1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên hạ đệ nhất yêu nghiệt - Hồng Trần Huyễn (154.2/254)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 149: Sóng gió Ma giới

      Edit: huyền béo
      Beta: Nhisiêunhân


      Nhắc tới Thánh tử mới xuất gần đây, người dẫn đường kia lập tức ngồi dậy thao thao bất tuyệt.

      “Các ngươi còn chưa biết đâu, Thánh tử đại nhân xây dựng đại đô thành ở Ma giới, xung quanh bố trí trận pháp tốt nhất. ngờ lần này bên cạnh vương gia Hoa Tích Dung lại có ngọa hổ tàng long như vậy, Thánh tử tinh thông chế tạo cơ quan, trận pháp của Thần Sử rất lợi hại, thế tử Dung Túc cũng dần dần khôi phục lại thực lực, còn mở lời ủng hộ Hoa Tích Dung nữa. giờ lòng dân đều cho rằng chỉ Hoa Tích Dung mới có thể trở thành người thực thống trị Ma giới. Hơn nữa nhóm thương nhân vào đại đô thành ngày càng đông, giao dịch trong đó vừa an toàn lại được nhiều lợi ích.”

      “Ồ? Ma giới xảy ra nhiều chuyện vậy rồi sao, thể ngờ được.” Sư suy tư.

      “Sau đó sao?” Ngu Nhiễm nhíu mày, hứng thú hỏi.

      Người dẫn đường lập tức mở máy hát: “Nghe Thánh tử đại nhân chiếm được thân truyền của Thánh nữ giáo, học xong thuật con rối, thuật đó có thể biến người sống thành người ra người, quỷ ra quỷ. Thánh nữ giáo lúc trước chính vì nguyên do này mà mạo phạm rất nhiều người, nhưng cũng khiến người ta phải kiêng kị, bởi vì con rối rất nhiều, đủ để có thể lập nên đội quân. Thánh nữ tiền nhiệm lại quá chìm đắm trong mỹ sắc, cuối cùng khiến Thánh nữ thành diệt vong. Nhưng tân Thánh tử đại nhân chưa bao giờ làm những chuyện thiếu đạo đức như thế, nghe Thánh tử còn kết hợp thuật cơ quan và thuật con rối lại với nhau, chế tạo ra được cơ quan con rối.”

      Nghe đến đó, Sư càng thêm đăm chiêu hơn.

      Thuật con rối! biết có nữ nhân cũng thông thạo thuật con rối.

      Nhưng chuyện cách đây rất lâu, nữ nhân kia biết rốt cuộc ra sao rồi?

      Càng làm cho Sư thể tin được chính là Mặc Nhi của lại có thể kết hợp hai thuật với nhau, trong lòng Sư chấn động. sớm biết Mặc Nhi cực kì thông minh, học biết mười, nhưng ngờ lại đạt đến trình độ này. mỉm cười dịu dàng, : “Ồ? Lão trượng, thuật con rối và cơ quan có thể kết hợp sao, ông chút .”

      “Ta cũng muốn biết.” Ngu Nhiễm vuốt cây quạt trong tay, lập tức có hứng thú. Dọc theo đường nghe được tình hình sinh sống ở Ma giới nhưng lại nghe chút gì về truyền thuyết Thánh tử.

      Vẻ mặt lão giả kia lập tức biến thành kính phục: “Cụ thể ta lắm, chỉ biết Thánh tử đại nhân dùng hồn phách của động vật chết nhập vào cơ quan, sau đó cơ quan có thể tự làm vài chuyện đơn giản, ví dụ như lúc chiến tranh, nhảy vào doanh địa của địch chẳng hạn, hoàn toàn cần dùng thần thức để điều khiển, bên ta cũng cần phải tổn thất nhiều binh lực.”

      Ngu Nhiễm lập tức liếc Sư , “Sư , lực lượng phòng thủ của ngươi nếu so với Mặc Nhi, rất kém cỏi.”

      cầm dù, cười cười, cũng muốn gây gổ, “Ta biết nàng có thể làm rất tốt, hổ là Mặc Nhi.”

      Ngu Nhiễm liếc xéo cái, hỏi tiếp: “Đúng rồi, gần đây biết tình hình Hoa Tích Dung thế nào?”

      Khuôn mặt lão giả hơi buồn rầu : “ tháng trước, lão phu nhân rốt cuộc đoạn tuyệt với Hoa Tích Dung, tình thế như nước với lửa. Hoa vương gia lấy ra đá ghi hình công bố khắp thiên hạ, mọi người đều biết lão phu nhân muốn biến Hoa vương gia thành con rối thủ hạ của mình, ép vua ra lệnh chư hầu, rất thất đức. Sau đó lại có người ám sát Hoa vương gia, bị Hoa vương gia phản kích ngay tại trận, lột da thi thể rồi treo lên cổng thành.”

      “Ma giới liên tục nội loạn tranh chấp thôi, lão phu nhân và Hoa vương gia chia hai đảng khác nhau, nhưng Ma giới ngày có vua, chỉ sợ thực lực ngày càng suy yếu, cho nên Thánh tử và Hoa vương gia dốc hết toàn lực, thành lập đại đô thành căn cứ địa cuối cùng, thống nhất lĩnh vực buôn bán, chuẩn bị quyết trận tử chiến với lão phu nhân.”

      Ngu Nhiễm cười hì hì, “ ngờ Mặc Nhi vừa đến, nơi này bỗng nhiên xảy ra nhiều chuyện như vậy, là khổ cực cho nàng rồi.”

      gật đầu: “Đúng là rất vất vả.”

      Nhưng lời tiếp theo của lão dẫn đường lại khiến cho hai vị công tử có chút buồn bực, “Đúng rồi, gần đây mọi người còn Thánh tử này là niềm thích mới của công tử Hoa Tích Dung, Hoa vương gia là người đoạn tụ, tại luôn cùng vào ra với Thánh tử, khiến người ta suy nghĩ sâu xa.”

      thể nào.” Nghe vậy, khuôn mặt Sư và Hoa Tích Dung đồng thời biến sắc, Mặc Nhi sao lại có thể cùng Hoa Tích Dung trở thành đoạn tụ?

      “Cái kia ta cũng chỉ nghe như vậy.” Lão giả hậm hực.

      hơi ngẩng đầu lên, “Hoa Tích Dung là người thông minh, chỉ sợ sớm phát ra thân phận của Mặc Nhi rồi.”

      Ngu Nhiễm cũng phe phẩy cây quạt, “Đáng tiếc Hoa Tích Dung hoàn toàn thích nữ nhân.”

      gật đầu, “Ta biết, cho nên ta rất yên tâm.”

      “Ta cũng thấy rất yên tâm, bởi vì lần này người đồng hành tới đây với Mặc Nhi còn có Cơ Bạch, nam nhân kia vô tình vô dục, liếc mắt nhìn nữ nhân cái. Ngoài ra cơ thể của tên tiểu tử Dung Túc cũng chưa khôi phục lại máu thịt, đủ gây sợ hãi. Hoa Tích Dung lại thích nữ nhân, xưa nay luôn giữ mình trong sạch, tóm lại ta vô cùng yên tâm, như vậy có phải có hiểu lầm gì ?”

      “An tâm đừng nóng, nên sốt ruột, trước tiên chúng ta yên lặng theo dõi , nhìn xem rốt cuộc mọi chuyện là sao.”

      Ngu Nhiễm ngẩn ra, hỏi: “Ngươi có ý gì?”

      bình tĩnh : “Hai người chúng ta có thể cải trang giả dạng, theo dõi từ xa là được.”

      Vẻ mặt Ngu Nhiễm hơi cứng lại, có chút khó tin: “Sư , tại ngươi sắp được ở cùng Mặc Nhi, ngươi có thể chịu đựng như thế sao? Chẳng lẽ nhớ nàng sao?”

      “Đừng để nàng phân tâm, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.” Giọng điệu Sư nặng .

      “Ngươi muốn xem xét tình hình của nàng từ xa.”

      “Đúng vậy.” Môi Sư cong lên, khẽ cười, “Nàng ở Ma giới gần mười tháng, nhưng ở chỗ chúng ta chỉ mới mười ngày mà thôi, cho nên ta còn có thể chịu đựng được.”

      “Ngươi muốn theo dõi, nhưng ta lại muốn lập tức đến bên cạnh nàng.” Ngu Nhiễm xưa nay luôn là người nóng vội, hấp tấp.

      “Nhiễm công tử, dục tốc bất đạt (nóng lòng làm việc gì đó thể đạt được thành công, nên thực từng bước ).” Sư nhàn nhạt , “Nếu ngươi muốn
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 150: Cơ Bạch dâng trà (2)

      Edit: Phương Dương, Nhisiêunhân
      Beta: Nhisiêunhan

      Xem ra những người bên cạnh Hoa Tích Dung, đều phải là nhân vật tầm thường.

      ai biết tâm tư Dung Túc vô cùng cẩn thận, ý tưởng nho chợt lóe, muốn chấm dứt chuyện tình ở Ma giới nhanh chút, để Hoa Tích Dung kế thừa ngôi vị hoàng đế, cũng vui vẻ nhàn nhã tự tại, làm vương gia nhàn hạ, về sau theo lăn lộn với nữ nhân kia.

      Mọi người nghẹn họng nhìn Dung Túc, ngờ thiếu niên tuấn tú kiêu ngạonhư lại có khí lực lớn như thế.

      "Nhìn cái gì? Thánh tử đại nhân ở nơi này, các ngươi mau làm ăn cho đàng hoàng!” Dung Túc bỗng nhiên quay đầu, lạnh lùng quát lớn.

      "Vâng... vâng." Mọi người lập tức biến sắc, nhanh chóng tản , ai làm việc nấy.

      Dung Túc thu lại tâm trạng, ngạo nghễ cười : "Trước mắt là bốn tầng tường vây, hai mươi tám trận pháp, chúng ta phải nhanh hoàn công, đêm nay hoàn thành ba dặm tường thành phòng ngự.” xong, xắn tay áo, lạnh lùng nhìn thoáng qua Cơ Bạch. làm việc đủ nhanh, trận pháp Cơ Bạch bố trí cũng đuổi kịp. giờ ở đại đô thành, nhìn xung quanh, những bức tường cũ nát ngày xưa nào còn, chỉ ngắn ngủi vài tháng, Hoa Tích Dung sắp xếp thành cảnh tượng vô cùng phồn hoa.

      Xa xa, bất cứ bức tường thành nào làm xong đều có dị tượng sau khi được bố trí trận pháp, rất được các công nhân ủng hộ.

      "Vâng, Dung công tử, Thánh tử đại nhân nhất định vừa lòng."

      Tô Mặc cười duyên, lông mi cong vút như cánh bướm chập chờn, để lộ đôi mắt quyến rũ mê người. Nếu tất cả mọi người xem nàng như Thánh tử gì gì đó, tuy rằng nàng chút hứng thú với nó, nhưng mà có địa vị đặc biệt như vậy cũng tốt.

      tại nàng đứng đây, ngẩng đầu nhìn những bức tường thành to lớn được mọi người dốc sức hoàn thành, họ như dùng mãi hết sức, có thể xây dựng nên tòa thành hoa lệ thế này. Thấy mình ra lệnh là có người lập tức hô ứng, nhất là mỗi khi sáng sớm, nàng đứng đây, khoanh tay, nhìn ánh mặt trời chiếu từng cột sáng vàng kim xuống. cảnh sắc tuyệt đẹp khó có thể hình dung!

      Tâm tình nàng tệ, nheo mắt ngắm nhìn tường thành cao ngất, vô cùng hoàn mỹ kia. Đây là tường thành hoàn hảo nhất mà nàng từng thấy.

      Cơ Bạch đứng bên cạnh, : "Nếu lão phu nhân phái người đến, thành trì vững như đồng này e là cách nào phá hủy.”

      "Tốt lắm, ta đáp ứng Hoa Tích Dung, cho nên lần này mới giúp thành lập tòa thành cơ quan, cam đoan cơ nghiệp thiên thu đến muôn đời."

      Cơ Bạch tiếp lời: "Tuy là nàng như thế, nhưng hàng đầu thuật của dường như dễ xử lý."

      Tô Mặc nghiêng đầu nhìn Cơ Bạch, mỉm cười, "Thuật trị liệu của chàng cũng rất hữu dụng, thân thể Hoa Tích Dung khôi phục rất nhanh. ít nhất lâu rồi tái phát."

      Cơ Bạch nâng mắt: "Nàng làm rất nhiều cho Hoa Tích Dung.”

      Tô Mặc cười : "Chàng ghen sao?"

      ngờ Cơ Bạch lại "ừ" tiếng, thành thành gật đầu: "Ta có chút ghen."

      Tô Mặc cười cười, nhíu nhíu đôi mi thanh tú, "Ta cùng chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, trợ giúp ta đạt tới thực lực ta cần, ta thay tạo ra thành lũy buôn bán cường đại nhất, hơn nữa phần lớn các thành ở Ma giới đều cần lượng lớn cơ quan nhân, về sau phải cho ta hưởng hai phần, ta bao giờ thiếu bạc."

      Cơ Bạc cười : "Tiểu tham tiền."

      Nụ cười của chợt lóe, lướt qua, giống như là giấc mộng, lập tức khôi phục lại như ngày thường. lạnh lùng ai có thể xâm phạm.

      Ngu Nhiễm lập tức buông thiên lý nhãn xuống, nheo mắt, mới vừa rồi chắc chắn có nhìn lầm? Thần sử đại nhân cười! cười!!!!!

      Tô Mặc ngáp cái: "Tử Ngọc, ta có tham tiền cũng là thê tử của chàng. Khuya rồi, ta muốn trở về nghỉ ngơi."

      Cơ Bạch quay đầu nhìn nơi nào đó: "Được, ta trở về cùng nàng." Tay ôm siết bả vai của nàng, sau đó lại buông, bên cạnh nàng.

      Từ xa, ánh mắt của Ngu Nhiễm trầm xuống, mới chút, mọi chuyện dường như vượt tầm kiểm soát của . Vì sao Cơ Bạch lại ở cùng nàng?

      nhíu nhíu mi, vẻ mặt tốt lắm.

      Thời gian là kỳ diệu, có thể thay đổi rất nhiều việc.

      Tóm lại mọi chuyện hôm nay làm cho Ngu Nhiễm thấy khó hiểu kèm theo cảm giác bất an, cảm giác Mặc Nhi có chút thay đổi, trở nên hơn thành thục lý trí hơn, hơn nữa rất có chính kiến, toàn thân đều tràn đầy sức quyến rũ kinh người. Hóa ra nàng vẫn luôn che giấu tài hoa của mình, dưới vẻ kiều mị phong tình đó chính là nữ nhân mạnh mẽ, tạo thành sức quyến rũ đặc biệt của riêng nàng, khiến tim Ngu Nhiễm nhảy loạn thình thịch.

      Nhưng mà dù tim có đập mạnh thế nào cũng thay đổi được nàng là thê tử của . nhớ nàng, nhớ vô cùng.

      Ngay lúc này, Sư lại thở dài tiếng. nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người, ngờ Cơ Bạch có thể ra tay nhanh như vậy!

      "Ngu Nhiễm, phiền phức của chúng ta đến rồi." Con ngươi ngưng trọng, Sư nhàn nhạt .

      "Cái gì? Phiền toái?" Ngu Nhiễm giật mình, thanh lộ vẻ khó hiểu.

      "Cơ Bạch, nam nhân kia hình như là
      [​IMG]

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 151 : Thứ tự trước sau

      Edit: huyền béo
      Beta: Peace, Nhisiêunhân


      Đình viện cũng có phong cảnh gì quá phồn hoa, ra Tô Mặc và Cơ Bạch cần những thứ xa xỉ xa hoa, trong viện chỉ có đường mòn phủ đầy đá vụn. đá vụn là ngọn núi giả làm từ đá biển rất đẹp, đều do Hoa Tích Dung đưa tới. đỉnh non bộ trồng cây leo cực kì rậm rạp, che lấp ánh mặt trời bên ngoài, ánh nắng chiếu xuống thành từng mảng loang lổ mặt đất, phía dưới để vài cái bàn xinh xắn.

      Trong hồ nước có cá màu trắng thong thả bơi lội, vẩy cá lóe kim quang nhàn nhạt dưới ánh mặt trời, đuôi cá đung đưa, nhìn rất thông minh lanh lợi, toàn mặt hồ tản khí lạnh mát rượi.

      Băng hồ ngồi cạnh chảy nước miếng, ao này dùng để nuôi dưỡng cá băng giới, cả băng tuyết giới cũng là do Hoa Tích Dung mang về. Hoa Tích Dung ai cả đường , ngay cả băng hồ mà cũng nịnh bợ.

      và Ngu Nhiễm ngồi cạnh bàn, trước mặt đặt mấy cái chén , còn có ấm trà, nghiêm chỉnh chờ Cơ Bạch dâng trà.

      “Cơ công tử, lâu gặp.” Sư mỉm cười ôn nhã, nhặt cành hoa thược dược màu đỏ rực trước mặt lên, nhàn nhạt nhìn , Tô Mặc vậy mà lại bị nam nhân này mê hoặc sao? Nhưng Mặc Nhi của phải nữ nhân nông cạn, lừa mình dối người nghĩ.

      “Là các ngươi.” Ánh mắt Cơ Bạch đảo qua, mặc dù có chút bất ngờ nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường.

      “Sần này Thần Sử đại nhân sứ Ma giới, ngờ lại ở cùng Mặc Nhi, xem ra các hạ được chăm sóc rất tốt.” Sư nhìn chăm chú, nụ cười như có như , nhìn Cơ Bạch giống như người thủy tinh, thể trốn, thể giấu diếm được chuyện gì.

      tại sứ giả của Nhân giới chỉ có hai người chúng ta, hơn nữa Mặc Nhi là nữ giả nam trang, đương nhiên cần tị hiềm. Nhưng Hoa Tích Dung lại bị đồn đãi là đoạn tụ với nàng, cuối cùng đương nhiên là hai người chúng ta chỉ có thể ở cùng nhau.” Nghe thấy Sư nhắc tới Tô Mặc, ánh mắt Cơ Bạch hơi mềm , nhưng sắc mặt vẫn thay đổi.

      Mặc Nhi? ta gọi cũng thân mật !

      mỉm cười tao nhã, ánh mắt lại lóe chút tức giận.

      “Nhưng mà, nơi này dường như chỉ có gian phòng ngủ nhỉ!” Ngu Nhiễm cũng tức giận, có điều ám chỉ.

      ra phòng ngủ có thể tùy ý dựng thêm, nhưng dù thế nào vẫn rất sơ sài, thích hợp cho hai vị ở lại.” Cơ Bạch để ý tới hai người, đương nhiên biết bọn họ có chuẩn bị rồi mới đến.

      “Cơ công tử khách khí quá, ta với Mặc Nhi vốn là phu thê, nếu đến đây, ở cùng nhau cũng có gì lạ. Phu thê vốn nên giúp đỡ lẫn nhau, đồng cam cộng khổ, lúc trước ở thuyền phải chúng ta cũng cực kì khó khăn đó sao? Công tử Cơ Bạch cũng có gì phải giải thích, tóm lại những chuyện khác liên quan gì đến Cơ huynh.” Ánh mắt Sư lạnh nhạt nhã, phong thái tự nhiên thanh cao, muốn cắt đứt quan hệ với Cơ Bạch.

      ra, bản công tử cũng quan tâm.” Ngu Nhiễm chậm rãi phe phẩy quạt, “Mặc Nhi dù sao cũng đuổi ta .”

      “……” Cơ Bạch nhịn được nhíu mày, hai người kia căn bản có ý định lùi bước.

      “Đúng rồi, chúng ta ngồi rất lâu, Cơ công tử dường như hiểu đạo đãi khách lắm.” Sư chỉ cái chén trước mặt, như cười như .

      “Đúng vậy! Chúng ta ngàn dặm xa xôi đến đây, tại sao có chút nước trà nào vậy?” Ngu Nhiễm cũng lạnh lùng cười.

      Hai nam tử đều nhìn Cơ Bạch, đương nhiên muốn đối phương châm trà rót nước, nhận thức được ai lớn ai .

      Cơ Bạch nhíu mày, biết ý định của hai người. vốn thông minh, đương nhiên biết được hai người họ nắm được manh mối.

      “Hai vị nếu biết mình là khách vậy nhớ phải nhập gia tùy tục, tiếc là nơi này có trà ngon tiếp đãi, bằng các vị khách tùy theo chủ .” Cơ Bạch chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt lạnh nhạt.

      có trà ngon, đáng tiếc!” Sư than .

      Ngu Nhiễm hơi híp mắt, cười nhàn nhạt, nửa giỡn: “Nếu có trà, vậy đừng mong được bản công tử đồng ý.”

      Cơ Bạch lại ồ tiếng, “Đồng ý chuyện gì?”

      Xem ra Thần sử đại nhân này cũng rất thẳng thắn, ra vẻ đạo mạo nghiêm trang. Sư lập tức mỉm cười, thở dài tiếng thầm kín, chậm rãi : “Cơ công tử, tại hạ nghe kiếm tu có phương pháp đặc biệt để xem xét có phải thân Thuần Dương hay .”

      Sắc mặt Cơ Bạch hơi cứng lại, nam nhân bình thường có thân thuần dương cũng sao, nhưng kiếm tu lại cực kì nghiêm khắc, nhất là kiếm tu của núi Côn Luân. còn thân thuần dương, kiếm tu liếc mắt cái là nhìn ra được.

      tiếp tục : “Thân thuần dương của Cơ công tử dường như còn, đúng ?”

      Sắc mặt Cơ Bạch hơi biến đổi, trong đôi mắt đen thẳm lên tia ảm đạm, quả nhiên gì có thể gạt được Sư .

      Ngu Nhiễm đương nhiên hiểu ra, vô cùng tức giận, cái gì mà Thần Sử vô tình vô dục, chỉ ra vẻ đạo mạo trang nghiêm thôi. Sắc mặt có chút kiên nhẫn, cong môi : “Được lắm, được lắm, biết Văn Nhân Dịch biết chuyện sư huynh làm có suy nghĩ gì đây?”

      Cơ Bạch nhàng xoay ly trà, lời nào.

      Mí mắt Ngu Nhiễm rũ xuống, người dựa vào bàn, cảm thấy Cơ Bạch này quả phải kiêu ngạo bình thường. May mà Sư cũng tới đây, hai người Bắc Cơ Nam xem như cũng ngang vai ngang vế. Tuy là thế tử của Vô Song thành, thân phận cực kì cao quý, nhưng Cơ Bạch chính là người mà ngay cả phụ thân cũng tôn trọng ba phần, mặc dù rằng có thứ tự trước sau, nhưng Ngu Nhiễm cũng có biện pháp đánh phủ đầu với .

      “Tử Ngọc, ai
      [​IMG]

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 152: Hỏi thăm chuyện cũ

      Edit: Nhisiêunhân


      Đột nhiên tiếng ly rượu đặt xuống bàn vang lên trong phòng, tuy rất nhưng Hoa Tích Dung vẫn nghe thấy.

      nghiêng đầu, ngờ lại có nam nhân ngồi trong góc tối. Khi nhìn người nọ là ai, chậm rãi thở ra, tên này quá xuất quỷ nhập thần mà.

      Nam tử kia nâng mắt, đứng lên, khoanh tay, giọng điệu lạnh nhạt: “Ta chờ ngươi lâu, rốt cục ngươi cũng biết trở lại.”

      Hoa Tích Dung hu khù khụ: “Lão đại, đừng mập mờ như vậy, gia phải nữ nhân.”

      Nam tử nở nụ cười như có như , phì tiếng, “ ngờ ngươi lại xây dựng được tòa thành lớn như vậy, hoàn toàn có thể sánh với Vô Song thành và Thiên thành. Thiếu niên Tiểu Mạch kia quả thực rất tài giỏi, gần như có thể sánh bằng Sư .

      Hoa Tích Dung cười , phong tình dựa vào ghế, thấp giọng: “Tạ lão đại, đừng ngươi nhìn ra nàng là nữ tử, thực lực ngươi gần tới Hóa Thần, ánh mắt sắc bén, có gì mà xem hiểu chứ?”

      Tạ Thiên Dạ cười chậm rãi, “Làm khó cho ngươi cũng nhìn ra nàng là nữ.”

      Hoa Tích Dung mím môi, “Đúng, ta nhận ra rồi.”

      Hai người lại lâm vào trầm tư, trong lòng đăm chiêu suy nghĩ.

      Tạ Thiên Dạ ngồi xuống, sắc mặt cảm xúc, lại nhớ tới nữ tử trong mộng, mỗi đêm đều tìm nàng thị tẩm.

      Nữ nhân kia để lại cho cảm giác rất quen thuộc, ràng mê nữ sắc, nhưng chỉ sa vào mỗi mình nàng.

      Tuy muốn gặp mặt nàng, nhưng sợ gặp rồi lại thất vọng. Tuy vậy, nàng lại chưa từng để thất vọng, khiến ngày càng có hứng thú hơn.

      Nghĩ đến lời đồn đoạn tụ của Hoa Tích Dung với nàng, Tạ Thiên Dạ khinh thường nhếch môi.

      Hoa Tích Dung cười ngại ngùng, nữ nhân này, mỗi lần nghĩ đến nàng lòng lại ngứa ngáy, bụng nóng rực, cũng may người kia ngồi, nếu thấy tình cảnh chật vật của .

      kéo kéo quần áo, : “Tạ lão đại, ngươi đến đây có việc gì, tìm ta làm chi?”

      Tạ Thiên Dạ liếc mắt, “Lần đoạt quyền này đến bước cuối cùng, ta tới hỏi thăm xem ngươi định trở thành đế vương như thế nào.”

      Hoa Tích Dung thở dài, rất tự tin: “Có Tiểu Mạch ở đây, Tạ lão đại cứ yên tâm là được.”

      Tạ Thiên Dạ “ừm” tiếng, ánh mắt chứa ý cười.

      Hoa Tích Dung lại chìm trong suy nghĩ khác, tính toán xong cho những ngày tiếp theo, phải kéo Tô Mặc về lại bên mình, để ba tên kia đánh nhau mù mịt trời đất là được.

      Ma giới, bờ biển.

      “Mặc Nhi, ta nhớ nàng.” Tô Mặc nhìn biểu cảm lưu luyến muốn xa rời của Ngu Nhiễm, nàng cong cong khóe môi.

      “Nhiễm, ta cũng rất nhớ chàng.” Tô Mặc lúc này có chút giống mấy nữ nhân nhắn, thích mơ mộng cho tương lai.

      “Mặc Nhi, có thể nghe được giọng nàng, ta rất vui.” Ngu Nhiễm thả nàng xuống, ôm eo nàng, ánh mắt sáng lấp lánh.

      “Nhiễm, sau khi chuyện ở đây kết thúc, ta lập tức trở về, chúng ta luôn luôn ở cùng nhau.”

      “Vậy kết thúc nhanh , sau khi thành thân ta và nàng cũng ở bên nhau được bao lâu, người ngoài ai cũng keo sơn gắn bó, còn chúng ta gần gũi ít xa cách nhiều, ngủ mình rất khó chịu đó.” Ngu Nhiễm khổ sở .

      “Lúc trước phải chàng luôn ngủ cùng Văn Nhân Dịch sao?” Tô Mặc cố ý cười hỏi.

      hươu vượn, ta chỉ cần nàng thôi.”

      “Được rồi! Chỉ cần chàng chê ta phiền.”

      “Phiền? Sao mà phiền được?” Ngu Nhiễm khẽ hôn lên tai nàng.

      à?” Tô Mặc cười cười.

      , tuyệt đối là !” Ngu Nhiễm nghiêm túc trả lời.

      “Vậy là tốt rồi, ta còn nghĩ khi tuổi thọ kéo dài, có lẽ sau này chàng chán ta.”

      “Thiên trường địa cửu cũng có lúc tận cùng, dù có dài hơn ta vẫn thấy đủ, huống chi bây giờ chúng ta chỉ mới bắt đầu.” Ngu Nhiễm thở dài.

      “…” Tô Mặc đột nhiên biết làm sao, cảm xúc trong lòng dạt dào. Sau khi thành thân, ngoài việc thương còn có tình cảm sâu hơn, đó chính là trách nhiệm, giống như rượu ủ lâu năm, để càng lâu càng tinh khiết thơm ngon.

      “Mặc Nhi, nàng thích Cơ Bạch sao?” Hai người từ từ quay về, sắc mặt Ngu Nhiễm tươi cười như chút oán hận nào, nhưng khi những lời này, lòng Tô Mặc bỗng ê ẩm, biết cảm thấy thế nào?

      “Nhiễm, ra duyên phận luôn rất kỳ diệu.” Tô Mặc đột nhiên đứng lại, đưa mắt nhìn xa xăm.

      “Giống như nước biển này, nhìn bao la, gặp được chính là duyên phận.” Nàng chuyển mắt nhìn .

      Nàng ngồi xuống gần mép nước, vọc tay xuống cát xây thành từng cụm, cuối cùng xây thành bảy cụm.

      Ngu Nhiễm im lặng đứng bên cạnh nàng, như hiểu ra, nhưng vẫn lời nào.

      “Ngu Nhiễm, tại ta chỉ có bốn khế ước, còn ba người nữa ta chưa biết, ta cảm thấy trời xanh tự có sắp xếp của mình, nên ta cũng dần dần chấp nhận sắp xếp đó. Nhưng ta tuyệt đối phải là nữ nhân tùy tiện, làm việc gì ta cũng đến nơi đến chốn, nên chàng đừng lo lắng cho ta.” Tô Mặc mỉm cười.

      “Ta biết, ta vẫn luôn biết.” Ngu Nhiễm nghĩ lúc trước hao tổn tâm cơ để cưới được nàng cũng là nhờ khế ước, nếu có khế ước, biết giờ bị bỏ ở xó lạnh lẽo nào rồi!

      “Nhiễm, cám ơn chàng.” Tô Mặc rất cảm động.

      Ngu Nhiễm lại im lặng hồi, tuy chấp nhận, nhưng có nghĩa là thích.

      Bảy khế ước cũng như những ngón dài ngắn của bàn tay, tin chén nước lại có thể chia đều, tranh thủ trở thành ngón dài nhất!

      “Đúng rồi, Mặc Nhi, mấy ngày nay rảnh rỗi, ta có làm y phục và giầy cho nàng, nàng xem.” lấy đôi giầy trong túi càn khôn ra, là giầy thủy tinh đầu nhọn đính trân châu. Nữ nhân luôn thích những thứ lấp lánh, huống chi Ngu Nhiễm luôn làm rất đẹp.

      Nhớ đến y phục làm cho nàng lúc trước, nàng mỉm cười: “Đẹp lắm, ta rất thích.”

      Ngu Nhiễm cũng cười theo: “Mặc Nhi, vũ đạo nàng nhảy cùng ta, nàng còn nhớ ?”

      “Đương nhiên nhớ chứ.” Tô Mặc gật .

      “Ta có thể nhảy cùng nàng ?” Ngu Nhiễm lui ra sau bước, cúi người hành lễ.

      Tô Mặc nghiêng đầu cười, sau đó bắt đầu múa cùng bờ cát. Sau khúc, hai người nằm xuống, quấn lấy nhau như hai con cá, phập phồng trong bóng đêm, triền triền miên miên.

      Nửa canh giờ sau, Tô Mặc dẫn theo Ngu Nhiễm cùng vào hậu viện, thấp giọng hỏi: “Đêm nay chàng quay về sao?”

      về, ta còn muốn thêm mấy lần nữa.” Ngu Nhiễm ôm lấy nàng từ phía sau, y phục chỉnh tề.

      Nhìn
      [​IMG]

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 153.1: Hoa Tạ đồng hành

      Edit: huyền béo
      Beta: Nhisiêunhân


      “A , chàng ghen sao?” Tô Mặc nghiêng đầu nhìn Sư , cười .

      Vừa rồi nàng hơi quá thân thiết với Cơ Bạch, lại còn hỏi ý kiến của , dường như mày Sư hơi nhíu cái.

      “Ghen? Sao lại thế?” Sư cười rạng rỡ, vẫn là kiểu nàng thường thấy, chậm rãi ôm lấy nàng từ phía sau. Ghen? làm Cơ Bạch ăn dấm chua mới đúng.

      “Đúng rồi, nơi này chỉ có gian phòng ngủ, lầu hai vốn là phòng ngủ nhưng bị ta đổi thành phòng cơ quan.” Nàng vuốt ve vai , giọng hơi lúng túng.

      “Ừm, nếu vậy đêm nay Cơ Bạch và Ngu Nhiễm chỉ có thể ở trong sân rồi.” Sư cười xấu xa.

      “Nhưng trong viện còn có những phòng khác nữa.” Tô Mặc cắn vai .

      cần lo cho bọn họ, người tu hành có thể ngồi thiền đêm, tăng thực lực và nghị lực, sao cả đâu.” Sắc mặt Sư vẫn thay đổi.

      Tô Mặc mỉm cười, tìm tư thế dựa vào thoải mái hơn chút, “Tu vi của Cơ Bạch đủ cao rồi sao lại phải ngồi thiền? Còn Ngu Nhiễm ngồi yên đâu.”

      nhìn nàng, “Nàng rất hiểu bọn họ.”

      “Ta thể nặng bên này bên kia được.” Tô Mặc chậm rãi , “Nhưng Cơ Bạch chăm sóc tốt cho bản thân thôi, để ta phải lo lắng.”

      “Nàng quả nhiên đối xử với rất khác biệt…” Hai tay Sư để sau lưng, nghiêng người ngồi giường, trong lòng biết tính toán cái gì, đôi mắt vẻ phức tạp, thấp giọng hỏi, “Mặc Nhi, mấy ngày nay áp lực có lớn lắm ?”

      “Áp lực gì?” Tô Mặc chậm rãi đưa tay ôm cổ .

      “Ta biết nữ nhân hai bàn tay trắng như nàng có thể đến tận đây, trở thành tứ thiếu Tô gia, phát triển việc làm ăn của Tô gia trở thành cửa hàng lớn nhất Tề quốc. Nàng còn là Thánh tử đại nhân của Ma giới, thân phận tầm thường, cũng dựa vào thế lực của nam nhân, ta cảm thấy nhất định rất cực khổ.”

      “A , nếu chèo thuyền ngược dòng, tiến tất lùi.” Tô Mặc ngồi trong lòng , đôi chân thon dài tinh tế vô ý bày ra tư thế gợi cảm trêu chọc người, nàng nhàn nhạt , “Bất kể thế nào chúng ta cũng nhất định phải Thiên giới, có được tuổi thọ dài hơn, lúc đó mới thực là lúc chúng ta sống hạnh phúc cùng nhau.”

      gật đầu, nhàng ôm chặt vòng eo tinh tế mềm mại của Tô Mặc, “Nàng đúng, chúng ta Thiên giới rất tốt.”

      Đầu ngón tay nhàng chạm vào môi Tô Mặc, rồi vuốt ve mái tóc của nàng. Đèn dầu tắt phụt, thầm: “ muộn rồi, ta biết nàng nhất định rất mệt, nàng ngủ trước .”

      “Ừ.” Tô Mặc có chút mệt mỏi, nàng nằm trong lòng , dựa vào cơ thể Sư luôn cho nàng cảm giác bình yên. Nhưng đến nửa đêm, lúc nàng ngủ say, bỗng nàng cảm giác cơ thể rất nặng, sau đó như dập dềnh trong sóng biển, lại như cành liễu trước gió, cuối cùng biến thành vũng nước mềm mại, hóa thành muôn vàn hình dạng.

      Bên tai truyền đến giọng nam tử trầm , “Mặc Nhi, Mặc Nhi.”

      “A !” Tô Mặc vội vàng trả lời.

      “Có thích ? Mặc Nhi?”

      Nàng mơ mơ màng màng trả lời, “Thích.”

      Bóng đêm mê loạn, trăng sáng sao yên, gió xuân kiều diễm.

      Màn phù
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :