Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 819: tượng kỳ quái (2)

      Chỉ có điều, tình hình quỷ dị như vậy cũng khiến Angelina hiếu kỳ. Chuyện quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn có thể tăng lên uy lực ma pháp, người biết chỉ là ba nghiệp đoàn lớn. Thời điểm còn ở thủ đô, Mạnh Hàn bán đấu giá những quyển sách ma pháp kia, khiến rất nhiều người biết được huyền bí trong đó. Đế quốc Hắc Ám biết những điều này cũng có gì kỳ quái.


      Angelina hiếu kỳ ở chỗ, lúc đó Mạnh Hàn phóng thích ra dường như tổ hợp ma pháp. Mà điều khiến người ta kinh ngạc cũng chính là ở chỗ này. Tổ hợp ma pháp, ít nhất là ma pháp cấp bảy. Lẽ nào, Mạnh Hàn có thể chế tạo ra quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bảy? Bình quân uy lực tăng lên ba cấp. Quyển sách ma pháp được chế tạo từ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy, phóng thích ra là ma pháp cấp mấy? Angelina đương nhiên hiểu tại sao Benson tiên sinh lại bố trí kết giới kia.


      Gần đây, tuy rằng Angelina gặp Mạnh Hàn, nhưng lại có lúc nào thả lỏng giám sát đối với Mạnh Hàn. Thái độ của Mạnh Hàn đối với Benson tiên sinh, cũng làm cho Angelina vô cùng sợ hãi. Cho dù là cao thủ như Eva, Mạnh Hàn dường như cũng có đối xử như vậy. Nhưng lại vô cùng cung kính chỉ với Benson tiên sinh. Lẽ nào, Benson tiên sinh chính là cao thủ siêu cấp trong truyền thuyết kia? Người có thể ngăn cản được chấn động của ma pháp cấp chín, phải cao thủ siêu cấp là cái gì?


      Cũng chính vì căn cứ vào điều này, Angelina còn hành vi quá khiêu khích nữa. Những thủ hạ của nàng bị nàng nghiêm khắc ra lệnh, kẻ nào dám can đảm tùy ý quấy rối mạo phạm hầu tước đại nhân Antonio, đều phải chết, cần nhiều. Dưới mệnh lệnh như vậy, những thành viên của đội danh dự vốn ghi hận trong lòng cũng dám có suy nghĩ càn quấy gì nữa, nghiêm chỉnh ở trong hành cung của Angelina, cũng dám ra ngoài.


      - Ma pháp cấp mấy có quan trọng ?


      Mạnh Hàn cũng tính trực tiếp trả lời vấn đề này. Cho dù là Angelina, cũng . Trừ mấy nữ nhân bên cạnh mình và Benson tiên sinh ra, những người khác căn bản biết nhiều tin tức hơn nữa. Quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy có liên quan cực lớn, Mạnh Hàn cũng muốn sớm đặt chính mình vào nơi đầu sóng ngọn gió như vậy.


      Chuyện bên nghiệp đoàn ma pháp sư còn chưa hoàn toàn giải quyết xong. tại nếu công khai ra, cũng phải là cơ hội tốt. Cho dù sau khi công khai làm uy danh của bản thân Mạnh Hàn chấn động mạnh, nhưng cũng làm nghiệp đoàn ma pháp sư càng thêm kiêng kỵ, khiến người ta sinh ra phòng bị. Như vậy khó đối phó, Mạnh Hàn còn cần chờ Khải Văn tiên sinh tiến thêm bước nữa mới .


      - Đương nhiên!


      Angelina vô cùng chăm chú trả lời vấn đề của Mạnh Hàn:


      - Điều này liên quan đến mức độ coi trọng của nghị trưởng các hạ đối với ngươi!


      - Nếu như nàng là nghị trưởng các hạ, nàng coi trọng một ngàn vạn kim tệ, hay coi trọng quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cao cấp giá trị một ngàn vạn kim tệ?


      Mạnh Hàn hỏi ngược lại.


      - Quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cao cấp!


      Angelina chút do dự đáp lại. Tại đế quốc Hắc Ám, thực lực cũng là tối cao. Quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cao cấp có nghĩa là thực lực cao hơn, tương tự cũng mang ý nghĩa địa vị cao hơn.


      - Cho nên nàng chỉ là thánh nữ, mà phải là nghị trưởng các hạ!


      Mạnh Hàn chút lưu tình phán xét câu trả lời này của Angelina:


      - thể , tuy rằng nàng chút ý thức của người thượng vị, nhưng vẫn hoàn toàn.


      - Nếu như ta có quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu giá trị một ngàn vạn kim tệ, cũng phải đại biểu ta có một ngàn vạn kim tệ sao?


      Angelina dường như hiểu được những điều này, rất nghiêm túc hỏi.


      - Vấn đề là có chuyện một ngàn vạn kim tệ có thể làm được, nhưng quyển sách ma pháp lại cách nào làm được.


      Mạnh Hàn chỉ điểm :


      - Đầu tiên nàng có thừa nhận về điểm này, ta sai đúng ?


      - !


      Angelina trực tiếp lắc đầu, rất thẳng thắn biểu lộ hoang mang của mình.


      - Đổi lại vấn đề khác.


      Mạnh Hàn mỉm cười:


      - Thánh nữ điện hạ tôn quý, nàng có thể cho ta biết, ma thần Hắc Ám vĩ đại, muốn gì hay ?


      - Ma thần đại nhân Hắc Ám vĩ đại muốn chính là mọi người đều quy thuận dưới vinh quang của người, khiến tất cả mọi người đều ca ngợi quang vinh của thần.


      Angelina chút do dự đáp lại. Bàn về giáo lí, chắc hẳn mười Mạnh Hàn đều phải là đối thủ của mình Angelina.


      - Nàng cảm thấy, ma thần Hắc Ám vĩ đại chỉ muốn được ca ngợi thôi sao?


      Mạnh Hàn nở nụ cười, hỏi ngược lại:


      - Ta cũng thích người khác ca ngợi ta. Nhưng ta biết, đây chẳng qua chỉ là biểu nông cạn hư vinh của ta. Thánh nữ điện hạ tôn quý, nàng cảm thấy, ma thần Hắc Ám vĩ đại chỉ muốn hư vinh được ca ngợi thôi sao? Nàng xác định như vậy sao?


      - Ách!


      Angelina bị Mạnh Hàn nghẹn họng chút. Nàng biết Mạnh Hàn có lời hay, nhưng nghĩ tới khó nghe như vậy. Nàng nhịn được phẫn nộ quát lên:


      - Ngươi cái gì? Ngươi sỉ nhục thần vĩ đại của chúng ta sao?


      - phải ta!


      Mạnh Hàn bình tĩnh đưa ngón tay ra lắc lắc:


      - Là bản thân nàng sỉ nhục chính thần linh của nàng! Ta cho rằng, người cả ngày muốn sống ở tỏng ca ngợi của người khác, chính là người hư vinh. Về điểm này biết nàng có đồng ý hay . Nàng xác định nàng có thể vì tín ngưỡng của mình mà trả giá tất cả? Thần linh, muốn chỉ là nghe được vài tiếng ca ngợi sao?


      Lần này, Angelina dù phẫn nộ cũng phải kìm chế phẫn nộ của mình, bắt đầu chăm chú suy nghĩ vấn đề mà Mạnh Hàn tới. Ca ngợi thần, ca tụng thần, vẫn là chức trách thần thánh nhất của các tín đồ ngoan đạo thành kính. Lẽ nào, nàng sai rồi sao?


      - Vậy ngươi là ý gì?


      Sau khi Angelina bắt đầu cân nhắc, lại có ít hoang mang, hỏi ngược lại.


      - Ta hiểu giáo lý của Hắc Ám là gì. Cho nên, vấn đề này nàng nên hỏi ta. Nàng hãy hỏi bản thân nàng !


      Mạnh Hàn lắc đầu. Nếu lừa gạt hai lần còn có thể làm được. Nếu như cẩn thận sai, bóp méo giáo lí, đây chính là phiền toái lớn sao? Mạnh Hàn dại gì mà động vào điều này:


      - Hỏi lòng nàng chút, ngẫm lại giáo lý mà nàng biết, có thể bản thân nàng có đáp án.


      như vậy, Angelina dọc đường lại hỏi Mạnh Hàn điều gì. Nàng chỉ luôn đắm chìm trong suy nghĩ. thực tế, Mạnh Hàn cũng nhớ lại những tôn giáo kiếp trước. cũng hiểu lắm, điều thần muốn chính là gì.


      Trong trí nhớ kiếp trước, thiên sứ Blazing, tên thánh là Seraphim có nghĩa là người tạo nhiệt, người truyền nhiệt. Là người có địa vị cao nhất trong các sứ giả của thần. Chỉ có điều làm bất kỳ việc gì dù là cực . Sứ mạng duy nhất của chính là ca tụng thần, thể tình đối với thần. Điều này khiến Mạnh Hàn thực hiểu. Lẽ nào điều thần muốn, chính là để các sứ giả của thần chuyên ca tụng ? Có phải quá nông cạn hay ?

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 820: Thần phải như thế nào

      Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của Mạnh Hàn, biết mới có thể nghĩ như vậy.


      Angelina trầm mặc suy ngẫm, cũng làm cho Mạnh Hàn có gian yên tĩnh. Nhưng ở trong mắt Elyse và Demy Diana, chủ nhân của mình đưa ra vấn đề liền khiến thánh nữ thần giáo Hắc Ám Angelina có cách nào trả lời. Đây mới thực là chỗ lợi hại của chủ nhân.


      Thủ đô đế quốc, Mạnh Hàn nhận được hoan nghênh nhiệt liệt. Sau đó chính là lễ tiết dành cho vị khách của nước. ràng tất cả đều chiếu cố tới . Đây xem như là tín hiệu của đế quốc Hắc Ám cho công quốc, vương quốc khác. Bọn họ muốn bắt đầu dùng loại thái độ ôn hòa để tiếp xúc với quốc gia xung quanh. Mạnh Hàn vừa vặn trở thành người may mắn đầu tiên mà thôi.


      Nghị trưởng Hắc Ám tự mình nghênh đón, Mạnh Hàn rốt cuộc có thể thấy được người thống trị cao nhất của đế quốc Hắc Ám này, người thủ lĩnh tập trung thần quyền và nhân quyền làm thể của đế quốc này.


      Mạnh Hàn rất vui mừng, bởi vì hình tượng của nghị trưởng Hắc Ám, vô cùng phù hợp với hình tượng của nghị trưởng trong tưởng tượng của . Hơn sáu mươi tuổi, tinh thần quắc thước, đầy vẻ cơ trí, đồng thời vừa có uy nghiêm vô hạn. Đương nhiên, trong lời nhất định phải có mùi vị của triết học sâu sắc.


      Nghị trưởng rất nhiệt tình, Mạnh Hàn cũng biểu ra đủ tôn trọng. Dù sao, bất kể là từ tuổi hay địa vị mà , dưới bất kỳ hình thức nào nghị trưởng các hạ cũng đủ để Mạnh Hàn tôn trọng.


      - Nghị trưởng các hạ, thần rốt cuộc muốn gì vậy?


      Sau khi tất cả lễ tiết đều xong, Mạnh Hàn cũng đưa lễ vật lên, Angelina mới hoang mang thỉnh giáo nghị trưởng Hắc Ám.


      - Đương nhiên là truyền bá quang vinh của thần!


      Nghị trưởng các hạ gần như cần suy nghĩ trả lời. Sau đó, có chút kinh ngạc hỏi:


      - Hài tử của ta, tại sao con lại muốn hỏi điều này? Hiển nhiên, phát Angelina bình thường.


      Angelina cũng che giấu, trực tiếp ra vấn đề Mạnh Hàn hỏi nàng cũng như câu trả lời của nàng, và đánh giá của Mạnh Hàn.


      Sau khi nghe xong, nghị trưởng các hạ Hắc Ám cũng cúi đầu suy ngẫm hồi. Lúc này nghị trưởng các hạ mới quay sang phía Mạnh Hàn, rất nghiêm túc hỏi:


      - Hầu tước đại nhân phải cảm thấy hứng thú đối với giáo lí của chúng ta chứ?


      - Có thể như thế!


      Mạnh Hàn gật đầu:


      - Ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi. Nếu như có gì phải, ngài coi như ta là người trẻ tuổi hiểu chuyện, nên tính toán nhiều!


      Ở trước mặt nghị trưởng các hạ, Mạnh Hàn vẫn có được vẻ hào hiệp như ở trước mặt Angelina. Từ thô tục gì đó đều đặt ở phía trước, cũng thể để cho có lý do tức giận. Bằng , cho dù có Benson tiên sinh ở đây, muốn đối kháng với đế quốc, Mạnh Hàn cũng thể làm được. Hơn nữa Mạnh Hàn cũng muốn làm.


      - ! Ngươi hỏi rất thú vị.


      Nghị trưởng các hạ mỉm cười, rất nghiêm túc nhìn Mạnh Hàn :


      - Như vậy, theo lời ngươi , truyền bá quang vinh của thần, đáp án này ngươi cảm thấy như thế nào?


      - Ta nhắc lại, nghị trưởng các hạ tôn kính!


      Mạnh Hàn thể đề phòng:


      - Ta hiểu, cho nên mới phải hỏi. Nếu như có lý giải gì sai lầm, điều này cũng phải là do ta cố ý mạo phạm.


      Nghị trưởng các hạ vô cùng phong độ, nhìn về phía Mạnh Hàn ra hiệu chút, bảo tiếp tục. Lấy địa vị của nghị trưởng các hạ, còn đến mức bởi vì trong lời của tiểu bối như Mạnh Hàn phải cố ý mạo phạm lại phẫn nộ. Đương nhiên, nghị trưởng các hạ cũng phải là người đằng làm nẻo. Nghị trưởng các hạ chỉ cảm thấy hiếu kỳ. Mạnh Hàn thế nào đối với đáp án này.


      - Thứ ta thẳng, truyền bá quang vinh của thần, đó là tại các ngươi vì thần mà làm.


      Mạnh Hàn có nghị trưởng Hắc Ám bảo đảm, lá gan lớn hơn rất nhiều. đối mặt với nghị trưởng các hạ, ra lý giải của mình:


      - Các ngươi vì thần mà làm, và điều thần muốn, dường như hai khái niệm?


      Cho dù Mạnh Hàn rất uyển chuyển, hơn nữa trước đó cũng , mình phải là cố ý mạo phạm, nhưng, câu này vừa ra, Mạnh Hàn vẫn thấy được sắc mặt nghị trường các hạ thoáng thay đổi chút. Mạnh Hàn , gần như nghi ngờ chất vấn nghị trưởng Hắc Ám về hành động của toàn bộ giáo dân của thần giáo Hắc Ám dưới lãnh đạo của nghị trưởng Hắc Ám.


      khí tại trường dường như ngưng tụ lại, còn cảm giác chuyển động. Mọi người đều trầm mặc, mọi người suy tư. Đồng thời, tất cả cũng đều nhìn Mạnh Hàn. Tại sao lại hỏi vấn đề đại bất kính như vậy?


      - Thế nào? Hầu tước đại nhân cảm thấy, chúng ta làm vì thần, và điều thần muốn, phải giống nhau sao?


      Nghị trưởng các hạ rất nhanh từ trong tình trạng trầm mặc, kìm chế, khôi phục lại như cũ, lại hỏi ngược lại Mạnh Hàn.


      - Chí ít, ở phương diện khái niệm là có khác nhau.


      Mạnh Hàn vẫn gật đầu, đưa ra câu trả lời chắc chắn:


      - Phiền nghị trưởng các hạ cho ta hỏi ngài điều này. Ngài cảm thấy, thần muốn gì?


      - Để toàn bộ con dân sống dựa theo giáo lý của thần.


      Nghị trưởng các hạ lại đưa ra câu trả lời khác. Đương nhiên, bản chất của câu trả lời vẫn vây quanh thần và giáo lý của thần.


      - Có phải ta có thể lý giải, thần muốn con dân của người dựa theo cách thức của hi vọng vào cuộc sống kiếp sau?


      Mạnh Hàn hơi suy ngẫm, ngẩng đầu hỏi.


      - Chẳng lẽ đúng sao?


      Hai mắt nghị trưởng các hạ nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, kỳ quái hỏi.


      - Lấy ví dụ!


      Mạnh Hàn lại nêu ví dụ điều này:


      - Điều ta liên quan đến thần, chỉ là ví dụ mà thôi, nên hiểu lầm!


      Giao thiệp với những phần tử tôn giáo cuồng nhiệt này, Mạnh Hàn phải cẩn thận tới 120 %. Ngay cả nêu ví dụ giải thích, cũng phải đánh tiếng trước.


      - Trước tiên, hội nghị Hắc Ám ta còn đến mức ngay cả câu cũng nghe vào chứ?


      Đối với cẩn thận của Mạnh Hàn, nghị trưởng các hạ Hắc Ám chỉ mỉm cười, câu như vậy. , khiến phía sau những vị trưởng lão trong hội nghị này đều cất tiếng cười.


      - Nếu như, ta là nếu như. Nếu như ta phải an bài cuộc sống ột người nào đó, nhất định phải làm theo lời ta , thể làm chuyện mà ta cho phép.


      Mạnh Hàn xong câu này, lại nhìn sắc mặt nghị trưởng các hạ Hắc Ám chút, sau đó mới hỏi:


      - Ngài , người này có hài lòng hay ?


      - Phải xem ngươi an bài cuộc sống thế nào .


      Nghị trưởng các hạ rất nghiêm túc đáp lại. thực tế, riêng gì nghị trưởng các hạ tỏ ra rất nghiêm túc. Ngay cả các trưởng lão trong hội nghị nghe được những lời này đều rất chăm chú suy ngẫm lời Mạnh Hàn .


      Từ xưa tới nay chưa từng có ai hỏi qua vấn đề như vậy. Cũng có ai suy nghĩ tới vấn đề như vậy. Bắt đầu từ khi sinh ra, mọi người nhận được giáo dục nghiêm khắc, phải tuân thủ giáo lý của thần, vì thần có thể trả giá tất cả. Nhưng xưa nay bọn họ chưa từng suy nghĩ qua về vấn đề quan trọng mà Mạnh Hàn vừa hỏi. Tóm lại thần muốn cái gì.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 821: Động cơ đơn thuần

      - Mặc kệ là cuộc sống thế nào!


      Mạnh Hàn đáp lại:


      - thực tế, ta cho cơ hội lựa chọn. Ta an bài cuộc sống thế nào, nhất định phải làm theo như lời ta . Có thể ta an bài cho trở thành quốc vương bệ hạ, hay là ta an bài trở thành tên ăn mày, nhưng nhất định phải tiếp nhận.


      - Vậy có lẽ người này hài lòng.


      Mặc dù chỉ là nêu ví dụ, nhưng nghị trưởng các hạ Hắc Ám hiểu ràng ý tứ trong lời của Mạnh Hàn. Cho dù câu trả lời này thực ngược lại với giáo lý của thần, nhưng từ góc độ đạo lý mà , nghị trưởng Hắc Ám thể che giấu lương tâm. Người kia bị người khác sắp xếp cuộc đời của mình, sao có thể vui vẻ được.


      - cách khác, ta phải là thần, cho nên ta áp đặt phương thức sống với người bên ngoài, cũng thể mang lại hạnh phúc cho người kia, đúng khôngo? Đương nhiên, giáo lý của thần có thể làm cho con dân của mình cảm thấy hạnh phúc, cam tâm tình nguyện chấp hành theo phương thức sống của người , đúng ?


      Ngay sau đó Mạnh Hàn lại hỏi câu. Vừa hỏi ra vấn đề này, nhìn thấy sắc mặt các thành viên trong hội nghị Hắc Ám đều trở nên vô cùng khó coi. chờ hội nghị các trưởng lão nổi giận, Mạnh Hàn vội vàng ra câu khác.


      - Thần vĩ đại đồng ý để cho con dân ngoan đạo của người vui, hạnh phúc sao?


      Câu này mang theo lời tổng kết lập tức khiến có mấy trưởng lão hội nghị có sắc mặt tốt lại chìm vào suy ngẫm.


      - Đương nhiên!


      thực tế, vấn đề này căn bản cần phải cân nhắc. Bất kể là tôn giáo nào, thần linh của bọn họ đều để cho con dân của quá đau khổ. Nếu còn có con dân nào tín ngưỡng , tôn kính , cúng bái ?


      Tuy rằng vấn đề đơn giản, nhưng mọi người đều chìm vào trầm tư. Thần muốn để cho con dân của mình bị khổ. Như vậy thần cứng rắn an bài phương thức sống cho con dân của mình. Như vậy, nghiêm túc chấp hành giáo lý của thần dường như cũng có chút mâu thuẫn.


      - Con dân ngoan đạo xem chấp hành giáo lý của thần là chuyện hạnh phúc nhất.


      Nghị trưởng các hạ lại nhắc lại vấn đề này. Câu trả lời của cũng làm cho các trưởng lão liên tục gật đầu.


      - Mặc dù con dân của ăn đủ no, mặc đủ ấm, bất kỳ lúc nào cũng dâng tính mạng của mình ra vì cuộc chiến tranh thần thánh, sớm tối gặp nguy hiểm, bọn họ vẫn cảm thấy hạnh phúc, đúng !


      Mỗi vấn đề Mạnh Hàn đưa ra dường như cũng ọi người thời gian để suy nghĩ nhiều.


      - Đương nhiên. Tất cả mọi thứ đều do thần ban tặng. Tất nhiên bất kỳ lúc nào con dân ngoan đạo cũng có thể vì thần mà dâng lên tính mạng của mình.


      Lần này, người trả lời chính là thánh nữ điện hạ Angelina. Cùng lúc chuyện, nàng dường như cũng cố gắng làm vững chắc lại tín ngưỡng của mình.


      - Như vậy, thần vĩ đại ràng muốn để con dân của hạnh phúc hơn chút sao?


      Mạnh Hàn vẫn đưa ra vấn đề giống như pháo liên thanh:


      - Ví dụ như, được ăn ngon hơn, mặc tốt hơn, ở thoải mái hơn, đời sống sinh hoạt càng hạnh phúc hơn. Ma thần Hắc Ám vĩ đại cũng phải là gia hỏa Quang Minh chỉ cầu các con dân của mình khổ tu để chuộc tội chứ?


      Mạnh Hàn gọi thần Quang Minh làm gia hỏa, cách xưng hô này thực khiến hội nghị các trưởng lão thoả mãn. Hơn nữa, câu hỏi này của Mạnh Hàn cũng bất kỳ mạo phạm nào. Cho nên, tất cả mọi người đều gật đầu. Thần đương nhiên muốn con dân mình hạnh phúc hơn chút. Đây là điều hoàn toàn khác với những gia hỏa chỉ chú ý khổ tu.


      - Là người phát ngôn của thần thế gian, xin hỏi nghị trưởng các hạ.


      Mạnh Hàn rất tôn kính quay đầu nhìn về phía nghị trưởng các hạ, nghiêm túc hỏi:


      - Ngài có cố gắng hết sức để con dân của thần càng hạnh phúc hơn hay ?


      - Những năm này chúng ta luôn tích trữ lực lượng, thảo phạt những giáo đồ dị giáo của đế quốc Quang Minh!


      Người trả lời vẫn là Angelina. Có mấy lời, để nghị trưởng các hạ ra, cũng hoàn toàn ràng. Nghĩ ra, hẳn Angelina cũng ràng đạo lý này.


      - Trong lòng ma thần Hắc Ám vĩ đại, làm cho con dân mình hạnh phúc, và trừng phạt giáo đồ dị giáo, cái nào quan trọng hơn chút?


      Mạnh Hàn thở dài, lại hỏi:


      - Người của mình và người của người khác, đối với thần mà , người nào quan trọng hơn?


      Vấn đề này dường như vẫn cần trả lời. Bất kỳ ai cũng người của mình quan trọng hơn. Tuy hiên tại mọi người lại ra những lời này. Bởi vì, dựa theo Logic này, suốt đời bọn họ khổ cực chuẩn bị thảo phạt giáo đồ dị giáo, chẳng phải tự mình đặt giáo đồ dị giáo lên trước con dân của thần hay sao?


      - Bất kỳ giờ phút nào giáo đồ dị giáo cũng nhìn chằm chằm vào chúng ta. Chúng ta nhất định phải làm tốt tất cả chuẩn bị.


      Nghị trưởng các hạ cũng ra đạo lý của chính mình. Chỉ có điều, trong ánh mắt của rất ràng biểu lộ cũng có chút hoang mang.


      - Bất kỳ lúc nào, cũng có rất nhiều người mơ ước chiếm đoạt lãnh địa của ta. Nhưng ta ngoại trừ phòng bị ra, đồng thời cũng vẫn làm những chuyện khác.


      Mạnh Hàn trực tiếp lắc đầu phủ định lý do này. Đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn mặt đối mặt phủ định ý kiến của nghị trưởng các hạ:


      - Ma thần Hắc Ám vĩ đại để ngài làm người phát ngôn của người thế gian này, cũng phải chỉ bảo ngài đề phòng kẻ địch và chuẩn bị bất cứ lúc nào trừng phạt giáo đồ dị giáo. Ngài cảm thấy thế nào?


      - Ý chí của thần cần nhờ chính trị của thần để thực sao?


      Lần này, nghị trưởng các hạ lại trở mặt, mà có chút tỉnh ngộ hỏi Mạnh Hàn câu.


      - Hội nghị Hắc Ám thống trị đế quốc Hắc Ám, phải là kết quả chính trị của thần sao?


      Mạnh Hàn gật đầu:


      - Nếu như ý chí của thần có thể trực tiếp thực , thần vĩ đại như vậy suy nghĩ xem có thể làm cho dị giáo đồ quy thuận, hay là khiến con dân hạnh phúc sao? Thần muốn các ngươi làm cái gì?


      Mạnh Hàn lời này có ý thức đặt thần ở phương diện thần, và đặt hội nghị Hắc Ám ở phương diện người.


      Thần có sai. Sai chỉ là người phát ngôn của thần. thể làm cho con dân của mình hạnh phúc, thể hoàn toàn tiêu diệt giáo đồ dị giáo, đây phải là sai lầm của thần, mà là sai lầm của người. Rất hiển nhiên, đó là sai lầm của các thành viên trong hội nghị Hắc Ám, mà phải là thần sai lầm.


      - Hầu tước đại nhân!


      Trong nháy mắt, sau khi nghị trưởng các hạ tự trách, đối mặt với Mạnh Hàn, vô cùng chính thức hỏi:


      - Ở trong mắt của ngài, thần muốn điều gì?


      - Thần là vô tư, là vĩ đại!


      Mạnh Hàn vừa mở miệng, liền khiến cho các thành viên của hội nghị Hắc Ám còn lời nào để chống đỡ. Cái này tính là đáp án sao? Nhưng cũng ai dám sai. Nếu như sai, vậy mang ý nghĩa cho rằng thần của mình vô tư, vĩ đại.


      - Cho nên, ta cho rằng, thần vĩ đại kỳ thực cũng cần gì ở chúng ta.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 822: Động cơ đơn thuần (2)

      Từ vô tư vĩ đại phía trước đưa ra kết luận, dường như chính là như vậy.


      Mạnh Hàn xong câu này, lại chưa kết thúc, mà thêm câu:


      - Thần là nhân từ. Cho nên, điều duy nhất mà thần vĩ đại muốn làm, chính là che chở cho con dân của mình. Nếu như thần vĩ đại ý chí đủ rộng, người thậm chí có thể khiến ân huệ tỏa khắp mọi chúng sinh!


      - Là con dân của thần, phương pháp tốt nhất chúng ta có thể báo đáp lại thần, phải là giết chết giáo đồ dị giáo, mà khiến tất cả giáo đồ dị giáo khắp thiên hạ đều nhìn thấy, sau khi tôn vinh thần vĩ đại của chúng ta, chúng ta hạnh phúc hơn mấy giáo đồ dị giáo kia.


      Mạnh Hàn sau khi trải qua chuỗi dài những lời làm nền phía trước, rốt cuộc ra lời mình muốn :


      - Đây mới thực là phương pháp chính xác biểu lộ vĩ đại của thần. Để những giáo đồ dị giáo thờ phụng thần linh của chúng ta phải hối hận. Đồng thời, đợi tới lúc tích lũy lực lượng đủ, chúng ta mới lại cân nhắc tới chuyện thảo phạt giáo đồ dị giáo.


      Mạnh Hàn , cuối cùng chính là ý tứ, phát triển mạnh kinh tế, tăng ức sống quốc dân, sau đó tăng mạnh xây dựng quốc phòng, chờ quốc gia tổng hợp thực lực đủ cường thịnh, lại cân nhắc mở rộng hay xâm lược.


      Sở dĩ từ lúc ban đầu hưu vượn tới bây giờ, mục đích duy nhất của Mạnh Hàn chính là muốn đế quốc Hắc Ám mở thị trường ra, tiếp tục bế quan toả cảng nữa.


      Ở trong trò chơi đại hàng hải, muốn mở ra thị trường, là phải dùng pháo hạm. tại, Mạnh Hàn chỉ muốn dùng vài tà thuyết ngụy biện. Ngược lại bất kể như thế nào, để thần con dân quá hạnh phúc hơn chút, bất kỳ tôn giáo nào cũng thể sai, ngoại trừ tà giáo.


      Chỉ cần những người này tán thành ý tứ của Mạnh Hàn, Mạnh Hàn có thể cùng bọn họ xây dựng lên loạt hợp tác kinh tế. Đây mới là mục đích thực của Mạnh Hàn. Còn con dân của thần và giáo đồ dị giáo gì đó, chỉ cần bọn họ mặc áo giáp Mạnh Hàn bán ra, cầm vũ khí Mạnh Hàn bán ra, ai thua ai thắng, Mạnh Hàn cũng để ý.


      - Tuy rằng quan điểm của hầu tước đại nhân ngài có chút bất công, nhưng cũng thể , lời ngài rất chính xác.


      Nghị trưởng các hạ hội nghị Hắc Ám nở nụ cười, nhìn về phía Mạnh Hàn gật đầu:


      - Ngươi là người xuất sắc nhất trong đám người trẻ tuổi mà ta từng gặp.


      - Nhận được khích lệ, vô cùng vinh hạnh!


      Mạnh Hàn khiêm tốn biểu đạt khách khí của mình.


      - Bây giờ ta càng thấy hiếu kỳ chính là, làm thế nào có thể khiến con dân của ta càng hạnh phúc hơn.


      Nghị trưởng các hạ cười hỏi:


      - Ngươi có biện pháp gì tốt ?


      - Cho bọn họ hi vọng!


      Mạnh Hàn gần như chút do dự mở mồm :


      - Để bọn họ có tiền hơn so với bây giờ, khiến bọn họ càng tự tin hơn, khiến cuộc sống của bọn họ càng thoải mái hơn, khiến bọn họ cảm thấy vinh dự khi làm con dân của thần. Đồng thời, để bọn họ có cảm xúc mạnh mẽ hơn so với tại, vùi đầu vào kính dâng tất cả cho thần linh, hơn nữa còn cần có nỗi lo về sau.


      - Đây là tình hình rất tốt.


      Nghị trưởng các hạ nghe Mạnh Hàn , gật đầu:


      - Chỉ có điều, làm sao làm được như vậy?


      Mạnh Hàn nhún vai, hai tay mở ra, cũng lời nào. chỉ mỉm cười nhìn nghị trưởng các hạ.


      Angelina ở sau lưng nghị trưởng nhìn thấy ràng, biết gia hoả Mạnh Hàn này nhất định là muốn tới điều kiện. Trong trường hợp này, lại quên đòi lợi ích. Angelina hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.


      - tiện sao?


      Nghị trưởng các hạ ngây ngốc, hỏi. Xem ra, người dám ở trước mặt điều kiện cũng ít khi thấy. Cho nên, nghị trưởng các hạ cảm thấy quen, vẫn nhìn ra được ra hiệu của Mạnh Hàn.


      - Nếu như nghị trưởng các hạ nguyện ý nợ ta món nợ ân tình...


      Mạnh Hàn nở nụ cười. Xem ra nghị trưởng các hạ này còn hiểu đàm phán hơn cả Angelina. Hay là cả đời này của , số lần và cơ hội đàm phán với người cũng có mấy lần! Sau khi cười xong Mạnh Hàn mới lên tiếng:


      - ra ta có biện pháp, có thể khiến đế quốc tích lũy đến lượng của cải khả quan. Hơn nữa còn có thể làm cho con dân của đế quốc tránh vài nỗi lo về sau, đồng thời nếu như có cơ hội , vẫn có thể thu hút được nhóm giáo dân.


      - Ồ?


      Nghe thấy Mạnh Hàn vậy, khiến nghị trưởng các hạ vui vẻ thay đổi sắc mặt. chỉ nghị trưởng các hạ, ngay cả các trưởng lão hội nghị, thêm cả thánh nữ điện hạ Angelina, tất cả đều là vẻ mặt khiếp sợ. Mạnh Hàn lại có biện pháp đồng thời thỏa mãn được nhiều điều như vậy sao?


      - Đây chính là phương pháp ngươi muốn bán trăm vạn kim tệ cho chúng ta sao?


      Angelina mở miệng hỏi. Nàng nghe Mạnh Hàn muốn nghị trưởng các hạ nợ ân tình, nàng cũng có chút cảm giác dở khóc dở cười. Có vẻ như mình vẫn nợ Mạnh Hàn hai việc. Nếu như nghị trưởng các hạ lại nợ ân tình với Mạnh Hàn, đây chẳng phải là cho thấy Mạnh Hàn muốn đế quốc ra sức trợ giúp Mạnh Hàn làm việc sao? Cho nên, Angelina nhanh chóng mở miệng, đề cập tới điều kiện khác mà Mạnh Hàn trước đó. Chí ít, giữa ân tình của nghị trưởng các hạ và trăm vạn kim tệ, Angelina còn có thể đưa ra lựa chọn chính xác.


      - Đúng, chính là phương pháp này!


      Mạnh Hàn gật đầu, cười :


      - Chỉ có điều, so với trăm vạn kim tệ, ta càng muốn nhận được ân tình của nghị trưởng các hạ hơn.


      - Ngươi cũng phải là kẻ ngốc!


      Angelina biết phải Mạnh Hàn như thế nào mới tốt. Gia hỏa này há mồm ngậm miệng rời chuyện làm ăn. Ngay cả ở trước mặt nghị trưởng các hạ, cũng cường điệu như vậy, khiến người ta tức giận.


      - Hầu tước đại nhân, chữ tín trong chuyện làm ăn vô cùng lớn. Về điểm này, từ Hoàng Kim Thành đến nơi này, đều giống như sấm bên tai.


      Nghị trưởng các hạ cười :


      - Được rồi, trăm vạn kim tệ. Chừng nào ngươi muốn lấy?


      - Trong vòng nửa năm, đưa giúp ta đến Hoàng Kim Thành !


      Mạnh Hàn có chút tiếc nuối. Bây giờ tình nguyện cần trăm vạn kim tệ. Nhưng hiển nhiên nghị trưởng các hạ cũng dễ dàng nợ ân tình như vậy, chỉ có thể đưa thêm điều kiện phụ này. Chỉ có điều, trăm vạn kim tệ, đối với đế quốc chiến tranh kéo gài hơn ngàn năm, vậy cũng là khoản tiền . Nếu đế quốc Hắc Ám muốn lấy ra, cũng phải là thoải mái như vậy.


      - Có thể!


      Nghị trưởng các hạ gật đầu, sau đó xoay người căn dặn Angelina :


      - Angelina, ngươi chịu trách nhiệm thực chuyện này.


      - Vâng, các hạ!


      Angelina cúi người tiếp nhận mệnh lệnh.


      Sau khi căn dặn Angelina xong, lúc này nghị trưởng các hạ mới quay đầu nhìn sang phía Mạnh Hàn, chờ phản ứng của Mạnh Hàn.


      - Thành giao!


      Mạnh Hàn dùng lời mang tính bảng hiệu của , đơn giản đặt dấu chấm cho lần giao dịch này.


      Hiệp nghị thành, ngược lại cần gấp gáp. Tiếp đó, nghị trưởng các hạ tổ chức bữa tiệc trong cung đình, để đón chào Mạnh Hàn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 823: nghiệp bảo hiểm

      Vì thể tôn trọng đối với Mạnh Hàn, quản gia của Mạnh Hàn Elyse, cùng với hai vị thủ lĩnh thân vệ quân Joey và Juli, lại thêm cả Benson tiên sinh và Eva, đều được mời. Đương nhiên, Demy và Diana ở bên cạnh Mạnh Hàn như hình với bóng, tất nhiên cũng được chiêu đãi nhiệt tình.


      Nhìn ra được, loại chiêu đãi đối với vị khách của toàn quốc, đế quốc Hắc Ám từ xuống dưới đều có vẻ mấy quen thuộc. Điều này rất dễ dàng lý giải. Rất nhiều năm qua bọn họ cũng chưa từng có loại khách quý với đẳng cấp này. Cho dù đế quốc có lễ nghi như vậy, nhưng hơn ngàn năm sử dụng. Khó tránh khỏi cảm thấy lạ lẫm.


      Nghi thức chiêu đãi long trọng mãi đến sau bữa tiệc rượu mới tính là gần kết thúc. Tiếp đó, Mạnh Hàn được mời đến trong đại điện vương cung đế quốc. Nơi này là nơi bình thường nghị trưởng các hạ và các trưởng lão hội nghị xử lý chuyện đại của đế quốc. tại bọn họ dùng để giao lưu với Mạnh Hàn.


      - Hầu tước đại nhân, những điều ngươi dạy những thành viên của đội danh dự, ta cảm thấy rất có đạo lý.


      Nghị trưởng các hạ cũng sốt ruột hỏi dò Mạnh Hàn xem phương pháp cụ thể là gì, mà đến những điều khác, bắt đầu từ các thành viên đội danh dự:


      - Ta thấy, tất phải để bọn họ tiếp nhân chút loại rèn luyện mà ngài .


      - Ta chỉ chơi thôi, nghị trưởng các hạ!


      Mạnh Hàn mỉm cười, bình thản suy nghĩ của mình lúc đó:


      - Cũng phải mỗi người đều thích hợp làm ăn. Để người thích hợp làm chuyện thích hợp, điều này là rèn luyện có tác dụng. Nhưng để người thích hợp làm chuyện thích hợp, đó chính là dằn vặt. Tôi luyện tính cách bọn họ, cũng phải chỉ có loại phương thức.


      - Hầu tước đại nhân, biết phương pháp mà ngài , rốt cuộc là gì? Có thể thuận tiện giải thích cho chúng ta chút hay ?


      Lần này, vẫn là thánh nữ Angelina mở miệng hỏi dò. Có mấy lời, để nghị trưởng các hạ mở miệng, có vẻ nghị trưởng các hạ quá dễ kích động. Mà thánh nữ Angelina và Mạnh Hàn từng liên hệ nhiều lần, là người thích hợp hơn.


      - Đương nhiên!


      Mạnh Hàn gật đầu, sau đó rất chăm chú :


      - Phương pháp ta , gọi là bảo hiểm!


      Tiếp đó, chính là thời gian Mạnh Hàn biểu diễn. lấy ra vài quy tắc, nguyên lý, phương thức hoạt động trong ngành bảo hiểm kiếp trước giảng giải sơ qua lần. Tin tưởng lấy kinh nghiệm của những người quản lý quốc gia ở đây, vừa nghe liền có thể hiểu ràng.


      - Như vậy ngược lại có thể gom được lượng tài chính. Nhưng so với điều hầu tước đại nhân có thể làm cho đế quốc càng giàu có hơn, vẫn có chút chênh lệch?


      vị trưởng lão cau mày hỏi:


      - Hơn nữa, nếu như cưỡng ép dân chúng đế quốc giao nộp, có thể lại là loại biến tướng của thu thuế hay ?


      - Đầu tiên, đây phải là thu thuế.


      Mạnh Hàn lắc ngón tay phủ quyết :


      - Sau khi tới kỳ hạn, những khoản tiền bảo hiểm này cùng với toàn bộ lợi tức có liên quan đều được hoàn trả lại.


      - Vậy đế quốc thu số kim tệ nhất định phải trả lại này có lợi ích gì?


      trưởng lão khác chờ Mạnh Hàn tiếp tục giải thích, liền cắt ngang lời hỏi.


      - Kiếm tiền!


      Mạnh Hàn đáp lại như chặt đinh chém sắt:


      - Dùng số kim tệ thu được trước này, kiếm lấy càng nhiều kim tệ hơn. Dùng số tiền thu được này kiếm tiền, chung quy vẫn nhanh hơn nhiều so với tay trắng dựng nghiệp, phải sao?


      - Chuyện này đối với con dân của chúng ta có ích lợi gì?


      Lại trưởng lão mở miệng hỏi:


      - Ngoại trừ khiến bọn họ có chút an tâm ra, cũng thể cho bọn họ càng nhiều lợi ích hơn?


      - Ta rồi, có thể khai thác nhiều loại bảo hiểm khác nhau.


      Mạnh Hàn cười đáp lại:


      - Dưỡng lão, chữa bệnh, bệnh nặng, thất nghiệp, tài sản, nhân thọ, phải xem các ngươi sắp xếp như thế nào. Nếu như có niềm tin tất thắng, như vậy, ngay cả bảo hiểm chiến tranh cũng có thể khai thác. Tin tưởng dân chúng biết cho dù trong trường hợp mình chết trận, ngoại trừ đế quốc trợ cấp ra, còn có khoản bồi thường bảo hiểm khác. Vào thời điểm tác chiến, cũng dũng hơn rất nhiều!


      Mọi người nghe Mạnh Hàn , đều chìm vào trong trầm tư. Mạnh Hàn bảo hiểm này, thực là phương pháp khiến người ta sáng mắt lên.


      Đúng như Mạnh Hàn , đế quốc gom góp được khoản kim tệ lớn. Hơn nữa dân chúng cũng được lợi. Nhưng cái này có thể tăng thêm số lượng con dân sao? Tại sao lại như vậy?


      Ngay lập tức, lại có trưởng lão hỏi.


      - Rất đơn giản. Loại chuyện này giao cho các thương nhân hoạt động.


      Mạnh Hàn cười :


      - Mở rộng phạm vi phục vụ bảo hiểm, mở rộng đến mọi nhân loại hoặc là những chủng tộc khác. Chỉ cần có người muốn hưởng thụ đãi ngộ bảo hiểm như vậy. Điều kiện trước tiên chính là tín ngưỡng ma thần Hắc Ám, điều này phải là được rồi sao?


      Giao cho các thương nhân hoạt động, ở trước mặt lợi ích, thực có rất nhiều người vì hưởng thụ loại đãi ngộ phúc lợi này mà gia nhập vào đội ngũ tín ngưỡng ma thần Hắc Ám. Nhưng mọi người đều cảm giác loại người này đủ thuần túy. Thánh nữ Angelina cau mày hỏi:


      - Những người này thực tín ngưỡng ma thần Hắc Ám sao?


      - Mặc kệ trong lòng có thể hay , chí ít đầu lưỡi biết là vậy.


      Mạnh Hàn chút bất ngờ đáp lại:


      - Chỉ có điều, đám người chỉ có tín ngưỡng ma thần Hắc Ám ở đầu lưỡi, và đám tín ngưỡng người thần Quang Minh, các ngươi thích loại nào?


      - Đương nhiên là loại trước.


      Angelina đáp:


      - Nhưng dù sao bọn họ cũng có tín ngưỡng !


      - Chí ít sau khi hưởng thụ được những đãi ngộ phúc lợi này, bọn họ nghiêng về phía đế quốc Hắc Ám.


      Mạnh Hàn cười giải thích:


      - Sau đó bọn họ cho thấy tín ngưỡng của bọn họ, hoặc nhiều hoặc ít học tập vài giáo lý Hắc Ám. Sau đó thể phòng ngừa được mà ảnh hưởng đến người bên cạnh bọn họ. Cái đó gọi là bất tri bất giác biết ? Có biết diễn biến hòa bình có ý gì ?


      Đón nhận lời của Mạnh Hàn là những đôi mắt hoang mang. tới diễn biến hòa bình, chưa từng tồn tại trong mắt của những phần tử tôn giáo cuồng nhiệt chỉ thờ phụng thần và tàn sát sạch đám giáo đồ dị giáo


      - Ôi, có văn hóa đáng sợ!


      Mạnh Hàn giọng lầm bầm tiếng, bắt đầu giải thích ọi người ý nghĩa trong lời của . càng , con mắt của các trưởng lão hội nghị lại càng sáng lên. Ai cũng biết, nếu như vậy, giáo lí ma thần Hắc Ám đều truyền ra khu vực cực lớn đến nức bọn họ thể nào tưởng tượng được. Đó là điều mà trước đây bọn họ chưa từng dám tưởng tượng.


      - Dùng giáo lý Hắc Ám đến chinh phục giáo đồ dị giáo, hoặc là dùng vũ khí để chinh phục giáo đồ dị giáo, các ngươi thích loại nào hơn? Mạnh Hàn câu này, chính là dùng bút điểm mắt vẽ rồng.


      Chinh phục bằng giáo lí và chinh phục bằng vũ khí, chỉ cần là lãnh tụ tôn giáo có đầu óc, đều lựa chọn vế sau.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :