1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 19: Kinh biến chợt sinh trở lại Nhuận Dương

      Ban ngày người người bến thuyền, hôm nay mảnh yên tĩnh, trong phòng bóng đêm cao lớn lẳng lặng đứng sừng sững, bởi vì gần tới kênh đào, chút ít mùi tanh từ sông được gió thổi tới, làm cho đêm đầu hạ mang đến cảm giác mát mẻ.




      Lúc này, gió lại mang theo cỗ khí tức ngai ngái sền sệt, làm cho người nghe cảm thấy buồn nôn muốn ói.




      Tô Dung Tô Ngưng cũng nghe thấy được.




      Huynh đệ sinh đôi tâm hữu linh tê, lập tức đồng thời tới gần Triệu Đàn, ba người cùng chỗ hướng gió tanh phương hướng đến.




      Gió là từ bờ sông thổi tới, chỗ đó có chỗ sắp xếp phòng ở, Tô Ngưng bọn ban ngày đều điều tra, biết là phòng thiết kế của bến thuyền.




      Khoảng cách đến phòng thiết kế càng gần, khí tức ngai ngái lại càng đậm đặc, Triệu Đàn nhịn được bưng kín cái mũi. Nàng chỉ lo lên phía trước, lại cẩn thận đá trúng cái đồ vật mềm mềm, thân thể ngã về phía trước.




      Tô Ngưng kéo lại nàng, Tô Dung liền châm lửa.




      Nhìn thi thể người chèo thuyền ngổn ngang lộn xộn nằm mặt đất ngay trước mắt, ba người đồng thời ngây dại.




      Tô Ngưng Tô Dung chỉ là có chút kinh ngạc, Triệu Đàn lại là lần đầu tiên trông thấy người chết, khỏi mở to hai mắt nhìn.




      Đúng lúc này, nàng nhìn thấy đám hắc y bịt mặt từ trong phòng tấn công ra, ánh sáng ở cây đốt lửa hơi thấp xuống, Triệu Đàn thấy mũi đao sáng như tuyết kia đầm đìa máu tươi.




      Triệu Đàn hét lên tiếng.




      Tô Ngưng vội vàng bụm miệng nàng lại.




      Tô Dung ném hộp quẹt, rút ra nhạn linh đao ngăn trước người Triệu Đàn.




      Triệu Đàn sau khi rời khỏi, Liễu Ly vẫn đứng ở lầu hai lan can nhìn nàng. Nghe được thanh kinh hô, lập tức phi thân lướt tới.




      Liễu Ly kịp thời đến, thành công cản được người bịt mặt nhào đầu về phía trước.




      Tô Dung cùng Tô Ngưng cùng chỗ che chở Triệu Đàn đứng ở bên, huynh đệ bọn họ nhìn Liễu Ly nhuyễn đao màu đen như đạo sấm sét, bổ về phía trước mấy cái, người bịt mặt lập tức ngã xuống đất.




      Đêm ánh sáng, Triệu Đàn cái gì đều nhìn , chỉ biết là Liễu Ly ca ca chạy tới, giúp nàng cản được những người bịt mặt kia.




      Giải quyết xong những người bịt mặt này, Liễu Ly có quản Tô Ngưng cùng Tô Dung, suốt đêm mang theo Triệu Đàn rời .




      mực đến biên cương Nam Cương Tô Dương, bọn mới ngừng lại ở trạm dịch, ăn điểm tâm bị trễ.




      Trạm dịch này cung ứng bữa sáng là Màn Thầu, điểm tâm cùng cháo bí ngô.




      Màn Thầu là bánh bao chay, điểm tâm là chao màu đỏ cùng cây cải dầu xanh biếc, cháo bí ngô là màu vàng kim óng ánh.




      Triệu Đàn ngồi ở bên cạnh , nhìn Liễu Ly đẩy Màn Thầu ra, dùng chiếc đũa kẹp chao màu đỏ quệt lên bánh bao, sau đó đưa cho mình. Nàng vừa cắn cái, lập tức nhớ tới đêm qua đao đầm đìa máu tươi, khỏi buồn nôn muốn ói.




      mắt hoa đào Liễu Ly tĩnh mịch như hồ sâu, yên lặng nhìn nàng, ôn nhu : "Triệu Đàn, tận lực ăn nhiều chút, ăn xong chúng ta liền xuất phát!"




      Triệu Đàn nghe xong, vội vàng cầm lấy Màn Thầu, dùng sức cắn cái, nhai nhai nuốt xuống.




      Liễu Ly bưng lên chén cháo đưa cho nàng.




      Triệu Đàn tiếp nhận chén cháo, liền mạch uống hết, liền thấy Tô Ngưng cùng Tô Dung thản nhiên tới, vẻ mặt kinh hỉ: " là đúng dịp! Lại gặp mặt!"




      Liễu Ly gì, chẳng qua là nhìn Triệu Đàn, chờ Triệu Đàn ăn xong xuất phát.




      Triệu Đàn mặt mang lúng túng cười.




      Tô Dung Tô Ngưng mặt cười đều muốn cứng lại, Liễu Ly mới nhìn bọn : "Tần công công Thanh y Vệ?"




      Tô Ngưng Tô Dung nhìn nhau, sau đó cùng nhau gật đầu: "Thủy Thất Thủy Thập Tứ bái kiến Liễu công tử!"




      Dứt lời, hai người móc ra thẻ bài đưa tới: "Liễu công tử mời kiểm tra!"




      "Ta ở chỗ Tần công công gặp qua các ngươi, " Liễu Ly đem khăn đưa cho Triệu Đàn n, ý bảo nàng lau miệng sạch , sau đó mới nhìn Tô Ngưng Tô Dung, "Cùng lúc xuất phát a!"




      Tô Ngưng Tô Dung cùng : "Vâng!"




      Dựa theo ước định, công công Tần Ngọc Y phái ám vệ ở Nhạn Hồi tiếp ứng Tô Ngưng Tô Dung; mà Nam An Vương Triệu Tử gửi tin hồi báo địa điểm tiếp ứng cho Liễu Ly cũng là Nhạn Hồi.




      Phía trước là rừng cây rậm rạp, Liễu Ly ghì ngựa, thản nhiên : "Trong rừng cây có mai phục!"




      trở lại với Tô Ngưng Tô Dung: "Mục tiêu của bọn là ta, các ngươi mang Minh Châu quận chúa quay về Nhuận Dương!"




      Tô Ngưng Tô Dung đáp ứng thanh "Vâng", Triệu Đàn vừa muốn kháng nghị, đám Hắc y nhân từ trong rừng rậm xuât .




      ra cuối cùng chính là Chu khanh cùng Chu Thuyên.




      Hai người bọn họ cũng là thân trang phục màu đen, lại che mặt.




      Chu Thuyên cười tươi như hoa đến phía trước: " Liễu công tử của ta, vẫn là cùng tỷ tỷ ta cùng chỗ quay về Đông Xu a!"




      Chu khanh cười nhạt tiếng: " tìm được, nguyên lai vị Chu đàn tiểu công tử này ràng chính là Minh Châu quận chúa, có Minh Châu quận chúa, chúng ta còn lo lắng Liễu công tử nghe lời sao!"




      Liễu Ly lạnh lùng nhìn , đột nhiên khẽ quát tiếng: "Chạy!"




      Cùng lúc đó, rút ra nhuyễn đao màu đen vấn quanh bên hông.




      Hầu như là song song, Tô Dung phi thân nhảy đến sau lưng Triệu Đàn, ôm lấy eo Triệu Đàn, khống chế ngựa của nàng, quay đầu ngựa lại hướng bến đò bên cạnh chạy ; Tô Ngưng rút ra nhạn linh đao, hộ vệ ở phía sau.




      Triệu Đàn dốc sức liều mạng quay đầu, trơ mắt nhìn Liễu Ly, lớn tiếng kêu lên: "Hồ ly ca ca —— "




      Liễu Ly quay đầu lại nhìn nàng cái sâu, nhưng sau đó xoay người, tay phải chém ra mảnh đao ảnh, ngăn trở những Hắc y nhân có ý đồ đuổi theo Triệu Đàn.




      Tô Ngưng Tô Dung mang theo Triệu Đàn ngừng đánh ngựa, chạy nhanh như bay đến bến phà của kênh đào.




      Bọn mang theo Triệu Đàn phi thân xuống ngựa, tiếp ứng người điều khiển thuyền đợi ở bến phà.




      Đợi Tô Ngưng ba người rơi thuyền, lập tức các mũi tên giống nhau từ thuyền bắn ra.




      Triệu Đàn bị Tô Ngưng Tô Dung ôm lấy, nhìn bến phà càng ngày càng xa, ngừng giãy giụa: "Chờ chút! Hồ ly ca ca còn chưa đến! Chờ chút!"




      Tô Ngưng nhìn Tô Dung, Tô Dung gật đầu. Tô Ngưng nâng bàn tay lên, cái cổ tay chém vào cổ Triệu Đàn.




      Triệu Đàn tại giãy giụa hôn mê bất tỉnh.




      Triệu Đàn khi...tỉnh lại, phát mình tựa hồ xe ngựa, thân thể theo xe ngựa lung la lung lay, nàng mở mắt, thấy được nhị ca Triệu Sam đem mình ôm vào trong ngực.




      Nàng vội vàng giằng co: "Nhị ca, nhanh cứu hồ ly ca ca! vì cứu ta, ở bến phà Thái Dương bị rất nhiều người bịt mặt bao vây!"




      Triệu Sam từng mang theo nụ cười mặt, hôm nay có gì biểu lộ, ôm chặt Triệu Đàn, ôn nhu : "Triệu Đàn, đại ca tự mình mang theo người qua!"




      Nghe là đại ca Nam An Vương Triệu Tử mang theo người qua, Triệu Đàn lúc này mới yên lòng lại, dựa sát vào trong ngực nhị ca, thân thể gầy yếu vẫn lạnh run.




      Triệu Sam tiếp tục an ủi nàng: "Nhận được tin báo về Liễu Ly, ta cùng đại ca liền mang theo người dựa theo ước định chờ ở Nhạn Hồi, vừa vặn gặp ám vệ kim kinh Tần Ngọc Y, mới biết được tình có biến, ta mang theo ngươi trở về, đại ca mang theo Tinh Vệ cứu Liễu Ly!"




      "Yên tâm , đại ca làm việc ngươi còn lo lắng cái gì!"




      Triệu Sam lời an ủi.




      Triệu Đàn cũng biết đại ca Triệu Tử của mình làm chuyện gì đều là phi thường đáng tin cậy, bắt đầu cố gắng đem tình hướng phương diện tốt nhất, chừng đến buổi tối, đại ca có thể cứu được hồ ly ca ca quay về Vương Phủ rồi!




      Nàng ngừng mà an ủi chính mình.




      Lão Vương gia Triệu Trinh cùng Chu thái phi có ở Vương Phủ, bọn sớm xuất phát Chung Nam sơn.




      Triệu Đàn bị nhị ca Triệu Sam mang về Trúc viên.




      Ban đêm giờ Tý, Nam An Vương Triệu Tử suất lĩnh Tinh Vệ trở về Nam An Vương phủ.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: trùng trùng điệp điệp sương mù phía sau cất giấu cái gì đây?



      HoanHoan, ThiênMinh, Bạch Phụng13 others thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Do này ta ghiền ngọt sủng văn, hôm qua mới đọc "trùng sinh meo meo", sau khi xong mấy hố của Mạc Lâm Như Chức này chắc phải chuyển sang Mạt Trà Khúc Kỳ Quá.
      Tác phẩm "Đôn Tảo ký" có 1 nàng dự án, nhưng lâu tồi chưa thấy edit, nếu ta edit có ảnh hưởng gì nhỉ?
      các nàng cho ta ý kiến nhé.:yoyo33:
      HoanHoan, milktruyenkylinhdiep17 thích bài này.

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Hồ ly ca ca có sao ko đây

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 20: Mới gặp gỡ, Đông Xu cầu thân

      Đêm khuya ở Trúc viên, rừng trúc xanh um, hành lang treo đèn lồng, thế nhưng là trong đình viện bóng đen lay động như trước.




      Nghe nha hoàn hồi báo tin tức Vương gia trở về, Triệu Đàn vội vàng đứng dậy ra ngoài đón.




      Triệu Tử mang theo mấy cái tùy tùng, nhanh mà đến. như cũ là thân áo đen, khuôn mặt tuấn mỹ mang theo vẻ phong trần, xem ra có rửa mặt thay quần áo cứ tới đây gặp nàng.




      Nhìn con mắt muội muội tràn ngập khát vọng sau ánh đèn lồng mờ nhạt nơi cửa ra vào Trúc viên, Triệu Tử im ắng thở dài, tiến lên đem thân thể muội muội đơn bạc ôm vào lòng: "Triệu Đàn, ca ca vô dụng, tìm được Liễu Ly!"




      dùng lực ôm chặt Triệu Đàn: "Lúc chúng ta đến, chỗ đó người cũng có. Ám vệ trong phủ chúng ta cùng Tinh Vệ tìm kiếm tung tích đuổi theo."


      Triệu Đàn gì.




      Mặt của nàng chôn vào trước ngực đại ca, yên lặng rơi lệ.




      Triệu Tử cảm thấy nước mắt Triệu Đàn nóng ướt sũng áo mỏng trước ngực của mình, lòng của dường như cũng bị nước mắt muội muội thiêu đốt đau nhức, từng đợt co rút —— cũng biết buồn vì sao vì tư vị muội muội, muội muội kiều mềm mại, hôm nay nước mắt cũng chảy xuống.




      Huynh muội gắt gao ôm lấy nhau ở trước cửa Trúc viên.


      Người hầu cậnTriệu Tử là Phàn Huyền cùng Bạch Giác như cây lao đứng ở phía sau, tròng mắt chuyển.




      Triệu Tử đem Triệu Đàn bế lên, hướng Trúc viên đến.


      Đợi Triệu Đàn ngủ say, mới từ phòng ngủ Triệu Đàn ra.




      Nha hoàn Tiểu Lan cùng Tiểu Vân hầu hạ Triệu Đàn cúi đầu đứng ở trong chánh đường, chờ Vương gia răn dạy.




      "Chiếu cố quận chúa tốt." Triệu Tử nhìn thoáng qua hai nha hoàn, mắt phượng hàm uy thế.




      Tiểu Lan cùng Tiểu Vân vội vàng hành lễ.


      Vương gia xưa nay là vẻ mặt ôn hoà, chẳng qua là lần này liên lụy tới Minh Châu quận chúa, Vương gia mới để trong lòng a? !




      Tin tức Liễu Ly liên tiếp truyền đến.




      Tin tức mới nhất là tiến nhập kinh đô Đông Xu.


      Tin tức tháng tám mới nhất là nhận tổ quy tông, khôi phục thân phận Úy Vương Trúc Hành mồ côi từ trong bụng mẹ của Đông Xu, kế thừa vị trí Úy Vương Trúc Hành, hôm nay tên là Trúc Sanh.



      Từ chỗ đại ca biết được tin tức hồ ly ca ca an toàn, Triệu Đàn lại khôi phục hình tượng con ngoan ngoãn, mỗi ngày đứng ở trong Trúc viên, viết viết chữ, thêu thêu hoa tản bộ, bộ dạng nhu thuận.


      Triệu Tử nhưng như cũ là lo lắng, phái người đưa tin cho cha mẹ, lão Vương gia Triệu Trinh nhận được tin, lập tức mang theo Chu thái phi từ Chung Nam sơn trở về.




      Hai vợ chồng nhìn Triệu Đàn cao lớn ít nhưng đơn bạc như cũ, thương dứt.




      ai ở trước mặt Triệu Đàn nhắc lại Liễu Ly, chính nàng cũng nhắc lại.



      Liễu Ly dường như tồn tại ở Nam An Vương phủ.


      Ban ngày, Triệu Đàn theo phụ thân Triệu Trinh tản bộ, cùng chỗ cưỡi ngựa, cùng nhau học; buổi tối, Triệu Đàn theo mẫu thân học thêu thùa may vá, ăn thức ăn ngon mẫu thân tự tay làm.



      Đại ca Triệu Tử cùng nhị ca Triệu Sam cũng thường xuyên tới đây cùng nàng, đưa nàng lễ vật, hoặc là mang nàng ra ngoài du lịch.


      Thiên Hạo Đế phái thân tín tới nhiều lần, ban cho Triệu Đàn ít lễ vật quý giá.




      Triệu Đàn phảng phất là khôi phục lại vẻ sáng sủa ngày xưa, mặt trở nên khỏe mạnh hồng nhuận mịn màng thường thường mỉm cười thản nhiên, vóc dáng tựa hồ lại cao lớn hơn chút, thân thể cũng đơn bạc như trước.


      Cha mẹ của nàng cùng hai vị ca ca vui mừng trong lòng.




      Đảo mắt, thời gian hơn năm trôi qua rồi.



      Mùa đông đến, đông chí ngày ấy tuyết rơi nhiều. Màn đêm buông xuống, Nam An Vương Triệu Tử xử lý xong công , đến Trúc viên gặp Triệu Đàn.


      Triệu Đàn mười sáu tuổi rồi, nàng từ Duyên Hi Cư chuyển ra, ở lại Trúc viên nơi cậu Liễu Liên cùng Liễu Ly năm đó sống.




      Triệu Tử kêu tùy tùng đợi ở bên ngoài, thân mình tiến vào Trúc viên.



      Trúc viên mặt đất rơi xuống tầng tuyết dầy.




      Triệu Tử đứng khoanh tay ở hành lang, nhìn muội muội Triệu Đàn cách cái sân.



      Triệu Đàn nhìn thấy , nàng lẻ loi trơ trọi đứng ở ngoài phòng ngủ trước hành lang, mắt to tĩnh mịch nhìn tuyết ngoằn nghèo trong rừng trúc, mang mặt loại ưu thương.Thấy ca ca, Triệu Đàn mặt ngay lập tức mỉm cười, hô: "Đại ca!"


      Triệu Tử dọc theo hành lang tới, ngừng lại ở bên người muội muội, cầm chặt bàn tay của muội muội, phát có chút mát mẻ, nắm bàn tay của muội muội liền vào trong phòng.


      Nha hoàn Tiểu Lan cùng Tiểu Vân nhìn thấy Vương gia đến, vội vàng hành lễ.




      Triệu Đàn sai Tiểu Lan châm trà cho đại ca, sau đó lại cười : "Đại ca mấy ngày nay đính hôn rồi, muốn muội muội đưa lễ vật gì a?"



      Vương Phi tương lai của Triệu Tử là trưởng nữ của Tổng đốc Tôn gia phía đông biên cương Tôn Tố Nhã, là vị nương có tu dưỡng vô cùng đoan trang, phụ thân của nàng Tôn gia đại quan phương, tay cầm quyền hành quân chính phía đông biên cương, ba mươi năm vẫn đối với Nam An Vương phủ trung thành và tận tâm.




      Lão Vương gia Triệu Trinh đối với hôn này phi thường hài lòng.




      Triệu Tử cười cười, mắt phượng híp lại, nhìn muội muội: "Đại ca mang ngươi ra ngoài chơi, được chứ?"




      Triệu Đàn gật đầu.



      Hai khắc sau, huynh muội hai người mặc áo choàng mũ trùm đầu, cỡi ngựa ra phủ Nam An Vương.




      Phàn Huyền cùng Bạch Giác cỡi ngựa theo phía sau.




      Triệu Tử lên ngựa trước, phóng ngựa như bay trong tuyết.




      Triệu Đàn thúc vào bụng ngựa, bắt kịp đại ca rồi.


      Trải qua hơn nửa năm rèn luyện, kỹ thuật cỡi ngựa của Triệu Đàn có tiến bộ nhảy vọt, nữ tử như vậy cũng được cho là rất lợi hại rồi.




      đến đầu phố Diên Khánh phường, Triệu Tử ghì ngựa, thân thể thẳng tắp, nhìn về phía trước.


      Triệu Đàn theo ánh mắt của , thấy phía trước cây hòe lớn đầu đường treo cái đèn hoa đăng, bên cạnh treo cái chiêu bài làm bằng vải bố màu vàng, đề sáu chữ " canh chua sủi cảo Tần kí ", Triệu Đàn nhận ra là bút tích của ca ca mình.


      Phía dưới dèn hoa đăng là cái lều vải rất đơn sơ, trước lều vải đặt nồi đun nước nóng hôi hổi, tay cầm muôi ràng là nương dáng người nhắn xinh xắn, mặc vải thô Thanh y may thành áo váy, nhìn qua khoảng hai mươi hai mốt tuổi, ngũ quan nhìn ràng rất là bình thường, thế nhưng tổ hợp cùng chỗ liền đặc biệt sinh động, mặt thủy chung nhộn nhạo cỗ ôn hòa vui vẻ, làm mặt của nàng trở nên sinh động.



      Triệu Tử xuống ngựa, đem dây cương ném cho Phàn Huyền, đến trước ngựa Triệu Đàn vươn hai tay.




      Triệu Đàn trở mình xuống ngựa, bị Triệu Tử ôm lấy, thả mặt đất.


      Nàng theo Triệu Tử hướng cái sạp hàng canh chua sủi cảo kia tới.


      Vị Thanh y nương kia thấy Triệu Tử gỡ mũ trùm đầu xuống, con mắt tựa hồ sáng lên, vẻ mặt che giấu được kinh hỉ, cười hô: "Ngươi đến rồi!"


      Lại : "Ngươi hơn nửa tháng có tới!"




      Triệu Tử mỉm cười: "Gần đây trong nhà có việc bận."


      Vị cônương kia híp mắt nở nụ cười: "Đêm nay muốn ăn chút gì ?"




      "Hai chén canh chua sủi cảo, chén thả nhiều ớt, chén chút cũng nên thả!"


      "Hai chén?" Thanh y nương có chút kinh ngạc.




      "Hai chén đều thả nhiều ớt!" Triệu Đàn từ sau lưng Triệu Tử nhô đầu ra.


      Thanh y nương thấy sau lưng Triệu Tử đột nhiên chui ra nương xinh đẹp, mắt to cặp môi đỏ mọng, lập tức giật mình.




      Triệu Tử rủ tầm mắt xuống, nắm tay Triệu Đàn tiến lều trại, tìm cái bàn ngồi xuống.


      Lúc này có tuyết rơi, trong lều vải có thực khách khác, chỉ có hai huynh muội Triệu Tử.




      Sau khi ngồi xuống, Triệu Tử mới có hỏi: "Chi nương, thúc phụ ngươi đâu?"




      Cái nữ tử được gọi là chi nương đưa lưng về phía bọn , tựa hồ như làm Sủi Cảo, thanh nghe có chút chát chát: "Hôm nay có buôn bán, thúc phụ ở nhà nghỉ ngơi!"


      Miệng nàng chuyện, nhưng thân thể vẫn có quay lại.




      Triệu Đàn tựa hồ nhìn ra thứ gì đó.


      Nàng trầm mặc mà ngồi ở chỗ kia, nhìn ca ca, lại nhìn vị gọi là chi nương nương kia chút.



      Triệu Tử buông tầm mắt xuống, lông mi dài che ở sóng mắt, nhìn ra tâm tình của .



      Triệu Đàn nhưng là hiểu rõ ca ca đấy.



      Triệu Tử từ gọi là "Tiểu thế tử", trong phủ từ xuống dưới mực bị phụ thân bồi dưỡng với tư cách Nam An Vương tương lai, mọi thứ đều cân nhắc lợi hại, áp lực mình thành thói quen.


      Triệu Đàn thò tay qua kéo tay phải ca ca, đặt ở đầu gối của mình.



      Triệu Tử gì, ngẩng đầu dừng ở bóng lưng chi nương.


      Chi nương như trước quay đầu lại, thanh từ trong hơi nóng truyền tới: "Chỉ cần hai chén bánh sủi cảo sợ là đủ, có muốn thêm hai cái bánh nướng kẹo hạt vừng ?"



      Triệu Tử cười : "Xá muội gần đây thân thể đanglớn, sức ăn tăng nhiều, hay vẫn là bốn cái a!"


      Chi nương bưng bát đựng Sủi Cảo, nghe vậy thân thể của nàng tựa hồ định bất định, sau đó động tác bưng Sủi Cảo liền trở nên nước chảy mây trôi.



      Đem hai chén bánh sủi cảo đặt ở bàn, chi nương cười tủm tỉm nhìn Triệu Đàn: " nương dùng từ từ thôi, đợi tí nữa hãy ăn hạt vừng kẹo này!


      Tay nghề Chi nương xác thực rất tốt, da Sủi Cảo lại mỏng, nhân bánh Sủi Cảo lại thơm ngon, tròn trịa đẹp mắt, lớp rau hẹ nước Sủi Cảo nóng cùng nước ép ớt màu hồng hồng, vào đêm đông rét lạnh, ăn được chén bánh sủi cảo chua cay như vậy, là vô cùng hưởng thụ.



      Triệu Đàn ăn nhiều, chi nương bưng cái giỏ trúc đặt ở mặt bàn, bên trong lấy bốn cái bánh nướng hạt vừng nho , nghe cảm thấy rất thơm ngọt.




      Chi nương đợi Triệu Tử phân phó, giúp Triệu Tử thêm muôi nước nóng, sau đó : "Triệu đại ca, biết ngươi nhiều năm rồi, thường thường nghe ngươi nhắc tới muội muội, đêm nay nhưng lại là lần đầu tiên nhìn thấy lệnh muội a! Quả nhiên là vị nương duyên dáng kiều mỹ mạo!"


      Triệu Đàn nhìn nhìn chi nương, nhìn lại đại ca chút lại vùi đầu ăn canh.



      Nàng rành mạch nghe được miệng chi nương trong "Triệu đại ca" " nhiều năm" "Lệnh muội" cùng "Duyên dáng kiều" .



      Xem ra, vị chi nương này cùng đại ca nhận thức lâu rồi, cũng rất quen thuộc, nhưng lại biết thân phận đại ca; nàng tuy rằng bày quầy bán hàng bán bánh sủi cảo, lại rất nho nhã "Lệnh muội" "Duyên dáng kiều" ...


      Triệu Đàn nhìn chi nương: "Tỷ tỷ, thêm chén nữa nước canh chua sủi cảo a, ăn quá ngon rồi!"


      Chi nương nghe vậy, vẻ mặt cười, vội vàng tới múc Sủi Cảo.




      Triệu Đàn nhìn bóng lưng chi nương nhanh nhẹn mà làm việc.



      Chi nương làm cho người ta cảm giác ấm áp, rất giống cảm giác của mẫu thân.



      Triệu Tử rất chân thành mà uống nước nóng canh, mí mắt cũng có chớp cai.




      Chén Sủi Cảo thứ hai của rất nhanh tới rồi, chi nương tới, vừa cầm chén đặt ở trước mặt Triệu Đàn, Triệu Tử liền nhìn về phía nàng, mắt phượng tĩnh mịch: "Cùng ngồi chỗ !"


      Chi nương ngồi ngồi xuống.




      Mặt của nàng bởi vì hơi nóng mà trở nên đỏ hồng, con mắt lóe sáng trong suốt, môi phấn hồng mím chặc, mặt che giấu được vui mừng.


      Triệu Tử nhìn nàng, Triệu Đàn nhìn Triệu Tử.




      Triệu Tử rút cuộc nở nụ cười.


      ngày thường rất tuấn mỹ, nụ cười này như mây mở mặt trời mọc, Hoa Xuân chợt thả: "Chi nương, ta sắp kết hôn rồi!"




      Chi nương dường như ngây dại, mặt cái vui tươi kia, nụ cười ngọt ngào tựa hồ như cứng lại, khóe miệng co giật hai cái, rất nhanh liền kéo ra rồi cái dáng tươi cười cứng ngắc: "Chúc mừng Triệu đại ca! Chúc mừng Triệu đại ca rồi..."


      Nàng cúi đầu xuống, vội vàng đứng lên : "Ta lấy mấy cái Sủi Cảo!"




      Triệu Tử nhìn bóng lưng của nàng.


      Triệu Đàn rồi, nàng thấy lưng chi nương có chút phát run, cỗ thương tiếc tự nhiên sinh ra.




      Trước khi , Triệu Đàn nhìn mặt đại ca biểu tình lời, vội vàng móc ra thỏi bạc đưa tới: "Chi nương, chúng ta đây!"


      Con mắt Chi nương có chút hồng, tựa hồ như phủ kín tầng hơi nước, nàng cố gắng cười, đẩy tay Triệu Đàn ra: "Triệu đại ca là ân nhân cứu mạng của ta, bạc này ta thể nhận!"




      Vô luận Triệu Đàn nhún nhường như thế nào, chi nương thủy chung lấy.




      giằng co, Triệu Tử nhanh ra ngoài.



      Triệu Đàn vội vàng đem cái thỏi bạc kia nhét vào trong tay chi nương, đuổi theo.




      Cỡi ngựa rời rất xa, Triệu Đàn nhìn lại, chỉ thấy bông tuyết bay tán loạn ở bên trong, trong ngọn đèn mờ nhạt, chi nương nắm bạc, thân ảnh nhắn xinh xắn vẫn nhúc nhích, tựa hồ như ngừng lại chỗ đó.



      Triệu Tử đem Triệu Đàn đưa về Trúc viên, nhìn Triệu Đàn nằm ngủ, lúc này mới chuẩn bị rời .




      Triệu Đàn nằm ở giường, nhìn ca ca chuẩn bị rời , cố lấy dũng khí : "Ca ca, ngươi đây vì tội gì!"




      Triệu Tử đứng ở nơi đó nhìn nàng, vóc người cao gầy tựa hồ dẫn theo chút ít ảm đạm: "Triệu Đàn, ta chỉ hy vọng ngươi hạnh phúc!"


      quay người muốn gấp, lại xoay người lại: "Ta vừa nhận được tin báo, hoàng thái tử Đông Xu Trúc Tranh cùng Úy Vương Trúc Sanh từ kinh đô xuất phát, bọn chuẩn bị đến Đại Kim tham gia đại điển giao thừa, cũng cầu lấy quận chúa Đại Kim làm vợ, củng cố vững chắc bang giao hai nước."




      Triệu Đàn trừng mắt: "Như thế nào ta có nhận được thánh chỉ?"



      "Đó là Hoàng Đế giúp ngươi áp xuống dưới, muốn ngươi lấy chồng ở xa, "Triệu Tử nhìn Triệu Đàn, "Triệu Đàn, ngươi muốn , ca ca cùng ngươi ; muốn , chúng ta liền rời Nhuận Dương!"




      Dứt lời, Triệu Tử quay người ra.




      chỉ có người muội muội là Triệu Đàn, cho nên Triệu Đàn nhất định phải hạnh phúc.




      Triệu Đàn yên lặng tiêu hóa tin tức này: Đông Xu Úy Vương Trúc Sanh, là hồ ly ca ca sao...




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: ài, Triệu Đàn mười sáu tuổi rồi mười sáu tuổi rồi! ! !



      huyetdu, HoanHoan, Thiên Thanhh15 others thích bài này.

    5. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Ta cũng muốn ca ca như vậy:yoyo2::yoyo2::yoyo2:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :