Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 824: Lời hứa của thánh nữ

      Phần trước mang ý nghĩa về chinh phục tinh thần, còn phần sau chỉ trong tình trạng cách nào khiến bọn họ khuất phục, mới phải tiêu diệt thân thể. Xét cách tương đối, đặc biệt là đối với tôn giáo mà , chinh phục phương diện tinh thần mới có ý nghĩa nhất.


      Nhóm người Mạnh Hàn được sắp xếp nghỉ ngơi ở trong Quốc Tân Quán xa hoa nhất của đế quốc. Mà các trưởng lão hội nghị trong phòng nghị vẫn hề rời . Tất cả mọi người, bao gồm thánh nữ Angelina, đều ở trong phòng nghị thương lượng về phương pháp Mạnh Hàn đưa ra gọi là bảo hiểm kia. Cuối cùng bọn họ cho ra kết luận, từ phương diện lí luận có thể thấy, dường như có viễn cảnh tuyệt vời. Nhưng cũng ai biết hiệu quả cụ thể thế nào.


      Khi Mạnh Hàn lại được mời đến phòng nghị , mấy vị trưởng lão thể chờ đợi được nữa hỏi vấn đề này, chờ mong Mạnh Hàn có biện pháp gì giải quyết.


      - Đơn giản!


      Mạnh Hàn đối mặt với tình huống như thế, quả thực là buột miệng liền ra được. Kiếp trước có quá nhiều ví dụ để Mạnh Hàn tham khảo:


      - Tìm nơi thí điểm, thử nghiệm trong phạm vi chút được sao?


      Nhiều đặc khu kinh tế như vậy, phải cũng vì thử nghiệm mà xuất sao? Loại vấn đề này đối với Mạnh Hàn mà thực thể là khó khăn.


      - Đúng vậy!


      Mấy vị trưởng lão vừa nghe, gần như ngay lập tức hiểu được. biết hiệu quả thử xem. Nhiều vấn đề đơn giản, lại quấy nhiễu bọn họ lâu như vậy. Chỉ có điều, cũng thể trách được bọn họ. phương diện quản lý quốc gia, thực có nhiều tiền lệ như vậy để cho bọn họ tham khảo, cũng có nhiều tư duy như vậy phát tán để cho bọn họ tới tham khảo. Dù sao cũng là chuyện lớn của quốc gia, cần cẩn thận chút vẫn tốt hơn.


      - Đương nhiên, toàn bộ các loại bảo hiểm đều phải vô cùng tính toán chính xác. Đó cũng phải là chuyện đơn giản.


      Trong trí nhớ của Mạnh Hàn kiếp trước cho biết, những người chuyên tính toán bảo hiểm là người có lương cao nhất trong ngành. Cho nên, điều này đại biểu ngành bảo hiểm kiếm tiền hay , phụ thuộc vào việc bọn họ có được coi trọng hay . Mặc dù biết trong quá trình thử nghiệm có rất nhiều vấn đề, nhưng Mạnh Hàn vẫn ngần ngại nhắc nhở bọn họ trước chút, để tiến tới hai bên hợp tác.


      Thái độ của Mạnh Hàn cũng làm cho phía đế quốc Hắc Ám vô cùng thoả mãn. Bọn họ nhìn ra được, Mạnh Hàn cũng nhúng tay vào những chuyện này. Nhưng lại có thể chỉ ràng vài điểm then chốt trong đó. Đặc biệt là những bộ phận dễ dàng xảy ra vấn đề nhất. Điều này khiến dưới đế quốc đối với lại tăng thêm vài phần kính trọng.


      - Hầu tước đại nhân, đây là huy chương trưởng lão đầy vinh dự của hội nghị Hắc Ám chúng ta.


      Thời điểm đến phần sau, nghị trưởng các hạ trực tiếp lấy ra huy chương đưa cho Mạnh Hàn:


      - Chỉ cần mang huy chương này, ở bên trong đế quốc, người nào dám vô lễ đối với ngươi.


      - Tốt như vậy sao?


      Mạnh Hàn có chút kinh ngạc vui mừng cầm lấy cái huy chương này, đánh giá dưới cẩn thận:


      - Nếu như ta mang huy chương này ở bên trong đế quốc bắt nạt đàn ông tròng ghẹo đàn bà, vậy thế nào?


      ai từng nghĩ tới, sau khi Mạnh Hàn lấy được huy chương, vấn đề đầu tiên hỏi lại có thể là điều này. Thánh nữ Angelina trực tiếp trợn mắt nhìn về phía Mạnh Hàn. Nhưng ngay lập tức nàng liền nở nụ cười. Mặc dù Mạnh Hàn ở địa bàn của , quyền khuynh công quốc, dường như cũng có chuyện bắt nạt đàn ông tròng ghẹo đàn bà gì cả. hỏi điều này, hiển nhiên là đùa.


      - Ngươi phát , cần ngươi bắt nạt đàn ông tròng ghẹo đàn bà, chỉ cần người ngươi coi trọng, đều dùng loại thái độ hành hương đối mặt với ức hiếp của ngươi.


      Nghị trưởng các hạ cũng dùng câu trả lời hài hước đáp lại vấn đề của Mạnh Hàn, khiến cho các trưởng lão phía sau phát ra tiếng cười vang.


      Mặc dù là đùa, nhưng Mạnh Hàn cũng từ đó hiểu sâu hơn về ảnh hưởng của tôn giáo Hắc Ám thâm nhập vào lòng người trong đế quốc. Chỉ có điều, bất kể như thế nào, có vị trí trưởng lão danh dự như thế, cho dù trở lại Hoàng Kim Thành, đối mặt những gia hoả truyền giáo này, cũng có thể dùng thân phận này để đè ép bọn họ, tuyệt đối là có lợi ích rất rất lớn.


      Tiếp theo, nghị trưởng các hạ đế quốc Hắc Ám thực loạt các hiệp nghị về buôn bán hợp tác với Mạnh Hàn. Đồng thời, có vài chuyện phương diện ngoại giao, Mạnh Hàn cũng đại biểu cho công quốc Transco và đế quốc Hắc Ám thành công đạt được một vài hiệp nghị đơn giản. Trong đó liền bao gồm cả thời điểm đế quốc Hắc Ám phát triển nghiệm bảo hiểm, cho phép người của đế quốc Hắc Ám đến công quốc Transco tiến hành tuyên truyền và thực thi bảo hiểm.


      Tất cả những điều này đều tạo thành quốc thư, dùng phương thức chính quy nhất để bảo tồn. Sau đó, những điều này đều được hai bên ngoại giao đóng dấu chứng nhận. Thậm chí có thể , những điều này chính là lần đầu tiên ngoại giao trong lịch sử của đế quốc Hắc Ám. Mà Mạnh Hàn chính là người đầu tiên chứng kiến cũng như tham dự mà phải là thành viên của đế quốc Hắc Ám.


      - Đại nhân, những điều này có ích lợi gì đối với chúng ta?


      Thời điểm Elyse ở cùng chỗ với Mạnh Hàn, liền nằm ở trong lòng Mạnh Hàn hỏi dò:


      - Bảo hiểm kia, nghe ra rất có lợi. Tại sao lại tặng cho bọn họ làm? Tự chúng ta làm tốt hơn sao? Bản thân làm, chỉ bảo hiểm tài sản trong Hoàng Kim Thành, có thể kiếm được hơn trăm vạn kim tệ!


      - Chỗ tốt thể mình độc chiếm.


      Mạnh Hàn cười giải thích cho nữ quản gia của mình:


      - Làm ăn với đế quốc, nếu như bọn họ có kim tệ, ta đâu kiếm đây? Đương nhiên phải đợi bọn họ có kim tệ, kiếm rồi mới chuyển đến trong tay chúng ta. Hơn nữa, ngành bảo hiểm trong giai đoạn đầu có phiêu lưu cực lớn. Bằng vào lực lượng của chúng ta cũng chưa chắc có thể làm tốt. Loại phiêu lưu cực lớn này vẫn nên để ột đế quốc chịu, thích hợp hơn.


      Elyse bỗng nhiên tỉnh ngộ, kề sát mặt ở ngực Mạnh Hàn, nghe tiếng tim Mạnh Hàn đập, vừa :


      - Ta biết. Đại nhân làm chuyện gì buôn bán lỗ vốn.


      Tiếp đó, về phía đế quốc Hắc Ám tuyệt đối là sấm rền gió cuốn. Một mặt lập tức bắt đầu cướp đoạt nhân tài kinh doanh tốt nhất. Mặt khác, lại bắt đầu tích cực tìm địa điểm hợp thích để tiến hành thí điểm. Trong thời gian ngắn nhất, bọn họ phổ biến về ngành bảo hiểm ra ngoài.


      - Ngươi còn có chuyện gì muốn ta làm sao?


      Đồng thời khi đế quốc tiến hành động tác lớn, thánh nữ Angelina lại tìm tới Mạnh Hàn:


      - Ta phát , thiếu nợ ân tình của ngươi thực là chuyện thoải mái.


      Trong khoảng thời gian này, Angelina cũng vẫn mình tieepsxucs với Mạnh Hàn. Đây vẫn là lần đầu tiên. Điề này khiến Mạnh Hàn cảm thấy rất bất ngờ.


      - Có thể, ta tạm thời nghĩ ra có chuyện gì cần thánh nữ điện hạ thần giáo Hắc Ám ra tay giúp đỡ!


      Mạnh Hàn đương nhiên biết cảm giác nợ nần là thế nào.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 826: Từ thô tục trước

      Đồng thời, câu này cũng làm cho nghị trưởng các hạ bật cười:


      - Thần linh vĩ đại của chúng ta cấm tình nam nữ. Nếu như hầu tước đại nhân có thể thu hút được Angelina, như vậy chuyện của nàng ta phản đối. Chỉ có điều, ngươi thể dùng sức mạnh!


      - Dùng sức mạnh?


      Mạnh Hàn vội vàng lắc đầu:


      - Bản thân ta chưa bao giờ dùng sức mạnh, yên tâm !


      - Vậy nếu ngươi để cho Fanny động thủ... nữ hài Angelina này, đúng là cái gì cũng che giấu nghị trưởng cùng với các trưởng lão. Có khả năng, từ đến lớn, hoàn cảnh sống của nàng dẫn đến nàng vô cùng tin tưởng những người này! Tất cả những người khác đều dung túng Angelina. Trong trường hợp này, bọn họ cũng để nàng tùy ý mở miệng. Đương nhiên, nàng vốn chính là thánh nữ điện hạ, có quyền mở miệng. Chỉ là có chút lúng túng với chuyện có quan hệ với bản thân nàng mà thôi.


      - Đó là Fanny dùng sức mạnh, cũng phải là ta dùng sức mạnh, đúng ?


      Mạnh Hàn đàng hoàng trịnh trọng nhìn Angelina, đàng hoàng trịnh trọng hỏi ngược lại:


      - Con người của ta xưa nay chính là , hai là hai. Đáp ứng ngươi cần sức mạnh, chắc chắn dùng sức mạnh. Chỉ có điều, ta dùng sức mạnh, và Fanny dùng sức mạnh, đó là hai việc khác nhau, phải sao?


      Mạnh Hàn vừa dứt lời, tất cả mọi người trong đại điện đều trở nên yên tĩnh. Rất đông các trưởng lão hội nghị cùng nghị trưởng các hạ trợn mắt há hốc mồm nhìn gia hỏa vô sỉ Mạnh Hàn này năng hùng hồn đầy lý lẽ ra được những lời này. Sau khi hai bên hợp tác, bọn họ thậm chí có phần biết nên ứng phó với gia hỏa Mạnh Hàn này như thế nào.


      - Xem ra, mọi người vẫn mấy quen thuộc với loại đàm phán này. Hay là, chúng ta có mấy lời phải trước.


      Mạnh Hàn nhìn bầu khí quỷ dị tĩnh lặng này, liền cười ha ha, lớn tiếng :


      -Vừa rồi chỉ là đùa thôi. Mọi người có thể cần để ý tới.


      - Có lời nào phải trước vậy?


      Lần này, nghị trưởng các hạ lại trở nên chăm chú cách hiếm thấy. Dường như tất cả các trưởng lão bọn họ từ người Mạnh Hàn học tập rút ra được vài điều mà t trước đây bọn họ chưa có tiếp xúc, bởi vậy đều tương đối nghiêm túc.


      - Từ thô tục!


      Mạnh Hàn cũng vô cùng nghiêm túc. Đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh đều vô cùng đặc biệt. Bọn họ đều là quốc gia tôn giáo cuồng nhiệt. Hơn nữa đồng dạng bế quan tự thủ. Ngoại trừ hiểu đế quốc mình ra, chắc hẳn bọn họ hiểu nhất chính là đối thủ. Cuộc sống của bọn họ, ngoại trừ tích góp lực lượng, chính là phát động thánh chiến. Gặp gỡ hòa bình với những quốc gia khác, đây là lần đầu tiên chính thức. Cũng chính vì như thế, có mấy lời nhất định phải trước, miễn cho sau đó có vấn đề gì.


      - Nguyên nhân sao?


      Nghị trưởng các hạ cũng bởi vì Mạnh Hàn muốn từ thô tục mà phẫn nộ, mà vô cùng bình tĩnh hỏi Mạnh Hàn lý do.


      - Bởi vì bây giờ chúng ta chính thức chút, vẫn trong thời điểm đàm phán.


      Mạnh Hàn dùng thái độ thận trọng hiếm có, đối mặt với nghị trưởng các hạ chậm rãi giải thích tỉ mỉ :


      - Trong đàm phán luôn có ngươi tới ta , ngươi có điều kiện, ta có điều kiện, ngươi gặp khó xử, ta cũng ung dung. Cho nên, luôn có ít tranh luận tồn tại mà cách nào đạt được. Đúng ?


      Nghị trưởng các hạ vừa nghe, chỉ ưu nhã gật đầu, đưa tay ra hiệu Mạnh Hàn tiếp tục.


      - Mặc dù chúng ta đạt được hiệp nghị, sau đó vẫn đối mặt với vấn đề thực hiệp nghị.


      Mạnh Hàn cũng khách khí, tiếp tục :


      - Nhưng trong quá trình thực , tất nhiên nảy sinh vấn đề như vậy. ai có thể hoàn toàn nắm chặt được tình hình còn chưa xác định trong tương lai. Như vậy, nếu như nảy sinh ra vấn đề, nên xử lý như thế nào, chúng ta nên thương lượng trước.


      - biết xảy ra vấn đề gì, làm sao có thể giải quyết?


      Angelina cũng lại quan tâm chuyện của mình, chuyên tâm nghe Mạnh Hàn , ngắt lời hỏi.


      - Nhưng chúng ta có thể quyết định thái độ giải quyết vấn đề, phải sao?


      Mạnh Hàn hỏi ngược lại, Angelina trừng mắt với Mạnh Hàn cái, tiếp tục nữa. Mạnh Hàn tiếp tục :


      - Ví dụ như, chúng ta có thể quyết định, nếu như khi xảy ra vấn đề, hai bên lập tức có gia hỏa động thủ, hay trước tiên tìm nơi ngồi xuống thương lượng. Đây chính là thái độ đơn giản nhất đối mặt với vấn đề. Giống như ở trong chiến tranh vậy, chung quy cũng phải có người đưa ra quyết định đối với vài tình hình thể nắm chắc trong lòng bàn tay, đúng ?


      - Ngươi muốn , hai bên chúng ta hợp tác phải phân chủ thứ sao?


      Nghị trưởng các hạ tiếp lời hỏi.


      - Có ý này, nhưng cũng phải là toàn bộ.


      Trước tiên, Mạnh Hàn khẳng định lời của nghị trưởng các hạ. Nhưng ngay lập tức lai phủ định. Angelina định gì, lại bị câu phía sau của Mạnh Hàn thu hút, lập tức ngậm miệng lại.


      - thực tế, chúng ta hai bên hợp tác là bình đẳng, tồn tại quan hệ chủ thứ, đúng ?


      Mạnh Hàn nhanh chóng thể địa vị của hai bên:


      - có vấn đề ai là chủ, ai là thứ. Gặp chuyện, mọi người thương lượng giải quyết, phải rất tốt sao? Chung quy vẫn tốt hơn so với hợp tác vỡ tan ảnh hưởng tới quan hệ giữa hai bên, đồng ý ?


      - Đương nhiên!


      Nghị trưởng các hạ gật đầu . Các trưởng lão phía sau cũng liên tục gật đầu. Trong quốc gia tôn giáo cuồng nhiệt này, cho dù có tranh luận, cũng là nghị trưởng các hạ lời quyết đoán. Chuyện thực cần thương lượng giải quyết cũng nhiều. phương diện này, kinh nghiệm của mọi người thực rất ít. Nghe Mạnh Hàn như vậy, mọi người giống được lên lớp. bên nghe, bên kết hợp với chuyện bọn họ gặp phải khi thống trị đế quốc, phát hết sức có đạo lý, càng ngày càng tin phục.


      - Cho nên, chúng ta phải tăng cường giao lưu giữa hai bên.


      Mạnh Hàn rất tự nhiên ra kết luận của mình:


      - Chỉ có hiểu biết lẫn nhau, cùng nhau chung vài tài nguyên, mới có thể làm được hợp tác thực . Như vậy, để tỏ lòng thành ý của ta, xét thấy khoảng cách giữa hai bên chúng ta xa xôi, cho nên ta có lòng lấy ra mười con kỵ sĩ Sư Thứu, tiến hành để hai bên trao đổi tin tức. Tin tưởng lấy tốc độ của Sư Thứu, thông tin của chúng ta chậm quá mười ngày.


      Đây là chuyện hai bên đều có lợi, bên phía đế quốc Hắc Ám sao có khả năng đồng ý. Gần như cần suy nghĩ, nghị trưởng các hạ liền đáp ứng. Nếu như hai bên truyền tin, nhanh nhất là ngựa chạy chối chết cũng cần thời gian ba tháng. Qua lại là nửa năm. Muốn giải quyết việc, ngươi tới ta , ít nhất phải tốn thời gian mấy năm. Mạnh Hàn như vậy, chính là giải quyết khó khăn vè phương diện này.


      - Nếu như dùng loại thái độ thương lượng này, dường như chúng ta cũng thể giải quyết được mâu thuẫn.


      Nghị trưởng các hạ đưa ra khẳng định lớn nhất đối với lời của Mạnh Hàn lúc trước:


      - Hơn nữa, chúng ta tin tưởng, hợp tác giữa đế quốc và công quốc, tuyệt đối cho đám người hậu bối ví dụ điển hình.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 827: Từ thô tục trước (2)

      - Sâu trong lòng ta cũng hi vọng như vậy.


      Mạnh Hàn có phần cung kính cúi chào, biểu thị thái độ của mình. Sau khi đứng lên, Mạnh Hàn lập tức :


      - Cho nên, có mấy lời nhất định phải trước, để tránh khỏi ảnh hưởng tới hợp tác chân thành giữa hai bên chúng ta.


      - Ngươi vừa những lời này phải ngươi muốn từ thô tục sao?


      Angelina vẫn cho là, những lời Mạnh Hàn trước đó chính là cái gọi là từ thô tục. tại nàng mới nghe được, những lời Mạnh Hàn hồi trước đó vốn chỉ là làm nền, hoàn toàn chưa tới nội dung thực .


      - Đương nhiên phải!


      Mạnh Hàn cười :


      - Nếu là từ thô tục, đương nhiên là khó nghe. Nàngcảm thấy vừa rồi, trừ câu đùa của ta ra, có câu nào khó nghe sao?


      - câu êm tai!


      Trong lòng Angelina thầm , lại dám lên tiếng, liền trừng mắt với Mạnh Hàn cái.


      Nhưng những lời này của hai người, lại làm cho nghị trưởng và các thành viên của hội nghị lại lần trở nên chăm chú. Tất cả mọi người dựng lỗ tai lên, chờ từ thô tục của Mạnh Hàn.


      - Ta lặp lại lần nữa. Nếu ta ở nơi này những lời này, chính là muốn phòng ngừa vài tranh chấp. Cho nên, có vấn đề gì, chúng ta có thể ngồi xuống chuyện. Nhưng thể bởi vì trong lúc đàm phán có chút cò kè mặc cả, liền trở nên thù địch lẫn nhau.


      Tuy rằng nghị trưởng các hạ của quốc gia tôn giáo cuồng nhiệt nhìn có vẻ vô cùng lý trí, nhưng Mạnh Hàn vẫn muốn nhắc lại, để tránh phiền phức.


      - Ngươi !


      Nghị trưởng các hạ nhìn về phía Mạnh Hàn gật đầu, sau đó nhìn xung quanh lần, mới đối mặt với Mạnh Hàn :


      - Tin tưởng chúng ta đều chuẩn bị tâm lý tốt.


      - Ta chỉ muốn là.


      Mạnh Hàn dừng lại chút, sau đó rất chân thành:


      - người ta ngoại trừ danh hiệu hầu tước đại sư gì đó ra, bản chất của ta là thương nhân!


      Tất cả mọi người chờ, lời Mạnh Hàn muốn , và thương nhân có quan hệ gì.


      - Ta là thương nhân, như vậy ta theo đuổi lợi ích sử dụng tốt nhất.


      Lời Mạnh Hàn tới đây, mọi người có chút ràng. Đây là muốn tranh thủ lợi ích càng lớn hơn. Tuy rằng trong lòng mọi người thoải mái, nhưng có thể lý giải được. Đàm phán, trắng ra là chính là cuộc cò kè mặc cả. Mạnh Hàn có thể định giá, đế quốc cũng có thể ép giá.


      - Cho nên, ta loại trừ, trong tương lai tại thời điểm nào đó, ta làm ăn cùng đế quốc Quang Minh.


      Câu này của Mạnh Hàn vừa ra khỏi miệng, bầu khí của toàn bộ phòng nghị nhất thời thay đổi.


      Đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh, đó là kẻ địch sinh tử từ mấy ngàn năm trước. Giáo lý hai bên tuyệt đối giống nhau, dẫ đến căn bản cách nào điều hòa. Mạnh Hàn lại ở trước mặt hội nghị đế quốc Hắc Ám bao gồm nghị trưởng các hạ, mười vị nghị viên đại nhân cùng với thánh nữ điện hạ Angelina, rất ràng cho bọn họ biết, sau đó cùng làm ăn với đế quốc Quang Minh. Đây quả thực là trắng trợn biểu thị miệt thị của đối với đế quốc Hắc Ám. Đặc biệt là còn ở trong phòng nghị của đế quốc mà chuyện, thực càng quá đáng hơn.


      - Ngươi muốn biến thành kẻ địch của chúng ta sao?


      Tuy rằng phẫn nộ, nhưng nghị trưởng các hạ và các đại nhân nghị viên lão luyện thành thục đều gì. Người mở miệng vẫn là thánh nữ điện hạ trẻ tuổi. Cũng chỉ có nàng mở miệng, mới biến thành quyết nghị cuối cùng, khiến chuyện còn có thể cứu vãn.


      - Ai da da!


      Mạnh Hàn liên tiếp phát ra tiếng chặc lưỡi, cau mày ngừng lắc đầu:


      - Vừa mới , gặp chuyện gì, hai bên cũng có thể hiệp thương giải quyết, nên hơi muốn quyết đấu sinh tử. Lời còn ở bên tai, lời còn chưa rơi xuống đất. Đây chính là thái độ tín nghĩa mà ma thần Hắc Ám vĩ đại dạy dỗ các ngươi sao?


      Mọi người nhất thời nghẹn lời. Nhưng Mạnh Hàn vẫn buông tha, tiếp tục :


      - Huống hồ, lúc trước ta . Đây là từ thô tục mà thôi, khẳng định dễ nghe. Nếu cảm thấy thích hợp mọi người có thể ra cầu, cùng nhau đàm phán. Các ngươi đồng ý, đưa ra lý do các ngươi đồng ý để thuyết phục ta. Ta cũng phải là người thể thuyết phục. Động chút là uy hiếp thành kẻ địch, thú vị sao?


      lời khiến Angelina có phần biết nên xử lý thế nào. Thậm chí chỉ là nàng, ngay cả các đại nhân nghị viện phía sau nàng cũng như thế. Mạnh Hàn nhiều lần nhắc lại từ thô tục, bọn họ lại dễ kích động như vậy. Điều đó khiến đế quốc Hắc Ám, Ma thần điện hạ vĩ đại mất mặt.


      Mạnh Hàn vội, chậm rãi , khiến đám cao tầng của hội nghị Hắc Ám đều có chút xấu hổ. Sống lớn tuổi như thế, lòng dạ lại bằng người tuổi còn trẻ. Chỉ có điều, cũng trách bọn họ được. Đế quốc Quang Minh là kẻ địch trong số mạng của bọn họ. Nghe thấy Mạnh Hàn muốn hợp tác cùng đế quốc Quang Minh, bọn họ phẫn nộ mới là lạ. Nếu phải nơi này là phòng nghị , chừng các trưởng lão sớm thả mấy ma pháp hắc ám về phía Mạnh Hàn.


      Nghị trưởng các hạ ho khan tiếng. Tất cả mọi người trong đại điện liền tập trung tinh thần vào người . Lúc này mới hỏi:


      - Hầu tước đại nhân, đế quốc Quang Minh là kẻ địch của chúng ta. Về điểm này, đại nhân thể nào biết chứ?


      - Ta đương nhiên biết!


      Mạnh Hàn thừa nhận như vậy, mọi người hoàn toàn cảm thấy bất ngờ. Chuyện này ngay cả kẻ ngu si cũng biết. Điều bọn họ muốn biết chính là, Mạnh Hàn giải thích tại sao lại muốn làm ăn cùng đế quốc Quang Minh, thậm chí tiếc ra ngay trong trường hợp này. Tất cả mọi người đều lộ vẻ chờ mong, chờ Mạnh Hàn ra. thể phủ nhận chính là, mấy lời của Mạnh Hàn, cho dù dưới tình huống bản thân của vui đùa, đùa, vẫn có thể khiến người ta phải suy nghĩ sâu sắc.


      - Vấn đề là, đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh là kẻ địch. Nhưng có lẽ công quốc Transco và đế quốc Quang Minh lại phải là kẻ địch.


      Mạnh Hàn chậm rãi ra lý do của mình:


      - Chúng ta thể bởi vì thành lập loạt quan hệ hợp tác cùng các ngươi, liền khiến đế quốc khổng lồ khác trở thành kẻ địch của chúng ta.


      - Đúng như hầu tước đại nhân , chúng ta thành lập mối quan hệ hợp tác.


      Nghị trưởng các hạ đối mặt với Mạnh Hàn, rất bình tĩnh hỏi:


      - Lẽ nào công quốc Transco nên cân nhắc chút về thành ý hợp tác giữa hai bên?


      Trong lời của cũng nhấc câu chuyện vừa rồi đến độ cao giữa quốc gia với quốc gia.


      - Thành ý hợp tác giữa hai bên chúng ta, thể công bằng và công chính trong quá trình hai bên hợp tác. Nghị trưởng các hạ, ngài cảm thấy như vậy sao?


      Mạnh Hàn vẫn bình tĩnh, chút nôn nóng, chậm rãi ra những lời này.


      - Công bằng và công chính là tất yếu. Nhưng, hợp tác là chuyện của hai bên. Chẳng lẽ phải nên cân nhắc chút về tình của đối phương hay sao?

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 828: Hợp tác bình đẳng

      Nghị trưởng các hạ cũng hiếm khi nghiêm túc như vậy. Tuy rằng trong quá trình đàm phán trước đó, cũng từng có tranh chấp, nhưng đều nhằm vào có vài chuyện cụ thể hoặc là ít cò kè mặc cả được mất, nhưng chưa từng có chuyện như hôm nay, chuyện quan hệ kẻ địch của đế quốc.


      - Đương nhiên phải cân nhắc!


      Mạnh Hàn trực tiếp gật đầu, thậm chí ra lời khiến nghị trưởng các hạ cũng thể tin được vào tai mình:


      - Xuất phát từ cân nhắc này, nguyên tắc ta có thể đồng ý, công quốc Transco tiến hành hợp tác với bất kỳ kẻ địch nào của đế quốc Hắc Ám.


      - Điều kiện sao?


      Nghị trưởng các hạ kinh ngạc kinh ngạc, nhưng hề vui mừng bất ngờ. Mạnh Hàn sớm , hơn nữa ngay vừa nãy, còn ngại phiền toái nhắc lại mấy lần, thương nhân, theo đuổi chính là sử dụng lợi ích tốt nhất. Chuyện có điều kiện, tuyệt đối làm. Cho nên, nghị trưởng các hạ trực tiếp hỏi điều kiện của Mạnh Hàn.


      Các nghị viên cùng với thánh nữ Angelina phía sau nghị trưởng các hạ đều hết sức chăm chú nghe hai người chuyện, rất sợ bỏ qua điều gì. Ai cũng biết, loại đàm phán này, chút lợi ích, chính là lợi ích lớn lao. Nếu Mạnh Hàn dám đáp ứng loại cầu này, như vậy, điều kiện của tuyệt đối khiến người ta thể nào tưởng tượng được.


      - Căn cứ vào nguyên tắc công bằng công chính, đế quốc Hắc Ám chỉ cần làm được điểm là được rồi.


      Mạnh Hàn hơi nở nụ cười:


      - chuyện rất dễ dàng.


      - Chuyện gì?


      Thấy vào lúc này Mạnh Hàn còn muốn thừa nước đục thả câu, lôi kéo tò mò của mọi người, Angelina nhịn được mở miệng giục.


      - Nàng xem, ta đại biểu công quốc Transco, cân nhắc đến cảm tình của đế quốc Hắc Ám, cho nên đáp ứng tiến hành hợp tác với kẻ địch của đế quốc.


      Mạnh Hàn nhìn Angelina, cười :


      - Như vậy, làm hợp tác hai bên, có phải đế quốc Hắc Ám cũng nên cân nhắc chút tới cảm tình của công quốc Transco, làm việc vì công quốc Transco hay ?


      Lần này, ngay cả nghị trưởng các hạ cũng có chút kiên nhẫn, đưa tay ra hiệu Mạnh Hàn nhanh chóng ra.


      - Từ điểm xuất phát của công quốc Transco để cân nhắc, làm ăn với hai đế quốc, so với làm ăn với đế quốc càng khiến người ta vui mừng.


      Mạnh Hàn vẫn duy trì nhịp điệu nhanh chậm, chậm rãi ra cầu của mình:


      - Cho nên, mong hãy cân nhắc tới tình cảm của chúng ta, đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh nắm tay giảng hòa . Như thế nào? Chỉ cần các ngươi phải là kẻ địch, chúng ta có thể hợp tác với bọn họ.


      Giờ phút này, ngoại trừ Mạnh Hàn và hai tiểu thị nữ phía sau, những người khác ở trong phòng nghị đều giống như biến thành tượng đá. Bảo đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám nắm tay giảng hòa, đùa gì vậy? Mối thù hận tích lũy suốt mấy ngàn năm, có thể dễ dàng tiêu trừ như vậy sao?


      - Hầu tước đại nhân, ngươi biết ngươi ?


      Rốt cuộc nghị trưởng các hạ gằn từng chữ ra câu này. Sau câu của , những nghị viên phía sau kia cũng đều trợn mắt nhìn Mạnh Hàn.


      - Ta biết, chúng ta đàm phán. Hơn nữa ta sớm qua, từ thô tục phải trước.


      Mặt Mạnh Hàn biến sắc tim nhảy :


      - Đế quốc Hắc Ám đưa ra cầu của mình, ta đáp ứng. Nhưng căn cứ nguyên tắc công bằng, ta đưa ra cầu, phía đế quốc Hắc Ám lại cho ra câu trả lời. Cho nên, đàm phán lần này, còn chưa kết thúc.


      thực chính là như vậy. Hai bên đàm phán, phía đưa ra điều kiện, phía khác cũng đưa ra điều kiện. phương đáp ứng, phía khác có, chỉ đến thế mà thôi.


      Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm ấy, dường như bầu khí phòng nghị khá hơn chút, còn cảm giác giương cung bạt kiếm khẩn trương như lúc nãy.


      - Đế quốc Quang Minh là kẻ địch vĩnh viễn của đế quốc Hắc Ám chúng ta!


      Nghị trưởng các hạ vẫn chầm chậm ra câu này, hai mắt mở lớn nhìn chằm chằm vào mắt Mạnh Hàn, dường như muốn xem trong lòng suy nghĩ gì.


      - thế giới này, có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Cho dù ở thế giới của thần cũng giống như vậy.


      Mạnh Hàn nở nụ cười, ra câu cực kỳ kinh điển từng nghe được ở kiếp trước.


      - có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn!


      Ánh mắt Nnghị trưởng các hạ sáng lên, lập lại câu kinh điển này. bắt đầu chậm rãi suy ngẫm. mặt các nghị viên và thánh nữ điện hạ đầy lo lắng nhìn nghị trưởng các hạ. Dường như bọn họ lo lắng nghị trưởng các hạ bị những lời hoa ngôn xảo ngữ của Mạnh Hàn lừa dối.


      - câu rất thú vị.


      Cuối cùng, nghị trưởng các hạ nở nụ cười:


      - Rất thú vị! Đáng tiếc, chúng ta thể đáp ứng cầu của ngươi.


      - Như vậy, đàm phán vỡ. Ta cũng thể đáp ứng cầu của các ngươi.


      Mạnh Hàn tỏ ra để ý nhún vai . Đối với , đàm phán thành công hay thất bại có gì khác nhau. Kết quả đều Mạnh Hàn có thể làm ăn cùng đế quốc Quang Minh, căn bản thể là tổn thất.


      - Ngươi bỏ hết tâm tư tốt cho đế quốc Quang Minh như vậy là vì cái gì?


      Nghị trưởng các hạ bỏ qua tranh luận bản thân sang bên, hiếu kỳ hỏi Mạnh Hàn.


      - Lợi ích!


      Mạnh Hàn hề che giấu mở miệng liề .


      - Lẽ nào, đế quốc Hắc Ám chúng ta vẫn thỏa mãn được khẩu vị của ngươi sao?


      Nghị trưởng các hạ đưa tay ngăn cản những tiếng huyên nao sau lưng bắt đầu vang lên, tiếp tục hỏi.


      - Ta rồi, ta là thương nhân. Điều ta theo đuổi chính là sử dụng lợi ích tốt nhất.


      Mạnh Hàn mỉm cười:


      - Hai đế quốc thỏa mãn khẩu vị của ta, mạnh hơn chút so với đế quốc thỏa mãn khẩu vị của ta, phải sao?


      - Lẽ nào, thể bởi vì quan hệ hợp tác giữa chúng ta mà thay đổi thái độ chút sao?


      Nghị trưởng các hạ chậm rãi quay trở về tranh luận, tỏ ra rất hứng thú nhìn Mạnh Hàn hỏi.


      - Đó cũng phải là cân nhắc đơn giản như thế.


      Mạnh Hàn lắc đầu, chờ câu hỏi của nghị trưởng các hạ, liền chủ động ra:


      - Hợp tác giữa chúng ta là hợp tác bình đẳng, phải sao? Đế quốc Hắc Ám cũng phải là chủ quốc của công quốc Transco. Công quốc Transco cũng phải là phụ thuộc của đế quốc Hắc Ám nước. Mà nhân tố quan trọng khác của hợp tác bình đẳng chính là, thể can thiệp vào nội chính của nước khác.


      - Thú vị, lời này là thế nào?


      Nghị trưởng các hạ suy tư hỏi.


      - đơn giản, nếu như công quốc Transco là nước phụ thuộc của đế quốc Hắc Ám, như vậy bất kỳ cầu nào của đế quốc Hắc Ám, công quốc Transco đều phải tận lực thỏa mãn.


      Mạnh Hàn bình tĩnh giải thích:


      - Đây là nghĩa vụ của nước phụ thuộc.


      Về điểm này, nghị trưởng các hạ cũng khẽ gật đầu đồng ý.


      - Nếu hai bên là gặp gỡ bình đẳng, như vậy...


      Mạnh Hàn thoáng dừng lại chút, sau đó mới tiếp tục :


      - Ai là bằng hữu của chúng ta, ai là kẻ địch của chúng ta, là do tự chúng ta định đoạt, mà phải là… người cùng hợp tác. Chỉ đơn giản như vậy thôi!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 829: Đế quốc bảo đảm

      Đương nhiên trong lòng Mạnh Hàn phải là chủ nghĩa oán giận quốc gia nào nắm quyền, mà muốn hành vi của mình bị người trói buộc. Dùng lời của , chính là muốn bảo đảm lợi ích của mình được sử dụng tốt nhất.


      - Chúng ta là hai bên hợp tác, phải tìm người cha ình.


      Mạnh Hàn dùng câu thô tục thể nội dung vừa rồi. Những lời này, cũng khiến người của đế quốc Hắc Ám phẫn nộ. Bọn họ lại bắt đầu suy ngẫm Mạnh Hàn làm như vậy, đối với bọn họ có ích lợi gì ?


      - Nếu như đế quốc Hắc Ám dùng giá cao gấp hai lần để mua đứt chuyện làm ăn của ngươi sao?


      Nghị trưởng các hạ suy nghĩ chút, ngẩng đầu hỏi Mạnh Hàn.


      Cái từ bán đứt này, vẫn nghe được từ trong miệng của Mạnh Hàn.


      - Biện pháp bảo hiểm như thế, có thể bán đứt. Nhưng có vài chuyện làm ăn có biện pháp nào có thể bán đứt.


      Mạnh Hàn mỉm cười:


      - Mặc dù giá gấp hai lần cũng được.


      - Tại sao?


      Lần này nghị trưởng các hạ có chút hiếu kỳ:


      - Thứ ngươi muốn, phải là sử dụng lợi ích tốt nhất sao? Làm ăn với đế quốc Quang Minh, cũng phải chỉ kiếm nhiều hơn gấp đôi sao? Tại sao làm?


      - Làm ăn với hai đế quốc các ngươi, kiếm lời cũng chỉ là gấp hai!


      Mạnh Hàn dường như để ý để tới việc cho nghị trưởng các hạ biết mình kiếm được nhiều lợi nhuận, thản nhiên ra:


      - Nếu như các ngươi nguyện ý dùng giá cao gấp hai lần để mua đứt, như vậy đế quốc Quang Minh nhất định cũng nguyện ý dùng giá coa gấp hai để mua đứt. Cho nên...


      - Cho nên, ngươi kiếm được chính là gấp bốn lần, đúng ?


      Nghị trưởng các hạ tiếp nối câu chuyện:


      - cách khác, mặc kệ chúng ta dùng giá bao nhiêu để mua, ngươi đều có thể kiếm được gấp đôi cái giá như vậy, đúng ?


      - Đúng!


      Lân này Mạnh Hàn rốt cuộc bật cười. Đây là nụ cười xuất phát từ nội tâm, nụ cười hài lòng tới cực điểm. thế giới này, còn có ai có thể ở trước mặt nghị trưởng các hạ đế quốc Hắc Ám, thản nhiên cho biết, ta chính là muốn kiếm kim tệ của ngươi. chỉ muốn kiếm kim tệ của ngươi, ta còn muốn kiếm kim tệ của đế quốc Quang Minh. Ngươi còn thể phản kháng. Còn có chuyện gì có thể khiến Mạnh Hàn có cảm giác thành tựu hơn so với chuyện này?


      - chỉ như thế. Hơn nữa, giá của các ngươi càng ra càng cao, ta kiếm được cũng càng nhiều.


      Sau khi Mạnh Hàn cười xong, chẳng những thu liễm, trái lại còn trắng trợn ra những lời này.


      - Bởi vì hai đế quốc chúng ta giành nhau tăng cao giá trước?


      Nghị trưởng các hạ hiểu rõ ràng tại sao, cười khổ hỏi.


      - Đúng!


      Mạnh Hàn gật đầu cái, cười giống như con hồ ly trộm được gà. Bởi vì chỉ trộm gà ở trước mặt chủ nhân, còn muốn đắc ý cho chủ nhân biết, mà chủ nhân lại có cách nào làm gì được .


      - Nếu như hai đế quốc chúng ta đồng thời đè thấp giá xuống sao?


      Nghị trưởng các hạ về phía trước dò xét hỏi thăm .


      - Vậy ta cũng có cách nào, chỉ có thể dựa theo giá rẻ của các ngươi để giao dịch.


      Mạnh Hàn tỏ ý kiến vẫy vẫy tay:


      - Giá tiền là do thị trường phía bên mua hoặc là thị trường người bán quyết định. Có cạnh tranh có giá cả càng cao hơn. có cạnh tranh giá cả hạ thấp. Vấn đề là, nghị trưởng các hạ tôn kính, đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh hợp tác như vậy sao? Hoặc là , có thể hợp tác như vậy sao?


      Mọi người trong phòng nghị lại rơi vào trong trầm mặc. Muốn đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám hợp tác, đây quả thực là chuyện thể nào. Mạnh Hàn hề sợ hãi ở trước mặt bọn họ ra những lời này, chính là biết bọn họ có cách nào hợp tác, ngoại trừ cạnh tranh, vẫn là cạnh tranh, tuyệt đối thể hợp tác. Mà Mạnh Hàn ở dưới tình hình như thế, kiếm được càng ngày càng nhiều kim tệ.


      Sau khi trầm mặc lúc lâu, người thống trị cao nhất của đế quốc Hắc Ám, nghị trưởng các hạ ngẩng đầu đối mặt với Mạnh Hàn chuyện trước đó, trước tiên làm động tác tay khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.


      hướng về phía Mạnh Hàn, đưa ngón tay cái ra, sau đó mới cao giọng :


      - Từ khi đế quốc Hắc Ám thành lập tới nay, ngươi là người đầu tiên dám ở chỗ này ra những lời như vậy. Dùng cách của ngươi, trước chưa từng có ai, sau này cũng còn ai. Ta bội phục!


      xong, nghị trưởng các hạ thả tay xuống, lúc này mới chậm rãi tiếp tục :


      - Xem ra, chúng ta kéo dài chiến tranh nhiều năm, còn có tai họa như vậy. Lần này phải nhờ có hầu tước đại nhân, chúng ta vẫn ngờ được, làm ăn, gặp gỡ quốc gia còn có nhiều quanh co như vậy. Đa tạ!


      xong, hơi cúi xuống cung kính vái chào. Cái cung kính cúi chào này, thành tâm thành ý là muốn cảm ơn Mạnh Hàn. Nếu phải Mạnh Hàn ở chỗ này như vậy, bọn họ chắc hẳn vẫn ý thức tới khi đế quốc bắt đầu gặp gỡ với thế giới bên ngoài, còn có thể có thể tồn tại nhiều vấn đề có thể bị người lợi dụng như vậy.


      - khách khí, khách khí!


      Mạnh Hàn cười chắp tay:


      - Nghị trưởng các hạ quả nhiên ý chí tốt, biết lời khó nghe. Vậy ta khách khí nữa! Học phí, tóm lại là phải giao, giao sớm giao muộn khác nhau.


      Trong miệng Mạnh Hàn vừa nâng nghị trưởng các hạ chút, nhưng trong lòng lại thở phào nhõm. Nghị trưởng các hạ ràng buộc Mạnh Hàn nhiều về vấn đề. Chỉ cần nghị trưởng các hạ đồng ý, những nghị viên khác và Angelina đương nhiên lại có dị nghị gì khác.


      - Học phí sao?


      Nghị trưởng các hạ mỉm cười:


      - Chúng ta vẫn giao nổi. Chỉ cần giao sớm hơn so với đế quốc Quang Minh là được. Hầu tước đại nhân có hứng thú đầu tư ít sản nghiệp tại đế quốc Hắc Ám hay ?


      - Cầu cũng được!


      Mạnh Hàn gật đầu:


      - Chỉ có điều, nghị trưởng các hạ làm sao bảo đảm cho ta?


      - Bảo đảm cái gì?


      Nghị trưởng các hạ hỏi.


      - Bảo đảm sản nghiệp của ta bị đế quốc chiếm đoạt, cũng như người của ta có chuyện gì khi ở tại đế quốc.


      Mạnh Hàn để ý tới ánh mắt muốn ăn thịt người của Angelina, thản nhiên :


      - Ta thừa nhận, như vậy có phần khiến đế quốc xuống đài được. Nhưng thể bởi vì có ai truy cứu, xem như chuyện đó tồn tại. Trước đây những người tới đế quốc Hắc Ám làm ăn, dường như cũng chẳng có bao nhiêu người có kết quả tốt.


      Sau khi Mạnh Hàn xong lời này, sắc mặt các nghị viên bên trong phòng nghị đều dễ coi. Dù sao đây phải là chuyện tốt đẹp gì. Có đôi khi đế quốc gom góp quân phí, bóc lột con dân của mình, vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp lấy từ người bên ngoài tới. ai cảm thấy làm như vậy có gì bình thường. Giáo đồ dị giáo vốn là đáng chết. Chỉ lấy của bọn họ chút quân phí, là tiện nghi cho bọn họ rồi.


      Nhưng Mạnh Hàn như vậy, sợ là có phần mất mặt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :