Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 148: Sa đạo đột kích. (1)



      Chương 148: Sa đạo đột kích. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Đây là điểm khiến Mạnh Hàn bất đắc dĩ, nhưng mà cũng là kế bảo vệ tính mạng của Mạnh Hàn lâu dài. Hai nữ cần Mạnh Hàn trong thời gian xác định, thời khắc cần nếu chừng hôm nay Mạnh Hàn hoàn thành hai bộ quần áo này ngày mai toi mạng. Tinh linh tộc được xưng thiện lương, nhưng mà chính trị gia của Tinh linh tộc nhất định là thiện lương.


      Nghe được có cơ hội gặp mặt nhau thường xuyên, tỷ muội tinh linh sắc mặt tốt hơn nhiều, Louise càng vui vẻ hỏi:


      - Vậy phải bao lâu chúng ta mới gặp lần?


      - sai biệt lắm năm a!


      Mạnh Hàn suy nghĩ thời gian quá dài cũng sợ hãi ma pháp trận xảy ra vấn đề, tuy là tài liệu ma pháp cao cấp nhất, nhưng dù sao cũng mới làm lần đầu tiên, còn biết hiệu quả cụ thể.


      Bảo hiểm để đạt được mục đích nên chọn thời gian năm. Nếu khi quần áo gặp chuyện may Tinh linh tộc lại có tổn thương gì đó, đến lúc đó những đại nhân vật của Tinh linh tộc kia chắc chắn trách bản thân bọn họ nắm chắc thời gian, nhất định đem toàn bộ tính lên đầu của mình. Đương nhiên Mạnh Hàn thể tiếp nhận giáo huấn lần trước, tại thực lực của chính mình bằng tinh linh, dù là tiểu ma nữ của Tinh linh tộc mặt đối mặt nhục nhã mình Mạnh Hàn cũng chỉ có thể chịu đựng.


      Nhưng mà bề ngoài dường như giờ thu liễm rất nhiều, trong nội tâm Mạnh Hàn chắc hẳn cũng cảm nhận được, nhất định là trừng phạt của các trưởng lão có tác dụng. Dường như sau đó gặp lại tiểu ma nữ nàng biến thành con người khác, đối với chính mình cũng khách khí rất nhiều.


      Tinh linh tộc làm được điểm này khiến Mạnh Hàn có cảm giác được nên lời. Thời điểm đối ngoại tuyệt đối thừa nhận người nhà của mình sai, trở lại trong Tinh Linh tộc thanh toán thành viên phạm sai lầm, chính mình về sau có nên học tập phương pháp xử này hay nữa?


      Bất kể như thế nào qua hôm nay Tinh linh tộc rời , rốt cuộc Mạnh Hàn cũng có thể yên tâm lớn mật nghỉ ngơi vài ngày. Cũng cần lo lắng các tinh linh nhìn ra cái gì đó, thời gian sau này chắc sống khả giả hơn chút.


      - Ta trở về làm bộ giống như của Louisa Louise các nàng, đợi ngày nào đó mặc lên cho ngươi nhìn.


      Trước khi chia tay tiểu ma nữ mang theo hai nữ tinh linh cùng tỷ muội tinh linh và rất khách khí lời cảm tạ với Mạnh Hàn, nét mặt tươi cười như hoa nhìn qua Mạnh Hàn ra dụng tâm của mình.


      - Tốt!


      Mạnh Hàn vẫy tay, đồng dạng cười trả lời thuyết phục lời của tiểu ma nữ, trong nội tâm suy nghĩ tốt nhất vĩnh viễn đừng có tới, nhưng mà nàng làm nguồn cung cấp ma lực luyện tập ma pháp là chuyện vui sướng.


      Vừa nghĩ tới đây trong nội tâm cả kinh, loại hiệu quả làm mà hưởng này nên dùng thường xuyên. Người cuối cùng nhất vẫn phải dựa vào chính mình, có gì yên tâm bằng ma lực của bản thân hơn dưa vào người khác. Người khác chung quy vẫn là người khác.


      Thời điểm suy tư bỗng nhiên Grace vui vẻ chạy tới trước mặt của , :


      - Đại nhân, bọn người Elyse trở về!


      - Bọn người Elyse trở về? truyện copy từ


      Mạnh Hàn liên tục nhiều ngày như vậy căn bản suy nghĩ tới chuyện nào khác. Vừa mới giải quyết xong công việc nghe được tin tức tốt, nhịn được nhảy dựng lên, :


      - Ở nơi nào? Về từ lúc nào thế? Có phải đều trở về an toàn hay ?


      - Vâng, đại nhân, bọn họ đều an toàn quay về!


      Trong nội tâm Grace từ trong những lời ân cần hỏi thăm của lãnh chúa đại nhân cũng có chút ấm áp. Đại nhân hỏi mang về bao nhiêu kim tệ, hỏi trước tiên có phải an toàn hay , phần tình nghĩa này làm cho nàng ghi khắc trong lòng cả đời.


      trường song bào thai chỉ có mình Grace, nghe được câu hỏi của Mạnh Hàn cũng ít. Mọi người dường như cũng có tâm tư như vậy, có đại nhân như thế làm sao bọn họ cống hiến hết mình cơ chứ.


      - , xem!


      Elyse trở về, hơn nữa Grace còn mang theo vẻ mặt tươi cười tới đây nhất định là tin tức tốt. Mà Elyse có thể mang đến tin tức tốt chỉ có mà thôi, đó chính là đống tác phẩm nghệ thuật của Tinh linh tộc bán được rồi.


      đường theo Grace lại có rời khỏi phủ lãnh chúa, trực tiếp tới tầng hầm ngầm mà Grace cùng Elyse tạo ra chứa kim tệ. Nơi này mật cho nên ít người biết tới.


      - Đại nhân!


      Elyse nhìn thấy Mạnh Hàn cũng thập phần vui vẻ, đứng dậy quỳ gối với Mạnh Hàn.


      - Trở về, trở về là tốt rồi.


      Mạnh Hàn nhìn thấy mặt mũi Elyse tràn đầy vui vẻ, tâm tình của bản thân cũng tệ. Hôm nay quả thực là tam hỉ lâm môn, Tinh linh tộc tiểu ma nữ các nàng rời , Elyse trở về, nhưng lại mang về tin tức tốt, ông trời của thế giới này bạc đãi bản thân mình mà.


      - Gầy nhiêu!


      Sau khi bắt chuyện với mọi người vừa trở về, ánh mắt Mạnh Hàn lại tập trung vào mặt của Elyse, chỉ ba chữ làm cho Elyse cảm thấy mình chuyến này chịu bao nhiêu khổ nhọc cũng xứng đáng. Trong hốc mắt bất tri bất giác có chút ướt át, trong nội tâm vô cùng ôn hòa.


      - Tất cả mọi người vất vả!


      Nhìn thấy người ra ngoài trở về thiếu ai Mạnh Hàn thập phần vui vẻ, chuyến này Mạnh Hàn bảo Elyse chạy cũng cảm thấy lo lắng. sợ hãi Elyse được người ngoài tiếp nhận, lại sợ hãi các nàng mang tài vật trở về bị đạo tặc uy hiếp, tại trở về an toàn Mạnh Hàn mới là buông lỏng hơi.


      - Đem tin tức tốt lần cho ta biết , để cho ta cao hứng chút.


      Mở ra cánh tay như ôm mọi người vào lòng. Cao hứng bừng bừng ra.


      Elyse cùng Kiều có lên tiếng chỉ tránh ra, sau đó cả hai người lùi sau lưng các đội viên, đội viên cũng tránh ra xuất khu vực vòng óng ánh.


      - Ờ!


      Mạnh Hàn khoa trương quát to tiếng, sau đó thò tay đưa lên miệng, lúc này huýt lên cái, sau đó trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người như mũi tên bước lẻn đống kim tệ vàng óng ánh kia, dùng động tác như gà mái ấp trứng đem đống lớn kim tệ ôm vào trong tay của mình.


      đám người muốn cười nhưng lại dám cười, nhìn qua bộ dáng khoa trương của Mạnh Hàn cố nén lại, sau đó rốt cuộc nín được ồn ào bật cười lên ha ha ha ha, cả tầng hầm ngầm lập tức tràn ngập nụ cười vô cùng vui vẻ. Mạnh Hàn cũng ý thức được động tác của mình vừa rồi là bao nhiêu bất nhã, bị mọi người cười cũng cũng vui sướng cười rộ lên.


      Tiếng cười sung sương vang vọng khắp hầm ngầm bay tới bầu trời. Mà bầu trời đám mây dường như cảm ứng được vui sương trong nội tâm của mọi người, trời ra gương mặt cười.


      Cười hồi lâu thanh mọi người mới chậm rãi thấp xuống. Kiều nhìn qua tình hình này và ra điệu bộ cho vệ đội, mọi người ai cũng có nhiều lời nối đuôi nhau rời . Chỉ để lại nơi này cho Mạnh Hàn cùng với hai thị nữ thiếp thân và hai quản gia..

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 149: Sa đạo đột kích. (2)



      Chương 149: Sa đạo đột kích. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      - ra ngoài có thuận lợi ?


      Mạnh Hàn bắt đầu quan tâm tới lần xuất hành của Elyse, giống như cha mẹ quan tâm tới đứa con của mình lần đầu tiên bước ra khỏi nhà vậy.


      phải là Mạnh Hàn quan tâm, Elyse lúc trước chỉ ở gần chợ chuyện buôn bán với mọi người, nhưng mà đó đều là buôn bán , lần đầu tiên bảo nàng ra ngoài nhìn thấy phồn hoa của thành thị, hơn nữa còn làm sinh ý lớn như vậy làm sao mà quan tâm tới chứ?


      - Hết thảy rất thuận lợi, đại nhân.


      Elyse cũng đắm chìm trong hưng phấn, nàng lần đầu tiên làm mua bán lớn như vậy, nhưng lại thành công, đường đều suy nghĩ phải báo cáo cho lãnh chúa đại nhân nghe như thế nào, tại tới thời điểm báo cáo lại biết nên bắt đầu từ đâu, chỉ có thể chờ đại nhân hỏi câu nàng trả lời câu.


      - Tổng cộng mang về bao nhiêu kim tệ?


      Rốt cuộc Mạnh Hàn cũng hỏi tới con số cụ thể. đống lớn kia nhìn ra khoảng vài trăm miếng, chỉ nhiều ít. Mạnh Hàn làm sao nhìn thấy qua nhiều kim tệ như vậy? Cho dù là toàn bộ người trong trấn này cũng chưa từng có người nhìn thấy nhiều kim tệ như thế.


      - Tổng cộng là năm trăm ba mươi hai miếng, đại nhân.


      Đối với con số kim tệ Elyse đường sớm đếm đếm lại nhiều lần rồi, hận thể lập tức mang về trình báo với đại nhân.


      - Mười lăm thanh kiếm hơn năm trăm miếng kim tệ. Bình quân thanh hơn ba mươi kim tệ, rất tốt.


      là tốt kỳ Mạnh Hàn có chút kinh ngạc. nghĩ tới đống đồ của Tinh linh tộc lại có thể bản được với cái giá cao như vậy, bình quân thanh kiếm là ba mươi kim tệ, sớm biết như vậy lúc đó đòi Tinh linh tộc nhiều hơn ah! biết tiểu ma nữ biết đống binh khí nàng tiêu khiển biến thành nhiều kim tệ như vậy có sắc mặt như thế nào. Nghĩ đến điểm này Mạnh Hàn thập phần chờ mong nhìn thấy sắc mặt của tiểu ma nữ lúc đó.


      Nghĩ nghĩ Mạnh Hàn cũng dám áp dụng. đến Tinh linh tộc có thể đáp ứng hay , cho dù Tinh linh tộc dám cho Mạnh Hàn cũng nhất định dám cầm. Đồ vật của Tinh linh tộc làm gì dễ cầm như vậy? Chính mình thiếu chút nữa còn hài cốt, màn kia vẫn còn nhớ mồn quên được đâu?


      Lại kim tệ nhiều như vậy chính mình có lực lượng tưng ứng bảo vệ, đến có mấy đạo tặc Mạnh Hàn còn làm gì được. Nếu để cho người ta biết được có nhiều kim tệ như thế lật nhào cả Hoàng Sa Trấn mà tìm hay sao?


      - Làm tệ, Elyse!


      Thời điểm này Mạnh Hàn tuyệt đối keo kiệt lời lẽ khen ngợi. Chỉ khích lệ câu đơn giản làm cho Elyse cao hưng hơn mọi thứ.


      - Chúng ta trở về chúc mừng phen a!


      Thời điểm khoát hoạt nhất định phải chúc mừng, Mạnh Hàn kích động níu lấy mọi người thẳng tới phủ lãnh chúa.


      Bên ngoài tầng hầm ngầm đụng phải Kiều cùng Chu, Mạnh Hàn hai lời lôi kéo cùng , hai người biết chuyện gì xảy ra, vội vàng truy vấn. Đợi tới lúc Mạnh Hàn tình huống Kiều cùng Chu lại đồng thời lắc đầu. Kiều đứng ra, cung kính nhìn về phía Mạnh Hàn hành lễ kỵ sĩ:


      - Đại nhân, nơi này nhiều kim tệ như thế chúng ta phải canh giữ.


      Loại thời điểm này vẫn quên chức trách của bản thân. Mạnh Hàn còn có thể cái gì, chỉ rất vui mừng gật gật đầu, vỗ vỗ vai của Kiều:


      - Làm tệ, Kiều!


      biết như thế nào Mạnh Hàn luốn có cảm giác Kiều dường như né tránh tay của Mạnh Hàn, nhưng cuối cùng nhất vẫn nhịn xuông được, thời điểm tay của Mạnh Hàn vỗ vào vai có nhúc nhích.


      Mạnh Hàn cũng có cảm thấy quá nhiều dị thường, cao thủ có lẽ chính là như vậy, thời khắc phòng bị người khác công kích, có loại phản ứng này cũng là bình thường. Chuyện này cũng Kiều cao thủ kỵ sĩ!


      đêm này Mạnh Hàn cũng có giống trống khua chiêng, bởi vì Grace rất lý trí khích lệ Mạnh Hàn đừng cho người khác biết chuyện này, nếu đưa tới phiền toái cần thiết. Mạnh Hàn biết nghe lời phải, buổi tối cũng chỉ có hai và hai tiểu thị nữ cùng với hai nữ quản gia ở cùng chỗ, Mạnh Hàn ở trong phủ lãnh chúa lặng lẽ ăn uống thả cửa vui vẻ lần.


      Có tiền đúng là có ít chuyện cần phải làm, Mạnh Hàn vừa mới suy nghĩ có nên tiếp tục lôi kéo nhân thủ để bàn tính chuyện xây dựng tòa thành của mình, lúc này Grace lại có chút khẩn trương mang theo dong binh xuất trước cửa phủ lãnh chúa.


      - Đại nhân, vị tiên sinh này có tin tình báo trọng yếu cần báo cáo.


      Grace như vậy đoán chừng dong binh này chắc gì với nàng rồi, nếu Grace cũng có sắc mặt như vậy.


      - Ah? Là tin tức gì?


      Mạnh Hàn có chút ngoài ý muốn, thời điểm này dong binh có thể mang tới tin tức gì chứ? Nhưng mà cũng có đem biểu lộ này đọng ở mặt mình, mà là rất hòa thuận hỏi.


      - Đại nhân, biết ngài nghe sa đạo hay chưa?


      Dong binh mới mở miệng nhắc tới sa đạo.


      - Đương nhiên!


      Mạnh Hàn làm sao có thể biết, ngụ ở biên giới sa mạc ai chưa từng nghe qua sa đạo cơ chứ? Nhưng mà Hoàng Sa Trấn trước kia vô cùng nghèo nàn, lại có song bào thai nguyền rủa có người nào ngu ngốc tới Hoàng Sa Trấn cướp bóc mà thôi. Bọn chúng là "Hộ khách ", cơ bản đều thường xuyên cướp bóc thương đội lại trong sa mạc, đây chính là đại sinh ý, chướng mắt tiểu nhân vật. Cho dù là dong binh tầm bảo nhiều năm cũng dám mình nhìn thấy sa đạo trong sa mạc thế nào với thế nào.


      - Nghe sa đạo lần này vừa ý đồ vật trong tay của đại nhân đấy.


      Dong binh vừa là người nhanh nhẹn. Trực tiếp đem tin tức mình nghe được cho Mạnh Hàn:


      - Ngày hôm qua chúng ta từ trong sa mạc quay về, chợt nghe có mấy sa đạo cưỡi ngựa chuyện, là Hoàng Sa Trấn lần này có đồ vật đáng tiền xuất , lại qua mấy ngày nay đoán chừng bọn chúng tới Hoàng Sa Trấn.


      - Đây là ?


      Rốt cuộc Mạnh Hàn cũng hiểu vì cái gì mặt Grace lại mang theo thần sắc lo lắng, thanh danh của sa đạo trong sa mạc cũng phải là thiện nam tín nữ gì, những người kia đều là dân liều mạng, chỉ cần có đầy đủ chỗ tốt đừng song bào thai nguyền rủa, cho dù là nguyền rủa bọn họ bọn họ cũng dám làm.


      - Ngươi có nghe đại khái bọn chúng tới bao giờ hay ? Bọn chúng đại khái có bao nhiêu người?


      Mạnh Hàn lo lắng hỏi dong binh kia. cần hỏi nhất định là bọn người Elyse mang binh khí Tinh linh tộc đấu giá mang đống tiền quay về truyền , cho nên mới đưa tới những sa đạo này, mà đấu giá hội kia cũng phải là chuyện bí mật gì, bị người ta biết tin tức thập phần bình thường. Tin tưởng lâu sau có nhiều người nữa biết được, đánh chủ ý kim tệ cũng ít.


      - biết, có lẽ là những ngày này thôi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 150: Sớm chuẩn bị. (1)



      Chương 150: Sớm chuẩn bị. (1) đọc truyện mới nhất tại .


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Dong binh lắc đầu, thời điểm ngang qua nghe được lũ tiểu tử sa đạo hung hăng càn quấy ra, ai biết lúc nào. Nhưng mà thanh danh sa đạo rất lớn, nhân số ngược lại cũng đông:


      - sai biệt lắm có hơn trăm người, đều là đám liều mạng.


      - Grace, mang vị huynh đệ này chiêu đãi.


      Mạnh Hàn nháy mắt với Grace, loại chuyện nhặt này cũng cần phải phân phó kỹ lưỡng, tin tưởng Grace nhất định có thể làm thỏa mãn:


      - Khi trở về gọi Elyse, Kiều cùng Chu tới đây.


      Nhiều người mới có thể thương lượng chuyện này tốt.


      người nghĩ ngợi lung tung trong chốc lát, Grace mang theo Elyse cùng với hai vệ đội đội trưởng tới. Mạnh Hàn ý bảo Grace đem tình huống ra lần, sau đó mới nhìn qua Kiều cùng Chu:


      - Thế nào, gặp chuyện như thế phải làm như thế nào?


      - Đánh , đại nhân!


      Kiều hề nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời Mạnh Hàn:


      - Tuy huynh đệ chúng ta mang kim tệ trốn , cho dù chạy vào Tinh Linh sâm lâm những sa đạo kia dám vào, nhưng mà từ nay về sau Hoàng Sa Trấn được an bình. Những sa đạo kia sau khi biết được chúng ta sợ định kỳ tới quấy rối, tại có người sớm cho chúng ta biết, về sau còn loại cơ hội này.


      Kiều rất có lý, mọi người ai cũng có thể tưởng tượng được sa đạo cùng hung cực ác như thế nào, chỉ cần bọn chúng nhìn thấy chút chỗ tốt tận tình giết cướp. Trước kia người nghèo mạng nát cho nên quan tâm tới ngươi, tại mọi người vừa mới có chút hy vọng chẳng lẽ lại bị đám người này đánh cướp sao?


      - Chúng ta nhất định phải đánh!


      Mạnh Hàn cũng hy vọng cơ nghiệp mình tân tân khổ khổ gầy dựng nên bị sa đạo hủy hoại chỉ trong chốc lát. Đây quả thực là muốn đoạn đường tài lộ của ta, người đoạn tài lộ chẳng khác gì thù giết cha mẹ, Mạnh Hàn làm sao dễ dàng tha thứ được.


      - Nhưng mà đánh nhau với đám sa đạo này tới mức chúng bao giờ dám tới nữa! Kiều, Chu, các ngươi có kế hoạch gì?


      - Đại nhân phải đánh như thế nào?


      Kiều cùng Chu nhìn qua lẫn nhau, Chu bình thường cái gì, do Kiều phụ trách trao đổi với Mạnh Hàn.


      - Đánh có gì khác nhau sao?


      Mạnh Hàn ở phương diện này còn hiểu ý của Kiều, cho nên đặc biệt hỏi lên.


      - Là đánh cho chúng biết khó mà lui hay là tiêu diệt lực lượng sinh lực của bọn chúng?


      Đừng nhìn Kiều gầy teo nho , nhưng mà khẩu vị lại chút nào, trực tiếp phải tiêu diệt lực lượng sinh lực. Nhưng mà phong cách như vậy khiến Mạnh Hàn ưa thích!


      - Có thể giết bao nhiêu liền giết bao nhiêu! Tốt nhất là cho bọn chúng quay về được.


      Mạnh Hàn cũng vô cùng tức giận, chính mình vừa có chút khí sắc có người tới cướp đoạt, thực xem mình là quả hồng mềm hay sao? Gần đây ma lực bạo tăng cho nên làm cho Mạnh Hàn có rất nhiều lực lượng, chuyện cũng tự tin ít.


      Nếu người Tinh Linh tộc ở đây tốt, đột nhiên Mạnh Hàn cảm thấy hoài niệm tiểu ma nữ. phải hoài niệm tiểu ma nữ, mà là hoài niệm tiểu ma nữ với thân phận Ma Đạo Sư, tin tưởng chỉ cần nàng ra tay đừng gần trăm mười sa đạo, cho dù nhiều hơn gấp đôi nàng vung tay lên giải quyết được.


      - Chuyện này cần đại nhân ủng hộ, hơn nữa...


      Kiều do dự chút vẫn ra khỏi miệng:


      - Hơn nữa cần rất nhiều tiền.


      - Nên dùng bao nhiêu dùng bao nhiêu!


      Mạnh Hàn vào thời khắc mấu chốt cũng có keo kiệt chút kim tệ.


      - Tiền hết có thể kiếm lại, mạng còn nơi nào tìm! Ngươi yên tâm mà làm , cần bao nhiêu kim tệ?


      - Vâng, đại nhân!


      Nghe được Mạnh Hàn có quyết tâm như vậy Kiều cùng Chu con mắt sáng ngời, sau đó hai người qua bên, bắt đầu ở mặt đất vẽ vẽ thương lương cái gì đó. Qua thời gian dài mới có thể đến bên Mạnh Hàn, tiếp tục do Kiều báo cáo với Mạnh Hàn.


      - Đại nhân, chúng ta làm ra kế hoạch đơn giản.


      Thời gian cấp bách Kiều cũng nhảm nhiều lời, trực tiếp đem những kế hoạch mình và đệ đệ thương lượng tốt thẳng ra.


      Người của vệ đội Hoàng Sa Trấn rất ít, nhưng mà giờ tu luyện đấu khí cơ bản. Tinh linh tộc bốn người cũng trải qua người của Tinh linh tộc chỉ điểm cung tiễn thuật cùng thiên phú chủng tộc, tương đối mà Hoàng Sa Trấn còn là nơi chút lực lượng phòng ngự, mặc người chém giết kẻ yếu. Mà giờ khắc này bọn họ dưới ý chỉ của lãnh chúa đại nhân, đối với sa đạo xâm nhập tiến hành phản kích.


      - Nhân số chúng ta quá ít, nếu như cần thiết chiêu ít cao thủ trong dong binh phòng thủ .


      Kiều đầu tiên ra lực lượng của bản thân và của đối phương. Điểm này Mạnh Hàn cũng thập phần ràng.


      - có vấn đề, cần bao nhiêu tiền và thuê bao nhiêu người dựa theo ý của ngươi mà định.


      Lúc dùng người được nghi người, đây chính là quy tắc dùng người. Mạnh Hàn tận lực bắt đầu uỷ quyền. Tuy biết Kiều cùng Chu có trải qua chiến tranh hay chưa nhưng mà ít nhất bọn họ so với Mạnh Hàn còn chuyên nghiệp hơn:


      - Cần gì từ chỗ Grace mà cầm!


      - Vùng đất của chúng ta bằng phẳng, cần phải có cứ điểm ới được.


      Kiều tiếp cầu của bản thân:


      - Hơn nữa, sa đạo đều là kỵ binh, tốc độ rất nhanh, chúng ta cần phải ngăn cản bọn chúng chậm lại, lúc đó mới có thể đối phó chúng được.


      - cụ thể là cần cái gì?


      Mạnh Hàn chỉ nghe được cầu nhưng có nghe hiểu, thập phần khó hiểu hỏi lại.


      - Hy vọng đại nhân nên động viên tất cả mọi người, trước kiến tạo tòa tháp cao, sau đó chung quanh làm ít tường vây lại, bên ngoài tường vây, cách đoạn chừng nằm thước dựng trở ngại ngăn sa đạo tiến lên.


      Kiều cũng có khách khí với Mạnh Hàn, Mạnh Hàn vừa hỏi ra.


      - Chuyện này thành vấn đề, nhưng mà...


      Mạnh Hàn đáp ứng cầu trước kia của Kiều, nhưng trong cảm giác của cảm thấy thỏa đáng, cho nên chần chờ chút.


      - Đại nhân, lúc này chúng ta cũng có quá nhiều thời gian, những cầu này là cơ bản nhất, nếu chúng ta có khả năng dựa theo hai mươi vệ đội đối phó hơn trăm sa đạo.


      Kiều cho rằng Mạnh Hàn có chút nỡ, vội vàng nhắc nhở Mạnh Hàn. Hy vọng buông bỏ điểm này. Dù sao Mạnh Hàn ở trong tầng hầm ngầm ôm đống kim tệ vẫn còn ký ức mới mẻ với mọi người.


      - Ta phải có ý tứ này.


      Mạnh Hàn khoát khoát tay giải thích :


      - Hiệu quả của tường vây có lẽ quá tốt rồi, phía tốt nhất nên có người đứng, hơn nữa còn có nơi yểm hộ.


      Kiều nghe xong buông lỏng hơi, ra đại nhân còn cảm thấy chưa đủ, mà phải cảm thấy nỡ:


      - Đại nhân, nếu như có thể tạo thành tường thành là tốt nhất, nhưng mà chúng ta có thời gian này.


      - Chúng ta có hơn ba nghìn người xuất chờ ở công trường đấy, Grace, gọi bọn họ quay về , đốn củi tạo thành tường vây.


      Mạnh Hàn cũng biết thời gian đủ, tại có là người, sa đạo nếu vài ngày nữa mới tới đầy đủ cho kiến tạo quanh Hoàng Sa Trấn tường vây bằng gỗ.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 151: Sớm chuẩn bị. (2)



      Chương 151: Sớm chuẩn bị. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      - Đại nhân, được!


      Kiều nghe được Mạnh Hàn khẩn trương.


      - Tường thành bằng gỗ địch nhân chỉ cần mồi lửa là có thể đem toàn bộ chúng ta tiêu diệt, chạy cũng có chỗ chạy.


      - Yên tâm! Quản khỉ gió phóng bao nhiêu lửa cũng đốt được.


      Đối với điểm này Mạnh Hàn cực kỳ nắm chắc, Grace cùng Elyse cũng lời nào.


      Kiều muốn tranh luận cửa phủ lãnh chúa đột nhiên truyền tới thanh mưa to, từng hạt mưa bụi rơi xuống sân phủ lãnh chúa kích thích ít tro bụi bay lên. Sau đó Kiều chợt nghe được lãnh chúa đại nhân cười :


      - Cần bao nhiêu mưa mới có thể dập lửa? Như vầy phải ?


      Theo thanh của Mạnh Hàn cửa ra vào mưa rơi còn lớn hơn nữa, càng lúc càng lớn, cơ hồ là mưa to hơn bình thường nhiều. Kiều cùng Chu nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, quả thực thể tin được nhìn màn ở trước mặt.


      Mạnh Hàn có thể tùy thời chỉ huy mưa, trừ người của Hoàng Sa Trấn ra, ngoại nhân có người nào biết . Dù là Kiều cùng Chu cũng là song bào thai nhưng mà Mạnh Hàn cũng có đem chuyện này cho bọn họ nghe. Trước kia Mạnh Hàn làm trời mưa đều là cho nước vào ruộng động và nước uống ọi người, Hoàng Sa Trấn căn bản có mưa rơi biết cũng rất bình thường. tại biểu hiển nhiên mọi người vô cùng khiếp sợ.


      - Mưa rơi như vậy có đủ hay ?


      Mạnh Hàn ra lời này làm cho Kiều cùng Chu có chút ngạc nhiên nhìn qua mưa to ngoài cửa, mờ mịt gật gật đầu. Từ khi bọn họ gật đầu mưa to dừng lại, nếu như phải cửa ra vào còn ẩm ướt chứng tỏ nơi này vừa có mưa, chỉ nhìn bầu trời cách nào phát ra được.


      - Như vậy, Grace an bài nhân thủ đốn củi, tạo tường thành!


      Mạnh Hàn nhìn qua Grace phân phó cây, phân phó hết Grace, sau đó lại nhìn qua Kiều cùng Chu vừa hỏi:


      - Thời điểm xây tường thành phải xây mấy cái tháp ới được, cái đủ, xây ở khắp bốn phía luôn. Trừ việc này ra còn có cầu gì nữa?


      - Tạm thời có!


      Bọn họ còn chưa khôi phục khi nhìn thấy bản lĩnh thần kỳ của lãnh chúa đại nhân, Kiều vẫn nằm mơ trả lời vấn đề của lãnh chúa đại nhân.


      - Bên ngoài tường thấp ảnh hưởng tới xạ kích của cung tiễn thủ bên chúng ta, đổi thành rãnh sâu được ?


      Mạnh Hàn cảm thấy mình đưa ra vấn đề này có chút chuyên nghiệp.


      Kiều nghe được lời này của Mạnh Hàn trong đầu giống như có cây thước kẻ đường sáng, trong đầu có suy nghĩ:


      - Diệu ah! Tường quá thấp ngăn được kỵ binh, rất cao ngăn cản người của chúng ta công kích. Hơn nữa tường này đẩy ngã rất dễ dàng, nếu như đổi thành rãnh sâu dù là kỵ binh cũng dễ dàng tiến vào, chỉ cần khoảng cách hơi gần chút, rãnh mương đào đầy đủ rộng, đầy đủ sâu...


      - Đây chỉ là thủ đoạn ngăn địch đơn giản mà thôi.


      Mạnh Hàn tiếp nhận lời của :


      - Nếu như trong rãnh có nước vòng quanh tường thành vòng, chẳng khác gì có con sông hộ thành.


      Loại xếp đặt thiết kế này trong sách lịch sử kiếp trước Mạnh Hàn đọc qua rất nhiều, tùy tiện ... Cái là được.


      - là tuyệt diệu!


      Kiều nhịn được tán thưởng câu, thời điểm nhìn qua Mạnh Hàn còn dùng ánh mắt cái gì cũng biết hiểu kia nữa. Đơn giản mấy câu cũng làm cho Kiều nhìn qua Mạnh Hàn ánh mắt đầy sùng bái.


      - Nhưng mà làm như vậy chỉ có thể phòng ngự đơn giản mà thôi, làm thế nào tiêu diệt bọn chúng đây?


      Mạnh Hàn còn cảm thấy phòng ngự còn chưa đủ dùng, nếu như muốn đánh cho sa đạo đau, đánh thảm, giết gà dọa khỉ, làm cho người ta suy nghĩ tới kết cục của đám sa đạo rét mà run, do đó bỏ ý nghĩ bất lương đối với Hoàng Sa Trấn trong đầu.


      - Đơn giản, đại nhân!


      Kiều trải qua Mạnh Hàn dẫn dắt nghĩ ra nhiều chủ ý hay:


      - Chỉ cần che lấp hô sâu cho tốt, biểu ra giống như mặt đất bình thường sa đạo nhất định mắc lừa. Sa đạo mà thôi, cũng phải là quân đội chính quy gì đó, bọn chúng hiểu phương pháp công kích của quân đội, chỉ là ỷ vào tốc độ nhanh mới lợi hại mà thôi, như ong vỡ tổ đồng loạt lao lên chỉ là lũ ô hộp. Chỉ cần có vật đủ hấp dẫn bọn chúng tuyệt đối lao tới.


      - Tốc độ nhanh?


      Mạnh Hàn nghe xong Kiều tổng kết đặc điểm của sa đạo lập tức lại nghĩ ra chủ ý tuyệt diệu hơn:


      - Dễ , bốn phía của thành đào vũng hố hãm ngựa , quản khỉ gió bọn chúng tới từ phía nào, trước tiên lưu tọa kỵ của chúng dừng lại.


      - Đại nhân, vũng hố hãm ngựa là sao?


      Trong miệng của lãnh chúa đại nhân ra nhiều từ ngữ làm cho Kiều nghe thập phần lạ lẫm, vội vàng hỏi.


      - Đơn giản, chỉ là khu vực đào ít hố cạn rộng chừng nắm tay mà thôi, ngựa chạy vội giẫm vào trong đó, hắc hắc!


      Trong miêu tả của Mạnh Hàn vô cùng sinh động, làm cho Kiều cùng Chu ở bên cạnh nghe được tiếng cười sởn hết cả gai ốc.


      - Ti!


      Kiều cùng Chu đều lập chí trở thành kỵ sĩ, tự nhiên bọn họ biết đặc điểm của kỵ binh, nghe Mạnh Hàn miêu tả hiểm như vậy, hai người lập tức hiểu được vũng hố hãm mã mà Mạnh Hàn có lực sát thương mạnh mẽ với kỵ binh như thế nào, trong lòng hít hơi khí lạnh.


      Thấy hai người như vậy Mạnh Hàn còn có chút ý tứ xấu hổ, nhưng mà suy nghĩ xong vẫn ra, chuyện này liên quan tới mạng của bản thân và người trong lãnh địa, ác độc ác độc a! Sa đạo chết càng thảm đoán chừng tác dụng giết gà dọa khỉ cũng càng mạnh mẽ.


      - Dù sao gỗ là có sẵn, làm nhiều ngựa dừng bước lại là tốt rồi!


      Dù sao muốn ngăn cản địch nhân lao tới với tốc độ cao dùng càng nhiều biện pháp càng tốt.


      Lần này Mạnh Hàn cần Kiều cùng Chu chủ động đặt câu hỏi, ra cách ngăn cản ngựa của sa đạo. về vũng hố hãm mã còn tốt, có biện pháp ngăn cản ngựa lao tới hiểm rồi, ít nhất là còn có thể làm cho người ta nhìn thấy. giống như vũng hố hãm mã giấu ở dưới mặt đất, ánh mắt chú ý chút lập tức gặp ác mộng.


      Nhưng mà phía sau của vũng hố hãm mã lại là hố sâu, đây phải là sứ giả hòa bình a. Thời điểm kỵ sĩ nhìn thấy ngựa ngã lập tức ghìm cương lại cho ngựa phóng qua, sau đó cước đạp vào trong hố bẫy sau đó... Kiều cùng Chu tại còn cảm tưởng gì cả, lãnh chúa đại nhân có lẽ chưa từng đại chiến lần nào, nhưng mà biện pháp đối phó kỵ binh tại sao lại quen thuộc như vậy?


      Bất kể thế nào tại Kiều cùng Chu cũng dám khinh thường lãnh chúa đại nhân nữa. Tùy tiện hai cái chủ ý cũng đủ để cải biến kết cụ của kỵ binh trong chiến tranh từ xưa tới nay rồi. Lãnh chúa đại nhân như vậy còn dùng đáng sợ để hình dung được nữa rồi.


      Thời điểm Grace cùng Elyse bắt đầu an bài nhân thủ Kiều cùng Chu vẫn còn lo lắng cho đám sa đạo đáng thương kia. Nếu như bọn chúng thức thời tốt nhất nên tới đây, nếu cho dù là tới cũng chỉ là có con đường chết.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 152: ngày kỳ tích. (1)



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 152: ngày kỳ tích. (1)




      Cho dù là Hoàng Sa Trấn có nhiều kim tệ hơn nữa có mạng hưởng cướp được kim tệ có ích gì?


      Nhìn qua lãnh chúa đại nhân bóng lưng nhàn nhã như dạo, Kiều cùng Chu nhìn nhau, hết sức ăn ý thở dài hơi, bao giờ thêm cái gì nữa.


      Kỳ Mạnh Hàn còn che dấu cổ lực lượng ra. Wright ma pháp sư phái tới đoàn người dong binh bảo vệ . Cho dù nhân số ít nhưng có thể khẳng định đây phải mặt hàng đơn giản. Nhưng lại dám khẳng định vào thời điểm này bọn họ ra tay hay mà thôi, cho nên Mạnh Hàn mới với Kiều cùng Chu.


      tại Mạnh Hàn chính là tới địa phương người hầu Wright ma pháp sư ở lại. Xảy ra loại chuyện này Mạnh Hàn cũng phải cho đối phương biết tiếng, ít nhất phải cho bọn họ sớm có chuẩn bị. Nếu khi sa đạo giết tới gần lại bảo người hầu Wright ma pháp sư lựa chọn, nhưng mà ma pháp sư làm chỗ dựa cho Mạnh Hàn, ít nhất là thời điểm tại ầm ầm sụp đổ.


      Đây cũng là lý do Mạnh Hàn phải muốn đích thân . Cũng phải tôn trọng tên người hầu này mà là tôn trọng Wright ma pháp sư sau lưng của . Giống như Mạnh Hàn lễ ngộ Louisa cùng Louise, đây phải là do hai người các nàng đáng giá cho làm như vậy, mà là sau lưng các nàng có Tinh linh tộc, đạo lý hoàn toàn giống nhau.


      Người hầu của Wright ma pháp sư vô cùng cung kính khi nhìn thấy lãnh chúa đại nhân, sau đó cẩn thận nghe xong lãnh chúa đại nhân cũng gì. Lại thấy bọn họ có ý định rời , cũng bọn họ cùng với lãnh chúa đại nhân cộng đồng đối kháng sa đạo.


      Mạnh Hàn cũng ngoài ý muốn, đây phải là chuyện bọn họ quyết định. Mạnh Hàn tới thông tri bọn họ cũng phải bảo bọn họ gia nhập chiến đấu. Mà là vì an toàn của bọn họ nên thông tri sớm mà thôi. Chuyện cần làm làm xong rồi, về phần người khác muốn làm như thế nào lại liên quan gì tới Mạnh Hàn cả.


      Kỳ cần Grace cùng Elyse động viên thế nào, những người kia theo các dong binh tới Hoàng Sa Trấn này chỉ là những dân chúng bình thường mà thôi, sau khi nghe được tin tức sa đạo sắp tới đây cần ai đốc xúc, bọn họ bắt đầu dốc sức liều mạng làm việc.


      phải do các nàng có tác dụng gì đó, bởi vì khi bọn họ rời khỏi lãnh địa cũ bị xóa tên chính thức rồi, vào Hoàng Sa Trấn bọn họ là dân thuộc địa của Hoàng Sa Trấn này, hơn nữa sinh hoạt nơi này có khủng bố như tưởng tượng của bọn họ, ít nhất được ăn no, mặc ấm và ở lại. Người chịu xa xứ tới Hoàng Sa Trấn có mấy ai sống tốt trong lãnh địa trước đó sao? tại vừa mới được yên ổn sinh hoạt được thời gian chợt nghe sa đạo muốn tới phá hư, nhất thời tình cảm quần chúng chấn động mạnh mẽ. Dù vì cái gì khác, chỉ cần bảo vệ gia viên, bảo vệ cuộc sống mới của bọn họ cũng đáng được bọn họ ra sức làm việc rồi. (.


      riêng gì những thanh niên trai tráng kia, nghe sa đạo vừa định tới đây người nhà của bọn họ già trẻ đều ra trận. Sa đạo hung tàn tất cả mọi người nghe qua, có gì so được với bảo vệ mình và bảo vệ gia đình và gia viên tốt hơn, bọn họ phải dốc sức liều mạng.


      Kiều cùng Chu phụ trách quy hoạch vị trí xây dựng tường thành, đồng thời xác định vị trí của rãnh sâu. Còn lại chính là chuyện của những dân chúng kia. Từ đốn củi cho tới đào đất đám làm việc vô cùng hăng hái.


      Vốn Kiều còn lo lắng chuyện xây dựng tường thành chậm chạp, thời gian vài ngày chưa chắc làm được, nhưng mà Mạnh Hàn cầu cũng cao, chỉ cần làm kiên cố có thể đem tất cả bao quanh lại, phía có chỗ cho người đứng công kích, phía dưới có thể ngăn cản kỵ binh trùng kích tường thành đơn sơ là được rồi, đây cũng phải là chuyện gì quá phức tạp, chỉ là đào hầm sau đó cho cây gỗ lên và lắp đất lại là được, sau đó lại ngụy trang như có việc gì là xong.


      Thời gian tới nửa ngày là tới tối, Mạnh Hàn nhìn thấy vòng tường thành xuất , ít nhất là có thể cho người đứng. Tin tưởng chỉ cần thêm ngày đầy đủ đạt tới cầu của Mạnh Hàn.


      Về phần vũng hố hãm mã ngay cả tiểu hài tử có việc gì đào ít cũng được. Rãnh cần phải quá sâu. Đào đất mà thôi, cần hàm lượng kỹ thuật gì đó, phân công người làm vào trước buổi ăn cơm tối là xong, Mạnh Hàn nhìn thấy vòng rãnh sâu xuất , đầy đủ rộng, đầy đủ sâu. Cho dù là bộ binh rơi xuống cũng chưa chắc có thể dễ dàng leo lên.


      Móc hết đất toàn bộ xếp cây cối vào làm tường thành gia tăng cường độ chịu lực của tường thành, những khe hở được cây và đá chèn vào, miễn cho cung tiễn thủ bắn qua khe hở công kích người ở phía sau tường thành.


      Thời điểm nay sa đạo còn chưa có tới. Mạnh Hàn cảm thấy nhõm hơn rất nhiều. Gavin cùng Kiều liên phục phái người ra ngoài trinh sát, có tin tức của sa đạo phải nhanh chóng báo về ọi người biết.


      Về phần những dong binh còn đứng lại trong trấn, Mạnh Hàn cho bọn họ hai lựa chọn, hoặc là tiếp nhận lãnh chúa đại nhân thuê, cộng đồng chống cự sa đạo hoặc là rời , Mạnh Hàn cũng muốn nhìn đám người có đao có kiếm nhưng lại trơ mắt đứng nhìn dân chúng lãnh địa của bảo vệ.


      Đương nhiên rời cũng được, binh khí người phải lưu lại, xem như Mạnh Hàn mua, mỗi kiện giá phải chăng, Mạnh Hàn đều trả món là ngân tệ. Về phần huynh đệ Ải nhân ở lại trong tác phường ngày đêm ngừng nghỉ chế tạo đao kiếm, bây giờ là thời khắc trọng yếu, những bình dân kia cũng có tinh thần chiến đấu rồi. Mạnh Hàn cũng tin hơn trăm sa đạo dám chém giết với cả ngàn người tay cầm đao kiếm?


      Mạnh Hàn bản thân mình cũng có nhàn rỗi, cũng thị sát những phương hướng dễ dàng bị trùng kích nhất, Mạnh Hàn cố ý phòng gai đất chung quanh. Cường độ gai đất cũng cao, chiều dài cũng phải rất dài, nhưng mà đủ để ngăn cản tốc độ cực nhanh của kỵ binh. Mạnh Hàn muốn cũng chỉ là mục tiêu này.


      Người trong thị trấn làm việc suốt đêm có nghỉ ngơi, toàn bộ đều tăng giờ làm việc của mình. Ai cũng biết sa đạo đến lúc nào, thời điểm này làm nhiều chút có ý nghĩa lúc sa đạo tới cũng nhiều hơn vài phần tỷ lệ sống sót. cần ai thúc giục bọn họ, mọi người tự phát làm việc gấp rút, ai cũng có lười biếng.


      Tất cả người già yếu đều tập trung vào trong trấn, lần này Elyse bán đám tác phẩm nghệ thuật của Tinh linh tộc mang về rất nhiều kim tệ chính là mục tiêu. Mà những kim tệ này chính là hấp dẫn sa dạo liều mạng, cho nên chúng tuyệt đối tha cho bất cứ người nào.


      Kiều cùng Chu tính toán tất cả những nơi cần có người phòng thủ, cho nên tường thành kéo lê đầy đủ phạm vi, nhưng mà khoảng thời gian này vô cùng khẩn trương cho nên có bao nhiêu chỗ nào còn trống. Đối với điểm ấy ai cũng có dị nghị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :