1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên hạ đệ nhất yêu nghiệt - Hồng Trần Huyễn (154.2/254)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 145: Một bí mật

      Hoa Tích Dung cười cười sờ cằm: “Vị Thành chủ này thích sư huynh của mình.”

      Tô Mặc cười nhạt, vui hỏi: “ biết Sư có thích sư muội đa mưu túc trí này ?”

      Hoa Tích Dung cười lắc đầu: “ thể, Sư chưa từng thích nữ nhân nào khác, ngoại trừ…”

      đột nhiên liếc mắt nhìn Tô Mặc, có chút nghi ngờ. Sư đối xử khác biệt với Tô Mặc, Cơ này đúng là sức quyến rũ vô hạn, hai người bắc Cơ nam đều bại dưới tay nàng. Nghĩ vậy, Hoa Tích Dung nhướng mắt, trong lòng hơi khó chịu. Khi khó chịu, người ngoài luôn nơm nớp lo sợ, rét mà run.

      Nhưng, cũng là lần đầu tiên mỉm cười mê người đến thế.

      luôn đeo mặt nạ khi cười, mắt lóe tia sáng u, biết lại nghĩ đến mưu ma chước quỷ gì.

      Tâm tình Tô Mặc lập tức vui vẻ hơn chút. Nàng sải bước đến trước bàn dài, mở quyển sổ đặt đó ra, bên trong được viết bằng chữ Thiên giới.

      Nàng nhíu mày, mặc dù mất hết ký ức, nhưng Tô Mặc vẫn đọc được kha khá mặt chữ. Nàng xem lướt qua, ra quyển sổ này ghi chép lại cuộc đời của Thành chủ. thể , Thành chủ kia quả là nữ nhân tự phụ.

      Tô Mặc lật xem rất nhanh, có nhiều hứng thú với nàng ta, nhưng sau đó tốc độ lại chậm dần.

      Nàng bội phục Thánh nữ đời đầu, người có thể khiến Tô Mặc bội phục có bao nhiêu. Nàng ta có thiên phú cơ quan , tiếc là tính tình hơi cao ngạo. Lúc trẻ tuổi, nàng ta có rất nhiều người cầu thân ở Ma giới, nhưng mắt cao hơn đầu, nàng chưa từng vừa ý người nào.

      Tài phú của nàng tích lũy ngày càng nhiều, thậm chí còn phát động quật ma thạch này, cuối cùng quyết định lập vương quốc cho nữ nhân. Ở Ma giới, nữ nhân có địa vị, mà nàng muốn tạo ra địa vị của mình, đây chính là khởi đầu của Thánh nữ thành.

      Nhưng, hy vọng tốt đẹp, lại tàn khốc. Nếu Thánh nữ sống lại, nhìn thành quả của nàng lộn xộn ngổn ngang như bây giờ, vùng đất tốt đẹp vui vẻ biến thành động quỷ, chỉ sợ nàng ta tức giận đến hộc máu chết lần nữa.

      Đương nhiên Tô Mặc nhìn ra được quyển sổ từng bị lật xem, càng về sau chữ càng mờ, những chỗ viết về tàng bảo đồ hình như bị viết thêm vào, còn có chỗ bị xé.

      Nàng vẫn từ từ xem kỹ từng trang.

      Trong đó viết: “Ta rất tự phụ, vì có được pháp khí xé rách gian nên muốn ở lại Ma giới mà đến Thiên thành, bái Thành chủ Thiên thành làm sư phụ. Ta gặp rất nhiều nam nhân vĩ đại, quen biết với mấy người Tạ Thiên Dạ, Sư , trở thành sư muội của bọn họ. Hai người đó đều là những nam tử tuyệt thế, ta hâm mộ khí phách sắc bén của Dạ sư huynh, khâm phục tài nghệ cơ quan thuật của sư huynh… Hai người họ là hoàng tử Thiên thành, là kỳ tài đệ nhất thiên hạ, mà ta cũng có tài đứng đầu Ma giới, ta tin mình thua kém họ, nên mới học tập thuật con rối, quả nhiên ngang sức cân tài…”

      Tô Mặc nghĩ thầm, xem ra Thánh nữ cũng là nữ nhân tài hoa. Nàng tiếp tục lật xem, tiếc là nhiều chỗ chữ quá mờ đọc được.

      “Ta có quan hệ rất tốt với mọi người, cho đến ngày ta phát mình thích … Nhìn bóng xanh nhạt của đứng cạnh hồ, ta nhận ra mình vô cùng. Nam nhân có thực lực như thế mới là nam nhân ta thích… Nhưng đây là bí mật trong lòng ta, ta thổ lộ, ta cũng biết có thích ta hay …”

      “Thời gian như thoi đưa, chúng ta đều dần rời khỏi Thiên thành, ta cũng còn cơ hội gặp lại nữa.”

      “Ta rất có thành tựu, nhưng tiếc là trời ganh ghét hồng nhan. Sau khi đạt tới Kim Đan hậu kỳ, ta lại mắc bệnh khó chữa, thể sử dụng pháp khí gian được nữa, càng thể tiếp tục tăng thực lực, chỉ có thể giữ mãi như vậy suốt đời.”

      “Nam tử ta thích cả đời… Thiên Dạ… … Phần lớn các sư huynh đệ đều có duyên gặp lại nhau, càng tiếc hơn là ta và có duyên phận, chỉ đành bố trí con rối ở đâu, hoàn thành giấc mộng trong lòng ta, trở thành tân nương của .”

      “Về sau ta nghe và Tạ Thiên Dạ hợp nhau, ta thể gặp lại họ, chỉ hi vọng hai người có thể tiêu tan hiềm khích lúc trước… Việc này dù sao cũng là về nam nhân ta thích… Người hữu duyên nếu tìm được sổ ghi chép của ta, hi vọng ngươi có thể đưa cho… Trong này có rất nhiều bí mật ta phát có ích cho , có thể giúp phi thăng Thiên giới. Người hữu duyên cần phài giao quyển sổ này cho Thiên thành, cho bất kỳ sư huynh đệ nào cũng được… Nếu như phải… Tạ… tốt hơn, ta tin thưởng ngươi rất hậu. Thành chủ Thánh nữ thành tuyệt bút.”

      Tô Mặc cầm quyển sổ, ngón tay kìm được hơi run run.

      Nàng vô tình phát ra bí mật vô cùng lớn.

      Chỉ là nội dung còn quá mơ hồ, làm nàng cách nào hiểu nữ nhân này rốt cục thích ai? Nàng ta muốn gả cho ai?

      Xem đến đây, đột nhiên nàng còn ác cảm với Thánh nữ đời đầu này nữa.

      “Tiểu Mạch, ngươi xem gì vậy? Sao nghiêm túc thế?” Hoa Tích Dung bước tới, cười hỏi.

      “Xem linh tinh thôi.” Tô Mặc mím môi.

      “Chữ này ta hiểu, Tiểu Mạch hiểu sao?”

      “Gia thông minh vậy mà cũng hiểu, ta chỉ có thể đoán được đại khái thôi.”

      Tô Mặc vốn có ấn tượng tốt với người của Thánh nữ thành, nhưng Thánh nữ này bất luận thích Sư hay Tạ Thiên Dạ đều là bi kịch. Tô Mặc nhếch miệng, đây là chuyện cũ nàng thể tham dự, nàng tò mò, hai mắt nàng tỏa sáng, phát ra mình có chút giống nữ nhân thích bát quái.

      “Hoa gia, Thánh nữ kia nhìn thế nào?” Tô Mặc nhíu mày hỏi.

      “Sao
      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 146: Chỗ của gia

      Edit: Phương Dương
      Beta: Nhisiêunhân


      Tô Mặc liên tục nhìn ra ngoài, chờ trong giây lát, nàng biết những người còn sống nhất định ra.

      Cơ Bạch đứng cách nàng xa, hai tay sau lưng nắm chặt thanh kiếm. nhìn ra Tô Mặc trở thành cao thủ Kim Đan Kỳ, cũng nóng lòng dò hỏi mà chỉ lẳng lặng nhìn nàng. Ánh mắt tuy lạnh lùng nhưng vẫn toát ra quan tâm ấm áp.

      Dung Túc vẫn giữ vẻ mặt kiêu ngạo đứng đó, thần sắc tốt cho lắm, ánh mắt nhìn nàng có chút u oán.

      Thiếu niên kiêu ngạo này, mặt mày, thần thái cũng trở nên cương nghị hơn nhiều, nhưng vẫn lạnh nhạt như thế, trong mắt lên chút ôn hòa. Lần này hai người xa nhau lâu lắm, Tô Mặc có chút quen.

      "Khụ khụ." Dung Túc bỗng đưa tay che miệng ho khan vài tiếng.

      Tô Mặc và Cơ Bạch đều để ý .

      "Khụ khụ." Dung Túc tiếp tục ho khan.

      "Ngươi sao chứ?" Cơ Bạch liếc nhìn.

      "Dung Túc, ngươi ổn ?" Tô Mặc cũng nhìn thiếu niên.

      Dung Túc lập tức trở về bộ dạng xem thường, khàn khàn : "Nữ… Tiểu Mạch, ra ngươi cũng biết quan tâm người khác!"

      " lẽ ta rất lạnh lùng sao?" Tô mặc như cười như nhìn .

      " sai!" Dung Túc trợn mắt.

      "Dung công tử năm nay bao nhiêu tuổi rồi?" Tô Mặc đột nhiên hỏi.

      "Ta… ta mấy tuổi ngươi phải là biết!” Dung Túc hung hăng trừng nàng.

      "Ba nghìn tuổi, ngươi lớn tuổi vậy rồi mà còn như trẻ con, ta mới mười sáu tuổi thôi, rốt cục ai cần ai quan tâm?" Tô Mặc tức giận.

      "Hừ, ta với ngươi lập khế ước bản mạng, hơn nữa ta bệnh, ngươi thể đối xử tốt với ta chút sao? Về sau ngươi hãy chăm sóc ta, trong lòng cũng phải nghĩ về ta nhiều hơn." Dung Túc hít sâu hơi, chậm rãi ổn định lại giọng của mình. Lần này chủ động cầu phúc lợi, bất giác ý thức được nguy cơ.

      “…” Tô Mặc bỗng cảm thấy hôm nay thiếu niên rất khác thường.

      " phiền toái." Ở bên cạnh, Cơ Bạch lạnh lùng .

      "Đúng vậy! Nhất là cứ chê cái này ghét cái kia, mệt chết!" Tô Mặc cũng thở dài, đỡ trán. Từ khi nàng đạt tới Kim Đan kỳ, thân thể cũng trở nên kì ảo, lạnh nhạt hơn, như là chán ghét trần thế, chán ghét lục đạo luân hồi, lúc nào cũng có thể biến mất, cứ như cái gì cũng có thể buông tay hề do dự.

      Sắc mặt Dung Túc tái nhợt, trong lòng có chút thoải mái, nữ nhân này hình như ghét bỏ ! Xem ra phải nhanh khôi phục thân thể, trong số họ chỉ có thể thân cận nàng.

      "Tiểu Mạch, ngờ nàng có thể tiến đến Kim Đan kỳ nhanh như vậy! Xem ra chuyến đến Ma giới lần này tệ." Cơ Bạch nhìn nàng.

      "Tử Ngọc, sắc mặt của chàng dường như tốt, giờ thế nào rồi?" Tô Mặc trừng . Quả nhiên sắc mặt Cơ Bạch có chút trắng, là vì tiêu hao linh khí quá nhiều.

      "Ta sao, ở đây rất nguy hiểm, linh lực hao phí nhiều là chuyện thể tránh. Nhưng Dung Túc rời Thiên Thư lâu như thế, thân thể có chút thích ứng, bất quá ta và tìm được rất nhiều thảo dược tốt của Ma Giới, chủng loại đa dạng, chỉ tiếc là nhiều, trước tiên có thể dùng để điều trị cho ." Cơ Bạch chắp hai tay sau lưng.

      Dung Túc bĩu môi : "Thảo dược nơi này đều bị Thánh nữ thu thập hết vào túi rồi, ngọn núi chỉ còn lại sỏi đá khô cằn!"

      Tô Mặc nhíu mày, túi càn khôn kia ở trong tay nàng.

      "Dung Túc tại nếu như muốn khôi phục thân thể cần bao lâu?"

      Cơ Bạch chầm chậm : "Hẳn là quá lâu, ta dẫn núi Côn Luân, nơi đó có trưởng lão luyện đan, có thể dùng đan dược trị liệu cho ."

      Tô Mặc gật gật đầu: "Được rồi, chờ xử lý chuyện tình ở Ma giới xong ta còn muốn xử lý chuyện của Văn Nhân Dịch, chàng mang núi Côn Luân trước, ta tìm chàng sau."

      "Mặc Nhi, nàng vất vả rồi!" Cơ Bạch gật đầu.

      Dung Túc nhịn được xem thường, nữ nhân này quả nhiên ghét bỏ . Trước kia hai người chưa từng tách nhau quá lâu như vậy.

      Ánh mắt Cơ Bạch chuyển sang lạnh lùng nhìn thiếu niên: "Dung Túc công tử, hoàn cảnh ở nơi này thích hợp để ngươi lung tung, vào Thiên Thư là tốt nhất."

      Dung Túc u oán liếc Tô Mặc, nhưng nàng vẫn luôn nhìn Cơ Bạch, ánh mắt nhu tình. Trong lòng có chút chua xót, lần này ra lâu như vậy, nữ nhân này cũng quan tâm nhiều hơn chút nào. hừ , chậm rãi tiến vào Thiên Thư.

      Hoa Tích Dung bỗng khẽ cười tiếng: "Được rồi, bây giờ hãy đến nơi ta sống , gia cho các ngươi xem nhà gia."

      " phải qua rồi sao?" Tô Mặc nghe vậy ngoái đầu nhìn lại, có chút hứng thú.

      "Ngươi cho là trấn kia?" Hoa Tích Dung như cười như nhìn nàng.

      "Chẳng lẽ ngươi còn có nơi khác?"

      "Có, chỗ đó gia chỉ ở đơn mình, hơn nữa rất ít khi trở về, mỗi ngày gia đều ngóng trông có khách ghé thăm, nếu là nữ chủ tử càng tốt." Hoa Tích Dung dùng bả vai huých nàng.

      “Ta có hứng thú." Tô Mặc ngồi xuống, nhàn nhạt như có gì có thể lay động được nàng.

      "Nơi đó tồi đâu. Tiểu Mạch, cùng ta, được ?" Hoa Tích Dung sâu kín liếc Tô Mặc cái, tình ý nồng đậm, đôi mắt đẹp như có thể chảy ra nước.

      Hai lão giả bên cạnh lại ân cần vô cùng, "Mấy vị công tử cùng Mạch tiểu hữu bằng đến chỗ chúng ta làm khách ?"

      " cần, chúng ta còn có việc phải làm." Hoa Tích Dung là người đầu tiên mở miệng cự tuyệt.

      "Đúng vậy, chúng ta còn có chuyện khác." Tô Mặc cự tuyệt rất có lễ, khác với Hoa Tích Dung.

      "Tiểu Mạch, vậy là ngươi đáp ứng lời đề nghị của ta đúng ?" Hoa Tích Dung bỗng nhiên ghé sát vào.

      Sắc mặt Cơ Bạch trầm xuống, trong Thiên Thư cũng truyền tới tiếng nghiến răng nghiến lợi của người nào đó.

      mọi người chung quanh nhìn thấy như thế, nhất thời nghẹn họng, kinh ngạc thôi. Mắt họ trừng lớn, hoàn toàn ngờ hoa Tích Dung cũng có mặt lẳng lơ mị hoặc thế này. Tên nam nhân người
      [​IMG]

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 147.1: Tự cung tự cấp

      Edit: huyền béo
      Beta: Nhisiêunhân


      “Tiểu Mạch, quan hệ của ngươi với Cơ Bạch rất tốt sao?” Hoa Tích Dung nhấc mành lên.

      cố ý ngồi giữa Tô Mặc và Cơ Bạch, cười đến muôn phần lả lơi mị hoặc.

      Tô Mặc và Cơ Bạch vẫn ngồi nguyên chỗ của mình, hai người vẫn duy trì khoảng cách, Hoa Tích Dung nhíu mày, như cười như . Chợt thấy ngọc bội thân kiếm Cơ Bạch, lập tức sờ cằm, rất có hứng thú, “Tiểu Mạch, ngọc bội kia nếu gia đoán nhầm, hẳn là làm từ bảo vật của Thánh Địa đúng , thứ này ở Ma giới cực kì hiếm thấy, có ý nghĩa xu cát tị hung (theo cái lợi tránh cái hại), ngươi nhặt được ở đâu vậy?”

      “Ừm, gia quả nhiên kiến thức rộng rãi.” Tô Mặc điềm nhiên như , thứ đó tìm được trong túi càn khôn.

      “Ta cũng thích ngọc bội này, vừa nhìn hoa văn gia biết là do ngươi làm, ngày đó ta tặng ngươi Đào Mộc châu, Nhân giới các ngươi hay ăn đào phải trả lại mận, ngươi cũng thể bên trọng bên khinh được nha.” Hoa Tích Dung điềm đạm đáng nhìn Tô Mặc, cũng quản đối phương có đồng ý hay , khoa tay múa chân : “Khắc chữ Hoa cho gia.”

      Tô Mặc nhất thời biết gì, nếu cũng làm cho cái, vậy chẳng phải là thay đổi ý nghĩa rồi sao.

      Nàng đưa mắt nhìn chỗ khác, mặc kệ .

      Cơ Bạch nhướng mày, vung tay áo xanh che ngọc bội thanh kiếm, ánh mắt lạnh như băng: “Hoa công tử tới đây, chắc phải đến chỉ để đòi ngọc bội chứ?”

      Hoa Tích Dung lập tức híp mắt cười cười, “Đương nhiên phải.”

      “Vậy Hoa gia đến đây có chuyện gì?” Tô Mặc hỏi.

      “Tiểu Mạch, hai vị trưởng lão kia tâm phục khẩu phục ngươi rồi, gia có ngươi như hổ thêm cánh.” Hoa Tích Dung nửa nghiêm túc nửa tâng bốc.

      “Rồi sao nữa?” Tô Mặc cười cười như có việc gì, gác chân lên, tay phải chống má.

      “Gần đây Ma giới có tin đồn, ngươi nhận được truyền thừa của Thánh nữ giáo.”

      “Có ý gì?” Cơ Bạch tuy có nghe qua tin đồn đó nhưng vẫn mục đích Hoa Tích Dung đến đây.

      “Lời đồn rằng Tiểu Mạch là người thừa kế của Thánh nữ thành, cũng chính là Thánh tử đại nhân.” Hoa Tích Dung cười tươi, ý cười chế nhạo.

      “Rốt cuộc sao lại như thế?” Giọng Cơ Bạch có chút độ ấm nào.

      “Việc này ra rất dài dòng.” Mắt phượng của Tô Mặc lóe sáng, nhàn nhạt cười , “Ta cũng phải được truyền thừa cái gì, chỉ là kế thừa phần năng lực Kim Đan kỳ, sau đó lấy quyển sổ, với túi càn khôn của Thánh nữ đương nhiệm mà thôi.”

      Nàng biết mình rất lời, bởi vì quyển sổ mà nàng lấy có ghi chép lại cách chế tác con rối, hơn nữa thứ khiến nàng cảm thấy hứng thú chính là ba phương pháp chế tác con rối thế thân.

      Sau này, nàng học làm con rối cơ quan , dùng cơ quan thuật kết hợp với rối thuật, cần dùng thần thức để điều khiển chúng làm những chuyện đơn giản nữa, kể cả người thường cũng có thể sử dụng.

      “Hoa công tử nhiều như vậy, chính là chuyện nàng cẩn thận trở thành Thánh tử sao.” Vẻ mặt Cơ Bạch biểu cảm, nhàn nhạt .

      “Lời đồn đáng sợ.” Thánh tử? Thanh danh này khó nghe.

      Tô Mặc nhíu mày, biết vì sao cảm thấy hai từ Thánh nữ hoặc là Thánh tử rất hạ thấp giá trị của nàng.

      “Nhưng nàng chiếm được rất nhiều.” Cơ Bạch .

      “Suýt nữa quên, lúc ta lấy túi càn khôn của Thánh nữ còn chưa xem qua kĩ, vì thần thức bị giới hạn, ta chỉ có thể nhìn được hơn nửa, phần còn lại chưa kịp nhìn .” Tô Mặc cầm túi càn khôn lên, đưa thần thức tiến vào bên trong, cảm thấy cực kì hài lòng.

      “Là cái gì?” Cơ Bạch .

      “Thảo dược, thảo dược tốt nhất Thánh Địa đều được giữ trong này.” Tô Mặc chậm rãi lấy ra, đưa cho Cơ Bạch.

      “Cho ta sao?” Cơ Bạch nhíu mày.

      “Ừ, ta dùng được thảo dược, chàng chọn số thứ hữu dụng, còn lại có thể đưa ta.” Nàng và tuy hai mà như .

      “Vì sao thứ tốt đều đưa cho Cơ Bạch? Gia cũng muốn.” Hoa Tích Dung rất bất mãn.

      “Nếu có phấn son bột nước ta đưa cho gia đầu tiên.” Tô Mặc châm chọc.

      “Được, gia chờ ngươi đưa phấn son bột nước.” Hoa Tích Dung lười biếng đứng dậy, bỗng nhiên cúi đầu , “Nhất là son môi nữ nhân, gia còn chưa được nếm qua đâu, Tiểu Mạch nhớ cho ta phần, môi… ngươi…” Câu sau cùng nghe lắm.

      Dứt lời, đứng lên, chậm rãi sửa sang lại y phục, hơi cong khóe môi, cười câu hồn đoạt phách, “Nếu vậy, gia về trước, Tiểu Mạch cũng
      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 147.2

      Edit: huyền béo
      Beta: Nhisiêunhân


      Ngoài thành, Hoa Tích Dung mang theo ba nghìn binh lực, chiếu đấu ác liệt với bọn giả danh đạo tặc.

      Mọi người gào thét, liên tục phát động công kích.

      “Gia, lần này bọn chúng dường như rất lợi hại, giống đạo tặc bình thường.” Người chỉ huy bên cạnh nghiêm túc .

      “Ta biết, chúng nhất định là đến để thăm dò, hơn nữa ngớt, liên tục đám lại đám, gia tuyệt đối khoanh tay chờ chết đâu.” Hoa Tích Dung biết Ma giới luôn rất hỗn loạn, thắng làm vua, thua làm giặc, bọn đạo tặc này có lẽ là các thế lực khác ham muốn nơi này từ lâu, đương nhiên có chuẩn bị rồi mới đến.

      Trong lúc vô tình, đôi mắt Hoa Tích Dung đảo qua hướng tòa thành, ánh nến trong phòng Cơ Bạch hơi nhấp nháy, liền nhìn thấy hai bóng người ôm nhau cùng chỗ, chợt ngọn đèn dầu bị Cơ Bạch thổi tắt.

      Chết tiệt, nhịn được nổi giận, cắn răng, tay gảy huyền cầm, lại là làn điệu Thập Diện Mai Phục, chiến ý mịt mù, khẩn thiết chói tai, hung dữ mạnh mẽ kéo tới.

      Sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông…

      Tô Mặc thả hai chân xuống giường, khẽ thở hổn hển, ngón tay lần sờ bảo giường vô giá, vừa nãy thèm để tâm, thân mật hồi mới phát giường này giống bình thường.

      Đây là giường Bách Bảo đẹp nhất Ma giới, phong cách cổ xưa dịu dàng, thấm sắc tự nhiên, toàn bộ thân giường đều được điểm xuyết bằng kỳ trân dị bảo hiếm thấy. Mành trân châu rũ xuống xung quanh, tay vịn ngà voi màu lam của giới, tấm nệm chồn đen xa xỉ. Đối với xa hoa của Hoa Tích Dung, mọi người chỉ được nghe , chưa từng được tận mắt thấy bao giờ.

      thể Hoa Tích Dung quả là nam nhân biết hưởng thụ nhất đời, nhưng cái giường lớn này cũng phải chuẩn bị cho tình địch. Nếu phải bên ngoài đột nhiên có kẻ địch đến, Hoa Tích Dung lại thông cảm Tô Mặc vất vả, càng muốn khiến nàng căm hận, đương nhiên quấy rầy.

      Nam nhân tuy cũng ghen tuông, cũng tranh thủ tình cảm, nhưng nam nhân thông minh tuyệt đối làm chuyện khiến người ta ghét ngay trước mặt người mình thương.

      giờ Hoa Tích Dung hiểu được đại khái tâm tư của mình, nếu có Cơ Bạch, biết được dục vọng chiếm hữu của mạnh bao nhiêu.

      Bên kia, Tô Mặc hiếm khi có hứng thú muốn nghe Cơ Bạch kể chuyện cũ, nhưng suy nghĩ của Cơ Bạch giờ có ở đây, chỉ qua loa vài câu cho xong chuyện. Hai phu thê nằm nghiêng giường, Cơ Bạch câu được câu , Tô Mặc cong môi, “Tử Ngọc
      [​IMG]

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 148: Hoa gia đánh đàn

      Edit: Louis
      Beta: Nhisiêunhân


      ngọc bội, chữ "Hoa" được khắc to.

      Hoa Tích Dung thân màu đỏ diễm lệ, ngọc bội màu trắng vô cùng nổi bật, khiến người ta liếc mắt là có thể nhìn thấy chữ "Hoa" được khắc bên .

      "Hoa gia, Hoa gia." Mọi người đều đứng dậy, ánh mắt nịnh nọt.

      " có lỗi! Để chư vị phải đợi lâu." Hoa Tích Dung khoan thai tiến đến, dáng tuyệt đẹp, mị hoặc : "Gia tối qua hơi mệt mỏi, nên mới đến chậm."

      " ngại, ngại, Hoa gia ngài vất vả rồi." Mọi người đều lập tức chắp tay tỏ vẻ sao.

      "Chư vị mời ngồi." Hoa Tích Dung tiêu sái vung áo ngoài, tao nhã ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Tô Mặc, đắc ý quơ quơ ngọc bội, "Tiểu Mạch thấy ngọc bội của gia như thế nào?"

      "Hoa gia, ngọc bội của người rất đẹp!" Tô Mặc mỉm cười.

      "Xem ra thợ thủ công gia đích thân tìm làm cũng khá tốt, nhưng gia vẫn thấy chưa hài lòng, Tiểu Mạch lần sau ngươi phải làm phụ tá cho gia nha!" Hoa Tích Dung mặt dày ngồi đối diện, ý cười môi chứa vài phần đắc ý, khóe mắt cực kì tà mị, phong tình vạn chủng : "Chi bằng lần sau gia bảo Sư làm cho ta cái, hẳn là chênh lệch quá lớn."

      "Hửm?" Tô Mặc có chút khó chịu nhìn , mệt cho còn nghĩ đến Sư .

      Ngọc bội của giống y đúc cái kia, thậm chí còn sắc sảo hơn vài bậc.

      Xem ra nàng nên sớm đưa ngọc đến chỗ Sư , khỏi phiền Sư làm ngọc bội cho . Nàng nhíu mày, xem như quyết định trong lòng.

      Hoa Tích Dung sờ sờ cằm, hai mắt nhíu lại, nhớ tới lúc trước thuyền Cơ cho cái chậu điêu khắc, cố tình cự tuyệt, giờ cực kì hối hận. Lần sau, đòi nàng cho cái khác, nhưng đây là lần đầu tiên làm việc mâu thuẫn như vậy, trong lòng suy nghĩ rất nhiều. tại, ánh mắt mọi người đều dán vào và Tô Mặc.

      "Đúng rồi, Tiểu Mạch sao nhìn ngươi như có sức sống vậy?" Hoa Tích Dung mỉm cười tà mị hỏi.

      "Đêm qua ngủ ngon giấc cho lắm." Tô Mặc vỗ vỗ thắt lưng, khuôn mặt đỏ ửng, nàng đâu ngờ được Thần Sử đại nhân điên cuồng lên phải người như vây, gân cốt nàng có mềm dẻo cũng thể chịu được giày vò của .

      Hoa Tích Dung nhìn động tác của nàng, lập tức nhíu mày, " ra ngươi là người như vậy, giường của gia tuy hơi lộng lẫy, nhưng gia nghĩ ngươi hẳn là rất thích."

      "Giường tốt lắm." Tô Mặc ăn ngay , nàng chưa bao giờ ngủ chiếc giường nào sang quý như vậy.

      "Thích là tốt rồi, tối qua nhìn ngươi nằm thoải mái, gia rong ruổi cũng vất vả, ngờ hai chúng ta đều mệt mỏi, đêm nay hãy nghỉ ngơi tốt." Hoa Tích Dung là hành quân đánh giặc rất vất vả, nhưng cố ý theo cách khác, làm mọi người ai cũng suy nghĩ bay xa, ra hai người này sớm ở cùng nhau rồi, còn nằm chung giường, cùng nhau ngủ!

      Lại thấy hai người mặc trang phục như nhau, giống như cặp tình nhân, ai cũng nghĩ đến cảnh tượng cả hai ra từ thánh địa, ta ta khanh khanh, ôm ấp nhau, ràng là quan hệ đoạn tụ. Chỉ chốc lát, vài tiếng xầm xì vang lên, mọi người ai cũng suy đoán lung tung. Hoa Tích Dung có công tử Tiểu Mạch hỗ trợ, càng như hổ thêm cánh. Nhưng Tiểu Mạch là người của Nhân giới, thân phận bí , nhìn giống nhân vật tầm thường, lại là người thừa kế Thánh nữ thành.

      người biểu càng thần bí, càng dễ làm người khác suy đoán lung tung.

      Hoa Tích Dung cầm cây quạt nhàng phẩy qua lại, thoải mái tự tại : "Đúng rồi, chư vị có việc vô cớ đến đây, rốt cuộc là việc gì?"

      "Chúng ta muốn cùng gia hợp tác." Hai vị lão giả dẫn đầu tỏ vẻ thành kính.

      "Hửm? Tứ đại gia tộc các ngươi từ trước đến nay đều tự làm theo ý mình, lần này lại ngoại lệ cầu hợp tác. Nhưng mà, hợp tác cũng chia làm nhiều loại, quân , buôn bán, chính trị, biết hai vị muốn hợp tác cái gì?" Hoa Tích Dung nghiêm túc hỏi.

      Hai người kia nhìn nhau cười, tuy rằng họ bắt đầu xem trọng Hoa Tích Dung, nhưng hợp tác quân đương nhiên là thể. Bọn họ tìm hiểu trước khi đến đây, dù sao Hoa Tích Dung cũng là người mang huyết mạch đế vương, nếu ngày sau Hoa Tích Dung thống nhất Ma giới, như vậy họ nhất định quy phục hôm nay mà nhận được ít lợi ích.

      Về phần lão phu nhân, thực lực của bọn họ cũng ngang bà ta, nên cũng chẳng có gì đáng sợ.

      Tóm lại họ phục lão bà kia thống lĩnh Ma giới, còn lý do là họ muốn trở thành thuộc hạ của bà ta.

      "Hoa gia, kỳ bọn ta hy vọng trước tiên có thể cùng Hoa gia hợp tác buôn bán, bọn ta đồng ý tam giới liên thông, về sau quyết định của Hoa gia cũng chính là quyết định của chúng ta." Hai lão giả chậm rãi .

      "Hửm?" Hoa Tích Dung thở dài, ánh mắt trầm xuống, hai người này suy tư lâu như vậy, tuyệt đối phải là bất chợt nghĩ ra.

      Tứ đại gia tộc đều cao ngại, được họ ủng hộ, tương đương với việc được nửa thế lực chống lưng.

      Lão phu nhân kia tuy rằng khống chế được triều đình Ma giới, khống chế được thế lực lớn nhất, nhưng với Tứ đại gia tộc, bà ta lại thể động đến.

      Thương nhân của tứ đại giai tộc cũng rất lợi hại, trong đó ở đây có mười vị có danh tiếng lớn, còn lại là vài tiểu thương. Về mặt buôn bán, những người này rất kính nể Hoa Tích Dung, sớm mong có cơ hội được cùng hợp tác.

      Hoa Tích Dung liếc nhìn mọi người, biết những thương nhân này rất có tiếng tăm, chỉ cần cùng bọn họ hợp tác tương đương với việc nắm trong tay huyết mạch buôn bán cả Ma giới. Nhưng, trong tổ chức này khó đảm bảo có thám tử trà trộn, thủ đoạn của lão bà kia thế nào quá quen thuộc rồi. Bà ta luôn biết tận dụng mọi thứ, thần hay quỷ biết an bài vài tên thám tử là chuyện thường.

      thương nhân ân cần : "Hoa gia, ta chuyên mua bán vũ khí nóng, còn bọn họ buôn châu báu, có người buôn thảo dược."

      "Tốt lắm, rất tốt." Hoa Tích Dung gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

      "Về sau chúng ta theo Hoa gia lăn lộn." Mọi người cùng chắp tay.

      " tệ, lần này các ngươi bằng lòng cùng gia hợp tác, chẳng lẽ có chút thành ý?" Mắt Hoa Tích Dung lóe lên, bỡn cợt hỏi.

      Mọi người ai nấy đều dâng lễ vật chuẩn bị lên, có các loại vũ khí, có châu báu, cũng có dược liệu.

      Hoa Tích Dung cầm lên nhìn chút, cảm thấy cũng được, đủ nhìn ra thành ý của bọn họ, nhưng lại hiểu dược liệu, liền hỏi: "Thảo dược này là thế nào?"

      Tên thương nhân bán dược lập tức nịnh nọt cười: "Thảo dược này rất hiếm có, chúng ta chuẩn bị mở tiệm thuốc, sau đó đưa đến Nhân giới chắc chắn bán rất được giá, sau đó chúng ta lại mang thảo dược ở Nhân giới về..." rất có
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :