Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 213: Phát mai phục.



      Chương 213: Phát mai phục.


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Về sau làm sao bây giờ? Chuyện này chính là vấn đề khiến Elyse đau đầu. Nhưng nhìn thấy bộ dáng giống như tính trước của Mạnh Hàn nàng cũng hỏi nhiều, chỉ lẳng lặng hưởng thụ vòng tay mỹ diệu của thành chủ đại nhân. Trước kia đối mặt lãnh chúa đại nhân Elyse chỉ cảm thấy ấm áp, nhưng tại trừ ôn hòa ra còn có ngọt ngào.


      - Ai ở bên kia?


      Mạnh Hàn có tinh thần lực cường hãn cho nên lập tức phát ra dị thường, khỏi quát hỏi lên tiếng. Joy cùng Julie nghe được thanh của Mạnh Hàn hai người lại chút do dự đứng ở trước người Mạnh Hàn. Mà trước động tác của hai nàng trước người Mạnh Hàn có hai ma pháp thuẫn gia trì rồi.


      - Thuẫn!


      Mạnh Hàn tâm niệm vừa động ra chữ, lập tức tinh thần lực cường hãn nhanh chóng điều động ma pháp nguyên tố, ma pháp thuẫn xuất ở trước người. Đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn dùng ma pháp khi tinh thần lực tăng lên, hiệu quả vô cùng tốt, thậm chí chỉ cần chữ Mạnh Hàn phóng xuất ma pháp thuẫn.


      Joy cùng Julie dường như trước kia nghe qua lãnh chúa đại nhân như vậy, biết đây là lãnh chúa đại nhân gia trì ma pháp thuẫn ình. Nghe được thanh chú ý phương hướng Mạnh Hàn bổ nhào qua, mà trước sau cách đó xa có mũi tên bắn tới như mưa. Trong bụi cỏ xa có thân ảnh mấy người.


      đợi Joy cùng Julie bổ nhào tới, trong bụi cỏ bên kia có thanh truyền ra:


      - nên hiểu lầm!


      Sau đó bốn thanh soạt soạt soạt soạt từ mũi tên của tinh linh bắn trúng, phát ra thanh thanh thúy. Nhưng mà nghe thanh này phải bắn trúng người, giống như bắn trúng ván gỗ.


      - ra!


      Joy cùng Julie đương nhiên nghe được thanh này. thanh rất già nua ràng cho thấy là lão nhân, nhưng hai người cũng dám khinh thường, vừa rồi các nàng nghe lãnh chúa đại nhân muốn thuê mướn sát thủ, tại xuất người lén lén lút lút ai là địch ai là bạn?


      Ai cũng dám chủ quan, Joy cùng Julie như lâm đại địch hai thanh kiếm chỉ hướng kia, mà bốn tinh linh cung tiễn lên dây cung, các chiến sĩ trước sau cũng cũng nghe được thanh này. Mà Mạnh Hàn nhanh chóng phóng thích hai ma pháp thuẫn cho Joy cùng Julie, tất cả hoàn thành trong chốc lát, phối hợp giống như cùng là người.


      nam tử già nua quần áo rách nát từ trong bụi cỏ run run rẩy rẩy đứng dậy. Ngay sau đó nương nhìn vô cùng nhu nhược được lão nhân nâng lên, nhút nhát e lệ đứng lên. Trong mắt lão nhân dường như có biểu lộ sợ hãi. Hai người vừa nhìn thây bình thường, đứng ở nơi đó lạnh run.


      - Các ngươi là người nào?


      Hiển nhiên có gì nguy hiểm, Mạnh Hàn từ phía sau tới, thời điểm qua bên người các chiến sĩ vẫn quên bảo bọn họ đặt vũ khí xuống, miễn dọa hỏng hai người.


      - Chúng ta chỉ là người qua đường. Đại nhân!


      chuyện chính là lão nhân, nương mặt mũi tràn đầy bụi đất có mở miệng. Mạnh Hàn đến gần mới phát , trong tay nương còn cầm côn gỗ tinh tế, sau đó Mạnh Hàn liền phát hai mắt nương kia có thần thái nào. Nàng là người mù lòa.


      - Vì cái gì trốn ở chỗ này?


      Mạnh Hàn phất phất tay, bảo Joy cùng Julie buông kiếm, vẻ mặt ôn hoà nhìn lão nhân hỏi.


      - Phía trước qua rất nhiều người, là muốn giết người nào đó, chúng ta sợ bị bọn họ hại nên trốn ở nơi này.


      Lão nhân nhìn Mạnh Hàn thập phần hòa ái, cũng trầm tĩnh lại, cung kính trả lời. cũng nhìn ra trong lúc này chỉ có Mạnh Hàn là mặc quần áo và trang sức quý tộc, hẳn là dẫn đầu, trả lời vấn đề cũng nhìn Mạnh Hàn trả lời.


      - Rất nhiều người muốn giết người?


      Mạnh Hàn ngẩn ngơ, lập tức ý thức được điểm bình thường, nhìn đằng sau câu:


      - Gavin, George, xem!


      Hai ám dạ tinh linh hai lời, thân hình nhanh chóng biến mất tại chỗ. Nhưng Mạnh Hàn cũng cảm thấy có gì bình thường, tiếp tục nhìn lão nhân bắt chuyện:


      - Lão nhân gia, các ngươi tới nơi nào?


      - Hoàng Sa Trấn!


      Lão nhân vẫn có chút câu nệ như trước, nhưng mà trả lời có chậm chút nào. trả lời làm cho Mạnh Hàn ngẩn ngơ, nhịn được hỏi ngược lại:


      - Hoàng Sa Trấn làm cái gì? Chỗ nguyền rủa ah, các ngươi sợ?


      - Mọi người sống nổi sợ gì nguyền rủa?


      Lão nhân cười khổ tiếng, nhàng vuốt ve đỉnh đầu bên cạnh, biểu lộ thập phần hiền lành:


      - Nghe Hoàng Sa Trấn tại rất tồi, chúng ta sang đây xem có thể kiếm ăn hay .


      - Vị tiểu thư này là?


      Mạnh Hàn nhìn qua bên cạnh lão nhân, cười hỏi.


      - Đây là cháu của ta, Amanda. Ta là Roger, đại nhân. truyện copy từ


      Thời điểm này lão nhân mới tự giới thiệu, vội vàng cho Mạnh Hàn nghe. Amanda nghe được gia gia nở nụ cười, giống như chào hỏi.


      Nhìn thấy nụ cười trong nháy mắt, Mạnh Hàn đột nhiên có loại ảo giác đây là nụ cười tự tin, xuất người mù lòa quả thực làm người khác cảm thấy đáng tiếc. tự chủ được Mạnh Hàn mỉm cười với nàng, nhưng lập tức ý thức được nàng căn bản nhìn được.


      - Nàng nhìn được, đại nhân.


      Roger vừa nhìn thấy Mạnh Hàn mỉm cười, liền vội vàng nhắc nhở Mạnh Hàn. Lúc chuyện thanh rất ràng, giống như nhắc nhở người chung quanh, hai người bọn họ già, mù lòa, đáng ọi người đề phòng sâm nghiêm như vậy.


      - Thực xin lỗi.


      Mạnh Hàn theo thói quen câu xin lỗi, ánh mắt nhìn lên gương mặt của Amanda nhưng trong lòng hồ nghi, phía trước có ít người, còn muốn giết người, bọn họ là nhằm vào ai?


      Chính mình! Mạnh Hàn chút cũng khách khí lập tức đem mục tiêu đặt lên bản thân mình. đường về Hoàng Sa Trấn xuất đám người muốn giết người, nghĩ tới nghĩ lui cũng có mục tiêu khác, duy nhất có thể có thể là mình.


      Hơn nữa Mạnh Hàn cơ hồ có thể khẳng định, những người này nhất định có liên quan tới thành chủ Bạo Phong Thành Eder. Đối phương sở dĩ thả người thống khoái như thế, chừng sớm tồn tâm tư như vậy. tay cầm văn bản chuyển nhượng xong, sau đó mình lại chết , vậy mỏ đá cơ hồ vào túi của Eder, đây mới là mục đích .


      Đối phương muốn giết mình, Mạnh Hàn cũng phải là người hiền lành duỗi cổ cho người ta chém giết. Khá tốt chính mình đường cùng Elyse Eder trả thù trong thời gian ngắn, nhưng ngờ đối phương to gan như vậy, trực tiếp vào lúc này nổi sát tâm lên. Đoán chừng nếu phải sợ giết Mạnh Hàn trước mặt mọi người khó mà bàn giao, chừng quảng trường Bạo Phong Thành đối phương động thủ.


      Nghĩ vậy Mạnh Hàn nhịn được đổ mồ hôi lạnh. Chính mình đối với người thế giới này, nhất là tưởng tượng thái độ của quý tộc quá mức thiện lương. Còn cho rằng đối phương cầm tiền giết người, lại ngờ rằng những tên này còn ngoan độc hơn cả cường đạo, tiền cũng muốn, mệnh cũng cầm.


      - Ngươi bất nhân cũng đừng trách ta bất nghĩa.


      Trong miệng Mạnh Hàn câu này, nhưng trong lòng tại may mắn thôi. Nếu như phải tinh thần lực của mình tăng lên phát Roger vụng trộm bên này, chừng đâm đầu vào trong vòng mai phục. Nghĩ lại đổ mồ hôi lạnh.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 214: chịu nổi kích.





      Chương 214: chịu nổi kích.


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      - Đại nhân, cửa ải phía trước có chừng năm trăm người mai phục.


      Gavin quay về, nhanh chóng nhìn Mạnh Hàn báo cáo:


      - Bọn chúng đều ăn mặc quần áo đạo tặc, nhưng mà từ trong đó vẫn nhận ra là người Bạo Phong Thành.


      Người mai phục phía trước là người của Bạo Phong Thành. Xác thực mà chính là thành vệ quân Bạo Phong Thành. Nhưng mà bọn họ thay quần áo hộ vệ, mặc quần áo khác gì dong binh bình thường, dưới dẫn dắt của người hầu thành chủ, lặng lẽ mai phục ở cửa ải, chờ bọn người Mạnh Hàn chui đầu vô lưới.


      Người hầu này theo Eder nhiều năm rồi, ngoại nhân rất ít biết chi tiết của , nhưng mà người quen thuộc lại biết ràng, chỉ là người hầu hợp cách, thực tế còn là Đại Kiếm Sư inh. Cho dù cách nào so sánh với Đại Kiếm Sư Austin, nhưng mà vẫn là Đại Kiếm Sư trung cấp. Thành chủ đại nhân rấ nhiều chuyện tiện làm ra mặt, đều là tự mình xử lý.


      Những chuyện này thể để lộ ra ngoài ánh sáng, giết người là hạng nhất trong đó. Rất nhiều người đều bị thân phận người hầu của mê hoặc, nhưng chí ít có ba vụ ám sát nhắm vào thành chủ bị phá hư. Thành chủ đại nhân đến nay vẫn diễu võ giương oai ở Bạo Phong Thành cũng có quan hệ rất lớn tới tên người hầu này.


      Mạnh Hàn là ma pháp sư là do cọc ngầm ở Hoàng Sa Trấn phát . thực tế phát điểm này chính cũng giật mình. cách nào tưởng tượng ma pháp sư làm sao bị công quốc đối đãi như vậy? Nhưng mà kịp phản ứng, nếu như phải Mạnh Hàn là ma pháp này sư cũng đắc tội với đại nhân vật nào đó. Mặc dù trong thế giới ma pháp sư cũng có tranh đấu lục đục với nhau.


      - Giữ vững tinh thần!


      Tên người hầu này quát tháo những tên tiểu tử rục rịch kia, con mắt nhìn qua xa xa. Địa hình nơi này thích hợp đánh lén, chính là ỷ vào quen thuộc địa hình nên tên người hầu mới mang theo năm trăm người lên trước Mạnh Hàn. Con đường này quay trở lại Hoàng Sa Trấn nhất định phải qua, cho dù là ma pháp sư càng lợi hại, nhưng mà đề phòng cũng có khả năng chạy thoát mạng.


      Ánh mắt nhìn qua đoàn người của Mạnh Hàn. Bọn người Mạnh Hàn vội vã tới, bộ dáng dường như là chạy, hoàn toàn có phát cái gì khác thường. Ánh mắt của tên người hầu ra thần sắc vui vẻ, sau đó thấp giọng ra lệnh:


      - Mọi người chuẩn bị sẵn sàng!


      đám sương mù chậm rãi xuất trong mắt mọi người, vốn là ít sương mù, nhưng qua thời gian đám sương chậm rãi biến đậm đặc, rất nhanh tên người hầu phát bản thân mình còn nhìn bóng dáng của Mạnh Hàn, đây phải là điểm chết người nhất, điểm chết người nhất là bản thân mình nhìn thấy người nhà.


      chút bất an ra trong lòng, thời tiết như vậy thích hợp mai phục đánh len. Sương mù chết tiệt này sớm tới muộn tới mà bây giờ mới tới. Duy nhất có thể may mắn là, chính mình nhìn thấy địch nhân, địch nhân cũng thấy mình. Nhưng mà tên người hầu nhanh chóng ý thức được đúng, thời điểm này dường như phải là lúc có sương mù, chẳng lẽ sương mù còn có thể giở trò?


      Chung quanh im ắng, bọn người Mạnh Hàn khoảng cách còn xa, ngay cả tiếng bước chân cũng nghe được. Tên người hầu chờ lát cũng có phát dị thường, ánh mắt chỉ bị quấy nhiễu mà thôi, tâm tình treo cổ họng cũng buông xuống. Tất cả đều yên tĩnh, rất có cảm giác yên tĩnh trước lúc đại chiến.


      Trong nội tâm tên người hầu dường như ra tia hào hùng. Trong đầu cũng lên tình cảnh thân nhung trang dẫn theo mấy trăm tên lính, đấu tranh dũng, tướng địch bị đánh thất linh bát lạc.


      Trong lúc đó thân thể của khẽ lão đảo lui ra phía sau, giống như bị cự chùy đánh trúng, thân thể bay lên ngã ra phía sau, hình như nện vào binh sĩ sau lưng , liên tiếp ngã xuống.


      Cho tới bây giờ các binh sĩ gần trong gang tấc nghe được thanh vèo vèo, thanh này vô cùng ràng, nghe ra là thanh mũi tên bắn tới. Những binh sĩ trải qua huấn luyện bản năng bổ nhào xuống đất, muốn tránh nẽ mũi tên từ trung bắn tới


      hiểu thấu trừ người hầu và mấy tên thân binh thành chủ ngã xuống đất trước còn biến hóa khác. Các binh sĩ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, dường như phát ra chuyện gì. Chẳng lẽ người hầu đại nhân sớm phát mũi tên cho nên tránh né sao? Nhưng mà tránh né này có chút chật vật a?


      Đột nhiên trước mặt truyền tới tiếng bước chân dồn dập:


      - Các ngươi bên kia như thế nào? Chuyện gì xảy ra?


      thanh phải quen thuộc, nhưng mà tất cả mọi người có quá để ý. Hơn năm trăm người ai có khả năng quen biết toàn bộ, nghe được thanh quen thuộc cũng là bình thường.


      Phút chốc sương mù trước mặt mọi người nhanh chóng nhạt , cảnh vật trước mặt nhanh chóng ra trước mặt mọi người. Hơn bốn mươi binh sĩ đứng đầu tiên kinh ngạc phát , thanh vừa rồi tới từ phía trước, bốn đoàn người xếp hàng chỉnh tề, tất cả mọi người lôi kéo cung tiễn hướng về bên này.


      Các binh sĩ kinh ngạc theo bản năng giơ tấm chắn lên, dòng điện xoẹt qua thân thể. Dòng điện lớn nhưng cũng làm mọi người tê liệt dừng động tác lại. Trong khoảng khắc đó bên kia băn tên.


      Sưu sưu sưu vang lên liên tiếp, khoảng cách tới hai mươi mét mà bắn tên, có tâm tính vô tâm cho dù là binh sĩ cường hãn thế nào, đối mặt mỗi người hai mũi tên cũng phải nuốt hận ngã xuống. Thẳng đến trước khi mất di ý thức bọn họ còn chuyện gì xảy ra, vì cái gì đối tượng mai phục của bọn họ, trái lại đứng ở trước mặt bắn tên?


      Mạnh Hàn đứng ở phía sau mượn cường nở cài mũi tên lên. Mũi tên của bắn vào người của tên người hầu. Mạnh Hàn nhìn ràng mũi tên bắn ra xuyên thâu qua người ba tên binh sĩ khác mới dừng lại.


      Joy cùng Julie hóa thân thành hai ác ma, sau đợt cung tiễn đầu tiên lao vào đám người, mà vệ đội của Mạnh Hàn vẫn kéo cung tiễn, dưới chỉ huy của Mạnh Hàn thong dong hướng bắn về phía trước. Mỗi cung tiễn bắn ra đều nghe được thanh kêu la thảm thiết.


      Giữa sương mù mênh mông, những binh sĩ Bạo Phong Thành cơ hồ nhìn thấy cảnh vật nửa mét trước mặt, chỉ nghe thấy thanh thảm thiết của các đồng bạn truyền tới. Loại tình hình nhìn mà nghe được tiếng kêu la thảm thiết, các binh sĩ này nhanh chóng còn chút dũng khí nào.


      - Ah ah ah!


      Rốt cuộc có người chịu nổi cảnh này bắt đầu sụp đổ. Sĩ khí sụp đổ có thể lây bệnh đấy, lập tức mảng lớn binh sĩ lâm vào bối rối.


      - Tất cả mọi người, giết!


      Mạnh Hàn đứng trong trận địa nhìn thấy cảnh này vung tay về phía trước. Các chiến sĩ được huấn luyện lập tức dọc theo phương hướng tiến lên. Đợi đến lúc bọn họ xông tới sương mù dày đặc trước mặt mở ra, bọn họ nhìn thấy lũ tiểu tử bị dọa phá gan.


      - Nếu như vũ khí của ai dính máu bữa tối nay hủy bỏ.


      thanh của Mạnh Hàn truyền đến, dường như gia tăng thêm lý do liều mạng cho các binh sĩ.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 215: Ân ái. (1)



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 215: Ân ái. (1)




      Phốc phốc, binh khí chặt lên người của binh sĩ Bạo Phong Thành, mỗi người đều có lần đầu tiên, nhưng mà thể Mạnh Hàn dừng kỹ luật nghiêm minh huấn luyện binh sĩ tính thích ứng đúng là cường hãn, lần thứ nhất giết người lại dũng mãnh như thế.


      Các binh sĩ Bạo Phong Thành chỉ được huấn luyện bình thường, căn bản cách nào tưởng tượng vệ đội của Mạnh Hàn hung hãn. Hơn nữa sĩ khí của bọn họ biến mất, mặc dù phái năm trăm người cũng quá đáng là bia ngắm cho vệ đội Mạnh Hàn mà thôi.


      Mạnh Hàn nhìn thấy màn này, các chiến sĩ phối hợp ăn ý quả thực là thu hoạch nhõm. Mà bên kia Joy cùng Julie quả thực là hai tử thần thu hoạch tính mạng người khác, đụng với các nàng ai còn sống cả.


      Ngẫu nhiên có gặp được những binh sĩ thủ lĩnh, chỉ có điều vừa mới ngăn cản kích của các nàng dưới thân xuất gai đất lợi hại, đột ngột và hiểm, các binh sĩ này ngăn cản công kích của Joy cùng Julie ngoại lệ đều bị gai đất đâm xuyên người, vận khí tốt bị mất mạng tại chỗ, vận khí tốt chỉ có thể thống khổ bất lực nhìn máu tươi của mình bắn ra ngoài, trơ mắt chờ đợi tử vong tiến tới.


      Vèo, tiếng xé gió sắc nhọn vang lên, những gia hỏa vừa chạy xa bị mũi tên của Mạnh Hàn bắn tới. Mạnh Hàn chút tình cảm nào nhìn thi thể ở xa, vừa kéo dây cưng vừa thông qua ma pháp sủng vật của mình quan sát đến con mồi của mình. Liên tiếp tao ngộ làm cho Mạnh Hàn hiểu , thời điểm nên hung ác bản thân mình nên hạ quyết tâm, nếu chết là mình.


      Mặc dù nhân số đối phương gấp mình bốn năm lần, nhưng mà dưới tình huống tác chiến như thế này có phần thắng. Thủ lĩnh đầu tiên bị Mạnh Hàn tiêu diệt, sĩ khí sa sút, trừ chạy trốn những binh lính này căn bản còn suy nghĩ nào khác, thậm chí ngay cả ý niệm chống cự trong đầu cũng mất .


      Đáng tiếc là trong sương mù mênh mông này, hai mắt nhìn thấy gì, trừ Mạnh Hàn và các binh sĩ kẻ bỏ trốn chính là bia ngắm sống, còn khả năng nào khác. Còn sống biến thành hy vọng xa vời.


      Xa xa mù Amanda nghe được thanh kêu la thảm thiết truyền tới, chợt hỏi lão nhân Roger bên cạnh mình:


      - Roger, tình hình bên kia thế nào?


      Ngữ khí chuyện chút cũng giống như chuyện với gia gia của mình.


      - Rất tồi.


      Roger nhìn qua sương mù xa xa kia, ánh mắt dường như có thể xuyên thấu qua sương mù, :


      - Trừ binh sĩ Bạo Phong Thành chịu nổi kích ra, những kẻ khác rất tồi.


      Mạnh Hàn lúc này bắt đầu chỉ huy quân sĩ của mình quét dọn chiến trường. Thành chủ Bạo Phong Thành phái tới năm trăm người vốn có ý định mai phục nơi này giết Mạnh Hàn, nhưng lại bị Mạnh Hàn đánh giết ngược lại, người cũng thương vong. Chỉ có Joy cùng Julie hai người trực tiếp tiêu diệt hai trăm người của đối phương. trận này làm cho Mạnh Hàn thập phần thống khoái, cũng càng triệt để khâm phục Joy cùng Julie.


      Ngược lại là Joy cùng Julie sau khi trải qua chiến đấu càng sinh ra lòng kính nể với thành chủ đại nhân của mình. nghĩ tới, lãnh chúa đại nhân biện pháp ràng thực có thể thực , huấn luyện bình thường nhìn ra cái gì, mấy lần chém giết trước cũng có cái gì, nhưng mà động thủ đại quy mô thực lực tăng trưởng thể hoàn toàn ràng. Mỗi người bình quân tiêu diệt hơn mười người, đều là binh sĩ huấn luyện hợp cách vẫn còn thừa lực.


      Các chiến sĩ vệ đội cũng tiêu diệt địch nhân gấp hai ba lần mình. Mạnh Hàn chế tạo sương mù yểm hộ tiến lên đột kích địch nhân, tử vong ai, thậm chí trọng thương cũng có, chỉ có mấy chiến sĩ vào thời điểm đánh giáp lá cà bị địch nhân chó cùng rứt dậu chém bị thương , chỉ là chút tổn thương bé, chút cũng phiền toái. Dưới tác dụng sinh mạng pháp trượng của Mạnh Hàn, cơ hồ có phí khí lực gì ngưng chảy máu, từ từ khôi phục.


      Nghĩ đến Eder nghĩ ngợi chu toàn, thậm chí ngay cả giết Mạnh Hàn xong cũng đào cái hố to rồi, chỉ chờ giết bọn họ rồi chôn ở đây. Chỉ qua hồi công phu dọn dẹp nơi này nhìn ra cái gì. Bởi như vậy Mạnh Hàn là lãnh chúa Hoàng Sa Trấn xem như tan biến hư , bao giờ còn khả năng tồn tại.


      Như thế tiện nghi bọn người Mạnh Hàn, trực tiếp đem những binh khí và áo giáp của binh sĩ thu thập lại, thi thể quăng vào cái hố to, sau đó trực tiếp chôn, ai nhìn ra nơi này xảy ra chuyện gì.


      Mũi tên của cường nỏ phải thu hồi, huynh đệ Ải nhân làm được bao nhiêu cái, thứ này so với những thứ khác trân quý hơn nhiều. Mạnh Hàn chỉ huy mọi người tìm kiếm từng cái , tuy Joy cùng Julie có kinh nghiệm chỉ huy, nhưng các nàng có kinh nghiệm quét dọn chiến trường.


      Chỉ huy làm xong mọi việc, Mạnh Hàn và hai tiểu thị nữ, Elyse cùng với Joy xuống, lần nữa tới trước mặt Amanda cùng Roger. Nếu như phải bọn họ cung cấp tin tức, chừng Mạnh Hàn ngây ngốc lâm vào trong mai phục. Tuy thời khắc đó Mạnh Hàn cũng kịp chế tạo sương mù, nhưng dù sao cũng mất thế chủ động.


      - Roger, rất cảm tạ.


      Mạnh Hàn cũng có gạt bỏ công lao của người khác tương trợ, nhìn thấy Roger câu cảm tạ.


      Roger lão đầu giống như chưa từng nhìn thấy các mặt xã hội, hoảng loạn đong đưa tay, nên lời. Amanda ở bên cạnh càng khẩn trương hơn, kéo vạt áo của Roger cắn môi, bộ dáng tiểu nữ hài bị chấn kinh, biểu lộ thê mỹ làm nội tâm của Mạnh Hàn cũng rung động.


      - Các ngươi phải muốn Hoàng Sa Trấn sao? Vừa vặn chúng ta tiện đường, cùng thôi! xem tại


      biết sao Mạnh Hàn gường như muốn ở cùng chỗ với già trẻ này, hoặc là hiểu chút Mạnh Hàn rất hy vọng cùng chỗ với Amanda. Thuần túy là cảm giác, biết vì cái gì Demi Diana thậm chí Grace Elyse vào lúc Mạnh Hàn vừa gặp cũng có bộ dáng thập phần đáng thương, nhưng mà khiến Mạnh Hàn động tâm qua.


      - Vậy quá tốt.


      Thời điểm này Roger mới kịp phản ứng, sợ Mạnh Hàn xong đáp ứng, gấp vội mở miệng biểu đạt tâm tư của mình. Vẻ mặt Amanda ở bên cạnh vui mừng làm cho Mạnh Hàn nhịn được nhìn nàng nhiều hơn vài lần.


      Có lẽ cảm thấy năm trăm tên lính đầy đủ lấy mạng của Mạnh Hàn, Eder có phái thêm người nào khác cả. Về phần Đại Kiếm Sư đỉnh phong giờ phút này cũng ra ngoài làm việc, cũng chưa có trở về. Bọn người Mạnh Hàn đường cẩn thận trở về Hoàng Sa Trấn có gặp tập kích bất ngờ gì đó.


      Đến Hoàng Sa Trấn, từ xa nhìn thấy tòa tường thành Hoàng Sa Trấn tâm của Mạnh Hàn dễ dàng hơn rất nhiều. Những binh lính khác cũng hoan hô hồi lại bị Joy cùng Julie hai người quát bảo ngưng lại. Thời khác nào thân là vệ đội lãnh chúa đại nhân được buông lỏng cảnh giác.


      - Grace, chúng ta trở về.


      Grace sớm ra nghênh đón, Mạnh Hàn vừa thấy mặt vui vẻ nhìn nàng hô tiếng giông như lãng tử rời nhà lâu mới quay về nhà. là như thế.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 216: Ân ái. (2)



      Chương 216: Ân ái. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      - Đại nhân! truyện copy từ


      Grace vừa mừng vừa sợ, nàng nhìn thấy Elyse bên người chúa đại nhân lại nhìn thấy vết máu người các chiến sĩ sau lưng Mạnh Hàn. Thông minh như nàng biết Elyse trở về như thế nào. Nhìn thấy tỷ tỷ mình vui sướng lập tức bị cảm giác cảm kích thay thế, cuối cùng nhất chỉ có thể gọi câu đại nhân, sau đó lại thêm gì.


      - Nha đầu ngốc!


      Mạnh Hàn nhìn thấy nước mắt trong khóe mắt của Grace tiến lên bước, cũng mặc kệ trước mặt sau lưng có người nào , trực tiếp thò tay lau mắt của Grace, lúc này cười :


      - Có người ngoài nên xem thân phận quản gia của mình chứ.


      Grace cũng chỉ xúc động nhất thời mà thôi, nghe vậy nhanh chóng khôi phục trấn định, nàng lau mắt của mình, mặt ra nét ửng đỏ, dường như ngượng ngùng vì lãnh chúa đại nhân sờ mặt của mình. Trấn định xong Grace mới có hơi kinh ngạc nhìn qua Mạnh Hàn, dường như kỳ quái vì có người ngoài.


      - Đây là Roger, đây cháu Amanda của .


      Mạnh Hàn thập phần khó có được giới thiệu cho quản gia của mình biết:


      - Chính bọn họ phát có người phục kích đường để cho chúng ta tránh được tổn thất. Ngươi trước tiên an bài cho bọn họ tốt, xong rồi quay về phủ lãnh chúa thương lượng công việc.


      Grace thêm gì, thấy Mạnh Hàn dường như rất xem trọng hai người này nàng cũng coi trọng, tự mình mang hai người an bài cho tốt. Mạnh Hàn mang theo người trực tiếp trở lại tòa thành xa xa kia.


      Trải qua lần chiến đấu Mạnh Hàn vừa vào trong tòa thành, Joy cùng Julie mang theo các chiến sĩ huấn luyện tổng kết kinh nghiệm chiến đấu.


      Mạnh Hàn vào trong đình viện, Elyse ôm Mạnh Hàn khóc lên. Chuyện xảy ra liên tục làm cho Elyse tới nay vô cùng áy náy, đến cực hạn, đường nàng tận lực áp chế tâm tình của mình, trở lại phủ lãnh chúa nàng cũng trầm tĩnh lại, nhưng cách nào bình phục cảm giác áy náy trong lòng của mình, bổ nhào vào người của Mạnh Hàn lên tiếng khóc lớn.


      Mạnh Hàn cũng biết Elyse mấy ngày nay thống khổ, thời điểm này Mạnh Hàn cũng ngừng suy tư quá nhiều. Mạnh Hàn giọng an ủi lại mang cho Elyse bi thống nhiều hơn, dứt khoát nằm trong ngực của Mạnh Hàn khóc ngừng, biết bao giờ mới dứt.


      - Elyse, khóc, khóc.


      Mạnh Hàn luống cuống tay chân lau nước mắt mặt Elyse, sợ nhất nhìn thấy nữ hài bên cạnh mình thút thít nỉ non, các nàng khóc biết nên làm sao.


      - Đại nhân, đều là ta tốt, ô ô, đều là ta tốt!


      Elyse biết mình nên thêm cái gì, chỉ có thể dùng thút thít nỉ non câu. Thời điểm này nằm trong nưực Mạnh Hàn mới có thể làm cho nàng tìm được chút ít cảm giác ôn hòa, rốt cuộc cần lo lắng mình bị treo cổ, cũng cần sợ hãi chính mình mang theo hàng hóa và kim tệ bị cướp , chuyện lớn hơn nữa cũng có đại nhân gánh vác thay ình.


      Demi cùng Diana nhìn thấy tình hình này hai tiểu nữ hài cũng biết nên làm thế nào cho phải, chỉ có thể nhìn nhau sau đó lặng lẽ ra khỏi phòng, nhàng kéo cửa lại, chính mình ra bên ngoài. Bôn ba đường cả ngày hai tiểu nữ hài cũng mệt mỏi chịu nổi, tại cũng đến cực hạn.


      Rốt cục sau khi thút thít nỉ non phát tiết hồi, tiếng khóc của Elyse cũng thấp lại, nhưng mà hai tay vẫn ôm lấy Mạnh Hàn như cũ, chết cũng chịu buông tay. Cả thân thể của nàng cảm thấy thiếu cảm giác an toàn, muốn ôm Mạnh Hàn vào người của mình. Mạnh Hàn thậm chí có thể cảm giác được thân thể của nàng thập phồng cùng cảm giác co dãn mê người.


      ra hai tiểu nữ hài lúc mới gặp tại cũng trổ mã thành thiếu nữ đẹp như vậy. Trong nội tâm Mạnh Hàn cảm khái, cúi đầu nhìn qua dung nhan xinh đẹp của Elyse. Chợt phát nữ hài nhìn vô cùng kiên cường như vậy, giờ phút này lại nhu nhược như thế. Hận thể cứ ôm nàng như thế này, an ủi nàng, vĩnh viễn buông ra.


      biết lúc nào tay của Mạnh Hàn nhàng vuốt ve mặt của Elyse, tiếng khóc của Elyse cũng dừng lại, mặt mũi tràn đầy ửng đỏ, lẳng lặng hưởng thụ Mạnh Hàn vuốt ve.


      Ma xui quỷ khiến tâm tư Mạnh Hàn nhộn nhạo, có lẽ là bởi vì giết chóc kích thích, có lẽ là cảm giác Amanda mang ình, Mạnh Hàn thò tay vuốt ve mặt của Elyse. Đôi môi hồng hào như hoa đào hé nở của nàng, Elyse hai mắt nhắm lại, nhưng mà hô hấp của nàng trở nên dồn dập và khẩn trương.


      Nhu hòa, Mạnh Hàn hôn lên đôi môi của Elyse. Cảm thụ được đôi môi của Elyse mềm mại và ngọt ngào, Mạnh Hàn cũng nhịn được nữa đầu lưỡi tìm tòi, cạy mở hàm răng của Elyse, tìm được cái lưỡi thơm tho của nàng mút lấy.


      Elyse ưm tiếng nhưng chống cự, cũng phối hợp với Mạnh Hàn phát ra tiếng thở dốc gấp gáp. thanh này làm dục hỏa của Mạnh Hàn dâng lên cao, nỡ buông đôi môi đỏ mọng của Elyse ra, cứ như vậy miệng đối miệng với nàng tay ôm ngang người Elyse, chậm rãi về bên giường. Elyse vẫn nhắm mắt lại và hai tay ôm cổ Mạnh Hàn.


      Tay của Mạnh Hàn lúc này lật váy của Elyse lên, hạ thân của nàng ra trước mắt của , dục hỏa hoàn toàn bị nhen nhóm. Gầm tiếng Mạnh Hàn cố kỵ gì sờ mó khắp người Elyse, bàn tay vuốt ve mơn trón u cốc đầy cỏ xanh mom mởn đầy nước...


      Grace gần đây cảm giác vô cùng kỳ quái. biết là vì cái gì mà nàng có thể phát giác được ít cảm xúc của Elyse biến hóa, mỗi khi Elyse cảm xúc kích động cực độ nàng có thể cảm giác được. Trước khi còn cho rằng đây là ảo giác, nhưng mà lần này cảm nhận được Elyse sợ hãi nàng còn cho rằng cảm giác này là ảo giác nữa.


      Trước kia chưa từng trải qua chuyện này, có lẽ là sinh hoạt gần đây tôt hơn mới chậm rãi cùng tỷ tỷ thành lập loại cảm giác tâm linh tương thông a! Grace cách nào giải thích, cuối cùng cũng chỉ có thể dùng lý do này phục mình.


      Thời điểm an bài Roger cùng Amanda xong Grace phát giác được cảm giác lo lắng hãi hùng của Elyse mấy ngày qua, đột nhiên tới được nơi an toàn chậm rãi biến mất. thời điểm nàng phát giác được Grace thậm chí càng thêm yên tâm ít, bởi như vậy Elyse cũng cần mỗi ngày khẩn trương lên.


      Căn cứ vào nguyên nhân này, tuy Grace sớm trở lại phủ thành chủ nhưng mà vào. Nàng rất muốn Elyse có thể ngây ngốc bên cạnh lãnh chúa đại nhân hồi, như vậy nàng càng có thêm cảm giác an toàn. thực tế chính nàng cũng biết mình có ý niệm như vậy trong đầu lúc nào, ở cùng Mạnh Hàn chỗ nàng cảm thấy mình vô cùng an toàn.


      Demi cùng Diana rất mệt nhọc, Grace sáng sớm nhìn ra hai tiểu nha đầu này càng ỷ lại vào Mạnh Hàn rất nhiều, chuyện này các nàng đều nhìn thấy, thời điểm này nàng chỉ mỉm cười nhìn hai nàng nghỉ ngơi. Vốn Demi cùng Diana thập phần tình nguyện, nhưng mà Grace tỷ tỷ phải người ngoài, hơn nữa nàng cũng nếu như lãnh chúa đại nhân có chuyện gì Grace tỷ tỷ gọi bọn nàng. Như vậy hai tiểu nha đầu mới yên tâm nghỉ ngơi.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 217: Tâm linh tương thông.



      Chương 217: Tâm linh tương thông.


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Ngồi ở trong đại sảnh lãnh chúa đại nhân xếp đặt thiết kế, Grace chậm rãi đợi Elyse trì hoãn cảm xúc của mình. ngờ vào lúc này cảm giác lại khác thường hơn.


      Đầu tiên, biết vì cái gì Grace đột nhiên cảm thấy toàn thân của mình khô nóng, hơn nữa còn có cảm xúc khẩn trương và chờ mong hỗn tạp vào nhau, tràn ngập trong lòng. Hô hấp của nàng lúc này cũng dồn đập hơn trước.


      Cảm giác như vậy làm cho Grace thập phần bàng hoàng khẩn trương, biết như thế nào cho phải, nhưng mà nội tâm của nàng lại muốn cảm giác này chấm dứt. Tâm tình mâu thuẫn làm cho Grace ở thế khó xử, hết lần này tới lần khác cách nào chống cự được dục vọng sinh ra trong lòng của mình. Rốt cục thân thể Grace mềm nhũn, hai chân rốt cuộc cách nào chống đỡ sức nặng của mình, tự chủ được xụi lơ tại mặt ghế.


      cảm xúc khẩn trương cách nào hình dung sinh ra trong lòng, Grace biết đây là cảm xúc của Elyse, nhưng nàng biết vì sao như vậy. Ngay sau đó cảm giác sung sướng càng lớn ngừng sinh ra, Grace toàn tâm toàn ý đầu nhập hưởng thụ loại cảm giác này.


      Cũng biết qua bao lâu, lúc Grace cảm giác linh hồn của mình bay lên bầu trời thân thể đột nhiên kéo căng rất lâu, thân thể lâu mới mềm trở lại, chỉ còn lại có thở dốc kịch liệt.


      - Ta đây bị sao thế này?


      Grace xụi lơ vô lực đứng lên, đến bây giờ còn chính mình tại sao có thể như vậy. Hoặc là Elyse tại sao phải như vậy? Chẳng lẽ? ý niệm ra trong lòng của nàng, lập tức Grace lắc đầu:


      - có khả năng!


      Tuy ngoài miệng thừa nhận suy nghĩ này, nhưng mà trong lòng Grace cũng hy vọng có kết quả như thế. Nàng thậm chí rất muốn tại vọt vào trong phòng ngủ của lãnh chúa đại nhân, nhìn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng mà thân thể lười biếng làm cho nàng muốn nhúc nhích.


      - Ai nha!


      Nghỉ ngơi hồi rốt cuộc Grace cũng có được lực lượng trở lại, đột nhiên phát thân thể của mình khác thường, có chút địa phương rỉ nước ra ngoài, lúc này Grace nhịn được giọng kêu tiếng, nhanh chóng đưng dậy lao vào trong phòng của mình. May mắn phòng của nàng cũng nắm trong phủ lãnh chúa, nếu mặt mũi nàng tràn ngập xuân tình chạy ra ngoài biết làm cho bao nhiêu người mất hồn lạc phách.


      Mạnh Hàn hôn lên má của Elyse, trong nội tâm tràn ngập thương tiếc. Lần đầu tiên trải qua thời gian dài như vậy Elyse cơ hồ có chút chịu nổi. Đáng tiếc chính mình vừa rồi thú tính đại phát, căn bản có chú ý tới điểm này, tại mới phát . Sau khi thanh tỉnh chuyện đầu tiên Mạnh Hàn làm chính là đem tính mạng pháp trượng đặt lên người của Elyse, làm vậy giúp nàng khôi phục nhanh hơn.


      Lại tiếp thân thể của mình có phải được tính mạng pháp trượng cải tạo mạnh hơn hay ? Tuy Mạnh Hàn cũng là lần đầu tiên, nhưng mà kiếp trước cũng quan tâm ít tri thức phương diện này, cho dù thế giới này có đồng hồ cũng có thể đoán chừng nửa giờ qua . Lần thứ nhất là nửa giờ dường như hơi khủng bố đấy, nhưng mà Mạnh Hàn rất ưa thích.


      Xem ra có sau này phải tìm tiểu ma nữ đòi thanh tính mạng pháp trượng mới, trong đầu của Mạnh Hàn ra suy nghĩ này đem lực chú ý nhìn qua Elyse xinh đẹp gầy gò, có thể Mạnh Hàn quá mức quen thuộc cho nên chú ý tới, tại mới phát ra nữ nhân bên cạnh mình ai thua kém đại minh tinh của kiếp trước.


      - Hảo hảo ngủ giấc, tỉnh lại mọi phiền não quên .


      Mạnh Hàn bên tai Elyse câu. Elyse thỏa mãn dùng ánh mắt mệt mỏi nhìn qua Mạnh Hàn, nghe lời nhắm mắt trong ngực Mạnh Hàn. Chỉ chốc lát phát ra tiếng ngáy. Những ngày này Elyse gánh chịu áp lực phải lớn bình thường rốt cục có thể an tâm nghỉ ngơi.


      Mạnh Hàn bỗng nhiên thập phần hoài niệm thuốc lá kiếp trước, phải chi thời điểm này có điếu biết tuyệt diệu bao nhiêu. Đáng tiếc thế giới này có thứ đó. Nhìn qua gương mặt bình yên của Elyse ngủ say Mạnh Hàn như thế nào cũng ngủ được.


      Thành chủ Bạo Phong Thành lần này mưu đoạt mỏ đá của Mạnh Hàn, tuy nhất định chiếm được cái gì, nhưng mà cuối cùng cũng kết xuống thù hận chết ngớt. Nhất là năm trăm tên thành vệ quân chết càng làm thù hận này thể hóa giải được nữa. Kế tiếp Mạnh Hàn có thể tưởng tượng Hoàng Sa Trấn lọt vào phong sát khủng bố của Bạo Phong Thành như thế nào. Tin tưởng chỉ cần đập nhãn hiệu của Hoàng Sa Trấn có khả năng thông qua Bạo Phong Thành.


      Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ? Chuyện này trở thành mấu chốt Mạnh Hàn nhất định phải cân nhắc tới. Thực lực của chính mình trước mắt cách nào giết được thành chủ dưới bảo vệ của Đại Kiếm Sư đỉnh phong, đồng thời Mạnh Hàn giờ cũng thể làm chuyện phản bội công quốc, xuất binh đánh Bạo Phong Thành. Đương nhiên mặc dù là có chuẩn bị, Mạnh Hàn cũng có ý định làm vậy, bởi vì có ý nghĩa.


      Trong thời gian ngắn mỏ đá Mạnh Hàn có ý đụng tới, đương nhiên thành chủ Bạo Phong Thành lấy được văn bản chuyển nhượng của Mạnh Hàn chẳng qua là mớ giấy lộn mà thôi. có cách nào tiếp thu, có gì khác so với trước kia? Về phần Francis gia tộc tổn thất tính toán thế nào Mạnh Hàn mới quản. kiện lần này Francis gia tộc kể cả Donald quản gia trừ thời điểm ban đầu bày tỏ bản thân mình đứng ra làm chứng, sau đó cũng thêm lời nào nữa, chuyện này đủ thấy thái độ của bọn họ rồi.


      Nếu bọn họ có thái độ như vậy cũng bọn họ làm buôn bán với ai cũng sao cả. Mạnh Hàn cũng nhìn ra được có chính mình bọn họ cũng thể cầm lấy vật liệu đá được. Cho dù bọn họ dùng sức mạnh quân đội tiếp quản cũng phải người nào cũng có thể tùy ý khai thác đá cứng như vậy. Francis Tử tước muốn trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, cũng chỉ có biện pháp như thế tìm kiếm được vật liệu đá làm bồn cầu, nếu cũng chỉ có thành thành hợp tác với Mạnh Hàn. phải tùy tiện người nào chiếm mỏ đá là có thể đưa ma pháp sư khai thác đá.


      Lời mặc dù như vậy, nhưng mà Hoàng Sa Trấn về sau làm gì bây giờ? Bị Bạo Phong Thành phong tỏa cũng chỉ trơ mắt nhìn người tới Hoàng Sa Trấn càng ngày càng ít, thậm chí tiền mua sắm lương thực cơ bản cũng có, đến lúc đó làm sao bây giờ? Khuất phục? Cúi đầu? Mạnh Hàn làm lần với Tinh linh tộc, tuyệt muốn lại làm trước mặt với Bạo Phong Thành lần nữa.


      Thế nhưng mà thông qua Bạo Phong Thành thương lộ của Hoàng Sa Trấn làm cách nào duy trì thông suốt? Vị trí địa lý của Bạo Phong Thành quyết định nó phong tỏa đường vào Hoàng Sa Trấn, bốn phía trừ Tinh Linh sâm lâm cùng Ải nhân sơn mạch ra chỉ còn lại sa mạc mênh mông mà thôi.


      Tinh Linh sâm lâm cần cân nhắc, các tinh linh cao ngạo tuyệt đối đồng ý. Ải nhân sơn mạch cũng cần cân nhắc làm gì, có người nào chính thức vượt qua Thập Vạn Đại Sơn. Dường như hương ra duy nhất chính là sa mạc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :