Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 245: Thái độ công hội. (2)



      Chương 245: Thái độ công hội. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Các dong binh và khách thương qua lại chỉ chỏ, thỉnh thoảng có người phát ra tiếng sợ hãi thán phục, dường như bị thi thể Đại Kiếm Sư đỉnh phong chấn nhiếp.


      Luôn luôn có người nhận ra Austin là người nào, nhìn thấy cỗ thi thể này càng kinh ngạc hơn tước. Đại Kiếm Sư đỉnh phong, kém chút là bước vào hàng ngũ cao thủ Kiếm Thánh, cứ như vậy bị đóng lên giá thị chúng mang lại áp lực tâm lý cho người ta chỉ vài lần. Rất nhiều người nhìn qua lâu đài phủ lãnh chúa của Mạnh Hàn trong mắt ra nét sợ hãi.


      - Tại sao có thể như vậy?


      Bruce gần đây còn ở lại mỏ đá để mà tức giận nữa, tọa trấn Bạo Phong Thành. Tự nhiên có người đem tin tức từ Hoàng Sa Trấn truyền vào lỗ tai của . Nghe được Đại Kiếm Sư đỉnh phong Austin bị người ta giết chết, phản ứng đầu tiên là phân thiệt giả, sau khi đạt được câu trả lời thuyết phục càng kinh ngạc đứng phất dậy.


      Cho dù Bruce dưới áp bách cường lực của Mạnh Hàn, tạm thời đáp ứng thèm đếm xỉa tới, nhưng mà đối với Mạnh Hàn vẫn phục. Chỉ có điều muốn sản nghiệp của mình ở Hoàng Sa Trấn bị đàn áp nên mới nhân nhượng. Đối với Austin tìm Mạnh Hàn gây phiền toái Bruce thậm chí thập phần tán thành, thậm chí thập phần chờ mong nhìn thấy bộ dáng may của Mạnh Hàn. Dù sao đổi lãnh chúa khác cũng có người nào dám làm thế nào với dong binh công hội. ngờ rằng Đại Kiếm Sư Austin bị hộ vệ của Mạnh Hàn đánh chết.


      - Là ai? Là hộ vệ nào mà lợi hại như vậy?


      Người bên cạnh Mạnh Hàn Bruce đều phái người tìm hiểu qua, cũng biết là người nào bên người Mạnh Hàn có thể ngăn cản Đại Kiếm Sư đỉnh phong tập kích.


      - Là thủ lĩnh hộ vệ Kiều cùng Chu hai người.


      Người tới kịp thời báo cáo lại, tin tức của Jensen vô cùng đúng chỗ.


      - Hai người kia chỉ là hai Đại Kiếm Sư sơ cấp, căn bản có khả năng đánh chết Đại Kiếm Sư đỉnh phong.


      Bruce lắc đầu, dường như cũng hiểu thực lực của Kiều cùng Chu, nhưng mà cũng nghĩ tới nguyên nhân:


      - Đúng rồi, nếu như kết hợp với cường nỏ khủng bố kia có lẽ miễn cưỡng có thể làm được.


      - Vâng, Bruce, thi thể của Austin có dấu vết cung tiễn.


      Người tới nhớ lại dấu vết thi thể của Austin.


      Bruce gật gật đầu, thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại suy nghĩ nhiều, hợp tác với thành chủ Bạo Phong Thành có lẽ cần phải tiếp tục nữa. Nếu như lúc ấy làm sinh ý là vì mỏ vàng, tại chứng minh cái mỏ vàng kia là vũng bùn cách nào khai thác được. Mỏ vàng chính thức cũng chỉ nằm tay của lãnh chúa Antonio của Hoàng Sa Trấn mà thôi.


      Hơn nữa từ tin tình báo sưu tập được những mỏ vàng kia thời điểm nằm tay của lãnh chúa đại nhân mới biến thành mỏ vàng, chỉ cần rời tách lập tức bị đánh thành nguyên hình. Nhưng bất kể thế nào chuyện này là nhất định phải báo cáo lên cấp . tại cả thế giới thịnh hành tơ lụa lại nắm giữ trong tay của Mạnh Hàn, so sánh với Mạnh Hàn như mặt trời ban trưa thành chủ Bạo Phong Thành hoàn toàn có tư cách lên nổi mặt bàn, bất kể là tiền hay thế.


      Mà giờ khắc này Mạnh Hàn vô cùng vui vẻ nhìn qua hai kỵ sĩ của mình, sau khi ngủ say hai ngày các nàng tỉnh lại.


      - Tỉnh? nên cử động!


      thanh của Mạnh Hàn xuất bên tai của hai nàng, làm cho tâm tình các nàng có chút khẩn trương cũng nhõm hơn nhiều. Sờ sờ người mình dường như còn miệng vết thương khủng bố, kỳ quái lại nghe Mạnh Hàn gọi tên của các nàng.


      - Kiều! Chu! Joy cùng Julie mới là tên của các ngươi?


      - Đại nhân, chúng ta phải cố tình gạt ngài.


      Joy phát tình huống người của mình, quần áo cũng bị đổi qua, thân phận nữ nhân chắc chắn bị phát , nhưng mà Joy lập tức nghĩ tới vấn đề khủng bố:


      - Đại nhân, ngài làm sao biết tên của chúng ta?


      - có lỗi, có lần vào buổi tối ngồi ở bên cạnh hồ nước nghe được các ngươi gọi nhau như thế.


      Mạnh Hàn ngược lại cũng cần phải giấu diếm, chỉ có điều nhớ tới lúc hai nữ tắm rửa chỉ có thể đem lời tỉ mỉ.


      ngờ lời này lọt vào tai của Joy cùng Julie hai nữ thất thần hồi. Dường như hai nữ như vậy trong hồ nước chỉ có lần mà thôi. Mà lần kia thân thể hai nữ là trần truồng. Nghĩ đến điểm này Joy cùng Julie hai người giống như biến thành hai con tôm bị nướng chín, toàn thân trở nên đỏ rực và nóng bừng. Chuyện này chẳng phải có ý nghĩa thân thể hai nữ bị Mạnh Hàn nhìn sạch?


      - Đại nhân!


      Cuối cùng nhất Joy vẫn nâng gương mặt ngượng ngùng lên, chỉ vừa câu bị Mạnh Hàn chen ngang.


      - Các ngươi nên dưỡng thương cho tốt, thương thế tốt lên các ngươi là kỵ sĩ thủ hộ của ta.


      Mạnh Hàn cho hai nữ hứa hẹn. quản giới tính của các nàng, từ quá trình Austin ám sát Mạnh Hàn có thể thấy được hai nữ bị thương đều là vì Mạnh Hàn, bánh chưng , bánh ít lại, Mạnh Hàn tuyệt đối ủy khuất người nhà của mình:


      - Đúng rồi, về sau gọi các ngươi bằng tên vốn có ! Joy, Julie, cái tên này ta rất thích.


      Trở thành kỵ sĩ chính thức đây là nguyện vọng của hai nàng. tại Mạnh Hàn cũng chính miệng đáp ứng. Nhưng mà sau khi biết được Mạnh Hàn nhìn toàn bộ thân thể của mình, hai nữ dường như từ hai kỵ sĩ dám đánh dám giết lại biến thành hai nữ nhân thể gì.


      Thương thế người hai nữ cuối cùng cũng có tốt lên hoàn toàn. Chuyện này cũng có ý nghĩa tính mạng pháp trượng của Mạnh Hàn còn lực lượng nữa. Như vậy cũng tốt, người hai nữ mang theo tổn thương lưu lại huy chương khi sống mái với Austin, như vậy càng khiến người ta tin tưởng.


      - Vâng, đại nhân!


      Hai nữ giờ phút này còn lời gì để , chỉ còn đáp ứng.


      Lần nữa đường Hoàng Sa Trấn nhìn qua người trước mặt mang theo ánh mắt cung kính nhìn mình. Thậm chí có dong binh biết tình huống lập tức bị người bên cạnh cưỡng ép đè đầu cúi chào. Rất nhiều người đều dựa vào Mạnh Hàn để có được hy vọng sống sót, thậm chí có ít người phát tiểu tiền tài, nhìn thấy đại kim chủ của mình làm sao có thể cung kính? Dù Mạnh Hàn mang theo hộ đường Hoàng Sa Trấn ít người thầm lưu ý tới an toàn của lãnh chúa đại nhân.


      Nhìn qua tình hình này Mạnh Hàn rất vui mừng, chính mình tới thế giới này hơn năm rồi, rốt cục tính toán chân chính đứng vững gót chân. Tuy gặp nhiều áp bức và khuất nhục, thậm chí cừu hận, nhưng mà chính mình vẫn có dừng bước, cho dù là thành chủ Bạo Phong Thành ngấp nghé cơ nghiệp của bản thân, Mạnh Hàn cũng sợ.


      loạt thắng lợi mang tới chỉ tiền tài và quyền thế, còn có tin tưởng cường đại. tại Mạnh Hàn đối đãi dong binh công hội cùng công hội dưới mặt đất cũng thái độ của Mạnh Hàn chuyển biến rất nhiều.


      Nhìn xem tất cả chuyện này, đột nhiên Mạnh Hàn nghĩ đến Elyse, chính mình đáp ứng Elyse kết hôn với nàng, tại cũng được thời gian.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 246: Khiêu chiến quy tắc. (1)



      Chương 246: Khiêu chiến quy tắc. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Mạnh Hàn thậm chí lên kế hoạch tốt, đợi đến lúc kết hôn với Elyse tới ma pháp học viện xin tư cách ma pháp sư. Ít nhất người có thân phận ma pháp sư rất nhiều chuyện có quyền chuyện càng lớn hơn.


      - Cái gì? Ngươi thể gả cho ta?


      Lúc Mạnh Hàn cao hứng bừng bừng vào trong Tinh Linh sâm lâm ngắt lấy đóa hoa đẹp nhất tới trước mặt Elyse cầu hôn, nhưng mà cao hứng bị đánh tan:


      - Vì cái gì?


      Trước kia phải đáp ứng rất tốt sao? Tại sao bây giờ đột nhiên đổi ý? Đây là chuyện Mạnh Hàn dù thế nào cũng nghĩ thông suốt.


      - Bởi vì, bởi vì ta là song bào thai.


      Elyse nhìn qua ánh mắt khó hiểu của Mạnh Hàn trực tiếp chảy nước mắt. Cho dù nội tâm của nàng biết mình kỳ vọng gả cho Mạnh Hàn bao nhiêu, cỡ nào muốn đáp ứng cầu của Mạnh Hàn, nhưng mà giờ này khắc này nàng phải đối mặt cự tuyệt cầu của Mạnh Hàn, nàng phải lựa chọn cách tàn nhẫn với mình.


      - Song bào thai? Song bào thai như thế nào?


      Mạnh Hàn càng thêm hiểu, nhìn qua Elyse, trong mắt cơ hồ muốn bắn ra lửa:


      - Ngươi sợ nguyền rủa song bào thai ảnh hưởng tới ta sao? Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sợ hãi.


      - Đại nhân, vì chuyện này!


      Elyse bi thống lắc đầu.


      - phải vì chuyện này...


      Vừa vài lời nghẹn ngào được gì. Ngay sau đó dường như cả nàng cũng cách nào thừa nhận này, tâm thần vừa tức vừa vội ngất .


      - Elyse!


      Mạnh Hàn lớn tiếng kêu tên Elyse, lại ấn huyệt nhân trung giữa mũi và miệng, lại vỗ đôi má của nàng, cuối cùng đem Elyse từ trong hôn mê gọi về. Nhưng mà lần này Elyse chỉ còn rơi lệ, còn chuyện nữa.


      - Vì cái gì? Elyse!


      Mạnh Hàn vẫn như trước , song bào thai thế nào? Vì cái gì thể gả cho . Thế nhưng mà mặc kệ Mạnh Hàn hỏi như thế nào Elyse cũng chỉ lắc đầu rơi lệ.


      - Là có người nào gì với ngươi sao?


      Dường như Mạnh Hàn hiểu được cái gì đó, coi chừng hỏi Elyse.


      - Đại nhân, Elyse thể gả cho ngươi.


      thanh của Grace từ phía sau truyền tới, đồng dạng tràn ngập bất đắc dĩ.


      - Vì cái gì?


      Mạnh Hàn xoay người, đưa mắt nhìn về phía Grace. Có thể chuyện với Elyse cả Hoàng Sa Trấn dường như chỉ có Grace. Cho nên câu hỏi của Mạnh Hàn thập phần khách khí.


      - Đại nhân!


      Sau lưng Elyse ôm lấy Mạnh Hàn, ngăn cản nổi giận với Grace:


      - phải Grace, là ta.


      - , đây rốt cuộc là vì cái gì?


      Thân thể Mạnh Hàn mềm xuống, ngồi ở giường của Elyse tùy ý ôm Elyse chặt, sau đó nhìn qua Grace rồi nàng mở miệng.


      ...


      - Cũng bởi vì chuyện này?


      Mạnh Hàn nhìn qua Grace dường như cách nào tưởng tượng được, tại sao nàng dùng lý do này ngăn cản mình và Elyse kết hôn. Cho dù tỉnh táo từ góc độ nào có lẽ Grace đúng vậy, nhưng mà tại Mạnh Hàn cách nào tiếp nhận này.


      - Đại nhân, ta cũng tình nguyện gả Elyse cho ngươi, thế nhưng mà chúng ta thể suy nghĩ cho ngươi.


      Grace vừa mới giải thích nước mắt mặt chảy xuống, thế nhưng mà vô tình vẫn làm cho Grace lựa chọn bản thân tỉnh táo lại. thể bởi vì tình cảm ba người mà đánh mất lý trí của mình.


      - Đại nhân, tuy ta có biện pháp gả cho ngươi, nhưng mà ta từ trước tới nay vẫn ở cùng ngươi mà.


      Dường như Elyse sớm có quyết định, ôm Mạnh Hàn, ra ý nghĩ của mình:


      - Làm quản gia của ngươi cũng tốt, làm người tình của ngươi cũng được, trừ thể gả cho ngươi ra, ta giúp ngươi làm bất cứ chuyện gì.


      Hai nữ khóc lê hoa đái vũ, Mạnh Hàn cũng chầm chậm tỉnh táo lại. Quay người nhàng hôn Elyse cái, làm cho nàng nằm xuống, Mạnh Hàn lập tức lôi kéo tay của Grace, kéo nàng tới trước giường của Elyse:


      - Elyse, ngươi nghỉ ngơi chút. Grace, ngươi giúp ta xem chừng Elyse. Ta ra ngoài yên tĩnh chút.


      Demi cùng Diana dường như cũng biết vì cái gì lãnh chúa đại nhân được vui, cho dù vừa rồi Grace bảo các nàng rời , nhưng nhìn thấy gương mặt lãnh chúa đại nhân tràn đầy tái nhợt ra, lập tức nhu thuận theo sau.


      - Ta muốn giết người!


      Trước mặt của hai thị nữ thiếp thân Mạnh Hàn bao giờ che dấu tâm tình của mình. Demi cùng Diana nhìn qua nhau, đều có chút thể làm gì lắc đầu. Demi nhìn qua Diana nháy mắt, Diana nhu thuận lặng lẽ rời , nhanh chóng tìm người bí mật bảo hộ đại nhân.


      - Ah!


      Đứng trong khu vực hoang dã Mạnh Hàn nhìn lên bầu trời, gầm gú hơi, mặc dù như vậy cũng cách nào giải tỏa tâm thần của . Sau khi gầm gú chính là bực bội, Mạnh Hàn nhìn qua mặt đất hô lớn:


      - Gai đất!


      gai đất trang kiện từ mặt đất tưực tiếp bay lên, khi ma lực toàn thân của Mạnh Hàn bị rút sạch gai đất càng ngày càng cao, thậm chí vượt qua những gốc cây che trời trong Tinh Linh sâm lâm. Mãi cho đến khi ma lực toàn thân của Mạnh Hàn còn mới dừng lại. Sau đó, Mạnh Hàn ngừng đấm đá vào gai đất kia, lúc này mới hòa hoãn xuống.


      - Ai? Ai ở bên kia?


      Đột nhiên có động tĩnh làm kinh động Mạnh Hàn, Mạnh Hàn nhìn qua hướng kia câu.


      - Là ta!


      thanh giòn giòn giã giã vang lên, thập phần quen tai, dường như từng nghe qua. Sau đó Mạnh Hàn nhìn thấy nữ mù Amanda.


      - Là ngươi? Ngươi tới nơi này làm cái gì? xem tại


      Mạnh Hàn có chút kinh ngạc, Amanda mù lòa có thể rời khỏi Hoàng Sa Trấn xa như vậy làm gì?


      - Đợi gia gia của ta.


      Amanda khẽ mỉm cười, nhìn qua Mạnh Hàn giải thích:


      - đến bên cạnh Tinh Linh sâm lâm tìm thực vật trị mắt giúp ta.


      - Ánh mắt ngươi có thể trị?


      Mạnh Hàn vốn còn cho rằng Amanda trẻ tuổi như vậy biến thành đui mù mà tiếc hận, sau khi nghe được tin tức này cũng cao hứng thay cho nàng, ngay cả mình có cảm giác gì cũng được.


      - Đại nhân, vì cái gì ngươi ở nơi này hô to như vậy? Là có chuyện vui sao?


      Amanda có trả lời vấn đề của Mạnh Hàn, hỏi ngược lại .


      - Ta gặp phải phiền toái.


      Ma xui quỷ khiến Mạnh Hàn lại có giấu diếm Amanda chút nào, đem chuyện của mình vừa gặp thổ lộ lần với Amanda, hoặc là bởi vì nàng bị mù lòa.


      - Ngươi thực hạnh phúc!


      Nghe xong câu chuyện của Mạnh Hàn Amanda phản ứng đầu tiên cũng phải khích lệ Mạnh Hàn, cũng phải đồng ý , mà là hâm mộ câu:


      - Hai người các nàng đều ngươi, nếu làm ra quyết định như vậy.


      - Các nàng, hai?


      Mạnh Hàn nghe câu này của Amanda cả kinh, trong lúc này còn có chuyện của Grace?


      - Đương nhiên!


      Amanda cười cười:


      - Tuy ta nhìn thấy đường nhưng mà cảm giác của ta linh mẫn hơn bất cứ kẻ nào. Nếu như ngươi, sợ ngươi bị thương tổn, các nàng có thể làm ra quyết định nhẫn tâm như vậy sao?


      - Thực?


      Sau khi Mạnh Hàn tỉnh táo lại bỏ tâm tư tức giận của mình lúc nãy, cẩn thận suy nghĩ nhất cử nhất động của Grace cùng Elyse, cùng với quyết định cuối cùng của Elyse dường như là như vậy rồi. Hơn nữa lúc ấy Grace dường như cũng có phản đối, bề ngoài dường như nàng cũng quyết định làm như thế.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 247: Khiêu Chiến Quy Tắc. (2)

      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 247: Khiêu Chiến Quy Tắc. (2)




      - Tin tưởng ta!


      mặt Amanda xuất mỉm cười thỏa mãn, giống như có thể làm được chuyện này nàng thỏa mãn, mà giống Mạnh Hàn:


      - Tuy ta nhìn thấy đường nhưng ta cũng là nữ nhân. Lòng dạ nữ nhân ta hiểu hơn đàn ông các ngươi.


      - Như vậy ngươi có biện pháp nào , để cho ta có thể lấy song bào thai làm vợ?


      Mạnh Hàn cũng cảm giác được mình đường đường là Nam tươc, lãnh chúa đại nhân lại thỉnh giáo nữ nhân đui mù có gì thỏa đáng, tràn ngập hy vọng hỏi.


      - Đây là chuyện có biện pháp, quy tắc quý tộc là như thế.


      Amanda lắc đầu, tỏ vẻ chính mình bất lực:


      - Ngươi bây giờ còn có năng lực quyết định quý tộc nên sinh hoạt như thế nào, vậy ngươi cũng chỉ có thể dựa theo cách sinh hoạt của quý tộc.


      - Ý của ngươi nếu như ta có thể thực lực cải biến sinh hoạt của quý tộc, ta có thể dựa theo ý nghĩ của mình mà sinh hoạt?


      Mạnh Hàn lập tức ý thức được Amanda có nghĩa gì.


      - Đây là ngươi , ta cũng .


      Amanda giảo hoạt cười cười, mặc dù hai mắt vô thần nhưng mà có cảm giác linh động khác.


      - Ta hiểu rồi.


      Mạnh Hàn gật gật đầu:


      - Nếu như lời của ta chính là thánh chỉ, những người khác chỉ có thể chấp hành mà thể nghi vấn, ta nghĩ đến lúc đó có kẻ nào dám khoa tay múa chân trước mặt của ta! Ta là lấy song bào thai cũng tốt, hoặc diệt thành chủ chó má nào đó cũng được, ai cũng dám nửa chữ . Ta biết ta nên làm như thế nào rồi! Amanda, cám ơn ngươi!


      Mạnh Hàn đứng dậy, rất chính thức thi lễ quý tộc với Amanda. Amanda giông như nghe ra thanh và động tác của Mạnh Hàn, cũng mỉm cười đứng dậy quỳ gối đáp lễ.


      Hành lễ xong Mạnh Hàn cảm thấy mỹ mãn quay người quay về tòa thành của mình. Amanda y vẫn lưu lại tại chỗ.


      - Tiểu thư, tại sao phải với những lời này?


      Hồi lâu sau bên người Amanda đột nhiên xuất lão nhân Roger, dường như rất khó hiểu hỏi Amanda.


      - Bởi vì thoạt nhìn rất hài lòng với sinh hoạt giờ. Ta muốn nhìn nếu toàn lực ứng phó đó là cái dạng gì?


      Amanda cười :


      - Bắt đầu ta chỉ muốn học làm cách nào biến nơi cằn cỗi này thành đông đúc và phồn vinh như vậy, suy khi hiểu được phương pháp ta thấy có ý định ăn no rồi chờ chết, có mục tiêu, cho nên trợ giúp dựng cái.


      Roger thêm gì, dù sao tiểu thư quyết định quyết định, điểm này chưa từng cải biến qua. Trước kia có, về sau cũng có.


      - Grace, Elyse!


      Mạnh Hàn bị kích động tiến vào gian phòng, nhìn qua hai mỹ nữ quản gia ra:


      - Ta quyết định. giờ ta thể lấy các ngươi làm vợ, như vậy chỉ có thể ủy khuất các ngươi làm quản gia của ta. ngày nào đó ta cho cả thiên hạ biết, ta muốn bọn họ chỉ có thể gật đầu. Ta muốn kết hôn với song bào thai, bọn họ chỉ có thể mang quà tới chúc mừng ta!


      Grace cùng Elyse cũng biết Mạnh Hàn ra ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng mà Mạnh Hàn tại tràn ngập ý chí chiến đấu, đây chính là trạng thái các nàng ưa thích lãnh chúa đại nhân. Nhất là Grace, Mạnh Hàn còn câu kết hôn với các ngươi, cũng ý nghĩa muốn kết hôn với Grace, chuyện này sao làm Grace ảm đạm biến thành kinh hỉ đây?


      - Nhưng mà tâm tình của ta giờ cách nào tốt được.


      Mạnh Hàn hừ hừ hai tiếng:


      - Ta phải tìm tên gia hỏa nào đó để phát tiết tâm tình thôi, vạy bắt đầu từ Bạo Phong Thành Eder .


      Mạnh Hàn xác thực rất tức giận, cần tìm địa phương phát tiết lên người Bạo Phong Thành Eder Tử tước, cũng chỉ có mới là đối tượng chọn lựa đầu tiên. Vốn Mạnh Hàn còn có ý định thả tin tức Austin bị giết xong cho Eder sống trong lo lắng sợ hãi thêm mấy ngày, nhưng tại xem ra cần. đọc truyện mới nhất tại .


      - Các ngươi cảm thấy thành chủ Bạo Phong Thành đại nhân có xứng với danh xưng này ? Cảm thấy hứng thú ?


      Sau khi Mạnh Hàn an ủi hai nữ hài, đột nhiên lại hỏi câu, đây là câu bộc lộ dã tâm trần truội. Bất kể là về công hay về tư Mạnh Hàn tại cũng hy vọng Bạo Phong Thành nắm giữ trong tay của người nào khác. Đây là con đường ra ngoài duy nhất của Hoàng Sa Trấn, so với con đường tơ lụa còn tốt hơn cả trăm lần, nếu như lần nữa bị người ta phong tỏa Mạnh Hàn phải đích thân chu cấp sinh hoạt đắt đỏ cho cư dân của mình rồi.


      - Rất êm tai, đại nhân!


      Grace cùng Elyse nhìn qua lãnh chúa đại nhân khó chịu muốn tìm nơi phát tiết, trăm miệng lời trả lời.


      - Vậy ở lại nơi này tịnh dưỡng cho tốt , ta rất nhanh quay về!


      Mạnh Hàn lại bảo hai nữ nghỉ ngơi, thậm chí chuyên môn lưu lại hai thị nữ thiếp thân và mấy hộ vệ bảo vệ, chính mình mang theo Gavin bốn người cùng với hơn bốn mươi chiến sĩ cùng đám dong binh lên đường tới Bạo Phong Thành. Joy cùng Julie thương thế còn chưa khỏi hoàn toàn, còn dưỡng thương trong phòng của mình.


      Vừa nhìn thấy tư thế của Mạnh Hàn lũ tiểu tử kia cũng biết được ân oán của Mạnh Hàn cùng Bạo Phong Thành như thế nào, cho nên hiểu Mạnh Hàn muốn làm gì. Loại đấu đá quý tộc này người bình thường khó mà nhìn thấy được, vất vả có cơ hội xem lần, ít người ôm tâm tình náo nhiệt theo.


      Đương nhiên người theo nhiều nhất chính là thành viên thương đội đại phát tài nhờ tơ lụa của Mạnh Hàn, nhận được tin tức này hai lời trực tiếp lệnh cho hộ vệ mình thuê theo sau. Bọn họ theo sau phải xem náo nhiệt, lão bản của bọn họ bảo theo sau làm trợ thủ cho Mạnh Hàn. Có người dám vô lễ với lãnh chúa đại nhân cứ giết là được!


      Vốn chỉ là đội ngũ chừng bốn mươi người, đợi đến lúc Mạnh Hàn được nửa đường biến thành hơn hai ngàn người. Trong đó tuyệt đại đa số đều là hộ vệ thương đội mang theo vũ khí, đường nghe lệnh của lãnh chúa đại nhân như thiên lôi.


      Nhìn thấy đại đội nhân mã quy mô to lớn như thế thành vệ quân thủ thành cũng xanh mặt. Vội vội vàng vàng đóng cửa thành Bạo Phong Thành từ rất xa, đứng tường thành bắt đầu run rẩy. chỉ có bọn họ sợ hãi, bởi vì Đại Kiếm Sư đỉnh phong hộ vệ bên cạnh thành chủ cũng bị lãnh chúa Hoàng Sa Trấn thu thập, đám cá tạp như bọn họ có thể làm cái gì chứ?


      - Ta là lãnh chúa Hoàng Sa Trấn, ta cần giao bao nhiêu thuế mới được vào thành? Đứng dưới thành Mạnh Hàn cũng cũng thèm quan tâm nhìn qua đám thành vệ quân run rẩy. Sau khi báo tên Mạnh Hàn lặng lẽ chờ đám người kia đưa ra câu trả lời thuyết phục.


      tường thành chỉ có tên đại đội trưởng chỉ huy quân thủ thành, nhưng nào dám vô lễ với Mạnh Hàn chứ. Nhưng vấn đề của Mạnh Hàn hắm cũng biết nên trả lời như thế nào cả, chỉ có thể trầm mặc.


      Nhưng mà muốn mở cửa thành tuyệt đối dám, mấy ngàn người theo sau Mạnh Hàn mỗi người đều phải đèn cạn dầu, cho thêm cái đầu cũng đủ cho đám người này chém, nhất là sắc mặt lãnh chúa Hoàng Sa Trấn trẻ tuổi kia cũng tốt, nào dám mở cửa thành chứ.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 248: Tiện đường mà thôi.

      Chương 248: Tiện đường mà thôi.


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Trong nội tâm của tên đội trưởng chỉ có ý niệm trong đầu, chuyện này phải cho người về báo cáo thành chủ, hỏi xem bản thân phải làm thế nào.


      - Mở cửa!


      có người trả lời, Mạnh Hàn cũng thêm cái gì, chỉ trầm thấp kêu tiếng, đám người phía sau lúc này cũng rống to lên.


      Tình cảm quần chúng xúc động ở phía dưới, vệ binh càng dám mở cửa. Động tác của bọn họ giống như tùy tùng tỏ vẻ bất mãn thay cho Mạnh Hàn. Trừ binh sĩ do Mạnh Hàn tự mình huấn luyện ra vẫn đứng nguyên tại chỗ như bàn thạch, những tên hộ vệ thương đoàn kia lúc này xuất ra binh khí giơ lên cao cao.


      Xoát, Mạnh Hàn đưa tay lên cao toàn bộ thanh đều yên tĩnh lại giống như vùng chân , yên tĩnh tới mức đáng sợ. Loại tình hình này càng làm cho đám vệ đội tường thành Bạo Phong Thành sợ hãi hơn.


      - Gai đất! Gai đất! ... Gai đất!


      Mạnh Hàn nhàng hô hơn mười câu như thế, dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người tường thành và sau lung, mấy cây gai đất vừa thô vừa to từ mặt đất dâng lên cao cao.


      Xác thực mà đây thể xem là gai đất, ngăn nắp giống như bậc thang vậy. Hơn nữa càng làm cho người ta kinh ngạc là những bậc thang này lớn đều nhau chỉ có độ cao giống nhau mà thôi. Bắt đầu từ chân của Mạnh Hàn bậc thang càng lên càng cao, bậc thang này đủ cho người ta thoải mái bước lên.


      Mọi người chỉ nhìn qua Mạnh Hàn trong tích tắc, trong miệng ngâm xướng mấy câu ma pháp chú ngữ khó hiểu trợn mắt há hốc mồm phát , trước mặt Mạnh Hàn xuất bậc thang khiến Mạnh Hàn nhõm lên . Đây là ma pháp gì? Cho dù là người kiến thức rộng rãi cũng chưa từng nhìn thấy chứ đừng là nghe thấy qua.


      Mạnh Hàn bắt đầu đến bậc thang, từng bước lên tường thành, sau lưng là bọn người Gavin theo sát. Bộ dáng của Mạnh Hàn căn bản cần phải nhờ đám thành vệ quân Bạo Phong Thành mở cửa thành, lên tường thành vô cùng nhàn nhã.


      Chỉ có điều chiêu thức này của Mạnh Hàn lại dọa đám thành vệ quân sợ hãi vỡ gan. Ngay cả Đại Kiếm Sư đỉnh phong cũng dám giết làm gì quan tâm tới những tiểu binh như bọn họ? Vừa rồi bọn họ còn lễ phép cự tuyệt Mạnh Hàn ngoài cửa, tại Mạnh Hàn lên bọn họ có quả ngon để ăn sao?


      Cố tình muốn ngăn cản nhưng mà dưới thành có chí ít vài trăm tên gia hỏa kéo cung, chỉ vào người tường thành. Ai ăn gan báo đứng ra ngăn cản chứ? Tên đội trưởng sợ vỡ mật, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạnh Hàn sắc mặt bình tĩnh từng bước tới, ngay cả động cũng dám động.


      Chỉ có điều là như vậy, đội trưởng và đám cấp dưới cũng cảm giác được trong nội tâm Mạnh Hàn vô cùng bất mãn, tuy trong quá trình Mạnh Hàn lên câu nào, thậm chí ngay cả động tác dư thừa cũng cần làm, nhưng mà tất cả mọi người cảm giác được tức giận tích lũy trong lòng của .


      Ừng ực tiếng, tiểu đội trưởng trực tiếp quỳ rạp xuống. Cho dù cũng phải là thủ phạm trực tiếp tạo nên xung đột với Mạnh Hàn, nhưng mà gác nơi này trong thời gian dài như vậêu cầu của cấp chính là đối phó Hoàng Sa Trấn rất ràng. cũng muốn Mạnh Hàn đem toàn bộ chuyện này tính lên đầu của , cộng thêm cử động vừa rồi, tại tiểu đội trưởng trong nội tâm chỉ hy vọng xa vời, lửa giận của Mạnh Hàn nên phát tiết lên người của .


      Đội trưởng vừa quỳ dám binh sĩ khác còn dám đứng hay sao, cho dù là tiểu binh thực phải là người ngu. Ai cũng nhìn ra hôm nay muốn sống phải làm cho lãnh chúa đại nhân trước mặt này cao hứng mới được.


      - Eder vương bát đản kia ở nơi nào?


      Mạnh Hàn chậm rãi lên thành lâu, đến trước mặt tiểu đội trưởng quỳ xuống run rẩy hỏi câu.


      - Ta biết!


      Vừa mới vô ý thức câu, đội trưởng chợt kịp phản ứng:


      - Ta biết , ta biết ! Ngay tại trong phủ thành chủ. Đại nhân!


      - Mang ta !


      thanh của Mạnh Hàn cao nhưng lại bao hàm uy nghiêm thể phản bác. Đội trưởng quỳ mặt đất gấp gáp vội vàng gật đầu, vội vàng đứng lên cẩn thận ở phía trước, mang theo bọn người Mạnh Hàn .


      Tất cả mọi người sau lưng Mạnh Hàn đều mang theo hưng phấn và kinh ngạc, theo đội ngũ phía trước dẫm lên gai đất lên thành lâu. Ai cũng dám chuyện lớn tiếng, im ắng theo sau lưng lãnh chúa đại nhân.


      Ai cũng nhìn ra lãnh chúa đại nhân khó chịu, nhưng mà có người nào dám bất mãn cái gì, chỉ có thể đem tất cả phát tiết lên đầu của thành chủ Bạo Phong Thành Eder, là thằng này chính là nguồn gốc bất mãn của lãnh chúa đại nhân. Chỉ có điều tại người theo phía sau càng ngày càng dám ở trước mặt lãnh chúa đại nhân cao giọng chuyện, thậm chí phát ra thanh lộn xộn cũng dám, dường như theo sau lưng lãnh chúa đại nhân cả bọn họ cũng bị sợ hãi.


      - Đại nhân!


      Phía trước là người phụ trách phân hội dong binh công hội Bruce chạy tới trước mặt, nhìn thấy Mạnh Hàn, biến sắc, vội vàng nghênh đón. Dong binh công hội tin tức linh thông, Mạnh Hàn còn chưa tới Bạo Phong Thành bọn họ nhận được tin tức. đợi kịp phản ứng chuyện gì xảy ra Mạnh Hàn vào trong thành rồi. Bruce trừ mắng tên đội trưởng phụ trách cửa thành mắng xối máu đầu ra, cũng chỉ có thể chào đón Mạnh Hàn.


      - Đại nhân có ý định gì?


      Cẩn thận hỏi ý đồ của Mạnh Hàn đến đây, Bruce cân nhắc hôm nay nếu như Mạnh Hàn và thành chủ Bạo Phong Thành có xung đột phải xử lý như thế nào.


      - Ta đến thương lượng với thành chủ đại nhân tôn kính a, về vấn đề thu thế của khách thương từ Hoàng Sa Trấn tới Bạo Phong Thành này.


      thanh của Mạnh Hàn vẫn nhàng như có chuyện gì, vội chậm. Lý do thập phần hoàn mỹ, hai quý tộc, thành chủ, tiểu lãnh chúa, danh nghĩa người có lãnh địa và người phụ thuộc, hai quý tộc thương lượng chút vấn đề thu thuế của lãnh địa cho dù là quốc vương bệ hạ ở chỗ này cũng ra chữ ổn nào.


      - Thế nhưng mà những người này?


      Đương nhiên Bruce có ngây thơ cho rằng Mạnh Hàn tới bàn chuyện này, bàn chuyện cũng cần mang theo đội ngũ mấy ngàn người thế này. Nhiều người cầm theo vũ khí đằng đằng sát khí, trực tiếp đánh Bạo Phong Thành cũng đủ rồi.


      - Ah, những người này ah!


      Mạnh Hàn quay đầu nhìn lại, tất cả mọi người rất yên tĩnh nhìn qua Mạnh Hàn. Mạnh Hàn quay người lại :


      - Ta cũng biết, có thể là tiện đường thôi!


      - Đúng vậy, chúng ta là tiện đường tới.


      Người đằng sau thông minh tiếp câu chuyện của Mạnh Hàn, sau đó đám người sau lưng cùng kêu lên:


      - Đúng vậy a, chúng ta là tiện đường!


      mặt Bruce cũng lộ ra nụ cười khổ, chuyện ràng như vậy lại bị Mạnh Hàn thành tiện đường, thế nhưng mà cũng thể làm gì với Mạnh Hàn, chỉ có thể đứng ở nơi đó cười khổ.


      - Như thế nào, tin?


      Mạnh Hàn nhìn qua bộ dáng của Bruce biết nghĩ như thế nào, nhưng mà Mạnh Hàn chỉ cười :


      - lừa ngươi, là tiện đường mà thôi.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 249: Chỉ công .



      Chương 249: Chỉ công .


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Trước mắt nhìn thấy phủ thành chủ, vệ binh ở cửa sớm nhìn thấy màn này rồi, thậm chí sớm hơn trước đó cửa thành có người tới báo cáo chuyện xảy ra bên này. tại đối mặt với đội ngũ mấy ngàn người còn có tên gia hỏa này chán động đứng ở cửa đây, sớm bỏ chạy thoát thân rồi, cửa ra vào cần người nào , còn ai cả.


      Bruce vẫn theo, trong nội tâm ngừng nguyền rủa cao tầng dong binh công hội, vì cái gì cho tới bây giờ còn tin tức nào truyền tới chứ, hại Bruce chỉ có thể cẩn thận duy trì quan hệ của hai bên. Nhưng mà thoạt nhìn Eder bên này cần duy trì như thế nào, thực lực song phương hoàn toàn cải biến rồi, tin tưởng Bruce tại cũng có thể trực tiếp làm ra quyết định cấp cũng có ai đưa ra cách nào cả.


      thể tiểu lãnh chúa Antonio này làm cho người ta rung động tột đỉnh. Vốn tưởng rằng tiểu lãnh chúa ở nơi nguyền rủa và là ma pháp củi mục, suy ý duy nhất bị thành chủ cướp có biện pháp xoay người, vạn kiếp bất phục. ngờ Mạnh Hàn dùng tốc độ còn nhanh hơn thế kiếm kim tệ trở về.


      cách nào tưởng tượng, sau khi có được nhiều kim tệ cũng cần tạo thế, thực lực bản thân cường đại như thế rồi. Sở dĩ Bruce biết đạo lý kia đó là bởi vì trước kia có đủ kim tệ mà thôi.


      - Đại nhân, phải ta muốn che chở cho tên hỗn đản kia, nhưng nếu như bởi vì chuyện này mà động thủ với thanh danh của ngài được bù nổi mất.


      Bruce khó có được cân nhắc thay Mạnh Hàn phen, thời điểm Mạnh Hàn muốn tiến vào phủ thành chủ cẩn thận ra.


      - Có đạo lý.


      Mạnh Hàn gật gật đầu, ngẩng đầu lên nhìn Bruce y vẫn còn gương mặt khẩn trương, nhịn được trợn trắng mắt:


      - Ngươi vẫn cho rằng đám gia hỏa đằng sau là do ta mang tới hay sao?


      Bruce phản bác được, trừ cho Mạnh Hàn gương mặt tái nhợt thêm câu nào.


      Mạnh Hàn bất đắc dĩ lắc đầu, quay người tới trước mặt đám dong binh kia giọng cái gì đó, duỗi ngón tay ra đặt lên miệng, làm tư thế yên lặng. Lập tức những thanh nghị luận biến mất, yên tĩnh như đêm tối.


      Duỗi ngón lên mặt đất, Mạnh Hàn giống như vẽ ra đường kẻ . Sau đó tay của Mạnh Hàn lúc lắc ra phía ngoài, lại cường điệu chút, những dong binh kia dường như hiểu ý của Mạnh Hàn rồi, đồng loạt lui ra phía sau vài bước, giống như đứng sau đường kẻ kia. đọc truyện mới nhất tại .


      - Ngươi xem, tất cả mọi người theo phải người của ta rồi.


      Xoay người lại Mạnh Hàn rất chăm chú nhìn qua Bruce ra. Lời của lại làm cho Bruce cười khổ đến tột đỉnh. Nhiều người như vậy nghe lời của ngươi, phải người của ngươi chẳng lẽ là người của ta? Nhưng mà thời điểm này dám ra câu này hay sao?


      - Mở cửa!


      Mạnh Hàn chỉ câu, đại môn của phủ thành chủ mở ra. Hai huynh đệ Christopher xuất sau cánh cửa. Trừ hai người bọn họ còn người nào khác.


      Mạnh Hàn nghênh ngang vào phủ thành chủ, đứng ở bên ngoài nhìn và gật gật đầu:


      - Ngay ở chỗ này a!


      Sau lưng thêm huynh đệ Gavin gật đầu cái, lập tức nhanh chóng biến mất, chờ bọn họ xuất lần nữa sau lưng Mạnh Hàn nhiều ra cái ghế.


      Thoải mái ngồi lên mặt ghế, Mạnh Hàn nhìn qua các chiến sĩ theo mình tiến vào, gật gật đầu, sau đó nhìn qua Bruce ở ngoài cửa:


      - biết thành chủ đại nhân có ở đấy , phiền toái Bruce tiên sinh mời ra giúp ta được chứ?"


      Bruce mới muốn nhúm tay vào vũng nước đục này, nghe vậy vội vàng lắc đầu, thậm chí ngay cả cửa cũng có ý định tiến vào, chỉ đứng ngoài cửa xa xa nhìn vào. Trước kia thành chủ Bạo Phong Thành đối đãi với Mạnh Hàn như thế nào, Bruce cũng nghe qua chút, đây là thời điểm lãnh chúa trẻ tuổi này hồi báo cho Eder Tử tước, chuyện khác nhiều lời, cũng hỏi nhiều.


      - Gavin, mời thành chủ đại nhân của chúng ta ra , ta cần chuyện tốt với .


      Mạnh Hàn nhìn qua Gavin mệnh lệnh tiếng.


      - Vâng, đại nhân!


      Gavin đáp ứng tiếng vung tay lên, hơn mười chiến sĩ trực tiếp xông về phía sau. Những người khác sớm tản ra chung quanh Mạnh Hàn rồi, đứng bảo vệ lãnh chúa đại nhân.


      đến lát thành chủ đại nhân Eder được hai chiến sĩ cưỡng ép mang ra, ngừng giãy dụa xuất trước mặt Mạnh Hàn. Đến trước mặt lãnh chúa buông lỏng tay, Eder Tử tước bị ném mặt đất.


      Tình hình tại làm cho Mạnh Hàn chợt nhớ tới thời điểm mình vừa tới thế giới này, nhớ lại cuối cùng gặp mặt Bá Tước đại nhân. Khi đó Mạnh Hàn dường như cũng giống như Eder Tử tước đại nhân này, mặc dù có tước vị và chức quan người, nhưng mà trước mặt Bá Tước cường thế có chỗ phản kháng.


      vô cùng tàn khốc, trong vòng năm ngắn ngủi Mạnh Hàn có thể ngồi ở đây nhìn thủ hạ của mình mang lãnh đại trực tiếp danh nghĩa tới trước mặt của mình chút khách khí. Mà thành chủ đại nhân này so với mấy tháng trước kia thậm chí còn ngồi quảng trường cao cao bức bách chính mình cầm sinh ý duy nhất là Bạch Diệu mỏ tinh thạch chuyển nhượng phân tiền nào cho .


      Mấy tháng gặp Eder đại nhân giống như biến thành người khác. Nếu như phải mặc trang phục quý tộc và gương mặt từng quen biết, Mạnh Hàn thậm chí cũng nhận ra được. Đói trong mấy tháng ngắn ngủi Eder thành chủ đại nhân giống như già mười tuổi, thân thể còng xuống, đầu còn xuất ít tóc bạc giống như trúng nguyền rủa già yếu của tỷ muội tinh linh vậy.


      - Eder đại nhân!


      Trong thanh của Mạnh Hàn bình tĩnh mang theo tia giễu cợt.


      - Đây là như thế nào? Chẳng lẽ là bị nguyền rủa sao? Thoạt nhìn khí sắc cũng được tốt cho lắm nhỉ!


      Eder làm gì dám tiếp lời, thành vệ quân của phủ thành chủ sớm chạy tới nơi nào rồi, đối mặt Mạnh Hàn và đám thủ hạ như lang như hổ, trong thời điểm này vừa phản kháng bị đánh vài cái, đến bây giờ còn đau. Huống hồ Mạnh Hàn trêu chọc trong tai Eder chẳng khác gì ác ma , ai biết Mạnh Hàn tức giận, mệnh lệnh tiếp theo là gì, tiêu diệt mình hay sao?


      Sau khi phái Austin ám sát thất bại, thi thể bị thị chúng Eder biết chính mình xong rồi. Chỗ dựa lớn nhất đáng tin, chỗ dựa quan trường cho tới bây giờ đều là nhìn mình hiếu kính bao nhiêu kim tệ, nhưng mà so với Hoàng Sa Trấn Mạnh Hàn giờ ai cũng hiểu giữa kim tệ nên lựa chọn như thế nào. Những ngày này Eder càng cách nào ăn được và ngủ ngon giấc, làm gì còn phong phạm quý tộc cơ chứ, nếu như phải còn có ít người hầu hạ đoán chừng tại so với ăn mày có gì khác nhau cả.


      - Như vậy có phải quá tôn kính với thành chủ đại nhân hay ?


      Mạnh Hàn nhìn qua Eder co rúm lại mặt đất, nhớ tới lúc ra lệnh cho binh sĩ dùng cung tiễn nhắm vào Elyse nội tâm nhịn được tức giận.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :