Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15 : Tài chính thu vào. (1)



      Chương 15: Tài chính thu vào. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 15: Tài chính thu vào. (1)


      Mạnh Hàn vừa ngã ra, trong bầu trời lập tức trở lại sáng sủa. Đám mây trắng loa vẫn bồng bềnh trung. Chỉ có điều đám mây tại rất nhiều. Nhưng có người nào để ý tới việc này. Điều tại mọi người quan tâm, chính là lãnh chúa đại nhân mới nhậm chức này bị làm sao.


      Khi lần nữa tỉnh lại, Mạnh Hàn phát đầu mình vẫn còn hỗn loạn. Vừa thoáng động, sát bên cạnh Mạnh Hàn lại đột nhiên xuất hai bóng người, nhanh chóng đỡ Mạnh Hàn từ giường ngồi dậy.


      - Nàng là Demi? Nàng là Diana sao?


      Mạnh Hàn nhìn hai thị nữ tỏ vui mừng, bất ngờ, lần lượt gọi ra tên của các nàng. Hai nàng đều gật đầu. Mạnh Hàn ha ha nở nụ cười:


      - Xem ra ta có nhớ lầm.


      Hai nàng biết vì sao Mạnh Hàn lại cao hứng như vậy. Nhưng chỉ cần Mạnh Hàn có chuyện gì, các nàng cũng hết sức vẻ.


      - Tới cửa nhìn xem thử.


      Nơi nàỳ còn gọi là lãnh chúa phủ. Vẫn chiếc giường kia. Nhưng Mạnh Hàn lại có chút sốt ruột muốn xem thử, rốt cuộc đám mây trắng bầu trời kia có còn ở đó hay .


      Mãi đến tận lúc nhìn thấy đám mây trắng kia vẫn bay trung, Mạnh Hàn mới yên tâm thở dài cái. Chỉ cần có nó ở đó, có gì đáng lo ngại, mình vẫn có thể tiếp tục giả thần hô phong hoán vũ.


      Chỉ có điều hiểu được, tại sao đám mây kia lại nghe theo lời của mình, và tại sao mình lại đột nhiên choáng váng đầu óc sau đó té xỉu.


      - Ta ngủ bao lâu?


      Mạnh Hàn xoay người hỏi hai thị nữ.


      Demi và Diana nghe thấy câu hỏi của , vội vàng ra dấu, bộ dạng hoảng loạn muốn chuyện mà ra được, phối hợp với thân thể gầếu của các nàng khiến Mạnh Hàn nhìn thấy mà cảm thấy đau lòng.


      - cần phải gấp. Từ từ được.


      Mạnh Hàn an ủi hai nàng:


      - ... ngày?


      Mạnh Hàn chậm rãi suy đoán theo dấu hiệu từ tay của hai nàng.


      - Hóa ra ta ngủ ngày.


      Nhận được đáp án, Mạnh Hàn nhịn được cảm khái. Mình tới nơi này, còn chưa làm được chuyện gì, ngủ hai ngày. Xem ra, cuộc sống thần tiên ăn ngủ như heo trong mộng tưởng của mình dường như sớm được thực . Chỉ có điều về phương ăn khiến cảm thấy có chút bất an mà thôi.


      Hai tiểu thị nữ hình như cũng tiếp nhận cách có phương pháp loại trừ nguyền rủa của các cặp sinh đôi. Lúc này hai nàng cũng đứng cách quá xa. Hai người hai bên trái phải đỡ lấy , rất sợ lại ngã sấp xuống.


      Mạnh Hàn mạnh mẽ lắc đầu. Trong đầu vẫn cảm thấy có chút uể oải, tuy nhiên tại tốt hơn rất nhiều. Từ trong ký ức, Mạnh Hàn phát tình trạng tại giống hệt với khi luyện tập ma pháp quá độ dẫn tới tinh thần lực tiêu hao lúc trước.


      Chẳng lẽ bởi vì ngày hôm qua khống chế đám mây kia quá độ dẫn đến di chứng này sao?


      Trong đầu Mạnh Hàn chợt ra ý nghĩ như vậy. ra rất có thể là như vậy.


      Trong bầu trời, đám mây trắng thần bí kia vẫn còn ở đó. Chỉ có điều, Mạnh Hàn lại biết nên hình dung như thế nào về mối quan hệ giữa đám mây kia và mình. Đám mây kia là thế nào?


      Mạnh Hàn thất bại trong cuộc thi thăng cấp cho ma pháp học đồ bởi vì triệu hồi ra được sủng vật ma pháp của mình. Hơn nữa ma lực của bản thân đột nhiên giảm xuống đến mức độ sơ cấp của ma pháp học. Bởi vậy, mọi người mới kết luận, Mạnh Hàn có thiên phú trở thành ma pháp sư. Sau đó mới xảy ra loạt chuyện bị người cướp đoạt kim tệ và phân cho lãnh địa suy bại như vậy.


      Thời điểm linh hồn của Mạnh Hàn tiến vào trong thân thể của Antonio, bầu trời mây đen dầy đặc che phủ, sấm vang chớp giật. Cảnh tượng quả thực giống như phần của địa ngục. Lẽ nào?


      Mạnh Hàn lại ngẩng đầu nhìn đám mây trắng lẻ lôi bồng bềnh bầu trời kia chút, nhíu mày suy nghĩ.


      Lẽ nào đám mây kia là sủng vật ma pháp do mình triệu hồi ra sao?


      Ý nghĩ này vừa xuất , bản thân Mạnh Hàn cũng cảm thấy sợ hết hồn. Mạnh Hàn tới thế giới này hơn tháng. hoàn toàn dung hợp được với ký ức chủ nhân ban đầu của thân thể này, tất nhiên cũng biết sủng vật ma pháp là vật như thế nào.


      Hoặc là ma thú, hoặc là loại thực vật kỳ lạ nào đó. Ngoài ra còn có một người người tu luyện ma pháp thiên môn triệu hồi ra vài sinh vật tử linh. Những điều này đều chẳng có gì là lạ. Nhưng đám mây này thuộc về loại nào?


      Chẳng lẽ đám mây cũng có thần trí, có thể trở thành sủng vật của ma pháp sư? Nhưng nếu như phải, vậy mình pảhi giải thích như thế nào. Mình thực có thể chỉ huy đám mây kia chuyển động?


      Nếu như chuyện xuyên qua khó mà tin nổi như vậy cũng có thể tin tưởng được, Mạnh Hàn cũng để ý nhiều tới vài chuyện càng khó mà tin nổi hơn. Tuy rằng đám mây sủng vật khiến đặc biệt ngạc nhiên, nhưng chuyện này cũng hề gây trở ngại. Mạnh Hàn nhanh chóng tiếp nhận được.


      - Mọi người làm gì vậy?


      Mạnh Hàn ngồi ở tảng đá phía ngoài cửa, phơi nắng. Thời điểm nnhư vậy, cần thiết phải bảo đám mây che khuất ánh mặt trời.


      Demi rất gấp gáp ra dấu. Nhưng Mạnh Hàn lại cách nào thấy được nàng biểu đạt điều gì.


      Tiểu nương Demi sốt ruột nhịn được dậm chân, sau đó nhanh chóng chạy . Đoán chừng nàng chạy gọi người khác để cho mình .


      Quả nhiên, lúc sau, Mạnh Hàn liền thấy được Demi dẫn theo hai Grace chạy về phía bên này. Hai Grace đều giống nhau như đúc. Thậm chí ngay cả trang phục đơn giản người cũng gần giống nhau. Mạnh Hàn căn bản phân biệt được ràng người nào là Grace.


      người khác, hẳn là Elyse mà các nàng từng nhắc tới, cũng là quản gia khác ở nơi này.


      Mạnh Hàn ngồi ở tảng đá. Ánh mặt trời ấm áp khiến cảm thấy rất thoải mái, thực nghĩ tới chuyện đứng dậy. Bởi vậy Mạnh Hàn cứ lẳng lặng chờ.


      Sau khi hai Grace đến gần, Mạnh Hàn lập tức phân biệt được ràng người nào là Grace.


      Tuy rằng hai người có dáng vẻ giống nhau như đúc, nhưng ánh mắt lại khác nhau rất nhiều. người có ánh mắt vô cùng nhu thuận cung kính. người khác lại có ánh mắt đầy nghi ngờ cảnh giác.


      - Elyse?


      Mạnh Hàn nhìn về phía nữ hài cảnh giác kia hỏi tiếng.


      - Ta là Elyse. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m


      Nữ hài tỏ ra cảnh giác nghe thấy câu hỏi của Mạnh Hàn, lại cau mày thoáng nhìn về phía Grace, dường như trách nàng dễ dàng tên của mình cho nam tử trẻ tuổi này biết. Sau khi trợn mắt nhìn Grace cái, Elyse đột nhiên hướng về phía Demi và Diana :


      - Demi, Diana, các muội qua bên kia .


      Hai tiểu nữ hài dường như cũng vô cùng hoảng sợ Elyse. Hai nàng sợ hãi nhìn lãnh chúa đại nhân Antonio chút, sau đó lại nhìn Elyse với sắc mặt tốt lắm chút. Dường như hai nàng so sánh xem người nào có quyền uy hơn. Tuy nhiên, đợi Mạnh Hàn cái gì, hai tiểu nữ hài cúi đầu, kéo tay nhau nhanh chóng chạy .


      Phù.


      Mạnh Hàn nhịn được thở ra hơi. Ở chỗ này, mình thậm chí còn bằng nữ hài. Chí ít hai tiểu nương Demi và Diana đưa ra cho đáp án rất ràng.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16 : Tài chính thu vào. (2)



      Chương 16: Tài chính thu vào. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 16: Tài chính thu vào. (2)


      - Lãnh chúa đại nhân!


      Tuy rằng Elyse gọi là lãnh chúa đại nhân, lại hề có chút ý định muốn hành lễ trước lãnh chúa đại nhân:


      - Trước tiên ta tạm thời gọi ngươi như thế. Ngươi đúng là lãnh chúa đại nhân của chúng ta sao?


      - Có ý gì?


      Mạnh Hàn ngẩng đầu lên. ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Elyse.


      Bên kia, sau khi Elyse ra câu như vậy, Grace lại có phần sốt ruột lộ khuôn mặt. Nàng khẩn trương lôi kéo váy của Elyse, hình như nhắc nhở nàng nên chuyện lung tung. Elyse lại mặc kệ quan tâm tới hành động của Grace, trực tiếp hất bàn tay Grace nắm váy nàng ra, chút sợ nào nhìn Mạnh Hàn.


      - Ngươi có bằng chứng gì, chứng minh ngươi là lãnh chúa đại nhân của nơi này?


      Giọng điệu Elyse hết sức tốt, hình như nhận định Mạnh Hàn là tên lừa đảo.


      - Bằng chứng sao? đọc truyện mới nhất tại .


      Mạnh Hàn bật cười:


      - Bằng chứng ta đương nhiên có. Tuy nhiên, ngươi cảm thấy ta giả mạo lãnh chúa nơi này, đối với ta có ích lợi gì sao?


      - Ai biết ngươi có ý định quỷ quái gì?


      Elyse chút khách khí, căn bản để ý tới Grace ở phía sau nhiều lần lôi kéo nàng:


      - Chính ngươi xem ngươi , có quý tộc nào giống như ngươi hay ?


      - Nơi quỷ quái này có thứ gì đáng cho ta chạy tới đây giả mạo lãnh chúa để nhận lấy nguy hiểm bị nguyền rủa quấn quanh người chứ?


      Mạnh Hàn ngược lại nở nụ cười.


      Nữ hài này gần bằng tuổi mình, nhưng lòng nghi ngờ lại nặng như vậy. trách được nàng lại chịu trách nhiệm ra ngoài buôn bán. Cũng chỉ có tính cách như vậy mới dễ dàng bị người ta lừa.


      - Ta mặc kệ ngươi có ý đồ gì.


      Elyse chút khách khí lại tiến lại gần thêm bước:


      - Nếu như ngươi thể chứng minh ngươi chính là lãnh chúa đại nhân, vậy mời ngươi rời khỏi đây. Bằng ta khách khí.


      - khách khí thế nào?


      Tính cách của nữ hài này thú vị.


      Trong ký ức của Mạnh Hàn, thế giới này, trừ phi là nữ nhân có thực lực, phần lớn những người khác đều lệ thuộc vào nam nhân. Đột nhiên có nữ hài xem ra có chút năng lực lại mạnh mẽ như thế, nhất thời khiến có cảm giác giống như ở thế giới trước kia, cùng cãi nhau với bạn học nữ. Đây đúng là cảm giác thân cận lại tự nhiên.


      - Chúng ta nguyền rủa ngươi!


      Elyse thấy Mạnh Hàn đột nhiên tỏ ra vô lại như vậy, nàng vừa tức vừa vội, thốt lên lời nguyền rủa.


      - Nguyền rủa ta?


      Trong chớp mắt, sắc mặt Mạnh Hàn có chút dại ra. Trong ánh mắt cũng lộ ra chút e ngại.


      Biểu của Mạnh Hàn khiến ngực Elyse cũng ưỡn thẳng hơn mấy phần. mặt nàng chợt đỏ ửng nàng.


      - Grace cho nàng biết, ta có phương pháp hóa giải nguyền rủa của các cặp sinh đôi sao?


      Trong giây lát, Mạnh Hàn lại hồi phục lại dáng vẻ cợt nhả, ung dung thong thả tiến về phía Elyse cười .


      - Ngươi!


      Khi sát bên cạnh có những người khác, Elyse hình như cảm giác mình có cách nào đối phó được với Mạnh Hàn. Nàng vừa tức vừa vội. Tuy nhiên, ngay lập tức nàng liền ý thức được điều gì. Elyse kinh ngạc thất thanh hỏi:


      - Ngươi, ngươi mới vừa cái gì?


      - Tỷ tỷ, đại nhân có phương pháp hóa giải nguyền rủa của các cặp sinh đôi.


      Xem hai người chuyện hồi lâu, Grace sốt ruột nhưng cách nào chen vào được. tại cuối cùng nàng cũng tìm được cơ hội xen vào:


      - Hơn nữa, ngày hôm qua đại nhân còn khiến ở đây có trận mưa.


      - Trời mưa sao?


      Rất ràng, đây phải là tượng tự nhiên. Trong nháy mắt, điều này khiến Elyse rơi vào trạng thái thất thần.


      Khi Elyse từ trong cơn khiếp sợ khôi phục như cũ, Mạnh Hàn lấy từ trong túi tiền ở sát bên cạnh người mình ra tờ ủy nhiệm do đích thân Công quốc quốc vương kí tên, đưa đến trước mắt nàng. Đồng thời, còn đưa qua tờ chứng nhận nộp đủ tất cả các khoản thuế trong vòng mười năm.


      - Ngươi đúng là lãnh chúa đại nhân sao?


      Elyse nhìn thấy tờ ủy nhiệm kia, nàng hoàn toàn dại ra. Dáng vẻ của nàng có chút thể tin được. Tuy nhiên, ngay lập tức nàng nhìn đến tờ chứng nhận nộp thuế sau đó. Trong nháy mắt con mắt nàng sáng lên:


      - Hai trăm kim tệ? Đại nhân lại nộp hai trăm kim tệ tiền thuế sao?


      Nàng vừa thốt ra lời, ngay cả ánh mắt Grace nhìn về phía Mạnh Hàn cũng có phần giống như nhìn kẻ ngốc.


      - Đại nhân, tiền thuế nơi này năm cũng chưa tới kim tệ!


      Nghe thấy chuyện có liên quan đến tiền, lá gan của Grace cũng lớn lên. Nàng nhanh chóng , có phần chỉ tiếc rèn sắt thành thép sốt ruột nhắc nhở.


      - Ngươi cho rằng ta nguyện ý sao?


      Nhớ tới chuyện này, Mạnh Hàn lập tức cảm thấy tức giận đầy bụng. Quốc vương bệ hạ thưởng cho mình hai trăm kim tệ, chỉ là để che nắng ở đường mà thôi, sau đó tất cả liền bị bá tước đại nhân kia cướp . tại hai nàng nhắc lại chuyện cũ, tất nhiên khiến tâm tình của càng thêm khó chịu.


      Tuy nhiên, trong đầu Mạnh Hàn chỉ lóe lên ý nghĩ này, lại ra. mặt cũng có biểu tình nào thể ràng tâm trạng bất đắc dĩ của Mạnh Hàn lúc này. Ngược lại Mạnh Hàn lại tỏ ra thoải mái, hừ lạnh tiếng:


      - Hai trăm kim tệ liền mua được mười năm thuế, quả thực là tính toán tốt.


      Lần này, hai nàng Grace và Elyse rốt cuộc cũng gì nửa, chỉ trao đổi ánh mắt chút. Lãnh chúa đại nhân này năng giống như mê sảng, chẳng lẽ là người điên?


      - Elyse, thu nhập chủ yếu của chỗ chúng ta là dựa vào cái gì? Mỗi ngày có thể kiếm được bao nhiêu?


      Mạnh Hàn hỏi qua Grace, Grace những thứ này đều do tỷ tỷ của nàng Elyse chịu trách nhiệm. Nàng chỉ phụ trách sắp xếp tốt cuộc sống sinh hoạt của mọi người ở nơi này.


      Thân là lãnh chúa, dù thế nào nữa cũng phải quan tâm chút đối với thu nhập tài chính lãnh địa của mình chứ?


      Nghe thấy câu hỏi của lãnh chúa đại nhân, Elyse thể trả lời. Nhưng nàng lại sợ mình ra tình hình ở đây, khiến vị lãnh chúa đại nhân trẻ tuổi này thể nào tiếp nhận được. Dù sao, lãnh chúa có thể giải trừ được nguyền rủa của các cặp sinh đôi và có thể khiến nơi này có mưa, quá quan trọng đối với nơi này.


      Từ sau lần trước Mạnh Hàn bị bá tước đại nhân giáo huấn, biết ở nơi này nếu như mình cẩn thận, chính là kết cục táng mạng xuống hoàng tuyền. Tuy rằng biết nơi này có hoàng tuyền hay , nhưng có thể chết vẫn tốt hơn là chết. Loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt này còn cấp bách hơn cả việc tìm được việc làm của kiếp trước. Cho nên, nghe lời đoán ý cũng thành bài tập mà bắt buộc phải làm mỗi ngày.


      - Yên tâm, ta dự tính tới trường hợp xấu nhất.


      Thấy Elyse do dự, Mạnh Hàn lập tức đoán được nguyên nhân. Thu nhập lãnh địa thấp, đó là điều trong lòng hiểu . chỉ muốn biết là thấp đến mức nào mà thôi.


      Lãnh chúa đại nhân mỉm cười khiến Elyse cũng quên hoài nghi lúng túng của mình vừa rồi, cũng quên mất lo lắng, sợ cho biết chân tướng để biết khó mà lui.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17 : Tài chính thu vào. (3)



      Chương 17: Tài chính thu vào. (3)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 17: Tài chính thu vào. (3) đọc truyện mới nhất tại .


      Nàng cúi đầu, khẽ bẩm báo với lãnh chúa đại nhân :


      - Mỗi ngày chúng ta chỉ có thể bắt được rất ít ma thú. Toàn bộ đều dựa vào số cây chặt được. Ba ngày chúng ta vào chợ . Bởi vì nguyền rủa của các cặp sinh đôi cho nên nơi đó ép giá xuống rất thấp. Bình quân xuống, chỗ chúng ta ngày có thể thu vào chưa tới ba ngân tệ. Tất cả mua lương thực tệ nhất cũng đủ ăn.


      Lúc chuyện, giọng của Elyse càng ngày càng , đầu cũng cúi xuống càng ngày càng thấp, giống như rúc vào trong lòng. Nàng căn bản dám ngẩng đầu nhìn lãnh chúa đại nhân trước mắt, xem biểu tình của thế nào, cũng biết lãnh chúa đại nhân có thể liền quay đầu rời hay . Tuy rằng ban đầu nàng nghi ngờ Mạnh Hàn là tên lừa đảo. Nhưng tại khi xác nhận chính là lãnh chúa đại nhân, nàng bắt đầu hoảng sợ chút hy vọng vất vả mới có được lại lập tức biến thành tuyệt vọng.


      - Ba ngân tệ sao?


      Mạnh Hàn nghe thấy con số này, cũng nhịn được thở dài.


      từng sờ qua kim tệ. kim tệ đại khái là năm mươi khắc. Dựa theo tính toán mỗi khắc là hai trăm nguyên nhân dân tệ hoặc là một ngàn đài tệ mới, gần như kim tệ là vạn nhân dân tệ hoặc là năm vạn đài tệ mới. trăm ngân tệ, tương đương kim tệ. Ba ngân tệ, cũng chính là ba trăm nhân dân tệ hoặc là 1500 đài tệ mới.


      - Hoàng Sa Trấn tổng cộng có bao nhiêu người?


      Mạnh Hàn lại hỏi về nhân khẩu chút.


      - Tổng cộng có 842 người. Trong đó có năm mươi sáu ngừoi tuổi già sức yếu có cách nào đốn củi săn thú mỗi ngày. Mỗi lần chúng ta chợ, cả lẫn về đều mất ba ngày. đường cần có năm mươi người vận chuyển.


      Tình cảnh lãnh chúa đại nhân nhanh chóng rời trong tưởng tượng của Elyse hề xuất hiện. Elyse hồi phục bình tĩnh lại chút, ngẩng đầu nhanh chóng trả lời.


      Những con số này nàng thuộc lòng từ lâu.


      Hơn tám trăm người mỗi ngày chỉ có thể sống nhờ vào ba ngân tệ. ngay cả tiền mua lương thực cũng đủ. Ăn cũng ăn đủ no, càng cần phải tới chuyện cải thiện chỗ ở. Nơi này có phòng có thể ở là rất tốt.


      - Mỗi ngày làm việc chính là săn thú và đốn củi sao?


      Làm lãnh chúa, Mạnh Hàn phải hiểu nguồn gốc thu nhập của lãnh địa mình. Vấn đề này nhất định phải hỏi ràng.


      - Vâng, đại nhân.


      Lần này là Grace trả lời. Xem ra, sắp xếp mọi việc trong lãnh địa là do Grace chịu trách nhiệm.


      - Khổ cực cho các người.


      Nhìn hai tỷ muội thân hình gầếu, Mạnh Hàn cũng nhịn được trong lòng cảm thấy chua xót. Các nàng tuổi còn , phải gánh vác áp lực cuộc sống sinh hoạt cho nhiều người như vậy, dễ dàng:


      - Bắt đầu từ hôm nay, để cho ta lo lắng tới những chuyện này !


      - Vâng, đại nhân.


      Lần này, hai nàng đồng loạt trả lời.


      - Mười năm thuế giao xong. Sau này, kiếm bao nhiêu tiền đều là của chúng ta. Mạnh Hàn đột nhiên hăng hái lên:


      - Tay trắng dựng nghiệp, còn có điều gì khiến người ta mong chờ hơn so với loại quá trình này chứ?


      Grace và Elyse lại liếc nhìn nhau, biết lãnh chúa đại nhân rốt cuộc vậy là có ý gì. Cả hai chỉ có thể lẳng lặng lời nào.


      - Ta Hoàng Sa Trấn sau này biến thành nơi giàu có nhất thế giới này, khiến tất cả mọi người thế giới này thể kỳ thị các ngươi, các ngươi có tin ?


      Nhìn biểu của hai nàng, Mạnh Hàn bắt đầu cười ha hả. Sau khi cười xong, Mạnh Hàn mới ra câu khiến hai nàng càng biết nên thế nào tốt.


      Mạnh Hàn biết rằng, mình ở trong mắt hai quản gia biến thành người gần giống với người điên. Tuy nhiên, điều này cũng cản trở các nàng tôn kính đối với lãnh chúa đại nhân, Mạnh Hàn có phân phó gì, hai nàng cũng lập tức chấp hành.


      Sờ sờ người của mình, còn có một chút ngân tệ rải rác. Chắc hẳn có năm, sáu viên như vậy. Mạnh Hàn đều giao tất cả cho Elyse, bảo nàng cầm, mua thêm chút lương thực. Người nơi này quá gầếu. Ngay cả thanh niên trai tráng đều như vậy. Vừa nhìn thấy ràng là dinh dưỡng đầy đủ. Nếu đến nơi này, dù thế nào Mạnh Hàn cũng phải nghĩ biện pháp cải thiện chút.


      Cách thức kiếm tiền rất nhiều. Trong thời đại khoa học kỹ thuật với trình độ như tại, Mạnh Hàn có thể có hàng vạn phương pháp kiếm tiền. Nhưng vấn đề duy nhất chính là có tài chính để thực . Mặc kệ làm bất kỳ chuyện làm ăn gì, cũng có cách há mồm chờ sung rụng. Cho dù tập trung vào kim tệ liền có thể thu được vạn kim tệ, ít nhất cũng phải tập trung vốn vào mới được.


      Mọi thứ người Mạnh Hàn đều bị cướp hết. Ngoại trừ ngân tệ ra, còn có ma pháp trượng dùng cho làm gậy. Đây phải là thứ hàng gì tốt. Đây chỉ là trang bị tiêu chuẩn mà ma pháp học đồ sơ cấp nhất nhận được. Hơn nữa còn là hàng xài rồi. căn bản có thể cần cân nhắc tới. Còn cái nữa, chính là vài quyển sách ma pháp trắng và ít bột phấn ma pháp.


      Quyển sách ma pháp trắng cũng là quyển sách ma pháp cấp loại rẻ nhất. Chất liệu kém nhất, chỉ dùng để cho người cấp bậc học đồ dùng để luyện tập, tương đương với loại bàn cát dành cho người có tiền thời cổ hậu luyện chữ. Tuy nhiên, khi Mạnh Hàn nhìn thấy những quyển sách trống này, con mắt lập tức sáng lên.


      Chế tạo quyển sách ma pháp là bài tập mà tất cả các ma pháp sư thế giới này đều phải tu luyện. Đây chính là môn bắt buộc. Rất nhiều lúc, ma pháp sư sử dụng quyển sách chế tạo tốt mà phải tiêu hao tinh thần lực và ma lực của mình để sử dụng ma pháp ngay lập tức.


      Ngay cả Mạnh Hàn cũng biết, văn minh ma pháp của thế giới này vô cùng cường hãn. Chỉ có điều, đối lập với nó, văn mình khoa học kỹ thuật lại kém hơn rất nhiều.


      Phương diện nghiên cứu liên quan đến số học cơ bản nhất cũng chỉ hạn chế trong tính toán sổ sách của thương nghiệp. Còn có chút khó khăn về phương diện vẽ hình học. căn bản ở đây hề nghiên cứu về nó.


      Chế tạo quyển sách ma pháp, đầu tiên là phải vẽ ra Lục Mang Tinh Trận quyển sách trắng, sau đó mới có thể dựa cơ sở của Lục Mang Tinh Trận này tiến tới vẽ gia công, cuối cùng mới có thể thành công. truyện copy từ


      Vừa vặn, tất cả ma pháp sư vẽ ma pháp Lục Mang Tinh Trận đều chỉ sử dụng tinh thần lực của mình đến nhận biết mấy điểm quan trọng liên tiếp liên quan tới vận hành ma lực. Thậm chí ngay cả thước kẻ cũng có, càng cần phải tớipa. Bọn họ hoàn toàn dùng tinh thần lực để cảm ứng sau đó lại dùng cách vẽ thủ công đơn thuần.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18 : Bao nhiêu ứng dụng (1)



      Chương 18: Bao nhiêu ứng dụng (1)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 18: Bao nhiêu ứng dụng (1)


      Với cách vẽ Lục Mang Tinh Trận cơ sở như vậy theo trình độ của ma pháp sư mà trở thành vàng thau lẫn lộn. Tất nhiên, bởi vì cơ sở giống nhau, cho nên tỉ lệ chế tạo quyển sách thành công cũng giống nhau, uy lực của quyển sách cũng giống nhau.


      Hoặc là bởi vì những ma pháp sư này nghiên cứu quá mức tập trung vào ma pháp, từ trước đến nay nghiên cứu tới hình học phẳng, thậm chí thế giới này cũng rất ít người nghiên cứu điều đó. Chắc hẳn người tiếp xúc với những thứ này nhiều nhất, lại chính là những người thợ thủ công. Nhưng các ma pháp sư đại nhân tôn quý sao có thể tới học tập các thợ thủ công được?


      Con mắt Mạnh Hàn toả sáng cũng chính bởi vì điều này. Đối với người hoàn thành các khóa học ở đại học như , sử dụng công cụ để vẽ Lục Mang Tinh Trận tiêu chuẩn với hình lục lăng sáu cạnh, quả thực chính là chuyện dễ như trở bàn tay.


      Bột phấn ma pháp chính là mực nước dùng để vẽ ma pháp trận. Loại bột phấn này cũng loại cấp thấp nhất, dùng vài loại thích hợp để truyền ma lực trộn lẫn mà thành. Càng là bột phấn ma pháp cao cấp, khả năng truyền ma lực lại càng tốt hơn.


      Có ý nghĩ này, Mạnh Hàn cuối cùng cũng coi như biết, mình hẳn nên bắt đầu từ chỗ nào. Tuy rằng lăn lộn ở trong xã hội này chưa lâu, nhưng trong thời gian tháng ngắn ngủi, đủ để hiểu . có thực lực, ngay cả tài vụ của mình cũng thể bảo toàn. Loại phương thức kiếm tiền này chỉ hạn chế trong giới ma pháp sư, tạm thời thể tạo ra đột phá gì đối với hệ thống thương nghiệp. Hẳn đây chỉ là mạo hiểm nhất.


      Muốn làm tốt việc này, nhất định phải có lợi khí trước . Cũng phải có suy nghĩ là có thể làm được tất cả. Muốn làm tốt được điểm này, trước tiên Mạnh Hàn phải gọi Diana đem Grace tới. Muốn tìm người chế tạo công cụ, cứ tìm Grace đến sắp xếp. Điều này tuyệt đối sai.


      - Đại nhân!


      Grace chút lười biếng. Diana vừa gọi, nàng rất nhanh chóng chạy tới bên này.


      - Ta cần thợ thủ công có thể làm được nghề mộc. Chỗ của chúng ta có người như vậy hay ?


      Mạnh Hàn cũng khách khí với Grace. trực tiếp đưa ra cầu. Có vài thời điểm, giải thích hề có tác dụng, còn bằng dùng thực tế để tạo ra sức thuyết phục.


      - Có. Đại nhân ngài muốn làm thứ gì sao?


      Grace có chút bận tâm. Nàng rất sợ thân thể đại nhân Antonio vừa khá hơn chút, liền dự định xây dựng rầm rộ gì đó ở chỗ này. Nơi này cũng có nhiều tài nguyên như vậy để đại nhân tiêu xài.


      - Đúng.


      Mạnh Hàn thấy được lo lắng trong mắt Grace. nhìn nàng mỉm cười:


      - có chuyện gì. Ta chỉ làm mấy thứ nhặt, cần vài đoạn gỗ dài như thế này. Nếu như bọn họ có tay nghề tốt, nhiều nhất chỉ cần dùng nửa ngày là có thể hoàn thành.


      Grace lặng lẽ thở phào nhõm, vội vàng trả lời:


      - Hai huynh đệ Carl và Casper là thợ mộc ở chỗ chúng ta. tại, đại nhân có cần ta gọi bọn họ đến luôn ?


      - Gọi tới . Thuận tiện mang tới cho bọn họ công cụ và khúc gỗ.


      Mạnh Hàn nhìn về phía Grace gật đầu, sau đó bắt đầu tự mình nghiên cứu, xem cần làm thứ gì.


      Compa là thứ nhất định phải. Thước kẻ cũng cần cái. Tốt nhất là có hai cái Ê-ke. Đương nhiên, ban đầu thể cầu hà khắc về phương diện góc độ, chỉ cần bảo đảm có góc vuông có thể sử dụng được. Chờ sau này có tiền, từ từ đánh bóng thêm. nay trước tiên mấy thứ này có thể sử dụng là được.


      - Đại nhân.


      Hai người trẻ tuổi dưới hướng dẫn của Grace, xuất ở trước mặt Mạnh Hàn. Bọn họ cũng mặc rất rách nát. Thên thể cũng gầếu như thế. Điều này khiến Mạnh Hàn nhìn thấy rất lo lắng.


      - Carl, Casper, ta cần làm mấy thứ này.


      Mạnh Hàn khách khí với hai người này. Nếu quá mức khách khí làm bọn họ biết phải làm thế nào. Mạnh Hàn biết điểm này, nên trực tiếp bắt đầu đưa ra cầu. Sau khi lúc xong, mới hỏi hai người:


      - Hiểu chưa? Chế tạo những thứ này có phiền phức hay ?


      - phiền phức, đại nhân.


      Carl là ca ca, đại biểu cho hai người trả lời:


      - Trừ cáipa ngài có chút phiền phức, những cái khác đều rất đơn giản. Có thể nhanh chóng làm xong.


      - Rất tốt, vậy phiền các ngươi làm chúng. Càng nhanh càng tốt.


      Trong miệng khách khí chút, Mạnh Hàn lập tức phát , mình khách khí như vậy có chút đúng lúc. Carl và Casper ràng liền sợ hết hồn. Lãnh chúa đại nhân khách khí với bọn họ, khiến hai người này căn bản quen, chân tay lập tức trở nên luống cuống.


      - Còn làm nhanh !


      Grace tương đối có kinh nghiệm. Chí ít nàng lĩnh giáo khách khí của lãnh chúa đại nhân này. Khi nàng nhìn thấy hai tên này biết tốt xấu vẫn đứng ở tại chỗ cũng chuyện cũng động đậy, nàng nhịn được mở miệng giục.


      - Vâng, đại nhân, chúng ta lập tức ngay.


      Carl và Casper lúc này mới hiểu được. Cả hai vội vàng hành lễ, sau đó vội vàng rời khỏi, khiến dự định ban đầu của Mạnh Hàn vốn là muốn xem bọn họ làm thế nào đành phải bỏ lại.


      Tuy nhiên, vui mừng, bất ngờ đều xuất ở trước mặt Mạnh Hàn. Chưa tới nửa ngày sau, Mạnh Hàn nhìn thấy công cụ do hai người huynh đệ này mang tới. nhịn được vừa mừng vừa sợ. Thước kẻ Ê-ke cần phải , được đánh bóng loáng cẩn thận, thẳng tắp cân xứng. Ngay cảpa cũng dùng khúc gỗ có trục giải quyết được vấn đề cố định và khép mở hai chân.


      Sau khi khen ngợi hai huynh đệ hồi, Mạnh Hàn mới tìm tảng đá bằng phẳng, trải quyển sách trắng ra. Tiếp đó, Mạnh Hàn bắt đầu cân nhắc, mình nên bắt đầu ra tay thế nào, mới làm hỏng những quyển sách trắng này mà lại thành công vẽ ra Lục Mang Tinh Trận.


      Chế tạo quyển sách ma pháp, , bản thân Mạnh Hàn vẫn chưa từng học qua. Đó là nội dung mà chỉ có ma pháp sư chính thức mới có thể học. Bản thân là ma pháp học đồ nho , căn bản có tư cách học tập dù chỉ là phương pháp vẽ Lục Mang Tinh Trận cơ bản nhất,.


      Huống hồ, cho dù từng học tập qua phương pháp chế tạo quyển sách, bản thân Mạnh Hàn cũng có cách nào chế tạo được. Ma pháp duy nhất mà học được, chính là mà pháp thuẫn cơ bản nhất tối, thấp nhất. Đây cũng là ma pháp mà ma pháp học đồ bắt buộc phải học. Trừ cái này ra, được học qua bất kỳ ma pháp nào khác.


      Hơn nữa, chế tạo quyển sách ma pháp cần lượng lớn tinh thần lực và ma lực ủng hộ. Với tình trạng của Mạnh Hàn nay có thể vẽ ra Lục Mang Tinh Trận là cực hạn. Những cái khác, căn bản dám có hy vọng xa vời.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19 : Bao nhiêu ứng dụng (2)



      Chương 19: Bao nhiêu ứng dụng (2)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 19: Bao nhiêu ứng dụng (2)


      Hai tiểu thị nữ Demi và Diana nhìn lãnh chúa đại nhân bắt đầu bận rộn, bản thân mình lại giúp đỡ được gì. Hai người nhìn nhau, ra dấu tay mấy cái, sau đó đứng ở chỗ cách đó xa, chờ đợi lãnh chúa đại nhân có thể phân phó bất kỳ lúc nào.


      Grace xem hồi, biết vị lãnh chúa đại nhân này bận bịu cái gì. Thấy hai người thị nữ cũng tỏ ra rất an phận, nàng cũng lời nào. Sau khi hỏi thăm các nàng chút, Grace cũng rời .


      - Ngày mai là ngày đám người Elyse chợ đúng ?


      Nhận được thứ mình muốn, Mạnh Hàn hứng thú bừng bừng hỏi Demi:


      - cho Elyse biết chút, ngày mai ta cùng với bọn họ.


      Sáng sớm ngày thứ hai, Mạnh Hàn và Elyse và đoàn người vận chuyển gỗ lên đường tới chợ. Tất cả mọi người có ăn cơm, Mạnh Hàn cũng tiện ăn mình. nhịn đói lên đường.


      Chợ cách nơi này có ngày đường. Những chiếc xe hai bánh đẩy gỗ nặng, cũng nhanh. Những thanh niên trai tráng chịu trách nhiệm vận chuyển, xem ra y phục người còn khá hơn chút. Elyse cũng giống như thế. Chỉ có điều, tất cả mọi người đều gầếu.


      Mạnh Hàn hiểu , quần áo mặc tốt như vậy là cho người khác xem. Nếu như mặc quá rách nát, chắc hẳn thứ của mình cũng chẳng dễ bán. Từ điểm này, Mạnh Hàn biết Elyse vẫn là người hiểu ít về buôn bán. Chí ít nàng hiểu được tính quan trọng của vẻ bề ngoài.


      Trong số hàng hóa vận chuyển cũng có nhiều ma thú. Hơn nữa tất cả đều là vài ma thú rất . Phần lớn đều là gỗ. Hơn nữa xem ra đều là những khúc gỗ rất lớn. Nhìn những người với thân thể gầếu kia lại phải vất vả vận chuyển gỗ, Mạnh Hàn chỉ có thể thở dài. Trước khi thứ mình làm ra có người thưởng thức, tất cả đều là lời suông.


      Trước khi , Mạnh Hàn cố ý hỏi dò Elyse, xem rốt cuộc chợ mà các nàng tới có ma pháp sư hay . Nếu như có, chắc hẳn Mạnh Hàn làm gì cũng chỉ có thể mang về mà thôi. may, Elyse cái trong chợ lớn kia thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy vài ma pháp sư xuất . Tuy nhiên, cơ hội rất ít. Chỉ vì cơ hội nhoi này, Mạnh Hàn quyết định lần.


      Thời điểm bọn họ tới chợ là buổi tối. Dáng vẻ của đoàn người hình như rất có kinh nghiệm. Bọn họ tìm tới góc hẻo lánh, đẩy những xe gỗ tạo thành vòng tròn, sau đó tìm ít củi đốt lửa làm lửa trại. Sau đó bọn họ mới dùng rau dại bỏ thêm chút lúa mạch, bắt đầu nấu cơm. Cả ngày bọn họ cũng chưa ăn cái gì. Đây là món ăn đầu tiên.


      Chờ đến khi Mạnh Hàn ngồi cùng chỗ với mọi người, cầm chén gỗ vỡ múc rau dại luộc định ăn, Elyse mới nhớ tới, lãnh chúa đại nhân cũng có mặt trong đội ngũ.


      Nàng sợ hãi kêu lên tiếng, nhanh chóng lấy từ cái bọc bên người ra cái bánh mì lúa mạch thô đưa cho lãnh chúa đại nhân.


      Thời khắc thế này, Mạnh Hàn sao có thể mình ăn cái bánh mì này. Cầm bánh mì, Mạnh Hàn hề nghĩ ngợi liền bẻ cho mỗi người vận chuyển gỗ miếng bỏ vào trong bát của bọn họ. cái bánh mì, năm mươi người mỗi người cũng chẳng được bao nhiêu. Cuối cùng sau khi cũng cho vào trong bát của Elyse và của mình miếng tương tự, Mạnh Hàn mới vỗ vỗ tay, nâng bát lên chậm rãi thưởng thức.


      Thời điểm Mạnh Hàn chia bánh mì cho mọi người, mọi người đều có vẻ choáng váng. Tất cả ngồi nguyên tại chỗ, ngây ngốc nhìn Mạnh Hàn, người nào gì. Elyse càng thể nào hiểu được. Thực nàng nghĩ ra, tại sao quý tộc lại đối xử với bọn họ những cặp sinh đôi bị nguyền rủa như vậy.


      - Ăn . Ăn xong rồi nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai bán với giá tốt.


      Mạnh Hàn đương nhiên phát ra tình hình như vậy. uống hớp rau luộc thực có vị gì, sau đó đánh tiếng với mọi người. Lúc này mọi người mới thừ người ra mới phục hồi lại tinh thần.


      Vẫn người nào chuyện. thực tế mọi người cũng biết nên cái gì. Và đây cũng là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc gần gũi với lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn. Cũng ai biết tính tình của thế nào. Tuy nhiên, tình hình vừa rồi lại khiến trong lòng mọi người cảm thấy vô cùng ấm áp.


      - Đại nhân, chợ bên kia có lữ quán.


      Cuối cùng, vẫn là Elyse phát lãnh chúa đại nhân lại có ý định ngủ ngoài trời cùng với mọi người, lúc này nàng thể đứng ra chuyện.


      - cần. Ngủ cùng chỗ với mọi người rất tốt.


      Mạnh Hàn mỉm cười, nhìn về phía Elyse khoát tay áo:


      - Các ngươi ở bên ngoài, mình ta ngủ trong lữ quán, ta ngủ được. Như vậy vẫn náo nhiệt hơn chút.


      Mạnh Hàn luôn ước mơ ngày mai gặp may. Nhưng cũng lo lắng nhỡ gặp được ma pháp sư, hoặc là đối phương căn bản thèm khát gì đối với thứ này của sao?


      chung, tất cả đều phải chờ ngày mai khai trương mới có thể kết luận được. Bởi vì lo lắng, lại ước mơ, Mạnh Hàn thức đến lúc trời rất khuya, vẫn thể tiến vào mộng đẹp.


      Elyse thực thể tin tưởng được. ngờ vị lãnh chúa đại nhân này lại cùng mọi người ngủ ở ngoài trời. Ban đầu nàng tưởng rằng Mạnh Hàn là tên lừa đảo. Sau đó nàng phát phải như nàng tưởng tượng. Nhưng đến bây giờ, nàng càng nhìn thấy biểu quái dị lãnh chúa đại nhân nàng lại càng cảm thấy thể nào hiểu được.


      thực tế, trong vòng tròn do những chiếc xe chở gỗ đơn sơ này vây thành, người nào có thể ngủ yên. nhóm người đều ngừng trằn trọc trở mình. Cảm giác duy nhất giống chính là chút lửa trại hình như ấm hơn rất nhiều so với trước đây. Điều này khiến những người nằm bên trong đều cảm thấy ấm áp dễ chịu.


      Sáng sớm, chợ bắt đầu mở. Đám người Elyse gần như phải mất cả ngày ở đây, mới có thể bán được những thứ này . Điều này khiến Mạnh Hàn cảm thấy rất kỳ quái. Lẽ nào đám người Elyse giao dịch nhiều lần như vậy, ngay cả người mua cố định cũng có hay sao?


      Vẫn là Elyse giải thích lý do cho biết. Vì nguyền rủa của các cặp sinh đôi, ở khắp nơi thế giới này đều kiêng kị đối với bọn họ. Cái chợ này cho phép bọn họ tiến vào, xem như cho bọn họ ân huệ lớn. Cho nên, phương diện giá cả, Elyse phải trả giá rất lớn.


      thực tế, chất lượng gỗ ở biên giới của rừng rậm Tinh Linh cũng vô cùng tốt. Mạnh Hàn nhìn thấy những khúc gỗ này, mỗi khúc đều thẳng tắp to lớn. Trong mắt , đây là thứ gỗ rất tốt. Nhưng trong mắt những người khác ở chỗ này, lại là cơ hội cho bọn họ kiếm tiền. Cho nên, bọn họ cố định thu mua gỗ của đám người Elyse. tới chuyện ép giá, bọn họ đều chỉ mua lẻ. Bọn họ còn muốn những người này chịu trách nhiệm vận chuyển tới nơi bọn họ cầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :