Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 507: Dấu hiệu chiến tranh



      Chương 507: Dấu hiệu chiến tranh


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Đội ngũ như vậy sao có thể là đội thân vệ của thành chủ nho bình thường được. Cho dù là đội quân cung đình của quốc vương bệ hạ chắc hẳn cũng có được thực lực dọa người như vậy.


      Sau khi nhận được niềm vui bất ngờ này, Mạnh Hàn khỏi có chút đắc ý. Mặc kệ ở thế giới nào, đúng là cơ sở kinh tế vẫn quyết định kiến trúc thượng tầng. Ngay cả thực lực quân đội cũng như vậy. Dựa theo giá cả những thứ Mạnh Hàn trang bị ọi người như quả Ma Trản Hoa và áo chống đạn tơ nhện, nỏ kim loại gấp, binh khí trong tay, các loại quyển sách ma pháp, mỗi thân vệ, Mạnh Hàn gần như tập trung hơn hai ngàn kim tệ.


      Cho dù quốc vương bệ hạ cũng chưa chắc cam lòng tập trung khoản tiền vốn lớn như vậy, chỉ vì hai trăm chiến binh. thể , tại Mạnh Hàn vô cùng giàu có.


      thời điểm Mạnh Hàn cảm khái và đắc ý, Grace và Elyse lại dắt tay nhau xuất ở văn phòng Mạnh Hàn. Hai nàng đối với Joey và Juli dựa sát bên cạnh Mạnh Hàn hoàn toàn có bất kỳ mâu thuẫn nào, chỉ mỉm cười hiểu ý đối với hai nàng.


      - Cái gì? Bây giờ tay chúng ta chỉ có chưa tới 1 vạn kim tệ sao?


      Vừa nãy Mạnh Hàn còn cảm giác mình giàu có, ngay lập tức nhận được đòn phủ đầu. Trước đây, 1 vạn kim tệ đối với Hoàng Sa Trấn chính là khoản tiền kếch xù cả đời cũng nhất định có thể xài hết. Nhưng bây giờ, với tình hình Mạnh Hàn tiêu tiền giống như nước chảy, lại chịu nổi nửa tháng.


      may, Mạnh Hàn còn có phần dự bị chưa được dùng tới. Những cái nỏ gấp kim loại được trao đổi với hàng mỹ nghệ của Tinh Linh Tộc. Cho tới nay Mạnh Hàn vẫn chưa ra tay. tại xem ra xuất thủ thể tìm kiếm được nguồn của cải tăng trưởng mới. Nếu như thực được, chỉ có thể dùng quyển sách mặt phẳng chiếu cao cấp để đổi lấy kim tệ.


      - Tìm đại lý thích hợp, bán phần hàng mỹ nghệ !


      Mạnh Hàn vừa chỉ thị vừa nghĩ, phải mình bán đấu giá, lợi nhuận lớn hơn chút sao? Đáng tiếc, nơi này có phòng đấu giá. Ý nghĩ này vừa tới, Mạnh Hàn liền cảm thấy mình cần thiết phải thành lập phòng đấu giá. Có thể đem những hàng mỹ nghệ này bán đấu giá ra ngoài, tuyệt đối kiếm được nhiều hơn so với để đại lý bán hộ. tại Mạnh Hàn phải như trước kia cần lôi kéo lợi ích khắp nơi mới có thể sinh tồn.


      - Các ngươi cảm thấy, chúng ta xây dựng phòng đấu giá độc nhất vô nhị thế nào?


      Mạnh Hàn vừa hỏi dò, trong đầu vừa tưởng tượng ra những kiến trúc nổi danh của kiếp trước, xem thử có kiến trúc nào thích hợp hơn cả.


      - Đại nhân, có khả năng còn kịp nữa.


      Elyse cười khổ tiếp lời :


      - Công quốc chúng ta lập tức gặp phải trận chiến tranh. Có thể, chẳng mấy chốc Công quốc đưa lệnh thu thập đến bên này. Đại nhân!


      Chiến tranh? Mạnh Hàn tới thế giới này trong thời gian lâu như vậy, vẫn chưa từng trải qua chiến tranh. Mấy năm gần đây luôn luôn gió êm sóng lặng. Trong lúc đó mỗi Công quốc cũng hề vấn đề gì lục đục quá lớn, chỉ có vài xung đột thể tránh được, nhưng chưa tới mức phát động chiến tranh.


      Nghe thấy Grace như vậy, trong lòng Mạnh Hàn ngược lại đột nhiên có chút chờ đợi. Trong lòng chờ mong có thể mở mang kiến thức chút xem chiến tranh ở thế giới này thế nào, mở mang kiến thức chút xem ma pháp trong chiến tranh được sử dụng với quy mô lớn tới mức nào. Sau khi ý thức được điểm này, Mạnh Hàn đột nhiên cảm giác được, mình nên có ý nghĩ như vậy mới phải. Với suy nghĩ như vậy, dường như mình mấy thích hòa bình. xem tại


      - Vì nguyên nhân gì vậy? Kẻ địch là ai, có biết ?


      Hiếu kỳ hiếu kỳ, Mạnh Hàn vẫn muốn hiểu ràng mọi chuyện. Mặc dù bản thân Mạnh Hàn cảm thấy hiếu kỳ đối với chiến tranh, nhưng biết, khi khai chiến, thương nghiệp gặp phải đả kích lớn. Hoàng Sa Thành bây giờ thuần túy dựa vào thương nghiệp để lập nghiệp. Vừa nãy Grace còn kim tệ đủ dùng, Mạnh Hàn đương nhiên hiểu ràng.


      - Nguyên nhân cụ thể thế nào vẫn ràng lắm. Có thể bên Jensen tiên sinh biết nhiều hơn chút.


      Elyse chỉ nhận được tin tức, nhưng chuyện chiến tranh như vậy, Elyse có khả năng biết ràng để báo cáo với Mạnh Hàn, cho nên nàng chỉ cảnh tỉnh Mạnh Hàn trước.


      Thời điểm Elyse tìm Jensen tiên sinh, Mạnh Hàn bắt đầu suy ngẫm. Cuộc chiến tranh lần này đột nhiên xuất , tạo ra ảnh hưởng thế nào đối với mình và Hoàng Sa Thành. Thấy Mạnh Hàn suy nghĩ, Grace và Joey Juli ở bên cạnh cũng lời nào. Ba nàng đều ngồi xuống lẳng lặng chờ đợi. Các nàng sợ quấy rầy trong lúc Mạnh Hàn suy nghĩ.


      khi chiến tranh mở ra, chí ít chuyện buôn bán bị ảnh hưởng rất lớn phương diện thương lộ. Cho dù ở bên trong Công quốc vài chuyện làm ăn bị chèn ép quá đáng, nhưng lãnh chúa các nơi chắc hẳn đều đặt ý nghĩ vào cuộc chiến tranh này, quá chú trọng tới nhu cầu xa xỉ phẩm. Chỉ có chuyện buôn bán tơ lụa có thể qua con đường sa mạc, còn cái khác nhất định chịu ảnh hưởng lớn.


      phải đại pháo vừa vang, hoàng kim vạn lạng sao? Làm sao tới bên cạnh mình, liền biến thành như vậy? Lẽ nào, nhất định phải buôn bán súng đạn, mới có thể kiếm được tiền sao? Ý nghĩ này vừa xuất , Mạnh Hàn bỗng nhiên liền cảm thấy, trong lòng liền nảy sinh dục vọng mãnh liệt. Có thể buôn bán vũ khí súng đạn cũng là lựa chọn tồi.


      tại xe thiết giáp được thử nghiệm thành công, hơn nữa có áo chống đạn tơ nhện, nỏ kim loại phải là thứ đặc biệt quan trọng gì nữa. phải tại trong chiến tranh có thể đưa chúng ra ánh sáng, sau đó tranh thủ đơn đặt hàng sao?


      Ý nghĩ này chỉ mới chợt ra trong đầu Mạnh Hàn, chưa từng với bất kỳ người nào. Ngay thời điểm Mạnh Hàn suy ngẫm, Jensen tiên sinh chạy tới văn phòng Mạnh Hàn.


      Đại nhân, chúng ta vừa nhận được tin tức mới nhất, lệnh động viên chiến tranh của Công quốc đến trong 3 ngày nữa. Hơn nữa trong lệnh điều động còn ra lệnh cho đại nhân ngài nhất định phải chạy tới tiền tuyến trong vòng mười ngày.


      - Jensen tiên sinh vừa vào cửa, liền ra những lời này.


      - Trong vòng mười ngày chạy tới tiền tuyến sao?


      Mạnh Hàn nhịn được nhíu mày, nơi này đến thành bảo cự thạch, cố gắng nhanh hết mức cũng phải mất khoảng mười ngày. Tiền tuyến ở chỗ nào còn biết, lại muốn thêm vào thời gian lệnh động viên chuyển tới đây, như vậy phải cố ý làm khó dễ người khác sao?


      - Lần này tổng chỉ huy chiến tranh Công quốc là Đại điện hạ.


      Jensen tiên sinh dò thăm rất nhiều tin tức, đây chỉ là trong số đó. Nghe thấy tin tức kia, Mạnh Hàn lập tức hiểu được, vì sao lại có mệnh lệnh hoang đường như vậy. Đây vốn là Đại điện hạ cố ép mình.


      Nhìn thấy thần sắc Mạnh Hàn có phần quan tâm, Jensen tiên sinh giống như còn gấp hơn cả Mạnh Hàn. Jensen tiên sinh vội vàng nhắc nhở:


      - Đại nhân, nếu như ngài nhận được mệnh lệnh chạy tới kịp, Đại điện hạ có quyền dùng quân pháp xử trí ngài!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 508: Dấu hiệu chiến tranh (2)



      Chương 508: Dấu hiệu chiến tranh (2)


      Nguồn: Vipvanda


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Còn chưa bắt đầu chiến tranh, muốn đối phó với người mình. Theo Mạnh Hàn thấy, bệ hạ Đại Công mê muội tới cực điểm. Công quốc có kẻ như , đối với mình có ý nghĩa gì quá lớn nữa. Dù sao nữa mình đứng ở phía hầu tước đại nhân, chung quy là kẻ địch của bệ hạ Đại Công, sớm ngày hay chậm ngày cũng có gì khác nhau.


      - Lại , cuộc chiến tranh này vẫn có liên quan với đại nhân ngài.


      Jensen tiên sinh biết Mạnh Hàn muốn tìm hiểu điều gì. chờ Mạnh Hàn đặt câu hỏi, lập tức bắt đầu về mọi nguồn gốc ngóc ngách của cuộc chiến tranh này.


      Trước thời gian, nhà thân vương vương quốc Ngũ Tư bỗng nhiên bị các cao thủ Tinh Linh biết từ nơi nào xuất tàn sát sạch. Mấy đại quý tộc liên quan tại thủ đô cũng bị cướp sạch. Đương nhiên, các Tinh Linh phải gia hỏa giấu đầu lòi đuôi.


      Bọn họ kiêu ngạo trắng trợn cảnh cáo người chứng kiến lúc đó, những gia hoả này bao gồm cả thân vương Ngũ Tư ở bên trong đều có liên quan đến việc buôn bán nô lệ Tinh Linh. Đây phải là lần đầu tiên Tinh Linh Tộc làm những chuyện như vậy. Lúc đó, trong lòng mọi người đều nắm chắc.


      Tuy nhiên, tại thủ đô của vương quốc trước mắt bao nhiêu người các Tinh Linh làm như vậy giống như là coi mặt mũi của quốc vương bệ hạ ra gì.


      Tuy nhiên quốc vương bệ hạ cũng có cách nào khác. So với cường đại các Tinh Linh bây giờ, vẫn có thực lực đối kháng. Quốc vương bệ hạ chỉ có thể phẫn nộ nhìn các Tinh Linh làm xong hành động trả thù của bọn họ, ném ỗi người ở thủ đô cục diện rối rắm khiến người người sợ hãi.


      Chuyện xảy ra tại thủ đô cũng ảnh hưởng đến các Công quốc xung quanh. Khi uy tín của quốc vương bệ hạ bị chèn ép bước, mỗi phần tử cứng rắn của vài Công quốc bắt đầu rục rịch.


      Gần đây Công quốc Transco bởi vì Mạnh Hàn buôn bán tơ lụa và buôn bán các loại xa xỉ phẩm dẫn đến thu nhập của tất cả Công quốc Transco tăng lên rất nhiều nhiều. Cho dù thuế thu phía Mạnh Hàn cũng đóng vào quốc khố, nhưng có nghĩa là những thương nhân kia có thể giống như Mạnh Hàn muốn làm gì làm. Chí ít thời điểm bọn họ rời khỏi Công quốc Transco, vẫn phải bỏ ra khoản thuế kếch xù.


      Tình huống cứ kéo dài như vậy, rất nhiều kim tệ chảy về phía Công quốc Transco. Cho dù phần lớn đều ở trong tay của Mạnh Hàn và thương gia các loại, hơn nữa phần lớn kim tệ đều tồn đọng bên trong Hoàng Sa Thành, nhưng mọi người thừa nhận cũng được.


      Công quốc Transco tại càng ngày càng giàu. Quốc vương bệ hạ suy thoái, bệ hạ Đại Công của Công quốc Transco dần dần mất quyền uy trước kia. Tất nhiên, ánh mắt tham lam của mấy Công quốc xung quanh liền nhìn chằm chằm vào Công quốc Transco.


      Vì thế chiến tranh bạo phát. Năm Công quốc liên hợp phát động chiến tranh đối với Công quốc Transco. Do vội vàng ứng chiến, trong mười mấy ngày ngắn ngủi Công quốc Transco bị phá mất mấy toà thành bảo. Tài vật trong thành bảo đều bị cướp sạch.


      Mọi người đều hiểu nguyên nhân và mục đích của cuộc chiến tranh này, có bất kỳ người nào cảm thấy bất ngờ. Chỉ có điều đối với Công quốc Transco mà , đó cũng phải là chuyện tốt lành gì. Cho dù hầu tước đại nhân và bệ hạ Đại Công vẫn minh tranh ám đấu, nhưng phương diện này cả hai vẫn phân biệt được phải trái ràng, vẫn thống nhất đối ngoại. Vì thế đại quân tập trung lại, do Đại điện hạ treo soái, thống nhất chống lại xâm lược của các Công quốc khác.


      Joey, Juli, hai nàng mau chuẩn bị chút. Thời gian nghỉ ngơi của các nàng nhiều.


      Sau khi Mạnh Hàn nghe Jensen tiên sinh xong, hiểu tất cả tiền căn hậu quả, thể phân phó Joey và Juli. Nếu đối phương muốn chiêu mộ binh mã của nhập ngũ, cũng thể dẫn theo đội thân vệ của mình gia nhập quân đội. Chỉ cực khổ cho Joey Juli và các chiến binh trong đội thân vệ. Bọn họ vừa trở về, lập tức phải tiếp tục xuất phát.


      Đối với mệnh lệnh này của Mạnh Hàn, hai nàng ngược lại ai cảm thấy bất ngờ. Cả hai chỉ lớn tiếng đáp ứng câu, sau đó lập tức ra ngoài sắp xếp. Lần này đội thân vệ ra ngoài mấy tháng, áo chống đạn và ngoại giáp người đều cần sắp xếp sửa chữa. Ngoài ra còn phải bổ sung thêm quyển sách ma pháp, điều chỉnh nỏ kim loại. Tất cả cũng phải mất thời gian. Nếu thời gian quá gấp, các nàng thể làm gì khác, chỉ đành tự mình giám sát.


      Trong tay mỗi thân vệ có quyển sách ma pháp cấp bốn. Trong lần hành động trả thù này, ra sử dụng mấy. Ngoại trừ thời điểm đối mặt với mấy ma đạo sư phải sử dụng ra, phần lớn các thời điểm khác, bọn họ đều lợi dụng vũ lực để chống cự. Điều này khiến Mạnh Hàn rất yên tâm. Có ít nhất hơn trăm quyển sách với uy lực đạt được ma pháp cấp bảy, cho dù ở trong chiến tranh cũng phải sợ sệt.


      Nếu Đại điện hạ muốn thông qua lệnh động viên chiến tranh này để nghĩ biện pháp làm khó dễ, Mạnh Hàn để được toại nguyện. Nếu như sớm di chuyển, xe thiết giáp phát động trôi nổi thuật, chỉ cần con ngựa là có thể kéo chạy như bay. Các thân vệ khác, đều người hai ngựa. Muốn chạy tới địa đầu, tuyệt thành vấn đề.


      Lần này Grace và Elyse cầu Mạnh Hàn cho cùng . Các nàng biết mình có thực lực ra sao. Khi ở chiến trường các nàng có biện pháp nào giúp đỡ được Mạnh Hàn. Cho nên các nàng cam tâm tình nguyện lưu lại, bảo vệ nhà cho Mạnh Hàn.


      Ngược lại là Demi và Diana. Hai nàng ồn ào nhất định phải . Dù sao nữa hai người các nàng cũng là ma pháp sư. Lại thêm huấn luyện trong khoảng thời gian vừa qua có hiệu quả ràng. Mạnh Hàn mang theo các nàng, cũng cần phải chú ý nhiều. Thế nhưng Mạnh Hàn vẫn căn dặn các nàng, mặc kệ từ lúc nào, đều phải đứng ở bên cạnh mình, thuận tiện để chiếu cố bất cứ lúc nào.


      Có Demi ở đây, chí ít Mạnh Hàn có thể bổ sung quyển sách Hỏa cầu thuật bất cứ lúc nào. vậy trong chiến tranh của mấy Công quốc, tạm thời còn chưa vận dụng đến loại hình ma pháp sư Pháp Thánh. Với trình độcủa Mạnh Hàn tại vẫn thừa sức đối phó.


      Công chúa Jessyca và tỷ muội Louisa Louise đối mặt tình hình như vậy cũng chỉ có thể lưu lại. Các nàng là Tinh Linh, thể nào tham dự vào chiến tranh của nhân loại, bằng bị nhân loại ngộ nhận là Tinh Linh Tộc muốn can thiệp vào cuộc chiến tranh chủng tộc nhân loại. Đó phải là chuyện tốt lành gì.


      - Jensen tiên sinh, hầu tước đại nhân có thể tham chiến hay ?


      Đây là vấn đề cuối cùng Mạnh Hàn thắc mắc trước khi xuất phát.


      - Đương nhiên, đại nhân! Hầu tước đại nhân là phó thống soái!


      Lần này công tác tình báo của Jensen tiên sinh vô cùng đúng chỗ. Những tin tình báo này sớm thông qua phương thức đặc biệt truyền xuống phân hội nghiệp đoàn bên này. Mạnh Hàn cũng biết rất đúng lúc.


      - Rất tốt! xem tại


      Sau khi biết được vấn đề này, Mạnh Hàn càng yên tâm hơn. Có hầu tước đại nhân đó, chắc chắn trơ mắt nhìn Đại điện hạ làm càn.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 509: Giết người đưa tin



      Chương 509: Giết người đưa tin


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Cho dù ở trong quân đội, có hầu tước đại nhân làm chỗ dựa, Mạnh Hàn có thể cần suy nghĩ quá nhiều về áp lực của phía bệ hạ Đại Công.


      - Xuất phát!


      có quá nhiều lời hùng hồn, cũng có các loại lời khích lệ, Mạnh Hàn chỉ ra lệnh tiếng, đội thân vệ liền nhanh chóng xuất phát. Dù sao nữa đối với địa phương quý tộc mà , thành vệ quân căn bản đều vượt biên chế, chỉ có thể dẫn theo quân đội riêng với đầy đủ quyền hạn của mình để tham gia cuộc chiến tranh như vậy.


      Cũng biết cuộc chiến tranh này rốt cuộc có quy mô thế nào? Cấp mười vạn hay cấp trăm vạn? Tuy nhiên, Mạnh Hàn có thể tin chắc vào điểm, với binh khí và áo giáp của Hoàng Sa Thành sắp tới phát ra hào quang rực rỡ trong chiến tranh.


      Đồng thời, điều này cũng mang ý nghĩa Mạnh Hàn sau cuộc chiến tranh này nhận được những đơn đặt hàng vũ khí lớn, do đó có thể chuyển hình sang buôn bán súng đạn.


      đường thần tốc vượt qua mưa gió, Mạnh Hàn và hai tiểu thị nữ ngồi ở trong xe ngựa thiết giáp hề có chút xóc nảy cũng chịu quá nhiều khổ cực. Trôi nổi thuật được khắc toàn chiếc xe ngựa vẫn duy trì độ cao cố định. Chỉ có như vậy, mới có thể thỏa mãn cầu về tốc độ.


      Trải qua vài tháng sinh sống như đạo tặc, đội thân vệ biểu ra tiêu chuẩn nghiêm ngặt lúc huấn luyện quân đội riêng ban đầu của Mạnh Hàn nữa, mà biến thành tư thế nhìn như nhàn tản nhưng thực chất lại càng cẩn thận hơn. Bọn họ chính là những tinh có thể chiến đấu vào bất kỳ lúc nào. Hơn nữa loại biểu này có thể hạ thấp cảnh giác của vài kẻ có lòng dạ khó lường, thành công ngụy trang mãnh hổ thành cừu non.


      Cách Hoàng Sa Thành khoảng bốn, năm ngày đường, có nơi đóng quân nho . Tại nơi đóng quân này có nhiều người, chỉ khoảng bốn mươi, năm mươi người. Ngược lại nơi đóng quân có vẻ vô cùng bền chắc. ràng đây phải là nơi đóng quân được dựng trong lúc vội vàng, mà hao tốn thời gian rất dài cẩn thận dựng lên. Trong lều chính giữa nơi đóng quân lúc này lại có hai quan quân thấp giọng cãi vã.


      - Đại nhân, tại sao cố gắng chạy tới Hoàng Sa Thành càng nhanh càng tốt. Cái này chính là lệnh động viên chiến tranh. Nếu đến muộn ngày ngày biến số!


      gia hỏa ràng cho thấy là quan quân cấp thấp hỏi vị quan truyền lệnh ngồi ở trong lều chính. ràng, thực hiểu tại sao dọc đường bọn họ vội vàng chạy tới. Nhưng thời điểm sắp đến chỗ cần đến, lại đột nhiên chậm lại:


      - Nếu như trì hoãn quân lệnh, chúng ta làm sao chịu trách nhiệm nổi?


      - Ngươi biết cái gì?


      Quan truyền lệnh bất mãn liếc mắt nhìn quan quân kia cái. dùng ánh mắt ra hiệu người kia ngồi xuống:


      - Chúng ta đưa lệnh điều động đến, chỉ cần đến trước kì hạn ghi mệnh lệnh, vậy những việc khác liên quan đến chúng ta.


      Nhưng mệnh lệnh là bảo Tử tước đại nhân Antonio trong vòng mười ngày chạy tới quân doanh tiền tuyến. Nếu như sớm đưa qua chút, bọn họ căn bản thể nào tới đúng hạn được.


      Tiểu quan quân đương nhiên biết quân doanh tiền tuyến ở vị trí nào. vẫn còn có chút lo lắng :


      - Đại nhân, đây là chiến tranh! Nếu đến muộn, đó chính là cãi lại quân lệnh, phải rơi đầu.


      - Cho dù rơi đầu, cũng phải là đầu ta hay đầu ngươi.


      Quan truyền lệnh thoáng mỉm cười. Trong ánh mắt dường như có tia lãnh. nhìn tiểu quan quân, rất nghiêm túc dặn dò:


      - Ngươi chỉ cần nhớ kỹ điểm này là đủ rồi! đường chúng ta tới đây, hoàn toàn hề chậm trễ, biết ?"


      Tiểu quan quân phải là người ngu, bằng trở thành quan liên lạc truyền tống quân lệnh. Bỗng nhiên tỉnh ngộ bán tín bán nghi kêu lên tiếng, gật đầu:


      - Đại nhân, ta hiểu.


      Sau khi gật đầu, hình như lại nghĩ tới điều gì. có chút lo lắng hỏi:


      - Nhưng đại nhân, Tử tước đại nhân Antonio, tại lại là gia hỏa có tiền có thế. Hơn nữa quan hệ giữa và hầu tước đại nhân vô cùng tâm đầu ý hợp. Nếu như nổi giận tại chỗ làm sao bây giờ? Nếu như sau đó hầu tước đại nhân muốn tìm chúng ta tính sổ phải làm thế nào?


      - Chúng ta là người của Nhị điện hạ. Đây chính là chuyện Nhị điện hạ giao cho chúng ta. Cho dù hầu tước đại nhân, phải cứ muốn động là có thể động. cũng phải cân nhắc chút xem hậu quả đụng đến chúng ta thế nào.


      Quan truyền lệnh đắc ý chút:


      - Sau này Nhị điện hạ có khả năng nhất trở thành bệ hạ Đại Công. Ta còn sợ, ngươi sợ cái gì?


      Lần này, tiểu quan quân còn gì lo lắng nữa. cười híp mắt đón nhận thực tốn hơn nửa ngày ở chỗ này xây dựng cơ sở tạm thời, cũng để thân binh của mình lấy bình lớn rượu tới, cùng quan truyền lệnh chậm rãi uống rượu.


      Rượu ngon còn chưa hưởng thụ được nửa, bọn họ chợt nghe được những tiếng vó ngựa rồn rập nghe như tiếng sấm nhanh chóng tiếp cận. Sau đó bên ngoài nơi đóng quân chợt trở nên huyên náo. Ngay sau đó, bọn họ chợt nghe được từng tiếng kêu thảm thiết. Bên ngoài thậm chí còn thấy ánh lửa lập lòe.


      - Chuyện gì xảy ra? Ai gan to như vậy?


      Quan truyền lệnh kinh ngạc giật nảy người, phẫn nộ đứng lên lớn tiếng quát lớn . Bàn rượu ngon trước mặt bị hất đổ. Tuy nhiên vào lúc này hai người cũng lo nổi nhiều chuyện như vậy. Hai người trực tiếp vọt tới cửa lều chính.


      Bên ngoài là mảnh hỗn độn. Trong đêm tối rốt cuộc cũng thấy lắm có bao nhiêu người. Hai quan quân chỉ nhìn thấy trong tầm nhìn của mình có vô số kỵ binh đấu đá lung tung. Tất cả những binh sĩ do bọn họ dẫn theo bị giết chết, người nào sống sót.


      - Chuyện gì thế này?


      Trong nháy mắt, quan truyền lệnh còn vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến vừa rồi. trực tiếp rút đầu vào trong lều vải, cả người run rẩy, giọng hỏi tiểu quan quân bên cạnh.


      - Có phải là đạo tặc ?


      Tiểu quan quân vừa thấp giọng trả lời câu, bị quan truyền lệnh nhanh chóng che miệng lại. Quan truyền lệnh rất sợ giọng của quá lớn, kinh động đến những đạo tặc cực kỳ hung ác bên ngoài. Vào lúc này, hai người giống như chim cút run rẩy, hận thể tìm tới góc tối cuộn mình lại, khiến tất cả mọi người đều nhìn thấy mới tốt.


      Xuyên qua khe hở trước cửa lều chính, hai người kinh hồn bạt vía phát , những kỵ binh này bắt đầu tụ tập lại, sau đó xếp thành đội ngũ. Cuối cùng bọn họ kinh ngạc nhìn thấy, bên ngoài có chiếc xe ngựa sa hoa do bốn con ngựa kéo vững vàng yên tĩnh dừng lại ở trước cửa lều chính của bọn họ.


      Sau đó, trong ánh mắt thể tin được của hai người, vị quý tộc tuổi trẻ cùng hai tiểu thị nữ mỹ lệ xinh đẹp khiến người ta thèm dãi hầu hạ hai bên, chậm rãi từ xe ngựa xuống, tiến về phía lều chính.


      Khuôn mặt hai tiểu thị nữ giống nhau như đúc, cho bọn họ biết rốt cuộc quý tộc tuổi trẻ này là ai. Ngoại trừ Tử tước Antonio Hoàng Sa Thành, còn có ai dám dùng sinh đôi làm thị nữ?

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 510: Giết người đưa tin (2)



      Chương 510: Giết người đưa tin (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Bất kỳ ai cũng tưởng tượng được, Tử tước Antonio lại bất ngờ xuất ở chỗ này. Vừa nãy bọn họ còn thảo luận, Nhị điện hạ ra lệnh điều động như vậy, chính là triệt để hãm hại Mạnh Hàn. Người đặt ra điều kiện hòa bình là Mạnh Hàn dám cãi lại quân lệnh tội lớn.


      Bọn họ lại chưa từng dự đoán, vào thời khắc này Tử tước đại nhân lại xuất ở trước mặt bọn họ. Những kỵ binh này vô tình giết chóc, cũng thể được tâm tình của Tử tước đại nhân lúc này.


      Cửa lều được làm bằng vải bông mềm mại bị kéo xuống. Từ cửa lều có mười chiến binh như hổ như sói trực tiếp xông vào kéo hai quan quân ra. Trước mặt những chiến binh cường hãn này, hai người căn bản dám có bất kỳ phản kháng nào. Những binh sĩ chết trước mặt họ khiến bọn họ hiểu , phản kháng có kết cục như thế nào.


      - Ngươi là quan truyền lệnh?


      Mạnh Hàn ngồi chiếc ghế tương đối sa hoa được chuyển từ trong lều chính ra, bộ dạng thong dong nhìn hai quan quân. Dường như Mạnh Hàn xác định xem trong hai người ai có quan hàm cao hơn. Cuối cùng Mạnh Hàn vẫn xác định được viên quan truyền lệnh, nhìn về phía rất tao nhã hỏi.


      - Vâng, đại nhân!


      Quan truyền lệnh nào dám phủ nhận. tại chỉ có hai người còn sống. Nếu như thừa nhận, vậy biểu lộ ràng là tiểu quan quân kia. Trong tình huống sinh tử bị người khác nắm giữ, ai dám tiểu quan quân kia nhận lấy cái chết bảo vệ quan truyền lệnh ?


      - Ta nghĩ, ta là ai hẳn cần giới thiệu nữa.


      Mạnh Hàn rất thoải mái ra câu này, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai người, rất tùy ý vươn tay ra :


      - Như vậy, lệnh điều động cho ta ở chỗ nào?


      - Ở... Ở... ở... trong hành lý bên người... bên trong.


      Quan truyền lệnh lắp bắp đáp trả, ánh mắt cũng nhìn về phía hành lý bên trong.


      Động tác này bị hai chiến binh phía sau nhìn thấy, nhưng trong hai người có bất kỳ người nào gì. Cả hai với động tác hết sức ăn ý kéo quan truyền lệnh tới nơi ánh mắt của vừa nhìn chăm chú. Bọn họ buông tay, ném xuống đất, lạnh lùng nhìn . Cho dù cần lên tiếng, quan truyền lệnh cũng hiểu người ta muốn tự tay lấy ra.


      Tay run rẩy phải mở mấy lần mới mở được cái túi do mình mang theo. Đây là cái túi lớn tương đối sa hoa. Hình thức có phần tương đồng với đồ Mạnh Hàn dùng cho lính đánh thuê. Chỉ có điều bên có nhiều hoa văn trang trí hơn chút. Da cũng được dùng loại rất cao cấp.


      vừa mở túi ra, túi da bị chiến binh đoạt lấy, tự tìm kiếm bên trong. Chỉ chốc lát, chiến binh kia cầm quyển trục lệnh động viên chiến tranh kia. Sau khi kiểm tra hồi, người chiến binh đưa đến bên cạnh Mạnh Hàn.


      Mạnh Hàn đưa tay cầm lấy quyển trục kia, mở ra xem chút. Tiếp đó, xoay người đưa cho Demi. Khi Mạnh Hàn quay đầu lại, cúi đầu nhìn về phía quan truyền lệnh bị chiến binh kéo về hỏi:


      Thời gian khẩn cấp như thế, tại sao các ngươi còn lãng phí thời gian đây xây dựng nơi đóng quân tạm thời? Ngươi có thể cho ta lời giải thích ràng ?


      Giọng Mạnh Hàn lớn, nhưng rất vững vàng. Tuy nhiên, giọng của Mạnh Hàn càng bình tĩnh, đại biểu ý nghĩa càng khủng bố. Quan truyền lệnh sợ hãi đến mức dám há mồm. Miệng run run, nhưng được lời. thể được sao? Mạnh Hàn chỉ có thể chuyển ánh mắt tới người tiểu quan quân khác, mỉm cười hỏi:


      - Có lẽ ngươi có thể giúp ta giải thích chút ?


      - Đại nhân, ... Chuyện này liên quan đến ta!


      Tiểu quan quân sớm hồn bay phách tán, làm sao còn dám cho có lệ. vội vàng rũ sạch tội của mình trước tiên:


      - Là vị đại nhân này , đó là ý tứ của Nhị điện hạ. Đại nhân, chuyện này hoàn toàn hề có chút liên quan gì đến ta. Ta chỉ chịu trách nhiệm hộ tống quan truyền lệnh đại nhân.


      - Đây là ý của Nhị điện hạ sao?


      Mạnh Hàn cười lạnh tiếng:


      - Rất tốt! Tuy nhiên, nếu như ngươi là người bảo hộ quan truyền lệnh đại nhân, như vậy quan truyền lệnh đại nhân bị đạo tặc tập kích bỏ mình, ngươi dẫn đội quan quân cũng nên chết vì đất nước. Đây là chuyện rất bình thường, đúng ?


      đợi tiểu quan quân kịp phản ứng xem Mạnh Hàn lời này là có ý gì, dưới cổ xuất thanh kiếm đặt ngang lướt qua. Rất nhanh cổ tiểu quan quân xuất vệt , lúc này máu chảy ra ồ ạt. Tiểu quan quân chỉ kịp đưa tay bịt yết hầu, ha ha vài tiếng, liền ngã xuống mặt đất. Hai chân vẫn duy trì tư thế quỳ xuống.


      Quan truyền lệnh ở bên cạnh chỉ cảm thấy cả người rét run. Ngay lập tức dưới khố chợt có cảm giác ấm áp. Bản thân cũng còn cách nào khống chế được thân thể mình nữa. Toàn thân giống như nhũn ra. Đồng thời, chỉ biết câu:


      - Tha mạng, đại nhân!


      Khi lời cầu xin tha thứ lại lưu loát dị thường, hoàn toàn có chút dấu hiệu lắp nào.


      - Ta có mấy thuộc hạ Ám Dạ Tinh Linh, bọn họ dày công tu luyện khả năng tàng hình nghe được vài cuộc chuyện.


      Mạnh Hàn xong, cũng giải đáp thắc mắc cho vị quan truyền lệnh biết tại sao vừa đến chỗ này liền đại khai sát giới. Mạnh Hàn lạnh lùng nhìn tên quan truyền lệnh kia, bình tĩnh hỏi:


      - Ngươi còn có gì muốn cho ta biết ? Ngươi tốt nhất hãy lập tức nhớ ra, nếu , ta cũng thể bảo đảm ngươi có quá nhiều thời gian đâu.


      xong, Mạnh Hàn ra hiệu chút cho Demi vẫn nắm trong tay lệnh động viên chiến tranh, còn quên nhìn về phía viên quan truyền lệnh co quắp mặt đất giải thích chút:


      - Ngươi biết, ta cũng có quá nhiều thời gian để lãng phí đường. khi ta đến muộn, vậy cũng chính là cãi lại quân lệnh, bị xử lý theo quân pháp. Đương nhiên, trướck hi ta bị xử lý theo quân pháp, ta để ý nếu có nhiều người cùng chết theo ta!


      Mạnh Hàn luôn miệng bảo muốn lôi kéo người cùng chết theo , nhưng mọi người ở đây kể cả bản thân Mạnh Hàn chỉ sợ đều cho là như vậy. Chí ít trong lòng quan truyền lệnh hiểu rất ràng, Tử tước đại nhân Antonio trước mặt tuyệt đối chết trước mình.


      Vì thế, dưới áp lực cực lớn, quan truyền lệnh bắt đầu suy sụp. Đương nhiên, quan truyền lệnh cũng ý thức được, công kích tinh thần lực của Mạnh Hàn cũng phát huy tác dụng cực lớn. có ai biết, Mạnh Hàn thí nghiệm chút công kích tinh thần lực mình học được từ Tinh Linh Tộc lên người quan truyền lệnh này.


      Tuy nhiên, đây phải là đòn toàn lực, mà áp lực phân tán ra. Mặc dù như vậy, quan truyền lệnh cũng có cách nào chịu đựng, rất nhanh ra tất cả những chuyện mình biết được.


      Bệ hạ Đại Công và hầu tước đại nhân xem như là thế như nước với lửa, còn khả năng hòa giải. Về điểm ấy Mạnh Hàn cũng ràng. Nhưng đối mặt với kẻ địch bên ngoài xâm lược, mọi người vẫn bắt tay hợp tác với nhau. Tài năng quân của Đại điện hạ tồi. Đương nhiên, chú ý cũng tồi, cho nên được bổ nhiệm làm thống soái.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 511: Quân pháp vô tình?



      Chương 511: Quân pháp vô tình?


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Hầu tước điện hạ lại thỏa hiệp chút, trở thành phó thống soái. Sở dĩ an bài như vậy, bởi vì sau lần hầu tước đại nhân và Mạnh Hàn gây , bệ hạ Đại Công đối với những tướng lãnh cầm binh của mình nảy sinh tín nhiệm cực lớn. Cho nên mới phải phân công cho nhi tử chí lớn nhưng tài mọn của mình, chí ít cũng khiến yên tâm hơn chút.


      Trái ngược với kiêng kỵ đối với hầu tước đại nhân, từ bệ hạ Đại Công đến hai vị điện hạ, đối với Mạnh Hàn càng nghiến răng nghiến lợi hơn. Nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì Mạnh Hàn hề có thực lực như hầu tước đại nhân, dường như chỉ cần tiện tay cũng có thể tiêu diệt được, nhưng lại có tài phú cực lớn, khiến tất cả mọi người đều mê tít mắt, đồng thời lại cách nào thu vào tay. nguồn


      Mắt thấy một đống mỹ vị lớn lại ăn được, đây mới là điều khiến người ta khó chịu nhất. Cho nên, có cơ hội thống lĩnh binh quyền, Đại điện hạ đương nhiên dốc hết sức lực đả kích Mạnh Hàn.


      Đương nhiên Nhị điện hạ biết ca ca của nghĩ thế nào. Hai người cạnh tranh rất lợi hại, nhưng thái độ của bọn họ đối với Mạnh Hàn lại nhất trí cách lạ kỳ. có cách nào, lần trước Mạnh Hàn trực tiếp khiến bọn họ tổn thất tiền của quá một trăm vạn kim tệ. Những của cải này đều do hai người phải chia nhau. Mỗi kim tệ giống như đều có lý do khiến hai vị điện hạ nghiến răng thống hận đối với Mạnh Hàn.


      chung, thái độ bọn họ chính là như vậy. Cho nên, phương thức hành ngay từ khi bắt đầu bọn họ chừa thủ đoạn nào. Dù sao nữa ở trong quân, muốn thu thập Mạnh Hàn là chuyện dễ dàng, có rất nhiều cơ hội. Tuy nhiên có thể trước khi xuất binh giết chết Mạnh Hàn, mọi người càng vui vẻ hơn. Lúc này mới có lệnh động viên chiến tranh kỳ lạ như vậy.


      Quan truyền lệnh cũng phải là người quan trọng cho lắm. có thể biết được những nhân quả này xem như rất tốt. Nhiều hơn nữa, cũng có cơ hội tiếp xúc. Sau khi nơm nớp lo sợ xong những điều này, quan truyền lệnh có vẻ tội nghiệp nhìn Mạnh Hàn, dường như chờ mong Mạnh Hàn có thể xem xét mức độ thẳng thắn của , tha cho mạng hay .


      Sau khi nghe quan truyền lệnh xong, Mạnh Hàn tỏ ý kiến xoay người tới cửa xe thiết giáp. Vệ sĩ phía sau hai lời, thanh kiếm trực tiếp từ sau lưng quan truyền lệnh đâm tới. Quan truyền lệnh cảm thấy người chợt đau đớn, nhìn thân ảnh Mạnh Hàn dần dần mơ hồ. Trước khi mất tri giác chỉ nghe được Mạnh Hàn câu:


      - Quan truyền lệnh đường truyền lệnh trở về bị đạo tặc tập kích, toàn quân bị tiêu diệt hoàn toàn.


      Ngay sau đó trực tiếp chìm vào trong bóng tối.


      Trong quân doanh ngoài tiền tuyến, đại quân tập kết. là đại quân, ra cũng chỉ có năm vạn người. Đây là số lượng quân đội lớn nhất mà Công quốc có thể triệu tập được. Đối mặt với xâm lược của mấy Công quốc, vào lúc này nếu như vẫn bủn xỉn keo kiệt, sau này có cơ hội hưởng thụ nữa.


      Đại điện hạ toàn thân mặc nhung trang, ngồi ở trong phòng tướng chỉ huy. Quân doanh này là quân doanh chuẩn bị từ trước. Bên ngoài chính là thành bảo, cũng là còn đường mà những đại quân này phải qua.


      Chỉ cần bảo vệ được thành bảo này, cần lo lắng kẻ địch có thể nhiễu thành qua được. Trong thành bảo có các loại kiến trúc và hệ thống phòng ngự hoàn thiện, địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công. căn bản, bảo vệ nơi này tương đương với đứng ở thế bất bại.


      Trong phòng chỉ huy bên trong cung điện rộng rãi, chỉ có Đại điện hạ ngồi, mà còn có cả hầu tước đại nhân. Hai vị thống soái đều ở đây. Các tướng lãnh cầm binh khác đều ở xung quanh. Ở giữa là tấm ̣a đồ lớn. Dường như bọn họ nghiên cứu phương pháp chống xâm lược.


      Liên tục có các quý tộc dẫn theo quân của mình gia nhập đội quân. Loại chiến tranh này cũng là thử thách mức độ trung thành của mỗi quý tộc đối với Công quốc. Đương nhiên, những quý tộc nổi danh lại có thêm cơ hội lập công. Phải biết rằng, bất kể là ở Công quốc nào quân công đều là công lao vang dội. Cho dù là quý tộc công tử bột cũng để ý đầu của mình đính thêm bao nhiêu danh hiệu quân công.


      - Quý tộc các nơi lần lượt tới đây. Bây giờ còn có mười mấy lãnh chúa lãnh địa có tin tức.


      Đại điện hạ nhìn thời cơ gần tới, rất thẳng thắn dừng nghiên cứu chiến lược xuống, đến chuyện này:


      - Lệnh động viên chiến tranh được phát xuống. Lệnh động viên chính là quân lệnh. Nếu như có người dám cả gan chậm trễ, quá hạn tới, đừng có trách ta xử lý quân pháp nghiêm minh!


      - Có vài lệnh động viên dường như viết đúng cho lắm.


      Mặc dù hầu tước đại nhân hỉ là phó thống soái, nhưng phương diện thế lực lại hề thua kém so với Đại điện hạ. Hầu tước đại nhân vừa nghe Đại điện hạ như vậy lập tức đối chọi gay gắt:


      - Lẽ nào bởi vì có chút loạn lệnh, cũng muốn chấp hành quân pháp sao?


      - Quân pháp chính là quân pháp. Quân lệnh như sơn. Cho dù biết hẳn phải chết, cũng phải dũng tiến lên phía trước.


      Sắc mặt Đại điện hạ phát lạnh, rất có cảm giác của vị thống soái:


      - Cho dù là loạn lệnh, cũng phải chấp hành trước, sau đó mới trở lại chất vấn có phải là hợp lý hay . Nếu như có người trái lệnh tuân, vậy cũng chỉ có quân pháp hầu hạ!


      - Nếu như thống soái đại nhân như vậy, phải thống soái đại nhân có thể lập tức ra mệnh lệnh tiếp theo, bảo ta tại tiêu diệt kẻ địch xâm lấn. Dù sao nữa ta làm được, là có thể nhân cơ hội dùng quân pháp lấy đầu của ta sao?


      Hầu tước đại nhân hừ lạnh tiếng, biểu đạt bất mãn của mình:


      - Có phải mặc kệ thống soái có ngu xuẩn tới mức nào, trước tiên các chiến binh cũng phải chịu chết, sau đó mới trở lại lý luận với thống soái?


      - Ngươi!


      Sắc mặt Đại điện hạ biến đổi. biết hầu tước đại nhân chắc chắn thuận theo . Thế nhưng Đại điện hạ ngờ được ở trước mặt nhiều người như vậy, hầu tước đại nhân dám đối chọi với như thế. Đặc biệt là hầu tước đại nhân luôn miệng thống soái ngu xuẩn, quả thực chính là đánh vào mặt hề che đậy. cần hỏi, nếu như Jensen tiên sinh có thể biết được nội dung liên quan đến lệnh động viên chiến tranh Mạnh Hàn, hầu tước đại nhân biết được là lẽ đương nhiên.


      Nhưng tại Đại điện hạ lại thể cãi nhau với hầu tước đại nhân về việc này. biết, sau khi có được ủng hộ tài lực của Mạnh Hàn, lực lượng của hầu tước đại nhân tăng mạnh, ngay cả bệ hạ Đại Công cũng dám dễ dàng gây hấn.


      Tất cả các lệnh động viên chiến tranh, đều chiếu theo khoảng cách xa gần của địa phương đó mà tính toán, có gì là hợp lý.


      Đại điện hạ đương nhiên muốn giữ vững quan điểm của mình, nếu , cần khai chiến, tại có biện pháp dẫn đầu đội quân:


      - Nếu như có người thể dựa theo thời gian lệnh động viên chiến tranh chạy tới đúng lúc, đó chính là tội nhân của Công quốc! Mặc kệ có thân phận thế nào, quân pháp đều vô tình!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :