Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 522: Thu thập tàn cục



      Chương 522: Thu thập tàn cục


      Nguồn: Vipvanda


      Suuw taafm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Từ trang bị của những thân vệ trước mắt này, có thể thấy được, Tử tước đại nhân Antonio đối với người của mình hoàn toàn keo kiệt.


      - Đúng vậy, đại nhân, thời điểm ta dẫn người vây giết, có những ánh lửa này thể làm được gì.


      câu trả lời vô cùng đơn giản, nhưng cũng biểu lộ chân thực tấm lòng của thống lĩnh Lôi Âu.


      - Vậy ngươi có thể bớt ít công lao.


      Mạnh Hàn có chút kinh ngạc, nhìn thống lĩnh Lôi Âu ở phía sau mình. Tuy rằng Mạnh Hàn biết Lôi Âu từ từ ngả về phía mình, nhưng dự đoán được lại ngả về phía mình nhanh như vậy.


      - Đây vốn chính là tìm cái chết. Có thể tìm được cơ hội tiếp tục sống cũng tồi.


      Thống lĩnh Lôi Âu cười khổ tiếng, hơi lắc đầu:


      - tại chỉ chết, hơn nữa còn có công lao. Như vậy ta cảm thấy rất thỏa mãn.


      Sau khi cười khổ, sắc mặt lại có phần nghiêm chỉnh một chút:


      - Hơn nữa ta tin tưởng, sau này ta theo đại nhân, phải lo lắng mình có công lao còn lớn hơn.


      Tình cảnh quân địch tan vỡ cần nhìn nữa. Cho dù là người còn hiểu về quân cũng biết, cuộc chiến đấu trước mắt chắc chắn thắng. Những binh lính riêng của các lãnh chúa vô cùng phấn khởi nắm lấy tù binh, hoặc là chém giết ít gia hỏa trong tình thế cấp bách liều mạng. có bất kỳ ai chú ý tới yên tĩnh bên này. Bắt được tù binh có thể đổi được kim tệ. Đây là vụ buôn bán kiếm tiền trước nay chưa từng có.


      - Ta nghĩ ngươi còn cần vài chiến binh.


      Mạnh Hàn nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên kia, gật đầu :


      - Thời điểm bình minh khi tập hợp, ngươi hãy cho những gia hoả này biết tình cảnh tại, cho bọn họ biết mình bị xem là bia đỡ đạn thế nào. Mặt khác, những tài vật trong quân doanh do ngươi đến phân phối. Tùy ngươi phân chia. chung chí ít ngươi phải có được nhóm người có thể sử dụng.


      - Vâng, đại nhân!


      Thống lĩnh Lôi Âu lại càng thêm hài lòng. Mặc dù mình chủ động bỏ qua công lao lớn nhất, nhưng Mạnh Hàn lại bạc đãi . Tài vật của sáu ngànkỵ binh do phân phối, quả thực so với quân công còn khiến cho người ta thèm dãi hơn. Huống gì, còn ám chỉ mình có thể lôi kéo nhóm đội ngũ có hiệu lực. Trong đêm tối những đội quân cá nhân lộn xộn này, cho dù tại bọn họ có cách nào đoàn kết nhất trí, nhưng có thể trở thành đội quân riêng của quý tộc, vậy về mặt thực lực bọn họ vẫn tồi. Cho dù chỉ có thể lôi kéo được phần trong đó, cũng đủ làm mỉm cười trong mộng.


      - Mặt khác, tốt nhất trước buổi trưa phải hoàn thành tất cả những điều này. Ta hi vọng thời điểm đội quân chủ lực khả ái của chúng ta chạy tới, tất cả đều kết thúc cách hoàn mỹ.


      Sau khi thương lượng cách đơn giản, Mạnh Hàn bắt đầu chút do dự dùng giọng điệu ra lệnh để tuyên bố ý nguyện của mình. Thống lĩnh Lôi Âu cũng vô cùng tự nhiên tiến vào vai trò nhân vật thuộc hạ.


      đêm tối đen rốt cuộc kết thúc trong hỗn loạn, nghênh đón ánh bình minh tới. Trong số sáu nghìn kỵ binh sợ mất mật chỉ có chưa tới phần mười chạy trốn được. Số còn lại ngoại trừ chết ở trong quân doanh ra, còn lại phải là bị những gia hỏa đánh bọc xung quanh giết chết, chính là bị bắt làm tù binh. Sắc trời sáng tỏ. Tình thế hoàn toàn bị khống chế trong tay Mạnh Hàn.


      Thời điểm tất cả mọi người, kể cả những bính lính riêng lại nhìn thấy đội ngũ của Mạnh Hàn, ánh mắt đều có phần giống như trước đây. Những kỵ sĩ của quân địch bị bắt làm tù binh tất nhiên cần phải . Luôn có người nhìn thấy tình hình phát sinh trong đêm tối. Mà những đội quân riêng của các lãnh chúa quý tộc từ trong miệng đám tù binh cũng biết được rốt cuộc tối ngày hôm qua xảy ra chuyện gì.


      Thêm lời của thống lĩnh Lôi Âu cùng với số tử thi và tù binh mà bọn họ kiểm kê được khiến những đội ngũ binh lính riêng này hiểu , ngày hôm qua bọn họ đối mặt căn bản phải hai ngàn tàn binh, mà là sáu ngàn kỵ binh tinh nhuệ. Những binh lính riêng này có thể là thân binh của các lãnh chúa, ngoại trừ thực lực xuất chúng ra, còn có chút kiến thức. Chí ít thủ lĩnh của bọn họ đều phải là người ngu.


      Bốn ngàn đội quân riêng rẽ ai phục ai dùng sức mạnh tấn công sáu ngàn kỵ binh tinh duệ có kết cục như thế nào, bất kỳ ai cũng có thể nghĩ được rõ ràng. Sau khi nghe thống lĩnh Lôi Âu mọi chuyện, sắc mặt mọi người bắt đầu trắng bệch. Tối ngày hôm qua, đám người bọn họ thiếu chút nữa đều trở thành những quân tốt bị hy sinh.


      Điều càng khiến người ta sợ hãi chính là lực chiến đấu các thân binh của Tử tước đại nhân Antonio. Hai trăm người vẫn hộ vệ xe ngựa sa hoa của Mạnh Hàn lại dám mạnh mẽ xông vào quân doanh của sáu ngàn kỵ binh quân địch. Loại can đảm kinh người này lại thêm tốc độ trước nay chưa từng có xuyên qua quân doanh của kẻ địch khiến sáu ngàn kỵ binh tinh duệ bị sát thương đến nổ quân doanh. Trong khi đó mọi người lại lông tóc tổn hại. Điều này cái gì?


      Đặc biệt bọn họ còn nghe được từ trong miệng đám tù binh, những người này gần như đao thương bất nhập. Hơn nữa sau khi biết được công kích của bọn họ đáng sợ đến dọa người, ánh mắt mọi người nhìn bọn họ còn như trước nữa. Cho dù có người thể nào tin được, nhưng thời điểm thu thập tàn cục trong quân doanh của quân địch nhìn thấy kia phần thi thể nát vụn kia đánh nát nghi ngờ trong lòng mọi người. Cho nên, cho dù từ đầu đến cuối Mạnh Hàn và đội ngũ của giống như đều ở bên ngoài thờ ơ quan sát cũng người nào dám điều gì phục.


      Mà khi bọn họ lại nhìn thấy Mạnh Hàn dưới hầu hạ của hai tiểu thị nữ mỹ lệ tao nhã ăn uống, thoải mái nghỉ ngơi, có ai còn cảm thấy cảnh tượng như vậy chói mắt nữa. Mặc kệ Tử tước Antonio sa hoa dù tới mức nào, hung hăng càn quấy tới mức nào, ít nhất người ta cùng các thân vệ của mình ở chung chỗ chiến đấu. giống như lãnh chúa đại nhân của chính bọn họ. Lúc này bọn họ tập trung trong đội quân chủ lực phía sau, chờ tới lúc còn nguy hiểm mới tới nhặt xác bọn họ.


      Khi hiểu nhân quả trước sau, hơn nữa thời điểm thống lĩnh Lôi Âu ban thưởng rất nhiều tài vật xuống, gần như phần lớn mọi người đều lựa chọn theo thống lĩnh Lôi Âu. có ai ngu dốt, chỉ là vị trí giống nhau. Biểu của Mạnh Hàn lại thực lực cường hãn của các thân vệ kia.


      Hơn nữa còn có lời đồn đại Mạnh Hàn đối với thuộc hạ vô cùng hào phóng, khiến những đội quân riêng bị vứt bỏ này tin tưởng theo Mạnh Hàn, so với theo các lãnh chúa trước kia của bọn họ còn tốt hơn rất nhiều lần.


      Thống lĩnh Lôi Âu rất ràng đứng ở phía bên Mạnh Hàn. Về điểm ấy thể nghi ngờ gì nữa. Chỉ nhìn thái độ của đối với Mạnh Hàn có thể nhận ra được, đó là thái độ chỉ thuộc hạ mới có.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 523: Thu thập tàn cục (2)



      Chương 523: Thu thập tàn cục (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Suuw taafm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Theo thống lĩnh Lôi Âu, chính là gián tiếp theo Tử tước Antonio. Cho dù có ích nữa, cũng bị vứt bỏ đột ngột, càng đến rất nhiều tài vật khác. Đây quả thực chính là trực tiếp phân chia chiến lợi phẩm ọi người ở đây. Theo đại nhân như vậy chẳng lẽ còn hơn trở về tìm chủ nhân trước đây sao?


      Cũng trong thời điểm đó, tại nơi cách chiến trường gần sáu mươi dặm, Đại điện hạ phái ra quân đội bắt đầu đóng quân nghỉ ngơi từ buổi chiều ngày hôm qua cho tới tận bây giờ, vẫn chưa có ý định nhổ trại.


      - Những tên tiên phong đáng chết này tại ở chỗ nào?


      Thống lĩnh quân đội là vị bá tước. Lúc này vẻ mặt vô cùng nghiêm túc ngồi ở chủ vị, với dáng vẻ giống như vị tướng quân vậy, hỏi dò tham mưu của mình.


      - Nếu như tin tức tình báo sai, hơn nữa nếu quân tiên phong kiên quyết thi hành mệnh lệnh. tại bọn họ xuất phát, thêm ba giờ nữa, bọn họ hẳn là vừa vặn đụng độ với kỵ binh của kẻ địch.


      người hầu bên cạnh nhanh chóng đáp trả.


      - Bốn ngàn đội quân riêng và sáu ngàn kỵ binh. Đương nhiên, còn phải tính thêm tên Tử tước ngu xuẩn và hai ma pháp sư kia nữa. Nếu như khai chiến, cần thời gian bao lâu cuộc chiến đấu mới có thể kết thúc?


      Bá tước đại nhân phải cái gì cũng hiểu. Nhưng nếu là chủ tướng, như vậy phải có uy nghiêm của chủ tướng, thể mọi chuyện đều tự mình hỏi ra lời, cần phải có người đến hiến kế. Tốt nhất vẫn có vài loại lựa chọn, đẻ thỏa mãn cảm giác vui vẻ khi mình khống chế quân đội. Dù sao đây là 1 vạn binh sĩ tinh nhuệ. Bá tước đại nhân vẫn chưa từng chỉ huy đội quân nào lớn như vậy.


      - Chí ít là hai giờ.


      Quả nhiên có người tính toán trả lời.


      - Ta nghĩ, tên Tử tước ngu xuẩn kia nhất định tưởng tượng được, đại quân của chúng ta vẫn luôn ở sau lưng bọn họ mười dặm.


      Bá tước đại nhân cười đặt biệt hài lòng:


      - Chỉ cần bọn họ bắt đầu chiến đấu, tại thời điểm cuộc chiến đấu sắp kết thúc, đại quân xông ra, tất cả đều được giải quyết, công lao hoàn mỹ, phải như vậy tốt hơn sao?


      - Đương nhiên, đại nhân!


      - Hai ma pháp sư có thể thay đổi chiến cuộc ?


      Bá tước đại nhân lại hỏi câu.


      - Tuyệt đối thể, đại nhân! Bốn ngàn người kia có lẽ thực lực cá nhân còn tạm được. Nhưng khi kết hợp lại với nhau, đó chính là đạo quân ô hợp.


      quý tộc khác bên cạnh cười hì hì đáp trả.


      - Như vậy, bây giờ chúng ta xuất phát!


      Rốt cuộc bá tước đại nhân bắt đầu hạ lệnh xuất phát:


      - Ta muốn tất cả thám báo đều chăm chú theo dõi tình hình của đội ngũ tiên phong cho ta. Ta phải biết được mỗi hướng của bọn họ. Ta muốn bảo đảm bọn họ đón đánh quân địch theo đúng kế hoạch, mà phải là chạy trốn.


      - Vâng, đại nhân!


      - Đúng rồi. có thám báo trở về báo cáo hay . tại người của đội quân tiên phong làm gì?


      Dường như phát được điều gì đó, bá tước đại nhân bỗng nhiên cảm thấy kỳ quái hỏi.


      - Đại nhân, chúng ta nhất định phải về chủ doanh báo cáo với bá tước đại nhân!


      Ở trước mặt Mạnh Hàn, hơn năm mươi thám báo trong quân đứng. Bọn họ cũng chính là những thám báo mà bá tước đại nhân ở trong quân doanh cảm thấy nghi hoặc khi thấy bọn họ chờ đợi báo cáo.


      thực tế, tất cả thám báo được bá tước đại nhân phái ra về hướng này, từng người đều bị người của Mạnh Hàn mời lại đây, đưa tới trước mắt Mạnh Hàn. Công việc này được tiến hành từ khi cuộc tập kích tối ngày hôm qua bắt đầu. Những thám báo này phát trong quân doanh tiên phong từ lâu bóng người. Bọn họ đều ngoại lệ bị đạo lôi điện hiểu từ đâu phóng ra bắn trúng. Thời điểm tỉnh lại bọn họ đứng ở trước mặt vị Tử tước Antonio này. Đám người đứng phía trước và phía sau bọn họ đều là những gia hỏa có thiện ý.


      tại chiến trường vẫn chưa được quét dọn hoàn toàn. Mạnh Hàn cũng muốn để quân đội phía sau tới thoải mái hái lấy thành quả thắng lợi của bọn họ. Cho dù là để những người kia lại đây, cũng phải đợi được sau khi mọi người chia của xong xuôi. Đến lúc đó, tin tưởng cho dù có người có thể hiểu được hành vi đại nghĩa diệt thân của chủ nhân mình trước kia, nhưng khi chiến lợi phẩm nằm trong tay mình lại bị cướp đoạt, tin tưởng trong đầu của bọn họ nhất định cảm thấy cam lòng. Chỉ sử dụng tài vật có thể khiến đoàn lính có kinh nghiệm chiến đấu ngả về phía bên cạnh mình, đáng giá. Chút tài vật có giá trị tới đáng thương này còn khiến Mạnh Hàn đặt ở trong mắt sao?


      Các thám báo cũng mấy khẩn trương. Những người trước mặt bọn họ phải là kẻ địch, chỉ là quân tiên phong mà thôi. Những thám tử có kinh nghiệm này thậm chí có thể từ việc đội ngũ nơi này bắt đầu chia các chiến lợi phẩm lấy được chiến trường có thể đoán được, vì sao bọn họ lại bị giữ lại. Tâm lý này, thậm chí ngay cả các thám báo cũng có thể lý giải được. Nhưng có thể hiểu được có nghĩa là bọn họ quên mất chức trách của mình. Cho nên, có người lại đưa ra cầu đối với Mạnh Hàn.


      Mạnh Hàn nhìn tình cảnh xung quanh chút. Đại khái qua tầm nhìn của đám mây sủng vật của mình, Mạnh Hàn quan sát khoảng cách giữa chủ doanh và đội ngũ của mình, trong lòng lặng lẽ tính toán thời gian chút. Rốt cuộc Mạnh Hàn tỏ ý kiến gật đầu cái:


      - Rất tốt, các chiến binh làm hết trách nhiệm của mình. tại các ngươi có thể trở về.


      Mạnh Hàn vung tay lên, ra hiệu những người này có thể rời khỏi. Tuy nhiên, ngay vào giây phút các thám báo dự định rời khỏi, tiếng của Mạnh Hàn lại đột nhiên vang lên:


      - Các ngươi bôn ba cả đêm, đều cực khổ. Mỗi người kim tệ. Đây là phí tổn ọi người cực khổ tối ngày hôm qua.


      Mạnh Hàn xong, chiếc túi trực tiếp từ bên cạnh Mạnh Hàn ném xuống dưới chân của người thám báo vừa chuyện phát ra tiếng động khe khẽ..


      Cả đêm bị chút oan ức, kim tệ tiến vào túi sao? Kim tệ này có thể còn cao hơn so với tháng quân lương của bọn họ ở trong quân doanh. Nhất thời, ánh mắt của những thám báo này lập tức tập trung vào cái túi kia. Chút oan ức gặp phải trong buổi tối hôm trước sớm bị bọn họ ném ra sau đầu. Tối ngày hôm qua giống như chỉ hôn mê đêm, tỉnh lại mình nghỉ ngơi nhìn người khác bận rộn, có chịu quá oan ức sao?


      Các thám báo nhanh chóng chạy trở về. Nghe các thám báo báo cáo biết được đội quân tiên phong giải quyết trong cuộc chiến chia chiến lợi phẩm, trong lòng bá tước đại nhân vô cùng tức giận. lập tức ra lệnh tăng tốc hành quân gấp. Bộ dạng của còn đắc ý ung dung giống như trước đó nữa. Đây vốn là công lao có thể nắm đưa vào trong túi của , làm sao có thể tiện nghi cho đội tiên phong đáng chết đáng ra là người chết kia được? Còn có tên Tử tước Antonio đáng chết kia nữa!


      Chỉ có điều, cho dù hành quân gấp thế nào, cũng thể nào đến chiến trường trong chớp mắt được, càng thể nào sải cánh bay tới.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 524: Còn có bí mật gì?



      Chương 524: Còn có bí mật gì?


      Nguồn: Vipvanda


      Suuw taafm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Mạnh Hàn sớm tính toán được thời gian. Cho nên chờ tới lúc đại quân trung phong chạy tới, toàn bộ chiến trường được quét dọn gần như sạch . tất cả chiến lợi phẩm đều tiến vào trong túi riêng của các binh sĩ. Đám tù binh bị tập trung ở chỗ.


      Dựa theo pháp luật Công quốc, ai bắt được tù binh, đó chính là nô lệ của người đó. Mà bây giờ, tất cả tù binh trở thành nô lệ của cùng người. Tất cả các chiến lợi phẩm có thể sử dụng đều bị vơ vét. Ngay cả mũi tên do các thân binh của Mạnh Hàn bắn ra đều được tìm trở về.


      Thứ duy nhất còn lại cho đại quân chỉ có đống xác người xác ngựa. Những người bên Mạnh Hàn làm rất tuyệt. Cho dù là ngựa còn sống còn có thể ra chiến trường đều bị bọn họ chuyển về phía sau. Tất cả những chiến mã bị thương có cách nào trị liệu đều bị xử tử. Chiến mã có thể trị liệu được nuôi nhốt ở bên trong. Nếu như còn gì đó lưu lại cho đại quân, có lẽ ngoại trừ những thi thể kỵ binh chỉ còn là máu thịt mơ hồ kia, cũng chỉ còn những thi thể chiến mã thu thập đúng lúc có thể nạp làm quân lương.


      Nhìn khắp nơi đều là vết máu, trong mắt bá tước đại nhân thống lĩnh đại quân gần như muốn phát hỏa. Những binh lính riêng này những lấy được chiến lợi phẩm, còn có quân công tiêu diệt sáu ngàn kỵ binh tinh duệ. Tất cả vốn phải là vật trong túi của . tại lại trực tiếp trở thành công lao và thu hoạch của quân tiên phong. Như vậy bảo làm sao phẫn nộ cho được? Đặc biệt là các thám báo của mình lại bị tạm giam đến khi bọn họ quét dọn xong chiến trường mới thả ra. Những gia hỏa này coi trời bằng vung. Trong mắt có còn tướng thống lĩnh đại quân là nữa hay ?


      - Xem ra dường như bá tước đại nhân rất vui. Lẽ nào bá tước đại nhân hy vọng nhìn thấy trận thắng lợi này sao?


      Bá tước đại nhân suy nghĩ về Tử tước Antonio đáng chết, giọng của Tử tước Antonio vang lên ngay bên tai. Vấn đề thứ nhất chính là vấn đề khiến càng thêm phẫn nộ.


      Chỉ có điều phẫn nộ phẫn nộ, nhưng lúc này lại hoàn toàn phải là lúc nổi giận. hy vọng thắng lợi sao? khi cái mũ này bị chụp xuống, cho dù là chủ tướng của trận chiến này cũng gánh nổi. Là tướng quân thống lĩnh đại quân lại hy vọng chiến thắng? Nếu như mình thể dáng vẻ như vậy, chắc chắn hầu tước đại nhân tuyệt đối bỏ qua cơ hội tốt như vậy để đả kích Đại điện hạ và thế lực bên cạnh .


      Tin tức thắng lợi đều được truyền lại vô cùng nhanh chóng. Còn chưa tới buổi tối, Đại điện hạ thân là thống soái và hầu tước đại nhân đều biết chuyện gì xảy ra. Biểu của hai người tuyệt đối giống nhau! Đầu tiên Đại điện hạ vô cùng tức giận. Sau khi Đại điện hạ cố sức chửi phen, dường như hiểu được điều gì, trái lại liền lộ ra thần sắc hài lòng. Hầu tước đại nhân ban đầu mừng như điên, sau đó lại khỏi nhíu mày.


      Quan trọng vẫn là lời hứa hẹn của Đại điện hạ trước khi đám người Mạnh Hàn xuất phát. Nếu như lần này chứng minh Đại điện hạ sai lầm, Đại điện hạ tự nhận lỗi từ chức, nhường lại vị trí thống soái. Nhưng vấn đề là phái ra đội quân chính hiệu riêng chẳng những trở thành bia đỡ đạn chịu chết, còn giành được chiến thắng cực lớn. Đối với Đại điện hạ mà , người của mình tranh được công lao lớn, lại khiến phải nhường lại vị trí thống soái. Đổi lại đối với hầu tước đại nhân mà , Mạnh Hàn giành được thắng lợi, chẳng khác nào bạt tai vô số người mà Đại điện hạ phái ra để chờ gặt hái thành quả thắng lợi. Nhưng vị trí thống soái mà hầu tước vẫn chờ mong từ lâu lại đến lượt mình. Có thể cả hai bên đều có được có mất.


      Tuy nhiên, dù sao tổn thất của hầu tước đại nhân dường như lớn hơn chút. Dù sao so với vị trí thống soái, công lao sáu ngàn kỵ binh của quân địch bị tiêu diệt sạch tính là cái gì. Chỉ có điều khiến cảm thấy bất ngờ chính là, trước cuộc chiến Mạnh Hàn khăng khăng cố chấp dẫn theo các thân binh của mình xuất chiến, ngờ người cũng tổn thất. Những đội quân riêng này vốn phải chết dường như đều theo dẫn dắt của Mạnh Hàn, mới giành được thắng lợi như vậy. Đồng dạng thơm lây còn có mười mấy lãnh chúa cống hiến các thân binh của mình ra.


      Hầu tước đại nhân đương nhiên ngu xuẩn giống như tên bá tước kia, trực tiếp biểu ra phẫn nộ chỉ vì mình cướp được công lao. Hầu tước đại nhân có vẻ đặt biệt hài lòng. Trong lời cũng như vẻ mặt của đối với Mạnh Hàn lộ tán dương, khiến mọi người vừa nhìn biết, đối với thắng lợi của Mạnh Hàn lần này chẳng khác nào dát thiếp vàng lên mặt mặt. tỏ ra vô cùng hài lòng, hoàn toàn có bất kỳ bất mãn nào. Cho dù là lúc đại quân xuất phát, hay sau khi đám người Mạnh Hàn trở về cũng giống như thế.


      - Làm thực tồi, Tony.


      Hầu tước đại nhân vỗ vào vai của Mạnh Hàn . Hầu tước đại nhân hề dùng thái độ cứng nhắc khi đối xử với hạ cấp, mà dùng vẻ mặt quan tâm ưu ái chờ mong của trưởng bối đối với vãn bối, để diễn tả vui mừng của mình.


      - Đương nhiên, đại nhân.


      Dường như Mạnh Hàn căn bản biết khiêm tốn, thản nhiên thừa nhận mình làm tồi:


      - Đáng tiếc, những thân binh kia rất khá. Qua đêm này, bọn họ lại muốn trở lại nữa.


      Mạnh Hàn chuyện rất trực tiếp, cứ trần trụi thể với nhân vật quan trọng như hầu tước đại nhân.


      Hầu tước đại nhân đương nhiên biết Mạnh Hàn làm chút chuyện gì đó. cũng biết dưới tình huống như vậy còn muốn những binh lính riêng này trở lại bên cạnh mình như trước thực là chuyện thể nào. Trong chuyện này, hầu tước đại nhân căn bản cũng quá dây dưa. Hầu tước đại nhân vô cùng sảng khoái :


      - Bọn họ vốn bị từ bỏ. Nếu bọn họ còn sống, bọn họ nguyện ý với ai hãy để bọn họ cùng người đó !


      - Đúng đúng, ta thấy thống lĩnh Lôi Âu cũng tồi.


      Sau khi Mạnh Hàn lại ra cầu, dường như cũng chờ hầu tước đại nhân trả lời, trực tiếp đổi đề tài:


      - Đại nhân có muốn biết nguyên nhân tại sao người của chúng ta tổn thương lớn, còn kẻ địch lại thất bại hoàn toàn ?


      - Trong chuyện này còn có bí mật gì vậy?


      Ánh mắt hầu tước đại nhân lập tức sáng lên. Đương nhiên hầu tước đại nhân biết Mạnh Hàn có tin tức tình báo rất tường tận. Hầu tước đại nhân vẫn cho đây là công lao của tin tức tình báo. tại Mạnh Hàn như vậy, dường như ý tứ còn có lý do khác?


      - Nhìn cái này !


      Mạnh Hàn vẫy tay về phía sau. Phía sau lập tức có người mang binh khí trong tay mình tới, đưa cho Mạnh Hàn. Mạnh Hàn tiện tay giao cho người hầu đứng bên cạnh hầu tước đại nhân, ra hiệu :


      - Dùng vũ khí của các ngươi thử xem!


      Người hầu dám chậm trễ, trực tiếp rút bội kiếm của mình ra. đương nhiên biết Mạnh Hàn vậy là có ý gì. cần suy nghĩ, dùng hai kiếm đột nhiên giao nhau, đồng thời chém xuống.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 525: Buôn Bán Vũ Khí



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 525: Buôn Bán Vũ Khí


      Rắc tiếng. Bội kiếm của người hầu kia gọn gàng nhanh chóng đứt thành hai đoạn. đoạn bội kiếm phía trước nhanh chóng rơi xuống mặt đất.


      Hầu tước đại nhân vui mừng bất ngờ tiếp nhận từ trong tay người hầu thanh trường kiếm do Mạnh Hàn, đồng thời quan sát hồi lâu. Mạnh Hàn lại cẩn thận quan sát người hầu này chút. nhàng chém như vậy lại có thể chém đứt kiếm. vậy người này hề đơn giản.


      - Kiếm này?


      Hầu tước đại nhân thưởng thức rất lâu, lúc này mới do dự cầm kiếm hỏi:


      - Ngươi lấy thanh kiếm này từ chỗ nào?


      - Chuyện buôn bán binh khí này, đại nhân có hứng thú hay ?


      Mạnh Hàn chút che giấu, dứt khoát ra ý nghĩ của mình.


      Hầu tước đại nhân bất ngờ, vui mừng đột nhiên giọng của Đại điện hạ ở bên cạnh vang lên:


      - Nếu là chuyện làm ăn, loại binh khí này ta muốn mua, ngươi bán ?


      - Bán!


      Con mắt Mạnh Hàn cũng hề nhấc lên :


      - Kiếm tiền, tại sao bán?


      căn bản thừa dịp hai người đều ở xa mới cho hầu tước đại nhân nghe. Đại điện hạ nhìn thấy cũng cảm thấy hứng thú. Điều này khiến cảm thấy có chút kỳ quái nào.


      - Nghe ngươi buôn bán rất cổ quái. Bản thân mình ra giá, lại muốn người mua ra giá, có phải như vậy hay ? xem tại


      Đại điện hạ nghe thấy câu trả lời ngoài ý muốn này, quả thực thể tin vào tai của mình, lại muốn xác nhận chút.


      - Đại điện hạ sai.


      Mạnh Hàn xoay người lại, mặt có thêm nụ cười mang tính nghề nghiệp :


      - Nếu như điện hạ biết quy củ, như vậy điện hạ ra giá !


      - thanh kiếm bình thường, ngân tệ cái. Loại trường kiếm này của ngươi, ta ra giá mười ngân tệ cái. Ngươi thấy thế nào?


      ra Đại điện hạ có chút giác ngộ về chuyện mấy ngày hôm trước mình còn muốn muốn Mạnh Hàn liều mạng, lập tức ra giá.


      - Xin lỗi, ta từ rất lâu còn dùng ngân tệ để kết toán.


      Mạnh Hàn trực tiếp biểu thị đồng ý, nhưng câu này lại thể rất ràng lời từ chối đồng thời còn giống như sỉ nhục ngược lại Đại điện hạ. Mạnh Hàn là Tử tước, cần dùng ngân tệ để kết toán. Bản thân là Đại điện hạ là người thừa kế của Đại Công lại vẫn còn luẩn quẩn với ngân tệ. So với bản thân chính là chênh lệch lớn.


      - kim tệ cái? Cho dù binh khí của ngươi tốt đến mấy, có thể giá trị gấp trăm lần binh khí bình thường sao?


      Đại điện hạ nhất thời có chút nổi giận. Nếu như binh khí của người binh sĩ bình thường tốn kim tệ cái. Vậy nếu muốn vũ trang cho 1 vạn người, lẽ nào phải tiêu tốn hết 1 vạn kim tệ hay sao?


      Hầu tước đại nhân ở bên cạnh vốn muốn hỏi câu này. tại Đại điện hạ hỏi lên, vừa vặn bớt lúc túng giữa hầu tước và Mạnh Hàn lúc đó. Dường như chỉ trong nháy mắt, hầu tước đại nhân hiểu được, sở dĩ Mạnh Hàn đáp ứng làm ăn với Đại điện hạ, phải bởi vì muốn tiền đến phát điên, mà trong quá trình cò kè mặc cả này khó tránh khỏi tổn thương cảm tình. Để Đại điện hạ tới làm chuyện này, so ra thích hợp hơn nhiều khi để bản thân hầu tước đại nhân và Mạnh Hàn .


      Về vấn đề này, Mạnh Hàn dường như có trả lời hứng thú. chỉ vươn tay ra, nhận lấy thanh kiếm từ tay của hầu tước đại nhân cần suy nghĩ, đảo ngược chuôi kiếm trực tiếp nhét vào trong tay Đại điện hạ. Trong lúc Đại điện hạ ngạc nhiên, Mạnh Hàn lại phất phất tay. Trong nháy mắt hần như cùng lúc phất tay, lập tức trong số các thân binh phía sau liền có người cầm binh khí bình thường vút tiếng ném vào trong vòng tròn do mọi người tạo thành.


      - Đây là trăm binh khí bình thường. Nếu như điện hạ nghi ngờ , có thể thử xem.


      Sau khi xong câu này, Mạnh Hàn nhiều lời, chỉ lẳng lặng chờ đợi.


      Hầu tước đại nhân cũng nhìn ra được. biết binh khí của Mạnh Hàn có thể tính là tốt. Nhưng hầu tước đại nhân còn biết nó tốt đến mức nào. Vừa vặn Đại điện hạ muốn hỏi khiến hầu tước đại nhân giảm bớt thắc mắc, khiến hầu tước có thể thực chính mắt nhìn thấy mức độ ưu tú của những binh khí này.


      Ở trong mắt Đại điện hạ, căn bản cũng có gì ngượng ngùng. nhìn Mạnh Hàn tự tin lấy ra trăm thanh kiếm bình thường, cũng chỉ đưa thanh kiếm kia về phía bên cạnh. Lập tức có người tới nhận. Sau đó hai người ra, bắt đầu cầm thanh kiếm của Mạnh Hàn thử chém vào những thanh kiếm bình thường.


      Cho dù là binh khí tốt, chỉ cần có ma pháp tăng thêm cấp bậc cho, cho dù binh khí sắc bén hơn nữa, kiên cố hơn nữa sau khi liên tục chém mười mấy thanh kiếm cũng vì chịu lực và va chạm trở thành binh khí bị tàn phá sứt sẹo. Nếu như những thanh kiếm này tập trung chém vào cùng điểm, như vậy dưới khống chế của hai người có kinh nghiệm, cho dù dùng mười mấy thanh binh khí bình thường, làm hỏng thần binh lợi khí cũng là chuyện vô cùng có khả năng.


      Tuy nhiên, Mạnh Hàn lại nhìn hai người biểu diễn, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Đại điện hạ và hầu tước đại nhân khẩn trương nhìn kết quả thử nghiệm bên kia. Và giống với kiến thức thông thường mà hai người dự liệu. Sau khi liên tục bị hơn ba mươi thanh kiếm bình thường chém vào, hơn nữa mỗi lần đều chỉ chém vào vào điểm thử nghiệm kia của thanh trường kiếm, nhưng cho tới bây giờ, lưỡi kiếm vẫn chưa nhìn ra được có vết sứt mẻ nào xuất . Chí ít tình trạng của thanh kiếm nhìn thấy qua mắt tường vẫn sắc bén như trước.


      Leng keng. Nghe tiếng hai kiếm chém xuống phát ra thanh, nhưng tình hình trước mắt thực khiến người ta trở nên sôi trào. Theo mỗi thanh kiếm bình thường bị chặt đứt, ánh mắt Đại điện hạ và hầu tước đại nhân càng cuồng nhiệt thêm phần. Còn những tướng lĩnh quân đứng bên cạnh, con mắt mở lớn giống như muốn đưa tay ra cướp lấy thanh trường kiếm dường như cắt được vào trong tay, ôm vào trong ngực chết buông ra.


      Thanh trường kiếm của Mạnh Hàn chặt đứt trăm thanh binh khí, cũng hề tốn hao bao nhiêu thời gian. Chờ sau khi người hầu của Đại điện hạ kiểm tra thấy thanh trường kiếm kia hoàn hảo có chút tổn hại đưa vào trong tay của Đại điện hạ, ngoại trừ bị trước sau bị chém nhiều lần có chút nóng ra, cả thanh kiếm đều có biến hóa gì đặc biệt, dường như vẫn giông với ban đầu.


      Đại điện hạ cẩn thận quan sát hồi lâu, đột nhiên có tay ở bên cạnh đưa qua cầm lấy thanh kiếm trong tay, người đó cũng cẩn thận quan sát. Cái tay này là của hầu tước đại nhân. Nhưng lúc này, Đại điện hạ lại hề cảm giác bàn tay hầu tước đại nhân đưa tay có gì đột ngột. Nếu đổi lại là hầu tước đại nhân cầm kiếm, nhất định đưa tay qua đoạt lấy để xem.


      - Đồ tốt!


      Hầu tước đại nhân quan sát mấy lần, lập tức đưa cho người hầu của mình. Lần này người hầu của hầu tước xem càng cẩn thận hơn. Ngón tay của ngừng miết lưỡi kiếm, giống như muốn vướt mặt nhẵn nhụi tìm ra nguyên nhân cứng rắn sắc bén của thanh kiếm này vậy

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 526: Buôn Bán Vũ Khí (2)



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 526: Buôn Bán Vũ Khí (2)


      Đối với Mạnh Hàn mà , cái thanh kiếm này cũng có gì quá kỳ lạ. Chỉ là tăng thêm mấy chục lần rèn kiếm, chất lượng mài đều nhau mà thôi. Dưới chỉ điểm của Mạnh Hàn, huynh đệ người lùn chế tạo ra được cái búa lớn tự động nện gõ.


      Đương nhiên, trong việc này thể thiếu được hỗ trợ của tiểu ma nữ. Chỉ có điều, tiểu ma nữ chỉ cần khắc trận pháp trôi nổi thuật phía cây búa cực lớn cứng rắn này mà thôi. Sau khi cây búa lớn nặng nề kia được tăng thêm thuật trôi nổi tác dụng của nó liền tăng lên.


      Đột nhiên cắt đứt ma lực cung cấp, búa lớn dưới tác dụng của trọng lực chuyển động dọc theo quỹ đạo cố định. Kết quả cuối cùng chính là đánh lần thanh kim loại ở đe sắt. Sau đó chuyển thành ma lực, lại dâng lên rơi xuống lần nữa. Quá trình chính là đơn giản như vậy.


      Tuy nhiên, đối với huynh đệ người lùn mà , cái này giống như chế tạo cái thần khí. ai có thể dùng lực cánh tay để sử dụng cái búa lớn nặng đến 10 tấn kia. Ngay cả tiểu ma nữ khắc hoạ trận pháp trôi nổi thuật, cũng phải khắc họa đủ mười mấy trận pháp mới có thể bảo đảm búa lớn có thể bị nhàng được nhấc lên. Nhịp điệu đánh xuống rèn được huynh đệ người lùn khống chế.


      tại bọn họ với tay nghề cao siêu, thậm chí có thể trực tiếp đặt dưới chiếc búa lớn này tạo thành phôi thô. Sau đó khi Mạnh Hàn thiết kế chế tạo dây chuyền sản xuất tiến tới làm gia công, như vậy binh khí có thể thành hình.


      Để tăng thêm độ sắc bén và kiên cố, Mạnh Hàn thậm chí còn tăng thêm vào đó chút ít thép Pa Lami và bạc bí có thể tăng lên độ cứng cho sắt thép. Nhờ vậy mới có biểu ưu việt như ngày hôm nay, dù bị tăm thanh binh khí bình thường chém liên tục vào thanh kiếm vẫn hề có tượng biến hình.


      Đương nhiên, chi phí cho thanh kiếm này cũng tăng lên. may, chỉ cần tăng thêm lượng , phẩm chất của vũ khí lại tăng lên diện rộng. Nếu xét về tổng chi phí, cũng chỉ tăng lên chừng gấp đôi.


      Lúc này ánh mắt Đại điện hạ, từ thanh trường kiếm trong tay hầu tước đại nhân chuyển tới phía sau Mạnh Hàn. Các thân vệ của Mạnh Hàn, mỗi người đều đeo loại binh khí này. trách được hai trăm người có thể quét ngang sáu ngàn người. Bản thân bọn họ có thực lực cường hãn, hơn nữa binh khí sắc bén như vậy, lực chiến đấu được tăng lên phải là đơn giản như thêm .


      ràng, tất cả mọi người chú ý tới vấn đề này, ánh mắt bắt đầu nóng rực lên. Nếu như binh sĩ trong đội thân vệ của mình đều sử dụng vũ khí như vậy, đây là chuyện khiến người ta chờ mong tới mức nào và khiến kẻ địch sợ hãi tới mức nào? Tin tức còn tốt hơn chính là, Tử tước đại nhân Antonio lãnh chúa Hoàng Sa Thành sản xuất loại vũ khí này có ý định thực cuộc trao đổi này.


      - kim tệ thanh trường kiếm! Ta muốn một ngàn thanh trường kiếm như vậy!


      Rốt cuộc bản thân Đại điện hạ cứng rắn nâng giá cả lên đến cấp kim tệ, cắn răng ra con số này. có cách nào. Lần trước phòng đấu giá tổn thất sáu mươi vạn kim tệ. phải gánh chịu trong đó hơn hai mươi vạn. tại cũng còn giàu có như trước kia.


      - Hai kim tệ cái, ta muốn năm ngàn cái như vậy!


      Bên cạnh giọng của hầu tước đại nhân trực tiếp truyền tới. Giá cả được nâng lên gấp đôi. Đương nhiên, số lượng cũng hơn gấp năm lần. xong, hầu tước đại nhân vẫn mỉm cười, cho Đại điện hạ ánh mắt khiêu khích như có như . Sau khi nhận được quyền kinh doanh nửa tơ lụa, tài lực của hầu tước đại nhân tăng mạnh, giàu nứt đố đổ vách. thanh chuyện của hầu tước đại nhân cũng rất cao. Tổng cộng 1 vạn kim tệ, có thể lấy ra bất kỳ lúc nào.


      - Thành giao, đại nhân!


      Mạnh Hàn rất trực tiếp đưa tay ra nắm lấy bàn tay của hầu tước đại nhân, đại diện ột lần giao dịch thành công. Nhưng Mạnh Hàn vẫn bổ sung câu:


      - Tuy nhiên, đại nhân, dù thế nào việc giao hàng cũng chỉ thực sau khi cuộc chiến tranh lần này chấm dứt.


      - Đương nhiên, ta hiểu !


      Hầu tước đại nhân gật đầu, sau đó hơi lui về phía sau hai bước. Dường như hầu tước đại nhân tỉ mỉ quan sát Mạnh Hàn, dáng vẻ giống như đây là lần đầu tiên nhìn thấy vậy. Hầu tước đại nhân tỏ ra kỳ quái hỏi:


      - Ta rất hiếu kì, Hoàng Sa Thành ngươi còn có chuyện buôn bán nào làm nữa?


      - Chuyện làm ăn lỗ vốn, ta làm!


      Mạnh Hàn sửng sốt, sau đó rất nghiêm túc trả lời vấn đề của hầu tước đại nhân.


      Sau khi nghe thấy Mạnh Hàn trả lời như vậy, hầu tước đại nhân cũng chút sửng sốt, sau đó bắt đầu bắt đầu cười ha hả. Hầu tước đại nhân vung tay lên, dẫn theo người của xoay người rời . Mới vừa được hai bước, hầu tước đại nhân chợt nghe được Mạnh Hàn ở phía sau kêu lên:


      - Đại nhân, người hầu của ngài mang thanh trường kiếm kia . Dường như là hai kim tệ. Nhớ kỹ thời điểm giao tiền phải tính toán ràng!


      câu này khiến hầu tước đại nhân ở phía trước lảo đảo thiếu chút nữa ngã. Hầu tước đại nhân quay đầu trở lại, gần như là cười khổ liếc mắt nhìn Mạnh Hàn cái, lắc đầu cái. Tiếp đó cười ha ha rời khỏi.


      Sắc mặt Đại điện hạ tái nhợt. Vừa rồi bị hầu tước đại nhân tăng giá tiền chẳng khác nào sỉ nhục . muốn dự định rời khỏi, giọng của Mạnh Hàn lại đột nhiên vang lên:


      - Điện hạ, một ngàn thanh trường kiếm kia, ngài còn muốn hay ?


      Đại điện hạ định bước chân lập tức kinh ngạc xoay người lại, nhìn Mạnh Hàn. do dự chút hỏi:


      - Ngươi có thể bán cho ta sao?


      Vừa nãy cho rằng Mạnh Hàn và hầu tước đại nhân kết bè với nhau hạ thấp thể diện của .


      - Chuyện làm ăn là chuyện làm ăn, liên quan tới giao tình.


      Mạnh Hàn cười hì hì :


      - Tuy nhiên, phương diện giá cả điện hạ chỉ có thể dựa theo giá như của hầu tước đại nhân. Về điểm này, ta nhượng bộ. Chuyện làm ăn thua lỗ ta tuyệt đối làm! truyện từ


      - Ngươi sợ sau khi quân đội của ta phối hợp với binh khí của ngươi, quay lại đối phó với ngươi, san bằng Hoàng Sa Thành của ngươi sao?


      Quỷ thần xui khiến, Đại điện hạ vừa mở miệng liền ra câu này. Sau khi xong Đại điện hạ mới phát giác lời này thích hợp. Đây phải là buộc Mạnh Hàn bán binh khí cho sao? Trong lòng thầm hối hận. Chung quy mình vẫn có phần dễ kích động.


      - Ta hết sức chờ mong quân đội của điện hạ có thể đến Hoàng Sa Thành của ta!


      Nụ cười mặt Mạnh Hàn hoàn toàn thay đổi. Dường nhau đối mặt với khách hàng lớn vậy. Mạnh Hàn hơi cúi người :


      - Như vậy, ta mới có thể có cơ hội bán binh khí kia lại bán cho điện hạ!


      - Bán lại cho ta? Ngươi vậy là có ý gì?


      Nghe thấy Mạnh Hàn như vậy, Đại điện hạ cảm thấy rất nghi hoặc. Trong thời gian ngắn như vậy, từ đầu đến cuối thể lý giải được, Mạnh Hàn như vậy rốt cuộc là có ý gì.


      Công chúa Catherine ở thành bảo cự thạch cách xa đó, vẫn ngừng quan tâm đối với Mạnh Hàn, quan tâm đối với Hoàng Sa Thành.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :