Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 40: mê hoặc của món ăn ngon (1)



      Chương 40: mê hoặc của món ăn ngon (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Các Tinh Linh cần trăm vật phẩm, chỉ tốn của mọi người chưa tới mười ngày. Đây là kể cả mấy lần trước dành thời gian để làm thông thạo. Bởi vì vật phẩm rất , Mạnh Hàn có thể dễ dàng dùng bột phấn ma pháp vẽ ra Lục Mang Tinh Trận, sau đó chút ma lực đáng thương của mình đủ để bổ sung lần ười lần vẽ. Dù sao nữa chỉ là chút chấn động ma pháp, phải là làm vật tinh phẩm như quyển sách ma pháp.


      Mỗi ngày quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu, Mạnh Hàn chưa từng ngừng lại. Liên tục làm hơn hai tháng, biết chỉ là cảm giác hay là , Mạnh Hàn cảm giác mình vẽ quả thực càng ngày càng thuần thục. Trước đây đại khái cần hơn giờ mới có thể vẽ được mặt phẳng chiếu Lục Mang Tinh đơn giản. tại nhiều nhất chỉ cần mười phút là có thể làm được.


      Càng khiến Mạnh Hàn vui mừng, bất ngờ chính là, ma pháp sư Wright tự mình cho Elyse mang tới số ma tinh thạch, bảo là muốn tận lực tăng ma lực để dùng. Tuy rằng đều là ma tinh thạch, đẳng cấp thấp nhất nhưng cũng khiến Mạnh Hàn cảm giác giống như nhặt được chí bảo. Có số ma tinh thạch này, mỗi ngày tốc độ mình khôi phục đủ để tăng nhanh gấp mười lần. Nếu như phải muốn làm vật phẩm ma pháp, Mạnh Hàn có thể làm được hai ma pháp mặt phẳng chiếu.


      Tất cả đều được tiến hành vượt quá tưởng tượng của Mạnh Hàn. Khi trăm vật phẩm ma pháp được đặt ở trước mặt Mạnh Hàn, Mạnh Hàn thậm chí có chút cảm giác thể tin được.


      - đẹp.


      Tiểu mỹ nữ Demi nhìn Lục Mang Tinh được xếp chỉnh tề, trong mắt lộ ra hào quang. Nàng dùng tay ra hiệu thể ý tứ như vậy.


      Diana đứng ở bên cạnh, trong mắt cũng lộ ra kim quang. Nàng nhìn những vật phẩm trang sức mỹ lệ này, hận thể đưa tay ra sờ cái.


      - Muốn sờ cứ sờ. cần sợ sệt như vậy.


      Mạnh Hàn nhìn dáng vẻ của hai tiểu mỹ nữ nhịn được đưa tay cầm lấy hai cái, nhét vào trong tay của mỗi người:


      - Thích mỗi người cầm cái.


      Demi và Diana cũng có chút vui mừng, bất ngờ nhìn ngôi sao . Sau khi quan sát ở trước mắt hồi lâu, hai nàng mới lưu luyến rời thả xuống, khiến Mạnh Hàn thực hiểu.


      - Tại sao lại thả xuống?


      Mạnh Hàn kỳ quái hỏi.


      Diana ra dấu hồi, cuối cùng Mạnh Hàn mới ràng, hai tiểu thị nữ biết đây là thứ dành cho Tinh Linh. Các nàng sợ mình cầm lâu chậm trễ thời gian giao hàng cho Tinh Linh, mang đến phiền phức cho Mạnh Hàn. Cho nên các nàng mới cần tới chúng.


      Sau khi biết được tâm ý của các nàng, Mạnh Hàn ép buộc các nàng cầm cái mình thích nữa. chỉ tỏ ra hết sức vui mừng xoa xoa đầu mỗi người chút, sau đó bảo các huynh đệ Tinh Linh bọc những thứ này lại, đưa đến rừng rậm Tinh Linh.


      - cho bọn họ biết, nếu như còn muốn nữa, mỗi cái giá ngân tệ!


      Khi bóng lưng của hai huynh đệ Christopher và Cristian vẫn chưa xa, Mạnh Hàn đột nhiên nhớ ra điều gì đó, hướng về phía bọn họ hô to câu.


      Huynh đệ Tinh Linh đường liền dừng lại, quay đầu lại ra hiệu bọn họ hiểu . Sau đó cả hai chậm rãi biến mất về phía rừng rậm Tinh Linh.


      Huynh đệ Tinh Linh rời khỏi, Mạnh Hàn và hai nữ quản gia có hứng thú làm việc. Hai nàng rất lo lắng, các Tinh Linh có thể thoả mãn hay .


      Phải biết rằng Tinh linh tộc rất cường đại. Cho dù là Công quốc đối mặt với bọn họ, cũng dám có hành động gì lỗ mãng. Hủy diệt Hoàng Sa Trấn nho đối với Tinh Linh mà đúng là dễ như ăn cháo. Thứ hai, các nàng lo lắng câu cuối cùng của lãnh chúa đại nhân có thể làm các Tinh Linh tức giận hay ? vật như vậy lại muốn ngân tệ cái. Tinh Linh có thể vì vậy mà tức giận hay ?


      Mạnh Hàn cũng chưa từng cho bọn họ biết chân tướng việc. Nếu biết hai quản gia lo lắng tới mức nào nữa.


      Mạnh Hàn hoàn toàn tự tin đối với đồ vật của chính mình. Các cặp sinh đôi vốn có nguyền rủa gì, sao có thể có vấn đề được? Đối với giá cả, Mạnh Hàn ngược lại có phần dám khẳng định. Ai biết thế giới này Tinh Linh có biết nhìn hàng tốt hay ? Với giá tiền kia, bản thân cũng có chút thấp thỏm. báo giá cho các Tinh Linh, hoàn toàn chỉ là thăm dò.


      chờ đợi rất tẻ nhạt, thế nhưng lại thực thể làm gì khác.


      Dưới bầu khí như thế, ngay cả Demi và Diana cũng yên lặng, dám tùy tiện lại. Bọn họ sợ phát ra thanh quấy nhiễu lãnh chúa đại nhân và hai vị quản gia tỷ tỷ.


      Cuối cùng Mạnh Hàn bất đắc dĩ muốn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thời gian, mấy huynh đệ Tinh Linh giao hàng rốt cuộc mới trở về. Nhìn thấy sắc mặt bọn họ lộ vẻ vui mừng xuất , tâm trạng của Mạnh Hàn liền trở nên thoải mái, thở hắt ra hơi.


      Tuy rằng Mạnh Hàn có nắm chắc, nhưng lo lắng chính là dối.


      tại huynh đệ Tinh Linh có vẻ vui mừng trở lại, điều đó các Tinh Linh tiếp nhận những thứ này. Cũng biết bọn họ có phải còn muốn nữa hay .


      - Đại nhân!


      Các huynh đệ Tinh Linh tới liền hành lễ với Mạnh Hàn, Mạnh Hàn kéo lại, sốt ruột hỏi:


      - Thế nào, bọn họ như thế nào?


      - A ... , đó là ngôi sao xinh đẹp nhất mà họ từng nhìn thấy.


      Christopher thiếu chút nữa ra tên của người kia, nhưng chỉ được chữ, cố gắng nhẫn nhịn được:


      - Nàng rất thích. Hơn nữa nhanh chóng trở về, nghe muốn thử nghiệm chút.


      - Hiệu quả thế nào?


      Mạnh Hàn có chút khẩn trương. Các Tinh Linh cầm về thí nghiệm? Bọn họ thí nghiệm thế nào?


      Đồng thời, mấy nữ hài đứng xung quanh cũng tỏ ra khẩn trương nắm chặt lấy nắm đấm.


      - Bọn họ còn muốn thêm trăm cái nữa.


      Christopher đưa tay lấy từ trong ngực ra kim tệ ánh vàng rực rỡ đưa cho lãnh chúa đại nhân:


      - Đây là tiền đặt cọc của bọn họ.


      - Được!


      Mạnh Hàn tiếp nhận kim tệ, miệng ngừng hài lòng kêu lên.


      Grace và Elyse dường như ngờ được có kết quả như thế. Bọn họ vui mừng, bất ngờ hồi lâu, mới kêu lên cùng Mạnh Hàn. Bốn nữ hài ở bên cạnh hài lòng vừa kêu vừa nhảy, khiến những người ở phía xa nhìn thấy cảm thấy vô cùng khó hiểu.


      - Xem . Ta bán ngân tệ thành vấn đề mà?


      Mạnh Hàn đắc ý khoe khoang về cái giá mà mình định ra. Chút nghi ngờ vốn có trong lòng đều bị ném ra sau đầu.


      - Rất tốt. tại để đám người Casper tiếp tục làm thứ này. Sau đó, bọn họ còn muốn rất nhiều loại vật phẩm trang sức này nữa. Mạnh Hàn hài lòng sắp xếp công tác cho Grace:


      - Cho dù cần đến phòng ngự nguyền rủa, cho dù dùng để làm vật trang sức cũng rất đẹp chứ? Ngay cả Tinh Linh cũng thích, sau này làm quảng cáo nhất định phải dùng tới.


      Trong lúc đó hai nàng hưng phấn, cũng hỏi lãnh chúa đại nhân xem quảng cáo là ý gì, để Mạnh Hàn có thể nghỉ ngơi chút.


      Cuộc sống vẫn còn tiếp tục, công việc cũng tiếp tục.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 41: mê hoặc của món ăn ngon (2)



      Chương 41: mê hoặc của món ăn ngon (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Thời điểm Mạnh Hàn vừa hoàn thành quyển sách mặt phẳng chiếu, định quan sát xung quanh chút, Grace lại tìm tới cửa.


      - Cái gì? làm?


      Mạnh Hàn có chút kinh ngạc:


      - phải là làm cơm thôi sao? Rất khó sao?


      Sau khi giao lưu ngắn ngủi Mạnh Hàn mới hiểu được, cư dân Hoàng Sa Trấn vẫn quá nghèo, căn bản chưa từng ăn qua món gì ngon. Suốt thời gian dài, những ma thú săn bán được đều phải lập tức bán . Bình thường bọn họ chỉ ăn những thứ được đun sôi, làm bánh mì là cực hạn. Các món ăn ngon khác, căn bản biết làm thế nào. Nhưng nếu phải mở quán cơm, nhà trọ ở chỗ này, việc làm cơm trở thành vấn đề lớn.


      - Ra bên ngoài tìm mấy đầu bếp đến có được ?


      Phản ứng đầu tiên của Mạnh Hàn chính là tìm đầu bếp.


      - Đại nhân, người đầu bếp nào dám đến chỗ chúng ta chứ?


      Grace cười khổ tiếng, dường như nhắc nhở Mạnh Hàn, nơi này vẫn là nơi bị nguyền rủa.


      - Nhất thời hưng phấn, quên mất. xem tại


      Mạnh Hàn vỗ đầu cái:


      - Đó là vấn đề.


      Có thể nhận ra được, gần đây hình như mình quen với mùi vị ở nơi này, cùng ăn với mọi người nên cảm thấy có gì thích hợp. Chờ khi Grace tới vấn đề này, Mạnh Hàn mới nhớ tới, thời điểm mình ở kiếp trước, ăn qua rất nhiều món ăn ngon.


      Nhiều món ăn ngon như vậy, dùng món nào thích hợp với chỗ này nhất đây?


      Mình chưa từng học làm đầu bếp, dường như có chút khó khăn.


      Mạnh Hàn vòng vòng mặt đất. Demi và Diana vừa nhìn động tác quen thuộc của , liền biết suy nghĩ chuyện gì. Các nàng tự giác trốn ở bên, dám quấy rầy .


      Vấn đề rất phiền phức. Tuy nhiên, điều này làm khó được trí tuệ của lãnh chúa đại nhân. Tất cả mọi người nghĩ như vậy. Chí ít từ sau khi lãnh chúa đại nhân đến nơi này, vẫn chưa có vật gì làm khó được .


      Trong lòng Grace đầy kỳ vọng nhìn Mạnh Hàn vòng vòng ở bên kia, dáng vẻ dường như chút lo lắng.


      - Có rồi!


      Mạnh Hàn búng ngón tay cái:


      - Gọi Edward và Edwin lại đây.


      Hai huynh đệ người lùn là thợ rèn giỏi. Grace hai người bọn họ và đầu bếp có liên quan gì. Tuy nhiên lãnh chúa đại nhân phân phó, nàng lập tức làm theo.


      - Ta muốn các ngươi làm vài đồ vật như vậy.


      Mạnh Hàn đối mặt với huynh đệ người lùn, vẽ ra nồi lẩu uyên ương của kiếp trước:


      - Càng nhanh càng tốt.


      Huynh đệ người lùn muốn rời khỏi, lại bị Mạnh Hàn gọi lại:


      - Đúng rồi, quên còn phải làm món đồ khác. Cũng phải cùng làm mới được.


      xong, Mạnh Hàn vẽ hình dáng cái muôi thủng mặt đất.


      Hai huynh đệ người lùn hoàn toàn hiểu được Mạnh Hàn định làm gì, nhưng vẫn rời khỏi đó. Grace và hai tiểu thị nữ cũng cảm thấy rất khó hiểu. Bọn họ muốn hỏi nhưng lại dám hỏi, chỉ có thể lẳng lặng chờ lãnh chúa đại nhân phân phó.


      - Grace, nên nhàn rỗi nữa. Nàng tìm cho ta ít gia vị tốt.


      Mạnh Hàn nghĩ tới gia vị nào đều ra:


      - Bảo Elyse tìm kiếm. Nếu như có dùng thứ khác tương tự để thay thế cũng được.


      Biện pháp Mạnh Hàn dự định giải quyết vấn đề này chính là nồi lẩu. Thứ này cần kỹ năng xào nấu gì. Dù sao nữa cũng hoàn toàn dựa vào khẩu vị của cá nhân để cho gia vị. Chỉ cần có gia vị phong phú, làm thế nào cũng có thể ăn được. Hơn nữa còn có thể có hiệu quả DIY, đúng lúc là trong những phương pháp giải quyết được vấn đề nơi này có món ăn ngon tuyệt hảo.


      Phương pháp ăn mới mẻ này, tin tưởng người thế giới này nhất định chưa từng lãnh hội qua. Đặc biệt là thời điểm mùa đông, quả thực chính là món ăn bá chủ nhất trong ngành ăn uống.


      Đung nóng nồi sắt, chờ nước sôi, hai bên bên đặt loại giống như quả ớt, bên là nước dùng. Bên cạnh là loạt những miếng thịt ma thú được cắt thành lát mỏng, cùng vài loại rau dại tươi. Tất cả đều rửa sạch chờ được bỏ vào nồi.


      Vây quanh cái nồi nghi ngút khói là hai quản gia và hai người thị nữ. Bọn họ hoàn toàn biết đây là kiểu ăn gì. Tuy nhiên nếu đại nhân phân phó, vậy nhất định là thứ mà từ trước đến nay bọn họ chưa từng nghe tới.


      Mạnh Hàn thử nghiệm mấy lần, mới giúp mọi người pha nước cho vừa, mơ hồ có chút mùi vị như ở thế giới trước kia.


      Mọi người căn bản dùng chiếc đũa, mà dùng dĩa thay thế để ăn. Mạnh Hàn cắm miếng thịt dĩa ăn, nhúng, lắc miếng thịt trong nồi nước dùng sôi trào, chờ miếng thịt vừa trắng ra, lập tức vớt ra, sau đó bỏ vào giữa khay gỗ , khẽ thổi thổi, rồi để vào trong miệng.


      - Ừm!


      Mạnh Hàn phát ra tiếng kêu thỏa mãn. Sớm biết ăn lẩu ma thú ngon như vậy, thời điểm tháng trước mình nên làm ra nó. là hại mình phải chịu khó ăn đồ khô suốt hơn tháng như vậy, là đáng chết.


      - Nào, nếm thử . Cứ dùng phương pháp như thế. Nồi lẩu uyên ương chính tông, có thứ gì có thể ngon hơn.


      Mạnh Hàn nhìn về phía mọi người ra hiệu bảo các nàng tự mình thử xem. Sau đó bản thân Mạnh Hàn lại thể chờ đợi được nữa lấy miếng thịt khác bỏ vào. Sử dụng thứ đũa này quá phức tạp. Mạnh Hàn sợ khiến cho những người khác nghi ngờ. Nhập gia tùy tục, quyết định thay đổi dùng dĩa ăn và muôi vớt.


      chính tông, đây là chuyện đương nhiên. Ở thế giới này có nổi lầu nào chính tông hơn so với cái nồi được sửa đổi lại này. Về điểm ấy Mạnh Hàn có lòng tin tuyệt đối.


      Bốn nàng liếc nhìn nhau, sau đó dựa theo động tác của Mạnh Hàn vừa làm lúc trước. Khi bỏ miếng thịt vào trong miệng, ánh mắt của bốn nàng nhất thời đều sáng lên. Sau đó, Mạnh Hàn liền vô cùng bi ai phát , tốc độ của mình lại đuổi kịp bốn người các nàng. Ngày hôm nay số lượng thịt chuẩn bị dường như hơi ít. Ăn xong vẫn có cảm giác chưa hết thèm.


      - Thế nào? Cái này có thể lấy ra xuất thủ được chứ?


      Mạnh Hàn nhìn các nàng dường như muốn uống hết cả nước dung, đắc ý hỏi.


      - Ừ!


      Grace chỉ gật đầu, trong miệng vẫn còn cảm giác của món ăn ngon kia. Thứ này ình cảm giác khác hẳn ngày thường. Lãnh chúa đại nhân quả nhiên bất phàm. Đại nhân vừa ra tay lập tức khiến người ta được thưởng thức món ăn ngon có cách nào từ chối. Grace có lý do tin tưởng, chỉ dựa vào cái này có thể thu hút mọi người tới nơi này.


      Tuy nhiên, lúc này lãnh chúa đại nhân vẫn còn chưa thỏa mãn, thào tự :


      - Ngày nào đó phải làm thêm ra xiên thịt nướng, lại làm ra bia, sách, đồ ăn ngon khác mới được.


      - Đại nhân, cái này tên là gì?


      Grace và Elyse vuốt cái bụng , vô cùng hứng thú hỏi lãnh chúa đại nhân cũng buồn phiền xoa bụng.


      - Nồi lẩu.


      Mạnh Hàn trả lời vô cùng khẳng định . Ngay lập tức trong đầu lại lóe ra linh quang:


      - Cái này gọi là lẩu song sinh!


      - phải là lẩu uyên ương sao? Tại sao lại gọi lẩu song sinh?


      Trí nhớ của Grace rất tốt. Những lời Mạnh Hàn vừa , nàng nhớ rất ràng.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 42: Nước chảy thành sông (1)



      Chương 42: Nước chảy thành sông (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      - Bởi vì ta muốn tất cả những người ăn lẩu này, mỗi lần ăn nó nhớ tới, loại nồi lẩu này là có ở Hoàng Sa Trấn, là do đám người gọi là cặp sinh đôi bị nguyền rủa phát minh ra.


      Nhìn ánh mắt thuần khiết của Grace, Mạnh Hàn mỉm cười, đưa ra đáp án của mình.


      - Nhưng làm như vậy có lợi ích gì?


      Elyse dễ bị xúc động như Grace. Nhìn biểu của Grace có chút ngưỡng mộ đối với lãnh chúa đại nhân, nang nhịn được lại đứng ở phía đối lập với lãnh chúa đại nhân.


      - Ha ha, rất đơn giản!


      Mạnh Hàn quay mặt nhìn về phía Elyse, nhìn thấy tia phản loạn trong đôi mắt đẹp của nàng. mỉm cười:


      - Ta hỏi nàng vấn đề. Nếu như sau khi nàng ăn qua lần, chiếu theo bộ dạng của cái nồi lẩu này, nàng có thể làm ra được ?


      - Có thể!


      Elyse dường như có phần hiểu ý tứ của lãnh chúa đại nhân. Nàng liên tục gật đầu:


      - Điều đó rất đơn giản!


      - Cũng bởi vì rất đơn giản, cho nên chỉ cần sau khi ăn ở chỗ này lần, ở những chỗ khác cũng có thể dễ dàng dựa theo hình dáng của nó để làm ra.


      Vẻ mặt Mạnh Hàn ôn hoà giải thích cho hai nữ quản gia của mình:


      - Điều duy nhất chúng ta có thể làm chính là lưu lại cái tên của nó, khiến mọi người thời điểm ăn nó, liền nhớ lại nơi gồm có những cặp sinh đôi bị nguyền rủa.


      Lời của Mạnh Hàn khiến hai nàng đều nhịn được liên tục gật đầu. Đạo lý đơn giản như vậy, đáng lẽ các nàng phải sớm nghĩ được, còn phải làm phiền lãnh chúa đại nhân giải thích lần. Hai nàng cảm thấy thực có chút xấu hổ.


      Đối với Mạnh Hàn mà , đây cũng là cách làm bất đắc dĩ, khi có biện pháp nào khác.


      thế giới này có cái gọi là phương pháp độc quyền, cho nên rất dễ dàng tha thứ cho việc đánh cắp ý tưởng sáng tạo của người khác. Nếu muốn nhận được độc quyền quả thực có khả năng. Có vài đại gia tộc chuyên làm vài việc kinh đoanh riêng biệt. Nhưng đó là vì người ta có tiền vốn để bảo vệ lợi ích của chính mình. Đối với Mạnh Hàn và Hoàng Sa Trấn mà , lại chút cũng có.


      Cho nên Mạnh Hàn chỉ có thể thầm mắng nhiếc ở trong lòng: “Ta căm hận đám đánh cắp ý tưởng của người khác!’ Thế nhưng Mạnh Hàn lại thể nghĩ biện pháp để giảm nguy cơ bị đánh cắp ý tưởng tới mức thấp nhất. Cái tên lẩu song sinh này cũng theo thời thế mà sinh ra.


      Việc cần làm có rất nhiều, nhưng Mạnh Hàn tạm thời lại chỉ có thể chuẩn bị trước hai thứ này. Kể cả hàng rèn, cửa hàng vật phẩm ma pháp cũng có rất nhiều thứ. Mạnh Hàn thể sớm chuẩn bị kỹ càng tất cả. cũng muốn để người ta nhìn ra được đây là cái bẫy được chuẩn bị tỉ mỉ.


      Nơi ở có thể là chuẩn bị cho người của Hoàng Sa Trấn, vừa vặn còn có vài nhà gỗ. Có người ở nên mọi người nhường lại, chen chúc chút. Ăn có thể là chưa từng làm gì khác. Chỉ có thể dùng loại phương pháp đơn sơ như vậy để ăn. Nhưng đối với kinh doanh cửa hàng rèn và cửa hàng vật phẩm ma pháp lại chỉ có thể chờ khi có nhiều người có nhu cầu mới lại tìm cách.


      Những cái khác, ví dụ như quán rượu ở chỗ khác thể có kiến trúc quan trọng và chỗ kinh doanh. Mạnh Hàn lại dám bảo người ta chuẩn bị. Thậm chí bên trong kế hoạch của , ngay cả rượu cũng phải chờ sau khi có nhiều người mãnh liệt đưa ra cầu mới có thể ra bên ngoài mua vào. Nếu Mạnh Hàn tuyệt chủ động khai trương.


      lãnh địa, những thứ này dần dần được dựng lên. Lúc này Mạnh Hàn mới ra hiệu, cho cái gọi là bản đồ kho báu được chôn ở trong cát gần hai tháng được lộ diện.


      Tất nhiên, diễn trò trong chuyện này vẫn cần tới quản gia vụ bên ngoài là Elyse tới làm. ứng cử viên nào phù hơn hơn nàng. thực tế, chỉ cần nàng cầm theo số kim tệ kia ra chợ trắng trợn chọn mua hàng, cũng đủ khiến cho rất nhiều người chú ý. Tất nhiên, kim tệ thể chỉ tập trung tiêu hết ở trong cửa hàng được, mà chia thành mười mấy cửa hàng. Chí ít phải chỉ có người tiếp nhận kim tệ kia.


      Tại thời điểm thích hợp, tấm bảo đồ kho báu kia được Elyse lấy túi đựng kim tệ rách nát trực tiếp đưa ột người nào đó cảm thấy có hứng thú. Vừa vặn người này lại là lính đánh thuê dù sao cũng có tiếng là kiến thức rộng rãi. Đây là điều sớm được thiết kế tốt. Người lính đánh thuê đáng thương kia chỉ là quân cờ mà thôi. Ai bảo trước đây từng bắt nạt các nàng Elyse chứ?


      Biểu của Elyse vô cùng phù hợp với hình tượng quản gia nhà giàu mới nổ chưa từng va chạm xã hội đột nhiên có rất nhiều kim tệ vội vàng mua lương thực và quần áo. Tất cả xem ra đều rất kín kẽ.


      có tường nào mà gió lọt qua được. Rất nhanh, tin tức ở Hoàng Sa Trấn nơi đầy những cặp sinh đôi bị nguyền rủa có người phát ra kim tệ của vương triều Lưu Kim được lan truyền . thể phủ nhận chính là, vẫn có ít người biết hàng. Người vô tình hay cố ý hỏi thăm Elyse về tin tức cũng bắt đầu tăng lên.


      Elyse hoàn toàn dựa theo kế hoạch, tỏ ra hết sức thành lấy ra miếng vải xem ra được chôn trong cát thời gian dài, phía còn vài hoa văn kỳ quái, đồng thời cũng để lộ ra tin tức. Người lính đánh thuê đáng thương kia lập tức thành đối tượng truy sát của rất nhiều người.


      - Đại nhân, tấm bản đồ kia chỉ được làm trong hai tháng, hơn nữa vẽ rất tệ. Liệu có người nào nhìn ra hay ?


      Elyse hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, nhưng nàng vẫn cảm thấy nghi ngờ và lo lắng đối với tính hoàn chỉnh của kế hoạch này.


      - Yên tâm. Tấm bản đồ kia căn bản thể nào tồn tại được lâu. Thời gian nhiều nhất là mười ngày, tấm bản đồ kia biến thành từng mảnh.


      Mạnh Hàn cười an ủi Elyse. Đối với việc Elyse có thể tự phát nghi ngờ sơ hở của tấm bản đồ, cảm thấy rất vui mừng.


      - Tại sao?


      Grace ở bên cạnh nghe, vẫn cảm thấy . Tại sao mười ngày sau tấm bản đồ kia biến thành từng mảnh?


      - Bởi vì con người tham lam.


      Vào lúc này, Mạnh Hàn đột nhiên trở nên cao thâm khó dò. Người khởi xướng mưu này hết sức đắc ý nhìn hai về phía hai nữ quản giáo mà khiêm tốn dạy dỗ, cảm giác vô cùng thành tựu trả lời: truyện copy từ


      - Nếu là bảo tàng kho báu, nhất định có rất nhiều người đến cướp đoạt. Người cướp đoạt nhiều, mọi người ngươi tranh ta đoạt, ai cũng muốn. Kết quả cuối cùng nhất định là...


      Mạnh Hàn làm động tác xé ra.


      - Bọn họ xé rách tấm vải ra.


      Elyse vui mừng, bất ngờ ra ý tứ của Mạnh Hàn. Cứ như vậy, kế hoạch hề sơ hở nữa. Lãnh chúa đại nhân quả nhiên là lãnh chúa đại nhân, Elyse vô cùng khâm phục :


      - Người lợi hại, đại nhân!


      - Cái này tính là gì, việc như con thỏ!


      Mạnh Hàn ngoài miệng khiêm tốn, nhưng trong lòng cũng nhịn được đắc ý.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 43: Nước chảy thành sông (2)



      Chương 43: Nước chảy thành sông (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Kiếp trước xem nhiều tiểu thuyết võ hiệp và huyền ảo như vậy, thủ đoạn tuyệt mỹ như vậy quả thực chính là ước định mà thành, thực có ý tứ cái gì có thể chiếm được. Nghĩ tới đây, lãnh chúa đại nhân đổi thành giọng điệu trầm thấp, với hai nữ quản gia:


      - Biết điều, biết điều chút. Chúng ta biết đó là bảo tàng kho báu, hiểu chưa?


      Nhìn vẻ mặt lãnh chúa đại nhân giả thần giả quỷ, hai nàng nhịn được ý cười, nhưng vẫn rất nghiêm túc thi lễ :


      - Vâng, đại nhân!


      - Ai nha! nguồn (.)


      Elyse đột nhiên lại kinh ngạc kêu lên tiếng. Ngay cả Demi và Diana đứng ở bên cạnh vừa nghe thây cũng giật nảy mình.


      - Thế nào, Elyse?


      Mạnh Hàn vội vàng hỏi.


      - Nếu như tấm bản đồ kia bị xé nát, vậy có phải những người kia tới nơi này nữa hay ?


      Rất ràng Elyse tưởng tượng đến vấn đề khủng khiếp này. Nếu như khi xuất chuyện nàng tưởng tượng, vậy tất cả những nỗ lực trước đó chẳng phải biến thành uổng phí hay sao.


      - Trời!


      Mạnh Hàn còn tưởng là chuyện gì. khẩn trương chút. Nhưng nghe thấy là vấn đề này, trực tiếp vuốt ngực oán giận Elyse:


      - Ta còn tưởng là vấn đề lớn gì, hóa ra là cái này sao? có chuyện gì, yên tâm ?


      - Đại nhân!


      Giọng của Elyse đột nhiên đầy vẻ làm nũng, giống như rất có bất mãn khi thấy Mạnh Hàn dự định giải thích thêm đối với phát khiến nàng phải kinh ngạc kêu lên kia. Nàng lại bắt đầu dùng phương thức này để khiến Mạnh Hàn phải ra.


      Ở chung với lãnh chúa đại nhân này trong thời gian dài, mọi người đều biết, lãnh chúa đại nhân kém nhất chính là kiêu căng. Từ xuống dưới đều tỏ ra hòa hợp. Có chút vui đùa nho hoàn toàn có thể áp dụng đối với lãnh chúa đại nhân. Nếu Elyse cũng có lá gan này. Dù thế nào nữa, lãnh chúa đại nhân cũng là Nam tước hàng giá do quốc vương bệ hạ tự mình sắc phong và là lãnh chúa đại nhân nơi này. Ở chỗ này, chính là nhân vật lớn nhất.


      - Nhất định có người nhìn thấy.


      Mạnh Hàn chịu thua khi thấy Elyse làm nũng. đưa tay xoa đỉnh đầu Elyse vài cái, thuận miệng trả lời:


      - Huống hồ, cho dù có bản đồ kho báu, cũng nhất định có người muốn dựa vào vận may để tìm kiếm. ai tin tưởng, vận khí của bọn họ còn bằng những cặp sinh đôi ở Hoàng Sa Trấn.


      Cho dù lý do sau thực khiến người ta bị tổn thương, nhưng đây cũng là thực trăm phần trăm hơn kém. Về điểm này, Grace và Elyse biết hết sức ràng. Cũng chính bởi vì bọn họ có thể nhận thực, vẫn rất lý trí, cho nên các nàng mới là nhân vật quản lý nơi này trước khi Mạnh Hàn đến.


      - Đại nhân, nhưng các Tinh Linh biết, cũng hề có bảo tàng kho báu! Nếu như bọn họ ra làm sao bây giờ?


      Grace là người tham gia vào cuộc gặp mặt với người Tinh Linh, cũng là người lập ra toàn kế hoạch và chấp hành trong những quá trình đó. Nàng cảm thấy vô cùng lo lắng đối với điều này.


      - Nàng , ta , nàng cảm thấy các Tinh Linh cao quý ăn no có chuyện làm, nhắc nhở những gia hỏa tham lam này , “Hắc, bản đồ kho báu kia là giả, là do lãnh chúa ở đó tạo ra. Đó là kim tệ chúng ta cho !”. Bọn họ như vậy sao? Hay là bọn họ làm như vậy?


      Lo lắng này đối với Mạnh Hàn mà , căn bản có khả năng. Thời điểm gặp mặt lần trước, Tinh Linh giấu ở trong bóng tối câu Tinh Linh cao quý thể thái độ của bọn họ. Đương nhiên, làm sáng tỏ chút, Mạnh Hàn căn bản cũng gặp mặt các Tinh Linh. căn bản cũng nhìn thấy bất kỳ Tinh Linh nào ngoại trừ hai huynh đệ Tinh Linh. chỉ nghe thấy bọn họ chuyện mà thôi.


      Lời lãnh chúa đại nhân có ma lực. Nếu hai nàng cảm giác an tâm như vậy. Đương nhiên, lãnh chúa đại nhân là ma pháp sư, có ma lực là chuyện rất bình thường.


      Giống như là để nghiệm chứng cách của Mạnh Hàn, ngày thứ hai sau khi Elyse trở về có người ngoài xuất ở Hoàng Sa Trấn.


      tại Hoàng Sa Trấn vẫn trong dáng vẻ của công trường lớn. Những nhà trọ được quy hoạch vẫn chưa hoàn thành. Như vậy có thể càng có sức thuyết phục hơn. Dù sao nữa đây là chuẩn bị ùa đông. Bây giờ còn là mùa hè. Ở nhà gỗ là đủ rồi.


      - Nơi này là Hoàng Sa Trấn sao?


      Còn cách khoảng xa, người vừa nhìn biết là lính đánh thuê kia nhìn về phía có người ngoài xa kêu lên.


      Lập tức có người cho Elyse biết. tại, tất cả những liên hệ đối với bên ngoài đều do Elyse làm chủ. Hơn nữa chỉ có mình nàng mặt có vẽ Lục Mang Tinh Trận. Cho dù là ở gần chút, lính đánh thuê kia cũng hoảng sợ.


      Mục tiêu của người lính đánh thuê này hết sức ràng. nghe nơi này có phương pháp giải trừ nguyền rủa của cặp sinh đôi, cho nên cố ý tới xem có thể tìm người dẫn đường hay . Tất nhiên, tin tức này cũng được Elyse bắt đầu truyền từ hai tháng trước đó.


      Có lãnh chúa đại nhân bình yên vô làm thực mang tính thuyết phục lớn nhất ở trước mắt, có ai là tin. Huống gì, người đến căn bản phải để nghiệm chứng xem loại phương pháp này có hữu hiệu hay .


      Sau khi bỏ ra ngân tệ, nhận được vật trang sức tinh xảo, người đến dường như có chút tin tưởng tiện tay treo lên cổ, sau đó liền hỏi ràng phương hướng, trực tiếp vào trong sa mạc.


      Sau khi, liên tiếp có người tới ở chỗ này mua vật phẩm trang sức ma pháp, sau đó hề dừng lại, trực tiếp tiến vào trong sa mạc. Điều này khiến Grace nhiệt tình chuẩn bị hồi lâu vẫn chưa dùng tới, vô cùng ủ rũ.


      - Đại nhân, tại sao bọn họ dừng lại?


      Grace sốt ruột hỏi lãnh chúa đại nhân.


      - có gì là kỳ quái.


      Mạnh Hàn sớm có chuẩn bị tâm lý, kiên nhẫn giải thích cho Grace và Elyse cùng hai tiểu thị nữ cũng dỏng lỗ tai lên nghe:


      - Bọn họ biết chỗ chúng ta có thể ăn ở. Lần đầu tiên, bọn họ nhất định chuẩn bị đủ đồ ăn thức uống trong thời gian dài, chỉ ngang qua mà thôi.


      - Vậy nếu lúc bọn họ trở lại cũng dừng chân ở lại đây làm sao bây giờ?


      Lời giải thích của lãnh chúa đại nhân rất có đạo lý, nhưng, Grace vẫn lo lắng mọi người chuẩn bị như vậy uổng công.


      - Xin người. Grace, bây giờ nàng là CEO của tập đoàn công ty song sinh tại Hoàng Sa Trấn có được hay ? Nên động não chút.


      Mạnh Hàn có chút dở khóc dở cười nhìn Grace nghe xong lời mình liền trở nên hoang mang hơn:


      - Làm thương gia khôn khéo, dù thế nào cũng phải nghiên cứu tâm lý mua sắm của khách hàng.


      - Nếu như nàng là người bôn ba vất vả kiệt sức trong sa mạc, vừa mệt vừa đói lại vừa khát, cuống họng như muốn bốc khói, trong bụng như muốn phun lửa. Nàng đột nhiên nhìn thấy trấn có người ở, có ăn có uống, cho dù là nơi bị nguyền rủa trong truyền thuyết nhưng người mình có mang theo vật phẩm trang sức ma pháp có thể chống lại lực nguyền rủa, nàng lựa chọn thế nào?

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 44: Dịch vụ (1)



      Chương 44: Dịch vụ (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Mạnh Hàn đàng hoàng trịnh trọng với Grace :


      - Nàng lựa chọn lập tức dừng lại ăn uống thỏa thuê trận, hay lựa chọn tiếp tục chạy hơn ngày, đến cái chợ bên kia để thanh thản ổn định hưởng thụ?


      - Ừm!


      Grace bắt đầu nghiêm túc cân nhắc. lát sau, nàng đưa ra cho Mạnh Hàn đáp án khiến dở khóc dở cười:


      - Ta biết.


      - Đương nhiên, nàng đương nhiên biết. Nàng vừa có kinh nghiệm lặn lội đường xa ở trong sa mạc.


      Mạnh Hàn xong câu này, trong lòng thầm bổ sung câu: “Đương nhiên, ta cũng có”.


      Tuy nhiên, lời này cũng thể để Grace nghe thấy. chỉ dùng giọng điệu khẳng định chắc chắn cho nàng biết:


      - cho nàng biết, nếu như là ta, ta dừng lại, chết no chết đuối, cũng tốt hơn so với chết đói chết khát!


      Thời điểm thấy Grace vẫn tỏ ra hiểu chút nào, Mạnh Hàn đột nhiên nhớ ra điều gì đó. vỗ đùi :


      - Thôi, quên mất việc.


      - Chuyện gì, đại nhân?


      Mạnh Hàn vậy khiến bốn nàng trở nên gấp gáp.


      - tại có người tới nơi này, Grace, còn cả hai người các nàng nữa. Gương mặt xinh đẹp của các nàng chỉ có ta mới có thể thưởng thức. Ta phải vẽ ma pháp trận lên mặt các nàng, tránh cho những tên khốn kiếp kia nhìn thấy!


      Mặc dù là giọng điệu đùa, nhưng Mạnh Hàn lại lập tức bắt đầu vẽ Lục Mang Tinh trện lên mặt cho ba nàng.


      Grace do dự chút, sau đó ngoan ngoãn đứng sau Demi và Diana, để Mạnh Hàn vẽ từng ký hiệu kỳ quái cho các nàng.


      - Nếu như có người tới hỏi, cứ các nàng là người bên cạnh lãnh chúa đại nhân, sợ nguyền rủa làm tổn thương đến lãnh chúa đại nhân, cho nên cố ý hạ phong ấn ở người.


      Mạnh Hàn nhìn bốn nàng sau khi được vẽ xong giống như có gai mặt, liền cười ha ha.


      Demi và Diana còn biết khái niệm về xấu đẹp, nhìn nhau, dáng vẻ xem ra vô cùng hài lòng. Hình như mặt có trò để chơi vậy.


      Trong lòng Grace và Elyse lại hiểu , biết được lãnh chúa đại nhân làm vậy chính là quan tâm bảo vệ đối với mình. Tuy nhiên, hai người chỉ nhìn nhau, nhận được ấm áp trong mắt của đối phương nhưng hề ra lời.


      Liên tục mười mấy ngày, mỗi ngày đều có người qua. Ban đầu còn có mấy người . Sau đó quả thực chính là từng đội người tiến vào sa mạc. Trong đó còn có những đội có một, hai người mặc trang phục ma pháp sư. Có người sau khi mua vật phẩm trang sức ma pháp còn cố ý hỏi thăm cư dân ở nơi này nhặt được kim tệ kia ở chỗ nào. Cũng may Mạnh Hàn sớm an bài xuống. Mọi người đều trả lời rất nhất trí, khiến cho bất kỳ người nào nghi ngờ.


      Xem ra, bảo tàng của vương triều Lưu Kim là hấp dẫn người.


      - Bao nhiêu người vào?


      Tất nhiên Mạnh Hàn quan tâm tới những người này. Người vào nếu như có thể ra, căn bản đều là khách hàng tiềm năng chi tiêu tại nơi này. Cho dù mấy thích những người này, nhưng đối với kim tệ người bọn họ Mạnh Hàn lại cảm thấy chán ghét chút nào.


      - Có hơn hai trăm người.


      Elyse chuyến tới chợ mới vừa trở về, chỉ biết con số đại khái. Nàng nhanh chóng trả lời:


      - Con số cụ thể thế nào cũng ràng lắm.


      - Nha đầu ngốc, hỏi xem bán được bao nhiêu cái Lục Mang Tinh chẳng phải biết sao?


      Mạnh Hàn nhàng gõ cái vào đầu của Elyse, bảo nàng tìm hiểu tình hình.


      Rất nhanh, con số chính xác được đưa ra:


      - 264 cái, đại nhân.


      - Được. mười mấy ngày, hẳn có người sắp trở về.


      Mạnh Hàn nhìn thấy những người này tiến vào sa mạc, người mang theo bọc hành lý. Lấy khả năng chịu đựng của người bình thường tăng lên gấp ba, tính toán ra những người kia đại khái có thể ở lại trong sa mạc khoảng mười ngày. Những lính đánh thuê này, đặc biệt là đám người ban đầu dám mình tiến vào sa mạc, thể xem là quan trọng.


      Dường như mọi chuyện đều chứng minh suy luận của Mạnh Hàn. Phía xa trong sa mạc xuất điểm đen . Từ từ, điểm đen càng lúc càng lớn, biến thành bóng người lảo đảo tiến về phía bên này.


      - Nước, nước, ta muốn nước!


      Sớm có người tới nghênh đón, đỡ người lính đánh thuê với vẻ mặt phong trần tới chỗ ngồi. Người lính đánh thuê dường như gì khác, vừa mở miệng cũng chỉ là muốn nước.


      Trải qua quy luật khống chế sủng vật đám mây của Mạnh Hàn ưa xuống, Hoàng Sa Trấn nơi này phải là nơi phải lấy nước bùn để uống như trước kia nữa. Mọi người có đủ nước để dùng để uống.


      chén nước lớn được đưa đến trong tay của người kia. Người kia nâng hai tay lên, chỉ để ý đổ nước vào trong miệng, căn bản mặc kệ nước này có phải do cặp sinh đôi bị nguyền rủa đưa tới hay . Dường như từ lâu còn để ý tới kinh khủng của cặp sinh đôi bị nguyền rủa nữa.


      - Xem , ta gì nào? Gia hỏa mệt mỏi lại khát, bọn họ quan tâm nơi này có phải là nơi bị nguyền rủa hay .


      Bản thân Mạnh Hàn và thị nữ quản gia đứng phía xa nhìn biểu của người kia. Mạnh Hàn chỉ điểm cho các nàng:


      - Cho dù bị nguyền rủa, cũng lập tức chết ngay. Nhưng ăn uống lại có thể lập tức chết ngay. Lựa chọn này rất đơn giản.


      Người lính đánh thuê sau khi uống nước xong, hồi phục một chút tinh thần. Lúc này mới phát nơi này là nơi nào. Tuy nhiên, nếu uống nước xong, vậy cũng cần để ý ở thêm lát ăn chút gì .


      Phản ứng của người lính đánh thuê dường như nhanh chóng đón nhận thực, lập tức hỏi cư dân đưa nước cho uống:


      - Có gì ăn hay ?


      - Có.


      Người cư dân kia trả lời. Rất nhanh, người lính đánh thuê an vị ở trước nồi lẩu song sinh. Nhìn nồi nước sôi sùng sục và những miếng thịt được cắt mỏng đặt ở bên trong mâm, người lính đánh thuê khỏi cảm thấy nghi ngờ:


      - Đây là ăn sao? Thứ này làm sao ăn được?


      Sau khi được hướng dẫn đơn giản, người lính đánh thuê cảm thấy có chút khinh bỉ đối với cách ăn mới mẻ này. Nhưng cũng nhịn được tự với mình, ở nơi nông thôn như vậy có thể có đồ ăn gì tốt chứ? Ăn no cái bụng là được rồi.


      Ôm suy nghĩ này , dựa theo phương pháp mà cư dân kia vừa làm mẫu, nhúng miếng thịt ma thú mỏng bỏ vào trong nồi lẩu. Chờ tới khi thịt trắng ra, sau đó vớt lên nhúng vào nước chấm bên trong khay gỗ, tiếp đó đưa vào trong mồm.


      Chỉ nhai cái, con mắt của người lính đánh thuê kia nhất thời liền sáng lên. Tiếp theo biểu của lính đánh thuê thực khiến lãnh chúa đại nhân và quản gia các thị nữ của đứng ở phía xa quan sát thưởng thức quỷ đói ăn như hùm như sói.


      - mấy ngày ăn gì sao?


      Demi dùng tay ra hiệu, dường như cười nhạo người lính đánh thuê kia ăn căn bản ngẩng đầu lên được. Nàng hồn nhiên quên mất thời điểm bản thân nàng lần đầu tiên ăn lẩu, dường như biểu cũng thể tốt hơn so lính đánh thuê kia là mấy. Chỉ có điều, tiểu nữ hài nghịch ngợm dùng tay ra hiệu, chỉ khiến mọi người nở nụ cười. Bất kỳ ai cũng nhắc tới những chuyện trước kia của nàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :