Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 517: Đáng giá?



      Chương 517: Đáng giá?


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Những gia hỏa thu thập tình báo này vừa nghe là làm việc cho thành chủ đại nhân Hoàng Sa Thành, mỗi người đều dũng giành trước. có ai quan tâm mình gặp phải nguy hiểm tính mạng tới gần quan sát tình hình của quân đội xâm lược kia là chuyện nguy hiểm tới mức nào.


      Bởi vì chuyện kia có ý nghĩa là chỉ cần bọn họ đúng lúc đưa đến tin tức tình báo chính xác, khoản thu nhập khả quan còn nhiều kim tệ hơn so thu nhập trong năm qua chảy vào miệng túi của mình. Dưới trọng thưởng, nhất định có dũng phu. Câu này cũng được áp dụng tương tự ở thế giới này.


      Đối lập với nhanh nhạy tin tức của Mạnh Hàn, phía bên Đại điện hạ lại có vẻ sứt đầu mẻ trán. Cho dù Đại điện hạ xem như có chút thiên phú về quân , tuy nhiên cũng chỉ là xem như, là có chút mà thôi. So với thống soái thực , vẫn còn kém xa lắm. Nhưng người thích hợp làm thống soái quân đội trước đây rất lâu qua lại thân cận với hầu tước đại nhân. Điều này khiến lão Đại Công thể cân nhắc đưa đứa con trai vô dụng của chính mình lên vị trí này.


      Đương nhiên, lão Đại Công cũng đoán chắc, hầu tước đại nhân hi vọng công quốc Transco gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, cho nên mới yên tâm lớn mật cho con trai của mình lên làm thống soái, cho hầu tước đại nhân danh hiệu phó thống soái. Hành động này, vừa xem có vẻ như gián tiếp kiềm chế hầu tước đại nhân chút, thứ hai là cho con trai của mình kiếm được thêm chút quân công. Thứ ba là có thể chính là muốn tỏ ra chán ghét đối với hầu tước đại nhân chút.


      Tự nhiên, có ai sẽ để ý tới hành động của Đại điện hạ. Phía bên hầu tước đại nhân lại có thể cùng Mạnh Hàn nhận được một phần tin tức tình báo của . Chỉ phần tin tức tình báo này, đủ khiến hầu tước đại nhân và các cố vấn của xác định được, những thành viên quân nhân xâm lược, kết hợp binh lực của những kẻ xâm lược. Qua đó bọn họ có thể suy đoán được thực lực, thậm chí mơ hồ có thể suy đoán được bước tiếp theo của quân địch.


      Tuy nhiên mọi người rất nhanh liền phát được. Sau khi Đại điện hạ trở thành thống soái còn có tác dụng quan trọng. Đó chính là danh chính ngôn thuận dùng quân lệnh ra lệnh cho người của hầu tước đại nhân chấp hành vài nhiệm vụ nguy hiểm. Đại điện hạ vừa loại bỏ được vài người chướng mắt, đồng thời còn có thể làm suy yếu lực lượng của hầu tước đại nhân tới cực điểm. Đối với hành động này, hầu tước đại nhân lại cách nào được điều gì. Đây chính là mưu quang minh chính đại. ra như vậy mới khó đối phó nhất.


      Chỉ trong khoảng chưa tới hai ngày đường nữa, nhân số sáu ngàn kỵ binh cũng là bộ đội tiên phong của quân xâm lược tiếp cận tới thành bảo quân . Hầu tước đại nhân cũng cảm thấy thể tiếp tục rùa rụt cổ ở trong thành bảo được nữa. Công quốc cần người giành thắng lợi để khiến lòng quân phấn chấn. Cho nên, hầu tước đại nhân đưa tin tức tình báo này ra trước cuộc họp thống soái.


      - Chỉ có mấy ngàn kỵ binh mà thôi. Bọn chúng có ma pháp sư, rất dễ dàng bị đánh tan, phải sao?


      Đại điện hạ cười híp mắt ra những lời này. Sau đó lập tức hạ lệnh:


      - Đơn giản, ta lấy thân phận thống soái ra lệnh, Tử tước Antonio dẫn theo quân đội của đánh tan đám kỵ binh này.


      - Ta chỉ có hai trăm người, đối mặt với sáu ngàn kỵ binh sao?


      Mạnh Hàn nghe thấy mệnh lệnh hoang đường như vậy, trong lòng cũng khỏi cảm thấy buồn nôn tới cực độ. Công quốc như vậy, thống soái quân đội như vậy còn có ý nghĩa gì sao?


      - Đương nhiên phải mình ngươi!


      Đại điện hạ cười hì hì tiếp tục . Sau đó liên tiếp điểm tên của mười mấy người. hề ngoại lệ, những người này đều là người của hầu tước đại nhân. Binh sĩ của tất cả mọi người gộp lại, chỉ có khoảng bốn ngàn.


      - Các ngươi là quân tiên phong.


      Sau khi Đại điện hạ cười chỉ những người này, lúc này mới bổ sung thêm câu, chính là mệnh lệnh tiếp theo. truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm


      Tiếp theo tất nhiên chính là người của . Tuy nhiên, người của phải là quân tiên phong, mà là trung quân kháng địch, nhân số sáu ngàn người, hơn nữa dẫn dắt toàn bộ quân chính quy.


      Nghiêm khắc mà , đội quân vạn người đối phó với sáu ngàn người, dường như có gì đáng . Nhưng mọi người đều hiểu , đây chính là cạm bẫy của Đại điện hạ bố trí nhằm vào người bên phía hầu tước đại nhân. Binh lính của mười mấy lãnh chúa chỉ có khoảng bốn ngàn người, hoàn toàn chưa từng hợp tác với nhau.


      Cho dù có chỉ huy thống nhất, cũng giống như đám cát rời rạc. Bọn họ làm quân tiên phong đối mặt với sáu ngàn quân binh chính quy được lấy được của cải, sĩ khí được kích thích lên cao đến mức có thể quan sát chúng sinh. Kết quả thế nào, mọi người đều có thể tưởng tượng ra được.


      Hung tàn nhất chính là, nghiêm khắc mà , binh lính riêng của các lãnh chúa đều là nhóm người có lực chiến đấu cường hãn, cũng là nhóm lực lượng lớn nhất do lãnh chúa tập trung tới. Những người này cho dù chết cũng có thể lôi kéo theo ít kẻ địch tiến vào địa ngục. Còn lại tàn quân của kẻ địch phải đối mặt với sáu ngàn quân chính quy tinh nhuệ. Người của hầu tước đại nhân làm bia đỡ đạn. Người của Đại điện hạ người lại ung dung hái quả đào hưởng thụ thành quả thắng lợi.


      Muốn phản kháng, trừ phi tại hầu tước đại nhân trở mặt với lão Đại Công. Nếu , trái lệnh tuân cũng đủ khiến bọn họ bị đưa lên đoạn đầu đài. Vấn đề là tại hầu tước đại nhân vẫn chưa chuẩn bị trở mặt với lão Đại Công. Hơn nữa với tình hình chiến tranh trước mắt, cũng phải là lúc mọi người giở mặt với nhau.


      - An bài như thế có vấn đề!


      Hầu tước đại nhân lập tức phản đối.


      - Ta là Thống soái. Nếu như có vấn đề, ta tự nhận lỗi từ chức. Nhưng có phải có vấn đề hay , vẫn cần thực chứng minh.


      Đại điện hạ dương dương đắc ý cười . Dù sao nữa chỉ cần có thể khiến tất cả những người này chịu chết, đạt được mục đích của mình. Cho dù phải nhường lại vị trí thống soái, cũng thỏa mãn. Vấn đề này trừ phi có thực chứng minh an bài có vấn đề, chính là những người này đều chết, mới tính là có vấn đề.


      ngược lại, nếu như an bài như thế vẫn thắng lợi, vậy sắp xếp thành vấn đề, còn có thể tiếp tục ngồi ở vị trí thống soái. Nhưng hầu tước đại nhân cam lòng hi sinh nhiều người của mình như vậy, để chứng minh Đại điện hạ sắp xếp có vấn đề sao?


      - Rất tốt!


      Lúc này, trong mắt hầu tước đại nhân giống như bốc lên đốm lửa. Trong miệng hầu tước đại nhân nghiến răng nghiến lợi ra hai chữ này. Ngay lập tức mặt lại ra nụ cười:


      - phải là mấy ngàn binh lính riêng thôi sao? Có thể đổi lấy sáu ngàn bộ đội tiên phong của kẻ địch, đáng giá!


      Trong nháy mắt hầu tước

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 518: Xuất hành sa hoa



      Chương 518: Xuất hành sa hoa


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      trắng ra vẫn là mấy chữ kia, vì đại cục, có thể hi sinh phần lợi ích nào đó. tại sắp hi sinh chính là binh lính riêng của mười mấy lãnh chúa, kể cả Mạnh Hàn ở bên trong. Còn bản thân lãnh chúa quý tộc lại hoàn toàn có thể cần để ý tới.


      Nếu như Đại điện hạ dám khư khư cố chấp, buộc những quý tộc này ra chiến trường chịu chết, như vậy cần chờ hầu tước đại nhân phát động, tin tưởng quý tộc giai tầng cùng với những lãnh chúa bên phía lão Đại Công nhảy ra ngăn lại.


      Quý tộc chính là quý tộc. Cho dù là quý tộc có mối quan hệ đối địch, cũng thể bị dễ dàng hi sinh như vậy. Nếu như ngày hôm nay kẻ chết chính là những lãnh chúa này, như vậy hôm nào đó hầu tước đại nhân ra lệnh, có phải những quý tộc khác cũng phải chịu chết? hay


      Nếu như tiếp sau hầu tước đại nhân cũng muốn phản kích, nếu như những thân binh này bị tiêu diệt hoàn toàn, như vậy những lãnh chúa đại nhân này liều mạng chiến đấu đến người cuối cùng, mặc kệ có giành thắng lợi hay thất bại, quân công đều thiếu được.


      Thậm chí hầu tước đại nhân còn có thể táp ngược lại. Trung quân cố ý lùi lại, khiến tính mạng của quân tiên phong bị tổn thất. lưng những người của Đại điện hạ phải gánh lấy tội danh này. Bọn họ những có công, trái lại còn có tội.


      Chỉ là câu đơn giản như vậy, khiến khuôn mặt đắc ý của Đại điện hạ biến sắc. hoàn toàn ngờ được, trong tử cục này còn có phương thức giải quyết như vậy. Điều này cũng trách được Đại điện hạ. Cho dù là con trai của lão Đại Công, cho dù từng gặp qua vài kẻ quỷ quyệt phương diện chính trị, nhưng với đấu tranh ngươi chết ta sống, vẫn chưa từng trải qua. Bàn về kinh nghiệm đấu tranh, Đại điện hạ vẫn còn ở trong giai đoạn ngây thơ.


      thậm chí cho rằng, trong quân doanh này, cho dù mình hoàn toàn khống chế được, nhưng quân lệnh như sơn. Mình lấy thân phận thống soái ra lệnh, những quý tộc lãnh chúa kia phải an bài đội quân của mình chủ động chết.


      Gần như tất cả các lãnh chúa đều nghĩ như vậy, ngoại trừ Mạnh Hàn. Bảo các thân vệ của mình chịu chết? Có thể như vậy sao? đến thân phận sinh đôi của bọn họ bây giờ là người khiến Mạnh Hàn yên tâm nhất, chỉ riêng số lượng kim tệ Mạnh Hàn đầu tư ở người bọn họ vượt qua mấy chục vạn. Nếu như dùng để chế tạo quân đội bình thường, đủ để vũ trang ười vạn người. Mạnh Hàn sao có thể để tâm huyết của mình chịu chết được?


      - Cái gì? Ngươi muốn cùng lên với các thân vệ của mình sao?


      Sau khi hầu tước đại nhân nghe thấy cầu của Mạnh Hàn, nhịn được há hốc miệng. Biết bốn ngàn quân chính quy đối đầu với sáu ngàn kỵ binh chính quy tinh nhuệ là kết quả thế nào, vẫn còn đòi xông lên chiến trường? Lẽ nào Mạnh Hàn choáng váng rồi sao?


      - Đúng, ta muốn cùng với các thân vệ của ta.


      Mạnh Hàn lập lại cầu của mình.


      - Tin tưởng ta, Tony. Phía bên ta phái tướng lĩnh dẫn đầu đội ngũ. Cho dù tất cả các thân binh đều chết hết, cũng tuyệt đối có thể kiếm được phần quân công dày. Ngươi cần thiết phải mạo hiểm.


      Hầu tước đại nhân vẫn lấy điểm xuất phát của mình để cân nhắc tới cảm nhận của Mạnh Hàn. Đương nhiên, có nhiều thời điểm hầu tước đại nhân cũng quan tâm Mạnh Hàn. Lấy lập trường của , thực có cách nào hiểu Mạnh Hàn làm như vậy là vì cái gì. Chỉ có thể đơn giản quy kết lại điểm, Mạnh Hàn nỡ từ bỏ:


      - Tony, ta biết ngươi bỏ ra cái giá rất lớn người các thân binh của ngươi. Nhưng tại tình phải đơn giản như vậy. Đây là chịu chết!


      Người cũng thể hiểu được suy nghĩ của Mạnh Hàn chính là những lãnh chúa bị Đại điện hạ điểm danh kia. Dưới cái nhìn của bọn họ, hầu tước đại nhân đã sắp xếp xong xuôi tất cả. Dù sao nữa chỉ là chút quân mà thôi. Tuy nhiên, đau lòng đau lòng, nhưng mình cần mạo hiểm như thế. Sau này cùng lắm tạo ra đội quân mạnh hơn là được rồi.


      Sao có thể có người nào ngốc như Mạnh Hàn, lại muốn cùng chết với đám tiện dân như vậy?


      Mạnh Hàn đương nhiên thấy được ánh mắt các lãnh chúa khác nhìn mình giống như nhìn kẻ ngu si, nhưng để ý. phát , mình dường như càng ngày càng xa cách các quý tộc của thế giới này. Bản thân bị những người này xem là quái vật. Thậm chí có mấy quý tộc lãnh chúa cùng phe cánh có chút cảm giác căm thù đối với Mạnh Hàn. Điều này khiến Mạnh Hàn cảm thấy rất vui.


      Có thể tưởng tượng được, cất nhắc của hầu tước đại nhân đối với Mạnh Hàn, giống như uy hiếp đến vị trí của những người trong cùng trận doanh. Dựa theo lý giải của Mạnh Hàn, nếu thể phòng ngừa, điều này trở thành tranh đấu phe phái ngay trong trận doanh của hầu tước. Có thể Mạnh Hàn hề ý thức được, thời điểm sau khi quấn lợi ích của mình vào cùng chiến xa với các quý tộc, càng ngày càng nhiều quý tộc theo Mạnh Hàn kiếm tiền cũng như chuyện vì Mạnh Hàn. từ từ bị căm thù.


      - Có lẽ ta có chút biểu của chim đầu đàn.


      Trong lòng Mạnh Hàn thầm nghĩ, đồng thời cũng thầm cảnh giác. Mặc kệ ở thế giới nào, cây cao chịu gió lớn dường như là thiết luật thông dụng:


      - Có lẽ lần này sau khi sống lại, làm người trốn ở phía sau hậu trường khá hạnh phúc hơn điểm.


      Đây là suy nghĩ thực trong lòng Mạnh Hàn lúc này.


      Cuối cùng, mặc dù hầu tước đại nhân , nhưng Mạnh Hàn vẫn dẫn theo đội ngũ của mình xuất phát. Cùng tiếp nhận nhiệm vụ với Mạnh Hàn còn có mười mấy quý tộc lãnh chúa. Có kẻ châm biếm Mạnh Hàn là kẻ ngu si. Có người thầm khinh thường Mạnh Hàn. Có kẻ lại cười đau khổ của người khác. Rất nhiều người với những phản ứng khác hẳn nhau. Kết quả sau khi thương lượng, Mạnh Hàn dẫn theo đội thân vệ của mình, hầu tước đại nhân phái tướng lĩnh khác dẫn theo những quý tộc khác tập hợp binh mã riêng, đồng thời đến tiền tuyến.


      Đưa mắt nhìn theo đám người Mạnh Hàn rời khỏi, Đại điện hạ nhịn được lộ vẻ vui mừng. Mạnh Hàn làm vậy chính là tự mình muốn chết, trách được người khác. Ngay cả hầu tước đại nhân cũng phản đối.


      Chỉ có điều, cảm thấy rất kỳ quái chính là tại sao Mạnh Hàn muốn ra chiến trường, còn quên ngồi chiếc xe ngựa sa hoa của , đồng thời còn mang theo hai tiểu thị nữ mỹ lệ theo vào trong xe. Lẽ nào Mạnh Hàn còn muốn trước khi chết được phong lưu khoái hoạt hay sao?


      Cũng ít người đều hoang mang suy nghĩ giống như Đại điện hạ. Tuy nhiên có bất kỳ người nào gì. Với người sắp chết có gì để tính toán. Cứ để phong lưu khoái hoạt, vậy thế nào?


      Mặc dù nghiêm khắc mà đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn được xem là ra chiến trường theo đúng nghĩa, nhưng ngồi ở trong xe ngựa thiết giáp, Mạnh Hàn cũng hề cảm thấy khẩn trương gì cả.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 519: Xuất hành sa hoa (2)



      Chương 519: Xuất hành sa hoa (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      đội đại kiếm sư cao cấp tạo thành thân binh, trong đó còn có mười mấy đại kiếm sư đỉnh phong và hai vị Kiếm Thánh. Hơn nữa kể cả Mạnh Hàn mình nữa là có ba ma pháp sư. chiếc xe thiết giáp ma pháp. Còn nữa, trong tay mỗi người đều có bốn quyển sách Hỏa cầu thuật có uy lực cấp bốn và có quyển sách đại hỏa cầu với uy lực cấp bảy. Đừng là sáu ngàn kỵ binh có ma pháp sư, cho dù có mười ma đạo sư trở xuống, Mạnh Hàn cũng tự tin sau mấy vòng công kích có thể tiêu diệt sạch bọn họ.


      Mạnh Hàn tự hỏi mình vấn đề khác. Ngay cả trong cùng trận doanh với hầu tước đại nhân cũng có người tỏ ra bất mãn đối với mình. ràng mình ở phương diện khác danh tiếng của mình quá lớn. Mình chiếm cứ vị trí trọng yếu, cũng có nghĩa là cản trở con đường tiến lên của người khác. Mạnh Hàn cần nghiêm túc cân nhắc chút, sau này mình muốn xông pha chiến đấu dưới trướng của thế lực chính trị nào đó hay sao?


      Cùng theo Mạnh Hàn, còn có binh lính riêng của các lãnh chúa còn lại kia. Những người này ngoại trừ tướng lĩnh thống lĩnh binh sĩ ra, những người khác còn biết bọn họ làm thế nào để đối mặt với kẻ địch, số lượng kẻ địch thế nào, thậm chí biết chủ nhân của bọn họ chỉ định cho bọn họ tương lai vận mệnh ra sao?


      Bọn họ chỉ biết theo dẫn dắt của tướng lĩnh, biếng nhác xuất phát theo đội ngũ. Sau đó khi bọn họ nhìn thấy xe ngựa xa hoa của Mạnh Hàn, tưởng tượng thấy hai tiểu thị nữ xinh đẹp kia, trong lòng bọn họ vừa mắng quý tộc sa hoa, vừa lười biếng theo ở phía sau. Cũng may đãi ngộ của mọi người cũng tệ. Chí ít mỗi lãnh chúa đều phân phối vật cưỡi cho binh lính của mình.


      Sau ngày hành quân gấp gáp, ngoại trừ đội ngũ của Mạnh Hàn, hết nửa đám người đều mệt mỏi muốn co quắp. Tướng lĩnh dẫn dắt đội ngũ ra lệnh nghỉ ngơi chút. Những gia hỏa chạy suốt ngày, lập tức từ ngựa trượt xuống, nằm mặt đất, ngay cả đầu ngón út cũng lười cử động.


      Chỉ có đội ngũ của Mạnh Hàn vẫn duy trì đội hình. Đến địa điểm nghỉ ngơi, mọi người bắt đầu đóng quân đâu vào đấy, hề có chút biểu hoảng loạn nào. Hơn nữa mỗi người dường như đều có tinh lực dồi dào, chút mệt mỏi nào.


      Nhìn cảnh tượng như vậy, ngay cả tướng lĩnh có kinh nghiệm dẫn quân phong phú cũng trong lòng cũng khỏi thầm gật đầu tán thưởng. Thân binh như vậy, nếu như bỏ qua đáng tiếc. Bọn họ lại biết, trong mắt Joey và Juli liên tục chạy ngày như vậy hề có chút áp lực chiến đấu nào.


      Đối với bọn họ mà , quả thực di chuyển như vậy tính là chuyện gì. Trong hành động trả thù vừa rồi, trong lần vô cùng nguy hiểm, bọn họ bị mấy đoàn lính đánh thuê đuổi giết chặn đường. Bọn họ người rời ngựa gần như di chuyển ròng rã suốt năm ngày.


      Sau khi các thân binh dựng xong nơi đóng quân đơn giản, Mạnh Hàn mới cùng hai người thị nữ nâng đỡ hai bên chậm rãi bước xuống xe ngựa. Trong ánh mắt kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm của đám người, Mạnh Hàn dưới hầu hạ của hai tiểu thị nữ, chút hoang mang rửa tay, uống nước, sau đó vô cùng tao nhã hưởng thụ mỹ thực.


      Điều càng làm ọi người cảm thấy nhịn được bất bình chính là trong lúc Mạnh Hàn ăn cơm, hai tiểu mỹ nữ người bóp vai cho Mạnh Hàn, lại ngồi xổm ở bên chân Mạnh Hàn, nhàng đấm chân cho Mạnh Hàn.


      Người so với người khác nhau như vậy, thực làm cho người ta tức chết. Bên này người ngựa đều mệt đến nức muốn cử động. Trong khí đó Mạnh Hàn ở bên kia lại hưởng thụ sa hoa như vậy. Đây vốn phải là đội quân chính quy.


      Cho dù tướng lĩnh cũng có cách nào đè ép được tâm tình này. Trong nháy mắt, lập tức có ít người kêu la ầm ĩ. Sau đó, càng nhiều người bắt đầu kêu réo. Mãi đến tận lúc mọi người đều nhịn dược bất bình nhảy lên để thể bất mãn của mình.


      - Xem kìa. phải tất cả mọi người đều có sức lực sao?


      Mạnh Hàn nhìn về phía mấy vị tướng lĩnh đến điều đình với mình.


      khẽ mỉm cười chỉ vào mọi người chung quanh cười :


      - Vừa vẫn còn như chó giả chết, bây giờ phải đều sinh long hoạt hổ sao? Sau khi ăn cơm xong ngươi đến chuyến. Ta có chuyện muốn với ngươi!


      Tướng lĩnh dẫn đội là người lính dày dạn kinh nghiệm chiến đấu. Nhưng khi đối mặt với Mạnh Hàn, Mạnh Hàn thực có cơ hội phản đối mệnh lệnh. Ngay cả câu còn ra được. chỉ có thể nghiêm chỉnh trở về nơi tạm thời xây dựng đóng quân để nghỉ ngơi. Sau khi an bài tốt tất cả mọi chuyện, lịa vội vàng tới chỗ của Mạnh Hàn.


      - Kẻ địch ở cách đây khoảng năm mươi dặm, cũng nghỉ ngơi.


      Mạnh Hàn sớm thông qua tầm nhìn của sủng vật đám mây thấy được đám kỵ binh của quân địch. gọi tướng lĩnh dẫn đầu đội ngũ lại đây, vẫn muốn thông qua kinh nghiệm phong phú của , để tìm hiểu vài chuyện:


      - Ngươi ở trong quân đội hẳn ít thời gian. Ta rất muốn biết, chúng ta mặt đối mặt đánh bại những gia hoả kia để nhận được công lao lớn, hay là ban đêm đánh lén nhận được công lao lớn hơn.


      - Ách!


      Tướng lĩnh dẫn đội bị Mạnh Hàn trực tiếp hỏi như vậy, tìm được manh mối. Dọc đường mình luôn đau đầu suy nghĩ dẫn theo đội quân chính quy như thế làm sao có thể dưới tình huống lo đào binh vẫn có thể còn sống trở về, vị Tử tước đại nhân Antonio trước mắt này ngờ lại hỏi mình, chiến công khi đánh chính diện lớn hay đánh lén có công lao lớn hơn? đùa với mình saosao?


      may, Mạnh Hàn và những các thân binh hoàn toàn ung dung để ý tới khiến tướng lĩnh dẫn đầu đội ngũ dường như nhìn thấy chút hi vọng. Chí ít vị Tử tước đại nhân trước mắt này phải đùa với , mà nghiêm túc hỏi . Cho dù mọi người tỏ ra để ý đến, vị tướng lĩnh kia vẫn khỏi cảm thấy tim đập tăng nhanh nhịp. nghĩ đến khả năng. Có lẽ vị đại nhân này an bài các lực lượng khác của mình nên mới muốn tự mình dẫn theo đội ngũ xông pha chiến trường. có lực lượng che giấu, chừng, cuộc chiến đấu này có thể trở mình.


      - Đại nhân, bất kể chiến đấu như thế nào, chỉ cần đánh bại kẻ địch đó chính là công lao.


      Nghĩ tới đây là trận chiến đấu mang đến công lao và lợi ích, tướng lĩnh kia cũng nhịn được có chút mong đợi. Trong lúc chuyện, cũng tỏ ra thú vị hơn rất nhiều:


      - dễ nghe chút, cho dù ngài đánh rắm ra, khiến kẻ địch chết vì hôi, đó cũng vẫn là công lao thực . Bất kỳ ai cũng cướp được công lao của ngài!


      câu thô tục lại lập tức khiến Mạnh Hàn bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với vị tướng lĩnh trung niên dẫn đầu đội ngũ này. Sau khi chứng kiến diễn xuất như người chìm đắm trong sa hoa, người này còn có thể tâm bình khí hòa đứng ở trước mặt mình như vậy, thậm chí mơ hồ chờ mong mình giành được thắng lợi.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 520: Đột phá đường máu



      Chương 520: Đột phá đường máu


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Giả hỏa này rất thú vị.


      - Ngươi tên là gì? tại có phẩm cấp thế nào?


      Nếu cảm thấy tướng lĩnh này thú vị, Mạnh Hàn đột nhiên có cảm giác thể , muốn hỏi cho ràng. Người trong quân đội mình vẫn chưa lên tuyến. Tuy nhiên người này mặc dù là người trong quân đội nhưng chắc hẳn phải là người được hầu tước đại nhân coi trọng. Bằng với nhiệm vụ chịu chết này, hầu tước để đứng ra.


      - Đại nhân, ta tên gọi là Lôi Âu, tại chỉ là thống lĩnh. Ta là kỵ sĩ.


      Thống lĩnh Lôi Âu gần như thể chờ đợi được nữa, lập tức báo tên của mình cho Mạnh Hàn biết, thậm chí ngay cả việc là kỵ sĩ cũng ra.


      - Như vậy, thống lĩnh Lôi Âu, ngươi có thể cho ta biết, thế nào mới có thể tiêu diệt được kẻ địch, nhưng có có thể thu được rất nhiều tù binh nô lệ hay ?


      Mạnh Hàn vừa nghe thống lĩnh Lôi Âu trả lời, liền hiểu được chút gì. Nếu Lôi Âu có ý định thân cận với mình, Mạnh Hàn cũng keo kiệt chia chút lợi ích cho :


      - Gần đây ta có hơi thiếu tiền, cần làm chút buôn bán.


      - Nếu như vậy, ban đêm đánh lén hẳn tốt hơn chút.


      Thống lĩnh Lôi Âu chậm rãi suy ngẫm chút, sau đó cẩn thận trả lời:


      - Tuy nhiên, dựa vào những người chúng ta dẫn theo...


      xong, Lôi Âu lắc đầu tiếp nữa. tin tưởng Mạnh Hàn có thể hiểu được.


      - Lúc nào trung quân đến? Chúng ta phải trước bọn họ.


      Mạnh Hàn hời hợt , dường như sắp đối mặt phải là sáu ngàn tinh nhuệ kỵ binh, mà sáu ngàn đứa trẻ con vậy:


      - Ngươi dẫn dắt những người này, nếu để cho bọn họ sống sót, liệu sẽ có người cảm ơn ta hay ?


      - Đại nhân, thể lưu lại toàn bộ, nhưng thể người cũng lưu lại.


      Trong chớp mắt ngắn ngủi, thống lĩnh Lôi Âu liền nhanh chóng phán đoán ràng tình thế, hoàn toàn lựa chọn đứng ở bên phía Mạnh Hàn. Dù sao nữa về hào phóng của Mạnh Hàn sớm nghe qua. Ngược lại lần này phái lại đây nhận nhiệm vụ chịu chết, vẫn có chút nhức nhối. Nếu vì sợ liên lụy tới gia tộc, chừng căn bản nhận nhiệm vụ này:


      - Trung quân chí ít trưa mai mới có thể đến đây.


      - Được rồi!


      Mạnh Hàn gật đầu. Mạnh Hàn hiểu ý tứ của Lôi Âu. nhanh chóng chỉ thị :


      - Bảo bọn họ mau chóng nghỉ ngơi. Qua mấy giờ nữa, thời điểm đêm khuya chúng ta đánh lén. Đến lúc đó, ngươi bảo bọn họ tản ra. Có thể ngăn cản được bao nhiêu ngăn cản bấy nhiêu, bất luận là chết hay sống. Bản thân ngươi theo đội ngũ của ta xung phong liều chết. Tốc độ phải nhanh lên chút. Chắc hẳn sáng sớm chúng ta có thể đánh xong thu công.


      - Vâng, đại nhân!


      Cho dù nghe được Mạnh Hàn muốn xung phong liều chết, thống lĩnh Lôi Âu lại hề có do dự chút nào. Ngay cả bản thân Mạnh Hàn còn muốn xung phong liều chết, có gì phải sợ?


      Buổi tối trời đen như mực, gần như đưa tay ra thấy được năm ngón. Dưới bóng đêm như vậy chính là thời cơ tốt nhất để các Ám Dạ Tinh Linh hoạt động. Các huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh lén lút nấp đến gần quân doanh của kẻ địch từ lâu, có thể động thủ bất kỳ lúc nào.


      màn sương mù như có như bao phủ tất cả nơi đóng quân. Trong thời tiết này, ban đêm có sương mù là chuyện vô cùng bình thường. Bất kỳ ai cũng để ý tới. Nhìn thấy sương mù, huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh vẫn luôn chờ đợi, giống như thấy được ám hiệu. Thân hình bọn họ bắt đầu di chuyển giống như quỷ mỵ.


      Nếu như tại có người ngoài có thể nhìn thấy hành động của hai Tinh Linh này, bọn họ nhất định đặt biệt kinh ngạc. Tại vị trí của các Tinh Linh hề có chút sương mù nào, khiến bọn họ có thể vô cùng thoải mái nhìn thấy cảnh sắc xung quanh. Cho dù tại trong đêm khuya, tầm mắt của các Ám Dạ Tinh Linh vẫn gặp phải bất kỳ cản trở nào.


      vệ binh canh gác mơ hồ cảm giác giống như có vật gì lướt qua sát bên cạnh mình. Nhưng trước mắt ngoại trừ ít sương mù mỏng manh ra, có bất kỳ thứ xuất . Ngay thời điểm dụi mắt xác nhận có thứ gì khác thường, đột nhiên có bàn tay từ phía sau lưng đưa tới che miệng. Vị trí trái tim chợt cảm thấy đau đớn. Gần như trong nháy mắt lập tức còn tri giác nữa.


      Từ phía sau lưng đâm trực tiếp vào trái tim, hiệu quả lấy máu tốt tầm thường. Gavin chậm rãi hạ thi thể của thủ vệ xuống. lập tức phát , xung quanh có rất nhiều sương mù dày đặc. Cho dù ở cách đó xa nhìn sang, cũng phát nơi này có vấn đề gì. Lãnh chúa đại nhân quả nhiên thần kỳ, lại có thể khống chế được những sương mù như vậy. Tình hình tương tự cũng phát sinh tại hướng khác khác. Tuy nhiên người động thủ lại đổi thành George.


      Cửa lớn quân doanh hề phát ra tiếng động nào, từ từ được đẩy ra. Hai bóng người, chỉ khẽ run lên trong sương mù, tiếp đó lập tức biến mất. Tất cả mọi chuyện đều phát sinh trong im lặng tiếng động. Hành động của Gavin và George, ngoại trừ Mạnh Hàn xuyên qua tầm nhìn của sủng vật đám mây nhìn thấy rất ràng ra, có bất kỳ người nào phát được.


      Đội thân vệ của Mạnh Hàn ở cách quân doanh của kẻ địch khoảng ba km, xếp thành hàng chỉnh tề. Binh lính riêng của những quý tộc kia bị thống lĩnh Lôi Âu phân tới hai mặt khác của quân doanh. Nhiệm vụ của bọn họ rất đơn giản, chính là thời điểm nghe thấy chỗ quân doanh của kẻ địch trở nên náo loạn, lập tức xung phong liều chết về phía quân doanh của kẻ địch, sau đó chặn giết những con cá lọt lưới.


      Trong quân doanh chỉ có hai ngàn người. Đánh lén vào buổi tối bất kỳ ai cũng nghĩ ra.


      Thời điểm thống soái Lôi Âu phát ra mệnh lệnh như thế:


      - Chờ quân doanh của kẻ địch vừa loạn, chúng ta liền đánh bọc từ hai phía tới. Mỗi tù binh bắt được, Tử tước Antonio Hoàng Sa Thành đều dựa theo giá kim tệ mua lại từ các ngươi. Cơ hội thăng quan phát tài ngay trước mắt, chỉ phải xem mọi người có thể nắm chặt lấy hay !


      Cho dù những binh lính này là tâm phúc của những lãnh chúa môn, nhưng với loại nhiệm vụ chịu chết này có ai với bọn họ. Lúc này thống lĩnh Lôi Âu , lúc này chính là tin tức tình báo quân , chính là mệnh lệnh quân .


      Cơ hội thăng quan phát tài đột nhiên xuất khiến những người này trở nên hưng phấn đến đỏ mắt. Có người nào trong số bọn họ biết thành chủ Hoàng Sa Thành là phú hào. Đại nhân Antonio hy vọng có thể mua được nô lệ, đây còn phải chỉ là câu hay sao?


      - Thống lĩnh Lôi Âu, nhớ kỹ, thời điểm theo xung quanh xe ngựa của ta, tuyệt đối đừng để bị tách ra!


      Mạnh Hàn lại dặn dò thống lĩnh Lôi Âu câu, sau đó ung dung tiến vào xe ngựa. Ngay thời điểm Lôi Âu kinh ngạc hiểu tại sao Mạnh Hàn lại ngồi vào xe ngựa, tất cả đội ngũ lại đột nhiên ra lệnh tiếng, bắt đầu tấn công.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 521: Đột phá đường máu (2)



      Chương 521: Đột phá đường máu (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Suuw taafm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Lôi Âu nhìn lãnh chúa đại nhân, con ngươi đều thiếu chút nữa rơi ra ngoài. Lẽ nào Mạnh Hàn muốn ngồi xe ngựa xông tới công kích doanh trại của quân địch?


      Tiếng vó ngựa như tiếng sấm chính là cảnh báo. Các kỵ binh ngủ say sưa trực tiếp bị đánh thức. Các chiến binh được huấn luyện nghiêm chỉnh từ trước đến nay e ngại chuyện bị đánh lén. Chỉ có điều lần này là ngoại lệ.


      Khi mỗi người nhảy dựng lên, bọn họ đều phát , trước mắt là vùng tăm tối. Trong lòng bọn họ sợ hãi thế nào có thể tưởng tượng ra được. Ngay cả đống lửa gần trong gang tấc bọn họ còn nhìn thấy được chút gì. Vậy cuộc chiến này còn có thể đánh được nữa sao?


      Tiếng vó ngựa càng ngày càng gần. Cho dù khẩn trương, nhưng những kỵ binh này đều nắm lấy vũ khí của mình, lựa chọn kĩ càng địa điểm thích hợp, chuẩn bị phản kích. Nghe tiếng vó ngựa của kẻ địch tới đánh lén chẳng qua chỉ là hơn hai trăm người cưỡi. Sáu ngàn người cho dù dùng cung nỏ, mỗi người mũi tên cũng có thể khiến những gia hỏa đánh lén này chịu nổi.


      Ầm ầm ầm.


      Bên trong quân doanh, những tiếng nổ vang phát ra. Tiếp theo đó là những đợt nổ tung cực lớn. Mà lúc này đây, tiếng vó ngựa sắp đến cửa doanh trại. Mọi người đều nhìn ra được chuyện gì xảy ra. Bọn họ chỉ hướng về phía tiếng vó ngựa vang lên bắn ra mũi tên. Tiếp đó, bọn họ cũng chỉ có cơ hội phóng mũi tên này.


      Vô số những ma pháp quả cầu lửa giống như hạt mưa rơi vào trong quân doanh. Những tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên. Trong nháy mắt, thời điểm nhìn thấy được những chuyện phát sinh ra trước mắt, cho dù là chiến binh được huấn luyện nghiêm chỉnh, cũng khỏi cảm thấy kinh hãi. nguồn


      Tất cả mũi tên bắn ra, gần như đều rơi vào phía chiếc xe ngựa phía trước. Keng keng keng.


      loạt những tiếng động vang lên, nhưng mũi tên nào có thể cắm lên xe ngựa, càng cần phải tới chuyện tổn thương người trong xe ngựa. Các mũi tên khác rơi vào người các kỵ binh chém giết tới, gần như lập tức liền bị văng ra. Đối mặt với kẻ địch như thế, còn có thể chiến đấu nữa sao?


      Đòn đánh tiếp theo trận oanh kích của ma pháp lại khiến đám người kinh hãi rơi vào vực sâu. Đối phương còn dẫn theo ma pháp sư! Đây quả thực là ác mộng. Từ trong tới ngoài ma pháp ngừng oanh kích, khiến ý chí chiến đấu của đông đảo các kỵ binh hoàn toàn tan rã. Nhưng điều này cũng chưa tính là gì.


      Kỵ binh xông tới phía trước, cứ mười người tổ. Chỉ cần nơi nào có nhiều người, hai lời, bọn họ lập tức bắn ra lượt tên nỏ. Ngay sau đó nhóm người lập tức đồng loạt vung kiếm công kích. Mười người đồng thời phát động đấu khí cuồng triều mang đến hiệu quả thực khủng bố, trực tiếp biến bất kỳ thứ gì ở trước mặt trở thành từng mảnh vụn.


      Thống lĩnh Lôi Âu trợn tròn mắt. quả thực thể tin được vào tất cả những gì mình vừa nhìn thấy. Hai trăm người vọt vào trong nơi đóng quân của sáu ngàn người, lại có thể khiến bọn họ tan tác tơi bời? Điều càng làm cho cảm thấy chính là, biết lúc nào mình lại được phóng ột vòng bảo hộ ma pháp. Với đợt tên mua thứ nhất của kẻ địch bắn vào phía vòng bảo hộ trực tiếp bị văng ra. Cho dù ngựa hề có khôi giáp bảo hộ cũng bị thương tổn dù chỉ chút.


      Khi thống lĩnh Lôi Âu lại nhìn thấy đấu khí cuồng triều công kích, cuối cùng ràng vì sao đại nhân Antonio lại có tự tin đánh bại kẻ địch lớn như vậy. Với thực lực khủng bố như vậy, cho dù ở trong quân đội, cũng được coi là cao thủ. Nhưng ở bên cạnh đại nhân, lại chỉ là tiểu binh thân vệ!


      Lôi Âu còn nghĩ tới chuyện kinh ngạc nữa. chỉ có thể tha thiết mong chờ theo xe thiết giáp của Mạnh Hàn, đường xông tới, ngay cả cơ hội xuất thủ cũng có. Cũng biết đây là mộng hay là ảo. Điều duy nhất có thể khẳng định chính là, bất kể là giả hay là thực, sau lưng đều là con đường máu với thây ngã khắp nơi.


      Tất cả quân doanh cả kẻ địch bị quân đội Mạnh Hàn xông vào. Trong ngoài hai phía cùng tấn công phá hoại. Lại thêm vào xung quanh vang lên vô số những tiếng kêu. Các kỵ binh quân địch gặp phải tập kích ngay trong bóng tối, hơn nữa còn bị đám kẻ địch khủng bố điên cuồng nghiền ép, sĩ khí hạ xuống giá trị . Sau đó, những kỵ binh tinh nhuệ đánh mất tất cả dũng khí may mắn còn sống sót biết khi nào bắt đầu lập tức giải tán chạy tản ra tứ tán.


      là kỵ binh, nhưng thời điểm này bọn họ lại người nào cỡi ngựa. Sau đợt công kích thứ nhất, tất cả chiến mã, bị uy lực cường đại của quả cầu lửa công kích, mặc dù có bị thương bị chết, tất cả cũng hứng chịu kinh hãi. Đám ngựa điên cuồng chạy tán loạn khắp nơi, biết giẫm ngã bao nhiêu người từng là chủ nhân của chúng.


      Ngoài biển lửa, biển máu, xung quanh còn có gì để xem. Xe ngựa của Mạnh Hàn, yên tĩnh đứng ở đài cao, có cao hơn mặt đất chút. Các thân vệ vẫn duy trì đội hình bảo vệ chiếc xe ngựa ở chính giữa. Hơn hai trăm con ngựa lẳng lặng đứng đài cao đó, chân ngừng đào bới, mũi phun ra phì phì. Và những chiến mã này có phần tương đối buồn chán. Trong khi đó những kỵ sĩ cưỡi ở lưng ngựa, lại chút động tác dư thừa nào. Tất cả đều giống như bức tượng điêu khắc, ngồi yên ở lưng ngựa, nhúc nhích.


      Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía quân doanh của kẻ địch cách đó xa, nơi mà bọn họ vừa xông ra. Ngay cả thống lĩnh Lôi Âu, cũng bị kỷ luật nghiêm ngặt của các thân vệ này ảnh hưởng. tự chủ được cũng có hành động giống như bọn họ. Mọi người chỉ lẳng lặng nhìn kẻ địch chạy trốn khắp nơi, nhìn những đội quân cá nhân của các lãnh chúa đánh lén xung quanh, nhìn bọn họ chém giết. Cho dù là có người của phe mình ngã xuống, bọn họ vẫn thờ ơ.


      có những ánh lửa này, nhìn ra cũng ràng.


      Mạnh Hàn dường như người đứng ngoài cục diện chuyện, ngắm nhìn phía xa. Dường như cùng đội thân vệ của mình căn bản là khán giả luôn mực ở đây, mà phải là những ma vương mới xông ra từ trong quân doanh kia.


      Chỉ có người ngoài như thống lĩnh Lôi Âu, mới có cảm giác chấn động sâu sắc. chấn động trước thực lực đáng sợ của đội ngũ này, chấn động với ma pháp thuẫn của những người này vào thời điểm tấn công gần như khiến mình đao thương bất nhập. khiếp sợ với những cung nỏ mạnh mẽ, khiếp sợ với những quả cầu lửa tạo ra những vụ nổ kịch liệt dưới kia.


      Nhưng thống lĩnh Lôi Âu biết, Tử tước đại nhân Antonio ngồi ở trong chiếc xe sang trọng kia nhất định muốn làm cho càng nhiều người biết được những thứ này. Cho nên, từ lâu trong lòng có quyết định. Tại thời điểm báo cáo về cuộc chiến đấu này, từ đầu tới cuối đều dẫn theo những người khác trong đội quân cá nhân, từ phía bên ngoài tiến hành vây đuổi chặn đường kết thúc công tác, chưa từng theo Tử tước đại nhân Antonio xung phong liều chết

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :