1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên hạ đệ nhất yêu nghiệt - Hồng Trần Huyễn (154.2/254)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      @Elise Tuyen ặc :'( vì giờ pic nặng lắm nên load chậm đó. :'(
      Ko nàng chờ tối Lăng thay text r đọc nha :3

    2. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Ẹc, vde nay mh k bít làm bn @Nữ Lâm ơi !!!!
      Mà truyện này có làm ebook k bn ? Nếu có, chắc mh chờ !!! :)

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      @Elise Tuyen ý mình bạn chờ khoảng tối or mai bé Lăng thay text ròi đọc luôn :3
      Có bộ nào mình post cũng làm ebook hết, yên tâm :v

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Ngu Nhiễm phúc hắc*
      (*phúc hắc: bụng dạ đen tối)

      Edit & Beta: Nhi

      Chu tiên sinh biết, giờ nếu hai người họ đều cảm thấy hứng thú với gì đó, Nhiễm công tử luôn muốn bước bước giành lấy trước đối phương.

      Từ sau khi Nhiễm công tử rời khỏi gia tộc, tâm tính của người biến đổi lớn, trở nên lạnh lùng hơn trước nhiều, chưa bao giờ nhượng bộ với Văn Nhân công tử. Chẳng biết từ lúc nào hai người sinh ra khoảng cách với nhau.

      tóm lại, quan hệ giữa hai người dần dần biến hóa cách quỷ dị.

      đúng, Nhiễm công tử đúng là thay đổi nhưng Văn Nhân công tử . Nghĩ vậy, vẻ mặt Chu tiên sinh có chút đăm chiêu.

      Nhiễm công tử đứng dậy từ tháp*, khóe miệng mỉm cười, có vẻ buông lỏng lơ là. (*tháp: sạp, giường )

      Sau đó Nhiễm công tử đến bên cạnh Văn Nhân Dịch, tùy ý thản nhiên : “Văn Nhân, kỳ trước đó vị nương này lập hiệp ước với ta rồi, hôm nay ta có chút chuyện muốn trao đổi cùng nàng, ta mượn nàng chút, có được hay ?” Giọng điệu của hơi cao, ý nhị tao nhã.

      Văn Nhân Dịch liếc cái, con ngươi đen dưới lớp mi thanh tú khẽ lóe lên, im lặng gật gật đầu.

      “Tô nương, mời theo tại hạ qua đây.”

      Nhiễm công tử quay đầu nhìn lại, lạnh nhạt .

      Tô Mặc nhìn vào mắt , hơi ngẩn ra, vì nàng nhìn thấy được vẻ lạnh lùng sâu trong mắt .

      Vẻ mặt nàng biểu tình, hiểu Nhiễm công tử vì sao lại đột nhiên ra mặt ngăn cản nàng và Văn Nhân Dịch trao đổi. Nhưng người này cũng thể đắc tội, nàng khẽ thở dài, đành phải chậm rãi đứng dậy ra ngoài cùng .

      Trong nội viện Kim Ngu Đường, hoa nở khắp vườn, tỏa ngát hương thơm, cảnh trí thanh nhã tươi vui.

      Hai người trước sau mà , Tô Mặc đoán được tâm tư của đối phương, Ngu Nhiễm đằng trước đột nhiên quay đầu lại nhìn nàng cái, nở nụ cười ôn nhã: “Tô tiểu thư, dáng vẻ này của ngươi cũng tệ, khiến người ta đều nghĩ ngươi là mỹ thiếu niên tuyệt sắc. Nhưng mà, giờ giống như trước, sợ là có nhiều người muốn đoạn tụ* vì ngươi, chẳng lẽ Tô nương luôn thích làm tai họa thế nhân vậy sao?”

      (*) Đoạn tụ: Còn gọi là “đoạn tụ chi phích” – nghĩa là cắt tay áo, từ dùng để chỉ mối quan hệ đồng tính nam ở Trung Quốc. Nguồn gốc của từ “đoạn tụ” xuất phát từ điển cố là mối tình của Hán Ai Đế với Đổng Hiền. ngày, Đổng Hiền gối lên tay áo của vua để ngủ trưa, nhà vua muốn quay người nhưng muốn làm tỉnh giấc Đổng Hiền nên cắt cánh tay áo mình.

      Lời của , vừa như khen, lại vừa như chỉ trích.

      Tô Mặc chớp chớp mắt, tỏ vẻ nàng cũng rất biết làm sao với vấn đề này.

      Nàng mỉm cười, ngân nga : “Tai họa thế nhân ta dám nhận, chỉ cần thế nhân gây tai họa cho ta là được rồi. Nếu Cơ ta muốn xuất đầu lộ diện ra bên ngoài, mặc nam trang đáng tin hơn nữ trang rất nhiều.”

      Nhiễm công tử mỉm cười, gì nữa.

      Lúc hai người bước qua cây cầu gỗ lâu tu sửa, vô cùng tự nhiên vươn tay đỡ bên hông Tô Mặc.

      Giữa nam nữ quý tộc, những hành động thế này của nam tử phải là vô lễ gì. Nhưng Tô Mặc cảm thấy bên hông như có dòng điện xẹt qua, khiến eo nàng tê dại.

      Nàng khỏi nhớ tới hôm ngã sấp xuống người , nàng nhận ra dáng người của đối phương rất tốt, thậm chí kém Văn Nhân Dịch chút nào.

      Khi Tô Mặc đối diện với đôi mắt , nàng phát ánh mắt người này phong tình như nước, tự nhiên chút gượng gạo.

      Bỗng nhiên đứng lại, tay đặt sau lưng, tay khẽ kéo nhánh hoa bên cạnh, đóa hoa rơi theo động tác của . Nam tử từ từ nghiêng mắt: “Tuy tại hạ hiểu Tô tiểu thư còn nhiều băn khoăn kiêng dè, chẳng qua tay gấu thể bắt hai con cá, ở lập trường kinh doanh, con người ta thích nữ nhân thay đổi bất thường…”

      Tô Mặc ngẩn ra, khẽ nhếch môi, ngờ lại như vậy.

      tùy ý dựa vào thân cây cười mỉm, xương quai xanh lộ ra ngoài lớp áo, da thịt trong suốt như ngọc, vô cùng mê hoặc. ngừng chút rồi : “Vì sao ngươi trêu chọc ta… lại còn trêu chọc thêm Văn Nhân Dịch?”

      Nàng cho rằng đối phương đùa nên thở dài: “Bởi vì những chuyện xung quanh ta cực kì phức tạp, ta luôn cảm giác phải chuẩn bị cả hai tay mới có thể yên tâm hơn.”

      nhặt hoa lên rồi cười, cơ hồ là nhả ra từng chữ: “Cho nên… ngươi muốn chân đạp hai thuyền sao?”

      Tô Mặc mở to hai mắt nhìn nam nhân trước mặt, vì sao lại như vậy?

      Huống chi nàng cảm thấy, quan hệ hợp tác chân đứng hai thuyền cũng có gì nghiêm trọng.

      “Nếu ta hợp tác với Văn Nhân Dịch thế nào?” Nàng hỏi dò.

      Nhiễm công tử liếc xéo nàng, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười có ý tốt: “Những người có thể hợp tác cùng Kim Ngu Đường rất ít. Nếu ngươi lựa chọn ta, được hợp tác với nam nhân khác. Nhưng nếu ngươi cự tuyệt ta, kết cục nhất định rất thảm!” Vẻ mặt của giống như uy hiếp, chỉ là ăn ngay mà thôi.

      Tô Mặc nhíu nhíu mi, nếu phải chọn trong hai, vậy nàng chỉ có thể lựa chọn Nhiễm công tử.

      Nhưng mà, hai người bọn họ phải hảo hữu sao? Sao nàng lại cảm thấy giữa hai người có chút kì lạ.

      Nghĩ đến việc nàng bị người khác quản chế, ý chí nàng có chút dao động, nhưng bên môi vẫn giữ nguyên ý cười.

      Nhiễm công tử khẽ cười tiếng, vươn tay lướt qua sợi tóc, lại chạm vào vành tai đỏ hồng của nàng, tiến đến gần, giọng trầm thấp, ôn nhu nhàn nhạt, khẽ thở dài bên tai: “ nương muốn hợp tác với làm gì chứ? Ta ngại cho nghe chút, chuyện mà Văn Nhân Dịch có thể làm ta cũng làm được. Tô tiểu thư… nên trêu chọc cùng lúc hai nam nhân như vậy đâu.”

      ngờ lại ra lời ám muội thế này, Tô Mặc hơi quay đầu , đè lại trái tim nhảy loạn biết vì sao lại đối xử với mình có thêm vài phần kính trọng.

      Nếu như vậy, nàng đương nhiên hiểu ý: “Công tử, băng hồ kia của ngươi nhất định phải sống ở nơi cực lạnh phải ?”

      Ngu Nhiễm nhìn nàng, nhếch môi : “ sai, ta có hàn băng ngọc ngàn năm.”

      “Ta muốn mượn hàn băng ngọc của ngươi.”

      “Có thể.” Ngu Nhiễm vẫn nhìn nàng, “Nhưng ngươi phải nguyên nhân cho ta.”

      Tô Mặc biết, kiếp trước sau khi thân thuần của nàng bại lộ, nam tử này cũng có tâm tư mơ ước gì với nàng. Huống chi nay hai người hợp tác, đương nhiên phải thẳng thắn công bằng, dù sao ngày sau nàng cũng cần dựa vào thế lực của Kim Ngu Đường. Vì thế nàng cẩn thận suy nghĩ lúc, sau đó : “Bởi vì, thân thể của ta chính là thân thuần .”

      Ánh mắt của nam tử bên cạnh rốt cuộc cũng xuất tia biến hóa, thâm sâu kì dị nhìn nàng cái, lát sau than ra tiếng.

      “Khó trách, khó trách, ta cứ cho rằng định lực của mình có vấn đề, cũng khó trách Văn Nhân Dịch lại đối với ngươi…” Ngữ khí của có vài phần cân nhắc, cũng giống như là thở dài nhõm hơi.

      “Ta nghĩ công tử hiểu vì sao ta cần tìm các người che chở rồi.” Tô Mặc ngắm nghía con bướm đầu ngón tay, “Có đôi khi, nữ nhân tựa như con bướm mỹ lệ, người ta chỉ thích vẻ ngoài xinh đẹp của nên muốn bắt nó lại. Có đôi khi, vẻ đẹp nhu nhược cũng là cái tội, cho nên ta thà rằng trở thành con bướm có độc, độc đó chính là năng lực tự bảo vệ mình của ta. Chỉ là từ giờ cho đến khi ta hoàn toàn lột xác, ta cần phải mượn tay của công tử bôi chút độc dược lên cho mình.”

      Nhiễm công tử hơi hơi động dung: “Ngươi tin tưởng ta đến thế sao? Chẳng lẽ ngươi sợ ta độc chiếm ngươi?”

      “Công tử , có lẽ những nam nhân khác đời này đều ham muốn, nhưng chỉ riêng Nhiễm công tử là làm điều đó.” Tô Mặc nghiêm túc nhìn .

      Ngu Nhiễm nghe vậy giật mình, lập tức mỉm cười, trong nụ cười có vài phần tà mị.

      “Thân thuần , khó trách lại e ngại nhiều chuyện như vậy. Nếu ngươi gặp khó khăn, ta cũng bàng quang đứng nhìn.”

      Ánh mắt sáng quắc: “Được, Tô tiểu thư, chuyện làm ăn của chúng ta có thể tiến hành, ta cũng đồng ý cho ngươi dùng hàn băng ngọc ngàn năm. Đương nhiên ngươi phải biết thực lực sau lưng của Kim Ngu Đường chỉ đơn giản như vậy, nếu muốn hợp tác lâu dài phải lấy thành ý và bản của ngươi ra dùng.”

      Tô Mặc gật đầu: “Đúng rồi, vậy nên Văn Nhân công tử phải làm sao bây giờ?”

      tao nhã cười : “ nể mặt ta, nhưng nếu nữ nhân ngươi muốn tìm người che chở tuyệt đối thể tìm Văn Nhân Dịch.”

      Bỗng nhiên, với bên ngoài: “Các ngươi xuất , có chuyện gì?”

      Hai nữ hầu vệ đến quỳ trước mặt Nhiễm công tử, phức tạp liếc mắt nhìn Tô Mặc cái, sợ hãi : “Nhiễm công tử, chúng tôi vẫn làm theo lời người nhưng Văn Nhân công tử rất khó tiếp cận.”

      sao, các ngươi cứ tiếp tục như cũ .”

      “Vâng, công tử.” Hai nữ hầu lập tức vội vàng rời .

      Tô Mặc cong môi, ngờ hai người họ lại là người của Ngu Nhiễm, nàng nhíu mày : “ ra là thế, nhưng phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ , ta xem như nhìn thấy gì.”

      “Sau khi hợp tác cùng ta, có vẻ ngươi hiểu biết hơn trước rồi.” Ý của xem nàng như người ngoài.

      “Ta có nên thụ sủng nhược kinh , Nhiễm công tử?” Tô Mặc lại cười, con bướm lượn lờ ở đầu ngón tay nàng, nàng tựa như loài bướm xinh đẹp nhất, màu sắc tươi sáng, khiến người ta chỉ muốn đặt bên môi hôn.

      “Ngươi rất thông minh, chẳng qua, nếu ta nhớ lầm hôm nay hẳn là ngày hợp tác đầu tiên của chúng ta. Kim Ngu Đường của ta còn muốn mua thuyền.” Ngu Nhiễm trầm liếc nàng cái, giọng trở lại lãnh đạm, ngữ điệu của rất chậm, tay đặt sau lưng, xoay người thản nhiên : “Đường phía trước, Tô tiểu thư nhất định nhận ra rồi, thứ cho ta tiễn xa…”

      Tô Mặc liếc nhìn bóng lưng của Nhiễm công tử, nàng cảm thấy có chút nhìn thấu .

      Ngu Nhiễm chậm rãi về phía trước, bỗng nhiên lười biếng ngồi ghế trúc, lẩm bẩm : “Hóa ra là thân thuần .”

      ngừng lại, cảm nhận dị dạng dưới đan điền, từ từ thở dài tiếng: “Nhưng mà, mị lực của loại nữ nhân này là khó mà cản nổi! hổ là con bướm mỹ lệ! Nam nhi thế gian này đều khát vọng có được nàng. Văn Nhận Dịch có lẽ cũng bỏ qua, sao ta có thể bỏ qua được chứ?”

      Lúc này Tô Mặc hề biết, vận mệnh của nàng so với kiếp trước xảy ra biến hóa vô cùng lớn.

      ____



      Phiên bản của bạn Nhi:

      Ngu Nhiễm phẫn nộ chất vấn: “Tô Mặc, vì sao nàng trêu chọc ta, còn trêu chọc thêm 6 phu quân khác như vậy hả!!!???”

      Tô Mặc thản nhiên nhấp trà, thèm nhìn : “Vì 1 tuần có 7 ngày chứ sao, chia ra cho 7 người đều quá rồi còn gì?”

      “Tô Mặc, ta phải thay mặt trăng trừng trị nàng!!!”

      Mạn giường đóng lại, phòng đầy xuân quang.

      :)))))))))))

      Thiệt tình cái chương nài phải đổi lại thành Ngu Nhiễm vô sỉ mới đúng á. Phúc hắc là 1 khác cơ. So về độ vô sỉ Ngu Nhiễm đứng đầu trong 7 roài. :)))))))))))))))))))
      Last edited: 22/5/15
      Elise Tuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :