Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 223: Đều có tư tâm. (1)



      Chương 223: Đều có tư tâm. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Tuy Francis bản thân là quần là áo lượt, nhưng mà phỏng đoán tâm tư của nữ nhân lại là tông sư. Lucy ma pháp sư vừa hỏi như vậy hiển nhiên vô cùng thường thức chuyện Mạnh Hàn có thể bỏ qua sản nghiệp của mình cứu lấy mỹ nhân. Nhưng với tư cách quý tộc thừa kế gia tộc, mỹ nữ cùng sản nghiệp tuyệt đối có thể lựa chọn, cho nên Francis có biện pháp trả lời được, nhưng mà ôm lấy thân thể của nàng, tay hơi dùng lực đem mỹ nữ ma pháp sư ôm chặt rồi phong bế miệng của nàng.


      Rất nhanh mỹ nữ ma pháp sư mất phương hướng dưới nụ hôn dài của Francis, còn vẻ khôn khéo như trước nữa. Dường như Francis trả lời cũng bị nàng tự hiểu:


      - Đương nhiên !


      Đạt được tâm lý thỏa mãn của mỹ nữ, lập tức bị Francis vút ve càng thêm điên cuồng còn cân nhắc chuyện khác nữa.


      - Cha, chuyện Hoàng Sa Trấn ngài thấy thế nào?


      Thời điểm ở mình với Hầu tước đại nhân Francis rốt cục cũng thoát khỏi nữ ma pháp sư xinh đẹp dây dưa, chăm chú thảo luận với cha của mình.


      - có năng lực bảo vệ mình.


      Hầu tước đại nhân câu đầu tiên đưa ra vấn đề lớn nhất của Mạnh Hàn, ngay sau đó Hầu tước đại nhân lại bổ sung câu:


      - phải người làm đại , vì nữ nhân vứt bỏ cơ bản hợp tác của chúng ta, người như vậy đáng chú ý tới nữa.


      - Thế nhưng mà học viện ma pháp và quốc vương bệ hạ bên kia vẫn còn coi trọng .


      Francis lần nữa nhắc tới lý do đầu tiên:


      - còn có thể thuấn phát ba loại ma pháp thuẫn khác nhau.


      - Coi trọng?


      Hầu tước đại nhân có chút cười lạnh tiếng:


      - Người như vậy ngươi cảm thấy sau kiện lần này, bất kể là học viện ma pháp cũng tốt hay là quốc vương bệ hạ cũng tốt, bọn họ xem trọng biểu của sao? Hoặc người của học viện ma pháp biết chuyện này? Quốc vương bệ hạ cũng biết lãnh địa của xảy ra chuyện gì?


      - Cái này!


      Francis cẩn thận ngẫm lại đột nhiên cảm giác được cha mình rất đúng. Y theo biểu của quốc vương và học viện ma pháp trước đây, nếu quả coi trọng Mạnh Hàn bọn họ tuyệt đối làm như biết, nhìn xem chuyện gì xảy ra như vậy. Suy nghĩ cả buổi Francis còn có vì vậy mà tiêu tan chủ ý với Mạnh Hàn trước kia, nhịn được cau mày hỏi tiếng:


      - Thế nhưng mà, cha, trước kia...


      - Trước kia là trước kia.


      Hầu tước đại nhân dường như biết con của mình nghĩ cái gì, nhìn Francis tới Hoàng Sa Trấn mang về sinh ý lớn như vậy rất vui mừng, hơn nữa bởi vì này sản nghiệp này nên Francis quần là áo lượt cũng biết nên hạ công phu lên người của nữ nhân nữa, loại biến hóa này làm cho Hầu tước đại nhân càng hy vọng nhìn thấy. Từ điểm này mà Hầu tước đại nhân thậm chí rất cảm tạ lãnh chúa Antonio Hoàng Sa Trấn chưa từng gặp mặt.


      Nhưng mà chuyện này có nghĩa Hầu tước đại nhân vận dụng lực lượng của mình cứu giúp Mạnh Hàn. Thế giới này rất , cho dù có được tài phú cũng phải có được thực lực giữ tài phú, nếu những tài phú này khác gì trăng trong nước. Mạnh Hàn cũng bởi vì điểm này cho nên mới phải rơi vào hạ tràng hôm nay. Nhưng mà những gì Mạnh Hàn trải qua lại là kinh nghiệm tốt nhất cho con mình.


      - Bây giờ là bây giờ!


      Hầu tước đại nhân tiếp tục , Francis ở bên lẳng lặng nghe.


      - Ta phái người đến học viện ma pháp tìm hiểu rồi.


      Hầu tước đại nhân thấy Francis tình lắng nghe mình dạy bảo như thế rất là thoả mãn:


      - Tên Antonio nam tước chẳng qua là biết cách chế tác quyển trục Cơ Diện đề cao xác xuất chế tác quyển trục thành công mà thôi, thậm chí chỉ chế ra quyển trục đơn giản nhất. Hơn nữa những quyển trục Cơ Diện cấp bậc còn rất thấp, chỉ có dùng a pháp cấp cấp hai.


      - Chẳng lẽ học viện muốn có được thứ này sao?


      Francis nghe phụ thân chỉ điểm dường như cũng hiểu. Nhưng có phần , nhịn được hỏi.


      - Muốn! Bọn dĩ nhiên muốn!


      mặt Hầu tước đại nhân xuất nụ cười xem thường:


      - Thế nhưng mà những thứ này chính là thiên phú ma pháp của Antonio, vĩnh viễn có khả năng trở thành ma pháp sư, chỉ có thể chế tạo những quyển trục Cơ Diện đơn giản nhất này, người khác cho dù muốn học cũng học được.


      - như vậy Antonio cũng có thể có hữu dụng với bọn họ, vì cái gì bọn họ trợ giúp tay?


      Francis còn chưa hiểu hoàn toàn, tiếp tục khiêm tốn thỉnh giáo.


      - Ủng hộ ? Có chỗ tốt gì? Vì cái gì đợi hai bàn tay trắng tới bước đường cùng, bảo trở thành thành viên của học viện ma pháp, ngày đêm ngừng chế tác quyển trục Cơ Diện cho bọn họ?


      Hầu tước đại nhân rất vui mừng mỉm cười nhìn Francis, hỏi ngược câu:


      - lãnh chúa bị mình khống chế cùng nhân viên công tác trong học viện, nếu như là ngươi ngươi lựa chọn thế nào?


      - Ta lựa chọn trở thành nhân viên công tác.


      Francis chút do dự trả lời.


      - Người học viện ma pháp cũng nghĩ như vậy.


      Hầu tước đại nhân cười ném cho Francis câu.


      - Như vậy bệ hạ sở dĩ coi trọng cũng là vì hữu dụng với học viện ma pháp?


      Rốt cuộc Francis hiểu được, lập tức nghĩ tới mấu chốt khác.


      - Đương nhiên, đề cao xác xuất thành công chế tác quyển trục ma pháp có ý nghĩa quyển trục ma pháp dự trữ của công quốc gia tăng, sức chiến đấu gia tăng. Quốc vương bệ hạ đương nhiên ưa thích.


      Hầu tước đại nhân dứt khoát toàn bộ vấn đề ra ngoài:


      - Nhưng mà dù sao cũng là quý tộc, cho dù là quốc vương bệ hạ cũng thể cướp đoạt lãnh địa của , cho dù thời điểm này hiển lộ cái gì đặc biệt, cũng phải cho Hoàng Sa Trấn. Nhưng tại cùng thành chủ Bạo Phong Thành thăng cấp mâu thuẫn, như vậy mọi người chỉ cần nhìn thành chủ Bạo Phong Thành thôn phệ tới mức hai bàn tay trắng, sau đó lại duỗi tay ra, cảm kích rơi nước mắt, sau đó toàn tâm toàn ý công tác cho công quốc.


      - Cho nên tất cả mọi người chỉ nhìn bọn họ va chạm với nhau, ai cũng chỉ nhìn mà ra tay.


      Francis thông minh tiếp tục phân tích tiếp:


      - Dù sao cuối cùng chỉ cần vào thời khắc nguy hiểm nhất lưu lại mạng, công quốc đạt được người mình cần dùng. Ta hiểu rồi, thưa cha!


      Hầu tước đại nhân nghe Francis phân tích sau đó mỉm cười gật đầu.


      - Thế nhưng mà và Tinh linh tộc quan hệ là thế nào?


      Francis lại nhớ lại chút những chuyện gặp lúc ban đầu, đây là ưu thế cân nhắc hợp tác với Mạnh Hàn, nhưng mà bây giờ toàn bộ thành nhược điểm, công tức bại, chỉ còn lại quan hệ với Tinh linh tộc cuối cùng mà thôi.


      - Ngươi trông thấy Tinh linh tộc lúc nào chính thức ra tay trợ giúp chưa?


      Hầu tước đại nhân hỏi ngược câu, Francis lập tức á khẩu trả lời được. Từ chỗ Donald quản gia nhận được tin tức chưa từng nhìn thấy Tinh linh tộc ra tay lần nào.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 224: Đều có tư tâm. (2)



      Chương 224: Đều có tư tâm. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Chuyện này cũng khó trách Mạnh Hàn tiếp xúc với các tinh linh đều ở biên giới Tinh linh sâm lâm, thời điểm tiếp xúc chỉ là những đại nhân vật của Tinh linh tộc làm gì dễ dàng cho người chung quanh nhìn thấy? Cho dù Donald có phái người theo dõi, nếu cũng biến thành tro bụi mà thôi. Nhưng bởi vì như vậy giao dịch giữa Mạnh Hàn cùng Tinh linh tộc toàn bộ cơ mật ai biết được.


      - Ta biết nên làm như thế nào.


      Francis gật gật đầu, đứng dậy rời khỏi thư phòng của Hầu tước đại nhân.


      Đối với Hầu tước đại nhân nhìn xa trông rộng như thế này, xử lý mây trôi nước chảy, thành chủ Bạo Phong Thành Eder bên này phải như vậy. Giờ phút này Eder Tử tước đại nhân lo lắng tới lui trong gian phòng của mình.


      Người hầu hoàn toàn mới tới, Eder vừa thấy được thân ảnh người này lập tức nghênh tiếp, lo lắng hỏi:


      - Như thế nào đây? Tìm được chưa?


      - có, đại nhân!


      Người hầu nhanh chóng báo cáo:


      - Xuôi theo lộ tuyến của bọn họ đường tìm qua đều có bóng dáng đại đội nhân mã. Lãnh chúa Hoàng Sa Trấn quay về Hoàng Sa Trấn, mang theo rất nhiều người. Mọi người ở đó thiếu ai. Thời điểm trở về người bọn họ đầy vết máu và quần áo rách tả tơi.


      Tuy tên quản gia cũ kế hoạch tập kích cho Eder nghe, nhưng mà kỹ càng thời gian và địa điểm tập kích Mạnh Hàn, sau khi tập kích xử lý thế nào, Eder toàn bộ biết cái gì cả. biết những chuyện này sao, nhưng mà tên quản gia và năm trăm quân sĩ còn bóng dáng và tin tức nào.


      Bọn người Mạnh Hàn sau khi chiến đấu nhanh chóng dùng cát lấp lại, rốt cuộc tìm thấy dấu vết chiến đấu. Làm cho Eder phái ra người tìm tới nay gặp được, sống thấy người, chết thấy xác.


      - Tiếp tục tìm!


      Eder Tử tước hoàn toàn có khoái ý khi cướp được mỏ vàng, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh giá. Nếu như bọn người quản gia tìm thấy, mà đoàn người Mạnh Hàn lại quay về, Eder hoàn toàn có thể tưởng tượng ra chi quân đội đáng sợ hoàn toàn tổn hao gì tiêu diệt năm trăm quân sĩ của mình.


      tại Eder có chút hối hận chình mình vì lòng tham mà chọc phải phiền toái lớn. Chỉ có điều việc đến nước này tên lên cung, cho dù đổi ý cũng có khả năng. Lo lắng hãi hùng qua mấy ngày, vốn tưởng rằng gió êm sóng lặng, thế nhưng mà thành vệ quân lại báo cáo chung quanh Bạo Phong Thành xuất ít dong binh.


      Những dong binh này hết sức kỳ quái, bọn họ vào thành mà chỉ du đãng ở bốn phía, khi có quân đội qua kiểm tra lập tức biến mất. Nhưng mà khi quân đội vừa rời lập tức lại bắt đầu tụ tập. Hơn nữa đám người này rất xấu, hai ngày qua nghe phát sinh ba lần tập kích cư dân của Bạo Phong Thành, toàn bộ đều ra ngoài gặp dong binh bị đánh quay về.


      Những người này giết người, chỉ đả thương người, hơn nữa nếu ra khỏi thành có việc gì. Chuyện này làm cho Eder cảnh giác lên, chẳng lẽ là nhằm vào Bạo Phong Thành?


      Đợi qua hai ngày sau rốt cuộc Eder nhận được báo cáo của người hầu, tìm được địa điểm tập kích, bọn họ tìm được thi thể của thành vệ quân, có đủ năm trăm thành vệ quân và quản gia, ít, toàn bộ đều ở đó. Tuy qua mấy ngày nhưng vẫn có thể nhận ra được thi thể của ai. Chỉ có điều chỉ phân biệt đơn giản bọn họ bị đao kiếm và cung tiễn giết người, miệng vết thương cách nào nghiên cứu được.


      Năm trăm người tử vong vô thanh vô tức, Eder cảm thấy toàn thân phát lạnh. Tin tức của thám tử từ Hoàng Sa Trấn truyền về, vệ đội Hoàng Sa Trấn thiếu người nào, thậm chí ngay cả bị thương cũng có.


      - Đem Austin Đại Kiếm Sư gọi về, lập tức!


      Eder nhận được tin tức này phản ứng đầu tiên chính là tìm người tín nhiệm nhất trở về.


      Đợi tới khi nhìn thấy thân ảnh của Austin Đại Kiếm Sư tâm tình Eder đại nhân mới bình tĩnh lại. Đồng thời cũng thương lượng.


      - Cái mỏ đá này chúng ta tiếp thu như thế nào?


      An toàn có bảo đảm, thành chủ đại nhân lập tức nghĩ tới mỏ vàng của mình.


      - Dựa vào nhân thủ của chúng ta đoán chừng rất phiền toái.


      sau khi hiểu được tất cả, Austin Đại Kiếm Sư dường như đoán ra mấy thứ gì đó, nhàn nhạt câu.


      - Chúng ta bây giờ nên làm cái gì?


      Cuối cùng cũng tìm được người tâm phúc, thành chủ đại nhân làm sao bỏ qua, vội vàng hỏi.


      - Thực lực của chúng ta cách nào nuốt được núi vàng này..


      Austin hiển nhiên có quan hệ tầm thường với thành chủ đại nhân, ra những những lời này Eder Tử tước cũng có dị nghị gì.


      - Ý của người là?


      Eder nghi hoặc nhìn qua Austin, hỏi thăm dò:


      - Hợp tác?


      Austin gật gật đầu, gì.


      - Cùng ai?


      Eder dường như cũng hiểu tình cảnh của mình, lập tức như nắm được cọng cỏ cứu mạng.


      - Tùy tiện vài thế lực lớn là được.


      Austin từ chối cho ý kiến nhún nhún vai:


      - Hoặc là ngươi cảm thấy dong binh công hội như thế nào?


      - Dong binh công hội?


      Eder dường như chưa từng nghĩ chuyện này, nghi hoặc nhìn qua Austin.


      - Những người bên ngoài nhất định là công hội dưới mặt đất. Lại tiếp bọn họ cũng tính là tử địch của dong binh công hội.


      Austin thong dong cười cười:


      - Tin tưởng có hợp tác mỏ đá này dong binh công hội chừng ở Bạo Phong Thành thành lập phần hội.


      Nghe được Austin ánh mắt Eder cũng sáng lên.


      Dệt tơ lụa phỉa chuyện ngày ngày hai, cũng may Mạnh Hàn trước đó làm sinh ý bồn cầu lợi nhuận đầy bồn đầy bát, tăng thêm trước mắt còn có ít hàng tồn, đủ duy trì tiền trả cho dong binh dưới mặt đất, còn có thể duy trì Hoàng Sa Trấn duy trì sinh hoạt rất lâu, tạm thời cần vì kim tệ mà phát sầu.


      Thời gian gần đây Mạnh Hàn cơ hồ ngâp mình trong dệt tác phường, tấc cũng rời. Đương nhiên cái dệt tác phường này nằm trong tòa thành, nằm gần phủ lãnh chúa của Mạnh Hàn.


      Tinh linh tộc rất thủ tín, từ khi Mạnh Hàn cùng tỷ muội Louisa đạt thành giao dịch tới bây giờ mỗi ngày phái người đưa tới rất nhiều tơ của Tùng Lâm Tri Chu. Nhìn qua đống tơ sống này Mạnh Hàn hết sức kinh ngạc, biết những hàng tồn tơ của Tùng Lâm Tri Chu lúc trước hay là của ngày hôm nay. Nhưng mà những chuyện này có gì, chủ yếu nhìn thấy số lượng nhiều như vậy tâm của Mạnh Hàn cũng đặt xuống, ít nhất chính mình sản xuất thiếu tài nguyên.


      Vắt hết óc Mạnh Hàn nghĩ tới sản xuất tơ lụa, cũng chỉ nhớ dun sôi kén tằm rồi rút ra. Nhưng mà đó là tơ tằm, đây là tơ nhện, biết phương pháp có giống nhau hay , hiệu quả có phải là giống nhau hay . Cũng may Mạnh Hàn có đầy đủ thời gian để thí nghiệm, cũng nóng nảy. chỉ thử từng phương pháp mà thôi, về phần có thể làm được hay còn cần những người này thí nghiệm.


      May mắn là vài ngày sau Mạnh Hàn cũng nhìn qua sợi tơ sau khi đun sôi. Trắng noãn, mềm mại, tinh tế tỉ mỉ, quả giống tơ tằm trong trí nhớ của mình như đúc.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 225: Dong binh công hội.



      Thiên Hạ Vô Song - Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 225: Dong binh công hội.


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Đáng tiếc Mạnh Hàn có dụng cụ đo đạc, cũng biết cường độ và phẩm chất của tơ như thế nào. Nhưng mà trong trí nhớ của tơ nhện còn chắc chắn hơn tơ tằm nha?


      Chuyện kế tiếp chính là dệt sợi tơ thành quần áo. Kỹ thuật dệt có rồi, nhưng biết có thích hợp dệt tơ lụa hay , tất cả cần thí nghiệm trong mới có kết quả.


      Sau khi Elyse trở về lập tức bắt liên lạc với dong binh trong Hoàng Sa Trấn, sau đó rất nhanh tìm được người của dong binh công hội dưới mặt đất. Trải qua bọn họ giới thiệu Elyse nặc danh treo nhiệm vụ ở dong binh công hội dưới mặt đất, quấy rối Bạo Phong Thành. Tất cả thao tác này Elyse đều có rời khỏi Hoàng Sa Trấn, đều thông qua đại lý của dong binh công hội dưới mặt đất tiến hành. Trải qua chuyện lần trước Mạnh Hàn lo lắng người bên cạnh của mình ra ngoài.


      Có tiền có thể sai khiến quỷ thần, lời này bao giờ sai. Tiền thưởng phong phú, nhiệm vụ đơn giản, lại dễ dàng thao tác. Rất nhanh Mạnh Hàn nhận được báo cáo của Elyse, Bạo Phong Thành bắt đầu có dấu hiệu bị quấy rối


      Mạnh Hàn rất hài lòng, đao cùn cắt thịt mới có hiệu quả nhất. Dù sao mỏ đá nằm địa bàn của mình, cho dù thuộc về nhung ai tiếp thu, loại cảm giác này chắc hẳn thành chủ Bạo Phong Thành Eder Tử tước đại nhân nhất định phiền muộn muốn nổi điên a?


      Đối phương hạ sát thủ lần, cho nên Mạnh Hàn bên này cũng tăng cường đề phòng. Huynh đệ tinh linh và ám dạ tinh linh cũng tham gia huấn luyện, cả ngày đều tuần tra bên ngoài Hoàng Sa Trấn, chỉ cần có ít dị động lập tức quay về báo cáo. Tạm thời mà Mạnh Hàn cũng lo lắng vấn đề an toàn.


      Huynh đệ Ải nhân liên tục chế tạo năm thanh cường nỏ, tăng thêm thêm thanh có sáu thanh, Mạnh Hàn phân hai thanh cho Joy cùng Julie, bốn thanh khác giao cho huynh đệ tinh linh và ám dạ tinh linh. Tiễn thuật của bọn họ càng thêm xuất chúng, chắc hẳn có thể phát huy uy lực của cường nỏ.


      (*Chắc mấy chương trước tác giả nhằm cho nên mới có chuyện cường nỏ bắn loạn, chương này là 1 thanh sao có chuyện bắn thoải mái như vậy chứ @@!)


      Mạnh Hàn xoa tay chuẩn bị cho tơ lụa đại sát tứ phương, cũng đồng thời nhìn thành chủ Bạo Phong Thành mà chê cười, Mạnh Hàn đột nhiên nhận được báo cáo của Grace.


      - Cái gì? Có người cần văn bản tài liệu chuyển nhượng mỏ đá của ta, cầu ta chuyển nhượng mỏ đá?


      Mạnh Hàn dị thường kinh ngạc, đây quả có khả năng.


      - Là Eder phái đại quân tới sao? Như thế nào bọn người Gavin quay về báo cáo?


      Có thể dưới dong binh dưới mặt đất phong tỏa tới Hoàng Sa Trấn, Mạnh Hàn tưởng tượng gì ngoài quân đội cả, còn có biện pháp gì tốt hơn. Chẳng lẽ bọn họ có cao thủ? Có cao thủ như vậy sớm đường tiêu diệt mình rồi.


      - Kêu Kiều cùng Chu cùng xem.


      Mạnh Hàn suy nghĩ quyết định chút. Từ khi phát có thể chế tạo tơ lụa cái mỏ đá biến thành tài liệu kiến trúc, về sau chính là nơi sinh tài liệu của Nhà Trắng, Mạnh Hàn còn hứng thú quá lớn với nó nữa. Huống chi cho dù ngươi chiếm được mỏ đá, nhưng ngươi khai thác thế nào?


      Mang theo loại tâm tình chế giễu này Mạnh Hàn đường mỉm cười theo Grace vào quán rượu Hoàng Sa Trấn. Người ngoại lai có quyền lực tiến vào tòa thành, chỉ có thể ở bên ngoài tòa thành.


      Vừa vào cửa Mạnh Hàn nhìn thấy hơn mười tên gia hỏa cường hãn. Hơn trăm người ngồi đầy trong tửu quán, để trống mảng lớn an có mười mấy người, người chung quanh dường như dám tới gần. Nhưng mà đám người này phân tán chung quanh, trung ương lại ngồi hai người thoạt nhìn vô cùng nho nhã, trung niên nhân, người trẻ tuổi cân cầm ly bia bình phẩm.


      - Lãnh chúa đại nhân!


      Nhìn thấy Mạnh Hàn xuất , dong binh nơi này biết có trò hay để nhìn, toàn bộ đều xúm lại đây. Từ khi bọn họ tới nghe được uy danh Mạnh Hàn giết chết sa đạo ai cũng cúi chào, nhưng dám tới gần Mạnh Hàn.


      Nhìn thấy người chung quanh như vậy, nhớm người chung quanh làm sao biết? Huống hồ thân ma pháp bào cũng dễ nhận ra. Trung niên nhân ở giữa đứng lên, vẻ mặt tươi cười chào đón.


      - Lãnh chúa đại nhân!


      Đồng dạng cúi đầu lễ tiết xuất người trung niên nhân, chỉ là bình dân, mà phải quý tộc.


      Mạnh Hàn chỉ gật gật đầu, liền trực tiếp mang theo hai tiểu thị nữ cùng với Kiều cùng Chu tới giữa đám người này. Đối phương bày ra tư thế như vậy nhất định là có chuyện gì cần, Mạnh Hàn chút cũng lo lắng đối phương sử dụng sát thủ gì đó. địa bàn lãnh chúa giết lãnh chúa trừ phi là muốn lăn lộn, cho dù là người của dong binh công hội cũng dám phạm kiêng kỵ như vậy, trước mặt bao người giết lãnh chúa a.


      Thời điểm mọi người ngồi vào bàn Mạnh Hàn mới có chút tò mò nhìn qua người ngồi bên tay trái có đứng dậy chào, chuyển hướng nhìn qua trung niên nhân :


      - Vị này là đại nhân từ nơi nào, phải chăng cần thi lễ với ta?


      Trung niên nhân nghe xong câu hỏi của Mạnh Hàn biết nam tước nho này để ý tới bọn họ. Cũng quản khỉ gió bọn họ là người dong binh công hội hay , nhưng mà thành chủ Bạo Phong Thành mưu đoạt sản nghiệp của Mạnh Hàn còn muốn Mạnh Hàn tươi cười chào đón, Mạnh Hàn còn đến mức tiện như vậy. Tuy từ góc độ sinh ý có lẽ dong binh công hội tốn hao cái giá mua mỏ đá tay của Eder, nhưng Mạnh Hàn tuyệt tin tưởng bọn họ hoàn toàn biết gì cả. Thời điểm này cho người tới đây đòi mỏ đá, là muốn Mạnh Hàn đẹp mắt.


      - Đây là... nguồn


      Trung niên nhân vừa muốn mở miệng chuyện bị Mạnh Hàn trực tiếp đánh gãy:


      - cần giới thiệu tên , ta có hứng thú, ta chỉ muốn biết có tước vị gì, dựa vào cái gì thời điểm gặp mặt lãnh chúa ta đứng mà vẫn ngồi.


      Người trẻ tuổi hai mắt trừng lên, bộ dáng giống như tức giận. Trung niên nhân ở đối diện nhíu mày, hung hăng nhìn chằm chằm vào người trẻ tuổi, người trẻ tuổi lập tức an tĩnh lại, cái gì cũng , đứng lên khom người chào với Mạnh Hàn, sau đó trực tiếp tới đám người chung quanh kia.


      - Người trẻ tuổi hiểu chuyện, lãnh chúa đại nhân nên trách cứ.


      Trung niên nhân xem xét là thương xuyên vào nam ra bắc, hàm dưỡng tốt, Mạnh Hàn như vậy nhưng có chút tức giận nào, ngược lại là cười theo mặt.


      - Ân, có chuyện gì ?


      Thời điểm này sắc mặt Mạnh Hàn mới nhu hòa xuống, quay mắt nhìn qua trung niên nhân tươi cười, chuyện mang theo khí tức của con buôn.


      - Là như thế này, đại nhân.


      Trung niên nhân ràng rất hiểu được đạo lý hòa khí sinh tài, ngữ khí thập phần khiêm cung:


      - Dong binh công hội chúng ta mới mở phân bộ ở Bạo Phong Thành, đặc biệt bái yết đại nhân, về sau đại nhân cần phải chiếu cố sinh ý của chúng ta nhiều hơn.


      - Dễ dễ .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 226: Thiên đại hiểu lầm. (1)



      Chương 226: Thiên đại hiểu lầm. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Đối phương bày ra thái độ như vậy mặt của Mạnh Hàn cũng biến rất nhanh, giống như chuyện gì cũng xảy ra:


      - Chiếu cố sinh ý là nhất định.


      - Chúng ta được biết đường từ Bạo Phong Thành đến Hoàng Sa Trấn có đám đạo tặc xuất , cho nên cố ý xuất động ít tôi tớ của công hội, miễn phí thanh lý đầu thương đạo này cho đại nhân, xem như lễ vật bái yết gặp mặt với đại nhân.


      Trung niên nhân ngữ khí cùng thái độ vẫn duy trì bộ dáng tươi cười, nhưng mà chuyện mang theo hương vị uy hiếp.


      Theo trung niên nhân xong mấy người chung quanh mỗi người đều cởi cái bao dưới chân ra. Nhất thời chung quanh mặt bàn xuất hai mươi mấy cái tay. Tất cả tay đều là tay phải, tay có vết máu, những tay này rời khỏi thân thể chủ nhân cũng phải thời gian quá dài, tối đa cũng hơn nửa ngày, bằng với thời gian ra roi thúc ngựa từ Bạo Phong Thành đuổi tới Hoàng Sa Trấn.


      - Những đạo tặc đạo tặc này toàn bộ bị thanh trừ, thương lộ hoàn toàn đả thông.


      Trung niên nhân dáng tươi cười dường như nhiều hơn vài phần ý vị:


      - Còn nữa, công hội chúng ta từ chỗ thành chủ Bạo Phong Thành Eder đại nhân mau được quyền sở hữu mỏ đá, vừa mới tới nơi này, hôm nay cố ý qua tiếp thu từ đại nhân.


      - có vấn đề.


      Mạnh Hàn nhìn văn bản trong tay nội tâm kinh hãi. Dong binh công hội quả nhiên lợi hại, mình thuê dong binh dưới mặt đất ràng toàn bộ bị quét sạch. Nhưng mà mặt Mạnh Hàn lộ ra cái gì khác thường, chỉ nhìn trung niên nhân ra.


      - Chờ chúng ta xác định việc xong chúng ta cho quản gia xử lý chuyện này.


      - Chuyện gì?


      Trung niên nhân bảo trì mỉm cười, trong giọng mang theo hương vị của người thắng, cố ý kéo dài câu .


      - Đại nhân!


      - Thu thuế!


      Mạnh Hàn cười cười:


      - Có phải các ngươi quên hay , muốn sản nghiệp phải nộp thuế. Chúng ta bây giờ nên tới thuế suất của mỏ đá.


      Kẻ quản lý lãnh địa có thể thu thuế khoán trong lãnh địa của mình, đây là luật pháp của các quốc gia quy định, cũng hạn chế trong lãnh thổ của công quốc. Cho dù là dong binh công hội giống như công ty đa quốc gia ở kiếp trước, cũng phải tuân thủ luật pháp của lãnh địa. Chỉ có điều nhiều khi quý tộc các nơi duy trì quan hệ tốt đẹp với dong binh công hội quá khó xử.


      Nhưng mà Mạnh Hàn khác, dong binh công hội lần này là nhìn trúng lợi ích cực lớn trong tay của Mạnh Hàn, cho nên mới phải đáp ứng cầu hợp tác của thành chủ Bạo Phong Thành, tiếp nhận mỏ đá lợi ích cực lớn này. Vốn cho rằng người tới chỉ cần sắc mặt tươi cười sau đó tăng thêm uy thế của dong binh dưới mặt đất, lấy mỏ đá dễ như trở bàn tay. ngờ muốn Mạnh Hàn ràng đưa ra cầu như vậy.


      Đối với Mạnh Hàn mà pháp luật chính là công cụ đạt được lợi ích lớn nhất từ dong binh công hội. Tất cả mọi người tính toán thực lực Mạnh Hàn bây giờ yếu, Mạnh Hàn tại chuyển mỏ đá, tất cả mọi người tính toán Mạnh Hàn khẳng định đấu lại thành chủ Bạo Phong Thành, nhưng mà duy nhất mọi người tính sót, mặc kệ ai đem mỏ đá cầm vào trong tay, mỏ đá vẫn là sản nghiệp đất Hoàng Sa Trấn. Mà sản nghiệp ở Hoàng Sa Trấn phải nộp thuế cho lãnh chúa Hoàng Sa Trấn, đây là luật pháp của công quốc, cũng là luật pháp của cả thế giới.


      Chỉ cần Mạnh Hàn nguyện ý thuế suất của mỏ đá tăng lên tới 99%, cũng có ai có thể làm gì được . Đây là pháp luật giao phó quyền lực lãnh chúa. Sở dĩ Mạnh Hàn chịu buông mỏ đá dễ dàng như vậy cũng chính là có cam đoan như vậy. Loại bất động sản này mặc cho ai đạt được cũng thể chuyển , cũng chỉ có thể dựa theo ý của Mạnh Hàn mà bày bố.


      Tính toán này là dương mưu, biết rất ràng Mạnh Hàn có suy nghĩ gì thế nhưng mà nhiều người ở đây có kẻ nao phác bác Mạnh Hàn được cả. Mà dong binh công hội lợi dụng mấy người này làm tất cả mọi chuyện nhằm chiếm ưu thế tâm lý, trước mặt pháp luật chính nghĩa quả thực là trò cười khôi hài đáng tiền.


      - Đại nhân!


      tiếng tràn ngập uy hiếp từ trong miệng của tên trẻ tuổi kia vang lên:


      - Ngươi tốt nhất biết ngươi cái gì bây giờ đấy!


      - Ah? xem tại


      Mạnh Hàn trực tiếp nhìn qua hướng tên trẻ tuổi kia, dường như có chút kinh ngạc ah tiếng, sau đó tràn ngập nghi hoặc hỏi:


      - Như thế nào? Đây là ý của ngươi hoặc là đây là ý của dong binh công hội các ngươi, ta với tư cách lãnh chúa Hoàng Sa Trấn có quyền lợi thu thuế sản nghiệp trong Hoàng Sa Trấn hay sao? Hay là quý công hội có đặc quyền giao thuế cho lãnh chúa đúng ?


      Lời của Mạnh Hàn thập phần hiểm, mặc kệ là người trẻ tuổi này lựa thế nào cũng chỉ lựa trong hai cách này. Dong binh công hội nghi vấn quyền hạn thu thuế của lãnh chúa đối với lãnh địa? Đây có khác gì tạo phản sao? Về phần dong binh công hội có đặc quyền cần phải nộp thuế hay càng cần nhiều lời, cho dù là ma pháp sư công hội được nhiều người tôn kính cũng có nghĩa vụ nộp thuế. Chỉ có điều bình thường bọn họ nộp thuế xa xa kém số tiền quốc gia bỏ ra thuê mướn bọn họ mà thôi. Cho dù dong binh công hội có thế lực lớn hơn nữa, thậm chí bọn họ có thực lực tùy thời phá vỡ công quốc, bọn họ cũng chỉ dám làm nhưng dám thừa nhận mình có quyền nộp thuế. Cái này là chính trị.


      - Dong binh công hội chúng ta...


      Người trẻ tuổi dường như biết trời cao đất dày, vừa mới há mồm là ra mấy chữ chúng ta, bị trung niên nhân bên người Mạnh Hàn chen vào:


      - Ngươi câm miệng!


      Lần này thanh của trung niên nhân vô cùng tức giận, người trẻ tuổi kia lúc này cũng giật mình, con mắt oán hận nhìn qua Mạnh Hàn, giống như Mạnh Hàn có thù giết cha của vậy.


      Mạnh Hàn thèm quan tâm ánh mắt của tên này, ánh mắt thâm ý sâu sắc nhìn qua trung niên nhân, cười hì hì hỏi câu:


      - Dong binh công hội các ngươi cái gì?


      - Dong binh công hội của chúng ta đương nhiên tuân theo pháp luật, hướng lãnh chúa đại nhân nộp thuế.


      Trung niên nhân tươi cười càng đậm thêm phần, giống như nhắc nhở Mạnh Hàn vậy, thập phần tùy ý câu:


      - Thế nhưng mà Hoàng Sa Trấn với tư cách lãnh địa phụ thuộc Bạo Phong Thành cũng phải hướng Bạo Phong Thành nộp thuế a?


      - Đương nhiên! Đương nhiên!


      Mạnh Hàn hoàn toàn nghe hiểu trung niên nhân gì, nhưng vẫn cười hì hì trả lời:


      - Nhưng mà ta hướng Mars Bá Tước đại nhân giao thuế khoán mười năm của mình rồi, tạm thời nhọc ngươi cân nhắc cái vấn đề này.


      Trung niên nhân ngược lại ngờ rằng Mạnh Hàn lại như vậy, vốn có ý định thông qua Bạo Phong Thành tạo áp lực lên Mạnh Hàn, ngờ Mạnh Hàn quan tâm tới chuyện này, hơn nữa sớm có biện pháp ứng đối. cũng thể cầu Mạnh Hàn đưa chứng minh nộp thuế ra, cũng biết Mạnh Hàn hay giả, nhưng khí thế của đối phương hoàn toàn bị Mạnh Hàn đàn áp.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 227: Thiên đại hiểu lầm. (2)



      Chương 227: Thiên đại hiểu lầm. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Tất cả chủ dong binh công hội theo tới đây ngờ rằng tất cả ưu thế của mình đều bị dương mưu sử dụng pháp luật của Mạnh Hàn đánh tan hoàn toàn. Vốn còn cho rằng cao điệu nắm mỏ đá trước mặt của mọi người, làm ọi người biết mỏ đá có hậu trường, biết khó mà lui, nhưng bây giờ đâm lao phải theo lao.


      - Muốn nhận thuế cũng phải có thực lực thu thuế a.


      Rốt cuộc người trẻ tuổi đúng là trẻ tuổi khí thịnh ra câu.


      - Bạo lực chống nộp thuế phải bị treo cổ.


      Mạnh Hàn chút yếu thế, lập tức đối chọi gay gắt trả lời câu, chỉ có điều lúc chuyện thân thể nhúc nhích, căn bản chính là đáp trả lời của người trẻ tuổi.


      Người trẻ tuổi căn bản là lời chí lý, nhưng mà có mấy lời có thể làm lại thể , nhất là thể ở trước mặt mọi người. Người trẻ tuổi biết trời cao đất rộng phạm vào sai lầm như vậy, bị Mạnh Hàn đáp câu làm á khẩu, cuối cùng nhất chỉ có thể vừa tức vừa vội ném câu ngoan thoại:


      - Hừ, chúng ta có thể nộp thuế, nhưng mà có ít người lúc ngủ nửa đêm bị rơi đầu, cũng đừng trách người khác!


      - Uy hiếp ta sao?


      Mạnh Hàn lần này vô cùng châm chút quay đầu lại, nhìn qua người trẻ tuổi kia hỏi nghiêm túc.


      - Uy hiếp ngươi thế nào?


      Lần này riêng gì người trẻ tuổi, mười mấy người chung quanh toàn bộ đều đứng lên. Mạnh Hàn liên tiếp như vậy làm cho đám người này vô cùng tức giận, nếu phải trung niên nhân vẫn ám chỉ bọn họ phải khắc chế, bọn họ sớm trở mặt rồi.


      - Ta rất sợ nha!


      Mạnh Hàn dùng lời vô cùng nhàng trả lời, xong mấy chữ vung tay lên, trực tiếp làm động tác chỉ vào người trẻ tuổi.


      Trung niên nhân ý thức được có phiền toái, cảm giác cực độ nguy hiểm từ trong tiềm thức của trào ra ngoài, chút nghĩ ngợi lao tới như mũi tên, lao thẳng tới người trẻ tuổi bên kia. Người còn trung cũng rút bội kiếm ra. Chân vừa vừa rơi xuống đất mặt đất, cái bàn bọc thép bị đưa lên ngăn cản, ngăn ở trước người trẻ tuổi. Cùng lúc đó bội kiếm trong tay nhanh chóng chém về bóng xám lao tới.


      Đinh, đinh, hai thanh vô cùng ràng vang lên, cánh tay cầm kiếm của trung niên nhân rung mạnh, nhưng mà bội kiếm vẫn ngăn ở trước người trẻ tuổi kia. Sau đó mọi người mới nghe được tiếng xé gió sắc nhọn. đám người ngơ ngác nhìn qua tràng cảnh trước mặt nên lời.


      tiếng đầu tiên là bóng xám trực tiếp xuyên thấu qua bàn thép, thanh khác trực tiếp nghênh tiếp bội kiếm của trung niên nhân, sau đó là thanh xuyên qua bội kiếm. Kiếm của trung niên nhân phải phàm phẩm, bàn thép bị xuyên thấu trực tiếp biến thành mảnh vỡ, mà kiếm của trung niên nhân vẫn bảo trì hình dạng, nhưng mà bộ vị dày đặc nhất của bội kiếm trực tiếp bị bóng xám xuyên thấu, sau đó dính lên bội kiếm.


      Thẳng đến lúc này bóng xám mới nguyên hình, đó là mũi tên thép tinh tế. Đầu mũi tên vẫn lóe hàn quang sắc bén khảm lên bội kiếm của trung niên nhân. Khoảng cách đầu mũi tên cách ngực của người trẻ tuổi chỉ có mấy thốn ngắn ngủi mà thôi. Cả quá trình người trẻ tuổi đều có phản ứng gì, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, nhìn qua tất cả biến hóa xảy ra.


      Tất cả mọi người đều hít hơi lãnh khí, ngay cả đám dong binh trong tửu quán rất cuồng vọng, mười gia hỏa cường hãn ở giữa đuổi đám dong binh khác ra cũng trợn mắt há hốc mồm dám tin. Mặc cho ai nhìn thấy mũi tên mạnh như vậy đoán chừng cũng có biểu lộ như thế. Đây là những người sớm lăn lộn đường gươm lưỡi đao dính máu, sớm đối mặt với ít sinh tử. Đổi thành người bình thường đoán chừng trực tiếp bị sợ hãi dọa ngất .


      Sắc mặt người trẻ tuổi trắng giống như tờ giấy, mồ hôi lạnh tự chủ chảy xuống róc rách. Nếu như phải trung niên nhân cơ cảnh và thân thủ inh, cái mũi tên này bắn vào ngực của rồi. Nhìn thấy bàn thép và kiếm thép tinh bị xuyên thủng cho dù người trẻ tuổi mang áo giáp trọng kỵ binh, đoán chừng giờ phút này cũng cách nào may mắn thoát khỏi.


      - Hiểu lầm! Đại nhân, đây là hiểu lầm!


      Trong miệng trung niên nhân kêu to, nhưng mà thân thể động cũng dám động, duỗi cánh tay bảo trì tư thế cầm kiếm giống như hóa đá. Cho đến lúc này đám dong binh công hội dám vọng động.


      người Mạnh Hàn có vài đạo hào quang lóe lên, ở đây đều là dong binh và người của dong binh công hội, cơ bản đều là người kiến thức rộng rãi, nếu cũng được phái tới chủ trì phân hội. Giờ phút này làm sao nhìn ra lập lòe người Mạnh Hàn toàn bộ đều là ma pháp thuẫn.


      Càng làm cho người ta kinh hãi là biết lúc nào dưới chân người trẻ tuổi và trung niên nhân lặng yên tiếng động bay lên hai cột đá vô cùng bén nhọn, giờ phút này mũi cột đá đặt vào cổ họng của hai người, thậm chí còn đâm vào da thịt chút nhưng rách da mà thôi.


      Sau đó trong đám người 'Rầm Ào Ào' tiếng, đám thủ vệ Hoàng Sa Trấn lúc này vây quanh đám người này, mỗi người đều kéo cung tiễn cách mười bước chân, chỉ vào những gia hỏa dong binh kia, chỉ cần bọn họ dị động phát động công kích.


      - Hiểu lầm, đại nhân!


      Tất cả mọi người câm như hến, chỉ có trung niên nhân là còn lên tiếng.


      - Trong lúc này nhất định có hiểu lầm! Thiên đại hiểu lầm!


      - Hiểu lầm?


      thanh của Mạnh Hàn vẫn bình tĩnh như lúc trước:


      - Kỳ ta cảm thấy đây cũng là hiểu lầm.


      Mạnh Hàn vừa dứt lời hai gai đất dưới chân biến mất, tiêu tán còn lại gì. Sau đó tay của Mạnh Hàn khoát cái, những chiến sĩ xuất vây quanh đám dong binh kia hạ vũ khí, xếp thành đội ngũ chỉnh tề ra khỏi quán rượu, chỉ để lại Mạnh Hàn và đám người kia.


      Joy cùng Julie hai người tay đè lên chuôi kiếm của mình, trái phải đứng bên người Mạnh Hàn, động cũng có động nhìn qua mọi việc, nhưng mà Mạnh Hàn lại có thể tưởng tượng nếu như đám người này có dị động này chắc chắn nhận lấy đả kích của hai nữ.


      Mạnh Hàn vẫn ngồi nguyên vị trí của mình, nhưng mà ánh mắt đám người này nhìn qua Mạnh Hàn phải là ánh mắt trêu tức miệt thị vừa rồi. mũi tên lúc nãy bọn họ nhìn thấy rất ràng, trong lúc này bất luận người nào đứng đó, kể cả trung niên nhân, chỉ cần Mạnh Hàn nguyện ý tùy thời có thể lấy mạng của bọn họ. Cho dù trung niên nhân có thể ngăn được mũi cũng tuyệt đối ngăn được mấy mũi cùng phóng tới. Huống chi, người Mạnh Hàn vẫn còn ma pháp thuẫn lóng lánh xuất và gai đất động nhiên xuất cũng , lãnh chúa Nam tước đại nhân của Hoàng Sa Trấn tuyệt đối phải người mà bọn họ có thể lấn.


      - Có số việc chỉ có thể thể làm. Nhưng có số việc chỉ có thể làm thể .


      Mạnh Hàn tươi cười nhìn qua người trẻ tuổi kia, ra lời này xong nhìn qua trung niên nhân kia:


      - Ngươi có đúng hay ?


      - Vâng, đại nhân!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :