Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1 0: Vận rủi của cặp song sinh. (2)



      Chương 10: Vận rủi của cặp song sinh. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 10: Vận rủi của cặp song sinh. (2)


      - Đại nhân, chúng ta vẫn nên cách xa ít !


      Đám người lương thiện vẫn muốn mình mang dù chỉ chút vận rủi cho lãnh chúa đại nhân, người đưa tới cho bọn họ tin tức tốt lành như vậy.


      - Được rồi. Chỉ có điều các ngươi tốt nhất vẫn nên tiến lại gần chút, tránh cho ta khỏi phải khổ cực.


      Mạnh Hàn cũng tiếp nhận phương án này:


      - Nhưng ta rất lâu uống hớp nước nào.


      - A!


      Mấy lão nhân kinh ngạc kêu lên tiếng. Ngay sau đó người nhanh chóng chạy vào trong lều, hoàn toàn nhìn ra được tốc độ của người già nên có.


      Chỉ chốc lát, người kia dâng lên cái bát gỗ tàn tạ, mang nước tới cho Mạnh Hàn.


      Khi còn cách lãnh chúa đại nhân khoảng hai bước xa, người đó vội vàng đặt xuống, sau đó tự mình nhanh chóng lùi về phía sau hai bước, vẫn dám tới gần lãnh chúa đại nhân.


      Mạnh Hàn tiến lên hai bước, cầm lấy cái chén gỗ kia. cúi đầu nhìn xuống, liền nhìn thấy được bát bùn nhão vẩn đục. Mạnh Hàn quả thực dám tin vào hai mắt của mình.


      Lẽ nào ở chỗ này ngay cả nước sạch cũng có hay sao?


      là bùn nhão có hơi quá đáng. Nhưng đó thực có thể bát nước bùn được để lắng.


      Nhìn ánh mắt tha thiết của những lão nhân kia chút, bản thân Mạnh Hàn cũng thực có hơi khát. liền nhắm mắt lại, đổ chén nước kia vào trong miệng, cố gắng nuốt xuống. Khi Mạnh Hàn mở mắt ra, liền nhìn thấy ánh mắt hài lòng của moi người.


      Nhìn lãnh chúa đại nhân uống xong chút nước này, ánh mắt già nua của mọi người đều sáng lên. Xem dáng vẻ của lãnh chúa đại nhân dường như phải lập tức rời khỏi đây. Ngược lại bộ dạng dường như định ở lại lâu. như vậy, lời lãnh chúa đại nhân có thể chống lại nguyền rủa vận rủi, ít nhất có thể tin cậy được chín phần mười.


      - Trở lại, bọn họ trở lại!


      Có người ở phía sau kêu lên.


      Rất nhanh, Mạnh Hàn liền nhìn thấy, từ dãy núi phía xa bên kia, có nhóm người chạy tới. Xem ra, bọn họ đều là những người trẻ tuổi có sức lực. Nữ có nam có, tuy rằng chạy với tốc độ nhanh, nhưng xem ra mỗi người đều rất sốt ruột.


      - có lãnh chúa đại nhân sao?


      - sao?


      ...


      Trong đám người chậm rãi chạy tới thỉnh thoảng lại truyền ra từng tiếng chất vấn. Nhưng trong giọng của bọn họ phần lớn là vui mừng, bất ngờ. Đặc biệt là thời điểm nhìn thấy Mạnh Hàn đứng ở đó, tâm tình bọn họ lại càng thêm hưng phấn.


      - Trời ạ, đúng là lãnh chúa đại nhân sao?


      - Ma pháp sư!


      ...


      Tiếng kêu kinh ngạc liên tiếp vang lên. Tuy nhiên, bọn họ cũng có điểm giống với những lão nhân ở chỗ này. Những trẻ tuổi kia khi chạy tới tới, cũng người nào tới gần Mạnh Hàn. Bọn họ chỉ vây quanh với khoảng cách xa. Trong ánh mắt bọn họ lấp loé tia sáng vui mừng. Thỉnh thoảng có người lại chỉ chỉ chỏ chỏ.


      Bọn họ quan sát Mạnh Hàn. Mạnh Hàn cũng quan sát những người này.


      Trong số những người trẻ tuổi chạy tới, toàn bộ đều là những cặp sinh đôi. Cứ hai người sinh đôi lại đứng chung chỗ, rất dễ nhận ra. Nhưng điều khiến Mạnh Hàn kinh ngạc chính là, trong số mấy người sinh đôi trẻ tuổi này cũng chỉ có Nhân tộc, còn có những chủng tộc khác.


      Đây là lần đầu tiên bất kể là kiếp trước của Mạnh Hàn hay trong ký ức của chủ nhân thể xác này của Mạnh Hàn nhìn thấy những chủng tộc khác ngoài Nhân tộc. Cho dù Mạnh Hàn biết thế giới này chỉ có mình Nhân tộc, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy những chủng tộc khác, vẫn khiến Mạnh Hàn được mở mang tầm mắt.


      Trong những cặp sinh đôi có cặp ràng là người lùn. Cái đầu cao, râu ria để dài. Còn có cặp xem ra giống như Tinh Linh, tai nhọn, khuôn mặt rất xinh đẹp, chỉ có điều phải là màu xanh lục. hoàn toàn khác với ấn tượng tron đầu của Mạnh Hàn. Phần lớn những người còn lại đều là nhân loại, đều là người trẻ tuổi.


      Bất kể là những người trẻ tuổi đến sau, hay là những lão nhân lúc trước, tất cả mọi người có đặc điểm chung, đó chính là rất gầy. Mỗi người đều có dáng vẻ gầy trơ cả xương, dường như rất lâu chưa được ăn cơm no. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Mạnh Hàn nhịn được trầm xuống. đột nhiên nghĩ tới câu cuối cùng của những lính đánh thuê kia.


      Nơi này ngay cả cơm cũng ăn đủ no sao? trách được những lính đánh thuê kia lại cười , ki đưa đến lãnh địa trả cho bọn họ gấp đôi. trách được tên bá tước đại nhân kia cười, cười mười năm cũng thể nào đưa trước hai trăm kim tệ. Xem tình hình tại, đừng là kim tệ, cho dù là tiền đồng, chắc hẳn cũng cướp ra được mấy đồng.


      Mọi người đều nhìn thấy ràng biểu tình đặc sắc mặt Mạnh Hàn. Mọi người lo sợ bất an chờ đợi lãnh chúa đại nhân của mình đưa ra quyết định sau cùng là ở lại, hay là rời khỏi.


      - Nơi này có chỗ nghỉ ngơi ?


      Mạnh Hàn thở dài cái. Cho dù rời nơi này, mình có thể tới đâu được? Vậy còn bằng ở lại. Sau khi quan sát kỹ hồi, Mạnh Hàn :


      - Ta vài ngày đường, rất mệt mỏi.


      - Có, có!


      lão nhân kích động trả lời. Sau đó lão nhân lập tức quay đầu hướng về phía đoàn người hét lớn:


      - Grace, Grace, mau tới đây, dẫn lãnh chủ đại nhân nghỉ ngơi.


      Sau khi kêu xong, lão nhân lại xoay đầu trở lại, hướng về phía Mạnh Hàn kích động mỉm cười:


      - Đại nhân, ngài chờ lát. Grace lập tức dẫn đại nhân đến lãnh chúa phủ để nghỉ ngơi.


      - Lãnh chúa phủ sao?


      Con mắt Mạnh Hàn lập tức sáng lên. Trước mắt mình nhìn thấy, toàn bộ đều là lều đơn sơ. Làm gì có chỗ nào có phòng ở chứ.


      - Chỗ này... chỗ này còn có lãnh chúa phủ sao?


      Đây chính là điều khiến Mạnh Hàn bất ngờ vui mừng. nơi tàn tạ như vậy, mọi người ngay cả phòng ở cũng có, lại có lãnh chúa phủ. Điều này khiến cho người ta có cách nào tin tưởng được.


      nữ tử lên phía trước. Khi tới cách Mạnh Hàn xa, nàng vô cùng mềm mỏng quỳ gối hành lễ, hướng về phía Mạnh Hàn :


      - Đại nhân, mời theo ta.


      Người này hẳn chính là Grace mà lão nhân kia vừa nhắc tới. Mạnh Hàn nhìn về phía nàng gật đầu, cho nàng nụ cười vô cùng thân mật. Sau đó Mạnh Hàn cùng nữ tử trẻ tuổi gầếu, mặt còn có vẻ đề phòng về phía lãnh chúa phủ mà ước mơ.


      - Đây chính là lãnh chúa phủ sao?


      Mạnh Hàn nhìn nơi duy nhất trong toàn bộ Hoàng Sa Trấn này có thể được gọi là phòng ở, kinh ngạc lên lời, cũng biết phải gì.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11 : Thị nữ quản gia. (1)



      Chương 11: Thị nữ quản gia. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 11: Thị nữ quản gia. (1)


      Grace dẫn đường phía trước lại quay đầu lại, nhìn lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn này, bộ dạng dường như vô cùng vui, lạnh mặt :


      - Nơi này chính là lãnh chúa phủ, đây là phòng tốt nhất ở nơi này. Đại nhân còn thoả mãn hay sao?


      - Thoả mãn, thoả mãn.


      Mạnh Hàn thào đáp trả. cũng biết mình đắc tội gì với Grace này. Tại sao nàng lại đối xử với mình như vậy. Tuy nhiên, Mạnh Hàn có chút cảm giác mệt mỏi. Bởi vậy tự mình tiến tới đẩy cửa ra, vào. Vừa liếc mắt, Mạnh Hàn liền thấy bên trong có cái giường xem ra vẫn có thể tính là sạch .


      - Có giường vẫn thoải mái a!


      Mạnh Hàn nhịn được xoa lên chiếc giường kia, tiện tay phủi bụi giường, sau đó trực tiếp nằm xuống.


      - Nơi này khẳng định thoải mái bằng thành bảo sang trọng sa hoa của các ngài, đại nhân. . .


      Giọng vui của Grace lại vang lên. Nhưng nàng chợt nghe được tiếng ngáy của Mạnh Hàn truyền từ giường tới. Mạnh Hàn mới vừa nằm xuống lập tức tiến vào mộng đẹp.


      Grace có chút kinh ngạc nhìn vị quý tộc khác hẳn với cảm nhận của mình. Nàng nhịn được nhíu nhíu mày, nhưng lại được lời nào. Nàng chỉ có thể tiến lên cởi giầy cho Mạnh Hàn. Sau đó nàng lại nhìn Mạnh Hàn ngủ say chút, lắc đầu cái, xoay người ra khỏi cửa, tiện tay khép cửa lại.


      có cách nào. Từ khi linh hồn của Mạnh Hàn tới thế giới này cho tới bây giờ, Mạnh Hàn cũng chưa từng được ngủ ngon giấc. Thời điểm cùng với bá tước đại nhân tên tuổi kia, bất kỳ lúc nào cũng lo lắng số kim tệ người mình bị lấy mất. Hơn nữa còn phải dung hợp với ký ức của linh hồn trước đó, sao có thể ngủ yên được? Sau khi bị cướp kim tệ, ngược lại cảm thấy an tâm hơn. Nhưng trong ba ngày liên tục ở nơi hoang vu, khiến thân thể vốn cường tráng lắm của còn cách nào chịu đựng nổi. Bởi vậy vừa có chỗ ngủ an toàn, tất nhiên lập tức ngủ say nhu chết chết.


      Ngủ bao lâu, bản thân Mạnh Hàn cũng biết. chỉ biết, thời điểm mình tỉnh lại, cái bụng đói đến cực hạn, có thể dùng bụng trước dán với lưng để hình dung cũng sai.


      Thời điểm chịu đựng cái bụng sôi lên ùng ục, Mạnh Hàn đột nhiên ngửi thấy được mùi bánh mì. Đây là mùi bánh mì lúa mạch thuần túy. Điều này đối với Mạnh Hàn lúc này mà , quả thực chính là mê hoặc nguy hiểm đến tính mạng.


      Ngay lập tức ngồi phắt dậy, thiếu chút nữa biểu diễn tiêu chuẩn cá chép đớp mồi. Mạnh Hàn mới vừa xoay người lại, đột nhiên nhìn thấy ngoài cửa có hai nữ hài mình quen mặt đứng. Hai nữ hài này giống nhau như đúc. người bưng khay gỗ đơn sơ, mặt đặt khối bánh mì đen thui. nữ hài khác bưng khay bên đặt cái chén gỗ. Trong cái chén đó hẳn là nước.


      Nhìn hai nữ hài này cũng gầy trơ cả xương, Mạnh Hàn đột nhiên biết nên cái gì, biết mình có nên lấy bánh mì tay các nàng để ăn hay . Nhưng đúng lúc ấy, cái bụng của Mạnh Hàn lại phát ra tiếng động, tuyên bố chủ nhân của mình rất đói.


      Có lẽ các nữ hài nghe thấy tiếng phát ra từ trong bụng Mạnh Hàn, hai người vội vàng tới trước, đặt cái khay gỗ ở giường, sau đó liền giống như con thỏ bị trúng tên, nhanh chóng rời khỏi gian phòng, đứng ở ngoài cửa, từ phía xa nhìn .


      Xem ra đây là cho mình ăn. Mạnh Hàn liếc mắt nhìn hai thiếu nữ cái, sau đó nhanh chóng cầm cái bánh mì lên, gặm từng miếng .


      Bánh mì rất khô, cũng rất cứng. Mạnh Hàn thể ăn miếng bánh mì sau đó uống hớp nước vừa được đưa đến để nuốt xuống. Nhưng dù vậy Mạnh Hàn vẫn ăn rất nhanh. Mãi đến tận lúc khối bánh mì lớn đều vào bụng, lúc này Mạnh Hàn mới vỗ vỗ cái bụng tròn của mình, thoải mái ợ tiếng.


      Hai thiếu nữ vẫn ở phía xa nhìn vào. tại Mạnh Hàn hiểu được, hai nữ hài sợ nguyền rủa sinh đôi của các nàng ảnh hưởng đến , nên dám tới gần.


      Nghĩ tới đây, Mạnh Hàn khỏi phát ra tiếng cảm khái. Bọn họ thiện lương tới mức nào, lại vì truyền thuyết nguyền rủa ràng mà bị vứt bỏ ở nơi này.


      Nhìn thấy Mạnh Hàn ăn xong, hai thiếu nữ nhìn nhau, sau đó thận trọng vào cửa, cố gắng hết sức tới gần Mạnh Hàn, nhanh chóng lấy hai cái khay gỗ và chén . Sau đó trong nháy mắt cả hai biến mất thấy hình bóng.


      Bên ngoài truyền đến mùi món ăn. Xem ra, mọi người cũng sắp ăn cơm. Mạnh Hàn ra khỏi cửa, ngẩng đầu nhìn xem. ra tại là giữa trưa. Cũng biết mình ngủ ngày đêm hay là nhiều hơn. Nhưng dù sao nữa tại Mạnh Hàn vẫn cảm thấy tinh lực dồi dào.


      Phía xa, nhóm người tụ tập cùng chỗ, bộ dạng giống như sắp ăn cơm. Mạnh Hàn nhìn chút, sau đó chậm rãi tới chỗ mọi người tụ tập. rất muốn biết mọi tình huống ở nơi này.


      - giọng chút, nên tranh cãi ảnh hưởng đến lãnh chúa đại nhân.


      Thời điểm Mạnh Hàn tới gần, liền nghe được có người nhắc nhở người khác. Nghe thấy người đó như thế, Mạnh Hàn nhịn được trong lòng cảm thấy ấm áp.


      - Đại nhân đã tỉnh dậy. Ngài vừa ăn bánh mì lúa mạch.


      Giọng của lão nhân vang lên:


      - Mọi người cũng ăn cơm !


      - Chúng ta cũng nhiều lúa mì. Chỉ đủ để làm ba khối bánh mì. Giữ lại cho đại nhân ăn vào buổi tối và ngày mai.


      Giọng của nữ nhân vang lên. Mạnh Hàn nghe thấy rất ràng, đây là giọng của Grace:


      - Mọi người cố gắng chấp nhận dùng những rau dại này . Chờ Elyse trở về, có thể mang theo chút lúa mì.


      - Nhìn bộ dạng của đại nhân có lẽ muốn ở lại. Chúng ta cũng thể mỗi ngày đều cho đại nhân ăn bánh mì lúa mạch chứ?


      Giọng của lão nhân lại lần hỏi.


      - Có cơ hội, săn chút ma thú giữ lại ít, cho đại nhân ăn thịt .


      Grace giống như là người quản mọi chuyện ở nơi này. Khi nàng chuyện đều mang theo chút mùi vị của lãnh đạo:


      - Tuy nhiên số ma thú giữ lại, thu nhập của chúng ta giảm bớt. Đến lúc đó, sợ là đủ lương thực cho mọi người.


      - Yên tâm . Những lão già như chúng ta còn có cái gì thể ăn được? Chúng ta ăn ít lương thực chút, để đại nhân ăn ngon chút !


      Giọng của lão nhân lại truyền đến. Lần này, lại có ít người phụ họa.


      Mạnh Hàn tiến lên, chỉ mình đứng nấp ở sau lều. bỗng nhiên che miệng ra. Nhìn kỹ, trong mắt lộ ra ý cười nhưng còn có chút ướt.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12 : Thị nữ quản gia. (2)



      Chương 12: Thị nữ quản gia. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 12: Thị nữ quản gia. (2)


      - Có thể, ta nên làm gì đó.


      Mạnh Hàn làm kinh động những người nhường nhịn lẫn nhau kia:


      - Ta là lãnh chúa của bọn họ.


      Nhìn từ phía xa, bọn họ múc nước canh màu xanh từ trong nồi ra. Mạnh Hàn cần nhìn cũng biết, đó nhất định là nước luộc rau dại. Ngay cả gia vị gì đó cũng có. Hơn nữa, bên trong hề có chút lương thực nào. Thứ như vậy có thể ăn no cái bụng sao?


      Sau khi quan sát, Mạnh Hàn có chút đành lòng. Mạnh Hàn từ từ trở về nơi ở của mình, chỗ được gọi là lãnh chúa phủ. Sau đó ngồi ở cửa, bắt đầu cẩn thận cân nhắc tương lai của mình.


      Mình xuyên qua, về điểm ấy thể nghi ngờ nữa. Kiếp trước Mạnh Hàn ở địa cầu, xem qua ít tiểu thuyết về chuyện xuyên qua. Thêm vào đó, ở đây hơn tháng. hoàn toàn đón nhận thực này.


      Trong đại hội thăng cấp cho ma pháp học đồ, Mạnh Hàn xuất cách đặc biệt. Chỉ có bản thân biết, đây phải là đặc biệt, mà là cố. Antonio hồn phi phách tán. Thay vào đó chính là linh hồn của học sinh tốt nghiệp đại học ở địa cầu được gọi là Mạnh Hàn.


      thể từ ma pháp học đồ biến thành ma pháp sư chính thức, Mạnh Hàn cũng để ý tới. Thái độ của những người kia đối xử với lại khiến cảm giác được hết sức ràng, trước và sau hoàn toàn chính là khác nhau giữa thiên đường và địa ngục.


      Cho nên Mạnh Hàn mới có thể nhận được lãnh địa tên là Hoàng Sa Trấn như vậy. Bản thân Hoàng Sa Trấn ngoài trừ dùng hoang vu để miêu tả nơi này ra, còn có điều nữa. Chính là chỗ này lại có thể là nơi tập trung của tất cả những cặp sinh đôi bị vứt bỏ thế giới này.


      Nơi này có tiền, có đất đai màu mỡ, thậm chí ngay cả phòng ở đàng hoàng cũng có. Ban ngày những thanh niên trai tráng phải làm việc. Chắc hẳn bọn họ phải chạy rất xa. Hơn nữa qua câu chuyện bọn họ với nhau cũng có thể nghe ra được, cho dù bọn họ nỗ lực làm việc, thứ bọn họ ăn chẳng qua chỉ là ít rau dại. Tình cờ săn được chút ma thú, bọn họ cũng phải đem bán lấy tiền, để đổi lấy những thứ ăn rẻ tiền.


      Mặc dù như thế, Mạnh Hàn vẫn cảm thấy nản lòng thất vọng. Qua ký ức của chủ nhân thân thể này, Mạnh Hàn hiểu . Thế giới này là thế giới phép thuật tương tự với thời kỳ trung cổ ở địa cầu. Tuy rằng hệ thống ma pháp vô cùng hoàn thiện, nhưng những phương diện khác lại rất lạc hậu.


      Điều này cũng có nghĩa là Mạnh Hàn linh hồn từ thế kỷ hai mươi mốt xuyên qua có vô số sáng kiến, có thể cướp được vô số của cải ở thế giới này. Nghĩ đến những điều này, Mạnh Hàn thậm chí có chút kích động run rẩy.


      - A! A!


      Trong lúc suy nghĩ lung tung, Mạnh Hàn đột nhiên nghe thấy hai tiếng kêu kinh ngạc. ngẩng đầu lên nhìn cái. ra hai thiếu nữ đưa bánh mì và nước cho trở lại bên này. Có lẽ thấy được dáng vẻ Mạnh Hàn cả người run rẩy, nên các nàng có chút kinh hãi.


      - Đừng khẩn trương, đừng khẩn trương!


      Mạnh Hàn vừa nhìn tư thế đúng, vội vàng đứng lên ra hiệu: đọc truyện mới nhất tại .


      - Ta chỉ tự mình nhúc nhích, liên quan đến nguyền rủa, liên quan đến nguyền rủa đâu!


      Sau khi nghe Mạnh Hàn kêu lên hai câu, vẻ mặt kinh sợ của hai nàng mới dần hòa hoãn. Hai nàng cẩn thận quan sát lãnh chúa đại nhân Antonio hồi. Khi thấy có chuyện gì, lúc này các nàng mới bình tĩnh lại.


      - Có chuyện gì xảy ra vậy?


      Giọng của Grace nhanh chóng truyền tới. Chỉ lát sau đó, người cũng vọt tới bên này.


      - có chuyện gì, có chuyện gì.


      Mạnh Hàn vội vàng biện bạch. cũng muốn những người lương thiện này phải lo lắng vì .


      - Đại nhân, ngài vẫn. . .


      Hiểu có chuyện gì, Grace cũng cảm thấy trong lòng nhõm hơn. Tuy nhiên, thời điểm nàng tính cầu vị lãnh chúa đại nhân này làm chút gì, nàng lại đột nhiên phát . Bất kể là về mặt thân phận, hay từ phương diện muốn an bài chuyện cho làm, đều có gì có thể được. Cũng thể khiến vị lãnh chúa đại nhân này theo bọn họ làm để sống chứ?


      - Grace, hai vị này là?


      Mạnh Hàn cũng nhìn ra được lúng túng của Grace, khẽ cười, thay đổi đề tài.


      - Đại nhân, đây là thị nữ sắp xếp cho ngài.


      Grace vội vàng giới thiệu cho Mạnh Hàn:


      - Đây là Demi, đây là Diana.


      Nàng có chút do dự, sau đó lại bổ sung câu:


      - Demi và Diana chuyện được, nhưng các nàng đều có thể nghe thấy.


      trách được, trách được hai nàng trừ sợ hãi kêu lên a a ra, cũng chưa từng gì với . ra là như vậy. Mạnh Hàn nhìn về phía hai nàng gật đầu, mỉm cười chào hỏi:


      - Chào các nàng!


      Hai nàng quả nhiên có thể nghe thấy bọn họ chuyện. Mạnh Hàn đưa tay ra, hai người các nàng lập tức đồng loạt quỳ gối hành lễ, vô cùng tiêu chuẩn. Chỉ có điều, nhìn dáng vẻ gầếu của hai thiếu nữ, Mạnh Hàn rất sợ các nàng có động tác lớn hơn, đột nhiên ngã xuống.


      - Grace, vậy nàng có phải được xem là quản chỗ này hay ?


      Mạnh Hàn quay đầu nhìn về phía Grace, hỏi câu.


      - Ta và tỷ tỷ Elyse có chút năng lực phương diện này, cho nên mọi người bảo chúng ta thống nhất phân công cho mọi người.


      Grace ngược lại cũng có khách khí:


      - Tỷ tỷ thường xuyên vào trong thành buôn bán. Ta ở nơi này chịu trách nhiệm về cuộc sống sinh hoạt của mọi người.


      Mạnh Hàn gật đầu cái. Xem ra, đây chính là hai vị Đại quản gia của Hoàng Sa Trấn này. người chủ yếu quản chuyện bên trong, người chủ yếu quản chuyện bên ngoài. Các cặp sinh đôi tốt nhất chính là điểm này, cái gì cũng có hai người.


      - cho ta nghe chút, tình hình ở nơi này rốt cuộc là thế nào?


      Mạnh Hàn ngược lại cũng khách khí, trực tiếp ngồi xuống đất, sau đó vỗ vỗ tảng đá phía bên cạnh, ra hiệu cho Grace cũng ngồi xuống.


      Grace có phần sửng sốt. Nàng chưa từng thấy qua quý tộc nào lại để ý tới tiểu tiết như vậy. Cho dù là nghe cũng chưa từng nghe thấy. Nàng thậm chí có chút nghi ngờ, biết vị lãnh chúa này có phải là giả mạo hay . Tuy nhiên, ngay lập tức nàng liền ném ý nghĩ lên chín tầng mây. Giả mạo lãnh chúa Hoàng Sa Trấn sao? Chỉ có gia hoả nào cảm thấy bản thân mình muốn sống nữa mới làm chuyện đó?


      Rất nhanh, Mạnh Hàn liền thông qua Grace biết được đại khái tình hình ở nơi này.


      Tổng thể mà , Hoàng Sa Trấn nằm ở ngay sát biên giới của sa mạc lớn nhất, khô hạn thiếu mưa, tài nguyên thiếu thốn. Con đường sống duy nhất của bọn họ chính là vượt qua dãy núi phía, chính là rừng rậm Tinh Linh. Khi tới gần bên đó, bọn họ có thể thu hoạch được chút. Trong ngọn núi có thể săn được chút ma thú, còn có thể chặt được ít cây cối. căn bản, mọi thứ nơi này đều dựa vào những thứ đó.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13 : Hô phong hoán vũ. (1)



      Chương 13: Hô phong hoán vũ. (1)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 13: Hô phong hoán vũ. (1)


      - Ta hiểu .


      Mạnh Hàn nhìn biển cát vàng mênh mông phía xa, đột nhiên cảm khái câu:


      - Nếu như nơi này có thể có chút mưa, vậy cũng tốt.


      - Đúng vậy!


      Grace lớn lên ở chỗ này, tất nhiên biết được chỗ khổ của nơi này. Nàng thở dài hơi:


      - Có thể có chút mưa, tốt rồi!


      Grace vừa dứt lời, giọt nước trực tiếp xuống mặt của nàng. Grace và hai người thị nữ kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn. Các nàng đột nhiên phát , ngay trong nháy mắt bầu trời trở nên u. Sau đó, mưa bụi màu trắng giống như nước, từ trung rơi xuống, nện vào mặt đất khô hạn, kích thích khiến từng đám bụi bay lên.


      - Trời mưa rồi!


      Sau khi ngớ người ra khoảng mười mấy giây, Grace đột nhiên điên cuồng kêu to lên. Dáng vẻ kinh ngạc và vui mừng đan xen của nàng khiến Mạnh Hàn nhìn thấy mà sợ hết cả hồn. rất sợ thân thể nàng gầếu, sau khi có hành động điên cuồng như vậy làm sao có thể chống đỡ nổi.


      may, tình cảnh này chỉ xảy ra trong trí tưởng tượng của Mạnh Hàn chứ hề xảy ra trong thực thế. Nhưng ý niệm trời mưa vừa xuất , trong chớp mắt trời liền đổ mưa xuống. Tình hình có phần quỷ dị này vẫn khiến cho Mạnh Hàn cảm thấy sợ hết cả hồn.


      Hai người thị nữ câm và Grace hài lòng quả thực như muốn nhảy dựng lên. Từ khi các nàng có ký ức tới nay, nơi này chưa từng có mưa xuống. Chút thu hoạch của bọn họ vẫn là dựa vào rừng rậm Tinh Linh. Lòng đất có chút ẩm ướt mới có thể tồn tại được. tại bọn họ đột nhiên nhìn thấy trời mưa, lập tức rơi vào tình trạng cuồng loạn.


      A nha!


      Grace giơ hai tay ra, cảm nhận hạt mưa rơi xuống. Trong chớp mắt nàng sợ hãi kêu lên tiếng:


      - Gay go, bên kia bọn họ che chắn, trời mưa bị dột. Làm sao bây giờ?


      Grace vừa kêu lên, Mạnh Hàn liền hiểu được. Tuy rằng lều bên kia có nóc, nhưng chỉ dùng để che nắng. Cái nơi đáng chết này mấy chục năm có mưa xuống, ai chú ý mà làm lều che chắc chắn chứ. Thân thể của những lão nhân kia vốn yếu. Nếu mắc trận mưa to, sợ là tránh khỏi bị bệnh.


      - Nhanh, đỡ tất cả bọn họ tới đây!


      Mạnh Hàn cũng có chủ ý nào tốt hơn, chỉ có thể hô to tiếng, sau đó xông lên trước chạy về hướng các lều.


      Grace và hai người thị nữ ở phía sau nhìn nhau, sau đó cũng nhanh chóng chạy theo.


      Mưa lớn, nhưng . Trong lòng Mạnh Hàn cảm thấy sốt ruột, nhịn được nhắc:


      - Rơi chậm chút, rơi chậm chút. nên làm hại những người này!


      Những người thiện lương này, chỉ bởi vì mình là lãnh chúa, liền mang ra phòng ở tốt nhất thức ăn ngon nhất của bọn họ đưa cho mình. Mạnh Hàn cũng muốn bọn họ có chuyện gì tốt.


      ra cũng kỳ quái. Mạnh Hàn vừa mơi như vậy, mưa trong bầu trời lập tức rất nhiều. Nếu như lúc đầu là mưa bụi, tại liền biến thành mưa phùn. Thỉnh thoảng mới có vài giọt nước mưa rơi xuống, nhưng nước mưa vẫn chậm rãi thấm dần xuống mặt đất.


      Tuy rằng biến hóa này khiến Mạnh Hàn kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy vui mừng.


      Mạnh Hàn nhanh chóng chạy đến bên lều kia, lại nhìn thấy đám mấy lão nhân đều ở bên ngoài, nhìn lên trung, đưa tay hứng lấy những giọt mưa. Bộ dạng mỗi người đều kích động giống như biến thành đứa trẻ vậy. Bọn họ vừa khóc vừa cười.


      - Mau qua bên lãnh chúa phủ tránh mưa !


      suy nghĩ được nhiều, Mạnh Hàn hô to tiếng, đánh thức những lão nhân kích động này.


      - Đại nhân!


      - Đại nhân!


      Nhìn thấy Mạnh Hàn lại đây, mấy lão nhân kêu lên ngớt. Mỗi người đều nhìn về phía Mạnh Hàn hành lễ. Mạnh Hàn thở hồng hộc, đưa tay chỉ về phía sau, lặp lại lần nữa:


      - Nhanh, đến bên trong lãnh chúa phủ tránh mưa !


      - được a, đại nhân!


      lão nhân lập tức bắt đầu từ chối:


      - Đó là phủ đệ của đại nhân, tuy rằng có hơi đổ nát, nhưng những kẻ mang xui xẻo như chúng ta sao có thể tùy tiện vào được.


      Người này vừa mở miệng, đám lão nhân khác đều đồng thanh phụ họa. Bọn họ túm tụm lại đám, nhưng người nào về phía lãnh chúa phủ.


      Lúc này vừa vặn Grace và Demi Diana cũng chạy tới. Nhìn thấy tình hình như vậy, ba nàng cũng biết nên cái gì cho phải. Bọn họ đứng ở tại chỗ, chờ Mạnh Hàn phân phó tiếp.


      Mắt thấy những mảnh vải rách người của mọi người cũng ướt đẫm cả, tóc của mọi người đều ẩm ướt mà rũ xuống, Mạnh Hàn lại có cách nào thuyết phục được những lão nhân này, chỉ có thể có chút sốt ruột nhìn lên bầu trời kêu:


      - Đáng chết, còn chưa chuẩn bị kỹ càng cho mưa xuống. Mưa ngừng là tốt rồi!


      Trong thời gian ngắn ngủi chưa tới mấy phút, Mạnh Hàn cũng thay đổi chủ ý của mình tới ba lần. Từ ban đầu muốn mưa to rơi xuống, đến mong mưa . Cho tới bây giờ lại muốn trời mưa nữa. Tất cả đều là vì những người ở nơi này, nhưng mỗi lần đều hi vọng giống nhau.


      Giống như thần tích vậy, theo suy nghĩ của Mạnh Hàn, bầu trời lập tức trở nên cực kỳ sáng sủa, cũng còn vẻ u như vừa nãy nữa. Bầu trời xanh thẳm lại lần nữa xuất . Trong bầu trời ngoại trừ đám mây trắng cực lớn bồng bềnh ra, có thứ gì khác. Nếu như phải mặt đất còn vệt nước ẩm ướt, Mạnh Hàn quả thực muốn nghi ngờ, vừa nãy mình nhìn lầm.


      Mọi người ngơ ngác nhìn lên trung, dường như thể tin được đây là .


      Vị thần vĩ đại vừa mới đến thăm trấn bị bỏ rơi này. Tại sao trong chớp mắt lại biến mất còn tăm tích? Rất nhiều người đều thể chịu đựng trước chênh lệch cực lớn đối với tâm tình này, lập tức ngồi bệt xuống mặt đất còn ẩm ướt, gào khóc.


      người đầu, lập tức có người kế tiếp. Trong lúc nhất thời, những lão nhân này đều phát ra những thanh trầm thấp muốn khóc.


      Ngay cả ba người Grace và Demi Diana cũng ngơ ngác nhìn lên trung, bộ dạng có chút tin được. Các nàng vươn tay ra ngoài khí, khi chạm được cái gì mới biết, mưa ngừng rơi.


      Mạnh Hàn giống như đột nhiên tỉnh ngộ ra điều gì vậy. ngơ ngác nhìn đám mây trắng lẻ lôi bên trung, trầm tư suy nghĩ. Trong đầu nhớ lại những gì mình trải qua đường tới đây.


      Dường như từ sau khi bá tước đại nhân kia rời , đường Mạnh Hàn tới đây đều bị mặt trời chói chang chiếu tới. Lúc đó chỉ cần ánh mặt trời nóng rát chiếu đến người mình, Mạnh Hàn kìm lòng được suy nghĩ, nếu như đám mây trắng trong bầu trời kia có thể di chuyển chút tới gần bên này, có thể che khuất ánh mặt trời nóng bức. Mỗi lần như vậy, hình như nguyện vọng của Mạnh Hàn đều được thực .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14 : Hô phong hoán vũ. (2)



      Chương 14: Hô phong hoán vũ. (2)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      vipvanda :


      Chương 14: Hô phong hoán vũ. (2)


      Sau ba lần thay đổi chủ ý vừa rồi, Mạnh Hàn càng tin chắc, đám mây trắng trong bầu trời kia, hẳn là có chút quan hệ với mình. Thậm chí, Mạnh Hàn nghi ngờ đám mây kia có thể hiểu mình suy nghĩ điều gì.


      Đây là suy nghĩ vô cùng hoang đường. Đám mây trắng sao có thể nghe theo chỉ huy của mình được?


      Nhưng Mạnh Hàn lại có dự cảm, đám mây kia có khả năng nghe theo chỉ huy của mình.


      Để nghiệm chứng điều đó, Mạnh Hàn nhìn lên trung, ở trong lòng lặng lẽ bắt đầu suy nghĩ, bảo đám mây dịch chuyển về phía bên trái. Quả nhiên, theo suy nghĩ của Mạnh Hàn, đám mây kia dường như bỗng dưng bắt đầu chuyển động sang phía trái. Khi Mạnh Hàn bảo nó dịch chuyển về phía bên phải, đám mây lập tức chuyển động về phía bên phải.


      như vậy, trận mưa kia cũng là kết quả do mình hi vọng ra. Sau khi rốt cuộc xác nhận được suy đoán của mình, mặt Mạnh Hàn lại lộ ra nụ cười.


      Grace ở bên cạnh, nhìn vị lãnh chúa đại nhân trẻ tuổi lúc này lại đột nhiên nở nụ cười, nàng nhịn được cảm thấy căm ghét.


      - Mọi người nghe ta !


      Mạnh Hàn hô to câu. Mọi người đều dừng lại, nhìn vị lãnh chúa của mình.


      - Tất cả đến bên trong lãnh chúa phủ tránh mưa . Mưa còn có thể tiếp tục rơi!


      Mạnh Hàn nhìn về phía mọi người ra câu này.


      - sao, đại nhân?


      Rốt cuộc có người thể tin được, nhìn về phía lãnh chúa đại nhân hỏi.


      Mạnh Hàn nhìn vị lão nhân kia mỉm cười, đột nhiên giơ hai tay lên, hướng về phía bầu trời hô to câu:


      - Mưa đến!


      Rào.


      Đám mây trắng trong bầu trời kia ở trước mắt mọi người nhanh chóng bắt đầu lớn lên. Sau đó đám mây trắng lấy loại tốc độ mà mọi người cách nào tin nổi che kín tất cả bầu trời. Sau đó, trận mưa to giống nhau ban đầu nhanh chóng rơi xuống.


      Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người ở đây đều cảm thấy thể tin được vào những gì mình mới nhìn thấy. Lãnh chúa đại nhân của mình chẳng lẽ là sứ giả của thần sao? chỉ hoảng sợ nơi bị nguyền rủa này, hơn nữa lại có thể khiến vùng biên giới sa mạc này có thể đổ mưa bất cứ lúc nào sao?


      - Mưa tạnh!


      Màn biểu diễn của Mạnh Hàn tiến vào trạng thái tuyệt hảo. Cảnh tượng như vậy chỉ là muốn để mọi người tin tưởng mình có thể khống chế trời mưa, cũng cần làm những người này mắc mưa mà sinh bệnh. Cho nên, chỉ trong thời gian rất ngắn, Mạnh Hàn lập tức liền kêu dừng mưa.


      Ngay lập tức may thu mưa dừng. Cả bầu trời biến thành sân bãi cho mình Mạnh Hàn biểu diễn. Mọi người ngơ ngác nhìn hai tay lãnh chúa đại nhân vẫn giơ cao trung, biết nên cái gì cho phải.


      - Các ngươi đến lãnh chúa phủ, nơi đó có thể tránh được mưa.


      Mạnh Hàn cũng biết mình biểu ra cảnh tượng như vậy quá mức thần kỳ. Nhưng cũng muốn mình ra sức biểu diễn như vậy lại trở thành uổng phí, cho nên lại đưa ra đề nghị vừa nãy.


      Tuy nhiên, lần này dường như có người nào cho rằng lời đề nghị của là lời đề nghị nữa. Cũng có người nào kiên trì thêm nữa. Cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt bọn họ, khiến địa vị lãnh chúa đại nhân của mình ngang hàng với sứ giả của thần. Lời , có bất kỳ người nào từ chối.


      Mấy chục lão nhân đỡ nhau, nhanh chóng chạy tới lãnh chúa phủ. Đợi sau khi tất cả mọi người chen vào trong phòng, nơi gọi là lãnh chúa phủ cũng thể nhét thêm người nào nữa.


      Đến lúc này, Demi Diana và Grace cháy tới cửa gian phòng, nơi Mạnh Hàn đứng. nhìn lên đám mây trắng trung kia, lại bắt đầu ra lệnh cho trời mưa ở trong đầu.


      Bầu trời lại lần nữa trở nên u. Những hạt mưa ào ào rơi xuống. Mấy lão nhân ở trong phòng, lẳng lặng nhìn cảnh mưa phía bên ngoài, lẳng lặng nghe tiếng những hạt mưa rơi mặt đất. Bọn họ nhịn được lệ nóng dâng trào.


      Hai đôi mắt của Demi và Diana nhìn chằm chằm lãnh chúa vào bóng lưng của đại nhân mình, giống như muốn nhìn ra được điều gì đó từ người .


      Grace nhìn ra bên ngoài hồi, lại nhìn Mạnh Hàn hồi. Cũng biết nàng suy nghĩ gì. Tuy nhiên, ánh mắt Grace lại càng ngày càng sáng.


      riêng gì Grace, ánh mắt mọi người đều càng ngày càng trở nên sáng ngời. Nơi hoang vu này vẫn luôn bị khô hạn. khi có nước mưa, có nghĩa là có thu hoạch, cũng có nghĩa là cuộc sống của mọi người dần dần bảo đảm, cũng có nghĩa là mọi người có hy vọng sống tốt.


      Trước kia, cái gọi là hi vọng này đối với bọn họ mà chỉ là loại hy vọng xa vời. Hoàng Sa Trấn, các cặp sinh đôi, hai từ này giống như hai ngọn núi lớn đặt ở trong lòng bọn họ. Cho dù bọn họ nỗ lực thế nào nữa, dù chống cự thế nào nữa đều có tác dụng gì. Mỗi ngày chỉ có thể sống trong lo lắng.


      may, mọi người đoàn kết với nhau. Tuy rằng thể ấm no, nhưng chí ít còn có thể tiếp tục sinh tồn. Tất cả mọi thứ khác đều hợp thực tế, nên bọn họ chỉ dám mơ tưởng chút ở trong đầu. Thậm chí có thời điểm, ngay cả chút mơ tưởng này bọn họ cũng dám làm.


      Nhưng biểu của lãnh chúa đại nhân lúc này trong giây lát lại khiến mọi người chợt cảm thấy có hi vọng. Nơi này có ai mơ tưởng quá xa vời. Trong lòng những người dân chất phác này chỉ mong muốn có thể có nhiều lương thực hơn chút, lựa chọn thêm vài loại rau dại khiến bọn họ có thể ăn no, còn phải gầếu nữa.


      Trận mưa ào ào rơi xuống. Nhưng vì vùng đất này khô cạn lâu, hạt mưa vừa rơi xuống tới đất liền thấm vào bên trong. mặt đất trừ có chút ẩm ướt, còn lại có vết tích nào khác.


      - Ai nha!


      Có người Kinh ngạc kêu lên thành tiếng:


      - Chúng ta quên hứng nước mưa rồi.


      vừa nhắc nhở, mọi người giống như đều tỉnh lại. Tất cả đều bảy lưỡi tám miệng bắt đầu tới điều này.


      Mạnh Hàn được Grace cho biết, nước mọi người ở nơi này dùng đều do hứng được từ rãnh nước suối rất xa trong núi bên kia. Nước suối xuống từ núi đá căn bản đủ cho mọi người uống. Cho nên ngay cả nước chắt được ở dưới đáy bùn bọn họ cũng lọc về uống. tại có nước mưa ngọt như vậy, mọi người tất nhiên cảm thấy mình hẳn phải hứng lấy những giọt nước mưa này lưu lại.


      Nghe thấy mọi người vậy, Mạnh Hàn còn muốn gì. Nhưng trong đầu chợt tối sầm lại. Thân thể lung lay vài lần, mắt tối sầm, đột nhiên ngã về phía sau. Vừa vặn Mạnh Hàn ngã tới người Demi và Diana.


      Hai tiểu nữ hài luôn chú ý tới . Vừa thấy ngã xuống, hai nữ hài liền ra sức đỡ lấy. Ngay lập tức, phía sau liền có người hỗ trợ, đưa lãnh chúa đại nhân tiến vào trong gian phòng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :