Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 228: Đạt thành hiệp nghị.



      Chương 228: Đạt thành hiệp nghị.


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Trung niên nhân này toàn thân đổ mồ hôi lạnh, còn vẻ thong dong trước kia nữa, rốt cuộc cánh tay cầm kiếm cũng buông xuống, nhưng mà tất cả mọi người cũng nhìn ra được cánh tay cầm kiếm ngăn cản mũi tên vừa rồi lúc này bắt đầu phát run.


      - xin lỗi ah, bởi vì hiểu lầm làm hư bàn và kiếm của các vị, thanh kiếm được bồi thường cho ngươi.


      Mạnh Hàn chỉa chỉa vào vào cái ghế, ý bảo trung niên nhân ngồi xuống.


      - dám dám!


      Trung niên nhân thành thành ngồi xuống, bỏ kiếm lên bàn để tránh hiềm nghi, mũi kiếm chỉa về phía mình, chuôi kiếm đặt qua hướng Mạnh Hàn:


      - Thanh kiếm này ta cho rằng tệ lắm, nghĩ tới chịu nổi kích ah! Đại nhân có cung tiễn như vậy làm cho người ta ngoài ý muốn.


      Trong khoản thời gian chuyện dường như trung niên nhân ổn định tâm thần, quyết định dùng thái độ gì đối mặt với Mạnh Hàn. xem tại


      - Công tử của đại nhân vật?


      Mạnh Hàn cũng quay đầu lại, thò tay chỉ vào người trẻ tuổi kia, :


      - theo ngươi ra ngoài lịch lãm rèn luyện?


      - Đúng vậy a, kinh nghiệm chưa đủ làm đại nhân chê cười rồi.


      Trung niên nhân thể làm gì thừa nhận điểm này, thực tế chuyện này quá dễ nhìn . Luận thực lực người trẻ tuổi khẳng định phải mạnh nhất trong bọn họ nhưng lại có thể chuyện ra lệnh cho đám người, cần hỏi nhất định là thân phận cao.


      - Người trẻ tuổi khí thịnh ít, có thể hiểu được.


      Mạnh Hàn gật gật đầu, làm như hai người thân quen nhiều năm với nhau, còn chút ý chỉ bảo vãn bối:


      - có việc gì dạy bảo nhiều, cơm có thể ăn bậy, lời thể lung tung ah! Hôm nay nếu phải mọi người cho rằng là hiểu lầm, chừng ngay cả cơ hội chuyện cũng có, ngươi có đúng hay ?


      Trung niên nhân còn có thể cái gì? Trừ cười gật đầu và trong nội tâm cười khổ ra dường như thể phản bác được cái gì cả. Về phần người trẻ tuổi mới vênh váo tự đắc, giờ phút này sắc mặt tái nhợt vẫn đắm chìm trong sợ hãi, làm gì có khả năng ra nửa chữ.


      Mạnh Hàn đúng sai, có số việc đúng là có thể làm nhưng thể . Tỷ như có chút nơi dong binh công hội được hưởng thụ đặc quyền, nhưng tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau ai cũng trắng trợn tuyên dương. Cũng chỉ có người tuổi trẻ kia biết trời cao đất rộng mới có thể ra lời lẽ kiêu ngạo như vậy. Ít nhất trung niên nhân biết lời này nếu lung tung gây cho dong binh công hội rất nhiều đại phiền toái.


      Thò tay cầm lấy thanh kiếm của trung niên nhân kia, Mạnh Hàn cầm quan sát trong tay hồi, lúc này mới quay thanh kiếm giao cho Joy:


      - Đem thanh kiếm nầy sửa chút, chất thép rất tồi.


      - Vâng, đại nhân!


      Kiều thò tay tiếp nhận, cũng có rời , lập tức có người từ bên ngoài vào mang thanh kiếm rời .


      Mượn cơ hội Mạnh Hàn cẩn thận quan sát trung niên nhân cũng nhìn kỹ. Mũi tên kia hoàn toàn xuyên thủng qua thanh kiếm và động thanh kiếm. Bởi vì tốc độ quá nhanh nên khảm kiếm, dùng sức cũng vặn ra được, có thể tưởng tượng cung tiễn bắn ra mũi tên này cường hãn bao nhiêu, phải Ngưu Đầu Nhân đại lực sĩ của Thú tộc đoán chừng đều kéo ra. Thậm chí có khả năng Ngưu Đầu Nhân cũng kéo ra được.


      - Thân thủ rất tồi, vào nam ra bắc ít năm!


      Mạnh Hàn giơ ngón cái với trung niên nhân kia, tay cầm kiếm khổng lồ và thừa nhận lực phản chấn mà kiếm rời tay, lực cánh tay của trung niên nhân này có thể nghĩ. Hơn nữa có thể sớm phát ra nguy hiểm và sớm làm ra phản ứng cũng thẳng trung niên nhân tuyệt đối là cao thủ, thậm chí có khả năng Joy cùng Julie cũng chưa chắc là đối thủ.


      Nghiêm khắc tiếp Mạnh Hàn cũng có kiêng kỵ trong lòng với trung niên nhân này. Nhưng mà tình thể tại Mạnh Hàn phải biểu cường thế của bản thân, làm như vậy khí thế của hai bên mới có biến chuyển, vốn nên là phương cường hoành, phương khác yếu thế bây giờ đảo ngược. Nhưng nếu như bức đối phương tới đường cùng ai thắng ai thua còn rất khó .


      Mạnh Hàn cũng muốn trở mặt với dong binh công hội, dùng thực lực của bây giờ chấn nhiếp những người trước mắt xem như được, nếu đại nhân vật của dong binh công hội đến Mạnh Hàn tuyệt đối thể trêu vào. Đối phương đoán chừng cũng nhìn được điểm này cho nên mới rất nhanh khôi phục trấn định, nắm chắc rất nhiều.


      Song phương đều muốn mở rộng tình thế, đây chính là trụ cột đàm phán. Mạnh Hàn cũng bắt đầu bàn việc như chuyện phiếm.


      - Từ chỗ thành chủ đại nhân cầm được phần văn kiện này chắc tốn ít kim tệ a?


      Mạnh Hàn cười ha hả như quan tâm bằng hữu hỏi câu, cũng trông cậy vào đối phương trả lời, phối hợp ra:


      - Có thể kinh doanh tốt a, nếu có thể lỗ vốn đấy.


      - Vâng, đại nhân!


      Từ giọng của Mạnh Hàn trung niên nhân nghe được tia chuyển cơ, dường như Mạnh Hàn có ý chém tận giết tuyệt, nhịn được trong nội tâm vui vẻ, mặt nở nụ cười chức nghiệp.


      - Như vậy ngươi xem thuế suất cái mỏ đá này định bao nhiêu phù hợp?


      Mạnh Hàn ngay sau đó lại ném ra vấn đề này, nhưng lại ném đại phiền toái này cho trung niên nhân, muốn chính định thuế suất.


      - Cái này, đại nhân, chuyện này phù hợp a? Chúng ta cũng dám tùy tiện vượt qua.


      Có giáo huấn vừa rồi trung niên nhân nào dám tự ngươi ra, khi bị Mạnh Hàn cài tội danh vượt quyền của lãnh chúa lại là đại phiền toái:


      - Cái này phải phải nhờ đại nhân tự mình vất vả, chúng ta quyết dám làm thay.


      - Dễ dễ .


      Mạnh Hàn ngôn ngữ biến thành giọng của thương nhân:


      - Chúng ta nơi này bình thường thuế suất là 5%, nhưng mà mỏ đá này các ngươi cũng biết , đây chính là xa xỉ phẩm, ta hơi đề ao chút cũng quá phận a?


      - quá phận, quá phận!


      Trung niên nhân giờ phút này Mạnh Hàn cái gì chính là cái gì, trước tiên giải quyết chuyện trước mắt , chuyện sau này để về rồi giải quyết.


      - Xa xỉ phẩm, gấp bội a!


      Mạnh Hàn khẽ cười cười:


      - Vậy tạm định 10%, sau này cảm thấy thích hợp điều chỉnh thâm. Ngươi cảm thấy như thế nào đây?


      - À?


      Trung niên nhân hiển nhiên ngờ rằng Mạnh Hàn cường thế thời gian dài như vậy lại thu thuế suất như thế. 10% ở thành thị khác là thuế suất thấp nhất, cho dù là Mạnh Hàn mượn xa xỉ phẩm tăng thuế suất lên cao cũng làm cho người ta khó chịu. Người của dong binh công hội càng dùng ánh mắt thể tưởng tượng nhìn qua Mạnh Hàn, giống như nhìn kẻ ngu vậy.


      - Đại nhân, ngài có cái gì phân phó xin ngài cùng bàn giao tiếng.


      Trung niên nhân chưa bao giờ xem Mạnh Hàn là người ngu, từ khi mới bắt đầu tới bây giờ Mạnh Hàn làm gì có biểu ngu đần? Ngược lại công tử của đại nhân vật trong công hội mà bọn họ cho rằng có tiền đồ bất khả hạn lượng từ đầu tới đuôi đều bị Mạnh Hàn đùa nghịch xoay quanh. Mạnh Hàn cho thuế suất thấp như vậy hiển nhiên là có điều kiện trao đổi.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 226: Thiên đại hiểu lầm. (1)



      Chương 226: Thiên đại hiểu lầm. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Đối phương bày ra thái độ như vậy mặt của Mạnh Hàn cũng biến rất nhanh, giống như chuyện gì cũng xảy ra:


      - Chiếu cố sinh ý là nhất định.


      - Chúng ta được biết đường từ Bạo Phong Thành đến Hoàng Sa Trấn có đám đạo tặc xuất , cho nên cố ý xuất động ít tôi tớ của công hội, miễn phí thanh lý đầu thương đạo này cho đại nhân, xem như lễ vật bái yết gặp mặt với đại nhân.


      Trung niên nhân ngữ khí cùng thái độ vẫn duy trì bộ dáng tươi cười, nhưng mà chuyện mang theo hương vị uy hiếp.


      Theo trung niên nhân xong mấy người chung quanh mỗi người đều cởi cái bao dưới chân ra. Nhất thời chung quanh mặt bàn xuất hai mươi mấy cái tay. Tất cả tay đều là tay phải, tay có vết máu, những tay này rời khỏi thân thể chủ nhân cũng phải thời gian quá dài, tối đa cũng hơn nửa ngày, bằng với thời gian ra roi thúc ngựa từ Bạo Phong Thành đuổi tới Hoàng Sa Trấn.


      - Những đạo tặc đạo tặc này toàn bộ bị thanh trừ, thương lộ hoàn toàn đả thông.


      Trung niên nhân dáng tươi cười dường như nhiều hơn vài phần ý vị:


      - Còn nữa, công hội chúng ta từ chỗ thành chủ Bạo Phong Thành Eder đại nhân mau được quyền sở hữu mỏ đá, vừa mới tới nơi này, hôm nay cố ý qua tiếp thu từ đại nhân.


      - có vấn đề.


      Mạnh Hàn nhìn văn bản trong tay nội tâm kinh hãi. Dong binh công hội quả nhiên lợi hại, mình thuê dong binh dưới mặt đất ràng toàn bộ bị quét sạch. Nhưng mà mặt Mạnh Hàn lộ ra cái gì khác thường, chỉ nhìn trung niên nhân ra.


      - Chờ chúng ta xác định việc xong chúng ta cho quản gia xử lý chuyện này.


      - Chuyện gì?


      Trung niên nhân bảo trì mỉm cười, trong giọng mang theo hương vị của người thắng, cố ý kéo dài câu .


      - Đại nhân!


      - Thu thuế!


      Mạnh Hàn cười cười:


      - Có phải các ngươi quên hay , muốn sản nghiệp phải nộp thuế. Chúng ta bây giờ nên tới thuế suất của mỏ đá.


      Kẻ quản lý lãnh địa có thể thu thuế khoán trong lãnh địa của mình, đây là luật pháp của các quốc gia quy định, cũng hạn chế trong lãnh thổ của công quốc. Cho dù là dong binh công hội giống như công ty đa quốc gia ở kiếp trước, cũng phải tuân thủ luật pháp của lãnh địa. Chỉ có điều nhiều khi quý tộc các nơi duy trì quan hệ tốt đẹp với dong binh công hội quá khó xử.


      Nhưng mà Mạnh Hàn khác, dong binh công hội lần này là nhìn trúng lợi ích cực lớn trong tay của Mạnh Hàn, cho nên mới phải đáp ứng cầu hợp tác của thành chủ Bạo Phong Thành, tiếp nhận mỏ đá lợi ích cực lớn này. Vốn cho rằng người tới chỉ cần sắc mặt tươi cười sau đó tăng thêm uy thế của dong binh dưới mặt đất, lấy mỏ đá dễ như trở bàn tay. ngờ muốn Mạnh Hàn ràng đưa ra cầu như vậy.


      Đối với Mạnh Hàn mà pháp luật chính là công cụ đạt được lợi ích lớn nhất từ dong binh công hội. Tất cả mọi người tính toán thực lực Mạnh Hàn bây giờ yếu, Mạnh Hàn tại chuyển mỏ đá, tất cả mọi người tính toán Mạnh Hàn khẳng định đấu lại thành chủ Bạo Phong Thành, nhưng mà duy nhất mọi người tính sót, mặc kệ ai đem mỏ đá cầm vào trong tay, mỏ đá vẫn là sản nghiệp đất Hoàng Sa Trấn. Mà sản nghiệp ở Hoàng Sa Trấn phải nộp thuế cho lãnh chúa Hoàng Sa Trấn, đây là luật pháp của công quốc, cũng là luật pháp của cả thế giới.


      Chỉ cần Mạnh Hàn nguyện ý thuế suất của mỏ đá tăng lên tới 99%, cũng có ai có thể làm gì được . Đây là pháp luật giao phó quyền lực lãnh chúa. Sở dĩ Mạnh Hàn chịu buông mỏ đá dễ dàng như vậy cũng chính là có cam đoan như vậy. Loại bất động sản này mặc cho ai đạt được cũng thể chuyển , cũng chỉ có thể dựa theo ý của Mạnh Hàn mà bày bố.


      Tính toán này là dương mưu, biết rất ràng Mạnh Hàn có suy nghĩ gì thế nhưng mà nhiều người ở đây có kẻ nao phác bác Mạnh Hàn được cả. Mà dong binh công hội lợi dụng mấy người này làm tất cả mọi chuyện nhằm chiếm ưu thế tâm lý, trước mặt pháp luật chính nghĩa quả thực là trò cười khôi hài đáng tiền.


      - Đại nhân!


      tiếng tràn ngập uy hiếp từ trong miệng của tên trẻ tuổi kia vang lên:


      - Ngươi tốt nhất biết ngươi cái gì bây giờ đấy!


      - Ah? xem tại


      Mạnh Hàn trực tiếp nhìn qua hướng tên trẻ tuổi kia, dường như có chút kinh ngạc ah tiếng, sau đó tràn ngập nghi hoặc hỏi:


      - Như thế nào? Đây là ý của ngươi hoặc là đây là ý của dong binh công hội các ngươi, ta với tư cách lãnh chúa Hoàng Sa Trấn có quyền lợi thu thuế sản nghiệp trong Hoàng Sa Trấn hay sao? Hay là quý công hội có đặc quyền giao thuế cho lãnh chúa đúng ?


      Lời của Mạnh Hàn thập phần hiểm, mặc kệ là người trẻ tuổi này lựa thế nào cũng chỉ lựa trong hai cách này. Dong binh công hội nghi vấn quyền hạn thu thuế của lãnh chúa đối với lãnh địa? Đây có khác gì tạo phản sao? Về phần dong binh công hội có đặc quyền cần phải nộp thuế hay càng cần nhiều lời, cho dù là ma pháp sư công hội được nhiều người tôn kính cũng có nghĩa vụ nộp thuế. Chỉ có điều bình thường bọn họ nộp thuế xa xa kém số tiền quốc gia bỏ ra thuê mướn bọn họ mà thôi. Cho dù dong binh công hội có thế lực lớn hơn nữa, thậm chí bọn họ có thực lực tùy thời phá vỡ công quốc, bọn họ cũng chỉ dám làm nhưng dám thừa nhận mình có quyền nộp thuế. Cái này là chính trị.


      - Dong binh công hội chúng ta...


      Người trẻ tuổi dường như biết trời cao đất dày, vừa mới há mồm là ra mấy chữ chúng ta, bị trung niên nhân bên người Mạnh Hàn chen vào:


      - Ngươi câm miệng!


      Lần này thanh của trung niên nhân vô cùng tức giận, người trẻ tuổi kia lúc này cũng giật mình, con mắt oán hận nhìn qua Mạnh Hàn, giống như Mạnh Hàn có thù giết cha của vậy.


      Mạnh Hàn thèm quan tâm ánh mắt của tên này, ánh mắt thâm ý sâu sắc nhìn qua trung niên nhân, cười hì hì hỏi câu:


      - Dong binh công hội các ngươi cái gì?


      - Dong binh công hội của chúng ta đương nhiên tuân theo pháp luật, hướng lãnh chúa đại nhân nộp thuế.


      Trung niên nhân tươi cười càng đậm thêm phần, giống như nhắc nhở Mạnh Hàn vậy, thập phần tùy ý câu:


      - Thế nhưng mà Hoàng Sa Trấn với tư cách lãnh địa phụ thuộc Bạo Phong Thành cũng phải hướng Bạo Phong Thành nộp thuế a?


      - Đương nhiên! Đương nhiên!


      Mạnh Hàn hoàn toàn nghe hiểu trung niên nhân gì, nhưng vẫn cười hì hì trả lời:


      - Nhưng mà ta hướng Mars Bá Tước đại nhân giao thuế khoán mười năm của mình rồi, tạm thời nhọc ngươi cân nhắc cái vấn đề này.


      Trung niên nhân ngược lại ngờ rằng Mạnh Hàn lại như vậy, vốn có ý định thông qua Bạo Phong Thành tạo áp lực lên Mạnh Hàn, ngờ Mạnh Hàn quan tâm tới chuyện này, hơn nữa sớm có biện pháp ứng đối. cũng thể cầu Mạnh Hàn đưa chứng minh nộp thuế ra, cũng biết Mạnh Hàn hay giả, nhưng khí thế của đối phương hoàn toàn bị Mạnh Hàn đàn áp.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 227: Thiên đại hiểu lầm. (2)



      Chương 227: Thiên đại hiểu lầm. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Tất cả chủ dong binh công hội theo tới đây ngờ rằng tất cả ưu thế của mình đều bị dương mưu sử dụng pháp luật của Mạnh Hàn đánh tan hoàn toàn. Vốn còn cho rằng cao điệu nắm mỏ đá trước mặt của mọi người, làm ọi người biết mỏ đá có hậu trường, biết khó mà lui, nhưng bây giờ đâm lao phải theo lao.


      - Muốn nhận thuế cũng phải có thực lực thu thuế a.


      Rốt cuộc người trẻ tuổi đúng là trẻ tuổi khí thịnh ra câu.


      - Bạo lực chống nộp thuế phải bị treo cổ.


      Mạnh Hàn chút yếu thế, lập tức đối chọi gay gắt trả lời câu, chỉ có điều lúc chuyện thân thể nhúc nhích, căn bản chính là đáp trả lời của người trẻ tuổi.


      Người trẻ tuổi căn bản là lời chí lý, nhưng mà có mấy lời có thể làm lại thể , nhất là thể ở trước mặt mọi người. Người trẻ tuổi biết trời cao đất rộng phạm vào sai lầm như vậy, bị Mạnh Hàn đáp câu làm á khẩu, cuối cùng nhất chỉ có thể vừa tức vừa vội ném câu ngoan thoại:


      - Hừ, chúng ta có thể nộp thuế, nhưng mà có ít người lúc ngủ nửa đêm bị rơi đầu, cũng đừng trách người khác!


      - Uy hiếp ta sao?


      Mạnh Hàn lần này vô cùng châm chút quay đầu lại, nhìn qua người trẻ tuổi kia hỏi nghiêm túc.


      - Uy hiếp ngươi thế nào?


      Lần này riêng gì người trẻ tuổi, mười mấy người chung quanh toàn bộ đều đứng lên. Mạnh Hàn liên tiếp như vậy làm cho đám người này vô cùng tức giận, nếu phải trung niên nhân vẫn ám chỉ bọn họ phải khắc chế, bọn họ sớm trở mặt rồi.


      - Ta rất sợ nha!


      Mạnh Hàn dùng lời vô cùng nhàng trả lời, xong mấy chữ vung tay lên, trực tiếp làm động tác chỉ vào người trẻ tuổi.


      Trung niên nhân ý thức được có phiền toái, cảm giác cực độ nguy hiểm từ trong tiềm thức của trào ra ngoài, chút nghĩ ngợi lao tới như mũi tên, lao thẳng tới người trẻ tuổi bên kia. Người còn trung cũng rút bội kiếm ra. Chân vừa vừa rơi xuống đất mặt đất, cái bàn bọc thép bị đưa lên ngăn cản, ngăn ở trước người trẻ tuổi. Cùng lúc đó bội kiếm trong tay nhanh chóng chém về bóng xám lao tới.


      Đinh, đinh, hai thanh vô cùng ràng vang lên, cánh tay cầm kiếm của trung niên nhân rung mạnh, nhưng mà bội kiếm vẫn ngăn ở trước người trẻ tuổi kia. Sau đó mọi người mới nghe được tiếng xé gió sắc nhọn. đám người ngơ ngác nhìn qua tràng cảnh trước mặt nên lời.


      tiếng đầu tiên là bóng xám trực tiếp xuyên thấu qua bàn thép, thanh khác trực tiếp nghênh tiếp bội kiếm của trung niên nhân, sau đó là thanh xuyên qua bội kiếm. Kiếm của trung niên nhân phải phàm phẩm, bàn thép bị xuyên thấu trực tiếp biến thành mảnh vỡ, mà kiếm của trung niên nhân vẫn bảo trì hình dạng, nhưng mà bộ vị dày đặc nhất của bội kiếm trực tiếp bị bóng xám xuyên thấu, sau đó dính lên bội kiếm.


      Thẳng đến lúc này bóng xám mới nguyên hình, đó là mũi tên thép tinh tế. Đầu mũi tên vẫn lóe hàn quang sắc bén khảm lên bội kiếm của trung niên nhân. Khoảng cách đầu mũi tên cách ngực của người trẻ tuổi chỉ có mấy thốn ngắn ngủi mà thôi. Cả quá trình người trẻ tuổi đều có phản ứng gì, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, nhìn qua tất cả biến hóa xảy ra.


      Tất cả mọi người đều hít hơi lãnh khí, ngay cả đám dong binh trong tửu quán rất cuồng vọng, mười gia hỏa cường hãn ở giữa đuổi đám dong binh khác ra cũng trợn mắt há hốc mồm dám tin. Mặc cho ai nhìn thấy mũi tên mạnh như vậy đoán chừng cũng có biểu lộ như thế. Đây là những người sớm lăn lộn đường gươm lưỡi đao dính máu, sớm đối mặt với ít sinh tử. Đổi thành người bình thường đoán chừng trực tiếp bị sợ hãi dọa ngất .


      Sắc mặt người trẻ tuổi trắng giống như tờ giấy, mồ hôi lạnh tự chủ chảy xuống róc rách. Nếu như phải trung niên nhân cơ cảnh và thân thủ inh, cái mũi tên này bắn vào ngực của rồi. Nhìn thấy bàn thép và kiếm thép tinh bị xuyên thủng cho dù người trẻ tuổi mang áo giáp trọng kỵ binh, đoán chừng giờ phút này cũng cách nào may mắn thoát khỏi.


      - Hiểu lầm! Đại nhân, đây là hiểu lầm!


      Trong miệng trung niên nhân kêu to, nhưng mà thân thể động cũng dám động, duỗi cánh tay bảo trì tư thế cầm kiếm giống như hóa đá. Cho đến lúc này đám dong binh công hội dám vọng động.


      người Mạnh Hàn có vài đạo hào quang lóe lên, ở đây đều là dong binh và người của dong binh công hội, cơ bản đều là người kiến thức rộng rãi, nếu cũng được phái tới chủ trì phân hội. Giờ phút này làm sao nhìn ra lập lòe người Mạnh Hàn toàn bộ đều là ma pháp thuẫn.


      Càng làm cho người ta kinh hãi là biết lúc nào dưới chân người trẻ tuổi và trung niên nhân lặng yên tiếng động bay lên hai cột đá vô cùng bén nhọn, giờ phút này mũi cột đá đặt vào cổ họng của hai người, thậm chí còn đâm vào da thịt chút nhưng rách da mà thôi.


      Sau đó trong đám người 'Rầm Ào Ào' tiếng, đám thủ vệ Hoàng Sa Trấn lúc này vây quanh đám người này, mỗi người đều kéo cung tiễn cách mười bước chân, chỉ vào những gia hỏa dong binh kia, chỉ cần bọn họ dị động phát động công kích.


      - Hiểu lầm, đại nhân!


      Tất cả mọi người câm như hến, chỉ có trung niên nhân là còn lên tiếng.


      - Trong lúc này nhất định có hiểu lầm! Thiên đại hiểu lầm!


      - Hiểu lầm?


      thanh của Mạnh Hàn vẫn bình tĩnh như lúc trước:


      - Kỳ ta cảm thấy đây cũng là hiểu lầm.


      Mạnh Hàn vừa dứt lời hai gai đất dưới chân biến mất, tiêu tán còn lại gì. Sau đó tay của Mạnh Hàn khoát cái, những chiến sĩ xuất vây quanh đám dong binh kia hạ vũ khí, xếp thành đội ngũ chỉnh tề ra khỏi quán rượu, chỉ để lại Mạnh Hàn và đám người kia.


      Joy cùng Julie hai người tay đè lên chuôi kiếm của mình, trái phải đứng bên người Mạnh Hàn, động cũng có động nhìn qua mọi việc, nhưng mà Mạnh Hàn lại có thể tưởng tượng nếu như đám người này có dị động này chắc chắn nhận lấy đả kích của hai nữ.


      Mạnh Hàn vẫn ngồi nguyên vị trí của mình, nhưng mà ánh mắt đám người này nhìn qua Mạnh Hàn phải là ánh mắt trêu tức miệt thị vừa rồi. mũi tên lúc nãy bọn họ nhìn thấy rất ràng, trong lúc này bất luận người nào đứng đó, kể cả trung niên nhân, chỉ cần Mạnh Hàn nguyện ý tùy thời có thể lấy mạng của bọn họ. Cho dù trung niên nhân có thể ngăn được mũi cũng tuyệt đối ngăn được mấy mũi cùng phóng tới. Huống chi, người Mạnh Hàn vẫn còn ma pháp thuẫn lóng lánh xuất và gai đất động nhiên xuất cũng , lãnh chúa Nam tước đại nhân của Hoàng Sa Trấn tuyệt đối phải người mà bọn họ có thể lấn.


      - Có số việc chỉ có thể thể làm. Nhưng có số việc chỉ có thể làm thể .


      Mạnh Hàn tươi cười nhìn qua người trẻ tuổi kia, ra lời này xong nhìn qua trung niên nhân kia:


      - Ngươi có đúng hay ?


      - Vâng, đại nhân!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 228: Đạt thành hiệp nghị.



      Chương 228: Đạt thành hiệp nghị.


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Trung niên nhân này toàn thân đổ mồ hôi lạnh, còn vẻ thong dong trước kia nữa, rốt cuộc cánh tay cầm kiếm cũng buông xuống, nhưng mà tất cả mọi người cũng nhìn ra được cánh tay cầm kiếm ngăn cản mũi tên vừa rồi lúc này bắt đầu phát run.


      - xin lỗi ah, bởi vì hiểu lầm làm hư bàn và kiếm của các vị, thanh kiếm được bồi thường cho ngươi.


      Mạnh Hàn chỉa chỉa vào vào cái ghế, ý bảo trung niên nhân ngồi xuống.


      - dám dám!


      Trung niên nhân thành thành ngồi xuống, bỏ kiếm lên bàn để tránh hiềm nghi, mũi kiếm chỉa về phía mình, chuôi kiếm đặt qua hướng Mạnh Hàn:


      - Thanh kiếm này ta cho rằng tệ lắm, nghĩ tới chịu nổi kích ah! Đại nhân có cung tiễn như vậy làm cho người ta ngoài ý muốn.


      Trong khoản thời gian chuyện dường như trung niên nhân ổn định tâm thần, quyết định dùng thái độ gì đối mặt với Mạnh Hàn. xem tại


      - Công tử của đại nhân vật?


      Mạnh Hàn cũng quay đầu lại, thò tay chỉ vào người trẻ tuổi kia, :


      - theo ngươi ra ngoài lịch lãm rèn luyện?


      - Đúng vậy a, kinh nghiệm chưa đủ làm đại nhân chê cười rồi.


      Trung niên nhân thể làm gì thừa nhận điểm này, thực tế chuyện này quá dễ nhìn . Luận thực lực người trẻ tuổi khẳng định phải mạnh nhất trong bọn họ nhưng lại có thể chuyện ra lệnh cho đám người, cần hỏi nhất định là thân phận cao.


      - Người trẻ tuổi khí thịnh ít, có thể hiểu được.


      Mạnh Hàn gật gật đầu, làm như hai người thân quen nhiều năm với nhau, còn chút ý chỉ bảo vãn bối:


      - có việc gì dạy bảo nhiều, cơm có thể ăn bậy, lời thể lung tung ah! Hôm nay nếu phải mọi người cho rằng là hiểu lầm, chừng ngay cả cơ hội chuyện cũng có, ngươi có đúng hay ?


      Trung niên nhân còn có thể cái gì? Trừ cười gật đầu và trong nội tâm cười khổ ra dường như thể phản bác được cái gì cả. Về phần người trẻ tuổi mới vênh váo tự đắc, giờ phút này sắc mặt tái nhợt vẫn đắm chìm trong sợ hãi, làm gì có khả năng ra nửa chữ.


      Mạnh Hàn đúng sai, có số việc đúng là có thể làm nhưng thể . Tỷ như có chút nơi dong binh công hội được hưởng thụ đặc quyền, nhưng tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau ai cũng trắng trợn tuyên dương. Cũng chỉ có người tuổi trẻ kia biết trời cao đất rộng mới có thể ra lời lẽ kiêu ngạo như vậy. Ít nhất trung niên nhân biết lời này nếu lung tung gây cho dong binh công hội rất nhiều đại phiền toái.


      Thò tay cầm lấy thanh kiếm của trung niên nhân kia, Mạnh Hàn cầm quan sát trong tay hồi, lúc này mới quay thanh kiếm giao cho Joy:


      - Đem thanh kiếm nầy sửa chút, chất thép rất tồi.


      - Vâng, đại nhân!


      Kiều thò tay tiếp nhận, cũng có rời , lập tức có người từ bên ngoài vào mang thanh kiếm rời .


      Mượn cơ hội Mạnh Hàn cẩn thận quan sát trung niên nhân cũng nhìn kỹ. Mũi tên kia hoàn toàn xuyên thủng qua thanh kiếm và động thanh kiếm. Bởi vì tốc độ quá nhanh nên khảm kiếm, dùng sức cũng vặn ra được, có thể tưởng tượng cung tiễn bắn ra mũi tên này cường hãn bao nhiêu, phải Ngưu Đầu Nhân đại lực sĩ của Thú tộc đoán chừng đều kéo ra. Thậm chí có khả năng Ngưu Đầu Nhân cũng kéo ra được.


      - Thân thủ rất tồi, vào nam ra bắc ít năm!


      Mạnh Hàn giơ ngón cái với trung niên nhân kia, tay cầm kiếm khổng lồ và thừa nhận lực phản chấn mà kiếm rời tay, lực cánh tay của trung niên nhân này có thể nghĩ. Hơn nữa có thể sớm phát ra nguy hiểm và sớm làm ra phản ứng cũng thẳng trung niên nhân tuyệt đối là cao thủ, thậm chí có khả năng Joy cùng Julie cũng chưa chắc là đối thủ.


      Nghiêm khắc tiếp Mạnh Hàn cũng có kiêng kỵ trong lòng với trung niên nhân này. Nhưng mà tình thể tại Mạnh Hàn phải biểu cường thế của bản thân, làm như vậy khí thế của hai bên mới có biến chuyển, vốn nên là phương cường hoành, phương khác yếu thế bây giờ đảo ngược. Nhưng nếu như bức đối phương tới đường cùng ai thắng ai thua còn rất khó .


      Mạnh Hàn cũng muốn trở mặt với dong binh công hội, dùng thực lực của bây giờ chấn nhiếp những người trước mắt xem như được, nếu đại nhân vật của dong binh công hội đến Mạnh Hàn tuyệt đối thể trêu vào. Đối phương đoán chừng cũng nhìn được điểm này cho nên mới rất nhanh khôi phục trấn định, nắm chắc rất nhiều.


      Song phương đều muốn mở rộng tình thế, đây chính là trụ cột đàm phán. Mạnh Hàn cũng bắt đầu bàn việc như chuyện phiếm.


      - Từ chỗ thành chủ đại nhân cầm được phần văn kiện này chắc tốn ít kim tệ a?


      Mạnh Hàn cười ha hả như quan tâm bằng hữu hỏi câu, cũng trông cậy vào đối phương trả lời, phối hợp ra:


      - Có thể kinh doanh tốt a, nếu có thể lỗ vốn đấy.


      - Vâng, đại nhân!


      Từ giọng của Mạnh Hàn trung niên nhân nghe được tia chuyển cơ, dường như Mạnh Hàn có ý chém tận giết tuyệt, nhịn được trong nội tâm vui vẻ, mặt nở nụ cười chức nghiệp.


      - Như vậy ngươi xem thuế suất cái mỏ đá này định bao nhiêu phù hợp?


      Mạnh Hàn ngay sau đó lại ném ra vấn đề này, nhưng lại ném đại phiền toái này cho trung niên nhân, muốn chính định thuế suất.


      - Cái này, đại nhân, chuyện này phù hợp a? Chúng ta cũng dám tùy tiện vượt qua.


      Có giáo huấn vừa rồi trung niên nhân nào dám tự ngươi ra, khi bị Mạnh Hàn cài tội danh vượt quyền của lãnh chúa lại là đại phiền toái:


      - Cái này phải phải nhờ đại nhân tự mình vất vả, chúng ta quyết dám làm thay.


      - Dễ dễ .


      Mạnh Hàn ngôn ngữ biến thành giọng của thương nhân:


      - Chúng ta nơi này bình thường thuế suất là 5%, nhưng mà mỏ đá này các ngươi cũng biết , đây chính là xa xỉ phẩm, ta hơi đề ao chút cũng quá phận a?


      - quá phận, quá phận!


      Trung niên nhân giờ phút này Mạnh Hàn cái gì chính là cái gì, trước tiên giải quyết chuyện trước mắt , chuyện sau này để về rồi giải quyết.


      - Xa xỉ phẩm, gấp bội a!


      Mạnh Hàn khẽ cười cười:


      - Vậy tạm định 10%, sau này cảm thấy thích hợp điều chỉnh thâm. Ngươi cảm thấy như thế nào đây?


      - À?


      Trung niên nhân hiển nhiên ngờ rằng Mạnh Hàn cường thế thời gian dài như vậy lại thu thuế suất như thế. 10% ở thành thị khác là thuế suất thấp nhất, cho dù là Mạnh Hàn mượn xa xỉ phẩm tăng thuế suất lên cao cũng làm cho người ta khó chịu. Người của dong binh công hội càng dùng ánh mắt thể tưởng tượng nhìn qua Mạnh Hàn, giống như nhìn kẻ ngu vậy.


      - Đại nhân, ngài có cái gì phân phó xin ngài cùng bàn giao tiếng.


      Trung niên nhân chưa bao giờ xem Mạnh Hàn là người ngu, từ khi mới bắt đầu tới bây giờ Mạnh Hàn làm gì có biểu ngu đần? Ngược lại công tử của đại nhân vật trong công hội mà bọn họ cho rằng có tiền đồ bất khả hạn lượng từ đầu tới đuôi đều bị Mạnh Hàn đùa nghịch xoay quanh. Mạnh Hàn cho thuế suất thấp như vậy hiển nhiên là có điều kiện trao đổi.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 229: Giáp tiếp mập mờ. (1)



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 229: Giáp tiếp mập mờ. (1)




      Mạnh Hàn gì, nhìn quét qua người chung quanh, sau đó phất phất tay:


      - cho phép ai có thể rời khỏi tửu quán.


      Vốn những dong binh xem náo nhiệt bị lãnh chúa đại nhân hô quát như vậy có người nào dị nghị, phần phật kéo lui sạch . Trung niên nhân xem xét cảnh này cũng bảo người của mình rời , rất nhanh trường chỉ còn lại mấy người Mạnh Hàn cùng với trung niên nhân và người trẻ tuổi kia.


      - Rất đơn giản về sau chuyện của ta và thành chủ Bạo Phong Thành quý công hội chỉ cần can thiệp là được.


      Mạnh Hàn đưa ra cầu này rất đơn giản, đơn giản đến dong binh công hội cần làm cái gì, chuyện mà phát tài là tốt rồi. Chuyện tốt như vậy dong binh công hội cũng chiếm đại tiện nghi.


      Nhưng mà trung niên nhân nghe ra được Mạnh Hàn đưa ra cầu như thế cũng lâm vào trầm tư. Mỏ đá là bọn họ tiếp nhận chỗ tốt từ thành chủ Bạo Phong Thành và liên hợp lợi ích, điều kiện chính là phải làm chỗ dựa cho thành chủ Bạo Phong Thành. Thế nhưng mà Mạnh Hàn vừa mới biểu ra vài thứ, trừ vũ khí cường hãn còn có hai ma pháp, vấn đề này cần trung niên nhân cẩn thận châm chước.


      - Tốt!


      Cuối cùng nhất trung niên nhân cân nhắc liên tục, gật đầu đáp ừng đề nghị của Mạnh Hàn. Dong binh công hội mở phân hội ở Bạo Phong Thành cũng thái độ, chuyện còn lại dù tỏ thái độ ra sao dong binh công hội cũng trực tiếp phái người chém giết Mạnh Hàn, dù sao cần phải làm gì cả, cũng có khác biệt quá lớn. Trung niên nhân quyết đoán đáp ứng cầu của Mạnh Hàn .


      - Hợp tác vui sướng!


      Mạnh Hàn cầm lấy chén rượu bàn đối mặt trung niên nhân.


      Trung niên nhân giải được cọc đại tâm tình buông lỏng, cũng rất vui vẻ cầm lấy chén rượu cụng với Mạnh Hàn và uống cạn.


      - Tâm được giải quyết, hai vị xưng hô như thế nào?


      có dong binh công hội ủng hộ thành chủ Bạo Phong Thành muốn động Hoàng Sa Trấn hay Mạnh Hàn quả thực là chuyện có khả năng, hơn nữa Mạnh Hàn còn có chuẩn bị ở phía sau, tại ổn định dong binh công hội chỉ có thể xem là bước đầu tiên. Thời điểm dong binh công hội phát Bạch Diệu tinh thạch cứng rắn tới mức người bình thường cách nào khai thác được biết biểu lộ của bọn họ là cái dạng gì.


      Dong binh công hội chịu ra mặt cho Eder phải có bao nhiêu quyền thế cùng mặt mũi, mà là vì mỏ đá Bạch Diệu tinh thạch có thể mang tới rất nhiều kim tệ. Loại kết hợp lợi ích này vô cùng chặc chẽ, cũng là nhất. khi dây xích lợi ích bị đứt chừng cần Mạnh Hàn động thủ, người của dong binh công hội cũng cảm thấy Eder hại bọn họ, chủ động tìm phiền toái.


      Mạnh Hàn mang theo tâm tình xem náo nhiệt tiễn người của dong binh công hội rời , đột nhiên cảm giác được tâm tình tốt. đường giống như bay. Lần này cường ngạnh đối đãi dong binh công hội ít người trong tửu quán nhìn thấy, nhất là mũi tên biết từ đâu trực tiếp bắn nát mặt bàn thép còn bắn xuyên qua bội kiếm của trung niên nhân càng làm cho người nơi đây chuyện say sưa, cũng cảm thấy nội tâm của mình lạnh lẽo. Cái dạng gì trọng giáp, trọng trang có thể ngăn cản mũi tên như vậy bắn chụm sao?


      Uy lực của cường nỏ đạt được nghiệm chứng, hơn nữa lần này so với lần trước đó hiệu quả vô cùng tốt. Tin tưởng bao lâu có người ra mặt đòi hỏi. Loại này vũ khí công kích từ xa khủng bố này đương nhiên Mạnh Hàn muốn nắm trong tay, tuyệt truyền ra bên ngoài, nhưng mà ngại làm đồ vật lừa gạt người ta.


      Trực tiếp tới tác phường của huynh đệ Ải nhân, phân phó hai huynh đệ vài câu và hai huynh đệ Ải nhân vỗ ngực tự tin, phải là tháo trang bị phụ trợ dây cung sao, nếu tháo ròng rọc ra chẳng khác gì nỏ thường? Rất dễ dàng.


      Mạnh Hàn bảo bọn họ lấy hai dây sắt làm dây cung cũng sử dụng nguyên lý đòn bẫy, chỉ dựa vào mang lực kéo ra. Đợi đến lúc cấp tìm tới Mạnh Hàn cũng dễ ăn , Mạnh Hàn có thể cho bọn họ biết mình phải dùng mấy thớt ngựa lôi dây cung mới được, hù dọa những người kia. Về phần bọn người nào có tin hay Mạnh Hàn mới quản, thích lấy hay tùy, dù sao nỏ như thế mới có thể tạo thành hiệu quả như vậy.


      - Cái gì? Chỉ có thể làm ?


      Mạnh Hàn có chút kinh ngạc nhìn qua Edward cùng Edwin, dường như tin tưởng lời của bọn họ :


      - Vì cái gì?


      - Bởi vì tài liệu.


      Edward chuyện rất trực tiếp, trả lời ngay vấn đề của Mạnh Hàn:


      - Tài liệu cánh cung cùng dây cung còn nữa.


      Sở dĩ có thể tạo ra những vật kia là do huynh đệ Ải nhân được Howard đại sư chỉ điểm tinh luyện ít tinh thạch, tốn hao thời gian rất lâu mới tích lũy ra được ít. Thậm chí tài liệu dây cung là hàng tồn của Howard đại sư chế tạo dây cáp còn lưu lại.


      Cho tới bây giờ tài liệu đại sư lưu lại cũng dùng gần hết rồi. Tuy hai huynh đệ được đại sư chỉ điểm trong thời gian ngắn ngủi, cũng có phát triển trở thành cao thủ đại sư, nhưng mà được chỉ điểm kỹ nghệ trụ cột có hệ thống, nhưng kinh nghiệm thực tế cần ma luyện mới được.


      Đây cũng là chuyện làm Mạnh Hàn bất ngờ, ý định của chính là mỗi thủ vệ có được cường nỏ, hơn nữa còn phải làm mấy đại nỏ, cơ bản khi gặp Đại Kiếm Sư đỉnh phong Austin của Bạo Phong Thành cũng nhất định ăn thiệt thòi. Bởi như vậy toàn bộ kế hoạch phá sản.


      - Việc này nên trách ta.


      Mạnh Hàn nhìn qua huynh đệ Ải nhân rất vô tội, rất trượng nghĩa đem trách nhiệm ôm lên người của mình:


      - Ta tiến hành quy hoạch phương diện này. Nếu như chúng ta muốn đề cao sản lượng những tài liệu này có thể mua được ở nơi nào?


      - Rất khó.


      Edward lắc đầu:


      - Tinh luyện tinh thiết chúng ta học rồi, chỉ cần có đại lượng tinh thiết và đầy đủ thời gian chúng ta là có thể tinh luyện ra đầy đủ thép tinh, nhưng mà tài liệu dây cung rất khó khăn. Chế tạo dây thép chúng ta còn làm được.


      - Có thể dùng tài liệu khác thay thế hay ?


      Mạnh Hàn nhắc nhở câu:


      - Tỷ như gân ma thú cao cấp gì đó.


      - Chưa thử qua, biết.


      Huynh đệ Ải nhân đồng thời lắc đầu, trả lời vấn đề của lãnh chúa đại nhân.


      - Được rồi, các ngươi hoàn thành cái kia .


      Mạnh Hàn cũng chỉ có thể tiếp nhận này mà thôi, sau đó tiếp tục ra lệnh cho huynh đệ Ải nhân:


      - Chuyện tài liệu các ngươi cần lo lắng, trước tiên làm xong thứ kia , tài liệu ta lo.


      Khá tốt Mạnh Hàn nghĩ ra biện pháp ứng phó với những kẻ muốn ngấp nghé cường nỏ cho nên sớm an bài chế tác bản đơn giản, nếu phát chuyện này còn phát tai họa ngầm vật liệu trong tác phường của huynh đệ Ải nhân giờ. May mắn Mạnh Hàn biết nếu sau này mới phát tạo thành đả kích lớn cho kế hoạch của Mạnh Hàn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :