể ngồi ở chỗ đó. Từ khi Vạn Thái Thái và Đoàn Vũ Xuyên trở thành đôi bạn bàn trước bàn sau, Đoàn Vũ Xuyên trở thành thầy giáo bổ túc riêng hữu hiệu nhất của . Đồng thời da mặt của Thái Thái cũng càng lúc càng dày, bất kể cậu là người nguyên thủy thế nào, IQ thấp ra sao, đều im lặng thừa nhận, sau đó ngừng nhe răng cười hắc hắc ngây ngô với cậu. biết mình phải nhịn nhịn nhịn, thể nhịn nổi vẫn phải nhịn. Kỳ thực chủ yếu nhất là biết cậu có ác ý. Nhìn cậu vất vả dạy đứa đầu gỗ như học toán, cảm thấy rất mang ơn cậu. Xem như đấy là lời quở trách ngọt ngào .

      Sau đó, Vạn Thái Thái bắt đầu trở nên tâm hồn bay bổng, thường xuyên tự dưng cười ngốc nghếch, ngừng nhìn chằm chằm ra cửa cứ như ở cửa mọc ra đóa hoa vậy. Ban đầu giỏi mơ mộng vu vơ rồi, bây giờ lại càng thêm nghiêm trọng, bị Đoàn Vũ Xuyên bắt được rất nhiều lần, lần nào lúc cậu giảng bài, cũng tập trung.

      - Người nguyên thủy, cậu lại làm sao vậy?

      Đoàn Vũ Xuyên khó chịu gõ lên đầu . Đầu gỗ, ngốc đến thế. Nhưng Thái Thái lại buồn, giận, ngược lại còn cười ha ha.

      - A Xuyên.

      A Xuyên là tên do Thái Thái đặt giúp cậu. ngày nọ, cậu giảng bài cho , đột nhiên nghiêng đầu , Đoàn Vũ Xuyên, tên thân mật của cậu là gì? Đoàn Vũ Xuyên để ý đến . Sau đó tự độc thoại, mình đặt giúp cậu nha. Nghĩ lâu, , gọi cậu là A Xuyên nhé, dù sao mình là A Thái. Đoàn Vũ Xuyên phản ứng, được cũng được. Cam chịu chính là đồng ý. Thái Thái nghĩ vậy. Đoàn Vũ Xuyên nghĩ bụng, trước kia sao phát ấy ồn ào thế này nhỉ. Kỳ thực, chỉ cần quen thân rồi, Thái Thái rất nhắng nhít.

      - Mình cho cậu bí mật này.

      Dáng vẻ hưng phấn của khiến Đoàn Vũ Xuyên phải bỏ sách giáo khoa xuống.

      - Mình thầm đàn lớp , siêu đẹp trai luôn.

      Dáng vẻ Thái Thái đúng kiểu mê trai:

      - Hôm đó mình đến phòng giáo viên, ngang qua lớp 11/1, vô tình nhìn thấy ấy đùa giỡn với bạn bè, cực kỳ tỏa nắng, sau đó, mình liền thể tự kiềm chế nổi.

      - Mình mặc kệ cậu có thầm ai hay , rốt cuộc cậu có học toán hay đây? Cậu biết hết rồi đừng hỏi mình nữa nhé.

      A Xuyên quay đầu chỗ khác, hơi giận. Cái người nguyên thủy này.

      - ấy đẹp trai lắm, nghe ấy tên….

      Đoàn Vũ Xuyên đứng dậy bỏ .

      - Dương Thuấn.

      Đồ thiếu niên lễ phép. Thái Thái quay đầu chỗ khác, tự mình nghiền ngẫm.Sau đó, mê trai nào đấy thường xuyên giả vờ ngang qua lớp 11/1 lầu. Lúc ngang qua cố gắng nhìn vào trong cái. Có lúc thấy được người muốn thấy, có lúc thấy được. Nếu cuộc sống cứ thế trôi qua tốt. Nhưng đến ngày nọ, vẫn giả vờ ngang qua. Khi lén lút nhìn vào trong, nghe được tiếng cười nhạo:

      - Nhìn kìa, mập kia lại tới nữa kìa, Dương Thuấn, mày mau ra nhìn nè. Hay là mày mau chóng chịu đó há.

      tràng cười vang. Thái Thái đỏ bừng mặt.

      nghe giọng êm tai thốt lên những lời đùa độc ác:

      - Tao thèm đó làm gì? Nhà tao đâu có nuôi heo.

      Thái Thái quả thực muốn tìm cái lỗ chui xuống đất. Mắt đỏ lên nhìn chằm chằm hai người nọ.

      - Nhìn kìa, mập sắp khóc kìa, mau qua an ủi nào.

      Họ lại cười vang, số người càng lúc càng đông.

      - Muốn mày , tao đâu. Tao sợ bị dính cúm gia cầm lắm.

      Dương Thuấn xong chán ghét xua xua tay. Kế đó, Vạn Thái Thái cố nén nước mắt ngẩng đầu ưỡn ngực sải bước rời . Phải, tự ti, béo, nhưng cũng có lòng tự tôn. Phía sau người ta vẫn cười vang, bất chấp, chỉ muốn mau chóng trốn .

      về chỗ ngồi lặng lẽ khóc, ai biết, ai quan tâm, mọi người thế giới này đều bận, nào có ai rảnh quan tâm đến sống chết của . thề, phải giảm béo, phải cho những kẻ cười nhạo kích mạnh! dùng sức lau nước mắt. Dùng sức quá đà, đánh trúng người ngang qua, liên tục xin lỗi, nhìn lại, người đó là Đoàn Vũ Xuyên. Cậu nhìn kỹ rồi hờ hững về chỗ ngồi, bỗng dưng buông câu:

      - Người xấu phải học nhiều.

      - Hả? Ừ, mình học hành tốt. “Phúc hữu thi thư khí tự hoa” (2). thể làm mỹ nữ cũng phải làm có nội hàm.

      (2) Trong lòng có sách vở, có kiến thức mặt mũi sáng sủa.

      tưởng cậu xấu. Kỳ thực, cậu chỉ muốn an ủi . Đoàn Vũ Xuyên nhìn , gì.

      Mối tình đầu thầm của Thái Thái cứ vậy mà kết thúc. Bắt đầu vi diệu, kết thúc cũng vi diệu. Đau lòng hai ngày rồi cũng thôi. Dẫu sao thế giới này vẫn còn rất nhiều việc phải làm, chẳng hạn như, học toán. còn nhắc đến Dương Thuấn nữa, cũng còn ngây ngốc mê trai nữa.

      Thái Thái nhớ lại chuyện xưa, đột nhiên cảm thấy những lời của Đoàn Vũ Xuyên khi ấy là an ủi chứ phải châm biếm. Hóa ra đối đãi với tệ. Thái Thái hơi tự giễu. Đoàn Vũ Xuyên càng lúc càng hiểu này rốt cuộc làm sao vậy? Tâm trạng thay đổi nhanh đến thế. Sau khi đưa về, Thái Thái tạm biệt , mời vào uống trà. Đoàn Vũ Xuyên cũng nhanh chóng lái xe rời .

      Kỳ thực lúc học đại học, Thái Thái từng gặp Dương Thuấn, ta là bạn trai của đàn chị , Thái Thái vờ như thấy ta. phải thánh nhân, phải thánh mẫu, có thể oán hận người từng tổn thương mình nhưng thể hoàn toàn buông bỏ. Giữa biển người mênh mông, gặp lại người vừa dễ dàng đến vậy vừa khó khăn đến vậy. Tựa như Dương Thuấn, hề muốn gặp lại ta mà vẫn cứ gặp; tựa như Đoàn Vũ Xuyên, muốn gặp lại đến vậy nhưng cứ gặp được. Có lẽ thiên ý trêu người hoặc là việc tốt phải gian nan.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 9

      Thái Thái từ sau lần trước bị người mình thích chế giễu hạ quyết tâm giảm béo. Kiêng ăn vặt, bớt ăn thịt, gia tăng vận động. Mỗi buổi tối đều kéo thân thể nặng nề cồng kềnh đến sân thể thao chạy nửa giờ. Ban đầu rất vất vả, chạy vòng là sắp tắt thở, quần áo như ngâm trong nước vậy. Mỗi lần muốn từ bỏ, lại nhớ tới tiếng cười nhạo ngày ấy, heo, cúm gia cầm, chết hết ! Bà đây phải gầy! Dần dần, tiếp tục kiên trì, với người mập mà , chạy được suốt nửa tiếng như vậy rất giỏi rồi.

      Ơ, quên , Thái Thái là học sinh nội trú, thường xuyên về nhà.

      Sau khi kiên trì rèn luyện mỗi ngày, trọng lượng của thay đổi nhiều. Nhưng sức bền lại trở nên rất tốt. Cho nên vào lúc thi chạy tám trăm mét cuối kỳ, thuận lợi vượt qua. Bạn bè thực dám tin, người mập như thế chạy tám trăm mét còn nhàng hơn cả người gầy. Họ chỉ bất ngờ mà còn lén khen , cảm thấy giỏi. Vì thế quan hệ của với bạn bè trong lớp, kể A Tăng, đều rất tốt. Còn A Tăng, do thành tích thay đổi nên ngồi cách hơi xa chút. Rồi các bạn chạy nổi đều tới xin chỉ bảo xem làm thế nào, các bạn muốn giảm béo cũng tới xin chỉ bảo làm thế nào. đâu có gầy, muốn giảm béo sao lại hỏi ?

      Sau đó, từ từ nhận ra, con người Đoàn Vũ Xuyên rất tốt. Các ví dụ dưới đây chứng minh:

      , quên , Vạn Thái Thái cận thị nặng. Đều tại hồi trung học cơ sở nghiện tiểu thuyết các loại mà ra. Cho nên , tiểu thuyết hại người mà.

      Hôm nọ, Thái Thái đeo mắt kính dày toilet, lúc ra khỏi toilet bị người khác va phải, làm rơi mắt kính, đời này phải người nào cũng có lễ độ. ta sao cả liền bỏ . Để lại Vạn Thái Thái mò mẫm dưới đất trước cửa toilet tìm kính. Mời tham khảo dáng vẻ của qua “Phụ nữ xấu”, dáng vẻ sau khi làm rơi mất kính sát tròng do Châu Tấn diễn. May mà Đoàn Vũ Xuyên lúc đó bước ra khỏi toilet, nhìn thấy bộ dạng xấu xí của . Cậu tốt bụng nhặt kính lên trả lại cho , giải quyết được mối nguy rơi mắt kính của Thái Thái.

      Ừ, được 1 điểm thiện cảm.

      Hai, nghiêm túc dạy toán có tính ? Tuy lần nào cậu cũng rất hung dữ nhưng rất kiên nhẫn. Cậu giảng là hiểu ngay. Hơn nữa, thành tích toán của từ hai ba điểm dần dần lên có được chưa? Kéo theo thành tích hóa học, vật lý và thành tích tổng thể cũng lên. Nhân vật quan trọng như vậy đấy.

      Ừ, thêm 5 điểm thiện cảm.

      Ba, có lần buổi tối chạy bộ ở sân thể thao nhìn thấy cậu, bèn bước qua tán gẫu. Ví dụ như:

      Sao cậu lại ở đây?

      Cậu học à?

      Cậu cũng chạy bộ hả?
      Ha ha ha ha ha ha. Chúng ta đều phải giảm béo nhỉ.

      Cho nên, thường xuyên chạy bộ cùng cậu xem như là có tình hữu nghị cách mạng nhỉ.

      Ừ, thêm 1 điểm thiện cảm.

      Bốn, con người luôn có lúc bị cảm, lúc bị cảm mà có người quan tâm rất biết ơn. Phải, Thái Thái bị cảm, Đoàn Vũ Xuyên mang thuốc cảm cho . Tuy cậu hời hợt là trong nhà có sẵn, thấy nên tiện tay đem theo nhưng Thái Thái cảm thấy mình được cưng chiều mà hoảng hốt.

      Ừ, thêm 2 điểm thiện cảm.

      Chưa đợi điểm thiện cảm lên 10 điểm, nhà trường cho nghỉ đông. những tưởng học kỳ sau có cơ hội gom được 10 điểm. Nhưng khi khai giảng, Đoàn Vũ Xuyên đến nữa, thầy giáo , cậu chuyển trường rồi. Giọng điệu đầy tiếc nuối. Để lại Thái Thái ngây người như tượng.

      Suốt kỳ nghỉ đông, luôn nghĩ đến cảnh cậu dạy học toán, mong mau đến khai giảng, biết từ lúc nào lại thích học như vậy nữa. Nghỉ đông cũng chơi cho tử tế. Nhưng kết quả đổi được lại là tin cậu chuyển trường. đau lòng, mất mát, ủ rũ, buồn bã, mà biết cùng ai. ai tin rằng, người mới học cùng lớp nửa năm có tình cảm sâu đậm bao nhiêu. Thế nên mọi người vẫn sống cuộc sống của riêng họ. hơi ghét cậu, 9 điểm của cậu bỗng chốc hóa thành . Cậu từ mà biệt. Nhưng về sau nghĩ lại, người ta mắc mớ gì phải với mình, người ta có quan hệ gì với mình? Thái Thái rồi cũng nguôi ngoai, còn ghét cậu nhiều như thế nữa, chỉ trừ 5 điểm thôi. Đó là trừ cho việc cậu bỗng dưng rời . Lúc ấy mới nhận ra rằng, trong lòng mình vẫn khó mà nguôi ngoai được.

      May là sau khi Đoàn Vũ Xuyên rồi, A Tăng lại đến. Họ lại trở thành đôi bạn bàn bàn dưới, tình bạn còn tốt hơn cả trước đây.

      Xuân qua thu tới, nóng đến lạnh . Lớp 11 sắp kết thúc. Lúc phân ban, Thái Thái và A Tăng quyết đoán chọn ban xã hội, hưng phấn từ biệt với khoa học tự nhiên, sải bước vào hàng ngũ học sinh ban xã hội. Thượng Đế chiếu cố, họ lại là bạn cùng lớp. Từ khi Đoàn Vũ Xuyên bỏ , Thái Thái chưa từng xao nhãng học toán, thậm chí càng nỗ lực hơn cả trước đây, thành tích toán của ngược lại tệ. Mỗi lần thi, đều có thể đạt được 10 điểm. Thêm vào đó, các môn xã hội của vốn tốt, bị các môn tự nhiên kéo chân, thành tích của tốt càng thêm tốt. Trong thời gian ấy, vẫn quên chạy bộ, giảm béo mỗi ngày. Qua hơn hai năm, thân thể của hoàn toàn thay đổi, còn là béo ngày trước nữa. Tin rằng dù là người quen gặp được cũng chưa chắc nhận ra . Con mười tám thay đổi, Thái Thái càng thay đổi càng xinh đẹp. Nhưng biết cậu béo ngày xưa – Đoàn Vũ Xuyên – giờ thế nào rồi?

      Thi đại học, có gì bất ngờ, Thái Thái thi rất tốt. A Tăng thi cũng tệ. Do Thái Thái thích khí hậu khô ráo phương bắc nên lên phương bắc, còn A Tăng thích khí hậu ẩm ướt phương nam nên về phương nam. Từ đó, hai chị em trời nam biển bắc, mỗi người phương.

      Thái Thái tắm xong, ra sấy tóc. chợt nhớ mình rất lâu liên lạc với A Tăng. Bỗng dưng nhớ ấy quá. liền cầm điện thoại gọi cho A Tăng. A Tăng kết hôn, con cũng được đầy tháng rồi. Lần trước còn thấy ấy đổi avatar mới trong group bạn bè nữa. Họ tám chuyện điện thoại rất lâu, Thái Thái xoắn xuýt hỏi:

      - Cậu còn nhớ Đoàn Vũ Xuyên chứ?

      A Tăng ấn tượng lắm, dù sao Đoàn Vũ Xuyên cũng chỉ là bạn học nửa năm. Hóa ra chỉ có Thái Thái là khắc sâu Đoàn Vũ Xuyên vào ký ức. Cúp điện thoại, Thái Thái ngủ được. Bất ngờ gặp lại thế này rốt cuộc là tốt hay ?
      Phong nguyetChris thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 10

      Thái Thái đến kỳ kinh nguyệt, đau bụng lại thêm ăn sáng khiến tuột huyết áp, vừa chóng mặt vừa đau bụng. Đúng là đời còn gì lưu luyến. Vất vả lắm mới tan làm, muốn về nhà, bước chân hơi lảo đảo, cẩn thận ngã xuống bãi cỏ bên cạnh. Nước mắt tuôn rơi.

      - ơi! sao thế?

      nam sinh chạy đến. nhanh chóng lau nước mắt, nhìn lại, là sinh viên lớp .

      - sao, cẩn thận ngã thôi.

      cố gắng cười, muốn đứng dậy. Nam sinh ấy đỡ lên.

      - sao chứ ạ? Sắc mặt kém lắm! có muốn đến bệnh viện ạ?

      - sao, chỉ là tuột huyết áp thôi.

      Và đau bụng kinh nữa.

      - Ơ?

      Thái Thái hơi khẩn cầu:

      - Phiền em giúp gọi taxi nhé.

      - Dạ! Em dìu ra cổng.

      - Cảm ơn em.

      - Việc nên làm mà, nên ăn uống nhiều vào, gầy quá. Cứ như gió thổi là bay ấy.

      Nam sinh lải nhải càm ràm.

      - Đâu có khoa trương dữ vậy.

      - Có! đừng bắt chước người ta giảm cân, gầy quá đẹp đâu.

      - Em lên lớp cho đấy à?

      - dám dám, em thế này là quan tâm mà.

      - Bạn em cũng giảm cân à?

      - Hì hì, thực dám giấu, em vẫn còn FA, khi nào có bạn , em nhất định để ấy giảm cân đâu.

      - Đẹp trai thế này mà chưa có bạn ? Nhưng suy nghĩ này của em rất tốt.

      - Hi hi, tại em muốn tìm mình thích để đương chứ muốn tạm bợ.
      - Em mới chừng này tuổi mà suy nghĩ thấu đáo đến thế. Nam sinh được đến mức ấy hiếm thấy.

      - Hì hì, tại cha mẹ em từ giáo dục em tốt. Em hi vọng tìm được bạn giống mẹ em vậy đó.

      - Ồ? Mẹ em thế nào?

      - Mẹ em dịu dàng trang nhã đức hạnh, vừa dân chủ vừa tôn trọng người khác.

      - Nghe có vẻ mẹ em đúng là người mẹ tốt.

      - Dạ phải, người sau này của em nhất định phải xem mẹ em là tấm gương mẫu mực.

      - Ừm, phải em là con trai sùng bái mẹ (1) chứ?

      (1) Từ gốc là “ma bảo nam” (妈宝男), dùng để chỉ những đứa con trai chuyện gì cũng nghe lời mẹ, mẹ gì, làm gì cũng đúng, luôn xem mẹ là trung tâm.

      - Hả? Ha ha ha ha, tuyệt đối phải! Em chỉ cảm thấy người giống mẹ em con cái sau này nhất định rất tốt, gia đình rất hòa thuận mà thôi. Em phải dạng con trai sùng bái mẹ, em cũng rất độc lập, có phức cảm Oedipus (2).

      (2) Phức cảm Oedipus: dục vọng vô thức của đứa trẻ với bố mẹ khác giới.

      - Vậy tốt, xem ra gia đình của em rất hòa thuận, em có gia đình hạnh phúc.

      - Dạ, còn gia đình thế nào ạ?

      - Gia đình cũng rất hòa thuận, hi hi.

      - Dạ, em nhìn ra được, người phụ nữ kiên cường, chắc chắn cha mẹ rất tốt.

      Ừ, làm bây giờ muốn về nhà quá.

      - ơi, em vẫy xe.

      - Cám ơn em.

      - đừng khách sáo, đây là việc sinh viên nên làm.

      - Em về , về đây.

      - ơi, em thấy hay là để em đưa về nhé?

      Nam sinh vừa vừa chui vào trong xe:

      - Bác tài ơi, lái xe.

      Thái Thái sững sờ, trong lòng quả thực cảm động. về nhà, uống ly nước đường đỏ, đắp túi chườm nóng rồi ngủ. Ngẫm nghĩ lát, vẫn đến bệnh viện khám thử.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :