1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      54


      Triệu Đàn căn bản có chú ý tới phản ứng của Liễu Ly, ánh mắt của nàng nhìn giấy viết thư, khóe miệng tự chủ được cong lên; lật đến trang kế tiếp, mặt nàng lại trở nên nghiêm túc ; theo nàng ánh mắt dời xuống, chẳng được bao lâu, ánh mắt của nàng lại trở nên bi ai.




      Đem thư nhìn lại lần, Triệu Đàn đem thư giấy chồng, cất vào trong phong thư, bỏ thư nhận được vào trong hộp bên cạnh.




      Liễu Ly thân thể thẳng tắp ngồi ở bên, trong tay bưng ly trà xanh nhàng uống, mặt ngoài thoạt nhìn mây trôi nước chảy, thực tế trong nội tâm con khỉ vò đầu bứt tai.




      Triệu Đàn muốn mở miệng cùng Liễu Ly cái gì, nha hoàn của nàng Tiểu Tùng tới đây bẩm báo, là Liễu phu nhân bên cạnh mang theo hai tiểu công tử tới đây chơi, chờ trong phòng khách! Triệu Đàn nghe xong đại hỉ, lên tiếng chào Liễu Ly liền ra ngoài.




      Triệu Đàn cùng Liễu Ly vốn là cùng chỗ ở bên trong thư phòng ở lại đó, nàng vừa ra ngoài, trong thư phòng cũng chỉ còn lại có Liễu Ly.




      Liễu Ly ngồi ở ghế, nhìn chăm chú cái đống thư Triệu Đàn vừa xem để trong hộp nhưng hộp thư có cái khoá móc, Thiên Hạo Đế cách đoạn thời gian đều gửi cho Triệu Đàn phong thơ, Triệu Đàn mỗi lần xem hết liền thu vào, thư trong hộp tràn đầy đều là thư Thiên Hạo Đế gửi đến.




      Cuối cùng, Liễu Ly dùng khí tiết nam tử hán đại trượng phu, khắc chế rình coi thư tín của Triệu Đàn, ra ngoài làm việc.




      Buổi tối, Triệu Đàn rửa mặt xong, nằm ở rồi , chờ Liễu Ly. Liễu Ly biết ở sạch phòng vội vàng làm cái gì, vào nửa ngày còn chưa có ra, Triệu Đàn đợi đến muốn ngủ rồi.




      Liễu Ly trắng áo mặc màu tắm ra, tóc dài đen nhánh rối tung xõa xuống dưới, đến bên giường sờ soạng Triệu Đàn lát, Triệu Đàn lập tức thanh tỉnh lại, còn buồn ngủ nhìn Liễu Ly: "Hồ ly ca ca, làm cái gì đấy?"




      "Giúp ta lau tóc!" Liễu Ly đem khăn lụa lớn đưa cho Triệu Đàn, đưa lưng về phía nàng, ở bên giường ngồi xuống.




      Triệu Đàn rất vui vì phục vụ mỹ nam, lăn lông lốc đứng lên, quỳ gối sau lưng Liễu Ly, bắt đầu kỹ càng mà lau tóc cho Liễu Ly. Nàng đem tóc dài Liễu Ly vén lên, bắt đầu giúp đỡ Liễu Ly mát xa huyệt vị đầu—— hồ ly ca ca suốt ngày vội vàng ngừng, nàng đau lòng vất vả.




      Liễu Ly nhắm mắt lại, bên hưởng thụ Triệu Đàn phục vụ, bên giống như vô tình hỏi: "Bệ hạ gửi thư cho ngươi rồi hả?"




      "Ân!" Triệu Đàn bên làm, bên trả lời .




      "Trong thư chuyện trọng yếu gì a?"




      "Vốn là chút ít tai nạn xấu hổ của triều thần, về sau đến Điền Hoàng Hậu cùng Hồ Huệ Phi tranh đấu, cuối cùng đến lễ vạn thọ..."




      "lễ Vạn thọ?" Liễu Ly mẫn cảm mà bắt được chữ trọng yếu.




      Triệu Đàn hiểu có chút chột dạ, nàng đem thân thể dán người Liễu Ly, vừa nghĩ vừa giải thích : "Năm nay lễ vạn thọ là Sủi Cảo ca ca ba mươi tuổi, cho nên toàn bộ kim kinh muốn tiến hành hoạt động chúc mừng long trọng."




      "Ta biết , ta mực an bài công tác bảo vệ đại ca vào kinh a!" Liễu Ly cho Triệu Đàn cơ hội chạy thoát.




      Triệu Đàn tròng mắt lòng vòng, quyết định : "Sủi Cảo ca ca để cho ta cùng ..."




      " cho phép !" Nghĩ đến Thiên Hạo Đế cùng Triệu Đàn thân mật, Liễu Ly liền chua chát.




      Triệu Đàn thân thể dán người Liễu Ly, uốn éo vặn vẹo làm nũng: "Hồ ly ca ca, để cho ta theo ngươi , ta muốn cùng ngươi tách ra..."




      Liễu Ly thấy Thiên Hạo Đế nếu như muốn Triệu Đàn , nhất định chính thức ban phát ý chỉ đấy, chỉ là muốn cùng Triệu Đàn đấu trí so dũng khí cò kè mặc cả mà thôi.




      bị Triệu Đàn xoa nắn trong chốc lát, giả bộ phiền thắng phiền, khẩu khí : "Bệ hạ cho ngươi rồi hả?"




      " !" Triệu Đàn đầu từ bên cạnh chui ra, nghiêm túc cam đoan.




      " ?" Liễu Ly liếc xéo Triệu Đàn, "Ta tin!"




      "Ta đem thư lấy tới cho ngươi xem!" Triệu Đàn mặc y phục, mang giầy phòng ngủ đối diện bên trong thư phòng.




      Liễu Ly cảm thấy "Gừng càng già càng cay", Tiểu Triệu đàn đấu lại lão hồ ly mình, dương dương đắc ý mà nằm ở giường, đợi Triệu Đàn đưa tin đến.




      Triệu Đàn rất nhanh ôm hộp thư tới.




      Nàng ngồi ở bên cạnh Liễu Ly, đem thư hộp thả giường, mở hộp ra, lấy ra phong thư đầu tiên đặt ở phía , rút ra giấy viết thư đưa cho Liễu Ly: "Nao, tin chính ngươi nhìn xem!"




      Liễu Ly tiếp nhận giấy viết thư, lười biếng ngồi dậy, liền dưới ánh nến đầu giường bắt đầu xem.




      Tin tổng cộng viết sáu trang, đích là Thiên Hạo Đế Triệu Đồng tự tay viết viết, Liễu Ly nhận ra khẩu khí Thiên Hạo Đế cực kỳ giống đàn bà, bút tích giống nam tử hán đại trượng phu thanh tú.




      Văn chương sâu có nông có, xem ra phải làm liền mạch, mà là phân cách thành nhiều lần mới hoàn thành.




      Thư Thiên Hạo Đế giống như là thư, giống như là cùng Triệu Đàn chuyện phiếm, kiện kiện êm tai tới, miêu tả nhân vật lộ chân tướng, cực kỳ sinh động, nhất là miêu tả Điền Hoàng Hậu cùng Hồ Huệ Phi lục đục với nhau, ngay cả việc miêu tả khinh bỉ Hồ Huệ Phi.




      Liễu Ly xem hết sáu trang giấy viết thư, đầu xám xịt: quá khờ! Quá nhàm chán a! Quá bỉ ổi a!




      liếc Triệu Đàn : "Ngươi xem thư như vậy cảm thấy nhàm chán?"




      Triệu Đàn buông tay: "Làm sao nhàm chán đây? Nhiều có ý tứ a! Hơn nữa, Sủi Cảo ca ca áp lực lớn như vậy, cũng cần thích hợp chuyển di phát tiết a!"




      Liễu Ly bị đè nén ngày ghen tuông có chút rục rịch, dùng lực ép xuống vị chua : "Ta đây nếu là ra ngoài, cũng muốn ngươi viết thư!"




      Triệu Đàn rất vui mừng: "Tốt! tốt quá!" Mắt to đen lúng liếng lóe hào quang hưng phấn: "Hồ ly ca ca, nên quên ở cuối thư hôn cái a, ta nhận được đấy!"




      Liễu Ly trừng mắt Triệu Đàn, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi : "Được!"




      Triệu Đàn vẫn vui sướng: "Ta hồi cho ngươi đấy, trong thư còn muốn vải lên tinh dầu, muốn dùng giấy viết thư lưu hành nhất trong kinh thành Vân Đóa Hiên sản xuất Mộng Yên tiên..."




      Liễu Ly phát , và Triệu Đàn đêm nay chuyện triệt để lệch hướng rồi!




      đem tất cả thư Thiên Hạo Đế đều nhét vào trong hộp, đóng hộp lại ném tới đầu giường bàn , thuận tay tắt nến, ôm Triệu Đàn liền nằm xuống: "Ngủ!"




      Trong phòng ngủ mảnh hắc ám, khôi phục yên tĩnh.




      Triệu Đàn khóe miệng nhếch lên, đem thân thể hướng trong ngực hồ ly ca ca rụt rụt, nhắm mắt lại.




      Ngày hôm sau, Triệu Đàn trở về Nam An Vương phủ.




      Nàng trước mang theo nha hoàn Duyên Hi Cư thỉnh an phụ thân cùng mẫu thân.




      Lão Vương gia cùng Chu thái phi vốn ngồi đối diện ở giường đánh cờ, Triệu Đàn sau khi vào, chê bai trình độ mẫu thân quá thấp, cùng phụ thân đánh ván. ván chấm dứt, hề ngoài ý muốn Triệu Đàn thua, nàng có chút ngồi yên, hỏi mẫu thân: "Đại tẩu cùng Hi Chi hôm nay có trong phủ?"




      Chu thái phi : " đại tẩu vừa mang theo Hi Chi trở về, có lẽ có!"




      Triệu Đàn là nhớ cháu Hi Chi, lôi kéo mẫu thân làm nũng : "Mẹ, cha đánh cờ quá hùng hổ dọa người, ta muốn cùng chơi đâu, người tới chơi !"




      Nàng chạy mất.




      Nhìn bóng lưng Triệu Đàn, Chu Tử khỏi lắc đầu thở dài: "Đứa này, hai mươi tuổi rồi, còn tia ổn trọng!"




      Triệu Trinh cũng lo lắng: "Đợi nàng làm mẫu thân liền chững chạc!"




      đến cái đề tài này, Chu Tử có chút ảm đạm.




      Triệu Trinh trừng nàng: "Hài tử tình có vội vã như vậy sao? Thuận theo tự nhiên được sao! Hơn nữa, coi như là có hài tử, Triệu Đàn cũng phải là Triệu Đàn rồi! Vô nghĩa!"




      Chu Tử bị trượng phu giáo huấn xám xịt, vội : "Dạ dạ dạ! Thiếp thân biết!"




      Triệu Trinh rủ xuống tầm mắt: "Chuyên tâm đánh cờ!"




      "Đúng, của ta lão Vương gia!" Chu Tử đem trọng đặt ở chữ "Lão", quái gở mà đáp ứng.




      Triệu Trinh thò tay ở trán nàng búng cái, hai vợ chồng nở nụ cười.




      Triệu Đàn mang theo Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc chính viện của đại ca cùng đại tẩu. Nàng ở cùng cha mẹ có chút câu nệ lễ tiết, ở nơi này của đại tẩu chính là trung thực, trước sai người vào thông báo, chính mình thành thành mà ở bên ngoài chờ.




      Tôn vương phi có ở đây, đại nha hoàn Hỉ Băng mang theo mấy cái tiểu nha đầu ra đón: "Tham kiến quận chúa!"




      Nguyên lai Tôn vương phi thân mình trong hậu hoa viên tản bộ, Hỉ Băng mang theo vú em ở đây trông coi thế tử!




      Triệu Đàn vào, tiểu thế tử vừa vặn tỉnh, ở trong chăn giãy giụa khóc hai tiếng. bên vú em trông coi muốn ôm , Triệu Đàn vội : "Ta đến đây!"




      Nàng xoay người cởi bỏ chăn , đem Hi Chi ôm ra, dưới trợ giúp của vú em, giúp đỡ Hi Chi mặc vào áo ngoài.




      Hi Chi thân thể còn rất mềm, Triệu Đàn cẩn thận từng li từng tí mà ôm ngang , lớn mắt to đối với đôi mắt mà nhìn.




      Hi Chi ngày thường giống phụ thân Triệu Tử, mắt phượng môi son dung mạo tuấn mỹ, mà là như mẫu thân Tôn vương phi mặt mày thanh tú, người bình thường đều cảm thấy đẹp mắt bằng cha , thế nhưng là Triệu Đàn sớm đối với ba cái ca ca tướng mạo sinh ra thẩm mỹ mệt nhọc, ngược lại cảm thấy cháu trai Hi Chi ngày thường thanh tú lịch tao nhã, đẹp mắt vô cùng!




      Nhìn cháu trai mặt mày đen sẫm, Triệu Đàn nhịn được miệng như cánh hoa hôn cái.




      Vú em cùng Hỉ Băng ở bên chờ, nhìn Minh Châu quận chúa ôm thế tử, đều có chút lo sợ bất an.




      Cuối cùng, thấy quận chúa gãi gãi chân thế tử, nhìn tiểu * của thế tử, vú em rút cuộc nhịn được, vội vàng nhắc nhở: "Quận chúa, cẩn thận!"




      Nàng nhắc nhở là kịp thời, Triệu Đàn vừa nhìn thấy Hi Chi tiểu * giật giật, vội vàng bay nhanh dời cái phương hướng của tiểu chân mập—— cùng lúc đó, nước tiểu óng ánh lên đường vòng cung ra bắn ra phía ngoài!




      Triệu Đàn đắc ý cực kỳ: "Hi Chi tiểu bảo bối, phản ứng quá là nhanh a! Hặc hặc!"




      Thế tử đái xong nước tiểu, uống xong nước, ăn xong sữa, hôn Triệu Đàn, nhìn nhìn ngoài cửa sổ ấm áp xuân dương, quyết định ôm cháu trai tản bộ trong hậu hoa viên phơi nắng thuận tiện tìm kiếm đại tẩu.




      Nàng ôm Hi Chi ở phía trước, Tiểu Tùng, Tiểu Trúc, vú em cùng Hỉ Băng theo ở phía sau, đoàn người trùng trùng điệp điệp tiến vào hậu hoa viên.




      Toàn bộ lâm viên Nam An Vương phủ Nhuận Dương bố trí đều từ lão Vương gia Triệu Trinh thủ bút, bố trí tinh diệu rất có khe rãnh, mỗi hoa viên đều có tất cả đặc sắc. Cái này chính viện hoàng hậu tiểu hoa viên cũng là như thế, gieo trồng rất nhiều dị chủng Mẫu Đơn, Mẫu Đơn nở rộ, trong hoa viên sắc màu rực rỡ đẹp sao tả xiết.




      Triệu Đàn ôm Hi Chi tìm địa phương có ánh mặt trời ma , vừa , bên hướng Hi Chi giới thiệu: "Hi Chi, nơi này là hoa viên, đóa hoa này là màu thiển tử đấy, đẹp mắt ?"




      Hi Chi chuyện, mắt nhìn , phảng phất là chuyên tâm mà nghe. Triệu Đàn càng càng hăng say.




      tới, Triệu Đàn dường như nghe được loáng thoáng tiếng khóc lóc từ cây tùng phía trước truyền đến tới đây. Nàng đem Hi Chi đưa cho vú em, cho các nàng lui ra phía sau vài bước, chính mình ra phía trước.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: bởi vì đêm qua mạc mạc mực ở đợi tận thế, cho nên có càng, bởi vậy, hôm nay hai canh! Đây là Canh [1]!



      HoanHoan, Bạch Phụng, Halong-ngoc8 others thích bài này.

    2. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Ai khóc đây
      Sáng ra ngày nào cũng được đọc truyện rất hạnh phúc
      thanks n:yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      55


      Triệu Đàn xách váy áo, bước chân rất mà chậm rãi tới.




      Phía trước rừng cây rậm rạp, Tôn vương phi mặc trang phục vương phi hoa lệ, đưa lưng về phía nàng, đứng ở nơi đó, thấp giọng khóc sụt sùi, thân ảnh nhìn qua vô cùng đìu hiu cùng đơn.




      Triệu Đàn làm kinh động nàng, chậm rãi lui trở về, thuận tay ở ven đường hái đóa hoa mẫu đơn màu hồng nhạt, vuốt vuốt hướng vú em Tiểu Tùng các nàng tới.




      Nàng đem hoa mẫu đơn đưa cho Tiểu Tùng, sau đó từ trong tay vú em tiếp nhận Hi Chi, cười : "Khá tốt bên kia có Mẫu Đơn hồng nhạt!"




      Triệu Đàn cẩn thận từng li từng tí mà ôm Hi Chi, hướng phương hướng ngược nhau đến.




      Trở về nhà giữa, Triệu Đàn hiệp trợ vú em, đút Hi Chi uống chút nước.




      Hi Chi quá , Triệu Đàn mỗi lần cho ăn chút, thế nhưng hầu như nửa nước từ khóe miệng Hi Chi chảy ra.




      Triệu Đàn dùng khăn lụa lau miệng cho Hi Chi, Tôn vương phi từ bên ngoài trở về, thiếp thân nha đầu Tiếu Mai theo ở phía sau nàng.




      "Đại tẩu!" Triệu Đàn mỉm cười đứng dậy.




      Tôn vương phi cũng cười cười, : "Ta đến hoa viên lòng vòng!"




      "Ta ôm Hi Chi tìm ngươi rồi, ai biết phơi nắng hơi nóng, chúng ta có bao lâu trở lại rồi!"




      Hai người đơn giản hàn huyên, vú em ôm Hi Chi tiến nhà kề nuôi bằng sữa mẹ, trong phòng khách chỉ còn lại có Triệu Đàn cùng Tôn vương phi, cũng có chút nhạt nhẽo rồi.




      Triệu Đàn quan sát thoáng Tôn vương phi, phát mặt của nàng có dấu vết phấn trang điểm bị trôi , nhưng mà cũng ràng.




      Nàng tìm kiếm đề tài : "Đại tẩu, Hi Chi gần đây giống như lớn lên ít!"




      Tôn vương phi vốn tâm tình có chút sa sút, thế nhưng là chuyện đến nhi tử, lập tức lộ ra lòng cười, thanh cũng mềm rất nhiều: "Đúng vậy a! Hi Chi khẩu vị rất tốt, đại ca ngươi chờ tháng nữa có thể mớm nước trái cây rồi!"




      " vậy chăng?" Triệu Đàn vội hỏi, "Đến lúc đó cây đào mật nên chín a? Cây đào mật có thể ăn sao?"




      Tôn vương phi nở nụ cười: "Ta cũng biết đâu!"




      "Chị dâu hỏi đại ca là được rồi!" Triệu Đàn cầm hoa quả Hỉ Băng đưa vào, trà uống ngụm, , "Từ khi chị dâu sinh hạ Hi Chi, ta nghe phủ y đại ca nhiều lần đem các nàng kêu lên, hỏi thăm như thế nào chiếu cố ngươi cùng Hi Chi đây!"




      Tôn vương phi nghe vậy, mắt sáng rực lên, rất nhanh lại cúi đầu làm ra vẻ ngượng ngùng: "Vương gia rất quan tâm Hi Chi!"




      Hai người chuyện Hi Chi trong chốc lát, Triệu Đàn lúc này mới cáo từ ly khai, trước khi lại hôn Hi Chi cái.




      Tôn vương phi biết Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh hai vị danh y quay về Vương Phủ trị liệu cho Triệu Đàn, thấy Triệu Đàn thích Hi Chi như vậy, trong nội tâm cũng có chút đồng tình, vốn muốn an ủi Triệu Đàn phen, cảm thấy thay vì an ủi, bằng thay nàng tìm phương thuốc tốt hơn, nên có mở miệng.




      Ly khai chính viện, Triệu Đàn dọc theo hồ lớn dạo qua vòng, lúc này mới mang theo Tiểu Tùng Tùng Bách Viện ở bên ngoài thư phòng.




      Triệu Tử ở bên ngoài thư phòng tiếp kiến quan lại Nam Cương các nơi, bố trí công việc vào kinh tham gia lễ vạn thọ, nghe gã sai vặt Triệu Đông hồi báo châu quận chúa chờ ở trong nội viện, rất nhanh xử lý công , dọc theo đường sườn đông thư phòng Tùng Bách Viện.




      Triệu Tử những năm này càng ngày càng chững chạc, thân thường phục xanh đậm nổi bật lên thân hình cao gầy, thần sắc nghiêm túc. tiến vào phòng, phất tay lui tôi tớ, trong phòng chỉ còn lại có và Triệu Đàn.




      Triệu Đàn biết đại ca nhất định ra suy nghĩ của mình, vội vàng chân chó mà dâng trà thơm ly, điểm tâm bàn, sau đó ngồi ở ghế gỗ khắc hoa lê hoa, chuẩn bị rửa tai lắng nghe cao kiến của đại ca.




      Thấy muội muội lần này làm ra vẻ, Triệu Tử mặt nghiêm túc thoáng cái buông lỏng xuống, mắt phượng có chút chuyên chú nhìn muội muội, : "Ta nghe mẫu thân Hứa đại phu cùng Hầu đại phu bắt mạch cho ngươi rồi!"




      Nghe xong lời dạo đầu của đại ca, Triệu Đàn lập tức có chút uể oải, con mắt nhìn về phía ngoài cửa. Đối diện là bồn hoa, lùm hoa hồng đỏ thẫm rực rỡ, hừng hực khí thế mà nở rộ, Triệu Đàn tựa hồ ngửi được mùi thơm cây hoa hồng.




      Nàng biết mình là trốn tránh, thế nhưng là, nàng có biện pháp khác; nếu đại ca cũng cổ vũ nàng cho Liễu Ly nạp thiếp, vậy bằng làm cho nàng cầm thanh đao giết mình!




      Triệu Tử mắt phượng tĩnh mịch, ôn nhu nhìn muội muội của mình, khẽ: "Vấn đề phải giải quyết, bằng , nó vẫn đặt ở nơi nào!"




      Triệu Đàn hất càm lên nhìn , trong ánh mắt tràn đầy quật cường.




      "Ngươi muốn nơi nào!" Triệu Tử vừa bực mình vừa buồn cười, "Ta vừa rồi chỉ thị Triệu Hạ mời Hứa đại phu cùng Hầu đại phu rồi, để cho bọn họ chẩn đoán bệnh cho ngươi thêm kỹ càng, sau đó kê ít dược vật điều trị thân thể!"




      Triệu Đàn biết mình hiểu lầm đại ca, liếc mắt đại ca cái : "Vậy được rồi!"




      Triệu Tử tay phải duỗi tới, ở đầu nàng nhàng gõ cái: "Nha đầu ngốc!"




      Triệu Đàn nhìn đại ca tâm tình rất tốt, suy nghĩ chút, : "Đại ca, ngươi biết cả đời này ai cùng ngươi thân nhất sao?"




      Triệu Tử mắt liếc Triệu Đàn: "Ngươi cũng đừng là ngươi, ta tin tưởng đấy!"




      Triệu Đàn kiều mà cười: "Đại ca, ta có Liễu Ly rồi, ngươi đừng có đoán mò a!"




      Nàng đứng dậy đến bên người Triệu Tử, nhặt lên khối bánh xốp hạt dẻ Triệu Tử thích ăn, đưa cho Triệu Tử, dựa vào hoa án đứng đấy, : "Đại ca, cả đời này cùng ngươi lâu nhất, cùng ngươi người thân nhất là đại tẩu a!"




      Triệu Tử rủ xuống tầm mắt, cầm lấy khối bánh xốp hạt dẻ như có điều suy nghĩ.




      Triệu Đàn ngừng cố gắng : "Từ khi đại tẩu gả tới đây, đem trong phủ trong trong ngoài ngoài tình đều quản lý có trật tự, mẫu thân thường thường khen đại tẩu, đại tẩu ôn nhu minh lễ, khôn khéo tài giỏi, là cái khó được ân huệ tức đây! Còn có Hi Chi, rất đáng a!"




      Triệu Tử như trước lộ vẻ gì.




      Triệu Đàn quan sát nét mặt, cường điệu : "Đại tẩu nhưng lại là thê tử của ngươi, mẫu thân của con ngươi, nhưng lại so với ngươi hơn như vậy, ngươi nên đối với nàng tốt chút!"




      Triệu Tử nở nụ cười, thò tay vò rối búi tóc Triệu Đàn tỉ mỉ chải: " biết! Ta chờ lát liền thăm chị dâu ngươi!"




      "Đây mới là hảo ca ca của ta!" Triệu Đàn vẻ mặt cười đắc ý, nắm cái cằm Triệu Tử, "Mỹ nam bộ dạng như vậy cười mới đẹp mắt!"




      Bên ngoài truyền đến thanh Triệu Hạ: "Bẩm Vương gia, Hứa đại phu cùng Hầu đại phu đến!"




      Chạng vạng tối, Liễu Ly đến Vương Phủ đón Triệu Đàn, phát Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc theo ở phía sau người cầm hai bọc giấy lớn.




      giơ lên lông mi im ắng mà hỏi thăm Triệu Đàn.




      Triệu Đàn vô tình: "Đại ca kêu đại phu kê thuốc cho ta!"




      Liễu Ly nhìn những gói thuốc, vừa định cười, lại lại cảm giác mình đối với thê tử có phúc hậu, nhịn lại, rút cuộc làm làm ra bộ lạnh nhạt thần sắc, : "Về nhà a!"




      Trước cơm tối, Tiểu Tùng đem thuốc còn nóng đến.




      Triệu Đàn mặt mày ủ rũ nhìn thuốc nóng phát ra vị nồng, chút cũng muốn uống.




      Liễu Ly phất tay cho Tiểu Tùng các nàng lui xuống .




      Đợi trong phòng chỉ còn lại có và Triệu Đàn rồi, mới : "Đại phu như thế nào? Những thuốc này phải uống sao?"




      kỳ cảm thấy là thuốc ba phần độc, nếu là có vấn đề gì lớn mà , hà tất cho phép Triệu Đàn uống thuốc chịu tội đây!




      Triệu Đàn trầm trọng gật gật đầu: "Đại phu ta thân thể hàn, uống điều trị a!"




      Liễu Ly im lặng.




      thấy Triệu Đàn đối với song bào thai của sư phụ cùng cháu trai Hi Chi thích như vậy, xem ra, Triệu Đàn nhất định là rất ưa thích hài tử. Vì hài tử, chỉ có thể chịu khổ.




      Triệu Đàn nhìn trầm mặc, nghĩ đến cũng là ngóng trông muốn hài tử, trong lòng nhất thời vừa khổ lại chát vừa chua xót, trăm vị trần tạp, duy chỉ có có điềm mật, ngọt ngào.




      Liễu Ly nhìn nàng, ôn nhu : "Ngoan, ta cùng ngươi uống!"




      bưng lên chén thuốc uống ngụm, phát cũng có đắng như vậy, liền đưa cho Triệu Đàn: "Uống hơi hết, sau đó uống nước chè!"




      Triệu Đàn nhìn Liễu Ly ánh mắt khích lệ, nhận lấy chén thuốc.




      Nàng cũng phải muốn uống thuốc, mà là lo lắng Liễu Ly muốn hài tử mà chính mình sinh ra!




      Nhìn Triệu Đàn bưng lên chén thuốc uống hơi cạn sạch, Liễu Ly vội vàng đem nước chè Tiểu Tùng chuẩn bị đưa tới.




      Nước chè uống xong, Triệu Đàn như cũ là bộ dạng mệt mỏi, lời. Liễu Ly rất là đau lòng, : "Triệu Đàn, ta cùng ngươi tản bộ trong sân được ?"




      Ài, Tiểu Triệu Đàn đáng thương, vì để sớm ngày sinh hạ hài tử, ràng chịu khổ như vậy! Đều tự trách mình có sớm chút làm cho nàng mang thai.




      Liễu Ly nhìn về phía Triệu Đàn, con mắt chút bất tri bất giác ngậm nồng đậm áy náy, ôn nhu : "Ca ca cõng tản bộ, ngươi bước đều cần ."




      Triệu Đàn ngẩng đầu, liếc liếc: "Vậy được rồi!"




      Hồ ly ca ca cổ vũ chính mình hảo hảo uống thuốc, sớm chút vì sinh hạ hài tử, đúng là cái gì đều nguyện ý làm đây! Xem ra, ưa thích hài tử a!




      Trời triệt để đen lại, cuối xuân gió nhàng thổi lất phất, hương hoa nồng đậm thâm thúy bị gió đưa tới, mờ mịt trong sân.




      Liễu Ly cõng Triệu Đàn, chậm rãi xuyên qua hành lang.




      Gió nhàng thổi phật khiến cho có chút hoảng hốt, dường như về tới Trúc viên mười mấy năm trước, khi đó mưa rơi lác đác, thiếu niên lưng cõng Tiểu Triệu Đàn, từ từ ở trong hành lang, bước , chờ phát , Triệu Đàn sớm ngủ say. Nghĩ tới đây, Liễu Ly cong lên khóe miệng nở nụ cười —— Tiểu Triệu Đàn, nhưng lại là từ tựa như Tiểu Trư rất đáng đây!




      Triệu Đàn hôm nay bận rộn ngày, cũng sớm mệt mỏi.




      Hồ ly ca ca lưng mặc dù rộng lớn, tuy nhiên lại kiên cố tin cậy.




      Liễu Ly chậm rãi , nàng nằm ở lưng Liễu Ly, tiến nhập mộng đẹp.




      Đem Triệu Đàn dàn xếp giường, Liễu Ly sờ lên vai bị nước miếng Triệu Đàn thấm ướt, tự chủ được nở nụ cười, cúi người ở môi Triệu Đàn hôn cái —— môi của nàng còn giống như có nước thuốc nóng cay đắng!




      Đáng thương Tiểu Triệu Đàn! vén chăn lên, nằm xuống bên cạnh Triệu Đàn.




      Vài ngày sau, đội tàu Nam An Vương Triệu Tử, giương buồm xuất phát, hướng kim kinh mà .




      Trước khi xuất phát, Triệu Đàn về phía Liễu lão phu nhân cáo từ, Liễu lão phu nhân vẻ mặt hiền lành cười: "Cho dù là vào kinh, đường cũng hảo hảo điều dưỡng thân thể, tranh thủ sớm ngày cho Trúc gia ta cái nối dõi tông đường!"




      Liễu Ly ở bên chậm rì rì uốn nắn Liễu lão phu nhân: "Mẫu thân, ta sửa họ Liễu rồi, cho nên, phải Trúc gia, là Liễu gia."




      Liễu lão phu nhân: "..."




      Đáng thương Triệu Đàn, cho dù ở thuyền, cũng khỏi mỗi ngày uống cái thuốc khó uống kia. Thực tế làm giận chính là, đại ca Triệu Tử bởi vì quá quan tâm nàng, chỉ thị Hứa đại phu cho nàng thêm tháng thuốc, chỉ thị người tới thuyền, chuẩn bị làm cho nàng uống đến kim kinh đây!




      tháng sau, đội tàu Nam An Vương vào kinh yết kiến đến kim kinh.




      Triệu Đàn thấy Thiên Hạo Đế, phản ứng đầu tiên chính là há to mồm, phun ra cái dược khí đến mặt Thiên Hạo Đế.




      Thiên Hạo Đế đợi rất lâu, rút cuộc thấy được muội muội, mặt mày hớn hở: "Ngươi như thế nào toàn vị thuốc như vậy?"




      Triệu Đàn nhíu mày : "Ta uống trọn vẹn đường thuốc tới đây!"




      Thiên Hạo Đế dí sát vào nghe nghe, cười : " là vị thuốc đầy người a! Vì cái gì?"




      "Vì sinh con!" Triệu Đàn vẻ mặt đau khổ .




      Thiên Hạo Đế mặt thoáng cái trở nên bắt đầu nghiêm trang, ánh mắt nghiêm nghị: "Liễu Ly ghét bỏ ngươi sinh con rồi hả?"




      "Ai ta sinh con!" Triệu Đàn lập tức nhảy dựng lên.




      Thiên Hạo Đế: "... Đến cùng là chuyện gì xảy ra?"




      Triệu Đàn liền đem phiền não của mình ra.




      Thiên Hạo Đế trầm tư chút, : "Ca ca giúp ngươi nghĩ biện pháp!"




      "Ngươi có biện pháp?" Triệu Đàn nhìn Thiên Hạo Đế, trong mắt tự chủ được chờ mong.




      "Nhiều biện pháp!" Thiên Hạo Đế mặt mày giãn ra, "Ngươi yên tâm !"




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: ân, đáng tin cậy hèn mọn bỉ ổi ca ca Triệu Đồng có thể ra cái gì chủ ý cùi bắp gì đây?



      HoanHoan, Thiên Thanhh, Bạch Phụng8 others thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      56

      Thiên Hạo Đế nhìn lớn như vậy rồi, xử lý biết bao nhiêu việc rồi, nhưng Triệu Đàn lại cảm thấy thể tin tưởng được, nàng dám gật bừa mà nhìn Thiên Hạo Đế: "Chính ngươi còn phải tới ba mươi tuổi rồi mới được làm cha sao, còn biết xấu hổ!"


      Thiên Hạo Đế da mặt dày, ra vẻ ngại ngùng mà quơ quơ đầu, : "Cái biện pháp thứ nhất là ngươi giả mang thai, ca ca phái người phối hợp với ngươi, đợi ngày ngươi sinh, đứa con nít xuất !"


      Triệu Đàn trợn trắng mắt.


      Thiên Hạo Đế mặt mày hớn hở tiếp tục trêu ghẹo muội muội ngốc: "Biện pháp thứ hai, ngươi mấy ngày này ở trong cung , ca ca ban thưởng cho ngươi hơn mười trai lơ (đĩ đực), sớm muộn gì cũng mang thai!"


      Triệu Đàn hừ tiếng, để ý .


      Thiên Hạo Đế vui đùa đủ rồi, lúc này mới nghiêm mặt : "Hồ Huệ Phi tiến cung nhiều năm vẫn có chửa, Hồ thái phó phu nhân tìm được phương thuốc đưa vào cung, bao lâu Hồ Mạn liền mang thai!"


      Triệu Đàn nhãn tình sáng lên, nhìn Thiên Hạo Đế Triệu Đồng.


      Thiên Hạo Đế ánh mắt ôn nhu: "Ca ca cũng hy vọng ngươi có thể cùng Liễu Ly hạnh hạnh phúc phúc sống qua ngày!"


      vừa như vậy, Triệu Đàn lại nghi ngờ rồi.


      Thiên Hạo Đế duỗi tay trước miệng giả vờ ho khan, cười : "Ca ca đáng tin tưởng như vậy sao? , trước gặp Hoàng Hậu, cùng Hoàng Hậu chia sẻ tâm tư nửa canh giờ; lại Chi Lan điện thăm Huệ phi, cùng Huệ phi tâm phen!"


      ngưng mắt nhìn Triệu Đàn: "Nhớ kỹ, đại biểu cho ngươi chính là ca ca, là Đại Kim Hoàng Đế, các nàng phải tôn kính ngươi mới phải!"


      Thái giám dẫn Triệu Đàn rời , Thiên Hạo Đế ở giường lặng lẽ nửa ngày, mới : "Hoàng Hậu bên kia như thế nào?"


      Tần Ngọc Y đứng yên bên khom mình hành lễ : "Bẩm bệ hạ, từ khi bệ hạ ban thưởng 《 Ngụy sử 》, Hoàng Hậu gần đây sống an ổn hơn rất nhiều!"


      Thiên Hạo Đế lạnh lùng cười cười: "Bắc Nguỵ mai kia dù có muôn vàn tốt, thế nhưng truyền thống giết chết mẹ ngược lại rất thực dụng, chẳng những giảm bớt phiền toái, còn tránh khỏi ngoại thích lộng quyền!"


      Tần Ngọc Y cúi đầu : "Bệ hạ sáng suốt!"


      Thiên Hạo Đế nhìn về phía : "Trẫm cho tìm đại phu, tìm được chưa?"


      "Bệ hạ, nô tài cho rằng, danh y đương thời, nhất là ở phương diện phụ khoa, sợ là có ai hơn hai vị Hứa Hầu ở Nam An Vương phủ đâu, quận chúa bắt đầu uống thuốc của hai vị Hứa Hầu đại phu, sao từ từ đợi hiệu quả?"


      Thiên Hạo Đế trầm mặc hồi mới : "Trẫm sợ nàng vui."


      Tần Ngọc Y nhìn Thiên Hạo Đế, : "Minh Châu quận chúa tâm địa thiện lương, lòng dạ rộng rãi, nhất định phúc trạch thâm hậu, bệ hạ cần lo lắng."


      Thiên Hạo Đế con mắt tối sầm lại, liếc Tần Ngọc Y: "Nàng ngay cả phủ đệ trẫm ban cho cũng dám lấy, cái này còn gọi trôi qua tốt?"


      Tần Ngọc Y thân thể rùng mình, thấp giọng : "Nô tài quá giới hạn rồi!"


      Thiên Hạo Đế dùng sức cầm chặt tòa lan can: "Ngọc y, trẫm thầm nghĩ nàng vui vẻ hạnh phúc."


      Tần Ngọc Y im lặng.


      Bệ hạ trước kia có lòng đố kị, trăm phương ngàn kế muốn giết chết Liễu Ly, bây giờ biến thành nguyện ý Minh Châu quận chúa hạnh phúc, đúng là tiến bộ vượt bậc a! Minh Châu quận chúa thay đổi cách vô tri vô giác vẫn rất có hiệu quả đấy!


      Điền Hoàng Hậu sau khi sinh con, trở nên đẫy đà hơn tí, phong thái còn hơn hẳn trước kia. Nàng đối với Triệu Đàn càng thêm thân thiết, hai người vây quanh tiểu hoàng tử Triệu Hương Chi, nhiệt tình chuyện.


      Triệu Đàn đối với Điền Hoàng Hậu càng thêm kính cẩn.


      Nàng rút cuộc xác định đúng vị trí rồi.


      Đối với Điền Hoàng Hậu mà , mình chỉ là em của chồng được sủng ái, lại có chỗ lợi dụng, lại có chút uy hiếp nào, nếu là Điền Hoàng Hậu thông minh mà , nên đem mình làm địch nhân, Hồ Huệ Phi mang thai chờ sanh xong mới là đối thủ của nàng!


      Điền Hoàng Hậu đối với Triệu Đàn rất là nhiệt tình, thân mật vô cùng, bởi vì Thiên Hạo Đế tận lực nhắc nhở, nàng rút cuộc thanh tỉnh mà nhận thức được: nếu muốn củng cố địa vị, phải nịnh nọt sủng ái muội muội của Thiên Hạo Đế là Minh Châu quận chúa.


      Nghĩ đến chính mình trước kia đối với Minh Châu quận chúa đố kỵ, Điền Hoàng Hậu trong lòng nở nụ cười, chính mình khi đó là ngây thơ a, cứ tưởng tượng từ chỗ Thiên Hạo Đế có được tình vợ chồng, đố kỵ Minh Châu quận chúa cùng Thiên Hạo Đế thân mật, còn ý định ra tay đối với Minh Châu quận chúa, kết quả bị Thiên Hạo Đế phát , làm tiện nhân Hồ Mạn kia ngư ông đắc lợi. Việc đến nước này, trước bổ cứu rồi hãy (bổ cứu : dùng các biện pháp để uốn nắn, sửa chữa, xoay chuyển tình hình bất lợi; nghĩ cách để khuyết điểm gây ra ảnh hưởng).


      Triệu Đàn tận lực biểu thâm tình của mình đối với Liễu Ly, Điền Hoàng Hậu tuy rằng đáng lo, nhưng mà nàng muốn nàng hiểu lầm, để tránh tự nhiên đâm ngang.


      Điền Hoàng Hậu cũng phát dụng ý Triệu Đàn, lại cười : "Muội muội cùng muội phu cảm tình, là làm cho người người hâm mộ a!"


      Triệu Đàn cũng cười: "Hoàng hậu nương nương người có Hương Chi, đây mới là phúc khí!"


      Triệu Đàn được nghênh đón tiến vào Chi Lan điện của Hồ Huệ Phi.


      Hồ Mạn bụng nổi lên, như trước dẫn người nghênh đón ở cửa ra vào, vừa thấy Triệu Đàn tới đây, vội vàng thân mật mà nghênh đón: " quận chúa của ta, ngươi tới!"


      Liễu Ly vốn cùng vợ chồng Triệu Tử cùng chỗ trở về Vương Phủ kim kinh, lo lắng Triệu Đàn lại bị Thiên Hạo Đế cho lưu tại trong nội cung, sớm đem bài tử tiến cung tới đón Triệu Đàn.


      Thiên Hạo Đế sau khi biết được, cố ý lạnh nhạt , cho biết tung tích Triệu Đàn, cho sốt ruột.


      Liễu Ly sớm biết Triệu Đàn nội cung thăm Điền Hoàng Hậu, về sau lại Chi Lan điện của Hồ Huệ Phi, nên đứng đợi ở cửa cung, chỉ đợi Triệu Đàn ra.


      Triệu Đàn rửa tay, cung nữ bên cạnh hầu hạ mượn cớ đưa khăn lụa, đem cái tờ giấy đưa cho nàng.


      Triệu Đàn mở ra vừa nhìn, phía chỉ viết bốn chữ, khí thế phi phàm, đúng là bút tích Liễu Ly —— "Nhanh chóng trở về nhà!"


      Nàng khỏi nở nụ cười.


      phút đồng hồ sau, Triệu Đàn tìm cái cớ, mang theo thuốc Hồ Mạn mới tặng rời Chi Lan điện.


      Dưới ánh tà dương, Triệu Đàn thấy được thân quân trang vươn theo mấy cái thị vệ đợi tại cửa cung bên hang dương liễu, nàng nhanh bước chân lại dừng chút.


      Liễu Ly quay người đối mặt với nàng.


      Triệu Đàn tóc đen nhánh chải thành búi tóc hình ngã ngựa, tóc mây cài cây trâm vàng khắc hoa, người mặc bộ sa mỏng màu xanh nhạt lấy bột bạc vẽ hoa cỏ, đắm chìm bên trong ánh trời chiều màu vàng, giống như bông hoa nở rộ, vươn cành đón gió, duyên dáng lượn lờ hướng tới.


      Liễu Ly nhìn Triệu Đàn đắm chìm trong ánh trời chiều, mỉm cười, cầm tay Triệu Đàn: "Về nhà a!"


      Triệu Đàn ngẩng đầu nhìn , trong nội tâm điềm mật, ngọt ngào cực kỳ: "Ân."


      Liễu Ly mang theo Triệu Đàn trở về Vương Phủ.


      Cơm tối là dùng ở chính viện của Triệu Tử cùng Tôn vương phi.


      Là những người than thiết của nhau, Tôn vương phi sai người chuẩn bị đồ ăn, bầu khí rất là ấm áp.


      Dùng cơm tối xong, Triệu Tử cùng Liễu Ly thư phòng đánh cờ, Triệu Đàn cùng đại tẩu dụ dỗ Hi Chi chơi trong chốc lát, đợi Hi Chi ngủ, lại uống trà ăn điểm tâm, ngồi chuyện phiếm.


      Đến đêm, vợ chồng hai người lúc này mới ra chính viện, trở về Lê Hương viện.


      Tôn vương phi làm việc thỏa đáng, sớm sai người thu thập xong Lê Hương viện năm đó Triệu Đàn ở.


      Liễu Ly cùng Triệu Đàn đoạn đường này chạy đến Kinh Thành, bởi vì tháng thời gian đều thuyền, mặc dù thuyền lớn hoa lệ rộng rãi, nhưng gian phòng hẹp, vợ chồng hai người có rất lâu nhàng vui vẻ lần rồi.


      Bọn nha hoàn lui ra, trong nội viện Lê Hương chỉ có Liễu Ly cùng Triệu Đàn.


      Triệu Đàn vừa mới tắm rửa qua, tóc dài còn có chút ít ẩm ướt, ý tùy ý thả búi tóc, cài tram ngọc, mặc bộ váy ngắn màu hồng phấn, ngồi ở bàn trang điểm sức nước hoa hồng.


      Liễu Ly tóc dài rối tung ẩm ướt, người tùy ý choàng kiện áo tắm lụa trắng, buộc thắt lưng, vạt áo mở ra, lộ ra lồng ngực cường tráng. đến sau lưng Triệu Đàn, từ phía sau lưng ôm Triệu Đàn, lẳng lặng nhìn kính thủy tinh.


      năm nay cũng ba mươi tuổi rồi, tuy rằng so với tuổi nhìn qua trẻ hơn chút, thế nhưng là dù sao cũng là ba mươi tuổi rồi.


      Nhìn Triệu Đàn trong kính, chỉ cảm thấy Triệu Đàn hai mươi tuổi môi son đỏ thắm, nhìn qua so với chính mình hơn nhiều.


      Liễu Ly bá đạo ôm chặt Triệu Đàn: "Triệu Đàn, ngươi là của mình ta, ai cũng đừng hòng cướp !"


      Triệu Đàn nghe ngây thơ như thế, lại cảm thấy uất ức cực kỳ, nàng quay đầu lại nghiêng qua liếc : "Ngươi cùng đại ca uống rượu với nhau rồi hả?"


      "Đại phu phải say rượu thể sinh hoạt vợ chồng sao, ta dám uống, " Liễu Ly ở lỗ tai Triệu Đàn hôn cái, "Ta muốn ngươi..."


      Triệu Đàn bị xoa nắn thân thể trở nên mềm nhũn, toàn thân vô lực mà tựa ở người , cuối cùng đành phải theo rồi .


      Liễu Ly hôm nay muốn đổi lại tư thế, đem lưng Triệu Đàn quay về phía mình, vén váy ngắn trắng thuần của Triệu Đàn lên, vất vả chen lấn vào, lập tức mạnh mẽ xông lên.


      Ngày thứ hai Triệu Đàn khi...tỉnh lại, Liễu Ly sớm ra rồi.


      Triệu Đàn có lập tức rời giường, dùng chăn mỏng quấn mỉnh lại, ngẩn người, Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc tiến đến giúp nàng rửa mặt.


      "Quận chúa, công tử Thanh y Vệ gặp Tần công công rồi, giờ Thân trở lại đón người ra ngoài dùng cơm tối!"


      Triệu Đàn "Ân" rồi tiếng, thân thể có chút bủn rủn, nửa dựa vào đệm, vẫn nhúc nhích.


      Thấy Tiểu Tùng mở ra tủ quần áo lựa chọn quần áo, Triệu Đàn vội hỏi: "Tiểu Tùng, hôm nay mặc áo ngắn tay, đổi thành tiểu tay áo mùa xuân a!"


      Thanh của nàng có chút khàn khàn, nghe hơi yếu ớt, Tiểu Tùng vội hỏi: "Quận chúa, hôm nay mặt trời chiếu rực rỡ, kiểu tay áo mùa xuân vạt áo quá kín, sợ là nóng đó!"


      Triệu Đàn mặt đỏ lên: "Theo như ta là được rồi!"


      " biết, quận chúa!" Tiểu Tùng đáp ứng .


      Tiểu Tùng tìm quần áo, đưa cho Triệu Đàn.


      Triệu Đàn vén chăn lên, bắt đầu mặc quần áo.


      Tiểu Tùng ánh mắt sắc bén, thấy được trước ngực, bên hông, đùi Triệu Đàn dấu vết xanh xanh hồng hồng, vội vàng rủ tầm mắt xuống.


      Xem ra quận chúa cùng công tử quả nhiên là ân ái cực kỳ a!


      Tiểu Tùng cúi đầu cười trộm, lại phát Tiểu Trúc dùng ống tay áo che miệng, tựa hồ cũng cười.


      Tiểu Trúc chẳng những thấy được dấu vết hoan ái người quận chúa, còn chứng kiến quận chúa xuống giường, giường lưu lại chính là cái nệm êm. Triệu Đàn luôn luôn chú trọng *, nàng cùng Tiểu Tùng mặc dù là thiếp thân đại a đầu, nhưng mà cũng chưa từng thấy qua vật tư mật của quận chúa như thế!


      Triệu Đàn như thế nào biết mình bị giễu cợt?


      Nàng ra vẻ trấn định mà mặc xong quần áo, trở lại lấy đệm kê mông khi ngủ cất vào —— Hứa đại phu căn dặn trước khi sinh hoạt vợ chồng thể uống rượu, sau khi sinh hoạt tắm rửa, chi bằng kê thêm cái nệm êm ở dưới mông khi ngủ.


      Trang điểm xong, Triệu Đàn sớm khôi phục trấn định, giễu cợt Tiểu Tùng Tiểu Trúc: "Tiểu Lan tiểu Mai mang thai, hai người các ngươi có nhìn trúng người nào ? Có lời nào muốnnói nhanh cho bổn quận chúa, miễn cho lầm chung thân đại của các ngươi!"


      Tiểu Tùng Tiểu Trúc hầu hạ bên người ở Triệu Đàn nhiều năm như vậy, sớm luyện được da mặt dày giống như Triệu Đàn rồi.


      Tiểu Tùng bên chải tóc Triệu Đàn, vừa cười : "Nô tài nhìn kĩ, tự nhiên cho quận chúa, đến lúc đó quận chúa chớ quên chuẩn bị đồ cưới phong phú cho nô tỳ a!"


      Tiểu Trúc đem trâm cài chọn xong bày thành loạt, Tiểu Tùng chải búi tóc thấy thế, nàng cũng sáp đến : "Nô tài chỉ nhìn người, còn muốn quận chúa tìm cho bà bà (mẹ chồng) tốt! Bà bà tốt, nô tài cũng muốn gả!"


      Triệu đàn nhớ tới bà bà Liễu lão phu nhân, nhớ tới trước khi bà bà " đường cũng hảo hảo điều dưỡng thân thể, tranh thủ sớm ngày cho Trúc gia ta chi nối dõi tông đường", liền nghĩ tới Liễu Ly bao che cho mình "Mẫu thân, ta sửa họ Liễu rồi, cho nên, phải Trúc gia, là Liễu gia", tự chủ được nở nụ cười —— hồ ly ca ca đối với mình tốt quá, cho nên, cho dù là vì mặt mũi hồ ly ca ca, cũng muốn đối với bà bà tốt chút!


      Nghĩ tới đây, nàng định c trạng nguyên phường, vìbà bà cùng tỷ tỷ Trúc Thuyên chọn ít đồ trang sức quần áo đúng mốt, cũng vì đại tẩu chọn ít làm lễ vật, đương nhiên, còn có tiểu Hi Chi đáng !


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: mạc mạc văn đủ nước trong nữa a ~ ta căn bản tìm thấy vi phạm lệnh cấm từ, như thế nào sửa?

      Last edited: 12/6/15

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      57


      Tiểu Trúc phân phó người chuẩn bị ngựa xe, Tiểu Tùng mang theo hai tiểu nha đầu hầu hạ Triệu Đàn dùng đồ ăn sáng.




      Triệu Đàn mang theo Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc lên xe ngựa, phát người phu xe cũng phải phu xe Đinh Thất thường ngày, mà là xa phu lạ mặt, liền tùy ý hỏi Tiểu Trúc câu: " Đinh Thất đâu rồi?"




      Nàng nhớ Đinh Thất là thân tín của hồ ly ca ca, võ công cao cường, là hồ ly ca ca đặc biệt an bài tới đây cừa đánh xe cũng vừa bảo vệ mình, như thế nào đột nhiên thay đổi người?




      Tiểu Trúc bên nhanh nhẹn mà dàn xếp Triệu Đàn ngồi xuống, bên trả lời: "Đinh Thất hôm nay bị bệnh, nằm ở giường đứng dậy nổi, nô tài gọi Hồ Bát cho qua!"




      Triệu Đàn nghe xong, vội hỏi: " Mời đại phu cho Đinh Thất chưa?"




      " mời phủ y Hàn Đại phu qua!"




      Triệu Đàn lúc này mới yên lòng lại.




      Ngồi ở đối diện Tiểu Tùng hỏi câu: "Quận chúa hôm nay đột nhiên ra ngoài, Liễu công tử cũng biết, sợ là có an bài hộ vệ cho ngài, có muốn hay nô tài an bài chút?"




      Tiểu Trúc ở bên nở nụ cười: "Nếu như tắt, xe lại chạy nhanh chút, từ Vương Phủ đến trạng nguyên phường ." phút đồng hồ đến!"




      Triệu Đàn suy nghĩ chút, : "Đường đường Đế Đô có cái gì an toàn; hơn nữa, chúng ta từ ngõ Dã Kê Tháp trạng nguyên phường, lộ trình cũng xa!"




      Tiểu Trúc lúc này mới vén rèm xe lên, dùng thanh thanh thúy dễ nghe với xa phu Hồ Bát: " Hồ Bát, quận chúa phân phó, tắt ngõ Dã Kê Tháp!"




      "Vâng!" Hồ Bát đáp ứng .




      "Giá!" tiếng, tiếp theo là thanh cây roi.




      Xe ngựa tăng thêm tốc độ hướng ngõ Dã Kê Tháp chạy tới.




      Liễu Ly buổi sáng khi...tỉnh lại, Triệu Đàn còn ngủ say, vùi đầu ở trước ngực , cả thân thể co lại thành đoàn co rúc ở trong lòng ngực của .




      Liễu Ly tay trái từ phần gáy Triệu Đàn, dọc theo phần gáy xuống, phần lưng, bờ mông, đùi, bắp chân, mãi cho đến chân, vuốt ve Triệu Đàn.




      Triệu Đàn người mềm mềm, sờ tới sờ lui thoải mái cực kỳ.




      Có người đẹp trong ngực, Liễu Ly quả thực muốn rời giường.




      lần nữa đem Triệu Đàn cuộn mình thành đoàn ôm sát, khẽ vuốt vuốt lưng của nàng.




      Lại hưởng thụ lấy trong chốc lát, rút cuộc quyết tâm rời giường.




      Hôm qua nhận được tin báo của ám vệ, mật thám Đông Xu ở phụ cận kim kinh xuất , nên gặp đại thái giám Tần Ngọc Y người chịu trách nhiệm Thanh y Vệ, chuyện việc này, biết ràng mục đích mật thám Đông Xu. Buông ra Triệu Đàn, Liễu Ly vén chăn lên đứng dậy xuống giường.




      Ly khai phòng ngủ, Liễu Ly lại quay đầu lại nhìn thoáng qua Triệu Đàn.




      Triệu Đàn khuôn mặt hồng hồng, nghiêng thân thể ngủ say, thoạt nhìn ngây thơ đáng , tựa như Tiểu Trư.




      Trước khi ra cửa, Liễu Ly Tiểu Tùng Tiểu Trúc: " nên quấy rầy quận chúa nghỉ ngơi, đợi quận chúa tỉnh, cho nàng biết ta Thanh y Vệ gặp Tần công công rồi, cho nàng nên lo lắng, ta giờ Thân trở lại đón nàng ra ngoài dùng cơm tối!"




      Tiểu Tùng Tiểu Trúc vội vàng đáp ứng : "Vâng, công tử!"




      Ngồi lưng ngựa, Liễu Ly trong nội tâm còn suy nghĩ buổi tối mang Triệu Đàn nơi nào ăn cơm. muốn: Triệu Đàn là tiểu quỷ tham ăn, nếu , mang nàng trạng nguyên phường Nam Dương mới mở ăn cua cay?




      Xe ngựa Triệu Đàn rất nhanh tới ngõ Dã Kê Tháp.




      Nàng vén rèm lên, muốn nhìn nhà Tần Chi nương năm đó chút.




      Đáng tiếc xe ngựa chạy nhanh, nơi ở cũ của Tần Chi nương chợt lóe lên, căn bản cũng có nhìn ràng. Triệu Đàn hồi kinh, chợt nghe trượng phu Tần Chi nương bị điều đến đông biên cương thủ phủ làm đầu mục bắt người, cả nhà các nàng đều theo, về sau sợ là gặp lại.




      Ngõ Dã Kê Tháp có hình dạng cái còi, càng vào trong càng hẹp, qua địa phương rất hẹp, vượt qua là đại lộ rồi.




      Đến chỗ quẹo, Triệu Đàn thấy Tiểu Trúc ngồi đối diện mình từ bàn ở thùng xe cầm lên cái chặn giấy bẳng ngọc thạch, liền thuận miệng hỏi câu: "Cái cái chặn giấy này như thế nào để ở trong xe?"




      Tiểu Trúc cười tủm tỉm : "Quận chúa, là nô tài để đấy!"




      Triệu Đàn còn chưa kịp chuyện, Tiểu Trúc liền giơ lên cái chặn giấy nhàng linh hoạt mà hướng Triệu Đàn đập xuống.




      Triệu Đàn đầu bị đập cái, bắt đầu có cảm giác, tiếp theo mới cảm giác được hồi đau nhức từ đỉnh đầu hướng ra phía ngoài, té xỉu , nàng nhìn thấy Tiểu Trúc cười híp mắt dùng cái chặn giấy ngọc thạch đánh tới, há mồm muốn kêu Tiểu Tùng, máu đỏ tươi từ cái trán trắng nõn chảy xuống, nàng từ chỗ ngồi phía dưới té xuống.




      Triệu Đàn khi...tỉnh lại, phát mình ở trong chỗ tối thui. Trong miệng nàng bị nhét đồ vật, tứ chi đều bị trói lại, dây thừng siết chặt vào bên trong thịt của nàng, đau muốn chết.




      Phía dưới Thân thể của nàng cứng ngắc, theo xe lắc lư, thân thể khẽ vấp, phải đụng mảnh gỗ, chính là đụng vào người bên cạnh.




      Triệu Đàn kết luận mình là xe ngựa, bất quá phải trong xe ngựa, mà là thùng xe phía dưới xe ngựa —— bởi vì cái loại cảm giác lắc lư này là ở xe trong ngựa xe cảm giác được.




      Triệu Đàn sau khi tỉnh lại liền mở to mắt, cho tới bây giờ, giống như xe ngựa chạy lâu rồi, thế nhưng là trước mắt vẫn là mảnh hắc ám.




      Nàng có thể nghe thanh bên ngoài, nhưng cái gì cũng nhìn thấy.




      Vừa bắt đầu tỉnh lại hẳn là qua ngôi chợ bán thức ăn, bởi vì có thanh rao hàng cá chép rau cỏ cây đào mật; kế tiếp thân thể của nàng hướng về bên trái, nàng có thể đoán được xe ngựa hướng quẹo phải rồi cái ngoặt; tiếp theo chợt nghe phụ cận truyền đến đến các loại thanh ầm ĩ, có thanh bánh xe chuyển động lộc cộc, có thanh móng ngựa nhàng ngượng ngùng, có thanh xa phu hoặc là các kỵ sĩ "Giá" hoặc là "Xuyyyyyy" chỉ huy ngựa, có thanh mọi người ngựa hoặc là xe lớn tiếng hàn huyên... Đây là đường cái, hơn nữa là đường cái tây thành kim kinh phồn hoa nhất—— bởi vì Triệu Đàn đã nghe được có người ở ", Hào Hương Cư ăn hải sản !"




      Hào Hương Cư ở tại tây thành kim kinh, cách Kinh Thành Tây Môn xa!




      Triệu Đàn biết tới cửa thành phía Tây rồi, xe ngựa ra khỏi thành, nếu như mình tạo ra tiếng động, chừng có thể gây chú ý cho người trông coi cửa thành cũng nên.




      Ôm cái hy vọng mong manh này, Triệu Đàn bắt đầu dùng sức giằng co.




      người nàng , cánh tay, cổ tay, đùi, bàn chân, mắt cá chân đều bị dây thừng quấn quanh, nàng khẽ động, dây thừng càng siết chặt, đau đến tay chân của nàng đều có tri giác, thế nhưng là, xe ngựa vẫn là vững vàng mà tới, đầu hơi hơi lắc lư hai cái.




      Bên cạnh nàng chính là cái người kia, từ nàng tỉnh lại hề động đậy.




      Tốc độ xe ngựa tựa hồ chậm lại, Triệu Đàn kết luận xe ngựa ngang qua cửa thành, nàng dùng sức kịch liệt đung đưa, thế nhưng là xe ngựa như trước chẳng qua là dịch chuyển rất .




      Lúc xe ngựa bắt đầu tăng tốc độ nhanh hơn, Triệu Đàn ý thức được xe ngựa thuận lợi qua được cửa thành phía Tây.




      Nàng bắt đầu suy nghĩ, rút cuộc là người nào chủ sử đây? Chính mình đắc tội với ai đây? Tiểu Trúc xem ra là đồng mưu rồi, thế nhưng Tiểu Trúc là ám vệ nhi Nam An Vương phủ thu dưỡng, được huấn luyện từ , từ mười hai tuổi đến bên người nàng, sáu năm rồi, là ai bỏ ra thời gian dài như vậy, chỉ vì để bắt quận chúa vô dụng như mình?




      Triệu Đàn nghĩ ra được.




      Lúc này, nàng ý thức được người bên cạnh kia từ khi nàng tỉnh lại đến bây giờ, hề động đậy, cũng có phát ra thanh .




      Triệu Đàn cố gắng di động thân thể, đụng đụng người nọ bên cạnh, người nọ có phản ứng. Triệu Đàn mặc người áo mùa xuân đơn bạc, đụng vào đối phương, có thể cảm nhận được người đối phương có bị dây thừng trói.




      Người nọ cũng có phản ứng.




      Triệu Đàn dùng sức hít hà, nàng nghe thấy được cỗ hương vị kỳ quái—— có chút tanh, có chút thối, có chút ngọt, có chút hương, tổng hợp cùng chỗ, là loại trăm vị hương vị trần tạp.




      Trong đó mùi thơm này tương đối đặc thù, nhưng mà Triệu Đàn rất quen thuộc —— đó là hương vị tinh dầu hương Bạc Hà Hứa đại phu bán cho nàng, là Hứa đại phu tự tay điều chế, cái thế giới này chỉ có phần, mà nàng, cho Tiểu Tùng.




      Triệu Đàn trong nội tâm hồi sợ hãi.




      Xe ngựa ngừng lại.




      Đứng ở gầm xe vừa tối vùa hẹp, Triệu Đàn đã nghe được thanh sóng nước kênh đào, nghe thấy được gió thổi qua kênh đào mang theo mùi cá tanh.




      "Kata" tiếng, tựa hồ là thanh của cái gì bị mở ra, tiếp theo, Triệu Đàn cảm giác hòm gỗ nhốt mình bị người giơ lên. Bởi vì bên cao bên thấp, người nọ nằm ở bên cạnh Triệu Đàn, cánh tay thoáng cái rơi mặt Triệu Đàn.




      Triệu Đàn cảm thấy lành lạnh, có hơi thở. Nàng rốt cuộc hiểu , người bên cạnh này, , cỗ thi thể này, là Tiểu Tùng.




      Đại não nàng thoáng cái trống rỗng.




      Hòm gỗ tựa hồ bị người mang lên thuyền, đỉnh đầu Triệu Đàn hướng xuống thái, hơn nữa bị nghiêng qua bẹn. Váy áo Tiểu Tùng đụng vào của nàng, tơ lụa man mát lướt làn da của nàng.




      Triệu Đàn thích mùa hè mặc tơ lụa bởi vì chẳng những thông khí mát mẻ, hơn nữa lướt thân thể nghe man mát, rất thoải mái.




      Lúc này, nàng thầm nghĩ Tiểu Tùng hôm nay mặc váy là tơ lụa tố sắc mặt may thành váy tám mảnh, mép váy thêu lên hoa màu tím




      Triệu Đàn nằm trong rương bị người ta dùng lực ném , ném xuống đất, phần lưng của nàng bị va xuống đất là đau.




      Chân Tiểu Tùng bị gãy..., sau đó hết thảy đều kết thúc, rơi vào đùi của nàng, lạnh buốt, cứng ngắc.




      Triệu Đàn rút cuộc may mắn mà hôn mê bất tỉnh.




      Với tư cách là thái giám vị trí quyền hạn tối cao lớn nhất vương triều Đại Kim, Tần Ngọc Y luôn luôn bề bộn nhiều việc. là tổng quản thái giám Hoàng Cung Đại Kim, lại là Đại Thống Lĩnh Thanh y Vệ, hay vẫn là người phụ trách bên trong kho của Hoàng Đế, đồng thời còn cùng nhau giải quyết quản lý chuyện của phủ tông nhân Hoàng tộc, lại càng cần phải tới tư cách thân tín của Thiên Hạo Đế, gặp thời cùng với Thiên Hạo Đế, vội ai vội?




      Lúc Liễu Ly đến Thanh y Vệ, Tần Ngọc Y có ở đây, nội cung rồi.




      Lúc tiểu thái giám phi mã tiến cung, bẩm báo Tần Ngọc Y Liễu Thống lĩnh Nam An Vương phủ cầu kiến, Tần Ngọc Y lập tức trở về Thanh y Vệ gặp Liễu Ly.




      Liễu Ly thích chuyện dài dòng, thẳng vào vấn đề nói ràng ý đồ đến đây, cũng lấy ra tin báo ám vệ gởi tới.




      Tần Ngọc Y cũng nghiêm túc, lúc này sai người lấy ra tin báo Thanh y Vệ báo lên, giao cho Liễu Ly.




      Hai người trao đổi hồi cũng có phát mục đích mật thám Đông Xu tới đây—— bọn lại thể tiếp cận Hoàng Cung, có hay dụ dỗ trọng thần Đại Kim, chẳng qua là tới kim kinh, mỗi ngày vây quanh võ đài đông thành.




      Liễu Ly nhíu mày nghĩ đến: võ đài, đông thành võ đài... Chẳng lẽ là mật thám Đông Xu giương đông kích tây?




      Nhìn Tần Ngọc Y.




      Tần Ngọc Y cũng nghĩ đến, lập tức : " Võ đài Đông thành cách cửa thành xa, chẳng lẽ mục tiêu của bọn là ở ba cái cửa thành còn lại?"




      Lúc này thời điểm, huynh đệ Tô Ngưng Tô Dung mặc đồng phục Thanh y Vệ—— đồ đen giày đen đến, hướng Tần Ngọc Y cùng Liễu Ly chào.




      Liễu Ly sững sờ: "Các ngươi hôm nay cùng quận chúa?"




      Tô Dung vội : "Hôm nay huynh đệ chúng ta nghỉ phép, nên Thủy Thập Tam cùng Thủy Cửu bảo hộ quận chúa!"




      Liễu Ly nghe vậy, đột nhiên cảm thấy tim đập rộn lên, giống như có chuyện gì muốn phát sinh. chắp tay, đứng dậy liền rời .




      Lên ngựa, phát ra ba cái mệnh lệnh, thứ nhất chính là sai người cầm lấy Bài ám vệ đến bốn cái cửa thành ngăn lại những xe ngựa ra khỏi thành, đầu thứ hai chính là điều tra hướng mật thám Đông Xu. ở võ đài




      Lúc đội ngũ ám vệ đến bốn cửa thành Đông Tây Nam Bắc, bởi vì gió mạnh sóng cả mãnh liệt sông, chiếc thuyền cực kỳ bình thường thuận buồm xuôi gió, đến khu vực Thượng Dương rồi phủ.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: có người nhắn lại, cảm giác đơn ~




    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :