1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên hạ đệ nhất yêu nghiệt - Hồng Trần Huyễn (154.2/254)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 96.2

      Edit: cpearlh
      Beta: Nhisiêunhân

      Ngu Nhiễm lấy tay xé đùi gà thả vào trong chén Tô Mặc, rồi thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho Tô Mặc, : "Khanh khanh, tối qua là ta vất vả nàng rồi, ăn nhiều chút nha, nàng quá gầy."

      Mà Văn Nhân Dịch lạnh lẽo ngồi ở bên cạnh, từ từ gắp con cua, nhàng lột vỏ , rồi sau đó đưa vào trong chén Tô Mặc, "Ăn ít thịt gà thôi, ăn nhiều rất dễ mập, ta thích thân hình vừa vặn bây giờ của nàng."

      Ngu Nhiễm cười lạnh, lại gắp đuôi cá, "Khanh khanh, nữ nhân đẫy đà thể chất tốt, dễ sinh con."

      Văn Nhân Dịch lại thêm miếng thịt viên, "Cái này béo mà ngấy, xương cá quá nhiều, có mùi vị gì cả."

      "Mặc Nhi, ăn cái này của ta nè, mùi vị rất ngon." Ngu Nhiễm dịu dàng , chịu yếu thế gắp tôm viên trứng cá muối bỏ vào trong chén nàng.

      "Cái này ăn cũng ngon nè, trứng cá muối quá tanh." Văn Nhân Dịch mặt tỏ vẻ gì lập tức đem cái trứng cút bỏ vào trước mặt nàng.

      "Khanh khanh, cái này ngon hơn, nếm thử nhé."

      "Mặc Nhi, cái này cũng bổ nè."

      Bất tri bất giác, cái chén trước mặt Tô Mặc chất thành núi.

      Nàng nâng mắt, hai nam tử này nhìn mặt ngoài hoà hợp êm thấm như thế, cười nhạt, người lạnh nhạt, nhưng mà ánh mắt hai người nhìn nhau sau lưng lại hung dữ, cứ như muốn đục lên người đối phương mấy cái lỗ vậy. Nếu như ánh mắt có thể giết người, như vậy hai người chỉ sợ bị thương trăm lần rồi.

      Thấy được màn trước mắt này, Tô Mặc khỏi buông chén đũa xuống, tâm tình là quá phức tạp!

      nơi khác, Viện phu nhân cũng chỉ lạnh nhạt nhìn, chậm rãi bưng ly trà trước mặt lên, thong thả ung dung thổi cho nguội.

      Chỉ cần hai chúng nó đột nhiên ra tay đánh nhau, như vậy thế nào cũng được.

      Vào giờ phút này, Tô Mặc lại lần đầu tiên nghe được thiếu niên trong Thiên Thư lạnh lùng thốt ra: "Nữ nhân, ngươi tài giỏi. Hai tên nam tử tranh giành ngươi đều là những người tiếng tăm lừng lẫy, ngươi có bản lĩnh rất lớn!"

      Tô Mặc mím môi, dùng thần thức truyền : "Nơi này có rất nhiều đồ ăn ngon, ngươi muốn ăn ?"

      Thiếu niên dừng chút, ngờ nàng lại trả lời như thế, lạnh lùng đáp: "Bản công tử có khẩu vị."

      Tô Mặc bình tĩnh : "Có nhiều rau xanh, bằng lát ta để lại cho ngươi."

      Thiếu niên lập tức thở dài, tức giận : "Bản công tử có hứng thú."

      " như vậy, ngươi có biết quấy nhiễu nhà người ta vào giờ cơm là rất lễ phép ?" Tô Mặc bên môi nhàn nhạt cười như cười, chậm rãi .

      "Bản công tử chỉ là nhìn khó chịu, ban đầu ngươi hứa rằng mỗi ngày muốn làm chút việc gì đó, ngươi còn cái gì tự mình cố gắng tự lập, hai tên nam nhân này quá giày vò ngươi rồi, ta thấy ngươi hoàn toàn cam chịu, còn gì phải trợ giúp bản công tử, điều này sao có thể?"

      Lời này làm nàng khẽ tỉnh táo chút, lập tức dùng thần thức : "Yên tâm, việc này xong liền trở về chính ."

      Thiếu niên hừ lạnh: "Được, nữ nhân, bản công tử tin ngươi lần, nhớ mau tăng thực lực lên mới được."

      Tô Mặc nhếch môi, ngồi thẳng người, "Các hạ nếu cùng ta lập được khế ước, nhớ về sau cũng phải cho ta chút cơ duyên mới đúng."

      Thiếu niên : "Có thể có thể, nhưng ngày sau hãy ."

      xong, rốt cuộc nữa, vừa rồi giọng mang chút khó chịu.

      Lúc này Tô Mặc nhàng nâng mắt nhìn hai người lườm nhau trước mặt, trong đôi mắt thoáng ánh sáng nhạt nhưng có ý cười, nàng chậm rãi cất bát đũa, "Đủ rồi, hai người đừng náo loạn nữa."

      "Khanh khanh, chúng ta có náo loạn, bình thường hai chúng ta đều như thế này." Ngu Nhiễm nhướng mày cười nhạt.

      " sai, chúng ta thường ngày chính là như thế." Văn Nhân Dịch cũng lạnh lùng .

      Viện phu nhân ngược lại rất bình tĩnh, nhàn nhạt hoà giải, "Mặc Nhi, hai chúng nó từ vậy rồi."

      ra Viện phu nhân sai, Ngu Nhiễm và Văn Nhân Dịch thuở cũng hợp, chỉ là bà ngờ qua nhiều năm như vậy lại càng ngày càng nghiêm trọng, tệ hại hơn.

      Sở thích của cả hai giống nhau, ngờ đến ngay cả nữ nhân cũng thích cùng người. Hôm nay cả hai ràng là ăn chua uống dấm (ghen tuông) ở đây. Quan hệ hỏng càng thêm hỏng, càng thêm ác liệt rối tinh rối mù. Viện phu nhân sợ chúng nó liều chết ngừng, dù sao ngày hôm qua cũng đánh trận hết sức hỗn loạn.

      "Được rồi được rồi, hai con đừng cãi cọ nữa, uống rượu ." Viện phu nhân nhịn được lạnh giọng .

      "Uống rượu cũng rất tốt." Tô Mặc nhàng cầm ly rượu trước mặt lên.

      Nhìn tư thái mê người quyến rũ của nữ tử đối diện, Ngu Nhiễm khỏi thầm hít sâu hai hơi, muốn ôm nàng vào lòng. Chỉ đáng tiếc còn có tên Văn Nhân Dịch chướng mắt này. Vì vậy, ép ý định kiều diễm này xuống, cười : "Nếu khanh khanh muốn uống rượu, bản công tử lâu uống cùng Văn Nhân Dịch rồi, bằng ta kính ngươi?"

      Văn Nhân Dịch lập tức lạnh lùng liếc nhìn cái, "Sao? Ngươi kính rượu ta?"

      "Mặc dù thứ tự đến trước và sau, nhưng từ xưa tới nay đều là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết bờ cát. câu thôi, người sau trồi lên, cho nên người sau đều phải kính rượu người trước đúng ?" Khóe miệng Ngu Nhiễm nhếch lên, gương mặt đầy vẻ sảng khoái, giọng có chút khiêu khích.

      "Ta chỉ biết từ xưa tiểu thiếp đều phải kính rượu chính thất." Văn Nhân Dịch lạnh lùng trả lời.

      "Bất kể như thế nào, bản công tử vẫn luôn là người thụ sủng nhất."

      "Sao? Được sủng ái?" Văn Nhân Dịch nghĩ tới bảy khế ước, trong lòng cười lạnh.

      Lúc này, khuôn mặt tuấn mỹ của Ngu Nhiễm khẽ thoáng qua vẻ mị hoặc, cười : "Mặc Nhi, tới rót rượu cho phu quân nàng."

      Tô Mặc khỏi nâng trán thở dài, bên môi hàm chứa mấy phần tự giễu dễ phát giác, từ từ rót cho Ngu Nhiễm cùng Văn Nhân Dịch ly rượu ngon. Hai nam nhân trước mắt đều là những người vô cùng quan
      [​IMG]
      WinterKisaragiYue thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 97.1: Hai tên tham tiền

      Edit: Lavender – Blue
      Beta: Nhisiêunhân


      Lều trại nơi đóng quân được dựng vô cùng đơn giản, nhưng nơi này cũng là lều trại kiểu Tứ Hợp Viện*, nhìn qua bố trí mặc dù đơn giản, nhưng vô cùng lịch tao nhã, hôm nay Văn Nhân Dịch say chưa tỉnh, dĩ nhiên có thể tiếp khách, Tô Mặc với Sư ngồi trong cái lều, nơi này vốn là đại sảnh nghị , nhưng tại có người, bên trong rất gọn gàng, hai người lượn lờ trước hương trà, khói dày đặc, rất điềm tĩnh lạnh nhạt.

      (*) Tứ hợp viện: Là kiểu nhà có kiến trúc sân sướng được bao quanh bốn phía bởi các gian phòng. Việc phân chia các gian phòng dựa theo thân phận của người ở đó.

      Kể từ sau khi ra khỏi khu rừng, Tô Mặc với Sư chỉ mới ngày thấy nhau, nhưng có rất nhiều chuyện xảy ra với Tô Mặc, cứ như mấy năm gặp vậy.

      trước mắt vẫn là bộ dạng như trước, trước khi trời chưa tối luôn mang cây dù xanh.

      mặc y phục như tuyết trắng, ngồi nghiêm chỉnh, tao nhã bưng bát trà trong tay, đảo mắt qua, sau cùng ánh mắt của chậm rãi rơi người Tô Mặc, mày kiếm nhếch lên, giọng nghe êm tai như tuyết, trong trẻo khoan thai : "Có câu là sĩ biệt tam nhật đương quát mục tương khán*, nương mới rời khỏi ngày mà có thể khiến cho người ta có cảm giác khác trước, làm người ta cảm thấy mới mẻ, biết xảy ra chuyện gì với nương?"

      (*) Sĩ biệt tam nhật đương quát mục tương khán: gặp mặt ba ngày, lúc gặp lại nhìn bằng ánh mắt khác.

      Tô Mặc lạnh nhạt nhìn , đôi môi đỏ mọng mê người cong lên.

      Mặc dù quan hệ kiếp trước của hai người rất tốt, nhưng trước mắt chỉ có cảm giác thân thiết sơ sơ.

      Ánh mắt Sư rũ xuống, chợt cười cười, giọng có chút nhàng, chậm rãi : "Xin lỗi, là ta đường đột rồi."

      Tô Mặc lắc đầu cái, " tiên sinh cớ gì ra lời ấy? Nếu ngươi có thể tới nơi này, tất nhiên coi chúng ta là bằng hữu."

      Nàng chúng ta, dĩ nhiên bao gồm Văn Nhân Dịch và Ngu Nhiễm.

      Mắt Sư chớp chớp, trong ánh mắt toát ra ánh sáng dịu dàng : "Gần đây chuyện ngừng xảy ra, nghe xung quanh hải vực rất nhiều người vô tội chết, hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, làm trong lòng ta buồn bã thôi, cho nên hỏi vấn đề này, kính xin nương chớ trách!"

      Nụ cười môi Tô Mặc càng thêm sâu sắc, bàn tay trắng nõn vuốt ve chiếc chén bạch ngọc trước mặt, trong giọng mang vẻ vui đùa: " ra là như vậy, ta còn tưởng rằng tiên sinh vừa gặp thân với ta chứ, là vô cùng đáng tiếc."

      Hôm nay, nàng có hai khế ước giả. (*giả: người. Khế ước giả là người khế ước, để nguyên mình thấy hay hơn edit ra)

      khi xảy ra loại chuyện như vậy, tâm tình tự nhiên cũng thay đổi rất lớn.

      Sau khi nàng gặp lại Sư lần nữa, mặc dù trong lòng nhớ nhung sâu sắc, nhưng tâm trạng bình bĩnh rất nhiều, cử chỉ cũng trầm tĩnh lạnh nhạt.

      Ai ngờ đến, Sư nhanh chậm, thong thả ung dung : " sai, đúng là tại hạ đối với nương như vừa gặp quen."

      Trong lòng Tô Mặc hơi dâng gợn sóng, nhưng vẫn nhíu mày, đôi môi kiều diễm hơi thở thơm như hoa lan, "Xem ra tiên sinh luôn như vậy với nữ nhân lần đầu tiên gặp mặt!"

      hơi ngẩn ra, bỗng nhiên ánh mắt thâm sâu nhìn Tô Mặc, độ cong đôi môi cũng thay đổi, hai mắt đen nhánh, nụ cười trong mắt như hoa trôi, trông đẹp như tranh vẽ. từ từ nhíu mày, giọng điệu mang theo hương vị tản mạn "À, đa tạ nương nhắc nhở ta, dù sao tại hạ gặp nhiều nữ nhân lắm, lần sau ta cẩn thận."

      Tô Mặc có chút chán nản, kiếp trước chưa bao giờ như vậy, hơn nữa kiếp trước Sư ở cùng nàng rất tùy ý, nàng thậm chí còn cho rằng mình trở thành ôn nhu lương thiện nhàn nhã hiền thục vì , vậy mà sau khi trọng sinh ngờ lại biến thành thế này, tất cả mọi chuyện xảy ra thay đổi quá lớn, làm cho nàng cảm thấy thế vô thường.

      Đôi mắt đen của nàng tập trung vào điểm, ánh mắt chớp chớp, tự cười giễu : " tiên sinh lần này tới đây là có chuyện gì?"

      Từ góc độ này nhìn qua, Tô Mặc thấy vẻ mặt của nam tử, chỉ thấy khuôn mặt tỏa sáng mông lung.

      tiếp tục ngân nga : "Lần này tại hạ tới đây là bởi vì muốn góp phần năng lực non yếu, nhưng nàng biết đấy gần đây chung quanh hải vực bắt đầu bạo loạn, bách tính khắp nơi đều chịu tổn thất, bên cạnh ta còn có tên tham tiền, cho nên để tổn thất có thể giảm ít hơn, có thể gắng gượng lâu hơn chút, ta và tên tham tiền kia quyết định tới nơi này."

      "Người tham tiền đó là ai ?" Tô Mặc ngẩn ra.

      " vị công tử, phải nữ nhân." Sư nhếch môi.

      "Xem ra là rất quan trọng? Lại có thể khiến tiên sinh tới nơi này." Tô Mặc cố ý nhạo báng .

      " ta là ai cũng quan trọng, bởi vì tại hạ
      [​IMG]
      Winter thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 97.2

      Edit: Lavender – Blue
      Beta: Nhisiêunhân

      *

      Tề quốc, phạm vi đảo số ba.

      Tam hoàng tử bảo vệ chung quanh Hoàng Đô Tế quốc, nơi này binh lực trùng điệp.

      Mấy ngày nay rất nhiều dị thú tới chung quanh Lâm Hải, phá hủy thuyền bè, tổn thương ngư dân vô tội.

      Chẳng biết tại sao xung quanh đảo số ba dị thú tới cực kỳ hung dữ mãnh mẽ, mặc dù trong lòng Tam hoàng tử vui, nhưng mấy tuyến quân của cũng nhanh chậm đối địch. Có người Hạ gia giúp đỡ, trong tay có vô số mãnh tướng, áo giáp binh khí được trang bị đầu từ đầu đến đuôi, thuyết phục lòng dân, đồng thời cửa chính thành trì của Tề quốc cũng vì mà mở rộng ra.

      Toàn bộ người của Hạ gia dẫn dắt chư tướng binh sĩ trợ giúp phía trước, Hạ Tuyết Nhi lại càng thêm hết sức ân cần. Hạ gia thiếu người mưu lược, nhìn xa trông rộng, thường dân có khả năng đoán chừng được.

      Sau đó, người của Thiên Thành tới, cũng cần bọn họ tham chiến nữa, coi như thị sát du ngoạn phía trước vậy.

      Mọi người cảm thấy dù trí lực của dị thú cũng thể so sánh với con người nhưng lực phòng ngự rất cường đại, đối kháng cũng dễ dàng gì.

      Cũng may, cuộc chiến đều đại thắng.

      Lúc mọi người ở đây cảm thấy vui sướng, đảo số năm cũng truyền tới tin tức trận chiến mở màn thắng lớn.

      Sắc mặt Tam hoàng tử lập tức trầm xuống, : "Nhanh như vậy? Làm sao có thể?"

      mặt mưu sĩ thoáng qua chút suy nghĩ sâu xa, lập tức lên phía trước : "Công dục thiện kỳ tất tiên lợi kỳ khí*, ta nghe chỗ Văn Nhân Dịch có vũ khí tầm xa rất tốt, năm mũi tên giết chết con dị thú, xem ra chuyện này phải là giả."

      (*) Công dục thiện kỳ , tất tiên lợi kỳ khí: Quan muốn giỏi, phải hiểu tài năng của kẻ dưới cơ mình.

      Tam hoàng tử hiểu : "Cái gì vũ khí tầm xa? Lợi hại đến thế sao?”

      Mưu sĩ vuốt vuốt râu : " Phá Thần Tiễn của Hạ gia tuy tốt, nhưng lực sát thương cũng lớn, mà ta lại nghe Phá cương tiễn của Tô gia cũng rất tệ."

      Tam hoàng tử nheo mắt lại, khuôn mặt đẹp trai thoáng qua có chút suy nghĩ, : "Phá cương tiễn Tô gia?"

      Mưu sĩ : " sai, giờ rất nhiều thế lực đều lựa chọn Phá cương tiễn Tô gia, nghe bán công bội*, đánh đâu thắng đó gì cản nổi, buôn bán Phá Thần Tiễn của Hạ gia cũng giảm xuống phanh."

      (*) bán công bội: nghĩa là chỉ dùng nửa bản lĩnh nhưng mang hiệu quả gấp hai.

      "Phá Thần tiễn của Hạ gia vì sao bằng Phá Cương tiễn của Tô gia?"

      "Kỹ thuật của hai nhà khác nhau, thủ pháp chế luyện khác nhau, hơn nữa tên của Tô gia nhìn ra được làm như thế nào."

      " khi lợi hại như vậy, chúng ta cũng nên làm ra chút." Vẻ mặt Tam hoàng tử đăm chiêu.

      Mưu sĩ lập tức lắc đầu : "Điện hạ, Phá Cương tiễn này củaTô gia nghe là cung đủ cầu, hơn nữa cung cấp nhiều nhất là cho Ngũ hoàng tử."

      Tam hoàng tử lập tức kinh ngạc : "Vì sao?"

      Mưu sĩ lạnh nhạt : "Bởi vì Cơ chính là Ngũ tiểu thư Tô gia."

      Sắc mặt Tam hoàng tử trầm xuống, sắc mặt xanh mét, "Ngươi cái gì? Cơ lại là Ngũ tiểu thư Tô gia?"

      Lúc này ánh mắt của vô cùng phức tạp, vẻ mặt khó tin.

      Rất tốt rất tốt! Nữ nhân này lại dám giấu diếm sâu như vậy?

      Cơ ơi Cơ! Lúc trước vốn cho là nàng ta chỉ lấy sắc mê người, thậm chí vì quyền thế mà buông tha cho nàng, vậy mà, vạn lần ngờ nữ nhân này lại tìm đến chỗ Văn Nhân Dịch, trở thành trợ thủ đắc lực của Văn Nhân Dịch.

      cam tâm, là rất cam tâm.

      Nhưng tin Hạ Tuyết Nhi bằng Cơ này. Nếu Văn Nhân Dịch mượn Tô gia, như vậy mình cũng có thể mượn thế lực của Hạ Tuyết Nhi, lấy được thứ mình muốn có. tin rằng chỉ Hạ Tuyết Nhi mới có khả năng trở thành nữ nhân mẫu nghi thiên hạ, Cơ chỉ là nữ nhân vứt bỏ mà thôi.

      Cuối cùng ngày, vị trí hoàng đế Tề quốc là của mình, tuyệt đối thể để lại cho cái loại đáng giận như Văn Nhân Dịch đó.

      Giờ phút này, chợt nhớ tới cái gì, liền vội vàng hỏi: "Đúng rồi, tiên sinh, nghe hình như có nam nhân che dù xanh xuất có đúng hay ?"

      Sắc mặt mưu sĩ thâm sâu : "Ngài rất đúng, nhưng mà qua hướng đảo số năm."

      Sắc mặt Tam hoàng tử trầm xuống, "Ta nhớ ở bên cạnh còn nam tử nữa, cũng rồi hả?"

      Mưu sĩ gật đầu: "Hình như là cùng nhau."

      Ánh mắt Tam hoàng tử lạnh lùng : "Giành hai người họ về đây, nhớ tiếc dùng tất cả thủ đoạn."

      Mưu sĩ lập tức : "Nếu đảo số ba và đảo số năm cách nhau xa, vậy bằng an bài số người qua mời tới là được."

      Tam hoàng tử đáp: " sai, thuận tiện đến cửa hàng Tô gia, học chút kỹ thuật của đối phương, ta nghĩ rằng vị hôn thê Hạ Tuyết Nhi của ta nhất định vô cùng cao hứng."

      *

      Mấy thám tử Hạ gia cải trang giả dạng, tới bên ngoài cửa hàng Tô gia.

      Vậy mà, phát có rất nhiều người đều ở đây xếp hàng chờ trở thành thợ của nơi này, vô cùng náo nhiệt.

      Mấy thám tử khỏi đưa mắt nhìn nhau, chỉ là thợ mộc mà thôi, cần gì như thế?

      Giống như thợ mộc Hạ gia bọn họ cũng vậy, lần này ra ngoài thử dò xét, chẳng qua vì mấy lượng bạc khi bọn họ trở về mà thôi.

      Nhưng thấy thiếu niên tuyệt sắc dùng ánh mắt cơ trí nhìn bọn họ, sắc mặt nghiêm túc, giọng lạnh lùng mà : "Nghề mộc đúng là nghề gian khổ và đầy thách thức, đồng thời cũng rất khô khan thú vị, nếu muốn ở lại chỗ này phải trở thành hạ nhân của Tô gia, nhất định phải lập văn tự bán đứt, Tô gia chúng tôi phải ai cũng tùy tiện tiếp nhận."

      Bọn thám tử Hạ gia đưa mắt nhìn nhau, ngờ đối phương lại nhận người cực kỳ cẩn thận, trong cửa hàng Hạ gia mọi người đều có thể vào, nhưng sô chuyện chủ yếu cũng cho phép tham dự.

      Ký kết khế ước bán thân có lợi, những người này chẳng lẽ bằng lòng sao?

      Thiếu niên tuyệt sắc tiếp: "Đương nhiên, nếu sau khi các người trở thành gia nô của Tô gia, Tô gia cho người định kỳ huấn luyện các người, đến khi các người có thể tự mình đảm đương, có thể đại diện cho Tô gia ra ngoài mở cửa hàng. Sau lưng có Thanh Vân tông làm chỗ dựa, các người có thể thay Tô gia mua bán cơ quan, bạc kiếm được phần lớn là của các người, chỉ cần chia cho Tô gia phần là được."

      Mọi người nghe đến mấy cái này bắt đầu xoa tay, loại chuyện tốt như thế này muốn bọn họ bán mình bọn họ cũng nguyện ý.

      Mấy thám tử Hạ gia nhất thời nghẹn họng
      [​IMG]
      KisaragiYueWinter thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 98.1: Sư cho mời

      Edit: cpearlh
      Beta: Nhisiêunhân

      Ánh mắt Tô Mặc trầm xuống, trong đôi mắt đẹp nhanh chóng thoáng qua ý lạnh, nàng có hảo cảm gì đối với loại nam nhân đáng ghét này. Vẫn còn nhớ lần trước nàng tìm để hỏi qua vị trí Sư . dù biết nhưng cố tình che giấu. Hôm nay lại tỏ thái độ như vậy với nàng. Tô Mặc chưa từng thích loại nam nhân tự đại tự cho là đúng như thế này.

      Vì vậy, nàng thở ra, hi vọng cầu nguyện lần sau đừng rơi vào tay nàng, nếu chắc chắn để cho đẹp mắt.

      Lúc này Tô Mặc đảo mắt, thấy xa xa bóng người lén la lén lút nhô cái đầu ra. Tô Mặc nhíu nhíu mày, tỉ mỉ quan sát đối phương lát, chợt cười : "Hạ Phong công tử, lâu gặp."

      Nam tử kia thầm ra, xấu hổ cười : " nương."

      Tô Mặc dùng ánh mắt mị hoặc nhìn , lạnh nhạt : "Nếu Hạ Phong công tử tới, vì sao vào xem chút?"

      Hạ Phong lập tức ngượng ngùng khoát tay áo : "Ta… Ngại vào."

      Tô Mặc cong môi, "Ngươi đứng ở bên ngoài lâu rồi phải ?"

      Hạ Phong gật đầu cái, "Vâng."

      Tô Mặc tiếp: "Nhất định còn chưa có ăn khuya."

      Hạ Phong nuốt ngụm nước bọt, hạ mắt xuống.

      Tô Mặc cười cười, chân thành : " tại Ngu Nhiễm có ở nơi này, ngươi cũng có thể tới ăn chút đồ ăn, ta mời ngươi mà."

      Hạ Phong lập tức vuốt vuốt bụng, vẻ mặt có chút xấu hổ, : "Ta dĩ nhiên là biết Nhiễm công tử có ở đây, nếu ta cũng dám ở chỗ này. Ngươi là nữ nhân Nhiễm công tử thích, ta cũng dám đắc tội ngươi."

      Tô Mặc biết nên khóc hay cười, biết mượn nàng làm bậc thang để leo xuống mà thôi.

      Vì vậy, hai người liền tiến vào trong trướng, Tô Mặc chuẩn bị cho ít còn sót lại đồ ăn, xếp mấy món điểm tâm ra bàn. Hạ Phong còn để ý hình tượng gì, ăn như hổ đói.

      hưởng thụ bữa ăn ngon nhất trong mấy ngày qua. mỗi bữa ăn đều ăn rất nhiều thức ăn, để bổ sung vào phần hao phí thể lực trong ngày. Trong lòng cười khổ, nghĩ thầm hôm nay Tề quốc báo nguy, địa phương quỷ quái này ngay cả quán rượu cũng có. Bởi vì tìm được quán rượu mua đồ ăn khuya, nên bị hoa Tích Dung đuổi ra ngoài, hại phải ăn gió nằm sương.

      may là lúc này gặp được Cơ, nàng giải cứu .

      Phải , tài nấu nướng của nàng tệ chút nào.

      Tô Mặc ưu nhã ngồi ở bên, mắt đẹp chớp chớp, nhàn nhạt ra câu ý vị sâu xa: "Ăn từ từ, đủ còn nữa, nhìn dáng dấp ngươi nhất định trải qua nhiều vất vả rồi. ra , ta hiểu ngươi cũng phản bội Nhiễm công tử, ngươi nhất định là có nỗi khổ tâm."

      Nghe được lời này, Hạ Phong hít hơi dài, cảm động thiếu chút nữa rơi lệ.

      đè xuống chua xót cùng khổ sở dưới đáy lòng. Nhớ lại những năm còn làm ở Kim Ngu Đường, đó chính là những ngày tháng như ở thiên đường. Kể từ sau khi theo Hoa Tích Dung, mặc dù được rất nhiều tiền nhưng lại trở thành tên sai vặt, bôn ba khắp nơi, làm lụng vất vả, là mệt sắp chết được. Mặc dù vị gia kia thưởng phạt phân minh, nhưng những nữ nhân bên cạnh ta lại rất đáng sợ, người người nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, thích phóng ám tiễn ở sau lưng , khiến cho bán sống bán chết. Bao nhiêu uất ức đều nuốt vào bụng, thậm chí ba lão bà đến bây giờ cũng được nhìn thấy người. Những ngày tháng sau này dễ dàng gì cả.

      Hạ Phong thậm chí muốn bỏ , nhưng mà cứ thay chủ hoài như vậy, danh tiếng tốt cho lắm. Huống chi về sau bất luận nơi nào, cũng tìm được công việc nhiều tiền như làm thủ hạ của Ngu Nhiễm và Hoa Tích Dung.

      Ánh mắt Tô Mặc lẳng lặng nhìn Hạ Phong, đôi môi nâng lên độ cong duyên dáng, trong tươi cười mang theo ánh sáng nhọn, giọng : "Nếu như mà ta an bài cho ngươi để ngươi trở lại Kim Ngu Đường, trở lại bên cạnh Ngu Nhiễm, thế nào?"

      Hạ Phong mới vừa ăn khối điểm tâm, nhịn được lập tức lớn tiếng ho khan, " sao?"

      Tô Mặc nhìn ăn đến nước mắt chảy ròng ròng, vội vàng cầm ly nước ấm đặt trước mặt , : "Đương nhiên là ."

      "Nhiễm công tử đồng ý ư?" Hạ Phong thể tin hỏi.

      "Hạ Phong công tử, giờ, ta gì chàng cũng đều nghe theo."

      "Chuyện này… Chuyện này…” Hạ Phong mặc dù hiểu Ngu Nhiễm thích nàng, nhưng là luôn là cảm thấy có chút gì đó cổ quái ra được.

      "Ngươi tin." Tô Mặc nhíu mày.

      " , ta làm sao biết xấu hổ như vậy chứ?" Hạ Phong lắp bắp .

      " ra , chính là Nhiễm công tử cần ngươi, cửa hàng Tô gia của ta cũng có thể tuyển dụng ngươi, tiền mỗi tháng giống như ở Kim Ngu Đường, ngươi còn có thể làm việc cho hai người là ta và Nhiễm công tử, kiếm được hai phần bạc."

      "Nhưng… Nhiễm công tử sợ rằng…”

      " sao, ta là nữ nhân của Ngu Nhiễm."

      "Ngươi… Ngươi…” Hạ Phong lập tức trừng lớn mắt, nàng phải gả cho Văn Nhân Dịch rồi sao? Vì sao lại nữ nhân của Ngu Nhiễm được? Trong lòng dâng lên rất nhiều nghi vấn, thầm nghĩ đây tột cùng là chuyện gì xảy ra?

      "Ta chỉ hỏi ngươi lần cuối cùng, như thế nào?" Tô Mặc ra tối hậu thư.

      "Được!" Hạ Phong lập tức gật đầu mạnh cái.

      Tô Mặc bên môi nâng lên nụ cười lạnh mạt đầy mê hoặc. Nàng thể chờ đợi được nữa, rất muốn thấy bộ dáng tức giận của tên mỹ nam nghiệt kia.

      *

      "Hạ Phong." "Hạ Phong." "Hạ Phong."

      Hoa mỹ nam nằm ở giường như như tuyệt thế phong vân nghiệt. lười biếng kêu vài tiếng, nhưng mà hồi lâu sau cũng có động tĩnh gì.

      có chút hậm hực bật ngồi dậy, tóc dài rũ xuống, cái mền trợt xuống bên dưới, lộ ra làn da trơn bóng xinh đẹp như tơ lụa. mở trừng
      [​IMG]
      WinterKisaragiYue thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 98.2

      Edit: cpearlh
      Beta: Nhisiêunhân

      Liên tiếp mấy ngày, bầu trời có ánh nắng, sắc trời ảm đạm, vầng mây dày đặc.

      Trong trướng bồng, người của Hạ gia tụ tập lại với nhau.

      Văn Nhân Dịch mấy ngày nay mượn danh "Đả kích hắc thương", cư nhiên chiếm lấy cửa hàng lớn của Bát hoàng tử, chỉ đem khu vực tốt nhất chắp tay cho Tô gia, hơn nữa còn vét sạch trăm vạn lượng bạc trong hầm ngầm, mặc dù cửa hàng này là của Bát hoàng tử, nhưng bạc cũng là tiền hàng còn thiếu của Hạ gia bọn họ.

      Hơn nữa Tô gia Tứ thiếu ánh mắt độc đáo, luyện khí thuật là hạng nhất, ở phương diện buôn bán càng nhìn xa trông rộng. Chỉ trong thời gian hơn tháng luân chuyển gia sản Tô gia mấy vòng, khiến Tô gia trở thành hào thương được Tề quốc bảo hộ, kết nối quan hệ cùng môn Thanh Vân tông, thậm chí ngừng khuếch trương cửa hàng Tô gia. giờ, ở phương diện buôn bán cơ quan chúng chỉ đứng sau Hạ gia. Tô gia Ngũ tiểu thư đó cư nhiên lại mượn danh Cơ, gả cho Văn Nhân Dịch, thậm chí hung hăng đả kích thế lực Tuần phủ. Phương diện nào cũng đều củng cố vững chắc nên đương nhiên được nhân sĩ thương giới Tề quốc hoàn toàn bái phục, hoan nghênh, tôn trọng,.

      Mọi người sắc mặt trầm, mỗi người bắt đầu nhằm vào Tô gia đột nhiên quật khởi ở Tề quốc mà phát biểu ý kiến của mình.

      Hạ Tuyết Nhi cũng ngồi ở trong đó, nàng ôm con chó lớn chừng bàn tay, toàn thân mặc quần dài áo lụa hoa lệ màu vàng, bên tóc mai cài đóa hoa lựu lớn màu đỏ thắm, đôi môi đỏ mọng mê người tô màu đỏ thắm, dáng vẻ mỵ, dung nhan kiều mỹ.

      Vậy mà, giờ phút này, nàng lại có chút mặt mày ủ dột, tâm nặng nề.

      Nàng vẫn muốn trở thành hoàng hậu tương lai của Tề quốc, nhưng thế cục trước mắt lại phát sinh biến hóa, tất cả đều là bởi vì Tô gia.

      Cơ, nhất là ả Cơ kia, nàng quả thực hận ả ta đến tận xương tủy.

      Tô gia Ngũ tiểu thư, cơ quan sư, nhiều thân phận như vậy, nàng đúng là coi thường đối phương rồi.

      giờ Tô gia quật khởi lại làm cho việc buôn bán Phá Thần tiễn của Hạ gia xuống thấp. Cơ quan Tô gia cơ hồ đoạt phần lớn buôn bán của Hạ gia.

      Tam hoàng tử lúc này nhịn được : "Trước đó vài ngày phái vài thám tử, cư nhiên lại có tin tức, hình như là đầu nhập Tô gia rồi."

      Lập tức có người căm hận tiếp lời: "Người của Tô gia càng ngày càng quá quắt, dám làm chúng ta tổn thất nhóm lớn công nhân lành nghề, là quá vô sỉ."

      Những người khác tiếp: " sai, Hạ gia chúng ta mới là gia tộc luyện khí bề dày trăm năm, chúng ta làm sao có thể bị thương gia nho mới vừa nổi lên lâu chèn ép cơ chứ?"

      Đôi môi Hạ Tuyết Nhi cắn đến trắng bệch, lạnh lùng : "Phá Thần tiễn của Hạ gia ta nay ế hàng, đối phương bán được vô số Phá Cương tiễn, hơn nữa Tô gia Tứ thiếu nghe là luyện khí sư, thắng được tất cả luyện khí sư Hạ gia chúng ta, nếu cứ tiếp tục như thế khẳng định là được, nên cho bọn họ nếm thử chút giáo huấn mới được."

      Sắc mặt Tam hoàng tử cũng rất khó coi, ngờ người phái tìm tiên sinh mấy ngày nay đều trở lại, đối phương căn bản thể chiêu dụ được.

      Hạ Tuyết Nhi : "Các ngươi phái ít nhân thủ đối phó những người Tô gia đó, cần phải cho biết kết quả đắc tội với chúng ta."

      Tam hoàng tử lập tức ngẩng đầu lên : "Còn có nam nhân che dù kia, ngàn vạn lần được để cho sống sót."

      Hạ Tuyết Nhi lập tức gật đầu cái, "Điện hạ cái gì chính là cái đó, Tuyết Nhi tất cả đều nghe điện hạ an bài."

      Tam hoàng tử lập tức cảm kích nhìn nàng, mấy ngày nay là khổ cực cho nàng rồi.

      Đúng lúc này, mưu sĩ Hạ gia ra, "Tam hoàng tử điện hạ, còn có chuyện."

      Tam hoàng tử hỏi "Chuyện gì?"

      Mưu sĩ vẻ mặt nghiêm túc : "Ta cũng cần nhóm nhân thủ là nhân sĩ tu chân, vì chỉ có những người tài giỏi này mới có thể đối kháng được với dị thú lợi hại."

      Tam hoàng tử nhíu nhíu mày : "Như vậy chúng ta phải tốn tiền thuê bọn họ sao?"

      Mưu sĩ nhàng lắc đầu, "Bỏ tiền chỉ là ý nghĩ viển vông, những người như vậy phải tốn tiền là có thể mời tới?"

      Mọi người cũng : "Đúng vậy, trừ phi muốn táng gia bại sản."

      Hạ Tuyết Nhi mím môi, cầm cây quạt che mặt, ánh mắt toát ra tia kiên quyết, " ra những người như thế rất khó hấp dẫn họ, trừ phi là người Hạ gia ra tay luyện khí cho bọn , từ đó chiêu dụ họ tới tay. Tam điện hạ, Tô gia Tứ thiếu mặc dù biết luyện khí, nhưng hai tay khó chống lại nhiều người, luyện khí sư Hạ gia chúng ta có rất nhiều, chuyện này hay là giao cho Tuyết Nhi !"

      Mọi người cũng : " sai, luyện khí sư Hạ gia chúng ta nhân số nhiều, mỗi người ngụm nước miếng cũng đủ làm chết đuối Tô gia Tứ thiếu đó."

      Tam hoàng tử hít hơi sâu, ánh mắt chăm chú nhìn Hạ Tuyết Nhi, cảm thấy mình tìm được nữ nhân này quả nhiên là trợ giúp lớn, "Tuyết Nhi, nàng quả là nữ tử tốt, đời này ta gặp được nàng cũng đủ rồi, những nữ nhân khác căn bản lọt nổi mắt xanh của ta."

      Giờ khắc này, cảm thấy là cái gì hết. Có nữ nhân như vậy ở bên cạnh, nhất định thắng được Văn Nhân Dịch .

      Hạ Tuyết Nhi lập tức thẹn thùng cười cười, mắt khép hờ, nghĩ thầm nếu sau khi thắng, Tô gia phải bị nàng hung hăng giẫm dưới chân. Cơ kia, nhất định phải khiến ả ta biết ai mới là nữ nhân có bản lĩnh. Tuy vẻ ngoài xinh đẹp là ưu thế, nhưng để sống được ngoài xinh đẹp còn phải có thực lực.

      *

      Trong vòng nửa tháng, vật liệu và tài lực khổng lồ đến được đảo số năm.

      Văn Nhân Dịch nhìn nhóm lại nhóm vật liệu được vận chuyển đến, chúng tướng lĩnh chia làm ba tổ, thủ hạ dưới tay họ lại chia làm chín tổ, đào lấy bùn đất và cát phân ngày đêm. có người bắt đầu xây móng. Tuy tất cả binh sĩ đều đầu nhập vào xây dựng nhưng mà tên "gian thương" lộ diện kia vẫn còn ngại tiến độ quá chậm, lại mời vô số dân chúng tới nơi đây làm việc.

      giờ Hạ Phong trở lại Kim Ngu đường, trở lại bên cạnh Ngu Nhiễm, cả người tràn đầy năng lượng.

      Ngu Nhiễm biết là Tô Mặc an bài Hạ Phong trở về, chẳng những trách mắng mà còn tăng thêm tiền tháng cho nữa. Hạ Phong nhịn được lệ nóng doanh tròng, là thủ đắc vân khai kiến nguyệt minh* mà.

      (*) Thủ đắc vân khai kiến nguyệt minh: Đợi vầng mây rẽ thấy trăng thanh, ngụ ý “mây tan trăng sáng”.

      " tiên sinh, ngài rốt cục muốn xây tường phòng hộ bao xa đây?" Lúc này Hạ Phong tò mò hỏi.

      cười nhạt: "Cũng xa, tựa như Trường Thành Tần quốc là được."

      Hạ Phong lập tức hút ngụm khí lạnh, "Đó là công trình to lớn đó! Tần quốc phải xây tới ba năm mới xong."

      Đầu tiên, chỉ cần nguyên liệu thôi số lượng lớn cực kì khủng bố rồi. Thí dụ như gạch đá, vậy cần bao nhiêu đá to mới đủ đây, hơn nữa còn phải cắt kim loại.

      Những cự thạch kia cũng thôi , dù sao nơi đây đa số là hải đảo, đá ngầm vô số, khắp nơi đều có đá có thể thu thập, đồng thời còn có ít cung nỏ khổng lồ cùng mũi tên dài ba, bốn trượng, số lượng đương nhiên cũng nhiều như thế, đều là Tô gia cung cấp tới!

      như vậy, dùng phương thức vận chuyển bằng chiếc xe kéo lỏng như vậy là vô cùng ổn, tảng đá lớn phải dùng tới mấy canh giờ. Huống chi phải cần cự thạch số lượng lớn, làm Hạ Phong cảm thấy kinh thán thôi.

      Hạ Phong đưa mắt nhìn lại, vậy mà sau khi thấy xuất vô số xe gỗ vận chuyển hàng hóa, đều là do Tô gia chế tạo, giảm bớt [​IMG]
      Winter thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :